1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 44: Tình dần dần sâu


      Ăn xong quả long tiên, Tuyết Hoa duỗi duỗi đầu lưỡi phấn nộn liếm nước trái cây sót ngoài miệng, vẻ mặt tự hào : " chút cũng lãng phí." Mỗi giọt nước trái cây của quả long tiên đều chứa linh khí, tuy nàng có thần khí quan tâm tới chút linh khí ít ỏi kia, nhưng hương vị nước trái cây ngọt ngào lại có chút chua , nàng nỡ lãng phí.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười : "Tu luyện ." xong, nhắm mắt lại bắt đầu khóa tu hàng ngày.


      Tuyết Hoa chạy về phía ổ hồ ly mà Hạ Lăng Vân dùng quần áo làm tạm cho nàng bắt đầu gọi thần khí ra đặt dưới thân, nhanh chóng tu luyện.


      Bên dòng suối , hai luồng linh quang xuất , là màu xanh lá đậm đặc, là hỗn hợp đổ và xanh lá, đồng thời có linh quang màu sắc khá kì lạ.


      Bởi vì tu vi linh lực của Hạ Lăng Vân cao thâm, nên khóa tu luyện hàng ngày của cũng dài hơn, tu vi linh lực của tiểu hồ ly so với thấp hơn, nhưng có thần khí, nên sau khi trăng lên c ũng hoàn thành khóa tu luyện hàng ngày.


      chỗ khác chơi? Được rồi, lông động vật rất dễ bị nhiễm bẩn, nàng sạch thế này nên chui vào bụi cỏ, vẫn nên nằm sấp ở đây ngắm mĩ nam a.


      Trong lòng tiểu hồ ly Tuyết Hoa thầm quyết định, mang theo tâm tình thưởng thức quan sát Hạ Lăng Vân.


      Dưới ánh trăng sáng, bên trong linh quang màu xanh lục đậm đặc, thân áo bào trắng hai mắt khép hờ, gương mặt tuyệt mĩ bình thản, mái tóc dài như mực xõa tung trước ngực và sau vai .


      Nam thần, nam thần của ta, ta thích... , ta chàng, khi nào chàng mới có thể ta? phải là sủng vật hay thích hài tử, mà là tình nam nữ?


      Thân thể hồ ly chết tiệt, lúc nào nàng mới có thể trưởng thành?


      Nhưng mà, sau khi nàng trưởng thành biến hóa, liệu có để ý chủng tộc, nảy sinh tình nam nữ với nàng?


      Cho dù thế nào, nàng cũng phải dũng cảm theo đuổi , vận lộn đọ sức với tình !


      Ngồi trong áo choàng của Hạ Lăng Vân, Tuyết Hoa giơ móng vuốt trái lên trời thầm thề: Vì tình nam thần, nàng phấn đấu ngừng.


      Chân trời phía đông dần dần xuất tia sáng, Hạ Lăng Vân thu công, nhìn hai mắt tiểu hồ ly mở lớn nhìn mình chăm chú, giống như là trung khuyển si ngốc nhìn chủ nhất, giống như là tín ngưỡng duy nhất của nàng, giống như vì nàng chờ đợi tới thiên trường địa cửu, trong lòng cảm thấy ấm áp.


      "Tuyết Hoa, ngươi nghĩ gì?" nhàng hỏi, hai con mắt đen đầy trìu mến.


      "Nghĩ tới người, lâu gặp người, ta nhớ người." Tuyết Hoa xong, nhảy tới chỗ , ý định bò lên đùi .


      "Tuyết Hoa, đứa này." Hạ Lăng Vân cười , khẽ lắc đầu, uyển chuyển , "Về sau ngươi trở trành thục nữ, thể tùy tiện bò lên thân người khác." ngăn tiểu hồ ly định bò lên người mình, nhấc nàng để sang bên cạnh.


      "Ah, vì sao? Oa, ô ô ô..." Tuyết Hoa lập tức kêu lên.


      " tiếng người." hiểu tiếng hồ ly Hạ Lăng Vân , tiện tay lấy ra viên đan dược giúp tăng cường cơ thể, bỏ lớp sáp bao bên ngoài nhét vào miệng nàng.


      Đầu lưỡi Tuyết Hoa khẽ cuốn, ăn dược hoàn vẻ mặt đau khổ : "Vì sao, ta thích người, vì sao thể leo lên người?" Sao cho nàng ôm? chuyện thục nữ với con hồ ly, đúng là chuyện cười!


      "Tuyết Hoa, ta hi vọng ngươi trở thành hồ ly thục nữ cử chỉ lời ôn nhu tao nhã." Hạ Lăng Vân , linh hồ Mị nhi được giáo dưỡng cũng tệ lắm, nhưng mà hi vọng nếu được giáo dưỡng nàng càng văn nhã hơn, cao quý hơn, tương lai trở thành hồ ly có tri thức ưu nhã hiểu biết.


      "Ta là hồ ly tinh, ta là hồ ly tinh." Tuyết Hoa khó chịu bắt đầu ồn ào... thân thể nhắn cố leo lên đùi .


      Thấy có ý định ngăn cản, nàng bám hai chân trước vào, sau đó thấy từ chối, nàng lập tức nhảy lên đùi nằm lên đùi , móng vuốt bám chặt áo bào .


      Ánh mắt, hành động lén lút của nàng Hạ Lăng Vân nhìn ràng, nhịn được nở nụ cười, giả vờ giận dữ : "Được rồi, ngươi còn ."


      Động vật dù có linh trí thế nào, nhưng trí lực vẫn phát triện chậm chạp, thậm chí linh cầm linh thú mấy trăm năm đều duy trì ở trạng thái trẻ , cần quá nghiêm khắc với nàng.


      Nhìn vầng sáng phía Đông bầu trời, Hạ Lăng Vân lấy hồ lô trong vòng càn khôn, mở nút, sau đó lấy ra mấy quả trái cây cùng khối bánh đậu xanh.


      Thấy hai con mắt của nàng dõi theo trái cây mình lấy ra, Hạ Lăng Vân mỉm cười đưa nàng hai quả.


      Tuyết Hoa nhận lấy trái cây nam thần cho vừa ăn vừa hỏi: "Mỗi lần người chỉ ăn chút, làm sao?" Cùng chỗ, nàng chưa từng ngừng quan sát. Lúc ở Vong Trần Cư, Thường Đức Thường Hưng nấu cơm, mỗi lần chỉ ăn non nửa chén cơm và canh.


      "Thân thể của ta trải qua tẩy rửa linh lực và rèn luyện, đối với khả năng hấp thụ đồ ăn rất cao, đồng thời thân thể cũng như tinh linh thảo mộc có thể hấp thu năng lượng của thiên nhiên, cho nên chỉ cần có cường độ chiến đấu cao, cần phải ăn uống nhiều."


      Hạ Lăng Vân bình tĩnh . Nếu cơ thể của còn cần đồ ăn, tất cả năng lượng thông qua thân thể trực tiếp hấp thu từ tự nhiên, lúc đó có thể đạp phá hư , bạch nhật phi thăng rồi.


      Tiên nhân tu luyện tới trình độ nào đó màng khói lửa nhân gian?


      Thế nhưng mà nàng nhớ thần thoại xưa tiên nhân ăn gan rồng tủy phượng, ngọc dịch quỳnh tương, ở hội bàn đào của Vương Mẫu nương nương?


      Tiên nhân cũng ăn uống có dục vọng. Ngọc hoàng đại đế còn cùng Vương mẫu nương nương sinh ra thất tiên nữ, cho nên tiên nhân cũng có thất tình lục dục.


      Tuyết Hoa nhàng đong đưa cái đuôi lông xù.


      Mặc kệ thân thể nam thần thế nào, thất tình lục dục phai nhạt ra sao, dù sao nàng , luôn ở cùng . Nhân viên quản lý thứ n vì Lệ Quân Hoa mà thần hồn điên đảo, điều này thất tình lục dục của còn chôn sâu tận bên trong, tới thời điểm bạo phát ra.


      Nhìn thấy nàng yên tĩnh như vậy, Hạ Lăng Vân ăn xong bánh và trái cây lau tay, rồi dùng ngón tay chải bộ lông dầy của nàng.


      "Ô~~~" Tuyết Hoa phát ra tiếng kêu rầm rì thích ý trong cổ họng, khẽ nhắm hai mắt hưởng thụ dịu dàng của nam thần.


      "Tuyết Hoa, trời sáng." lâu, Hạ Lăng Vân , nếu có Tuyết Hoa, tới khi nào gặp tòa thành trì nghỉ ngơi lát rồi sau đó xuất phát.


      Nhưng mà cũng phải quá gấp, vì lúc Đạo Nguyên viết thư cho Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cổ mới xuất ngày, tính toán thời gian cho tới hôm nay cũng có mười ba ngày, có thể tới đảo Hỏa Vân trước thời điểm Thái Hư Huyễn Cảnh đóng lại, đón Đạo Nguyên và đệ tử .


      lòng hi vọng, mình có thể gặp lại bạn hữu và nữ hài tử mình từng gặp mặt, khỏe mạnh rời khỏi huyễn cảnh.


      "A..., Tiên Quân, chúng ta nên xuất phát." Tuyết Hoa bất đắc dĩ .


      Xem ra có cách nào ngăn cản Hạ Lăng Vân và Lệ Quân Hoa gặp mặt, nàng chỉ có cách nhìn theo tình thế mà hành động.


      Bầu trời u, gió to, phía Đông mây đen cuồn cuộn, Tuyết Hoa rất vui vẻ mà kêu lên: "Tiên Quân, trời sắp có mưa và sét rồi." Nếu như chỉ là mưa , Hạ Lăng Vân dùng pháp thuật tránh nước, phi hành ở tầng thấp. Nhưng nếu trời mưa to, còn có sét, cần phải dừng lại đợi cơn dông qua .


      "Ừ." Hạ Lăng Vân khẽ xoay mặt nhìn về phía Bắc : "Ở kia có tòa thành, chúng ta tới nghỉ ngơi." xong, ôm Tuyết Hoa phi nhanh về phía thành trì.


      Cuồng phong cuốn bụi đất, nhánh cây kêu rắc... rắc... lay động kịch liệt, người đường cũng biết gió bão tới nhao nhao chạy vào trong thành. Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa từ cao lướt qua tường thành, sau đó nhanh chóng đáp xuống chỗ vắng ít người chú ý trong thành.


      Sau đó tùy tiện lấy ra tay nải màu xanh ngụy trang thân phận, Hạ Lăng Vân : "Chúng ta tìm trà lâu tránh mưa." Mây đen càng lúc càng gần, giống như là sắp tới đỉnh đầu, có thể cảm nhận được mưa và mây đen ngưng tụ điện lôi. Công kích của lôi lực so với hỏa chỉ mạnh hơn chứ yếu, thiên lôi chính là kiếp nạn mà tu tiên giả gặp phải trước khi muốn đạp phá hư .


      Chân trước của tiểu hồ ly bám vào cánh tay đầu nhìn quanh bốn phía, sau đó , "Chỗ đó có trà lâu."


      Nhìn hình ảnh ấm trà với lá trà thêu lá cờ màu đỏ tung bay trước cửa trà lâu.


      "Ngươi phân biệt được ấm trà và bầu rượu? thông minh." Hạ Lăng Vân tán dương sờ sờ đầu nàng , "Tuyết Hoa, từ giờ ngươi đừng tiếng người, cẩn thận dọa sợ người khác." Nhân loại luôn sợ hãi sinh vật mà mình biết, đối mặt với hồ ly tinh trong truyền thuyết càng sợ hãi thôi.


      "Vâng." Tuyết Hoa lập tức , "Oa, ô."


      "Bé ngoan." Hạ Lăng Vân mỉm cười , về phái trà lâu cách đó bảy tám chục bước.


      hai bên đường, rất nhiều tiểu thương vội thu dọn sạp hàng, xung quanh là người lại nhốn nháo.


      "Rào, rào rào..." Trong lúc cơn mưa tới, người đường sợ hãi, nhanh chóng chạy vào mái hiên tránh mưa.


      Hạ Lăng Vân cũng bước nhanh, chạy tới trà lâu uống trà. Trong trà lâu có mười mấy người rồi, chưởng quầy cùng tiểu nhị chiêu đãi. Đối với những người tránh mưa bọn họ uyển chuyển cầu đứng sang bên tránh ảnh hưởng tới kinh doanh của tiệm, còn với khách nhân, họ ân cần tiếp đãi.


      Nhìn thấy Hạ Lăng Vân bước nhanh tới, tiểu nhị vội lên nghênh đón, "Khách quan, người muốn uống trà?" Nhìn công tử tuấn mĩ tay ôm động vật màu trắng, tóc dài trói buộc cài trâm tùy ý để xõa tung, mặc áo trắng cổ xưa. Mặc dù mang theo tùy tùng, nhưng khí độ bình thản tao nhã, quanh thân lộ ra khí chất vương giả uy nghi.


      "Ừ. Lầu quá ồn." Hạ Lăng Vân . Bình thường lầu của trà lâu rất yên tĩnh, chiêu đãi những khách nhân có tiền hoặc có thân phận.


      "Mời khách quan lên lầu." Tiểu nhị lập tức , sau đó dẫn Hạ Lăng Vân lên lầu.


      Lầu hai quả nhiên rất yên tĩnh chỉ có bảy tám vị khác mặc trường bào uống trà chuyện phiếm. Hạ Lăng Vân chọn vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, : "Cho ta bình trà xanh, với ít điểm tâm." Ở trà lâu có cung cấp số món ăn .


      "Vâng, khách quan." Tiểu nhị thấy khách nhân dễ chịu, lập tức khom người .


      "Tuyết Hoa, đợi lát nữa mang điểm tâm lên, nếu thấy thích chúng ta lấy vài cái mang ." Hạ Lăng Vân . Tuyết Hoa giống với hồ ly thông thường, rất thích ăn đồ ăn của nhân loại.


      "Oa ô." Tuyết Hoa thấp giọng kêu lên, nhìn xung quanh, cũng nhảy lên bàn, mà tiếp tục uốn éo trong ngực Hạ Lăng Vân.


      Ở đây tràn ngập mùi trà, nhưng mũi hồ ly của nàng có thể ngửi ra được xung quanh có những mùi khó chịu, cho nên nàng muốn rời khỏi vòng tay và cơ thể có mùi thơm của .


      Trong chốc lát, tiểu nhị bưng đồ lên, cười : "Khách quan, tiểu nhân mang cho người bình bích loa xuân, hôm nay có nem rán, bánh hoa hẹ, bánh ngàn tầng. Nếu khách nhân có việc dặn dò, xin cứ bảo tiểu nhân." Vừa chuyện, vừa nhanh nhẹn bày điểm tâm lên, bên cạnh là chiếc đũa, cùng với đĩa sứ và ấm trà, chung trà cũng đặt lên mặt bàn.


      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, chờ lùi ra nâng ấm châm trà, sau đó khẽ lắc rồi đổ chén trà ra ngoài cửa sổ.


      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa nhìn mà cười thầm trong lòng. Dù sao bên ngoài trời mưa, đạo đức mà hắt loạn nước cũng ai biết.


      Hạ Lăng Vân nhấc tiểu hồ ly nhịn cười đến run người đặt lên bàn : "Ăn điểm tâm."


      xong, cầm đũa kẹp điểm tâm ở mỗi đĩa rồi đặt lên mặt bàn cho Tuyết Hoa ăn. ngại dùng chung đũa chén với nàng, nhưng nơi này là trà lâu, khách nhân chú ý sủng vật cùng sử dung dụng cụ với chủ nhân.


      Tuyết Hoa cũng biết đạo lý này, cũng so đo, biết điều cúi đầu ăn bánh ngọt.
      Nhược Vân, chumnhoxanh, hthuqttn27 others thích bài này.

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      huhu tự nhiên lại nhận được thông báo, may mà lại chạy vào box rồi mới thấy... cảm ơn nàg nha
      Momo1314 thích bài này.

    3. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      K biết nam thần gặp kia ntn nhỉ?hi vọng k phải sét ái tình
      Momo1314 thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 45: Tiểu hồ ly là vật báu vô giá


      người hồ ngồi uống trà bên cửa sổ, khi ngắm mưa bên ngoài khi nhìn nhau.


      "Oa ô." Tiểu hồ ly ăn xong miếng bánh sau đó nhìn chỉ chỉ vào mâm điểm tâm.


      "Ngươi thích ăn trứng trà?" Hạ Lăng Vân mỉm cười sau đó lấy hai quả trứng trà cho nàng.


      Dù sao Thường Đức, Thường Hưng cũng là truy cầu tiên đạo, trù nghệ của hai người trăm ngày như , Tuyết Hoa khó được ăn mĩ vị như bên ngoài, trong lúc nhất thời ắn khong dừng được, ăn hết lại kêu, muốn tiếp tục gắp giúp nàng.


      Hạ Lăng Vân thấy nàng ăn ngon miệng rất là vui vẻ, để nàng ăn thỏa thích. lúc sau, bốn đĩa bánh chỉ nếm lần, còn đâu toàn bộ chui vào bụng của nàng rồi.


      Nhìn hai người vui vẻ hòa thuận, khách nhân lầu hai nghe thấy tiếng hồ ly kêu đều ngoảnh đầu lại nhìn, thấy bộ lông tuyết trắng cùng dáng vẻ ngoan ngoãn của Tuyết Hoa, đều động tâm rồi. Tiểu sủng vật này nhìn xinh đẹp, lại ngoan ngoãn, được chủ nhân dạy dỗ tốt, bọn họ cũng muốn nuôi sủng vật thông minh đáng như vậy.


      Đại sảnh lầu hai đặt bảy tám bàn lớn, hai bên trái phải là phòng trà.


      Cánh cửa bên trái bỗng mở ra, thiếu nữ mặc xiêm y màu đỏ bước nhanh từ bên trong ra. Nàng nhìn xung quanh lầu hai, trông thấy tiểu hồ ly tuyết trắng ngồi bàn cạnh cửa sổ.


      "Chính là nó." Thiếu nữ xinh đẹp kêu lên, "Tiểu hồ ly xinh đẹp, nghe được tiếng kêu thôi ta cũng biết nó đáng ."


      nam tử hộ tống nàng vội vàng , "Tam muội, đây là sủng vật có chủ." Nhìn khí độ cũng biết công tử áo trắng kia phải người bình thường rồi.


      "Có chủ nhân sao?" Thiếu nữ mặc xiêm y màu đỏ ba bước cũng thành hai, nhanh chóng tới trước mặt Hạ Lăng Vân, gấp gáp : "Vị công tử này, ta nguyện ý dùng năm trăm lượng bạc mua tiểu hồ ly của ngươi. Ngươi có đồng ý bỏ thứ mình thích?" Đối với đám người bình dân, năm trăm lượng là món tiền khổng lồ rồi.


      Theo sát hai vị chủ nhân ra ngoài là nha hoàn gương mặt tròn trịa vội vàng tiến lên khuyên nhủ: "Tiểu thư, ngoài sân người nuôi con cún , sáu con mèo, hai con hồ ly, con chồn, nên nuôi nữa."


      Nha hoàn gương mặt trái xoan cũng : "Tiểu thư, phu nhân , người nhận nuôi thêm sủng vật, phu nhân đuổi toàn bộ sủng vật trong sân của tiểu thư ."


      Tiểu thư mặc xiêm y đỏ si mê nhìn Tuyết Hoa, tán dương: "Tiểu hồ ly này đáng , ta muốn. Nương ta vậy nhưng người làm vậy. Nếu nương thấy tiểu gia hỏa đáng này, chừng còn muốn giành với ta."


      Tiểu hồ ly này nuôi nhiều năm, dáng người nhắn, bộ lông tuyết trắng, đôi mắt tràn ngập linh khí, cái đuôi lắc lư vui sướng.


      "Tam muội!" Huynh trưởng của thiếu nữ áo đỏ xấu hổ tới hướng Hạ Lăng Vân chắp tay thở dài , " xin lỗi, tiểu muội của ta đặc biệt tích những động vật , mạo phạm mong công tử thứ lỗi."


      " có gì. nương, thực xin lỗi, tiểu hồ ly này là vật báu vô giá." Hạ Lăng Vân đạm mạc , nhìn công tử kia khẽ gật gật đầu, cũng nhìn về phía đó.


      Muốn mua ta?


      Tuyết Hoa nhìn thiếu nữ áo đỏ, hung dữ nhe răng trợn mắt, sau đó thấp giọng kêu lên hai tiếng.


      "Tốt, có linh tính!" Trong mắt thiếu nữ áo đỏ chỉ có tiểu hồ ly phát ra nó linh tính, lập tức tăng giá, "Công tử, bốn ngàn lượng bạc cùng năm mẫu ruộng tốt được ?" Đây là tất cả tài sàn mà nàng có rồi.


      " được." Hạ Lăng Vân giả bộ sờ vào túi áo, sau đó lấy ít bạc vụn ra.


      Đặt bạc lên bàn, cao giọng : "Tiểu nhị, tính tiền."


      Khoác tay nải màu xanh ngụy trang thân phận lên vai, đưa tay về phía Tuyết Hoa : "Tuyết Hoa, chúng ta cần phải rồi." Lúc này hết sét, mặc dù mây đen vẫn chưa tan, nhưng bầu trời cũng quang, mưa cũng chỉ còn vài hạt, người đường cũng lại phố rồi.


      "Oa ô." Tuyết Hoa lập tức nhảy lên cánh tay , gương mặt nhắn ngẩng lên oa ô gọi, sau đó nở nụ cười rạng rỡ.


      Hồ ly cũng có thể cười rạng rỡ như vậy?


      Hai mắt thiếu nữ áo đỏ cũng tỏa sáng rồi. Nàng nhanh chóng ngăn Hạ Lăng Vân lại: "Xin hỏi công tử, phải làm sao ngươi mới cho ta tiểu hồ ly này?"


      "Tam muội!" Nam tử áo lam lập tức , "Hồng Đào, Hồng Hạnh, mang tiểu thư về phòng bao."


      "Tiểu thư, thứ lỗi nô tì vô lễ." Hai nha hoàn xong, trái phái kéo tiểu thư về phòng bao.


      "Các người thả ta ra!" Thiếu nữ áo đỏ kêu lớn, "Công tử muốn thế nào mới có thể bán cho ta tiểu hồ ly đáng này?"


      Vẻ mặt Hạ Lăng Vân hòa nhã nhìn thiếu nữ thích sủng vật : " nương, tiểu hồ ly này là hòn ngọc quý tay ta, vĩnh viễn bao giờ tặng cho người khác." bé này phạm phải sai lầm gì lớn, chỉ là vô cùng thích động vật thôi.


      hòn ngọc quý tay bình thường là hình dung về con của mình, đời này còn có người sủng vật hơn cả muội muội mình? Nhưng mà tiểu hồ ly này nhìn thế nào cũng thấy có linh tính thông minh, thích nó cũng là chuyện bình thường.



      Huynh trưởng của thiếu nữ áo đỏ chắp tay cười khổ : "Vị huynh đài này, tạm biệt." nghiêng người tránh ra, để cho Hạ Lăng Vân qua.


      "Chờ chút." Thiếu nữ áo đỏ kích động , "Công tử, ta gả cho người được ? Chỉ cần người đem tiểu hồ ly làm sính lễ." Nàng kcish động đến mức gương mặt đỏ bừng.


      Đám khách nhân ở lầu hai trà lâu nghe được nghẹn họng nhìn trân trối? Vì sủng vật bé, nàng ta lại muốn gả cho nam tử xa lạ? Tuy nhiên công tử này cũng là tuyệt đại mỹ nam tử.


      "Tam muội!" Huynh trưởng của thiếu nữ áo đỏ lập tức nổi giận, quát hai nha hoàn, "Các ngươi còn mau kéo tiểu thư vào?"


      Tam muội hoang đường, hôn cũng dám lấy ra đổi tiểu hồ ly.


      "Oa ô~" Đột nhiên Tuyết Hoa nghiêm túc kêu gào, duỗi móng vuốt hồ ly vươn ra phía đó uy hiếp. Người này làm nhiều trò như vậy, mục đích chính là nhìn trúng nam thần? Nam thần là của nàng đấy, ai dám tranh đoạt phải cùng nàng chiến đấu!


      " nương đùa." Hạ Lăng Vân vuốt ve tiểu hồ ly kích động, cũng quay đầu lại xuống lầu.


      bận tâm chuyện phát sinh lầu hai, Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly xuống lầu cần lấy lại tiền thừa, thẳng về phía tòa thành phía đông.


      "Tiên Quân, nữ nhân kia muốn gả cho người." Tuyết Hoa lén lút ra, thăm dò tình cảm nam nữ của .


      " bé đó ham mê sủng vật tới trình độ mất lý trí, hi vọng huynh trưởng nàng mau chóng mang nàng ta ta về, để phụ mẫu họ giáo huấn cẩn thận."


      Hạ Lăng Vân nhàng . Lúc trước cũng gặp số người bảo vệ sủng vật tới mức cách nào thuyết phục, bây giờ ngẫm lại, cảm giác mình có thể hiểu, bởi vì cũng coi tiểu hồ ly như người thân, đối xử như là hài tử của mình.


      "Nàng ta phải nữ hài, rất đẹp còn là thiếu nữ chưa lập gia đình?" Tuyết Hoa đánh bạo hỏi: "Vì sao người đồng ý lấy nàng ta?"


      Hạ Lăng Vân kinh ngạc cúi đầu nhìn tiểu hồ ly trong ngực hỏi: "Ai cho ngươi biết chuyện hôn lễ, cưới gả ư?"


      Phân nửa tu sĩ Thiên Linh Môn đều độc thân, còn lại phần lớn là trải qua nghi thức hôn nhân,chỉ có... Trong lòng thầm đếm, chỉ biết trong môn có đến mười người là cử hành hôn lễ.


      "Ta biết ." Tuyết Hoa vội vàng , "Vì sao người cưới thê tử?"


      Hạ Lăng Vân tùy ý đáp, "Khoảng năm mươi năm nữa ta đại thọ 900 tuổi rồi, lão đầu tử cưới thê tử làm gì?"


      "Tiên Quân người hề già nha." Tuyết Hoa lập tức .


      Hạ Lăng Vân mỉm cười: "Tuyết Hoa, ta chỉ có dáng vẻ bề ngoài là trẻ tuổi, ra ta vô cùng già rồi." thoáng nhìn xung quanh, sau đó chỉ vào lão nhân chống quải trượng, "Tuyết Hoa, thực ra ta còn già hơn lão nhân kia rất nhiều."


      Tuyết Hoa nhanh chóng liếc mắt nhìn cái đầu thưa thớt tóc trắng của lão nhân kia, rồi nhìn lưng còng chống quải trượng, gương mặt già nhăn nheo, lập tức rùng mình cái. Nam thần, nam thần của nàng già tới mức độ này!


      Phát ra tiểu hồ ly phân biệt được đẹp xấu rồi, Hạ Lăng Vân : "Tuyết Hoa, mỗi người đều phải trải qua như vậy, sau khi thân thể già yếu chịu nổi chết . Chúng ta tu tiên trường sinh bất lão, là tranh đoạt mệnh cùng trời cao."


      "Tiên Quân, người già, người chết ." Tuyết Hoa nằm trong lồng ngực , vẻ mặt thành kính .


      "Rất khó ." Hạ Lăng Vân cười khẽ : "Chỉ cần tu vi linh lực của ta trì trệ tiến, ta cũng giống lão nhân này già yếu, tử vong. ra sống nhiều năm như vậy, ta cũng để ý ính tử, chỉ là khát vọng muốn tìm hiểu thêm về linh lực và thế giới mà ta chưa biết kia."


      "Tuyết Hoa, thế giới mà sau khi cửu phẩm Tiên Tôn bạch nhật phi thăng như thế nào? Truyền thuyết đó là Tiên giới, tiên giới có thiên địa linh khí nồng đậm hơn đại lục ngũ nguyên rất nhiều, chỗ đó có vô số tiên tôn thần thông. Thậm chí có người còn suy đoán, cửu phẩm Tiên Tôn còn có thể tiếp tục tiến giai, cuối cùng trở thành thần sáng tạo thế giới. biết là hay giả." Hạ Lăng Vân , gương mặt tuấn tú lộ ra khát vọng.


      " biết." Tuyết Hoa , đối với thần thái nghiêm túc khát vọng của , trong lòng nàng cũng dao động rồi.


      Dẫm chân lên những viên đá xanh lát đường được nước mưa gột sạch, Hạ Lăng Vân : "Tuyết Hoa, ta lấy việc phi thăng làm mục tiêu cả đời, ta hi vọng ngươi cũng thế." Như vậy, bọn họ có thể tiếp tục là thầy trò, phụ tử ở tiên giới.


      "Nha." Tuyết Hoa chôn mặt vào ngực khẽ đáp, nhưng trong lòng lại nghĩ khác: Mục đích của ta là bò lên người, trở thành thê tử của người. Tiên Quân, chúng ta có thể song tu nha.


      Sau khi ôm Tuyết Hoa ra tới cửa thành, bộ quãng xa, chung quanh còn người mới bay lên , Tuyết Hoa lớn tiếng hỏi: "Tiên Quân, nếu tương lai nữ nhân mà người thích cũng giống như thiếu nữ hôm nay thích ta, người đem ta tặng sao?"


      Lập tức Hạ Lăng Vân dở khóc dở cười, "Tuyết Hoa, ta là tu sĩ gần chín trăm tuổi, sớm còn ham muốn tư tình nam nữ, làm sao lại đặc biết thích nữ tử, còn đem ngươi làm sính lễ tặng ?" Tâm tư của tiểu hồ ly càng ngày càng nữ hóa rồi...


      "Nhưng...nhỡ đâu?" Tuyết Hoa vội vàng . Nữ chính có mị lực và số phận vô cùng cường đại đấy, có gì là thể!


      " có khả năng." Hạ Lăng Vân kiên định .


      "Nhưng mà nếu xảy ra điều đó sao?" Tuyết Hoa thuận theo tiếp tục truy vấn.


      "Nếu có trường hợp hi hữu xảy ra, ta cũng đem ngươi tặng cho người khác."


      Hạ Lăng Vân cúi đầu nhìn tiểu hồ ly quá mức thông minh, chém đinh chặt sắt : "Ngươi là nữ đệ tử của ta, là nữ nhi của ta, ta tuyệt đối đem tặng ngươi!"
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20527 others thích bài này.

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      là nữ nhi..... Đường truy sư phụ còn dài nga:)))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :