1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      @Chôm chôm ta nghĩ là chơi chữ đó, mã = ngựa đực. Ha ha

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 117: Cáo mượn oai hùm


      "Muốn đánh nhau phải ?" Tuyết Hoa kêu lên, "Tướng công ta là kiếm khách đệ nhất thiên hạ, chỉ bằng hai con tôm các người, cũng đòi động thủ với ta?"


      Nàng nhìn xuyên qua màn lụa trắng nhìn hai gã gia đinh mặc thanh y nằm bẹp đất rên rỉ, cười lạnh , "Nếu các ngươi dám làm phiền hiếu nữ này, ta và tướng công tuyệt đối buông tha cho các ngươi." Nàng bên vực kẻ yếu đấy, chỉ cần đe dọa chút có thể khiến nướng đó tạm thời an toàn, cớ sao làm?


      Đối với danh hiệu kiếm khách đệ nhất thiên hạ mà tiểu thê tử phong cho, tuy Hạ Lăng Vân có chút buồn cười, nhưng dáng vẻ lạnh lùng thong dong, gương mặt tuấn phong thái hiên ngang, đủ để người xem tin tưởng lời của nàng.


      "Mã đại gia nhà ta chính là vợ của biểu đệ cháu họ nhà mẹ đẻ đương kim thái hậu, các ngươi có can đảm mạo phạm?" gã gia đinh toàn thân xương cốt như muốn đứt gãy rên rỉ .


      " kẻ vợ, thân thích đánh tới tám cây sào còn đến cũng dám hoành hành ngang ngược?" Tuyết Hoa cười lạnh , Thái Hậu chuyên quyền là gì, Võ Tắc Thiên cũng chả đuổi nhi tử chính mình làm nữ hoàng? Nàng ghét là vị Mã đại gia kia ỷ thế hiếp người, bắt nạt nương yếu ớt.


      "Các ngươi, các ngươi... các ngươi chờ!" gã gia đinh khác cố gắng bò lên, thất tha thất thểu ra khỏi đám người.


      "Hừ." Tuyết Hoa chống nạnh, dịu dàng : "Bà đứng đợi, xem Mã đại gia nhà ngươi có thể làm gì ta?" Làm bà là cất nhawcsc ho rồi, đồ đằng đồ tôn nàng nhất cũng hơn hai trăm tuổi.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười dung túng, nhìn hiếu nữ ngẩn người nhìn : " nương, hãy tìm người mua sắm quan tài an táng phụ thân. Chuyện nơi đây cần lo lắng."


      "Tiểu nữ tử xin dập đầu cảm tạ hai vị ân nhân. Tiểu nữ tử có gì báo đáp, xin cho phép tiểu nữ tử hậu hạ người và phu nhân." Hiếu nữ kích động , dập đầu với Hạ Lăng Vân.


      Ống tay áo Hạ Lăng Vân phất cái, lạnh lùng : "Đứng lên , cần đa lễ. Ta và nội tử du sơn ngoạn thủy, thích có nhiều người ở bên cạnh." nhìn quen kiểu " có gì báo đáp" này rồi.


      Khóe miệng khẽ cong mỉm cười với Tuyết Hoa: " nhiều vậy nàng có khát ? Chúng ta tới tửu lâu uống trà." Tuyết Hoa nhiệt tâm giúp người, cảm thấy nàng gây phiền toái.


      "Được." Tuyết Hoa phát hai tay mình chống nạnh giống hình ấm trà, như người phụ nữ chanh chua, vội vàng thả tay xuống, sửa sang xiêm y, bước về phía tửu lâu.


      "Công tử, phu nhân, như vậy nếu có kiếp sau tiểu nữ xin kết cỏ ngậm vành báo đại ân đại đức của hai người." Hiếu nữ thấy Hạ Lăng Vân cự tuyệt, liền dập đầu với bóng lưng hai phu thê lần nữa.


      Người vây xem nhao nhao tản ra, có người hảo tâm kêu lên: "Công tử, phu nhân, hai người nhanh , Mã đại gia người đông thế mạnh, còn có thể điều động quan binh, hai người đánh lại đâu."


      Hạ Lăng Vân chắp tay mỉm cười với người vừa nhắc nhở, : "Cám ơn lão nhân gia nhắc nhở, ta biết." Ánh mắt trầm tĩnh, mỉm cười thong dong, dễ dàng trấn tĩnh lòng người.


      Hạ Lăng Vân muốn gian nhã phòng, chọn mấy món Tuyết Hoa thích ăn, sau đó phân phó tiểu nhị sau khi mang thức ăn lên chỉ cần gõ cửa ở bên ngoài là được cần vào.


      "Tuyết Hoa, hình như nàng muốn chiếu cỗ Mã đại gia kia." cười rót trà đưa đến trước mặt nàng.


      Tuyết Hoa tháo mũ sa, le lưỡi : "Nhàn rỗi mà, giáo huấn gã kia tí tăng thêm hứng thú."


      "Khẳng định Lệ Nhi cũng nghĩ giống nàng nên mới gây chuyện thị phi." Hạ Lăng Vân tỉnh ngộ . Nếu Lệ Nhi cũng nghĩ rồi gây chuyện, Lâm Vân Phàm thể quản thúc nổi nàng ấy.


      "Ha ha, có lẽ, hai chúng ta là tỷ muội mà." Tuyết Hoa nhõng nhẽo cười , cầm chén trà, trước ngửi mùi, thấy tạm được mới uống hai hớp .


      Hạ Lăng Vân nhắm mắt lại, buông thần thức cảm ứng xung quanh. Lúc và Tuyết Hoa gặp nhau, thần thức có thể cảm ứng được tất cả vật trong chu vi mười dặm, tại, ổn định tâm thần phóng thần thức ra ngoài, có thể cảm ứng được toàn bộ vật trong vòng năm mươi dặm. Hôm nay cần cảm ứng xa như vậy, chỉ cần kiểm tra cái tòa thành này, xem bọn họ bàn luận cái gì.


      Tuyết Hoa biết làm gì, quấy rầy, chỉ lặng yên uống trà.


      Hạ Lăng Vân dùng thần thức cảm ứng, lấy tửu lâu làm trung tâm khuếch tán xung quanh.


      Góc lầu hai đối diện, hai gã nam tử uống rượu chuyện phiếm, chủ đề phải cần, khác lầu , hơn mười người uống rượu, tiểu nhị chào hỏi khách nhân, bê đồ ăn, bên ngoài quán rượu, người dường qua lại.


      bãi đất trống, hiếu nữ năn nỉ người hỗ trợ mua quan tài, rửa mặt chải đầu cho phụ thân qua đời.


      Xa xa, góc đông bắc có linh lực nho chấn động, chú ý, phát linh lực chấn động từ con linh miêu. Con linh miêu đó nằm đầu gối của lão thái thái giống như có cảm giác, đột nhiên hoảng hốt, nhìn xung quanh. Chủ nhân của nó vội vàng trấn an.


      con linh miêu có thành tựu, bốn năm mươi năm tu vi, có người chỉ điểm, mau già , hoặc biến thành thức ăn cho tinh linh quái.

      Hạ Lăng Vân buông tha cho con linh miêu tiếp tục cảm ứng xung quanh, thu thập tin tức mình cần.


      lâu sau, phát giác tiểu nhị bưng khay đến lầu hai, tới nhã gian của và Tuyết Hoa, lập tức thu hồi thần thức.


      "Khách nhân, đồ ăn người cần đến rồi." Tiểu nhị bưng khay lớn tiếng kêu. gặp rất nhiều loại khách từ bắc tới nam, khách có thói quen kì lạ này cũng gặp rồi.


      Hạ Lăng Vân đứng dậy, mở cửa nhận khay tiểu nhị đưa tới, lấy thức ăn của mình.


      Tuyết Hoa biết ý . Lúc ra ngoài cửa nàng cũng quay lưng lại để tiểu nhị thấy mặt mình.


      Đặt đồ ăn lên bàn, Hạ Lăng Vân đưa khay lại cho tiểu nhị, phân phó, "Còn canh và món nữa, ngươi nhanh mang tới."


      "Vâng, khách nhân." Tiểu nhị tiếp khay khom người . thoáng thấy bóng dáng nữ tử trong phòng, đoán chừng khách nhân kiêng kị điều này mới muốn nhã gian riêng tư, nên dám nhìn nhiều.


      Đóng cửa lại, Hạ Lăng Vân ngồi lại bàn, bảo Tuyết Hoa mau ăn, những đồ này là đặc biệt gọi cho nàng.


      Tuyết Hoa vô cùng hài lòng, gắp miếng thịt kho tàu đặt vào bát của , dặn: "Tuy chàng thích ăn chay, nhưng cũng nên ăn thịt tăng cường dinh dưỡng."


      Hạ Lăng Vân mỉm cười chêu chọc, "Tuyết Hoa, nàng chê ta yếu?" Với thể lực của mình trước mắt khá hài lòng.


      Tuyết Hoa nghe hiểu ý , lập tức gắt giọng, " cho chàng ăn!" Tiên Quân thanh tịnh lạnh lùng cũng biết trêu hoa ghẹo nguyệt đùa giỡn nữ nhân.


      Hạ Lăng Vân lập tức gắp miếng thịt lên cắn cái, cho nàng gắp trở về.


      Được rồi, mặc kệ thôi, nhỡ ăn nhiều thể lực tốt, có lẽ nàng phải chịu khổ, nàng vẫn là tăng cường dinh dưỡng cho mình.


      Tuyết Hoa nhõng nhẽo trừng mắt cười liếc cái, rồi tự mình dùng cơm.


      Hai người ngọt ngào dùng cơm trưa, lâu, nghe được tiếng quát tháo từ dưới lầu.


      Hạ Lăng Vân cũng ăn hết, buông đũa xuống, lấy ít bạc vụn, sau đó , "Tuyết Hoa, Mã đại gia người ta đến tìm chúng ta tính sổ rồi."


      Tuyết Hoa cũng nghe thấy tiếng quát tháo dưới lầu, chậm rãi buông bát đũa xuống lấy khăn ra lau miệng, sau đó đội mũ sa lên. Hạ Lăng Vân thích người khác nhìn mặt nàng, nàng phải tận lực để người khác nhìn thấy.


      Nàng vừa đội mũ xong, cửa nhã gian bị đá văng kêu lên răng rắc lập tức bốn gã võ sĩ lực lưỡng tiến vào.


      gã gia đinh mặc thanh y tay phải đỡ thắt lưng đứng ngoài cửa nhìn vào kêu lên: "Chính là hai người bọn họ, dám đối nghịch với Mã đại gia nhà chúng ta, còn đe dọa khoogn cho đại gia động vào nữ nhi của gã hát rong kia."


      "Các ngươi là kẻ nào giang hồ? Chẳng lẽ nghe danh Mã đại gia?" Gã nam tử trung niên cầm đầu quát lên, má trái có vết sẹo dài, nhìn có vẻ dữ tợn.


      "Các ngươi là đệ tử môn phái nào? Sư phụ các ngươi cho các ngươi biết đời này có ai là kiếm khách đệ nhất thiên hạ sao?" nam tử mặc trang phục đỏ sậm cười nhạo .


      Đại lục Ngũ Nguyên có tu sĩ, mà tu sĩ lánh đời cũng có kiếm sĩ, cho nên từ trước tới nay có kiếm khách nào đại lục Ngũ Nguyên tự xưng là thiên hạ đệ nhất, nhìn phu thê hai người còn trẻ, chắc thấy phu quân vung vài đường kiếm nên tiểu nương tử khoác lác tướng công mình là kiếm khách đệ nhất thiên hạ, biết trời cao đất rộng!


      "Điều ngươi ta biết, ta lăn lộn giang hồ. Mã đại gia, ta cũng biết." Hạ Lăng Vân bình tĩnh , "Ân sư ta tạ thế nhiều năm. Nội tử thích bênh vực kẻ yếu, nhìn thấy hành vi của hai gã gia đinh nhà Mã đại gia chướng mắt nên xuất thủ."


      Quả nhiên là trẻ tuổi mới xuất đạo.


      Trung niên nam tử má trái có vết sẹo lập tức cười vẻ mặt dữ tợn quát lớn: "Mã đại gia , chỉ cần ngươi đưa hai trăm lượng bạc đền bù tổn thương cho gia đinh, đại nhân bỏ qua, tha cho các ngươi, nếu ..."


      "Nếu sao?" Tuyết Hoa cười , "Hai trăm lượng bạc, Mã đại gia nhà ngươi chặt đẹp. Phi, văn tiền cũng cho!" Lời của nàng mạnh mẽ nhưng thanh mềm mại dễ nghe, hết lần này tới lần khác khiến người nghe toàn thân xương cốt mềm nhũn.


      Nàng vừa , ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người. Lông mày Hạ Lăng Vân cau lại.


      "Vị tiểu nương tử này, nếu như nương nguyện ý ở cùng Mã đại gia, Mã đại gia bỏ qua hai trăm lượng bạc kia." Gã nam tử mặc trang phục đỏ sậm nhìn Tuyết Hoa, đôi mắt tinh quang rạng rỡ. Xem tư thái, khẳng định tiểu nương tử này là mĩ nhân!


      Hạ Lăng Vân tức giận lập tức kéo Tuyết Hoa ra sau, lạnh lùng : "Cút ra ngoài!" vung tay lên, lực lượng vô hình lập tức đánh tới bốn gã nam tử.


      "A!" Bốn gã nam tử kịp phản ứng, thân thể bị đánh bay ra khỏi nhã gian.


      Cao thủ, tuyệt đối là cao thủ!


      Lúc bị ngã xuống đất, bọn họ dám tin nhìn Hạ Lăng Vân. Nam tử thoạt nhìn 25-26m tuổi làn da như bạch ngọc văn nhã, mày kiếm, mũi thẳng, khí chất như văn sĩ, ngờ chỉ phất tay mà đánh bay bốn người bọn họ. Người ta là kiếm khách, kiếm vẫn còn trong vỏ đấy. Nếu rút kiếm vậy bọn họ ....


      "Tuyết Hoa, chúng ta xuống xem chút." Hạ Lăng Vân , bỏ qua bốn gã lồm cồm bò dậy, thong dong lịch .


      "Được." Tuyết Hoa sau , giống như thiếu phụ bình thường.


      Hai người đến cầu thang, lúc này có gã vung tay lên "Vụt, vụt" hai cái ám tiễn tinh xảo lập tức bắn về phía Hạ Lăng Vân.


      "Ngươi dám đánh lén? Còn đánh lén sau lưng người khác?" Tuyết Hoa tức giận, vung tay đẩy ám tiễn.


      "Viu...viu" Ám tiễn xé gió thẳng thắp đâm vào lồng ngực kẻ đánh lén kia.


      "A!" kêu thảm lên tiếng, thân thể run rẩy, miệng phun máu tươi nhanh chóng tắt thở.


      Hóa ra, Tuyết Hoa ném hai ám tiễn vừa vặn đâm vào lồng ngực , cái đâm vào trái tim, cho dù có Mẫu Đơn tiên tử chuyên chữa trị tổn hại kinh mạch cũng cứu được .


      "Tuyết Hoa..." Hạ Lăng Vân thấy thế, khẽ thở dài, : "Chúng ta xuống dưới." Tuyết Hoa thiện lương nhưng nếu bị chọc tức bộc phát bản năng hung tàn của dã thú.


      Tác giả có lời muốn : ra Tuyết Hoa rất là hung bạo ing~~~
      chumnhoxanh, hthuqttn, xiu lão gia17 others thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      ra tuyết hoa mới là trùm cuối ):
      Momo1314 thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tiên quân vào con đường sủng thê vô độ rồi. Liệu hồn bọn mắt tròng.
      Momo1314 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 118: Tuyết Hoa uy vũ


      "Tuyết Hoa, nếu đối phương phạm phải điều ác thể tha thứ, nàng ra tay chút, để cho người ta đường lui." Hạ Lăng Vân khuyên. Người chết thể sống lại, nhỡ nàng giết nhầm người có cơ hội quay lại.


      Tuyết Hoa chu môi , " ám toán chàng, còn dùng độc tiễn, đáng chết à?" Nàng bắt được ám tiễn, ngửi được mùi thối nồng nặc. Đáng lí mũi tên sắt có mùi này, cho nên khẳng định mũi tên kia ngâm độc dược.


      Hạ Lăng Vân sâu sắc cảm nhận được tình cảm Tuyết Hoa đối với mình, khóe miệng khẽ cong, phụ họa nàng: " bị trừng phạt đúng tội."Đánh lén sau lưng người khác nhân cách ti tiện, chết người đỡ người. Nếu lần sau còn gặp tình huống này, buông tay để nàng xử lí.


      Ba gã tay chân lầu bị doạn dám nhúc nhích, gia đinh theo sau diễu võ dương oai mặt mũi tái nhợt, sợ hãi rụt rè chạy trốn ra xa hoặc chạy xuống lầu .


      Tuyết Hoa bĩu môi nhìn sang... thèm so đo với đám tôm tép , theo Hạ Lăng Vân xuống lầu.


      Trước quầy lầu , gã nam tử mặc cẩm bào màu xanh lá mạ nhìn Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa xuống, kiêu ngạo hỏi, "Chính là đôi cẩu nam nữ này?" chừng ba mươi tuổi, mặt béo phệ, thân hình mập như con heo.


      Gương mặt vặn vẹo nhìn phu thê hai người, khua tay : "Tả đại nhân, Tiền đại nhân, mời hai người gúp ta giết nam tử kia, bắt sống nữ tử." Nhìn nam tử thái độ thong dong ưu nhã, dáng người thon dài gương mặt tuấn khiến chán ghét, nữ tử tuy đeo mũ sa nhưng với kinh nghiệm duyệt nữ nhân vô số của , khẳng định là mĩ nhân.


      Hai gã nam tử khoảng bốn năm mươi tuổi đứng đằng sau như hộ vệ , nghe vậy, hai mặt nhìn nhau. Bọn họ tuy nhìn ra công phu nam tử kia, nhưng nhìn khí thế của người ta cũng biết đối thủ này rất khó giải quyết. Vừa rồi bốn gã lên thực lực bằng hai người, nhưng cũng được gọi là có tiếng, nghĩ tới vừa lên bị người khác đánh bay, hai người bọn họ nắm chắc phần thắng.


      "Tả đại nhân, Tiền đại nhân, các người là cao thủ kinh thành, chẳng lẽ còn sợ bọn họ?" Gã nam tử béo mập mặc cẩm bào kinh ngạc . nghe gia đinh báo tin, có người tự xưng thiên hạ đệ nhất kiếm khách, phất tay đánh bay hai gã gia đinh, mới đặc biệt mời cao thủ tới trấn tràng.


      "Đại gia, vừa rồi..." gã gia đinh bước nhanh tới trước mặt nam tử béo mập, vội vàng , " nương kia vừa giết chết Điền vũ sư." tận mắt thấy đấy, nghĩ tới mĩ nhân dáng người yểu điệu động tác lại nhanh như chớp, đội mũ sa còn tiếp nhận được ám tiễn vung tay ném trở lại, giết chết đại nam nhân biết võ công.


      "Chết rồi hả?" Gã béo vốn kinh ngạc lập tức nổi trận lôi đình, "Bọn chúng dám giết người của Mã Thiên Minh? Người đâu, lên cho ta, giết chết hai đứa chúng nó, đại gia ta thưởng to." Người của mình bị giết, chính là tát vào mặt , bất chấp nàng ta có phải mĩ nữ , trực tiếp hạ lệnh giết người.


      thúc giục hai gã cao thủ bên người, "Tả đại nhân, Tiền đại nhân, giết người đền mạng, hai người nhìn bắt nạt Mã Thiên Minh ta? Chuyện tỷ phu nhắc trong thư, ta đáp ứng."


      Hai gã là nghe lệnh chủ nhân tới làm việc, đành phải tiến lên... rút đao bên hông, lạnh lùng , "Người phương nào, hãy xưng tên ra, chúng ta chính là Vô Danh Quỷ." Mã Thiên Minh có giao dịch bí mật với chủ nhân bọn họ, nên bọn họ phải bảo vệ .


      Hai người chính là cao thủ võ kĩ...


      Hạ Lăng Vân chậm rãi rút trường kiếm, giọng điệu bình thản. "Ta, Hạ Lăng Vân." Tu sĩ tu tiên giới đều biết Lăng Vân Tiên Quân bên hồ Nữ Thần đỉnh Thiên Trụ Sơn, người bình thường ...


      "Lăng Vân, cố lên, cố lên." Tuyết Hoa hào hứng bừng bừng, hận thể cho nhảy điệu múa cổ động cho .


      Cố lên? Đổ thêm dầu vào lửa? Hạ Lăng Vân biết nàng cổ đọng chiến đấu, thấy nàng hưng phấn nhiệt tình nhịn được cười. Hai người bình thường này đích thực là cao thủ, chẳng lẽ bảo dùng linh lực? Thắng cũng vinh! lâu cùng người tỉ thí võ kỹ, võ kĩ bị bỏ hoang bao năm, tại cũng nên hoạt động gân cốt.


      Liền ôm quyền, nghiêm túc : "Hai vị, mời chỉ giáo." Kiếm sáng rực vung lên bày ra kiếm thế có thủ có công.


      Hai gã cao thủ đến từ kinh thành nháy mắt nhìn nhau, trái phải vung đao.


      "Choang choang choang..." tiếng kiếm khí va vào nhau, Hạ Lăng Vân nhanh chóng đẩy đao của bọn họ, xuyên thẳng qua hai người, sau đó mạnh mẽ phản kích. dùng lực lượng "Tiên" mà chỉ coi bọn họ như là đạo cụ để luyện gân cốt.


      "Ya... a..!" gã cao thủ vung đao bổ mạnh vào bả vai Hạ Lăng Vân, gã khác quay người đâm vào eo Hạ Lăng Vân, đao nhanh như gió.


      Hạ Lăng Vân vung tay áo trái đánh lệch trọng đao, trường kiếm trong tay phải vung lên chặn đao khác, hóa giải đao pháp.


      Quân tử sử dụng kiếm, chiến giả dùng đao. Thân kiếm dài nhàng, thân đao nặng trầm ổn, kiếm và đao va chạm chính diên, tất nhiên gãy!


      nhanh chóng né tránh thế đao của hai người lập tức đoạt công, đâm, chém, ngăn cản, vung... Nhìn chiêu thức linh hoạt kèm hư chiêu, mỗi lần đều có thể trùng hợp ngăn cản chiêu của bọn họ.


      "Lăng Vân, chàng là lợi hại. Cố gắng lên, cố gắng lên." Tuyết Hoa đứng xem ở chân cầu thang kích động kêu lên, căn bản nàng lo Hạ Lăng Vân thất bại. Nam thần, ánh mắt nam thần sắc bén, ra chiêu lưu loát, rất đẹp trai, chết thôi!


      "Tiếng của mĩ nhân uyển chuyển như chim oanh hót." Mã đại gia nghe được giọng của Tuyết Hoa, toàn thân giống như bị lông vũ cọ qua, lập tức sắc tâm nổi lên, đôi mắt giống như muốn gắn chặt lên người Tuyết Hoa.


      người chung quanh tất nhiên là lời nào, nhưng cho dù có phải là gia đinh nhà hay , đều công nhận lời này, thừa nhận tiếng của Tuyết Hoa rất êm tai.


      "Lên, vứt cái mũ sa của nàng để bổn đại gia nhìn cái là bậc tuyệt sắc cỡ nào." Mã đại gia thấy Hạ Lăng Vân chiến đấu với hai gã cao thủ, chỉ huy gia đinh nhà tiến lên bắt Tuyết Hoa.


      Tuyết Hoa giết người chỉ có ít người trông thấy, hầu hết các gia đinh nhìn thấy thân hình yểu điệu của nàng, cho rằng xuống tay rất dễ dàng, liền cầm đao thương côn bổng lao lên vây chém.


      "Hừ." Tuyết Hoa lo tìm được cớ sửa chữa tên Mã đại gia kia, nghe vậy tay phải cho vào trong ống tay áo tìm tòi rút ra dây kim hồng sắc dài như dải lụa khoác vai.


      Hạ Lăng Vân vẫn luôn chú ý tới nàng, thấy nàng dùng dây trói tiên, biết nàng muốn giày vò người bình thường, tranh thủ : "Tuyết Hoa, đừng ra tay quá nặng." Mã đại gia ác bá hiếp đáp người chết hết tội, nhưng mà Tuyết Hoa giết người thành tánh vậy cũng tốt.


      "Ta biết ." Tuyết Hoa cầm dây trói tiên, vẻ măt lộ ra ý cười, "Ta dạy dỗ bọn trận." xong, nàng bắt đầu múa roi.


      Dây lụa mà đỏ nhàn nhạt lập tức như vật còn sống bắt đầu uốn lượn.


      Nàng am hiểu võ kỹ, nhưng có trực giác bản năng của dã thú, nàng hiểu được đưa linh lực vào bên trong võ kĩ, nhưng dây trói tiên dựa theo tâm ý nàng mà hoạt động.


      "Ha ha ha." Nàng vui vẻ cười lên, dây trói tiên trong tay giống như con mãng xà trái vung phải cuốn hung hăng đánh.


      "A, tốt!"


      "A, bị trói."


      "A... xương cốt... sắp gãy..."


      "Mẹ ơi, cứu mạng-"


      Tuyết Hoa tiêu sái vung dây trói tiên, đánh cho đám gia đinh phải kêu cha gọi mẹ.


      "Bịch, răng rắc, rầm..." Bàn chén trong tửu lâu bị đánh gãy nát, đồ ăn rơi vãi đầy dưới đất, tất cả thực khách sợ hãi trốn qua bên. Còn số người chạy trốn mà thấp thỏm đứng xem náo nhiệt. Mã đại gia là thổ hoàng ở thành Kim Dương, nhiều năm qua hoành hành ngang ngược, hôm nay đôi phu thê nơi khác đến, thấy việc nghĩa ra tay tương trợ khiêu chiến với mã đại gia. Bọn họ hi vong đôi phu thê như thần tiên đến thế gian này có thể lần tiêu diệt Mã đại gia, diệt trừ hậu hoạn vĩnh viễn cho dân chúng.


      Quật ngã đám gia đinh, Tuyết Hoa vẫn chưa thỏa mãn tiến lên vài bước, vung dây trói tiên. Dây trói tiên như du long quấn lấy Mã đại gia định chạy trốn.


      "Ah, nữ hiệp tha mạng, nữ hiệp tha mạng!" Mã đại gia hoảng sợ kêu to. nghĩ tới nữ tử trông yếu đuối lại có thể đánh bại tất cả gia đinh mang đến. Đáng chết, mấy tên võ sư vừa lên gác đâu rồi? Ngày thương uy phong lẫm lẫn, thời khắc mấu chốt lại chạy xuống cứu .


      "Hây!" Tuyết Hoa vừa kêu lên, vung dây trói tiên đập mạnh gã mập vào tường, sau đó đập xuống mặt đất.


      "Nữ hiệp tha mạng, nữ hiệp tha mạng, phía ta còn lão mẫu tám mươi tuổi, dưới có hài tu ử gào khóc đòi ăn, nữ hiệp bỏ qua cho tiểu nhân ." Mã đại gia mất hết uy phong, ở trong góc giống như con sâu vặn vẹo gào khóc. Chỉ là dây trói tiên rất thần kì, càng động dây trói càng chặt.


      Giết , giết !


      Người xem náo nhiệt xung quanh thầm nghĩ trong lòng, nhưng ai dám kêu ra tiếng, sợ chết, nữ tử này rời , bọn họ bị thu thập.


      Dùng pháp khí đỉnh cấp để trói tên ác bá bình thường quả lãng phí.


      Tuyết Hoa lại tìm trong ống tay áo trái, lấy ra quyển sách, nhanh chóng lật xem, sau đó đến bên người Mã đại gia, ngón tay khẽ ngưng nước thành băng, chế tạo băng châm đâm lên người , sau đó để châm di chuyển.


      "A, cứu mạng, a...a...a...!" Gương mặt Mã đại gia lộ vẻ sợ hãi liên tục kêu la thảm thiết, sau đó còn tiếng kêu, thân thể cũng động đậy.


      Mã đại gia chết rồi hả?


      Người xem náo nhiệt vừa mừng vừa sợ. Bọn gia đinh của Mã đại gia thất kinh, thậm chí có người bắt đầu chạy trốn.


      "Tuyết Hoa, nàng vừa làm gì ?" Hạ Lăng Vân phát tình huống bên Tuyết Hoa, liefn so chiêu với hai tên cao thủ nữa mà dùng kiếm khí điểm huyệt, định trụ bọn chúng.


      Tuyế Hoa đặt quyển sách trong tay xuống, đắc ý : "Ta biến thành phế nhân thể chuyện thể động, để còn cách nào hại người." Nàng có lòng thương hại như loài người!


      Nhạc phụ đại nhân cho hai nữ nhi mấy bí tịch gì vậy? Cái này so với giết người còn tàn nhẫn hơn!


      Hạ Lăng Vân đầu đầy hắc tuyến nhìn Tuyết Hoa. sau màn lụa của mũ sa, gương mặt nàng lộ vẻ đắc ý, chút nào cảm thấy đây là việc tàn nhẫn. Lệ Nhi cũng như vậy? lập tức cảm giác trách nhiệm mình nặng nề.


      Tuyết Hoa thu hồi dây trói tiên, giả vờ nhét vào ống tay áo, sau đó ngồi xuống sờ vào người Mã đại gia.


      "Tuyết Hoa, nàng làm gì?" Hạ Lăng Vân vội kéo nàng lên. Nàng sao có thể sờ loạn thân thể nam nhân khác? Cái này là thể được!


      Tuyết Hoa sờ đến vòng vàng, vẻ mặt "Ngây thơ" : "Bồi thường tổn thất của tửu lâu, chẳng lẽ ta và chàng bồi?" Dây vàng còn cả ngọc bội, rất đáng tiền đấy.


      Nàng ném dây vàng và ngọc bội lên quầy : "Vị Mã đại gia này chủ động gây , tổn thất của ngươi bồi thường. Đừng lo trả thù nhận nợ, bởi vì trở thành gã phế nhân thể chuyện thể động đậy."


      Sắc mặt chưởng quầy tái nhợt như tờ giấy, run rẩy dám nhận. Ngọc bội là lục phỉ thúy, 100 quán rượu của cũng đáng giá bằng.


      "Các ngươi, rốt cuộc là ai, dám tổn thương người của Thái hậu nương nương?" Lão giả hơn 50 tuổi bị Hạ Lăng Vân chế trụ khiếp sợ hỏi.


      Hạ Lăng Vân đến trước mặt bọn họ , "Ta là Hạ Lăng Vân, tu sĩ. Các ngươi đến từ kinh thành? Tốt lắm, hãy cho ta biết chuyện của Lệ quý phi."


      xong, ngón tay khẽ động giải huyệt cho hai gã cao thủ.


      Tác giả có lời muốn : Mấy chương này nữ nhân vật chính oai phong lẫm liệt, các bạn thấy thích thú ???
      chumnhoxanh, hthuqttn, xukem16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :