1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 46: chiều giới hạn


      Vẫn là nữ đệ tử, là nữ nhi nha! Trước khi nàng biến hóa, cảm giác của đối với nàng cũng chỉ có như vậy thôi.


      Tuyết Hoa phiền muộn cuộn tròn trong ngực Hạ Lăng Vân, chút hứng thú đối với cảnh đẹp dưới mặt đất.


      Khóe miệng Hạ Lăng Vân cong lên, dịu dàng : "Ngủ ." Đứa này tư tưởng quá phức tạp, có lẽ nên đối xử với nàng như tiểu nữ hài rồi.


      Bị câu "Ngủ " dịu dàng của thuyết phục, lập tức Tuyết Hoa cảm giác mỏi mệt, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.


      lần chợp mắt này tới tận nửa đêm, Tuyết Hoa tỉnh lại, Hạ Lăng Vân ở cạnh nàng nhắm mắt tu luyện, trước mặt nàng để trái cây mà nàng thích ăn nhất.


      Biết thể quấy rầy , Tuyết Hoa đứng lên, áp áp chân, duỗi người, sau đó về phía bờ sông .


      Trước quan sát bốn phía xem có gì nguy hiểm, nàng chạy tới bụi cỏ vệ sinh xong đó nhảy vào dòng sông bắt đầu săn bắn. Phóng ra pháp thuật hệ thủy bắt con cá lớn, nàng nhanh chóng nhào tới cắn mạnh.


      Đầu cá trọn vẹn xích(0.33m) con cá quẫy đạp giãy dụa trong nước, cái đuôi mạnh mẽ đập xuống nước tạo thành những bọt nước lớn. Tuyết Hoa hung hăng cắn bong bóng cá tới lúc nó chết cũng rời, thân thể nho bị con cá lớn giãy dụa khẽ lung lay.


      Ra sức bơi lên bờ, nàng nhổ ra. "Bộp, bộp, bộp" con cá ở bãi cỏ dốc sức liều mạng bật lên, nàng nhắm trúng thời gian vỗ mạnh vào đầu nó.


      Cá lớn ương ngạnh hơn cá con, bãi cỏ lại mềm, Tuyết Hoa đập hơn mười lần mới giết được con cá.


      Tuyết Hoa đưa móng vuốt, rạch bụng vứt nội tạng. Sau đó kéo nó tới bờ sông rửa sạch, tiếp đến nàng lôi nó ra cạnh bờ, nhìn bốn phía nhìn thấy hòn đá nàng kéo cá qua đó, bắt đầu phóng thích hỏa diễm nướng cá. Bây giờ pháp thuật hệ hỏa và linh lực hỏa của nàng mạnh mẽ hơn so với lúc ở dãy núi Hằng Cổ, nàng có thể dùng lửa nướng cá cho tới lúc nó chín.


      Sau khi ăn no, nàng xuống nước tắm rửa, sử dụng pháp thuật rũ bỏ nước cơ thể, chạy về ổ hồ ly mà Hạ Lăng Vân dùng quần áo làm cho nàng.


      "Tuyết Hoa, năng lực sinh tồn của ngươi càng ngày càng mạnh rồi." Hạ Lăng Vân mở mắt ra tán dương nàng.


      Sau khi Tuyết Hoa tỉnh lại săn bắt rồi ăn uống, đều dùng thần thức chú ý. Thân hình của nàng hơn phần ba so với linh hồ trưởng thành bình thường, nhưng độ hung mãnh lại cao hơn hồ ly trưởng thành mấy lần. hoài nghi ngũ phẩm Hồng Linh, chiến đấu cùng nàng cũng chưa chắc thắng.


      "Tiên Quân." Thấy mở mắt, Tuyết Hoa lập tức nhảy từ trong ổ hồ ly ra, xông vào lồng ngực , thân mật vô cùng.


      "Tuyết Hoa, ngươi nên tu luyện rồi." Hạ Lăng Vân nhấc bổng tiểu gia hỏa bám người này để qua bên. vừa mới nghĩ nàng trưởng thành hơn rất nhiều, nháy mắt lại biến thành hồ ly dính người.


      "Vâng, Tiên Quân." Tuyết Hoa bị Hạ Lăng Vân xách tới ổ hồ ly, đành ổn định cảm xúc chuẩn bị luyện công.


      Tu luyện, tu luyện, tu luyện, nàng mau chóng tiến giai, nhanh chóng biến hóa, lúc ấy mới có thể mê hoặc nam thần!


      Bảy tám ngày sau, bầu trời Tuyết Hoa cảm nhận được khí có chút hơi nước mằn mặn, nhìn thấy màu xanh lam của biển cả.


      "Biển, Tiên Quân, đây là biển." Nàng kích động kêu lên. Trước khi xuyên , nàng cũng chỉ nhìn thấy biển qua ti vi và hình ảnh.


      Gió biển thổi phần phật, bên bờ cây cối nhàng lắc lư, "Rì rào, rì rào, rì rào." Sóng nước từng lớp từng lớp dạt vào bãi cát, phát ra thanh. Bầu trời rộng lớn, ánh nắng tươi sáng, bách điểu bay lượn, các loại thanh đan xen tạo ra gian đầy sức sống.


      "Biển là nơi cuối cùng mà dòng sông chảy tới. Tuyết Hoa, biện pháp dùng chậu gỗ theo dòng sông chảy ra biển của ngươi rất có thể thực ."


      Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa đáp xuống : "Ta vội, ngươi chơi , nhận thức xung quanh. Nhưng mà phải cẩn thận, đừng để sóng cuốn ." Cần để cho nàng nhận thức tự nhiên.


      " có gặp nguy hiểm." Tuyết Hoa tự nhủ, bốn chân vừa chạm đất chìm vào trong cát mềm. Nàng cẩn thận từng li từng tí rút chân lên chậm rãi bò, lưu lại những vết chân sau lưng.


      Biển cả, tràn ngập linh khí thủy, phong. Chim biển tự do bay lượn, vô số con cá nàng biết tên bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng còn diễn ra đại chiến sinh tồn.


      Nàng đứng trước con sóng ngẩng mặt cảm thụ. Sóng biển lần lại lần đánh trôi dạt cát dưới chân nàng, nàng chạy chậm dọc theo bãi cát, thỉnh thoảng dừng lại quan sát những sinh vật biển bị trôi dạt lên bờ. Cá con, tôm , cua , rùa ... còn có vỏ sò.


      Bên trong có trân châu sao? Sò vốn là hải sản, hương vị rất ngon.


      Nàng nhịn được tò mò, nhìn thấy vò sò lớn mặt biển liền chạy tới. Vừa vặn vỏ sò này nửa mở, nằm bãi biển, nàng tò mò đưa móng trái vào, nhanh chóng dùng sức tách vò sò ra.


      "Bốp."


      Con sò bị quấy rối lập tức khép miệng lại.


      Mở ra cho ta, há miệng ra cho ta!


      Tuyết Hoa hung hăng so tài với con sò, hai chân trước dẫm nát sò biển.


      Thịt sò biển ăn như thế nào?


      Nàng quay đầu tìm Hạ Lăng Vân, thấy đứng đàng xa lại gần liền cúi đầu liếm thịt sò.


      Nước biển mặn lại chan chát, còn có chút tanh.


      Lập tức Tuyết Hoa hết hứng thú ăn, bỏ qua con sò. biết vỏ của nó có bị nàng làm hỏng như vậy liệu còn sống .


      Sau khi phủ sạch cát, Tuyết Hoa nhanh chóng chạy về phía Hạ Lăng Vân.


      Trong lúc đó, "Ngao_ đau quá, ta bị kẹp" Nàng hét ầm lên, ngã xuống. Vừa vặn cơn sóng biển dâng lên, khiến nàng ướt sũng.


      Nhanh chóng đứng dậy xem, Tuyết Hoa phát mình bị con cua cực lớn kẹp.


      Dám kẹp ta!


      Nàng dùng chân trái trước hung hăng giữ con cua, dùng hàm răng cắn con cua tiểu nhân, rồi dùng lực lôi xuông. Sau đó để ý chân đau nhức, cắn nát cái càng cua, rồi kéo nó khập khễnh chạy về phía Hạ Lăng Vân.


      "Tiên Quân, ta bị con cua lớn kẹp." Nàng ủy khuất kêu lên, gương mặt hồ ly xụ xuống chực khóc.


      Đứa này, ràng tâm ngoan thủ lạt cắn nát hai càng và chân cua, còn mang theo con cua tàn phế tới cáo trạng.


      Hạ Lăng Vân thầm lắc đầu trong lòng, cúi người bẻ cái càng cua kẹp nàng ra, giải cứu chân phải của tiểu hồ ly.


      Sức con cua lớn, chân nàng bị rách da chảy máu.


      Nhanh chóng dùng pháp thuật xua tan nước biển người, Tuyết Hoa khóc lóc kể lể: "Tiên Quân, ta đau quá, còn chảy máu."


      Hạ Lăng Vân lấy hồ lô ra rửa sạch chân cho nàng, sau đó xoa tầng thuốc mỡ màu xanh lá.


      Tuyết Hoa nhúc nhích chân trước, ngạc nhiên : "Tiên Quân, thuốc mỡ của người bôi tốt, chân ta còn đau nữa."


      Hạ Lăng Vân : "Đây là Ngưng Cơ Cao cao cấp dùng cầm máu, về thương như ngươi, nửa ngày sau là khôi phục như ban đầu."


      "Cảm ơn Tiên Quân." Tuyết Hoa ngẩng mặt lên rất lễ phép sau đó dò hỏi, "Tiên Quân, con cua này có thể ăn ?"


      Cua biển tất nhiên là có thể ăn, nhưng thân là tiểu hồ ly, nàng chỉ nhìn qua cua nước ngọt, chưa từng gặp con cua biển nào to như vậy.


      Hóa ra là muốn ăn, cho nên mới mang về đây. A...Cắn hết chân cua đề phòng nó chạy mất quả là sách lược tốt, Tuyết Hoa càng ngày càng thông minh rồi.


      Hạ Lăng Vân gật đầu : "Có thẻ ăn, hơn nữa còn rất nhiều thịt." Tuyết Hoa cần thông qua bản thân nhận biết về thiên nhiên và sinh vật khác.


      Tuyết Hoa cao hứng : "Ta phải ăn con cua biển lớn này." Con cua này so với những con cua nàng nhìn ở hồ Nữ Thần to hơn gấp ba lần.


      xong, nàng đột nhiên cảm thấy thân thể là lạ, quay đầu kiểm tra lúc này mới phát lông hồ ly dính bết lại, dưới lông có cát, còn có những hạt màu trắng.


      Đây là... Cát và muối?


      Nàng lập tức rũ rũ người, sau đso gãi gãi da lông, hi vọng rũ bỏ những thứ bẩn bám người xuống.


      "Tuyết Hoa, ngươi phải dùng nước ngọt mới rửa được." Hạ Lăng Vân cười dạy nàng, "Ngươi chưa tắm qua nước ngọt dùng pháp thuật làm khô lông." Mỗi lần dạy dỗ nàng luôn thấy thú vị. Tiểu sủng vật này vui vẻ và đáng nha.


      Tuyết Hoa bừng tỉnh, là muốn nàng dùng thân thể để ghi nhớ.


      Nàng ngửa mặt ủy khuất hỏi: "Vì sao người sớm?"


      Nàng nâng chân phải ra bảo: "Ta nhớ Thanh Hoa chân nhân từng thể để miệng vết thương dính nước đấy."


      "Ngưng cơ đan cầm máu cao cấp là thuốc mỡ dính nước, ngươi có thể tắm."


      Hạ Lăng Vân , "Tuyết Hoa, nơi này là biển, linh khí thủy tràn đầy, ngươi có thể ngưng tụ hơi nước trong khí để tắm." giúp nàng tạo ra nước ngọt.


      "Tiên Quân..." Tuyết Hoa oa oa ô ô gọi: Người thoạt nhìn nghiêm trang, dịu dàng thiện lương, ra rất thích đùa dai.


      "Hả? Ngươi muốn làm gì?" Hạ Lăng Vân chỉ chỉ vào mũi hồ ly của nàng , "Nhanh tắm rửa, sau đó nướng cua. Nếu ngươi làm tốt, ta nếm thử trù nghệ của ngươi."


      "Người ăn thịt cua?" Hai mắt Tuyết Hoa sáng rực.


      "Ừ, mỗi lần tới đảo Hỏa Vân, Đạo Nguyên đều mời ăn hải sản, hương vị cua nướng vùng duyên hải rất ngon, có vài lần ta đóng băng mấy giỏ mang về cho chúng đệ tử Thiên Linh Môn ăn." Hạ Lăng Vân . Đạo Nguyên nhiệt tình thiết yến, cũng nếm mỗi thứ ít.


      "Được, ta lập tức tắm rửa rồi làm cua nướng cho người. Tiên Quân, người nhất định phải ăn nha." Tuyết Hoa vô cùng vui vẻ , bắt đầu ngưng thần, sử dụng thủy linh lực triền hoán nước trong khí.


      Bồi dưỡng nàng như là đồ đệ, lại sủng nịch như tiểu sủng vật, ánh mắt của Hạ Lăng Vân tràn ngập vui vẻ.


      Đứa này, đúng là dễ bị lừa. Đùa vui với nàng, cảm giác tâm mình cũng trẻ hơn rất nhiều.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20523 others thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 47: Đến đảo Hỏa Vân


      Hỏa Vân đảo ở phía Đông Nam biển, cụ thể chỗ nào rất ít người biết , ngoại nhân chỉ biết là chỗ đó bốn phía đá ngầm, mạch nước ngầm hung hãn, đội thuyền rất khó tới gần, mọi người đảo đều dùng ngự kiếm.


      "Tuyết Hoa ngươi xem, hòn đảo dài mảnh phía xa kia chính là đảo Hỏa Vân. Cách hai mươi dặm về phía Tây Bắc còn có hòn đảo khác, gọi là Hải Giác." Hạ Lăng Vân chỉ về phía đốm đen phía trước đường chân trời.


      "Hóa ra đảo Hỏa Vân cách đất liền xa." Tuyết Hoa , cảm thấy xấu hổ vì ý nghĩ hão huyền trước đó của mình. Biển cả mênh mông, cho dù nàng là linh hồ linh căn thủy hỏa, còn có thẻ trữ vật, cũng có cách nào phiêu lưu mặt biển mấy năm.


      "Đảo Hỏa Vân, Hải Giác chính là nơi xa nhất mà tu sĩ đại lục Ngũ Nguyên tới thăm dò. Xa hơn đảo Hỏa Vân là gì, thế giới khác hay có đảo hoặc đại lục khác, trước mắt chúng ta cũng biết." Hạ Lăng Vân . Thời cổ có rất nhiều tu sĩ ngự kiếm phi, thăm dò thế giới bên ngoài đại lục Ngũ Nguyên. Nhưng sau khi tập hợp lại các tư liệu, bọn họ phát Ngũ Nguyên đại lục chính là hòn đảo bị nước biển vây quanh, chung quanh còn có các hòn đảo .


      Tuyết Hoa giữ im lặng, nàng nghĩ rằng, tu sĩ chỉ cần bay cao, rất cao tới tầng khí quyển có lẽ phát Ngũ Nguyên đại lục là hình cầu. Chỉ là bên ngoài tầng khí quyển, tu sĩ dù là cửu phẩm thiên tôn cũng có cách nào sống!


      Đảo Hỏa Vân càng ngày càng gần, Tuyết Hoa thấy được phần đuôi của hải đảo phía Đông Nam loáng thoáng bốc khói.


      Á, đảo Hỏa Vân là miệng núi lửa hoạt động?


      Tuyết Hoa lập tức bị dọa toàn thân đổ mồ hôi. Lá gan tu sĩ đảo Hỏa Vân cũng quá lớn, tự nhiên chạy tới miệng núi lửa để tu luyện trường kì. Nếu núi lửa bộc phát, hòn đảo chìm vào đáy biển, lúc núi lửa bộc phát có khí độc, cũng đánh ngã các tu sĩ ngự kiếm.


      "Tuyết Hoa, đó là ngọn núi lửa hoạt động, nhưng mà gần ba vạn năm vẫn phun trào ở quy mô như vậy, cho nên Cao tổ phụ của Đạo Nguyên mới tu kiến Hỏa Vân Cung đảo Hỏa Vân, lúc này tiến hành tu luyện phong hỏa linh lực."


      "Núi lửa phun trào có khí độc, nhưng vì hỏa Vân Cung luyện pháp thuật hỏa, lại có pháp thuật phong cấp đại sư tọa trấn, cho nên khói độc vĩnh viễn thể thổi về hướng đảo Hỏa Vân." Hạ Lăng Vân giải thích , mặc kệ nàng hiểu hay hiểu. Dù sao nàng cũng cùng , ba trăm, năm trăm năm nữa cũng xuất hành mình.


      Khoảng cách tới đảo Hỏa Vân chỉ còn ba dặm, Hạ Lăng Vân thấy được ngũ thải linh quang treo miệng núi lửa. Linh quang này nhìn từ xa chỉ lớn hơn khuôn mặt chút. Hồi tưởng các truyền thuyết về Thái Hư Huyễn Cảh, cẩn thận từng li từng tí cách xa vòng linh quang quan sát, sau đó mới phát ngũ thải linh quang này là hình cầu cực lớn đường kính chừng ba trượng.


      "A. Trong này có núi, có nước, có cây, có động vật." Tuyết Hoa kinh ngạc . Nơi này là biển, vậy Thái Hư Huyễn Cảnh cách khoảng 500m phụ cận mặt biển.


      Hạ Lăng Vân , "Đại khái là Thái Hư Huyễn Cảnh trong truyền thuyết thượng cổ rồi." cũng là lần đầu tiên thấy.


      Nhìn bốn phía, cao giọng : "Hạ Lăng Vân Thiên Linh Môn đáp ứng lời mời của đảo chủ Đạo Nguyên tới đảo Hỏa Vân, ai trông coi chỗ này?"


      Truyền thuyết bên trong Thái Hư Huyễn Cảnh có tâm quyết, pháp khí, đan dược của cửu phẩm tiên tôn thượng cổ lưu lại, còn có linh cầm linh thú thượng cổ, hấp dẫn vô số tu sĩ tới đây tranh giành, cho nên chỗ này có lẽ có người trông giữ, phòng ngừa đệ tử bổn phái vụng trộm tiến vào.


      Gần như là lập tức, rừng cây phía trước bãi biển nhanh chóng xuất mấy tu sĩ. Bọn họ chạy tới trước mặt Hạ Lăng Vân, người cầm đầu cúi chào thi lễ, "Vãn bối Vân Hiên tham kiến Lăng Vân Tiên Quân." khoảng tầm dưới ba mươi tuổi, tướng mạo cương nghị trầm ổn.


      Những người khác cũng đồng thanh : Tham kiến Lăng Vân Tiên Quân.


      "Thanh Linh bái kiến Lăng Vân Tiên Quân." con hồ ly theo Vân Hiên nhìn thấy Hạ Lăng Vân cũng cúi đầu chào hỏi.


      "Vân Hiên, miễn lễ. Thanh Linh, lâu gặp, tu vi của ngươi lại tiến bộ thêm rồi đấy." Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu .


      Hồ ly màu xanh?


      Tuyết Hoa ở trong khuỷu tay Hạ Lăng Vân dò xét con hồ ly đực này. Nó hơn hồng linh chút, nhưng khí chất văn nhã, bộ lông màu xanh nhạt, khác so với bộ lông nàng lúc bị bôi thuốc trừ rận.


      "Cám ơn Lăng Vân Tiên Quân tán dương." Hồ ly Thanh Linh được tán dương nho nhã lễ độ cúi đầu thi lễ với Hạ Lăng Vân.


      "Vân Hiên, Thanh Linh, đây là tiểu gia hỏa nhà ta, tên gọi Tuyết Hoa."


      Hạ Lăng Vân giới thiệu Tuyết Hoa, "Tuyết Hoa, Vân Hiên là đệ tử thủ tịch của Đạo Nguyên, tu vi lục phẩm. Thanh Linh là linh sủng của , ngũ phẩm linh hồ." Thấy dáng vẻ tao nhã của Thanh linh, cảm thấy hai hồ ly giống đực ở Thiên Linh Môn vẫn cần phải tu dưỡng thêm nữa.


      Quả nhiên chính là thanh hồ nhắc trước kia.


      Tuyết Hoa dè dặt : "Chân quân mạnh khỏe, chào Thanh Linh. Ta là Tuyết Hoa, lần đầu gặp mặt, nếu có chỗ chu toàn xin hãy nhắc nhở." xong nàng rất lễ phép nhìn về phía hai người cúi đầu.


      Tứ phẩm, phũ phẩm tu sĩ gọi là Chân Nhân.

      Lục phẩm tu sĩ gọi là Chân Quân.

      Thất phẩm, bát phẩm tu sĩ gọi là Tiên Quân.

      Cửu phẩm tu sĩ gọi Tiên Tôn.


      "Chúc mừng Tiên Quân, cuối cùng người cũng thu được linh sủng hợp ý rồi. Nhìn gương mặt Tuyết Hoa thông minh lanh lợi, quả tồi." Vân Hiên Chân Quân cười gật đầu.


      "Tuyết Hoa, ngươi mạnh khỏe." Thanh hồ thanh linh chậm rãi tới gần Tuyết Hoa, định biểu lộ hành động thân mật với nàng...thè lưỡi liếm bộ lông.


      Tuyết Hoa hiểu rỗ số động tác thân mật giữa hồ ly, tranh thủ thời gian nhảy lên người Hạ Lăng Vân.


      Hạ Lăng Vân thấy thế kịp thời duỗi tay ra đón được nàng, mỉm cười : "Tuyết Hoa, ngươi vẫn sợ người lạ như vậy."


      ngượng ngùng : "Thanh Linh, Tuyết Hoa vẫn là tiểu nương, nhát gan, ngươi đừng chú ý."


      Thanh Linh là lão hồ ly sống hơn bốn trăm tuổi, vừa rồi tới gần Tuyết Hoa ngửi mùi người nàng, cũng biết nàng là tiểu hồ ly giống cái, lập tức cười , "Tiên Quân, có vấn đề gì, nàng vẫn là tiểu nương." Còn vị thành niên mà tu luyện tới mức có thể chuyện, đây là thiên phú bậc nào? Hồ ly muội muội thông minh nha...


      Giới thiệu xong, Hạ Lăng Vân hỏi Vân Hiên: "Tình huống bây giờ thế nào? Có người ra ?" Tu sĩ vào cũng giới hạn ngày cuối cùng mới được ra.


      Vân Hiên cau mày hồi đáp, "Tiên Quân, sư phụ và tiểu sư muội vẫn chưa ra. Trước mắt cũng có tu sĩ nào ra." Tính từ lúc Thái Hư Huyễn Cảnh xuất tới giờ, qua hai mươi ba ngày rồi, còn có hai mươi sáu ngày, nếu bọn họ ra vĩnh viễn ra được nữa.


      Hạ Lăng Vân cau mày, "Còn có những người khác vào?" Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cổ xuất đối với tu sĩ, nhất là những tu sĩ gần hết thọ trời và tu vi tăng tiến có lực hấp dẫn rất lớn, cho dù xác định vào mười phần ra được, nhưng vẫn có người nguyện ý vật lộn đọ sức.


      "Biết được Thái Hư Huyễn Cảnh xuất , sư phụ phái người quản lý Hỏa Vân Cung, ngoại trừ Quân Hoa, và hai đông môn, sư phụ cùng nhị sư huynh vào, cách ba ngày lại có bốn vị đồng môn, cùng hai tu sĩ tu luyện ở núi lửa phụ cận đảo tiến vào."


      Vân Hiên , "Bên ngoài hải giác cũng có tu sĩ, bọn họ phát động tĩnh bên này cũng thi nhau tới, tiến vào mười ba người, còn có người khác nghe cũng chạy tới có sáu người. Tiên Quân, cho tới giờ, tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh khoảng ba mươi người, còn có sáu linh sủng."


      Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cổ thuộc vê tu tiên giới của đại lục Ngũ Nguyên , ai cũng có tư cách vào, tuy nhiên lần này nó xuất ở phụ cận đảo Hỏa Vân, nhưng chỉ cần các tu sĩ khác phái biết , chạy đến, người đảo Hỏa Vân cũng thể ngăn cản bọn họ tiến vào. Huống chi mọi người đều biết, tiến vào cửu tử nhất sinh.


      "Lúc này xuất mặt biển, bằng , tu tiên giới đại lục Ngũ Nguyên mất nhóm tu sĩ lớn rồi."


      Hạ Lăng Vân khẽ thở dài, "Hi vọng nhóm người sư phụ ngươi có thể ra." Nhưng mà dựa vào tỉ lệ ghi chép có lẽ chưa chắc ra được. Thái Hư Huyễn Cảnh quả chính là siêu đại pháp khí do đám người Tiên Tôn thượng cổ tạo ra để thu hoạch tính mạng tu sĩ đời sau mà.


      "Hi vọng." Vân Hiên Chân Quân khẽ thương cảm , sau đó cúi đầu ôm quyền cảm tạ Hạ Lăng Vân.


      "Tiên Quân đường xa khổ cực tới, xin để vãn bối dẫn người tới Hỏa Vân Cung nghỉ ngơi." . biết sư phụ viết thư cho Lăng Vân Tiên QUân, biết chắc sư phụ hi vọng nếu tiểu sư muội có thể ra, được vị Tiên Quân cường đại này bảo hộ nàng cùng bảo vật nàng mang ra.


      Hạ Lăng Vân nhìn biến hóa trong Thái Hư Huyễn Cảnh, gật đầu : "Ừ."


      Tuyết Hoa lướt qua bờ vai nhìn quanh : "Tiên Quân, cái ảo cảnh kia, ta có cảm giác, cảm giác..." Trong lúc nhất thời nàng được.


      "Tuyết Hoa, ngươi có cảm giác gì?" Hạ Lăng Vân lập tức kinh ngạc, ngoại trừ cảm thấy Thái Hư Huyễn Cảnh toát ra linh khí cường đại, còn đâu cũng cảm nhận được gì khác.


      Tuyết Hoa run run lỗ tai linh mẫn, lắng nghe trong chốc lát , "Ta cảm giác có gì đó hấp dẫn ta."


      Sắc mặt Vân Hiên và Hạ Lăng Vân trở nên ngưng trọng.


      "...Chịu đựng..." Tuyết Hoa đột nhiên sảng, "Nắm chặt ta... Đừng té xuống... Khắp nơi là băng, ta nhìn thấy..." Gương mặt nàng ngây ngốc, lăng lung tung.


      "Tuyết Hoa, Tuyết Hoa." Thấy nàng bất thường, Hạ Lăng Vân lập tức vỗ vào gương mặt nàng.


      "A, Tiên Quân người gọi ta?" Tuyết Hoa đột nhiên hồi hồn, kinh ngạc hỏi thăm.


      "Tuyết Hoa, ngươi vừa rồi cảm ứng được cái gì?" Vẻ mặt Hạ lăng Vân nghiêm túc hỏi. Người tu tiên vô cùng chú ý cơ duyên, cũng tin tưởng những loại chuyện thể tưởng tượng. Tình huống vừa rồi của Tuyết Hoa ràng là cảm ứng được tu sĩ khác gặp chuyện nguy cấp, bộc phát tinh thần lực cường đại.


      Tuyết Hoa ngẩn ngơ, cố gắng suy nghĩ lâu, xác định : " tu sĩ gò mái trái có vết sẹo ngã từ xuống, sau đó ta có cảm giác bản thân mình cũng té xuống, chung quanh rất lạnh rất lạnh."


      "Tu sĩ có vết sẹo ở gò má trái?" Vân Hiên lập tức , "Nhất định là nhị sư đệ của ta Lâm Vân Phàm rồi, chỉ có thể là ! Như thế nào lại ngã? sao ngự kiếm phi!"


      dám tin nhìn tiểu hồ ly tuyết trắng trong khuỷu tay Hạ Lăng Vân, nó gần đây mới được Tiên Quân thu làm linh sủng, lần đầu tới đảo Hỏa Vân, tại sao lại cảm ứng được sư đệ ?


      Nhị sư đệ rơi vào ảo cảnh trong núi băng sao?


      Chẳng lẽ đệ ý vượt qua được khảo nghiệm, chết rồi ư? Tiểu hồ ly cảm ứng tư duy của ai?
      Nhược Vân, chumnhoxanh, hthuqttn24 others thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Orz .-. huhu hóng quá nha. lẽ nào cái huyễn cảnh có liên quan đến Tuyết Hoa rồi.-.
      Momo1314 thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 48 Thân thế siêu cường đại của tiểu hồ ly


      Ôm tiểu hồ ly cẩn thận từng li từng tí bay cách với Thái Hư Huyễn Cảnh ba mươi thước, Hạ Lăng Vân nghiêm túc : "Tuyết Hoa, ngươi nhắm mắt lại cẩn thận cảm ứng, xem có thể cảm ứng thêm được gì."


      Tu sĩ ra khỏi huyễn cảnh, chưa từng có người nào truyền tin tức ra bên ngoài, trừ phi có người từ Thái Hư Huyễn Cảnh theo ra. Trước mắt giới tu tiên đối với tin tức về Thái Hư Huyễn Cảnh chỉ là miêu tả của sáu vị tu sĩ từng ra ghi lại, ảo cảnh bên trong người ngoài cách nào có thể tưởng tượng được, cho nên, sáu vị tu sĩ kia sau khi ra mới có thể tu luyện tới cảnh giới bạch nhật phi thăng.


      Tuyết Hoa biết Hạ Lăng Vân lo lắng cho bạn tốt của mình, toàn thân buông lỏng, nhắm mắt ngưng thần chậm rãi cảm ứng biến hóa của huyễn cảnh.


      Rất lạnh, rất lạnh, xung quanh chút hỏa linh khí nào, chỗ đó gần như là thế giới băng.


      "" đỡ nam tử bị thương gian nan chạy trong băng tuyết, biết đâu là điểm cuối.


      tới tới, đột nhiên "" ngã sấp xuống, hai tay ôm chặt lấy nam tử bị thương lăn mình sườn núi, cứ thế lăn...


      hồi quay cuồng chóng mặt...


      Lấy miếng ngọc bội hỏa linh thạch trong gian trữ vật trước ngực, "" hấp thu linh khí trong hỏa linh thạch chuyển hóa thành linh lực, sau đó nắm lấy tay của nam tử bị thương, đem nhiệt lượng từng chút từng chút chuyển qua.


      "Nhị sư huynh..." "" gọi, "Huynh tỉnh lại, kiên trì, chúng ta nhất định còn sống ra ngoài!" Giọng của "" khàn khàn, nhưng lúc này có thể nghe ra làm thanh của nữ tử.


      Nam nhân bị thương hôn mê phun ra ngụm máu, chậm rãi mở mắt, "Quân Hoa, đừng lãng phí hỏa linh thạch, ta thể liên lụy muội, chính muội hãy tự ra ngoài." xong, lấy vài viên hỏa linh thạch , "Vận may của muội gần đây rất tốt, những... thứ này có thể chống đỡ tới lúc muội rời khỏi huyễn cảnh."


      Nàng, Quân Hoa kiên định : "Chúng ta cùng tìm sư phụ, sau đó cùng ra."


      Quân Hoa, Lệ Quân Hoa! Chính là nữ nhân vật chính oan gia!


      Tuyết Hoa kinh hãi, tâm thần bối rối, sau đó cảm giác đầu vô cùng đau. "Ah~~~ đầu của ta~~~" Nàng kêu thảm tiếng, sau đó cái gì cũng biết.


      Hạ Lăng Vân và Vân Hiên Chân Quân luôn chú ý tới Tuyết Hoa, phát nàng kêu thảm thiết, sau đó thân thể run rẩy cuộn lại... biết tinh thần của nàng bị thương tổn rồi.


      Hạ Lăng Vân lập tức điều chỉnh tư thế ngồi xếp bằng , sau đó đặt Tuyết Hoa hôn mê lên đùi mình, lấy bình sứ cổ dài màu trắng, mở miệng nàng đút nàng thần dịch định linh hồn.


      Cẩn thận dùng ngón tay vuốt vuốt cổ nàng, giúp nàng uống linh dịch.



      Đợi Tuyết Hoa uống xong thần dịch, cất bình sứ rồi xoay người với Vân Hiên: "Vân Hiên, Tuyết Hoa cần tĩnh dưỡng." Tinh thần lực của Tuyết hoa bị tổn thương, phải tĩnh dưỡng tốt, nếu cả linh hồn và tinh thần bị ảnh hưởng.


      "Tiên Quân, người theo ta." Vân Hiên dám chần chờ, dẫn Hạ Lăng Quân bay lên bờ, sau đó phân phó tu sĩ đồng môn đứng trông coi, rồi dẫn Hạ Lăng Vân bay tới đảo Hỏa Vân ở góc Tây Bắc.


      Lại là mảng sương trắng, Tuyết Hoa ở dáng vẻ người cao giọng : "Là ngươi sao, nhân viên quản lí thứ n?"


      có người trả lời, nàng tiếp tục gọi vài tiếng, nghe thấy tiếng trả lời, liền nhìn trang phục của mình, phát là xiêm y cổ đại mới bắt đầu xuyên thẳng qua làn sương trắng.


      Sương trắng nhạt dần, nàng phát mình đứng tại chỗ trong sơn động. Sơn động này rất lạnh rất tối, bón vách tường có những quặng linh thạch thủy tinh thô trong suốt, mà phía trong sơn động còn có hồ nước, bên cạnh hồ nước là người nằm linh quang màu xanh tràn ngập bao quanh.


      Người này... Là nữ nhân. Nàng ta là ai? Vì sao lại xuất ở chỗ này? người nàng... Có loại cảm giác vô cùng thân thiết!


      Tuyết Hoa tự chủ được về phía nữ tử đó. người nữ tử đó mặc áo choàng trắng, tóc trắng dài trải thân thể nàng.


      Tuyết Hoa chậm rãi tới gần, bỗng nhiên nàng ta mở mắt nhìn về phía nàng.


      nương này tầm 25-26 tuổi, gương mặt tuyệt mĩ trắng nõn, con mắt hẹp dài khẽ nhíu lại ngưng tụ tia thần khí.


      "Hài tử, là con sao? Đây là... Dáng vẻ của con khi trưởng thành?


      Nàng ta kinh hỉ tham lam nhìn Tuyết Hoa, thanh suy yếu , "Hài tử, xem ra con là, người xuyên ... Thời gian và mộng cảnh, cùng ta... gặp mặt rồi."


      "Thời gian... còn nhiều rồi, ta có cách nào... tâm nhiều với con." Thiếu phụ tuyệt mĩ , "Ta là, bát vĩ Thiên Hồ... Tuyết Cơ, ta sắp hết thọ trời, khụ khụ... Lại có năng lực tấn cấp. Vì... muốn lưu lại huyết mạch, ta cường hành... Thụ thai sinh ra con, bây giờ... Thân thể đến cực hạn, sắp...sụp đổ..."


      Nàng gian nan chỉ vào con vật dưới làn tóc trắng của mình, : "Nó là hài tử mà ta...nghịch thiên sinh ra, chính là con."


      "Hả? Là ta?" Tuyết Hoa kinh ngạc . Đó là con hồ ly màu trắng mới sinh bộ lông vẫn còn thưa thớt.


      "Khụ khụ." Thiếu phụ ho lên hai tiếng, yếu ớt , "Ta nghe ... Thiên hồ nhất mạch cất dấu, thời gian xuyên ... cùng năng lực mộng cảnh, thấy con, ta tin tưởng. Hài tử, may con có thể... trưởng thành."


      "Hài tử, ta dự cảm... Chính bản thân mình dừng lại ở cảnh giới bát phẩm, khụ khụ... Cho nên... cưỡng ép mình sinh ra con."


      Tuyết Cơ thở gấp , "Con vốn sinh ra yếu, lại là... con của người và hồ, cho nên, khụ khụ... kịp."


      Vừa xong, linh quang xung quanh thân thể thiếu phụ nhanh chóng bay ra.


      Đây là tượng linh khí tiêu hao.


      "Hài tử, phụ thân con gọi là... Hạo Linh... Lực lượng của ta, còn có máu thịt của ta... Đều...phong ấn... trong thân thể con tạo điều kiện cho con phát triển, nếu ... con thể sống lâu..."


      Nàng đứt quãng, linh quang lúc này tản ra bên ngoài mà chậm rãi ngưng tụ.


      "Dùng máu thịt của bát phẩm Thiên Hồ Tuyết Cơ làm vật tế, dùng ý chí linh hồn ra sức, phong ấn!" Tuyết Cơ đột nhiên cao giọng, linh quang màu xanh bùng phát đậm đặc.


      Tuyết Hoa chịu được nhắm mắt. Đợi đến lúc nàng mở mắt ra. Tuyết Cơ hoàn toàn biến mất, chỗ đó chỉ còn tiểu hồ ly tuyết trắng bộ lông cũng dày hơn.


      Hồ ly trong chớp mắt biến lớn gấp đôi, nhưng nó vẫn còn rất , liệu có năng lực tự sinh tồn mình sao?


      Tuyết Hoa hoài nghi, nếu như nàng là tiểu hồ ly, vậy tiểu hồ ly kia chết rồi, sau đó xuyên tới trở thành Tuyết Hoa tại.


      Mẫu thân vĩ đại, mẫu thân đáng thương...


      Nương...


      Trong lòng Tuyết Hoa trào lên bi thương, nhịn được rơi lệ. Nàng thừa nhận trong kiếp này làm hài tử của Bát vĩ thiên hồ Tuyết Cơ, nàng đau lòng vì tình thương của mẫu thân phong hoa tuyệt đại.


      "Tuyết Hoa, Tuyết Hoa." Hạ Lăng Vân luôn ngồi bên giường, chờ đợi nàng tỉnh lại. Nghe được nàng khóc nức nở, trong miệng kêu nương, nhịn được thấp giọng gọi nàng, vỗ vào gương mặt nhắn của nàng.


      Mở con mắt tràn ngập lệ, Tuyết Hoa nghẹn ngào , "Ta mơ thấy nương ta, người chết rồi."


      Nương của Tuyết Hoa? Người đó có thể là lão hồ ly có tu vi rất cao, nếu nó cũng thể sinh ra Tuyết Hoa với thân thể như vậy.


      Hạ Lăng Vân đưa tay ôm nàng vào trong ngực, dịu dàng vuốt bộ lông nàng, giọng hỏi: "Ngươi nằm mơ. Ngươi có thể nhớ nương ngươi? Nàng là bạch hồ ly sao?" vẫn nghĩ rằng Tuyết Hoa có chủ nhân, xem ra phải là có chủ nhân, mà là có nương.


      "Nương ta, rất đẹp, người người gọi Tuyết Cơ, là Bát vĩ thiên hồ."


      Tuyết Hoa chôn trong lồng ngực nghẹn ngào , "Thọ trời của người hết, vì kéo dài huyết mạch thiên hồ mới nghịch thiên sinh con, sinh ra ta. Tiên Quân, ta vừa ra đời nương ta chết rồi."


      Hạ Lăng Vân vốn nhìn quen sinh li tử biệt vuốt ve Tuyết Hoa, nhàng khuyên nhủ, "Ngươi chính là tính mạng kéo dài của nương ngươi ở thế giới này, ngươi phải cố gắng tu luyện, trở thành cửu vĩ thiên hồ." Hóa ra tiểu hồ ly là thiên hồ, khó trách có linh tính như vậy.


      Tuyết Hoa ngẩng đầu lên : "Tiên Quân, ta phải là Thiên Hồ thuần túy."


      Hồ ly lai tạp? có vấn đề gì.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười , "Ngươi là tiểu hồ ly Tuyết Hoa của ta." trợ giúp nàng, cùng nàng tu luyện.


      Tuyết Hoa chân thành : "Cha ta là người. Ta là con của người và hồ ly."


      "Người? Ngươi là hài tử của bát vĩ Thiên Hồ và nhân loại!" Dù Hạ Lăng Vân trải qua vô số mưa gió vô số chuyện kì là cổ quái, cũng nhịn được bị chấn động.


      Trong giới tu tiên ở đại lục Ngũ Nguyên, tu vi linh lực càng cao tuổi thọ càng dài, đồng thời, khả năng sinh con bị giảm xuống. Những... tu sĩ thế gia kia, cũng là phần lớn kết hôn khi ở phẩm giai nhị phẩm, mà bọn họ sau khi tu luyện tới hậu kì, cũng thể sinh ra hài tử. Tu sĩ như thế, động vật tinh linh quái cũng đồng dạng.


      Thiên Hồ tu luyện ba ngàn năm mới có được thất vĩ, Cửu vĩ theien hồ phải tu vạn năm. Tuổi thọ của bát vĩ thiên hồ cũng ở tầm đó. Khó trách nàng là nghịch thiên sinh hài tử, bời vì theo tuổi thọ và tu vi của nàng, có khả năng sinh ra hậu đại.


      Hóa ra Tuyết Hoa là nửa người nửa hồ, cho nên có cách nào kí khế ước linh sủng với nàng. Bởi vì khế ước linh sủng chỉ tồn tại với tu sĩ nhân loại và tinh linh quái bị phụ thuộc, Tuyết Hoa lại tính là người cũng thể tính là tinh linh quái.


      "Tiên Quân, ngươi biết Hạo Linh ? Nương cho ta biết tên phụ thân." Tuyết Hoa nhàng hỏi. Phụ thân, người là tu sĩ sao? Được bát vĩ thiên hồ để ý, chắc phải là người bình thường.


      Bát phẩm thiên hồ cho dù mượn giống sinh con cũng nhìn trúng nam nhân bình thường. Hạo Linh... Hạo Linh... Hạo Linh tiên tôn? Tuội thọ ba nghìn đến vạn năm, bát vĩ thiên hồ và Hạo Linh tiên tôn...


      Hạ Lăng Vân nhíu mày nhớ lại, sau đó kinh ngạc : "Thời gian đúng!"


      "Hả?" Tuyết Hoa kinh ngạc .


      "Hạo Linh tiên tôn trở thành cửu phẩm tiên tôn vào hơn bảy ngàn ba trăm năm trước." Hạ Lăng Vân dám tin , "Tuyết Hoa, nếu như Hạo Linh tiên tôn là phụ thân của ngươi, ngươi bây giờ cõ lẽ hơn bảy nghìn tuổi. Cho nên, phụ thân ngươi chắc phải là người." Bởi vì cửu phẩm tiên tốn mấy ngàn mấy vạn năm mới xuất vị, cho nên mỗi người đều được các tu sĩ tu tiên giới ở đại lục Ngũ Nguyên ghi lại, thành đối tượng cho tất cả tu sĩ sùng bái.


      Hơn bảy nghìn tuổi!


      Tuyết Hoa bị dọa suýt chút nữa ngất. Nếu như Hạo Linh tiên tôn là phụ thân nàng, nàng là lão hồ ly tinh hơn bảy nghìn tuổi! Hạ Lăng Vân còn chưa tới chín trăm tuổi...


      " biết nguyên nhân gì Hạo Linh tiên tôn phi thăng, bảy ngàn hai trăm năm trước tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh. Người và hầu hết các tu sĩ tiến vào huyễn cảnh đều ra."


      Hạ Lăng Vân , "Tuyết Hoa, chắc phụ thân ngươi chỉ có danh tính trùng hợp với vị tiên tôn đó thôi."


      "Ta biết." Tuyết Hoa run rẩy lỗ tai, "Những chuyện này là do ta mơ thấy, ta vừa sinh ra, thân thể nương sắp chịu được. Vì để ta sống sót, nương dùng thân thể và linh hồn làm ra phong ấn, sau đó ta nhìn thấy tiểu hồ ly vừa sinh ra bộ lông còn tưa thớt chớp mắt biến thành tiểu hồ ly. Sau đó, người lay ta tỉnh lại."


      " người của ngươi quả có phong ấn, xem ra chuyện trong mộng là . Về việc phụ thân ngươi, chúng ta tìm hiểu." Nếu là tu sĩ nhân loại ưu tú, có lẽ có khả năng tra ra, nếu chỉ là người bình thường, theo tuổi của Tuyết Hoa có lẽ người nọ sớm vùi sâu vào đất vàng rồi.


      Hạ Lăng Vân vuốt ve bộ lông của nàng : "Ngươi còn đau đầu ?" Bây giờ Tuyết Hoa chuyện càng ngày càng lưu loát, và nàng gần như có chướng ngại giao tiếp.


      " đau nữa." Tuyết Hoa lắc đầu, , "Ta đói bụng."


      " đau là tốt rồi." Hạ Lăng Vân , "Ngươi ngủ ba ngày, tất nhiên là đói bụng."


      Lấy trái cây ra đưa tới miệng nàng, : "Ngươi ăn trước, ta mang ngươi ra ngoài ăn hải sản. Người ở Hỏa Vân cung đợi ngươi tỉnh lại, hi vọng có thể hiểu hơn chuyện ngươi cảm ứng ở Thái Hư Huyễn Cảnh."


      "..." Tuyết Hoa chu chu miệng, nàng muốn , muốn để Hạ Lăng Quân khắc sâu ấn tượng với Lệ Quân Hoa, nhưng mà đây là Hỏa Vân Đảo người tiến vào là đồng môn của họ, nàng thể .


      Vì cái cọng lông gì mà tinh thần lực của nàng lại cảm ứng được Lệ Quân Hoa? Nàng và nàng ta có chút quan hệ huyết thống gì.


      Nhân viên quản lí thứ n, ngươi ra đây, chúng ta chuyện.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20524 others thích bài này.

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Ngày càng hay

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :