1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Hỏa Ngục - Dan Brown (end)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      14.04.18
      CHƯƠNG 92


      Đặc vụ Brũder rón rén cúi người, lách qua bên dưới rào chắn và thả người xuống đầm nước sâu tới ngực. Khi cảm giác lành lạnh của nước thấm qua quần áo, các cơ của ta căng lên để chống lại. Sàn bể chứa trơn nhẫy dưới đế giày ủng của ta, nhưng rất chắc chắn. Ánh ta đứng yên lúc để đánh giá tình hình, quan sát những vòng tròn nước đồng tâm từ chỗ cơ thể mình lăn tăn loang ra khắp đầm nước như những đợt sóng xung kích.
      Brũder nín thở lúc. Di chuyển chậm, ta tự nhủ. gây xáo động.
      lối lót ván phía , Langdon đứng bên rào chắn, quét mắt khắp những lối xung quanh.
      “Ổn cả”, Langdon thào. “ ai thấy chúng ta.”
      Brũder xoay người và nhìn chiếc đầu to tướng chổng ngược của Medusa được chiếu sáng bằng ngọn đèn rọi đỏ rực. Lúc này khi Brũder xuống ngang với nó, trông con quái vật bị xoay đầu càng to lớn hơn.
      “Cứ bám theo ánh mắt của Medusa qua bên kia đầm”, Langdon thào. “Zobrist rất giỏi về biểu tượng và kịch nghệ…Tôi lấy làm lạ nếu bố trí công trình của đúng trục ánh mắt chết người của Medusa.”
      Những tư tưởng lớn suy nghĩ giống nhau. Brũder thầm cảm ơn vì vị giáo sư người Mỹ khăng khăng đòi xuống đây cùng ta. Kiến thức chuyên môn của Langdon dẫn dắt họ tới góc bể chứa hẻo lánh này gần như ngay lập tức.
      Trong khi những giai điệu của bản Giao hưởng Dante tiếp tục ngân nga phía xa Brũder rút chiếc đèn bút máy chống nước hiệu Tovatec của mình ra và nhúng sâu xuống nước, bật công tắc lên. quần sáng halogen rực rỡ xuyên qua nước, soi sáng phần sàn bể chứa trước mắt ta.
      Bình tĩnh, Brũder tự nhủ. được gây xáo động thứ gì.
      thêm lời, ta bắt đầu thận trọng thực lộ trình của mình vào sâu trong đầm nước, chậm rãi lội, di chuyển cây đèn pin của mình tới lui nhịp nhàng, giống như chuyên gia dò mìn dưới nước.

      ***

      Bên rào chắn, Langdon bắt đầu thấy cổ họng căng cứng rất đáng ngại. khí trong bể chứa, mặc dù ẩm ướt, nhưng lại có vị tanh và thiếu dưỡng khí. Trong khi Brũder thận trọng lội sâu vào đầm nước, vị giáo sư tự trấn an mình rằng mọi thứ ổn thỏa.
      Chúng ta đến kịp lúc.
      Tất cả vẫn còn nguyên.
      Nhóm của Brũder có thể chặn được thứ này lại.
      Cho dù vậy, Langdon vẫn cảm thấy rất bồn chồn. Là người suốt đời mang chứng sợ gian kín, biết trong bất kỳ hoàn cảnh nào mình cũng đều thấy bồn chồn khi ở dưới này. Cảm giác gì đó về hàng nghìn tấn đất đá lơ lửng đầu, có thứ gì chống đỡ ngoài những cây cột cũ kỹ.
      cố xua ý nghĩ đó ra khỏi đầu và liếc nhìn lại đằng sau xem áo ai chú ý đến họ đúng lúc .
      Chẳng có gì.
      Những người duy nhất ở gần đó đều đứng những lối khác, và họ đều nhìn theo hướng ngược lại, về phía dàn nhạc. Dường như ai chú ý đến Brũder từ từ di chuyển trong nước ở góc bể chứa sâu tít này.
      Langdon đưa mắt về phía đội trưởng SRS, với chùm ánh sáng halogen chìm dưới nước vẫn đong đưa trước mặt, soi sáng đường .
      Langdon chăm chú nhìn, và chợt nhận ra có chuyển động bên trái - cái bóng đen đúa đáng ngại trồi lên khỏi mặt nước ngay trước mặt Brũder. Langdon xoay người và đăm đăm nhìn vào khoảng tối om, cho rằng mình nhìn thấy giống thủy quái nào đó trồi lên từ dưới nước.
      Brũder dừng phắt lại, ràng cũng nhìn thấy thứ đó.
      Ở góc phía xa, hình thù đen đúa chờn vờn nhô cao khoảng chín mét tường. Cái bóng ma quái đó trông khá giống cái bóng của vị bác sĩ dịch hạch xuất trong đoạn video của Zobrist.
      Nó là cái bóng, Langdon nhận ra và thở phào. Bóng của Brũder.
      Cái bóng xuất khi Brũder di chuyển qua chiếc đèn rọi chìm trong đầm nước, và dường như nó đúng y cái bóng của Zobrist trong đoạn video.
      “Chính là vị trí đó”, Langdon gọi Brũder. “ tới gần rồi đấy.”
      Brũder gật đầu và tiếp tục nhích dần tới trong đầm. Langdon di chuyển men theo rào chắn, ở vị trí ngang với ta. Khi chàng đặc vụ tiến xa dần, Langdon lại liếc nhanh về phía dàn nhạc để bảo đảm rằng Brũder bị chú ý.
      có gì cả.
      Lúc đưa mắt trở lại đầm nước, mắt Langdon thoáng bắt được vệt sáng phản chiếu lối dưới chân.
      nhìn xuống và thấy vũng chất lỏng màu đỏ.
      Máu.
      Lạ thay, chính Langdon lại đứng trong cái vũng ấy.
      lẽ mình chảy máu?
      Langdon hề thấy đau, nhưng vội vàng kiểm tra khắp người xem có vết thương hay phản ứng gì bất thường trước thứ độc tố vô hình trong khí hay . kiểm tra cả mũi, các móng tay và tai xem có bị xuất huyết hay .
      tìm thấy chỗ nào chảy máu, Langdon nhìn xung quanh để khẳng định rằng thực tế chỉ có mình lối vắng vẻ này.
      Langdon nhìn xuống vũng nước lần nữa, và lần này nhận ra vệt nước xíu chảy theo lối và đọng lại ở chỗ trũng dưới chân . Dường như thứ chất lỏng màu đỏ từ chỗ nào đó phía trước chảy tới và dồn xuống chỗ thấp lối .
      Phía kia có người bị thương, Langdon cảm thấy như vậy. liếc nhanh ra chỗ Brũder lúc này đến gần trung tâm đầm nước.
      Langdon sải bước nhanh lối , lần theo vệt nước. Khi tiến về phía lối cụt, vệt nước nhìn to hơn, chảy tràn tự do. Thế này là thế quái nào? Đến vị trí này, nó biến thành cả dòng nước . rảo chân thêm, lần theo thứ chất lỏng chảy tràn tới tận tường, nơi lối đột ngột kết thúc.
      Lối cụt.
      Trong khoảng tối tăm, thấy bể nước lớn sóng sánh sắc đỏ, như thể ai đó vừa bị giết ở đây.
      Vào khoảnh khắc nhìn thấy thứ chất lỏng màu đỏ ấy tràn qua lối , giọt xuống bể chứa, Langdon nhận ra phán đoán ban đầu của mình là sai lầm.
      phải máu.
      Ánh đèn đỏ của cái gian rộng lớn này, kết hợp với sắc đỏ của lối lót ván, tạo ra ảo giác, khiến cho những vệt nước này có sắc đỏ thẫm.
      Nó chỉ là nước.
      Thay vì mang lại cảm giác nhõm, phát đó khiến sợ đến đờ đẫn. đăm đăm nhìn xuống vũng nước, lúc này còn thấy cả những vệt nước bắn lên lan can và những dấu chân.
      Có người từ dưới nước leo lên ở đây.
      Langdon xoay người gọi Brũder, nhưng cách quá xa và tiếng nhạc đến đoạn hòa của kèn và trống. Đinh tai nhức óc, Langdon bỗng cảm thấy bên cạnh mình có người.
      chỉ có riêng mình ở chỗ này.
      Bằng động tác rất chậm rãi, Langdon xoay người về phía bức tường nơi kết thúc lối lót ván. Cách đó khoảng ba mét, trong bóng tối, nhận ra khối tròn lẳn, giống như tảng đá lớn phủ áo choàng đen, ướt sũng nước chảy tong tỏng. Cái khối đó bất động.
      Và sau đó nó cử động.
      Cái khối kéo dài ra, cái đầu nét của nó ngóc lên.
      người thu mình trong tấm áo choàng phụ nữ Hồi giáo màu đen, Langdon nhận ra ngay.
      Thứ trang phục che kín cơ thể truyền thống của người Hồi giáo ấy để hở da thịt, nhưng khi cái đầu dã bịt kín mặt xoay về phía Langdon, hai con mắt đen ra, trừng trừng nhìn qua khe hở hẹp của phần mũ che mặt, khóa chặt lấy mắt của Langdon.
      Trong khoảnh khắc hiểu.
      Sienna Brooks bật dậy từ chỗ nấp của mình. bung người, tăng tốc chạy nhanh, xô mạnh làm ngã xuống sàn rồi chạy vụt theo lối lát ván.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      14.04.18
      CHƯƠNG 93


      Trong đầm nước ngoài kia, đặc vụ Brũder dừng lại. Quầng sáng halogen từ chiếc đèn bút Tovatec của vừa lướt qua vệt kim loại sáng ở phía trước, nền bể chứa.
      Gần như nín thở, Brũder bước lại gần hơn, thận trọng gây ra bất kỳ xáo trộn gì trong nước. Qua mặt nước trong veo, giờ ta có thể nhận ra hình chữ nhật sáng loáng bằng titan, được bắt vít xuống sàn.
      Tấm biển của Zobrist.
      Nước trong đến mức ta gần như có thể đọc được con số chỉ ngày mai và dòng chữ kèm.

      TẠI NƠI NÀY, VÀO NGÀY NÀY,
      THẾ GIỚ THAY ĐỔI MÃI MÃI.

      Xem nào, Brũder trầm ngâm, trong lòng thấy tự tin hơn hẳn. Chúng ta vẫn còn vài giờ để ngăn chặn thứ này trước ngày mai.
      Nhớ lại đoạn video của Zobrist, Brũder nhàng nhích quần sáng đèn pin sang bên trái tấm biển để tìm cái túi Solublon được cột lại. Khi quầng sáng soi tỏ vùng nước tối tăm, Brũder căng mắt nhìn đầy hoang mang.
      có cái túi.
      ta di chuyển quầng sáng nhích thêm sang trái, tới đúng vị trí nơi cái túi xuất như trong đoạn video.
      Vẫn thấy gì cả.
      Nhưng…đúng chỗ này mà!
      Brũder nghiến chặt răng trong khi quả quyết bước gần thêm bước, từ từ quét quầng sáng đèn quanh toàn bộ khu vực.
      hề có cái túi. Chỉ có tấm biển.
      Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đầy hy vọng, Brũder tự hỏi phải chăng mối đe dọa này, giống như nhiều thứ khác ngày nay, chẳng là gì hơn ngoài vố lừa.
      Phải chăng tất cả chỉ là trò đùa ác ý?!
      Phải chăng Zobrist chỉ muốn dọa chúng ta?!
      Và rồi ta nhìn thấy nó.
      Bên trái tấm biển, khó khăn lắm mới nhìn thấy nền đầm nước, có sợi dây mềm oặt. Cái sợi dây èo uột trông chẳng khác gì con sâu còn sinh khí chìm trong nước. Ở đầu kia của sợi dây là cái móc nhựa xíu vẫn còn dính lại ít nhựa Solublon.
      Brũder nhìn sững tàn tích còn lại của cái túi trong suốt. Nó dính vào đầu sợi dây giống như nút thắt của quả bóng bay bị vỡ.
      từ từ thấm vào gan ruột ta.
      Chúng ta quá muộn.
      ta hình dung ra cảnh cái túi chìm trong nước tan dần và vỡ bung, phát tán thứ chất chết người chứa bên trong vào nước và sủi bọt lên mặt đầm.
      Bằng ngón tay run run, ta tắt đèn pin và đứng lúc trong bóng tối, cố gắng lấy lại tinh thần.
      Những ý nghĩ trong đầu nhanh chóng biến thành lời cầu khẩn.
      Chúa giúp chúng con.

      ***

      “Đặc vụ Brũder, lại xem!”, Sinskey hét lên trong bộ đàm, len được nửa đường xuống cầu thang và vào bể chứa, cố gắng nhích đến chỗ nhận sóng tốt hơn. “Tôi nghe !”
      Luồng hơi ấm phả qua mặt bà, ngược theo cầu thanh lên phía khung cửa mở rộng phía . Bên ngoài, nhóm SRS đến và các thành viên chuẩn bị sẵn sàng phía sau tòa nhà, cố gắng để công chúng nhìn thấy những dụng cụ phòng độc trong lúc đợi tiếp nhận thông tin đánh giá tình hình của Brũder.
      “…cái túi vỡ…” Tiếng Brũder lạo xạo trong bộ đàm của Sinskey. “...và… phát tán.”
      Cái gì?! Sinskey cầu nguyện rằng mình hiểu nhầm trong lúc lao vội xuống cầu thanh. “Nhắc lại xem!”, bà ra lệnh, tiến gần xuống cầu thang, nơi tiếng nhạc càng to hơn.
      Lần này giọng Brũder hơn. “…và tôi nhắc lại…chất lây bệnh bị phát tán!”
      Sinskey lảo đảo lao về phía trước, gần như ngã nhào vào lối dẫn tới bể chứa ở chân cầu thang. Sao có thể như thế được?!
      “Cái túi tan rồi”, giọng Brũder vang lên rất to. “Chất lây bệnh hòa vào nước!”
      Mồ hôi lạnh túa ra khắp người khi tiến sĩ Sinskey ngước nhìn lên và cố gắng nắm bắt cái thế giới dưới lòng đất ở ngay trước mắt mình. Qua màn hơi đỏ ngầu, bà nhìn thấy vùng nước rộng với hàng trăm cây cột trụ. Tuy nhiên, hết, bà nhìn thấy những con người.
      Hàng trăm người.
      Sinskey nhìn sững đám đông vẫn chưa hay biết gì, tất cả đều bị nhốt trong cái bẫy chết người dưới lòng đất của Zobrist. Bà phản ứng theo bản năng. “Đặc vụ Brũder, lên ngay lập tức. Chúng ta bắt đầu sơ tán mọi người ngay.”
      Brũder trả lời ngay tức . “Tuyệt đối ! Đóng chặt cửa lại! ai được ra khỏi đây!”
      Là giám đốc Tổ chức Y tế Thế giới, Elizabeth Sinskey quen với việc mệnh lệnh của bà được thi hành mà ai chấn vấn gì. Nhất thời, bà nghĩ bà hiểu sai những lời của đội trưởng SRS. Đóng chặt cửa ư?!
      “Tiến sĩ Sinskey!”, Brũder hét át cả tiếng nhạc. “Bà có nghe tôi ?! Đóng hết các cửa lại!”
      Brũder nhắc lại cầu, nhưng cần thiết nữa. Sinskey biết rằng ta đúng. Khi đương đầu với đại dịch tiềm tàng, ngăn chặn là lựa chọn khả dĩ duy nhất.
      Sinskey đưa tay lên và cầm chiếc bùa bằng đá lam ngọc của mình. Hy sinh vài người để cứu nhiều người. Với vẻ đầy quyết tâm, bà gơ bộ đàm lên môi. “Xác nhận, đặc vụ Brũder. Tôi ra lệnh đóng chặt cửa.”
      Sinskey vừa định quay người rời khỏi cái bể chứa hãi hùng này và ra lệnh phong tỏa khu vực bà cảm thấy trong đám đông có chuyển động đột ngột.
      Cách đó xa, phụ nữ mặc áo choàng đen len nhanh về phía bà, men theo lối chật cứng người, dùng tay gạt phăng mọi người để tìm lối thoát. Người phụ nữ che mặt dường như tiến thẳng về phía Sinskey và lối ra.
      ta bị truy đuổi, Sinskey nhận ra như vậy và nhìn thấy người đàn ông chạy phía sau.
      Rồi Sinskey cứng đờ người. Đó là Langdon!
      Mắt Sinskey lia trở lại người phụ nữ khoác áo chòang, lúc này tiến lại rất nhanh và hét ầm ĩ điều gì bằng tiếng Thổ Nhĩ Kỳ cho tất cả những người ở lối . Sinskey biết tiếng Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng qua phản ứng hốt hoảng của mọi người, tiếng hô của người phụ nữ kia rất giống như tiếng hô “Cháy!” trong rạp hát đông người.
      Cơn hoảng loạn lan nhanh khắp đám đông. Đột nhiên chỉ người phụ nữ che mặt và Langdon phăm phăm lao tới chỗ cầu thang nữa. Tất cả mọi người.
      Sinskey xoay lưng nhìn cảnh tượng giẫm đạp diễn ra và bắt đầu hét cách tuyệt vọng với nhóm của mình ở phía sau.
      “Đóng cửa lại!”, Sinskey hét lên. “Phong tỏa bể chứa! NGAY LẬP TỨC!”

      ***

      Lúc Langdon lần qua góc tường để lao vào khu vực cầu thang, Sinskey lên được nửa chừng, cố leo lên mặt đất, cuống cuồng ra lệch đóng cửa. Sienna Brooks bám sát sau bà, cố đánh vật với chiếc áo choàng ướt nhẹp, nặng trịch trong lúc ì ạch leo lên cầu thang.
      Langdon sải bước đằng sau họ, cũng nhận cả đám đông những người dự hòa nhạc hoảng loạn ùa theo sau .
      “Chặn lối ra!”, Sinskey lại hét lên.
      Cặp chân dài của Langdon giúp vọt lên ba bậc mỗi lần, dần bắt kịp Sienna. Phía , nhìn thấy những cánh cửa sắt nặng nề của bể chứa bắt đầu đóng lại.
      Quá chậm.
      Sienna vượt qua Sinskey, tóm lấy vai bà và dùng nó như đòn bẩy để vọt lên trước, lao nhanh về phía lối ra. Sinskey loạng choạng khụy xuống, chiếc bùa quý của bà đập mạnh xuống bậc thanh và vỡ đôi.
      Langdon phải cố kìm bản năng dừng lại để giúp người phụ nữ bị ngã. Thay vào đó, vọt qua bà, chạy nhanh lên chiếu nghỉ cùng.
      Sienna chỉ còn cách vài bước, gần như trong tầm với, nhưng tới được chiếu nghỉ, và những cánh cửa đóng đủ nhanh. chút chậm trễ, Sienna nghiêng thân hình mảnh mai của mình và lách qua khe hở hẹp.
      lọt được nửa người qua cửa chiếc áo choàng mắc phải then cửa, khiến chững lại. kẹt cứng giữa cửa, dù chỉ còn vài phân nữa là thoát ra. Trong lúc cố vùng vẫy để thoát, tay Langdon vươn lấy và tóm chặt lấy chiếc áo choàng. giữ chặt, kéo lại, cố gắng lôi vào trong, nhưng vùng vẫy điên cuồng và đột nhiên Langdon chỉ còn giữ được đống vải ướt rượt.
      Cánh cửa đóng sầm lại, suýt kẹp đứt tay Langdon. Chiếc áo mắc lại giờ vướng ngay khuôn cửa, khiến cho những người bên ngoài tài nào đóng hẳn cửa lại được.
      Qua khe hở, Langdon nhìn thấy Sienna Brooks lao vọt qua đường phố đông đúc, cái đầu trọc lóc của lấp loáng trong ánh đèn đường. Ô vẫn mặc đúng chiếc áo len và quần jeans xanh mang người cả ngày, và Langdon đột nhiên có cảm giác bị phản bội ghê gớm.
      Cái cảm giác đó chỉ kéo dài trong khoảng khắc. sức đẩy đột ngột và mạnh mẽ xô Langdon dính chặt vào cửa.
      Đám đông hỗn loạn đến sát sau .
      Cả cầu thang ầm ầm những tiếng la hét hoảng loạn và ngơ ngác, trong khi những thanh của dàn nhạc giao hưởng biến thành mớ tạp hỗn loạn phía dưới. Langdon cảm nhận sức ép lưng tăng dần khi chỗ tắc nghẽn thêm đông người. Lồng ngực bắt đầu thấy đau nhói khi bị ép chặt vào cửa.
      Rồi cánh cửa bật tung, và Langdon bị xô văng ra đường phố ban đêm chẳng khác gì chiếc nút bật ra khỏi chai sâm panh. loạng choạng vỉa hè, gần như ngã vật xuống phố. Phía sau , cả biển người ào ra như đàn kiến chạy trốn khỏi cái tổ bị nhiễm độc.
      Các đặc vụ SRS nghe thấy tiếng hỗn loạn, lúc này mới từ phía sau toà nhà xuất . Đồ nghề cùng mặt nạ phòng độc của họ càng làm tình trạng hoảng loạn gia tăng.
      Langdon xoay người và nhìn sang bên kia phố tìm kiếm Sienna. Tất cả những gì nhìn thấy chỉ là phương tiện giao thông, ánh đèn và vẻ ngơ ngác của người dân.
      Nhưng chỉ trong chớp mắt, phố phía trái , cái đầu trọc lóc bắt đầu nhá lên trong đêm, len lỏi vỉa hè đông đúc và biến mất ở góc phố.
      Langdon tuyệt vọng nhìn lại phía sau, cố tìm Sinskey, hay cảnh sát, hay đặc vụ SRS mặc đồ phòng độc kềnh càng.
      Chẳng có ai cả.
      Langdon biết phải tự mình hành động.
      chút chần chừ, vọt theo Sienna.

      ***

      Tít bên dưới, ở nơi sâu nhất của bể chứa, đặc vụ Brũder đứng mình trong vùng nước sâu tới thắt lưng. Những ân thanh hỗn loạn vang vọng trong bóng tối khi những du khách và nhạc công hoảng loạn chen nhau tìm đường ra phía lối thoát và biến mất cầu thang.
      Chẳng thể đóng cửa được nữa, Brũder hãi hùng nhận ra như vậy. Ngăn chặn thành công rồi.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      14.04.18
      CHƯƠNG 94


      Robert Langdon phải là vận động viên chạy, nhưng nhiều năm bơi lội giúp có đôi chân cứng cáp, và có thể sải những bước chân rất dài. đến góc phố chỉ trong vài giây và vòng qua đó, thấy mình đứng đại lộ rộng rãi hơn. Mắt vội quét khắp các vỉa hè dành cho người bộ.
      ta dứt khoát ở đây!
      Mưa tạnh, và từ góc phố này, Langdon có thể thấy toàn bộ đường phố đèn đuốc sáng trưng. có chỗ nào để nấp cả.
      Nhưng dường như Sienna biến mất.
      Langdon dừng lại, tay chống nạnh, thở hổn hển trong lúc nhìn hết con phố đẫm nước mưa trước mặt. Chuyển động duy nhất nhìn thấy là cách năm mươi thước phía trước, chiếc xe buýt đại của Istanbul rời khỏi lề đường và tăng tốc đại lộ.
      lẽ Sienna nhảy lên chiếc xe buýt?
      Có vẻ hơi quá mạo hiểm. Chẳng lẽ lại nhốt mình trong chiếc xe buýt khi mà biết tất cả mọi người đều lùm tìm mình? Lại nữa, nếu tin ai nhìn thấy mình vòng qua góc phố, và nếu chiếc xe buýt vừa tình cờ lăn bánh, mang cho cơ hội đúng lúc
      Có lẽ vậy.
      nóc xe buýt là tấm biển ghi đích đến – bảng đèn dược lập trình từ duy nhất: GALATA.
      Langdon chạy xuống lòng đường, hướng về phía người đàn ông có tuổi đứng bên ngoài nhà hàng bên dưới mái hiên. Ông ấy ăn mặc rất chỉnh tề với áo dài thêu và đội khăn trắng.
      “Xin lỗi ông”, Langdon hổn hển lúc đến trước mặt ông ấy. “Ông có được tiếng ?”
      “Có chứ”, người đàn ông đáp, vẻ khó chịu vì sắc thái bức bách trong giọng của Langdon.
      “Galata?! Đó là địa danh phải ?”
      “Galata à?”, người đàn ông đáp lại, “Cầu Galata? Hay tháp Galata? Cảng Galata?”
      Langdon chỉ tay về phía chiếc xe buýt chạy . “Galata! Chiếc xe buýt kia chạy đâu?”
      Người đàn ông đội khăn xếp nhìn theo chiếc xe rời xa dần và ngẫm nghĩ lúc. “Cầu Galata”, ông ấy đáp. “Nó dẫn ra khỏi thành cổ và bắc qua thủy lộ.”
      Langdon lầm bầm, mắt lại cuống cuồng nhìn qua phố nhưng thấy bóng dáng Sienna đâu. Lúc này có tiếng còi hụ khắp mọi nơi, những chiếc xe phản ứng khẩn cấp lao vụt qua họ về phía bể chứa nước.
      “Có chuyện gì vậy?”, người đàn ông hỏi, vẻ cảnh giác. “Mọi việc vẫn ổn chứ?”
      Langdon lại nhìn theo chiếc xe buýt chạy xa dần và biết đây là canh bạc, nhưng còn lựa chọn nào khác.
      sao, thưa ông”, Langdon đáp. “Tôi gặp tình huống khẩn cấp và cần giúp đỡ của ông.” ra hiệu về phía vệ đường, nơi người hầu bàn vừa lái chiếc Bentley màu bạc bóng lộn đến. “Xe của ông phải ?”
      “Phải, nhưng…”
      “Tôi cần xe”, Langdon . “Tôi biết chúng ta chưa bao giờ gặp nhau, nhưng lại có chuyện rất tai hại vừa xảy ra. Đây là vấn đề sinh tử.”
      Người đàn ông đội khăn xếp nhìn xoáy vào mắt vị giáo sư lúc lâu, như thể cố nhìn thấu gan ruột. Cuối cùng, ông ấy gật đầu. “Vậy nên lên xe .”
      Khi chiếc Bentley rời khỏi vệ đường, Langdon thấy mình phải bấu chặt vào ghế. Người đàn ông ràng là tài xế rất có kinh nghiệm, và có vẻ rất khoái thử thách luồn lách giữa dòng xe cộ, cố đuổi theo chiếc xe buýt.
      Qua chưa đầy ba tòa nhà ông ấy đưa chiếc Bentley của mình sát sau chiếc xe buýt. Langdon nhổm về phía trước, nheo mắt nhìn qua cửa sổ hậu xe buýt. Đén trong xe rất tối, và những thứ duy nhất Langdon có thể nhận ra là những cái bóng lờ mờ của hành khách.
      :Xin hãy bám sát xe buýt”, Langdon . “Mà ông có điện thoại ?”
      Người đàn ông rút điện thoại di động từ trong túi và đưa nó cho vị khách của mình. Langdon cảm ơn ông ta rối rít rồi mới chợt nhận ra rằng mình biết phải liên lạc với ai. hề có số liên lạc của Sinskey hay Brũder, còn gọi cho các văn phòng của WHO tại Thụy Sĩ mất quá nhiều thời gian.
      “Tôi gọi cho cảnh sát địa phương bằng cách nào?”
      -năm-năm”, người đàn ông trả lời. “Bất kỳ đâu tại Istanbul.”
      Langdon bấm ba con số và chờ đợi. Đường dây dường như đổ chuông mãi thôi. Cuối cùng, giọng được ghi vang lên, thông báo bằng cả tiếng Thổ Nhĩ Kỳ và tiếng rằng do các đường dây dều bận nên cần phải chờ máy. Langdon thắc mắc biết lý do đường dây bận có phải chính là cuộc khủng hoảng ở bể chứa nước .
      Có lẽ lúc này cung điện chìm ở trạng thái hoàn toàn hỗn loạn. hình dung đến cảnh Brũder lội ra khỏi đầm nước và những gì ta thấy bên ngoài. Langdon có cảm giác nặng trĩu trong lòng.
      Sienna nhảy xuống nước trước ta.
      Phía trước, đèn phanh của chiếc xe buýt sáng lên, và chiếc xe tấp vào điểm đỗ bên đường, giúp Langdon nhìn những hành khách lên xuống xe. Chỉ có ba người xuống xe - tất cả đều là đàn ông - nhưng Langdon vẫn quan sát từng người cẩn thận, vì biết quá khả năng cải trang của Sienna.
      Mắt lại di chuyển về ô cửa hậu. Nó được làm tối nhưng lúc này đèn trong xe đều sáng và Langdon có thể nhìn thấy những người xe hơn. nhổm về phái trước, ngỏng cổ, áp sát mặt vào kính chắn gió của chiếc Bentley để tìm kiếm Sienna.
      Xin đừng bảo rằng tôi đặt nhầm cửa!
      nhìn thấy .
      Ở phần sau cùng của chiếc xe đôi vai mảnh mai cùng phần gáy của cái đầu cạo trọc ngoảnh mặt chỗ khác.
      Chỉ có thể là Sienna.
      Khi xe buýt tăng tốc, đèn trong xe lại mờ . Trong giây rất nhanh trước khi chìm vào bóng tối, cái đầu ngoái lại, nhìn ra ngoài cửa sổ hậu.
      Langdon thụp đầu xuống ghế, khuất vào trong phần tối của chiếc Bentley. ta có thấy mình nhỉ? Người lái xe đội khăn xếp lại đánh xe ra, bám sát theo chiếc xe buýt.
      Lúc này con đường chạy dần xuống bờ nước, và phía trước mặt, Langdon có thể nhìn thấy ánh đèn từ cây cầu thấp vươn dài mặt nước. Cây cầu nhìn như tắt nghẽn vì xe cộ. Thực tế toàn bộ khu vực gần đầu cầu đều tắc nghẽn.
      “Chợ gia vị”, người đàn ông . “Rất tấp nập vào những tối trời mưa.”
      Ông ta chỉ tay về phía mép nước, nơi dãy nhà dài cách kỳ lạ nép dưới bóng trong những giáo đường ngoạn mục của Istanbul - Giáo đường Mới, nếu Langdon nhầm, căn cứ theo chiều cao hai tòa tháp đôi lừng danh của nó. Chợ Gia vị nhìn rộng hơn hẳn hầu hết các khu mua bán của Mỹ, và Langdon thấy rất đông người ra vào qua cổng vòm đồ sộ của chợ.
      “Alo?!”, giọng lí nhí vang lên đâu đó trong xe. “Trường hợp khần cấp phải ? Alo?!”
      “Vâng, xin chào!” Langdon lên tiếng, đưa tai nghe lên. “Tên tôi là Robert Langdon. Tôi làm việc cho Tổ chức Y tế Thế giới. Các ông có cuộc khủng hoảng lớn tại bể chứa nước thành phố, và tôi bám theo kẻ chịu trách nhiệm việc đó. ta ở chiếc xe buýt gần chợ Gia vị, tiến về…”
      “Làm ơn chờ chút”, nhân viên trực . “Để tôi kết nối ông với bộ phận khẩn cấp.”
      “Đừng, đợi !” Nhưng Langdon lại phải chờ máy.
      Người lái chiếc Bentley ngoảnh sang với vẻ mặt sợ hãi. “ cuộc khủng hoảng ở bể chứa nước thành phố à?!”
      Langdon vừa định giải thích mặt của người lái xe đột nhiên đỏ bừng lên, như bộ mặt quỷ.
      Đèn phanh.
      Người lái xe quay vội đầu lại và chiếc Bentley phanh kít ngay sau chiếc xe buýt. Đèn trong xe lại sáng lên và Langdon có thể nhìn Sienna như ban ngày. đứng ở cửa sau, liên tục giật sợi dây báo dừng khẩn cấp và đập cửa để đòi xuống xe.
      ta nhìn thấy mình, Langdon nhận ra như vậy. ràng Sienna cuãng nhìn thấy tình trạng kẹt cứng ở cầu Galata và muốn bị mắc kẹt đó.
      Langdon mở cửa rất nhanh, nhưng Sienna nhảy xuống xe buýt và tức tốc lao vào màn đêm. Langdon ném điện thoại trả lại cho chủ nhân của nó. “Báo cho cảnh sát những gì vừa xảy ra! Bảo họ bao vây khu vực này!”
      Người đàn ông đội khăn xếp gật đầu sợ hãi.
      “Và cảm ơn ông!”, Langdon hét vội. “Teşekkürler!”
      xong, Langdon lao vội xuống đồi theo sau Sienna, lúc này chạy thẳng về phía đám đông chen chúc trong chợ Gia vị.


      Chương 95

      Chợ Gia vị ba trăm năm tuổi của Istanbul là trong những khu chợ có mái che lớn nhất thế giới. Được xây dựng theo hình chữ L, quần thể này có tám mươi tám gian phòng mái vòm chia thành hàng trăm gian hàng, nơi các thương gia địa phương chào bán vô vàn thứ thực phẩm khắp thế giới - gia vị, hoa quả, thảo dược, và cả món kẹo Thổ Nhĩ Kỳ rất thịnh hành của Istanbul, thỏa mãn khẩu vị của mọi khách hàng.
      Người ta đồn rằng lối vào chợ, cổng chào bằng đá đồ sộ với vòm cung Gothic, tọa lạc ở góc phố Çiçek Parazi và Tahmis, chứng kiến hơn ba trăm nghìn khách khứa ghé qua mỗi ngày.
      Tối nay, khi tiến gần lối vào kín đặc người, Langdon cảm thấy như thể tất cả ba trăm nghìn người đều có mặt ở đây tại thời điểm này. vẫn chạy rất nhanh, chưa hề rời mắt khỏi Sienna. Giờ chỉ còn cách hai mươi thước phía trước, tiến thẳng về phía cổng chợ và hề có ý dừng lại.
      Sienna tới cổng chào vòm cung và gắng chen qua đám đông. lách qua mọi người, cố tiến vào bên trong. Lúc bước qua cổng chợ còn liếc lại phía sau. Langdon nhìn thấy trong mắt đầy hoảng sợ của chạy trốn vì hoang mang… tuyệt vọng và kiểm soát được.
      “Sienna!”, gọi to.
      Nhưng lẩn vào biển người và biến mất.
      Langdon nhào theo sau , thúc, đẩy,nhướng cổ cho tới khi phát len lỏi xuống sảnh phía tây của chợ bên trái .
      Những thùng gia vị lạ mắt xếp thành dãy ở dọc đường - bột cà ri Ấn Độ, nghệ tây Iran, trà hoa Trung Quốc - màu sắc rực rỡ của chúng tạo thành đường hầm màu vàng, nâu, và vàng kim. Cứ mỗi bước chân, Langdon lại ngửi thấy mùi hương mới - những loại nấm hăng hăng, những loại củ ngai ngái, các loại dầu thơm - tất cả quyện trong khí cùng với bản hợp xướng ồn ào gồm đủ mọi ngôn ngữ khắp thế giới. Kết quả là thứ hỗn hợp những tác nhân kích thích giác quan trong tiếng huyên náo bất tận của con người.
      Hàng nghìn người.
      Cảm giác sợ gian chật hẹp bóp nghẹt lấy Langdon, gần như đứng lại trước khi tự trấn an và len sâu hơn vào chợ. có thể nhìn thấy Sienna ngay phước phía, cố lách qua đám đông với sức mạnh rắn rỏi. ràng cố tới cùng cho dù đó có thể là nơi nào nữa.
      lúc, Langdon tự hỏi tại sao lại đuổi theo .
      Vì công lý chăng? Nghĩ lại những gì Sienna làm, Langdon thể hình dung xem hình phạt gì đợi nếu bị bắt.
      Để ngăn chặn đại dịch ư? Bất kỳ việc gì được làm đều làm rồi.
      Khi cố len qua cả biển người lạ mặt, Langdon đột nhiên nhận ra tại sao lại ra sức tìm cách chặn Sienna Brooks lại như vậy.
      Mình muốn câu trả lời.
      Chỉ mười thước phía trước, Sienna tiến thẳng tới cửa thoát hiểm ở cuối dãy phía tây của khu chợ. lại liếc nhanh về phía sau, vẻ rất hốt hoảng khi nhìn thấy Langdon quá gần. Lúc ngoảnh lại, bất ngờ hụt chân và ngã.
      Đầu Sienna chúi về phía trước, đập mạnh vào vai người trước mặt. Khi người đó chúi xuống, tay phải vung ra, cố tìm kiếm thứ gì đó để kìm đà ngã. chỉ thấy cái miệng thùng hạt dẻ khô nên túm lấy cách tuyệt vọng, kéo nó đổ ụp xuống mình và cả cơn lũ hạt dẻ tràn ra sàn.
      Langdon phải mất ba bước mới tới được chỗ bị ngã. nhìn xuống sàn nhưng chỉ nhìn thấy cái thùng đổ nghiêng và hạt dẻ. thấy Sienna.
      Người chủ cửa hàng kêu thét điên dại.
      ta biến đâu rồi?!
      Langdon xoay tròn vòng, nhưng bằng cách nào đó Sienna biến mất. Lúc ánh mắt dừng lại ở lối thoát phía tây chỉ cách đó mười lăm thước, biết rằng cú ngã đầy chất kịch của phải là tình cờ.
      Langdon lao nhanh tới lối thoát và vọt ra quãng trường mênh mông, cũng rất đông người. chăm chú quan sát khắp quãng trường, tìm kiếm cách vô vọng.
      Thẳng phía trước, về phía bên lề kia của đại lộ nhiều làn xe, cầu Galata vươn dài qua vùng nước mênh mông của khu vực Mũi Vàng. Cặp tháp đôi của Giáo đường Mới sừng sững bên tay phải Langdon, sáng rực rỡ phía quãng trường. Và bên trái có gì khác ngoài quãng trường mở, đầy người.
      Tiếng còi xe inh ỏi kéo ánh mắt Langdon trở lại phía trước, nơi đường cao tốc chia tách quãng trường với vùng nước. nhìn thấy Sienna, ở cách xa trăm thước, băng qua những chiếc xe lao vun vút và vừa kịp tránh bị nghiền nát giữa hai chiếc xe tải. chạy thẳng ra phía biển.
      Bên trái Langdon, bờ khu Mũi Vàng, đầu mối giao thông bận rộn hoạt động - các bến phà, xe buýt, taxi và cả những chiếc thuyền du lịch.
      Langdon chạy nhanh qua quãng trường về phía đường cao tốc. Khi tới rào chắn, chọn thời điểm khớp với những ánh đèn pha lao đến và an toàn vượt qua làn đường cao tốc hai luồng xe đầu tiên. Trong mười lăm giây, trước những ánh đèn pha chói lòa và tiếng còi xe đầy giận dữ, Langdon khó khăn lắm mới tiến được từ vỉa hè giữa đường tới vỉa hè tiếp theo. dừng lại, di chuyển, len lách cho tới khi tới được rào chắn cuối cùng ngay bờ biển toàn cỏ.
      Mặc dù Langdon vẫn có thể nhìn thấy Sienna nhưng cách quãng dài phía trước, vượt qua bến taxi, mấy chiếc xe buýt đợi khách và tiến thẳng ra cầu cảng, nơi các loại thuyền bè chạy ngược xuôi - xuồng chở khách du lịch, taxi nước, thuyền cá của tư nhân, xuồng cao tốc. Xa xa, những ánh đèn thành phố nhấp nháy bờ tây của khu Mũi Vàng, và Langdon tin chắc rằng nếu Sienna đến được bờ bên kia, còn hy vọng tìm thấy nữa, có lẽ bao giờ.
      Cuối cùng, Langdon cũng đến được bờ nước. ngoặt sang trái và chạy dọc theo lối lót ván, khiến những du khách xếp hàng lên những chiếc xuồng trang trí lộng lẫy toàn màu vàng kim, có mái vòm kiểu giáo đường Hồi giáo, và đèn nê ông trang trí nhấp nháy, thảng thốt nhìn theo.
      Las Vegas ở eo biển Bosporus, Langdon lầm bầm, chân bước nhanh hơn.
      nhìn thấy Sienna tít phía trước, và còn chạy nữa. dừng lại cầu cảng tại khu vực có nhiều xuồng máy tư nhân, năn nỉ chủ thuyền.
      Đừng để ta lên xuồng.
      Trong lúc thu hẹp khoảng cách, thấy Sienna khẩn khoản chuyện với chàng trẻ tuổi đứng ở khoang lái chiếc xuồng máy rất đẹp chuẩn bị rời khỏi cầu cảng. chàng kia mỉm cười nhưng nhã nhặn lắc đầu từ chối. Sienna tiếp tục khua chân múa tay, nhưng người chủ thuyền có vẻ quyết định nên ngoảnh mặt trở lại bảng điều khiển xuồng.
      Lúc Langdon chạy lại gần hơn, Sienna liếc nhìn , nét mặt toát lên vẻ tuyệt vọng. Phía dưới , máy thủy gắn ngoài của chiếc xuồng rồ lên, khuấy tung nước và đưa chiếc xuồng rời khỏi cầu cảng.
      Sienna đột nhiên tung người lên , nhảy vọt khỏi cầu cảng. đáp mạnh xuống khoang xuồng làm bằng sợi thủy tinh. Bị chấn động, người lái xuồng ngoảnh lại nhìn với vẻ mặt thể tin được. ta giật ngược van tiết lưu, cho xuồng dừng lại cách cầu cảng khoảng hai mươi thước. ta xông tới chỗ vị hành khách mời quát tháo đầy giận dữ.
      Khi hai người lái xuồng đến chỗ , Sienna dễ dàng né sang bên, tóm lấy cổ tay ta và dùng chính sức lao tới của ta để nhấc bổng ta lên rồi ném qua thành xuồng. lúc sau, ta ngoi lên mặt nước, phun phì phì và quẫy đạp loạn xa, miệng tuôn ra hàng tràng thanh chắc chắn là những lời chửi rủa bằng tiếng Thổ Nhĩ Kỳ.
      Dường như thèm chú ý, Sienna quăng tấm đệm phao xuống nước, bước tới mép xuồng và đẩy van tiết lưu về phía trước.
      Động cơ xuồng rồ lên và chiếc xuồng lao .
      Langdon đứng cầu cảng, thở hổn hển trong lúc nhìn chiếc xuồng màu trắng sang trọng băng băng rẽ nước rời , như môt bóng ma trong đêm tối. Langdon ngước mắt nhìn về phía chân trời và biết rằng lúc này Sienna chỉ tới được bờ bên kia ở rất xa mà còn lọt được vào mạng lưới thủy lộ gần như bất tận. chạy suốt từ Hắc Hải đến Địa Tung Hải.
      ta thoát rồi.
      Gần đó, người chủ xuồng leo lên khỏi nước, đứng lên và vội vã gọi cảnh sát.
      Langdon cảm thấy hoàn toàn độc khi nhìn ánh đèn chiếc xuồng bị đánh cắp nhòa dần. Tiếng động cơ rền rĩ cũng dịa dần.
      Và rồi đột ngột tiếng động cơ im bặt.
      Langdon đăm đăm nhìn ra xa. ta tắt máy sao?
      Đèn xuồng dường như còn khuất dần mà lúc này bập bềnh nhàng những con sóng của vùng Mũi Vàng. Vì lý do gì đó chưa , Sienna Brooks ngừng lại.
      Lẽ nào ta hết nhiên liệu?
      khum tay và lắng nghe, và giờ có thể nghe thấy tiếng động cơ rất khẽ ở chế độ ngừng.
      Nếu hết nhiên liệu ta làm gì vậy?
      Langdon chờ đợi.
      Mười giây. Mười lăm giây. Ba mươi giây.
      Sau đó, rất bất ngờ, tiếng động cơ lại rồ lên, lúc đầu có vẻ ngập ngừng, và sau đó quả quyết hơn. Trước vẻ ngạc nhiên của Langdon, ánh đèn của chiếc xuồng bắt đầu ngoặt vòng rộng, và nó phăm phăm lao về phía .
      ta quay lại.
      Khi chiếc xuồng lại gần, Langdon nhìn thấy Sienna đứng bên vô lăng, trân trân nhìn về phía trước. Còn cách ba mươi thước, giảm ga và cho xuồng an toàn cập vào cầu cảng. Sau đó tắt máy.
      Im lặng.
      Phía , Langdon trân trối nhìn mà sao tin nổi.
      Sienna hề nhìn lên.
      Thay vào đó, úp mặt vào hai bàn tay. Cơ thể bắt đầu rung lên, hai vai rũ xuống và rung bần bật. Cuối cùng, khi ngước lên nhìn Langdon, hai mắt đẫm lệ.
      “Robert”, thổn thức. “Em thể chạy trốn được nữa. Em chẳng có chỗ nào để cả.”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 96
      Type: TTrang

      Thế là hết.
      Elizabeth Sinskey đứng dưới chân cầu thang dẫn xuống bể chứa và trân trân nhìn cái lồng hang trống rỗng. Hơi thở của bà như tắc nghẽn qua lớp mặt nạ phòng độc. Mặc dù có lẽ bị phơi nhiễm với thứ dịch bệnh gì đó ở dưới này, nhưng Sinskey vẫn cảm thấy nhõm trong bộ đồ phòng độc khi cùng nhóm SRS bước vào gian tiêu điều này. Họ khoác người bộ đồ màu trắng phình lên với mũ bảo hiểm kín mít, và cả nhóm trông như đội phi hành gia rời khỏi con tàu vũ trụ xa lạ.
      Sinskey biết rằng ngoài đường phố ở phía , hàng trăm người dự hòa nhạc và các nhạc công ngơ ngác túm tụm lại, nhiều người được điều trị các vết thương sau quá trình giẫm đạp. Những người khác rời khỏi khu vực. Bà cảm thấy may mắn vì thoát ra mà chỉ bị bầm tím bên gối và vỡ mất chiếc bùa.
      Chỉ có dạng lây lan nhanh hơn vi rút, Sinskey nghĩ. Đó là tâm lý sợ hãi.
      Giờ những cánh cửa bên được khóa chặt, niêm phong, và được chính quyền địa phương canh gác. Sinskey lường trước cuộc đối chất pháp lý với lực lượng cảnh sát địa phương đường đến đây, nhưng bất kỳ cuộc va chạm tiềm tàng nào cũng đều tan biến ngay lập tức khi họ nhìn thấy thiết bị chống chất độc sinh học của nhóm SRS và nghe Sinskey cảnh báo về hiểm họa dịch bệnh.
      Chỉ còn chúng ta tự xoay xở thôi, giám đốc WHO nghĩ thầm, mắt trân trân nhìn cả rừng cột trụ phản chiếu trong đầm nước. ai muốn xuống đây cả.
      Phía sau bà, hai đặc vụ trải tấm polyurethane lớn nền khu cầu thang và đính chặt nó vào tường bằng súng nhiệt. Hai người nữa tìm được chỗ trống lối lót ván và bắt đầu bố trí các thiết bị điện tử, như thể chuẩn bị phân tích trường tội ác.
      Chính xác là như vậy, Sinskey nghĩ. trường tội ác.
      Bà lại nghĩ đến người phụ nữ mặc áo choàng ướt sũng chạy trốn khỏi bể chứa. ràng, Sienna Brooks mạo hiểm mạng sống của chính mình để phá mọi nỗ lực ngăn chặn của WHO và hoàn thành nhiệm vụ điên rồ của Zobrist. ta xuống đây và phá vỡ cái túi Solublon...
      Langdon đuổi theo Sienna ngay trong đêm, và Sinskey vẫn chưa nhận được tin gì liên quan đến cả hai người.
      Mình hy vọng giáo sư Langdon an toàn, bà nghĩ.
      ***
      Đặc vụ Brüder đứng lối lót ván, nước từ người xuống tong tong, đưa mắt nhìn vô định chiếc đầu Medusa xoay ngược và tự hỏi cần phải xử lý như thế nào.
      đặc vụ SRS, Brüder được đào tạo để học được khả năng suy nghĩ ở cấp vĩ mô, gạt bỏ hết những mối bận tâm về cá nhân hay đạo đức nhất thời để hoàn toàn tập trung vào việc cứu càng nhiều sinh mạnh càng tốt. Những đe dọa đối với sức khỏe của chính còn quan trọng nghĩa kể từ thời khắc này. Ta lội xuống chỗ này, ấy nghĩ, thầm trách mình có hành động mạo hiểm nhưng cũng biết là bản thân có nhiều lựa chọn. Chúng ta cần đánh giá tình hình ngay lập tức.
      Brüder buộc mình phải nghĩ đến nhiệm vụ trước mắt – triển khai kế hoạch B. may, trong cuộc khủng hoảng ngăn chặn, kế hoạch B luôn như nhau. Mở rộng bán kính. Ứng phó với bệnh lây nhiễm thường giống như ứng phó với đám cháy rừng: Đôi khi bạn phải lùi lại phía sau và chấp nhận thua trận để có hy vọng giành chiến thắng trong cả cuộc chiến.
      Đến thời điểm này, Brüder vẫn từ bỏ ý nghĩ rằng có thể thực ngăn chặn đầy đủ. Chắc chắn Sienna Brooks phá vỡ cái túi chỉ vài phút trước khi đám đông hỗn loạn và bỏ chạy. Nếu đúng như thế, thậm chí có hàng trăm người rời khỏi trường và ở xa nguồn bệnh đủ để tránh được khả năng bị lây nhiễm.
      Tất cả mọi người trừ Langdon và Sienna, Brüder nhận ra như vậy. Cả hai người bọn họ đều ở địa điểm này, và ở đâu đó trong thành phố.
      Brüder còn mối lo khác – lỗ hổng trong logic vẫn tiếp tục bám riết lấy . Lúc ở dưới nước, hề tìm thấy cái túi Solublon bị vỡ. Với Brüder, dường như nếu chính Sienna phá vỡ cái túi – bằng cách đá hoặc xé nó hay bất kỳ hình thức gì – cũng tìm thấy phần xác còn sót lại trôi nổi đâu đó trong khu vực.
      Nhưng Brüder tìm thấy gì cả. Dường như những gì còn lại của cái túi biến mất. Brüder rất nghi ngờ việc Sienna mang theo cái túi Solublon bên mình, vì đến thời điểm này nó chẳng là gì ngoài thứ đồ bỏ nhớp nháp.
      Vậy nó biến đâu?
      Brüder có cảm giác rất bất an rằng mình bỏ qua điều gì đó. Cho dù như vậy, vẫn phải tập trung vào chiến lược ngăn chặn mới, đòi hỏi phải trả lời câu hỏi mấu chốt.
      Bán kính phát tán tại của dịch bệnh đến đâu?
      Brüder biết câu hỏi được trả lời chỉ trong vài phút nữa. Nhóm của thiết lập loạt thiết bị dò tìm vi rút dọc lối lót ván theo khoảng cách tăng dần tính từ đầm nước. Những thiết bị này – gọi là các bộ PCR – dùng phản ứng tổng hợp dây chuyền nhờ polymerase để phát diện của mầm bệnh dạng vi rút.
      Đội trưởng SRS vẫn còn hy vọng. Với điều kiện nước trong đầm hề lưu chuyển cùng với thời gian trôi qua chưa nhiều, tự tin rằng các thiết bị PCR phát được khu vực lây nhiễm tương đối hẹp để sau đó, họ có thể xử lý bằng hóa chất và sử dụng phương pháp hút thu.
      “Sẵn sàng chưa?”, kỹ thuật viên gọi qua bộ đàm.
      Các đặc vụ có mặt ở trong khu vực bể chứa đều đưa ngón tay cái lên ra hiệu.
      “Lấy mẫu”, tiếng bộ đàm vang lên.
      Trong khắp lòng hang, các chuyên gia phân tích cúi xuống và bắt đầu khởi động máy PCR cá nhân của mình. Mỗi thiết bị đều bắt đầu phân tích mẫu lấy tại điểm mà người sử dụng máy đứng, bố trí thành những vòng cung nới rộng dần quanh tấm biển của Zobrist.
      Toàn bộ bể chứa chìm vào im lặng khi tất cả mọi người chờ đợi, cùng cầu mong chỉ nhìn thấy tín hiệu đèn màu xanh.
      Và rồi điều đó xảy ra.
      chiếc máy gần Brüder nhất, đèn phát vi rút bắt đầu nhấp nháy đỏ. Các cơ của căng cứng, và mắt chuyển sang máy tiếp theo.
      Nó cũng bắt đầu nhấp nháy đỏ.
      .
      Những tiếng lầm rầm lan khắp lòng hang. Brüder kinh hãi nhìn khi lần lượt tất cả thiết bị PCR bắt đầu nhấp nháy đỏ, chạy khắp bể chứa ra đến tận lối ra vào.
      Ôi, lạy Chúa! nghĩ thầm. Cả loạt đèn đỏ phát vi rút nhấp nháy vẽ lên bức tranh thể nhầm lẫn.
      Bán kính lây nhiễm rất rộng.
      Toàn bộ khu vực bể chứa tràn ngập vi rút.







      Chương 97
      Robert Langdon trân trân nhìn Sienna Brooks ngồi thu lu bên vô lăng chiếc xuồng máy bị đánh cắp, và cố gắng hiểu những gì vừa chứng kiến.
      “Em biết chắc khinh thường em”, thổn thức, ngước lên nhìn qua đôi mắt đẫm lệ.
      “Khinh thường ư?!”, Langdon thốt lên. “Tôi hề biết là ai! Tất cả những gì làm là lừa dối tôi!”
      “Em biết”, khẽ. “Em xin lỗi. Em chỉ cố gắng làm điều đúng đắn thôi.”
      “Bằng cách phát tán thứ dịch bệnh à?”
      , Robert, hiểu đâu.”
      “Tôi hiểu quá chứ!”, Langdon đáp. “Tôi hiểu lội xuống nước để phá vỡ cái túi Solublon! muốn giải phóng thứ vi rút của Zobrist trước khi có ai đó phong tỏa nó!”
      “Cái tú Solublon ư?” Mắt Sienna toát lên vẻ ngơ ngác. “Em biết gì nữa. Robert, em đến bể chứa để ngăn vi rút của Bertrand, để đánh cắp nó và cho nó biến mất mãi mãi, để ai có thể tìm hiểu về nó, kể cả tiến sĩ Sinskey và WHO.”
      “Đánh cắp nó? Tại sao phải giấu nó trước WHO chứ?”
      Sienna hít hơi dài. “Có rất nhiều điều biết, nhưng giờ có thể thảo luận rồi. Chúng ta đến qua muộn, Robert ạ. Chúng ta chẳng bao giờ có cơ hội.”
      “Dĩ nhiên, chúng ta từng có cơ hội! Thứ vi rút ấy bị giải phóng cho tới ngày mai! Đó là cái ngày Zobrist chọn, và nếu lội xuống nước...”
      “Robert, em hề giải phóng vi rút!”, Sienna hét lên. “Khi em xuống nước, em cố gắng tìm kiếm nó, nhưng quá muộn. Chẳng còn gì cả.”
      “Tôi tin ”, Langdon .
      “Em biết tin. Và em trách .” thò tay vào túi và rút ra tờ giấy ướt sũng. “Nhưng có thể thứ này giúp ích.” ném tờ giấy cho Langdon. “Em tìm thấy nó ngay trước lúc em lội xuống đầm.”
      đón lấy nó và mở ra. Đó là chương trình hòa nhạc gồm bảy màn trình diễn bản Giao hưởng Dante tại bể chứa.
      “Hãy nhìn ngày tháng xem”, .
      Langdon đọc ngày tháng và sau đó đọc lại , cảm thấy bối rối trước những gì mình thấy. Vì lý do gì đó, cứ đinh ninh rằng màn trình diễn tối nay là tối mở màn – màn trình diễn đầu tiên trong bảy buổi diễn suốt cả tuần lễ, được vạch ra nhằm thu hút người dân tới khu bể chứa toàn dịch bệnh. Tuy nhiên, chương trình này lại cho biết câu chuyện khác hẳn.
      “Tối nay là tối kết thúc sao?”, Langdon hỏi, đưa mắt khỏi tờ giấy. “Dàn nhạc biểu diễn trọn tuần rồi sao?”
      Sienna gật đầu. “Em cũng ngạc nhiên y như vậy.” ngừng lại, mắt đầy u uất. “Thứ vi rút đó thoát ra rồi, Robert ạ. Nó thoát ra được tuần rồi.”
      thể như vậy”, Langdon cố cãi. “Ngày mai mới đúng ngày. Zobrist thậm chí còn tạo ra tấm biển ghi ngày mai đó”.
      “Phải, em nhìn thấy tấm biển đó dưới nước.”
      “Vậy biết chọn ngày mai mà?”
      Sienna thở dài. “Robert, em hiểu rất Bertrand, hơn nhiều so với những gì em từng thừa nhận với . ấy là nhà khoa học, người chú trọng đến kết quả. Giờ em nhận ra rằng ngày tháng ghi tấm biển phải là ngày phát tán vi rút. Nó là thứ khác, thứ quan trọng hơn đối với mục đích của ấy.”
      “Và nó là…?”
      Sienna trịnh trọng từ dưới xuồng nhìn lên. “Là ngày lây nhiễm toàn cầu – phép chiếu toán học về cái ngày vi rút của ấy truyền ra khắp thế giới… và nhiễm vào tất cả mọi người.”
      Viễn cảnh ấy khiến Langdon rung mình kinh hãi, nhưng vẫn thể nghi ngờ rằng dối. Câu chuyện của chỗ hổng then chốt, và Sienna Brooks chứng tỏ vừa dối điều gì đó.
      “Có vấn đề, Sienna”, , mắt nhìn xuống . “Nếu thứ dịch bệnh này lây lan ra khắp thế giới tại sao có ai bị bệnh?”
      Sienna nhìn chỗ khác, đột nhiên dám đón lấy ánh mắt .
      “Nếu thứ dịch bệnh này thoát ra tuần rồi”, Langdon nhắc lại, “ tại sao hề có người nào chết?”.
      chậm rãi nhìn lại . “Bởi vì…”, bắt đầu , từng lời như dính trong cổ họng . “Bertrand tạo ra dịch bệnh.” Mắt lại ầng ậng nước. “ ấy tạo ra thứ gì đó nguy hiểm hơn nhiều.”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 98
      Bất chấp luồng dưỡng khí chạy qua mặt nạ phòng độc của mình, Elizabeth Sinskey vẫn cảm thấy ngột ngạt. Năm phút qua kể từ lúc các thiết bị PCR của Brüder cho biết hãi hùng.
      Khả năng ngăn chặn của chúng ta tiêu tan từ lâu.
      Cái túi Solublon ràng tan hết từ tuần trước, chắc chắn là vào đêm khai mạc chương trình hòa nhạc, mà lúc này Sinskey biết biểu diễn bảy tối rồi. Chút ít dấu vết Solublon gắn chặt với sợi dây biến mất chỉ là vì nó được phủ chất kết dính để bị tác động bởi cái móc khóa của sợi dây.
      Dịch bệnh thoát ra suốt muột tuần rồi.
      Giờ đây, khi còn khả năng lập dịch bệnh, các đặc vụ SRS tập hợp mẫu phẩm tại phòng thí nghiệm tạm thời trong bể chứa và thực quy trình thông thường của họ - phân tích, phân loại và đánh giá mức độ đe dọa. Cho đến giờ, các thiết bị PCR chỉ cung cấp dữ liệu vững chắc duy nhất, và phát đó khiến mọi người ngạc nhiên.
      Vi rút giờ ở trong khí.
      Những gì bên trong cái túi Solublon ràng trồi lên mặt nước và các phân tử vi rút phát tán vào khí. mất nhiều công sức, Sinskey biết. Đặc biệt trong khu vực kín mít như thế này.
      loại vi rút – khác với vi khuẩn hay mầm bệnh hóa học – có thể lây lan trong dân chúng với tốc độ và khả năng xâm nhập cao đến kinh ngạc. Là loại sống ký sinh, các vi rút xâm nhập vào sinh vật và bám chặt vào tế bào chủ theo quá trình gọi là “hút bám”. Sau đó, chúng bơm DNA hoặc RNA của chính mình vào tế bào đó, trưng dụng tế bào bị xâm chiếm, và buộc tế bào này phải sản sinh nhiều vi rút. khi có đủ số lượng nhân bản, các phân tử vi rút mới giết chết tế bào và phá vỡ thành tế bào, tràn ra tìm kiếm các tế bào chủ mới để tấn công, quá trình này cứ thế lặp lặp lại.
      cá thể bị lây nhiễm thở ra hoặc hắt hơi, truyền hững hạt khí xíu ra khỏi cơ thể mình. Những hạt này lơ lửng trong khí cho tới khi chúng lại được các chủ thể khác hít vào, và quá trình như vậy lại bắt đầu.
      Tăng trưởng theo cấp số mũ, Sinskey thầm nhủ, trong đầu nhớ lại những biểu đồ của Zobrist chứng minh về tình trạng bùng nổ dân số loài người. Zobrist dùng phương pháp tăng trưởng cấp số mũ của vi rút để chống lại tăng trưởng cấp số mũ của loài người.
      Tuy nhiên, câu hỏi nhức nhối lúc này là: Loại vi rút này hoạt động như thế nào?
      cách lạnh lùng: Nó tấn công vật chủ như thế nào?
      Vi rút Ebola làm suy yếu khả năng đông máu, gây ra tình trạng xuất huyết ngừng. Vi rút Hanta làm suy phổi. Rất nhiều loại vi rút có tên oncovirus gây ra bệnh ung thư. Còn vi rút HIV tấn công hệ miễn dịch, gây ra bệnh AIDS. Trong cộng đồng y học, người ta đều biết nếu vi rút HIV biến thành loại lây lan trong khí đó có thể là thảm họa tuyệt chủng.
      Cho nên loại vi rút của Zobrist gây ra chuyện quái quỷ gì?
      Cho dù nó gây ra gì cũng phải có thời gian mới thấy được những hậu quả, và các bệnh viện gần đây đều chưa thông báo trường hợp bệnh nhân nào có những triệu chứng bất bình thường.
      Nôn nóng muốn biết câu trả lời, Sinskey tiến lại phía phòng thí nghiệm. Bà nhìn thấy Brüder đứng gần cầu thang vì tín hiệu điện thoại di động rất yếu. với ai đó bằng giọng khẩn trương.
      Bà tiến vội lại, đến nơi vừa lúc kết thúc cuộc trò chuyện.
      “Được, hiểu”, Brüder , vẻ mặt thể cảm xúc pha trộn giữa kinh hãi với dám tin. “ lần nữa, tôi biết sao để nhấn mạnh mức độ tuyệt mật của thông tin này. Đến lúc này chỉ còn trông cậy vào thôi. Gọi lại cho tôi khi có thêm thông tin. Cảm ơn.” tắt máy.
      “Có chuyện gì vậy?”, Sinskey hỏi.
      Brüder từ từ thở hắt ra. “Tôi vừa chuyện với người bạn cũ là chuyên gia vi rút hàng đầu tại CDC ở Atlanta.”
      Sinskey nhảy dựng lên. “ thông báo cho CDC mà chưa được phép của tôi à?”
      “Tôi thực cuộc gọi tư cách cá nhân”, đáp. “Người bạn tôi rất kín tiếng, và chúng ta cần thêm nhiều dữ liệu khác chứ phải chỉ trông vào cái phòng thí nghiệm tạm thời này.”
      Sinskey liếc nhìn mấy đặc vụ SRS lấy mẫy nước và lúi húi bên các thiết bị điện tử cầm tay. ấy đúng.
      “Người bạn tôi ở CDC “, Brüder tiếp tục, “ có mặt trong phòng thí nghiệm vi sinh có đầy đủ trang thiết bị và xác nhận tồn tại của mầm bệnh do vi rút có khả năng ây lan cực mạnh và chưa bao giờ được biết đến”.
      “Khoan ”, Sinskey xen vào. “Làm sao cung cấp mẫu cho ta nhanh như vậy được?”
      “Tôi cung cấp”, Brüder cay đắng . “ ta kiểm tra máu của chính mình.”
      Chỉ trong khoảnh khắc Sinskey hiểu ra tất cả.
      lan ra khắp toàn cầu.


      Chương 99
      Langdon chầm chậm, cảm thấy mất phương hướng cách lạ lùng, như thể qua cơn ác mộng cựa kỳ sống động. Còn thứ gì nguy hiểm hơn cả đại dịch chứ?
      Sienna gì thêm kể từ lúc leo lên khỏi chiếc xuồng và ra hiệu cho Langdon theo mình rời khỏi cầu cảng, dọc lối rải sỏi vắng vẻ, tránh xa bờ nước và đám đông.
      Mặc dù Sienna thôi khóc, nhưng Langdon vẫn cảm thấy cả cơn bão lòng hình thành trong . nghe thấy những tiếng còi rít lên lanh lảnh phía xa, nhưng Sienna có vẻ chú ý. trân trân nhìn xuống đất, dường như bị thôi miên bởi tiếng sỏi lạo xạo nhịp nhàng dưới chân họ.
      Họ tiến vào công viên , và Sienna dẫn tới lùm cây rậm, nơi họ có thể lánh xa thế giới. Đến đây, họ ngồi lên băng ghế nhìn xuống nước. Ở bờ bên kia, tháp Galata cổ kính sáng lấp lánh phía những khu nhà im ắng triền đồi. Từ đây, thế giới bình yên đến kỳ lạ, Langdon hình dung nó khác xa với những gì có lẽ diễn ra ở bể chứa nước. cho rằng đến giờ này, hẳn nhóm SRS cũng nhận ra họ đến quá muộn và thể ngăn chặn được dịch bệnh nữa.
      Bên cạnh , Sienna đăm đăm nhìn ra biển. “Em có nhiều thời gian, Robert”, . “Cuối cùng chính quyền cũng đoán ra em đâu. Nhưng trước khi họ làm được như vậy, em cần nghe toàn bộ ... .”
      Langdon im lặng gật đầu.
      Sienna gạt nước mắt và đổi tư thế để có thể đối diện hoàn toàn với . “Bertrand Zobrist...”, bắt đầu . “ ấy là tình đầu của em. ấy trở thành người dẫn dắt em.”
      “Tôi được nghe kể rồi, Sienna”, Langdon .
      giật mình nhìn nhưng vẫn tiếp tục , như thể sợ đánh mất động lực của mình. “Em gặp ấy ở cái tuổi dễ rung động, và những ý tưởng cùng tri thức của ấy làm em mê mẩn. Giống như em, Bertrand tin rằng loài người chúng ta bờ vực diệt vong… rằng chúng ta đối mặt với kết cục đáng sợ, cái kết cục lao tới chúng ta còn nhanh hơn những gì bất kỳ ai trong chúng ta dám chấp nhận.”
      Langdon trả lời.
      “Toàn bộ tuổi thơ của em”, Sienna , “em muốn cứu lấy thế giới. Và tất cả những gì người ta với em là: ‘ thể cứu thế giới, cho nên đừng hy sinh hạnh phúc của mình để làm việc đó’”. ngừng lại, mặt đầy căng thẳng, cố kìm nước mắt. “Rồi em gặp Bertrand – con người xuất chúng, điển trai, ấy chỉ với em rằng việc cứu thế giới là khả thi… mà còn rằng thực việc đó là nhu cầu đạo đức. ấy giới thiệu với em cả cộng đồng những con người có cùng chính kiến – những con người với tri thức và năng lực phi thường… những người thực có thể thay đổi tương lai. Lần đầu tiên trong đời mình, em còn cảm thấy độc nữa, Robert ạ.”
      Langdon khẽ mỉm cười, cảm nhận được nỗi đau trong những lời của .
      “Trong đời mình, em phải gánh chịu số việc kinh khủng”, Sienna tiếp tục, giọng càng lúc càng run rẩy. “Những điều em gặp phải làm xáo trộn quá khứ…” dứt khỏi ánh mắt của và đưa bàn tay lóng ngóng xoa lớp da đầu nhẵn nhụi trước khi định thần và ngoảnh lại nhìn . “Và có lẽ đó là lý do tại sao điều duy nhất giúp em tới chính là tin rằng chúng ta có thể làm được tốt hơn tại… có thể hành động để tránh tương lai thảm khốc.”
      “Và Bertrand cũng tin như vậy phải ?”, Langdon hỏi.
      “Đúng vậy, Bertrand có niềm tin vô hạn dành cho nhân loại. ấy là người theo phong trào Siêu nhân học có niềm tin rằng chúng ta sống ở ngưỡng cửa của kỷ nguyên ‘ hậu nhân loại’ tươi sáng – kỷ nguyên của biến đổi . ấy có tư duy của nhà vị lai, có đôi mắt nhìn ra con đường mà rất ít người có thể hình dung nổi. ấy hiểu sức mạnh ghê gớm của công nghệ và tin rằng chỉ vài thế hệ nữa, loài người chúng ta trở thành loài động vật hoàn toàn khác – được tăng cường về mặt di truyền để khỏe hơn, thông minh hơn, mạnh mẽ hơn, và thậm chí nhân ái hơn.” ngừng lại. “Ngoại trừ vấn đề. ấy nghĩ rằng chúng ta sống được đủ lâu với tư cách giống loài để thực được khả năng đó.”
      “Do tình trạng quá tải dân số…”, Langdon .
      gật đầu. “Thảm họa theo thuyết Malthus. Bertrand thường với em là ấy cảm thấy giống như Thánh Geogre cố gắng hạ gục con quái vật địa phủ.”
      Langdon hiểu kịp ý . “Medusa phải ?”
      cách dụ đúng vậy. Medusa và toàn bộ các thần linh địa phủ sống dưới lòng đất bởi vì họ có liên hệ trực tiếp với Mẹ trái đất. Về mặt phúng dụ, địa phủ luôn là biểu tượng của…”
      sinh sôi”, Langdon , giật mình vì nghĩ ra phép so sánh này sớm hơn. sinh sôi. Dân số.
      “Vâng, sinh sôi”, Sienna đáp. “Bertrand dùng thuật ngữ ‘quái vật địa phủ’ để thể cho hiểm họa đáng sợ là tình trạng sinh đẻ bừa bãi của chính chúng ta. ấy mô tả việc sinh sản quá nhiều con cháu giống như con quái vật dần ra ở đường chân trời… con quái vật chúng ta cần ngăn chặn ngay lập tức, trước khi nó làm thịt tất cả chúng ta.”
      Khả năng sinh sản của chúng ta làm hại chính chúng ta, Langdon nhận ra như vậy. Con quái vật địa phủ. “Và Bertrand chiến đấu với con quái vật ấy… bằng cách nào?”
      “Xin hãy hiểu cho”, lên tiếng bênh vực, “có những vấn đề dễ giải quyết. Việc lựa chọn thứ tự giải quyết luôn là quá trình rối beng. người cắt rời chân của đứa trẻ ba tuổi là tội ác khủng khiếp… trừ phi người đó là bác sĩ muốn cứu đứa trẻ khỏi bị hoại tử. Đôi khi, lựa chọn duy nhất lại là chọn thứ ít tội lỗi hơn trong hai tội”. lại bắt đầu ứa nước mắt. “Em tin Bertrand có mục đích cao quý… nhưng phương pháp của ấy…” nhìn chỗ khác, dường như sắp vỡ òa đến nơi.
      “Sienna”, Langdon dịu dàng thầm. “ cần hiểu tất cả chuyện này. cần em giải thích cho tất cả những gì Bertrand làm. ta tung ra thế giới thứ gì?”
      Sienna lại ngoảnh lại nhìn , đôi mắt nâu dịu dàng của toát ra nỗi sợ hãi u ám hơn. “ ấy tung ra loại vi rút”, thầm. “ loại vi rút rất đặc biệt.”
      Langdon như nín thở. “Kể cho .”
      “Bertrand tạo ra thứ gì đó gọi là vi rút định hướng. Đó là loại vi rút được tạo ra cách chủ định nhằm chèn những thông tin di truyền vào tế bào mà nó tấn công.”Sienna ngừng lại để nắm được ý tưởng. “ vi rút như thế... thay vì giết chết tế bào chủ... lại chèn đoạn DNA được quyết định trước vào tế bào đó, cơ bản là thay đổi bộ gene của tế bào.”
      Langdon cố gắng hiểu ý nghĩa của . Loại vi rút này thay đổi DNA của chúng ta sao?
      “Bản chất ngầm của loại vi rút này”, Sienna tiếp, “là ai trong chúng ta biết nó nhiễm vào mình. ai bị bệnh. Nó hề gây ra những triệu chứng cho thấy nó thay đổi chúng ta về mặt di truyền.”
      Langdon cảm thấy mạch máu đập rộn lên mất lúc. “Và nó tạo ra những thay đổi gì?”
      Sienna nhắm mắt lại lúc. “Robert”, thầm, “ngay khi loại vi rút được giải phóng trong đầm nước ở bể chứa, phản ứng dây chuyền bắt đầu. Tất cả những người xuống dưới cái hang đó và hít thở khí đều bị nhiễm. Họ trở thành vật chủ... những đồng phạm vô thức lây truyền vi rút cho người khác, làm cho bệnh lây lan nhanh kinh khủng để đến giờ này loang khắp hành tinh như đám cháy rừng. Đến giờ, vi rút đó thâm nhập vào dân số toàn cầu. , em... tất cả mọi người”.
      Langdon đứng lên khỏi ghế và bắt đầu tới lui trước mặt . “Và nó gây ra điều gì với chúng ta?”, nhắc lại.
      Sienna im lặng lúc lâu. “Vi rút ấy có khả năng làm cho cơ thể người… thành vô sinh.” thay đổi tư thế vẻ bứt rứt. “Bertrand tạo ra loại dịch bệnh gây vô sinh.”
      Những lời của tác động mạnh đến Langdon. loại vi rút làm cho chúng ta vô sinh sao? Langdon biết có tồn tại những loại vi rút có thể gây vô sinh, nhưng loại bệnh dịch lây lan nhanh trong khí có thể làm như vậy, bằng cách thay đổi chúng ta về mặt di truyền, dường như chỉ có ở thế giới khác… xã hội đọa đày giả tưởng kiểu Orwell60.
      “Bertrand thường đưa ra lý thuyết về loại vi rút như thế này”, Sienna khẽ, “nhưng em chưa bao giờ nghĩ ấy tìm cách tạo ra nó… lại càng thể thành công. Khi em nhận được lá thư của ấy và biết được những gì ấy làm, em rất sốc. Em ra sức tìm ấy, van nài ấy hủy bỏ công trình của mình. Nhưng em đến quá trễ.”
      “Khoan ”, Langdon xen ngang. “Nếu loại vi rút này làm cho tất cả mọi người trái đất trở thành vô sinh, thể có thế hệ mới, và loài người bắt đầu chết dần… ngay tức .”
      “Đúng vậy”, đáp lời, giọng nghe rất . “Trừ phi tuyệt chủng phải là mục tiêu của Bertrand – mà ngược lại, thực tế là vậy – và đó là lý do tại sao ấy tạo ra loại vi rút hoạt động ngẫu nhiên – vi rút Hỏa ngục. Mặc dù lúc này vi rút lây nhiễm vào toàn bộ DNA của loài người và truyền cho tất cả chúng ta từ thế hệ này trở , nhưng nó chỉ ‘hoạt động’ ở tỷ lệ người rất . cách khác, loại vi rút này có trong tất cả mọi người trái đất, nhưng nó chỉ gây vô sinh ở bộ phận dân số được lựa chọn ngẫu nhiên mà thôi.”
      “Bộ phận… nào”, Langdon nghe chính mình thốt lên, đầy vẻ hoài nghi khi đặt ra câu hỏi như vậy.
      “Chà, như biết, Bertrand rất lưu tâm đến Cái chết Đen – đại dịch giết chết phần ba dân số châu Âu, phân biệt ai cả. ấy tin rằng tự nhiên biết cách tự chọn lọc. Khi tính toán tỷ lệ vô sinh, ấy rất phấn khởi khi phát ra rằng tỷ lệ tử vong phần ba do bệnh dịch hạch dường như là tỷ lệ chính xác cần thiết để bắt đầu sàng lọc dân số loài người theo tốc độ có thể điều khiển được.”
      Đúng là quái đản, Langdon thầm nghĩ.
      “Cái chết Đen làm vơi dân số và mở đường cho thời Phục hưng”, , “và Bertrand tạo ra vi rút Hỏa ngục như đạng chất xúc tác đại cho quá trình phục hồi toàn cầu – Cái chết Đen theo thuyết Siêu nhân học. Điểm khác biệt nằm ở chỗ những người bị mắc bệnh, thay vì tử vong, chỉ bị vô sinh. Giả định rằng vi rút của Bertrand phát huy tác dụng giờ đây phần ba dân số thế giới còn khả năng sinh sản… và luôn luôn có phần ba dân số tiếp tục vô sinh. Ảnh hưởng giống như tác động của gene lặn, tức là di truyền cho tất cả con cháu, nhưng chỉ gây ảnh hưởng đến tỉ lệ trong số họ mà thôi.”
      Tay Sienna run rẩy trong lúc tiếp tục . “Trong lá thư gởi cho em, Bertrand đầy tự hào rằng ấy coi vi rút Hỏa ngục là giải pháp rất nhân văn cho vấn đề quá tải dân số”. Mắt lại ngân ngấn lệ, và vội gạt . “So với mức độ nguy hại của Cái chết Đen em phải thừa nhận cách tiếp cận này ít nhiều nhân hậu. có chuyện các bệnh viện quá tải người bệnh và người hấp hối, có những xác chết thối rữa đường phố, và có những người sống sót nhưng đau đớn trước cái chết của người thân . Chỉ đơn giản là con người có nhiều con cái. Hành tinh của chúng ta trải qua giai đoạn suy giảm liên tục tỷ lệ sinh cho tới khi đường cong dân số thay đổi, và tổng số dân của chúng ta bắt đầu giảm xuống.”
      ngừng lại. “Kết quả hiệu nghiệm hơn hẳn dịch hạch, chỉ là khống chế số lượng của con người, tạo ra xu hướng xuống tạm thời đồ thị tăng dân số. Với Hỏa ngục, Bertrand tạo ra giải pháp lâu dài, giải pháp vĩnh viễn... giải pháp Siêu nhân học. ấy là chuyên gia di truyền chuỗi phôi. ấy giải quyết các vấn đề ở cấp độ căn nguyên gốc rễ.”
      “Như thế là khủng bố di truyền...”, Langdon khẽ. “Nó làm thay đổi con người chúng ta lúc này, con người chúng ta vẫn luôn như vậy, ở cấp độ cơ bản nhất.”
      “Bertrand nhìn nhận mọi việc như thế. ấy ao ước có thể giải quyết được khiếm khuyết cốt tử trong quá trình tiến hóa của nhân loại... là loài người chúng ta sinh sản quá nhiều. Chúng ta là sinh vật, mặc dù có trí tuệ vượt trội, song dường như lại thể kiểm soát được số lượng của chính mình. có biện pháp tránh thai tự do, giáo dục hay lời vận động nào của chính phủ có tác dụng cả. Chúng ta cứ có con... cho dù muốn hay . có biết CDC vừa tuyên bố rằng gần nửa ca mang thai ở Hoa Kỳ là do vỡ kế hoạch ? Và, ở những quốc gia kém phát triển, con số đó là hơn bảy mươi phần trăm!”
      Langdon nhìn thấy những số liệu thống kê này trước đó nhưng chỉ đến lúc này mới bắt đầu hiểu ý nghĩa của chúng. Là giống loài, con người cũng giống như giống thỏ rừng được đưa tới số chuỗi đảo ở Thái Bình Dương, có thể sinh sản thoải mái tới mức tự phá hủy hệ sinh thái của chính mình và cuối cùng tự tuyệt chủng.
      Bertrand Zobrist thiết kế lại giống loài chúng ta... nhằm cố gắng cứu lấy chúng ta... biến cải chúng ta thành loài có tỷ lệ sinh sản thấp.
      Langdon hít hơi sâu và đăm đăm nhìn ra eo biển Bosporus, cảm thấy lâng lâng, giống như những con tàu trôi nổi phía xa. Những tiếng còi hụ vẫn càng lúc càng to, vọng lại từ phía cầu cảng, và Langdon cảm thấy thời gian cạn dần.
      “Điều kinh khủng nhất”, Sienna , “ phải là vi rút Hỏa ngục gây ra tình trạng vô sinh, mà là nó có khả năng làm điều đó. vi rút định hướng tồn tại trong khí là bước tiến vượt bậc vượt xa thời đại nhiều năm. Bertrand bỗng chốc đưa chúng ta thoát ra khỏi thời kỳ tăm tối của điều khiển di truyền và đẩy chúng ta tiến nhanh vào tương lai. ấy mở khóa quá trình tiến hóa và cho nhân loại khả năng định nghĩa lại giống loài của mình bằng những hành động có quy mô và ảnh hưởng sâu rộng. Pandora thoát ra khỏi hộp chứa, và thể nhốt nó trở lại được nữa. Bertrand tạo ra chìa khóa để thay đổi loài người... và nếu các chìa khóa đó rơi vào những bàn tay xứng đáng khi đó xin Chúa phù hộ chúng ta. Công nghệ này đáng lẽ bao giờ được tạo ra. Ngay khi em đọc bức thư của Bertrand giải thích cách ấy đạt được mục tiêu của mình, em đốt nó . Sau đó em thề tìm cho ra vi rút của ấy và phá hủy mội vết tích của nó.”
      hiểu”, Langdon , giọng đầy giận dữ. “Nếu em muốn tiêu diệt loại vi rút đó, tại sao em lại hợp tác với tiến sĩ Sinskey và WHO? Lẽ ra em nên gọi cho CDC hay ai đó.”
      nghĩ cách nghiêm túc xem! Các cơ quan chính phủ là những chủ thể cuối cùng trái đất nên được trao quyền tiếp cận với công nghệ này! Hãy nghĩ về điều đó, Robert. Trong suốt lịch sử loài người, mọi công nghệ mang tính đột phát từng được giới khoa học nghĩ ra đều bị biến thành vũ khí – từ hỏa khí đơn giản tới năng lượng nguyên tử - và gần như luôn nằm trong tay các chính phủ mạnh. nghĩ các vũ khí sinh học của chúng ta từ đâu mà ra? Chúng khởi nguồn từ những nghiên cứu được thực tại các địa điểm như WHO và CDC đấy. Công nghệ của Bertrand – loại vi rút dịch bệnh được sử dụng như phần tử mang thông tin di truyền – là thứ vũ khí hùng mạnh nhất từng được tạo ra. Nó mở đường cho những điều kinh khủng mà chúng ta thậm chí thể hình dung nổi, kể cả những vũ khí sinh học có mục tiêu. Hãy thử hình dung ra loại bệnh dịch chỉ tấn công những người mà mã di truyền có chứa những tín hiệu chủng tộc nhất định. Điều đó có thể giúp thực việc loại trừ chủng tộc quy mộ lớn ở cấp độ di truyền!”
      hiểu những lo lắng của em, Sienna, hiểu, nhưng công nghệ này cũng có thể sử dụng cho những điều tốt đẹp, phải ? Lẽ nào phát này phải là may mắn bất ngờ cho lĩnh vực y học di truyền? con đường mới để thực tiêm chủng toàn cầu chẳng hạn?”
      “Có lẽ như vậy, nhưng rất tiếc, em đủ kinh nghiệm để nhận ra những điều tệ hại nhất từ những con người nắm giữ quyền lực.”
      Phía xa, Langdon nghe thấy tiếng rền vang của chiếc trực thăng phá tan bầu khí. dõi mắt qua những tán cây về phía chợ Gia vị và thấy những ánh đèn của chiếc máy bay lượn phía khu đồi, bay nhanh về phía cầu cảng.
      Sienna tỏ ra bồn chồn. “Em cần phải ”, , đứng lên và ngó về phía cầu Atatürk ở phía tây. “Em nghĩ em có thể bộ qua cầu, và từ đó tới...”
      “Em được, Sienna”, rất kiên quyết.
      “Robert, em quay lại bởi vì em cảm thấy em nợ lời giải thích. Giờ có rồi.”
      , Sienna”, Langdon . “Em quay lại bởi vì em trốn chạy cả đời mình rồi, và cuối cùng em nhận ra em thể chạy thêm được nữa.”
      Dường như Sienna co rúm lại trước mặt . “Em còn lựa chọn nào đây?”, hỏi, mắt nhìn chiếc trực thăng dõi khắp vùng nước. “Họ tống em vào tù ngay khi họ tìm thấy em.”
      “Em chẳng làm gì sai trái cả, Sienna. Em hề tạo ra loại vi rút này… cũng hề giải phóng nó.”
      “Đúng, nhưng em quá xa trong việc ngăn cản Tổ chức Y tế Thế giới tìm ra nó. Nếu kết thúc mọi chuyện trong nhà tù Thổ Nhĩ Kỳ em cũng đối mặt với tòa án quốc tế nào đó với tội danh khủng bố sinh học.”
      Khi tiếng động cơ trực thăng nghe to hơn, Langdon nhìn về cầu cảng phía xa. Chiếc máy bay lơ lửng tại chỗ, cánh quạt khuấy tung nước trong khi ánh đèn pha của nó quét qua những chiếc thuyền.
      Trông Sienna như sẵn sàng lao bất kỳ lúc nào.
      “Nghe này”, Langdon , giọng dịu hẳn. “ biết em trải qua quá nhiều việc, và biết em sợ, nhưng em cần nghĩ đến bức tranh lớn hơn. Bertrand tạo ra loại vi rút này. Còn em cố gắng ngăn chặn nó.”
      “Nhưng em thất bại.”
      “Đúng, và giờ vi rút thoát ra, cộng đồng khoa học và y học cần phải hiểu nó cách đầy đủ. Em là người duy nhất biết về nó. Có lẽ có cách để vô hiệu hóa nó… hoặc làm gì đó để chuẩn bị.” Ánh mắt của Langdon nhìn như xoáy vào . “Sienna, thế giới cần biết những gì em biết. Em thể biến mất được.”
      Giờ thân hình mảnh dẻ của Sienna run lên bần bật, như thể toàn bộ nỗi đau khổ và tâm trạng chắc chắn sắp vỡ òa. “Robert, em… em biết phải làm gì. Em thậm chí biết mình là ai nữa. Hãy nhìn em .” đưa ngón tay lên cái đầu trọc lóc của mình. “Em biến thành con quái vật. Làm sao em có thể đối diện với…”
      Langdon bước tới và vòng tay quanh người . cảm nhận được cơ thể của run lên, cảm nhận được mong manh của truyền qua ngực mình. khẻ thầm vào tai .
      “Sienna, biết em muốn bỏ , nhưng để em . Sớm muộn em cũng cần học cách tin tưởng ai đó.”
      “Em thể…”, thổn thức. “Em chắc phải làm như thế nào.”
      Langdon ôm chặt hơn. “Em hãy bắt đầu từ điều thôi. bước đầu tiên đơn giản. Hãy tin tưởng .”


      60 Nguyên văn: Orwellian dystopia, chỉ dạng xã hội đối lập với chủ nghĩa xã hội tưởng (utopia). Bởi vậy, xã hội “dystopia” có thể hiểu là cuộc sống như từ đáy địa ngục. tác phẩm tiêu biểu mô tả về xã hội này là 1984 của Geogre Orwell. Ông là tiểu thuyết gia, nhà báo người , nổi tiếng với những tác phẩm phê phán bất công xã hội, chế độ chuyển chế.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :