1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hố đen - Hồ Bất Quy

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 8

      Lam Sơn biệt uyển là khu chung cư cao cấp của trung tâm thành phố, mặc dù toàn bộ đều là cao tâng, nhưng tấc đất tất vàng, trung bình hai căn phòng ở đây liền có giá ngang ngửa với căn biệt thự ở ngoại thành.

      Vừa vào đến cửa liền bị áp lên tường, cổ tay mảnh khảnh bị bàn tay dầy rộng giữ chặt, đẩy lên đỉnh đầu, áp vào bờ tường.

      Hai mảnh môi giằng co chỗ, đầu lưỡi câu dẫn quấn lấy nhau, quét sạch nóng ướt bên trong khoang miệng.

      Nụ hôn của Đàm Tông Nam mang theo hơi thở phong ba, cường thế, bá đạo mà thể kháng cự.

      Trong miệng tràn ngập hơi rượu và thuốc lá khiến Yến Ninh có hơi hoảng hốt.

      Tựa hồ nhớ tới cái đêm hôm đó, bất quá chỉ khác biệt ở chỗ, biết tối nay muốn đem mình giao cho ai.

      Đàm Tông Nam gặm cắn bờ môi , đem váy người kéo xuống, thô bạo nắm vuốt bầu ngực của .

      Mềm, thực con mẹ nó mềm, cùng dâm huyệt kia y hệt nhau, mềm mại trơn nảy khiến cho bất cứ thằng đàn ông nào cũng mất khống chế.

      Vừa nghĩ tới mị huyệt dâm đãng kia, côn thịt trong quần liền cứng lên mấy phần, bành trướng sắp phình vỡ quần lót.

      “Ưm…” Yến Ninh ngâm khẽ lên tiếng mị hoặc.

      Hơi cồn kéo dài lên men, thân thể lại khát cầu được an ủi, hạ thân ngày càng lan tràn thủy dịch là tín hiệu cực độ trống rỗng.

      nhàng tránh thoát gông cùm xiềng xích của , tay lung tung cởi ra cúc áo sơ mi cùng đai lưng Đàm Tông Nam, cách lớp quần lót xoa bóp lấy đầu nấm tròn vo.

      Đàm Tông Nam bị Yến Ninh có bất kỳ kỹ thuật gì xoa lấy cùng kích thích, xương sống run lên hồi, đè nén thanh, “Cầm nó.”

      Ngón tay hơi lạnh dọc theo đường cong ngực cùng bắp thịt đường tuột xuống, ở chỗ xương mu nối liền nơi sâu cạn nhu hòa vuốt ve.

      Đợi nghe thấy thở dốc ngày càng phát ra càng lúc càng thô trọng, Yến Ninh mới cởi xuống quần lót của , đưa tay chạm vào côn thịt nóng hầm hập, dính lấy chút nước rỉ ra vuốt ve lên xuống.

      Trong lòng bàn tay mềm mại tinh tế tỉ mỉ xúc cảm khiến cho người ta càng bộc phát khó nhịn, Đàm Tông Nam thoáng lui về phía sau, tay xoa nắn ngực sữa, tay lại cầm lấy bên thân gậy thịt, nâng cao eo đem thịt hành nhét vào hoa tâm , dùng quy đầu chậm chạp nóng vội tràn ngập sắc tình mài lấy môi thịt ướt át.

      Xúc cảm tê dại tận xương tựa như vuốt mèo khảy lên từng tế bào, eo Yến Ninh càng ngày càng nhuyễn, đầu vô lực tựa trong cổ , đè nén môi mọng phát ra tiếng rên rỉ.

      “Bảo bối, kêu ra.” Đàm Tông Nam liếm láp dái tai , thanh có chút khàn khàn, mang theo cảm nhận cọ sát sàn sạt.

      Hơi thở ấm áp thuận theo ốc nhĩ xộc vào, trái tim Yến Ninh phát run, nức nở câu nhân, “Mau chút, Đàm Tông Nam mau chút a…”

      Giọng đáng thương khiến người ta đành lòng cự tuyệt, Đàm Tông Nam kéo chân khoác lên bên eo, ưỡn hông đẩy về phía trước.

      Thân thể chặt chẽ dán vào trong chớp mắt, Yến Ninh mị ngân dài tiếng.

      Dục vọng được thỏa mãn cùng cảm giác trướng đầy trong bụng khiến toàn thân đều run rẩy, móng tay câu lấy xương bả vai , miệng rên rỉ những tiếng vũ mị khó kiềm nổi.

      Côn thịt dao động ở biên độ bên trong nhuyễn huyệt dần ép lấy, đường ra vào bắt đầu chuyển động mạnh, làm côn thịt gân xanh nổi lên rối tinh rối mù vừa hút vừa kẹp lấy buông.

      “Thao em như vậy có dễ chịu hay ?” Đàm Tông Nam mặt biểu tình, nhìn nghiêm trang lại quạnh quẽ.

      Nhưng chỉ có tự mình biết mình, bất quá đây đều là giả trang nhằm đè nén ngoan lệ cuồng bạo bên trong,

      dễ chịu… thoải mái…” Yến Ninh thấp giọng rên rỉ, môi thịt lôi cuốn theo côn thịt ra ra vào vào, tham lam phun ra lại nuốt lấy nhiệt bổng.

      “Thích bị thao vậy sao?” Lại hung ác đụng vào mạnh.

      dường như nhận ra được lý do tại sao những cảm giác khi cùng mấy người phụ nữ trước kia làm tình có gì đó sai sai --- Chính là thiếu hưng phấn đến mức mỗi dây thần kinh trong cơ thể đều muốn run lên kịch liệt.

      “Thích… thích bị thao…” Yến Ninh kêu càng lúc càng nóng bỏng, cũng càng ngày càng lả lướt.

      biết đàn ông trong lúc làm tình đều thích nghe những câu thô bạo thẳng thắn này, cũng nguyện ý phối hợp cùng .

      Nhưng lại biết lời này chọc vào cái lông nào người , khiến va chạm ngày càng kịch liệt hơn.

      “Ưm… ưm… ưm… được, quá sâu… muốn cắm hỏng mất…” Yến Ninh ngừa đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung, thanh bị tiết tấu rung động kéo theo run run rẩy rẩy, cả người mềm thành bùn, hóa thành nước.

      Thân thể như tung bay trong khí tối đen, càng giống trôi lềnh bềnh mặt biển, giống như bị chết chìm, chỉ muốn nắm chặt bè gỗ nổi trước mặt.

      Bất lực đợi cho mặt biển gió êm sóng lặn, chờ đợi được cứu vớt, lại cuối cùng vẫn là khó chống đỡ nổi cuồng phong hóa thành sóng ăn mòn, bị nước biển mãnh liệt bao phủ.

      Khi cảm nhận được luồng nhiệt nóng rực rót vào bên trong khiến thịt huyệt có chút tê dại, Yến Ninh mới vô lực thở hỗn hển tiếng.

      Tinh mịn hôn lên mặt cái, Đàm Tông Nam vuốt ve da thịt , “ tắm cái ?”

      “Ừm..”

      nhu nhu lên tiếng, hư hư thực thực vòng quanh cổ , cứ như vậy liền bị dùng tư thế giao hợp ôm vào phòng tắm.

      Lúc ngang qua tấm gương, ngẩng đầu nhìn lướt qua khuôn mặt của mình.

      Lớp trang điểm phai nhạt, màu nhũ mắt đen tuyền loang nhiễm tại hốc mắt, lộ ra mị thái nồng đậm dục vọng sau khi làm tình, gương mặt đỏ hồng dị thường, nhìn có chút quỷ dị.

      “A.. Xấu quá…”

      Yến Ninh thở tiếng, đem mặt vùi càng sâu vào trong cổ Đàm Tông Nam, dám ngẩng đầu.

      Đàm Tông Nam cười khẽ tiếng, lồng ngực hơi hơi chấn động, “ xấu, tôi thích.” đời này, đáng tin nhất chính là đàn ông, đặc biệt là đàn ông ở giường.

      Nhưng lại thể , dỗ ngon dỗ ngọt lúc nào mà chẳng dễ nghe, huống chi còn là sau khi qua màn kịch tính như vậy.

      Đầu Yến Ninh khẽ nhúc nhích, giữa còi hoa chảy nước lại hạ xuống nụ hôn lên môi ---- Tiếp tục lại đến vòng thảo phạt.

      Yến Ninh ghé vào bồn rửa tay, trước mặt là tấm gương trơn bóng, nhìn đến ràng xem trong gương eo mình như thế nào, mông vểnh cao ra sao, lại còn nét xuân sắc mặt kia, mị nhãn như tơ.

      Vừa động lòng người, mị hoặc câu nhân, lại phóng túng dâm đãng như vậy, thế nhưng vô cùng xinh đẹp.

      “Quá sâu… A…. Chậm chút…. Ưm…” cuối lên hơi cao, quấn quít triền miêng ngót.

      Đàm Tông Nam bóp lấy eo , cằm căng thẳng.

      Bên trong thịt huyệt liếm láp lấy thân gậy, mút lấy lỗ tiểu, hút hút cắn mút lấm ta lấm tấm cháy thành ngọn lửa mãnh liệt, hung đốt đầu óc đến trống rỗng, chỉ muốn xông vào thao chết con mồi này.

      đưa tay ôm lấy , đem hạ thể đối diện với tấm gương, cắn lên cổ cái hạ mệnh lệnh, “Nhìn xem, xem tôi làm sao thao chết em.”

      Yến Ninh dời mắt.

      trong gương bị người đàn ông lấy loại tư thế cực kỳ xấu hổ mà ôm, hạ thân gắn liền với cây gậy gộc dữ tợn tới tới lui lui ra ra vào vào dứt.

      Môi thịt kiều nộn trùng trùng điệp điệp có chút sưng đỏ, cửa huyệt hẹp bị thao đến hình thành lỗ tròn trịa, thậm chí còn bất mãn hít hít miệng thịt, sống chết muốn nuốt lấy dương cụ to dài, phun ra dâm dịch mập mờ bóng loáng.

      Thị giác bị song song kích thích mạnh mẽ khiến khoái cảm điên cuồng dâng trào, thân thể tình triều sóng sau cao hơn sóng trước, Yến Ninh mê tình muốn che hai mắt, ríu rít khóc nức nở, “ được…Ưm… Mau… muốn…”

      “Phải ?”

      Đàm Tông Nam cắn dài tai của , thanh trong treo nhiễm lên tình dục nồng đậm, “Nhưng tiểu muội muội của em cắn lấy huynh đệ tôi chặt a…”

      Yến Ninh lắc lắc đầu, trong mắt lên hơi nước, ngón tay đan vào kẽ tay , nức nở ra lời, lại có tia điềm đạm đáng .

      Đàm Tông Nam nhìn vào cái tiểu tinh biết tốt xấu phát ra mị thái dâm đãng lan tràn, vừa hung ác đẩy mạnh cái, “Chuyển tới đây để tôi thao em mỗi ngày có được hay ?” Lam Sơn Uyển là chỗ Đàm Tông Nam thường ở, chưa bao giờ đưa phụ nữ về đây qua đêm, càng đừng là tới ở chung.

      Nhưng Yến Ninh là làm tình quá sướng, thân kiều thể mềm, huyệt ấm nóng mềm mại lại nhạy cảm vô cùng, động chút liền chảy nước dầm dề, ngay cả tiếng rên rỉ cũng uyển chuyển động lòng người đến vậy, khó gặp được người hợp ý như thế, vô cùng sẵn lòng cho chút đặc quyền nho .

      “Ân… Được… A a a…”

      Lại chút ngoan lệ mà va chạm, thẳng tắp đụng đến tận cùng, trong thân thể giống như phun nở ra đóa hoa, lộng lẫy, nhiệt liệt, dâng lên tia tình triều khó nắm bắt.

      Liên tục va chạm đến cực hạn khoái cảm khiến cơ thể Yến Ninh phát nhiệt điên cuồng, thân thể dần dần mất khí lực, mềm nhũn nương theo cử động trập trùng.

      Trong miệng than lại uyển chuyển bị đánh tan thành mảnh , sống lưng áp sát đến trước ngực Đàm Tông Nam, lọt khe hở nào.

      Yến Ninh toàn thân dưới từ trong ra ngoài đều dính dớp sền sệt, cũng biết là nước hay mồ hôi, là của mình hay của .

      Phòng tắm bốc lên hơi nước bồng bềnh liên tiếp phát ra thanh dồn dập cùng hơi thở nồng đậm dục hỏa, lườn lờ bên trong hô hấp đều là mùi hương sắc vị của đối phương.

      Ý thức Yến Ninh dần dần mê ly hòa trong tiếng thở dốc của , cuối cùng tan rã trong tiếng gầm gần như thể nghe thấy.
      Last edited: 24/8/18
      Happyanh, Thanh Thanh Mạn, thư hồ14 others thích bài này.

    2. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 9

      Mặt trời sáng sớm vừa ôn hòa lại ấm áp, ánh nắng vào buổi sớm vin cửa sổ chiếu vào gian phòng giọi lên mảng màu xám trung hòa.

      Yến Ninh chậm rãi mở mắt, gương mặt kiên nghị tuấn lãng của người đàn ông bên cạnh xông vào mí mắt.

      “Tỉnh?” Giọng của Đàm Tông Nam mang theo tia buồn ngủ mông lung khàn khàn, từ đầu giường cầm lấy điện thoại di động nhìn thoáng qua thời gian.

      Yến Ninh nằm ở người , ngón tay dọc theo đường cong cơ thể sờ xuống cơ khối tinh tế tỉ mỉ kia, “ hôm nay cần đến công ty sao?”

      “Đợi chút nữa Thẩm Viễn sang đây.”

      Đàm Tông Nam đè lại đầu ngón tay nhóm lửa của người . “Thế nhưng ngại vào buổi sáng đẹp trời như vầy làm thêm vài vận động đâu nhé.”

      Yến Ninh chu mỏ cái, “Còn đau a.”

      Ánh mắt Đàm Tông Nam dời xuống, rơi vào nửa thân trần cơ thể .

      Tối hôm qua xác thực làm tình quá mức độc ác, làn da vốn trắng nõn oánh nhuận bây giờ lại bị che kín bởi nhiều vệt xanh tím, vuốt vuốt đầu , “Vậy em hồi còn có thể Yến Thị được sao?”

      sao mà được? Tối hôm qua chuyển khoản nhiều tiền như vậy, những cổ đông kia đoán chừng bị dọa sợ rồi.”

      Đàm Tông Nam nâng cao ngữ điệu, “Vậy ngày mai cổ đông bọn họ trông thấy chẳng phải càng thêm sợ hãi?” Yến Ninh đầu tiên là khẽ giật mình, sau lại lập tức vui mừng, “Ngày mai họp cổ đông cũng ?”

      Đàm Tông Nam nhíu mày, “ cho em cái chỗ dựa, em làm sao có thể trấn áp được những cái lão già đời kia?” Giọng trong trẻo mà bình ổn, khiến cho người ta đặc biệt an tâm.

      Mặc kệ là bày tỏ chân tình hay là ở giường dụ dỗ, loại cảm giác được người quan tâm, có người làm chỗ dựa đều khiến tâm Yến Ninh như có dòng nước ấm chảy qua.

      Vô thức động tình liền ấn cái hôn xuống môi , “Vậy Đàm tổng ngủ tiếp , em tắm rửa xong đến công ty.”

      Thời điểm từ phòng tắm bước ra Thẩm Viễn đến, Đàm Tông Nam mặc bộ quần áo sắc tím ở nhà ngồi ghế sô pha trong phòng khách, chân gác lên đầu ghế khác cùng Thẩm Viễn thấp giọng gì đó.

      Thẩm Viễn nhìn thấy Yến Ninh liền ngồi dậy khách khí kêu tiếng Yến tiểu thư.

      Yến Ninh gật gật đầu, với Đàm Tông Nam, “Cổ phần chuyển nhượng để ngày mai hãy ký hay là đến tối em cầm về cho ?”

      “Để ngày mai đến Yến Thị rồi ký.”

      đứng dậy, đem mấy cái túi vừa mua nằm cạnh chân cầm lấy, đưa cho Yến Ninh, “Quần áo.”

      Bộ quần áo mặc vào tối hôm qua bị xé hỏng, vô cùng đáng thương nằm trong thùng rác.

      Yến Ninh tiếp nhận nhìn lướt qua, là bộ váy liền áo màu trắng.

      Cong môi tiếng cảm ơn, sau đó liền cầm cái túi tiến vào phòng ngủ.

      Đàm Tông Nam theo phía sau , đóng cửa lại, tay từ đằng sau vòng ôm quanh người Yến Ninh, tay khác lấy từ trong túi ra kiện áo lót viền ren thuần trắng tinh, môi kề sát tai mân mê, “Thử chút xem, chắc là đoán sai số đo của em đâu nhỉ.”

      Yến Ninh đưa lưng về phía cởi xuống dây lưng áo choàng tắm.

      Áo tắm rộng lớn rất nhanh rơi xuống, da lưng bóng loáng giờ lấm tâm hôn ngân, che màu da vốn trắng nõn nà nhưng cũng thể làm mờ vòng eo nhắn cùng đường cong xương bướm đầy duyên dáng, câu nhân.

      Yến Ninh khom người xuống chút, đem lót ngực vòng vai, tay vây quanh phía sau cài nút áo lại.

      Đàm Tông Nam sau lưng ánh mắt lần theo động tác của mà dời xuống.

      Bờ mông trắng nõn vểnh cao, chính giữa đường khe tĩnh mịch kéo dài, lại lấp ló thịt tơ hồng nhuận tươi ngon bị lôi ra.

      Sắc hồng lẫn trắng nộn giao nhau tạo thành dục hỏa cực lớn đánh vào thị giác, mắt ngày càng mị , hầu kết dưới bỗng nuốt nuốt cái.

      Yến Ninh thay xong áo lại đổi luôn đồ lót mới, quay đầu lại hướng Đàm Tông Nam cười cười, “Vừa vặn.”

      Mặt mày cong thành hình bán nguyệt, khóe môi cũng vểnh lên, lộ ra hàm răng trắng .

      Nắng sớm rơi rớt khuôn mặt tựa như đóa hoa chớm nở còn e ấp, từng đóa kiều diễm, từng cánh mang theo màu sắc riêng biệt, khác gì mê cung sâu trong rừng rậm linh tinh.

      Trong đầu dây cung vừa căng liền bị đứt đoạn chút, Đàm Tông Nam đột nhiên nghiêng thân ngậm chặt cánh môi , bừa bãi tiến quân thần tốc, lưu giữa chỗ trống nào, lại tựa như đem khí cùng nước bọt trong miêng toàn bộ hấp hết.

      Cái lưỡi bị mút vừa tê dại vừa đau đớn, Yến Ninh kêu ô ô nghẹn ngào nuốt khan lẩm bẩm, tay co lên lung tung muốn đẩy ra.

      Đàm Tông Nam đem cổ tay chế trụ, cố định trước ngực, đợi cho vùng gian này đều là hơi thở của sau mới hài lòng nới lỏng môi, thở hổn hển, “ muốn thao chết em.”

      “Nhưng Thẩm Viễn còn ở đây….”

      Yến Ninh nũng nịu hờn dỗi chút, khóe mắt ửng đỏ càng tăng thêm vài phần mị thái, “Hơn nữa người ta còn đau a…”

      Đàm Tông Nam nhìn cái sâu, thanh lại mang theo mâu thuẫn giữa khắc chế và dục vọng bức thiết , “ rửa mặt chút, em tìm Thẩm Viễn cầm chìa khóa xe xuống nhà đợi .” Lam Sơn Uyển mặc dù nằm giữa trung tâm thành phố, thế nhưng cái vị trí này lại thuộc về khu nhà giàu, cơ hồ ai cũng có xe riêng, vì vậy những nơi như trạm xe bus hay xe lửa đều xây dựng có chút cách xa.

      Yến Ninh cũng có gì già mồm cãi láo, tiền cầm trong tay tuyệt đối kém chiếc xe này, huống chi chủ tịch Yến Thị mà mỗi ngày đều phải chen tàu điện ngầm, nghe cũng biết nên khóc hay cười đây.

      Gật gật đầu, cười ngọt ngào, “ biết.”

      Tiến vào phòng tắm, Đàm Tông Nam vốn dĩ cũng thành rửa mặt, nhưng tay chống lại thành quyền chống mặt bàn nhìn dòng nước rơi lã chã từ vòi nước.

      tự nhận chính mình là người có định lực mạnh hơn người bình thường, nhưng nay vừa vặn trông thấy bờ lưng trần của Yến Ninh trong nháy mắt gần như mất khống chế.

      Con mẹ nó, y như là trúng tà.

      Lúc rời khỏi phòng tắm Yến Ninh ra ngoài, Đàm Tông Nam thay bộ đồ vest, đứng trước gương chỉnh cravat chút, song song cùng Thẩm Viễn đối đáp, “Cậu xế chiều này đến cửa hàng đặt trước vài bộ quần áo cùng vật dụng của phụ nữ, đưa hết đến chỗ này.”

      Thẩm Viễn gật gật đầu, “Cần bao nhiêu?”

      Đàm Tông Nam nghĩ nghĩ hồi lâu, ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua vụn vải trắng còn nằm trong thùng rác phòng khách.

      Hơn nửa ngày mới chậm rãi hít hơi sâu, “Toàn bộ những sản phẩm mới nhất.”
      Thanh Thanh Mạn, truth205, B.Cat8 others thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      K biết cao trào cái đoạn mà tự nhiên k thích nữa nam 9 tnao

    4. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 10

      Tin trang nhất của tờ “Giới Kinh Doanh” hôm nay rốt cuộc cũng là chuyện Đàm Tông Nam cùng Yến Ninh tham gia dạ tiệc thương hội của năm.

      Góc độ chụp tạp chí rất tốt, Đàm Tông Nam ôn nhuận như ngọc lại hề mất bá khí, còn Yến Ninh ưu nhã uyển ước lại nhu thuận động lòng người, nhìn qua vô cùng môn đăng hộ đối, lại còn phối hợp thêm cái ý tứ mờ mập của cánh nhà báo như vậy khiến cho người ta liên tưởng đến nhiều chuyện đứng đắn hơn.

      Điện thoại bàn ngừng vang lên, Yến Ninh nhìn lướt qua chút, điện báo gọi đến đều là những con người từng được xem nhưng những khuê mật tốt nhất của mình.

      Điện thoại tới để làm cái gì dùng đầu gối nghĩ cũng biết.

      Bất quá chỉ là muốn từ miệng tìm chút phong phanh tiếng gió, xem xem và Đàm Tông Nam đến cùng là có phải cái quan hệ mà ai cũng nghĩ tới hay .

      Nếu như phải, tốt nhất là có thể trông cậy vào quan hệ với mà leo lên cây đại thụ Hồng Minh này.

      Yến Ninh trực tiếp bảo trì im lặng, miễn cưỡng tựa lưng vào ghế ngồi, ánh mắt rơi xấp giấy A4 --- Bên trong là những thương gia có hứng thú muốn hợp tác mà chú Văn thống kê lại.

      Hôm nay tình hình giá cổ phiếu của Yến Thị xảy ra giống hệt như Đàm Tông Nam dự liệu, xác thực tăng lên hai điểm.

      Những công nhân viên lão thành vẫn còn lưu lại Yến Thị rốt cuộc mặt lộ ra ý cười, mỗi người đều thở phào nhõm, ngay cả những cổ đông từng có chút coi thường đối với đại tiểu thư nửa đường chen ngang là Yến Ninh đều đồng loạt thay đổi sắc mặt với .

      Tuy cục diện bây giờ của Yến Thị dần dần chuyển biến tốt đẹp, thế nhưng việc Yến Thành tự sát vẫn khiến Yến Thị mất khá nhiều bằng hữu hợp tác sinh ý lâu năm.

      Mọi việc đều hay nghĩ theo chiều hướng xấu nhất, giả sử có ngày Đàm Tông Nam đối với còn hứng thú, vậy nên làm thế nào đây? có ai có thể làm chỗ dựa cho mình cả đời được, đời này con người ta muốn sống cũng chỉ có thể tự dựa vào chính mình.

      ----

      Cùng thời điểm, trong hội quán bóng dội tường tư nhân ở Dương Hồ, Đàm Tông Nam mặc bộ đồ thể thao chuyên dụng màu đen, lộ ra tay chân thon dài.

      Kiểu dáng rộng rãi nhìn ra bắp thịt rắn chắc bên trong, nhưng lại dễ dàng cảm nhận được cơ khối săn gọn của cánh tay cùng bắp đùi mạnh mẽ.

      Hai tay nắm chặt cây vợt bóng bàn, gân xanh mu bàn tay nhô lên, nhếch môi mỏng khiến đường cong cái cằm tinh xảo càng thêm khắc sâu kiên nghị, đôi mắt phía sau kính bảo hộ sắc bén nhìn chằm chằm vật thể hình cầu màu lam xoay tròn bay tới.

      “Bành!” tiếng.

      Quả bóng bàn màu lam đâm vào mặt vợt vạch ra đường vòng cung hoàn mỹ, thẳng tắp vọt lên vách tường, lại dội xuống sàn nhà bằng gỗ, theo quán tính lộn vài vòng rồi đứng im.

      Đậu Bắc phủi tay, “Aiz, tình trường đắc ý trong nhân sinh mỗi người ràng giống nhau a…”

      Đàm Tông Nam nhàn nhạt liếc mắt nhìn ta, “Xem ra cái tiểu minh tinh kia gần đây rất bận rộn, khiến cậu còn có tinh lực đến trêu chọc tôi.”

      Đậu Bắc có bao nuôi tiểu minh tinh, nhìn thấy lần.

      Dáng dấp rất duyên dáng, nhìn ấm áp ôn nhu, hệt như con cừu .

      Nhưng nghe ra ý tứ của Đậu Bắc, cừu non ở đâu ra chứ, ràng là con sói đội lốt cừu, hận thể đem ta ép thành nước a.

      “Aiz, cậu cái tên này, hết chuyện để rồi sao?”

      Khóe miệng Đậu Bắc giật cái, “Cơ mà dáng dấp Yến Ninh kia bất quá nhìn tốt nha, cậu có phải nhìn trúng mỹ mạo người ta mới đồng ý bơm tiền?”

      “Cậu cho rằng tôi là cậu chắc?”

      Đàm Tông Nam chậm rãi cầm khăn lau mồ hôi mặt, “Hậu trường Yến thị rất có tiềm năng, đáng tiếc Yến Thành đối với năng lực của bản thân cùng những phán đoán hay khảo sát đều quá tự phụ, tâm lý cũng quá mức yếu ớt, thực giống như người lăn lộn trong thương trường nhiều năm.”

      “Tôi lại cho rằng ông ta cảm thấy có lỗi với những cổ đông từng theo chân mình, quyết sách sai lầm của bản thân, Yến Thị trong vòng đêm liền tan biến còn manh giáp hết mười mấy Ức.”

      Đàm Tông Nam đem khăn mặt ném sang bên, muốn lại tiếp tục về đề tài này, “ người chết vẫn lớn nhất.”

      Đậu Bắc thở dài, đưa cho bình nước, “Tông Nam, câu có nghĩ tới hay ? tại ít nhiều người ta là nhìn vào thái độ của cậu đối với Yến thị mà thay đổi cách đối đãi. Nếu quả có ngày hai người tách ra, khi đó cục diện của Yến thị sợ là thậm chí còn thua xa lúc trước.”

      “Kỳ mấy công ty con thuộc Yến thị đều có lợi nhuận bình thường, tại tổng bộ cũng chầm chậm quay về quỹ đạo, 35% cổ phần chia hoa hồng cũng đủ để số tiền tôi vung ra rất nhanh được thu về.”

      Đàm Tông Nam vặn nắp bình, ực hớp, ánh mắt cực kỳ đạm mạc dừng lại góc khuất mà quả bóng màu lam còn nằm lăn lốc ở đó, “Tới lúc đó, Yến thị sống hay chết có quan hệ gì với tôi?”

      “Vậy Yến Ninh sao?”

      “Yến Ninh?”

      “Đúng, Yến Ninh.”

      Đậu Bắc chuyển tầm mắt nhìn , thần sắc chăm chú hơn bao giờ hết, “Yến Ninh khác biệt với những mặt hàng cậu bao nuôi trước kia nha, cậu tại đưa ấy lên cao như vậy, sợ đến lúc nàng ngã xuống liền thịt nát xương tan hay sao?”

      Đàm Tông Nam từ chối cho ý kiến, “Cậu cho rằng ấy rất ngốc à?”

      “Có ý tứ gì?”

      “Cậu muốn tôi đưa ấy lên cao, thế nhưng tôi lại cảm thấy, ây chỉ là muốn giẫm lên tên tuổi của tôi để đứng vững gót chân tại Yến Thị mà thôi.”

      Đậu Bắc khẽ giật mình, “Cậu ấy chỉ là lợi dụng cậu?” Đàm Tông Nam ngoắc ngoắc môi, trong mắt mang theo tia cười tinh quái, “Có thể như vậy.”

      Đậu Bắc sắc mặt phức tạp nhìn .

      Đàm Tông Nam là ai, cùng chơi từ đến lớn, chính mình là người ràng nhất.

      Tâm ngoan thủ lạt, quả quyết, tuyệt tình.

      Mấy người phụ nữ trước kia chính là minh chứng tốt nhất.

      Thích cưng chiều, chỉ cần ý hợp liền thẳng tay vứt bỏ.

      Nhưng hôm nay cậu ta lại có thể ngầm đồng ý để Yến Ninh đến lợi dụng cậu ấy…

      “Tông Nam, cậu cảm thấy là cậu….”

      “Ừm?”

      Thấy Đậu Bắc được nửa liền im lặng, Đàm Tông Nam nhíu mày, ngước mắt nhìn ta, “Cảm thấy tôi làm sao?”

      Đậu Bắc nhíu nhíu mày, tựa hồ suy nghĩ nên thế nào, “Cậu cảm thấy thái độ của mình đối với Yến Ninh có chút đặc biệt hay sao?”

      “Đặc biệt?”

      Đàm Tông Nam giật mình sửng sốt chút, xong lại có chút xem thường, “Có lẽ vậy.”

      Ở trước mặt ấy, dục vọng phá lệ bạo liệt, này rất đặc biệt.

      Đậu Bắc thấy mấy quan tâm ý tứ của chính mình, ngầm thở dài.

      Cho dù cậu ta có nhiều thế nào cũng bù cho việc trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường.

      Nhặt lên vợt bóng bàn, “Tới, Đàm đại tổng tài vất vả lắm mới được nghỉ ngơi ngày, mau làm thêm ván nữa.”

      Đàm Tông Nam ngồi dậy, khí thế toàn bộ phơi bày, “Lần này đừng có mong tôi nhường.”
      Last edited: 25/8/18
      Happyanh, Thanh Thanh Mạn, 10129 others thích bài này.

    5. Tiểu Bất Lương

      Tiểu Bất Lương Active Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      199
      Chương 11

      Sau khi tan tầm, Yến Ninh trở về phòng trọ thuê ở vùng ngoại thành trước để đối quần áo và cầm theo vài món vật dụng hàng ngày xong mới quay lại Lam Sơn Uyển.

      Đàm Tông Nam còn chưa có trở lại, tiến vào phòng ngủ muốn sắp xếp quần áo của mình.

      Cửa tủ quần áo vừa mở, Yến Ninh liền ngây người hồi lâu.

      Sáng nay trong tủ hàng tây trang màu đen được ủi bóng loáng chỉnh tề toàn bộ biến mất dấu vết, ngược lại đổi thành đồ nữ các loại.

      tùy tiện lấy ra vài món nhận ra tất cả quần áo ở đây đều vẫn còn nguyên tem nguyên kiện.

      Mà kích thước lại vừa đúng là số đo của mình.

      Dời ánh mắt nhìn chút về phía giường lớn, tủ đặt đầu giường được thay bằng bàn trang điểm, đống lớn bình bình lọ lọ chỉnh tề bày ở bên đều hoàn toàn là hàng mới vẫn chưa mở ra.

      Yến Ninh thu lại tầm mắt, tâm tình có chút thể tin được.

      Từ tối hôm qua, khi Đàm Tông Nam để chuyển đến ở đây vẫn chưa quá 24 giờ, lại còn đem hết thảy đều an bài thỏa đáng, thậm chí còn cẩn thận tỉ mỉ như thế.

      chỉ là người bình thường, cảm động là giả, thế nhưng Đàm Tông Nam quá nguy hiểm, tâm tư khó dò thâm sâu khôn lường, tựa như vực sâu thăm thẳm.

      Tâm lý người cởi mở dạn dĩ kiểu quái gì cũng hiếu kỳ muốn khám phá, tìm hiểu xem bên dưới có phải hay là quang cảnh thế ngoại đào nguyên, ôm các loại tâm tư muốn trở thành người duy nhất chiếm lĩnh cảnh đẹp này.

      Nhưng Yến Ninh phải.

      tự biết mình được thông minh lắm, hơn nữa về mặt tình cảm lại phá lệ nhu nhược cùng tự ti, nếu , cái tình đơn phương kia cũng bị mai như vậy.

      Yến Ninh thở ra hơi, đè xuống những tâm tư ràng cũng nên có kia, thay đổi áo ngủ rồi vào phòng bếp.

      Cửa trước truyền đến thanh đóng cửa, Yến Ninh quay đầu, cong cong vành môi, “ về rồi?”

      Đàm Tông Nam mặc cái áo trắng ngắn tay, quần dài màu đen, tóc cũng chải cẩn thận tỉ mỉ như bình thường, lại có vài sợi xốc xếch rũ xuống trán, trông khá tùy ý.

      Bắt gặp Yến Ninh đứng ở phòng bếp, nhíu mày, “Em làm cơm?”

      “Đúng vậy, ăn chưa?”

      Đàm Tông Nam thay xong giày, tiến vào phòng bếp, “Vẫn chưa, em làm món gì thế?”

      “Hai chọn , muốn ăn cái gì?”

      Yến Ninh chỉ chỉ vài thứ trong tủ lạnh, ngược lại muốn thể hiền lương trước mặt nhằm tăng thiện cảm chút, thế nhưng trong tủ bếp của ngoại trừ mì sợi chỉ còn lại sủi cảo đông lạnh, cũng còn cách nào a.

      Đàm Tông Nam cười, bình thường xã giao nhiều, rất ít khi về nhà ăn cơm, lại thêm cũng biết nấu ăn, liền để Thẩm Viễn định kỳ bớt việc mua chút đồ linh tinh để ở nhà.

      Cúi đầu hôn lên trán chút, “Vậy làm phiền Yến sư phó giúp nấu bát mì nhé.”

      Yến Ninh cười thành tiếng, đem nồi bắt lên đun nước, lại từ tủ lạnh cầm ra hai quả trứng gà cùng hai quả cà chua đứng bên cạnh bồn nước lưu loát rửa sạch.

      mặc đồ ở nhà rộng rãi, người đeo tạp dề vài bông, dùng sợ chun đen cột thành búi ở sau ót, thoáng cúi đầu, lộ ra cái cổ trắng nõn duyên dáng, hai bên tóc mai rũ xuống vài sợi khiến gương mặt hoạt bát lay động.

      Bên cạnh bồn rửa là cửa sổ, bên ngoài trời vừa lúc ráng chiều, xuyên thấu vòng nắng trèo vào chạn chén, rọi tia ấm áp bao trọn thân hình Yến Ninh, lập tức khiến cho gian bếp rất lâu có ánh lửa bừng lên cỗ sinh khí khiến người mê muội.

      Đàm Tông Nam nghiêng người tựa vào bên cửa, trong mắt có cảm xúc nhàn nhạt lưu chuyển.

      Cảm giác này hệt như nhiều năm trước, khi mẹ vẫn còn sống.

      Trong phòng bếp tại Đàm gia đại trạch, người phụ nữ mỹ lệ mặc tạp dề, tóc búi sau ót, nhìn thấy chính mình chơi bóng vừa về liền từ ái hỏi, “Nam Nam, hôm nay mẹ làm canh sườn cho con ăn nhé có thích hay ?”

      Nồi nước vừa sôi, hơi nước lan tràn bốc nghi ngút, Yến Ninh mở nắp cho khói lan , cầm sạn đầy mì sợi nhún vào, “Đàm Tông Nam, giúp em lấy hai cái bát đến đây.”

      “Được.” Đàm Tông Nam xốc lại tinh thần, giọng chưa bao giờ lại ôn nhu nhàng đến vậy.

      “Cà chua.”

      Đàm Tông Nam vẫn phục tùng cầm đến.

      “Trứng gà.”

      “Muối.”

      ….

      Yến Ninh sai sử càng ngày càng thuận tay, Đàm Tông Nam dường như cũng cảm thấy có cái gì đúng, hai người hài hòa như thể vợ chồng chung sống nhiều năm.

      Mì vừa nấu xong, Yến Ninh lại đính lên phía bề mặt ít rau thơm, đây là thực phẩm màu xanh duy nhất mà nhà Đàm đại tổng tài có được, phần để tăng khẩu vị, phần khác thêm màu sắc đẹp mắt.

      “Mau nếm thử a.” Yến Ninh đưa cho đôi đũa.

      Đàm Tông Nam gắp đũa mì, thổi bớt hơi nóng phía , đưa vào miệng ăn.

      ăn ngon hơn nghĩ.

      nhíu đôi mày, đối với trù nghệ của Yến Ninh có chút kinh ngạc, “ nghĩ tới em cũng có chút tay nghề.”

      Yến Ninh ánh mắt mờ nhạt hồi, cười cười đáp, vẫn tiếp tục ăn mì.

      Thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Yến Thị đương nhiên là lớn lên trong ngàn kiều trăm sủng, trước kia đừng biết nấu cơm, ngay cả việc có thể nhận thức được đâu là rau chân vịt hay cải xà lách cũng tệ rồi.

      Nhưng có năm là sinh nhật Tưởng Lân, hỏi ta muốn có quà như thế nào.

      Tưởng Lân cố ý đùa , muốn ăn bữa cơm thịnh soạn do đích thân đại tiểu thư tự mình xuống bếp.

      Vậy là Yến Ninh ngốc nghếch liền vụng trộm giấu nhẹm Yến Thành học nấu nướng.

      Lần đầu tiên cầm dao luôn luôn sơ suất, ngón tay bị cắt trúng là chuyện rất bình thường, nhưng nghĩ đến biểu cảm Tưởng Lân trông thấy thành phẩm của có bao nhiêu vui vẻ, tận đáy lòng cũng vui như nở hoa.

      Đến ngày sinh nhật, Yến Ninh liền hẹn ta ăn cơm.

      mặt bàn đều là những món ăn tự mình làm đến nỗi bị phỏng rất nhiều lần, cho tới khi còn hương vị ban đầu, ta mới khoan thai chậm rãi tới – cùng với người con khác.

      Y ôm vai bé kia, cho biết đây là bạn y, vừa mới tỏ tình thành công, cho nên cố ý mang đến để người bạn tốt nhất của y nhìn chút.

      Yến Ninh buông nụ cười cứng ngắc, ngón tay để dưới bàn đan vào nhau, găm sâu đến mức chảy ra từng tia máu đỏ dọc theo vết thương lan ra.

      Máu đỏ thẫm, thấm ướt đóa Đồ Mi hoa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :