1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hố đen - Hồ Bất Quy

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tsaytsay

      tsaytsay New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Hic chủ thớt năng nổ năng suất quá nên phải đăng ký acc vào ủng hộ.
      Dạo này bên Wattpad đúng là "thanh trừng" rất ghê gớm, nhiều acc H bị report mất sạch.
      Nàng có thể qua bên WikiDich, bên đó mới vừa convert bộ này, nên nàng sợ bị mất raw nữa. Nếu muốn phục vụ edit tốt hơn nàng có thể xin làm đồng quản lý để lấy raw mà edit nè.
      Ta thông tin cho nàng thế. Cảm ơn nàng edit truyện nè.
      :yoyo45:
      Tiểu Bất Lương thích bài này.

    2. munjk

      munjk New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Cảm ơn bạn đã edit, ́ lên nhé ❤❤❤
      Tiểu Bất Lương thích bài này.

    3. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Hi các bạn, cảm ơn nhé, đặc biệt là @tsaytsay cập nhật thông tin giúp mình nha, lâu rồi có vô WikiDich nên biết =D mất raw hay quá, tại mình rất thích bộ này :yoyo19:

    4. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 12

      Cơm nước xong xuôi, Đàm Tông Nam chủ động lãnh nhiệm vụ rửa bát, Yến Ninh co người ngồi sô pha xem tivi.

      Chưa được bao lâu thấy Đàm đại tổng tài mặt đen hơn đít nồi ra ngồi xuống bên cạnh Yến sư phụ.

      “Rửa xong rồi?”

      Yến Ninh hơi ngạc nhiên, “Sao lẹ vậy?”

      “Ừm.” mặt Đàm tổng nhìn ra biểu tình gì.

      Yến Ninh có chút yên lòng, “ có rửa sạch hay đây, sợ là vẫn còn chưa trôi hết bọt nha? được, em phải kiểm tra chút.”

      cần.” Đàm Tông Nam đè lại, thấy mờ mịt nhìn mình, tay trái nắm quyền che lại môi, ho chút giấu xấu hổ, “…….vỡ cả rồi.”

      Yến Ninh sững sờ nhìn , trong lòng rất muốn cười trận, nhưng lý trí mách bảo vẫn nên an ủi hơn, nhất thời biết làm sao, mặt co rút có chút vặn vẹo.

      Sắc mặt Đàm Tông Nam ngày càng khó coi, nhưng vẫn muốn tự nghĩ cho mình lý do bào chữa, “Có câu <Quân tử tránh xa phòng bếp>, em hiểu sao?”

      Khóe môi Yến Ninh co giật mấy cái liền nhịn được nữa, chui vào trong ngực , cười đến thất điên bát đảo, “Đàm Tông Nam, tại sao với em là mấy cái bát ức hiếp a?” Đàm Tông Nam đầu lưỡi cọ cọ hàm răng cuối cùng vẫn phải đem cục tức trong ngực nuốt khan xuống.

      Yến Ninh cảm thấy cười đủ, xoa xoa khóe mắt ngấn lệ, vòng tay qua vai , cẩn thận hôn hôn lên cái cằm tinh xảo, “Thôi mà đừng giận, lần sau nhất đinh rửa sạch được mà bị vỡ mà, hả..”

      vừa lại vừa muốn cười tiếp, Đàm Tông Nam hờn dỗi giật tay xuống, lại đem ôm vào trong ngực, giọng điệu mang theo bất đắc dĩ cùng chút ngượng ngùng khó nhận biết, “Xem tivi a.”

      TV phát là bộ phim thần tượng thanh xuân vườn trường, vẫn là em , em, hoặc em , nhưng lại em…

      Nhân vật nữ chính tóc đen dài ngang eo, trang điểm tông nhạt, thanh thuần ngọt ngào.

      Nếu phải thanh quá mức quen tai, Yến Ninh đúng là nhận ra nữ chính đại nhân lại là cái người phụ nữ nhìn thấy bên ngoài phòng làm việc của Đàm Tông Nam lúc trước.

      Cầm điều khiển bàn trà nhấn đổi sang đài khác.

      Cũng phải là bực dọc gì, chẳng qua cảm thấy tận mắt chứng kiến dáng vẻ ngoài đời thực, làm sao có thể tiếp nhận được hình tượng thanh thuần động lòng người của nhân vật trong phim.

      Ngược lại Đàm Tông Nam quá chú ý tới ai diễn nữ chính, với , phụ nữ bất quá chỉ là món gia vị thêm vào cho cuộc sống sinh hoạt thường ngày tẻ nhạt mà thôi.

      xem như là dệt hoa gấm.

      có, cũng có thể sống tốt như bình thường.

      Còn nếu là có thể để cho dấy lên ngọn lửa trong lòng, từ đầu đến cuối đều chưa hề xuất .

      Xem xong hai tập phim truyền hình đúng chuẩn giai đoạn thời hoàng kim xong, Yến Ninh liền ngáp cái, đứng lên mổ mổ môi chút , “Em muốn tắm cái rồi ngủ a.”

      Đàm Tông Nam đè lại gáy , hôn xuống sâu, đợi đến khi hạ thân dần nổi lên phản ứng mới đột nhiên nhớ tới thân thể vẫn còn chưa tốt, buông đôi môi ra, ngữ khí nghe ra bất mãn, “ là thân kiều thể yếu mà.”

      Yến Ninh ràng cảm nhận được giữa hai chân căng phồng ra bao lớn, con mắt lóe sáng tinh quái, cười nỗi đau của người khác, nhại nhại giọng , “ là tự làm tự chịu a.”

      Đàm Tông Nam hung hăng vỗ mông cái, nghiến răng nghiến lợi đe dọa, “Em chờ đấy.”

      ……

      Yến Ninh tắm rửa xong liền trở về phòng ngủ, Đàm Tông Nam ở phòng khách nghe điện thoại, cọ cọ đầu vào cái gối mềm mại, lắng nghe thanh thuần hậu trầm thấp dần dần thiếp .

      Đàm Tông Nam tiếp điện thoại xong liền tắm, lúc trở ra phát Yến Ninh ngủ, rón rén lên giường.

      Sau lưng bỗng có cỗ nhiệt độ cơ thể ấm áp đến gần khiến Yến Ninh đột ngột thanh tỉnh trong chớp mắt, thanh có chút mông lung, “Nghe điện thoại xong rồi?”

      “Ừ, mau ngủ .” Đàm Tông Nam vươn cánh tay ra kéo ôm vào lòng.

      Yến Ninh mơ hồ đáp ứng.

      Thế nhưng khi nhắm mắt lại phát có chút ngủ yên, lật qua lật lại thay đổi tư thế nhiều bận.

      “Làm sao vậy?” Đàm Tông Nam thấy thành ngủ mà cứ nhích tới nhích lui liền lên tiếng hỏi câu.

      “Nghĩ đến họp cổ đông ngày mai là em lại thấy khẩn trương.”

      “Sợ gì chứ.”

      Đàm Tông Nam cười khẽ tiếng, vành môi chạm khẽ đỉnh đầu . “Có ở đây.”

      Giọng nhàng nhưng lại khiến người ta cảm thấy yên tâm đến lạ.

      Nhịp tim trầm ổn có lực cách lồng ngực nở nang chút lại chút truyền tới, Yến Ninh hơi khẽ nâng đầu lên ngắm nhìn, ánh trăng ôn nhu rọi lên mặt khiến đường cong cứng rắn lạnh lẽo thường ngày đều mềm mại rất nhiều.

      Đáy lòng bỗng nỗi lên tia sóng gợn, hít thở mùi hương sữa tắm nhàng khoan khoái người rồi mới chậm rãi nhắm mắt lại.

      Trong căn phòng mờ tối, hai tiếng hít thở dần dần bình ổn, hương sữa tắm dọc theo hô hấp mà tràn ngập phiếu tán trong trung, trong bầu khí như vậy lại có cái gì đó lặng lẽ lên men, chậm rãi muốn phát sinh.
      Thanh Thanh Mạn, dhtt, hthuqttn7 others thích bài này.

    5. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 13

      Phòng họp tập đoàn Yến Thị.

      Yến Ninh lướt qua lượt những cổ đông trẻ tuổi dưới tay mình, trong lòng có chút cảm xúc , vừa giận, vừa buồn lại bất lực.

      biết những cổ đông lão thành tiền nhiệm đối với chính mình vô cùng bất mãn, tin tưởng gánh vác được cả Yến thị khổng lồ như vậy.

      Thế nhưng càng nghĩ tới mấy người này lại cho mình mặt mũi như thế.

      Tay đặt dưới bàn nắm chặt, Yến Ninh ngước mắt.

      “Em là chủ tịch, đối với những kẻ bất trung, em có quyền xử lý.”

      Đàm Tông Nam cầm tay , ánh mắt mang theo vài phần lãnh ý rơi vào những chỗ ngồi người kia, “Nếu đòn phủ đầu lập uy mà làm tốt cũng chính là tự lấy đá đập chân mình.”

      Yến Ninh chậm rãi thở ra hơi, ánh mắt dần trở nên kiên định hơn, “Chú Văn, gọi điện thoại cho Hoàng đổng, là nếu như hôm nay cổ đông như bọn họ đến, ngày mai cũng cần đến nữa. Cổ phần của bọn họ, tôi thu mua lại theo giá thị trường.”

      Vừa dứt lời, cửa phòng họp liền bị đẩy ra, đám người cười cười như có chuyện gì tràn vào, người cầm đầu nhìn lướt qua phòng họp, ánh mắt rơi đến người Đàm Tông Nam đột nhiên khẽ giật mình, “Đàm… Đàm tổng…” Giọng lớn, nhưng vẫn dễ dàng khiến người xung quanh nghe .

      Thanh huyên náo bỗng dưng yên tĩnh trong cái chớp mắt.

      Những kẻ mới vào phòng đưa mắt nhìn nhau, nhất thời đều cảm thấy hoang mang.

      Đây là tình huống gì? Họp cổ đông Yến thị, sao Đàm Tông Nam lại tới đây?

      Đàm Tông Nam nhìn bâng quơ về điểm, ngẩng đầu cũng lên tiếng, cứ ngồi chỗ, chỉ có thể nhìn dáng người chứ nhìn ra biểu cảm.

      Kẻ cầm đầu tên Hoàng Hạo, ông ta là vị cổ đông lâu năm nhất tại Yến thị.

      việc hôm nay chính là tay sách động mà thành, mục đích chính là muốn cho Yến Ninh kích phủ đầu.

      Ông ta phục Yến Ninh.

      thế nào tất cả đều do Yến Thành từng bước tạo dựng, Yến Ninh dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta đầu thai vào chỗ tốt?

      Hoàng Hạo thu liễm thần sắc, ngồi xuống bên dưới vị trí của Yến Ninh bậc, ngữ khí hòa hoãn với Đàm Tông Nam, “Đàm tổng, đây là cuộc họp cổ đông của Yến thị.”

      Đàm Tông Nam rốt cuộc cũng chịu ngước mắt lên nhìn lão chút, câu môi chậm rãi cười tiếng, có đáp lời lão, chỉ lâu mới nhả ra được câu, “Đúng vậy nha, đây là Yến thị.”

      mặt vẫn mang theo nụ cười ôn hòa, nhưng ánh mắt kia lại lạnh nhạt đến tĩnh lặng, vô thức lộ ra lãnh ý nồng đậm.

      Hoàng Hạo chưa bao giờ nhìn thấy người của Đàm Tông Nam, ấn tượng về chỉ dừng lại TV hoặc từ miệng người khác.

      Ai cũng Đàm Tông Nam thanh tao nho nhã, thân sĩ quân tử, ôn nhuận như ngọc.

      Nhưng đến thời khắc này, lão chút cũng cảm thấy vậy, chỉ thấy lạnh run người.

      Giống như đối mặt với con rắn độc rét lạnh, u, the lưỡi phun phì phì chờ thời cơ tới liền cắn cho lão ngụm.

      Dưới bàn tọa toát ra luồn hàn khí xông thẳng lên đỉnh đầu co giật bưng bưng, Hoàng Hạo dám cùng đối mặt, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Yến Ninh.

      Hình như là bị Đàm Tông Nam hù dọa , cho nên giờ cũng dám cái gì quá cường ngạnh, “Chủ tịch, xin cho các cổ đông lời giải thích hợp lý.”

      Yến Ninh ánh mắt dừng lại mặt mỗi cổ đông lần, cong môi cười cái hiền hòa, “Hôm nay họp cổ đông là có chuyện muốn tuyên bố.”

      nhìn về phía Hoàng Hạo, ý cười khóe môi càng sâu hơn tầng, “Tôi chuyển nhượng 35% cổ phần cho Đàm tổng, cho nên, tại ấy chính là đại cổ đông thứ hai của Yến thị a.”

      Tin tức này quả quá mức chấn động, người bên dưới tôi nhìn , nhìn tôi, nhưng cuối cùng cũng chẳng ai gì.

      Còn có thể cái gì đây? Đàm Tông Nam gia nhập Yến thị, đối với Yến thị còn phải là chuyện phi thường tốt hay sao?

      Huống chi cổ phần của người ta, thích cho ai cho, cũng hề xâm phạm lợi ích của bọn họ, nhất thời bầu khí ngoài ý muốn có chút vui tươi hơn.

      “Đàm tổng, hoan nghênh a.”

      “Đúng vậy Đàm tổng, có ngài gia nhập, Yến thị chắc chắn lại sớm ngày vượt qua kiếp nạn này, vị trí lại nâng cao bước.”

      Đàm Tông Nam cũng hợp thời lên tiếng, “Tôi mặc dù là tổng giám đốc của Khoa Học Kỹ Thuật Hồng Minh, nhưng ở Yến thị, tôi vẫn chỉ là cổ đông như mọi người thôi, hết thảy quyết sách tôi đều nghe theo chủ tịch an bài.” lộ ra tư thái điệu thấp, công khai nguyện ý nghe theo sắp xếp của Yến Ninh.

      Người của Yến thị mặc kệ là ai đều muốn lăm le Đàm Tông Nam để mưu cầu mục đích khác, nhưng nếu đổi ngược lại là Yến Ninh, cho dù chỉ là như vậy, đừng cửa chính, ngay cả cửa sổ cũng có.

      Chỗ dựa, chính là phải được công khai như vậy.

      Những người kia hiểu ra ý tứ của , bắt đầu chuyển sang lấy lòng Yến Ninh.

      “Chủ tịch biết nhìn xa trông rộng.”

      “Chủ tịch có thể khiến cho Đàm tổng gia nhập, Yến thị chắc chắn phát triển ngừng.”

      Trong màn a dua nịnh nọt như vậy, ánh mắt Hoàng Hạo lại đảo vòng quanh Yến Ninh cùng Đàm Tông Nam, tay để dưới bàn siết chặt.

      Tập đoàn Yến thị mặc dù lấy họ Yến, nhưng công ty này cũng phải của riêng nhà bọn họ, bât quá chẳng qua cổ phần chiếm tỉ lệ cao hơn người khác chút thôi.

      Lúc Yến Thành còn sống, ngược lại lão cũng có cảm thấy có gì ổn, nhưng bây giờ Yến Thành vừa chết, tầng dục vọng sâu dưới đáy lòng lão lại có cơ hội ngo ngoe trồi lên.

      những lão muốn có tiền, lão còn muốn nắm quyền chủ tịch trong tay.

      Nhưng hôm nay Đàm Tông Nam lại đem tới màn như vậy, lão những dằn mặt được Yến Ninh, ngược lại còn phải nhìn sắc mặt người ta để chuyện.

      Bất quá cho dù trong lòng có thoải mái thế nào nữa, mặt cũng phải mang theo nụ cười, lại thuận thế khen thêm câu, “Chủ tịch tuổi trẻ tài cao.”

      mặt Yến Ninh vẫn mực cười yếu ớt, đối với lấy lòng nịnh nọt của bọn họ từ chối cho ý kiến.

      Tầm mắt mơ hồ liếc qua vẻ bình thản ung dung của Đàm Tông Nam, trong ánh mắt lại nhiều hơn tia phức tạp cùng trầm mặc.

      cùng Đàm Tông Nam so ra vẫn là chênh lệch quá xa, bất luận là tâm tính hay thủ đoạn.

      …….

      Sau khi tan họp, Đàm Tông Nam cùng Yến Ninh trở về văn phòng.

      Yến Ninh từ trong ngăn kéo lấy ra văn kiện hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần mà chú Văn sáng nay vừa chuẩn bị xong, “Ba mươi phần trăm còn lại.”

      Buổi sáng Đàm Tông Nam để Thẩm Viễn đem dư khoản toàn bộ phát tới, vốn muốn chuẩn bị hai mươi phần trăm hiệp nghị tại cũng còn giá trị rồi.

      Đàm Tông Nam cũng rất nghiêm túc nhìn sơ lần, rút ra cây bút bên trong hộp đựng bút viết chữ ký lên, “Lợi tức từ ngân hàng bên kia cũng đủ rồi?”

      Chữ viết của cứng cáp lại ngoan lệ, mang theo vạn phần bễ nghễ bá khí.

      “Ừm, đủ.”

      Yến Ninh gật gật đầu, thuận miệng hỏi, “Tối về ăn cơm ?”

      “Về.” Đàm Tông Nam thu bút, giơ cánh tay lên đem vây giữa ngực cùng cạnh bàn, giọng nỉ non, “ hai ngày rồi, chắc cũng tốt hơn ?”

      Ngón tay Yến Ninh cọ cọ lấy đai lưng kim loại của , lòng bàn tay vuốt ve đường cong quyến rũ mà cách lớp áo sơ mi cũng dư sức cảm nhận được, giọng phàn nàn, “Tốt có tốt, nhưng mà đối với lại nảy sinh bóng ma, có hơi sợ a…”

      Đàm Tông Nam cúi đầu nhìn sâu vào mắt , “Vậy liền thao đến khi em dám sợ luôn.”

      Ngón tay lại từ bên ngoài khe hở áo sơ mi trượt vào, móng tay nhàng cào cào lên từng khối cơ bụng của , mềm mềm thanh , “Chỉ biết khi dễ người ta.”

      Vùng bụng bị móng mèo ma sát tê tê dại dại, lại giống như châm lửa, Đàm Tông Nam hếch hông cái, “Bảo bối, em nếu lại còn thành , chỉ sợ chờ được đến tối đâu.”

      Cảm nhận được có vật cứng ngắc nóng hổi nào đấy cách lớp quần tây thiêu lấy bụng , Yến Ninh vội thu liễm cười duyên tiếng đẩy ra, “Vẫn là nên mau a.” đúng chuẩn câu “Qua cầu rút ván”.

      Đàm Tông Nam mắt nhìn cổ tay chút, lại sửa sang lại quần áo sơ mi có chút nề nếp, “Kẻ gọi Hoàng Hạo kia xem ra vẫn chưa đủ dọa sợ lão, vẫn là mấy người còn lại em có thể cử Lục Văn thăm dò quan sát hồi, hẳn là còn có chỗ có thể sử dụng được.”

      Yến Ninh cười gật đầu, “Biết rồi, cảm ơn Đàm tổng chỉ giáo.”

      “Nếu muốn cảm ơn, tối nhớ về sớm chút.”
      Happyanh, Thanh Thanh Mạn, Thanhha7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :