1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hết khổ chuyển sướng - Tân Tiểu Y

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13:

      Edit: kimphuong172839

      Tống Cẩn Thành nhìn chút nào chậm trễ vào công ty ngoại thương, khóe miệng vểnh lên, hôm nay ôm vào lòng, thân thể bé mềm mại kề sát ngực, cảm giác cực kỳ tuyệt vời, cơ thể phụ nữ tuyệt đẹp, đường cổ thon dài ra, Tống Cẩn Thành cảm thấy đây là đường cong đẹp mắt nhất.

      Lúc tức giận, lông mi dài vểnh lên giống như cây quạt , nhất định phải cưới Triệu Thanh Hề.

      lái xe công trường, nửa đường xe đột nhiên hết dầu, Tống Cẩn Thành thể làm gì khác hơn là nỗ lực đến trạm xăng dầu.

      ngờ trạm xăng dầu mọi người xếp hàng dài, Tống Cẩn Thành có việc gì làm, lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho Lý Ba, đáng tiếc còn chút pin. Cái điện thoại di động Nokia trong tay có thời gian chờ cực dài, tối thiểu có thể dùng tuần lễ, nhưng trong lúc quan trọng lại hết pin.

      Tống Cẩn Thành định xuống xe tiệm mua bao thuốc.

      "Đại ca, biết được tin gì chưa? Nghe cục xây dựng chuẩn bị ở nội thành xây dựng quốc lộ mới, về sau các cửa hàng bên cạnh đó thịnh vượng!"

      Tống Cẩn Thành theo giọng nhìn sang, chỉ thấy hai người đàn ông đứng ở trước xe tải lớn tán gẫu: "Nghe mày như vậy, mày muốn làm chuyến à?"

      "Ừ. Ý định của em là mướn hai cửa hàng, đến lúc đó cho thuê kiếm chút tiền."

      Tống Cẩn Thành chợt cảm giác mình lại gặp được cuộc buôn bán quan trọng.

      Xử lý xong chuyện công trường, Tống Cẩn Thành trở lại Tống gia.

      Phan Hiểu Yến cùng với mẹ Tống cắn hạt dưa xem kịch ti vi, thấy Tống Cẩn Thành trở lại, theo sau, hỏi có ăn cơm tối hay .

      "Hiểu Yến, tôi qua chúng ta thể." Tròng mắt đen của Tống Cẩn Thành sắc bén liếc ta cái, sau đó tới trước bàn cơm, mở nắp, gắt giọng hỏi mẹ Tống có còn đồ ăn thừa hay !

      Mẹ Tống khẽ nghiêng đầu, quản hai người bọn họ làm cái gì ở bên trong: " có, nấu cơm về với ông bà rồi, muốn ăn tự mình làm."

      Tống Cẩn Thành giận, về nhà cũng có cơm nóng để ăn, bất đắc dĩ xoay người nấu cho mình bát mì.

      Ánh mắt Phan Hiểu Yến nhìn theo sau lưng Tống Cẩn Thành, thấy muốn rửa chén nấu mì, dẫn đầu ân cần cầm chén đưa tới phía dưới vòi nước.

      Ánh mắt Tống Cẩn Thành lành lạnh: "Hiểu Yến, cho tới bây giờ tôi chỉ xem như em , đừng cứ chấp mê bất ngộ (1)!"
      (1): ngoan cố theo đuổi, chịu từ bỏ

      Phan Hiểu Yến nghe vậy, vặn lớn vòi nước, dừng lát, cười ha ha: " Thành, phải là vô tình vô nghĩa, cũng phải là tâm địa sắt đá, ngược lại là người đàn ông đáng giá để phó thác suốt đời, bằng . . . . . . Hơn mười năm qua, cũng có tìm người phụ nữ nào, vẫn mực ghi nhớ chị Bội Quỳnh ở trong lòng. . . . . ."

      Bội Quỳnh? Tống Cẩn Thành nhịn được: " ra ngoài!"

      Phan Hiểu Yến biết mình giẫm vào thuốc nổ, nhắm mắt tiếp tục xé ra vết thương của : " Thành, biết Bội Quỳnh còn độc thân, có thể ấy nhanh trở về nước!"

      "Cút ra ngoài!" Vẻ mặt Tống Cẩn Thành lạnh lùng bỏ , nghiêng người ra ngoài!

      Phan Hiểu Yến mất hồn, biết rất ràng Tôn Bội Quỳnh là quá khứ thể nhắc tới của Tống Cẩn Thành, còn ngu ngốc cố chấp đụng vào họng súng. Phan Hiểu Yến lẩm nhẩm đọc ba chữ Tôn Bội Quỳnh, nếu như có năm đó, có lẽ Tống Cẩn Thành sớm gây dựng gia đình với Tôn Bội Quỳnh.

      Nếu như lúc đó Tống Cẩn Thành và Tôn Bội Quỳnh được công nhận là kim đồng ngọc nữ Phan Hiểu Yến chính là người theo đuôi, muốn chen chân vào giữa họ.

      Triệu Thanh Hề xách cái thùng đựng vài món đồ vụn vặt trở lại chỗ ở, mới vừa để xuống, lắc lắc cánh tay và đôi chân nghe thấy trong phòng ngủ của Đường Lệ Na truyền đến thanh thút thít.

      Đường Lệ Na bụm mặt vùi ở trong chăn, Triệu Thanh Hề vén đống chăn giường lên, tóc Đường Lệ Na rối loạn, khóc như mưa, khuôn mặt thanh tú vương nước mắt, lần đầu tiên Triệu Thanh Hề thấy chị họ khóc.

      Lúc vào lễ mừng năm mới, Triệu Thanh Hề theo cha đến nhà bác , Đường Lệ Na là con của bác, so sánh với nhà họ Triệu miễn cưỡng có thể coi là ấm no nhà họ Đường cũng coi như là khá giả, lo ăn lo mặc, sợ lạnh sợ ấm. Phần lớn trong lòng các đứa bé luôn dễ dàng sinh ra ganh đua, so sánh, hâm mộ, ghen tỵ, khi đó Triệu Thanh Hề cũng hâm mộ Đường Lệ Na, khắp người ra dáng công chúa!

      Sau đó, Đường Lệ Na tham gia công tác, chuyện đương, tìm bạn trai là thầy giáo dạy đại học của Triệu Thanh Hề: Thôi Trí Minh.

      Gương mặt Đường Lệ Na
      [​IMG]
      Last edited: 15/6/17
      Iluvkiwi, Nhược Vân, HaYen4 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14:

      Edit: kimphuong172839

      Hình như Triệu Thanh Hề cũng cảm giác được tầm mắt bức người từ bên kia bắn ra, khẽ nghiêng đầu nhìn người đứng hàng thứ nhất nhất bên kia, ngoại hình xinh đẹp: Trương Huệ Đình.

      "Kế tiếp do Triệu Thanh Hề —— quản lí Triệu chuyện với mọi người." Tống Cẩn Thành bàn giao xong công việc, liền để Triệu Thanh Hề đến lập uy.

      Triệu Thanh Hề làm giáo hơn mười năm, hầu như rất ít nổi giận, cũng rất ít khi khiển trách học sinh, bảo ra vẻ uy nghiêm, lão luyện, ra cũng chỉ đơn giản là tự giới thiệu mình.

      "Bà chủ, bà cần khách khí với chúng ta, chúng ta tùy ý xem khách sạn như nhà mình." nhân viên giơ tay .

      "Đúng nha, mọi người là người nhà, bà chủ cũng tương đương như ông chủ, chúng ta vẫn như cũ cố gắng làm việc."

      Triệu Thanh Hề cảm thấy trong lòng ấm áp dễ chịu: "Cám ơn mọi người, về sau tôi và mọi người hoà thuận, đoàn kết giải quyết mọi khó khăn, cùng mọi người học tập kinh nghiệm."

      Sau khi kết thúc, Tống Cẩn Thành mang Triệu Thanh Hề lên lầu hai, vào văn phòng làm việc duy nhất ở đây, Tống Cẩn Thành đóng kỹ cửa lại, cười như tên trộm: "Vợ, cho chút phúc lợi ."

      Phản ứng đầu tiên của Triệu Thanh Hề là, cũng có đồng ý làm vợ nha: "Tống Cẩn Thành, em chỉ đồng ý giúp quản lý khách sạn, chưa . . . . . ."

      "Mặc kệ, nếu như em có động lòng với , làm sao có thể đồng ý làm bà chủ." Tống Cẩn Thành ngây ngô mà cười, đưa tay ra để lên mu bàn tay của Triệu Thanh Hề, mềm mại xương, giống như tơ lụa cao cấp.

      Da mặt còn có thể dầy thêm chút nữa ? Triệu Thanh Hề muốn rút tay ra nhưng được, thỏa hiệp : " mau xử lí việc công trường ."

      "Muốn bắt tay vào làm việc? Được, lập tức ." Tống Cẩn Thành cười giống như con chuột trộm dầu thắp của Phật tổ.

      Chờ Tống Cẩn Thành khỏi, Triệu Thanh Hề bắt đầu làm chuyện của mình, làm quen quá trình công việc, làm quen với các tình huống công việc của khách sạn.

      ——

      Lý Ba thấy Tống Cẩn Thành cười vui suốt buổi sáng, nghĩ thầm, gần đây cũng có xảy ra chuyện gì tốt nha, vụ án tranh cãi ngày hôm qua tuy là giải quyết nhưng rốt cuộc cũng tổn thất khoản tiền: " trai, cười cái gì vậy? ra để cho em cùng vui với."

      Tống Cẩn Thành ngẩng đầu lên từ đống tài liệu, liếc mắt về phía Lý Ba, em tốt từng vào sinh ra tử, có gì phải lừa gạt: "Thanh Hề đồng ý giúp kinh doanh khách sạn, hơn nữa gần đây len lén kiếm được 10 vạn."

      "Hả? trai, cẩn thận chút, làm thế nào lập tức liền kiếm được 10 vạn?" Mắt Lý Ba phát ra ánh sáng tiền tệ.

      Tống Cẩn
      [​IMG]
      Iluvkiwi, Nhược Vân, thuyt4 others thích bài này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      có tình địch lên sàn ố la la:yoyo55::yoyo17:

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 15:

      Edit: kimphuong172839

      Triệu Thanh Hề hơi ngẩn người, thoạt nhìn người đàn ông này chừng hai mươi tuổi, lông mày rậm, sống mũi tuấn, tròng mắt thâm thúy, nhếch môi, là trai đẹp đúng chuẩn, giày Tây, xem ra thân phận tầm thường, bên cạnh có bé trai kháu khỉnh, cùng người đàn ông giống như là chung cái khuông mẫu in ra.

      Đinh Duệ khó có thể tin, lại có người phụ nữ có dáng dấp giống như đúc với người phụ nữ sâu đậm, lên giọng : " là ai?"

      "Xin chào, tôi là Triệu Thanh Hề, nhân viên của khách sạn. dấm đường của chúng tôi. . . . . ."

      Đinh Duệ vội vàng cắt đứt : "Ngừng, bao nhiêu tuổi? Cha mẹ là ai ? Nhà ở nơi nào?"

      Triệu Thanh Hề là lần đầu tiên gặp gỡ loại người theo lẽ thường xuất bài, nhìn bé trai ngày hôm qua ở trong mưa, nghe thấy đứa bé cực kì khát vọng kêu vài tiếng mẹ.

      Đinh Duệ cảm giác thấy luống cuống của mình: "Xin lỗi, dáng dấp của rất giống người tôi ."

      "Mẹ, con là mẹ con chứ sao. Dì còn phải." Đinh Đinh vội vàng để xuống đùi gà, lộc cộc chạy tới, giơ tay lên, làm tư thế muốn ôm: "Mẹ, bế, bế."

      Triệu Thanh Hề là dở khóc dở cười.

      Đinh Duệ cẩn thận quan sát Triệu Thanh Hề, chiều cao cơ thể. . . . . . Cũng sai biệt lắm, thể nào tin nổi, ràng mấy năm trước, Long Thiên qua đời, làm sao có thể lần nữa hoàn hảo, hao tổn gì xuất ở trước mặt .

      móc ra bóp da, rút ra hình cùng với Long Thiên chụp chung: "Triệu tiểu thư, tới xem tấm hình này ."

      đôi cha con làm chóng mặt, Triệu Thanh Hề tò mò nhận lấy hình, trong hình phải là lúc mười lăm mười sáu tuổi sao?

      " và Long Thiên giống như sinh đôi." Đinh Duệ bất đắc dĩ cảm thán.

      Dưới ánh đèn sáng rọi, trong hình nhàn nhạt mỉm cười, Triệu Thanh Hề là muốn nhốn nháo, vặn vẹo, uốn éo đồng phục làm việc, mỗi người là độc nhất vô nhị, có thể tìm tới người giống mình như đúc, tỷ lệ rất thấp, nhất thời nghĩ đến sinh đôi, thể nào, nếu như cha mẹ sinh ra đôi bé làm sao chỉ để lại , mà vứt bỏ đứa bé khác? phù hợp logic.

      "Bây giờ ấy ở nơi nào? Năm nay ấy hai mươi mốt tuổi sao?" Triệu Thanh Hề chần chờ hỏi.

      Lúc Đinh Duệ hai mươi bốn tuổi ông chủ của công ty IT, nếu như Long Thiên còn sống, phải là sinh viên sắp tốt nghiệp đại học, đôi nhau, bọn họ nhân lúc tuổi trẻ hăng hái cùng nhau du lịch khắp thế giới, chụp hình hôn nhau hoặc ôm. . . . . . Bọn họ từng nhau như thế, đáng tiếc là tuổi trẻ dốt nát, chấp nhất lại u mê, Trương Duệ có ý thức, mới có thể sớm vụng trộm ăn trái cấm, sinh hạ Đinh Đinh.

      Triệu Thanh Hề phất tay ý bảo người đàn ông hồi hồn, người đàn ông này sững sờ ở trước mặt là muốn làm cái gì? " ấy bao nhiêu tuổi? Là 21 tuổi?"

      "Ừ." Tầm mắt Đinh Duệ dừng ở người Triệu Thanh Hề: "Dáng dấp của ấy là giống nhau như đúc."

      "Bây giờ ấy ở nơi nào?" Triệu Thanh Hề hỏi.

      Lúc Long Thiên mười bảy tuổi nước tham gia cuộc tranh tài dương cầm, theo còn có cha mẹ Long Thiên, đường trở về gặp tai nạn máy bay, rơi xuống Thái Bình Dương.

      Đinh Duệ nhớ lại chuyện cũ, cảm thấy rất đau lòng, hốc mắt dần dần nổi lên sương mù mờ mịt.

      Người đàn ông vậy mà khóc, Triệu Thanh Hề tức cười dứt.

      nghĩ tạm thời đem chuyện riêng để bên, trước giải quyết vấn đề đồ ăn: "Tiên sinh, dấm đường của thịt có vấn đề, là vấn đề gì?"

      Đinh Duệ lau mắt: "Tôi tên là Đinh Duệ, tên là Triệu Thanh Hề? Thanh Hề, tên rất dễ nghe. Về phần món ăn này,
      [​IMG]
      Iluvkiwi, thuyt, Chris3 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 16:

      Edit: kimphuong172839

      Kèm theo tiếng kêu hoảng hốt, Triệu Thanh Hề sửng sốt dám quay đầu lại: " là ai? muốn làm cái gì?"

      " cho chuyện, đàng hoàng chút giao tiền ra đây." Ngày ấy, Lệ Bảo Vinh khách sạn Tống Thành ăn cơm, thấy Triệu Thanh Hề chỉ huy nhân viên phục vụ, nghĩ thầm đây hẳn là bà chủ, liền muốn làm chuyến, ở đường theo dõi mấy ngày, tối nay mới tìm thấy cơ hội ra tay.

      Triệu Thanh Hề bị doạ sợ đến mức thể chuyện, bỗng cảm thấy cái tay kia trượt ra rồi.

      "Mẹ kiếp! Người phụ nữ của tao mày cũng dám động!" Gương mặt Tống Cẩn Thành u ám, nhanh chóng bắt lấy tay của Lệ Bảo Vinh, soạt tiếng, Lệ Bảo Vinh ra sức gỡ bỏ tay ra, rút ra con dao sớm chuẩn bị từ trước. . . . . .

      Tống Cẩn Thành để ý lòng bàn tay bị cắt vết thương, trong nháy mắt máu tuôn ra.

      Lệ Bảo Vinh lộ ra nét mặt hung ác, thừa cơ hội tránh thoát Tống Cẩn Thành, chạy ra ngoài.

      "Mẹ nó, đừng chạy!" Tống Cẩn Thành nhịn đau, đuổi theo hai bước, đột nhiên lại bị hòn đá ở ven đường vướng chân làm ngã lảo đảo.

      "Tống Cẩn Thành! sao chớ?" Triệu Thanh Hề hoảng hốt dứt, chạy đến, theo ánh đèn yếu ớt xuyên qua tán lá xao động nhìn thấy bóng dáng Tống Cẩn Thành nằm dưới đất. "Tống Cẩn Thành, tại sao lại té xuống đất?"

      "Chớ quấy rầy!" Tống Cẩn Thành phẫn hận mắng mẹ nó!

      ——
      Khoa cấp cứu.
      Bác sĩ mặt băng bó cho Tống Cẩn Thành, mặt mắng: "Vợ chồng hai người gây gổ đúng ? Cho nên mới chơi dao găm, muốn cắt cổ tay tự sát, muốn lấy cái chết để uy hiếp đối phương à? Có thể đổi mới chút nội dung vở kịch hay hả? Có muốn mạng hay ? Nếu vết thương lại sâu thêm chút nữa, cái tay này liền tàn phế! Làm người đàn ông cụt tay, xem còn thế nào cùng vợ mình ở giường làm! Ta , hai người gây gổ gây gổ, nhưng thể kích động đến mức liều mạng, hơn nữa vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, có chuyện gì mà giải quyết được!"

      Triệu Thanh Hề ngạc nhiên nhìn chằm chằm bác sĩ băng bó, kỳ vọng ông có thể nhanh chút, nhìn dáng vẻ Tống Cẩn Thành vừa toét miệng cười vừa đau đớn, làm người ta lo lắng.

      "Bác sĩ, ông chút, ấy đau đến toát mồ hôi rồi." Triệu Thanh Hề dặn dò.

      Bác sĩ nhìn đôi nam nữ này: "Bây giờ mới biết đau lòng sao? Mới vừa rồi, lúc hai người cầm dao tại sao suy nghĩ kỹ càng? Sau khi việc xảy ra lại đổi ý! Đáng đời! Có bản lĩnh cắt phía dưới của ta ! cũng nhìn chút vết thương sâu bao nhiêu, thua thiệt người phụ nữ như đúng là xuống tay được! Vợ chồng sống chung phải dựa vào lẫn nhau, thể chỉ có đàn ông chúng tôi nỗ lực, người phụ nữ cũng phải biết thương người đàn ông!"

      Tống Cẩn Thành cười giống như con mèo ăn vụng, nhìn Triệu Thanh Hề, Triệu Thanh Hề tức giận liếc cái, thèm để ý đến .

      "Trong khoảng thời gian này thể thấm nước, chờ sau khi vết thương kết vảy rồi cắt chỉ mới có thể hoạt động. . . . . ." Bác sĩ bất đắc dĩ lắc đầu: "Ai, gia đình cãi nhau đến tai bệnh viện, cậu làm xấu mặt quá!"

      Ông bác sĩ thao thao bất tuyệt cằn nhằn đống chuyện cho đến khi Triệu Thanh Hề lôi kéo Tống Cẩn Thành ra khỏi phòng làm việc mới thôi .

      " ngồi ở chỗ này, em lấy thuốc."

      "Vợ! Tất cả nghe theo em!" Tống Cẩn Thành mở ra bàn tay trắng mập, mắt cười giống như là ngậm vào ánh sao.

      Triệu Thanh Hề gì. Lưu manh, vô sỉ!

      Rời khỏi phòng phát thuốc, Triệu Thanh Hề xách theo túi thuốc trở lại hành lang thấy mấy y tá vây quanh Tống Cẩn Thành chuyện rất vui vẻ. Người này đúng là đến chỗ nào cũng có thể chọc phụ nữ.

      " thôi. về!" Triệu Thanh Hề tới, bày ra vẻ mặt khó chịu cho coi!

      "Các cứ trò chuyện tiếp , vợ tôi gọi tôi về nhà rồi!" Tống Cẩn Thành cười đứng dậy.

      Chờ ra bệnh viện, đường, Triệu Thanh Hề muốn phát ra lửa giận trong lòng, lại cảm thấy có lí do nào để
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 30/6/17
      HaYen, thuyt, Chris3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :