1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hết khổ chuyển sướng - Tân Tiểu Y

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 28: Gặp nhau

      Edit: kimphuong172839

      tát này Như Mộng bị đánh cũng , mặt ra tia máu hồng hồng, có thể thấy được người đàn ông xuống tay rất nặng.

      Tống Cẩn Thành vốn định tát ta cái tát, ngờ trước đó ông chủ Hoàng ném ra cành ô liu, giết gà dọa khỉ, chủ động dâng ra Như Mộng: " hiểu chuyện, mau xin lỗi."

      Triệu Thanh Hề tức cười nên lời, dừng hai giây, thấy là nhiều người đều nhìn về bên này, mới : "Thôi, ông chủ Hoàng, chỉ là việc rất , tất cả mọi người ngồi xuống ăn cơm ."

      "Vợ, vẫn là em đại nhân đại lượng (*). Nếu vợ tôi tha thứ cho , tôi liền truy cứu so đo. Nhưng câu xin lỗi là nhất định phải , ông chủ Hoàng, ông cứ ?"

      (*): rộng lượng.

      Nước mắt Như Mộng chảy ra, điềm đạm đáng nhìn ông chủ Hoàng, ngờ ông ta lại có thể làm chỗ dựa cho mình. Đồng thời lại oán hận Triệu Thanh Hề. Ông chủ Hoàng bày ra cái mặt thối: "Ngẩn người làm cái gì, mau xin lỗi!"

      " xin lỗi."

      Từ khách sạn ra ngoài, Triệu Thanh Hề rất thẳng thắng hỏi Tống Cẩn Thành: "Mới vừa rồi cũng nhìn thấy chuyện xảy ra, liền che chở cho em à? Nếu là em láo làm thế nào?"

      " tin, chẳng lẽ tính tình của vợ ra sao còn , em tình nguyện ít chuyện cũng muốn nhiều thêm chuyện. Lại , em và kia thù oán. Người nào trêu chọc người nào, tự có thể đoán ra bảy tám phần."

      Triệu Thanh Hề nghe thấy trong lòng vui mừng, cười : "Cám ơn tin tưởng em! thực tế, lúc ấy mà ông chủ Hoàng mang theo đó cố ý khích em uống rượu, em nghĩ ta chỉ là tiểu tình nhân cần gì tính toán, cũng muốn quan tâm tới ta, ai ngờ ta tiếp tục đến trước mặt của em la lối om sòm, em mất hứng, nâng cốc dội người ta. Sau đó ta liền kêu la em cố ý tạt ta."

      Tống Cẩn Thành cười ha ha, vợ của đúng là thành : " có việc gì, dù là em dội cũng che chở cho em như vậy. ta chọc giận em trước, sau đó em phản kích, lỗi chủ yếu là ở ta. Vợ, em yên tâm, bất kể lúc nào cũng đều đứng về phía em vì em chuyện."

      Triệu Thanh Hề cười gật đầu, đuôi mắt chợt liếc thấy Tôn Bội Quỳnh, còn chưa kịp nghiêng đầu tránh né, Tôn Bội Quỳnh nhận ra trước.

      "Dì . Dì , lâu gặp !" Tôn Bội Quỳnh xách theo cái túi vẫy tay chào, nhìn thấy người đàn ông ở phía sau Triệu Thanh Hề, chần chờ : "Tống Cẩn Thành?"

      Khi Tống Cẩn Thành thấy người phụ nữ ở đầu bậc thang huyệt Thái Dương trực nhảy, nhiều năm gặp ấy vẫn là bộ dáng hoạt bát đáng như năm đó.

      Tống Cẩn Thành nhàn nhạt: "Bội Quỳnh."

      Tôn Bội Quỳnh cau mày: " là lạnh nhạt, chúng ta mấy ngàn ngày, mấy vạn phút gặp, thể nhiệt tình chút sao?"

      Tống Cẩn Thành lời nào để : " cần thiết, Thanh Hề chúng ta trở về thôi."

      " ấy phải dì nấu cơm nhà sao?" Tôn Bội Quỳnh kinh ngạc trợn to cặp mắt: "Ngày đó em thấy được ấy ở tại nhà nấu cơm."

      "Thanh Hề là vợ tôi, ấy ở nhà tôi nấu cơm là việc thiên kinh địa nghĩa (*)." Tống Cẩn Thành xong, móc ra chìa khóa xe: "Em ở nơi này đợi ... lái xe tới đây."

      (*): đạo lí hiển nhiên.

      Triệu Thanh Hề gật đầu.

      Tôn Bội Quỳnh lúng túng cười cười: "Ngại quá, ngày đó tôi coi là dì nấu cơm. ngờ là vợ Tống Cẩn Thành."

      Triệu Thanh Hề từ chối cho ý kiến.

      "Ôi, tính khí của Tống Cẩn Thành thúi như vậy, làm sao ấy sống chung với nhau được? Có phải ấy thường khi dễ ? khổ sở nhẫn nhịn? ấy phát giận đối với sao? Nhất định từng xảy ra , khí thế mắng người của ấy rất doạ người." Tôn Bội Quỳnh suy đoán lung tung.

      Triệu Thanh Hề cười khổ, làm sao Tống Cẩn Thành có thể khi dễ đây?



      đường về nhà, bình thường Tống Cẩn Thành líu ríu dừng nhưng hôm nay lại trầm mặc , chỉ lẳng lặng lái xe.

      Triệu Thanh Hề giận, đại biểu trong lòng giấu chuyện gì đó, trong lòng có quỷ. Chẳng lẽ trong lòng Tống Cẩn Thành còn nghĩ tới Tôn Bội Quỳnh? Dứt khoát ra ý nghĩ trong lòng: "Tống Cẩn Thành, làm gì lời nào thế, có chuyện gì ngay, cho phép gạt em."

      Tống Cẩn Thành nhíu lông mày nhìn Triệu Thanh Hề cái, tiếp tục lái xe trong tình trạng yên lòng.

      Tống Cẩn Thành lái xe dừng ở dưới gốc cây: "Thanh Hề, Tôn Bội Quỳnh là bạn trước của . quen ấy ở cấp ba, khi đó trong mắt các thầy học sinh đầu óc thông minh nhưng nghiêm túc học tập, Tôn Bội Quỳnh là hàng xóm bên cạnh, rất được các nam sinh cùng cấp hoan nghênh, tình cờ biết ấy, lúc ấy ấy và nam sinh năm thứ nhất của cấp 3 thương, là cứng rắn chen vào, vào, cản trở bọn họ, sau đó thành công cướp được Tôn Bội Quỳnh. Sau đó nữa ấy chia tay, ấy ra nước ngoài, từ đó cắt đứt liên lạc."

      " giành bạn từ trong tay người khác?"

      "Ừ. Lúc học chỉ thích mình ấy, tan giờ học chơi bóng hay làm chuyện gì trong lòng đều nhớ ấy. Nhưng vợ à, kể từ sau khi chia tay ấy, cũng chưa từng nghĩ đến ây nữa. Đến bây giờ gặp em, mới nhận ra được mình gặp đúng người rồi."

      Triệu Thanh Hề gật đầu: "Được rồi, chuyện cũ bỏ qua ."

      Tống Cẩn Thành cười đưa tay tới xoa nặn mặt của Triệu Thanh Hề, vô cùng trơn mịn: "Vợ, em suy nghĩ hơn tháng, lúc nào mới có thể đồng ý lấy ?"

      " tại công ty của mới vừa vào quỹ đạo, khách sạn thứ hai bên em cũng vừa bắt đầu kinh doanh, hai bên đều bận, chuyện kết hôn trước hết tạm hoãn, chờ qua trận bận rộn này lại tính sau."

      Triệu Thanh Hề vừa dứt lời liền bị Tống Cẩn Thành phản bác, Tống Cẩn Thành nóng nảy, cả ngày lẫn đêm muốn ôm vào trong ngực: "Vợ, công tác là công tác, kết hôn là chuyện khác, sau khi kết hôn chúng ta có thể tiếp tục chia nhau làm việc, em lấy có được hay ?"

      Triệu Thanh Hề đỏ mặt, đời trước hôn nhân thất bại, kiếp này trùng sinh, nếu như gả cho Tống Cẩn Thành bù đắp tiếc nuối của hôn nhân và chuyện có đứa bé, đó cũng là chọn lựa tồi, hơn nữa chính mình cũng bị người đàn ông này mê hoặc. "Ô kìa, nhìn lại , cái gì chúng ta cũng chưa chuẩn bị cũng thể kết liền kết!"

      " cần chuẩn bị thứ gì, nhà xe đều có, em chỉ cần lấy là được, những thứ đồ cưới sính lễ khác, ngày mai lập tức làm, a, đúng rồi, ngày mai chúng ta đến tiệm châu báu chuyến, phải cho vợ lựa chọn cặp nhẫn cưới." Tống Cẩn Thành xong, nghiêng người tới hôn Triệu Thanh Hề cái: "Buổi tối lại dẫn em về nhà chồng gặp mặt cha mẹ chồng. Sao hả?"

      "Nhưng mẹ đồng ý với chúng ta đâu." Lòng Triệu Thanh Hề vẫn còn sợ hãi, nếu như đến nhà họ Tống chịu mẹ Tống xem thường, còn bằng .

      "Bà ấy thể đồng ý, liền em là người của , hơn nữa quyền sở hữu hai cái khách sạn đều là của em, bà ấy dám đồng ý cho em vào cửa." Tống Cẩn Thành : "Vợ, tại trong đầu đều là hình ảnh em mặc áo cưới đỏ, váy trắng gả cho . . . . . ."


      [​IMG]
      Chris, thuytHale205 thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      bạn ơi đoạn cuối bị lặp lại 1 khúc lúc Thanh Hề ra khỏi nhà vệ sinh ở chương 28 đó. và truyện chương nay có bị thiếu k bạn
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29:

      Edit: kimphuong172839

      Ngày hôm sau, Triệu Thanh Hề còn chưa có đến cửa khách sạn, chị dâu Trần Lộ liền mang theo con Tiểu Tuyết tới.

      "Dì , em xem hôm nay chị mang Tiểu Tuyết tới đây, chủ yếu là hi vọng em hãy vì cháu mà giúp tay, hộ với bạn trai em, giúp đỡ chị , lâu sau nữa Tiểu Tuyết phải học, chị đây là vì muốn tốt cho con bé, mới muốn đưa con bé học ở thị trấn." Trần Lộ nghiêm mặt .

      Triệu Thanh Hề cười sờ sờ đầu Tiểu Tuyết, mở to đôi mắt tròn trịa: "Dì , con muốn rời xa ông nội bà nội, con muốn rời xa bạn bè mình, con muốn ở lại học trong xã."

      Triệu Thanh Hề gật đầu: "Chị dâu, em biết lo nghĩ của chị là đúng, nhưng cha mẹ và hai đều đồng ý dọn nhà, Tiểu Tuyết muốn đến hoàn cảnh mới, em cũng tiện giúp chị!"

      "Em cũng chỉ cần hơi mở miệng, với Tống Cẩn Thành hai câu, lại cần em khổ cực lao lực." Trần Lộ nhịn được , trong lòng suy nghĩ mấy tháng trước mình ở trong xã những lời đó quả sai —— lúc ấy Triệu Thanh Hề leo lên người đàn ông có tiền, nhà họ Triệu dựa vào Triệu Thanh Hề mà lên như diều gặp gió. Hôm nay suy đoán trở thành , lại nghĩ rằng mình vớt được chút chỗ tốt nào.

      Triệu Thanh Hề lôi kéo Tiểu Tuyết ngồi xuống, cầm đồ ăn vặt cho cháu : "Chị dâu, em là người đứng đầu trong gia đình, ấy đồng ý dọn nhà, em làm em đương nhiên là đứng ở lập trường của mình. Lại , Tiểu Tuyết đầu óc thông minh, thành tích học tập tốt, nơi nào học cũng khác biệt lắm."

      Trần Lộ gấp quá rồi: " cho cùng em chính là chịu giúp tay đúng ? Nhìn hai chị hai em và cháu ở trong cái xã , liên quan gì đến em đúng ?"

      Tống Cẩn Thành ở dưới nhà chờ Triệu Thanh Hề xuống lầu, hôm nay bọn họ hẹn chọn đồ trang sức. Chờ mòn chờ mỏi, qua mười mấy kiếp phải làm người, chính là nhìn thấy vợ mình xuống lầu.

      Tống Cẩn Thành đẩy cửa vào, vừa nhìn thấy chị dâu Triệu Thanh Hề: "Thanh Hề, ơ, chị dâu chị cũng tới rồi."

      "Tống tiên sinh, cậu đến vừa đúng, chị có chút chuyện muốn nhờ cậu giúp tay, chị đây tính toán dời đến trấn ở, thuận tiện cho Tiểu Tuyết học, mỗi ngày chị đỡ phải gặp phiền toái chuyện đưa đón. Chị nhìn trúng căn nhà, nhưng trong tay đủ tiền, cậu có thể tạm thời cho chị mượn chút tiền hay ?"

      "Chị dâu, cần khách khí, chúng ta là người nhà, người nhà chính là phải đoàn kết lại với nhau, hỗ trợ nhau, chị muốn bao nhiêu?"

      "Tống Cẩn Thành, đồng ý quá nhanh. Cha mẹ em, còn có hai đều đồng ý dọn nhà, tiền này thể mượn." Triệu Thanh Hề .

      Tống Cẩn Thành sững sờ, giữa cha mẹ vợ, chị dâu với vợ tương
      [​IMG]
      thuyt, Chris, Hale205 1 thành viên khác thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 30: Gặp cha mẹ chồng

      Edit: kimphuong172839

      Tôn Bội Quỳnh tiếp: "Đồ trang sức làm bằng bạc theo tỉ lệ tinh khiết từ cao xuống thấp được chia làm bạc nguyên chất, bạc ròng và mầu bạc. Theo phương thức gia công được chia làm bạc đúc, bạc rèn và bạc được chế tạo tỉ mỉ. Muốn phân biệt đồ trang sức làm bằng bạc cũng có thể nhìn màu sắc, thử độ cứng và đàn hồi, ước lượng sức nặng, nghe thanh, kiểm tra thử chất lượng. Chất lượng đồ trang sức bằng bạc ở 97% trở lên, mặt ngoài trắng noãn nhẵn nhụi, sáng bóng nhu hòa lại đẹp mắt; chất lượng hơi thấp màu sắc bên ngoài là xanh trắng hoặc xám trắng, có lúc lên vàng, lẫn tạp chất màu đen, màu sắc mờ mờ sáng bóng. . . . . . ."

      "Tôi muốn mua vàng, phải bạc trắng!" Tống Cẩn Thành muốn cùng người này chuyện: "Thanh Hề, tới đeo lên thử cho em."

      "Tống Cẩn Thành, em cảm thấy mua những thứ đồ trang sức này quá mắc. Em tiện mang theo ra ngoài." Triệu Thanh Hề cũng nhìn thẳng Tôn Bội Quỳnh. Mặc kệ đối phương cất giấu tâm tư gì đều liên quan đến mình, muốn cùng Tống Cẩn Thành kết hôn, sợ người khác tới quấy rối.

      "Vợ, tại sao em lại thấy phiền chứ? Khách sạn cho em quản cũng cần em rửa rau cắt thức ăn, em làm bà chủ. Đeo trang sức có thể cho thấy thân phận của em." Tống Cẩn Thành đeo lên cho Thanh Hề, sau đó cầm túi lên: ", chúng ta ăn cơm."

      Tôn Bội Quỳnh lộ ra nụ cười lúng túng: "Tống Cẩn Thành, hai người ăn cơm vậy tôi ...! Hai người từ từ ăn."

      xong, Tôn Bội Quỳnh đưa lưng về phía hai người, nước mắt ào ào rơi xuống.

      Lúc học là Tống Cẩn Thành theo đuổi mình, sau khi đồng ý ở cùng nhau, hai người từng có khoảng thời gian tươi đẹp. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, Tôn Bội Quỳnh vì việc học, nghe theo cầu của cha mẹ ra nước ngoài học, lúc ấy Tống Cẩn Thành cho hai cái lựa chọn, nếu chia tay, về sau nhiều nhất cũng chỉ là bạn bè, hoặc là ở lại, hai người vẫn là người của nhau.

      Tôn Bội Quỳnh lựa chọn chia tay. ở nước ngoài phiêu phiêu đãng đãng mấy năm, lên đại học làm nghiên cứu sinh, sau lại gả cho người nước ngoài, hôn nhân kéo dài tới ba tháng chia tay.

      Năm nay, trở về nước tính toán thường trú luôn ở trong nước. là bởi vì cha mẹ già rồi, cần người chăm sóc, hai là hy vọng có thể ở trong nước tìm người thích hợp để kết hôn.

      thể Tôn Bội Quỳnh rất thích Tống Cẩn Thành, chỉ sau khi về nước, mới nhận ra điểm tốt của . Cho nên tiếc, hối hận là giả.

      "Ôi, người đàn ông tốt như vậy muốn kết hôn, muốn kết hôn, đau lòng!" Tôn Bội Quỳnh lẩm bẩm với mấy món đồ trang sức phía trong tủ kiếng.



      Tống Cẩn Thành đưa Thanh Hề ăn món ăn Hàn Quốc.

      bàn cơm, Tống Cẩn Thành bắt đầu vì buổi tối Triệu Thanh Hề phải gặp cha mẹ chồng tương lai mà làm người giải thích tình hình: "Cha là quân nhân, ở trong bộ đội làm ‘tiểu’ quan, bình thường tương đối nghiêm túc, sợ mẹ , cũng rất mẹ . Mẹ là bà chủ trong gia đình, nhưng mẹ cũng chẳng có làm gì, bởi vì trong nhà có người giúp việc, hơn nữa mẹ cũng biết làm. Mẹ sinh ra trong gia đình phú quý, là con duy nhất trong gia đình, cho nên có chút tính khí tiểu thư, chúng ta muốn kết hôn người phản đối lớn nhất chính là mẹ . Em phải cần sợ mẹ, đến lúc đó ở bên cạnh em chắn mẹ, gặp chiêu phá chiêu. còn có hai chị dâu, hai người bọn họ sinh bé trai, hai chị hai đều làm bộ đội ở đây, bình thường tương đối bận rộn, đều là mẹ chăm cháu. Nhưng thằng nhóc này rất thân với , mẹ cũng cưng chiều cháu , cho nên cháu là lá bài chủ chốt trong tay . . . . . . Vợ, em phải biết, muốn kết hôn với em, phải bỏ bao nhiêu công phu, giao thiệp với rất nhiều người."

      Triệu Thanh Hề nghe vậy, bĩu môi : " muốn tốn công cũng cần cưới nữa."

      "Đừng, chỉ muốn cưới em." Tống Cẩn Thành xong, gắp thức ăn cho : "Vợ, vốn là phải đến nhà em trước, rồi mới dẫn em gặp cha mẹ . Chẳng qua chờ kịp. Tối nay nhà , ngày mai lại nhà em."

      Triệu Thanh Hề gật đầu, trong lòng suy nghĩ chỉ mong tất cả thuận lợi, kiếp này gả cho Tống Cẩn Thành có tiếc nuối: "Tống Cẩn Thành, mãi mãi tốt với em sao?"

      "Dĩ nhiên! Vợ có phải em có lòng tin đối với hay ?" Tống Cẩn Thành hỏi rất nghiêm túc: "Vợ, ba mươi tuổi còn chưa có cưới vợ, bây giờ chuyên tâm nhận định mình em, trong lòng chỉ muốn cưới em."

      Triệu Thanh Hề hiểu ý cười tiếng, lấy , trong lòng cũng thích !

      Trùng sinh đời, nên kinh nghiệm đều phải kinh nghiệm lần.

      Buổi chiều hai người dạo ở Thương Thành mua chút quà tặng. Trở lại nhà họ Tống đúng sáu giờ.

      Mẹ Tống ở phòng bếp bảo dì nấu cơm nấu nhừ móng heo chút: "Dì Ngô, móng heo hầm nhất định phải hầm cách thủy lâu chút, hiếm khi Cẩn Thành gọi điện thoại trở về ăn cơm, dì làm nhiều mấy món ăn nó thích."

      Dì Ngô vừa cầm cái thìa vừa cười: "Bà chủ, hôm nay dáng vẻ của bà giống như người mẹ trông mong con gả ra ngoài về nhà."

      "Ôi, dì Ngô, dì cũng phải biết đứa con thứ hai này của tôi nghe lời, hôm nay gọi điện thoại về nhà ăn cơm, lòng tôi đây có thể vui mừng sao, cũng sắp tháng nhìn thấy nó, cũng biết có gầy , cả ngày ở bên ngoài làm ăn, chuyện lấy vợ thấy nó gấp gáp, dì coi tiền ở đời này làm thế nào kiếm cho đủ đâu? Tôi chỉ hi vọng nó sống bình an, cưới vợ sinh con."

      "Bà chủ rất đúng!" Trong lòng dì Ngô châm chọc mẹ Tống, bà cũng nhìn lại chính mình - kén cá chọn canh, tốt vào cửa nhà họ Tống đều có thể bị bà ghét bỏ chết, còn tự xem xét lại bản thân mình!

      "Cha mẹ, con dẫn vợ con về gặp hai người." Tống Cẩn Thành đặt quà tặng ở ghế sofa, ghé đầu nhìn vào phòng sách bên cạnh phòng khách - cha có ở đây.

      Mẹ Tống ra, vừa đúng lúc tiến lên đón Tống Cẩn Thành: "Ai là vợ của con?" Vừa thấy là Triệu Thanh Hề: "Con đưa ta trở về để làm gì? ta danh tiếng tốt, sạch , nhà họ Tống chúng ta cần con dâu như vậy."

      Triệu Thanh Hề im lặng lên tiếng, nếu Tống Cẩn Thành xử lý, vậy để cho xử lý, dù sao mình cũng bị Phan Hiểu Yến và mẹ Tống chụp cho cái mũ ‘ sạch ’.

      "Mẹ, sạch cái chó má gì, Thanh Hề là tốt, con thích ấy, con muốn kết hôn cùng ấy, mẹ xem ngay cả nhẫn cưới chúng con cũng đeo rồi." Tống Cẩn Thành vung tay lên.

      "Con đeo chiếc nhẫn có thể làm được gì, mẹ đồng ý cho người phụ nữ này vào cửa." Mẹ Tống xong, xoay người trở lại phòng bếp: "Dì Ngô, tùy tiện xào hai món ăn."

      "Ưmh, cha ngửi thấy mùi khói thuốc súng là nồng." Cha Tống ở ngoài cửa nghe lúc lâu, vào cửa quan sát Triệu Thanh Hề tỉ mỉ: "Thằng hai, con chút lai lịch bé này."

      Tống Cẩn Thành liền nhàng kéo theo Triệu Thanh Hề ngồi ghế sofa, đến lai lịch Triệu Thanh Hề, hơn nửa trọng điểm đều đặt ở chuyện Triệu Thanh Hề kinh doanh tiệm cơm Tống Thành.

      Trong lòng cha Tống cho Triệu Thanh Hề 70 điểm, phù hợp tiêu chuẩn và cầu làm vợ đứa con thứ hai của ông. Tuy là sinh ra ở nông thôn, nhưng nhìn dáng vẻ rất có quy củ, đúng mực, hiền lành lại giỏi giang.

      Cha Tống : " , lúc nào cha mẹ con có thời gian? Ngày nào đó hai nhà chúng ta hẹn ra gặp mặt ăn bữa cơm bàn bạc chút."

      Mẹ Tống dừng lại: "Ông già, ông có ý gì đây, tôi hài lòng ta, ông muốn làm trái lại ý tôi phải hay ? Tôi đồng ý cho ta vào cửa."

      Tống Cẩn Thành đưa tay lột quýt cho Triệu Thanh Hề: "Mẹ, cha con đồng ý, mẹ còn phản đối cái gì? Việc kết hôn này con định rồi."

      Cha Tống : "Nhiều năm như vậy lần đầu tiên thằng hai đưa bạn về nhà, xem ra là quyết định muốn kết hôn, hơn nữa tôi cảm thấy Thanh Hề tệ, bà phải tin tưởng ánh mắt của con trai mình, nếu nó chọn con bé, chúng ta làm cha mẹ cũng cần nhiều lời." Cha Tống đứng ở về phía Tống Cẩn Thành.

      Tống Cẩn Thành vòng chắc vai Triệu Thanh Hề, cười : "Vợ em xem , cha rất hài lòng về em."

      Trong lòng Triệu Thanh Hề cũng có chút cảm giác kiên định.

      Sau đó thấy ở trước cửa đứng người!
      Chris, Hale205, thuyt 1 thành viên khác thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      ai vậy ai vậy có khi nào có biến k ta

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :