1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hắn là cố chấp cuồng - Linh Công Chúa (9)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Khoát Thư Lượng tự bạch.

      Vào ngày cậu bốn tuổi, trong lúc ngủ trưa cậu nghe được bên ngoài phòng khách rất ầm ĩ. Thức dậy đến phòng khách cậu liền thấy ba đánh mẹ cái tát sau đó dùng sức đẩy. biết như thế nào thân thể mẹ cậu ngã về phía bình hoa to lớn trong phòng khách. Tiếng ngã vỡ vang lên rất lớn, sau đó cậu liền thấy máu chảy từ người mẹ ra khắp sàn. Lúc ấy cậu sợ đến biết nên làm cái gì, mọi người sau này mẹ cậu trở lại nữa. Cậu rất sợ, kia có phải hay rằng từ đây trở về sau mẹ thể ôm cậu nữa. Qua mấy ngày sau, cậu lại thấy ba ba của mình đâu, đến khi có người sau này ba ba cũng trở lại nửa....

      Sau này cậu thường hay nằm mơ, trong giấc mơ nơi nơi đều là máu. Mỗi lần sợ hãi cậu liền trở nên tức giận, phẫn nộ, muốn đập phá này nọ. Vì như thế mới có thể làm cho cậu bình tĩnh trở lại. Đến khi gặp Vân....

      trong sáng, cùng chỗ cậu còn mơ thấy máu nữa, rất an tâm.

      Lần đầu tiên gặp mặt là khi đứng bục giảng, lúc nhìn cậu lại hề có biểu tình sợ hãi. là người đầu tiên gặp cậu mà sợ. Cậu biêt, dù là cậu ruột cũng sợ cậu, tuy rằng ông cực lực che giấu nhưng đáy mắt kinh hoàng hoảng sợ vẫn thoát khỏi ánh mắt của cậu. Lúc ấy, nhìn cậu, còn có phía sau cậu là hai người vệ sĩ. Cậu thấy khóe miệng hơi run rẩy, biết vì sao lúc ấy cậu hơi cảm thấy vui vẻ.

      Sau tại là lễ Noel, lại chứng minh được sợ cậu. Ở trong ánh mắt cậu nhìn thấy được chính mình phẫn nộ cùng bối rối, sau đó, ấy lại với cậu rằng: Noel vui vẻ.

      --- ------ ---

      ngày, cậu đùa nghịch điều khiển TV lại bấm đến kênh truyền hình mà bọn họ cái gì cậu đều nghe hiểu. Chỉ nhìn thấy được khi người nữ đưa cơm nắm cho người nam người nam đó rất vui vẻ. Cậu cảm thấy bọn họ lúc ấy là "Vui vẻ". Đến khi Trần Mặc cho cậu biết rằng đó chính là tặng lễ vật. tâm chuẩn bị lễ vật mình tỉ mĩ muốn tặng khi đó đối phương rất vui vẻ, vì thế cậu liền vào phòng bếp. Dưới trợ giúp của mọi người cuối cùng cậu cũng làm được cơm nắm.

      Ngày hôm sau đem tới đặt bàn của . Sau lại nghe trước lớp học "Cám ơn", tuy rằng là với tất cả mọi người nhưng lại khiến cậu thực 'vui vẻ'. ( đây là lần thứ 2 cậu biết như thế nào là vui vẻ.)

      Ngày đó, cậu vụng trộm lén nhìn cùng người đàn ông kia chuyện, nhìn cười rất vui vẻ, cậu lại cảm thấy tức giận nhưng biết vì sao. Chán gét cười với người khác, đặc biệt là trước mặt đàn ông. Vậy nên cậu liền kiếm người đàn ông kia, đánh . Lúc sau chạy đến, ở trước lúc cậu hôn mê liền nhìn thấy tia tức giận từ mắt , đúng vậy là tức giận. Vậy mà hề sợ hãi cậu, khi đó cậu vui vẻ cực kỳ.

      Trường học được nghỉ, cậu biết vì sao bọn họ lại cho nghỉ. Nhưng điều này lại khiến cậu nhìn thấy , mỗi ngày, đều rất nhớ .......

      --- ------ -------

      Rốt cuộc cũng khai giảng. Cậu lấy bộ đồ sinh nhật lần trước ra mặc, nhưng Trần Mặc lại : chỉ khi thời điểm quan trọng mới mặc nó. Nhưng cậu lại nghĩ như vậy. Cậu thấy khi mặc quần áo này trong mình rất tuấn tú, cậu cảm thấy rất đặc biệt, nhưng lại biết đặc biệt ở chỗ nào. Chỉ cảm thấy khi ở trước mặt cậu muốn biểu tốt nhất.

      --- ------ -----

      Lúc đến nhà thăm cậu, cậu rất vui vẻ, chỉ cần thấy cậu còn tức giận, phẫn nộ.

      --- ------ ----

      Khi cậu phát chính mình vì thấy mà trở nên hoảng hốt, lo lắng, vì vậy cậu liền quyết định theo dõi . Mà lại hề biết cậu ở phía sau . khờ (--!)

      Nhìn tự nhiên qua ngã tư đường, mặt nở rộ nụ cười sáng lạng, cậu cảm giác như mặt trời ấm áp làm tan từng lớp băng lạnh lẽo trong lòng cậu. Cậu vội vàng mà khẩn trương cước bộ, nóng bỏng mà khát khao nhìn theo bóng dáng của , đường theo sau. , cậu cũng . ngừng, cậu cũng ngừng.

      Vài ngày sau phát ra cậu, đem cậu tiến vào trong nhà. Đều này khiến cậu phi thường vui vẻ, cũng có cảm xúc chưa từng có. Trần mặc : đây gọi là khẩn trương khác với bất an còn có chút ngượng ngùng. ta với cậu rằng " cậu là thích Vân". Nguyên lai, cái này gọi là thích, cảm giác này tốt.

      tại cậu chỉ có tín niệm duy nhất là: "Cậu nghĩ muốn , muốn ! Muốn vĩnh viễn đều bồi ở bên người cậu."

      Đến bây giờ cậu đối với người hay vật đều nảy sinh ra cảm giác này. Thực kỳ diệu.Mỗi khi nghĩ đến hay nhớ đến ngực như có dòng điện chạy qua, hiểu sao lại rất kích động.

      Nhưng ngày đột nhiên thấy , cậu rất sốt ruột, trừ bỏ giận dữ còn có "Kinh hoảng"(đây là từ mới mà Trần Mặc dạy cậu). Cậu liều mạng gọi điện thoại cho , cao giọng khóc rống, lại bất lực. Sau lại suốt đêm máy bay cuối cùng cũng gặp . Lần này cậu muốn ôm chặt lấy để trốn nữa.

      Vân ba mẹ là người tốt, cậu cũng rất thích bọn họ. Nhưng là ngày đó nhà Vân có khách, cậu ngờ lại đến người đáng gét như vậy. muốn giới thiệu "đối tượng" cho , cậu hỏi tiểu Vân "đối tượng" là cái gì. Tiểu Vân chính là người khác giới. Cậu lại hỏi người khác giới là cái gì. Tiểu vân chính là người cùng nhau sống cả đời.

      Nghe đến đây cậu cực kỳ tức giận, trừ bỏ cậu,cậu muốn người khác cùng tiểu Vân sống cả đời.

      Xem tiểu Vân bộ dáng rất là mất hứng, cậu nghĩ chắc nàng cũng thích giới thiệu "đối tượng" . Cậu xoay người đến kẻ đáng gét giới thiệu đối tượng cho tiểu Vân. Nghĩ cách làm cho bà ta lại nghe thấy bà ta muốn tiểu Vân ở lại đây trở về Thượng Hải nữa.

      Cậu đột nhiên rất tức giận, hoảng sợ, sợ bà đem tiểu Vân cướp . Cậu tiến lên đánh bà ta,nghĩ đem bà ta đánh ra ngoài. Sau lại cẩn thận làm bể đồ của nhà tiểu Vân, cậu rất cẩn thận, phải cố ý. Tiểu Vân từng qua, làm phá hư đồ của người khác, người ta tức giận.

      biết có phải như vậy hay , cậu bị tiểu Vân đánh, lần đầu tiên có người đánh cậu.Cậu rất đau, đối phương lại là Vân. Sợ tiểu Vân để ý tới cậu, cần cậu, trái tim liền đau. Có loại cảm giác muốn chết ....

      Trở về Thượng Hãi cậu càng dính tiểu Vân, toilet, cậu đứng trước cửa toilet. ngủ, cậu ngủ ngay tại trước cửa phòng ...... Cậu dám nghĩ nhiều, cậu chỉ biết là thể buông tay, chết cũng buông.
      ThiênMinh, ChrisMymy97 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10: Lớp học xuất "Bách Hợp" nữ.

      Có người , tiêu chuẩn để tạo nên bệnh cố chấp cuồng là : tài phú giàu có, quyền lực lớn,có tốt chất làm Hitler (mình cũng chả biết chữ này là gì nữa). Nhìn tiểu Lượng ngồi dưới đất đọc sách thầm nghĩ, có lẽ có tiềm chất làm Hitler. Nghĩ đến ngày hôm qua Thôi Minh chuyển trường rời , khỏi trong lòng cầu xin thượng đế phù hộ cho đứa kia.

      --- ------

      Hai năm gần đây, thịnh hành chuyện biến đổi nam thành nữ, nữ thành nam. nghĩ mình sống lâu vậy mà chưa từng thấy người nào như vậy. Nhưng lại nghĩ tới lúc trở thành giáo viên lại gặp được bé thích phẫn nam trang như vậy.

      Thôi Minh là học sinh lớp bên cạnh, Lục Yên Vân lại là giáo dạy ngữ văn của lớp bọn họ. bé tên Thôi Minh có bộ dáng rất giống Ngô Tôn của nhóm Phi Luân Hải, lại có chút sắc đẹp do trời tạo nên. Thanh lại có vẻ trầm thấp.

      Bây giờ là thời nào rồi, đối với chuyện đồng tính luyến ái có thể chấp nhận được. Nhưng việc lần này lại luyên lụy đến a.

      tình phát sinh vào học kỳ sau của năm thứ hai. Buổi sáng trời đẹp đến văn phòng, nhìn bàn làm việc của mình có để tờ giấy. Cằm lên xem nhưng ngờ đó lại vẻ a. bức tranh chính là hình ảnh hôm qua của trong lúc giảng dậy đây mà. Lúc đầu rất cao hứng muốn đến cảm ơn người vẽ.

      Bất quá sau này lại phát triển theo hướng quỷ dị, ngày ngày Lục Yên Vân đều nhận được tranh hoặc vài bức thư đó biểu đầy ám chỉ. Lúc này mới phát ra bé kia chính là ái mộ hay phải thích .

      Việc này khiến thực sợ hãi. lâu sau quyết định cùng bé hẹn gặp mặt chuyện. Hai người các đến bên bờ hồ trong trường ngồi tâm . lại phát bé này rất có khí chất.

      bé hỏi : 'lão sư, cảm thấy em đẹp ?'.

      Lục Yên Vân trả lời khẳng định đến 200%. 'Đẹp'.

      Vì thế cho biết: em ấy luôn bị các bé cùng tuổi hấp dẫn.

      Biết ý của bé nhưng lại lảng tránh khéo léo : cũng thực thích em, nhưng đây phải là tình .

      Thôi Minh cho biết: bé sinh ra có cha. Lúc lại bị cậu ruột là đồng tính luyến ái quấy rối tình dục, sau này mẹ mới phát giúp thoát khỏi cảnh đó. cũng từng thích nam sinh nhưng sau này phát nguyên lai tên đó lại là hoa hoa công tử. Cũng từ đó niềm tin của vào nam nhân còn. Sau này chuyển trường thấy Lục Yên Vân đối với học sinh rất là quan tâm nên liền sinh ra cảm giác ái mộ.

      nhớ đến trước kia có nghe buổi tọa đàm về tâm lí học, có giảng về đồng tính luyến ái cũng có tri thức.

      Căn cứ vào kết quả điều tra và trị liệu, có thể chuyên sâu vào trong ý thức và bản năng con người có ước chừng 87% nam giới và 67% nữ giới ở tuổi 12 từng bị xâm phạm. Qua kết quả điều tra những việc này cùng với việc trở thành đồng tính luyến ái có liên quan.

      Đối với nữ giới mà , nam nhân xâm phạm các có thể là hàng xóm, cha, trai, cậu, chú hoặc người nhà của bạn bè. Những người này thường là những người mà các nạn nhân tin tưởng, khi nạn nhân bị những người này xâm hại các ấy mất hết tín nhiệm vào những nam nhân . Và đương nhiên các ấy cũng oán hận và chán gét những người này. Vì để bảo vệ chính mình, nạn nhân đem những người này gạt khỏi thế giới của mình, và bào giờ đặt niềm tin vào họ nữa. Nhưng chúng ta đều biết, việc nữ giới luôn cần được bảo vệ. Trong khi đó các nạn nhân có nam giới bảo vệ các sinh ra bản năng tự bảo vệ mình, đồng thời trong tâm trí họ cũng chuyển hướng giới tính, nếu có nhận thức về việc đồng tính bên trong các liền đồng dạng khuynh hướng, như vậy thực dễ hiểu vì tại sao các ấy lại người cùng giới.

      Cũng có số nữ giới tuy có trãi qua việc bị xâm hại nhưng các nàng lại trãi qua đả kích lớn về mặt tình cảm, điều này dẫn đến các nàng có suy nghĩ về nam nhân đều là động vật đáng tin tưởng. Ví dụ như khi ở nhà cha say sỉn về nhà liền đánh đập mẹ , hoặc trong chuyện tình cảm các bị nam nhân mình vứt bỏ. những nhân tố đó đều dẫn đến tâm lí các nàng sinh ra cảm giác đồng tính luyến ái.

      Bọn chuyện lâu, thời gian cứ trôi qua đến khi trời dần chuyển tối lúc nào cũng hay. Trong khi chuyện hai người bên dưới hồn nhiên cười đùa nhưng lại biết lầu luôn có bóng dáng đứng phía sau cửa sổ lẳng lặng quan sát bọn họ.

      Tại sao lại cười vui vẻ đến như vậy? Trong lòng Khoát Thư Lượng dâng lên từng đợt ghen tị. Ghen tị giống như độc xà ở trong lòng cắn miếng thịt, rót vào đó nọc độc theo nhịp tim lần nảy lên lại khiến nọc độc ấy chuyển đến mọi ngóc ngách cơ thể .

      Đến khi cùng Thôi Minh tạm biệt liền muốn tìm Thư Lượng. Thời gian ra về lâu nên trong phòng học còn bóng dáng ai, tính gọi điện thoại nhưng phát túi sách của người kia còn tại trường học.Đúng lúc này bảo tiểu của gọi điện tới : biết vì sao Thư Lượng lại muốn tự mình về.

      Về nhà, tìm nữa ngày mới phát Thư Lượng ở trong phòng bếp thào chuyện mình, thấy đem cà rốt ra bầm bầm cắt cắt như tiết hận cái gì đó.

      "Làm sao vậy?" có chút lo lắng, lại có chút sợ hãi, lẻ là phát bệnh ?

      ngừng chút, dường như để ý đến nên có chút rối rắm, cuối cùng có chút nghẹn ngào " được chuyện với người đó."

      "Ai?" nhất thời phản ứng kịp.

      "Chính là cái người vừa cùng chuyện với ."

      "Nha....." Ha ha, ra tiểu gia hỏa này ghen tị.

      " ấy cũng là học trò của tôi."

      " được chuyện với ta."

      " bé là nữ hài tử."

      " được chuyện với ta."

      "Tùy cậu." xoay người khỏi phòng bếp, thèm để ý tới . Hôm nay muốn mệt chết, đau mà còn tinh lực để cùng cậu đôi co.

      Ngày hôm sau nghe được tin tức của Thôi Minh, liền hướng ánh mắt sang nhìn Thư Lượng, rốt cuộc làm gì Thôi Minh vậy?

      Buổi tối, Thư Lượng ngoan ngoãn rót cho ly trà, nhưng tư thế ngồi sofa giống như thẩm vấn phạm nhân, khẩu khí chuyện cũng rất cường ngạnh.

      " cần nghĩ đến ta, tôi muốn đem ấy đuổi ."

      "Cậu!" bị câu của cậu làm cho nghẹn khí.

      Vì thế liền gọi điện thoại hỏi Trần Mặc, ta cho biết, Thư Lượng suốt đêm gọi điện cho ta muốn ta đem Thôi Minh đuổi , bằng cậu ta giết ấy. có biện pháp, Trần Mặc đành phải sử dụng quan hệ và tài lực cho Thôi gia ít tiền, tìm cho Thôi Minh trường học tốt. Suốt đêm bận rộn đến tối mắt tối mũi để sắp xếp, cho dù Thôi Minh ngàn lần đồng ý nhưng ấy vì gia tộc nên cũng chỉ đành nghe theo.

      Coi như giải thích nhưng lại giống như là tìm lý do, Thư Lượng đoạt lấy điện thoại tay , bất an đối mặt với rống lên "Chẳng lẻ muốn tôi làm ra chuyện càng đáng sợ hơn hả?" Vẻ mặt của như : vì , muốn giết người cũng nháy mắt.

      Đối với thái độ độc chiếm đến đáng sợ của khiến trong lòng dân lên trận bất an. cần kích động, cần kích động, chính là giáo viên của , ngừng an ủi tâm lí chính mình.

      "Cậu đây là uy hiếp tôi sao?" tức giận đứng lên, giọng vang lên so với vừa rồi vang dội hơn. ngoài dự liệu, trong mắt dân lên chút hoảng hốt.

      Nhưng mà, chỉ thấy nước mắt theo gương mặt tuấn lãng của cậu lăn xuống, nhìn đến đây tâm khỏi đau nhói.

      Ai.......

      Nghe được thở dài, ngược lại lên tiếng khóc lớn lên, nhìn Thư Lượng ngồi dưới đất khóc thành tiếng, bộ dáng cùng với tiểu hài tử có cái gì khác nhau đâu. khỏi buồn cười.
      qua khẽ vuốt đầu của , an ủi, dung túng ôm vào trong lòng, lát sau, mới nhàng mà đẩy ra.

      Ánh mắt của vẫn nhìn thẳng xuống sàn nhà, gương mặt tuấn mĩ vẫn là bộ Băng Băng vẻ mặt, mặt lộ ra hai hàng lệ, bất qua hai bên má lại xuất vết đỏ đỏ khả nghi.

      Chẳng lẻ là đỏ mặt sao?

      Phát kinh người này là , khiến trong lòng lại lần nữa vì hành động đáng này của cậu làm cho cảm động.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      bá đạo quá.
      ThiênMinh thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :