1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu – Tứ Dực (update c111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Tiểu Ngọc Nhi
      Beta: yunafr
      Chương 37 : ai có thể tổn thương nàng 3


      Lo lắng thấp thỏm lo lắng bước ra cửa sương phòng, còn chưa đến cửa cầu thang nhìn thấy dưới lầu, phía đông, bên cạnh bàn có thân ảnh bắt mắt màu vàng kim, mặt nạ tản mát ra kim quang lúc lúc , khóe môi vi câu( khẽ nhếch), chứa đựng nụ cười xấu xa, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vị trí hai người lầu.

      Vào lúc này khách tính là quá nhiều, dưới mắt lực chú ý của bọn họ đều bị Như Ngọc nương đứng đầu bài ở "Ôn nhu hương" với tiếng đàn tuyệt vời hấp dẫn, nghe như si như say . Duy chỉ có , túy ông chi ý bất tại tửu ( hình như là say ko phải tại rượu????), đối với tiếng đàn tuyệt vời quan tâm lắm.

      Khóe mắt sắc bén nhìn đến giai nhân khuynh thành quần lụa mỏng khói màu hồng trước mắt lập tức sáng ngời, hai lời, lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai"Vụt" đứng dậy, nghênh đón, vô cùng khoa trương lớn giọng hô, "Ai nha, tiểu Thuần Thuần, đào khí, ngày mai phải làm Thập Tam vương phi rồi, còn tới nơi đây chạy loạn, thiếu chút nữa đem ta đây đường đường Thập Tam vương gia coi ra gì (Dan: cũng có thể là ko sợ ảnh á)."

      Trời ạ, người này vớ vẫn kêu la cái gì? Có tật xấu à? thấy nàng dùng tay áo che che giấu giấu chỉ sợ người nhận ra sao? tốt hơn, thanh hoàn toàn lấn át tiếng đàn, thành công đem ánh mắt của mọi người nhanh chóng chuyển dời đến người bọn họ.

      muốn xuống cầu thang Mộc Thuần Thuần nghe phía dưới kêu la chuyện, da đầu trận trận tê dại, tâm hoảng hốt chân trái giẫm hụt, khi nàng cho là mình muốn nhếch nhác vạn phần từ cầu thang lăn xuống lúc này đôi bàn tay trầm ổn mà có lực ôm eo thon thả của nàng, sau đó thân thể đột nhiên bay lên trời, vững vàng xuống mặt đất dưới lầu.

      "Xem ra vương phi của ta hưng phấn quá đấy, nhìn thấy Bổn vương ngay cả đứng cũng yên." Nam nhân mặt cười xấu xa, mắt nhìn chằm chằm nàng, chuyện mang theo cỗ bĩ khí, hai tay vòng ở eo nàng chút nào có ý thả ra.

      Tiếng đàn tự nhiên mà dừng. Có người bắt đầu bàn luận xôn xao.

      ——" chính là Thập Tam vương gia? Thế nào lại mang cái mặt nạ à?"

      ——"Oa, mau nhìn, Đô thành đệ nhất mỹ nhân, dáng dấp xinh đẹp. . . . . ."

      ——" ra là tin đồn là , Mộc tiểu thư muốn làm Thập tam vương phi rồi, nhưng mà bọn họ thế nào xuất tại nơi này?"

      ——"Bọn họ nhìn qua ân ái, ấp ấp ôm ôm , chút cũng tị hiềm."

      "Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" Chung quanh thanh khe khẽ ngừng truyền vào hai lỗ tai Mộc Thuần Thuần, bận tâm đến thân phận của , nàng đè thấp giọng ghé vào lỗ tai giọng hỏi, lại nhìn thấy hai người giờ phút này dán quá đỗi ( dính nhau ko khe hở), lỗ tai lập tức đỏ lên, "Nhanh lên chút buông ta ra."

      "Nàng cái gì? Ta nghe ràng lắm." Nam nhân cố ý giả bộ điếc, lảng ra chuyện khác, môi mỏng khẽ đến gần bên tai của nàng, lấy lượng đồng dạng đáp lại nàng.

      hơi lạnh môi mỏng dừng lại ở viền tai nàng xẹt qua, hơi thở ấm áp phả ở chung quanh cổ nhẵn nhụi trắng nõn, khỏi làm nội tâm của nàng phanh phanh nhảy loạn, gương mặt nóng hừng hực, giống như quả đào chín . Tầm mắt của vẫn nhìn chằm chằm vào gương mặt của nàng, hại nàng dám ngẩng đầu nhìn thẳng .

      "Biện Dục, đừng làm rộn nhiều người nhìn như vậy, nhanh lên chút buông ta ra." Dưới tình thế cấp bách, nàng nhịn được thẳng kêu tục danh của .

      "Gọi ta Dục, ta liền thả nàng ra, " câu kia mang theo giọng điềm điềm "Biện dục" làm cho trái tim nam nhân nóng lên, lòng nhất thời hòa tan, khóe môi tự động theo vểnh lên, ánh mắt thâm thúy chợt lóe, trong đầu lại dâng lên ý niệm trêu chọc nàng tà ác.

      Thấy con mắt hạnh trừng trừng nàng, gương mặt nhẹn hồng, cực kỳ tức giận lại thể phát tác ra, bộ dáng cực đáng , liền buồn cười, đột nhiên phát , trêu chọc nàng là chuyện thú vị vô cùng.

      "Ngươi. . . . . ." là vô lại cực kì.

      Mộc Thuần Thuần nhìn tầm mắt nóng rực lẫn dâm uy của , trong lòng thầm mắng vừa thông suốt, từ trong kẽ răng chậm rãi khạc ra chữ, "Dục ——" liền thấy người nam nhân kia hài lòng nhếch miệng, sau đó cảm thấy tay đặt tại eo thon dần buông, nàng lập tức tránh ra, nhân tiện cùi chỏ thầm hướng bụng thụt cái, đau đến mày kiếm nhíu chặt, kêu rên ra tiếng.

      Hoan hô, hòa nhau ván đẹp, đừng tưởng rằng nàng là dễ khi dễ nha, hừ. Mộc Thuần Thuần hướng đưa ra cái nụ cười thắng lợi lại mang ít khiêu khích, dương dương đắc ý, gò má hồng thuận tràn đầy thần thái kiều mị động lòng người.

      là Thập Tam vương gia biến mất sau mười năm sau lại lộ diện , là khí phụ hai lần bị bỏ đệ nhất mỹ nhân Đô thành, hai người bọn họ lại ở thanh lâu khanh khanh ta ta, để người thấy khỏi hiếu kì lẫn hâm mộ.
      Chương 38: ai có thể tổn thương nàng 4
      Mộc Thuần Thuần mới đánh vào bụng , chính nàng cũng suy nghĩ tốt, chỉ là chút xung động liền đụng tới. Nhưng vẻ mặt rất là thống khổ, phân nửa ngũ quan lộ ở phía ngoài bên trái chặt vặn vẹo, chau mày, để tay ở bụng nàng mới vừa rồi đụng qua, tội nghiệp nhìn nàng cái "Đầu sỏ gây nên" này .

      "Nàng muốn mưu sát phu quân à? Cái gì nữ nhân này sức lớn như vậy." Cái miệng của khẽ trương khẽ hợp, ngập ngừng , bài ra vẻ mặt uất ức.

      Nghe được hai chữ "phu quân", Mộc Thuần Thuần mặt đỏ lên, lại nghe đến bên cạnh có người thầm cười trộm, nàng rất khách khí trợn mắt nhìnqua, Phượng nương lập tức thu hồi biểu tình cười trộm, hướng nàng làm động tác chớ có lên tiếng .

      "Người nào, ai ta muốn gả cho ngươi hả ?" Từ đầu đến cuối, nàng chưa bao giờ đáp ứng cửa hôn này, cũng muốn làm cái gì Thập tam vương phi, nếu phải có lỗi với , nàng mới mặc định đoạt. Những tin tức kia đều là thả ra ngoài , nàng chỉ dạ, có phản đối mà thôi.

      Nàng, có tư cách phản đối.

      "Nàng cái gì? !" Nam nhân mang mặt nạ từng bước tiến tới gần, trong lời mang theo mơ hồ tức giận, rất nhanh lửa giận kia lại nhanh chóng biến mất, thay khinh phù nụ cười, "Thuần nhi, đừng quên, nàng là người của Bổn vương, đời này đều chỉ là Thập tam vương phi của Biện Dục ta ." Mắt nhìn nàng, thanh lại được rất lớn tiếng, giống như là cố ý cho mọi người nghe.

      Nghe vậy, mọi người xôn xao, trách được Mộc Thuần Thuần lấy tốc độ như tia chớp liên lụy Thập Tam vương gia, ra là sau lưng cất dấu chuyện như vậy, nhất định là nàng lợi dụng Mỹ Nhân Kế cố ý câu dẫn Thập Tam vương gia, nghĩ phất lên làm Phượng Hoàng, nếu lấy nàng loại khí phụ này hai lần bị bỏ, sao có thể dễ dàng gả vào vương phủ?

      Mặc dù đối phương phải thu hút, có quyền lại có thế lực Thập Tam vương gia, nhưng dầu gì cũng là Vương gia.

      Bởi vì câu của , rất nhiều ánh mắt khi dễ cùng khinh thường hướng Mộc Thuần Thuần bắn qua, loại tình cảnh này nàng sớm gặp qua, hơn nữa chỉ lần, cho nên cũng thèm để ý, chẳng qua là nhàn nhạt mà cười cười, phản bác cũng cải cọ.

      Nếu như trước mặt mọi người làm nhục nàng có thể thoáng hiểu biết mối hận trong lòng , nàng ngược lại có chút vui vẻ.

      Nhưng, sau khắc nam nhân lại bật thốt lên ít lời, nhất thời để cho nàng toàn thân xơ cứng, "Ta Biện Dục thề, đời này kiếp này chỉ biết cưới Mộc Thuần Thuần làm phi, ta thích nàng—— Mộc Thuần Thuần! Làm Thập tam vương phi của ta, được ?"

      xong gối quỳ xuống, trong đôi mắt tràn đầy chân thành tha thiết cùng nghiêm túc làm nàng rung động vô cùng, nàng mê mang rồi, chỉ trong nháy mắt bị sa vào cái song ( đôi mắt) thâm thúy như đầm đen, phân ràng lắm rốt cuộc diễn tuồng nào?

      Nam nhân này phải rất hận rất hận ta sao?
      Nếu hận nàng, còn muốn kết hôn nàng, mặc dù cưới nàng là vì để hành hạ tốt hơn, trả thù nàng, cũng cần, cần ở trước mắt bao người hướng nàng quỳ xuống, chút giải thích được thôi.

      chỉ có Mộc Thuần Thuần bị sợ ngây ngô, tất cả mọi người bị hành vi đột phát của Thập Tam vương gia làm cho sửng sốt sửng sốt , bọn họ vừa kinh vừa sợ, chưa từng thấy qua đường đường Vương gia vì nương nhà bình dân quỳ xuống? Còn thanh hạ khí thấp như vậy năn nỉ nàng gả cho là chính phi duy nhất?

      Này Thập Tam vương gia sợ là ở lúc biến mất trong mười năm xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn , là đụng hư đầu hay là quên thân phận tôn quý mình rồi hả ? là khiến người thể tưởng tượng nổi, mở rộng tầm mắt.

      Mọi người há hốc miệng nhìn, cho đến các nương Ôn nhu hương phát ra từng trận ghen tỵ hâm mộ tiếc hận lan tràn tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô mọi người mới hoảng tĩnh thần. ra là, bọn họ phải nằm mơ.

      Ngày đó, Thập Tam vương gia ở thanh lâu chính xác hướng vương phi quỳ xuống cầu hôn tin tức liền bất hĩnh nhi tẩu, nhanh chóng đồn đại tới phố lớn ngõ Đô thành, trong lúc nhất thời, Thập Tam vương gia lâu lộ diện , cưới về khí phụ bị bỏ hai lần làm vương phi- Mộc Thuần Thuần,sắp có màn kịch hay để xem rồi , về chuyện xưa giữa hai người như thế nào gặp nhau,chỉ biết đợi đợi đợi đợi, cũng mang theo loại sắc thái thần bí, treo lên tò mò của dân chúng khắp thành Vì vậy, tất cả mọi người lòng tràn đầy mong đợi ngày mai Dục vương phủ cử hành nghi thức đại hôn.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 39 :. ai có thể tổn thương nàng 5
      Edit: Tiểu Ngọc Nhi
      Beta: yunafr

      Cửa lớn Dục vương phủ quanh năm đóng chặt nhưng hôm nay cửa lớn vương phủ lại mở rộng, trong phủ từ xuống dưới quét dọn còn nhiễm hạt bụi, ngay cả hai tòa sư tử bằng đá trước cửa cũng lau đến sáng lấp lánh lập loè, khôi phục uy vũ như trước. Khắp nơi giăng đèn kết hoa, mỗi chỗ đều dán đầy chữ “ hỉ”đỏ thẫm 囍, rất là có khí vui mừng.

      Làm Mộc Thuần Thuần càng thêm thấy lì lạ hơn , hôm qua Dục vương phủ còn vắng ngắt đột nhiên trở nên náo nhiệt vô cùng, biết chạy đâu ra đến đống lớn nha hoàn cùng gã sai vặt lạ mặt , trước mắt nàng liền đung đưa ước chừng bảy tám tiếu nha đầu trẻ tuổi, vội vàng vì nàng trang điểm ăn mặc, đeo đồ trang sức, đổi giá y xinh đẹp.

      Cũng phải là lần đầu khi Mộc Thuần Thuần làm tân nương tử ,nên yên lặng ngồi, mặc cho những nha đầu kia muốn làm gì làm, có khẩn trương, có hưng phấn, có đứng ngồi yên, tóm lại có biểu gì đặc biệt.

      Nhiều người làm việc cũng mau, trong giây lát, liền thấy trong gương đồng xuất tân nương tử đẹp như thiên tiên , mặt mày ngậm xuân, gò má vô cùng mịn màng điểm lên chút phấn, càng phát ra vẻ xinh đẹp động lòng người, môi đào kiều diễm ướt át, đúng là tân nương xinh đẹp .

      Bên cạnh bọn nha hoàn nhìn nàng đến ngây ngô, trước khi tô son phấn Mộc Thuần Thuần là vô cùng thanh lệ thoát tục, hôm nay thấy nàng điểm lên chút son phấn đơn giản , quả làm cho người ta kinh ngạc, giống như là tiên nữ trời hạ phàm, cách nào hình dung diễn tả được.

      Mộc Thuần Thuần thấy các nàng bộ dáng ngơ ngác, hướng gương đồng liếc cái, rất là kinh ngạc, nhìn trái nhìn phải, phát điểm đúng, thích thú quay đầu lại hướng vị nha đầu mặc áo váy bông hỏi, "Nhân Nhân, tóc của ta thế nào cắm nhiều đồ trang sức như vậy , mũ phượng như thế này ta mang hơn ."

      Lúc trước có lưu ý, tại mới phát tóc ở phía sau uốn thành búi tóc, búi tóc cắm đầy trâm hoa, đỉnh nghiêng búi tóc cắm cái trâm phượng màu vàng kim, đặc biệt chói mắt, con Phượng Hoàng kia là hình dạng phượng hoàng dand cánh, mong muốn bay lên trung, khí thế cao ngạo hiển nhiên vô cùng tôn quý.

      Mộc Thuần Thuần phủ nhận, trâm phượng kia là đẹp. Chỉ là, trong lòng nàng cũng thầm lầm bầm: trong phủ làm sao có trâm phượng quý như vậy?

      Nhân Nhân là quản bọn nha đầu này, địa vị so với họ cao hơn cấp, nghe được Mộc Thuần Thuần hỏi nàng vội lên tiếng, "Hồi vương phi, đây là Vương gia đặc biệt phân phó tụi nô tỳ búi cho vương phi kiểu tóc này, Vương gia mũ phượng quá nặng, vương phi mang khẳng định thoải mái, cho nên có cho người đội mũ phượng. Còn có chi trâm phượng này, thắng được thập đỉnh mũ phượng( Dan: có thể thay thế được mũ phượng? )."

      Nghe Nhân Nhân như vậy, Mộc Thuần Thuần rất là ngoài ý muốn, người nam nhân kia còn rất tỉ mỉ nha, biết đeo lên mũ phượng dầy cộm nặng nề thoải mái, chỉ là, tại sao muốn vì nàng nghĩ đây? Càng ngày càng hiểu . ( Dan: tại mimi chị chứ gì nữa, thiệt là!!!!)

      Bên ngoài càng ngày càng náo nhiệt, giống như tới rất nhiều người, từng tiếng vang hỉ thanh( chúc mừng) ràng nhàng tới đây, đưa tới Mộc Thuần Thuần lòng rất hiếu kỳ, "Nhân Nhân, bên ngoài tới rất nhiều người sao?"

      "Ừ, cực kỳ nhiều, giống như hội chùa. Trong phủ tiền tiền hậu hậu( trước trước sau sau) sai biệt lắm có rất nhiều người tới, mới vừa rồi còn giống như nghe Tiền tổng quản muốn ở ngoài cửa vương phủ bày thêm 50 bàn lớn." Nhân Nhân đem tình hình bên ngoài miêu tả lần.

      Hù dọa? Nhiều người như vậy!

      Vương phủ to như vậy, nàng nửa ngày chỉ dạo phần ba vương phủ, thế nhưng, đều chất đầy người, quá khoa trương .

      "Tới đều là người nào?" Nàng chớp đôi mắt lóe sáng , tò mò hỏi tới.

      " căn bản cũng là quan lại quyền quý ở Đô thành , vương công tử đệ ( con ông cháu cha), còn có rất nhiều quan viên trong phủ, thiên kim tiểu thư, đều tới, hơn nữa mọi người ăn mặc tươi tươi đẹp đẹp, rất có điểm muốn nhờ vậy để hoàng thượng để mắt tới trong cuộc chọn phi sắp tới ." Vừa nghĩ tới những thiên kim tiểu thư kia trang điểm lòe loẹt, Nhân Nhân liền muốn cười trộm, những tiểu thư kia ăn mặc phải xinh đẹp nữa cũng so ra kém vương phi phần vạn, họ nếu là thấy vương phi xinh đẹp kinh người, chừng xấu hổ mà chạy mất .

      Kỳ quái, Thập Tam vương gia phải quyền thế sao? Những người làm quan này thế nào cũng tới? Ngay cả thiên kim tiểu thư cũng tới tham gia náo nhiệt, rốt cuộc là cái tình huống gì?

      "Nhân Nhân, ngươi những người đó, là hướng về phía đại hôn Thập Tam vương gia tới sao?" Nàng rất là hoài nghi.

      Dứt lời, chỉ thấy những nha đầu kia che miệng mà cười, mặt thẹn thùng mảnh, nhanh chóng bày ra bộ dáng hoa si.

      Này, đây cũng là tình huống thế nào? Mộc Thuần Thuần cảm thấy mảnh mờ mịt.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 40 : ai có thể tổn thương nàng 6
      Edit: Tiểu Ngọc Nhi
      Beta: yunafr
      ra là đây tất cả đều là bởi vì người kia.

      ra là, hôm nay đông đảo quan lại quyền quý, vương công tử đệ cùng thiên kim tiểu thư cũng phải là vì nể mặt mũi của Thập Tam vương gia tới tham gia buổi lễ đại hôn, bọn họ giống như đám ong mật ùn ùn kéo tới là do người khác hấp dẫn, chính là Tây Diễm quốc đệ nhất mỹ nam tử, nghiệt xinh đẹp lạ lùng nhã du côn công tử —— Liên Cảnh.

      Liên Cảnh hôm nay là đương triều tể tướng, dưới người vạn người, sẵn có quyền lại có thế, quan trọng nhất là hồng nhân( thân cận) bên cạnh hoàng thượng , mỗi ngày quan viên nịnh bợ nịnh nọt dưới trăm.

      Càng thú vị chính là, thiên kim tiểu thư mê luyến so quan viên nịnh bợ còn nhiều hơn, vô luận là đại gia khuê tú còn là tiểu nương, thậm chí có phu chi phụ ( phụ nữ có chồng), cũng đối với vị tuấn mỹ, tể tướng tuổi trẻ tiền trình vô lượng( tiền tài địa vị lớn)nhớ nhung dứt, mơ ước mình có thể trở thành Tể tướng phu nhân tương lai. Vì vậy, mỗi ngày đóng tại bên ngoài cửa phủ Liên Cảnh chờ đợi bái kiến, quan viên cùng bà mai đếm xuể, cơ hồ muốn đạp nát cửa tướng phủ.

      Liên Cảnh phụ thân là tiền nhiệm Tể tướng, nửa năm trước bị mấy Hắc y nhân ám sát bỏ mình, đến nay tra ra hung thủ kia là ai, trở thành huyền án. Nghe lúc ấy triều đình văn võ bá quan hết sức phản đối Liên Cảnh làm Tể tướng, là hoàng thượng ở đại điện khẩu chiến quần thần, kiên quyết đem Liên Tất Cảnh nâng lên vị trí Tể tướng, thái độ mạnh cứng rắn làm quần thần kinh ngạc thôi.

      Sau lại trong vương cung có tin đồn , hoàng thượng đặc biệt sủng ái Liên Cảnh, là bởi vì hoàng thượng coi trọng dung nhan xinh đẹp nghiệt của Liên
      Tất Cảnh. Căn cứ cái tin đồn này, mọi người thầm suy đoán hoàng thượng là thích nam nhân xinh đẹp.

      tóm lại, Liên Cảnh là loại người được công sắc phong, tới chỗ nào đều là người người điên cuồng, tiếng thét chói tai liên tiếp.[ Dan: cứ như Minh tinh nhỉ ;)) ]

      Điều này là bài ra trước mặt, Mộc Thuần Thuần tự nhiên biết.

      trách được hôm nay Dục vương phủ náo nhiệt như thế, ra tất cả đều vì Liên Cảnh mà tới. Ai, rốt cuộc hôm nay ai mới là nhân vật chính , vốn là đại hôn Thập Tam vương, danh tiếng đều bị Liên Cảnh cướp , đáng thương Thập Tam vương gia, làm sao mà chịu nổi !

      Quan trường chính là chỗ thực tế này sao , ngươi có quyền thế mọi người đều biết cười ha hả bám lấy ngươi, quyền thế, ngay cả chó và mèo cũng hỏi ngươi.

      Mộc Thuần Thuần đột nhiên tò mò: trong quá khứ và mười năm quyền thế , Thập Tam vương gia là như thế nào vượt qua ? Có hay gặp qua người khác mắt lạnh, cười nhạo cùng chế nhạo?

      thể nào có. Bởi vì mọi người là thực tế.

      Nghĩ được như vậy, Mộc Thuần Thuần hiểu sao cảm thấy khẽ đau lòng.

      Nhân Nhân thấy nàng bộ dạng giống như rất kinh ngạc, thích thú giọng hỏi, "Vương phi, chẳng lẽ Vương gia có nhắc tới với ngươi chuyện Tể tướng chúng ta sao?"

      Mộc Thuần Thuần hai con mắt to đen nhánh lòng vòng, lắc đầu cái,những ngày gần đây chuyện đại hôn nàng chưa từng quan tâm tới, Thập Tam vương gia cũng cùng nàng đề cập tới có ai đến.

      Tới nhiều người như vậy, quả rất để cho nàng khiếp sợ.

      "Đợi chút, ngươi mới vừa gì? Tể tướng các ngươi?" Mộc Thuần Thuần bất tri bất giác hỏi ngược lại, trong lòng cuối cùng biết chuyện, " Tể Tướng .Các ngươi là người của Phủ tể tướng!"

      Nhân Nhân và mấy tiếu nha đầu bên cạnh cười cười, gật đầu cái.

      như vậy, hôm nay trong phủ lý do xuất nhiều người làm như vậy đều là từ Tể Tướng Phủ"Mượn" tới đấy, nha đầu của Tể Tướng Phủ , mọi người dáng dấp đẹp như vậy, đây nhất định là do nghiệt Liên Cảnh cầu, đều rất phong lưu, trong mắt chỉ thích nhìn nương xinh đẹp thùy mị , hôm nay nhìn bọn nha đầu trong phủ bộ dáng xinh đẹp, lời đồn quả nhiên giả. Xem chừng nha đầu bộ dạng thường thường căn bản bước được vào đại môn Tể Tướng Phủ .

      "Kia,chuyện Liên Cảnh Tể tướng là người chủ hôn, vương phi cũng biết? !" Nhân Nhân lại tuôn ra tư liệu.

      "Cái gì? Còn có người chủ hôn?" Trời ạ, Mộc Thuần Thuần khóc ra nước mắt, tại sao kế tiếp xảy ra chuyện gì nàng cũng biết gì cả, ngay cả nha đầu ngoài phủ cũng biết,bọn họ so với nàng còn ràng hơn, đây có đúng là hôn lễ của nàng sao?

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 41 : ai có thể tổn thương nàng 7
      Edit: Tiểu Ngọc Nhi
      Nhân Nhân sai, hôm nay người chủ hôn, chính xác là cái tên nghiệt xinh đẹp Liên Cảnh. Mà , giờ phút này nâng lên nụ cười nghiệt, thân ảnh cao to của đột nhiên đứng ở trước mắt, khi giơ tay nhấc chân tản ra hơi thở nhu .

      Trong đại sảnh tối om om vây quanh đống người, xuyên thấu qua khăn voan đỏ mỏng , Mộc Thuần Thuần tò mò quan sát vị mà khiến cả đám thiên kim tiểu thư điên cuồng, Đô thành đệ nhất mỹ nam tử, trăm nghe bằng gặp mặt, quả nhiên có loại mị lực làm cho người ta hơi bị động lòng!

      bộ áo bào trắng thuần sạch , tại người của hắn tỏa ra khí chất nho nhã mê người , da trắng nõn, bàn tay tinh xảo dài lớn ,gương mặt tuấn tú, đôi mắt hoa đào câu hồn đoạt phách, đôi mắt màu nâu sẫm rất là đặc biệt, bên trái môi mỏng luôn là theo thói quen nhếch lên, nhìn cực kì du côn. ( Dan: hắc hắc, mẫu người của Dan a mi yu yu)

      Lấy nàng xem ra, Liên Cảnh xinh đẹp còn hơn bọn người trong đầu bài Nguyệt của Tiêu Hồn lâu, người bọn họ cũng mang theo loại hơi thở nhu , nhưng Liên Cảnh tuy nhu nhưng ngoài còn lộ mơ hồ khí phách, trong nhu có cương, trái khóe môi kia bôi mỉm cười cứ có cảm giác lộ ra Ti Ti quỷ dị. ( Dan: tỷ đừng nhìn nữa, chồng tỷ sắp nổi bão ka` * liếc liếc*. Dục ca: hừ! )

      "Khụ khụ" —— lúc này,Liên Cảnh thanh ho tiếng, đột nhiên hướng nàng nhích lại gần, mang theo thanh từ tính chậm rãi phiêu du vào trong lỗ tai nàng, "Vị này là vương phi tương lai, người có phải hay cảm thấy thần dáng dấp so với chú rễ đẹp trai hơn , so với chú rễ mê người gấp nghìn lần đây?" Giọng mị hoặc , cộng thêm gương mặt tuấn tú mị xuất ở trước mắt, khiến Mộc Thuần Thuần khỏi tim lỡ nhịp. ( Dan: lưu manh quá, nhưng muội thjk a! ^3^)

      là mất mặt, nàng phải là nhìn quá nhập thần đây ?

      Mộc Thuần Thuần liền tranh thủ dời tầm mắt lúng túng nhìn nam nhân mặc bộ hỉ bào đỏ thẫm bên cạnh ánh mắt vui lẫm liệt nhìn nàng, mặc dù cách lớp khăn voan đỏ, nàng còn là ràng cảm giác được trong mắt mang theo mơ hồ tức giận, tròng mắt thích thú tự chủ, hoảng hốt hướng nhìn mặt đất. [ Dan: thấy chưa, cảnh cáo rồi mà hk nghe ;)) ]

      Nàng mới vừa làm cái gì? Ở nghi thức đại hôn chỉ ngây ngốc nhìn nam nhân khác. Hô —— may là mặt có khăn voan đỏ che, nếu lại bị bêu xấu.

      Truyền tới bên tai nam nhân đẹp đẻ cười trộm tiếng, sau lại nghe đến, "Vương phi, người vẫn chưa trả lời lời của thần, do dự lâu như vậy, thần nghĩ người để ý thần, bị mị lực của thần mê hoặc, muốn thay đổi chủ ý gả cho Tể tướng!"

      Lời này vừa ra, lập tức đưa tới trận cười ầm, những thiên kim tiểu thư càng thêm kềm chế được biểu tình mê trai, đem lời Liên Cảnh mới vừa đùa tưởng tượng thành với nàng , xấu hổ đến đỏ mặt tim đập, thích vô cùng. Liên Cảnh khôi hài cùng hài hước khiến Mộc Thuần Thuần buồn cười, khanh khách cười ngừng, người hay tự chính mình nàng thấy cũng nhiều, nhưng tự kỉ như vậy vẫn là lần đầu tiên đụng phải.

      Liên Cảnh cố ý đối lơ tầm mắt từ hướng khác hướng phóng đến hai đạo lưỡi dao sắc bén cùng cảnh cáo làm như thấy, khó được có cơ hội ăn hiếp Biện Dục, thay mình xuất khẩu thường ngày chịu đủ lấn áp cùng tính toán ác khí, cũng ngu như vậy, lãng phí vô ích.

      Vì vậy, luôn luôn tự cho là phong lưu rất được các nương thích, Liên Cảnh tiếp tục ném đôi mị hoặc đào hoa nhãn, tiếp tục đùa, "Đề nghị của thần, vương phi có muốn hay suy nghĩ. . . . . ." còn chưa dứt lời, thắt lưng bị thứ gì bắn ra đến, thầm làm đau, có thể thấy được lực đạo tương đối lớn.

      Liên Cảnh ngay sau đó đau đến NGAO...OOO tiếng, cúi đầu mà xem xét, thấy mới vừa rồi ám khí đánh trúng khỏa hạt châu treo ở tú cầu , chỉ chừng hạt gạo, bởi vì ám khí quá , trường có ai nhìn thấy.

      Liên Cảnh nhướng mày, khỏi cắn răng nghiến lợi hướng"Hung thủ" trừng qua, chỉ thấy Biện Dục má trái là vẻ mặt báo thù thành công đắc ý, mặn nhạt , "Tể tướng đại nhân, hãy bớt sàm ngôn , cái gì muốn cũng , cũng đừng lỡ giờ lành nha."
      Bây giờ Biện Dục rất hối hận vì đáp ứng cho Liên Cảnh đảm nhiệm vai diễn người chủ hôn này, ngàn hối hận vạn hối hận nên cùng trao đổi điều kiện. Cái tên kia, bụng phôi thủy, chỉ sợ thiên hạ loạn, lại công khai ở đại hôn câu dẫn vương phi của ! ! Suy nghĩ chút để cho bực mình dứt. =D]] * lăn lê bò lết*
      Chương 42 : ai có thể tổn thương nàng 8
      Edit: Tiểu Ngọc Nhi
      Đại hôn tiếp tục tiến hành nghi thức. Chịu ánh mắt "Võ lực" uy hiếp bí của nào đó, Liên Cảnh ngoan ngoãn thu hồi vẻ bỡn cợt, thay bộ giọng đứng đắn , tiếp tục hướng Mộc Thuần Thuần lặp lại lần nữa vấn đề mới vừa nãy.

      "Xin hỏi Mộc Thuần Thuần tiểu thư, ngươi nguyện ý gả cho Biện Dục làm vợ, cả đời đối với xa rời cũng lòng chờ đợi sao?" ( Dan: s ta thấy giống ở trong nhà thơ quá vậy o_O)

      Mọi người chưa từng gặp qua loại nghi thức đại hôn kỳ lạ này, có chủ hôn, còn phải trước mặt mọi người ưng thuận cam kết, rất là ly kỳ, mới mẻ, khí lập tức trở nên trang trọng , mỗi người rất tập trung, chờ đợi tân nương tử trả lời. ( Dan: t nghi nghi này là xuyên qua quá)

      Mộc Thuần Thuần căn bản nghe thấy gì, bởi vì nàng vừa lúc trong lúc vô tình liếc thấy tầm mắt bên phải mấy tờ gương mặt quen, vẻ mặt đều giống nhau, có mặt lộ vẻ lúng túng, có mắt mang hận ý , có tới tham gia náo nhiệt , có mắt hồng ghen tỵ , còn có vô cùng phiền muộn .

      Nàng nghĩ tới người của Mộc phủ cũng tới, hơn nữa cũng thiếu, đều tới, ngay cả Mộc Như Ý cùng Ngột Thần cũng tới chỗ này tham gia náo nhiệt. Bọn họ phải là mời mà tới, cho nên, là có người mời tới. Mộc Thuần Thuần có suy nghĩ nhiều, nhìn lại nam nhân mang mặt nạ đứng bên cạnh. Nhưng là, tại sao ý vị hướng nàng nháy mắt đây?

      kỳ quái, ánh mắt thế nào? Mộc Thuần Thuần hoàn toàn biết Biện Dục là đưa mắt ra hiệu cho nàng, muốn nàng vội vàng gật đầu trả lời. Vậy mà, mực trạng huống bên ngoài Mộc Thuần Thuần cho là mắt của bị cát rớt vào. ( Dan: =D t bó tay với tỷ rồi đấy!)

      "Vương phi, mời trả lời." Trời ạ, rốt cuộc muốn lập lại bao nhiêu lần cái vấn đề này a, cái này Mộc Thuần Thuần có thể hay hơi tập trung tinh thần chút, chuyên tâm nghe chuyện đây? Làm cái người chủ hôn còn rất dễ dàng, là công việc mệt mỏi. Lúc trước làm gì xung phong nhận việc này, bắt đầu có chút hối hận a.

      "Ừ?" Mộc Thuần Thuần nghe hiểu muốn nàng trả lời cái gì, phản ứng là gương mặt mê mang.

      "Tốt, vương phi là dứt khoát, đơn giản chữ ưng thuận cam kết, quả nhiên là vị nương sảng khoái." Kiên nhẫn bị chà sáng Liên Cảnh để ý tới nàng hỏi ngược lại, trực tiếp khi nàng đáp lời mà , quả quyết đem vấn đề giống như vậy vứt cho vị nhân vật chính khác, chỉ muốn nhanh lên chút đem nghi thức lấy xong hoàn hảo công thành lui thân, nếu chọc giận người khác, sợ hậu hoạn vô cùng.

      Mộc Thuần Thuần như cũ ở vào trạng huống ở ngoài, cho đến nghe được Liên Cảnh hướng chú rễ vấn đề giống như vậy mới chậm lụt phản ứng kịp. Cái miệng đào nhắn khẽ mở ra, thể tưởng tượng nổi trợn to hai mắt.

      Ai có thể cho nàng biết, bây giờ ở cử hành nghi thức đại hôn nước nào, nàng mới vừa cũng đáp ứng cái gì vậy.

      Đột nhiên bàn tay to duỗi tới, cầm chặt tay phải của nàng, ấm áp xúc cảm thấm vào da thịt, khiến Mộc Thuần Thuần đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy đôi đôi mắt xán nhược ngôi sao thâm tình nhìn nàng, môi mỏng khẽ mở, chậm rãi ra, "Trừ phi ta chết, nếu có ai có thể tổn thương nàng!"

      , người mặc hỉ bào đỏ thẫm, mang mặt nạ màu vàng kim, dụng lời thề đặc biệt khí phách mười phần ưng thuận chân nhất tâm trả lời. Cặp đôi mắt kia thâm thúy sáng trong trong, sóng ngầm mãnh liệt, làm cho người ta nhìn thấu tim của .

      Ở lúc Mộc Thuần Thuần nhai tiêu những lời đầy hàm nghĩa kia, nghe người chung quanh rối rít phát ra mấy tiếng ồn ào , ngay sau đó phát cái đầu nghiêng qua, cách khăn voan đỏ chính xác tìm được vị trí môi nàng, ở trong lúc hề chuẩn bị , cái miệng đào nhắn bị cánh môi ấm áp bắt được, trước mắt bao người, bốn cánh môi chặt kề nhau, vừa hôn sâu.

      Mộc Thuần Thuần hai gò má nhanh chóng đỏ ửng, mặt nóng hừng hực, đoán chừng so với khăn voan đỏ màu sắc còn hồng hơn.

      Cách bọn họ gần đây Liên Tât Cảnh hưng phấn nhất cùng cao hứng nhất, nhếch miệng cười trộm, chút nào tránh nhìn hình ảnh thân thiết này, khoảng cách gần xem xét có nhiều hứng thú, kích động dứt, trong lòng liên tiếp hô to nhận lời làm người chủ hôn hôm nay đáng giá.

      Huyền, ngươi có chạy về tham gia đại hôn của Dục, có phúc nhãn, rất tiếc nuối! Liên Cảnh ở bên lầm bầm lầu bầu, vừa là hâm mộ vừa ghen tỵ.
      hanhtay thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 43:Mới vào hỉ phòng 2
      Edit : Tiểu Ngọc Nhi
      Beta: yunafr

      Nhân Nhân chân trước vừa rời , Mộc Thuần Thuần liền đem ánh mắt đói khát liếc về phía mâm đựng trái cây bày bàn , thặng thặng thặng chạy tới, cầm lên mấy viên táo ta nhét vào trong miệng, lại ăn chút đậu phộng, Quả Nhân lót dạ, thấy trong hỉ phòng chuẩn bị nước trà, ngược lại có bầu rượu, nàng có ngẫm nghĩ, coi rượu như trà, rất nhanh, bầu rượu đầy bị nàng uống sạch trơn.

      bàn, đất đều là bừa bãi mảnh, xác đậu phộng, hạt táo tán lạc đất, vết rượu rơi vãi đến khắp nơi, vốn là hỉ phòng chỉnh tề sạch hôm nay trở nên vừa dơ vừa loạn, mà "Đầu sỏ gây nên" thảm trạng này ngang nhiên nằm lỳ ở giường, hai gò má màu đỏ thắm, cái miệng nhắn bắt đầu nhảm( uống rượu xong nhãm=D), đầu trâm hoa xốc xếch, còn rơi mặt đất, chỉ có chi trâm phượng tinh xảo kia còn giữ vững nguyên dạng. ( Dan : edit đoạn này tự nhiên t lại nhớ đến Tôn Ngộ quậy phá bàn đào nhĩ ;p)

      Nàng say, say đến chóng mặt, nàng lớn như vậy chưa bao say rượu, cũng biết rượu kia thấm chậm nhưng tác dụng rất lớn, cộng thêm lúc uống từng ngụm từng ngụm xuống bụng, men say tới từ từ, ý thức sớm cách nàng xa tít.

      Cửa phòng bị người đẩy ra, đôi bắp đùi thon dài bước vào, người tới má phải mang cái mặt nạ màu vàng kim, thấy trong phòng bộ tình cảnh xốc xếch chịu nổi cùng với mùi rượu nồng nặc đầy phòng, mày kiếm mỉm cười, giương mắt liếc nhìn lên người nằm ở hỉ giường ,nhìn thân ảnh đỏ thẫm kia khỏi mỉm cười, trong mắt ý cười đột nhiên thêm mấy phần nuông chìu ôn nhu.

      Nếu phải tên kia vẫn quấn , rót rượu , sớm trở lại. Phí hết Đại Kính mới đưa bạn già kiêm người chủ hôn Cảnh "Quật ngã" , cuối cùng hoàn hảo đem Cảnh khóa nhốt trong phòng, để tránh bị đám thiên kim tiểu thư mãnh liệt tựa như sài lang hổ báo kia "Tàn phá" .

      vất vả thoát thân thành công hỏa tốc trở về phòng, khắc cũng muốn ở bên ngoài nán lại, cho là trong hỉ phòng dâu mới nóng lòng hốt hoảng xấu hổ chờ , nhưng là sai lầm rồi, dâu của vốn nên chờ trở về làm xong chuyện cần phải làm, khăn voan đỏ vén lên, rượu giao bôi uống xong, người còn say khướt nằm lết tại giường.

      Đây là đâu, người sai vặt đêm tân hôn đâu hết rồi? Nam nhân mang mặt nạ lắc đầu cái, thấy buồn cười.

      Lúc này, Nhân Nhân bưng cái mâm vào, đầu tiên là nhìn thấy cảnh gian phòng bừa bãi, rác rải đầy khắp nơi làm nàng hoảng sợ tới mức trái tim thiếu chút nữa ngưng đập, lại nhìn thấy thân ảnh cao lớn bên trong vội vàng quỳ xuống, "Nô tỳ đáng chết, nô tỳ chăn sóc vương phi, xin Vương gia giáng tội."

      "Hư. . . . . ." Biện Dục quét vòng cái mâm thức ăn tay nàng , giơ ngón tay lên ý bảo nàng đặt lên bàn, Nhân Nhân gật đầu làm theo, đem thức ăn cất xong sau hỏa tốc rời .

      Đến gần hỉ sàng( giường tân hôn), thân ảnh cao lớn từ từ ngồi xuống, đôi mắt thâm tình chặt khóa lại khuông mặt ửng hồng xinh đẹp , ngón tay thon dài khẽ vuốt ve lên gò má nóng của nàng, cuối cùng dừng lại ở hai mảnh môi mềm kiều diễm ướt át , xúc cảm tốt đẹp chính là để cho thích buông tay, thanh trầm thấp chậm rãi phun ra, "Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là đồ chơi chân chính của Biện Dục ta——!" ( Dan : / ???/ nghĩ theo nghĩa bóng hay nghĩa đen ??/)

      xong, thân thể cúi xuống, môi lạnh như băng chậm rãi hôn xuống, nam nhân đầu lưỡi giống như linh xà tốn sức chút nào dò xét vào, tìm phấn lưỡi dịu dàng mềm mại của nàng, dây dưa, mút vào, bừa bãi cướp đoạt hương thơm cùng mùi vị ngọt ngào của con nhà người ta.

      Lúc nàng mơ ngủ hôn nàng cũng bị nghiện, tư vị tốt đẹp mê người để cho thể tự kềm chế, sâu lún xuống trong đó, mặt đẹp điểm hồng làm rối loạn tim của , trong lúc ngủ mê nàng giống như tiên tử thuần khiết vô hại, nụ hôn của dầy đặc rơi vào mặt nàng, đồng thời bàn tay hướng bên eo nàng nhàng dùng chút lực, vốn là Mỹ Nhân Nhi nằm yên tĩnh ngủ giờ phút này lại nằm ở tại dưới thân thể của , nếu như Mộc Thuần Thuần đầu óc còn còn có nửa điểm ý thức, cảm giác được hai người trong tư thế này có đến cỡ nào mập mờ.

      Nam nhân tầm mắt nóng rực rơi vào thân thể mềm mại hấp dẫn linh lung, khẽ rộng mở cổ áo lộ ra mảnh da thịt trơn bóng mê người , xương quai xanh xinh đẹp ra trước mắt , cúi đầu, chút do dự đem cánh môi dán lên.

      người truyền tới nóng rực làm cho Mộc Thuần Thuần ưm tiếng, nhàng giãy dụa chút cảm thấy thân thể khó chịu, nàng biết động tác trong lúc vô tình kích phát ham muốn nguyên thủy nhất trong cơ thể nam nhân, chỉ thấy khóe môi khẽ nhếch, tà tứ mà nhìn chằm chằm vào dung nhan khuynh thành của nàng, xấu xa cười, ngay sau đó mãnh liệt ngậm cái miệng đào nhắn, bàn tay dùng sức xé tan hỉ phục, ngay sau đó, hỉ phục đỏ thẫm người nàng từng mảnh bị xé nát. . . . . .

      PS: thích này văn thân môn nhớ muốn thu giấu a, phía sau văn hội từ từ đặc sắc a ~
      Chương 44: Động phòng
      Edit : Tiểu Ngọc Nhi
      Beta: yunafr
      Đôi môi có chút cảm giác tê tê đau đau , người như bị hỏa thiêu, nóng đến nàng khó chịu, có vật gì đó nóng nóng gặm nuốt da thịt của nàng, từng phát từng phát , động tác êm ái lại cuồng dã, hề ngừng nghỉ.

      Đầu của nàng hỗn loạn , thế nào cũng mắt mở ra, nàng nhất định là nằm mơ, cái thứ cắn da thịt nàng nhất định là con trùng xấu xí ( Dan : D ca, tỷ ấy huynh là trùng ka`, hk thèm tỷ nữa, qua vs em nè :x) , a ~ ra là nằm mơ, vậy thèm để ý nó, nàng buồn ngủ quá, chỉ trông mong cái con trùng làm phiền người khác đó sớm chút phá xong, làm nàng an tỉnh ngủ giấc.

      "Ngô ——" đột nhiên, cái miệng nhắn của nàng bị thứ gì bắt, xúc cảm có chút mềm mại, theo vật thể xâm nhập, đầu lưỡi của nàng tự chủ được theo vật thể kia dây dưa, cỗ ấm áp xông lên lồng ngực, thân thể càng trở nên nóng rang.

      Thân thể của nàng nóng quá, cảm giác có cái bàn tay đặt ở bộ ngực kiên đĩnh của nàng, nhàng vuốt ve, như có như trêu chọc bội lôi phấn hồng của nàng, còn có cái bàn tay an phận ở người nàng dao động khắp nơi , búng cái người làm nàng từng trận mãnh liệt tê dại.

      "Ngô. . . . . . nên đụng ta, tránh ra. . . . . . Để yên cho ta ngủ. . . . . ." Nàng vô ý thức nỉ non, hai tay ở bên cạnh tùy ý quơ múa, nghĩ đuổi cái con gì đó phá rối ở người nàng.

      "Phốc ——" bên tai tựa hồ truyền đến tiếng cười xấu xa của nam nhân, rồi sau đó mơ hồ nghe thấy thanh trầm thấp ám ách khẽ cười , "Ta tránh ra , nhưng phải tại. Hảo hảo hưởng thụ , Vương phi bé của ta. . . . . ."

      cũng có thói quen làm việc làm được nửa lại bỏ giữa chứng, huống chi tại lại là thời khắc mấu chốt như vậy, coi như đáp ứng, chỉ sợ lửa nóng cứng rắn kiên đĩnh phía dưới cũng đáp ứng. Giờ phút này trong lòng của thiêu đốt rào rạt dục hỏa, là diệt là có thể diệt hay sao? !

      Hơi thở nóng bỏng mà vẩn đục của nam nhân hung hăng vọt vào cánh mũi nàng, ầm ầm đánh xuống trận bội lôi người làm ý thức nàng tan rã, say đến bét nhè , nàng sâu cảm thấy được có chút gì đúng, hơn nữa cảm thấy thân thể mình theo khống chế của mình, hơi run rẩy , nhiệt độ nóng hổi đoàn đoàn đem nàng bao vây, nàng khó chịu uốn éo người, trong miệng khỏi bật ra tiếng rên rỉ.

      Nam nhân tròng mắt thâm thúy thưởng thức nữ nhân là bởi vì dục vọng mà đỏ lên nở nụ cười, toàn thân trắng nõn , da thịt vì vuốt ve mà khẽ ửng hồng nóng rực, thanh nàng thấp kiều làm cho toàn thân tê dại, kích động dứt, cúi đầu xuống, hôn lên trán rịn mồ hôi của nàng, môi mỏng khẽ mở, " Vương phi bé của ta, nàng chuẩn bị xong chưa?"

      xong, đôi mắt phát ra hai đạo ánh sáng mãnh liệt mà nóng bỏng, cảm giác được thân thể mê người phía dưới mềm mại theo động tác của khẽ cong lên, khóe miệng mị hoặc nâng lên, môi nóng bỏng chặt hôn hai mảnh cánh môi kia làm như si như say , rồi sau đó hạ thân dùng sức cái, tiến vào kia ướt át . . . . . .

      "A ——" đột nhiên xuất đau đớn kia đâm thấu thần kinh của nàng, cơn đau là ý thức nàng thanh tỉnh, Mộc Thuần Thuần quát to tiếng, bỗng chốc mở to mắt, dưới ánh nến lập lòe, rốt cuộc thấy "Con cọp" nằm ở người nàng gặm cắn đến tột cùng là vật gì.

      "Đau, đau. . . . . ." Nàng còn sức đẩy nam nhân chui ở trước ngực nàng, trong cơ thể truyền tới đau nhức làm nàng khóc, hai tay nắm chặt chăn gấm phía dưới , bắt đầu rên khẻ.

      "Ngoan, nhịn chút, chờ lát đau đớn." Nam nhân thanh trầm thấp vang ở bên tai nàng, trong đáy mắt ra vạn phần thương , động tác trong cơ thể bởi vì nàng thích ứng mà tạm ngừng, đôi môi dọc theo tai của nàng khe khẽ hôn lấy, đem lấy lệ nóng ở gương mặt mê người hôn lên.

      Tiếp theo thân thiết hôn trở lại lần nữa bờ môi của nàng, cùng vớ cái lưỡi nồng đậm của nàng đan vào chung chỗ, bàn tay dịu dàng khẽ vuốt ve thân thể mềm mại của nàng, nghĩ cố gắng làm dịu lại đau đớn của nàng.

      Đợi nàng từ từ thích ứng với cái to lớn của trong cơ thể mình, bởi vì nhẫn mà căng đau lâu Biện Dục mới chậm rãi luật động thân thể, đem lấy lửa nóng chính mình từng phát từng phát thẳng tiến trong chỗ sâu trong cơ thể nàng, toàn bộ buông thả bị giai nhân nâng lên sâu muốn.

      "Biện, Dục, cái người này tên khốn kiếp, chàng gạt ta. . . . . ." Thường Ôn Nhu Hương la cà, lại cùng Phượng Nương quen biết lâu như vậy, nàng tự nhiên bị "Giáo sư" qua chuyện tình trạng bị phá thân, y Phượng Nương cùng nàng, bây giờ cảm giác giống nhau như đúc, cách khác, tối nay tên khốn kiếp này mới lấy lần đầu tiên của nàng, muốn người của nàng, lần trước căn bản là gạt nàng, ghê tởm ghê tởm ghê tởm. . . . . .

      "Ta rồi, nàng là người của ta, cả đời đều là. . . . . ." mặt mày cười tiếng, cuối xướng ngăn cái miệng nhắn của nàng, nuốt xuống lời nàng muốn ra, toàn bộ bao phủ.

      Vương phi bé của đầu óc đúng là thông minh, đến lúc này còn có thể nhớ tới việc lừa gạt nàng , xem ra phài hảo hảo cố gắng mới được, bàn tay chợt nâng lên cái mông xinh đẹp của nàng , eo ếch đẩy về phía trước, đem lấy chính mình tiến vào sâu hơn trong cơ thể nàng, động tác nhanh chóng mà vội vàng Luật Động . . . . . .

      "Ngô. . . . . ." Nàng trợn to hai mắt, toàn thân bởi vì mãnh liệt cấp tốc đụng chạm mà ngừng run rẩy, tự chủ được theo động tác cuồng dã của , nàng hung hăng trừng gương mặt tuấn tú mang mặt nạ tà ác cày cấy người mình, tay bé đột nhiên leo lên bả vai rộng của , rồi sau đó tay phải chạm được cây sợi rủ xuống, ánh mắt của nàng mê ly hết sức, nhàng xé ra. . . . . .

      Mặt nạ màu vàng kim chậm rãi rơi xuống. . . . . .

      Thân thể chưa biết mùi đời chịu đựng nổi điên cuồng Luật Động, khi lần cuối va chạm kịch liệt, nàng hét lên tiếng, ý thức lần nữa giải tán, bóng đen đánh tới. . . . . .

      Ở trước lúc hôn mê , nàng thấy ràng tên phải đeo mặt nạ kia,gương mặt rất đẹp, tuấn mỹ vô trù, cũng có vết sẹo xấu xí nào như . . . . . .

      Ghê tởm, lại lừa gạt nàng! Đây là tia ý thức còn sót lại của nàng trước khi hôn mê .
      ( Dan : ặc !!!! làm có chương này mà mất 3 ngày,,, WHY ??? – BECAUSE … hức hức, edit giữa chừng cái đứng máy, tắt cái rụp, lên cái gì xanh xanh chữ toàn tiếng , và thế là đứng luôn chạy… choáng, thế là khởi động lại mà khởi động lại => mất bài… choáng, vậy mà 1 lần hk , qua ngày sau edit giữa chừng nữa lại tt u như kĩ ( à bởi mất bài hết hứng edit nên tắt máy lun qua ngày sau lại như thế) và tới lần thứ 3 t bắt đầu nổi đin phát hình như bị virut phải !@.@! Và lại phải rinh sửa >.< ( t mù tịt về vi tính !!! ) Hức, bây giờ hoàn thành, trùi ui cúm un zesu, Phật Tổ,… … … .. )
      hanhtaynguyennhung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :