1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Chương 7 Dùng Tẩy Tủy đan

      Thực lực của tam phẩm tu sĩ ở thế tục có thể giả thần giả quỷ lừa gạt người nhưng ở Tu Tiên giới chỉ là tu sĩ bình thường, bất kỳ lúc nào cũng có thể trở thành con mồi cho quái cấp cao nên Hạ Lăng Vân thể dẫn đồ đệ Cảnh Thanh Viễn thử luyện kiêm tìm kiếm linh sủng.

      Linh sủng là bạn gắn bó lâu dài với tu sĩ, tâm linh câu thông, thậm chí so chọn lựa bạn lữ song tu còn quan trọng hơn.


      Cảnh Thanh Viễn kén cá chọn canh, linh thú quá lợi hại hàng phục được, quá phổ thông lại chướng mắt. Ba năm qua, Hạ Lăng Vân cùng qua Long Đàm cốc, rừng vạn thú , đầm lầy U Minh,... đến khi tới Hằng Cổ Quần Sơn, cuối cùng cũng chọn được, đánh bại được Hắc Lang vương.

      Nhìn Cảnh Thanh Viễn cùng Hắc Lang vương ở bên dòng suối nghịch nước, Hạ Lăng Vân thấy vừa vui mừng vừa buồn bã. tam phẩm tu sĩ, tam phẩm linh sủng, chỉ cần bọn họ vượt qua tâm ma hợp kỳ càng ngày càng ăn ý; chỉ cần chủ động địa phương nguy hiểm, Thanh nhi cơ bản có quá nhiều nguy hiểm, người làm sư phụ như nên buông tay rồi.

      "Oa ô ~~" Tuyết Hoa cảm thấy nam thầnôm chính mình có cảm xúc có chút suy sụp, liền quay đầu hướng tới thấp giọng kêu chút, dùng mũi thân mật cọ cọ ngực.

      Hạ Lăng Vân cúi đầu nhìn xem, sờ đầu nó, "Thanh nhi rồi ta còn có ngươi." ký linh sủng khế ước, thể tiến hành trao đổi ý niệm với linh sủng, quá trình bồi dưỡng so Thanh nhi càng khó khăn, cũng càng có thú.


      ○○○

      Hắc Lang Mặc Phong đói bụng, nó ra ngoài săn bắn, Tuyết Hoacũng đói tới bên dòng suối bắt cá.Nàng dùng móng vuốt mổ bụng, vứt nội tạng, sau đó manh ra suối rửa vết máu rồi đem cá đặt ở tảng đásạch phóng thích ngọn lửa nướng cá. Ngồi cùng sư phụ ăn bánh Cảnh Thanh Viễn có vẻ mặt kinh hãi.

      "Sư phụ, ngươi quá chỉ bảo sủng vật ." thành kính . chưa đến trăm tuổi là tam phẩm tu sĩ, phần lớn là do sư phụ chỉ bảo nghiêm túc.

      Hạ Lăng Vân bình tĩnh : "Từ đầu nó tự biết làm rồi."


      Nha!

      Cảnh Thanh Viễn dám tin. Hồ ly vẫn ăn cá như vậy sao? Sao chưa từng biết?

      "Thanh nhi, ngươi có Tẩy Tủy đan dùng cho linh thú ?" Hạ Lăng Vân hỏi. Kỳ dùng Tẩy Tủy đan của tu sĩ, động vật cũng có thể ănnhưng tác dụng nhằm vào thể chất linh thú.

      "Ta có hồ lô Tẩy Tủy đan cho linh thú." Cảnh Thanh Viễn trả lời.


      Tu sĩ cũng ăn ngũ cốc hoa màu, tu sĩ tu luyện cần các loại đan dược pháp khí phụ trợ. Sư môn cung cấp đan dược cho đệ tử mới tu luyện đều là đan dược do đồng môn đệ tử luyện chế. Về phần đan dược đặc biệt, phải tự mình thu thập nguyên vật liệu nhờ luyện đan sư luyện đan hoặc là cùng người khác giao dịch . dùng gốc thượng phẩm linh chi cùng hai khối linh thạch thô đổi hồ lô Tẩy Tủy đan dùng cho linh thú.

      "Cho ta mấy viên, ta hứa với Tuyết Hoa ." Hạ Lăng Vân . Hàng trung phẩm bằng hàng thượng phẩm, luyện chế Tẩy Tủy đan thượng phẩm cần dược liệu tốt hơn trung phẩm nhiều cho nên phải tu sĩ nào đều có cao cấp Tẩy Tủy đan đưa cho linh sủng tẩy cân phạt tủy vu tồn tinh.

      "Vâng." Cảnh Thanh Viễn lấy túi Càn Khôn từ bên hông ra hồ lô: "Sư phụ, ta có hồ lô, người lấy nhiều chút." từ khi chưa có ký ức, sư phụ ở bên,hướng dẫn tu luyện , sau khi trưởng thành cần đan dược gì, đều là sư phụ ra ngoài lấy trở về .

      Hạ Lăng Vân khẽ vuốt cằm, khẽ phất cái, hơn mười viên đan dược trong tay Cảnh Thanh Viễn kia liền biến mất . Sư phụ như cha con, nuôi Thanh nhi hơn mười năm, chỉ bảo gần trăm năm, Thanh nhi thành kính hiếu kính liền thu nhận.


      "Tu sĩ rất ít đến Hằng Cổ Quần Sơn Liên cho nên nơi này có rất nhiều thiên địa chí bảo. Ta ở lại nửa tháng nữa, thu thập ít dược liệu rồi trở về." Hạ Lăng Vân . quyết định dưỡng Tuyết Hoa, phải bắt đầu chuẩn bị các loại đan dược.

      "Vâng, sư phụ." Cảnh Thanh Viễn rất cao hứng . Sư phụ là tiên quân, có thể phóng ý thức ra ngoài cảm thụ chung quanh dao động của linh khí, rất dễ dàng phát thảo dược .

      Ăn xong hai con cá, Tuyết Hoa đến bên dòng suối thanh tẩy chính mình, xác định người mình rất sạch mới tới bên người Hạ Lăng Vân.

      Nó cả người ướt sũng chạy tới, Hạ Lăng Vân rất tự nhiên xuất ra khu thủy thuật, đem bộ lông của nàng làm khô.


      Bộ lông ngay lập tức khô mát, Tuyết Hoa lập tức chui vào trong ngực , hạnh phúc cuộn thành tư thế thoải mái bắt đầu ngủ gật.

      Thời gian hồ ly và người nghỉ ngơi hoàn toàn tương phản, nàng muốn ở bên Hạ Lăng Vân, bắt đầu cố gắng điều chỉnh nghỉ ngơi thời gian. Có điều hồ lylà động vật sống về đêm, nàng muốn thay đổi phải dễ dàng như vậy cho nên ban ngày cố gắng vận động chút sau đó buổi tối tu luyện trong chốc lát rồi nằm xuống, ép bản thân ngủ.

      "Sư phụ, đối với Tuyết Hoa rất chiếu cố." Cảnh Thanh Viễn nhìn . Sư phụ cùng tiểu linh hồ giống như ký khế ước linh sủng, có thể cảm ứng lẫn nhau.

      "Nó vô cùng thông minh." Hạ Lăng Vân tán dương, bàn tay vuốt ve Tuyết Hoa, ấm áp mềm mại, phảng phất đem nó trở thành trẻ .


      tưởng niệm biểu cảm sư phụ hiền lành và cưng chiều của sư phụ. Sau khi 10 tuổi, sư phụ thanh lãnh nghiêm nghị đối xử với như thế nữa.

      ○○○

      Trăng tròn treo cao, ánh trăng bàng bạc chiếu xuống nhân gian, rừng rậm u ám phảng phất phủ thêm tầng lụa mỏng màu bạc trắng. Đây là nguyệt chi tinh hoa cũng là linh khí Tinh Linh quái dễ dàng nhất hấp thu nhất, rất nhiều tinh linh, quái tu vi đạt tới trình độ nhất định ở đêm trăng tròn tiến hành lần đầu tiên biến hóa.


      Ăn Tẩy Tủy đan, Tuyết Hoa cùng Mặc Phong đứng bên mỗi chủ nhân đối mặt ánh trăng ngửa đầu, hai mắt khép hờ, chủ động hấp thu nguyệt chi tinh hoa cùng thiên địa linh khí ( lần này, bởi vì có hai tu sĩ đều đứng trước mặtxem, Tuyết Hoa dám sử dụng thần khí ).

      Linh khí sạch thuần khiết cùng với nhịp hô hấp lần lại tiến vào trong cơ thể, thay thế trọc khí. Nguyệt chi tinh hoa cùng thiên địa linh khí hóa thành linh lực ở trong cơ thể tuần hoàn vận hànhmà hai linh sủng ăn Tẩy Tủy đan bắt đầu hóa thành nhiệt lưu phân tán vào mạch máu, lục phủngũ tạng. Dần dần , chúng cảm giác có cái gì đó từ trong cơ thể xói mòn.

      Quá trình kia trôi qua nửa, bộ lông trắng tinh của Tuyết Hoa thấm đẫm mồ hôimàu tro đen, mơ hồ phát ra mùi hôi.

      Bởi vì Hạ Lăng Vân giải thích chi tiết với nàng về tác dụng của Tẩy Tủy đan, Tuyết Hoa khẩn trương mà tiếp tục tu luyện, mặc kệ mồ hôi. Mặc Phong cùng Cảnh Thanh Viễn có thể trao đổi ý niệm, cũng hiểu rất nhanh linh dược chủ nhân cho nó ăn có tác dụng gì.


      Òng ọc òng ọc.

      Tuyết Hoa cảm thấy vùng bụng đau hơn nữa càng tu luyện càng đau, nhịn được , vội vàng vận hành linh khí nhét vào đan điền, sau đó chạy nhanh tới đằng sau gốc cây phía xa.

      Mặc Phong và nàng tình huống khác nhau lắm, nhưng nó ở ngay tại chỗ giạng hai chân sau ra bắt đầu đại tiện.

      "Beep beep beep." mùi hôi thối làm người ta buồn nôn nháy mắt tràn ra.


      Hạ Lăng Vân cùng Cảnh Thanh Viễn biết lần đầu ăn Tẩy Tủy đan linh sủng đều có loại tình huống này, sớm đứng ở đầu gió.

      "Đây là khác biệt giữa linh trí cao cùng linh trí thấp sao?" Cảnh Thanh Viễn lắp bắp . Mặc Phong là trước mặt mọi người phóng thích độc tố, dơ bẩn tồn tại trong cơ thể hơn hai trăm năm mà hoàn toàn mất tự nhiên; Tuyết Hoa là nín nhịn trốn phóng thích, giống như nhận đến qua giáo dục của nhân loại nhiều năm.

      "Việc này liên quan đến linh trí cao thấp." Hạ Lăng Vân bình tĩnh an ủi, "Tuyết Hoa quên mất, nó cũng biết mình từng có chủ nhân chưa. Ta phỏng đoán trước đây nó từng có nữ tu sĩ chỉ bảo ." Đại khái cũng chỉ nữ tu sĩ cẩn thận mới có thể chỉ bảo linh sủng làm như vậy, "Hóa ra là như vậy. Nó quên, kỳ nội tâm vẫn tưởng niệm chủ nhân cho nên mặc dù thích sư phụ cũng muốn làm linh sủng của người." Cảnh Thanh Viễn đột nhiên hiểu ra, có linh thú trung thành với chủ nhân, có linh thú vì có chủ nhân mới quên chủ nhân cũ. Tuyết Hoa cũng coi là linh sủng hai mặt, sư phụ vì nó tốn tâm huyết có đáng giá ?

      ○○○


      Phóng thích dơ bẩn tích tụ trong cơ thể nhiều năm, Tuyết Hoa xấu hổ, quay người, dùng chân sau đào đất đem dơ bẩn vùi lấp sau đó cũng chạy về phía Hạ Lăng Vân mà chạy thẳng tới dòng suối, bổ nhào vào chỗ nước nông ra sức thanh tẩy thân mình.

      Ánh trăng sáng tỏ sáng ngời, khả năng nhìn ban đêm của nàng cũng được tăng cường. luồng màu tro đen giống loài từ chính bộ lông của mình trôi ra, đem nước suối sạch trở nên bẩn.

      Tẩy Tủy đan đem dơ bẩn trong cơ thể thanh lọc nha, hi vọng nam thần thường xuyên cho nàng ăn Tẩy Tủy đan, làm cho nàng thanh sạch, còn mùi hồ ly.

      Cảnh Thanh Viễn dẫn Mặc Phong tới bên dòng suối, nhìn thấy thân ảnhTuyết Hoa ở chỗ nước nông ngừng vặn vẹo, đưa móng vuốt ra sau lưng, nhất thời vui vẻ: "Sư phụ, linh sủng của người cũng quá sạch ."


      Nếu ngăn cản, Mặc Phong dùng đầu lưỡi vệ sinh bộ lông cùng hạ thân .

      Nhìn Tuyết Hoa khó khăn làm sạch bộ lông, Hạ Lăng Vân cuộn tay áo lên, , "Lại đây, ta giúp ngươi tắm." lại với Cảnh Thanh Viễn "Ngươi về phía hạ du . Dù sao Tuyết Hoa tắm lần ."

      "vâng, sư phụ." Cảnh Thanh Viễn lập tức , dẫn Hắc Lang về phía hạ du.

      tới hay là tới?


      Vì bản thân là giống cái nên Tuyết Hoa đứng trong nước rối rắm .

      "Lại đây." Hạ Lăng Vân bắt lấy tiểu linh hồ, lấy ra xà bông thơm từ vòng tay Càn Khôn bắt đầu cho nàng bôi khắp thân mình, đào lỗ tai, xoa bóp da lông.

      A, nơi này được!

      Tuyết Hoa đột nhiên dùng sức kẹp chặt hai cái chân sau. Nàng là nữ nha!


      "Chớ lộn xộn, bằng rửa sạch ." Hạ Lăng Vân mạnh mẽ gỡ hai chântiểu linh hồ, đem bụng của nàng rửa vài lần.

      Linh thú được tu sĩ loài người nuôi dưỡng được ăn trường kỳ Tẩy Tủy đan thay đổi thể chất,bản thân sinh ra xú khí, tuyến túi hậu môn nhanh chóng thoái hóa cho tới hoàn toàn biến mất cho nên mùi hôi thối là phương pháp phân biệt hồ ly linh sủng cùng hoang dại linh hồ trực tiếp nhất. Tuyết Hoa nếu còn tuyến túi, rất có khả năng chủ nhân cũng thuần dưỡng nó bao lâu, thiên thọ hết rồi, nó lại biến thành hoang dại linh hồ.

      Ngao ô ~~ nam thần, trong sạch của ta bị ngươi...

      Tuyết Hoa ngao ngao kêu, biết mình nên cao hứng khi bị nam thần chiếm tiện nghi hay là nên cảm động nam thần ghét bỏ nàng là hồ ly bẩn rửa cái mông cho nàng?


      xin lỗi m.n vì chậm trễ của mình, chiều nay mình thăm bạn rồi lạc đường, bây giờ mới về đăng bài cho m.n

      Nhược Vân, niniin, hthuqttn36 others thích bài này.

    2. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Mình muốn kiếm người hợp tác làm bộ truyện này lên, có ai muốn làm :hi:? Người chưa có kinh nghiệm cũng sao, chỉ cầu đọc hiểu cv
      P/S : M.n đọc thấy hay cmt chút, like thôi cũng được để mình biết là có người đọc
      :yoyo58::yoyo58:



      Chương 8: Gặp địch thủ tương lai
      " được làm hỏng lớp vỏ của hoàng tinh, phải đào cẩn thận." Hạ Lăng Vân nhắc nhở, ngồi bên cạnh tiểu linh hồ.

      "Ngao." Tuyết Hoa thận trọng điều khiển móng vuốt bới bùn đất, mất nửa ngày đào được gốc hoàng tinh ngàn năm.

      Hạ Lăng Vân thấy cách đào cỏ dại của Tuyết Hoa gần giống cách đào thỏa dược nên cho rằng nàng học theo , bèn dạy cho nàng cách đào rồi cho nàng thử với gốc hoàng tinh ngàn năm làm.

      Thấy nàng có thể đào hoàn hảo gốc hoàng tinh đó ra mới yên tâm cho phép đào vài loại thảo dược thông thường còn bản thân chú tâm đào người sâm

      Hạ Lăng Vân phóng thần thức của ra ngoài tìm kiếm những nơi ngưng tụ linh khí, phân loại mật độ linh khí để xác định xem có thể xuất thảo dược rồi mới quyết định hái. Khu vực trung tâm rừng rậm của dải núi Hằng Cổ có nhiều linh thảo linh thú. phát ở đây có nhiều loại dược thảo luyện đan thông thường, thi thoảng còn có vài loại quý hiếm như thủ kỳ diệp, thủ kỳ hoa,…

      Phần lớn linh thảo thường đào được cả gốc lẫn rễ để di chuyển đến dược viên của Thiên Linh môn để nuôi trồng, nhân lên. Số ít thảo dược khácthì giống nhân sâm, đào lên vừa mất nhiều công sức vừa tốn thời gian, mỗi khi gặp loại cây khó chơi thế, Tuyết Hoa dùng móng vuốt bới đất, giúp đỡ Hạ Lăng Vân đào thảo dược. ra nàng tự hiểu được chính mình và tiên quân có quan hệ gì ràng để tiên quân phải chiếu cố lại thích ăn uống trực nên cố gắng lao động để báo đáp lại phần nào.

      ngờ là sủng vật còn có thể thông minh đến mức này nha!

      Cảnh Thanh Viễn nhìn lại linh sủng của mình, Mặc Phong có thân hình to lớn, các chi rắn chắc nhiều sức mạnh, hình dạng thế hợp với những việc cần bạo lực như chiến đấu hơn. Nếu ra lệnh cho nó làm công việc đòi hỏi tỉ mỉ và tinh tế như đào thảo dược kia chắc chắn là thể.

      Nửa tháng sau, Hạ Lăng Vân dừng việc đào thảo dược, linh thảo thu hoạch khá nhiều.Có lẽtrong 30 năm nữa, Thiên Linh môn cần quá chú trọng việc ra ngoài hái thuốc. Hạ Lăng Vân giết chết rồi đóng băng ba con tứ phẩm linh thú cất vào Vòng tay Càn Khôn rồi tuyên bố cần phải trở về.

      Đối với tu sĩ, chém giết linh thú là việc hết sức bình thường, nó giống như việc con người săn thú bình thường tu sĩ đương nhiên phải linh thú. Hạ Lăng Vân là tu sĩ, giết vài linh thú là chuyện bình thường nhưng lại khiến Tuyết Hoa và Mặc Phong sợ hãi. Ý nghĩ ngày nào đó bản thân cũng có thể bị giết như thế để lấy máu thịt làm hai tân linh sủng sợ hãi. Hắc Lang vương Mặc Phong sớm chẳng còn thấy cái gọi là uy vũ nữa, cúp đuôi trốn phía sau Cảnh Thanh Viễn, Tuyết Hoa cũng thấy sởn tóc gáy, nhấc chân xê dịch lại gần Cảnh Thanh Viễn.

      Trong mắt loài người, ngoại tộc hề đáng giá! Tu sĩ loài người trước nay bao giờ thương xót linh thú chỉ trừ khi chúng là linh sủng!

      Nếu khi đó chê nàng tu vi thấp, được mấy máu thịt lại thấy nàng đáng , chừng cũng đem làm dược liệu luyện đan, chung quy trong mắt , nàng chỉ là nhị phẩm tiểu hồ ly.

      Tuyết Hoa bỗng nhiên cảm thấy nếu mình thể khiến cho nam thần thương như thịt ở đầu tim có ngày mình tang thân trong lò luyện đan thôi.

      Sau khi cất ba con linh thú vào vòng Càn Khôn,Hạ Lăng Vân quay người tìm kiếm linh sủng, thấy Tuyết Hoa nao núng đứng ở bên, đôi mắt nâu đen tràn ngập cảnh giác. Linh sủng của đồ đệ mình có bộ dạng như chó nhà có tang, trốn phía sau đồ đệ.

      (1)Thỏ tử hồ bi, con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, hành vi của mình dọa sợ hai linh sủng có linh tính cao rồi.

      "Tuyết Hoa, lại đây." ôn nhu kêu lên, khom lưng đưa tay về phía Tuyết Hoa.

      Tuyết Hoa ngẹo đầu nghĩ nghĩ, cất bước chân ngắn chạy về phía . Sau này có trở thành có bị giết sao, ai mà chả chết nhưng nàng muốn tiếp tục sống cuộc sống của động vật hoang dã nữa, ngày ngày phải cùng những động vật khác cạnh tranh, sống cuộc sống phập phồng lo sợ.

      Tiên quân là núi dựa vững chắc, dù nguy hiểm, nàng vẫn muốn ôm ít. Nàng lợi dụng thần khí ( đồ nhái) nhanh chóng tu hành, trở nên cường đại, biến hóa thànhngười, có được năng lực tự vệ.

      "Đừng sợ, nếu ta quyết định dưỡng ngươi , ta coi ngươi như linh sủng để bồi dưỡng." Hạ Lăng Vân khẽ cười dỗ nó. Đa số tu sĩ loài người đều coi linh sủng như người bạn cả đời còn coi nó như nữ đệ tử để bồi dưỡng, trước tiên trợ giúp nó biến hóa rồi chính thức thu nó làm đệ tử.

      "Oa ô ~~" Tuyết Hoa nhàng kêu, vươn ra đầu lưỡi phần hồngliếm láp ngón tay thon dài của .

      Đem Tuyết Hoa ôm trong lòng, Hạ Lăng Vân , "Thanh nhi, cất Mặc Phong , chúng ta rời Hằng Cổ Quần Sơn."

      "Vâng, sư phụ." Cảnh Thanh Viễn lên tiếng trả lời"Mặc Phong, ngươi trở lại gian linh sủng ngủ ."

      Mặc Phong chưa tỉnh hồn, nghe vậy thân thể lập tức cái bóng nhàn nhạt biến mất ở trong khí.

      gian linh sủng.

      Tuyết Hoa khiếp sợ nhìn màn trước mắt, lại là điều mới nha.

      Cảnh Thanh Viễn dẫm lên phi kiếm bay vọt mà lên, Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa bay đến giữa trung, phân biệt phương hướng rồi nhắm hướng đông bắc bay . Hằng Cổ Quần Sơn ở vùng Tây Nam của Ngũ Nguyên đại lục còn Thiên Trụ sơn ở phía đông khu vực bình nguyên.

      Mặc dù bây giờ mới là đầu thu nhưng cao gió lạnh. Hạ Lăng Vân mặc áo dàitương đối đơn bạc nhưng cảm thấy rét. Tuyết Hoa nằm trong lòng , người có bộ lông mềm mại xoã tung cũng cảm thấy lạnh, chỉ là gió quá lớn, khiến nàng thể mở mắt ra.

      Nếu thể nhìn thấy cái gì ngủ thôi.

      Nàng nghĩ như vậy , liền thuận lý thành chương lui vào trong lòng Hạ Lăng Vân ngủ .

      Thiên hạ vẫn truyền miệng tiên nhân ngày ngàn dặm hoàn toàn phóng đại nhưng chỉ có cửu phẩm tiên tôn mới có khả năng làm được. Thất phẩm tiên quân Hạ Lăng Vân trước mắt vẫn thể.

      Tuyết Hoa tỉnh giấc, nhận ra chính mình bàn nằm đệm mềm mại, Hạ Lăng Vân ngồi bên cạnh bàn, trước mặt có hơn mười người, phần lớn bọn họ đều nắm trẻ .

      "Ngươi tỉnh?" Nhận thấy tiểu linh hồ tỉnh , Hạ Lăng Vân , "Đây là chân núi phía đông Hằng Cổ Quần Sơn chỗ này là thôn trang . Chúng ta ở nhờ nhà thôn trưởng."

      Ở Ngũ Nguyên đại lục, trong cơ thể có linh căn có thể hấp thu linh khí tu luyện vô cùng thưa thớt, tuyệt đại đa số là sinh vật phổ thông. Ở Hằng Cổ Quần Sơn, chủ yếu là con người sống cùng động vật thông thường. Tu sĩ loài người, tinh linh quái đối với bọn họ vô cùng xa vời, có khi là cả đời chưa từng gặp.

      Sống ở núi phải dựa vaò núi, thôn dân ở đây dựa vào săn thú hái thuốc mà sống, ngẫu nhiên có tu sĩ luyện đan đến tìm những nguyên vật liệu giàu linh khí làm thuốc, thường là tìm linh thảo đặc biệt, thể thay thế cho nên thỉnh thoảng đệ tử ngoại môntới thu mua dược liệu.

      Khí chất giữa tu sĩ và người thường giống nhau, trong môn phái,đệ tử ngoại môn có gì nổi bật nhưng khi đối mặt người thường cũng có loại cảm giác về ưu việt, thôn dân thấy phong thái siêu phàm thoát tục của quý nhân đều đem hết khả năng để chiêu đãi. Ban đêm, sư đồ Hạ Lăng Vân đáp xuống cổng thôn, thôn dân nấu cơm ào ào ra khỏi cửa nhà nghênh đón.

      Hạ Lăng Vân thẳng muốn ở tạm đêm, thôn trưởng lập tức mời hai sư đồ nhà làm khách, nhắc nhở thê tử đem phòng ở bên trái thu thập sạch , trải đệm giường sạch .

      Khó có dịp quý nhân tu tiên qua, thôn trưởng bị thôn dân vây quanh líu ríu. Thôn trưởng có cách nào, đành phải tiến vào giải thích với Hạ Lăng Vân .

      Phần lớn linh căn di truyền từ cha mẹ nhưng phu thê bình thường cũng có thể sinh hạ đứa trẻ có linh căn. Xuất thân từ thế gia tu tiên đứa trẻ tự nhiên là từ tấm bé được trắc linh căn, bắt đầu tu luyện , nhưng nếu được sinh ra ở gia đình người thường may mắn thế, đứa trẻ có linh căn hay , có thể tu luyện đều biết.

      Tu sĩ đại biểu cho cao quý, thần bí, cường đại, trường sinh bất lão, người thường mong con của mình có tư chất tu luyện, tương lai trở thành tu sĩ. Chỉ là họ thể kiểm tra linh căn cho con nên chỉ cần có tu sĩ xuất ở chung quanh, có dáng vẻ ôn hòa dễ thân, đều nghĩ cách thỉnh cầu đối phương kiểm tra linh căn cho con mình.

      Người có khả năng kiểm tra linh căn cho người khác chí ít phải là tứ phẩm linh lực!

      Hạ Lăng Vân hiểu khát vọng thôn dân hơn nữa kiểm tra linh căn rất nhiều lần, liền gật đầu đồng ý , xem như là hồi báo. cho thôn trưởng, chỉ có đứa trẻ dưới 14 tuổi kiểm tra được linh căn tốt, môn phái tu tiênmới có thể thu làm môn đồ, vượt qua 14 tuổi, linh căn có tốt thành tựu cũng cao, môn phái tu tiêncơ bản nhận.

      Thời điểm Tuyết Hoa tỉnh lại, Hạ Lăng Vân vừa kiểm tra cho bé trai tầm tám chín tuổi, chuẩn bị kiểm tra bé gáibốn năm tuổi.ở phía sau

      "Oa ô." Tuyết Hoa thấp giọng kêu lên. Đứng cạnh Hạ Lăng Vân bé gáibốn năm tuổi đánh giá Tuyết Hoa, vẻ mặt vừa tò mò vừa thích.

      "Ngươi đói bụng? Ăn ." Hạ Lăng Vân lấy ra quả táo đặt trước mặt nó

      Nhiều ngày như vậy chỉ ăn táo, dù có ngon ai muốn ăn nữa nha?

      Tuyết Hoa lười biếng lắc đầu.

      Sư phụ có việc đệ tử phục kỳ lao.

      Cảnh Thanh Viễn tiến lên phía trước , "Tuyết Hoa, thịt nướng chuẩn bị xong, ta mang ngươi qua ăn."

      .

      Tuyết Hoa nhúc nhích nhìn Hạ Lăng Vân. Hạ Lăng Vân cưng chiều lắc đầu, , "Còn sáu đứa trẻ, ta kiểm tra linh căn xong với ngươi." biết Tuyết Hoa rất có giáo dưỡng, chừng muốn gặm thức ăn trước mặt nhiều người vậy nên đồng ý cho đồ đệ đem kia bàn thịt nướng thơm nức đưa đến trước mặt nó.

      Hạ Lăng Vân xong, đưa tay đặt đỉnh đầu bé gáibốn năm tuổi, bàn tay lên màu xanh. kiểm tra mười đứa trẻ, chỉ có đứa trẻ có trung phẩm tam linh căn, liền , đó là linh căn thể chất phổ thông, cần lượng lớn Kim Đantẩy tủy phạt cốt, Tẩy Linh đan rửa linh căn, vu tồn tinh, gia cảnh người bình thường đáp ứng được

      "Di, đứa trẻ này..." hơi kinh ngạc chút, cảm ứng lại lần nữa, hỏi phụ nhân đưa , "Đứa trẻ này là con nhà ngươi ? này tên gọi gì, năm nay bao nhiêu tuổi ?" Đứa trẻ này cốt cách thanh kỳ, Phong Hỏa song linh căn, thượng phẩm linh căn, giống ruột thịt của người phụ nữ trung niên trước mắt.

      Phụ nhân mang theo bé đến biểu hơi do dự chút, sau đó thấp giọng : "Là con ...của ta. Nàng tên là Lệ Quân Hoa, năm nay năm tuổi."

      Hạ Lăng Vân gặp qua vô số người, lập tức hiểu phụ nhân này có nan ngôn chi ?(2), , "Nàng có Phong Hỏa song linh căn, hơn nữa linh căn là thượng phẩm. Linh căn rất phù hợp cho tu luyện bản tôn đề cử nàng đến chỗ người bạn tốt của ta."

      Mầm non tu luyện tốt như vậy, nếu là thủy linh căn hoặc là thổ linh căn, đưa nàng đến Thiên Linh môn, giao cho chưởng môn sư điệt bồi dưỡng. Công pháp tu luyện phong, hỏa Thiên Linh sơn phải là có, chỉ là so với Hỏa Vân đảo chủ còn kém nhiều, này đến hoả Vân Sơn có tiền đồ hơn.

      " ?" Người phụ nữ trung niên kích động hỏi, nữ nhi cũng cười rất vui vẻ.

      "Ngày mai ta rời . Ngươi phải quyết định nhanh đưa, ta viết thư đề cử để đồ đệ mang theo đứa trẻ này Hỏa Vân đảo chuyến. Có điều tu luyện năm tháng, vừa bế quan là mấy chục năm, có lẽ đời này ngươi gặp lại con mình ." Hạ Lăng Vân .

      "Nương..." Bé ngửa mặt kéo kéo góc áo mẫu thân, nhìn phía mẫu thân trong mắt tràn ngập khát vọng. Nàng muốn trở thành tiên nhân pháp lực vô biên trong truyền thuyết nhưng luyến tiếc mẫu thân.



      Lệ Quân Hoa!

      Tuyết Hoa lập tức trừng lớn mắt nhìn bé vẫn chưa cao tới bàn. Nàng chính là người thanh trong mộng nhắc tới Lệ Quân Hoa sao? Nàng có bàn tay vàng? Bàn tay vàng của nàng cũng giấu ở trong ý thức sao?

      (1)Thỏ tử hồ bi: thỏ là thức ăn tự nhiên của cáo, thỏ chết cáo than khóc, câu này có hàm ý mỉa mai nước mắt của cáo, tương đương câu nước mắt cá sấu

      (2)Nan ngôn chi : Lời khó
      niniin, hthuqttn, Abby31 others thích bài này.

    3. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Đây là bộ đầu tay của mình, mình lo lắng là m.n thích. Sau khi đăng thông báo mình mới phát là vẫn có người đọc bộ của mình, mình rất vui nên tuần sau phá lệ post ba chương, hẹn m.n vào tối thứ 2 nhá.:tungtung::tungtung::tungtung:
      Last edited: 20/6/16
      hthuqttn, Chôm chôm, Thảo177 others thích bài này.

    4. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Chương 9 Thân thế nhấp nhô của nữ chủ

      trước mặt chưa cao tới bàn, tóc được búi thành hai búi . Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to sáng ngời, mũi cong, môi phấn nộn như cánh hoa đào, nàng mặc dù mới năm tuổi nhưng nhìn ra được khi lớn lên mĩ nữ quốc sắc thiên hương. Quần áo người có vài mấy chỗ sửa nhưng được giặt sạch , xem ra mẹ nàng chăm sóc rất tốt.

      Đến nơi khác tu luyện sao? tốt quá, tiên quân, người phải cách xa Lệ Quân Hoa!


      Tuyết Hoa gục xuống bàn, thận trọng nhìn, rình coi sắc mặt Hạ Lăng Vân, thấy vẻ mặt bình thản, hai mắt lạnh giá như nước suối.

      Ai, chính mình bị thanh trong mộng nhắc nhở. Lệ Quân Hoa thu Hạ Lăng Vân thành phần trong hậu cung, tại nàng mới năm tuổi, Hạ Lăng Vân làm sao có thể đối với nàng nảy sinh tình theo kiểu não tàn "Thà rằng cùng người khác cộng hưởng cũng muốn buông tay".

      Khuôn mặt của mẹ Lệ Quân Hoa có chút tang thương, hơi chút do dự, "Tiểu phụ nhân lớn mật, xin hỏi tên môn phái của tiên nhân, động phủ ở nơi nào, tiên nhân nhắc tới Đảo Hỏa Vân là ở nơi nào?"

      "Ta là trưởng lão Hạ Lăng Vân của Thiên Trụ sơn Thiên Linh môn." Hạ Lăng Vân bình tĩnh , "Đảo Hỏa Vânở biển Đông Nam."


      Mẹ Lệ Quân Hoa dứt khoát , "Hạ tiên nhân nếu như ngài cảm thấy đứa này tốt, cứ đem nó thôi."

      "Nương..." khuôn mặt Lệ Quân Hoa nhắn chực khóc, thanh bi thương, "Ta muốn phải cách xa nương."

      Sợ tiên nhân vui, mẫu thân của nàng nhanh chóng cúi lưng hướng nữ nhi : "Hoa Hoa, ngoan ngoãn nghe lời, ngươi chỉ cần vào môn phái tu tiên, ngươi có ngày tháng tốt, nếu ngươi mãi mãi ở trong thôn, có quần áo mới mặc, bụng đói có thứ tốt ăn. Nếu ngươi tu tiên mới là điều nương mong muốn."

      Thôn dân đứng ở bên đều hâm mộ đố kỵ nhìn mẹ con nàng.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười : "Phu nhân, ta còn có mấy cái đứa muốn kiểm tra, ngươi mang con ngươi trở về. Sáng mai, ngươi đem nàng tới đây." Nếu kiểm tra ra linh căn tốt, chỉ cần có tu sĩ muốn mang , cha mẹ đều đồng ý bởi vì đối với bọn họ,tu sĩ nhất định là sống ở quỳnh lâu điện ngọc, mặc lăng la tơ lụa, ăn sơn hào hải vị, ngự kiếm dạo chơi thiên hạ.

      "Được, được, Hạ tiên nhân, tiểu phụ mang nữ nhi xuống ngay đây. Hoa Hoa, mau chào Hạ tiên nhân ." Mẫu thân Lệ Quân Hoa nhanh chóng với nữ nhi.

      " Hạ tiên nhân, tạm biệt, ta cùng ta nương về trước ." Lệ Quân Hoa quay đầu hướng Hạ Lăng Vân .

      Hạ Lăng Vân khẽ vuốt cằm, : "Ngoan ngoãn nghe ngươi nương khuyên. Ngươi cóthiên phú linh căn tuyệt hảo, tu luyện là con đường tốt nhất của ngươi."


      Lệ Quân Hoa có được thượng phẩm linh căn.Người như thế, nếu chịu tu luyện chỉ có hai kết cục. là gặp phải tu sĩtà ác, nhất định bị cướp làm đỉnh lô cho tu sĩ nam tu luyện. Hai là may mắn bị tu sĩtà ác phát thượng phẩm linh căn dễ dàng hấp dẫn thiên địa chi khí, cần tu luyện trong cơ thể cũng có ít linh khí. Kiểu người này sinh hoạt tại địa phương sơn dã,hẻo lánh nếu bị tinh linh, quái phát khẳng định ăn luôn. tính đợi đến sáng sớm ngày mai nếu như mẹ con các nàng đến, tự mình đến nhà thuyết phục.

      Lệ Quân Hoa được mẹ đưa rồi, Hạ Lăng Vân tiếp tục kiểm tra cho đứa phía sau rồi thông báo cho mọi người, bọn đều bình thường, trong cơ thể có linh căn.

      Khả năng người thường có linh căn đến 2%, xuất người có linh căn, có thể tu luyện đến phần ngàn, xuất thượng phẩm linh căn đến phần vạn. Thôn trang xuất Phong Hỏa thượng phẩm linh căn, chuyệnrất bất ngờ.

      Tốc độ tu hành của đơn linh căn nhanh nhất, thành tựu cao nhất nhưng người có đơn linh căn rất hiếm thấy. Đa số tu sĩ đều là song linh căn, tam linh căn, tứ linh căn, thậm chí ngũ linh căn. Song linh căn nếu là thuộc tính tương sinh hỗ trợ là mầm non tu tiên tốt, tam linh căn kém hơn, tu luyện chậm, cần đan dược quá nhiều, thành tựu khó được, nếu phải là vô cùng thân cận, người nào đồng ý bồi dưỡng đệ tử như vậy.


      Tứ linh căn ở môn phái tu tiên đệ tử ngoại môn, đệ tử tạp vụ, bọn họ đến cuối đời đều bồi hồi tại giai cửa ở ngoài, chỉ trông vào linh đan kéo dài tuổi thọ.

      Ngũ linh căn lời , đó chính là phế linh căn, cực ít cực ít có luyện ra cái gì thành tích .

      Thi kiểm tra xong linh căn, các thôn dân ào ào mang theo đứa lui ra ngoài. mặt của bọn họ chỉ có chút hơi thất vọng, bởi vì đối với bọn họ mà , đứa nếu có linh căn có thể tu tiên, chính là phúc đức nhiều đời của tổ tiên.

      Thôn trưởng bưng tới bát trà sạch pha nước trà, hướng Hạ Lăng Vân tỏ vẻ cảm tạ. Ở ngoài cửa, mấy người trong thôn đều mang tới hoa quả cùng thức ăn, nương tử của thôn trưởng xử lý giúp.


      Hạ Lăng Vân bình tĩnh nhìn, trắc linh căn, loại chuyện này đối với chỉ là (1)cử thủ chi lao.

      Cảnh Thanh Viễn từ trong phòng bếp nhà thôn trưởng bưng bàn mặt thịt nướng lớn, đặt trước mặt Tuyết Hoa, cười , " tại có người nào, ngươi ăn ." biết Tuyết Hoa chỉ thích ăn thực phẩm chín.

      Thơm nức mũi nha, bên trong có gừng, thông, rượu, muối, cùng với vài hương liệu biết tên.

      Ngửi được mùi thơm của đồ ăn,Tuyết Hoa phấn chấn tinh thần, vươn chi trước giữ nướng thịt, há miệng cắn xé.

      Vẫn là con người nấu nướng tỉ mỉ, ngon lành. Ăn cái này rồi, nàng thề bao giờ món cá nướng đầy mùi tanh kia nữa.

      Nàng có thể phóng thích ngọn lửa, có thể nướng cá nướng thịt nhưng làm được ngon, rất nhiều lần ăn thịt phía ngoài cháy đen, bên trong còn tơ máu. Bản năng của hồ ly giúp cho nàng nuốt trôi thứ đồ ăn đầy máu kia nhưng ý thức của con người cho nàng biết cần ăn thịt chín, vừa dễ tiêu hóa vừa có ký sinh trùng.

      Nhìn nàng ăn vui vẻ như vậy, Hạ Lăng Vân mới hiểu raở Hằng Cổ quần sơn nàng chỉ ăn táo, quả dại, đồ ăn chỉ là bánh quy lương, ngẫu nhiên uống nước, về sau phải tận lực đút nàng thực phẩm chín.

      no.


      Đem trong đĩa thịt nướng thơm phức kia ăn hết, Tuyết Hoa thích ý ngửa đầu, lè lưỡi liếm láp dầu dính quanh miệng, sau đó giơ lên móng vuốt...

      " Móng vuốt của ngươi sạch , vẫn là đừng liếm." Hạ Lăng Vân lấy mảnh vải sạch, nhúng nước ấm lau miệng cho tiểu linh hồ.

      Hạ Lăng Vân lau miệng hồ ly sạch rồi nắm móng vuốt của nó bắt đầu lau, Tuyết Hoa sợ móng vuốt của mình rạch cái bàn tay trắng nõn như tay của thiếu nữ của bị thương, cử động cũng dám.

      Đem bốn móng vuốt lau sạch , Hạ Lăng Vân giặt khăn vải sai đồ đệ lấy chậu nước ấm nữa đến, đem bộ lông trắng như tuyết người nànglau từ đầu tới đuôi.


      "Oa ô ~~" Tuyết Hoa bị hầu hạ chu đáo, sắp biến thành bộ dạng của mèo kêu meo meo đầy hưởng thụ. Đây chính là đãi ngộ sủng vật nha, đêm nay, tính toán ôm nàng lên giường ngủ sao? Trong rừng rậm ở Hằng Cổ Quần Sơn, thường xuyên nhắm mắt lại ngồi bồ đoàn, biết là ngồi thiền luyện công hay là ngồi ngủ gật.

      "Chúng ta vào phòng nghỉ ngơi ." Đặt khăn vải vào bên chậu nước, Hạ Lăng Vân đem Tuyết Hoa ôm vào lòng, Cảnh Thanh Viễn giúp giặt khăn vải sau đó đổ nước.

      Ở ngoài phòng khách nhà thôn trưởng, mẫu thân của Lệ Quân Hoa rồi quay lại, nhút nhát nghiêng mình : "Hạ tiênnhân, tiểu phụ nhân có lời muốn riêng với ngươi , biết được ?"

      Từ sau khi Hạ Lăng Vân kiểm tra linh căn cho Lệ Quân Hoa xong, càng cảm thấy hai người phải mẹ con ruột thịt, tại người này muốn đối với riêng, đoán là muốn giải thích thân thế của Lệ Quân Hoa.


      "Có thể." khẽ vuốt cằm.

      Mẫu thân của Lệ Quân Hoa vội vàng bước vào, hướng phía Hạ Lăng Vân khiêm tốn khom người thi lễ, : "Hạ tiên nhân , Hoa Hoa phải tiểu phụ nhân thân sinh nữ nhi, 5 năm trước..."

      5 năm trước, nàng cùng trượng phu vào núi săn thú hái thuốc, ở trong núi phát tu sĩ nữ. Tu sĩ nữ tuy rằng đầu đầy tóc bạc nhưng bộ dáng rất trẻ.Toàn thân nàng là máu, nhìn thấy vợ chồng họ liền mình dầu hết đèn tắt, có lẽ là sớm chết thôi, năn nỉ bọn họ thu dưỡng con của nàng.

      Bởi vì vợ chồng họ cũng từng có con nhưng chết non, nhiều năm qua đều mang thai, hơn nữa đây cũng là di nguyện của tiên nhân nên đồng ý .


      Vị kia tiên nữ kể lại vài hậu rồi phóng thích pháp thuật tự thiêu, vợ chồng họ đem tro cốt chôn ở thân cây vùng phụ cận, ôm đứa bé mới sinh xuống núi. Trước lúc lâm chung, tiên nữđặt tên cho đứa bé là Quân Hoa, tạm thời để nó theo họ của hai vợ chồng.

      Người trong thôn đều biết Quân Hoa là vợ chồng họ nhặt về nhưng vì bọn họ có con nên ai cũng , dặn dò những đứa cho .

      Đứa của tiên nhân nhất định là muốn làm tiên nhân, vợ chồng họ cùng này duyên phận hẳn là hết rồi.

      tới đây,mẫu thân của Lệ Quân Hoa hai mắt đẫm lệ khóc thành tiếng.


      "Vị kia tiên nữcó di vật hoặc lưu lại di ngôn gì cho nữ nhi của nàng ?" Hạ Lăng Vân dò hỏi.

      Người thường biết tu sĩ phân đẳng cấp, cứ thấy người sở hữu pháp thuật, tôn kính gọi là tiên nhân cho nên từ câu chuyện chỉ biết mẫu thân của Lệ Quân Hoa có hỏa linh căn, biết là tu sĩ đẳng cấp gì.

      Trong cơ thể tu sĩ chứa linh lực phong phú, sau khi tu sĩ chết linh lực dần dần thất lạc trong thiên địa nhưng thời điểm mới chết di thể là đồ ăn tinh linh quái thích nhất, tu sĩ nữ kia thể đưa ra lựa chọn tự thiêu là rất sáng suốt .




      Nghe hỏi tới,mẫu thân của Lệ Quân Hoa ngẩng đầu : "Vị kia tiên nữnói nếu có tu sĩ phát con nàng có thể chất tu tiên, nàng để lại túi Càn Khôn coi như trả công cho sư phụ. Nàng đăc biệt dặn dò, thể để cho nữ nhi của nàng Tây Lăng quốc."

      Ngũ Nguyên đại lục có ba cái quốc gia, chiếm cứ vùng đất Tây Nam và Trung Nguyên là Kim Phượng hoàng triều, chiếm cứ cao nguyên phía Tây cùng Tây Bắc là Tây Lăng quốc, đại lục Đông Bắc là Trung Quốc.

      Linh căn và thể chất của tu sĩ thường có liên hệ chặt chẽ hoàn cảnh sinh hoạt và khu vực địa lý. Cao nguyên Tây Lăng quốc gió lớn, tu sĩ Phong Linh căn nhiều, quốc nội có rất nhiều núi lửa , hỏa linh căn tu sĩ cũng rất nhiều. Hóa ra mẫu thân của Lệ Quân Hoa là người Tây Lăng quốc, nguyên nhân chạy đến Hằng Cổ Quần Sơn, sau đó tiến vàocảnh nội Kim Phượng hoàng triều.

      Tranh đấu giữa các tu sĩ thường thường là tranh đoạt tài nguyên tu luyện như những địa điểm tốt để tu luyện có linh khí dư thừa, đan dược hiếm thấy, tài liệu trân quý hay pháp bảo đặc biệt.


      "Ta hiểu.” Đảo Hỏa Vânở biển Đông Nam, có bất cứ quan hệ nào với Tây Lăng quốc." Hạ Lăng Vân . tìm kiếm chút trong túi Càn Khôn có lẽ biết thân phận của tu sĩ nữ kia, đương nhiên cũng có thể độc chiếm di sản, có điều khinh thường làm loại chuyện này.

      " Thân thế con ngươi thể cho người khác biết, nếu mang đến tai họa." Hạ Lăng Vân cảnh cáo.

      "Được, được, ta hiểu."mẫu thân của Lệ Quân Hoa gật đầu liên tục.

      " Túi Càn Khôn ngày mai ngươi mang đến, tạm thời để đồ đệ của ta bảo quản, ta để đưa con ngươi tới hoả vân đảo giao cho đảo chủ Hỏa Vân." Hạ Lăng Vân phân phó.


      "Được."mẫu thân của Lệ Quân Hoa xong, dừng trong chốc lát liền thấp giọng , "Tiểu phụ nhân dám quấy rầy tiên nhân nghỉ ngơi, bây đây liền rời ."

      (1)cử thủ chi lao: tiện tay làm
      niniin, hthuqttn, xukem27 others thích bài này.

    5. Good_Night

      Good_Night Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      592
      Chương 10: Quyết tâm của tiểu hồ ly

      Hạ Lăng Vân ôm tiểu linh hồ sạch vào trong phòng, đặt nó lên giường, dò hỏi: "Tiểu tử ngươi nghĩ cái gì thế?"

      cảm thấy vẻ mặt của nó khá là đăm chiêu. Tiểu linh hồ biết suy nghĩ phức tạp vậy sao? Nếu có thể cùng nó ký khế ước linh sủng, cảm ứng được tư duy của nó rồi.

      "Oa ô ~~" Tuyết Hoa ngửa đầu làm nũng kêu tiếng sau đó chạy đến chỗ gối đầu tìm kiếm vị trí tốt để nằm xuống.

      "Ngươi muốn ngủ ở gối của ta?" Hạ Lăng Vânkhẽ xoa xoa lỗ tai vểnh lên của nàng,mỉm cười , "Vậy ngoan ngoãn nằm chỗ, ta ra ngoài rửa mặt chút." xong, đứng dậy rời phòng ở.

      Nam thần cho phép ngủ cùng chỗ nha!

      Tuyết Hoa vui vẻ nở nụ cười lúc rồi nàng lại trở nên trầm tư.

      Bình thường chẳng có ai lại điên mà chạy đến Hằng Cổ Quần Sơn sinh con vì đây là khu vực sinh sống của tinh linh quái. Mẫu thân của Lệ Quân Hoa cố tình sinh ra Lệ Quân Hoa ở trong núi rồi chết, nhiều khả năng là bị truy sát.

      Đó là mẫu thân, vậy phụ thân của Lệ Quân Hoa ở đâu?

      Nếu như nơi này đúng là thế giới trong tiểu thuyết, vậy thìđiều kiện của Lệ Quân Hoa rất phù hợp với thân phận nữ chủ: thân thế nhấp nhô, người mang huyết hải thâm cừu và còn có cả bàn tay vàng.

      Nếu như Lệ Quân Hoa là nữ chủ, vậy ta là ai? Nữ phụ???

      Nghĩ đến đây Tuyết Hoa nhất thời giật mình. Lệ Quân Hoa có được thần khí chính phẩm, mình chỉ có đồ nhái thần khí; nhiệm vụ mà thanh trong mộng cho mình là ngăn cản Lăng Vân trở thành phần trong hậu cung của Lệ Quân Hoa.

      Hóa ra, thế giới này Lệ Quân Hoa là nữ chủ, chính mình xuyên việt thành pháo hôi tiểu hồ ly, tương lai nàng trở thành nữ phụ khiến người ta ghét.

      Nữ phụ có thể ngăn cản nữ chủ sao? Đồ nhái thần khí khẳng định lợi hại bằng chính phẩm thần khí! Nam chủ thuộc về nữ chủ, nàng ngăn cản Hạ Lăng Vân thích Lệ Quân Hoa bằng cách nào đây?

      Tuyết Hoa có chút uể oải, thân thể bất an đến vặn vẹo, nằm sấp rồi trở mình nằmngửa sau đó cuộn gọn người lại . Mặc kệ tư thế gì, nàng đều cảm thấy thoải mái.

      Hạ Lăng Vân trở về nhìn đến tiểu linh hồ ở giường lăn qua lăn lại, miệng ngao ô ngao ô gọi.

      Nó làm sao có thể đáng như thế?

      mặt thoáng nụ cười giống như vầng trăng rằm sang nhuộm đẫm khuôn mặt tuấn mĩ sáng rực.

      "Ngươi làm sao vậy?" giữ tiểu bạch hồ lăn qua lăn lại, đem nó ôm vào trong ngực, ngón tay vuốt ve cái đuôi xoã tung mềm mại xinh đẹp.

      Người thương nữ nhân đa tình rồi bi thương đến hộc máu đó? Người biết chưa?

      Tuyết Hoa hướng tới đồng tình ô ô gọi.

      " Ngươi cảm giác sợ hãi , bởi vì ta ở trước mặt ngươi?"

      Hạ Lăng Vân trấn an tiểu linh hồ, mỉm cười , "Ta ra ngoài lúc thôi, quá lâu đâu."

      Nam thần... Nam thần rất ôn nhu nha, để cạnh nữ chủ đa tình quá lãng phí .

      Tuyết Hoa ngắm nhìn hình dáng ngũ quan hoàn mỹ khuôn mặt , tim bỗng đạp nhanh dữ dội.

      "Tuyết Hoa, ngươi ban ngày ngủ rất nhiều, nếu ngươi ngủ được, có thể luyện công hoặc là loanh quanh trong thôn. Chú ý, cho cắn động vật mà thôn dân nuôi dưỡng." Hạ Lăng Vân , bỏ áo dài phía ngoài màu xanh, mặc đơn y tiết khố lên giường.

      "Nga." Tuyết Hoa phát ra thanh khác tiếng người lắm. Nàng phải là hồ ly bình thường, bao giờ nghĩ đến ăn trộm gà của thôn dân đâu.

      Hạ Lăng Vân nghiêng người quay lưng lại tiểu hồ ly, nhắm mắt lại, mơ màng ngủ. Tuyết Hoa ghé vào bên gối nhìn ót sau của .

      Từ góc độ này nhìn, tóc ở ót nam thần nồng đậm, tóc dài như tơ mềm mượt. Nàng tiến lên trước ngửi, cảm thấy rất dễ chịu, hương khí thanh nhã thể diễn tả nên lời.

      Nam thần, nam thần, nam thần của ta... Lệ Quân Hoa kia đáng ghét.

      Ngô, nhiệm vụ của nàng phải là ngăn cản trở thành hậu cung của Lệ Quân Hoasao? Nàng có bàn tay vàng, ở thời điểm nữ chủ năm tuổi, nàng gặp gỡ được nam chủ , nàng cũng có ưu thế của mình, sao có thể cố gắng?

      Nghĩ đến đây, Tuyết Hoa đột nhiên có ý chí chiến đấu đứng lên, há mồm lộ ra lợi bén nhọn, vươn ra sắc bén móng vuốt bắt đầu mài móng vuốt: cho dù ta là nữ phụ, ta thể là pháo hôi; ta gặp nam chủ trước cho nên ta nhất hoàn thành nhiệm vụ, ngăn cản nam thần trở thành phần trong hậu cung của nữ chủ.



      Nghe thấy thanh của cái gì đó bị cắt, Hạ Lăng Vân lập tức xoay người lại, nhìn thấy tiểu linh hồ vẻ mặt hung ác, dùng sức mài móng vuốt.

      "Tuyết Hoa, ngươi làm gì đó?" đau đầu hỏi. Cái giường này mới tinh, biết là củamẹ tử của thôn trưởng chính mình hay là phụ nhân từ trong thôn mượn đến chiêu đãi , tại linh sủng của đem giường phía dưới và đệm giường làm hỏng.

      A?

      Tuyết Hoa ngây ngốc giơ móng vuốtlên.

      "Tuyết Hoa, ngươi muốn mài móng vuốt nên tìm tảng đá ma , đừng phá hư đồ của người ta." Hạ Lăng Vân nghiêm

      túc chỉ bảo. Người trong thôn sinh hoạt dễ dàng, ngày mai lúc rời phải bồi thường tiền cái giường.

      Mài móng vuốt?

      Tuyết Hoa nhìn móng vuốt sắc bén của chinh mình rồi nhìn lại những vết cào sâu chiếc đệm mới trải, đành giả ngu, nũng nụi bò về hướng tiên quân

      Tiểu hồ ly tuy rằng thông minh nhưng hiểu chuyện, cần tốn thời gian chỉ bảo.

      Hạ Lăng Vân cho rằng mình ngủ, tiểu hồ ly cảm giác vắng vẻ, dùng loại phương pháp này hấp dẫn chú ý chính mình, đành phải khẽ xoa xoa đầu , : "Tuyết Hoa, cho dùng móng vuốt loạn. Móng vuốt của ngươi sắc bén, phá hư đồ."

      "Oa ô ~~" ta biết .

      Tuyết Hoa cười vui vẻ, đôi hồ ly mắt cười được như hai mảnh trăng khuyết.

      Sợ nó cảm thấy tịch mịch, Hạ Lăng Vân quay mặt hướng về phía nó ngủ. Cảm giác trong bóng đêm ánh mắt nó phát quang ảnh hưởng chính mình, đành phải : "Tuyết Hoa, ta muốn nghỉ ngơi, ngươi hoặc là nhắm mắt lại cùng ta nghỉ ngơi hoặc là ra ngoài chơi." Hồ ly là động vật sống về đêm, Tuyết Hoa ban ngày ngủ no , chỉ có thể an bài như vậy nó.

      "Ngao ô." Tuyết Hoa nhàng kêu tiếng, nhảy xuống giường, chạy đến cạnh cửa, dùng sức đẩy cánh cửa khép hờ, chen ra ngoài.

      Hạ Lăng Vân thấy nó lựa chọn ra ngoài cũng để ý, bởi vì ở thôn trang này đối với nhị phẩm linh thú mà thực an toàn.

      ○○○

      Người của thế giới này thức dậy, làm việc lúc mặt trời mọc và nghỉ khi đêm xuống, ban đêm hầu hết mọi người đều ngủ sớm, ngủ cũng tắt đèn sớm, tránh lãng phí dầu.

      Tuyết Hoa dạo chơi quanh thôn bỗng dừng lại, dựng thẳng lỗ tai.

      Mẹ, con muốn trở nên tài giỏi, mạnh mẽ như vị tiên nhân chiều nay.

      Ngủ , đứa nhóc này, ngươi có tư chất tu tiên.

      Mình ơi, hay là chúng ta sinh thêm đứa nữa được ? Biết đâu may mắn nó có tư chất tu tiên sao?

      Xéo qua bên , ta sinh cho ngươi bốn đứa con trai còn chưa đủ sao, ngươi còn muốn ta sinh nữa? Tổ tiên nhà ta tích đủ đức nên con cháu có duyên với con đường tu tiên.

      Tỷ tỷ, tiên nhân tuấn nha, muội tình nguyện làm nha hoàn cả đời chỉ hầu hạ .

      Si tâm vọng tưởng! Nha hoàn của tiên nhân cũng là tiểu tiên nữ, vĩnh viễn xinh đẹp, trẻ tuổi, giống những người phàm tục chúng ta sinh lão bệnh tử, vài chục năm nữa rồi già ...

      Hôm nay, thôn dân còn chưa ngủ, mọi người đều bàn tán về vị tiên nhân trẻ tuổi chiều nay, Tuyết Hoa bỗng cảm thấy vô cùng vinh quang,ngẩng đầu ưỡn ngực cước bộ nhang nhiều.

      Đột nhiên, nàng nghe thấy tiếng chuyện của hai mẹ con.

      "Hoa Hoa, những gì ta con nhớ kỹ chưa ? Chỉ cho phép ghi nhớ trong đầu, tuyệt đối được cho người khác biết, đối với sư phụ tương lai, con cũng được phép ."

      "Vâng, mẹ, con biết ."

      Nàng chạy nhanh đến vị trí của thanh phát ra, sau đó nhảy qua tường, lẻn vào tiểu viện, dung móng vuốt chọc thủng lỗ của sổ, ghé mắt nhòm. Mục đích chinh của đêm nay là thăm dò Lệ Quân Hoa, xem nàng có điểm đặc biệt.

      Trong phòng ngủ, hai mẹ con Lệ Quân Hoa đưa lưng về phía cửa sổ.Dù là trong đêm đen, Tuyết Hoa vẫn nhìn thấy khuôn mặtnhỏ nhắn của Lệ Quân Hoa lóe ra nước mắt, tay túm cái túi gấm màu đỏthêu Phượng Hoàng.

      "Mẹ con , ở Tu Tiên giới có nhiều kẻ xấu giết người đoạt bảo cho nên di vật nàng để trong túi Càn Khôn, con cũng cần tiếc nuối."

      " Mẹ concòn trong thân thể con cất giấu pháp bảoThượng Cổ. Đây là pháp bảo chân chính lợi hại nhất ở Ngũ Nguyên đại lục, hơn nữakhông ai có thể cướp ."

      " Conphải học được cách tu luyện trước rồi dụng tâm kêu gọi pháp bảo,nó xuất ; con cũng chỉ cần dụng tâm thu hồi , nó trở lại trong thân thể của con."

      " Pháp bảo này có tính nấp rất mạnh. Lúc tu luyện, con chỉ cần lén để tay hoặc đặt dưới mông, tiên quân chỉ cảm thấy thể chất của con dễ dàng hấp dẫn linh khí chuyển hóa linh lực."

      Dưỡng mẫu của Lệ Quân Hoa ôm chặt nàng, ghé vào lỗ tai thấp giọng lại di ngôn của mẹ đẻ nàng. Nữ nhi mới năm tuổi, điều nàng đêm nay chưa chắc con bé nhớ hết nhưng qua tối nay con nàng phải rời ,nếu bây giờ về sau cũng có cơ hội.

      Lệ Quân Hoa tựa vào trong lòng mẹ, trầm mặc nghe, khuôn mặt nhắn tràn ngập kích động cùng vui sướng. Ngẩng đầu nhìn sang mẫu thân, nàng có chút thương tâm.

      "Mẹ, người chờ con mười... Mười lăm năm, con nhất định mang theo tiên đan trở về cho người ăn, làm cho người và cha trường sinh bất lão." Nàng vội vàng .

      "Cha mẹ đều là người thường, ở trong tiểu sơn thôn bé này, trường sinh bất lão có ý nghĩa gì đâu? Tương lai nếu con có thể trở về cho chăm sóc cha mẹ trước lúc lâm chung uổng công chúng ta nuôi ngươi năm năm này." Mẫu thân của Lệ Quân Hoa vui mừng , vuốt ve khuôn mặt nhắn của nữ nhi.

      Nữ nhi sớm tuệ, thiên tư thông minh, lại là con của tiên nhân, nàng thể để cho nó sống cả đời ở nơi hoang vu hẻo lánh này được. Trùng hợp có tiên nhân ngang qua, nhìn rất ôn hòa, nàng mới đồng ý đưa con bé tu tiên, lại cho nàng biết thân thế. Nàng hi vọng nữ nhi phụ kỳ vọng, trở thành nữ tiên lợi hại hơn so với mẹ ruột, tương lai thay mẹ đẻ báo thù.

      Tuyết Hoa cũng sớm đoán được thân thế nữ chủ nhấp nhô, nhiều khả năng đêm nay dưỡng mẫu kể thân thế cùng bí mật.

      Nhìn người thể chỉ nhìn bề ngoài nha, thoạt nhìn dưỡng mẫu hèn mọn hèn yếu, đối tiên nhân đầytôn kinh nhưng lại biết che dấu bí mật quan trọng nhất.

      Pháp bảoThượng Cổ? Cáp, nhất định là mai hoa Ngũ Hành bằng thủy tinh, còn có tên thần khí ngưng tụ thiên địa linh khí.

      Lệ Quân Hoa, ta bám được nam chủ, ngươi cũng bái sư học nghệ, chúng ta đều có thần khí, tuy rằng thần của ta là đồ nhai nhưng chúng ta vẫn có thể tỷ thí, nếu ngươi đem nam thần thu vào hậu cung ta nhất định liều mạng với ngươi. Đu sao hoa daod của ngươi cũng bay đầy trời rồi, thiếu nam nhân cũng sao cả.

      Nghĩ đến đó, Tuyết Hoa rực lên ý chí chiến đấu, ánh mắt bắn lục quang bốn phía.

      Happyanh, hthuqttn, xukem29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :