1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hết khổ chuyển sướng - Tân Tiểu Y

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      quá vô sỉ và mặt dày chẹp chẹp......

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      Chương 19:

      Edit: kimphuong172839

      Triệu Kim Sinh thở dài, cũng quản vẻ mặt Tôn Ngọc Hương là cái gì.

      Năm đó, vợ ông mang thai, lên núi hái chút nấm ăn, ngờ lại bất cẩn từ sườn núi té xuống, sau đó được đưa đến bệnh viện ở thị trấn, bác sĩ vợ ông sinh non.

      Bởi vì Tôn Ngọc Hương té xuống bụng sớm động thai khí, mà khi đó kỹ thuật y học còn chưa có phát triển, có mấy vị bác sĩ dám cho phụ nữ có thai làm phẫu thuật.

      Tôn Ngọc Hương khổ sở gào khóc thảm thiết, cực khổ đêm lại sinh ra đứa bé chết.

      Triệu Kim Sinh biết vợ rất thích con , ông sợ sau khi vợ tỉnh lại biết chuyện này sống nổi nữa.

      Cho nên cả đêm Triệu Kim Sinh lén lén lút lút lên thành phố, ông ngụy trang thành nhân viên quét dọn vệ sinh trong bệnh viện, từ phòng trẻ con trộm đứa bé ra ngoài.

      Sau khi Triệu Kim Sinh ôm đứa bé ra ngoài, đứng ở phía dưới đèn đường cẩn thận nhìn, càng xem càng cảm thấy đứa bé trong ngực xinh đẹp động lòng người.

      Ông nghĩ thầm, về sau liền nuôi đứa bé này như con ruột của mình. nuôi liền nuôi 21 năm. Mắt thấy thành tích học tập của con
      [​IMG]
      Chris, Hale205, thuyt 1 thành viên khác thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 20: Trở thành người

      Edit: kimphuong172839

      Chẳng lẽ Tống Cẩn Thành muốn hóa thân làm Holmes? Triệu Thanh Hề ghé đầu nhìn ống nước kĩ, xem ra chất lượng rất tốt, hình như thành vấn đề.

      "Thanh Hề, em về tiệm xem, thấy người nào khả nghi để ý chút, tìm người bạn làm cảnh sát nhờ điều tra chuyện này." Tống Cẩn Thành nắm tay Triệu Thanh Hề: "Em chính thức làm bạn của mới ngày đầu tiên liền xảy ra chuyện như vậy, vô dụng."

      Lần đầu tiên Triệu Thanh Hề thấy dáng vẻ nhụt chí của Tống Cẩn Thành như vậy, trùng sinh lần nên nắm chắc vận mệnh của mình, vậy mà hôm nay tim của cũng hướng về Tống Cẩn Thành.

      cười cười, nắm Tống cánh tay cường tráng của Cẩn Thành: " có việc gì. mau . Trong tiệm có em coi chừng rồi."

      "Ôi kìa, vẫn là bà xã biết đau lòng vì chồng, tới, hôn cái." Tống Cẩn Thành biết xấu hổ tiếp cận môi .

      " đứng đắn." Triệu Thanh Hề nghiêng đầu bĩu môi, sau lưng đứng ngồi yên, sợ có người nhìn thấy cảnh này.

      tới hai ngày Tống Cẩn Thành nhờ quan hệ với bạn bè tra ra hung thủ vụ án vỡ ống nước.

      ra là Vu Văn Bân có lòng trả thù, ta cố ý cùng với lão Vương ở kế bên khách sạn Tống Thành mưu tính chuyện này.

      Lão Vương ở kế bên có mở quán ăn , bình thường có nhiều khách hàng lắm, thỉnh thoảng khách vào quán cũng chỉ ăn tô mì thịt bò, khách hàng thưa thớt, buôn bán càng ngày càng ế ẩm, lại thấy mỗi ngày khách sạn Tống Thành khách đến đông đúc, đèn đuốc sáng trưng nên tâm sinh đố kỵ, mọi người đều là mở tiệm cơm, tại sao mỗi ngày họ Tống đều kiếm được nhiều tiền, thế nhưng ông lại ngay cả đồng lời cũng kiếm ra, còn thế nào nuôi gia đình, nuôi vợ con?

      Lúc Vu Văn Bân tìm đến Triệu Thanh Hề, lão Vương vừa đúng lúc nhìn thấy màn này. Vu Văn Bân còn vào trong quán của ông ăn uống, lão Vương liền nảy sinh kế, chủ động liên lạc với Vu Văn Bân, làm ra vụ án như vậy. Lão Vương muốn phá hư việc buôn bán của khách sạn Tống Thành, đả kích đối thủ, còn Vu Văn Bân là muốn phá hư tình cảm giữa Thanh Hề và Tống Cẩn Thành, khách sạn gặp chuyện may, Triệu Thanh Hề làm người phụ trách, là người đầu tiên thoát khỏi có liên quan, khi Tống Cẩn Thành trách tội xuống, Triệu Thanh Hề nhất định bị đuổi, liền có cơ hội trở lại với Triệu Thanh Hề.

      Sau khi Triệu Thanh Hề nghe chuyện này, kinh ngạc đến mức cằm đều muốn rớt xuống rồi, ngờ Vu Văn Bân lại trả thù .

      Tống Cẩn Thành lái xe đưa Triệu Thanh Hề cùng đến nhà Vu Văn Bân chất vấn ta.

      Hình như Vu Văn Bân cũng cảm thấy việc bại lộ cho nên sau khi mở cửa nhìn thấy Triệu Thanh Hề, vẫn trở vào trong nhà chơi trò chơi như cũ - Hồn Đấu La.

      Trò chơi của những đứa bé mười mấy tuổi.

      "Vu Văn Bân, mày bỉ ổi, làm ống nước trong tiệm của tao bị vỡ, tao cho mày biết, tất cả chứng cớ đều ở trong tay tao, tao chỉ cần giơ ngón tay, mày lập tức phải bóc lịch trong tù." Tống Cẩn Thành tìm đến cái ghế ngồi xuống, lại vỗ vỗ Triệu Thanh Hề, ý bảo cũng ngồi .

      "Chỉ bằng ? Hừ, có bản lãnh đó sao? Mở khách sạn rách nát cũng muốn kiêu ngạo, tháng sau tôi làm việc ở cơ quan, nhân viên nhà nước nở mày nở mặt hơn thương nhân như nhiều." Vu Văn Bân vừa vừa hung ác ấn bàn phím, giống như quái vật màn hình chính là Tống Cẩn Thành, ta đạt được điểm là vì giải cứu Triệu Thanh Hề.

      "Vu Văn Bân, về sau thu hồi tâm tư lại , chúng ta làm được người của nhau, có thể làm bạn bè bình thường, nếu làm tới thẻ nhìn mặt nhau trong lòng mọi người đều dễ chịu, tóm lại, tự giải quyết cho tốt." Triệu Thanh Hề liếc nhìn bộ dáng râu ria xồm xàm của Vu Văn Bân căn bản giống thanh niên mới hai mươi hai tuổi.

      quá rộng lượng tha thứ, mặc kệ hiềm khích trước kia. Đời trước, làm hại thê thảm nỡ nhìn, cho qua rồi. Kiếp này, nếu như làm được bạn bè thôi vậy.

      "Triệu Thanh Hề, cũng nhẫn tâm. bỏ rơi tôi liền bỏ rơi, ở cùng với tên côn đồ này, tôi xem có được bao nhiêu ngày sống dễ chịu."

      " nhọc mày quan tâm. Mày vẫn nên tự quan tâm mình ." Tống Cẩn Thành vốn muốn báo Cục Công An tới bắt Vu Văn Bân nhưng nể tình vợ mà tha cho , may là có làm thành tai hoạ lớn, thôi chuyện hóa .

      Tống Cẩn Thành xong, đưa tay khoác lên vai Triệu Thanh Hề, vợ, chúng ta .

      Mới vừa tới cửa, cửa mở ra, là mẹ Vu Văn Bân. Ánh mắt Triệu Thanh Hề rơi vào gương mặt được bảo dưỡng tốt của mẹ ta, bộ phu nhân quyền quý.

      Mẹ Vu hỏi "Hai con là bạn Văn Bân sao? Hoan nghênh tới."

      " phải, con trai của bác làm sai việc, bác nên quản lý cho tốt , lỡ sau này bị bắt vào tù, vớt cũng vớt ra được."

      "Tôi tại sao miệng cái người này lại độc như vậy đây? Tôi trêu chọc gì cậu, cậu còn nguyền rủa con trai tôi, tôi thấy cậu mới là quỷ đoản mệnh. . . . ." Mẹ Vu đặc biệt bao che, ở kiếp trước Triệu Thanh Hề thấy qua, mực bảo vệ con trai, chèn ép con dâu. Dùng câu châm ngôn mà , chính là mẹ nuông chiều con hư.

      Ra khỏi chỗ đó, Tống Cẩn Thành còn có chút tức giận: "Mẹ Vu Văn Bân đúng là bất phân thị phi trắng đen, mở miệng liền mắng, may là bà xã em gặp được ."

      Người này bắt được cơ hội liền ba hoa, Triệu Thanh Hề im lặng: "Ừ, vậy tốt, được chưa!"



      Hai ngày sau, người phụ nữ chừng năm mươi tuổi tới khách sạn Tống Thành, ăn mặc quần áo tầm thường.

      Nhân viên phục vụ nghênh đón hỏi bà muốn ăn cái gì.

      "Tôi phải tới để ăn uống. Tôi tới tìm người, nghe trong tiệm các người mới, họ Triệu đúng ?" Người phụ nữ trung khí mười phần hỏi.

      "Ngài muốn tìm bà chủ của chúng ta à? Ngài chờ chốc lát."

      Triệu Thanh Hề ở hậu trù xử lý chuyện , kinh tế quốc dân phát triển, giá món ăn cũng tăng theo rồi, mặc dù buôn bán của tiệm tệ, nhưng tiền vốn nhất định phải khống chế cho tốt, buôn bán mới xuất sai lầm.

      Triệu Thanh Hề nghe nhân viên làm việc có người phụ nữ trung niên tới tìm mình, theo bản năng suy đoán là mẹ . Kết quả phải, người phụ nữ trung niên trước mắt lời và cử chỉ mang phong cách rất quý phái, cũng rất xinh đẹp: "Ngài là?"

      Mẹ Tống quan sát tỉ mỉ Triệu Thanh Hề trước mặt với bộ đồng phục làm việc người, trước kia nghe Phan Hiểu Yến Tống Cẩn Thành và người phụ nữ ở chung chỗ, hơn nữa người phụ nữ này lại chân đứng hai thuyền. Lúc ấy bà vừa nghe liền muốn tới xem chút.

      "Tôi là ai quan trọng, quan trọng là tại sao có bạn trai rồi còn tới quyến rũ con tôi?" Trong uy nghiêm của mẹ Tống mang theo chút mơ hồ.

      Mấy người nhân viên vừa nghe cũng suy
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 20: Trở thành người

      Edit: kimphuong172839

      Chẳng lẽ Tống Cẩn Thành muốn hóa thân làm Holmes? Triệu Thanh Hề ghé đầu nhìn ống nước kĩ, xem ra chất lượng rất tốt, hình như thành vấn đề.

      "Thanh Hề, em về tiệm xem, thấy người nào khả nghi để ý chút, tìm người bạn làm cảnh sát nhờ điều tra chuyện này." Tống Cẩn Thành nắm tay Triệu Thanh Hề: "Em chính thức làm bạn của mới ngày đầu tiên liền xảy ra chuyện như vậy, vô dụng."

      Lần đầu tiên Triệu Thanh Hề thấy dáng vẻ nhụt chí của Tống Cẩn Thành như vậy, trùng sinh lần nên nắm chắc vận mệnh của mình, vậy mà hôm nay tim của cũng hướng về Tống Cẩn Thành.

      cười cười, nắm Tống cánh tay cường tráng của Cẩn Thành: " có việc gì. mau . Trong tiệm có em coi chừng rồi."

      "Ôi kìa, vẫn là bà xã biết đau lòng vì chồng, tới, hôn cái." Tống Cẩn Thành biết xấu hổ tiếp cận môi .

      " đứng đắn." Triệu Thanh Hề nghiêng đầu bĩu môi, sau lưng đứng ngồi yên, sợ có người nhìn thấy cảnh này.

      tới hai ngày Tống Cẩn Thành nhờ quan hệ với bạn bè tra ra hung thủ vụ án vỡ ống nước.

      ra là Vu Văn Bân có lòng trả thù, ta cố ý cùng với lão Vương ở kế bên khách sạn Tống Thành mưu tính chuyện này.

      Lão Vương ở kế bên có mở quán ăn , bình thường có nhiều khách hàng lắm, thỉnh thoảng khách vào quán cũng chỉ ăn tô mì thịt bò, khách hàng thưa thớt, buôn bán càng ngày càng ế ẩm, lại thấy mỗi ngày khách sạn Tống Thành khách đến đông đúc, đèn đuốc sáng trưng nên tâm sinh đố kỵ, mọi người đều là mở tiệm cơm, tại sao mỗi ngày họ Tống đều kiếm được nhiều tiền, thế nhưng ông lại ngay cả đồng lời cũng kiếm ra, còn thế nào nuôi gia đình, nuôi vợ con?

      Lúc Vu Văn Bân tìm đến Triệu Thanh Hề, lão Vương vừa đúng lúc nhìn thấy màn này. Vu Văn Bân còn vào trong quán của ông ăn uống, lão Vương liền nảy sinh kế, chủ động liên lạc với Vu Văn Bân, làm ra vụ án như vậy. Lão Vương muốn phá hư việc buôn bán của khách sạn Tống Thành, đả kích đối thủ, còn Vu Văn Bân là muốn phá hư tình cảm giữa Thanh Hề và Tống Cẩn Thành, khách sạn gặp chuyện may, Triệu Thanh Hề làm người phụ trách, là người đầu tiên thoát khỏi có liên quan, khi Tống Cẩn Thành trách tội xuống, Triệu Thanh Hề nhất định bị đuổi, liền có cơ hội trở lại với Triệu Thanh Hề.

      Sau khi Triệu Thanh Hề nghe chuyện này, kinh ngạc đến mức cằm đều muốn rớt xuống rồi, ngờ Vu Văn Bân lại trả thù .

      Tống Cẩn Thành lái xe đưa Triệu Thanh Hề cùng đến nhà Vu Văn Bân chất vấn ta.

      Hình như Vu Văn Bân cũng cảm thấy việc bại lộ cho nên sau khi mở cửa nhìn thấy Triệu Thanh Hề, vẫn trở vào trong nhà chơi trò chơi như cũ - Hồn Đấu La.

      Trò chơi của những đứa bé mười mấy tuổi.

      "Vu Văn Bân, mày bỉ ổi, làm ống nước trong tiệm của tao bị vỡ, tao cho mày biết, tất cả chứng cớ đều ở trong tay tao, tao chỉ cần giơ ngón tay, mày lập tức phải bóc lịch trong tù." Tống Cẩn Thành tìm đến cái ghế ngồi xuống, lại vỗ vỗ Triệu Thanh Hề, ý bảo cũng ngồi .

      "Chỉ bằng ? Hừ, có bản lãnh đó sao? Mở khách sạn rách nát cũng muốn kiêu ngạo, tháng sau tôi làm việc ở cơ quan, nhân viên nhà nước nở mày nở mặt hơn thương nhân như nhiều." Vu Văn Bân vừa vừa hung ác ấn bàn phím, giống như quái vật màn hình chính là Tống Cẩn Thành, ta đạt được điểm là vì giải cứu Triệu Thanh Hề.

      "Vu Văn Bân, về sau thu hồi tâm tư lại , chúng ta làm được người của nhau, có thể làm bạn bè bình thường, nếu làm tới thẻ nhìn mặt nhau trong lòng mọi người đều dễ chịu, tóm lại, tự giải quyết cho tốt." Triệu Thanh Hề liếc nhìn bộ dáng râu ria xồm xàm của Vu Văn Bân căn bản giống thanh niên mới hai mươi hai tuổi.

      quá rộng lượng tha thứ, mặc kệ hiềm khích trước kia. Đời trước, làm hại thê thảm nỡ nhìn, cho qua rồi. Kiếp này, nếu như làm được bạn bè thôi vậy.

      "Triệu Thanh Hề, cũng nhẫn tâm. bỏ rơi tôi liền bỏ rơi, ở cùng với tên côn đồ này, tôi xem có được bao nhiêu ngày sống dễ chịu."

      " nhọc mày quan tâm. Mày vẫn nên tự quan tâm mình ." Tống Cẩn Thành vốn muốn báo Cục Công An tới bắt Vu Văn Bân nhưng nể tình vợ mà tha cho , may là có làm thành tai hoạ lớn, thôi chuyện hóa .

      Tống Cẩn Thành xong, đưa tay khoác lên vai Triệu Thanh Hề, vợ, chúng ta .

      Mới vừa tới cửa, cửa mở ra, là mẹ Vu Văn Bân. Ánh mắt Triệu Thanh Hề rơi vào gương mặt được bảo dưỡng tốt của mẹ ta, bộ phu nhân quyền quý.

      Mẹ Vu hỏi "Hai con là bạn Văn Bân sao? Hoan nghênh tới."

      " phải, con trai của bác làm sai việc, bác nên quản lý cho tốt , lỡ sau này bị bắt vào tù, vớt cũng vớt ra được."

      "Tôi tại sao miệng cái người này lại độc như vậy đây? Tôi trêu chọc gì cậu, cậu còn nguyền rủa con trai tôi, tôi thấy cậu mới là quỷ đoản mệnh. . . . ." Mẹ Vu đặc biệt bao che, ở kiếp trước Triệu Thanh Hề thấy qua, mực bảo vệ con trai, chèn ép con dâu. Dùng câu châm ngôn mà , chính là mẹ nuông chiều con hư.

      Ra khỏi chỗ đó, Tống Cẩn Thành còn có chút tức giận: "Mẹ Vu Văn Bân đúng là bất phân thị phi trắng đen, mở miệng liền mắng, may là bà xã em gặp được ."

      Người này bắt được cơ hội liền ba hoa, Triệu Thanh Hề im lặng: "Ừ, vậy tốt, được chưa!"



      Hai ngày sau, người phụ nữ chừng năm mươi tuổi tới khách sạn Tống Thành, ăn mặc quần áo tầm thường.

      Nhân viên phục vụ nghênh đón hỏi bà muốn ăn cái gì.

      "Tôi phải tới để ăn uống. Tôi tới tìm người, nghe trong tiệm các người mới, họ Triệu đúng ?" Người phụ nữ trung khí mười phần hỏi.

      "Ngài muốn tìm bà chủ của chúng ta à? Ngài chờ chốc lát."

      Triệu Thanh Hề ở hậu trù xử lý chuyện , kinh tế quốc dân phát triển, giá món ăn cũng tăng theo rồi, mặc dù buôn bán của tiệm tệ, nhưng tiền vốn nhất định phải khống chế cho tốt, buôn bán mới xuất sai lầm.

      Triệu Thanh Hề nghe nhân viên làm việc có người phụ nữ trung niên tới tìm mình, theo bản năng suy đoán là mẹ . Kết quả phải, người phụ nữ trung niên trước mắt lời và cử chỉ mang phong cách rất quý phái, cũng rất xinh đẹp: "Ngài là?"

      Mẹ Tống quan sát tỉ mỉ Triệu Thanh Hề trước mặt với bộ đồng phục làm việc người, trước kia nghe Phan Hiểu Yến Tống Cẩn Thành và người phụ nữ ở chung chỗ, hơn nữa người phụ nữ này lại chân đứng hai thuyền. Lúc ấy bà vừa nghe liền muốn tới xem chút.

      "Tôi là ai quan trọng, quan trọng là tại sao có bạn trai rồi còn tới quyến rũ con tôi?" Trong uy nghiêm của mẹ Tống mang theo chút mơ hồ.

      Mấy người nhân viên vừa nghe cũng suy
      [​IMG]
      Chris, thuytHale205 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21: Dì

      Edit: kimphuong172839

      Đảo mắt đến cuối tháng bảy, các công trình phòng ốc của Tống Cẩn Thành đều được bán sạch, kiếm được khoản lớn. Ánh mắt của Tống Cẩn Thành rất độc đáo, vị trí địa lý của phòng ốc, hoàn cảnh sinh hoạt đều có ưu thế hơn các phòng ốc được đưa ra thị trường cùng thời điểm đó, cho nên toàn bộ các kỳ thứ 2, 3, 4 đều được đặt hàng trước.

      Truyền thông bản địa tranh nhau về nhân vật truyền kỳ này, đều người dám ăn ngụm đầu tiên của con cua là có thể ăn được mỹ vị nhiều nhất. Nhật báo chiều đều nhanh như gió đào tin tức để đăng lên. Sau khi Tống Cẩn Thành đón nhận nhà truyền thông tới phỏng vấn, cũng quan tâm đến bọn họ, bởi vì rất hao tốn thời gian.

      Hơn nửa ngày dùng để trả lời vấn đề, quen.

      Lại nghiệp vụ ở trong tay Tống Cẩn Thành càng làm càng lớn, bắt đầu tổ chức đội ngũ đấu thầu hạng mục thứ hai của địa ốc, lần này hạng mục địa ốc là làm khu thương mại, siêu thị mua sắm, nhà hàng cao cấp, khu giải trí, khách sạn và nhiều công trình khác ở chỗ, chiếm diện tích mấy ngàn mẫu, trong tương lai sau khi xây xong trở thành khu đô thị phồn hoa bậc nhất.

      Tống Cẩn Thành gần như là đêm thành danh, trong giới kinh doanh hễ là thương nhân đều biết đến , bởi vì địa ốc kiếm được rất nhiều tiền, chỉ đêm là có thể trở thành tỉ phú.

      Triệu Thanh Hề nghĩ tới mười năm nữa ngành địa ốc cũng là ngành rất lôi cuốn, hầu hết thương nhân nổi tiếng đều khởi nghiệp từ việc buôn bán nhà cửa nên rất ủng hộ Tống Cẩn Thành tiếp tục đầu tư vào địa ốc.

      Người đàn ông khi có tiền liền dễ dàng xảy ra vấn đề, vì thế Triệu Thanh Hề đọc Kim Chú (*) với Tống Cẩn Thành: "Tống Cẩn Thành, trong khoảng thời gian này số lần xã giao càng ngày càng nhiều, khi các tiếp cận, làm như thế nào?"

      (*): Đường Tăng dùng để khống chế Tôn Ngộ trong truyện Tây du kí, ví với việc trói buộc người khác.

      " là người có vợ rồi." Tống Cẩn Thành thu hồi sổ tiết kiệm - năm trăm vạn đó!

      "Còn gì nữa ?"

      "Vợ của có ba điều luật, phải giữ khoảng cách 3 mét với những người phụ nữ khác. Rượu thể vượt quá hai chai. . . . . ."

      Triệu Thanh Hề nghe xong còn bổ sung thêm câu: "Mọi việc dựa vào ý thức tự giác, nếu ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, chúng ta liền chia tay."

      Tống Cẩn Thành gật đầu bảo đảm : "Vợ, ý định của là mở rộng diện tích của khách sạn Tống Thành, chờ sau khi mảnh đất trống kia được xây xong, dự định mở khách sạn cấp năm sao lớn ở bên kia."

      "Từng bước từng bước tiến tới, nếu lúc đó trong tay có thừa tiền, vậy mở thêm khách sạn Tống Thành nữa, làm thành tập đoàn lớn. . . . ."

      Bên ngoài có người gõ cửa, tiểu Đinh thở phì phò : "Ông chủ bà chủ, hai người mau ra đây xem chút , có đứa bé khóc muốn tìm bà chủ."

      Triệu Thanh Hề nghe vậy, cùng Tống Cẩn Thành ra ngoài.

      Đinh Đinh lau nước mắt, đứng ở ghế dùng sức nhón chân lên muốn tìm bóng dáng Triệu Thanh Hề. Cậu biết là mẹ, nhưng kỳ quái, tại sao mẹ quen biết cha con cậu đây? Mấy bác trai bác trước mắt vây ở trước mặt cậu, coi cậu như con khỉ trong vườn thú, hừ, cậu muốn cho ba cậu biết, những người này có lễ phép, hiểu phi lễ chớ nhìn (*).

      (*): bất lịch

      "Các người tránh ra hết , con muốn tìm mẹ."

      Tiểu Liêu là đốc công của khách sạn Tống Thành, thấy đứa bé trề môi ra vẻ người lớn: "Người bạn , con lạc mất mẹ phải ? Nhà con ở đâu? dẫn con tìm chú cảnh sát có được hay ?"

      "Mẹ con ở chỗ này, các người tránh ra cho con, cản trở tầm mắt tìm mẹ của con rồi!" Đinh Đinh chống nạnh, khí thế hung hăng mà .

      Triệu Thanh Hề nhìn thấy đứa bé mặc bộ quần áo cao bồi, mở to đôi mắt ngây thơ nhìn , lòng cũng mềm nhũn, và mẹ Đinh Đinh là cị em, mặc dù chưa từng gặp mặt nhau, nhưng liên hệ máu mủ vẫn còn, huống chi đời trước tiếc hận có con, nếu Đinh Đinh là cháu của mình, liền coi cậu là ruột thịt thôi.

      "Đinh Đinh." Triệu Thanh Hề giơ tay lên.

      Lập tức, hai hàng nước mắt của Đinh Đinh chảy dài: "Mẹ, mẹ đâu vậy? Đinh Đinh cho là mẹ cần con nữa."

      Triệu Thanh Hề ngẩn ra, đứa bé đáng thương, từ chưa từng thấy qua mẹ ruột.

      Triệu Thanh Hề có đặc điểm là dễ dàng
      [​IMG]
      Chris, thuytHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :