[Hệ thống] Pháo Hôi Phản Công - Mỉm Cười Wr [C16] - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Cẩu huyết tâm trao đổi ( năm )


      Nhìn vệt máu đỏ thẫm sau cơn mây mưa, Mặc Thành Đường cảm động, nghĩ tới Hoàng Bảo San đem lần đầu tiên cho , kích động đến ra lời, chứng kiến vẻ mặt của Mặc Thành Đường, Hoàng Bảo San vừa ngượng ngùng mặc lại quần áo, vừa giọng :


      "Thành Đường ca ca, em thuộc về , bất kể là thân thể của em, hay là trái tim của em, đều nguyện ý trao cho ". câu làm Mặc Thành Đường cảm động, đè ở dưới thân thể, sau đó lại là hồi vận động.


      Lúc hai người còn vui vẻ bên nhau. Bách phụ Bách mẫu sau khi được Bách Hợp nhắc nhở, sinh ra vài phần cảnh giác đối với Mặc Thành Đường, mặc dù Bách mẫu hy vọng con rể mà mình xem trọng là loại người như vậy, có điều thân phận bất đồng, bởi vậy cho dù vô cùng tin tưởng nhưng cuối cùng, hai vợ chồng vẫn tìm người theo dõi Mặc Thành Đường, thế mà lại chụp được ảnh của và đứa con kia mây mưa với nhau, Bách phụ suýt chút nữa tức điên, Bách mẫu cũng sợ ngây người, khỏi đem Mặc Thành Đường và đứa con biết xấu hổ là Hoàng Bảo San kia mắng như vòi phun máu chó.


      Bách Hợp ngầm vụng trộm cười đến thắt cả bụng, trong nội dung tiểu thuyết mặc dù Hoàng Bảo San này hiến trái tim cho , nhưng mà chút Bách Hợp cũng đồng tình với ta, này rất bỉ ổi, nếu thực tốt như vậy, vì sao khi biết người ta có vị hôn thê rồi còn muốn chen vào chân, cái gì mà muốn hiểu cảm giác khi làm bạn của người ta, còn trước khi chết cảm nhận được tình thực , đời này con cóc ba chân rất khó tìm, nhưng đàn ông hai chân thiếu sao? Đàn ông độc thân dạng nào có, lại muốn cướp vị hôn phu của người ta, sau khi chết còn để lại bức thư như vậy, cái gì mà lòng có em, lòng em có , điều này ràng là muốn Mặc Thành Đường nhớ kỹ ta cả đời, từ đó làm cho tình cảm vợ chồng giữa Bách Hợp cùng Mặc Thành Đường thuận hay sao.


      Nếu như ta thực vĩ đại giống như biểu bên ngoài, cũng làm ra nhiều chuyện như vậy, chết rồi còn muốn Mặc Thành Đường nhớ thương ta cả đời, cuối cùng làm Bách gia cửa nát nhà tan, ra Hoàng Bảo San toàn thắng, ta chiếm được tình ta muốn, cũng thuận tiện chia rẽ vương tử của ta cùng vị hôn thê vương tử, cuối cùng Mặc Thành Đường xem cha mẹ Hoàng Bảo San trở thành cha mẹ ruột thịt của mình để đối đãi, cho dù Hoàng Bảo San chết cũng thấy đáng.


      " được, bọn họ muốn chiếm tiện nghi dễ dàng như vậy, tôi cam lòng". Bách phụ oán hận vỗ ảnh chụp trong tay, nhìn con ngồi bên lên tiếng, lòng lại bắt đầu đau, muốn an ủi con bé, nhưng trong lúc nhất thời biết phải mở miệng thế nào, bởi vậy đành phải nháy mắt với Bách mẫu, đương nhiên Bách mẫu cũng đau lòng con , mặc dù trong lòng mắng chửi đôi cẩu nam nữ Mặc Thành Đường cùng Hoàng Bảo San, nhưng vẫn tới bên cạnh con ngồi xuống :


      "Tiểu Hợp, chúng ta cần Mặc Thành Đường, bệnh của con cha mẹ nghĩ biện pháp khác, chúng ta cũng tin, kỹ thuật chưa bệnh bây giờ đại tiên tiến như vậy, lại thể chữa khỏi bệnh tình của con!" Bà dám tới chuyện của Mặc Thành Đường, trước kia Bách Hợp Mặc Thành Đường thế nào, hai người làm cha mẹ như họ đều có thể nhìn thấy, rất sợ lúc này nhắc tới lại làm Bách Hợp chịu nổi.


      Bách phụ Bách mẫu tâm thương con , trong mắt của bọn họ đều mang theo lo lắng, Bách Hợp có thể nhìn ra, trong lòng ấm áp, càng kiên định cái suy nghĩ phải bảo vệ Bách gia, hủy hoại ý định xấu xa của Mặc gia.


      vỗ vỗ tay Bách mẫu, vừa làm bộ kiên cường : "Mẹ, con sao, đồ người ta dùng qua, nhất định con cần, chẳng qua con cam lòng, Mặc gia chiếm tiện nghi của chúng ta nhiều như vậy, nếu Mặc Thành Đường thích con, ngại con vướng víu, có thể thẳng cho con biết, chứ nên dùng phương pháp này làm con tổn thương". Vừa , Bách Hợp vừa giả bộ sắp chịu nổi nữa, dứt khoát bổ nhào vào trong ngực Bách mẫu, biểu dáng vẻ đau lòng đến nỗi muốn chuyện.


      Bách phụ oán hận vội vàng ngồi xuống bên cạnh con , vừa vỗ lưng của vừa : “Con ngoan, con yên tâm, nhất định ba ba bỏ qua cho Mặc gia, trước kia bọn họ ăn bao nhiêu chỗ tốt của chúng ta, giờ ba muốn họ trả lại gấp trăm gấp ngàn lần!"


      Ảnh chụp của Mặc Thành Đường vừa mới bị Bách gia phát bao lâu, Hoàng Bảo San cũng đưa ra cầu muốn tới thăm vị hôn thê của Mặc Thành Đường. Hai người qua lại với nhau được thời gian rồi, tuy quan hệ tại chưa thâm tình đến mức Mặc Thành Đường nguyện ý vì người bạn này sinh ra tâm tư muốn làm cho Bách Hợp tìm chết, nhưng sau khi hai người phát sinh quan hệ thân mật như vậy, nếu chỉ là chút cầu , Mặc Thành Đường cũng rất vui lòng thỏa mãn.


      rất có tự tin, nếu mình đem Hoàng Bảo San đến chỗ Bách Hợp, chắc chắn phát sinh vấn đề gì, đến lúc đó mình chỉ cần với Bách Hợp rằng Hoàng Bảo San là người hiến tim mà tìm về thay , tin Bách Hợp cũng sợ chết, khi nghe tới chuyện có cơ hội sống sót, cứ coi như ấy nhìn ra chỗ nào đó thích hợp, cũng nhất định mở con mắt nhắm con mắt làm bộ nhìn thấy.


      Huống chi người Bách gia tín nhiệm như vậy, Bách Hợp từ thương đến mức thể tách ra, Mặc Thành Đường căn bản nghĩ tới chuyện những người này tin mình, cho người tới điều tra tình huống của bản thân.


      Bởi vì đoạn thời gian gần nhất cùng Hoàng Bảo San lui tới làm cho Mặc Thành Đường cảm thấy vui vẻ, loại vui vẻ này giống với cảm giác khi ở cùng Bách Hợp, người bị bệnh tim bẩm sinh. có thể tùy thời tùy chỗ muốn Hoàng Bảo San, biểu si tình của ấy đối với vô cùng mềm mại chứ giống Bách Hợp, cũng , nhưng có thể bởi vì gia thế của cho nên loại vẻ mặt trời sinh cao cao tại thượng. Hơn nữa bởi vì thân thể bệnh tật quanh năm, căn bản thể gánh vác chuyện nam nữ, mặc dù danh nghĩa là vị hôn phu của nhiều năm, bình thường ngoài hôn khuôn mặt ra, đến cả miệng của Mặc Thành Đường cũng dám hôn qua, rất sợ thở nổi té xỉu.


      cách khách quan đương nhiên ở cùng Hoàng Bảo San có ý tứ hơn nhiều, hơn nửa tháng Mặc Thành Đường tới bệnh viện thăm Bách Hợp, lúc này Hoàng Bảo San nhắc tới chuyện muốn tới nhìn vị hôn thê của chút, mới nhớ tới Bách Hợp, lúc dẫn Hoàng Bảo San tới bệnh viện, lại tới chuyến công, hỏi bác sĩ họ hơn tháng trước Bách Hợp xuất viện rồi.


      Trong lòng Mặc Thành Đường trách móc Bách Hợp xuất viện mà với mình tiếng, sau đó dẫn Hoàng Bảo San tới Bách gia.


      Sau khi được người thông báo Mặc Thành Đường đến đây, sắc mặt Bách phụ xanh mét, mặc dù công ty của ông rất lớn, nhưng gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, ông lại chỉ có mỗi con bảo bối, rất sợ con nghĩ thông, bởi vậy phần lớn thời gian đều ở nhà xử lý công việc, thuận tiện trò chuyện cùng con , ngoại trừ lúc họp ông mới tới công ty, còn bàn luận tập thể theo quy mô , ông chỉ ở nhà chủ trì hội nghị qua chat webcam mà thôi.


      "Cái đồ tiểu nhân kia còn dám tới đây!" Bách mẫu tức giận chửi ầm lên, trong lúc bà tức giận, Bách phụ vẫn cho người đưa Mặc Thành Đường vào.


      Lúc này Mặc Thành Đường vô cùng mất hứng, là con rể Bách gia, từ khi nào vào nhà của nhạc phụ tương lai còn cần người thông báo, lúc dẫn Hoàng Bảo San vào, sắc mặt có chút khó coi, nhìn Bách phụ :


      "Bác trai, có phải lính gác cửa mới tới biết cháu ?"
      lovenovel, Jin292, thuyt8 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      XÌ........2 đứa uống sting tự tin vác mặt tới kiếm nhục rồi kìa........xử đẹp thui nào
      Xing Bairong thích bài này.

    3. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Đúng là da mặt dày đấy 2 cái người Mặc Thành Đường vs Hoàng Bảo San. Vẫn còn tự tin thế cơ đấy. Hóng chương sau xử đẹp 2 cái người này
      Xing Bairong thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Cẩu huyết tâm trao đổi ( sáu )


      Bách phụ lên tiếng, ông chỉ nhìn chằm chằm thân thể xinh đứng sau lưng Mặc Thành Đường, trực tiếp hỏi: "Thành Đường, bác hỏi cháu, bé này là ai, cháu mang bé ấy đến đây để làm gì, có phải muốn từ hôn với tiểu Hợp nhà bác hay ?"


      Vừa nghe được lời này, Mặc Thành Đường lập tức nóng nảy, vội vàng lắc đầu: "Bác gì vậy, sao cháu có thể từ hôn với tiểu Hợp? Đây là người phù hợp mọi điều kiện có thể thay tim cho tiểu Hợp mà cháu thay ấy tìm. ấy ấy muốn gặp tiểu Hợp, cho nên cháu mới mang ấy tới đây chút".


      Bởi vì ngay từ đầu Bách Hợp tẩy não cho cha mẹ, cho nên lúc này Bách phụ Bách mẫu cũng mừng rỡ như điên giống như trong tưởng tượng của Mặc Thành Đường, lúc Mặc Thành Đường có chút nghi hoặc gương mặt Bách phụ lạnh lùng mở miệng:


      "Quyên tim cho tiểu Hợp nhà chúng tôi? Tôi thấy bé này có vấn đề gì, thân thể rất khỏe mạnh, có bệnh tình gì chứ?"


      Hoàng Bảo San ở phía sau rụt bả vai, dám lên tiếng nữa. chỉ là người con xuất thân từ gia đình bình thường, loại người giàu có thực như Bách gia, đây là lần đầu tiên tiếp xúc, khu nhà cao cấp cực kỳ rộng lớn, còn cả những người làm tới tới lui lui, cũng làm cho sinh ra loại cảm giác hổ thẹn tự ti, lúc này sớm bị khí thế của Bách phụ ép tới ngẩng đầu được lên, ra vài phần nhát gan nhu nhược.


      " có..." Mặc Thành Đường ngờ tới Bách phụ ra những lời như vậy, lập tức lấy làm kinh hãi. Đôi vợ chồng này thương con thế nào, tiếp xúc với họ nhiều năm có thể nhìn thấy, chỉ hận thể đem Bách Hợp ngậm trong miệng nâng trong lòng bàn tay, bởi vì vô cùng thương Bách Hợp, cho nên đối với đứa con rể tương như cũng ai cả đường , cố ý nâng đỡ Mặc gia, Mặc Thành Đường ngờ đôi vợ chồng này sau khi biết thân thể con có hi vọng chữa khỏi rất lớn, tinh thần thế mà lại tỉnh táo vô cùng.


      "Nếu thân thể khỏe mạnh, người sống bình thường như bé này sao có thể quyên trái tim cho con chúng tôi?" Lúc này lửa giận nhẫn lâu của Bách phụ mới điên cuồng bộc phát, nhìn Mặc Thành Đường cười lạnh: "Tôi thấy cậu với bé này có quan hệ với nhau, vì muốn lừa gạt chúng tôi, cho nên mới muốn quyên trái tim cho tiểu Hợp, đúng là mấy chuyện mà quỷ, cố ý mê hoặc Bách gia chúng tôi, sau lưng còn biết muốn đánh cái chủ ý quỷ quái gì!"


      Bách mẫu ở bên cười lạnh lên tiếng, những chuyện xảy ra ngoài ý liệu thế này làm Mặc Thành Đường sợ ngây người, vội vã giải thích: "Bác trai bác , hai người hiểu lầm rồi, cháu với tiểu Hợp lớn lên với nhau, tiểu Hợp rất hiểu cháu..."


      "Tôi biết!" thân thể Bách Hợp lúc này tốt lên rất nhiều, tuy bên ngoài có vẻ còn hơi ốm yếu, nhưng giống như trước động chút là thở ra hơi, tức giận cũng có thể làm trái tim đau đớn kịch liệt, ngồi ghế sofa, cầm chén trà thuốc rất tốt cho thân thể quản gia vừa bưng lên, nhấp ngụm ngồi bên xem náo nhiệt.


      "Mặc Thành Đường, cậu khá lắm!" Bách phụ nở nụ cười, nhưng ánh mắt lại vô cùng bất thiện: "Cảm thấy họ Bách chúng tôi rất giống đồ ngốc có thể đùa giỡn đúng ? Lớn lên với tiểu Hợp mà còn dám ở sau lưng con bé làm chuyện có lỗi với nó, Mặc Thành Đường, có phải cậu coi ba nó chết rồi đúng ?"


      "Bác trai, tuyệt đối phải, sao cháu có thể làm chuyện như vậy, ấy quyên tim cho tiểu Hợp ..." Mặc kệ trong nội dung vở kịch Mặc Thành Đường có bao nhiêu lợi hại, nhưng lúc này chỉ là thiếu niên chưa đầy hai mươi tuổi mà thôi, bất kể lịch duyệt hay định lực đều đủ, dưới cố ý bức bách của Bách phụ bắt đầu luống cuống.


      Hoàng Bảo San đứng phía sau thích dáng vẻ nam thần trong suy nghĩ bị Bách phụ bức bách, vội vàng mở miệng: "Bác trai, cháu, cháu quyên trái tim cho vị hôn thê của Thành Đường ca ca..."


      đời này có loại người vì tình mà nguyện ý tìm chết, Bách Hợp vô cùng bất ngớ, rốt cuộc cũng được mở rộng tầm mắt, khóe miệng co giật, nhìn Hoàng Bảo San khóc sướt mướt tỏ ta vì mình mà quyết tâm tìm chết thế nào, rốt cục nhịn được bật cười.


      Đáng tiếc Bách phụ Bách mẫu nhận định Mặc Thành Đường có hảo ý, hơn nữa còn thấy được ảnh chụp của và Hoàng Bảo San, lúc này đứt lưỡi, ba hoa chích choè đủ kiểu, người Bách gia cũng tin tưởng , đừng Bách phụ Bách mẫu tin, đến cả vài người làm xung quanh cũng lộ ra vẻ mặt tin lẫn khinh miệt.


      Bách phụ hổ là lão hồ ly, trực tiếp cắt đứt những lời sướt mướt của Hoàng Bảo San : "Nếu quyết tâm như vậy, bằng bây giờ tôi gọi điện thoại ngay cho bác sĩ riêng đến, lập tức tiến hành giải phẫu, như thế nào?" Bách phụ làm ra bộ dạng nếu ta lập tức làm giải phẫu chính là gạt người, gấp đến độ Hoàng Bảo San khóc lớn.


      Mặc Thành Đường cũng nóng nảy, hứa hẹn làm bạn trai của Hoàng Bảo San nửa năm, giờ mới được bao nhiêu thời gian, vạn nhất Hoàng Bảo San đổi ý, chẳng may ra chuyện hai người hẹn hò, giờ Bách phụ Bách mẫu tin , nếu biết kiện kia, còn phải càng cho rằng cố ý dùng chuyện này để lừa gạt người Bách gia hay sao?


      Nghĩ đến công ty con của Bách gia còn chưa tới tay, Mặc Thành Đường lúc này gấp đến độ đầu to như cái đấu, giải thích nửa ngày, càng giải thích càng sợ, càng sợ lại càng làm cho Bách phụ tin tưởng rằng trong lòng có quỷ, cuối cùng ngay cả lời của cũng muốn nghe nữa, trực tiếp cắt đứt :


      "Được rồi, cậu đừng nữa, chuyện trước kia giữa cậu và tiểu Hợp tôi coi như lúc ấy cậu trẻ con hiểu chuyện, những gì qua coi như xong, cần phải nhắc lại". Ông xong lời này, thấy ràng mặt Hoàng Bảo san theo Mặc Thành Đường lộ ra vẻ mặt sợ hãi lẫn vui mừng, bởi trước đó nhìn thấy ảnh chụp bọn họ quấn quýt lấy nhau, cho nên lúc này Bách phụ càng nhận định Mặc Thành Đường có ý tốt, nhìn vô cùng gai mắt: "Cậu mau trở về , về sau cũng đừng tiến vào Bách gia chúng tôi nửa bước".


      "Chú Bách..." Mặc Thành Đường cuống cuồng dùng xưng hô mà nhiều năm trước lúc cùng Bách gia còn vô cùng thân cận, những năm gần đây sĩ diện của càng ngày càng cao, đối với Bách gia lại chứa tâm tư, hết lần này tới lần khác lòng tự trọng của lại mạnh, hy vọng người khác tưởng rằng sau này thành công phát đạt là dựa vào Bách gia, cho nên lúc xưng hô với Bách phụ Bách mẫu chỉ dùng từ ngữ lạnh nhạt để gọi, trước kia Bách phụ quý trọng , căn bản nghĩ có ý đồ khác, giờ đây nghi ngờ Mặc Thành Đường, lại chính tai nghe được cách xưng hô khác nhau, đối với càng cảm thấy trái tim băng giá muốn gặp, trực tiếp lắc lắc tay: "Cậu cần phải gì nữa, Tôi cũng muốn nghe".


      May mắn con nhìn bộ mặt của tiểu tử Mặc gia này trước khi kết hôn, nếu Bách Hợp thực gả cho Mặc Thành Đường, chỉ sợ cũng bị lăn qua lăn lại vài lần cái mạng cũng sớm .


      Bách phụ càng nghĩ càng nổi giận, định gọi người tới đuổi hai người Mặc Thành Đường ra ngoài.


      Ở trước mặt mọi người, Hoàng Bảo San ngần ngại, đột nhiên đến trước mặt Bách Hợp dựa lên ghế sofa, Bách mẫu còn tưởng rằng ta muốn làm tổn thương con mình, Hoàng Bảo San lại 'Phù phù' tiếng, đầu gối nặng nề rơi mặt đất, quỳ xuống.
      Akiko, lovenovel, thuyt7 others thích bài này.

    5. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      tui cũng cảm thấy hai bạn trẻ này quá đáng, :v

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :