1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hết khổ chuyển sướng - Tân Tiểu Y

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      chưa kịp làm lành nhảy ra 1 tiểu tam aizzzzz

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25: Xử lí nam cặn bã

      Edit: kimphuong172839

      Triệu Thanh Hề mơ hồ làm mấy món ăn, sau đó trở về bệnh viện. Nhìn dáng vẻ ăn như hổ đói của Tống Cẩn Thành, hơi kìm nén lại bực bội ở trong lòng.

      Tống Cẩn Thành cúi đầu nhai xương cảm giác mí mắt phải nhảy nhảy: "Vợ, làm sao vậy? Em có muốn ăn ? chia cho em miếng."

      Triệu Thanh Hề cho ánh mắt ‘ ngây thơ’: " mau ăn, ăn xong rồi mới có sức khoẻ tốt để về nhà."

      "Ôi, vợ quản chặt, có biện pháp mà." Khóe miệng Tống Cẩn Thành chứa đựng nụ cười, nghĩ thầm ăn món ăn vợ nấu khiến cho người ta vô cùng vui vẻ.



      Triệu Thanh Hề từ phòng bệnh ra ngoài, xoay người đến thang máy, vừa đúng lúc nhìn thấy cửa thang máy sắp đóng lại, bước bước dài xông tới: "Đợi chút."

      Đinh Duệ đúng lúc ấn lại nút khóa cửa: " là trùng hợp, ở nơi này lại gặp được em, Thanh Hề, em tới nơi này làm gì?"

      "Em tới đây thăm bạn." Triệu Thanh Hề trả lời hơi mất tự nhiên.

      "Có thời gian rảnh ? mời em ăn bữa cơm, thuận tiện cám ơn em đưa Đinh Đinh trở lại." Tầm mắt Đinh Duệ dừng ở người Triệu Thanh Hề, lúc ra nước ngoài công tác, Đinh Duệ tranh thủ thời gian dạo phố, từ trong tiệm chọn mua sợi dây chuyền hình trái tim, khi trở lại khách sạn mới cảm thấy rất là khó hiểu, tại sao lại muốn đưa sợi dây này cho Triệu Thanh Hề.

      " cần cám ơn, em và mẹ Đinh Đinh là chị em, em chăm sóc Đinh Đinh là việc nên làm." Triệu Thanh Hề cảm giác có chút lúng túng.

      Thang máy vang lên tiếng ‘đinh’, cửa vừa mở ra, bên ngoài mọi người chen vào như ong vỡ tổ, cứ thế nhét Triệu Thanh Hề và Đinh Duệ vào chung chỗ, Đinh Duệ cười đưa tay khẽ tách ra khoảng cách giữa Triệu Thanh Hề và người bên cạnh.

      biết thế nào mà khi Triệu Thanh Hề ngẩng đầu lên liền đối mặt với đôi mắt đưa tình của Đinh Duệ.

      Ra khỏi thang máy, cuối cùng Triệu Thanh Hề cũng có thể thở phào, Đinh Duệ ở sau lưng : ", mời em ăn cơm, sau đó lại đưa em trở về."

      Triệu Thanh Hề muốn cự tuyệt, điện thoại lại reo lên, Tống Cẩn Thành ở bên đầu kia điện thoại hắng giọng kêu: "Vợ, đây có quần lót, em tiệm mua cho hai cái, phải là cỡ lớn nha."

      chết ! Triệu Thanh Hề buồn bực vào điện thoại di động: "Em mới mua cho đâu, muốn mặc bảo người khác mua ."

      Đinh Duệ cười cười, để bụng việc Triệu Thanh Hề đột nhiên thay đổi sắc mặt: "Đây là số điện thoại của , xem ra bây giờ em có thời gian, vậy hôm khác lại hẹn em ăn cơm. A, đúng rồi, tặng cho em thứ này." xong, Đinh Duệ móc ra cái hộp nhét vào tay .

      Triệu Thanh Hề “O__O". . .



      Trở lại nhà trọ mướn chung với chị họ, Triệu Thanh Hề chuẩn bị mở cửa vào sau lưng truyền đến giọng tràn đầy chính trực: "Xin chào, em chính là hàng xóm đối diện phòng , là người mới chuyển tới."

      Triệu Thanh Hề nghe vậy quay đầu lại, thấy trong tay ta giơ lên hai cái túi ny lon.

      Trình Đông Tranh lộ ra tám cái răng tiêu chuẩn: "Bộ dáng em rất xinh đẹp, em tên là gì vậy?"

      "Triệu Thanh Hề." Triệu Thanh Hề lạnh nhạt .

      "Người cũng như tên a! tên là Trình Đông Tranh, là kĩ sư phần mềm. Về sau em có vấn đề gì với máy vi tính, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm ." Trình Đông Tranh cười: "Về sau chúng ta chính là hàng xóm rồi, xin chiếu cố nhiều hơn."

      Triệu Thanh Hề gật đầu, trong lòng cảm thấy ánh mắt đối phương nhìn mình rất bình thường.

      Kết quả đoán lầm. Triệu Thanh Hề ăn cơm tối cùng chị họ Đường Lệ Na liền nghe Trình Đông Tranh gõ cửa: "Thanh Hề, em ở đâu?"

      "Thanh Hề, giá thị trường tiêu thụ tốt nha! Người ta mới dọn vào ngày liền nhìn trúng em." Đường Lệ Na cười trêu ghẹo.

      "Chị họ chính là thích giỡn, chừng Thôi Trí Minh ở nước ngoài được
      [​IMG]

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      tống cẩn thành đáng . vì vợ có thể hy sinh hết mình :yoyo55::yoyo55::yoyo45::yoyo45:

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26:

      Edit: kimphuong172839

      ra Tống Cẩn Thành cảm thấy thân thể khác thường, miệng nuốt vào hoành thánh tôm tươi, cổ bắt đầu nóng lên, dần dần thậm chí còn có chút ngứa.

      Nhưng bởi vì là bữa ăn sáng do Triệu Thanh Hề mua, dù cho ăn thạch tín (*) cũng cảm thấy ngọt: " có việc gì. Dị ứng nghiêm trọng như vậy."

      (*): ma tuý.

      Triệu Thanh Hề nhìn kỹ, cánh tay Tống Cẩn Thành cũng bắt đầu nổi da gà lên. đoạt lấy hộp thức ăn: "Đừng ăn! Biết mình dị ứng còn ăn!"

      Tống Cẩn Thành hậm hực quệt quệt mồm: "Vợ mua, đương nhiên phải ăn!"

      Mẹ Tống nhìn nổi hai người tình chàng ý thiếp, xem bà là người đầu gỗ sao — kỳ cục: "Mau gọi bác sĩ khoa da liễu tới xem chút, bệnh sởi này mà làm tốt xảy ra vấn đề lớn! Khi còn bé con ăn trộm tôm hùm nên toàn thân nổi bóng nước, bài học kinh nghiệm đó quên rồi sao? Con quên bộ dáng con khóc thét lên lúc ấy..."

      xong lại trợn mắt nhìn Triệu Thanh Hề: " , đưa thức ăn cho người khác nên hỏi trước chút đối phương có dị ứng hay , nếu là ăn ra mạng người phụ trách à?"

      Triệu Thanh Hề : "Bác , con biết ấy có dị ứng hay , hơn nữa trước đó con trai của bác cũng ."

      "Theo lời này của còn trách tội ở đầu con tôi à? chuyện với trưởng bối như vậy sao?" Mẹ Tống khí thế hung hăng chống eo mập.

      "Mẹ, giọng chuyện của mẹ quá dữ tợn, Thanh Hề là vợ con, mẹ đối với ấy tốt chút." Tống Cẩn Thành cố hết sức chịu đựng ngứa ngáy.

      Triệu Thanh Hề quay đầu .

      Chỉ chốc lát sau, bác sĩ khoa da liễu vội tới kê đơn thuốc cho Tống Cẩn Thành, dặn dò sắp tới nên chú ý ăn uống.

      Tống Cẩn Thành để Triệu Thanh Hề xuống lầu lấy thuốc, Phan Hiểu Yến cũng lập tức theo.

      "Thành , Thành thích hợp cũng có kết cục tốt, cũng thấy đấy, bác thích , nếu Thành muốn cưới , hai vị trưởng bối nhà họ Tống nhất định đồng ý." Phan Hiểu Yến lảm nhảm ở phía sau Triệu Thanh Hề.

      "Loại người như ăn được quả nho quả nho còn xanh, cần thiết với tôi, có bản lãnh với Tống Cẩn Thành ." Triệu Thanh Hề xong, bước xuống bậc thang cuối cùng, đúng lúc này, phía sau truyền tới tiếng thét lên! quay đầu nhìn lại, Phan Hiểu Yến từ cầu thang tuột xuống, té chỏng cả vó.

      NO ZUO NO DIE why don\’t you try?

      Ngay cả các thím hành lang đều bật cười.

      Triệu Thanh Hề trở lại phòng bệnh thấy Tống Cẩn Thành đổi đồng phục bệnh nhân: "Thanh Hề, em đến ngân hàng lấy chút tiền ra ngoài cho hai và chị dâu em , mới vừa rồi chị dâu em gọi điện thoại tới đây muốn dọn nhà."

      chị dâu cực phẩm, Triệu Thanh Hề cau mày: "Mặc kệ chị ta, chị ta muốn dọn nhà tự mình nghĩ biện pháp, động chút là mở miệng xin tiền, cũng phải là máy in tiền trong ngân hàng." Còn nữa, và em còn phải là người nhà, đừng quá lôi kéo làm quen!

      "Vợ, mọi người là thân thích, có chuyện nên giúp đỡ lẫn nhau nha, hơn nữa đỉnh đầu dư dả, thiếu chút tiền này." Tống Cẩn Thành cười.

      Triệu Thanh Hề dừng lại, úp úp mở mở: "Trong tay có nhiều tiền chỗ tiêu đúng ? Tống Cẩn Thành, ba mẹ và hai em đồng ý dọn nhà, nếu như lấy tiền cho chị dâu em là làm trở ngại chứ giúp được gì! Hiểu chưa?"

      " hiểu!" Tống Cẩn Thành : "Vợ, em có đồng ý lấy hay ?"

      Triệu Thanh Hề bị hỏi ngẩn ra, và Tôn Bội Quỳnh đến cùng là có chuyện gì xảy ra còn chưa có hiểu đấy.

      Tống Cẩn Thành thấy Triệu Thanh Hề chần chờ , phiền não xé tóc: "Chuyện lập gia đình như vậy em cũng cần suy nghĩ kỹ à?"

      "Cả đời người con chỉ có lần đương nhiên là phải nghĩ kỹ." Triệu Thanh Hề .

      "Được, vậy cho em thời gian nhất định để suy nghĩ!"

      ——

      Đảo mắt tháng sau, trước kia Tống Cẩn Thành có mua vài cửa hàng mặt tiền, nay con đường trước cửa hàng mới được tu sửa lại, lượng người lại chợt tăng cao, nhà cửa hai bên trong đêm trở thành hàng bán chạy, giá tiền nhanh chóng tăng lên.

      Tống Cẩn Thành mua các cửa hàng lân cận tổng cộng có diện tích ước chừng bốn năm trăm thước vuông, trong vòng ngày toàn bộ đều được cho thuê sạch.

      "Vợ, về sau chúng ta chỉ thu tiền cho thuê hàng tháng có hơn vạn khối (*)." Tống Cẩn Thành .

      (*): đơn vị tiền tệ.

      Triệu Thanh Hề vì chuyện thuê thêm nhân viên cho cái khách sạn Tống Thành thứ hai mà rầu rĩ, chi nhánh thứ hai có diện tích lớn hơn khách sạn gốc gấp bội lần, từ hai tầng gia tăng đến năm tầng, cần thuê thêm nhiều nhân viên sắp xếp các công việc.

      "Ừ." Triệu Thanh Hề trả lời ngắn gọn.

      "Vợ, tối nay chỗ của em ăn cơm , muốn ăn thức ăn em nấu." Tống Cẩn Thành nuốt xuống nỗi khổ tâm,khoảng cách từ lần trước nhấm nháp tay nghề của đến nay giống như là chuyện của mấy trăm năm trước.

      " có thời gian làm cho ." Triệu Thanh Hề tức giận : "Em cũng phải là bảo mẫu nhà ."

      Người này kể từ khi ăn thức ăn làm, luôn luôn bảo nấu cơm, gà vịt cá thịt gì cũng muốn ăn.

      " có việc gì, đến nhà em xin cơm là được."

      " là ông chủ lớn, tùy tiện tới chỗ cũng có cơm ăn." Triệu Thanh Hề thu hồi sổ sách, thấy Tống Cẩn Thành cợt nhã muốn đưa tay sờ eo mình: "Tống Cẩn Thành, ngày mai chúng ta nhờ công ty quảng cáo vì khách sạn Tống Thành làm quảng cáo , để danh tiếng lan rộng, khiến các thành thị phụ cận cũng biết ở Thanh Nịnh có khách sạn Tống Thành. Như thế nào?" Thế kỷ hai mươi mốt, muốn tuyên truyền sản phẩm của mình việc làm quảng cáo là cái biện pháp đầu tiên, nếu chỉ dựa vào người tiêu thụ truyền miệng phải đợi đến khi nào, cho nên phải nắm lấy tiên cơ (*).

      (*): cơ hội đầu tiên/ thời cơ tốt.

      "Được rồi. Nghe vợ. Vợ là thủ trưởng (sếp), cấp dưới tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh. Hơn nữa kiên quyết ủng hộ và thi hành!"

      "Ba hoa!"

      Hơn năm giờ chiều, Tống Cẩn Thành lái xe chở Triệu Thanh Hề chợ mua thức ăn rồi mới về nhà trọ Đường Lệ Na.

      Bận rộn hơn tiếng mới làm xong thức ăn, Đường Lệ Na cũng hết giờ làm từ trường học trở về.

      "Ôi chao, nhờ phúc của ông chủ lớn mới có thể ăn được thức ăn thơm phức này! Xanh xanh đỏ đỏ phong phú." Đường Lệ Na gắp khối thịt nướng: "Ông chủ Tống, về sau cưới được Thanh Hề nhà chúng tôi là có phúc đó! Thanh Hề nấu ăn nhiều hơn, ngày ngày mỗi món đều giống nhau."

      Tống Cẩn Thành mặt cười, mặt hổn hển : "Chị họ, hôm nay em làm trợ thủ cho Thanh Hề, cho nên bữa cơm tối nay là hai người chúng em hợp lực làm thành."

      " tệ. Vợ chồng đồng tâm lợi hại!"

      Trình Đông Tranh quen cửa quen nẻo vào nhà Triệu Thanh Hề: "Ơ, tất cả mọi người ăn rồi!" ta tới, thấy Triệu Thanh Hề ngồi bên cạnh người đàn ông cao to cường tráng.

      Tống Cẩn Thành hỏi: "Vợ, ta là ai vậy?"

      "Hàng xóm ở đối diện nhà chúng ta, Trình Đông Tranh." Triệu Thanh Hề giải thích: " ấy ở nhà chúng em ăn cơm nước, buổi tối mới tới ăn cơm."

      Trực giác của Tống Cẩn Thành cho thấy Trình Đông Tranh có chút bỉ ổi, liền đưa cái ghế tới gần Triệu Thanh Hề, gắp đống rau dưa vào chén Triệu Thanh Hề: "Vợ, tới ăn rau cải."

      Trình Đông Tranh cười ha ha, cách đầy ý vị sâu xa: " em, chính ăn thịt, lại để cho Thanh Hề ăn rau cải. biết thương người sao."

      Trong nháy mắt Đường Lệ Na ngửi thấy được mùi khói thuốc súng: "Trình Đông Tranh, nhanh ngồi xuống ăn ."

      Tống Cẩn Thành cau mày, thấy Triệu Thanh Hề dùng ánh mắt vô cùng dịu dàng nhìn mình: "Vợ, em dùng bữa, chấp nhặt với người khác."

      Cơm nước xong, Triệu Thanh Hề dọn dẹp bát đũa rửa chén, Trình Đông Tranh đứng lên ân cần muốn nhận lấy chén trong tay .

      Tống Cẩn Thành từ trong lỗ mũi hừ hừ: "Vợ, và em nhanh rửa chén."

      Trình Đông Tranh sờ sờ chóp mũi: "Tôi chỉ là thuận tay giúp chút thôi, vừa đúng lúc tôi muốn phòng bếp rửa tay đấy."

      Tống Cẩn Thành kề bên thân thể Triệu Thanh Hề, buồn buồn : "Vợ, lúc nào ta ở đối diện nhà em vậy? Tại sao ràng lắm!"

      "Chuyện ràng còn nhiều nữa." Triệu Thanh Hề đoán chắc lại ghen tuông.

      "Tất nhiên, ví dụ như biết phía dưới vợ có mấy cọng lông, ngực muốn mấy bàn tay mới có thể cầm hết!" Tống Cẩn Thành mặt biến sắc tim đập, cúi đầu lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai hôn hớp ở sườn mặt Triệu Thanh Hề, vừa vặn bị Trình Đông Tranh thấy được.

      Tống Cẩn Thành cười, chính là muốn đối phương nhìn thấy!

      Mặt Triệu Thanh Hề đỏ như quả hồng: "Rốt cuộc có rửa chén hay ? Như vậy , toàn bộ những thứ này để lại cho rửa!" xong, nhét khăn lau vào tay Tống Cẩn Thành: "Rửa sạch chút, em ăn trái cây."

      Tống Cẩn Thành: %>_<%

      Trình Đông Tranh lẳng lặng nắm tay, liếc Tống Cẩn Thành cái, sau đó ra ngoài.

      "Thanh Hề, cuối tuần này, công ty tổ chức cho nhân viên du lịch ở Châu Hải, có thể đưa thêm người thân hoặc bạn bè cùng, em có thời gian rãnh ? muốn mời em cùng ." Trình Đông Tranh hỏi.

      Đường Lệ Na xem phim võ hiệp: "Mời tôi !"

      Triệu Thanh Hề đoạt lấy hộp điều khiển ti vi từ trong tay Đường Lệ Na, xem tin tức tài chính và kinh tế Ương Thị, chủ yếu là xem ngành bất động sản và ăn uống: "Ngại quá, gần đây tôi có thời gian. Bằng gọi Lệ Na , chị ấy biết bơi, leo núi cũng rất giỏi."

      Trình Đông Tranh : "Cơ hội lần này khó có được, bao ăn bao ở, em , chúng ta là bạn bè, có phúc cùng hưởng chứ sao."

      Triệu Thanh Hề nghiêng đầu thấy Tống Cẩn Thành từ trong phòng bếp ra: "Mấy ngày gần đây tôi có thời gian. tháng kế tiếp tôi đều phải bận rộn chuyện khai trương khách sạn mới."

      Sau khi Trình Đông Tranh , Tống Cẩn Thành chen đến ngồi bên cạnh Triệu Thanh Hề: "Vợ, đều nghe được, em làm tốt lắm, đối với loại theo đuôi này chính là phải từ chối thẳng thắn, thể để chút kẽ hở cho chui!"

      Triệu Thanh Hề và Tống Cẩn Thành bốn mắt nhìn nhau: "Khuya lắm rồi. cần phải trở về."

      Tống Cẩn Thành còn lâu mới , tối nay chút ngon ngọt cũng ăn đến: "Để cho ăn miếng."

      "Cái gì?"

      "Miếng xoài trong tay em kìa."

      . . . . . .

      tới tám giờ rưỡi, Tống Cẩn Thành liền bị Triệu Thanh Hề đuổi ra ngoài, hai người xuống lầu dưới, Tống Cẩn Thành nhân cơ hội Triệu Thanh Hề có chú ý, ôm Triệu Thanh: "Vợ, để cho ôm hôn cái."

      Triệu Thanh Hề cũng phải là loại người bụng đói có người mời ăn kêu no rồi mà từ chối, trong khoảng thời gian này hai người bận rộn, vì làm ra tiền, vì thay đổi vận mệnh, liền ngoan ngoãn tựa vào trong ngực Tống Cẩn Thành: "Ừ."

      "Chiều mai em theo tham gia tiệc rượu." Miệng Tống Cẩn Thành bắt đầu cà xát lung tung, đầu lưỡi nóng bỏng bắt đầu kề sát da Triệu Thanh Hề.

      Gần mười phút đều tận hứng, Triệu Thanh Hề hết cách rồi, đẩy ra: "Buổi tối khuya rồi, động tình à! Mau trở về thôi, chiều mai tới tiệm đón em... em chuẩn bị qua loa được chứ?"

      "Vợ thiên sinh lệ chất (*), đánh son phấn cũng là đại mỹ nữ hạng nhất." Tối nay Tống Cẩn Thành lời ngon tiếng ngọt giống như cần trả tiền vậy.

      (*): trời sinh đẹp
      Tôm Thỏ, Christhuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 27: Bạt tai vang dội

      Edit: kimphuong172839

      Bữa tiệc mà Tống Cẩn Thành muốn tham gia là cuộc gặp mặt của toàn bộ thương nhân, người đứng ra tổ chức là cục Công Thương, có thể mang nữ quyến (*) tham gia cũng có thể mang theo nữ quyến tham gia.

      (*): Là vợ hoặc người .

      Ông già Hoàng đó, dĩ nhiên là mang theo thư kí kiêm tiểu tình nhân, tuyệt đối bọn họ đưa bà vợ có tuổi trong nhà ra khỏi cửa.

      Da ố vàng, bắp thịt rủ xuống, nổi bật lên cái bụng phệ. . . . . . Muốn làm cho người ta có bao nhiêu ghét bỏ là có bấy nhiêu ghét bỏ.

      Ông chủ Hoàng và Tống Cẩn Thành có phương diện hợp tác trong xây dựng, cái gì xi măng, cát đá, cốt thép… Tống Cẩn Thành đều lấy từ chỗ ông chủ Hoàng.

      "Ơ, ông chủ Tống diễm phúc cạn nha, mang tình nhân xinh đẹp như thế tới tham gia dạ tiệc." Ông chủ Hoàng nheo mắt, ngồi ở ghế gỗ Lê Hoa, kẹp điếu thuốc trong tay.

      Tống Cẩn Thành lắc đầu: "Ông chủ Hoàng, ông nhìn lầm rồi, ấy là bà xã tôi, là vợ!"

      "Oh? Ngại ngùng quá, tôi còn tưởng là người tình của cậu."

      Tống Cẩn Thành cười cười, xoay người : "Thanh Hề, tới đây ngồi."

      Sau khi Triệu Thanh Hề tới mới phát bữa tiệc rất hoành tráng, tổng cộng có 20 bàn, hoặc là nhân viên Phủ Thị Chính, hoặc là thương nhân có cái bụng béo phệ nệ, dĩ nhiên bên cạnh thương nhân còn có các .

      "Tống Cẩn Thành, ngồi xuống, em với chút chuyện."

      "Vợ, em ." Tống Cẩn Thành xoay tròn cái bàn, bắt lấy đậu phộng hạt dưa: "Vợ, ăn đậu phộng hạt dưa."

      Triệu Thanh Hề nhìn nhân viên phục vụ qua lại, thương nhân thoải mái xã giao: "Đợi người khác tới mời rượu, uống ít thôi. Đừng ai đến cũng cự tuyệt, uống say là em trực tiếp ném ra con đường lớn."

      Tống Cẩn Thành nhét hạt đậu phộng đầy miệng: "Được, nghe vợ."

      Trước khi bữa tiệc chính thức mở màn, Tống Cẩn Thành lang thang giao thiệp với tất cả các nhân vật trong thương trường, còn Triệu Thanh Hề vào nhà vệ sinh.

      Triệu Thanh Hề rửa tay ở bồn nước nghe trẻ bên cạnh : "Phương Phương, biết ? Tối nay ông chủ Hoàng vốn định đưa tôi tặng cho ông chủ Tống đó, ngờ ta lại mang bà vợ của mình tới, có tức cười ."

      Phương Phương : "Chuyện này có gì kỳ lạ, chừng ông chủ Tống là sợ vợ, ta bị vợ ép chặt đấy."

      "Tôi thấy giống, ông chủ Tống rất quyết đoán, thấy ta đầu tư xây nhà chung cư, vừa đẹp vừa thời thượng, trước đây lâu mới vừa bắt đầu phiên giao dịch, chỉ ba bốn ngày liền tiêu thụ còn 1 cái đấy. Tôi nghe ông chủ Hoàng , ông chủ Tống chuẩn bị xây khu thương mại, đến lúc cần quảng cáo, thể thiếu giúp đỡ của cục Công Thương. ta mang vợ theo, phải đánh mặt của chính mình sao, xem chút tại bữa tiệc này có mấy người đưa vợ tới, ai mà lấy danh nghĩa thư kí, trợ lí để đưa tình nhân bên ngoài của mình theo."

      Phương Phương: " đó, chớ ăn được quả nho rồi nho còn xanh."

      "Thôi , tôi là hâm mộ ghen tị đó, tuổi của ông chủ Tống lớn lắm, hình như tuổi vợ của ta cũng lớn."

      "Thôi, chớ thảo luận, sắp mở màn rồi."

      Triệu Thanh Hề vội vàng ra ngoài, để lại cái bóng lưng cho hai người.

      Triệu Thanh Hề trở lại đại
      [​IMG]
      Chris, thuyt, Hale205 1 thành viên khác thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :