1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Họa Quốc Yêu Cơ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bảo Vy197

      Bảo Vy197 Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      1,461
      Chương 3 :

      Edit : Chin xúi



      Thế là thị vệ kia hai lời, dựng lên bếp nấu đơn giản, mà dùng than trúc xe ngựa rồi bổ củi, nhóm bếp sau hậu viện, đủ để thầm đun mấy ấm nước nóng vẫn là dư dả.

      Nấu nước xong, Khương Tú Nhuận nhờ thị vệ phá bỏ bếp nấu, đỡ cho hạ nhân dịch quán khiển trách, nàng xách nước về viện trước.

      Khương Tú Nhuận dùng áo choàng che kín ấm nước, lúc mang nước nóng qua đại sảnh chuẩn bị trở về viện của mình, lại nghe thấy trận la hét ầm ĩ.

      ra các hoàng tử công chúa con tin của các nước khác chờ lâu có nước nóng ủ ấm chân tay, nhao nhao phái nô bộc thúc giục hạ nhân dịch quán, bọn hạ nhân giọng điệu cao ngạo, dần dần dẫn đến cãi nhau.

      Nô bộc cãi nhau, các chủ tử cũng nhao nhao đến xem cuộc chiến, dần dần cũng chen miệng cãi nhau luôn.

      Nhưng kiếp này Khương Tú Nhuận ra mặt, người dẫn đầu gây chuyện đổi thành người khác.

      đến này cũng là mãnh tướng có lực chiến đấu kém, chính là vương nữ Cao Ly quốc tên là Điền Oánh, thực lực của Cao Ly quốc mấy năm gần đây dần dần phát triển mạnh, mơ hồ có thể sánh ngang với Đại Tề. Lần này ký kết minh ước mới,thậm chí ngay cả con tin cũng phái ai đến, chỉ đưa đứa con nhất của hoàng đế Cao Ly là Điền Oánh đến, với ý định muốn liên hôn với hoàng tử của Tề Vương.

      Mà đúng lúc Tào Khê đến tiền thính dùng cơm nghe được Điền Oánh khiển trách hạ nhân, ràng ý chỉ cây dâu mà mắng cây hòe. Nàng nghe ngóng tên họ các vương nữ vào kinh từ sớm, mà nổi bật và đáng gờm nhất chính là Cao Ly quốc, phái Vương nữ đến đây ý đồ quá ràng, mục đích chính là biểu ca của nàng mà tới.

      Lòng có khúc mắc như thế, Tào cơ rốt cuộc nghe lọt tai lời châm biếm, lạnh nhạt giễu cợt Điền Oánh biết tự lượng sức.

      Đáng tiếc Tào Khê biết, ngày sau mặc dù nàng như nguyện gả cho biểu ca Phượng Ly Ngô trở thành thái tử phi, nhưng vị biểu ca kia đối với nàng chỉ là tôn kính có thừa mà sủng ái đủ, về sau bị Điền Oánh này đoạt ân sủng, đợi đến khi Đại Tề diệt Yên quốc , nàng lại là thái tử phi bị phế, kết cục .

      Tranh giành nước nóng có gì đáng xem? Tranh giành nam nhân mới đủ loại chiêu trò, cực kỳ hấp dẫn!

      Chỉ là vì hoàng thái tử kia đâu phải loại hoa hèn cỏ dại nào cũng có thể giữ chân chứ, Tào Khê cũng vậy mà Điền Oánh cũng thế, cuối cùng chẳng qua chỉ là những quân cờ giúp Phượng Ly Ngô chỉnh đốn non sông, tiêu diệt các nước thôi.

      Vị Hoàng tử sang quý nhất Đại Tề này, chỉ giang sơn hơn mỹ nhân.

      Kiếp này Khương Tú Nhuận nhìn thấu thế , lười với kết thúc của những quân cờ, nên ngay cả kịch diễn vui như thế cũng muốn xem, chỉ nhanh chân trở về sân viện.

      Vừa rồi nàng mới hỏi từ nhà bếp củ gừng to, trở lại phòng, rửa sạch rồi dùng thứ mà mình hay dùng để nghiền son giã nát ra, pha với nước ấm cho a ca uống.

      Sau khi uống xong chén nước gừng to đùng, quả nhiên hiệu quả xua lạnh rệt, Khương Chi bắt đầu đổ mồ hôi. Khương Tú Nhuận tranh thủ thời gian dùng chăn lớn bao ca ca lại kín, để nằm ngủ cho ra mồ hôi.

      Bởi vì đường gặp lưu dân, xe ngựa của ca ca trong lúc bị lưu dân cướp bóc hư hại nặng nề, nên suốt đoạn đường , chàng thiếu niên đó đều luôn cưỡi ngựa.

      từng là vương tử tôn quý, bao giờ chịu nỗi khổ cực đắng cay như thế này? Cũng khó trách vừa đến đô thành, liền chống đỡ nổi mà ngã bệnh.

      Khương Tú Nhuận dựa vào cửa phía Tây ngồi xuống, trong lòng biết rằng đến kinh thành Đại Tề này, phải là điểm chấm dứt của cuộc sống lưu lạc đói rét như suốt đoạn đường , mà cuộc sống khổ sở của hai em chỉ là vừa mới bắt đầu.

      Lần này nàng giả mạo hoàng tử, nên có lẽ bị đưa hoán y cục giặt quần áo, nhưng cho dù có thể được ở chúng với ca ca tình cảnh cũng cực kì gian nan.

      Phủ đệ của đám con tin đến từ các nước đều do bộ lễ Ty của Đại Tề sắp xếp.

      Nếu con tin đến từ cường quốc, hoặc được phụ tộc thương , ước chừng nhận được đãi ngộ tốt hơn, cộng thêm chính mình xuất tiền túi dùng vàng mua phủ trạch phương viên rộng rãi, đều có thể duy trì thể diện phong thái vương tử .

      Nhưng ca ca năm đó mặc dù cũng có phụ vương ban thưởng vàng bạc xây phủ, tuy nhiên phần lớn đều bị ca ca mang ra để lo lắng cho nàng, để cho nàng đỡ phải bị người của Hoán y cục bức hiếp, cho nên chỉ có thể ở căn hộ cũ nát trong con hẻm ở ở thành Tây do lễ Ty Đại Tề, làm hàng xóm với những người bán thịt, biến thành trò cười cho các con tin của các nước khác.

      Phải biết rằng, các con tin trong nhóm này có hơn phân nửa về nước, thậm chí có người kế thừa vương vị trở thành Quốc quân. tại ở Đại Tề, mặt là kết minh, mặt khác cũng để cho các vương tử trẻ tuổi này xây dựng nhân mạch.

      nay các nước khác có biến động, xôn xao có ý định xưng bá, nếu tranh thủ càng nhiều liên minh với các nước, chắc chắn rất có lợi đối với mẫu quốc của mình.

      Nhưng Khương Tú Nhuận lại muốn ca ca giống các vương tử khác, khổ tâm mưu tính như thế.

      Thực lực của Ba quốc suy yếu, ai có thể chống đỡ nổi. Lại thêm quốc quân là người có nhân phẩm hèn hạ, tặc tử soán quyền đoạt vị như phụ vương, làm gì có trung thần phò tá?

      Mà ca ca lại là người cố chấp, nếu thể thay đổi ý nghĩ của ca ấy, để ca ấy suy nghĩ thoáng hơn chút, rất có thể đến ngày Ba quốc bị Lương quốc chiếm đoạt, lại như kiếp trước, lấy thân đền nợ nước.

      Khương Tú Nhuận thở dài hơi, nhịn xuống cảm giác khó chịu trong ngực, đem giấy bút đến để tính toán chi phí vàng bạc mà phụ vương đưa tới.

      Dựa vào kinh nghiệm của kiếp trước, vài năm sau, phụ vương còn hào hiệp giúp đỡ, nên nếu muốn hai huynh muội còn mặt mũi để sống yên ổn ở Đại Tề sau này, nhất định phải tính toán tỉ mỉ.

      Bất quá trong kiếp trước, trạch viện nghèo túng mà Đại Tề Lễ ty an bài kia cũng phải là chỗ có thể an thân.

      Khương Tú Nhuận cấp tốc tính toán xem trong kinh thành có trạch viện nào tại giá thấp, mà qua mấy năm khế đất giá tăng, trong đầu chọn ra mấy chỗ, để ngày sau đến xem thử. Chờ tính toán an trí phủ trạch tiền bạc sau, cảm thấy dư dả chút, nàng có thời gian sắp xếp mọi chuyện, nghĩ ra chút biện pháp kiếm tiền thêm.

      Đợi đến 3 năm sau, thành Lạc An trận đại loạn, chỉ cần đến lúc đó nàng có thể khéo léo lợi dụng sơ hở, liền có thể thừa cơ mang ca ca thoát khỏi Lạc An, từ nay về sau thay tên sửa họ, sống cuộc sống của người bình thường.

      Nghĩ như vậy, Khương Tú Nhuận liền cảm thấy mình có mục tiêu gì đó để cố gắng.

      Nhưng vội vàng hạ sốt cho ca ca, qua giờ cơm, mặc dù thị vệ có mang đồ ăn tới, nhưng đều là đồ ăn nguội lạnh, vốn thể dùng cho người bệnh được.

      Mà lúc này quá giờ cơm, cái phòng bếp kia hẳn là cũng còn ồn ào bận rộn. Khương Tú Nhuận lấy từ trong hộp nữ trang của mình ra cây trâm ngọc, chuẩn bị hối lộ nhà bếp dịch quán, nấu cho ca ca chút đồ ăn ngon. Kiếp trước, loại chuyện tiền tình cảm đến như thế này nàng quá thuần thục rồi.

      Bây giờ, thân mang nam trang, bộ dáng thiếu niên trẻ trung tuấn tú, lại thêm ăn ngọt ngào, thái độ lại thành khẩn, cũng làm cho đầu bếp nữ vui vẻ, chỉ nấu riêng cho nàng nồi cháo khoai, còn cho nàng thêm nguyên 1 con vịt quay.

      Nghe đây là hai món bị vương nữ nước Yên chê rồi mang ra, bởi vì vị kiều khách của Cao Ly quốc, vương nữ Điền Oánh làm cho tức giận , hoàn toàn mất hết khẩu vị.

      Vịt quay chưa được động đũa, hình dáng hoàn chỉnh, Khương Tú Nhuận cũng chê, bưng đĩa liền trở về, bởi lúc này qua giờ cơm, các sứ giả khác đền an giấc. Lúc này màn đêm buông xuống, dịch quán rất là yên tĩnh.

      Nhưng khi nàng bước đến hàng hiên của nhà bếp, lại trông thấy vị có vóc dáng cao, thân mang áo khoác màu đen, đứng ở bên trong đình hẻo lánh của dịch quán. Bên cạnh , có thanh niên cao ráo tráng kiện chuyện cùng : “Điện hạ, Vương hậu hi vọng ngài đích thân đến nghênh đón vương nữ của nước Yên, tạm thời đến phủ thừa tướng ở tạm trước, tỏ vẻ Vương hậu đối xử thân thiết nhiệt tình với nàng ấy. Nhưng ngài lại mặc thường phục đến đây, muốn lộ diện, vừa rồi lại chỉ đứng trong hành lang khoanh tay đứng nhìn, chịu bước ra hỗ trợ Tào cơ?

      Chỉ nghe thanh hùng hậu thô lỗ của người đó, Khương Tú Nhuận chỉ thầm giật mình, thanh này có chết nàng cũng nhận sai, chính là kẻ chiếm đoạt nàng trong kiếp trước, Tần Chiếu.

      Mà người mang áo choàng đen kia, nhất định là hoàng thái tử quyền uy nhất Đại Tề, Phượng Ly Ngô.

      ra đích thân đến Dịch quán, như vậy năm đó những lời giễu cợt sắc bén lanh lợi năm xưa, chẳng phải cũng vào tai thái tử sao? Cũng khó trách làm khó dễ mình, chẳng lẽ năm đó muốn trút giận giùm biểu muội mến của ?

      Hai người mà nàng muốn trốn tránh nhất kiếp này, ngờ lại còn gặp mặt sớm hơn cả kiếp trước. Nghĩ vậy, nàng nép mình vào trong góc, muốn chờ vị hoàng thái tử thường phục dạo kia rời rồi mới ra.

      Đúng lúc này, Phượng Ly Ngô chậm rãi mở miệng : “ tiếp, quá ồn ào”

      xong câu này, Phượng Ly Ngô liền cất bước từ cửa sau ra ngoài. Lúc này sắc trời tối đen, ánh trăng như nước bao phủ lên mặt Phượng Ly Ngô. Mặc dù kiếp trước thường thấy tư thế oai hùng, long tử trời sinh ngạo nghễ của Đại Tề này, nhưng Khương Tú Nhuận vẫn thầm than thở: Vị hoàng tử này mắng người khác là họa thủy nghiệt, cũng nên lấy gương đồng mà soi lại mặt mình chứ? nam nhân lại mang theo môi đỏ mắt phượng, mũi cao mày cong, dáng vẻ như thiên tiên mê hoặc nhân gian, làm sao có quyền gọi người khác là nghiệt?

      Trong kiếp trước, vị Vương hậu Đại Tề kia, quả thực là rất thích cháu Tào khê của mình, nên gọi nhi tử của mình đích thân đến đón cũng có gì là lạ.

      Nhưng vị biểu ca này cũng quá cho người ta mặt mũi, đầu tiên là lặng lẽ tới mà thèm tiếng nào, người cũng đến nhưng lại quăng câu “ồn ào” rồi lại quay người rời . Thử hỏi chút, làm sao xứng với nhiệt tình cùng gan lớn bằng trời của Tào cơ về sau vì lam nhan họa thủy như thế đó của , mà xé xác ba nghìn mỹ nữ?

      Chỉ là dù nàng muốn nghe lén, rốt cục cũng đụng phải, mặc dù kịp thời trốn , nhưng vẫn bị Tần Chiếu võ công cao cường nghe được thanh .

      cảnh giác về hướng Khương Tú Nhuận nấp đến, đồng thời khẽ quát:”Ai?”

      Tần Chiếu chân dài bước lớn, bước vài bước đến chỗ rẽ. Vốn cho rằng có người núp trong bóng tối ý đồ với hoàng tử, nhưng nghĩ lại là thiếu niên tuấn tú, tay nhấc lồng đựng cơm, tay khác ôm bọc vịt quay, cái miệng cũng nhàn rỗi, mà gặm cái đùi vịt, nhìn qua giống như đói khát lắm.

      Thấy Tần Chiếu tới, “” rúc về phía sau theo bản năng, lại mang bộ dáng hung hăng giả tạo, trừng mắt mắng: “Lớn mật, là nô tài của sứ giả nào, đường phát ra thanh , là muốn hù chết ta sao?” Tần Chiếu thấy thiếu niên này mặc dù gầy yếu, nhưng dáng vóc lại khí thế mười phần, thêm nữa quần áo hoa mỹ, hẳn là vương tử nước nào, lại còn mang theo dáng vẻ tham ăn ngốc nghếch như thế, có lẽ phải là thích khách. Tần Chiếu yên lòng, lại nổi lên tâm tư trêu chọc, hướng về phía nàng cũng trợn mắt quát:”Đêm hôm khuya khoắt, vì sao trốn chỗ này ăn vụng?”

      Khương Tú Nhuận ngay cả câu cũng muốn thêm với kẽ từng gây ra đau khổ cho nàng kiếp trước, chỉ mang theo nồi cháo lạnh lùng : “Muốn tìm thịt cho chủ nhân ngươi cũng muộn, chỉ còn 1 con này, ta lại ăn qua, ngươi vẫn nên nơi khác tìm .”

      xong liền lướt qua , vội vã rời .

      Tần Chiếu cũng ngăn cản, vừa rồi cùng Thái tử cũng bàn chuyện quốc , nếu chỉ là thiếu niên tham ăn yếu ớt, tất nhiên đủ gây ra được chuyện gì.

      Chỉ là biết đây là con tin của nước nào, dáng dấp rất tuấn dật, mặc dù tuổi còn , lại có thể nhìn ra sau này nhất định là mỹ nam tử…Tần Chiếu nhìn qua vòng eo nhắn kia, nhất thời có chút thất thần.

      Nhưng cũng chỉ là thoáng, liền nhanh chóng chấn chính lại tinh thần, theo Phượng Ly Ngô rời khỏi Dịch quán, cùng thị vệ canh giữ bên ngoài tụ hợp, lên ngựa quay trở về Đông cung. Mà bên trong dịch quán lúc này cũng thầm xoay chuyển, các hoàng tử, hoàng nữ con tin của các nước, đều thầm tìm hiểu đủ về thực lực của nhau.

      Khương Tú Nhuận tại chỉ chuyên tâm chăm sóc ca ca, mắt lạnh nhạt đứng ngoài quan sát, ngoại trừ Tào Khê cùng Điền Oánh nổi bật nhất ra hoàng tử của các nước khác cũng có mấy người sau này có địa vị hiển hách.

      vị trong đó, chính là hoàng tử Lưu Bội của Lương quốc– 3 năm sau trở về Lương quốc kế thừa vương vị. Nếu bàn kĩ càng hơn, vị này chính là nghĩa phụ trẻ măng mà phụ vương mình nhận trong tương lai. Cũng chính là ông nuôi mà máu mũ cách xa đến tám sào cũng chưa với tới.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      trời n9 lên sàn mà chỉ lướt qua nhau thế thôi à bùn quá.
      Bảo Vy197 thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Huhu. Lại hố của má Cuồng. Khộ tâm lắm. Theo Cuồng đến cuồng mất.
      Bảo Vy197 thích bài này.

    4. cá cơm

      cá cơm Active Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      155
      Ủa ủa, gì đấy ơi, con dân còn chưa kịp nhớ mặt mà vội quay lưng vậy ㅠ.ㅠ
      Bảo Vy197 thích bài này.

    5. Bảo Vy197

      Bảo Vy197 Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      1,461
      Chương 4:

      Edit : Chin xúi


      Lúc này, những vương hầu có thể khơi lên những trận cuồng phong gió tanh mưa máu ở các nước kiếp trước, phần lớn đều vẫn là những thiếu niên trẻ trung đầy hoài bão. Thoáng lướt mắt qua, thiếu niên tươi thắm, thiếu nữ xinh đẹp thành đàn, cực kì đẹp mắt. Nhưng bởi vì tranh nhau chạy đến yết kiến quốc vương Đại Tề trước, nên khí giữa các xe ngựa trước cửa Dịch quán nhất thời lại khẩn trương.

      Bởi vì Tào khê là cháu ruột của Vương hậu, nên cầm số thứ tự rất gần phía trước, buổi sáng liền nhấc váy dài, rực rỡ tươi đẹp ngồi lên xe, đắc ý liếc mắt khiêu khích Điền Oánh xếp hàng ở cửa Dịch trạm.

      Chỉ là vương nữ thô bỉ của Cao Ly quốc, cũng xứng đáng diễu võ dương oai với nàng? Những người hầu bên trong Dịch quán đều được nhận được lời dặn dò của nội thị trong cung, cực kì hậu đãi nàng, tại nàng chỉ phân phó thị nữ của mình đến với lễ quan Dịch quán. Lễ quan liền ngầm hiểu, đưa vị trí của Điền Oánh xếp lại tận phía sau. Cái này liền có nghĩa Điền Oánh muốn yết kiến tề Vương, phải đợi đến buổi chiều – mà trong kiếp trước, người được Tào cơ cẩn thận “chăm sóc” như thế chính là Khương Tú Nhuận. Bởi vì muốn cẩn thủ lễ tiết vào cung, vì ngăn loạt tình bất nhã có thể phát sinh lúc yết kiến bởi vì ăn bậy mà ngoài hoặc là đánh rắm, ợ hơi, những hoàng tử, hoàng nữ con tin này đều chỉ uống chút nước cháo lấp bụng lúc sáng sớm, đợi đến sau khi yết kiến xong mới dám ăn. Mà những người buổi chiều mới được Tề vương triệu kiến, riêng gì buổi sáng để bụng đói, mà buổi trưa cũng được ăn,bị đói đến mức lưng và bụng có thể dán sát vào nhau, cũng dễ chịu gì.

      Trong kiếp trước, cũng bởi vì chút Khương Tú Nhuận đắc tội Tào cơ, mà bị xếp ở cuối cùng, liên lụy ca ca bệnh nặng chịu đói bụng chung với nàng. Lúc này, làm người khiêm tốn hoà nhã chút lại có chỗ tốt, bởi vì hôm qua người hát đệm theo Điền Oánh rất nhiều, đều bị Tào cơ giở trò xếp lại phía sau. Mà hoàng tử hoàng nữ vô dụng lại có tiền bạc hối lộ lễ quan như huynh muội Khương Thị, số thứ tự thẻ bài lại bỗng nhiên được xếp gần đầu, có thể bái kiến vào buổi sáng. Khương Chi bởi vì hạ sốt kịp thời, sáng nay thân thể nhõm hơn phân nửa, chứng cảm lạnh còn lắm, thế nhưng bởi vì muội muội nhất thời to gan, lại giả thành bộ dáng hoàng tử yết kiến Tề vương, nên trong lòng vẫn luôn thấp thỏm yên. Nhưng Khương Tú Nhuận lại rất bình tĩnh – qua lần quỷ môn quan, còn có gì đáng e ngại? Đừng thấy nàng thân là muội muội, nhưng lại bởi vì muốn bảo vệ ca ca, trong nội tâm càng trở nên kiên cường hơn bao giờ hết.

      Hôm nay, nàng mặc vẫn là lễ phục của ca ca. Bởi vì thân thể mảnh mai, nên đầu vai của bộ lễ phục rất lớn, cho nên đêm qua nàng phá kiện áo bông , lấy bông bên trong lấp đầy cầu vai, lại soi gương, ngược lại có chút giống thiếu niên tuấn tú phóng khoáng. Mà lên xe, nàng lại lấy ra gương đồng , tỉ mỉ chỉnh lại lông mày của mình, dùng bút than tô lên cho đậm, hàng mày vốn cong cong như liễu, lập tức trở thành lông mày sâu róm thô ráp nằm ngang. Mẫu thân của Khương Tú Nhuận, chính là hoàng nữ của tiền hoàng Ba quốc, tổ tiên khai quốc của Ba quốc tiên đến từ nước Ba Tư xa xôi, mặc dù huyết mạch cùng người trung nguyên mấy đời tương dung, nhưng là dòng dõi hậu đại, đều có chút đặc điểm đặc thù ràng.

      Giống như Khương Tú Nhuận, thân mang nữ trang kiều diễm vô song, mà lúc mặc nam trang, lại mang theo khí khái hào hùng của nam tử. Nhưng giờ, hai con sâu róm rậm rạp nằm ngang trán, liền làm cho người ta cảm thấy ngũ quan cân đối lắm, cảm giác khó chịu khó thành lời.

      Khương Tú Nhuận cảm thấy rất hài lòng, đợi nàng chỉnh trang hoàn tất là lúc xe ngựa của sứ giả tất cả các nước đến trước cửa cung điện Đại Tề.Ngoại trừ cháu của hoàng hậu trước yết kiến Tề vương, còn lại đều đứng đợi ở trong đình.

      Đại Tề bây giờ quốc lực cường thịnh, ra oai phủ đầu các hoàng tử, hoàng nữ con tin cũng là kín đáo, những thiếu niên thiếu nữ này nghiêm túc đứng xếp hàng. Đứng trước Khương Tú Nhuận là ca ca, mà đứng sau nàng là hoàng tử con tin của Lương quốc Lưu Bội. lúc nàng đợi đến phát chán, vô tình quay đầu liền phát Lưu Bội kia theo dõi nàng. Khương Tú Nhuận nhìn về hướng , cũng né tránh ánh mắt nàng, chỉ nhìn chằm chằm vào lông mày của nàng.

      Khương Tú Nhuận né tránh ánh mắt , xoay đầu lại, cũng còn nhìn chung quanh nữa, chỉ chuyên tâm chờ đến lượt Đại tề hoàng đế triệu kiến nàng và ca ca.

      Gần tới buổi trưa, rốt cuộc đến phiên sứ giả Ba quốc yết kiến. Ba quốc mặc dù suy yếu, nhưng bởi vì quốc thổ chính là chỗ giáp Trung nguyên và Tây vực, các thương nhân vãng lai thông thương tấp nập, cũng coi như là giàu có, bởi vì binh lực đủ cường thịnh, rất cấp bách cần cường quốc bảo hộ, từ khi cùng Đại tề kết minh, danh mục mỗi lần cống nộp đều là kim quang lóng lánh, tràn đầy hơi tiền.

      Lúc Đoan Khánh đế Đại tề triệu kiến hai vị hoàng tử của Ba quốc, long nhan cũng là ba phần ý cười. Nhưng chút ý cười ấy, biến mất hoàn toàn khi nghe được quốc thư mà quốc quân Ba quốc tự mình viết, long nhan đột biến. Lúc thanh rung động của thái giám dừng lại, hốc mắt tất cả mọi người như muốn nứt ra, ánh mắt đều tập trung ở người công tử tiểu Khương có “dung mạo diễm lệ” kia. Triều thần cũng kinh ngạc, bất luận Quân vương nhà mình có cái ham mê đặc biệt gì, loại trẻ ranh mày thô mắt híp ngốc nghếch này cũng được coi thành dung mạo diễm lệ? Cái tự tin dàn xếp chuyện giường chiếu này là từ đâu xuất ra vậy?

      Trong đại điện lập tức lặng ngắt như tờ, lễ quan đứng bên cạnh cũng biết làm sao, muốn mở miệng khiển trách mấy kẻ man di ngoại bang biết trời cao đất rộng này, lại cảm thấy mình mở miệng lúc này, lại giống như bôi bẩn thanh danh của bệ hạ. Đoan Khánh đế nhướn mày, long nhan tức giận, giận dữ mở miệng mắng mỏ. Đúng lúc này, Khương Tú Nhuận vẫn mực cung kính, ngẩng đầu lên :”Bệ hạ, xin hãy tin tưởng lời phụ vương của thần, phụ vương có nghe qua bệ hạ có chứng bệnh đau đầu, nên mới phái con trai tới Đại tề, thần tinh thông nghiên cứu vu y chi thuật của Ba quốc, cũng rất có bản lĩnh đối với việc xoa bóp các huyệt vị trị chứng đau đầu, nếu như bệ hạ chê, có thể làm bạn bên cạnh bệ hạ, chẩn trị cho bệ hạ, có thể hầu hạ gối chăn, sắp giường xếp chiếu.”

      xong, nàng vén nửa tay áo lên, hai tay lồng vào nhau, bẻ tay kêu răng rắc, tựa hồ muốn “Dàn xếp giường chiếu” cho Đoan Khánh đế ngay tại đại điện này.

      Kiếp trước nàng sống ở Lạc An này nhiều năm, Khương Tú Nhuận sớm có thể thành thạo ngôn ngữ của Tề quốc. Nhưng giờ nàng cố ý dùng giọng quê hương, ngọng ngịu thông, lại kèm theo vẻ quê mùa nơi biên giới. Hai đầu mày rậm rạp, ánh mắt chất phác mà chân thành, thái độ xiểm nịnh, mang theo cảm giác thiếu niên ngây ngô. Thiếu niên này, toàn thân dưới chút nào mị sắc, lại rất tự nhiên giải thích chuyện dàn xếp giường chiếu kia chính là trị liệu đau đầu, giúp quốc vương Đại tề an ổn giấc ngủ, có tình có lý làm người ta thể tức giận được.

      Về phần từ “dung mạo diễn lệ” này, có lẽ là do hoàng đế Ba quốc kia mô tả tiểu nhi tử, chỉ là văn vẻ thông, lại biết trời cao đất rộng, cũng biết nhìn thấy từ này trong quyển sách nào, liền mang ra dùng thử. Vả lại có câu con cái nhà nào nhà nấy thương! Trong mắt người cha ruột, nhi tử có hai đầu lông mày như hai con sâu róm kia chính là thiếu niên xinh đẹp tuyệt trần đó, ngươi có thể làm gì ông ấy?

      Lúc này nếu lớn tiếng trách cứ Ba quốc có ý định xấu thánh quân, chế giễu hoàng đế Đại tề thích nam sắc, liền có chút khó khăn. Long nhan Đoan khánh đế trầm mặc, sau khi cảm thấy khí tức vững vàng, mới lạnh lùng mở miệng :”Các ngươi đường xa mà đến, chính là thượng khách của Đại tề, chẳng qua chỉ là bệnh cảm nhiễm phong hàn, sao có thể làm phiền công tử phí công? với huynh trưởng của ngươi đến Lễ bộ nhận lệnh bài cư trú .”

      xong phất phất tay, ra hiệu cho cung nhân tranh thủ thời gian dẫn vị mỹ thiếu niên quê mùa này rời , tránh tiếp tục làm bẩn mắt hoàng đế. Mà hoàng thái tử của Đại tề kia, hoàn toàn hề nhìn đến thiếu niêm quê mùa ”Khương Hòa Nhuận” kia, chỉ rũ mi đứng ở bên, dáng vẻ bình thản như ko tranh thế . Ngược lại là kẻ đứng cạnh Phượng Ly Ngô, Tần Chiếu sắc mặt kì lạ, liên tiếp nhìn vị công tử tiểu Khương này mấy lần.

      Từ đại điện bước ra ngoài, Khương Tú Nhuận thở phào hơi, mà huynh trưởng bên cạnh, quần áo ướt đẫm, mồ hôi ngừng tuôn chảy. có thể sợ sao? Muội muội nhà mình từ khi nào lại to gan như vậy? Từ khi đến thành Lạc An, liền vô cùng có chủ ý, ngược lại làm cho người huynh trưởng như càng giống như đệ đệ trẻ người non dạ.

      Tâm trạng của Khương Tú Nhuận vô cùng tốt, nàng biết từ nay về sau với thời gian dài, nàng phải dùng bộ dáng “Khương Hoà Nhuận” này để đối mặt va người khác, nhưng bớt ‘Quan tâm’ của Hoàng thái tử xem như tốt hơn rất nhiều.

      Mà khi hai người chuẩn bị rời , Điền Oánh vẫn còn khổ sở chờ đợi, bởi vì đói bụng, nên mặt cũng là oán hận sầu khổ, mỗi khi thấy có người diện thánh xong rời , đều hung tợn trừng mắt chút.

      Khi hai huynh muội rời khỏi hoàng cung Đại, lại đến Lễ bộ nhận lệnh bài, Lễ quan liền hỏi bọn họ là muốn ở nơi mà Lễ bộ sắp xếp hay tự mình bỏ ngân lượng tìm nơi ở thoải mái hơn? Khương Tú Nhuận sáng nay bàn qua với huynh trưởng, thẳng muốn Lễ bộ sắp xếp chỗ ở, mà tự mình mua phủ trạch.

      Ra khỏi lễ bộ, Khương Tú Nhuận cũng coi như quen đường, sau khi lên xe ngựa liền dẫn huynh trưởng tới ngõ nổi danh trong kinh thành ăn cơm. Nơi này có tiệm cơm, mặt tiền cửa hàng lớn nhưng cơm canh ngon miệng, giá cả phải chăng, nếu phải người ở thành Lạc An lâu năm, là thể tìm được. Sau khi hai người ngồi xuống, Khương Tú Nhuận liền gọi 2 món nổi danh trong tiệm là gà nướng và cơm gói lá sen. Mở ra gói sen bó chặt, bên trong là gạo đặc biệt của Đại Tề được chiên với mỡ heo, gia vị, mùi thơm nức mũi.


      Bụng của hai huynh muội đều sôi ùng ục, họ đều độ tuổi ăn tuổi lớn, ăn cơm canh đều rất chuyên chú. Bên trong quán cơm , ngoại trừ huynh muội Khương thị, còn có các đặc phái viên các nước trước khi đến Đại Tề nghe ngóng đặc sản kinh thành nên đến đây để thưởng thức hương vị. Chỉ chốc thôi có ba bốn hoàng tử hoàng nữ con tin từng ở chung Dịch quán từ các quốc gia khác cũng rủ nhau đến đây ăn. Các vị này kết bạn với nhau lúc còn ở Dịch quán, vừa gọi thức ăn, rượu, vừa nghị luận chuyện diện thánh vừa rồi.

      Có người thổn thức : “Nghĩ đến Cao Ly quốc kia, cũng coi là quốc lực cường thịnh, thế nhưng hoàng nữ lại vì chờ lâu, ngất xỉu ở trong đình, đặc phái viên theo hầu ngừng mắng to rằng có người giở trò, cố ý đem hoàng nữ xếp phía sau cùng, như thế là khinh thị Cao Ly quốc, đây là muốn gây nên phân tranh của hai nước mà”.

      vị công tử khác cười :”Hôm qua khi tranh cãi với Tào cơ, thấy Điền cơ khoẻ mạnh dũng lắm mà, sao lại đột nhiên ngất xỉu chứ? Chính mắt ta thấy lúc nàng ấy choáng váng, còn nháy mắt với thị nữ đứng hầu bên cạnh, để thị nữ kia kịp thời đỡ nàng, đỡ phải ngã mặt đất đầy đá vụn. Nên có ngất xỉu hay , đúng là khó mà được…”

      Khương Tú Nhuận cúi đầu ăn cơm, nhưng tai lại dỏng lên nghe rất ràng. hổ là là Quý nữ từng đấu ngã Tào thái tử phi trong kiếp trước, bản lãnh hắt nước bẩn cho người khác cũng là số .

      Hoàng nữ của Cao Ly quốc té xỉu như thế, thò hoàng đế Đại Tề nhất định phải cho Cao Ly quốc mặt mũi, tất nhiên sữ cho điều tra kỹ quá trình sắp xếp yết kiến. Sứ giả của Cao Ly quốc lại khóc lóc tố khổ, cũng bởi vì như thế, Tào Khê nhất định cũng thoát khỏi liên can, cho dù Vương hậu thích nàng, cũng biểu ra lòng dạ nàng hẹp hòi phóng khoáng. Như thế, Nếu Tào đế nhận định Tào khê rộng lượng, con đường tới vị trí con dâu vinh hiển sang quý của Đại tề, cũng dễ .

      Nhưng chuyện này cũng ảnh hưởng gì đến nàng, cơm nước xong xuôi, cùng ca ca bàn chuyện mua phủ trạch mới là đúng đắn. Mà mãi tới khi hai người ăn xong, cái kẻ mực thấy thò đầu ra Thân Ung, lúc này mới được thị vệ thông báo, khoan thai tới đây tìm bọn . Khương Tú Nhuận ngược lại có thể đoán ra chủ ý của Thân Ung, ước chừng là sợ lúc mình diện thánh bị bại lộ, cho nên để hai huynh muội mang thị vệ đến, mà chính lại trốn , chỉ chờ cục diện đúng, liền tự mình trốn ra khỏi thành trước.

      Mà bây giờ thấy gió êm sóng lặng, hữu kinh vô hiểm, Thân Ung mới lộ diện. Nếu như nàng đoán nhầm, Thân Ung có ý định như kiếp trước, đến đây để ca ca báo cáo khống chi phí tiêu xài suốt đoạn đường , thừa cơ cắt xén hơn nữ vàng bạc mà phụ vương ban thưởng cho hai người xây phủ.
      minhminhanhngoc, Cá bơi ngửa, 101225 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :