1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Edtor/Beta : Good Night

      Chương 13: Tiểu hồ ly và tiên quân

      Sau hồi lời tiễn biệt, mẫu thân của Lệ Quân Hoa đem vật cầm trong tay nhìn về phía Cảnh Thanh Viễn, thỉnh cầu: "Cảnh tiên nhân, cái bao này có hơi nặng, xin ngài cầm giúp con ta được ? Nó còn quá , xách nổi"

      Cảnh Thanh Viễn cười , " có vấn đề." nhấc chỗ hành trang đó lên, hướng vào túi Càn Khôn bên hông, chỗ hành trang đó liền biến mất ngay trước mặt mọi người.


      "Đưa cho ta, tiểu muội muội." Cảnh Thanh Viễn giơ tay về phía Lệ Quân Hoa, "Ta thay ngươi bảo quản hành lý, khi nào ngươi đến đảo Hỏa Vânta trả cho ngươi."

      "Làm phiền ca ca rồi ." Lệ Quân Hoa ngửa mặt ngọt ngào , đem tiểu túi hành lý giao cho Cảnh Thanh Viễn.

      Cảnh Thanh Viễn nhận lấy rồi bỏ vào trong túi Càn Khôn.

      "Sư phụ, bây giờ con rời sư môn lịch lãm . Khi nào con phải trở về?" Quay đầu nhìn về phía sư phụ - dung nhan của người luôn duy trì ở tuổi thanh xuân vĩnh viễn già, Cảnh Thanh Viễn chợt có chút thương cảm . Từ khi bắt đầu hiểu chuyện, và sư phụ luôn ở chung, bây giờ rời có lẽ là vài năm gặp mặt .


      "Thiên Linh môn chẳng có chân mà chạy trốn, bất cứ khi nào con muốn trở về đều được." Hạ Lăng Vân thản nhiên . Để ra ngoài rồi phát muôn màu của thế giới bên ngoài, trải nghiệm đời, thử luyệntâm cảnh mới có thể hồi thiên linh môn.

      "Sư phụ phải." Ánh nắng như chiếu lên khuôn mặt của Cảnh Thanh Viễn, khuôn mặt tuấn tú chợt lộ ra nụ cười sáng lạn.

      "Tiểu muội muội, chúng ta thôi." Khom lưng bế Lệ Quân Hoa ra cửa, nhảy lên phi kiếm, tiêu sái bay mất.

      "Sư phụ, sau này con trở lại." xong, ngự kiếm phi hành nhắm hướng phía đông bay .


      "Mẹ, mẹ, ta trở lại --" Lời của Lệ Quân Hoa từ trung vọng xuống.

      "Hoa Hoa, Hoa Hoa, ngươi phải cố gắng nha." Mẫu thân của Lệ Quân Hoa chạy ra khỏi viện, nhìn thân ảnh ngày càng bầu trời cảm thấy cực kỳ bi ai kêu lên, nước mắt lưng tròng. Hạ tiên nhân hề phóng đại, tiên nhân tu luyện kể năm tháng, vừa bế quan chính là mấy chục năm, có lẽ đây là lần cuối nàng gặp con .

      Vừa sinh mẫu thân mất, năm tuổi phải chia ly với dưỡng mẫu luôn thương mình. Vận mệnh của Lệ Quân Hoa cũng bấp bênh.

      Được Hạ Lăng Vân ôm ra khỏi phòng Tuyết Hoa yên lặng thở dài. Người được trời cao chiếu cố luôn có vận mệnh như thế, trước tiên phải trải qua đau khổ của tâm trí, gân cốt như tan nát, thể xác bị dày vò, nữ chính trong tương lai mới trở nên nổi bật, trở nên oai phong cõi ở đại lục Ngũ Nguyên tu tiên giới này


      Nữ chủ vô cùng cường thế, muốn cùng nàng đối nghịch, nếu có năng lực và khí vận xứng đáng trở thành đá kê chân mà thôi.

      Tuyết Hoa vặn vẹo thân mình chút: nàng phải cố gắng nha, nếu bị Lệ Quân Hoa đàn áp, khéo khi trở thành con tốt thí mạng.

      "Phu nhân, con của ngươi rất có thiên phú, có lẽ là hai ba mươi năm nữa được sư phụ đồng ý cho về nhà thăm người thân."

      Trông thấy mẫu thân của Lệ Quân Hoa ngơ ngẩn nhìn lên bầu trời khóc thành tiếng, Hạ Lăng Vân lên tiếng an ủi mặc dù thất tình lục dục rất nhạt .


      "Hạ tiên nhân , con ta có thể trở về thăm người thân được sao?" Mẫu thân của Lệ Quân Hoa kích động hỏi, giống như người chết đuối nỗ lực níu lấy mảnh gỗ trôi nổi .

      "Nhiều khả năng là như vậy, tuy nhiên muốn trở về còn phải dựa vào tiến độ tu luyện và sủng ái của sư phụ." Hạ Lăng Vân .

      muốn hết để tránh cho vị mẫu thân này lo lắng, đối với những đệ tửcó linh căn thượng đẳng, thời gian tu luyện dài nhưng vì thực lực còn rất thấp, phần lớn sư phụ đều dám cho phép bọn họ rời sư môn, bởi vì những đệ tửnày rất có khả năng trở thành bữa ăn ngon cho tinh linh quái cao cấp, đệ tử của -Cảnh Thanh Viễn là tam phẩm tu sĩ, đối phó vớitinh linh quái biến hóa coi như có thể nên mới cho phépCảnh Thanh Viễn xuất môn.

      "Phu nhân, chú ý bảo trọng, con của ngươi là nhân trung long phượng, chỉ có con đường tu tiên tương lai mới an toàn và tốt đẹp nhất." an ủi đối phương chút, khẽ gật đầu với nhà thôn trưởng phu thê sau đó bay lên trung hướng về phía đông bắc bay nhanh mà , trong chớp mắt biến mất ở chân trời.


      ○○○

      "Oa ô." Ta muốn khổ luyện.

      "Tuyết Hoa, ngươi khát sao ?"

      "Oa ô oa ô..." Ta khát, ta muốn khổ luyện, phải tranh thủ mới chiến đấu với Lệ Quân Hoa được.


      "Sao ngươi lắc đầu? Vậy cuối cùng ngươi có khát ?... Thôi,để ta mang ngươi xuống."

      "Ngao ngao." phải, buổi sáng ta ăn rất nhiều, khát.

      "Ngươi rất gấp? Đợi chút."

      "... Đô... ..." Tuyết Hoa rất khó khăn mới dùng đầu lưỡi của hồ ly tiếng người nhưng vì cơ quan cấu tạo khác biệt, nàng thể phát ra chính xác.


      "Tuyết Hoa, ngươi phải chăm chỉ tu luyện, nhanh chóng hóa hình, tiếng người." Hạ Lăng Vân vuốt ve bộ lông của tiểu linh hồ trong lòng, quyết định khi trở về mở lò chế thuốc. Luyện chế các loại linh đan chuyên dụng cho linh sủng tu luyện, giúp Tuyết Hoa tu luyện. Về phần làm tụ linh pháp trận, cảm thấy thể chất của nàng có khả năng hấp thụ tốt hơn, tụ linh pháp trận đối với nàng có ích nhiều.

      "Ngao ô ngao ô..." Tuyết Hoa lập tức kêu lên. Nàng cũng muốn thế nha. Lệ Quân Hoa có bàn tay vàng, tốc độ tu luyện vượt xa người bình thường. Dựa theo quy luật dành cho nhân vật chính, nàng sẽliên tục gặp kỳ ngộ, ngừng có được linh đan diệu dược, thần khí, thường xuyên chiến thắng nhiều người có thực lực cao hơn mình.

      "Ồ, xem ra ngươi có vẻ sốt ruột." Hạ Lăng Vân an ủi, "Ta giúp ngươi." Sau 400 tuổi bắt đầu thu đồ đệ, này mấy trăm năm qua dạy được mười hai vị đồ đệ tuy bây giờchỉ có nămngười còn sống, kinh nghiệm vô cùng phong phú.

      Nhìn hồ vànền đất trong sơn cốc, : "Trời sắp tối rồi, đêm nay chúng ta ngủ ngoài trời đêm."


      giấu trong sơn cốc hồ trong veo thấy đáy, xung quanh là rừng cây rậm rạp. Hạ Lăng Vân đáp lên cây đại thụ bên hồ, ngưng thần cảm ứng chút, liền : "Tuyết Hoa, ngươi có thể ở tự do hoạt động trong khu vực này, ta lát rồi về." xong, đem Tuyết Hoa thả ra, hướng vào chỗ rừng sâu mà .

      muốn chỗ đâu? Ngô, tuy rằng ăn đồ ăn tanh nhưng cũng ăn ngũ cốc hoa màu, cần...

      Tuyết Hoa vừa suy nghĩ theo cách của con người vừa tìm tới chỗ bóng cây nghỉ ngơi chút rồi tới bên hồ, nhảy xuống nước bơi lội. Sơn cốc có bóng người, trong hồ thuỷ sản phong phú, nàng tắm chán rồi bắt đầu bắt cá.

      Khách mời mà đến, Tuyết Hoa làm cho lũ cá sợ tới mức chạy trốn lung tung khắp bốn phía, nàng quan sát toàn bộ sinh vật trong hồ, chậm rãi lặn sau đó đột nhiên phát động công kích.


      Hồ nước khẽ lay động cái , đem cá chép đặc biệt to béo vây hãm cho di chuyển. Nàng há to miệng cắn cáivào mang cárồi nhanh chóng trồi lên mặt nước.

      Con cá chép lớn liều mạng vùng vẫy muốn nhảy ra, cái đuôi đánh lên mặt nước khiến mặt hồ nổi lên từng đợt sóng, lan ra xung quanh.

      Khí lực là lớn!

      Con cá càng giãy giụa, Tuyết Hoa càng dùng sức cắn, răng nanh sắc bén mạnh mẽ đâm vào thân cá. Trèo lên bờ, nàng đem cá nhả ra, lắc mạnh thân mình để giũ bớt nước bộ lông sau đó bắt đầu dùng móng vuốt giết cá xử lý nội tạng rồi dùng nước để làm sạch.


      Phóng hỏa... Ưm, nơi này và nơi nàng sinh sống trước kia giống nhau, bốn phía là cây cối tươi tốt, hơn nữa lúc này là cuối thuthời tiết khô hanh, nếu nàng dùng lửa cẩn thận, chỉ gây cháy rừng mà có khả năng thiêu chếtbản thân luôn.

      Vừa ngửa đầu lên cái, nàng nhìn thấy bụi cỏ khô cao cao ngay trước mắt, là người rất có ý thức bảo vệ môi trường Tuyết Hoa bắt đầu ngẩn người, suy nghĩ: nàng phải ăn cá sống sao?

      Khi Hạ Lăng Vân quay lại, thấy sủng của mình ngẩn người, bên cạnh có con cá được xử lý .

      "Tuyết Hoa, sao ngươi làm ngươi nướng cá ?" cúi lưng, sờ cái đầu ướt nhẹp của nó, tâm tùy ý chuyển cái đem bộ lông của nó tẩy khô.



      "Ngao ô." Tuyết Hoa ngửa đầu nhàng kêu lên, ngưng thần, hướng về phíabụi cỏ bên cạnh phóng ra ngọn lửa. Ngọn lửa vừa chạm vào chỗ cỏ khô, lập tức bùng cháy.

      Rầm ~~

      cỗ cột nước từ trong hồ bay lên, hướng về phía bụi cỏ, dập tắt chỗ lửa lan ra. Có lẽ do Tuyết Hoa vừa thao túng sử dụng linh lực hệ hỏa rồi lập tức phóng thích linh lực hệ thủy nên độ chính xác kém, cột nước đánh nhầm chỗ, khiến chỗ cỏ mới bùng cháy lại ướt nhẹp.


      Sau khi đem bùn đất dập nốt chỗ tàn lửa còn lại, Tuyết Hoa nhìn về phía Hạ Lăng Vân mặt lộ rabiểu tình như muốn " ngại quá, ta làm hỏng rồi". Nó biết được đốt lửa ở đây gây nguy hiểm nên dám nướng cá ở gần bụi cỏ. Từ khi nào mà tinh linh quái cấp thấp có linh trí cao như vậy?

      Nó có lẽ là linh thú đặc biệt độc nhất vô nhị trong thiên hạ.

      Tiểu hồ ly này nếu tu luyện được thành tiên biến thành tiên hồ như thế nào đây?

      Hạ Lăng Vân nhìn tiểu hồ ly tuyết trắng khả ái, mỉm cười. Tinh linh quái biến hóa ít nhất cũng cần phải có tu vi ngàn năm, nhiều tinh linh quái cấp thấp dù tu hành 5000 năm cũng thể biến hóa thành công, tiểu hồ ly này có lẽ chưa tới trăm tuổi, cách thời điểm biến hóa còn rất xa.

      "Vẫn là để ta giúp ngươi." , từ trong trung lấy ra thanh phi kiếm, quét sạch đất đá cùng cây cỏ sang bên tạo thành khoảng đất trống.

      "Bây giờ ngươi cần lo lắng là gây cháy rừng nữa rồi ." mỉm cười . Quá trình khống chế ngọn lửa nướng cá là khảo nghiệm rất tốt đối với tinh thần lực và linh lực của tiểu hồ ly, muốn nó tự làm để rèn luyện .

      Như vậy là có thể yên tâm rồi.

      Tuyết Hoa hướng về phíaHạ Lăng Vân ngao ô hai tiếng xem như là cảm tạ sau đó tập trung tinh thần nướng cá. Có bên cạnh hộ pháp, nàng cần lo lắng bị động vật khác đánh lén, chú tâm nướng cá, vài ngày nay nó có cảm giác sử dụng linh lực để phóng mồi lửa có vẻ dễ sử dụng hơn, cảm giác gần giống như sử dụng cánh tay của mình vậy.


      Hạ Lăng Vân liền ngồi xếp bằng bụi cỏ, ăn chỗ quả dạivừa tìm được trong rừng.

      "Tuyết Hoa, đây là quả Kim , rễ, lá, hoa, quả đều có thể làm thuốc, trái cây có hương vị chua ngọt ăn rất ngon. Ngươi ăn thử ." Hạ Lăng Vân lấy ra chùm quả dại, dùng tiểu đao bóc vỏ ngoài, đưa chỗ thịt quả mọng nước, trắng như tuyết cho Tuyết Hoa.

      Tuyết Hoa thè lưỡi, đem thịt quả nuốt vào miệng. Thịt quả chua chua ngọt ngào hương vị vô cùngngon, nàng lập tức kích động đến nỗi ngừng ngao ô gọi, ngại ngùng hướng há mồm chờ đút. Thời giannàng ởrừng rậm Hằng Cổ từng nhìn thấy nhiều quả dại nhưng nàng biết được quả dại nào có thể ăn, quả dại nàocó độc thể ăn, trừ bỏ cá, thịt, về cơ bản là nàng dám mạo hiểm ăn linh tinh, bảy tám ngày đầu khi mới xuyên việt tới đây phải thường xuyên chịu đói bụng.


      Xà nho, sữa tử, dã Lê Tử... Tuyết Hoa tham ăn, ăn liên tục bốn năm loại dã quả rồi còn muốn ăn tiếp.

      "Ngươi là hồ ly, tốt nhất nên ăn nhiều thịt vào." Hạ Lăng Vân ngăn cản nàng lại, đút thêm cho nàng.

      "Ô ô..." Cho ta ăn nha, nam thần, ta thích chúng lắm.

      Tuyết Hoa ăn thành nghiện, lại xung quanh , lắc lư cái đuôi, cọ xát vào chân của , giở đủ trò làm nũng chỉ để cầu cho ăn.


      Tất nhiên, Hạ Lăng Vân có ý chí kiên định, nhắm mắt lại bắt đầu nhập định.

      "Ô ô ~~" Tuyết Hoa làm nũng thành, đành phải ăn chỗ cá nướng nửa sống nửa chín rồi giương bụng nằm nghiêng nghỉ ngơi.

      niniin, Happyanh, chumnhoxanh28 others thích bài này.

    2. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Editor : Jul_hh_8899
      Beta : Goodnight

      Chương 14:Nam thần ra dục
      Bầu trời đêm giống như tấm vải xanh nhung được điểm vô số ánh sao sáng lấp lánh, vầng trăng lơ lửng tỏa ánh sáng bạc khắp bầu trời.

      Tuyết Hoa đứng trong bụi cỏ bên hồ, đưa mắt nhìn hồ nước. Bỗng nhiên, mặt hồ gần đó xuất đốm lửa, ngọn lửa tiếp xúc đến hồ nước nháy mắt phát ra tiếng tê tê khàn giọng, sau đó biến mất, mà mặt hồ lại lên làn hơi nước trắng mờ. Hồ nước gió mà dậy sóng, sóng nước kích động, hóa làm từng cột nước mạnh mẽ bắn nhanh về phía trước, lên cao liền biến thành nước mưa trải khắp mặt hồ.

      Hạ Lăng Vân ngồi bên người Tuyết Hoa, quen với việc thấy nó cần ai dạy tự mình luyện tập hỏa thuật – thủy thuật.

      Bản năng của tinh linh quái là hấp thu linh khí của đất trời. Việc đem linh khí hóa thành linh lực dự trữ trong cơ thể lại cần quá trình, biết sử dụng linh lực công kích là từ ngẫu nhiên làm được, thử luyện tập rồi mới nắm giữ, đây cũng là quá trình khá dài. Vậy mà tiểu linh hồ lại phá vỡ tiến độ bình thường của tinh linh quái, có lẽ tốc độ tu hành nhanh giống như tu sĩ loài người.

      "Hô ~~" đem linh lực trong cơ thể chuyển hóa xong, Tuyết Hoa cảm giác thân mình trống rỗng, thở dài, cuộn lại thân mình, đứng lên.

      "Ngao ô." – ra

      Chân phải lặng lẽ giấu vào cỏ xanh, nàng thấp giọng kêu gọi, lấy ra thần khí tu luyện (đồ dỏm), giấu phía dưới chân phải, bắt đầu tu luyện.

      Thần khí có thể hình rất hiệu quả, Hạ Lăng Vân ở ngay gần trong gang tấc cũng phát ra, chỉ biết mỗi lần nàng bắt đầu hấp thu linh khí của trời đất, chung quanh linh khí liền giống như bị cái gì hấp dẫn, tự động nhanh chóng ngưng tụ về phía nàng, sau đó hỏa linh khí và thủy linh khí càng ngày càng đậm. Thủy hỏa linh khí tiến vào trong thân thể nàng, theo tuần hoàn vận công trong cơ thể, sau vài lần liền hóa thành linh lực của bản thân nàng.

      Nửa canh giờ sau, Tuyết Hoa hoàn thành nhiệm vụ tu luyện của ngày hôm nay, liền dừng lại, đem thần khí cất . “Ngao oo~~”, nàng thu thần khí vào gian, đứng dậy duỗi chân giãn gân cốt.



      Công việc ngày hôm nay hoàn thành rồi mà nàng chưa muốn ngủ.

      Nhìn đến Hạ Lăng Vân vẫn ngồi bên cạnh mình, nàng liền bò tới người , nhàng mà oa ô gọi, hi vọng kể cho nàng nghe chuyện của Ngũ Nguyên đại lục, làm cho mình quen thuộc hơn đối với thế giới bên ngoài.

      Trước khi gặp , nàng chưa từng được thanh nhàn như vậy. Ban ngày ngủ trong hốc cây hay hố đào dưới đất, hơi có động tĩnh là bừng tỉnh giấc; buổi tối, nàng vừa phải kiếm ăn vừa phải cảnh giác với hoàn cảnh chung quanh, trốn tránh các khả năng nguy hiểm. Nàng lúc nào cũng phải cảnh giác, lúc nào cũng có khả năng nguy hiểm tới sinh mệnh, phải luôn sẵn sàng chiến đấu.

      tại, nếu nàng muốn ngủ, có thể yên tâm ngủ rất say, muốn săn mồi gần như nàng cần quá chú ý chung quanh có tiềm nguy hiểm hay , bởi vì nơi Hạ Lăng Vân dừng lại đều là an toàn; nếu muốn tu luyện, nàng cũng cần phân tâm, vì ngay cạnh bên người hộ pháp.

      Hơn nữa lúc tu luyện có thần khí ngưng tụ chuyển hóa linh khí thiên địa, thời gian rảnh rỗicủa nàng dần nhiều lên, lâu ngày liền cảm thấy quá nhàm chán .

      Hạ Lăng Vân cũng chuyện, bởi biết suy nghĩ trong lòng tiểu hồ ly. tùy tay cầm ra mấy trái quả dại, : "Chính ngươi ăn ." xong, để tiểu hồ ly qua bên, đứng lên vỗ vỗ mấy cọng cỏ dính người, bắt đầu cởi đai lưng khuy áo.

      Tuyết Hoa đứng tại bên chân , ngửa đầu thấy động tác. Chờ bỏ áo dài, sau đó đột nhiên áo dài biến mất, lại cởi áo trong, lộ ra da thịt trắng nõn bóng loáng, nàng lập tức trợn tròn cặp mắt. muốn thay quần áo? Nàng còn chưa từng nhìn thấy thay đồ trước mặt nàng đâu.

      Hạ Lăng Vân biết trong lòng tiểu hồ ly tinh khiếp sợ, ưu nhã tự nhiên cởi giày thoát vớ, bỏ tiết khố, đem đồ thu vào trong vòng tay Càn Khôn, cúi đầu nhìn đến tiểu hồ ly, thấy vẻ mặt bộ dáng nó giật mình, liền hỏi: "Ta vào trong hồ tắm rửa, ngươi có muốn cùng vào tắm hay ?"

      Tuyết Hoa ngửa đầu, trong ánh mắt nâu đậm lóe ra u quang.

      rất cao ( từ nàng góc độ tại nhìn ), nàng vẫn thấy vô cùng tuấn mĩ, nhưng so bình thường,thoạt nhìn nhiều phần thần bí tà mị ( tuyệt đối là do ánh trăng chiếu thành bóng ma ), làn da trắng nõn như ngọc, như ánh trăng phát sáng, phảng phất như tiên nhân do tinh hoa của ánh trăng ngưng tụ mà thành;tứ chi cân xứng, cơ bắp trơn nhẵn, đường cong tuyệt đẹp, toàn thân đều vô cùng tôn quý nho nhã.

      Thấy tiểu hồ ly ngẩng đầu đánh giá chính mình, Hạ Lăng Vân khẽ cười, hồi đáp: "Đây là thân thể của ta, là hình dáng nam tử, chút che dấu. Tinh linh quái giống đực biến hóa xong đều là cái dạng này." Tinh linh quái nếu nguyên hình tại trong đồng loại xem như xinh đẹp , hóa làm hình người cũng xinh đẹp.

      "Tuyết Hoa, ngươi là giống hồ ly cái, ngươi biến hóa thành nữ hài. Tuy rằng tinh linh quái biến hóa đều theo bản năng, nhưng nếu như trước đó lý giải cơ thể con người, quá trình biến hóa vô cùng nhanh chóng thuận lợi. Đợi chúng ta trở lại Thiên Linh môn, ta nhờ nữ tu sĩ mang theo ngươi cùng nhau tắm rửa, ngươi hiểu biết chút cơ thể phụ nữ."

      Hạ Lăng Vân , trong đầu lập tức tưởng tượng ra hình tượng nữ hài bảy tám tuổi, dáng người nhắn, vẻ mặt ngây thơ. Tuy rằng biết giám định tuổi của hồ ly, cũng thể xác định con tiểu hồ ly này có phải là ấu hồ ly hay nhưng tinh tường cảm giác được, nếu tại Tuyết Hoa biến hóa, chắc hẳn là hình dạng đó.

      "..." Tiểu linh hồ Tuyết Hoa khẽ nhếch miệng , vẻ mặt dại ra.

      Cho rằng tiểu hồ ly còn cố gắng lý giải lời của mình, Hạ Lăng Vân liền quấy rầy nó, chậm rãi bay đến trong hồ, sau đó đột nhiên nhảy xuống dưới nước.

      Hồ nước nhộn nhạo, từng vòng gợn sóng im lặng khuếch tán bốn phía.

      Tuyết Hoa phục hồi lại, kìm lòng được, về phía trước vài bước, nhìn phía mặt hồ.

      Chỉ chốc lát sau, Hạ Lăng Vân từ trong mặt nước phẳng lặng nổi lên. . đứng trong nước, đưa tay lau bọt nước mặt, rút hết dây cột tóc thả bung mái tóc ra, cầm xà bông thơm bắt đầu gội đầu tắm rửa.

      Trong sơn cốc mỹ lệ bóng người, dưới ánh trăng bạc, trong hồ nước trong veo, nam tử trẻ tuổi tuấn tú ưu nhã tắm rửa. Mặt hồ nhộn nhạo, gợn sóng lấp lánh, ánh trăng chiếu rọi mặt nước thỉnh thoảng lại ánh lên những phiến bạc vụn.

      Tiểu hồ ly ngơ ngác đứng ven bờ hồ, trong ánh mắt sáng ngời trong suốt toát ra u quang, khẽ nhếch miệng, có chất lỏng khả nghi từ miệng rớt ra…

      Nam thần...

      quá hoàn mỹ ! Mọi cử động là như vậy ... Cao quý ưu nhã, thanh linh phiêu dật.

      Nàng phải vĩnh viễn ở bên nam thần, dẫu chỉ là sủng vật.

      Bị mê hoặc sâu bởi sắc đẹp, Tuyết Hoa mơ màng nghĩ.

      Cảm giác có ánh mắt vô cùng nóng bỏng nhìn chính mình, Hạ Lăng Vân chuyên tâm tắm rửa xoay mặt nhìn phía bên bờ, liền nhìn đến tiểu sủng vật giương ánh mắt sáng quắc nhìn mình, mặt ra biểu tình làm người ta khó hiểu. . .

      "Lại đây." đưa tay hướng về phía nó.

      qua, hay là qua?

      Ta là thiếu nữ, rất thuần khiết chỉ có thể từ xa xem mĩ nam tắm, thể lại gần; cơ mà chậc, ta là tiểu hồ ly, ngại cùng tiểu sủng vật tắm, ta để ý cái gì?

      Được nam thần trong lòng mời,nội tâm Tuyết Hoa nháy mắt xuất hai ý tưởng hoàn toàn khác biệt.

      biết Tuyết Hoa còn khó lựa chọn, Hạ Lăng Vân hướng nó vẫy tay cái. Thân mình Tuyết Hoa chợt nhanh chóng bay lên trung, hướng về phía .

      "Oa ô --" Tuyết Hoa la hoảng lên.

      "Đừng sợ, ta để ngươi té xuống." Hạ Lăng Vân an ủi, hai tay tiếp được thân mình vừa bay tới, đem nó nâng vào trong nước. Nhúng ướt bộ lông của Tuyết Hoa, cầm ra khối xà bông thơm khác cho nó lau người, sau đó bắt đầu xoa bóp, đem nó tinh tế xoa bóp để sót chỗ nào từ lỗ tai đến đuôi, sau đó dùng nước trong rửa.

      “Bộ lông người ngươi quá dày, nhất định phải tắm rửa thường xuyên, nếu dễ dàng sinh con rận.” Hạ Lăng Vân dặn dò, trong lòng tính toán thời gian, quyết định hai ngày nữa lại cho nàng ăn thêm viên Tẩy Tủy đan cho thú, lần nữa thay nó thanh trừ tạp chất trong cơ thể.

      Nam thần mặc gì, cùng mình trần trụi cùng nhau tắm rửa …

      Tuyết Hoa đỏ mặt, mặc cho đong đưa thân mình hồ ly, cảm giác rất nóng.

      mặt nàng may có lông hồ ly che da mặt phát sốt, nên nam tử giúp nàng tắm căn bản biết trong tay , tiểu hồ ly thẹn thùng đến biết làm sao .

      Giúp tiểu hồ ly tắm xong, Hạ Lăng Vân ôm nó bơi đến khu vực nước có bọt biển, thả nỏ ra rồi bắt đầu tiếp tục bản thân tắm rửa.

      Tuyết Hoa liền chậm rãi bơi lội quanh , đôi mắt sáng lên trong bóng đêm chăm chú rình coi, sau đó lại nhanh chóng đưa ánh mắt chuyển tới nơi khác.

      Hạ Lăng Vân vừa tắm rửa vừa quan sát sủng vật của chính mình,cảm thấy nó rất có thú vị, giống như thẹn thùng nhưng đối với thân mình của lại vô cùng tò mò, nhịn được muốn nhìn lén.

      Hồ ly cũng còn có lòng hiếu kì giống như mèo sao…

      Tuy răng khuôn mặt tuấn tú của vẫn bình tĩnh như nước nhưng khóe miệng duyên dáng màu đỏ nhạt gợi lên nụ cười .

      Tắm rửa xong, chậm rãi trồi lên mặt nước, cả người trần trụi đứng mặt nước.

      Quanh người dần dần bao phủ lớp ánh sáng màu lam, nước tóc dài thân thể liền hóa thành bọt nước , rồi tản vào trong khí.

      Tuyết Hoa còn ở trong nước, ngửa đầu, khiếp sợ khi nhìn đến cảnh trí mĩ lệ huyền huyễn. là tiên, tuyệt trần thoát tục, là hóa thân hoàn mỹ của ánh trăng cùng nước, bất luận kẻ nào sinh ra sắc dục đối với đều là tội ác thể tha thứ!

      Ánh mắt Tuyết Hoa vô cùng sùng bái thân ảnh hoàn mỹ của : khuôn mặt thanh lệ tuyệt mỹ, tóc dài đen như mực,nửa che lấp vai và lồng ngực, lóe ra sáng bóng, tứ chi thon dài,thân hình tam giác ngược duyên dáng nhân ngư tuyến, ngạch... Phía dưới lông xù cùng cái kia... thế nào hoàn mỹ, lướt qua!

      "Tuyết Hoa, ngươi lại nhìn ngây người." Phát Tuyết Hoa lại ngửa đầu nhìn mình ngẩn người, Hạ Lăng Vân liền vớt nó từ trong nước ra, tùy ý giúp nó xua tan rớt thủy, sau đó ôm nó bay đến bên bờ.

      Cùng thân cận như thế! Tim ta... Mau nhảy ra , đầu của ta... Sắp hôn mê rồi...

      Tựa vào lồng ngực trần trụi của ,thân thể Tuyết Hoa cứng ngắc cuộn lại, cử động cũng dám.

      Đem tiểu hồ ly đặt tại bụi cỏ bên bờ, Hạ Lăng Vân bắt đầu lấy ra quần áo sạch mặc vào, sau đó thân sạch bay xuống bên bờ hồ nước.

      "Cái đầu của ngươi tựa hồ vô cùng giỏi về tự hỏi, xem ra ngươi linh trí cao hơn so với ta tưởng tượng."

      , "Sau khi trở lại Thiên Linh môn, mỗi ngày ngươi đều khắc khổ tu luyện cho ta, tranh thủ sớm ngày biến hóa. Chờ ngươi biến hóa thành công, ta liền thu ngươi làm đệ tử thứ mười ba." Nó là nữ đệ tử duy nhất thu trong đời này.

      "..." A?

      Tuyết Hoa dám tin nhìn . muốn thu sủng vật làm đệ tử?

      "Lại là biểu tình thực giật mình!" Hạ Lăng Vân khom lưng nhu nhu đầu tiểu hồ ly, "Ngươi hiểu được sư đồ là có ý gì sao?"

      ngay từ đầu liền thi triển Sưu hồn thuật với tiểu hồ ly, xác định nó chính là con tiểu hồ ly. cũng cân nhắc liệu có phải linh hồn của cao giai tu sĩ sau chết đoạt xá (linh hồn chiếm đoạt thân thể khác), nhưng nếu đúng là đoạt xá, chẳng có tu sĩ cường đại nào chiếm đoạt thân thể tiểu hồ ly yếu như vậy, mà linh hồn đoạt xá nếu bám vào thân thể yếu như thế có khả năng trốn tránh được Sưu hồn thuật của .

      Tuyết Hoa ngửa đầu, khẽ nhếch miệng. Nàng hiểu được sư đồ ý tứ, cho nên mới giật mình như vậy.

      "Sư phụ chính là trưởng giả truyền thụ tri thức cho ngươi, giúp ngươi giải quyết nghi nan vấn đề; còn đồ đệ chính là vãn bối hướng người lớn tuổi học tập kiến thức."

      Hạ Lăng Vân khuôn mặt tuấn tú lộ ra mỉm cười như người cha hiền từ, "Ngươi có thể coi ta như phụ thân, ta cũng đem ngươi coi như nữ nhi của ta."

      "A?" nhất thời Tuyết Hoa phát ra tiếng kêu kinh ngạc giống như con người.

      Nam thần thích làm chủ nhân của nàng mà muốn làm phụ thân của nàng?

      Tốt như vậy sao?

      Trong lòng nàng mơ hồ có chút kháng cự nhưng lý do cho kháng cự đó nàng còn chưa biết.
      Last edited: 7/9/16
      Happyanh, chumnhoxanh, hthuqttn33 others thích bài này.

    3. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Thông báo ngừng dịch :
      Bộ truyện này phải tạm ngừng, ba chương được đăng đêm nay là ba chương cuối mà mình dịch. Mọi người hẳn là biết về việc liên quan đến Trung Quốc rồi nên mình cần nhiều nữa. Đây là lý do chính để mình và chị @jul_hh_8899 quyết định dừng. Cảm ơn các bạn ủng hộ.
      P/s: Đồng thời mình cũng muốn tuyển editor cho bộ truyện này, bạn nào muốn làm cứ liên lạc qua chị hằng lê hoăc nhắn tin qua facebook cho mình nhá. Bây giờ trong máy tính, mình lưu trữ bản doc của bộ truyện này, qua chỉnh sửa hầu hết các từ hán việt nên khá dễ đọc, ai muốn lấy cứ cầu. Bỏ giữa chừng thế này mình cũng áy náy với mọi người.
      link facebook của mình : https://www.facebook.com/lien.huong.9678
      Last edited: 22/7/16

    4. Cherry Karen Lovegood

      Cherry Karen Lovegood New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      62
      Editor: Cherry Karen Lovegood
      Beta: Goodnight

      Chương 15: Hồ ly tinh (thượng)

      Hạ Lăng Vân cho rằng từ tiểu hồ lysinh sống ở dãy núi Hằng Cổ, hoàn toàn biết thế giới bên ngoài như thế nào. Với lại ngày đó trong thôn, chỉ ở lại đêm, tiểu hồ ly có dạo chỉ trong chốc lát, có lẽ nó tìm hiểu được nhiều nên Hạ Lăng Vân quyết định mang theo nó đến thế giới phồn hoa của con người để làm quen.

      Sáng sớm, lấy vài quả hái từ tối hôm qua ra ăn.

      Tiểu hồ ly tham ăn nhìn trái cây ngon miệng trước mắt, chi trước liền đặt lên đầu gối , cái miệng giương lên, mặt cười như muốn lấy lòng.

      Biết nó quấn quýt để đòi ăn, Hạ Lăng Vân liền cho nó ít quả dại, rồi : “Tuyết Hoa, từ nơi này về hướng tây bắc khoảng tám mươi dặm có nơi gọi là trấn Mai Gia.”

      Tuyết Hoa nện miệng gật gật đầu, lại há mồm lần nữa ý bảo nàng còn muốn ăn.

      " được tham ăn, từ giờ ngươi ăn bảy phần no là đủ rồi." Hạ Lăng Vân chỉ bảo đạo, "Ăn quá no tốt cho cơ thể." Bây giờ mỗi ngày chỉ ăn vừa bụng.

      Ăn quả nữa, ăn quả nữa.

      Tuyết Hoa quấn lấy vẫy vẫy đuôi, đôi mắt sáng ngời trong suốt của nó dõi theo chiếc vòng tay Càn Khôn của . Tất cả đồ đạc của đều được đựng bên trong đó.

      " được." Dù chỉ quả Hạ Lăng Vân cũng quyết lấy ra, ôm tiểu hồ ly dậy, phủi vài cọng cỏ dính bộ lông trắng như tuyết của nó, sau đó tự dọn dẹp rồi : "Ta dẫn ngươi trải nghiệm cuộc sống nhân gian." xong, liền hướng phía Tây Bắc mà .

      Nam thần tuy tính tình ôn nhu nhưng bản tính quá kiên quyết, chút cũng châm chước.

      Tuyết Hoa bất đắc dĩ thầm, lặng yên tựa vào khuỷu tay nhìn về phía mặt đất. mặt đất từng dãy núi nối tiếp nhau, sông ngòi uốn lượn, khắp nơi tràn ngập sắc vàng mùa thu.

      Được chốc lát, nàng bắt đầu ngủ gật.

      "Tuyết Hoa, đừng ngủ, ngươi nhìn bên kia, đó chính là Trấn Mai gia." Hạ Lăng Vân nhàng dùng khủy tay chạm vào chiếc đầu của nó.

      Tuyết Hoa lập tức mở to mắt hướng xuống mặt đất tìm kiếm, trước mắt nó xuất từng thửa ruộng lớn, thôn trang như những ngôi sao dần dần lên. con đường hẹp quanh co từ nơi nào đó chạy về hướng Tây Bắc, nối tiếp đến lớn thành trì, tại đó lại có ba con đường dẫn ra ba hướng khác nhau.

      “Lần đầu tiên ta đến nơi này, nó có tên là thôn Mai gia, do có chiến tranh nên tộc trưởng của tộc họ Mai mang người trong tộc tránh nạn, tới chỗ này khai hoang làm ruộng. Sáu trăm năm sau, thôn Mai gia trở thành trấn nổi tiếng xa gần, xung quanh có tới mấy trăm thôn xóm.” Hạ Lăng Vân giới thiệu qua.

      Loài người sinh sản nhanh, 20 năm sinh ra thế hệ người mới.

      Tuyết Hoa thầm nghĩ: dựa theo quy luật tự nhiên, các loài bé, vòng đời ngắn thường có sức sinh sản rất mạnh, còn các loài to lớn sống thọ khả năng sinh sản rất yếu.

      Quan sát mặt đất chút, Hạ Lăng Vân chọn chỗ trong khu rừng hạ xuống, sau đó lấy từ vòng tay Càn Khôn ra cái tay nải màu lam khoác lên vai,ôm Tuyết Hoa ra khỏi rừng cây đường đóng giả thành tu sĩ.

      Tại sao lại phải theo mang hành trang?

      Tuyết Hoa đầu tiên là sửng sốt rồi hiểu được ngụy trang bản thân thành tu sĩ. Nam thần ơi nam thần, ngươi học người thường mang cái tay nải nhưng nhìn ngươi cũng vẫn giống người thường.

      đường có người đường, đoàn xe chạy tới lui, nam tử áo lam tay ôm sủng vật màu trắng như tuyết ra từ trong rừng cây thu hút ánh nhìn của mọi người hai bên đường. Dung mạo của tuấn tuyệt mỹ, khí chất tôn quý ung dung, ai đường khỏi phải quay lại ngoái nhìn vài lần xem là thiếu gia nhà nào mà nhìn qua lại như tiên nhân hạ phàm.

      "Xin hỏi vị công tử là người phương nào?” vị thương nhân cẩn thận ngang qua nhiệt tâm dò hỏi, gương mặt tươi cười ôn hòa. Đối với thương nhân buôn bán vào Nam ra Bắc nên tầm hiểu biết rộng rãi, người này vừa nhìn toát lên khí chất đặc thù qua được mắt ta.

      "Ta là tu sĩ từ núi Thiên Trụ xuống, ra ngoài du ngoạn." Hạ Lăng Vân thản nhiên .

      "Ồ, núi Thiên Trụ cách đây hơn hai trăm dặm. Công tử có ngựa, là vất vả." Người thương nhân trung niên , ánh mắt thoáng vẻ tinh quang như phát hàng hóa hảo hạng.

      "Uhm." Hạ Lăng Vân lạnh lùng liếc mắt nhìn , trong ánh mắt mang theo uy áp lớn.

      Vị thương nhân kia nhất thời có cảm giác bị áp chế, gần như thể phản kháng.

      Hạ Lăng Vân chờ sắc mặt tái nhợt mới cảnh cáo : "Đừng nghĩ quá nhiều." gặp qua những thương nhân có cặp mắt tinh tường, cũng biết các thương nhân gặp được tu sĩ luôn đem hết khả năng ra để lấy lòng, sau đó tìm cách lừa các tu sĩ đơn thuần để lấy đan dược.

      Đơn thuần? Đúng vậy, tuyệt đại đa số tu sĩ thuở đều bị sư môn thu nhận về tu luyện, cuộc đời chỉ có tu luyện và hái thuốc, chưa trải đời nhiều. Nên khi mới bắt đầu nhập thế thường bị người lừa gạt, ngốc nghếch đồng ý với số lời hứa hẹn, thậm chí còn bị sai khiến.

      Cảnh cáo xong, qua vị thương nhân vừa bắt chuyện, thẳng về phía trước, tốc độ như những người bình thường. Tuyết Hoa vịn vào khuỷu tay đứng lên, chi trước tựa bả vai quay đầu lại phía sau, thấy thương nhân kia che ngực thở dốc, nhìn bóng dáng Hạ Lăng Vân trong mắt ngập tràn sợ hãi.

      "Tuyết Hoa, tên này là thương nhân, ta mua hàng hóa từ chỗ có giá thấp, sau đó mặc chuyển đến chỗ khác bán cho người khác với giá cao hơn."

      Hạ Lăng Vân dạy, "Bọn họ đem hàng hóa từ những nơi thừa đến những nơi thiếu thốn buôn bán cho nên kiếm tiền cũng vất vả. Chỉ là phần lớn thương nhân rất giảo hoạt, chuyện cùng bọn họ phải cẩn thận khéo bị lừa bán rồi mà còn thay đếm tiền.

      "Ngao ô." Tuyết Hoa thấp giọng kêu chút, tỏ vẻ hiểu.

      ○○○

      "Binh sĩ, gánh vác bảo vệ an nguy của bách tích trong địa phương; quan viên, quản lý con người..."

      "... Đó là trẻ , phụ nữ, đàn ông, người già..."

      "Cư dân bình thường ở dân trạch, mua rượu ở tửu lâu, mua y phục ở chợ, làm bánh màn thầu..."

      "Cửa hàng, chuyện cũ, hỏa kế... Tú bà, khuân vác, đầu bếp, đồ tể..."

      ...
      Hạ Lăng Vân khí chất cao quý, người giấu uy nghi tràn đầy thể xâm phạm, quan sai, binh lính trông coi cổng thành cũng tiến lên kiểm tra liền cho vào thành. Tiến vào trấn Mai gia, bắt đầu thấp giọng hướng về tiểu hồ ly mà giới thiệu tất cả mọi thứ.

      Bởi thanh của vô cùng thấp, chỉ có thính lực vô cùng nhạy bén của Tuyết Hoa mới nghe được, cho nên con người thường dùng ánh mắt hâm mộ đánh giá thấy được môi .

      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa tham lam dựa ở vai nhìn chung quanh. Trấn Mai gia mang đậm nét cổ kính, phảng phất trong trí nhớ nàng liên tưởng đến người Giang Nam, phần lớn người đường nam tử mặc áo đuôi ngắn quần dài, cũng có chút tựa Hạ Lăng Vân ống rộng áo dài, trang phục văn sĩ. Còn có người mặc võ phục đeo ít vũ khí người. Nơi này nữ tử trang phục rất giản dị, búi tóc chỉ cài hai món trang sức đơn giản, ở giữa đều cài hoa trắng. Quần áo của các nàng nhiều màu sắc, hình thức giản đơn mộc mạc.

      Có lẽ đây là cảnh tượng người dân sinh hoạt hàng ngày.

      Tuyết Hoa thầm nghĩ.

      "Hồ ly tinh, mau đến xem hồ ly tinh." Đột nhiên có người kêu to lên.

      "Có người bắt được hồ ly tinh ." Có người hưng phấn .

      "Thiêu sống nó, thiêu sống nó." Nhiều người đồng thanh .

      Tuyết Hoa nhất thời sợ tới mức run run cả người, nhanh chóng nhảy vào lòng Hạ Lăng Vân trốn. Người của thế giới này lợi hại, tiểu hồ ly như nàng cũng có người nhìn ra nàng là hồ ly tinh, muốn thiêu sống nàng.

      Hạ Lăng Vân cũng nghe được, cảm thấy buồn cười dùng sức ôm chặt tiểu hồ ly vào ngực che chở, trấn an nó. "Ngươi là hồ ly tinh chân chính làm sao người thường có thể bắt được? Với lại có ta ở đây ai có thể thiêu sống ngươi?" Dù gì nó vẫn chỉ là tiểu hồ ly, ngay cả dùng để luyện đan máu thịt linh khí đều đủ.

      ôm nó về phía thanh phía bên kia, Tuyết Hoa liền nhìn theo hướng bên kia. Vừa rồi là nàng phản xạ có điều kiện nên sợ hãi, nghĩ tới tại mình có chỗ dựa vựng chắc như núi, liền an tâm.

      Nơi phát ra tiếng kêu đòi thiêu hồ ly tinh là ở con phố tương đối lớn, lúc này tập trung rất nhiều người. Nhìn thấy mĩ nam tử tuấn tú trẻ tuổi khí chất tựa như tiên nhân tới dường như cũng muốn xem náo nhiệt, đám đông ồn ào cũng nhường ra lối cho vào.

      Đám người vây thành cái vòng lớn, phía trong chất lên đống củi lửa. Bên cạnh đống củi lửa là bảy, tám người. nam nhân bộ dáng râu cá trê chừng ba mươi tuổi trong tay cầm bảo kiếm vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo, nam tử khác cỡ mười bảy mười tám tuổi lớn tiếng hỏi bọn họ làm thế nào bắt được con hồ ly tinh này. Bọn họ đứng bên cạnh ông lão mặc y phục lụa màu nâu, phía sau ông lão là bốn gã hậu bối cao to cường tráng, mà bốn người đó lại vây quanh cái lồng sắt.

      Tuyết Hoa trông thấy bên trong lồng sắt có bộ lông hồ ly trắng như tuyết. Hồ ly kia co rúc lại trong lồng rên rỉ, đầu lưỡi của nó ngừng liếm láp chi trước chảy máu.

      Nghe thấy được mùi của đồng loại, nó đột nhiên ngẩng đầu hướng về phíaTuyết Hoa kêu to.

      "Oa ô." Nghe hiểu được hồ ly gọi có ý cầu cứu, Tuyết Hoa nhịn được cũng kêu lên.

      "Đây là con bạch hồ ly người có linh lực, nhưng linh trí rất thấp. Cái tên nam tử râu cá trê kia nhìn có chút linh lực, xem ra là đệ tử ngoại môn." Hạ Lăng Vân rất bình tĩnh,khẽ nhấp miệng với tiểu hồ ly.

      Thỏ chết hồ khóc, huống chi nàng và nó bây giờ còn là đồng loại.

      Tuyết Hoa nhìn hồ ly trong lồng sắt, cảm xúc đột nhiên dâng trào.

      Phát bạch hồ ly trong lồng sắt đột nhiên lớn tiếng kêu to, mà lập tức có tiếng đáp lại vang lên, mọi người vây xem cảm thấy vô cùng kỳ quái. Người bên cạnh Hạ Lăng Vân khỏi chú ý đến sủng vật trắng như tuyết trong nằm ngực , lỗ tai nhọn nhọn, có bộ lông mềm, cái đuôi...

      "Đây là... Tiểu hồ ly?" Người nam tử bên phải kinh ngạc hỏi, lặng lẽ bước nửa bước về phía bên phải. Chẳng lẽ đây cũng là hồ ly tinh?

      "Hồ ly này là sủng vật của ta." Hạ Lăng Vân bình tĩnh .

      "Hả.” Chung quanh nhìn sang Tuyết Hoa thân hình bé, lông trắng như tuyết, tin tưởng nó chỉ là sủng vật. nam tử ôm sủng vật tiểu hồ ly đến nhìn bạch mao hồ ly tinh... Cảnh tượng này bọn họ dù nghĩ như thế nào như thế nào cũng thấy được tự nhiên.

      Nam tử râu cá trê dường như cũng nghe được tiếng gọi tiểu hồ ly, dùng ánh mắt lạnh lùng, cao ngạo nhìn sang, sắc mặt nhất thời trở nên căng thẳng.

      "Con hồ ly này tinh làm hại người dân, chúng ta muốn đem nó thiêu sống, vì dân trừ hại." Bên kia, người trẻ tuổi lớn tiếng thét.

      "Nhanh, đem hồ ly tinh mang lên." Ông lão mặc áo nâu lập tức phân phó cho bốn gã tráng sĩ đem lồng sắt hướng về phía đống củi lửa.

      "Ngao ô, ngao ô ~~" bản năng sinh tồn của động vật lên đến đỉnh điểm, trong lồng sắt bạch hồ ly bắt đầu liều mạng thét chói tai, va chạm lồng sắt, hướng về phía đồng loại theo bản năng mà cầu cứu.

      "Ngao ô, ngao ô ~~" Tuyết Hoa che lại lỗ tai của mình giả vờ nghe được nhưng điệu cầu cứu khẩn thiết kia vẫn từng chút từng chút len lỏi vào trong tai nàng. nhịn được nữa, nàng đứng lên gào thét.

      Nhưng nàng nên làm cái gì bây giờ, đem chút tu vi bé của nàng công kích những người nơi này ư? Có thể khả năng cứu được đồng loại sao? Cái tên nam tử râu cá trê kia thoạt nhìn cũng quá lợi hại, dù nàng đánh lại , Hạ Lăng Vân cũng đứng yên nhìn nàng bị đối phương khi dễ.


      Happyanh, chumnhoxanh, hthuqttn27 others thích bài này.

    5. Cherry Karen Lovegood

      Cherry Karen Lovegood New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      62
      Editor: Cherry Karen Lovegood
      Beta: Goodnight

      Chương 16:Hồ ly tinh (hạ)

      “Ngươi có ăn thịt người ?” Tuyết Hoa quát. Linh hồn nàng là người, có tam quan của con người cho nên dù nàng có khả năngđi chăng nữa cũng bao giờ đồng ý cứu con hồ ly ăn thịt người.

      “Ăn, ăn... Cứu ta, cứu ta...”Linh trí đủ, năng lực biểu đạt của hồ ly còn đơn giản, bằng Tuyết Hoa.

      “Ăn cái gì? Chẳng lẽ ngươi ăn thịt người.” Tuyết Hoa lớn tiếng quát.

      “Ăn, ăn... Cứu mạng, cứu mạng.” Bạch hồ ly lại lặp lại câu vừa nãy.

      “Ăn cái gì?” Tuyết Hoa cố gắng hiểu ý của đối phương. vài mảng ký ức thoáng lên trong đầu: bọt nước sùng sục, cá bơi lội; bên bờ xuất khoảng bốn năm tuổi, bên cạnh còn có mấy người lớn; bé người tràn đầy linh khí màu lam nhạt. Nàng đột nhiên bị đẩy ngã xuống, sau đó phát ra tiếng kêu rất thảm thiết, chung quanh là những tiếng thét chói tai.

      Đây là những cảnh tượng từ góc nhìn của Bạch hồ ly.

      Tuyết Hoa hiểungay trong nháy mắt. Bạch hồ ly có thể dựa vào bản năng để cảm ứng linh lực của đất trời, từ đó phát ra linh căn, nócảm nhận được linh khí trong cơ thể bé nên nó mới đem đứa bé giết chết chết rồi ăn thịt.

      Hạ Lăng Vân từng dạy cho nàng biết, bất kỳ sinh linh nào khi tu luyện linh lực chỉ biết làm cho linh khí tập trung ở cơ thể mình. Trong tự nhiên những quái chưa biến hóa, chưa hình thành nhân tính và lý trí như con người đều làm theo bản năng trong cơ thể hấp thụ linh khí của ngoại tộc.

      Con hồ ly này tinh hơn người, biết ăn thịt người là đường tắt để có được linh khí, tương lai nhất định chủ động săn bắt người. con hồ ly có ý muốn ăn thịt người để biến thân nàng tuyệt đốikhông thể cứu nó.

      “Xin lỗi, ta thể cứu ngươi.” Tuyết Hoa bình tĩnh trở lại, tàn nhẫn đáp lại đối phương, sau đó đầu tựa vào trong lòngHạ Lăng Vân, coi nhưkhông hề nghe tiếng kêu cầu cứu thê lương của đối phương, cũng hề cảm ứng ý niệm cầu cứu của hồ ly truyền đến.

      Nhìn cảnh tượng hai tiểu hồ ly, người đứng bên cạnh Hạ Lăng Vân đều sợ đến mức trốn sang bên, nơm nớp sợ hãi nhìn Hạ Lăng Vân.

      Hạ Lăng Vân bình tĩnh đứng lời nào. Thấy tiểu hồ ly bình tĩnh trở lại dựa đầu vào ngực mình, hiểu được suy nghĩ trong lòng của tiểu hồ ly và biết nó đưa ra quyết định, đồng thời cũng chứng thực suy đoán của chính mình " Trước đây, tiểu hồ ly từng được tu sĩ loài ngườidạy dỗ". ôm nó lên trước, hỏi tên nam tử râu cá trê, người này chừng ba mươi tuổi sắc mặt tái nhợt: "Làm thế nào ngươi phát con hồ ly tinh này. Nó hại cho con người sao?"

      Đối mặt với vị thượng tiên cao cao tại thượng – khí thế bất phàm, nam tử râu cá trê khom người chắp tay run giọng : "Tiên tônđại nhân, con hồ ly này ăn thịt đứa cháu của Mai lão gia, vãn bối vừa lúc ngang qua nên giúp đỡ cùng đuổi bắt, dựa vào hai đạo chú phù cùng cái tiểu pháp khí mà trưởng bối môn phái ban cho bắt được con hồ ly này về." Đối với đệ tử ngoại môn tu hành còn non như , mỗi tu sĩ bước vào “đạo” đều là tiên tônđại nhân.

      Mọi người thấy hành lễ trước nam tử trẻ tuổi tuấn, miệng tiên tônđại nhân, lập tức hiểu được vị nam tử tuấn mĩ này cũng là tu sĩ, hơn nữa đẳng cấp còn thấp.

      "Tiên nhân, xin người hãy làm chủ cho lão, đứa cháu đáng thương của ta bị con hồ lyđộc ác này ăn thịt, phụ thân nóvì quá thương tâm đến nay vẫn hôn mê bất tỉnh.”

      Ông lão vận áo lụa vội tiến lên hai bước, quỳ xuống khóc lóc kể lể. Sủng vật của vị tiên nhân này và hồ ly tinh kia ngừng trao đổi, lo lắng tiên nhân muốn cứu con hồ ly tinh kia. Hồ ly là loại động vật biết ghi thù, khi nó được cứu chỉ sợ sau này quay lại để báo thù.

      "Lúc đầu các ngươi quyết định làm như thế nào cứ làm như vậy, tiểu hồ ly của ta rất thông minh, việc này chúng ta nhúng tay."

      Hạ Lăng Vân bình tĩnh đối mặt với nam tử râu cá trê : "Ngươi lá gan , tu vi thấp như vậy. Chỉ nhờ vào hai trương bùa hộ mệnh cùng pháp khí hộ thân liền dám truy đuổi hồ ly tinh. Ngươi sợ bị nó ăn thịt luôn sao?"

      Tên nam tử này tuy huyết thịt ngon bằng đứa bé nhưng trong cơ thể chứa linh lực và linh khí nồng đậm hơnso đứa bé chỉ có linh căn lại chưa từng tu luyện cũng là miếng mồi béo bở mà quái thích.

      Nam tử râu cá trê vội vàng : "Hồ ly hại người ngay trước mắt, vãn bối thể làm ngơ. Huống chi cũng có rất nhiều người thường nuôi hồ ly, vãn bối càng thể nhát gan."

      Hạ Lăng Vân lấy ra khối thẻ bài bằng đồng và hai viên linh dược rồi chỉ dẫn: "Băng tiễn linh bài ta tặng ngươi có thể bảo hộ lúc lâm nguy, thúc đẩy linh lực chủ động công kích; Tẩy Tủy đan cao cấp cùng bồi bản cố nguyên đan cao cấp cũng tặng cho ngươi, hi vọng đối với ngươi hữu dụng. Về sau, gặp quái đạo hạnh cao tốt nhất vẫn là trốn xa chút, đừng vì thể bản thân mà thành nguyên liệu tu luyện của bọn chúng" Những tu sĩ ngoại đạo tu vi còn kém, hi vọng này hai viên linh dược cao cấp này có thể giúp từ đó bước vào cảnh giới của "Đạo".

      "Tiên tôn đại nhân, đây là người cho ta sao? Xin hỏi đại nhân phải xưng hô với người thế nào?" Nam tử râu cá trê hỏi, mặt tỏ vẻ dám tin. Linh đan cao cấp luyện thành phải dễ, há có thể tùy tiện tặng người khác? Người này dung nhan những trẻ mà còn cực kỳ tuấn mĩ, tuyệt đối là tu sĩ phẩm cấp cao, nếu thể nào rộng lượng như vậy, thèm để ý Tẩy Tủy đan cùng bồi bản cố nguyên đan cao cấp.

      Hạ Lăng Vân khẽ vuốt cằm, : "Ta là Hạ Lăng Vân đến từ Thiên Linh sơn." xong, đem vật cầm trong tay đưa ra.

      "Thiên Linh sơn tiên tôn." Nam tử râu cá trê run rẩy , hai tay cung kính tiếp nhận pháp khí cùng linh đan Hạ Lăng Vân ban cho . đẳng cấp hèn mọn, mấy năm nay học đạo ở ngoài cho nên cũng biết Hạ Lăng Vân làtu sĩ cao cấp cỡ nào nhưng nghe tu sĩ Thiên Linh sơn đạo hạnh rất cao cường.

      Lạnh lùng nhìn bạch hồ ly liều mạng kêu rên trong lồng sắt, Hạ Lăng Vân điềm tĩnh ôm thân thể run run của tiểu hồ ly bay lên. Tiểu hồ ly linh trí cao, biết phân biệt thiện ác, xót thương đồng loại nhưng cũng bởi vì linh trí cao nên hiểu được cái chết vô cùng đau khổ. Do vậy nó mới đau thương và sợ hãi. phải nhanh chóng mang nó rời .

      ○○○

      "Tuyết Hoa, chùm nho này hương vị rất ngọt." bay đến chỗ vùng hoang vu, cầm ra mấy chùm nho màu tím lung lay trước mắt tiểu hồ ly.

      Tuyết Hoa cảm xúc suy sụp, tại cũng đói bụng, đối với đồ ăn dụ căn bản có hứng thú.

      Mới sáng nay nó còn ham ăn quả dại mà bây giờ có chút hứng thú, Hạ Lăng Vân đành phải nhàng vuốt ve bộ lông trắng dỗ dành nó.

      Bàn tay nhàng vuốt ve làm cho nàng còn run rẩy nữa, hát Khúc Nhi thanh trầm dễ nghe, làm cho nàng ngỡ như nghe phụ thân hát ru cho nàng ngủ lúc còn .

      Thế giới này phải cái gì cũng đều tốt đẹp, ta muốn trở về hình dáng lúc trước. Tuy nhiên, nếu thể trở về, ta phải cố gắng trở nên mạnh mẽ, tuyệt đối được như Bạch hồ ly tinh kia bị người đời thiêu sống.

      Ta phải cố gắng làm hồ ly tinh lương thiện, lúc đó nam thần có thể vĩnh viễn bảo hộ ta bị con người khi dễ.

      Tuyết Hoa được Hạ Lăng Vân trấn an, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

      Trước mắt lại lần nữa xuất mảnh trắng xoá sương mù, thanh vang lên: "Ngươi được trở về... Ngoan ngoãn tu luyện, nhanh chóng hóa thân thành người. Ngươi... Đại bí mật... Cái đuôi..."

      "Bàn tay vàng người, ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao ngươi phải ra lệnh cho ta?" Trong mộng Tuyết Hoa lớn tiếng kêu lên.

      "Duy trì... Ích lợi, ràng buộc... Quản lý... Cam đoan... Văn học thành vĩnh viễn..." thanh đứt quãng, tựa như ngừng bị ai đó quấy nhiễu, "Làm người... Ta đem..."

      "Ngươi linh tinh gì thế hả, ngươi thể ràng sao?" Trong mộng Tuyết Hoa nhớ vò đầu bứt tai.

      Nàng cứ thế xuyên qua tầng tầng lớp lớp sương trắng cho đến khi cảm thấy có mùi hương thịt nướng xộc thẳng vào mũi làm nàng tỉnh giấc.

      Phát dáng người cuộn tròn của tiểu hồ ly động đậy, mắt mở to, nướng thịt, Hạ Lăng Vân mỉm cười : "Ngươi tỉnh rồi à?"

      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa hướng mũi về phía trước và ngừng ngửi, miệng tự chủ được chảy nước miếng .

      Sắc trời còn chưa tối, Hạ Lăng Vân đốt lửa ở phía trước, dựng vài nhánh cây mặt đất nướng thịt.

      "Đây là đùi heo rừng, chờ chút nữa là chín rồi." Hạ Lăng Vân : "Nếu ngươi khát nước, bên trái có con suối ." nơi nào cũng có thể ở, nhưng tiểu hồ ly mỗi ngày đều cần ăn uống, vệ sinh, cho nên cũng chọn nơi ở gần nguồn nước cho thuận tiện.

      Tuyết Hoa xấu hổ lè lưỡi liếm láp nước dãi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phần da cháy vàng ươm tỏa hương thơm thể cưỡng lại.

      Thân hình nàng quá , chỉ có thể săn bắn thỏ hoang, gà rừng, bắt cá tôm, đối với lợn rừng lớn như vậy tiểu nhân đành bất lực, cho nên nàng từ xuyên qua đến giờ chưa từngđược ăn qua thịt heo.

      "Ngươi thích ăn ư? Được rồi, về sau ta giúp ngươi." Nhìn vẻ mặt tham ăn của nàng, Hạ Lăng Vân buồn cười .

      hai, ba trăm năm săn bắt động vật làm thức ăn, bây giờ chỉ để trấn an tinh thần tiểu hồ ly mà tự tay săn bắt lợn rừng, chặt bỏ chân sau, xách đến suối nước làm sạch lông, sau đó chặt cây đốt lửa nướng thịt. Phẩm chất vị tu sĩ cao cao tại thượng, nhiễm bụi trần bị phá hủy.

      Nam thần, người đối với ta tốt quá!

      Ngủ giấc, bởi vì sựưu thương dành chođồng loại của Tuyết Hoa nhạt thấy , tại lại bị đồ ăn hấp dẫn, còn nghe Hạ Lăng Vân về sau làm giúp nàng kiếm thức ăn, tâm tình lập tức vui vẻ bổ nhào lên đùi làm nũng.

      Thấy nó hoạt bát trở lại, Hạ Lăng Vân biết trong lòng nó những chuyện sáng nay phần nào phai nhạt, trong lòng cảm thấy vui vẻ. cảm thấy Tuyết Hoa phải dạng người hay lưu giữ trong ký ức về những chuyện đau lòng. Vậy nên, chỉ cần nhắc tới bạch hồ ly kia nó tự khắc quên thôi ( suy đoán, Tuyết Hoa trước đây có chủ nhân hay chắc cũng nhớ).

      lấy cái chân giò ra ngoài, cắt từng miếng thịt chín vàng ươm để lá cây rồi : "Nguội tí là ngươi có thể ăn. chưa thấy linh sủng thích ăn thịt chín động vật, trước đây những linh sủng do các đồ đệ, sư điệt, đồ tôn nuôi dưỡng tuy rằng cũng cho ăn thịt chín, nhưng đa phần linh sủng vẫn chủ động săn bắn và ăn tại chỗ.

      "Oa ô, oa ô." Ngươi ăn sao?

      Tuyết Hoa tiểu hồ ly cẩn thận dùng răng răng kéo cái lá cây, đem miếng thịt đưa đến trước mặt Hạ Lăng Vân.

      Hạ Lăng Vân trông thấy, lập tức đưa tay thân mật vuốt ve chiếc đầu của nó, mỉm cười : "Ta nhiều năm ăn chay, thể ăn thịt. Ngươi cứ ăn ." hổ là Tiểu hồ ly mà dày công dạy dỗ tu luyện. là thông minh.

      "Nga nga." Tuyết Hoa phát ra thanh cực kỳ giống tiếng người, cúi đầu ăn miếng thịt vừa đưa cho Hạ Lăng Vân. Thịt nướng rất thơm ngon, được ăn thỏa mãn, nàng tỏ vẻ rất thích thú, miệng cứ kêu lên suốt.

      Hạ Lăng Vân lấy ra cái hồ lô, gỡ ra nút ra uống nước, rồi lấy quả dại ra ăn rồi “hầu hạ” sủng vật đáng .

      Happyanh, hthuqttn, Hale20529 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :