1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Cả hai chị em hợp lực sợ gì mẹ con Lệ Quân Hoa. Nhưng tại Lệ Quân Hoa cũng ko đáng ghét gì.
      Momo1314 thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 62: Sủng?


      Ánh trăng phía Tây dần mờ, Hạ Lăng Vân còn phân biệt thành phần đan dược, chợt nghe tiểu hồ ly ở trong ngực mớ, phụ thân...


      Đứa này nhớ phụ thân rồi.


      đem linh đan thả lại vào trong bình sứ, sau đó cất bút lông, thương vuốt ve bộ lông của nàng. Lần này gặp nhau, toàn thân nàng ướt sũng, lông còn có cát cùng bụi bẩn, điều này chứng tỏ phụ thân nàng cũng chiều chuộng nàng, còn bắt nàng phải thí luyện giống như những tu sĩ linh sủng khi tiến vào huyễn cảnh.


      Nàng giải thích được tại sao cơ thể phát triển chậm chạp, nhưng tâm trí vẫn đơn thuần như thiên hồ Lệ Nhi, quá trình thí luyện này chắc cũng phải chịu nhiều vất vả.


      Hài tử đáng thương, may mắn nàng cũng chịu đựng được còn tấn cấp thành ngũ phẩm linh hồ.


      "Tiên Quân?" Dưới ánh tăng mờ Tuyết Hoa cảm nhận được vuốt ve quen thuộc, mơ mơ màng màng kêu lên.


      "Tuyết Hoa, ta đánh thức ngươi à?" Hạ Lăng Vân vuốt ve tai nàng, dịu dàng : "Ngủ thêm lát, chờ ngươi tỉnh lại, ta nướng cá cho ngươi ăn." dùng thần thức quét qua, thấy trong hồ rất nhiều cá, phân biệt ràng cá nào là cá nào chỉ là do ảo cảnh biến ra đấy.


      Đại khái cảm giác ngủ đủ rồi, nghe vậy, hai mắt nàng lập tức mở lớn, kêu lên: "Ta muốn ăn cá." xong, bụng nàng phối hợp kêu ọt ọt.


      Hạ Lăng Vân nhìn tinh thần nàng sáng láng, liền cười : "Nếu tỉnh, vậy ngươi phụ trách bắt cá." Thấy tinh thần nàng rất tốt, tâm tình của cũng vui vẻ theo.


      Vừa vặn nàng phải giải quyết nhu cầu sinh lí, lập tức : "Tốt, ta bắt hai con cá lớn." xong, nàng nhảy ra khỏi vòng ôm của Hạ Lăng Vân, chạy tới sau gốc cây đại thụ bên hồ, lát sau lại hấp tấp từ sau gốc cây nhảy vào hồ, khiến bọt nước tung tóe.


      Hạ Lăng Vân nhìn ba bốn bình sứ ở trước mắt phân biệt ra được đan dược gì, bắt đầu sửa sang bản thân và bút mực, sau đó đứng dậy giãn thân thẻ, quay mặt về phía hồ hít hơi sâu, ngắm nhìn tiểu hồ ly bắt cá.


      Sau khi Tuyết Hoa tắm rửa xong, bắt đầu ở trong hồ bơi lội, tìm kiếm cá lớn.


      con cá mập lớn!


      Nàng ra sức khống chế nước, vì vậy con cá lớn dài hơn hai thước lập lức bì kiềm hãm trong nước cách nào thoát được.


      Nhào tới cắn cái, Tuyết Hoa nhanh chóng hất đầu, dốc sức ném con cá ra sức giãy dụa về phía Hạ Lăng Vân.


      Cá lớn bị ném lên bờ lập tức giãy giụa kịch liệt, Hạ Lăng Vân ngưng thần nhìn lại, lập tức cời : "Tuyết Hoa, con cá này là ảo cảnh."


      có thể phân biệt sinh vật là hay giả, nhưng mà những sinh vật... giả kia công kích , cũng bị thương, cho nên đối mặt với sinh vật mà công kích mình, mực giết chết. Chỉ là con cá này, chỉ là con cá bình thường mà thôi. Mũi chân khẽ nhấc, đem con cá mà Tuyết Hoa phân biệt được giả đá vào trong hồ.


      Lại là đồ giả, khiến nàng mất công!


      Tuyết Hoa hờn dỗi, liên tục vứt bảy tám con cá lớn lên bờ.


      Sau khi Hạ Lăng Vân phân biệt, giữ lại hai con, còn lại vứt lại hồ. Cá bị vứt lại có cả cá , nhưng mà ông trời có đức hiếu sinh, chỉ lấy thứ mình cần thiết, còn lại phóng sinh.


      "Tuyết Hoa, trở về, dùng móng vuốt xử lí cá." đứng bên hồ chờ đợi sau đó cười tủm tỉm sai khiến nàng. nghĩ sau khi Tuyết Hoa biến thành người sử dụng tay vô cùng linh hoạt, toàn bộ là vì lúc nàng ở dáng vẻ hồ ly chân trước của nàng cũng được huấn luyện khá tốt.


      Tuyết Hoa nghe được gọi, lập tức bơi vào bờ khoe khoang: "Móng vuốt của ta rất lợi hại." xong, nàng lập tức lộ ra móng vuốt sắc bén thuần thục mổ bụng con cá bị Hạ Lăng Vân đánh chết, lôi nội tạng ra vứt bỏ.


      Đợi nàng xử lí xong, Hạ Lăng Vân , "Được rồi, ngươi mau rửa máu và vết bẩn lông, còn lại để ta." xong, xắn tay áo, tay cầm cá tới bên hồ bắt đầu rửa cá.


      Tuyết Hoa nghe lời lập tức rửa vết máu cá bị dính. ra nàng thích xử lí cá lớn, vì lông bị dính máu cá, hai chân bị ám mùi tanh của cá rất lâu, nhưng mà hôm nay Hạ Lăng Vân muốn ăn cá, cho nên nàng phải bắt cá lớn cho nam thần ăn.


      Là lần đầu tiên hai người hợp tác nướng cá đó.


      Nghĩ tới đó nàng cảm thấy vui thích, tắm rửa sau đó lên bờ xoa tan bọt nước.


      "Tuyết Hoa, những...linh đan kia ngươi thu lại trước." Hạ Lăng Vân , bắt đầu xử lí mang cá. Tuyết Hoa chỉ ăn thân cá, cho nên chưa bao giờ bỏ mang cá, ra mang cá rất tanh, nếu bỏ sau khi nướng mùi tanh giảm bớt.


      "Tiên Quân, những...cái đó ta đều tặng cho người." Tuyết Hoa ân cần .


      "Tuyết Hoa, đây là phụ thân ngươi tặng cho ngươi đấy, lại phải đồ vật bình thường, trước khi đưa cho ta ngươi phải được đồng ý của phụ thân ngươi."


      Hạ Lăng Vân ngẩng đầu với nàng, "Nhanh thu lại, đừng để giống như Lệ Quân Hoa đột ngột bị ảo cảnh cuốn , cái gì cũng kịp mang."


      Lệ Quân Hoa đột ngột biến mất, xiêm y của nàng ta phơi cây cũng kịp mang. chạm vào xiêm y của nữ nhân, Tuyết Hoa cũng muốn mặc đồ của người khác, cho nên cái váy đỏ, cùng với yếm và đò lót gì đấy, vẫn còn bị treo cây.


      Tuyết Hoa nghe có lý, liền nhanh chóng tới trước bồ đoàn Hạ Lăng Vân ngồi thu toàn bộ bình sứ vào trong.


      Sau khi Hạ Lăng Vân rửa sạch cá, lấy ra mấy chai lọ, bắt đầu bôi gia vị.


      "Đây là muối, ta có thói quen ăn đồ ăn có chút vị mặn, có lẽ ngươi quen... Đây là rượu, dùng khử mùi tanh... Đây là bột gừng... đây là hồi hương, cũng để dùng ướp cá đấy..."


      giới thiệu từng cái, cuối cùng phân phó cho Tuyết Hoa, "Ta chuẩn bị tốt rồi, người từ từ nhìn ta nướng cá." xách cá tới hai tảng đá song song. Thời kì thí luyện gian nan, đối với việc ăn uống chú ý, nhưng mà hôm nay phải chúc mừng Tuyết Hoa hóa thành hình người, mới đem gia vị còn nhiều lắm ra dùng.


      Tuyết Hoa lập tức , "Để ta." Nàng ngồi xổm trước mặt hai con cá, bắt đầu phóng ra hỏa diễm.


      Hạ Lăng Vân nhàn nhã đứng sau lưng nàng, thỏa mãn nhìn xem nàng nướng cá. So sánh với trước kia, tại nàng phóng thích hỏa diễm ngày càng thuận thục, hơn nữa khả năng khống chế lửa vô cùng tốt.


      Nhưng mà Tuyết Hoa quá thích pháp thuật hệ hỏa rồi, đối với tu luyện pháp thuật hệ thủy ít rất nhiều. Nếu thủy hỏa cân bằng dẫn tới hỗn loạn, hi vọng lưỡng nghi công pháp phụ thân nàng truyền cho có thể thuận lợi giải quyết vấn đề này.


      lâu sau, trong khí truyền tới mùi thơm của cá nướng, Tuyết Hoa vui vẻ : "Tiên Quân, cá được ướp gia vị sau khi nướng mùi rất thơm." Nàng sớm có thể vừa nướng cá vừa có thể phân tâm chuyện được rồi.


      "Ừ. Ta đem toàn bộ gia vị cho ngươi, ngươi có thể dựa vào khẩu vị của mình mà tăng thêm." Hạ Lăng Vân , tuy rằng rất hi vọng cùng với nàng thí luyện, nhưng biết liệu có được như vậy.


      Sau khi cá nướng chín, Hạ lăng Vân rất săn sóc gỡ cá bỏ xương lớn cho nàng : "Từ từ ăn, đừng để bị hóc xương." Dù sao cũng chưa từng thấy tiểu hồ ly bị hóc xương cá lần nào.


      Nhìn thịt cá vàng thơm ở đĩa sứ, Tuyết Hoa cười tủm tỉm , "Tiên Quân, ta khách sao." xong, nàng bắt đầu ăn.


      Hạ Lăng Vân đối với hành động lễ phép này của nàng vô cùng tán thưởng, : "Ngươi càng này càng hiểu phép tắc rồi." Loại chuyện này trước kia chỉ dạy nàng hai lần, nàng nhớ kĩ.


      Sau khi ăn no, Tuyết Hoa lười biếng nằm ngửa trong ngực Hạ Lăng Vân rầm rì, mặc kệ để lau miệng bốn móng vuốt cho nàng, sau đó...mát xa bụng.


      "Ngươi vẫn tham ăn như vậy." Hạ Lăng Vân bất đắc dĩ xoa bụng giúp nàng.


      Đứa này quá tham ăn, ăn xong con lại ngẩng đầu đòi , đem nửa con cá cho nàng, còn cả mấy trái cây... Bởi vì Hàn Tu và Lưu Thanh Bình , thời kì trưởng thành sức ăn của hồ ly vô cùng lớn, nên ngăn cản chúng.


      cho nàng ăn nhiều, phải muốn nàng no tới mức nằm rên hừ hừ.


      "Nhìn thấy Tiên Quân, ta cao hứng, nhịn được mới ăn nhiều."


      Tuyết Hoa thừa cơ tố khổ, "Bên trong ảo cảnh sa mạc, có đồ gì ăn, toàn bộ đều là cát vàng. Nếu phải trước đó ta ăn viên Tích Cốc Đan, còn chịu đựng buồn nôn ăn bọ cạp côn trùng, chừng chết trong huyễn cảnh sa mạc."


      "Tuyết Hoa, ngươi chịu khổ rồi." Hạ Lăng Vân thương tiếc vuốt bộ lông của nàng . Hồ ly khác ăn chuột, côn trùng, hồ ly nuôi lại hề ăn, lần này, rốt cuộc nàng kén ăn rồi.


      "Tiên Quân, phụ thân ta linh khí trong Thái Hư Huyễn Cảnh vô cùng nồng đậm, tu sĩ tu luyện ở đây rất dễ dàng tấn cấp. Thí luyện trong này bên ngoài thể so sánh, nếu như người ở đây thời gian, rất nhanh tu luyện thành cửu phẩm tiên tôn." Tuyết Hoa thăm dò . Nàng hi vọng Hạ Lăng Vân ở trong ảo cảnh, vĩnh viễn ra ngoài tránh khỏi Lệ Quân Hoa, mà nàng cũng có thể ở cùng và phụ thân.


      "Ta biết ." Hạ Lăng Vân trầm ngâm , "Mặc dù bây giờ ta chưa tiến giai, nhưng có thể cảm giác được bản thân mạnh hơn trước kia rất nhiều. Cứ tiếp tục, ta nhất định có thể tới giai đoạn bát phẩm, càng có cơ hội trở thành cửu phẩm tiên tôn, chạm đến tiên giới trong truyền thuyết."


      "Nhưng mà, ta lo lắng Thiên Linh Môn." Hạ Lăng Vân vuốt ve bộ lông nàng, "Lần trước ta với ngươi, sư thúc ta- Đại trưởng lão bế quan hơn bảy mươi năm, người có thể tiến giai thuận lợi kéo dài tuổi thọ hay ta còn chưa . Thiên Linh Môn cần có tu sĩ cấp Tiên Quân trấn thủ, nếu bị số tu sĩ tà ác chiếm chỗ tu luyện bên hồ Nữ Thần."


      tức giận : "Đại đồ đệ của ta Tiếu Thanh Ninh, và nhị đồ đệ Cố Thanh vân đều bế quan, ta lo lắng cho bọn chúng, ta nhất định phải ra ngoài." Mỗi đồ đệ đều là đích thân nuôi lớn đấy, đành lòng nhìn bọn họ già yếu tử vong, nhưng mà cũng có biện pháp nào đâu? Tu sĩ luôn luôn là cùng trời tranh mạng sống, cuối cùng mấy ngàn mấy vạn năm mới xuất hai vị cửu phẩm tiên tôn, những người khác đều con đường tu luyện bị già yếu mà chết.


      "Bọn họ nhất định có thể tấn cấp." Tuyết Hoa an ủi , "Ta có đan dược cho phụ thân điều chế, cho dù là tu sĩ sử dụng lúc hậu kì cũng bị ảnh hưởng lớn, đan dược cấp cao vẫn có tác dụng đấy."


      Hạ Lăng Vân gật đầu , "Ngươi sai." Đan dược đẳng cấp dựa vào tác dụng đối với tu sĩ mà đánh giá đấy, đan dược phụ thân Tuyết Hoa điều chế có thể coi như là thượng phẩm, nếu như có thể lấy ít cho đồng môn ăn, có lẽ bọn họ được trợ giúp chút.


      "Tuyết Hoa, mặt trời sắp mọc, ta mang ngươi lên ngọn cây kia xem mặt trời mọc." vừa cười vừa ôm lấy Tuyết Hoa, thu bồ đoàn vào trong vòng tay càn khôn, tới gốc cây nhảy lên mấy cái tới ngọn cây, tìm nhanh cây thô: ngồi xuống.


      "Tiên Quân, người lợi hại." Tuyết Hoa kinh ngạc khen, trong Thái Hư Huyễn Cảnh, tất cả sinh vật đều thể ngự kiếm phi hành.


      "Từ huấn luyện mà ra." Hạ Lăng Vân nhàng . mất năng lực phi hành, bắt đầu chú trọng luyện tập cái gọi là khinh công mà thế tục ở đại lục Ngũ Nguyên thường sử dụng, sau đó vì có linh lực làm trụ cột, ngày nắm giữ hoàn toàn bí quyết. Khinh công so với phi hành kém rất nhiều, nhưng nhảy lên nhảy xuống lại vô cùng thuận tiện.


      "Tuyết Hoa, ngươi xem, chân trời phía đông là có vài vệt nắng." vừa vừa ôm nàng.


      Vốn là muốn tiến hành khóa tu luyện hàng ngày, nhưng mà huyễn cảnh thay đổi bất thường, biết mình có bao nhiêu thời gian ở bên nàng, nỡ lãng phí cho việc tu luyện, nên dứt khoát ôm nàng cùng thưởng thức cảnh mặt trời mọc.
      hthuqttn, Hale205, Abby26 others thích bài này.

    3. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Ui tình củm quá ngắm mặt trời mọc nữa
      Momo1314 thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Có lẽ Tuyết Hoa làm hồ li được ôm ấp như vầy còn thích hơn khi thành người mà cứ đem đạo lí gì gì đó ra để thành ngăn cách ý.
      milktruyenkyMomo1314 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 63: Tiểu hồ ly trêu chọc Tiên Quân


      Phía Đông dần dần sáng, vệt hồng đằng xa phía chân trời dần lên, bầu trời được bao phủ bởi màu đỏ, rừng rậm nguyên thủy lạnh lẽo và bóng tối cũng dần dần tiêu tán.


      "Hi vọng có thể vĩnh viễn cùng chỗ với người, ngắm mặt trời mọc." Tuyết Hoa kích động , sau đó cảm giác cơ thể nóng lên. Đây là... trước đó nóng lên như vậy, sau đó phát nhiệt rồi nàng lập tức biến hóa, tuy rằng biến hóa hoàn chỉnh. Lần này, nàng lên tiếng!


      Hạ Lăng Vân ngắm nhìn mặt trời mọc, cảm nhận cảnh tượng thiên nhiên hùng vĩ, cảm thụ chuyển biến ngày và đêm, cảm thụ linh khí thiên địa. Đột nhiên, cảm giác tiểu hồ ly trong tay thay đổi, cái tai lông xù thẳng đứng, vừa vặn chạm vào cẳm ...


      Hai tay tràn ngập xúc cảm...


      lập tức : "Tuyết Hoa, ngươi lại biến hóa rồi." Cúi đầu nhìn, lập tức cảm thấy bối rối, tai thoáng đỏ, nóng bừng.


      Hai tay của ôm cơ thể thiếu nữ tuyệt đẹp, da thịt nàng trắng nõn, mái tóc dài tuyết trắng như tơ rối tung trước ngực nàng cùng tay . Nàng ngước mặt nhìn , ánh mắt chút ngượng ngùng, chỉ có hưng phấn. Vừa rồi cái chạm vào cằm , chính là lỗ tai lông xù.


      "Đứa này, biến hóa cũng tiếng." xong, nahnh chóng lấy trường bào màu xanh nàng mặc hôm qua muốn nàng mặc vào.


      "Tiên Quân." Tuyết Hoa nhanh chóng quay người giống như bạch tuộc ôm lấy , cười hì hì hỏi, "Ta có xinh đẹp ? Người thích dáng vẻ của ta như vậy sao? Ta rất thích biến thành hình người."


      "Ngươi rất đẹp. Ta cũng thích dáng vẻ ngươi như vậy."



      mùi hương đặc biệt thơm quanh quẩn chóp mũi , đập vào mi mắt chính là da thịt trắng nõn nà của nàng, vẻ mặt Hạ Lăng Vân xấu hổ , "Mau buông tay, ngươi mau buông tay.


      Nàng mặt đối mặt ngồi đùi , thân thể cố gắng lùi sau, nhưng ay vẫn phải ôm nàng phòng ngừa nàng té xuống, tay kia cầm trường bào có gắng che chắn nàng. Thế nhưng mà nàng lại chịu phối hợp, hai tay ôm chặt cổ , hai chân kẹp chặt eo . Cái này còn ra thể thống gì!


      Tuyết Hoa giả vờ thuần khiết vô tội, "Tiên Quân, tuy lông hồ ly của ta biến mất, nhưng ta tuyệt đối lanh, người đừng mặc y phục cho ta."


      Con người mặc quần áo chỉ là vì rét!


      Hạ Lăng Vân thể làm gì, ra lệnh: "Con người đều phải mặc y phục, ngươi biến thành người nhất định phải mặc. Nhanh, bỏ tay ra."


      "Tiên Quân, mặc y phục vào thoải mái." Gương mặt nhắn của Tuyết Hoa xụ xuống, : "Ta thích." Nàng cố gắng diễn đạt phản ứng của hồ ly khi mới biến thành người.


      Động vật trời sinh có bộ lông, căn bản cần y phục cũng có khái niệm xấu hổ, sau khi biến hóa cần phải chậm rãi chỉ dạy.


      Nghĩ tới đây, Hạ Lăng Vân đành phải dịu dàng : "Ngươi cũng đừng ôm chặt ta như vậy. Nhanh, mau buông tay. Ngươi phải thích y phục của ta sao? Trước khoác tạm vào." Nàng ôm như vậy, nếu để người khác thấy, có bao nhiêu cái miệng cũng thể giải thích. Ai, đứa này, về sau phải tìm mấy nữ tu sĩ chỉ dạy nàng thế nào là dè dặt, đoan trang.


      "Ở đây rất cao. Đột nhiên ta sợ bị té xuống dưới." Tuyết Hoa đáng thương nhìn Hạ Lăng Vân : "Tiên Quân, ôm chặt ta. Ta sợ hãi." xong, nàng dùng sức ôm chặt , giống như nếu buông lỏng nàng bị ngã từ cây xuống.


      Hạ Lăng Vân có cách nào rồi, đành phải dùng trường bào phủ ở phía sau lưng nàng sau đó mới từ cây nhảy xuống.


      "Tuyết Hoa, chúng ta xuống rồi, ngươi mau buông tay ra." Sau khi nhàng nhảy xuống dưới, thúc giục, hai tay giữ eo nàng, dám dùng nhiều sức.


      cây cũng phải là nơi đặc biệt tốt nha.


      Trong lòng Tuyết Hoa tiếc nuối, miệng : "Vâng." Nhìn xung quanh, nàng buông hai tay hai chân ra. Mặc dù rời khỏi vòng ôm của nàng, nhưng nàng lại duỗi tay nắm lấy ống tay áo , giống như là động vật thiếu cảm giác an toàn.


      Hạ Lăng Vân tranh thủ thời gian mở trường bào, : "Tuyết Hoa, mau mặc trường bào, nghe lời, ngoan. Làm người phải có thói quen mặc y phục."


      lần thể kích thích quá nhiều!


      Tuyết Hoa thầm nghĩ trong lòng, tò mò sờ sờ trường bào, lại đưa tới chóp mũi ngửi, sau đó nâng mặt, "Tiên Quân, bộ y phục này có mùi của người." Gương mặt nàng trăng nõn nhắn ngây thơ lại lộ ra vẻ mị câu hồn, giọng bình thản nhưng lại khiến cho người nghe mơ màng chìm trong ái muội.


      " giặt sạch rồi. Tuyết Hoa, mau mặc vào." Nhìn động tác nàng cầm trường bào của đưa lên mũi ngửui, trong lòng cảm thấy mềm mại vội thúc giục, sau đó quay mặt nhìn về phía khác.


      Tuyết Hoa cứ như vậy khỏa thân đứng trước mặt , tuy rằng bọn họ đều có ý niệm xấu, nhưng nếu bị phụ thân Tuyết Hoa phát đó chính là việc khiến người khác xấu hổ.


      Hai tay vươn ra nhét vào áo, Tuyết Hoa : "Ta mặc rồi" (*^__^*) hì hì. . .


      Hạ Lăng Vân quay sang, lập tức : "Ngươi mặc sai rồi, xoay người, tay trái xỏ vào ống tay áo trái, tay phải xỏ vào ống tay phải." là, khó trách đời rất ít sư phụ thu đồ nhi khác giới tính, há ra sư phụ chỉ bảo đồ đệ khác giới tính quả nhiên tiện. Nếu có Lệ Quân Hoa ở đây tốt rồi, nàng ta có thể thay chiếu cố Tuyết Hoa, đồng thời thuận tiện dạy bảo tri thức của thiếu nữ nhân loại.


      Tuyết Hoa ngoan ngoãn rút tay xoay người, đưa tay vào trong áo, : "Ta mặc rồi. Tiên Quân, thoải mái nha, muốn mặc."


      " được, làm người phải mặc y phục."


      Hạ Lăng Vân , lần nữa xoay mặt, thấy nàng mặc đúng y phục, nhưng vẫn tùy tiện để trường bào lỏng lẻo người, đành phải dạy nàng, "Tuyết Hoa, ngươi lấy sợi dây bên trong vạt áo phải cùng sợi dây bên trong vạt áo trái buộc lại, sau đó lấy vạt áo bên phải rồi dùng dây lưng ở phía dưới eo thắt lại."


      " biết. Nghe hiểu." Tuyết Hoa rất thản nhiên , giang hai cánh tay , "Người bảo ta mặc y phục, vậy ngươi giúp ta mặc ." Lệ Quân Hoa dạy nàng rồi, nhưng mà, ha ha, nàng là hồ ly nha, Hạ Lăng Vân thể ép nàng lập tức học xong cách mặc y phục.


      Nàng ngây thơ nhưng lại lộ ra vẻ quyến rũ mị hoặc, trường bào nam tử màu xanh khoác bả vai nhắn trắng nõn của nàng lại càng tăng thêm vẻ quyến rũ.


      Vẻ mặt Hạ Lăng Vân bối rối, nhưng rất nhanh chóng tỉnh táo lại, nghiêm túc : "Ta chỉ giúp ngươi mặc lần. Ngươi phải nhớ kĩ trình tự mặc, và phương pháp thắt dây." Cách mặc áo ngoài của nam và nữ giống nhau, về phần nội y, vẫn là sau này hãy , dù sao ở đây cách nào có.


      Nhìn chớp mắt, tâm như có dòng nước ấm chảy qua, bắt đầu dạy nàng mặc áo khoác, mặc kệ cảm giác kì lạ khi Tuyết Hoa uốn éo người khiến ngón tay chạm vào da thịt nàng. Áo bào của mặc người Tuyết Hoa giống như đứa trộm mặc áo người lớn, nhưng giờ là bên trong huyễn cảnh, bọn họ đành cố khắc phục.


      Cuối cùng lấy ra đai lưng màu xanh buộc vào vòng eo nhắn của nàng, Hạ Lăng Vân : "Ngươi mặc tạm. Đợi lúc gặp được Lệ Nhi, hoặc Lệ Quân Hoa, ngươi hãy hỏi hai người cách mặc nữ trang." Thiên hồ Lệ Nhi có thể thuần thục biến hóa, khẳng định có nhiều nữ trang, Tuyết Hoa muốn mặc đồ của Lệ Quân Hoa, có lẽ tạm chấp nhận y phục của muội muội ruột.


      Tuyết Hoa cười hì hì đưa tay chạm vào áo, " là phiền phức." Định lực của nam thần quả kinh người, nàng cố ý dùng thân thể cọ xát vào tay , vậy mà vẫn đổi sắc. Định lực của kinh người như thế, nàng liệu có thể chiếm lấy lòng của ?


      Lôi kéo trường bào màu xanh, nàng chu miệng : "Tiên Quân, quần áo ma sát vào người thoải mái, tay cử động cũng tự nhiên." Trời sinh hồ ly có lông che chắn, nàng quen mặc y phục.


      Nhấc chân lên, nàng : "Tiên Quân, chân ta đau nhức, giống như có các gì đó đâm vào."


      Hạ Lăng Vân cúi người, lập tức nhìn thấy đôi chân tuyết trắng tinh tế, mười ngón chân nhắn móng chân màu hồng phấn óng ánh sáng cực kì đẹp.


      Hồ ly tinh, hồ ly tinh, ngay cả chân cũng mê người như vậy định lực đủ sâu nhất định bị nàng dao động.


      Trong lòng thở dài, lấy ra đôi giày vải màu xanh cỡ , "Ngươi thử đôi này xem."


      "Là của người?" Tuyết Hoa kinh ngạc , "Đôi này ." Giống như vòng đeo cổ của nàng, đây cũng là thứ mà còn sao?"


      "Đây là giày của Thanh Đường thập đồ đệ của ta, ta cũng nhớ bỏ vào lúc nào, bây giờ thấy ngươi cần đôi giày, đột nhiên nhớ tới trong vòng tay càn khôn có đôi giày như vậy, cho nên lấy ra cho ngươi thử xem."


      Hạ Lăng Vân . Vòng tay càn khôn của là di vật của vị tiền bối Thiên Linh Môn, dung lượng vô cùng lớn, cho nê tạo thành thói quen đề đổ đạc linh tinh vào đấy.


      "Đây là giầy lúc đồ đệ người mang?" Tuyết Hoa lập tức nhăn nhó : "Đây là giày bao nhiêu năm trước rồi a?" Tuy đặt trong gian trữ vật hỏng, nhưng là của lão ngoan đồng mấy trăm năm trước đó nha...


      "Ba trăm năm trước thôi." Hạ Lăng Vân bình tĩnh , "Giơ chân lên. Sai rồi, chân phải trước."


      Nâng bàn chân phải trắng nõn nhưngojc, Tuyết Hoa còn cố ý mở rộng các ngón chân. Móng chân màu hồng phấn ấp lánh giống như là ánh gương, khúc xạ ánh nắn mai.


      Tiểu hồ ly tinh, mị cốt trời sinh, giơ tay nhấc chân tự giác mà mê hoặc người khác!


      Hạ Lăng Vân nhíu mày, vẫn đưa tay nâng bàn tay lên vuốt mấy ngón chân, rồi giúp nàng giầy.


      Giầy vẫn hơn lớn, hơn nữa là còn chân trần mà , Tuyết Hoa thấy khó chịu lập tức kêu lên, "Quá lớn, ta vừa."


      Nàng cởi giày ra, rất tùy tiện giẫm chân lên bãi cỏ , "Cũng bị đau chân."


      "Tuyết Hoa, đây là cỏ, nếu giẫm lên hòn đá hoặc nhánh cỏ già cứng, chân ngươi bị thương." Bàn chân giống như trẻ con nhắn trắng nõn, nếu bị thương hay.


      "!" Tuyết Hoa kiên quyết lắc đầu , "Ta muốn đôig ìay này!" Nếu là giày của Tiên Quân, nàng .


      Hạ Lăng Vân thở dài : "Tuyết Hoa, chúng ta vẫn còn phải thí luyện đó, có khả năng ở mãi bên hồ này."


      Tuyết Hoa chớp chớp mắt giang rộng hai tay lập tức nhảy lên người Hạ Lăng Vân, : "Người ôm ta."


      Hạ Lăng Vân theo bản năng, mũi chân chúc xuống lập tức bay ra sau hơn trượng.


      "Ui da." Tuyết Hoa lảo đảo chuẩn bị ngã về phía trước.


      Hạ Lăng Vân thấy vậy chỉ có thể lập tức nhảy về phía nàng nắm lấy tay và giữ bả vai.


      "Tiên Quân, ôm ta ." Tuyết Hoa , khỏi cảm thấy xấu hổ vì bản thân mình từ thủ đoạn câu dẫn nam thần.


      Hạ Lăng Vân bất đắc dĩ, nhìn xung quanh chút , " được. Chúng ta qua bên hồ tu luyện, chờ ngươi có thể biến lại thân hồ ly, lại xuất phát." Theo tình hình vừa rồi hình người của Tuyết Hoa duy trì lâu được, có thể thấy được tác dụng của Hóa Hình Đan tốt lắm.


      Tuyết Hoa: Há hốc mồm, Tiên Quân chính là Liễu Hạ Huệ tái sinh ư, hoàn toàn coi nàng như nữ nhi, dù thế nào cũng động tâm?
      hthuqttn, xukem, Abby28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :