1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hắc bá tước vui vẻ - Mễ Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.2

      Ban đêm, đến lúc Ưng Tư Lạc mở hội nghị trực tuyến(chat webcam) với phụ tá công ty ở phòng sách; Tề Vân Vân thấy bận rộn, yên lặng ở trong phòng xem tivi.

      ghé vào giường, lúc sắp sửa ngủ quên, bên ngoài phòng bỗng có người tới gõ cửa...

      "Cốc, cốc."

      xuống giường tới cửa, cửa vừa mở thấy là Ưng Tiểu Kỳ, ấy ôm đống chocolate qua, hỏi: "Đây là em mua,muốn vào trong phòng em hay , chúng ta cùng ăn?"

      "Được được! Tôi thích nhất chocolate đó" Tề Vân Vân rất sẵn lòng, cứ buồn bực mãi ở trong phòng, quen chút nào.

      Hai định cùng tới phòng Ưng Tiểu Kỳ, trước lúc vào phòng, Tề Vân Vân quên hỏi ấy: "Bên trong có cái gì dọa người chờ tôi chứ?"

      " có a, chị lớn, em hai mươi mốt tuổi rồi, làm sao còn có thể chơi những trò chơi trước kia chứ! Ưng Tiểu Kỳ mở cửa, bày ra phòng của ấy.

      Tề Vân Vân nhìn thoáng qua, trong phòng là sạch ngăn nắp tệ, nhưng phải trước: "Đừng gọi tôi là chị lớn, chúng ta bằng tuổi đó!"

      Ưng Tiểu Kỳ "Oa" tiếng." sao! Xem ra vận may của hai cũng tệ lắm, vớt được cây cỏ non xinh đẹp! "Vậy tôi kêu tên của nhé, Vân Vân."

      Tề Vân Vân thẳng thắn đồng ý, hai người vào phòng, ru rú ở ghế dài, vừa ăn chocolate vừa trò chuyện.

      Ưng Tiểu Kỳ hỏi vấn đề ấy cảm thấy hứng thú nhất: "Vân Vân, 'Tình hình' của với hai tới cùng là phát triển như thế nào rồi? Sao đột nhiên lại đến tìm ấy? "

      "Chuyện này tới dài dòng lắm, phải từ Bàn Cổ khai thiên trở về..." Tề Vân Vân nở nụ cười ranh mãnh, năm mười hết toàn bộ...

      Ưng Tiểu Kỳ nghe xong đập bàn ca ngợi; mà Tề Vân Vân cũng bất ngờ hỏi: "Đúng rồi, vì sao biệt danh của lại là hắc bá tước?"

      "Cái này... Phải từ rất lâu rất lâu trước kia tới." Ưng Tiểu Kỳ hạ giọng, vẻ mặt thần bí, nhảy xuống ghế dựa, tới cửa, mở cửa nghiêng người xem xem bên ngoài có người hay ... có người, cẩn thận khóa cửa lại, nghiêng người quay trở lại, chui vào ghế dựa."Vân Vân, tôi có thể cho biết, nhưng cũng đừng cho tôi nhé!"

      " đâu, mau."

      "Lúc tôi hai mươi tuổi, bởi vì khí chất tôn quý tầm thường, ở trường học lại nổi tiếng, bị bạn bè ấy đặt biệt hiệu 'Bá tước'. Về sau tôi tốt nghiệp đại học đương với Trác Kha Nhi, hai người đính hôn, Trác Kha Nhi lại bắt đầu sinh bệnh, bị bệnh đoạn thời gian rất dài sau đó qua đời, từ đó cả người tôi đều thay đổi, ấy từ chối quan hệ với bất kỳ người phụ nữ nào, nhóm bạn bè ấy lúc đó bèn bỏ thêm chữ 'Hắc' vào trong biệt hiệu giúp ấy, vì thế ấy biến thành hắc bá tước đó.

      "Nhưng tôi thấy, tại của biệt danh này có thể bỏ chữ hắc rồi, các người đương mà ~~ toàn bộ những điều này đều bởi vì mà biến thành khác biệt, tôi đợi sẵn làm em chồng rồi."

      "Còn lâu nữa! ấy còn chưa có cầu hôn tôi..." Tề Vân Vân chờ mong tới ngày đó, tuy phải tại, nhưng sẵn lòng chờ. lại ăn mảnh chocolate, hương vị trong ngọt mang chút đắng kia, tựa như mùi vị của tình .

      "Nhất định có!" Ưng Tiểu Kỳ bày ra vẻ mặt sớm đoán trước.

      Tề Vân Vân tươi cười thay thế cho trả lời.

      Các "Nhóm hội nghị " tiến hành suốt đến giờ sáng, hai người đều mệt mỏi, Tề Vân Vân mới trở lại phòng Ưng Tư Lạc.

      hành lang, gặp được Ưng Tư Lạc cũng vừa kết thúc hội nghị trực tuyến xong, rất tự nhiên vươn cánh tay ôm lấy cùng nhau trở về phòng.

      "Hội nghị của mở lâu." Tề Vân Vân oán giận nho .

      "Chỉ là truyền đạt chút mệnh lệnh xuống phía chủ quản cấp dưới ở Đài Loan mà thôi." Giọng điệu Ưng Tư Lạc mang theo chút qua loa, hoàn toàn nội dung cho , thực tế lần trước khi Đài Loan, chỉ thị thành lập chi nhánh công ty nhân viên chủ quản ở Đài Loan, muốn bọn họ đánh giá những công ty bảo hiểm chiếm lĩnh vùng Đài Loan, xem đâu là đối tượng hợp tác thuộc hàng lão luyện, có danh dự tốt đáng tin cậy.

      Hôm nay bọn họ đề xuất rất nhiều ý kiến, nhất trí tán thành công ty bảo hiểm Tề Thị.

      Vì thế ra lệnh, trước khi công ty chính thức kinh doanh phải làm ổn thỏa bảo hiểm vận tải đường thuỷ, vả lại quyết định giao toàn bộ bảo hiểm của tất cả chi nhánh công ty hải vận ngành vận tải đường thuỷ, ở Đài Loan đến các nơi thế giới cho công ty bảo hiểm Tề Thị thực , cũng chỉ thị nhóm người chủ quản phải chuẩn bị tốt tư liệu, đợi trở về Đài Loan, tự mình bàn bạc với Tề Thị.

      tính toán nhân viên bảo hiểm bàn bạc tốt nhất chính là... Tề Vân Vân, mặc dù chưa hề đề cập qua muốn hợp đồng bảo hiểm của , nhưng vốn dĩ với thực lực của Tề Thị là đủ để tiếp nhận bảo hiểm của .

      giao toàn quyền tiến hành cho , coi như là "Lễ gặp mặt" cho cha vợ tương lai, tha thiết xin ông để cho Vân Vân xin về hưu sớm, lòng , nhất định phải cưới .
      Last edited: 7/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.3(16+)

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      “A...!” “Chỉ thị” lâu như vậy, chắc ngài cũng rất mệt mỏi rồi! Có muốn thiếp qua hầu hạ ngài hay ? Tước gia." sử dụng ánh mắt dụ dỗ hớp hồn hỏi .

      tà tà liếc , nâng khóe môi lên, hôn cái, khàn khàn : " chờ."

      cười, luồn ra khỏi cái ôm của , chạy về phòng, cũng cười, nhanh đuổi theo; nhưng cửa vừa mở ra, lại biến mất. thấp thoáng nhìn thấy có bóng mờ dưới cửa, xem ra trốn ở phía sau cửa rồi. . .

      bình tĩnh như thường đóng cửa lại, quay ngược người níu chặt lấy , nhanh đến mức kịp trở tay, hôn lên miệng bướng bỉnh của , tay cũng có nhàn rỗi, từ từ cởi bỏ quần áo của , cởi ra toàn bộ vật cản; toàn thân nóng quá, giống như bốc cháy, bàn tay cũng bận rộn tháo cúc áo của . . .

      Hai người hôn nồng nhiệt suốt dọc đường lên đến giường, hai thân hình trần trụi lửa nóng trằn trọc gắt gao dựa sát vào nhau, da thịt mịn màng của bị lây nhiễm bởi sức nóng người ; ai mở miệng chuyện, mặc sức thăm dò, hôn khắp toàn thân , tuyết trắng non mềm, trái đào , vòng eo nhắn mềm mại, cấm địa trơn bóng xinh đẹp; thẹn thùng cắn ngón tay rên rỉ, đắm chìm ở bên trong an ủi trời đất quay cuồng của .

      nắm chắc thời cơ lấy lửa nóng rắn chắc lấp đầy , khiến hòa hợp thành thể với mình, nắm giữ khỏa mềm mại lay động trước ngực , hôn mạnh mẽ, từ từ xoay mình kéo dài giai đoạn chạy nước rút, dường như ở trong chỗ sâu mẫn cảm nhất có dòng điện kích thích kì diệu ràng. . .

      Hai tay nắm chặt gối đầu, tóc dài tán ra thành những gợn sóng gợi cảm, miệng phát ra những tiếng êm tai nhất đời, hoàn toàn thoải mái mở lòng, để cho tiến vào sâu trong lòng mình, tha thiết triền miên với . . .

      Đêm Venice lãng mạn vì bọn họ mà trở nên ngọt ngào, dòng điện tê dại giữa hai người cháy rồi lại cháy, tình càng ngây ngốc, càng điên cuồng, càng hoang dã, cũng càng thành thạo quen thuộc. . .

      ************

      tháng vội vã trôi qua, ngày về của Tề Vân Vân đến, nhưng vẫn cảm thấy tháng đủ, rất muốn được nhìn thấy , được nghe cả đời. . .

      Buổi sáng mười giờ, lưu luyến thu dọn hành lý, để Ưng Tư Lạc tiễn đến sân bay.

      "Ngoan ngoãn ở Đài Loan chờ ." Ưng Tư Lạc kéo hành lý của , nắm tay , theo đến cửa lối ra.

      "Em chờ." Mắt nóng quá, mười ngón gắt gao đan xen với , thực muốn buông ra.

      Mắt thấy toàn bộ người xếp hàng phía trước cửa ra đều hết, thể buông tay, vừa buông tay, nước mắt lại giống như vòi nước bị hỏng khóa, dần dần ra rồi lách tách lách tách hảy xuống.

      Ưng Tư Lạc buông hành lý ra, thân mật ôm lấy , cầm tay , lặng lẽ lấy ra cái nhẫn bạch kim nạm ngọc bích từ trong túi áo, đeo lên ngón áp úp của .

      " phải đợi quá lâu đâu. . ." Chờ xử lý tốt công việc ở Châu Âu, và công ty chi nhánh Đài Loan chuẩn bị tư liệu bảo hiểm xong, nhanh chóng bay đến bên cạnh .

      Tề Vân Vân kinh ngạc nhìn nhẫn ngọc óng ánh trong suốt."Đây là. . ."

      "Ba tháng trước khi Trung Quốc, mẹ cho , muốn tặng cho mình vừa ý, với điều kiện tiên quyết là. . . đó phải gả cho ."

      "Này xem như cầu hôn sao?"

      "Ừ, gả cho được ?" chọn thời gian ở ngay trước khi ra đến cửa , vẫn cần để cho có cơ hội .

      "Được, nhưng mà. . . Cha em muốn em nhận công ty của ông ấy. . . Em có thể gả xa như vậy sao?"

      "Đừng lo lắng, nghĩ xong phải chuyện với ông ấy như thế nào."

      " muốn như thế nào?" Hai mắt đẫm sương mù hỏi; đáng tiếc, thanh radio lại ngừng thúc giục hành khách đăng ký. . .

      “ Chờ Đài Loan, chẳng phải biết rồi sao?” đau lòng, thương tiếc lau nước mắt của , cúi đầu hôn , quan tâm an ủi , “ Chờ , nhớ ngoan ngoãn, đừng quấy phá.”

      “ Em rất ngoan rất ngoan....” đảm bảo với ngoan ngoãn.

      ! Đừng khóc giống như đứa trẻ.”

      khóc.” cau cái mũi đỏ bừng, lau mặt nước mắt xuống, cười cười : “ Tạm biệt, ông xã.”

      Ánh mắt nóng bỏng của Ưng Tư Lạc nhìn kỹ : Trái tim siết lại, thương thôi, gì lại ôm chặt , “ Em nhanh chóng được gặp lại thôi, bà xã.”

      Hai người ôm nhau rất lâu, nhưng mà thời gian lại đợi người, cuối cùng vẫn phải ra cửa.

      chậm rãi buông ra, kiên quyết, bình thản đến trước mặt hải quan, sau khi thông qua cửa, quay đầu lại phất tay với , đáy lòng tràn đầy nước mắt lưu luyến, nhưng để cho chúng chảy ra.

      Ưng Tư Lạc nhìn theo , mãi cho đến khi rốt cuộc nhìn thấy lẫn nhau nữa, vẫn đứng lặng ở đó, trái tim của trao cho , chắc chắn, lần sau trở lại, chính là vợ của , bao giờ thả nữa.

      *********

      Bảy ngày Tề Vân Vân ở lại Đài Loan, mới bảy ngày gặp Ưng Tư Lạc mà cả người gầy , làm việc càng có hiệu quả gì đáng , thường thường thấy điện thoại trong thời gian làm, thanh luôn luôn được ép rất thấp, giống cái gì đó rất bí mật, xong điện thoại lại vào toilet, sau khi xuất hai mắt đỏ hồng.

      ai biết chuyện gì xảy ra, đương sao? Khong có phát nửa kia.

      Bị khách hàng mắng sao? Công ty cũn g có nhận được điện thoại khiếu nại của ai.

      Tới cùng là xảy ra chuyện gì? Người điện thoại với ngừng rốt cuộc là ai?

      Thân là ông chủ Tề Vân Hải cũng phát con mình kỳ lạ, thành tích của chỉ ít ỏi, sau khi tan việc cũng đều nhốt mình ở trong phòng thấy người, người ở nhà dốc lòng làm bà chủ Lợi Nhược Thủy cũng phát con mình thay đổi......

      Buổi chiều chị lớn Tề Hinh Hinh ít khi ở nhà có lên đường, chị hai Tề San San cũng tan ca ở nhà, Lợi Nhược Thủy nấu bàn thức ăn ngon, cả nhà chờ liên hoan, Tề Vân Vân lại trốn trong phòng, lấy lý do “ con đói bụng” từ chối xuống lầu ăn cơm.

      Lợi Nhược Thủy tự mình lên lầu liếc trộm con mình làm gì lại chỉ thấy rời điện thoại tay, biết lặng lẽ cười cùng với ai, thầm xuống lầu, nghĩ thầm rằng con mình thay đổi rồi.

      “ Đứa con út này, tôi rất thất vọng với nó, giải sầu, lúc trở về cũng lại như cũ, thành tích xuống dốc khong phanh, so với lúc mới vừa vào công ty là cách biệt trời vực.” Tề Vân Hải ngồi ở vị trí chủ nhà, bưng bát lên, bới ngụm cơm ăn, trực tiếp lắc đầu thở dài.

      “ Con mình lớn rồi......” Lợi Nhược Thủy múc nước canh cho chồng, lòng dạ đoán có thể con mình đương! Triệu chứng rất giống.

      “ Con thấy nhất định là em có bạn trai, nhưng mà kỳ lạ là sao em ấy dẫn ta đến cho chúng ta xem mặt.” Chị lớn Tề Hinh Hinh gắp đồ ăn để ở cơm, cũng dạt dào cảm xúc .

      Chị hai Tề San Sân từ từ ăn ngụm cơm, lại phối với ngụm thịt bò xào cải bó xôi cát trà sở trường của mẹ, trong đầu vẫn luôn có ý nghĩ, ngại ra để mọi người trong nhà tham khảo chút, dù sao tất cả mọi người đều quan tâm tới em .

      “ Con nghĩ....... Đối tượng đương của em .... Nhất định là ở nước ngoài...... thường xuyên trở về.......Cho nên...... Mới có mang về cho mọi người........ Xem qua......Con đoán......Người đó tên là Ưng Tư Lạc...... Con từng làm đầu bếp cho ta.....Từng nhìn thấy ta......Cái người đàn ông đó......Rất mê người......Có lẽ em rất.... ta....Nhưng đây chỉ là là.......Trực giác cá nhân của con thôi!” Chị hai giữ chuyện giúp em trộm quần áo phục vụ, từ khi sau kiện đó, ba ngày em có về nhà, mặc dù bề ngoài công tác, nhưng có cảm giác, em với người tên Ưng Tư Lạc kia vẫn luôn dính với nhau, tuy rằng bản thân chưa hề có kinh nghiệm đương, nhưng mà có trực giác như vậy.
      Last edited by a moderator: 9/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.4

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      "Ưng Tư Lạc?!" Tề Vân Hải thiếu chút nữa bị cơm làm nghẹn." có khả năng đó!" Đúng là Vân Vân từng đề cập qua muốn bàn bạc hợp đồng bảo hiểm với ta, nhưng con bé chưa hề nó có quen biết với ta."

      "Luôn luôn...Có nguyên nhân...chúng ta biết...!" Chị hai suy xét . .

      "Có phải là vì cha vẫn luôn muốn sau này em tiếp quản công ty, cho nên em ấy mới dám nhắc đến chuyện nó có bạn trai hay ? chừng đều bí mật bàn tới việc kết hôn rồi, chỉ là con bé hao tổn tâm trí, biết là muốn lựa chọn ông xã, hay là muốn chăm lo cho công ty, cho nên mới càng dám ra." Tề Hinh Hinh mạnh dạn suy đoán.

      "Bình thường con út là người rất có tinh thần trách nhiệm, điều này tôi cũng biết..." Tề Vân Hải đặt chiếc đũa xuống, trao đổi ánh mắt với Lợi Nhược Thủy, suy nghĩ về vấn đề này, ánh mắt sáng như đuốc xẹt qua hai đứa con ngồi trước mặt mình.

      "Con làm tiếp viên hàng rất an nhàn, đừng bảo con làm bảo hiểm." Chị lớn đánh đòn phủ đầu .

      "Cha ...Con chỉ biết nấu ăn..." Chị hai cũng sợ cha kêu nhận trách nhiệm .

      "Chậc! Cha của mấy đứa cũng phải lão già ngoan cố, có hiểu lí lẽ như vậy sao? Các con có việc làm mình thích, cha có thể miễn cưỡng, nếu như con út có đối tượng tốt, cha gả ! Con lớn rồi giữ mãi được, giữ qua giữ lại có khi lại thành kẻ thù." Tề Vân Hải rất ràng, *******************, từ trước đến nay ông còn chưa có suy xét đến việc hôn nhân của con mình, nhưng nếu có đối tượng tốt, ông cũng thể làm hại cả đời con mình, đương nhiên trong việc này nguyện vọng của con vẫn là hết.

      "Cha, vậy công việc của cha tương lai người nào thừa kế?" Chị lớn tò mò hỏi.

      "Nếu con út thực lập gia đình, vậy bản thân cha tiếp tục làm, Vương Vĩnh Khánh người ta cũng tới 80 mới về hưu, tại cha còn trẻ hơn ông ta nhiều!" Tề Vân Hải mới xong, Tề Vân Vân đột ngột xuất ở cửa phòng ăn, mọi người đều giật mình nhìn về phía .

      Gương mặt nhợt nhạt của Tề Vân Vân lộ ra nụ cười ngọt ngào, vốn tâm tình rất u ám, ăn ngon, nhưng vừa rồi lúc chuyện điện thoại với Ưng Tư Lạc ở trong phòng, ở sân bay, chuẩn bị xuất phát đến Đài Loan, sáng sớm ngày mai tới thẳng Đào Viên, lúc này tâm tình của mới trở nên thông suốt, thoát được nỗi khổ tương tư, rất nhớ , nhớ đến mức tương tư treo ruột, làm chuyện gì cũng đều uể oải, cạn sạch sức lực.

      May mắn lập tức bay đến bên cạnh , tâm tình của cũng theo đó mà tốt trở lại. tại lại cảm thấy thèm ăn, định xuống lầu xem có cái gì ngon ăn , ai biết vừa tới của nhà ăn nghe được mọi người về , lập tức trốn nghe.

      nghĩ tới cha chấp nhận để , còn chị hai mặc dù bình thường động tác hơi chậm chút, ngược lại suy nghĩ lại hết sức nhạy cảm, vậy mà lại nhìn thấu tình của với Ưng Tư Lạc; chị lớn cũng rất hiểu , biết sợ hãi cha phản đối lấy chồng, sợ công ty có ai tiếp nhận, đáy lòng lại muốn gả, mấy ngày nay trôi qua trong dày vò.

      “ Cha, lời đó có thể coi là !” vào phòng ăn, ngồi xuống vị trí của mình.

      “ Con bé này, con vẫn còn chưa , có phải con thực muốn gả cho người ta hay ?” Tề Vân Hải thấp giọng hỏi, mọi người trong nhà đều nín thở theo, chờ câu trả lời của .

      “ Ừm....... ấy tự mình đến chào hỏi cha... ấy chính là Ưng Tư Lạc, ba năm trước đây chúng con quen biết ở Venice, ngày mai ấy tới Đài Loan.”

      Bỗng nhiên mọi người trong nhà ngơ ngác, hốc mắt hơi hồng, vui sướng và buồn phiền đến cùng lúc, nhịn được đồng thanh : “ Con út muốn gả ra khỏi nhà này rồi.”

      Bản thân Tề Vân Vân cũng khó tưởng tượng có ngày mình phải rời khỏi căn nhà mà sinh hoạt suốt 21 năm này, lấy chồng xa ở Venice...Nhìn tất cả mọi người sắp khóc, cố gắng hòa giải: “ Tương lai mọi người qua Venice tìm con, con có thể làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí! chơi lễ hội hóa rang rất vui đó.”

      “ Con bé này.” Tề Vân Hải lén lau nước mắt khóe mắt, ra lệnh tiếng: “ Cha đợi cậu ấy đến. tại, ăn cơm.......”

      “ Vâng.” Tề Vân Vân múc chén cơm lớn, vui sướng ăn tối cùng với người nhà.

      Trong bữa ăn tất cả mọi người đều hỏi, về Ưng Tư Lạc và biệt danh hắc bá tước này, cũng rất thích ý giới thiệu trước về cuộ đời cho mọi người nghe, để cho mọi người trong nhà “ Chuẩn bị bài” trước, để tránh ngày mai bỡ ngỡ lúc gặp mặt nhau.

      Giờ phút này tâm tình của trái ngược với nặng nề mấy ngày nay, hoàn toàn trở nên thoải mái, chỉ lòng hy vọng ngày mai nhanh đến.

      Rất nhanh, buổi sáng hôm sau Ưng Tư Lạc tới Đài Loan rồi.

      Đội hình đón máy bay của nhà họ Tề tương đối hoành tráng, ông bà Tề với chị lớn đều theo Tề Vân Vân đến sân bay, mọi ngườ trong nhà đều muốn thấy tận mắt bộ mặt của , chỉ có chị hai Tề San San ở lại trong nhà chuẩn bị tiệc rượu.

      “ Bác trai, bác , chị lớn, làm sao có thể biết xấu hổ để người lớn từ xa ở Đài Loan tới tận đây đón cháu như thế này?” Ưng Tư Lạc thể lễ phép đặc biệt với người thân, chia nhau chào hỏi với mọi người.

      “ Đừng như vậy, cứ đến ở lại trong nhà ! Đừng đặt khách sạn, trong nhà vẫn còn phòng.” Tề Vân Hải thân thiện mời, dù sao cũng là con rể tương lai, làm quen chút sao được?

      Ưng Tư Lạc lập tức đồng ý, “ Người nhà” vui mừng về nhà.

      Vào lúc trưa, chị hai Tề San San làm thức ăn ngon tiếp đãi, Ưng Tư Lạc trực tiếp khen ngợi thức ăn rất ngon: “ Đây là đồ ăn Trung Quốc tuyệt nhất tôi từng nếm qua, thể tưởng được chị hai lại nấu ăn giỏi như vậy.”

      Chị hai Tề San San rất vui vẻ, Tề Vân Vân lại lấp tức tuyên bố với : “ Này! Em cũng biết nấu ăn đâu! Đến tận bây giờ ngay cả cải trắng với bắp cải em cũng đều phân biệt ràng được.”

      “ Chỗ nào cần ăn nấu ăn, trong nhà có đầu bếp.” Ưng Tư Lạc thấp giọng , nhéo gương mặt .

      Mỗi người đều nhìn phương thức “ Trao đổi” thú vị của hai người ở trong mắt, nhất là Lợi Nhược Thủy, bà rất vừa lòng đối với con rể này, “ Đứa con út này của tôi, từ thông minh, nhưng khuyết điểm cũng đặc biệt nhiều, chuyện lại rất thẳng thắn bỏ qua cho ai, cháu nên thông cảm nhiều chút.”

      “ Cháu làm vậy.” Ưng Tư Lạc đúng là dựa theo tình hình thực tế để trả lời.

      “ Em thẳng thắn buông tha cho ai lúc nào? Cái đó phải gọi là khéo léo hiểu lòng người đó!” Tề Vân Vân dựng râu trừng mắt với , Ưng Tư Lạc phản bác được, mọi người trong nhà đều bị biểu của cặp tình nhân bọn họ chọc nở nụ cười.

      Tề Vân Hải nhìn thấy con út của mình lại khôi phục tính tình hoạt bát như trước, cũng cảm thấy an ủi.

      Tất cả mọi người vui vẻ ăn xong đồ ăn Trung Quốc, từng người đều rất có ăn ý tự mình trở về phòng, Tề Vân Vân cũng đưa Ưng Tư Lạc vào phòng khách... Vừa vào tới cửa, hai người vội vàng ôm lấy nhau, ôm chặt, ôm rất lâu, hai bên đều có cách gì buông nhau ra.....

      rất nhớ em, bé con.”

      “ Em cũng rất nhớ ...” Bọn họ tìm đến khóe môi lẫn nhau, vuốt ve, hôn nồng nhiệt, để cho tất cả thương đều được lấp đầy ở trong nụ hôn.

      có đồ cho em.” ôm đến trước vali hành lí của , nghiêng người mở ra, lấy ra phần văn kiện đóng gói đầy đủ, để tay .

      “ Đây là cái gì?” Tề Vân Vân mở ra xem.

      “ Tư liệu để cho em đảm nhận bảo hiểm của công ty.”

      “ Vì sao? Em chưa hề tới chuyện bảo hiểm với mà!” Tè Vân Vân rất kinh ngạc.

      “ Chính là vì em có đề cập tới, mới càng nên làm vì em.” Ưng Tư Lạc giơ tay lên lưng vuốt má của .

      “ Em hiểu......” ngơ ngác hỏi.

      “ Em phải xin về hưu sớm, chẳng lẽ em muốn lập chút thành tích rồi mới vinh quang về hưu sao?” nở nụ cười dịu dàng.

      “ Oa! nghĩ chu đáo, vượt quá tưởng tượng của em luôn! Em rất vui vẻ đó! Nhất định cha cũng vui vẻ theo.” ôm vừa vừa nhảy.

      “ Vui vẻ là được, mục đích của đời người, phải là muốn được sống vui vẻ sao?” thích nhất là khiến cho tươi cười tràn ngập sức sống với .

      “ Có ở đây, cả đời này em đều có thể vui vẻ, từ nay về sau phải thay đổi biệt danh , kêu là ‘ Hắc bá tước vui vẻ’.” vui vẻ hôn môi .

      “ Biệt danh này...... thích.” ôm lấy , hôn ở trong nụ cười, hai trái tim gắn bó thân mật, có được lẫn nhau là chuyện hạnh phúc nhất đời rồi.

      Giờ phút này bọn họ chỉ nghĩ muốn cùng nhau ôm ấp, hôn moi, thể tương tư triền miên, tình bất tận của mình
      Last edited by a moderator: 9/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Phần kết.

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Venice, hai năm sau.

      Lại đến lễ hội hóa trang Carnival mỗi năm lần, năm nay nhà họ Ưng đặc biệt náo nhiệt, Ưng Tư Lạc mời cha vợ mẹ cùng với hai chị vợ đến Venice chơi, cộng thêm Ưng Tiểu Kỳ thiết kế mặt nạ đặc biệt cho riêng từng người, tất cả mọi người đều nhiệt tình tham gia vũ hội ở trong đại sảnh nhà họ Ưng, vô cùng vui vẻ hài lòng.

      "Vẽ xong chưa, bà xã?" Ưng Tư Lạc đội mặt nạ Vua Sư Tử, người mặc áo choàng màu vàng, tiến vào phòng ngủ chính thúc giục bà xã vẫn còn vẽ màu lên mặt.

      "Sắp xong rồi..." Tề Vân Vân trực tiếp vẽ nguệch ngoạc ở mặt mình, vẽ thành bộ mặt hề, mới tạm rời chỗ tìm cho mình bộ quần áo hề màu sắc rực rỡ mới may, nhưng mà trái bóng nhô lên bụng côkia cũng phải là bóng hơi, mà là “ Bóng thực hàng giá , có thai tám tháng rồi.

      thu dọn son màu đỏ thẫm, cái miệng rộng đỏ choét cười với ông xã, “ thôi!”

      Ưng Tư Lạc cẩn thận nâng dậy, tha thiết dặn dò, “ Dưới lầu có rất nhiều người, cũng đừng để người ta đụng vào, cẩn thận che chở cho em.”

      “ Em biết rồi.” Trái tim Tề Vân Vân ấm áp, ông xã này quả thực là siêu cấp đáng khen, rất thương , , cũng chờ mong bé cưng trong bụng bình an ra đời như .

      Hai người xuống lầu, cùng nhau nhảy điệu Walts nhàng, nhảy nhảy, bọn họ bất ngờ gặp được chị lớn Tề Hinh Hinh đọi mặt nạ nữ vương, nhảy cùng người đội nón đeo mặt nạ Peter Pan.

      “ Chị lớn chị nắm được bao nhiêu đôi tay rồi?” Tề Vân Vân nhếch miệng cười, “ám hiệu”.

      “ Sắp được mười đôi rồi!” Chị cười lên, bước nhảy tuyệt đẹp.

      “ Hiệu quả tệ chứ?”

      “ Đặc biệt tốt!”

      “ Ha ha, em mà!” Tề Vân Vân nhảy với Ưng Tư Lạc, lại gặp được chị hai đeo mặt nạ lông chim thủ công tinh xảo, Tề Vân Vân lại hỏi: “ Chị hai, hiệu quả như thế nào?”

      “ Rất được... Vo cùng.......” Chị hai chuyện chậm, còn chưa xong, bạn nhảy của chị mang xoay mình về phía xa....

      “ Vì sao lại hỏi hai chị như vậy?” Ưng Tư Lạc nghe .

      “ Còn phải là do cha mẹ của em ban tặng sao, cái này có thể xem như căn bẹnh di truyền gia tộc đó! Ba chị em chúng em mỗi người ángoảnh mặt về phía cha mẹ đội mặt nạ Chuột Mickey cùng nhảy cách đó xa nhìn lại, cười cho ông xã của : “ Đây là nguyên nhân vì sao lúc trước em tới Venice tham gia lễ hội hóa trang đó!”

      “ Là để gom đủ 100 cái bắt tay của phái nam sao? phải chứ! Để xem ~~ nhớ ra rồi, lúc đó em là đến thu gom tình nhân mà.” Ưng Tư Lạc đột nhiên nhớ ra chuyện cũ, hoài nghi hỏi.

      “ Hả à! Làm sao còn nhớ ?” Tề Vân Vân hề dự đoán được có ngày bị tóm.

      “ Đừng khảo nhiệm trí nhớ ông xã của em.” Ưng Tư Lạc hừ hừ cười.

      “ Được rồi, được rồi! Đó là lung tung thôi! Nguyên nhân , tất cả đều phải trách chai sữa ong chúa.... Chuyện xưa đều bắt đầu từ đó......” Tề Vân Vân kể lại tỉ mỉ cuộc gặp gỡ bất ngờ của cha mẹ hai mươi mấy năm trước, dẫn đến việc tất cả các nhà họ Tề đều chịu nguyền rủa.

      Ưng Tư Lạc hiểu được rồi, “ Vì thế em muốn các ấy cũng đến để thu gom tay của phái nam.”

      “ Đúng đó! Trước kia lúc em mời các chị ấy cùng nhau đến lễ hội hóa trang các chị ấy đều chịu, tại cảm nhận được hiệu quả chữa bệnh còn em à!

      thu gom hoàn tất, nhưng lại lao vào người tốt như ông xã, hi vọng hai chị cũng có thể từ trong niềm vui ‘ Thu gom’ này tìm được hạnh phúc thực

      “ Hi vọng như vậy.” xoa xoa má của .

      bướng bỉnh nhấc mặt nạ Vua Sư Tử của lên, cố ý dùng cái miệng đôi đầy son môi đỏ thẫm của in lên môi , cũng vui vẻ để làm càn, hai người ôm nhau cười........

      Trong biệt thư vũ hội náo nhiệt liên tục tiến hành, kiến trúc thế kỷ trung cổ lộng lẫy xa hoa khiến người ta say mê, kênh đào phóng ra pháo hoa sáng lạn cao, chiếu sáng cả phạm vi thành phố Venice này, cũng khiến cho tất cả mọi người vui vẻ hòa vao trong bầu khí tốt đẹp này, mặc sức tươi cười (Hết)

      ************
      Last edited by a moderator: 9/5/16

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :