1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu – Tứ Dực (update c111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5
       
      Edit: Dandelion
      Beta: Quảng Hằng


       

      Lần này, nàng tỉnh.

      Nàng lại nằm mộng rồi. Mười năm nay thấy cùng giấc mộng, mộng cùng người.

      Trong mộng chính là nam nhân kia, luôn mang theo nụ cười lạnh lạnh lùng thấu xương , trong mộng kêu nàng là đồ chơi.

      Mộng quỷ dị. Người quỷ dị.

      Vì vậy mộng, nàng cuối cùng bị cái lạnh băng của ban đêm làm tỉnh, sau đó, cũng ngủ được nữa. Cho nên, nàng có thói quen ngủ bù ở ban ngày.

      , rốt cuộc là ai? Ai, lần này lại thấy diện mạo , là đáng tiếc.

      Lần sau, nàng thề, lần sau, vô luận như thế nào cũng phải nhìn mặt của người nam nhân.

      Sáng  sớm hôm sau.   luồng  ánh  mặt  trời  lặng  lẽ dò vào  Túy Hoa viên, cả vườn  hoa đào hương tràn ngập, sáng rực, là ngày nắng đẹp.

      "Tiểu thư, thuộc hạ phải với người, những  công việc hạ nhân này người đừng đụng vào, giao cho chúng tôi làm là được rồi, cần gì phải theo chúng thuộc hạ giành việc chứ?" Mập Qua sáng sớm rời giường liền nhìn thấy những món điểm tâm nóng hổi bày ở bàn, mùi thơm mê người cưỡng nỗi.

      Mộc Thuần Thuần hài lòng làm công việc buổi sang xong tất, đổi lấy Mập Qua ngừng  oán trách, nàng  thèm  để ý tới, ngược lại cười nhàng  làm nũng, "Ai , bụng của ta kêu đói, mọi người ngồi xuống dùng bữa, có được hay ?”

      "Oa, thơm quá a! Ta cũng đói bụng. . . . . ." Gầy Qua nhìn thấy thức ăn hai mắt tỏa sáng, dẫn đầu nếm thử miếng cháo cá thơm lừng.

      Mập Qua liếc  cái, hướng phần lưng hung hăng vỗ xuống, "Mập ngốc tử, chỉ có biết ăn thôi, uổng cho tiểu thư lại đặt tên ngươi là gọi Gầy Qua, theo  phương pháp thưởng thức này của ngươi, phụ lòng người đặt tên cho ngươi sao?"

      "Khỉ ốm kia, ngươi làm người ta quá  mất hứng, phải với ngươi cho ồn ào lúc ta ăn cơm ư, đáng ghét!" Gầy Qua nhồi thức ăn vào trong miệng tuôn ra tiếng  bất mãn, vui nhìn Mập Qua.

      xong, tay trái nắm lên bánh bao lớn thơm  ngào ngạt   cấp tốc cắn miệng lớn.

      "Ai , vào lúc này giọng cũng ghê gớm nha! Ngày hôm qua sao thấy ngươi dùng loại khí thế này đối kháng cùng lão gia vậy?" Mập Qua cười nhạo tiếng, tự mình vui vẻ " biết là người nào, ở trước mặt lão gia mềm như bún sợ vãi hà~~)( câu này ko phải của Dan) , sợ tới mức dám hé răng."

       "Ngươi. . . . . ." Gầy Qua mặt đỏ tới mang tai, cúi đầu, lúng túng giãy dụa  thân thể mập mạp.

      thừa nhận, là nhát gan là, vô dụng, nhưng thề, tim óc của tuyệt đối là trung thành với tiểu thư.

      "Các ngươi nếu ăn, ta ăn hết nha." Mỗi khi bọn họ cãi vả, cũng đúng lúc xuất thanh mịn màng ngọt ngào ra mà hoà giải .

      Mộc Thuần Thuần  thân thiết gắp thức ăn  cho hai người bọn  họ, hoàn toàn đem  mình  là chủ nhân, đối  đãi bọn họ giống như là người nhà mình, nhất thời khiến trái tim Gầy Qua Mập Qua nóng lên.

      Ở dưới mắt Mộc Thuần Thuần, hai người hòa hòa khí khí   ăn xong điểm tâm.

      "Tiểu thư, " vất vả bắt được lỗ hổng, Mập Qua cố gắng lần nữa khuyên nàng thay đổi chủ ý, "Người định gả cho Cáp Lãng Tiểu Vương Gia sao?"

      "Ừ." Mộc Thuần Thuần tới vườn hoa, chuẩn bị tưới nước chăm sóc cho vườn hoa.

      "Tiểu thư cần uất ức bản thân, nếu tiểu thư muốn, Mập Qua cho dù liều chết, cũng ngăn cản cuộc hôn nhân này." Mập Qua tiếp tục cố gắng  khuyên, hi vọng Mộc Thuần Thuần đổi ý.

      Nhìn chung quanh nhìn ngang nhìn dọc, Cáp Lãng Tiểu Vương Gia cũng đó hề xứng với tiểu thư chút nào, cũng hiểu sao tiểu thư bị cái gì mà lại đồng ý với cầu vô lễ của lão gia.

      "Trong lòng các ngươi nhất định cảm thấy Cát Lãng Tiểu Vương Gia xứng với ta, đúng ?" Mộc Thuần Thuần ngẩng  đầu  lên, cười tự nhiên hỏi.

      Gầy Qua, Mập Qua lần này rất là tâm linh tương thông, đột nhiên gật đầu.

      Mộc Thuần Thuần cười nhạt , lần nữa đem lực chú ý quăng trở về lên nụ hoa mẫu đơn chớm nở, cẩn  thận  đem vệt bẩn dính phía ra, lúc này mới  từ  từ mở miệng , " ra , tất cả người trong thành này cũng ràng, người xứng với với , là ta."

      trận gió thổi qua, thổi qua nụ cười lạnh nhạt như có như   gương mặt nàng.
      Tiếp tục 50 like FB nào,nam 9 chính thức lên sàn trong vài chap nữa nha!!!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 6 
      Edit: Dandelion
      Beta: Quảng Hằng


      Sau khi ăn sáng, Mộc Thế Lễ lần nữa lắc thân thể phúc hậu   tới Túy Hoa Viên, cao hứng bừng bừng  thông báo với Mộc Thuần Thuần ngày đại hỉ   chọn tốt, liền định vào hai mươi hai tháng hai. Mười ngày sau.

      Hôm đó cũng vừa đúng là ngày sinh nhật Mộc Thuần Thuần tròn mười bảy tuổi. Theo lời Mộc Thế Lễ , là song hỉ lâm môn, lúc lời này, ông ta cười đến thấy răng thấy mặt , thân thể cồng kềnh cũng linh xảo lên rất nhiều.

      Mộc Thuần Thuần toàn bộ hành trình chẳng qua là nhàn nhạt đáp lời, mười phần là nữ nhi khéo léo nghe lời.

      "Mập Qua Gầy Qua, các ngươi tới Mộc phủ bao lâu rồi?" Sau khi Mộc Thế Lễ , Mộc Thuần Thuần bất ngờ hỏi câu kỳ quái  .

      "Hồi tiểu thư, hơn hai tháng." Mập Qua thành trả lời.

      "Cụ thể chút."

      Vẻ mặt của Mộc Thuần Thuần đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, khí cũng chợt ngưng trọng, Gầy Qua, Mập Qua có chút luống cuống.

      Bấm ngón tay tính toán chút, Gầy Qua lầu bầu lên tiếng, "À. . . . . . Hình như là hai tháng và hai mươi ngày."

      Hai tháng và hai mươi ngày?

      Để ly trà trong tay xuống, Mộc Thuần Thuần theo bản năng câu, "Như vậy, chưa tới mười ngày là ba tháng? !"

      Trùng hợp,ngày đó là Đại hỉ .

      Mộc Thuần Thuần chú ý tự như vào cõi thần tiên , đáy mắt có chút chán nản.

      . . . . . . . . . . .

      Tiêu Hồn lâu.

      Đây là nơi hoa lệ, căn tửu lâu bằng gỗ cực kì xa hoa tráng lệ sơn màu đỏ chói,  bố trí như chỗ ở thần tiên, xa hoa, khắp nơi mỹ nữ như mây, oanh ca yến vũ, mùi rượu bốn phía, tiên cảnh nhân gian.

      Tiếng đàn tuyệt vời xen lẫn mùi thơm rượu ngon ngát hương, tiếng cười nam nhân nữ nhân dứt bên tai, thỉnh thoảng có tiếng cười dâm mỹ phóng lãng làm cho người ta mặt hồng tim đập từ từng gian trong sương phòng truyền tới.

      Đây là thanh lâu nổi danh nhất náo nhiệt nhất  Đô Thành Tây Diễm Quốc, đặc biệt tiếp đãi đông đúc người phong lưu và vương tôn công tử , quan lại quyền quý cùng giàu có .

      Chỗ độc đáo nhất của Tiêu Hồn lâu đó, ngoài những nương xinh đẹp xuất trần, còn có những nam tử tuyệt sắc tục xưng nam kỹ, ai nấy đều có dung mạo tuấn tú, môi hồng răng trắng, quyến rũ chúng sanh.

      Vì vậy, Tiêu Hồn lâu làm cho các thiếu gia, công tử phong lưu lưu luyến quên về, kinh doanh vô cùng thịnh vượng.

      Bên trong Đông sương phòng.

      Mấy vị tiếu nương vẻ thùy mị diễm lệ  chia ra tựa tại trong ngực mấy vị nam nhân mặc hoa phục, tất cả quần áo mỗi người đều xốc xếch, vẻ mặt vui thích, uống rượu uống rượu, trêu đùa  trêu đùa, chơi cực kỳ cao hứng.

      "Tiểu Vương Gia, nghe ngài muốn cưới Mộc Thuần Thuần vào cửa, là sao?" Chơi suốt đêm, cũng có chút mệt mỏi, vào lúc này mới có người hổn hển hỏi chuyện này.

      Cát Lãng Tiểu Vương Gia uống xong rượu ngon mỹ nhân rót vào trong miệng, khóe miệng nâng lên nụ cười dâm đảng, mới dương dương đắc ý , "Ngày đại hỉ  cũng định xuống rồi, các ngươi cho là Bổn vương đùa sao?"

      Nghe giọng điệu Cát Lãng Tiểu Vương Gia  , hình như là đùa , chỉ là, lần này giống như chơi có chút lớn thôi.

      "Tiểu Vương Gia, tất cả người của Đô thành ai cũng biết, Mộc Thuần Thuần là khí phụ, năm ngoái vốn muốn gả cho Trấn Đông Tướng Quân con của Ngột Thần, ngờ cũng đại hôn ngày đó bị chính vị hôn phu Ngột Thần trước mặt mọi người thoái hôn, cũng tại chỗ tuyên bố muốn cưới  cũng phải là Mộc Thuần Thuần, mà là muội muội của nàng Mộc Như Ý. Ai nha, trận nháo kịch này đến nay còn bị người người bàn tán xôn xao. Kia Mộc Thuần Thuần chính là giày rách bị người vứt bỏ  , Tiểu Vương Gia, nàng ta làm gì có tư cách vào cửa Thụy vương phủ chứ?"

      Lời này vừa ra, mấy vị công tử ca vội vàng đồng thanh phụ họa, hết sức phản đối Cáp Lãng cưới Mộc Thuần Thuần.

      "Hừ, " Cáp Lãng cười lạnh tiếng, trong đôi mắt đều là khinh thường, "Các ngươi yên tâm, Bổn vương có thể để cho nàng ta vào cửa Thụy vương phủ, đương nhiên cũng có biện pháp để cho nàng ta bước ra cái cửa này. Bổn vương cưới nàng, ta phải là muốn nếm thử chút cảm giáv mất hồn của  đệ nhất mỹ nhân Đô thành này ,sao ha ha ha ——"( sao ghét này thế nhỉ, mong rằng ảnh ko phải nam chính, nếu ko muội chọi gạch, chọi dép, chọi dao, chọi kéo, chọi nồi, xong, dĩa, chén,… túm lại là những gì có thể chọi ảnh! phì phì phì)

      "Di. . . . . . Nha. . . . . . Ha ha ha. . . . . . Tiểu Vương Gia minh, Tiểu Vương Gia minh. . . . . ." Mấy cái người khác rối rít đưa ra ngón tay cái, khóe mắt đuôi mày đều là nụ cười xấu xa. Quả nhiên là Cát Lãng Tiểu Vương Gia phong lưu, ha ha ha!

      "Đến đây, uống rượu uống rượu ——" trong sương phòng lại lần nữa truyền ra thanh ly rượu va chạm.
      Tiếp tục công cuộc đoán nam 9 nào các nàng,vẫn 50 like FB nha

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 7
      Edit: Dandelion
      Beta: Quảng Hằng
       

      Rượu qua mấy tuần sau, lại có người hỏi, "Tiểu Vương Gia, nghe Mộc Thuần Thuần kia là Đô thành đệ nhất mỹ nhân, chúng ta cũng chính mắt nhìn thấy qua, có thể tin đồn là giả hay ?"

      Tiếng huyên náo đột nhiên giảm xuống rất nhiều, tựa hồ mọi người đối với vấn đề này cảm thấy hứng thú.

      "Đúng vậy ! Đúng vậy ! Ta luôn hoài nghi. Nhìn bộ dạng ca ca của nàng Mộc Kiền kia, nhìn liền muốn tiến lên đánh   mấy cước, còn có phụ thân nàng ta -Mộc Thế Lễ, tai to mặt lớn, khi còn trẻ là vị mỹ nam tử ai tin chứ." vị công tử mặc hoa phục  màu lam đậm cũng bắt đầu lắc đầu, nhất nhất ra lý do hoài nghi, "Còn có muội muội nàng ta Mộc Như Ý, lần trước thời điểm chúng ta đến phủ dự gia yến, Ngột Thần mang nàng tới, oaaa, bộ dáng kia, ngay cả nha hoàn nhà ta đều xinh đẹp hơn nàng ta."

      Buổi chuyện, xong tất cả mọi người cười ầm lên, các nương khác hầu hạ ở các vị gia càng thêm cười khép miệng.

      Cát Lãng Tiểu Vương Gia khoát khoát tay, nâng lên nụ cười ý vị sâu xa, cố ý đè lượng thấp xuống, , "Ngừng, ngừng, ngừng, các ngươi có kiến thức đúng là có kiến thức, ta cho các ngươi biết, Mộc Thuần Thuần kia ta thấy, dáng dấp , . . . . . ."

      cố gắng muốn tìm từ để hình dung vẻ đẹp của nàng, nhưng cuối cùng chỉ từ có giới hạn trong đầu tìm ra hai chữ, "Rất đẹp!"

      thể quên được rung động lần đó ở đường cái trong lúc vô tình gặp phải nàng, chỉ là kinh hồng thoáng nhìn, ở trong lòng lưu lại dấu ấn sâu, nàng rất đẹp, bộ y phục đơn giản, lại gợi lên xuất trần thoát tục.

      Cũng là bởi vì nhớ mãi thân ảnh nàng, quên được vẻ đẹp của nàng, cho nên mới mượn chuyện làm khó Mộc Kiền, nhất định phải lấy được nàng, mặc dù khắp thiên hạ đều cười cưới khí phụ, cũng quan tâm!

      "Nhưng Tiểu Vương Gia à, nghe Mộc Thuần Thuần đó, mạng của ta là sát người thân, người nào dính vào cũng gặp phải bất hạnh, ngay cả người của Mộc phủ cũng tránh né, e sợ còn kịp, ngay cả gia nhân phục vụ nàng ta, nghe cũng vượt qua ba tháng." vị công tử khác tới chuyện quái dị vây quanh bên cạnh Mộc Thuần Thuần, nhất thời cả người sợ hãi.



      đến chuyện này đúng là tà môn, những hạ nhân kia sống ở bên cạnh Mộc Thuần Thuần vượt qua ba tháng, chính xác xảy ra ngoài ý muốn, phải điên, cũng bị câm, phải què cũng bị co quắp , quỷ dị. Tựa hồ trong chỗ u minh có loại lực lượng quỷ dị đem Mộc Thuần Thuần lập, cho những người khác đến gần nàng.( ax… ai ác thế kia ^^~)

      Cát Lãng quát lớn tiếng, sắc mặt bỗng chốc trầm xuống, "Cái gì mạng sát người thân, Cát Lãng ta cố tình tin những lời mà quỷ kia, Thụy vương phủ ta muốn gió có gió muốn mưa có mưa, ngay cả Diêm vương lão tử cũng sợ, há lại lo lắng những thứ kia!"

      Tóm lại, Mộc Thuần Thuần định chắc rồi.( hk phải của ngươi đâu *plè*)

      "Dạ dạ dạ, Tiểu Vương Gia rất đúng." Mọi người rối rít bưng ly rượu lên, nịnh nọt.

      Cách sương phòng, hai vị nam tử khí độ tuấn bất phàm  đưa toàn bộ buổi chuyện này của bọn họ nghe vào  trong lỗ tai.( chết chưa ^^~)

      Nam tử áo bào trắng thấy buồn cười, miệng mang ý vị giễu cợt, đôi mắt đào hoa câu hồn phách người cong thành đường cong, nam tử đối diện hướng nhíu mày, , "Dục, sợ !"

      Nam tử đối diện , người mặc bộ hoa phục màu vàng kim, mái tóc đen như mực xõa tùy ý, tăng thêm tia kềm chế được cùng thất thường, má phải mang mặt nạ màu vàng kim lạnh như băng, cùng màu sắc quần áo cực kỳ phối hợp, hai mắt như chim ưng rạng rỡ phát sáng, sáng chói như ánh sao, môi mỏng khẽ nâng lên, thân thể cao to nằm nghiêng tại nhuyễn tháp, dùng giọng cực độ mị hoặc lên tiếng, "Vậy —— chúc may mắn thôi...!"

      Trò chơi, càng ngày càng chơi vui.

       (muội ghét mấy này, xem chị Thuần Thuần của muội là gì chứ, gừgừgừ, *cắn cắn cắn đầu mấy *)



      Nam tử áo bào trắng có nhiều hứng thú  mà nhìn chằm chằm vào , buông tha bất kỳ biểu cảm nào mặt , thở dài , "Giống như lại có kịch hay để xem  "

      Khóe môi kia của  nam tử mặt nạ điểm nụ cười đùa giỡn làm cho khỏi rùng mình cái, "Ngừng, ngừng, ngừng, may là ta phải kẻ địch của ngươi, nếu ta nhất định sớm đầu thai."

      Mặt nạ nam tử chỉ cười .

      "Chẳng qua ta tò mò, ngươi rốt cuộc lúc nào mới bằng lòng bỏ qua cho mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành kia?"

      Hai luồng ánh mắt lạnh như băng lập tức bắn qua, nam tử áo bào trắng rụt cổ cái, thức thời  câm miệng.

      Đầu ngón tay nhàng lướt qua mặt nạ má phải lạnh như băng, đôi mắt thâm thúy khẽ ảm đạm, trong khí thoáng qua ánh sáng màu xanh nhạt.

      Đạo ánh sáng kia, ràng là từ nhẫn ngọc mang ngón cái tản mát ra .

      tart_trung, Henlunhanhtay thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 8
      Edit: Dandelion
      Beta: Quảng Hằng


      Túy Hoa Viên. Sau giữa trưa, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào người của nàng, theo nàng ngủ say sưa.

      Nửa mê nửa tỉnh, thanh lạnh bạc ở bên tai mơ hồ vang lên.

      "Nàng muốn xuất giá gấp như vậy? Ta để cho nàng như nguyện."

      "Nàng là đồ chơi của ta, kiếp này chỉ thuộc về mình ta."~.~

      "Vĩnh viễn cũng đừng mong thoát khỏi ta ——"^^~

      . . . . . .

      Che ở người  chăn mỏng chảy xuống mặt đất, làn gió lạnh phất qua, thức tỉnh người khuynh thành võng.

      Mộc Thuần Thuần nửa ngồi dậy, đôi mắt xinh đẹp hướng tới bốn phía tuần tra lần, ai!

      Nàng lại nằm mộng rồi sao? tại ràng là ban ngày, tại sao nàng lại mơ thấy nam nhân quỷ dị đó?

      "Mập Qua Gầy Qua, " Nàng lớn tiếng kêu lên, chờ đợi ở cỗng vòm bên cạnh, hai người lập tức chạy tới trước mặt, "Mới vừa rồi có người vào hay ?"

      Mập Qua, Gầy Qua lắc đầu cái, bọn họ vẫn canh giữ ở cửa, cũng nhìn thấy bất luận kẻ nào tới nơi này.

      chẳng lẽ chính là  nằm mơ? Mộc Thuần Thuần gõ cái vào đầu, cố gắng khiến đầu thanh tĩnh chút.

      Nếu như là mộng, vì sao chân như vậy, những lời mang theo uy hiếp lại bá đạo vẫn vọng về ở trong đầu của nàng, giống như xuất dạng nghe nhầm, gương mặt cỗ ấm áp, tựa hồ từng có bàn tay ở phía lưu lại qua.

      Ai nha, nàng làm sao vậy, nghi thần nghi quỷ , trừ nằm mơ còn có thể là cái gì.

      Người nam nhân kia rốt cuộc là ai, tại sao chuyện luôn là bá đạo như vậy, vừa có lễ phép, chuyện với người khác ngay cả tướng mạo cũng chịu lộ ra.

      Nghe ý của , hình như là cho nàng gả cho Cáp Lãng Tiểu Vương Gia.

      Mộc Thuần Thuần giảo hoạt cười tiếng, ý định xoay chuyển nhanh, tự nhủ, "Ngươi muốn cho ta gả, ta càng phải gả."^,^

      Nếu như người trong mộng kia tồn tại, nàng liền đánh cuộc lần, có thể nhìn gương mặt của ở ngày đại hôn hay .

      Chúng ta "Biết" nhau mười năm rồi, cũng là thời điểm nên gặp mặt rồi. Mộc Thuần Thuần trong lòng thản nhiên .

      "Tiểu thư, người cái gì đó?" gì có lấy chồng hay , Gầy Qua thấy Mộc Thuần Thuần vừa tỉnh lại liền bậy, lo lắng nàng xảy ra chuyện gì, "Có phải sốt rồi hay ?"

      "Ta sao." Nàng vươn vươn lưng mỏi, từ võng   nhàng  nhảy xuống.

      khi chuyện, phu nhân ăn mặc vô cùng quý giá, khí thế mười phần mà thẳng bước vào, người đoạn gấm trắng như tuyết đó vốn chỉ dành cho những nương còn tuổi, lúc này cố tình đeo vào  người bà ta, có vẻ dị thường còn có vẻ như trâu già cưa sừng làm nghé. đầu trâm cài lung la lung lay, đầu mười ngón tay mang đầy đủ nhẫn ngọc, nhẫn vàng, dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt.

      Mộc Thuần Thuần thấy người tới, vội nghênh đón, vẻ mặt bình tĩnh, nhàn nhạt chào cái, kêu, "Nhị nương."

      Gầy Qua Mập Qua mặt cũng thay đổi , " Chào Nhị phu nhân."

      "Được rồi, cần đa lễ." Nhan Thục Phượng hề cởi mở thẳng tới trong lương đình, ngồi xuống, sợ ánh mặt trời phơi đến làn da bà ta bảo dưỡng vất vả.

      "Đem đồ vật để xuống." Bà ta lạnh lung mở miệng, liền thấy hai nha hoàn theo bà ta tới đem tay gì đó đặt xuống ở bàn đá.

      Hỉ phục đỏ thẫm cùng mũ phượng hoa lệ  đột nhiên trưng bày bàn, hỷ phục kia vừa nhìn liền biết là dung thủ công thêu thượng đẳng, thủ công khống chế tinh xảo, trân châu hoàn bội, trang trí hoa văn, đẹp đến bất ngờ. mũ phượng có viên Hồng Bảo Thạch to, quanh thân dùng tơ vàng đính thêm 36 viên trân châu trắng muốt, lộng lẫy chói mắt, đẹp sao tả xiết.

      Xem ra, phụ thân nàng lần này tốn ít tiền đây. Mộc Thuần Thuần khỏi cười khẽ tiếng

      Thuần Thuần, nhìn , hỉ phục cùng mũ phượng phải làm ngày làm đêm nghỉ, như thế này thử chút có vừa người , nếu như ngươi thích có thể cho bọn họ làm lại." Nhan Thục Phượng cười nhàng   kéo tay Mộc Thuần Thuần, đột nhiên mẫu tính đại phát( tình mẹ con bộc phát), thân thiết giúp nàng chuẩn bị tất cả.

      Ngoài miệng cười, trong lòng vẫn như cũ đối với Mộc Thuần Thuần có tia hận ý do nàng là con chánh thất sinh hạ .

      ( con mụ khó ưa, giựt chồng người ta mà còn làm thái độ đó, *ta đâm ta chém xẹt xẹt xẹt thành 8001 khúc* hừ)

      gương mặt khuynh quốc khuynh thành, cùng với mẹ nàng chết   giống nhau như đúc. Mỗi lần nhìn, để cho nổi hận của bà ta lại tăng thêm mấy phần.

       ( hận nhìu mau già chút *plè*)
      Ps: này phải nam 9 ko ta!!!
      hanhtaynguyennhung thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 9



      Edit: Dandelion
      Beta: Quảng Hằng


      "Nhị nương, hỉ phục cùng mũ phượng được làm rất đẹp, cám ơn người." Mộc Thuần Thuần tự mình rót ly trà, để bày tỏ lòng biết ơn.

      "Ai , Thuần Thuần, sao còn cùng ta khách khí như vậy đấy. , ta vẫn cảm thấy đối với con thiếu xót , sau khi mẫu than con qua đời, ta đều hảo hảo chăm sóc cho con."

       

      Vương Bích Yên ả tiện nữ nhân đó chết tốt, nếu mẹ con bà,  ba người còn biết phải nhịn đến lúc nào mới có thể chính thức tiến vào Mộc phủ. Lại , bà ta đúng là phải cảm tạ nữ nhân kia.



      Bà ta giả vờ lau cái khóe mắt, tiếp tục , "Vốn muốn giúp con tìm kiếm chỗ trong sạch, nhưng ai biết vị hôn phu của con lại bị Như Ý cướp , ai, ra phải thế, cũng tính là cướp , ai lại ngờ tới Ngột Thần ở trường hợp đó lại người thích là Như Ý ."

      Nhan Thục Phượng mỗi khi bắt được cơ hội liền nhắc đến chuyện xưa, cố ý ở trước mặt Mộc Thuần Thuần nhắc nhắc lại chuyện nàng ở ngày đại hôn bị Ngột Thần vứt bỏ,  mượn cơ hội chế nhạo, giễu cợt nàng.

      Như ý ngờ thay thế Mộc Thuần Thuần gả vào  phủ tướng quân, làm cho Nhan Thục Phượng nở mặt mũi còn giải được mối hận trước kia.

      Về phần ngày đó tại sao chuyện lại ly kỳ xảy ra, Nhan Thục Phượng vẫn thể hiểu . Trước hôn nhân Ngột Thần còn tin thề mỗi ngày phải là Mộc Thuần Thuần lấy, vào lúc cuối cùng lại đổi lời thích là Như Ý, người muốn kết hôn của cũng là Như Ý, quá kỳ quái rồi.

      Chỉ là, bà ta rãnh ngẫm nghĩ cái đó, chuyện này khiến cây gai trong lòng bà ta được gở bỏ, Mộc Thuần Thuần bị bêu xấu trước mặt mọi người, ngay cả mặt mũi cũng vứt sạch, trở thành khí phụ đầu đường cuối ngõ mọi người đều biết  , đây mới là chuyện làm bà ta đại khoái nhân tâm.

      Vốn tưởng rằng Mộc Thuần Thuần mang danh tiếng khí phụ như thế, còn có người muốn nàng. Ai ngờ lại xuất Cát Lãng Tiểu Vương Gia.



      Khí phụ ngày xưa  , sắp từ chim sẻ biến thành Phượng Hoàng, gả vào Thụy vương phủ tiếng tăm lừng lẫy  .

      Nhan Thục Phượng lần nữa hận nghiến răng nghiến lợi, tơ lụa trong tay bị bà ta xoắn thành   đoàn.

      "Nhị nương, Như Ý là muội muội của ta, người nào gả cũng như nhau thôi?" Mộc Thuần Thuần lòng"Như Ý muội muội có thể tìm được người lòng thương nàng chăm sóc nàng, ta cũng vui thay cho muội ấy."



      Thương nàng? Chăm sóc nàng? Lời của  Mộc Thuần Thuần nhất thời làm trong lòng Nhan Thục Phượng sinh ra cơn giận dữ.

      Nhớ tới Như Ý ở trước mặt bà ta uất ức rơi lệ, oán trách khóc lóc kể lể tình cảnh, mặt của bà ta đen như đáy nồi, hết sức kềm chế cảm giác muốn vung tay lên.

      được, ta thể xung động. tại gia nghiệp Mộc phủ hưng tồn hay suy vong đều nằm ở trong tay tiểu tiện nhân này, vì gia nghiệp Mộc phủ, bà ta phải nhịn .

      Hít mấy hơi sâu, bà ta lại khôi phục yên tĩnh.

      gương mặt đầy son phấn lần nữa lộ ra nụ cười giả dối "Thuần Thuần, ba ngày sau chính là ngày đại hỉ rồi, con còn có cái gì cần cứ việc , Nhị nương giúp con chuẩn bị."

      Chỉ cần gả nàng ra ngoài, gia sản Mộc gia to như vậy chính là do nhi tử bà ta Mộc Kiền hưởng có người cùng tranh nữa

      "Có ? Ta đây là có chuyện muốn nhờ Nhị nương." Mộc Thuần Thuần thông minh, từng vẻ mặt của mụ ta có qua được hai mắt nàng, bao gồm hận ý mới vừa thoáng qua rồi biến mất  .

      Trong nội tâm Nhan Thục Phượng hồi hộp nhảy lên xuống, thầm chửi mình làm bộ tốt bụng.

      Lời vừa ra khỏi miệng, chỉ có thể nhắm mắt chống đỡ tiếp tục, "Được, con cứ ."

      Mộc Thuần Thuần khẽ ngẩng đầu, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo   nhắn dưới ánh mặt trời lóe tia sáng chói mắt, nàng nghiêng thân hướng phía trước, giọng , "Vậy, về phần đồ cưới——"

      Nàng cố ý thêm nữa.

      Nhan Thục Phượng giật mình, khóe mắt đầy nếp nhăn   ràng nhảy lên , quả nhiên, chuyện bà ta lo lắng tới.

       "Cái này con yên tâm, phụ thân con rồi, đưa cho con đồ cưới nhất định phải nổi bật, nâng thân phận thiên kim Mộc phủ tôn quý cho con." câu , vẻ bên ngoài cười nhưng trong lòng cười.

      Lại thấy chiếc khăn lụa tay bà ta càng ra sức vặn vẹo, xương ngón tay trắng bệch.

      "Nhị nương, ra ta là muốn về phần đồ cưới theo ý các người là được, ta cũng có ý kiến." Thấy biểu tình Nhan Thục Phượng sắp ỉu xìu trong nháy mắt thần thái toả sáng, Mộc Thuần Thuần tiếp tục , "Ta muốn nhờ Nhị nương đem Mập Qua Gầy Qua đưa vào ở trong phủ, để cho bọn họ có chỗ an thân."

      Nghe vậy, mập gầy đứng ở bên cạnh nhất thời cứng đờ.
      tart_trunghanhtay thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :