1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hết khổ chuyển sướng - Tân Tiểu Y

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2.2: Chia tay (tiếp)

      Editor: Peiria

      Vu Văn Bân kinh ngạc thôi: “Tại sao?” Họ nhau hai năm nhưng chưa từng phát sinh mâu thuẫn, bạn cùng phòng đều hâm mộ ta có người xinh đẹp, thậm chí ta lên kế hoạch tốt cho tương lai. Tóm lại ta cực kỳ thích .

      “Văn Bân, chúng ta hợp. rất tốt nhưng chúng ta thích hợp để kết hôn rồi chung sống.” Triệu Thanh Hề nắm chặt vạt áo, thể giẫm lên vết xe đổ lần nữa.

      “Thanh Hề, tự nhiên em chia tay như vậy có phải quá đường đột hả? làm sai chỗ nào?
      [​IMG]
      Nhược Vân, duyenktn1, ly sắc4 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3.1: Gặp lại

      Editor: Peiria

      Ngày hôm sau là Chủ nhật, Triệu Thanh Hề quyết định về nhà thăm cha mẹ. Kiếp trước đối xử tệ với hai người, kiếp này nhất định phải hiếu kính họ. Vả lại kiếp trước bởi vì có tiền nên có cách nào đưa cha lên Bệnh viện thủ đô chữa trị. Kiếp này, Triệu Thanh Hề quyết định, sau khi tốt nghiệp cố gắng làm việc kiếm tiền.

      Nhà của Triệu thanh Hề ở thị trấn nằm cạnh bờ biển Thâm Lam, phong cảnh xinh đẹp.

      Nhà của là do mời thợ tới xây, tương tự kiểu nhà ở phương Tây, cả ngôi nhà đều lợp ngói trắng, còn cổng sắt lớn thuần màu đen.

      “Mẹ. Con về.” Triệu Thanh Hề xách theo hai túi lớn vào nhà.

      “Trở về trở về, còn mua đồ làm gì!” Mẹ Triệu - Tôn Ngọc Hương khoảng bốn mươi tuổi, trung niên (tuổi từ 40-50) phát tướng, dáng người sớm thay đổi.

      Triệu Thanh Hề nhớ kiếp trước bởi vì béo phì mà mẹ mắc chứng cao huyết áp và bệnh tiểu đường, nửa đời sau luôn bị ốm đau hành hạ.

      “Mẹ, mẹ phải giảm béo , mập quá cha có ý kiến.” Triệu Thanh Hề cười cười lấy ra ít thuốc bổ từ trong túi.

      “Ông ấy dám ghét bỏ mẹ béo? Mẹ còn chưa chê dáng người ông ấy lùn đâu.” Tôn Ngọc Hương sờ vòng eo như thùng nước của mình, “Thanh Hề, con còn ở trường dạy thay thầy giáo đến khi nào? Sắp tốt nghiệp rồi, công việc có tiến triển gì chưa?”

      Người làm mẹ đều lải nhải về con đường tương lai của con cái. Lại , trong thôn của họ, Triệu Thanh Hề là sinh viên giỏi nhất, bốn năm ăn học tốn đồng tiền, hàng năm còn lấy được học bổng, làm tăng thể diện cho họ rất nhiều. giờ, con chuẩn bị tốt nghiệp, công việc là quan trọng nhất, Vạn Lý Trường Thành mới nửa, thể rớt lại vào thời khắc quan trọng được.

      Chờ con có công việc ổn định, sau đó tìm nhà khá giả để gả vào, Tôn Ngọc Hương mới nghĩ cảm thấy vui vẻ rồi.

      Triệu Thanh Hề nhìn kỹ ngôi nhà mười bảy năm trước, trong phòng khách có cái tủ gỗ, lớn nhưng miễn cưỡng đặt được chiếc tivi đen trắng – nút vặn đều mất, bụi tường rơi đầy đất,... muốn phấn đấu, muốn giúp gia đình làm giàu thoát nghèo. “Mẹ, cuối tháng này việc dạy thay của con kết thúc, sau khi tốt nghiệp, con tham gia kỳ sát hạch tuyển giảng
      [​IMG]
      Nhược Vân, duyenktn1, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 3.2: Gặp lại (tiếp)

      Editor: Peiria

      Mới ra khỏi cổng, hàng xóm Triệu Kiến Quốc chạy tới thở hổn hển với Triệu Thanh Hề, – Triệu Thanh Dương đánh nhau với người ta.

      Triệu Thanh Dương vốn chơi tú lơ khơ cùng mọi người, thắng được ít tiền, người thua nhiều nhất là Triệu Hưng Quốc phục, muốn tiếp tục. Nhưng Triệu Thanh Dương cảm thấy nên dừng lại, chơi nữa rất dễ thua sạch. Hôm nay thắng được 56 đồng, vừa đủ mua cho con bộ quần áo mới và thêm chút thịt cải thiện bữa ăn.

      Triệu Thanh Dương chơi phải về nhà, Triệu Hưng Quốc liền ngăn cho , trắng ra là muốn ngoan ngoãn nộp tiền ra hoặc trực tiếp trả lại tiền cho ta.

      Tiền mình thắng được sao có thể trả lại? Người xưa đều có chơi có chịu, ở trong sòng bạc, nếu chuẩn bị tâm lý thắng thua đừng có chơi. Nếu đến lúc đó trắng tay, tài sản gia đình cũng tiêu tán, vậy đúng là bất hạnh.

      Triệu Thanh Dương bị Triệu Hưng Quốc ngăn về được, hai người giằng co hồi, mắng đối phương hai câu, sau đó bắt đầu động tay động chân.

      Đàn ông đánh nhau luôn phải đánh đến chết, giống như đàn ông và phụ nữ, sức lực ràng quá khác biệt. Triệu Thanh Dương và Triệu Hưng Quốc cùng tuổi, đều cao 1m75, thể trạng khác nhau lắm, sức lực tương đương, khó phân thắng bại, đánh nhau ra tới đường lớn.

      đấm tôi đá, đánh nhau kẻ chết người sống. Những người khác ai khuyên can, tất cả đều đứng thành vòng tròn chờ xem kịch vui.

      Về sau, Triệu Hưng Quốc kiệt sức, Triệu Thanh Dương trực tiếp đạp đối thủ ngã xuống chỗ đất bùn bên đường.

      Triệu Thanh Dương liếc mắt nhìn ‘thủ hạ bại tướng’ (kẻ thua cuộc) cái, sau đó phủi quần áo chuẩn bị về nhà. Nhưng làm sao cũng nghĩ tới, Triệu Quốc Hưng lấy hòn đá, đập vào gáy Triệu Thanh Dương.

      Khi Triệu Thanh Hề chạy tới, chỉ thấy trai ôm gáy ngồi xổm đất, hai tay dính đầy máu tươi, run lẩy bẩy. Sắc mặt trắng bệch, vội vã hỏi: “, làm sao vậy? bị thương ở đâu?”

      Triệu Thanh Dương nhìn em đến đây, đầu càng thêm choáng váng. Bởi vì mất nhiều máu cộng thêm tinh thần chống đỡ nổi, chỉ lắc đầu sau đó bất tỉnh, ngã vào người Triệu Thanh Hề.

      Nếu là kiếp trước, có lẽ Triệu Thanh Hề đủ dũng khí và quyết đoán để xử [​IMG]
      Nhược Vân, duyenktn1, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 4.1

      Editor: Peiria

      “...” Triệu Thanh Hề gì, người này đúng là ‘tự quen thuộc’(*). Ngày hôm qua còn mang dáng vẻ cao cao tại thượng (ngồi tít cao), lúc này tiếp xúc – hình tượng bị phá hủy rồi.

      (*) Nguyên văn: 自来熟. Đây là phương ngữ Sơn Đông, ý muốn mới gặp nhau lần đầu nhưng cảm thấy thân thiết như bạn bè.

      “Triệu – Thanh – Hề, tên rất hay!” Tống Cẩn Thành lặp lại mấy lần, nghĩ thầm rằng, người cũng như tên, bộ dạng xinh đẹp ngay cả tên cũng dễ nghe. Ba giờ chiều, nắng ấm từ cửa sổ chiếu vào mặt , khuôn mặt nhắn trắng mịn bị ánh sáng phản xạ dường như có thể nhéo ra nước, óng ánh trong suốt giống lòng trắng trứng, Tống Cẩn Thành bất giác nhìn dời mắt.

      Lý Ba ở bên cạnh cười trộm, nghĩ thầm, đại ca nhìn chằm chằm vào như vậy cũng sợ bị người ta xấu .

      Cha mẹ Triệu từ nhà đến bệnh viện giải phẫu cũng gần kết thúc rồi. Triệu Thanh Hề vừa thấy cha mẹ trước sau tới, mặt Tôn Ngọc Hương vẫn còn rơi lệ.

      “Cha mẹ, hai người cần lo lắng, con có việc [​IMG]
      Iluvkiwi, Nhược Vân, duyenktn15 others thích bài này.

    5. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      hay quá tiếp editor ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :