[Hệ thống] Pháo Hôi Phản Công - Mỉm Cười Wr [C16] - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Cẩu huyết tâm trao đổi ( chín )


      Trước kia bọn họ dựa vào Bách gia mới có thể phát triển đến trình độ như bây giờ, tại Bách phụ chọc đao sau lưng, xí nghiệp Mặc gia vô cùng nổi danh trong thành phố nhất thời sụp đổ. Mặc gia dẫn Mặc Thành Đường đến Bách gia nhận lỗi, nhưng ngay cả mặt mũi Bách Hợp cũng chưa nhìn thấy bị đuổi trở về.


      Rất nhanh sau đó Mặc gia sụp đổ, mà tình hoàn mỹ trong giấc mộng của Hoàng Bảo San cũng thể thực được, có Bách Hợp cho ta cơ hội hiến thân vì tình , trong suy nghĩ của Mặc Thành Đường ta lại trở thành đứa con đầy mưu quỷ kế chuyện gì cũng có thể làm được, hơn nữa tại Mặc gia rơi xuống trình độ như vậy, Mặc Thành Đường sớm hận chết ta, sao còn có thể như trong nội dung tiểu thuyết ta muốn chết muốn sống.


      Chẳng bao lâu sau Hoàng Bảo San bị Mặc Thành Đường quăng, nhưng bất hạnh, sau khi làm chuyện thân mật với Mặc Thành Đường, ta hoài thai. Còn trong trường học, chuyện ta cướp bạn trai của người ta sớm truyền khắp mọi nơi, cho nên thể tiếp tục học trong trường được nữa. Về đến nhà, cha mẹ cũng biết ta làm ra những chuyện có liêm xỉ, hơn nữa còn đem tính mạng của mình làm tiền đặt cược cho cái gọi là tình hoàn mỹ nên vô cùng thất vọng về ta.


      Bất kể từ phương nào, cha mẹ Hoàng Bảo San cũng thể tha thứ cho ta được. Thân thể da thịt là cha mẹ cho, nếu như đứa con này chết rồi coi như xong, dù sao người chết như đèn tắt, chuyện ta tốt, làm tổn thương cha mẹ cũng được xóa , những gì còn sót lại chỉ là những điều tốt đẹp về ta mà thôi, cho nên trong nội dung tiểu thuyết lúc Hoàng Bảo San chết, cha mẹ của ta cũng trách móc hay oán hận, mà ngược lại vô cùng tưởng niệm ta.


      Có điều bây giờ ta chết, đương nhiên cha mẹ ta thể quên được sai lầm của ta, vì người đàn ông mà vứt bỏ sinh mạng cha mẹ vất vả ban cho, điều này làm cho cha mẹ của ta làm thế nào cũng thể nghĩ thông được. Huống chi Hoàng phụ Hoàng mẫu nghĩ đến chuyện mình chỉ có duy nhất đứa con này, nó ích kỷ tìm đến cái chết chỉ vì người đàn ông, căn bản nghĩ tới khi mình chết sau này hai vợ chồng bọn họ phải chịu nỗi thống khổ của người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.


      Càng nghĩ càng tức giận, Hoàng phụ Hoàng mẫu lại nhìn thấy cái bụng bự của con , dưới cơn nóng giận đuổi ta ra ngoài.


      Lúc này Hoàng Bảo San vẫn còn tôn thờ tình cho nên ta bỏ cái thai trong bụng mà ngược lại quyết định sinh nó ra, thế nhưng ta mới mười mấy tuổi, đến cao trung cũng chưa tốt nghiệp được, còn mang người cái bụng bự, có công ty nào thu nhận người vô dụng như vậy, người ta lại có tiền, chỉ có những người tốt bụng nhìn thấy ta thỉnh thoảng bố thí cho chút, khát uống nước miễn phí giành cho người dân ở ven đường quảng trường, đói bụng mua chút mì ăn liền để ăn, còn buổi tối mệt mỏi tới công viên nằm ngủ.


      Cuộc sống chán nản cứ trôi qua như vậy hơn bảy tháng. Rốt cục, nhờ giúp đỡ của vài người tốt bụng, có lòng đồng tình, Hoàng Bảo San được đưa đến bệnh viện, sinh ra đứa bé trai.


      Ôm con trai, Hoàng Bảo San lệ rơi đầy mặt.


      Chẳng qua kết thúc giống như trong tiểu thuyết, hiểu lầm giữa nam và nữ chính nhiều năm sau được hóa giải, cuối cùng đại đoàn viên cũng xuất ở chỗ này. Mặc gia sụp đổ, vì muốn trốn tránh chèn ép của Bách gia cho nên Mặc gia bán nhà chuyển ra nước ngoài sinh sống, muốn quật khởi lần nữa, Mặc Thành Đường cũng cưới người khác, tình trong giấc mộng của Hoàng Bảo San ở ngoài thực tế phũ phàng, chỉ có thể trở thành công dã tràng mà thôi.


      ra thân thể Bách Hợp cũng yếu đuối giống những gì biểu ra bên ngoài, nhưng Bách phụ Bách mẫu vẫn coi đứa con này giống bảo bối như cũ, bởi vì chuyện của Mặc Thành Đường, tuy có chút nóng lòng Bách gia có người thừa kế, nhưng cũng chưa từng bức Bách Hợp kết hôn sinh con, chỉ sợ thân thể con thể chịu nổi loại gánh nặng này, cho nên vẫn luôn dè dặt chăm sóc .


      Dưới tình huống như thế, cho dù tâm địa Bách Hợp có làm bằng sắt đá chăng nữa cũng nhịn được bắt đầu cố gắng muốn đối thoại với hệ thống tồn tại thần bí kia.


      Rất nhiều lần, cứ những lúc có ai ở bên cạnh là lại cố gắng nghĩ tới người kia, từng lẩm bẩm mình trong phòng, thử qua rất nhiều lần, lúc thân thể này sắp đến tuổi thứ hai năm, cuối cùng mới thành công.


      "Có việc gì?" Lúc giọng lạnh lùng kia vang lên trong đầu , Bách Hợp mới thở phào nhõm, nhanh chóng ra cầu của mình: "Bách gia rất tốt với tôi, tuổi của cha mẹ bây giờ cũng quá lớn, tôi muốn hỏi, có thể cho bọn họ cơ hội sinh thêm đứa bé nữa hay ?" định kết hôn sinh con, đối với kỳ vọng cả Bách phụ Bách mẫu, lòng Bách Hợp chỉ cảm vô cùng áy náy, nghĩ tới nghĩ lui mới nghĩ ra được chủ ý, đó là làm cho Bách phụ Bách mẫu sinh thêm đứa bé nữa.


      Có điều, mặc dù thân thể Bách phụ Bách mẫu kém, nhưng chẳng hiểu vì sao nhiều năm trôi qua mà ngoài Bách Hợp ra hai người bọn họ vẫn có thêm đứa con nào nữa, Bách Hợp còn cách nào khác, chỉ có thể tìm đến nhân vật thần bí cho cơ hội được sinh tồn này, trong lòng biết như thế nào, chỉ biết nhất định có biện pháp.


      "Có thể". Giọng lạnh như băng kia dừng chút, lúc Bách Hợp muốn mở miệng đặt câu hỏi nó lại vang lên: "Có điều cái giá ngươi phải trả rất cao".


      Chính bản thân ở vào hoàn cảnh này rồi, Bách Hợp biết ngoài chuyện phải biến mất mãi mãi ra còn giá trị nào khác nữa, bởi vậy chỉ hơi do dự chút, liền gật đầu: "Tôi nguyện ý".


      lúc sau, giọng kia còn vang lên nữa, còn Bách Hợp chẳng biết nắm trong tay quả mềm mềm giống như vỏ con nhộng từ lúc nào. Lúc trước trong tay có thứ này, mặc dù chẳng biết cầm từ lúc nào, nhưng giờ cần nghĩ cũng biết thứ này là hệ thống tồn tại thần bí kia cho mình. Bách Hợp tìm cơ hội đâm thủng bao vỏ con nhộng ấy, đổ chất lỏng bên trong vào cốc nước rồi cho Bách phụ Bách mẫu uống. Hơn tháng sau, vẻ mặt hằng năm buồn tủi của Bách mẫu khó có khi biến thành nụ cười vui mừng.


      Bà thực mang thai, tin tức này làm cho Bách phụ vô cùng vui mừng, vấn đề thiếu hụt người thừa kế của Bách gia, từ đó liền được giải quyết.


      Sau chín tháng mười ngày, Bách mẫu sinh ra đứa bé trai, biết có phải do đứa em trai này được sinh ra có liên quan tới Bách Hợp hay , từ người mà nó thích nhất chính là Bách Hợp, người chị yếu đuối trong mắt nó, Bách phụ Bách mẫu vẫn quan tâm thương Bách Hợp như cũ, sau khi em trai lớn lên, dưới chờ đợi của cha mẹ kết hôn sinh con, cũng để đứa con trai lớn của mình dưới danh nghĩa là con của Bách Hợp.


      Cả đời Bách Hợp kết hôn, mặc dù thân thể nhìn qua rất yếu ớt, nhưng ra nội tình của thân thể này là của chính , mặc dù thể là rất tốt, nhưng cũng quá kém. Lúc nào cũng nghĩ đến tiếc nuối của mình ở tiền thế, nghĩ tới tâm nguyện trước kia còn chưa kịp hoàn thành, tất cả đều làm được, phụng dưỡng Bách phụ Bách mẫu cho đến khi họ qua đời, trải qua hết bình thản và an bình khi còn sống.


      Giờ đây dưới dẫn dắt của em trai, quy mô của tập đoàn Bách thị lớn hơn so với lúc trước rất nhiều. Lúc vị công chúa của Bách gia được người em trai cũng là đương gia tại vô cùng kính qua đời, công ty quảng cái ở mỗi thành thị trong cả nước đều được em trai thuê hai ngày, để tưởng niệm Bách Hợp.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Cái giá BH phải trả có khi nào phải giảm điểm hem ta........chỉ ác với tra nam tra nữ thui....chứ chị vẫn tốt nhỉ

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      Hệ thống cộng điểm ít thế này chắc là có nhiều tr thú vị hơn để đọc đây.. thanks nàng nhiều.

    4. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Chờ hoài mà k thấy nàng ra chương mới, hóng quá

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay wa.nhung co ve dai phai ko nhi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :