1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hết khổ chuyển sướng - Tân Tiểu Y

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9

      Edit: Peiria

      Khi Tống Cẩn Thành gọi điện thoại đến, Triệu Thanh Hề kinh hãi ngây ngốc vài giây, sao lại có số nhà chị họ?

      " làm cái gì vậy?" Tống Cẩn Thành sâu xa hỏi, vừa ký kết thỏa thuận đầu tư cùng đối tác, điều đó nghĩa là nỗi lo sau khi tiến vào thị trường bất động sản được loại bỏ.

      Triệu Thanh Hề muốn trả lời , trong lòng oán hận mắng chưa về! Trở về đừng trách khách khí!

      thể lại sa vào loại tình cảm hư vô mờ mịt này, người phụ nữ thực tế, nên tìm người đàn ông kiên định an ổn sống qua ngày.

      " làm gì cả. Chỉ dọn dẹp vệ sinh thôi." Triệu Thanh Hề nhàn nhạt trả lời.

      " chịu khó! Dọn dẹp vệ sinh rất tốt, khiến trong nhà khiến gọn gàng sạch , lại có thể rèn luyện thân thể." Tống Cẩn Thành cười, nghĩ thầm rằng, bà xã tương lai hiền lành, về sau kết hôn toàn bộ chuyện trong nhà đều do lo liệu.

      Triệu Thanh Hày gì, Tống Cẩn Thành gọi điện thoại cho chỉ là vì chuyện phiếm? " có việc gì tôi tắt máy đây."

      "Ấy, đừng mà, người bạn cũ về nước mang theo chiếc di dộng muốn tặng , thấy đó là màu hồng, phụ nữ mới thích hợp dùng, tính toán ngày mai đưa cho em." Tống Cẩn Thành láo vậy mà cực kỳ trôi chảy.

      Lý Ba ở bên cạnh lắc đầu, đại ca, tự mình vào cửa hàng chọn di động, lại chăm chăm chọn di động dành cho phái nữ --- có bẽ mặt hay !

      Lúc ấy, bà chủ cửa hàng điện thoại cười hỏi: "Ông chủ, mua di động tặng bạn phải ? Chọn chiếc này, vừa dùng tốt vừa có mẫu mã đẹp."

      Tống Cẩn Thành nhíu mày, "Tôi mua cho mình dùng được sao? Lão tử chính là thích màu hồng."

      Bà chủ nghĩ thầm, khách hàng là Thượng đế, vì thế nheo mắt đánh giá Tống Cẩn Thành lượt, oán thầm rằng, đàn ông theo đuổi phụ nữ còn che giấu!

      Triệu Thanh Hề lắc đầu, còn phải kiếm tiền nuôi sống chính mình, hiếu thuận cha mẹ, nuôi được di động. Năm 2000, có rất ít người dùng di động, đối với người dân mà di động là thứ xa xỉ. "Tôi dùng di động, giữ lại cho chính mình dùng, hoặc là tặng người khác. Tôi tắt máy đây."

      Tống Cẩn Thành nghe tiếng tút tút, im lặng lát, "A, giận rồi phải ? Chẳng lẽ là trách mình nhiều ngày qua để ý đến ấy?" Lúc này, Tống Cẩn Thành sớm quên chuyện muốn lạnh nhạt Triệu Thanh vài ngày, chịu nổi, muốn nghe giọng , muốn gặp mặt ...

      "Phụ nữ đúng là hay thay đổi!" Tống Cẩn Thành cất di động, bước ra khỏi cửa hàng.

      Lý Ba cười, "Đại ca, quên câu , phụ nữ càng được chiều chuộng càng lớn mật, đàn ông thể chiều hư, có lẽ là Triệu muốn quen ."

      Tống Cẩn Thành dừng lại, khó chịu cau mày, "Cậu biết cái gì! chuyện vô ích!"

      Sáng hôm đó sau khi Triệu Thanh Hề đưa cháu về được lát mưa như trút nước, lúc về đến nhà ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi.

      Mẹ Triệu Tôn Ngọc Hương thấy con trở về, bày ra sắc mặt khó coi, tiếp tục đan giỏ trúc.

      "Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Trước đây Triệu Thanh Hề về nhà, mẹ cao hứng lại nhiệt tình, còn hôm nay ngay cả nhìn cũng chưa buồn nhìn.

      "Thể diện của cha mẹ đều bị con làm cho mất hết, còn dám hỏi mẹ - mẹ làm sao vậy? Con cho mẹ biết họ Tống kia có vợ rồi phải ? Có phải cậu ta có rất nhiều tiền, thấy con xinh đẹp như hoa như ngọc dùng tiền bạc lấy lòng con, bảo con theo cậu ta? Có phải con làm tình nhân của người ta, phá hoại gia đình người ta hay ? là nhìn ra, Triệu Thanh Hề, cha mẹ tân tân khổ khổ nuôi con ăn học đại học, là vì cho con làm cái loại chuyện thể chấp nhận này hay sao? Mười mấy năm đọc sách công toi sao? Họ Tống kia đúng là phải người tốt, lúc đầu nhìn thấy cậu ta ở bệnh viện, mẹ thấy cậu ta cũng tử tế, cho rằng cậu ta tốt bụng mới cho mẹ mượn tiền, ai biết thực ra cậu ta là ‘nhân mạc cẩu dạng’(*), con mẹ mới hơn hai mươi, cậu ta lại có thể lừa có đầu óc, biết đạo lý đối nhân xử thế..." <d/đ'l]q!đ>

      (*) nhân mạc cẩu dạng: mặt chó thân người hay thân chó mặt người, dùng để chỉ những người trông rất nghiêm túc lịch nhưng ra mưu suy tính gì đó.
      Tai tiếng con mình theo người đàn ông có vợ, biết là ai tạo ra... Ban đầu, Tôn Ngọc Hương thèm để ý lời xằng bậy liên quan đến , về sau tin đồn ngày càng cẩu huyết, càng ghê tởm, rốt cuộc bà bình tĩnh được nữa, ‘thụ yếu kiểm nhân yếu bì’(*), bà sống hơn nửa đời người, khi nào bị gièm pha như thế. Người trong thôn sau lưng chừng cười nhạo bà mấy chục lần rồi.

      (*) Câu này muốn con người ai cũng có cảm giác xấu hổ.

      Con là thịt người bà, bị người vu hãm (vu oan + hãm hại), bà làm mẹ càng thương tâm hơn.

      "Mẹ, con và Tống Cẩn Thành chỉ là bạn bè bình thường, ai con là tình nhân của ta? ta chưa kết hôn, người ta là côn đồ đấy." Triệu Thanh Hề như lọt vào trong sương mù, trong lòng thầm đoán phỏng chừng là có người bậy về chuyện của và Tống Cẩn Thành. "Mẹ, con và Tống Cẩn Thành thực
      [​IMG]
      Iluvkiwi, Nhược Vân, duyenktn14 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Bán thịt

      Edit: Peiria

      Đảo mắt là tháng năm, mùa tốt nghiệp, có sầu não, có hưng phấn, càng có lưu luyến rời.

      Bạn cùng phòng của Triệu Thanh Hề là Chu Ân Đâò đến từ phương Bắc, tính tình cởi mở, sau khi chụp xong ảnh tốt nghiệp, vẫn lôi kéo Triệu Thanh Hề ra tiệm ăn bên ngoài trường.

      Chu Ân Đào cố ý gọi bia, Triệu Thanh Hề mới phát thích hợp. "Ân Đào, có phải gần đây cậu gặp chuyện gì rồi hay ?"

      Chu Ân Đào cạn cốc bia lớn, nấc cụt : "Mình muốn về phướng Bắc làm việc, bạn trai là người phương Nam, ấy muốn chia tay, hoặc là mình cùng ấy phương Nam..."

      Triệu Thanh Hề là người ngoài cuộc, biết ngọn nguồn, hơn nữa phải đương , khó có thể quyết định: "Cậu nghĩ như thế nào?"

      " biết! Mình nghe theo cha mẹ, bạn trai phản bác ta sống cùng cha mẹ cả đời, hoặc là chọn ấy, hoặc là chọn cha mẹ."

      Triệu Thanh Hề: "..."

      "Thanh Hề, câu và Vu Văn Bân thế nào? Tương lai có tính toán gì ?" Chu Ân Đào đỏ mặt hỏi.

      "Mình và ta chia tay rồi." Triệu Thanh Hề thề, về sau giải thích quan hệ giữa mình và Vu Văn Bân nữa.

      Trước mắt, Triệu Thanh Hề làm trợ lý hành chính cho công ty ngoại thương, công việc này là chị họ nhờ bạn giới thiệu.

      Chín giờ sáng, công ty thường mở cuộc họp sớm, trách nhiệm của Triệu Thanh Hề chính là chuẩn bị tốt tài liệu mà lãnh đạo cần dùng trước lúc đó.

      Khi đợi photo tài liệu, trong đầu Triệu Thanh Hề chợt lên khuôn mặt của Tống Cẩn Thành, đôi mắt hẹp dài, khóe miệng mang theo nụ cười như có như , hơn tháng gặp!

      Đồng nghiệp Diêu Địch là thư ký, bước vào nhìn thấy máy in báo đèn đỏ, bộ dạng Triệu Thanh thất thần, yên lòng, bèn dùng vẻ mặt chán chét : "Triệu Thanh Hề, là người mới, thời gian thử việc chưa hết, trong lúc công tác lại thất thần, còn muốn tiếp tục làm việc ?"

      "Trợ lý Triệu, hoàn hồn !" Diêu Địch gạt tay Triệu Thanh Hề, ngón tay ấn vào máy in hoạt động.

      Triệu Thanh Hề ngẩn người, "Xin lỗi!"

      "Biết chính mình cửa sau vào, càng phải cố gắng gấp bội, tạo ra thành tích cho người khác xem!" Diêu Địch tức giận .

      Triệu Thanh Hề nghĩ thầm, rằng nhân nhượng cho khỏi phiền, tư thái bà quản gia của Diêu Địch toàn bộ mọi người trong công ty đều lĩnh giáo qua, Triệu Thanh Hề là người mới, càng thể làm chim đầu đàn.

      Họp xong, quản lý Vương bảo Triệu Thanh Hề ở lại. Chờ nhân viên ra ngoài hết, quản lý Vương mới : "Tiểu Triệu, buổi chiều ăn mặc đẹp chút, buổi tối gặp khách hàng với tôi."

      chỉ là hành chính trợ lý, công ty cũng có quy định phải xã giao với khách mà! Triệu Thanh Hề: "Quản lý, buổi tối tôi có thể xin nghỉ ? Hôm nay trong nhà có chút việc gấp, nếu ông đổi người ."

      Quản lý Vương cười, người trẻ tuổi
      [​IMG]
      Iluvkiwi, Nhược Vân, Chris5 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11:

      Editor: kimphuong172839

      Tống Cẩn Thành xong, chợt đưa tay vào dưới váy Triệu Thanh Hề dò xét, cách chiếc quần lót mỏng manh sờ soạng cái, ẩm ướt, mẹ nó, cũng động tình!

      Triệu Thanh Hề là tức chết: "Khốn kiếp, buông tôi ra! thể làm như vậy!"

      Tống Cẩn Thành thở hổn hển, cố ý dùng cơ thể của mình đè giữ hai chân Triệu Thanh Hề, phải vì hù dọa , mà là vì dán sát ! Ai kêu ra ngoài tiếp khách hàng?

      " cho phép mặc hở hang như vậy, cho phép hở ngực, đúng! Về sau cho phép mặc váy ngắn, phải mặc quần dài, cánh tay tí đều cho lộ…" Tống Cẩn Thành vênh mặt hất hàm sai khiến chỉ vào da thịt trắng như tuyết của .

      dựa vào cái gì quản chính ? Triệu Thanh Hề tức giận gạt ra bàn tay Tống Cẩn Thành quấy rối ngực mình: "Lưu manh! Khốn kiếp! Buông ra!"

      Tống Cẩn Thành mặc cho đánh lát, chớp mắt nhìn chằm chằm : "Em mắng câu nữa! Có tin hay tôi ở chỗ này muốn em!"

      Đời trước Triệu Thanh Hề có gặp gỡ qua loại người bá đạo vô lại như vậy, kiếp này vốn cho rằng Tống Cẩn Thành là chính nhân quân tử, đối xử lễ độ với mọi người, ai ngờ đúng là có nhân phẩm, Triệu Thanh Hề cực kỳ tức giận, Vu Văn Bân là tên cặn bã, Tống Cẩn Thành là tên lưu manh, tại sao lại xui xẻo như vậy gặp gỡ những người này! "! mau buông ra!"

      Tống Cẩn Thành nắm cằm Triệu Thanh Hề, khóe miệng nở nụ cười: "Thanh Hề, tôi lời giữ lời, nếu tôi muốn theo đuổi em, muốn em làm người phụ nữ của tôi! Nhất định tôi làm được! tại Tống Cẩn Thành tôi vẫn chỉ là người bình thường, muốn tiền có tiền, nhưng quá mấy năm, tôi tuyệt đối có thể làm mưa làm gió! Thanh Hề, em phải cảnh giác cao độ trông chừng, bỏ qua tôi, là còn ai được như tôi đâu!"

      Vẻ mặt của tình bất định, nụ cười cũng rất quỷ dị, chưa từng gặp qua loại đàn ông này, Triệu Thanh Hề có chút sợ, chừng sau này lại nổi giận lên? Nếu là theo , chính chịu được sao?

      " làm cái gì tôi xen vào, cũng cùng tôi liên quan!" Triệu Thanh Hề cùng bốn mắt nhìn nhau!

      Phụ nữ chính là mạnh miệng! Tống Cẩn Thành sâu kín nhìn chằm chằm, sau đó bất ngờ đưa tay chui vào cổ áo , nhanh chóng bao phủ nơi mềm mại, mềm, xúc cảm là cực kỳ tốt!

      Mặt Triệu Thanh Hề nhanh chóng biến hồng: "Tống Cẩn Thành khốn kiếp! Tôi bao giờ để ý nữa!"

      "Phụ nữ nghĩ đằng nẽo! Tôi tin mấy tháng này em đối với tôi có cảm giác! Hả? Ừm! Hả? Ừm!" Tống Cẩn Thành chắc chắn .

      bị ép điên rồi!

      Tống Cẩn Thành vùi lấp ở trong lòng ngực mình, ôm hai chân của , phía tiếp tục làm chuyện lưu manh... Sờ hết bên này lại đổi sang bên kia, cao hứng thế nào liền làm thế ấy! Thỉnh thoảng còn đầu óc xấu xa xuống dưới...

      Triệu Thanh Hề trở lại phòng đôi môi sưng đỏ khả nghi, kiểu tóc hơi rối loạn, hốc mắt cũng đỏ lên.

      Quản lý Vương mắng thầm trong lòng, dẫn ra ngoài bồi khách hàng ăn cơm, chuyện có làm xong, còn tự biến mình thành dáng vẻ này, giống như vừa bị cưỡng bức xong! "Tiểu Triệu, tới đây, kính rượu Smith tiên sinh, bữa tiệc tối nay coi như kết thúc!"

      Ra khỏi cửa chính quán rượu, đối tác ngồi xe thương vụ rời trước. Quản lý Vương : "Tiểu Triệu, nhà ở đâu? Tôi đưa trở về!"

      "Cám ơn quản lý, cần phiền toái như vậy, tự tôi ngồi xe trở về!" Trong lòng Triệu Thanh Hề mắng tám đời cha mẹ ruột ông quản lí, nếu như phải tại quản lí Vương, tối nay gặp Tống Cẩn Thành, bị ta ăn hết đậu hũ…
      [​IMG]
      Iluvkiwi, Nhược Vân, thuyt5 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      bạn vô sỉ

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12: Bị đuổi

      Edit: kimphuong172839

      Người này là thêm dầu vào lửa! Triệu Thanh Hề tức giận lắc đầu: "Tống Cẩn Thành, đừng lung tung, như vậy hại chết tôi!"

      Vừa dứt lời, Tôn Ngọc Hương lập tức cầm lên cây chổi cạnh góc tường vung tới Triệu Thanh Hề: "Tao đánh mày! Nuôi con lớn như vậy, là để cho con làm bậy cùng đàn ông sao? biết thẹn! là tức chết tôi rồi!"

      Sắc mặt Tống Cẩn Thành đại biến, ngờ cha mẹ vợ lợi hại như thế, ngay cả con mình cũng đánh, nghiêng người ôm cổ Triệu Thanh Hề xoay qua, bất ngờ, mạnh mẽ bị mấy cái đánh, đánh nặng —— bên tai Tống Cẩn Thành thở hồng hộc.

      "Tống Cẩn Thành, mau buông tôi ra! còn như vậy, tôi…" Triệu Thanh Hề muốn liên lụy người vô tội, nhưng chuyện này đều bởi vì mà ra, mặt đau lòng cho đầu sỏ gây tội, mặt lại muốn cùng có liên quan.

      " thả! Em là người phụ nữ của tôi, tôi phải bảo vệ em! Đây là đạo lí hiển nhiên!" Tống Cẩn Thành giơ lên đôi tròng mắt đen, biểu tình "Tôi muốn bảo vệ em, ai dám thương tổn em, trước từ người tôi thử chút!" Vẻ mặt dũng.

      Cơ thể Tống Cẩn Thành bền chắc, lại là người cao lớn, Triệu Thanh Hề được bảo hộ ở trong ngực, người ở bên ngoài nhìn vào chỉ thấy người!

      Triệu Kim Sinh cũng tức, nhà bọn họ khi nào gây ra chuyện cười lớn như vậy, nhìn ngoài cửa sắt loạt bà con hàng xóm, mọi người cười xem kịch vui.

      Chỉ nghe ngoài cửa sắt, người phụ nữ trung niên với đầu tóc dài : "Mọi người nhìn xem người đàn ông kia, chính là ta và Triệu Thanh Hề duy trì mối quan hệ trong sạch, chao ôi, người này cũng tệ lắm, biết bảo vệ phụ nữ! Đàn ông tốt ở thế kỷ 21không nhiều lắm nha!"

      "Còn phải sao, người ta là lái xe từ xa tới, vừa nhìn biết là nhà người này có tiền có thế, giống người trẻ tuổi kia, chỉ biết mang theo mấy món đồ rách nát tới nhà họ Triệu!" phụ nữ khàn giọng .

      "Người đàn ông này chính là đàn ông có vợ, dùng tiền mê hoặc Thanh Hề ? Chậc chậc, ân ái ngay trước mặt cha mẹ người ta đấy…" Hai mươi tuổi gả đến ở gần nhà họ Triệu lâu, con dâu mới chen chân , vừa hâm mộ, ghen tỵ lại khinh thường.

      Tôn Ngọc Hương đánh đến mỏi tay, trừng mắt, ném xuống cây chổi: "Mấy người các ngươi tất cả đều cút ! cho phép tiến đến cửa nhà tôi!"

      Triệu Thanh Hề thấy mẹ tức giận trở vào nhà, ra sức đẩy ra Tống Cẩn Thành: "Tống Cẩn Thành, trở về ! nên xen vào chuyện nhà tôi! Tôi bị làm hại còn chưa đủ thảm sao?" xong, về phía Vu Văn Bân: "Vu Văn Bân, chúng ta ra ngoài, tôi có chuyện muốn với !"

      Tầm mắt Tống Cẩn Thành chăm chú nhìn người Vu Văn Bân, suy nghĩ hồi vẫn là trước rời Triệu gia.

      Triệu Thanh Hề và Vu Văn Bân dọc theo con đường lớn, cách xa nhà trăm mét, Triệu Thanh Hề mới : "Vu Văn Bân, hôm nay chúng ta ràng, tôi thích , chuyện trước kia coi như xong, về sau chúng ta hoặc là làm bạn, hoặc là làm người xa lạ, hai chọn ?"

      Vu Văn Bân nhạt nhẽo nghiêm mặt, cho là đùa giỡn, nghĩ tới vẫn là bị cự tuyệt, bị ném bỏ… Mặc kệ thế nào, vẫn tái tranh thủ lần cuối cùng: "Thanh Hề, thích em, đối xử tốt với em cả đời. Chúng ta nhau hai năm, hai năm này quan hệ của chúng ta phải rất tốt sao. Từ đến lớn chỉ thích có mình em, em suy nghĩ chút, sau khi trở thành bạn trai em, đối với em tốt bao nhiêu, mỗi ngày đưa em ăn sáng, buổi trưa xếp hàng mua cho em thức ăn em thích nhất, chủ nhật dẫn em xem phim, dạo công viên, từ trước tới nay đối với em luôn rất dịu dàng..."

      đầu, ánh mặt trời nóng bỏng chói mắt, gió mát nhàng thổi mặt, bên tai là tiếng ếch kêu náo nhiệt dứt, Triệu Thanh Hề nghĩ thầm, mọi người thay đổi phải sao? Đời trước đau khổ vĩnh viễn bao giờ quên, "Văn Bân, làm người phải nhìn về phía trước, tôi và cũng đứng lại tại chỗ, tính tình càng thể nào vĩnh viễn giữ vững thay đổi... nhiều như vậy, làm bạn hay làm người xa lạ chính tự chọn!"

      Vừa dứt lời, liền xoay người trở về. Nhưng vừa vào cửa nhà, liền bị Triệu Kim Sinh quát lớn ra: "Trở về thành phố , suy nghĩ ràng rồi
      [​IMG]
      Iluvkiwi, Nhược Vân, Xuxu21096 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :