1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. souris368

      souris368 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      10
      Á Á Á !!!!!!!!
      Tiên quân thiệt ko ngờ a cg như vậy aaaaaa..... *che mặt*..... chảy máu mũi rồi.....
      Momo1314 thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Ôi ôi, sau bao ngày tháng cuối cùng t cũng đuổi kịp các nàng. Editor ơi, nàng edit tuyệt lắm luôn, mượt lắm. Truyện hay thế này mà chs giờ t mới biết đến. :'(. Từ giờ ủng hộ nàng nhiệt tình. :yoyo45::ex10:
      Momo1314 thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 110: Biển dấm chua


      Quy nhập Thiên Linh Môn? Lúc chủ nhân Ngọc Diệp còn tại thế, từng vô cùng khát vọng trở thành linh sủng Thiên Linh Môn. Thế nhưng nàng mất, hậu đại của người lại bỏ mặc , còn khát vọng trở thành phần tử của Thiên Linh Môn nữa rồi.


      Thủy Ngọc do dự, Mẫu Đơn Tiên Tử ở bên cạnh dịu dàng , "Thủy NGọc, bây giờ người ngươi rất bẩn, vẫn là vào trong nước tắm rửa chút."


      Hai tay nàng ngưng tụ linh quang màu xanh lá, kiện trường bào nam tử xuất trong tay nàng.


      "Thủy Ngọc, xiêm y của nhân loại chỉ chống lạnh, còn có tác dụng che chắn. Ngươi tắm rửa xong mặc xiêm y trước."


      Nàng xoay mặt với Hạ Lăng Vân, "Lăng Vân, ngươi cũng mệt rồi, mang Tuyết Hoa về nghỉ ngơi , ta chiếu cố Thủy Ngọc." Nàng nhìn ra bởi vì Tuyết Hoa, Hạ Lăng Vân có chút khúc mắc với Thủy Ngọc.


      Hạ Lăng Vân hơi suy nghĩ, liền gật đầu : "Vậy làm phiền tiên tử rồi."


      với Thủy Ngọc: "Tiên tử học vấn uyên bác, ngươi có thể theo người học hỏi."


      xong, ôm eo Tuyết Hoa bay về phía Vong Trần Cư.


      "Thủy Ngọc, đầu tiên, ngươi tắm rửa." Bát phẩm hoa tiên Lục Mẫu Đơn vừa cười vừa , bắt đầu dạy bảo hậu bối. Thủy Ngọc tuy sống 2000 năm nhưng nhận thức về nhân loại rất ít, việc dạy dỗ còn rất nhiều.


      Vì Thiên Linh Môn, vì để vị cá tiên này có thể sinh tồn ở giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên, nàng dạy dỗ cẩn thận. Trong giới tu tiên, nếu có lực lượng thuộc về mình trừ phi mạnh mẽ tới mức nghịch thiên, nếu vẫn bị tu sĩ nhân loại bắt nạt.


      Buồn bực nhìn bóng dáng Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa biến mất, Thủy Ngọc lung lay ra khỏi pháp trận mất hiệu lực, nhào vào hồ Nữ Thần, bắt đầu tắm rửa.


      "Trưởng lão, phu nhân." Thường Đức tĩnh tọa tu luyện ở góc trong Vong Trần Cư thấy Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa vào, liền đứng dậy nghênh đón.


      Hạ Lăng Vân vung tay ra hiệu tùy ý, rồi mang Tuyết Hoa vào hồ nước bên cạnh phòng ngủ chính, vườn cây bên cạnh hồ nước rất đẹp và tươi tốt, là chủ định xây dựng cho nàng đấy.


      Bên cạnh vách tường phòng ngủ có cửa , chỉ cần đẩy là tới hồ nước, cho nên đôi lúc cũng muốn tới nơi này tắm rửa. Xung quanh bố trí pháp trận, chỉ hoa và cây cảnh che lấp hồ nước, nước còn chảy liên tục tuần hoàn cho nên lúc nào hồ nước cũng sạch .


      cởi sạch xiêm y dính bùn. Lục Mẫu Đơn tiên tử có thể hóa hư thành , ngưng tụ thiên địa linh khí tạo ra xiêm y, rũ sạch bụi bẩn xiêm y cũ chỉ trong chớp mắt, chưa làm được, chỉ có thể quay về tắm rửa thay quần áo.


      Cởi sạch xiêm y vào trong ao, đưa tay về phía Tuyết Hoa: "Xuống."


      "Vâng." Tuyết Hoa chờ lâu, lập tức biến về hình thái hồ ly, sau đó chui ra khỏi đống xiêm y nhảy vào trong nước. "Ùm, ào ào bọt nước văng tung tóe khắp nơi, khiến toàn bộ đầu tóc mặt mũi Hạ Lăng Vân ướt nhẹp.


      "Vật bướng bỉnh." Hạ Lăng Vân lắc đầu , kéo Tuyết Hoa tới gần, chăm chú rửa sạch bộ lông cho nàng.


      Tuyết Hoa thoải mái hưởng thụ dịu dàng của .


      Sau khi giúp nàng và bản thân tắm rửa xong, Hạ Lăng Vân nhàng : "Biến trở về hình người.


      "Được." Tuyết Hoa nghe lời lập tức biến về hình người.


      tay kéo nàng vào trong ngực, mạnh mẽ cúi đầu bắt lấy môi nàng hung hăng mút vào cắn . Vật này luôn khiến lo lắng cần phải dạy dỗ nàng tốt mới được.


      "Ưm..." Tuyết Hoa rất vui sướng mà tiếp nhận nụ hôn của , chủ động...


      Hạ Lăng Vân tay ôm vòng eo mảnh khảnh của nàng tay giữ chặt đầu nàng điên cuồng hôn lên đôi môi nàng, như mãnh thú phát tình.


      Đối mặt với nhiêt tình trước nay chưa từng có của , Tuyết Hoa hưởng ứng nghênh đón vòng tay qua cổ Hạ Lăng Vân. Nàng biết tức giận, hơn nữa lửa giận .


      Hôn nàng đến mức thở được, mới ngẩng đầu hỏi: "Biết nàng sai chỗ nào?" đắc ý nhìn làn môi nàng. Phấn môi hồng bị hôn tới mức đỏ ưng, giống như bôi son kiều diễm ướt át.


      Tuyết Hoa kịp thở choáng váng hai mắt mờ mịt nhìn : "Thiếp nên tìm Thủy Ngọc." Nàng sớm biết thích nàng tiếp xúc với Thủy Ngọc, nguyên nhân Thủy Ngọc là giống đực. Nhưng mà, Thủy Ngọc chỉ hi vọng trò chuyện với nàng nhiều hơn, tỏ vẻ muốn dụ dỗ nàng nha.


      " biết nàng còn cùng hẹn hò sau hoàng hôn?" Hạ Lăng Vân lập tức giận dỗi , hung hăng kéo nàng vào trong ngực mình. Tiểu hồ ly bắt đầu nghe lời rồi!


      Hẹn hò sau hoàng hôn!


      Tuyết Hoa lập tức dám tin rồi. Bây giờ nàng là phụ nữ có chồng, sao dám hẹn hò với đối tượng khác? Ánh mắt nàng vô cùng khắt khe, chỉ vừa ý mỗi nam thần thôi. Nhân viên quản lí thứ n còn cho phép Lệ Quân Hoa có nam nhân, sao có thể cho phép nàng câu tam đáp tứ?


      Thấy nàng lời nào, dấm chua trong lòng Hạ Lăng Vân bốc lên ngùn ngụt, thô bạo đặt nàng lên bờ ao, bắt đầu dùng thân thể nàng tạm thời hạ bớt nộ khí.


      "Nàng là của ta." Hạ Lăng Vân , cuồng dã ôm nàng...


      Thân thể trải qua ngàn năm tu luyện linh lực, sức chiến đấu vô cùng cường hãn, Tuyết Hoa chịu nổi kích tình, cuối cùng thể làm gì mà biến trở về hình thái hồ ly trốn tránh.


      "Tuyết Hoa, biến trở về." Giọng của khàn khàn đầy mùi vị tình dục. Trong hồ nước mùi hoa thơm bốn phía nhưng lấn át được hương thơm người Tuyết Hoa khi động tình và mùi nam tính của .


      " cần, cần..." Tuyết Hoa suy yếu vô lực trong hồ nước vẫn nhuc nhích. Nàng...giả chết...


      Nhìn tinh dịch chảy ra giữa hai chân nàng, đồng tử Hạ Lăng Vân co rụt lại, đèn nén ham muốn hỏi:"Biến về hay ?" Tuy nàng tới mức để ý chủng tộc, nhưng vẫn là người có chuẩn mực đạo đức, làm ra được xâm phạm nàng ở hình thái hồ ly.


      ", muốn." Tuyết Hoa suy yếu , nơi đó của nàng bị làm bắt đầu thấy đau, chừng trầy da.


      Kéo nàng ra khỏi hồ nước, chậm rãi truyền thủy linh lực vào trong người nàng, bởi vì song tu cho nên thân thể nàng bài xích linh lực thủy mộc và quán chú của , cùng lúc nắm vững được lộ tuyến vận hành linh lực của nàng.


      "A." Tuyết Hoa kinh ngạc kêu lên, thân thể nàng ràng vượt qua khống chế tự động biến hóa.


      Sau khi thân thể nàng hoàn toàn biến hóa, lần nữa xông vào cơ thể nàng. "Tuyết Hoa, tuy nàng và ta đều là thất phẩm tiên, nhưng nàng còn kém ta rất xa." đắc ý .


      Lúc nàng còn chưa biến hóa ổn định, nghiên cứu làm thế nào giống như phụ thân nàng giúp nàng biến hóa hoàn toàn, đây là lần đầu sử dụng, nhưng ràng hoàn toàn thành công.


      "Ah, Lăng Vân, tha cho thiếp , thiếp chịu được rồi." Tuyết Hoa kêu đau .


      "Dặn dò bằng lời nàng nhớ được, vậy dùng thân thể để nhớ kĩ." Hạ Lăng Vân thở dốc kiên trì . Bắt đầu lượt chinh phục mới. muốn đút nàng no, khiến nàng dù đối mặt với nam nhân khác cũng còn hứng thú!


      "Ah~~~" thể trốn Tuyết Hoa đành nhẫn nại, tiếng rên rỉ đứt quãng vang lên. Nam nhân dịu dàng khi bị làm cho tức giận bộc phát như sấm chớp mưa giật. Nàng nhất định phải ngoan, phải giữ khoảng cách nhất định với tất cả giống đực.


      "A...hic, chút." Tuyết Hoa nằm giường khàn giọng kêu đau. Đều do làm lần lại lần, động tác điên cuồng lỗ mãng, hại tiếng dịu dàng như hoàng oanh xuất cốc của nàng cũng biến thành khàn khàn.


      "Tuyết Hoa, thực xin lỗi." Hạ Lăng Vân áy náy , ngón tay lấy thuốc mỡ màu xanh nhàng bôi lên từng chỗ da thịt bị trầy của nàng. Lần này, quá mức, khiến nàng bị thương. Nhưng, điên cuồng như vậy, nàng cũng ngất xỉu, chứng tỏ năng lực thừa nhận của nàng rất mạnh, về sau lúc thích hợp có thể cuồng dã hơn.


      "Đều tại chàng." Tuyết Hoa gắt giọng. Sau khi bôi thuốc mỡ lên da, cảm giác đau đớn cũng nhanh chóng biến mất.


      "Nguyên nhân là do nàng." Thu hồi dược, Hạ Lăng Vân cúi đầu xuống cắn bờ vai nàng, giọng đầy giận dỗi: "Vẻ đẹp của nàng khiến ta lo lắng." Thiên tính hồ ly của nàng khiến còn lo lắng hơn!


      Tuyết Hoa bị dỗ mở cờ trong bụng, vội vàng : "Chàng ta dúng , Lăng Vân?" Trước đó là do nàng chủ động đeo đuổi , bị động tiếp nhận. Nàng hi vọng lúc này bắt đầu có tình cảm mến với nàng.


      ", Tuyết Hoa, ta nàng." Hạ Lăng Vân vuốt ve gương mặt xinh đẹp còn vương mùi vị kích tình của nàng, chân thành , sau đó nằm bên cạnh ôm ấp nàng, tay kéo chăn mỏng phủ lên thân thể hai người. Lúc trước ở hồ nước hăn lấy trái cây để cả hai ăn, lúc này tắm rửa sạch có thể nghỉ ngơi.


      , nàng. cẩn thận nghiêm túc chân thành mến nàng!


      Tuyết Hoa kiềm nổi kích động : "Lăng Vân, thiếp chàng, thiếp chàng, thiếp mãi mãi chàng, ngay từ lần đầu thấy chàng thiếp chàng rồi."


      Chăn mỏng tuột xuống, mang theo dục niệm vỗ thân thể nàng, mỉm cười : "Bây giờ ta biết, nàng là tiểu hồ ly giỏi ngụy trang láu cá nhất đời này."


      Lúc bọn họ vừa gặp mặt, Tuyết Hoa nhị phẩm linh hồ, thân thể khác gì ấu hồ, khi đó nàng mong muốn có rồi.


      Thân thể và linh trí của nàng rốt cuộc bao nhiêu tuổi? Bảy ngàn năm trước nàng sinh ra ở đại lục Ngũ Nguyên, nàng hơn bảy ngàn tuổi là chính xác, nhưng dựa vào tình huống phát triển thân thể và tu vi của nàng, tuổi nàng lớn, tâm lí hoàn toàn phù hợp với phát triển thân thể, giống như thiếu nữ nhân loại mười bảy mười tám tuổi.


      người nàng còn nhiều bí chưa thể giải đáp. là trượng phu của nàng, vĩnh viễn ở bên cạnh nàng, sớm muộn cũng giải đáp được bí kia.


      "Tuyết Hoa, nghỉ ngơi , lần này để nàng mệt mỏi rồi." Hạ Lăng Vân dịu dàng , cũng khép mắt lại nghỉ ngơi. Sau khi thông qua thí luyện trong Thái Hư Huyễn Cảnh, lâu rồi chưa vận động kịch liệt như vậy.


      "Vâng." Tuyết Hoa toàn thân bủn rủn nằm trong lồng ngực , nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.


      Mùi thơm thanh nhã cơ thể mềm mại nằm trong ngực khiến thể xác và tinh thần Hạ Lăng Vân buông lỏng, chìm vào giấc ngủ say.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Abby20 others thích bài này.

    4. duongdo

      duongdo New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      1
      Mình toàn đọc thầm chỉ like lo ko comment nhưng truyện bạn edit hay nên bạn đừng bỏ nhé.
      Chả hiểu sao có tận 3-4 chương mới mà chả thấy thông báo lên nên mình ko biết :)
      Momo1314 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 111: Hạ Lăng Vân nhìn thấu

      Sáng sớm ngày thứ hai, Tuyết Hoa tùy tiện buộc mái tóc dài ra chính phòng, khí bên ngoài Vong Trần Cư rất mát mẻ trong lành.

      "Phu nhân, người muốn ra ngoài?" Thường Đức, Thường Hưng luyện quyền thấy nàng ra, dừng tay lại chào hỏi. Ánh mắt hai người vẫn nhìn xuống đất, giống như dưới đó có tiền để nhặt.

      Tuyết Hoa do dự chút hỏi: "Xế chiều hôm qua và hôm nay các ngươi có nghe được thanh kì lạ gì ?" Nàng im lặng dò xét nét mặt Thường Hưng. Thường Đức chững chạc hơn Thường Hưng, nàng khó có thể nhìn nét mặt đoán tâm tình của .

      Thường Đức hoài nghi đáp: " có."

      Thường Hưng nghĩ nghĩ : " có."

      Hồ tắm tiếng kêu lớn như vậy chẳng lẽ cả hai nghe thấy?

      Tuyết Hoa nghi ngờ.

      Hạ Lăng Vân ra đứng sau lưng nàng khẽ cưởi : "Tuyết Hoa, ta quên cho nàng biết, lúc ta tạo hồ nước cho nàng, bố trí rất nhiều pháp trận, trong đó có cả pháp trận 'Nhã tước vô thanh' ."

      tới trước mặt Tuyết Hoa thấp giọng : "Dù bên trong có ầm ĩ thế nào, bên ngoài cũng nghe được." xong, khóe miệng khẽ cong mỉm cười dịu dàng. Ngay từ đầu nghĩ tới việc bảo vệ chuyện riêng tư của hai người.

      Hai người rất , nhưng Thường Đức, Thường Hưng cũng là tu sĩ nhị phẩm, tai rất thính. Bọn họ nghe xong sửng sốt chút, lập tức nghĩ tới điều gì đó, lập tức ôm quyền : "Trưởng lão, đệ tử làm bữa tối." chờ Hạ Lăng Vân đòng ý, bọn họ giống như bay ra khỏi Vong Trần Cư, tìm nguyên liệu nấu ăn. Đối với tu sĩ biết pháp thuật mà , trong núi trong hồ khắp nơi đất đều có nguyên liệu nấu ăn.

      "Sao chàng sớm." Tuyết Hoa xấu hổ đỏ mặt, tay phải nắm lại đấm vào ngực . Nàng bị chê cười rồi!

      Hạ Lăng Vân mỉm cười, mặc kệ cho nàng làm nũng, lưu luyến si mê nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng. Kết hôn hai tháng, gương mặt nàng vẫn mang vẻ ngây thơ, nhưng quanh thân tràn ra vẻ dịu dàng của thiếu phụ.

      "Chàng cố ý." Tuyết Hoa gắt giọng. Giận dỗi dậm chân đưa lưng về phía .

      Thường Đức, Thường Hưng ra ngoài về ngay, Vong Trần Cư còn người thứ ba, Hạ Lăng Vân duỗi tay ôm nàng, cúi đầu liếm láp lỗ tai nhắn, cười : "Ta chưa nó, la hi vọng nàng có thể phân biệt được các pháp trận quanh hồ nước ." Tuy rằng sau khi hoan ái giúp nàng lau rửa, nhưng nghỉ ngơi cả buổi, người nàng lại bắt đầu tỏa ra mùi thơm của cơ thể. Mị hương của hồ ly, đến lúc động dục nồng đậm thế nào, hấp dấn bao nhiêu giống đực xung quanh? cần phải để ý hơn.

      Nàng vẫn luôn bám lấy , làm sao có thời gian nghĩ tới việc tìm hiểu các pháp trận?

      Tuyết Hoa xấu hổ khẽ động đậy, dịu dàng : "Ngứa, chàng đừng liếm tai ta." Hơi thở của phả lên cổ nàng, nàng cảm thấy ngứa ngáy, thân thể cũng mềm nhũn.

      "Được." Hạ Lăng Vân thấy nàng nhắc nhở, lập tức buông nàng ra, nghiêm mặt : "Chúng ta ra ngoài tản bộ." Lúc này chắc Lục Mẫu Đơn tiên tử dẫn cá tiên Thủy Ngọc tới gặp Hàn Tu rồi. Chưởng môn Hàn Tu là người khéo léo, biết cách sử dụng thủ đoạn lôi kéo thất phẩm tiên bị Thiên Linh Môn xem lâu.

      đề nghị, tất nhiên là Tuyết Hoa tán thành, vì vậy hai người tay trong tay ra khỏi Vong Trần Cư. Bởi vì hai người vẫn chưa chỉnh đốn đầu tóc, cho nên dọc theo phía nam hồ, phi hành xuyên qua rừng cây, đáp ngọn núi phía bắc.

      "Mặc kệ đứng ở chỗ nào, hồ Nữ Thần vẫn trong xanh đẹp đến vậy." Đứng ngọn núi, Hạ Lăng Vân nhìn bao quát hồ Nữ Thần. ở đây chín trăm năm, có thể quen thuộc từng thân cây tảng đá xung quanh hồ.

      "Hồ Nữ Thần rất đẹp, linh khí thiên địa khá nhiều." Nhìn đám đệ tử tu luyện bên cạnh hồ, Tuyết Hoa gật đầu khen. Chu vi hồ Nữ Thần tràn đầy linh khí mộc thủy thổ, phần lớn đệ tử Thiên Linh Môn có thuộc tính linh lực này, người tu luyện hỏa, phong tương đối ít, kim gần như có.

      "Tuyết Hoa, ta nhớ khi còn , linh khí hồ Nữ Thần rất đậm, nhưng mà hiểu sao gần đây ít hơn so với trước. Ta có tìm đọc tư liệu, phát trong sách cổ ghi lại rất nhiều nơi phúc địa biến mất, thời xưa có môn phái lớn từng vinh quang rạng rỡ cuối cùng sụp đổ." Hạ Lăng Vân cảm khái . Hồ Nữ Thần lúc này linh khí nồng đậm, nhưng qua mấy trăm năm nữa thế nào? Lúc trước chú ý, thông qua thí luyện Thái Hư Huyễn Cảnh và ám chỉ của Chi Chủ, bắt đầu chú ý những cái này.

      "Ý chàng là gì?" Tuyết Hoa kinh ngạc hỏi. Trong lời của chứa rất nhiều lo âu.

      "Giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên suy sụp, mặc dù hậu nhân cố gắng thế nào, cũng thể khôi phục lại thời huy hoàng." Hà Lăng Vân . Trừ phi... Nhưng mà điều đó quá tàn nhẫn.

      "Chàng lo lắng cho Thiên Linh Môn?" Tuyết Hoa lập tức hỏi.

      Dùng pháp trận Tụ Linh ngưng tụ linh khí thiên địa tiến hành tu luyện là hành động vô cùng xa xỉ, có mấy tu sĩ thường dùng để tu luyện, nhưng phúc địa tự nhiên càng ngày càng ít, người tranh đoạt phúc địa tu luyện ngày càng nhiều.

      "Giới tu tiên như thế, châu chấu đá xe chỉ uổng công." Hạ Lăng Vân than thởi , tràn ngập lo lắng với tương lai của đại lục Ngũ NGuyên. Nhưng, các tiền bối thời thượng cổ nhanh trí tạo ra lựa chọn, vãn bối chỉ cần làm theo là được.

      "Chàng đừng suy nghĩ nhiều." Tuyết Hoa khuyên nhủ, "Chàng phải thần tiên, chàng ôm nhiều việc như vậy làm gì? Trách nhiệm của chàng là thủ hộ Thiên Linh Môn, cho đến lúc có người kế vị chức trưởng lão."

      "Đúng. Vốn là mang nàng giải sầu, nghĩ tới lại khiến nàng lo cho ta." Hạ Lăng Vân quay đầu nhìn thê tử, con cháu có phúc của con cháu, phải quan tâm tới hậu bối mấy ngàn năm sau, bây giờ cần quan tâm chính là Tuyết Hoa và chúng đệ tử Thiên Linh Môn.

      "Hiếm khi ra ngoài, ta mang nàng tới Thiên Trụ Sơn chơi." Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa bay thẳng tới đỉnh cao nhất- Thiên Trụ Phong.

      Thiên Trụ Phong hình kim tự tháp, đỉnh cao nhất nhìn thẳng tắp. Hạ Lăng Vân bay lên giữa sườn núi, chỉ vào dãy cung điện : "Tuyết Hoa, chỗ này chính là Kính Thiên Cung nơi hoàng đế thế tục cử hành tế thiên, cũng là nơi hội tụ của giới Tu Tiên trăm năm lần."

      Tuyết Hoa ngắm nhìn bốn phía. Chỗ đó chiếm khoảng phần ba Thiên Trụ Phong, chung quanh núi non trùng điệp, đầu uốn lượn theo ngọn núi, giống như đường dẫn lên thượng giới. Cung điện trước mặt nàng nguy nga tráng lệ theo phong cách cổ xưa, khiến nàng khiếp sợ hơn là, số linh thạch cực phẩm được công khai trang trí cung điện.

      Đại môn Kính Thiên Cung đóng chặt. Hạ Lăng Vân : "Bảy ngàn năm trước Kính Thiên Cung do hoàng đế Thịnh Nguyên thống nhất đại lục Ngũ Nguyên cùng với vài môn phái tu tiên lớn bỏ công sức tu kiến, chung quanh bố trí vô số pháp trận, đảm bảo cung điện bị sụp đổ theo thời gian."

      dẫn Tuyết Hoa đến gần Kính Thiên Cung: "Kính Thiên Cung chính là vật chung mà thế tục và giới tu tiên có được, vì đảm bảo để bọn đạo chích hoặc tinh linh quái chiếm hữu, chỉ có Tiên Quân nhân tộc mới có tư cach khởi động hoặc dừng pháp trận chỗ này." Bởi vì ý nghĩa đặc thù này mà ngay cả Tiên Quân tà phái cũng dám sơ suất tới trộm cực phẩm linh thạch.

      "Hoàng đế đời sau muốn cúng bái, còn phải thông báo sớm với giới Tu Tiên, mời Tiên Quân dừng lại pháp trận, để bọn họ vào Kính Thiên Cung cử hành nghi thức tế thiên." Hạ Lăng Vân bình tĩnh .

      "Lăng Vân, tu sĩ ở tu luyện, sao lại có liên hệ với thế tục? Nếu giới tu tiên có Tiên Quân, hoàng đế thế tục thể hoàn thành nghi tức tế thiên hả?" Tuyết Hoa nghi ngờ . Tu sĩ đều ở nơi thâm sơn, gần như là thoát li với thế tục.

      Hạ Lăng Vân trầm mặc hồi : "Mục đích tu luyện cuối cùng của nhân loại là muốn kéo dài tuổi thọ, mà phải là đoạn tuyệt tình ái, vô dục vô niệm. Tu sĩ cũng có vui buồn tức giận, có chính có tà, tu sĩ tà phái vì lực lượng mà hại người thường, số tinh linh quái cũng tổn thương người bình thường, vì vậy tu sĩ chính phái đứng ra bảo hộ, cho nên giới tu tiên có cách nào đoạn tuyệt quan hệ với thế tục. Tu sĩ và tục nhân,c hỉ là người trường mệnh người đoản mệnh, người biết pháp thuật người , ra có rất nhiều điểm tương đồng."

      "Có tổn thương có bảo hộ, tu sĩ càng có nhiều năng lực, trách nhiệm càng nhiều." giận dữ : "Tu sĩ xuất phát từ lòng từ bi, lợi dụng năng lực bản thân nghịch thiên bảo hộ người bình thường, biết là đúng hay sai. Riêng ta cảm thấy, hầu hết tu sĩ biết là sai, nhưng vẫn phải ra tay." Nếu là , cũng làm vậy.

      Tuyết Hoa có chút bó tay, nghi ngờ : "Lăng Vân, những lời chàng ta thể hiểu nổi."

      Hạ Lăng Vân ngừng lại, vuốt mái tóc nàng, giảng giải: "Nếu lũ lụt vỡ đê, vừa vặn có tu sĩ ngang qua, vậy nàng tu sĩ đó giúp đỡ hay khoanh tay đứng nhìn?"

      "Bảo hộ đê." Tuyết Hoa chút do dự . Lũ lụt tràn vỡ đê có vạn người nhà để về có gạo để ăn.

      Cho nàng cái vuốt ve khen ngợi, Hạ Lăng Vân : "Lũ lụt là tượng tự nhiên, tu sĩ ra tay chính là nghịch thiên.

      Người ở đại lục Ngũ Nguyên càng nhiều, diện tích núi bị thu hẹp, linh khí thiên địa ngày càng ít. Trí giả thượng cổ phát ra điểm này, đành lòng lợi dụng nhân lực tạo ra thánh địa tu luyện - Thái Hư Huyễn Cảnh, hoàn toàn ngăn cách tiên giới và thế tục.

      Tuyết Hoa nhớ lại, tuy rằng quên khá nhiều, nhưng vẫn nhớ việc sinh tồn của người và vật trái đất. Nhớ lại lời Hạ Lăng Vân... nàng cũng đoán được vận mệnh của đại lục Ngũ Nguyên.

      Nàng cười lớn : "Lăng Vân, chàng phải thánh nhân, đừng lấy ôm lấy việc phải của mình. Nếu Kính Thiên Cung thể tùy tiện mở, vậy chúng ta bay lên đỉnh cao nhất của Thiên Trụ Phong." Nàng cảm thấy khá hứng thú với nó. Thiên Trụ Phong gống như là có ý nghĩa đặc biệt với giới tu tiên và thế tục, nếu ngày nàng cẩn thận chặn ngang đường cong đó, liệu có thể trở thành kẻ địch lớn của đại lục Ngũ Nguyên.

      "Được." Hạ Lăng Vân có giác ngộ của thánh nhân, cũng có cảm giác mình phải gánh trách nhiệm nặng nề của giới tu tiên, cười : "Ta đưa nàng xem, nàng thấy rất vui." Đó là trò đùa dai của tiền bối thượng cổ, sau đó tu sĩ bay lên xem đều hẹn mà lựa chọn giấu diếm, để người khác tiếp tục tò mò tới.

      Tuyết Hoa trực tiếp dang rộng tay : "Ta tự mình bay lên xem." Linh lực của nàng từ khi bước vào cảnh giới "Tiên" lĩnh ngộ pháp thuật cưỡi gió, cần mượn pháp khí cũng có thể phi hành.

      "Ừ." Hạ Lăng Vân mỉm cười gật đầu, muốn bay lên, lại phát con chim giấy bay về phía mình.

      Có người tìm .

      đưa tay tiếp nhận, chim đập cánh, truyền ra tiếng của chưởng môn Hàn Tu: "Sư thúc, đương kim hoàng thượng phái đặc sứ vương gia Hán Dương, Đạo quân Hà Tình phủ quốc sư cầu kiến người, bây giờ chờ ở đại điện."

      Đặc sứ của hoàng đế, vương gia Phương Thiếu Hoa? Đạo quân Hà Tình phủ quốc sư?

      Hạ Lăng Vân cau mày.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Abby16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :