1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 84: Rời đảo trở về


      Trong bữa ăn, lúc luân chuyển giữa chiều và tối, Cảnh Thanh Viễn ôm chồn tuyết , rất nhanh quay lại bên cạnh lúc này là thiếu nữ mắt to cao gầy.


      "Tiểu nữ Lưu Uyển Trân bái kiến sư phụ." Nàng ôm quyền chính thức ra mắt Hạ Lăng Vân.


      Hạ Lăng Vân rất hài lòng về khí chất và dung mạo nàng, mỉm cười gật đầu: "Đứng lên , Trương Thành mang bát đũa tới, con cũng ngồi xuống dùng cơm." Hai hàng lông mày của đứa này lộ ra khí khái, là người hào phóng, xứng đôi với tiểu đồ đệ của .


      "Cảm ơn sư phụ." Lưu Uyển Trân khom người thi lễ sau đó đứng dậy, nhìn Lệ Quân Hoa thoạt nhìn mang nhiều tâm : "Lệ nương." Nàng lại quay về phía Thanh Đồng bất động "Thanh Đồng các hạ." Trước khi giới thiệu Thanh Đồng, Cảnh Thanh Viễn và Hạ Lăng Vân tiên quân Thanh Đồng là bát phẩm thiên hồ, Cảnh Thanh Viễn cũng gọi là Thanh Đồng các hạ.


      "Miễn lễ." Thanh Đồng vô cùng hiếu kì động vật bình thường sao có thể biến thành hình người nên nhìn đánh giá Uyển Trân phen. Sư đồ Hạ Lăng Vân nguyên nhân vì sao chồn tuyết biến thành người, cũng muốn để đối phương nghĩ thiếu hiểu biết định sau khi trở về hỏi Lệ Quân Hoa(Lệ Quân Hoa dạy rất nhiều, coi nàng như là kẻ vạn thông)


      Thấy Lưu Uyển Trân chủ động chào hỏi mình, trong lòng Lệ Quân Hoa có cảm giác mất mát: "Lưu nương, nhanh ngồi xuống." Nàng cảm thấy Lưu nương này dù dung mao hay tư thái đều bằng mình, nhưng Thanh Viễn ca ca lựa chọn nàng đành từ bỏ huynh ấy rồi.


      Sau bữa ăn, Lệ Quân Hoa mang mấy hộp thức ăn và Thanh Đồng về. Nàng còn trẻ, hơn nữa phần lớn thời gian dùng để tu luyện nên che dấu được tâm trạng.


      Cảnh Thanh Viễn nghĩ tới vấn đề kia, đợi sau khi Lệ Quân Hoa rời mới hỏi Hạ Lăng Vân: "Sư phụ, Quân Hoa muội muội giống như có tâm ."


      Hạ Lăng Vân thầm thở dài, nhưng gương mặt lại bình thản mỉm cười: " có gì, chắc mấy chuyện phiền nào của nữ hài tử, chờ mấy ngày nữa hẳn tốt hơn." Thanh Nhi biết, vậy cũng nên tăng phiền não cho .


      Tuyết Hoa cuộn tròn trong ngực Hạ Lăng Vân, trong lòng đau khổ suy tư. Có lẽ ngay từ đầu nàng lầm rồi. Lệ Quân Hoa chỉ thầm mến Cảnh Thanh Viễn, người chính là chồn tuyết. Mà Lệ Quân Hoa sau khi trải qua thất bại, từ nay về sau hăng hái tu luyện, coi nam nhân như mây bay. Mây bay cái gì hay hai cái cũng sao, cho nên thời gian dần dần qua nàng ta mới cùng mấy nam nhân, biến hậu cung thành cường đại.


      Cảnh Thanh Viễn là người ngay thẳng chất phát, nghĩ tới Lệ Quân Hoa thích mình, là chân nhân bất lộ tướng.


      Sư đồ họ có rất nhiều lời muốn , liền ngồi trò chuyện trong chính sảnh. Uyển Trân và Tuyết Hoa cũng theo ngồi. lâu, Tuyết Hoa cảm thấy thân thể nóng lên, lập tức : "Lại bắt đầu rồi." xong, nàng nhanh như chớp chạy tới gian phòng cách chính sảnh.


      Cảnh Thanh Viễn tò mò hỏi: "Sư phụ, Tuyết Hoa làm sao, cái gì lại bắt đầu?"


      Mặc Phong nằm dưới chân đột nhiên nhổm dậy : "Chủ nhân ta muốn ra ngoài lát." Tẩy Tủy Phạt Cốt Kim Đan đỉnh cấp bắt đầu có tác dụng, khiến bụng dưới của hắc lang đau đớn muốn bài tiết.


      "Sư phụ, con cùng nó lát." Cảnh Thanh Viễn tranh thủ thời gian .


      Hạ Lăng Vân gật đầu, xoay người nhàng với Uyển Trân: "Uyển Trân, có thể Tuyết Hoa cần trợ giúp, con giúp nàng." Đồ đệ có chỗ này, là sư phụ và đồ tức cần tránh hiềm nghi.


      "Vâng, sư phụ." Lưu Uyển Trân cực kì thông minh, cũng đoán được ý sư phụ, lập tức đứng dậy gật đầu với Cảnh Thanh Viễn rồi về phía gian phòng bên.


      Cảnh Thanh Viễn vội vàng mang Mặc Phong ra ngoài Thanh Lâm Quán, bởi vì sau khi phục dụng Tẩy Tủy Đan mùi tạp chất trong cơ thể rất khó ngửi, cần phải mang Mặc Phong xa chút mới được.


      Sau khi tiến vào phòng, Lưu Uyển Trân nhìn thấy thiếu nữ tóc trắng lộ tai hồ ly mặc xiêm y, dưới mông ῷ còn cái đuôi hồ ly lông xù to, lập tức kinh ngạc. Tình huống của Tuyết Hoa là thế nào? Có chút giống nàng nhưng lại giống.


      Tuyết Hoa cười hì hì ngẩng đầu , "Tỷ đừng sợ, ta là hồ ly biến hóa, tu vi đủ, còn ăn Hóa Hình Đan, kết quả biến thành dáng vẻ thế này."


      Nàng và chồn tuyết lúc này là huynh đệ động cảnh ngộ rồi, chỉ có điều tình huống của chồn tuyết tốt hơn nàng, sau khi biến thành người có những thứ thừa thãi.


      Lưu Uyển Trân cũng là người trải qua cái chết rồi phục sinh thành chồn, thấy Tuyết Hoa hòa thuận, lập tức tiến lên : "Có cần ta giúp chút ?"


      " cần, ta tự mình làm được." Tuyết Hoa cười , "Đổi tới đổi lui, ta cũng quen rồi."

      Hai thiếu nữ ở trong phòng bắt đầu... trò chuyện, sau đó cùng vào chính sảnh.


      Bởi vì có người ngoài Tuyết Hoa nhào tới cọ cọ vào ngực Hạ Lăng Vân mà ngoan ngoãn ngồi bên cạnh chuyện với Uyển Trân.


      Hạ Lăng Vân yên lặng uống trà, nghe các nàng chuyện, thiện cảm dành cho tức phụ của đồ nhi tăng thêm ít, quyết định sau khi trở về với Tuyết Hoa học tập số nghi lễ với Lưu Uyển Trân.


      Những đám mây trắng như được mặt trời chiếu sáng, mặt biển xanh lam trải dài ngàn dặm.


      Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa biến về hình dáng hồ ly, cùng đồ đệ sườn núi.


      Tần Đạo Nguyên mang theo đám đệ tử Hỏa Vân Cung tới tiễn. Sau lần này, chắc và Hạ Lăng Vân bế quan để tìm hiểu thấu đáo tâm pháp ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh, chắc vài thập niên hoặc hai trăm năm gặp lại rồi.


      "Lăng Vân, Thanh Viễn, Quân Hoa quyết định về quê thăm phụ mẫu, cùng mọi người đoạn đường." Tần Đạo Nguyên , sau đó vẫy tay ra hiệu nữ đệ tử nhất của mình tới.


      Lệ Quân Hoa mặc y phục đỏ, sắc mặt khá tốt, nhìn thấy vẻ ủ rũ như hôm qua. Thanh Đồng sau lưng nàng ta tỏ vẻ vui, nhưng lời.


      "Tiên Quân, Cảnh sư huynh, ta rời nhà hai mươi lăm năm, trong lòng nhớ thương phụ mẫu tuổi tác cao, quyết định hồi hương hầu hạ hai người. Ta và mọi người cùng đoạn đường, đường mong mọi người chiếu cố." Lệ Quân Hoa xong, hành lễ với Hạ Lăng Vân và Cảnh Thanh Viễn. Sau khi hầu hạ dưỡng phụ dưỡng mẫu nang lịch lãm rèn luyện, tới nước Tây Lăng điều tra nguyên nhân mẫu thân bị đuổi giết, sau đó tìm hiểu phụ thân nàng là ai, còn thế gian .


      "Chớp mắt hai mươi lăm năm." Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly Tuyết Hoa cảm khái , "Ngươi nên về quê phụng dưỡng nhị lão, giải quyết xong chuyện trần duyên." nhỡ lúc gặp Lệ Quân Hoa dưỡng phụ dưỡng mẫu của nàng là trung niên, tuy rằng có ban cho họ Duyên Thọ Đan, nhưng đoán chừng nhị lão cũng gần đất xa trời. Lệ Quân Hoa trở về lúc này vừa vặn chăm sóc nhị lão trước khi lâm chung.


      "Thanh Đồng ở cạnh cho nên ngươi có nguy hiểm gì, ta và sư phụ ngươi cũng an tâm."


      Hạ Lăng Vân lời ít ý nhiều. Từ cổ chí kim linh sủng muốn xa rời chủ nhân, cam tâm tình nguyện theo sát chủ nhân. nhìn sắc mặc Thanh Đồng đoán chừng nội tâm muốn nhưng thoát khỏi được khế ước linh sủng nên đành theo Lệ Quân Hoa hồi hương.


      Tần Đạo Nguyên nghe vậy gật đầu, "Chính là có Thanh Đồng, huynh mới an tâm để Quân Hoa xuất sư."


      Người đảo Hỏa Vân cũng biết Quân Hoa từ Thái Hư Huyễn Cảnh ra, đoán người nàng có trân bảo. Tuy đảo Hỏa Vân phong tỏa tin tức nhưng ít ngoại nhân có phương thức truyền ra ngoài, Hỏa Vân Cung dám đảm bảo tin tức tuyệt đối lộ ra ngoài.


      "Tuyết Hoa, Hạ Lăng Vân, ta theo mọi người tới Thiên Linh Môn chơi vài ngày." Lệ Nhi cùng đưa tiễn đột nhiên ra, mà Lâm Vân Phàm ở sau lưng làm ra hành động gì, vẻ mặt hơi sầm xuống. Xem ra biết quyết định của Lệ Nhi.


      "Được. Cảnh bên hồ Nữ Thần cũng khá đẹp." Tuyết Hoa lập tức cao hứng mời.


      Sáng sớm Tần Đạo nguyên nghe lời thỉnh cầu của hai đệ tử, nghe Lệ Nhi , mỉm cười: "Lăng Vân, Vân Phàm và Lệ Nhi Thiên Linh Môn chơi vài ngài, đệ giúp ta trông chừng bọn họ."


      Hạ Lăng Vân có chút ngoài ý muốn, nghe xong cười nó: "Tất nhiên là được, Lệ Nhi hồ nữ thần tệ, Thiên Trụ Sơn cũng có nhiều cảnh đẹp, ngươi tới đó có người chơi cùng Tuyết Hoa. Vân Phàm, lần gần nhất ngươi tới Thiên Linh Môn là hai trăm năm trước, lâu tới, chắc giờ cũng quên mất vị trí hồ Nữ Thần rồi."


      Lâm Vân Phàm tiến lên ôm quyền : "Tiên Quân, đệ tử và Lệ Nhi tới Thiên Linh Môn quấy rầy chư vị thanh tu rồi, kính xin Tiên Quân thứ lỗi."


      Lệ Nhi tràn ngập hiếu kì với đại lục Ngũ Nguyên, Thiên Linh Môn chỉ là nơi đầu tiên nàng muốn tới thôi. Nàng du ngoạn khắp nơi, chừng gặp rắc rối, phải cùng nàng. Mặc dù phụ thân nàng có ban các loại pháp khí nhưng nàng lại biết lòng người hiểm ác, chừng bị người khác lừa gạt, phải bảo hộ nàng. Phụ thân Lệ Nhi phó thác nàng cho , nhất định phải bảo hộ nàng bị xây xát chút nào!


      Hạ Lăng Vân quay mặt nhìn về phía đại lục Ngũ Nguyên : "Thiên hạ có bữa tiệc nào khong tàn, Đạo Nguyên huynh, Triệu trưởng lão, Lưu huynh, Lăng Vân cáo từ. Ngày sau nếu có dịp, mời mọi người tới hồ Nữ Thần làm khách, đê tiểu đệ tận tình tiếp đón." xong, ôm quyền rồi ngự kiếm phi.


      "Tần Cung chủ, Triệu trưởng lão, Lưu chân quân, Vân chân quân." Tuyết Hoa tranh thủ cáo biệt với những người mình gặp.


      "Tần sư bá, Triệu trưởng lão, Lưu sư bá, Vân Hiên sư huynh, mọi người, Thanh Viễn cáo từ." Cảnh Thanh Viễn lễ phép cúi chào sau đó nhảy lên kiếm, bay lên cạnh sư phụ.


      Chồn tuyết Uyển Trân nằm vai cách nào chuyện, liền nhìn mọi người gật đầu thi lễ. Ngày hôm qua, mấy người đảo Hỏa Vân cũng biết tình huống của nàng rồi, rất tò mò về lời nguyền vì sao người lại biến thành chồn tuyết, nhưng nàng là nữ tử lại phải người của Hỏa Vân Cung, còn có Thanh Viễn và Hạ tiên quân che chở, cho nên dám người nào tới gần xem xét.


      "Sư phụ, sư bá, sư thúc. Quân Hoa rời núi, xin bái biệt mọi người." Lệ Quân Hoa quỳ trước mặt ba vị trưởng bối, hai mắt ẩm ướt. Năm tuổi nàng tới đây, ba vị trưởng bối đều bạc đãi nàng, nhất là sư phụ, coi nàng như nữ nhi dốc hết tâm huyết.


      "Quân Hoa nhanh chút." Tần Đạo Nguyên nâng ái đồ, nhìn gương mặt nàng, thiên ngôn vạn ngữ nghẹn trong yết hầu, lúc lâu mới : "Ở nhà phụng dưỡng nhị lão nên quyên tu luyện, chuyện phụ mẫu con, tận lực là được rồi."


      nhìn về phía Thanh Đồng khoanh tay hờ hững : "Thanh ĐỒng, đảo Hỏa Vân đối với các hạ hữu lễ, Quân Hoa cũng đối xử với ngươi khá tốt, chúng ta hi vọng khi Quân Hoa gặp nguy hiểm ngươi hãy bảo hộ Quân Hoa chút." Ít nhất ở bên ngoài đại lục Ngũ Nguyên bát phẩm Tiên Quân nào, cho nên Thanh Đồng bảo hộ, tính mạng Quân Hoa nguy hiểm.


      "Hừ, ta biết." Thanh Đồng bĩu môi , vẻ mặt tuyệt mĩ trầm tỏ vẻ kiên nhẫn. cảm thấy dù thế nào Lệ Quân Hoa cũng là chủ nhân của , đường đường là bát vĩ thiên hồ nếu để kẻ khác giết chết chủ nhân mình, thể diện để đâu?


      Lâm Vân Phàm tiến lên cáo từ sư phụ sư bá sư thúc và các huynh đệ đồng môn, sau đó kéo ống tay áo Lệ Nhi.


      Lệ Nhi sững sờ, sau đó ôm quyền với mọi người: "Cáo từ." Nàng lập tức giữ chặt tay Lâm Vân Phàm rồi bay lên.


      Lâm Vân Phàm bị nàng kéo tay trước mặt mọi người, gương mặt lập tức đỏ bừng. Bởi vì tu vi linh lực của nàng cao hơn mà "Thực" và "Tiên" chênh lệch, cho nên trước mặt nàng luôn có cảm giác ngẩng cao đầu.


      Nhưng có tự tin, bởi vì Chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh, Hạo Linh Tiên Tôn phụ thân của Lệ Nhi truyền thụ cho tâm quyết linh căn Hỏa, chỉ cần chịu khổ tu luyện, vượt qua Lệ Nhi là vấn đề.


      Tốc độ tu luyện của tu sĩ nhân loại vượt qua tất cả mọi sinh vật khác, ngày nào đó vượt qua Lệ Nhi, chính thức trở thành người bảo hộ nàng!
      Nhược Vân, hthuqttn, xukem23 others thích bài này.

    2. Shironeco

      Shironeco Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      39
      Hầy, hóa ra a Phàm tự ti à. May quá, chẹp chẹp
      Momo1314 thích bài này.

    3. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Hóng mãi hôm nay mới có truyện mừng quá. Tk nàng
      Momo1314 thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 85: Náo nhiệt bãi biển


      Sau khi cáo từ, Hạ Lăng Vân dẫn đầu bay về phía đại lục Ngũ Nguyên, lần đầu tiên tới đại lục Ngũ Nguyên Thanh Đồng cao ngạo bướng bỉnh muốn thua kém, vượt Hạ Lăng Vân giữ vững khoảng cách hai trượng. Mọi người đối với niềm kiêu ngạo của đều ngoảnh mặt làm ngơ.


      Tuy thể ở cùng chỗ với Tiên Quân, nhưng có thể bên muội muội, Tuyết Hoa rất cao hứng.


      Tuy Lệ Quân Hoa được xuất sư, nhưng phải ở thôn trong dãy núi Hằng Cổ vài năm, phụng dưỡng hai lão nhân gia trăm tuổi, sau đó mới chính thức tiến vào thế tục lịch lãm rèn luyện.


      Nhưng mà vài thập niên đối với tu sĩ thường xuyên bế quan mà vô cùng ngắn ngủi, Tuyết Hoa cảm thấy có lẽ sau khi nàng bế quan ra, Lệ Quân Hoa bắt đầu bộc lộ tài năng ở đại lục Ngũ Nguyên, trở thành nữ tu sĩ cường đại Lệ Quân Hoa như thế nào, có thành tựu gì nàng quá quan tâm, nàng chỉ biết là hậu cung của Lệ Quân Hoa bị ít hai người. Tương lai Lệ Quân Hoa còn gặp được người nam nhân ưu tú thế nào, là việc nhân viên quản lí thứ n phải để tâm.


      Bay nửa ngày, mọi người bay tới bờ biển phía đông nam đại lục.


      Đáp xuống bãi đá ngầm sạch mặt biển, Hạ Lăng Vân mọi người nghỉ ngơi, Tuyết Hoa tinh thần sáng láng nhảy từ lồng ngực ra ngoài duỗi duỗi tứ chi vẫy vẫy đuôi, cảm thụ cảm giác đạp chân xuống đất.


      Hạ Lăng Vân nhàng hỏi thăm Lệ Quân Hoa, "Quân Hoa hiền chất, từ chỗ này ngươi bay thẳng về phía bắc, trong khoảng thời gian ngắn về tới cố hương. Thiên Linh Môn ở hạ du chúng ta ở phương Bắc, ta và Thanh Viễn cùng đường với ngươi rồi." Thanh Đồng hứa bảo hộ bé này, vậy cần quá lo lắng.


      Lệ Quân Hoa nghe vậy lập tức : "Vãn bối bay về nhà, vậy mọi người chúng ta chia tay ở đây."


      "Được, mọi người ngồi xuống ăn chút, hồi phục lại linh lực." xong dẫn đầu ngồi xếp bằng, đồng thời lấy ra ít hoa quả mời mọi người.


      đống hoa quả vậy sao đủ no? muốn ăn thịt!


      Thanh Đồng lập tức bay lên nhảy vào biển. Chỉ chốc lát sau, mặt biển tĩnh lặng đột nhiên lay động, con hồ ly tuyết trắng cao 5-6m cắn đầu cá biển biết tên lao lên, vẩy nước đuôi rồi bơi về phía bờ.


      Nhanh chóng kéo con cá biển về phía bờ, Bạch Hồ nhanh chóng biến lại, thành con hồ ly chỉ cao bảy tám chục xăng ti mét. Nó lắc mình vẩy nước người, rồi lợi dụng pháp thuật phong làm khô nước bộ lông.


      Làm khô chính mình, ăn cá, mà bắt đầu vươn mình, sau đso liếm bộ lông người, dùng móng vuốt sau gãi gãi cơ thể.


      Tuyết Hoa lập tức hiểu nguyên nhân, cười ha ha, cười đến nghiêng ngả. Bộ lông dính nước biển, sau khi nước biển khô bên bộ lông dính ít muối biển kết tinh.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười vuốt ve cái đầu hồ ly nho của nàng : " được chê cười người khác, nàng cũng từng như vậy." Chẳng lẽ ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh có biển? Hay bát phẩm Thiên Hồ nghĩ biển như là hồ nước lớn?


      Đương nhiên Lệ Quân Hoa biết nguyên nhân, lập tức bay đến cạnh bát vĩ thiên hồ, mặt giúp làm sạch muối bộ lông, mặt khác giải thích nguyên nhân vấn đề.


      "Lệ Nhi, nàng tạo ra nước giúp Thanh Đồng rửa được ?" Lâm Vân Phàm thấp giọng hỏi ý kiến Lệ Nhi ở bên cạnh Tuyết Hoa. Lệ Nhi là thuộc tính phong thủy, ngưng tụ nước để tắm rửa là chuyện dễ dàng. Lúc trong Thái Hư Huyễn Cảnh, rất nhiều lần bị nàng dùng nước dội lên người.


      Lệ Nhi lạnh lùng : "Có tiểu sư muội chàng ở đây, cần ta và chàng phải quan tâm." Nàng còn lâu mới xen vào chuyện người khác. Phụ thân từng nếu nhận ân huệ người khác dù chỉ chút cũng phải hồi đáp lại gấp bội. Nàng chưa bao giờ tiếp nhận giúp đỡ của Thanh Đồng, cần gì phải giúp ?


      Nàng xoay người hỏi Tuyết Hoa: "Muội muốn ăn cá , tỷ giúp muội bắt con lớn như thế?" Tuyết Hoa là thân muội muội của nàng, nàng là tỷ tỷ đương nhiên phải đích thân chăm sóc.


      Tuyết Hoa lập tức lắc đầu : "Bắt cá lớn như vậy, chúng ta ăn hết." Ăn bao nhiêu săn bắt bấy nhiêu, sát nghiệp quá nhiều phá vỡ thiên đạo.


      Nàng ngẩng đầu hỏi Hạ Lăng Vân: "Chàng ăn cá? Ta bắt giúp chàng?"


      Hạ Lăn Vân mỉm cười lắc đầu : "Ta ăn những... trái cây này là đủ, nàng và Lệ Nhi bắt ít cá mà hai người thích ăn là được."


      "Vâng." Tuyết Hoa nhảy lên bờ vai Lệ Nhi, vừa muốn với Lệ Nhi, thấy Lâm Vân Phàm bay về phía biển, sau đó vung lưới cá trong suốt xuống mặt biển.


      Lệ Nhi lập tức : "Chúng ta đừng . Huynh ấy giúp chúng ta bắt cá." Nàng và tiếp xúc lâu, biết là người ít nhưng làm nhiều.


      "Được rồi." Tuyết Hoa cũng muốn xuống biển, rồi khi lên bờ lại còn phải ngưng tụ nước tắm lại, liền nhảy về phía Hạ Lăng Vân.


      Cảnh Thanh Viễn lấy hai con thỏ rừng chín đến, với Lệ Nhi và Tuyết Hoa: "Hai người ăn ? Đây là do Uyển Trân làm rồi bỏ vào vòng tay càn khôn, mùi vị tệ lắm." Về phần sư phụ, nhớ các vị sư huynh từng , trừ phi lúc thí luyện, nếu người ăn thịt.


      Những ngày này ăn đồ biển nhiều rồi, muốn ăn thịt.


      Tuyết Hoa lập tức , "Cảm ơn ngươi!" Nàng chút khách khí lấy đĩa sứ ra.


      Cảnh Thanh Viễn đặt con thỏ rừng vào đĩa của Tuyết Hoa rồi đưa con còn lại cho Lệ Nhi ở hình người. Lệ Nhi nhận lấy cảm ơn, dùng tay bắt đầu xé ăn.


      Ăn cơm tối mà thôi còn cần lễ nghi gì?


      Tuyết Hoa vừa muốn cúi đầu cắn, con thỏ trước mặt bị Hạ Lăng Vân cầm lên, dùng tay xé thành từng miếng thịt , đặt vào mâm cho nàng.


      "Ăn vậy dễ hơn." Hạ Lăng Vân bình thản , lấy ra cái khăn lau tay, rồi tiếp tục uống nước trong hồ lô ăn trái cây.


      Cảnh Thanh Viễn bên đút đồ ăn cho vị hôn thê, Lệ Nhi và Tuyết Hoa ăn thịt thỏ.


      Lâm Vân Phàm hệ hỏa lợi dụng lưới bắt cá, nhưng chỉ lấy bốn con còn lại thả xuống biển. Sau khi xử lí xong, mang về phía Lệ Nhi.


      Thấy Lệ Nhi ăn thịt thỏ, Lâm Vân Phàm hỏi nàng: "Lệ Nhi, cá này nàng có muốn ăn ? Nàng vẫn muốn ăn thức ăn nấu chín sao?" Lệ Nhi có lúc ăn thịt sống, lúc ăn thịt chín, mỗi lần giúp nàng xử lí đồ ăn đều hỏi nàng.


      "Ta muốn ăn đồ chín." Lệ Nhi mỉm cười , "Thỏ này ta ăn nửa, phần nửa cho chàng. Thỏ là do Cảnh Thanh Viễn mang tới, ngươi thiếu ta phần ân tình." Nhìn xem nàng đối xử với rất tốt? Lúc ăn còn chú ý để phần . chính là tên đầu gỗ chết tiệt, đơn giản chỉ cần đáp ứng lại tình cảm của nàng.


      Lâm Vân Phàm khẽ gật đầu, đặt bốn con cá ra sát phía ngoài bãi đá ngầm, sau đó dùng bắt đầu sử dụng hỏa linh lực. Bên ngoài bốn con cá bị vây quanh bởi luồng linh quang màu đỏ, chốc lát sau mùi cá nướng thơm lừng tỏa ra.


      Tuyết Hoa liếc nhìn, khen ngợi, "Lâm Vân Phàm, pháp thuật hệ hỏa của ngươi lợi hại." cần dùng lửa trực tiếp, mà giống như là lò nướng, lò vi sóng dùng hỏa linh lực nướng đồ ăn. lần nướng bốn con cá, còn nhanh hơn so với nàng khi nướng con.


      Lâm Vân Phàm quay về phía Tuyết Hoa lễ phép cười, chờ cá chín, dâng lên trước mặt Hạ Lăng Vân : "Tiên Quân, đệ tử có chút hiếu kính, xin Tiên Quân đừng ghét bỏ."


      Hạ Lăng Vân uống ít nước, ăn trái cây, năm phần no, nhưng thấy tâm ý của đành cười nhận, đổ xương thỏ trong đĩa của Tuyết Hoa rửa sạch, đặt cá vào đĩa của nàng, lấy đũa chia sẻ con cá với nàng.


      Lâm Vân Phàm cầm con đưa tới trước mặt Cảnh Thanh Viễn lời cảm tạ. Cảnh Thanh Viễn cũng từ chối nhận lấy ăn với Uyển Trân.


      Lệ Nhi mỉm cười chỉ vào hai con còn lại, "Của chàng, và ta sao?" có của Lệ Quân Hoa?


      "Đúng." Lâm Vân Phàm .


      Lệ Nhi lập tức vui vẻ ra mặt, nhét nửa con thỏ nướng còn lại vào tay : "Cái này cho chàng, ta ăn cá."


      Bọn họ ở chỗ này dùng cơm, Thanh Đồng ở dáng vẻ hồ ly bờ ăn cá sống.


      Lệ Quân Hoa cản, chỉ cắt miếng thịt cá, phóng thích hỏa diễm nướng cá, sau đó đưa hai phần cá nướng qua.


      Mọi người ăn no nê, bắt đầu ngồi xuống khôi phục linh lực.


      Chạng vạng tối, đột nhiên Tuyết Hoa phải biến thân, Hạ Lăng Vân lập tức lấy trường bào quấn nàng lại, sau đó quay lưng . Cảnh Thanh Viễn và Lâm Vân Phàm cũng quay ra phía khác, hồ ly Thanh Đồng ở bên cạnh Lệ Quân Hoa hai mắt sáng ngời muốn xem, lập tức bị Lệ Quân Hoa đè đầu lại cho phép nhìn.


      Lệ Nhi ở cạnh giúp Tuyết Hoa mặc xiêm y, sau đó sóng vai ngồi bên cạnh thấp giọng chuyện.


      Các nàng rất giống nhau, quan hệ khá tốt, dù Lệ Quân Hoa tình hình cũng hiểu được, rất có thể hai nàng là thân tỷ muội, nhưng vì nguyên nhân nào đó nên giấu mọi người.


      Uyển Trân cũng muốn biến hóa, Cảnh Thanh Viễn đưa nàng cách xa bãi ngầm rồi cùng Uyển Trân dáng vẻ người quay lại.


      Nửa đêm mọi người nghỉ ngơi đủ. Chờ Hạ Lăng Vân đứng dậy ý xuất phát, cả đám người đồng loạt đứng lên.


      "Quân Hoa hiền chất, chúng ta chia tay. Hi vọng lần sau gặp lại, ngươi thất phẩm nữ tiên." Hạ Lăng Vân , tốc độ tu luyện của Lệ Quân Hoa cực nhanh cơ duyên tốt, hề hoài nghi lần sau gặp lại Lệ Quân Hoa trở thành nữ tiên quân.


      Mọi người cũng lần lượt cáo biệt. Sau khi chào hỏi, nàng nhảy lên pháp kiếp, vẫy tay chào rồi bay về phía Bắc.


      Thanh Đồng biến thành hình người đến trước mặt Lệ Nhi, Tuyết Hoa hít hít ngửi ngửi, kiêu căng tà mị : " cho phép quan hệ với đám hồ ly hoang dã, chờ ta trở lại tìm hai ngươi." xong, mỉm cười với hai nàng, người phát ra mùi thơm ngào ngạt.


      Nụ cười này, giống như là đóa hoa xinh đẹp gương mặt tuấn, khiến những tu sĩ trẻ tuổi tuấn bên cạnh dường như cũng mất vẻ đẹp.


      Trong lúc tỏa ra mùi hương. Nam tử xung quanh vẫn còn suy nghĩ mị hương của hồ ly công "Tiên" giai trong truyền thuyết có thơm ?


      "Thanh Ca." Uyển Trân dáng vẻ người nhảy bổ nhào vào trong ngực Cảnh Thanh Viễn, đầu tựa vào vai hơi thở dồn dập.


      Tuyết Hoa và Lệ Nhi hai mắt mơ màng, gò má ửng hồng, chủ động tiến về phía Thanh Đồng.


      Hạ Lăng Vân phát giác dị thường, lập tức kéo Tuyết Hoa vào ngực mình, tức giận : "Hành vi tiểu nhân!" lập tức ôm nàng tránh ra khỏi phạm vi mị hương


      "Lệ Nhi." Phản ứng của Lâm Vân Phàm cũng chậm, kéo Lệ Nhi thần trí mơ màng bỏ chạy, thoát khỏi phạm vi mê hương.


      "Uyển Trân." Cảnh Thanh Viễn nhìn tình hình liền hiểu , hồ ly công phẩm giai "Tiên" này phát ra mị hương mê hoặc đối tượng khác phái, tranh thủ thời gian ôm Uyển Trân bay xa.


      "Ha ha ha ha." Thanh Đồng cười to , "Tuyết Hoa, Lệ Nhi, nhớ kĩ mùi của ta, ta tin tưởng các ngươi hứng thú với mùi của hồ ly khác."

      xong cười cười đuổi theo Lệ Quân Hoa.
      hthuqttn, Tuyết Nhu, Chôm chôm18 others thích bài này.

    5. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Thanh Đồng này, vị hôn phu người ta ở đó ngươi vậy sợ bị đánh ak.
      Momo1314 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :