1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Shironeco

      Shironeco Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      39
      Có khi nào bạn Chồn tuyết là công túa xong bị ếm bùa thành chồn nhờ :yoyo38::yoyo38::yoyo38:
      Momo1314 thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 82: Tình người trong hiểm cảnh


      "Ta hiểu nàng, đại khái là ta hiểu nàng cái gì." Cảnh Thanh Viễn thản nhiên , "Sư phụ, khoảng chừng canh giờ nữa, Uyển Trân biến trở về hình người."


      Tinh thần Tuyết Hoa lập tức phấn khởi, "Ta biết ngay mà. Cảnh Thanh Viễn, vị hôn thê của ngươi là chồn tuyết tinh à?"


      "Thanh Nhi, ngươi chậm rãi . Tuyết Hoa, lấy đĩa của nàng ra." Hạ Lăng Vân rất bình tĩnh đưa miếng bánh hạnh nhân qua.


      Tuyết Hoa lập tức lấy đĩa trắng của mình. Hạ Lăng Vân đặt bánh lên đĩa, bánh xốp giòn ăn rất dễ bị vương vãi, đặt trong đĩa của nàng sạch hơn, còn làm dây ra bàn.


      "Sư phụ..." Cảnh Thanh Viễn kêu lên tiếng, bắt đầu nhớ lại quá trình lịch lãm của mình.


      Sau khi Cảnh Thanh Viễn đưa Lệ Quân Hoa tới gặp Cung chủ Tần Đạo Nguyên của đảo Hỏa Vân, sư phụ muốn đưa bé tới bái sư. còn đưa túi càn khôn mà mẫu thân Lệ Quân Hoa lưu lại giao cho Tiên Quân, đồng thời kể qua về thân thế của Lệ Quân Hoa.


      Đạo Nguyên Tiên Quân duỗi tay chạm lên đầu Lệ Quân Hoa, rất nhanh xác định được linh căn và thuộc tính của Lệ Quân Hoa. Sau khi kiểm tra vật phẩm trong túi càn khôn, bèn nhận đứa này làm đệ tử thân truyền, đồng thời trả toàn bộ di vật mà mẫu thân nàng để lại cho nàng.


      Hoàn thành nhiệm vụ ân sư giao, Cảnh Thanh Viễn chỉ ở lại hai ngày đảo rồi rời . Đại lục Ngũ Nguyên rất lớn, chỗ nào để rèn luyện?


      Vừa ngự kiếm phi, vừa nghĩ về vấn đề này, sau đó đáp xuống bờ biển phía Đông đại lục Ngũ Nguyên, tiến vào làng chài phụ cận, bắt đầu chính thức quá trình rèn luyện độc lập.


      Tính mạng của người thường tuy ngắn ngủi, còn bị sinh lão bệnh tử quấn lấy, nhưng cuộc sống vô cùng đặc sắc. Cảnh Thanh Viễn du ngoạn ở vương triều Kim Phượng hai năm, cảm thán rất nhiều sau đó tiến vào trong núi tu luyện, bởi vì Hắc Lang Vương Mặc Phong chưa đủ tu vi biến thành người, dáng vẻ lại hung hãn, nên thích hợp xuất giữa đám đông.


      Phía Tây Bắc của vương triều Kim Phượng có ngọn núi Kỳ Lân, núi cao nhưng kéo dài mấy trăm dặm, thường xuyên có đám tán tu tới tu luyện. cũng vào bên trong thí luyện, cùng Mặc Phong lịch lãm, thuận tiện tìm kiếm dược liệu.


      Lưu Uyển Trân là con của thợ săn trong núi, sau khi phụ thân mất mình săn bắt duy trì cuộc sống, chăm sóc tổ mẫu già yếu. Bọn họ gặp nhau hai lần, thầm theo dõi nàng, cảm động trước dũng cảm kiên cường của nàng, cảm xúc tĩnh lặng trăm năm qua bỗng bùng lên giống như lửa cháy.


      Mặc dù biết nàng có linh căn, cho dùng phục dụng Duyên Thọ Đan tốt nhất cũng chỉ sống nhiều lắm là 120-130 tuổi, nhưng vẫn liều lĩnh theo đuổi nàng.


      Lưu Uyển Trân và tổ mẫu biết là tu sĩ, chỉ nghĩ là người bình thường lên núi hái thuốc, còn hắc lang là thú săn, thấy tính tình tốt liền đồng ý hôn .


      Sau khi định ra hôn ước, Cảnh Thanh Viễn mới thân phận mình, hứa hẹn, mặc kệ Uyển Trân có già , vẫn ở bên nàng, cho tới khi nàng còn ở nhân thế.


      Lưu Uyển Trân và Lưu nãi nãi rất khiếp sợ. Lưu Uyển Trân biết tuổi thanh xuân của mình nhanh chóng mất , vừa già vừa xấu có tư cách sánh đôi bên người , có ý muốn từ hôn.


      Lưu nãi nãi nhà bà có bí mật tổ truyền. Tổ tiên của bà cách đây ba mươi mấy đời phải là người, mà là chồn tuyết tiên tử tu hành hơn ba nghìn năm. Tiên tử coi trọng nam tử bình thường, kết làm phu thê, còn sinh ra nữ nhi duy trì huyết mạch. Nữ nhi có linh căn lập gia đình sinh con, rồi con cái lại lập gia tình tiếp tục duy trì hậu thế, cho nên huyết mạch của Tiên Tử còn cảm ứng .


      Tiên tử đối với nam tử kia là tâm, nghĩ cách kéo dài tuổi thọ của . Nhưng nam tử kia tới 170-180 tuổi qua đời. Sau khi nam tử kia chết, Tiên Tử thương tâm quá độ, thân thể suy yếu.


      Biết thời điểm cái chết đến gần, bà gọi đời sau gần nhất đến thân phận mình, rồi dặn dò, sau này nếu như trong đám con cháu kết phu thê với tu sĩ hoặc tinh linh quái, tới núi Kỳ Lân tìm di hài của bà, lấy được Tinh Nguyên được phong ấn.


      xong những lời này... Lưu nãi nãi nhìn Cảnh Thanh Viễn và cháu , qua ba mươi thế hệ, đời sau của Tiên Tử cũng cón người kết phu thê với tu sĩ, người này nên kế thừa tinh nguyên của tổ tiên.


      Bà cởi sợi dây đeo cổ lấy bông hoa tai đồng theo phong cách cổ xưa cho Cảnh Thanh Viễn, đây là di vật Tiên Tử lưu lại, nghe có thể dựa vào cái này tìm được di hài và tinh nguyên của tổ tiên.


      Người bình thường nhìn ra đây là pháp khí, Cảnh Thanh Viễn vừa cầm lập tức nhận ra. Cầm hoa tai đưa luồng linh khí vào, hoa tai lập tức chỉ về hướng.


      Hướng kia khẳng định là nơi chôn cất di hài và tinh nguyên của Tiên Tử rồi.


      Cảnh Thanh Viễn định mang Lưu Uyển Trân tìm di hài của Tiên Tử, xem có thể giải quyết vấn đề tuổi thọ của nàng nhưng hôm sau Lưu nãi nãi lại ngã bệnh, triền miên giường bệnh ba tháng liền rồi mất.


      Lo tang xong xuôi, bọn họ bắt đầu tìm kiếm di vật tổ tiên.


      Hướng của hoa tai chỉ rất khó, nhưng mà đối với người biết ngự kiếm như Cảnh Thanh Viễn vấn đề. thu Mặc Phong vào gian linh sủng, ôm eo Lưu Uyển Trân dẫm trường kiếm phi về hướng hoa tai chỉ, chưa đến hai tuần hương tìm được sơn động.


      Sơn động sâu thấy đáy, bên trong đen kịt nhìn năm ngón tay. Nhưng, cái này cũng thể làm khó được tu sĩ có linh lực tu vi tam phẩm, đưa mắt nhìn xung quanh động, lấy miếng thủy tinh thạch đưa cho Lưu Uyển Trân để chiếu sáng, cầm tay nàng từng bước vào.


      Khi đó cũng biết, khi cầm hoa tai đồng tiến vào hắc động thí luyện của cũng bắt đầu rồi.


      Cảnh Thanh Viễn và Lưu Uyển Trân tiến vào sâu trong sơn động, phát cái hang động chừng 100 mét vuông. Sau khi tới hang động này, hoa tai còn phản ứng nào. Cảnh Thanh Viễn buông tay Lưu Uyển Trân, dặn nàng đừng sợ, sau đó kiểm tra hang động.


      phát bất cứ dị thường nào, càng cảm thấy linh lực hay linh khí xung quanh.


      Mấy trăm năm qua , di hài của Tiên Tử chắc hóa thành tro, linh khí cũng sớm tan biến rồi, có khả năng lưu giữ tinh nguyên. Động này khô ráo, chỉ có chút tro bụi và đá vụn, có xương cốt động vật, cũng có bất kì pháp khí kim loại nào.


      Xác định ở đây có phương pháp để kéo dài tuổi thọ cho người mình , Cảnh Thanh Viễn rất thất vọng, mang theo Uyển Trân rời khỏi hang động, về phía thông đạo duy nhất kia ra ngoài.


      Chắc chắn ở đây bố trí trận pháp!


      lại lần nữa kiểm tra hang động, mỗi tảng đá, đường vân đều sờ lần, nhưng vẫn có phát .


      chưa từ bỏ ý định triệu hồi Mặc Phong, để nó dùng cái mũi linh mẫn xem có phát , nhưng cũng vô dụng.


      Lần thứ hai lại mang theo Uyển Trân rời khỏi hang động. hồi lâu, bọn họ lại quay lại chỗ cũ.


      Lần thứ ba kiểm tra, Cảnh Thanh viễn còn phá hủy toàn bộ đất đá tro bụi trong động, dùng hết khả năng phá hư pháp trận. Lúc và Uyển Trân vòng rồi lại trở về sơn động , pháp trận nơi này rất cao, dựa vào học thức và năng lực của thể rời khỏi.


      thể lấy thiên lý truyền thạch ra tình huống với sư phụ, cầu viện người.


      Thiên lí truyền thạch khởi động, bay về phía thông đạo duy nhất.


      Hi vọng sư phụ có thể phá giải trận pháp cứu bọn họ.


      dìu Uyển Trân mệt lả ngồi xuống đất, thiên lý truyền thạch bỗng quay lại, sau đó lại xoay vòng bay ra.


      Hai lần như thế, biết, cho dù thiên lí truyền thạch, cũng thể rời khỏi cái hang động kì quái này.


      lấy toàn bộ thức ăn nước uống trong túi càn khôn cho Uyển Trân ăn, thu Mặc Phong vào gian linh sủng, tiếp tục tìm tòi hang động, hi vọng phát manh mối.


      biết ở trong bóng tối bao lâu, bắt đầu sử dụng pháp thuật phá hủy hang động, nhưng dù hang động bị phá hủy, và Uyển Trân về phía thông đạo, sau đó cuối cùng lại trở về hang động hoàn hảo tổn hao gì.


      Cứ tuần hoàn như vậy...


      Tuy trong túi càn khôn có nhiều đồ ăn nhưng ăn mãi cũng hết, cũng có thể dùng pháp thuật hệ thủy ngưng tụ ra ước cho nàng uống, nhưng có cách nào giống như sư phụ chỉ cần có hạt giống có thể thúc đẩy sinh trưởng tạo ra trái cây.


      Uyển Trân có thể dùngTích Cốc Đan, đem toàn bộ Tích Cốc Đan còn lại cho nàng, mỗi ngày chỉ uống nước, dựa vào linh lực chống đỡ thân thể mình.


      Tích Cốc Đan cũng hết, Uyển Trân suy yếu hơi thở yếu ớt, cũng da bọc xương, dù muốn cắt thịt cho nàng ăn cũng có.


      bắt đầu cho nàng uống máu của mình, sau đó biết bao lâu, Uyển Trân chết.


      thể gọi Mặc Phong ra, vì nó chết đói giống như nàng, liền nằm bên cạnh nàng chờ chết, để Mặc Phong trong gian linh sủng yên giấc ngàn thu.


      vô cùng suy yếu, ý thức cũng mơ hồ.


      Ăn thịt nàng, ngươi đói tới mức dạ dày đau đớn.


      , ta ăn thịt người, ta ăn Uyển Trân của ta.


      Ngươi hối hận vì người mến hại chết ngươi sao?


      hối hận!


      hối hận?


      Ta hối hận mình nên thương nàng. Là ta hại chết nàng, đây là lỗi của ta.


      Ngay cả khí lực chuyện cũng có nhưng hiểu sao có thể trả lời vấn đề kia ở trong đầu.


      Hang động đen kịt bỗng từ từ sáng lên.


      thiếu phụ xinh đẹp mặc cung trang màu xanh lá lờ mờ xuất trong hang động.


      "Ta là chồn tuyết tiên tử Lục Nhu, là tổ tiên của nàng. Ta chết, xuất trước mặt hai người chính là tia thần thức ta phong ấn ở đây."


      "Tu sĩ nhân loại hay tinh linh nếu thương con cháu đời sau của ta, cần phải thông qua được thí luyện."


      "Bởi vì con cháu đời sau của ta có linh căn, nên thể dựa vào quá trình tu luyện để kéo dài tuổi thọ, cho nên lưu lại tinh nguyên ở trạng thái cố định cũng phải là để cho đời sau của ta."


      "Tìm đường sống trong cõi chết. Lúc ta già yếu, tạo ra phong ấn nguyền rủa trong huyết mạch đời sau. Nếu người của đời sau thông qua thí luyện, pháp trận ở hang động này biến mất, nhưng phong ấn nguyền rủa thượng cổ bắt đầu có tác dụng."


      "Đời sau của ta nếu được người mình chia sẻ tính mạng mãi già, chết."


      "Đời sau của ta bởi vì đạt được tuổi thọ nghịch thiên, thân thể phải chịu đựng nguyền rủa."


      "Đời sau của ta vĩnh viễn tồn tại trạng thái người - chồn, thời gian là lúc luân chuyển giữa ngày và đêm."


      "Người thương đời sau của ta, với tư cách đền bù tổn thất, ta mang theo ý niệm chúc phúc để lại tinh nguyên cho ngươi."


      "Thiên địa hỗn độn phân ngũ hành, kim chủ phá, mộc chủ sinh, thủy chủ dục, người gây nên họa phải phạt, thổ chủ phòng. Ta là chồn tuyết tiên tử thuộc tính mộc tinh khiết, lưu lại tinh nguyên hơn ba nghìn năm, cần biết linh căn thuộc tính của ngươi là gì, cũng có thể chuyển hóa làm linh lực của mình.”


      "Ngươi cần để ý tới thi thể của nàng, bây giờ bắt đầu hấp thu tinh nguyên mộc này, sau đó có thể mang nàng rời khỏi."


      "Cuộc sống dài dằng dặc, nhưng có người thương vô cùng đơn, các ngươi cần phải đối xử với với nhau tốt."


      đến đây, thiếu phụ xinh đẹp biến mất, tinh nguyên xanh biếc ra trước mắt .


      Lục quang xung quanh hạt châu lưu chuyển, linh lực hoàn toàn ở trạng thái cố định, hơn nữa có dấu hiệu bị tản ra, xem ra là do tiên tử dùng phương pháp đặc thù để bảo tồn.


      Tinh nguyên châu chậm rãi chuyển động, sau đó hóa thành hai luồng lục quang phân tán chui vào thân thể Cảnh Thanh Viễn và Uyển Trân chết.


      Cảnh Thanh Viễn cố gắng nhìn về phía thi thể Uyển Trân, thấy cơ thể nàng nhanh chóng thu lại, biến thành con vật nằm rạp mặt đất.


      Linh lực trong cơ thể đột nhiên giống như hồng thủy mãnh liệt bành trướng... thể chú ý tới nàng, bắt đầu tiến hành tu luyện.


      Hang động lại tối dần, chỉ còn hai luồng linh quang màu xanh lá luôn luôn tồn tại.


      Chờ Cảnh Thanh Viễn hoàn toàn hấp thu linh lực, vững vàng áp vào đan điền, tinh thần lập tức sáng láng, thân thể như lột xác, còn cảm giác đói khát. duỗi tay nhìn, bàn tay giống người bình thường như đúc, da thịt hồng nhuận.


      Ngồi dậy, nhìn động vật bên cạnh, xác định chính là chồn tuyết , thân thể ấm áp hô hấp vững vàng.


      Mặc kệ vị hôn thê biến thành hình dáng gì, nàng vẫn là vị hôn thê của !


      đứng dậy ôm Uyển Trân ngủ say về phía thông đạo duy nhất, rất nhanh nhìn thấy ánh mặt trời, cuối cùng an toàn rời khỏi.


      "Mặc Phong." triệu hồi linh sủng ra, bất ngờ phát , bởi vì khế ước linh sủng, hấp thu mộc tinh nguyên phần cũng chuyển sang người Mặc Phong, trong lúc ngủ vô tình Mặc Phong tiến giai thành tứ phẩm linh lang rồi.


      Tác giả có lời muốn : Các bạn, sơn động này lấy linh cảm từ tin tức trước đây ta xem báo, tay độc giả vô cùng để ý nên ta đặc biệt hơn chút.


      Câu chuyện hang động huyền bí kia là như thế này:


      đám sinh viên nghỉ hè du lịch, tiến vào sơn động, kết quả lúc rời phát mặc kệ dùng phương pháp gì cũng thể ra.


      Sơn động kia có đồ vật để tế tự, còn có rất nhiều xương cốt động vật và người. Đám sinh viên đại học phán đoán, trước đây lâu nơi này là thôn trang hoặc là nơi chôn cất hài cốt của gia tộc tế tự nào đó.


      Bởi vì ra được, bọn họ cẩn thận kiểm tra sơn động, lúc này mới phát , ngoài trừ bộ hài cốt nam còn nguyên, còn xung quanh rải rác tất cả xương cốt, còn lưu lại dấu vết bị hàm răng gặm cắn.


      Bọn họ xác định, những người này vào sơn động để tế tự, sau đó giống họ ra được rồi. Ăn hết tế phẩm mang vào sơn động, bởi vì đói khát, mọi người bắt đầu công kích lẫn nhau, ăn thịt người. Hài cốt còn nguyên vẹn chính là người chết cuối cùng.


      Lúc kiểm tra sơn động, ở chỗ hẻo lánh bọn họ phát cuốn nhật kí đơn giản, xác minh suy đoán, cũng lần nữa hiểu ra câu chuyện - tam giác tình tàn nhẫn.


      Đó chính là, vu nữ nam tử cuối cùng kia, mà nam tử đó lại người khác. Vu nữ đó phẫn nộ, vào lúc già trẻ lớn bé ở trong thôn tiến vào sơn động tế tự thần linh, bố trí trận pháp. Nàng muốn nhìn xem nàng ta. Vì nghiệm chứng, nàng thầm bảo hộ đôi tình lữ này, khiến bọn họ bị người khác ăn sống.


      Kết quả nghiệm chứng của nàng là, nam tử kia vì muốn sống lâu hơn chút, mà bóp chết người rồi ăn hết. Nam nhân như vậy nàng cần, nàng rời khỏi và lập gia đình.


      Các sinh viên đoán vu nữ này cũng để lại đời sau, rồi đời sau cũng kế thừa lực lượng của vu nữ, giam giữ bọn họ trong gian, muốn khảo nghiệm tình cảm của bọn họ.


      Đám sinh viên tinh thần lạc quan, dù ở trong bóng tối u cũng làm ra việc ăn thịt người, bọn họ từng người chuyện xưa của mình, có lẽ đời sau của vu nữ cảm động nên thả mọi người rời khỏi hang động.
      hthuqttn, Abby, trangtrongnuoc21 others thích bài này.

    3. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Hậu cung của LQH lại giảm người rồi.
      Momo1314 thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 83: Thanh Viễn Ca Ca


      Trong Thanh Lâm Quán, Cảnh Thanh Viễn : "Đệ tử và Uyển Trân trở lại Lưu gia, phòng ốc bị sụp, phần mộ tổ tiên cũng bị bao phủ bởi cỏ dại. chuyện với người trong thôn mới biết, hóa ra chúng con rời khỏi thôn hai mươi ba năm rồi."


      Cái này chính là tu luyện bất kể năm tháng, chớp mắt vài thập niên.


      Mọi người thổn thức.


      Cảnh Thanh Viễn : "Sư phụ, con và Uyển Trân dọn dẹp Lưu gia, rồi trùng tu lăng mộ tổ tiên, vừa thu thập hành lí chuẩn bị về Thiên Linh Môn thiên lí truyền thạch của người tới, nên tranh thủ thời gian về đảo Hỏa Vân. Sư phụ, người tìm con có chuyện gì trọng yếu?"


      xong những lời này, cầm lấy trái cây hỏi chồn tuyết. Uyển Trân lắc đầu. Trước mặt sư phụ nàng dám như Tuyết Hoa nằm bàn ăn gì đó, mất thể diện.


      "Trận pháp như vậy, sợ vi sư đích thân tới cũng chưa chắc phá giải được."


      Cẩn thận lắng nghe việc của đồ đệ, Hạ Lăng Vân , "Còn về chồn tuyết tiên tử tới thuật nguyền rủa, vi sư mới nghe lần đầu. Loại nguyền rủa này có thể khiến Uyển Trân làm bạn với con, đấy cũng là loại chúc phúc rồi, khuyết điểm chỉ là nhặt." Vì thân thể luôn tồn tại hai loại hình chồn và người.


      Dừng lát, Hạ Lăng Vân : "Bởi cơ duyên xảo hợp, ta cũng tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh, lấy được tâm pháp thủy mộc song tu, gọi con trở về là muốn truyền thụ cho con. Việc này, đợi chúng ta trở về Thiên Linh Môn rồi chi tiết."


      "Thái Hư Huyễn Cảnh..." Cảnh Thanh Viễn kinh ngạc lâu, đột nhiên : "Sư phụ, chính là Thái Hư Huyễn Cảnh trong truyền thuyết?" nghe người vào rất nhiều nhưng từ cổ chí kim chỉ có sáu người còn sống ra. Sư phụ ràng là ra, vậy tương lai nhất định giống sáu người kia tu luyện thành Cửu phẩm tiên tôn.


      "Thanh Nhi, trấn định." Hạ Lăng Vân bình tĩnh : "Lần này có rất nhiều điều ngoài ý muốn, tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh ngoại trừ ta còn có thày trò ba người Đạo Nguyên tiên quân, và Tuyết Hoa. Tất cả mọi người đều ra."


      Tuyết Hoa cũng thông qua thí luyện của Thái Hư Huyễn Cảnh rồi hả? Khó trách chỉ hơn hai mươi lăm năm, tu vi của Tuyết Hoa lên tới ngũ phẩm. còn tưởng sư phụ chỉ dạy cho Tuyết Hoa, hổ thẹn vì bản thân mình giáo dưỡng Mặc Phong, nếu phải mộc tinh nguyên, Mặc Phong cũng phát triển như vậy.


      Hạ Lăng Vân nhìn về phía chồn tuyết ngồi bên cạnh Cảnh Thanh Viễn, hiền lành : "Uyển Trân, đồ đệ này của ta đôi khi rất liều lĩnh, làm việc chủ quan sơ ý, về sau có con thêm cảnh tỉnh Thanh Viễn rồi." thừa nhận nàng dâu này của đồ đệ.


      Uyển Trân lập tức khom mình hành lễ, kêu hai tiếng "Chít chít"


      Tuyết Hoa bối rối nhìn qua. Mỗi lần Hạ Lăng Vân dùng thân phận trưởng lão chuyện cùng vãn bối, nàng cảm giác cách nàng rất rất xa.


      "Cảnh Thanh Viễn, chúc mừng." Nàng , nhảy vào trong ngực Hạ Lăng Vân, an phận ngồi xuống.


      Vuốt ve bộ lông mềm mại của nàng, Hạ Lăng Vân : "Thanh nhi, lặn lội đường xa, các con cũng mệt rồi. Con biết Bích Thanh Trì ở chỗ nào bây giờ mang theo Uyển Trân và Mặc Phong tắm rửa chút."


      với Tuyết Hoa: "Tuyết Hoa, nàng tìm Trương Thành, bảo Trương Thành sai mấy nô bộc đệ tử, thu dọn hai gian phòng. Thanh Viễn tới, chúng ta ở lại ngày rồi xuất phát. Thanh Viễn và Uyển Trân cần nghỉ ngơi."


      có thói quen cùng giường với người khác, ngoại trừ đám đồ đệ khi còn bé. Thanh Viễn, Uyển Trân dù đính hôn, nhưng chưa cử hành hôn lễ, hai người ở chung phòng thích hợp. Tuyết Hoa và Uyển Trân đều là thiếu nữ, nhưng Tuyết Hoa khá mẫn cảm mới mùi, nguyện ý để Uyển Trân ngủ giường nàng, cho nên cân nhắc việc thu dọn gian phòng.


      "Được." Tuyết Hoa , lập tức nhảy xuống chạy ra ngoài.


      Trong sương phòng Thanh Lâm Quán, Tuyết Hoa chuyển lời của Hạ Lăng Vân cho Trương Thành, Trương Thành lập tức : "Được ta thu dọn." chỉ sao Cảnh sư phó chỉ có người mà Hạ tiên quân lại sai dọn hai căn phòng, nhưng chút do dự làm, bởi vì đây là Tiên Quân phân phó.


      Tuyết Hoa đưa mắt nhìn ra khỏi Thanh Lâm Quán, thấy Lệ Quân Hoa và hai nô bộc đệ tử mang hộp cơm tới, sau lưng còn có Thanh Đồng. Gương mặt tuấn của Thanh Đồng trầm, hai mắt hồ ly tràn ngập tức giận, giống như ai thiếu khoản nợ lớn vậy.


      "Oa, Lệ Quân Hoa, ngươi mang đồ ăn ngon đến rồi?" Ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, Tuyết Hoa chạy tới nghênh đón: "Sao ngươi lại thả ra?" Nàng kinh ngạc mà hỏi thăm. Sáng sớm hôm qua, phải Lệ Quân Hoa thừa dịp Thanh Đồng chưa sẵn sàng nhốt vào gian linh sủng sao?


      Lệ Quân Hoa cười khổ : "Lúc chiều tự mình chạy ra rồi." Thực lực của mạnh hơn nàng nhiều lắm, sau khi thích ứng ở gian linh sủng cố gắng tự mình thoát ra. Bình thường sau khi linh sủng tiến vào gian linh sủng nếu chủ nhân triệu hoán ra được nhưng lúc này bị đột phá, gian linh sủng hoàn toàn vô dụng với .


      "Đây là sư phụ ta phân phó phòng bếp làm bàn rượu và đồ ăn cho Hạ tiên quân và Cảnh sư huynh, vừa vặn ta cũng có việc gì nên mang tới." xong gò má nàng ửng hồng.


      Hiểu nội tâm của Lệ Quân Hoa, Thanh Đồng hừ tiếng đảo mắt nhìn nàng mặt truyền ý niệm: phải là phát tình, muốn tìm nam nhân sao? thẳng là được, cần gì kiếm cớ?


      Hung hăng liếc , Lệ Quân Hoa nhìn về phía chính sảnh Thanh Lâm quán : "Tiên Quân chuyện với Cảnh sư huynh sao? Tuyết Hoa, muội bẩm báo tiếng, ta vâng lệnh sư phụ mang đồ ăn và rượu tới."


      " cần đa lễ như vậy, ngươi theo ta." Tuyết Hoa cười , chạy về phía chính sảnh. Nàng nghĩ tới, Lệ Quân Hoa gọi Cảnh Thanh Viễn là "Thanh Viễn ca ca". Cảnh Thanh Viễn là nam tử đầu tiên mà Lệ Quân Hoa thầm mến. Nhưng những người khác còn đính hôn rồi, Lệ Quân Hoa biết được chắc đau lòng.


      Nghe Tuyết Hoa như vậy, Lệ Quân Hoa dẵn mấy nô bộ đệ tử tiến vào Thanh Lâm Quán.


      Hạ Lăng Vân biết hảo hữu phái đệ tử đưa bàn rượu phong phú đến chúc mừng thầy trò đoàn tụ, mỉm cười gật đầu : "Đạo Nguyên vẫn luôn chu đáo như thế."


      với Lệ Quân Hoa bố trí bàn tiệc rượu với nô bộc: "Quân Hoa hiền chất, khiến ngươi vất vả chuyến rồi." Lệ Quân Hoa là thiếu nữ rất nhiệt tình.


      "Có thể hầu hạ Tiên Quân là phúc của vãn bối."


      thấy Cảnh Thanh Viễn, Lệ Quân Hoa có chút thất vọng, dè dặt hỏi thăm: "Tiên Quân, Cảnh sư huynh đâu?"


      "Thanh nhi Bích Thanh Trì tẩy rửa, lập tức trở về." Hạ Lăng Vân nhàng . nhớ Lệ Quân Hoa có thiện cảm với Cảnh Thanh Viễn, đáng tiếc Thanh Nhi có vị hôn thê, Lệ Quân Hoa phải thương tâm rồi.


      "Tiên Quân, Cảnh sư huynh đưa vãn bối đến đảo Hỏa Vân, là đại ân nhân vãn bối lâu gặp huynh ấy rồi." Lệ Quân Hoa mỉm cười , "Vãn bối ở đây chờ huynh ấy."


      Nàng xoay mặt phân phó nô bộc đệ tử: "Các người xuống, ta thu thập."


      Hai nô bộc đệ tử lập tức đáp: "Lệ sư phó, vậy phiền người rồi." Lẽ ra bọn họ phải đợi thầy trò Tiên Quân dùng xong, cùng Trương Thành thu dọn mang về phòng bếp tẩy rửa đấy.


      Thấy Thanh Đồng nhăn nhó, Hạ Lăng Vân : "Thanh Đồng, đồ ăn và rượu rất phong phú, nếu ngại ngươi hãy ngồi xuống dùng ít?"


      hiểu, lực trói buộc của khế ước linh sủng đối với Thanh Đồng rất , sao lại cứ theo Lệ Quân Hoa chạy khắp nơi.


      "Vậy ta khách sáo." Thanh Đồng lập tức , ngông nghênh tìm chỗ ngồi xuống.


      "Thanh Đồng!" Lệ Quân Hoa ngượng ngùng : "Tiên Quân. Tính cách Thanh Đồng vẫn luôn như vậy, xin người đừng để ý."


      " sao, Quân Hoa hiền chất, bằng ngươi cũng ngồi xuống cùng chuyện." Hạ Lăng Vân bình tĩnh . Chuyện hôn của Thanh Nhi bé này sớm biết cũng tốt, miễn cho tình sâu đậm thương tâm càng nhiều.


      lát sau, Cảnh Thanh Viễn thay y phục sạch tiến vào, vai là chồn tuyết Uyển Trân, cạnh là Mặc Phong.


      "Ồ." đánh giá Lệ Quân Hoa cái, kinh hỉ : "Nàng là tiểu muội muội Quân Hoa?"


      "Thanh Viễn ca ca, muội là Quân Hoa." Lệ Quân Hoa lập tức tiến lên : "Hai mươi lăm năm dung mạo của huynh vẫn thay đổi. Mặc Phong, khỏe , ngươi còn nhớ ta ?" Nàng kích động, hai má đỏ ửng.


      "Quân Hoa muội muội, vài năm gặp, muội hôm nay trở thành đại nương xinh đẹp rồi."


      Cảnh Thanh Viễn cảm ứng linh lực chấn động người Lệ Quân Hoa, lập tức ngạc nhiên... "Phong Hỏa linh lực của muội cũng đạt tới ngũ phẩm. hổ là thiên tài mà hai vị Tiên Quân tán dương."

      "Ngươi là ai?" Mặc Phong duỗi đầu ngửi ngửi mùi người Lệ Quân Hoa, chần chừ lúc : "Ah, ngươi hính là nữ hài tử đó."


      Ngay lập tức, trí nhớ của chủ nhân truyền vào trong đầu nó, nó nhớ trước đây lâu(khái niệm thời gian của Mặc Phong chưa ràng), chủ nhân triệu hoán nó ra cùng nữ hài tử. Tiểu nương kia rất thích vuốt ve bộ lông nó, nhưng là sau khi tới đảo Hỏa Vân, nó và chủ nhân rời . Mùi người nữ nhân này và tiểu nương kia bất đồng, nếu phải chủ nhân nhắc nhở, nó cũng biết nàng là ai.


      Thấy Mặc Phong nhớ ra mình, Lệ Quân Hoa đưa tay vuốt ve đầu nó, kích động : "Mặc Phong, ta vẫn luôn nhớ ngươi."


      Nàng lấy ra viên linh đan trong gian trữ vật, nhiệt tình : "Đây là Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan đỉnh cấp ta có được, lúc ấy ta nghĩ ngay đến ngươi." xong, nàng trực tiếp nhét vào miệng Mặc Phong.


      Từ khi theo Cảnh Thanh Viễn Mặc Phong ăn ít linh đan, biết linh đan tốt, đợi chủ nhân đồng ý, lặp tức cuốn đầu lưỡi nuốt linh đan vào.


      "Ah!" Cảnh Thanh Viễn ngẩn ngơ, lập tức : "Quân Hoa muội muội, lễ vật này quá quý trọng rồi, ta sợ trả nổi." Tuy rằng rất nhiều linh đan phân ra cho người và linh thú, nhưng có nghĩa linh thú thể ăn linh đan mà con người phục dụng."


      Lệ Quân Hoa vuốt ve bộ lông Mặc Phong cười ha ha: "Muội thích Mặc Phong, đây là muội tặng nó, huynh cần để ý."


      Tu sĩ nhân loại khi đột phá cần phải có Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan đỉnh cấp.


      Tuyết Hoa bình tĩnh đứng xem, xác định Lệ Quân Hoa quả là người thích động vật lông xù, cùng với nữ nhân vì muốn sủng vật mà gả cho chủ nhân kém là bao.


      Thấy chồn tuyết nằm yên vai Cảnh Thanh Viễn, Lệ Quân Hoa kinh hỉ: "Thanh Viễn ca ca, đây cũng là huynh nuôi sao?"


      Nàng học cách sử dụng thần thức cảm ứng người có linh căn hay . Cảm ứng qua, nàng kinh ngạc: "Đây là chồn tuyết thông thường." Tuy rằng rất đáng , nhưng tuổi thọ dài, tu sĩ nhân loại hầu như nuôi dưỡng.


      Cảnh Thanh Viễn dịu dàng vuốt ve chồn tuyết : "Quân Hoa muội muội. Đây chỉ đơn giả là chồn tuyết, mà là chồn tuyết tiên tử già chết, vị hôn thê của ta."


      cười cười với chồn tuyết : "Uyển Trân, đây là tiểu muội muội trước kia ta chiếu cố, bây giờ trưởng thành."


      Chồn tuyết tiên tử, vị hôn thê...


      Lệ Quân Hoa lập tức ngây ngẩn người, trong lòng giống như mất cái gì?
      hthuqttn, xukem, Abby22 others thích bài này.

    5. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Hô hô LQH cảm thấy thất tình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :