1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 90:
      Editor: Natalie pham


      Kỷ Trà Huyên lập tức hành lễ tạ ơn: "Tạ ơn hoàng hậu nương nương tín nhiệm tần thiếp."


      Hoàng hậu dịu dàng gọi Kỷ Trà Huyên đứng dậy.


      Triệu Tồn Hi : "Giản chiêu nghi là người trí tuệ."


      Hoàng hậu cũng buông lỏng hơn, Cung Đức phi lại căng thẳng, nàng ta nhìn Triệu Tồn Hi, hình như muốn gì nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống.


      Kế tiếp, Triệu Tồn Hi cũng chưa gì, dù sao có nhiều phu nhân ở đây, chuyện cung vụ cũng thích hợp.


      Kỷ Trà Huyên nhìn Tang thải nữ cuộn mình vào, hoàng hậu nhìn chăm chú vào hành động của Kỷ Trà Huyên cũng thuận tiện nhìn qua Tang thải nữ.


      Nếu phải Thu Hà hạnh kiểm xấu, nàng ta cũng may mắn như thế.


      Nếu là vị công chúa, Tang thải nữ cũng có thể dùng chút.


      "Hoàng thượng, Tang thải nữ là người có phúc lớn, ngài xem?"


      Triệu Tồn Hi liếc mắt nhìn Tang thải nữ, nàng ta lập tức lung lay như sắp đổ, nét mặt Triệu Tồn Hi vui : "Theo lệ tấn phong làm thường tại."


      Tang thải nữ bèn quỳ xuống tạ ơn.


      Triệu Tồn Hi dời ánh mắt , Thục phi lập tức : "Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương cũng mang thai, chắc cũng còn sức lực chăm sóc Tang thải nữ."


      Kỷ Trà Huyên gì.


      Hoàng hậu sớm biết có người nhảy ra bèn : "Thục phi phải, hoàng thượng, hoàng tự quan trọng, cho nên nô tì nghĩ cho người cẩn thận chăm sóc Tang thường tại."


      Tất cả mọi người đều kỳ quái, hoàng hậu dễ chuyện như thế ư?


      Triệu Tồn Hi hỏi: "Ý hoàng hậu như thế nào?"


      Hoàng hậu cười : "Cung Đức phi là người có kinh nghiệm chăm sóc hoàng tự, hoàng thượng ngài thấy sao?"


      Triệu Tồn Hi suy nghĩ lát rồi hỏi: "Đức phi, ngươi có bằng lòng ?"


      Cung Đức phi bị ‘bánh thịt’ giáng xuống bất ngờ còn chưa hồi phục lại. Chăm sóc phi tần có thai, gần như chắc chắn nàng ta được nuôi nấng hoàng tự.


      "Nô tì nguyện ý chia sẻ nỗi lo cho hoàng hậu nương nương."


      Triệu Tồn Hi hài lòng gật đầu, muốn mở miệng Thục phi lại : "Hoàng thượng, Đức phi tỷ tỷ còn muốn chăm sóc cho đại hoàng tử, chỉ sợ bất công."


      Cung Đức phi bình thản : "Thục phi muội muội có ý gì? Chẳng lẽ bản cung là người độc ác sao?"


      Thục phi chậm rãi : "Tự nhiên phải nhưng đại hoàng tử ở tuổi nghịch ngợm, mấy ngày trước còn đánh nát bình thuỷ tiên Tuệ tần tự trồng, nhỡ nghịch ngợm va chạm đến Tang thường tại nguy hiểm."


      Kỷ Trà Huyên cũng biết chuyện đại hoàng tử đánh nát bình thuỷ tiên này.


      Là đại hoàng tử đột nhiên hứng lên luyện võ trong vườn ngự uyển, vừa khéo Tuệ tần bưng bồn thủy tiên đến cho thái hậu ngắm, đại hoàng tử vừa khéo ở chỗ góc, cho nên đánh lên Tuệ tần, bồn thủy tiên cũng bị ngã xuống.


      Sau đó Tuệ tần chẳng những trách đại hoàng tử, còn cẩn thận đánh giá đại hoàng tử chỉ sợ bị thương. Nghe , cuối cùng Tuệ tần còn an ủi đại hoàng tử.


      Thám tử ở cung Đức Nghi truyền tin đại hoàng tử có ấn tượng rất tốt về Tuệ tần.


      Chuyện này tuy , nhưng Kỷ Trà Huyên lại ghi nhớ, trừ sóng gió vì gia tộc ngay từ đầu, lúc sau Tuệ tần vẫn yên lặng. Chẳng sợ nàng ta tương đối được sủng ái, lại vẫn cho người ta cảm giác trong suốt.


      hiền lành hào phóng như hoàng hậu, sâu lường được như Đức phi, phô trương kiêu ngạo như Thục phi, cũng khiêm tốn có lễ như Ninh quý tần, lại càng thẳng thắn như Kỷ Trà Huyên. Nàng ta yên tĩnh khiến người ta quên , nhưng cố tình nàng ta còn có dung nhan tài mạo động lòng người.


      Điều này taọ ra đặc biệt của nàng ta, sau này thái hậu cũng thích nàng ta, Kỷ Trà Huyên tự nhiên càng chú ý hơn. Chuyện này xảy ra, Kỷ Trà Huyên ghi nhớ trong lòng, Kỷ Trà Huyên cũng sắp xếp ít người trong Sắt Cầm hiên.


      Cung Đức phi cũng muốn nhận đứa của Tang thường tại, nhưng nghe Thục phi vì tranh đoạt đứa bé mà dính đến đại hoàng tử, nàng ta khỏi tức giận.


      Mắt thấy Cung Đức phi muốn tức giận, hoàng hậu vội vàng ngăn lại, nàng ta ràng cảm giác được hoàng thượng vui. Hoàng hậu cũng hiểu bây giờ gia tộc Thục phi vinh quang, để nàng ta xuống đài được phải là chuyện tốt.


      "Xem ra hai vị muội muội đều quan tâm hoàng tự, là tấm gương tốt, như vậy , Cung Đức phi chăm sóc Ninh chiêu nghi, Thục phi chăm sóc Tang thường tại, đợi hai người kia sinh ra hoàng tự, tất nhiên trọng thưởng."


      Thục phi lộ ra sắc mặt vui mừng, sắc mặt Cung Đức phi lại cứng đờ, lúc này rốt cục nghĩ ra vì sao hoàng hậu phụ họa cho Thục phi, nàng ta muốn để Thục phi kéo nàng xuống nước.


      Thử hỏi, nàng ta chăm sóc cho Ninh chiêu nghi là chủ vị cung, làm sao có lý do quản lý cung vụ. Nàng ta còn bằng Thục phi, Thục phi còn có khả năng nhận nuôi đứa của Tang thường tại, mà Ninh chiêu nghi có thân phận, căn bản có phần của nàng.


      "Hai vị muội muội có bằng lòng ?"

      Thục phi cười : "Nô tì lĩnh chỉ."


      Cung Đức phi cảm giác được ánh mắt từ bốn phía, cúi đầu : "Nô tì lĩnh chỉ."


      Triệu Tồn Hi vẫn chưa phản đối ý kiến của hoàng hậu, chuyện này lại là việc riêng trong hậu cung, hoàng hậu tự nhiên có trách nhiệm sắp xếp xử lý. Hoàng hậu xin ý kiến cũng là biểu kính trọng .


      "Cứ quyết định như vậy ."


      "Dạ!" Các phi tần cùng đáp lời.


      Sau đó mọi người lại ngồi xuống, nhưng chỗ của Tang thường tại bị chuyển qua trước mặt Thục phi.


      Bởi vì hoàng đế có mặt, nên cũng náo nhiệt như trước.


      Triệu Tồn Hi cũng biết vậy nên chuyện với thái hậu lát rồi rời .


      Yến hội đến giữa trưa kết thúc, Kỷ Trà Huyên giữ lại nữ quyến trong Kỷ gia.


      Tiếp đón các nàng ngồi xuống, Kỷ Trà Huyên ngồi vào ghế chủ vị nắm tay ngũ đệ, kiểm tra bài vở của .


      Nghe xong nửa ngày, Kỷ Trà Huyên gật đầu.

      "Ngũ đệ chuẩn bị , lát nữa khi hoàng thượng gặp đệ phải biểu tốt vào."


      Kỷ Minh Ích vui vẻ lại khẩn trương biết làm thế nào cho phải?


      Sắc mặt nhị nương cùng lão phu nhân ngồi dưới vui mừng, mẹ cả cũng hơi tươi cười, tuy nụ cười này cũng chân thành lắm, đại tẩu Lâm Bích Dao là người thông minh, vội vàng : "Chúc mừng nương nương, chúc mừng ngũ đệ."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười mấy câu bên tai Kỷ Minh Ích, Kỷ Minh Ích gật đầu, sau đó lại mấy câu bên tai Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên nghe xong gõ đầu .


      Kỷ Minh Ích vui vẻ ôm đầu trốn tránh.


      Mọi người nghe thấy cũng là chuyện gì.


      Chẳng qua thấy Kỷ Minh Ích khẩn trương nên cũng đoán được điểm.


      "Đây là lần đầu bản cung nhìn thấy đại tẩu, hôm nay gặp, tổ mẫu biết chọn người." Kỷ Trà Huyên cười với lão phu nhân.


      Kỷ lão phu nhân cười : "Hai đứa ở chung sai, lại lấy phúc của nương nương, hôm qua tra ra việc vui."


      Kỷ Trà Huyên cười nhìn Lâm Bích Dao, thân thiết hỏi: "Mấy tháng rồi?"


      Lâm Bích Dao thấy Kỷ Trà Huyên coi trọng, cũng cười : "Sắp hai tháng rồi."


      Kỷ Trà Huyên bảo Lâm Bích Dao ngồi gần lại sau đó cởi ra cái vòng tay đeo cổ tay Lâm Bích Dao.


      Lâm Bích Dao hơi sợ hãi nhưng Kỷ Trà Huyên ngăn nàng ta lại cười : "Đại ca là người cố chấp, tẩu tử muốn thông cảm hơn mới là."


      Lâm Bích Dao nghe ra ý sâu sắc trong lời Kỷ Trà Huyên, bảo nàng ta khuyên phu quân tới gần nàng, Lâm Bích Dao nhàng gật đầu.


      Phu quân từ lớn lên bên người lão phu nhân, lòng lão phu nhân hướng về nương nương, phu quân cũng thể cản trở.


      Mẹ cả thấy thế cũng thở dài, hôm nay thấy vinh sủng của Kỷ Trà Huyên, lòng bà bình lặng xuống.


      Phần vinh sủng này rất khó tiêu trừ, bà ta cũng dám cam đoan nữ nhi của mình có thể được sủng ái như vậy.


      Mẹ cả khẩn cầu nhìn lão phu nhân, lão phu nhân cũng thầm thở dài : "Cũng muốn chúc mừng nương nương được tấn phong chiêu nghi."


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu, cũng thấy quá vui vẻ, dường như còn vui bằng lúc nhìn thấy người nhà.


      Kỷ lão phu nhân khỏi nghĩ nhiều chút, cuộc sống trong cung cũng tốt lắm, nếu cũng có bộ dạng như thế.


      "Nương nương, ngài cũng biết vì sao hôm nay Kỷ lương viện tham dự?" Lão phu nhân thấy nàng dâu lại khẩn cầu, đành kiên trì .


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Tổ mẫu cùng mẫu thân yên tâm, nhị tỷ tỷ nghỉ ngơi, rất nhanh có thể ra ngoài."


      hề giải thích nguyên nhân cụ thể, nhưng cam đoan.


      Lão phu nhân cùng mẹ cả thấy Kỷ Trà Huyên chân thành, cũng an tâm hơn.


      Lúc này, Chi Thảo nhanh chóng đến.


      Chi Thảo cúi người chào mọi người, sau đó thầm bên tai Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu, Chi Thảo lui đến phía sau Kỷ Trà Huyên.
      lananhtran51, kabi_ng0k, huyenlaw6814 others thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 91:
      Editor: Natalie Pham

      Kỷ lão phu nhân thấy tình hình này cũng thầm đoán được chuyện gì.


      Kỷ Trà Huyên nhìn người nhà : "Tổ mẫu, mẫu thân, nhị nương, ngũ đệ, hoàng hậu hoàng hậu nương nương có ý chỉ."


      Lúc này Kỷ lão phu nhân đứng lên, ba người đại phu nhân cũng đứng lên, Kỷ Minh Ích ngoan ngoãn đứng bên người nhị phu nhân.


      Kỷ Trà Huyên dẫn đầu ra ngoài, đoàn người đến đại điện của Tĩnh An hiên.


      "Chu tổng quản."


      Chu Hải lập tức cười : "Nô tài thỉnh an chiêu nghi nương nương."


      Kỷ Trà Huyên ngăn Chu Hải hành lễ, : "Hoàng hậu nương nương có dặn dò gì sao? Còn nhờ Chu tổng quản báo lại cho ta."


      Chu Hải : "Chiêu nghi nương nương khách khí, nô tài xin chúc mừng ngài."


      Kỷ Trà Huyên cười nhìn Chu Hải.


      Chu Hải cười : "Hoàng hậu nương nương dặn nô tài báo cho nương nương biết ngài vẫn cai quản công việc trong cung."

      Quả thế!


      "Tần thiếp tạ ơn hoàng hậu nương nương." xong, nàng cúi đầu chào phía cung Chiêu Phượng.


      Chu hải càng vui vẻ : "Hoàng hậu nương nương thông cảm nương nương vất vả, cho nên nhường Tuệ tần nương nương trợ giúp chiêu nghi nương nương."


      Kỷ Trà Huyên hề miễn cưỡng cười : "Hoàng hậu nương nương lo lắng chu đáo, tần thiếp vui sướng."


      Chu Hải luôn nhìn Kỷ Trà Huyên, thấy Kỷ Trà Huyên hề mâu thuẫn, trong lòng nghĩ đến phải trở về bẩm báo như thế nào.


      "Hoàng hậu nương nương biết người nhà nương nương còn ở, còn ra lệnh cho nô tài ban thưởng lễ vật cho người nhà nương nương."


      Kỷ Trà Huyên thấy cung nữ, thái giám phía sau đều bưng mâm chứa vật trân quý.


      Lúc này chỉ Kỷ Trà Huyên tạ ơn, người Kỷ gia cũng quỳ gối phía sau Kỷ Trà Huyên, dập đầu tạ ơn.


      Kỷ Trà Huyên cũng cúi người : "Tạ ơn ân điển của hoàng hậu nương nương."


      Chu Hải thấy thế, cũng an tâm hơn, chỉ mong nàng ta yên phận như nương nương suy nghĩ.

      Sau khi tiễn bước Chu Hải, trong điện cực kì yên tĩnh.


      Thấy Kỷ lão phu nhân muốn gì, Kỷ Trà Huyên : "Quy củ trong cung rất nghiêm, tổ mẫu mang lễ vật về , phải trân trọng ân huệ của hoàng hậu nương nương."


      Lão phu nhân ngẩn ra, lập tức nuốt vào lời chưa ra.


      Cung quy nghiêm khắc, phải dặn bà cần hỏi thăm nhiều việc trong hậu cung sao. Nghĩ đến đây, lão phu nhân cũng may mắn chưa hỏi, nếu bị người biết cũng tốt.


      "Vẫn còn bốn tháng, nếu tổ mẫu, mẫu thân, nhị nương cùng đại tẩu muốn tiến cung gặp bản cung, có thể dâng thẻ bài cầu kiến."


      Người nhà Kỷ hiểu hoàng hậu còn ba tháng nữa sinh sản, hơn nữa ở cữ, bốn tháng này bọn họ muốn gặp Kỷ Trà Huyên đơn giản hơn nhiều.


      Bà lập tức : "Lão thân nhớ kỹ."


      Kỷ Trà Huyên giữ lại mọi người ăn tối trong cung.


      Ăn xong còn chuyện lát, rốt cục có thái giám báo hoàng thượng giá lâm.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười, tự ra ngoài đón.


      "Tần thiếp thỉnh an hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi đỡ Kỷ Trà Huyên dậy : " cần đa lễ."


      Kỷ Trà Huyên cùng Triệu Tồn Hi cùng vào, Kỷ Trà Huyên hỏi: "Hoàng thượng dùng bữa chưa?"


      Triệu Tồn Hi : " ăn xong ở chỗ Ninh chiêu nghi."


      Kỷ Trà Huyên chỉ biết là vậy.


      Kỷ Trà Huyên cũng tiếp, nhàng : "Ghen sao?" Sau đó : "Bữa tối trẫm ăn ở đây."


      Kỷ Trà Huyên xấu hổ, : "Hoàng thượng chỉ thích khiến tần thiếp xấu mặt."


      Triệu Tồn Hi kéo tay Kỷ Trà Huyên : "Làm sao bỏ được tứ nhi xấu mặt, nghĩ tới, tứ nhi lá gan lớn mà da mặt mỏng như thế."


      Kỷ Trà Huyên vừa nghe, lập tức cúi đầu.


      có biện pháp, mặt nàng đỏ được, nên cúi đầu là tốt nhất.


      xong, hai người đến cửa đại điện.

      Lúc này Kỷ Trà Huyên mới ngẩng đầu nhàng : "Hoàng thượng, người nhà tần thiếp còn ở trong sườn điện, tần thiếp có thể cầu ân điển cho họ đến bái kiến ngài?"


      Triệu Tồn Hi hỏi: "Ở yến hội hình như trẫm thấy ngũ đệ của nàng?"


      Kỷ Trà Huyên : "Ngũ đệ cũng chín tuổi rồi nên tần thiếp gặp mặt xong bèn bảo Chi Thảo mang ngũ đệ chơi trong đây nên hoàng thượng nhìn thấy ."


      Nam nữ bảy tuổi ngồi cùng chỗ, khó được Kỷ Trà Huyên cẩn thận như thế.


      "Nàng cũng quá cẩn thận rồi." Tuy trách nàng, nhưng Kỷ Trà Huyên biết rất hài lòng.


      Kỷ Trà Huyên cười.


      Hai người vào trong, Kỷ Trà Huyên cởi áo khoác cho rồi tự tay pha trà.


      Mùi trà nồng đậm cùng hoàn cảnh thoải mái khiến Triệu Tồn Hi cảm thấy thoải mái.


      Trong điện yên tĩnh thoải mái, Triệu Tồn Hi nằm lát rồi với Thường Toàn Hóa: " mời Kỷ..." chưa xong, Kỷ Trà Huyên vội vàng tiếp: "Ngũ đệ của tần thiếp gọi là Minh Ích."


      Triệu Tồn Hi cười : "Gọi Kỷ ngũ tiến vào."

      Kỷ Trà Huyên sẵng giọng: "Hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi cười : "Kỷ Minh Ích, trẫm nhớ kỹ rồi."


      Lúc này Kỷ Trà Huyên mới thôi.


      Kỷ minh ích vào rất nhanh, gặp tứ tỷ tỷ chuyện cùng người nam nhân, cố gắng bình tĩnh lại rồi mới lớn tiếng : "Thảo dân khấu kiến hoàng thượng vạn tuế, hoàng thượng vạn phúc; gặp qua thục nghi nương nương."


      Triệu Tồn Hi nghe giọng tuy còn nét trẻ con, nhưng run rẩy, ăn ràng, lại nhìn dung mạo thanh tú của , Triệu Tồn Hi cũng có cảm tình hơn chút.


      "Miễn lễ."


      "Thảo dân tạ ơn hoàng thượng." Sau đó lưu loát đứng lên.


      Triệu Tồn Hi luôn nhìn , thấy như vậy cũng cảm thấy sai.


      "Ngươi là Kỷ Minh Ích?"


      Kỷ Minh Ích cực kỳ khẩn trương, nếu phải tứ tỷ tỷ đứng nhìn, đừng chuyện, còn thể đứng lên.


      "Dạ."

      Giọng điệu Triệu Tồn Hi mềm mại hơn, qua được ấn tượng đầu tiên, Triệu Tồn Hi cũng cần dùng khí thế áp bách đứa bé.


      "Trẫm nghe tứ tỷ tỷ ngươi ngươi thích đọc sách?"


      Kỷ Minh Ích vội vàng : "Vâng."


      Triệu Tồn Hi cười hỏi: "Vậy vì sao ngươi muốn đọc sách?"


      Kỷ Trà Huyên nghĩ tới Triệu Tồn Hi hỏi vấn đề cởi mở như vậy.


      Kỷ Minh Ích hề nghĩ ngợi : "Tự nhiên là vì có tương lai tốt."


      Kỷ Trà Huyên biết gì, cần thẳng như vậy ! Nhưng nàng may mắn hoàng thượng phải người đọc sách, nếu nghe lý do này tất nhiên bị mắng.


      Quả nhiên Triệu Tồn Hi hề tức giận, ngược lại hứng thú.


      "Thế nào là có tương lai?"


      Lần này Kỷ Minh Ích suy nghĩ : "Làm vị quan tốt trung thành với hoàng thượng, còn muốn hiếu thuận cha mẹ."


      Triệu Tồn Hi cười ra tiếng.

      Kỷ Trà Huyên cũng thả lỏng, chuyện dễ hiểu lý tưởng hóa là đáp án tốt, nhưng Triệu Tồn Hi còn nghe ít sao?


      Câu trả lời ngây thơ này ngược lại khiến Triệu Tồn Hi cảm thấy tươi mới.


      Triệu Tồn Hi ra hiệu cho Kỷ Minh Ích tiến lên đây hỏi: "Ngươi mấy tuổi rồi."


      Kỷ Minh Ích tới, cung kính đáp: "Thảo dân vừa tròn chín tuổi."


      Triệu Tồn Hi cười : "Cùng tuổi với đại hoàng tử của trẫm."


      Kỷ Trà Huyên chưa gì nhưng bỗng nhiên cảm thấy lo lắng.


      Cũng may Triệu Tồn Hi tiếp tục đề tài này, bắt đầu kiểm tra học vấn của Kỷ Minh Ích. Đối với đứa , Triệu Tồn Hi chỉ hỏi mấy câu của bậc tiên hiền, sau đó nhường Kỷ Minh Ích giải thích.


      Bộ sách thời đại này có dấu chấm câu, có những câu , mỗi người giải thích cũng giống nhau, Kỷ Trà Huyên vốn lo lắng, nhưng nghe Kỷ Minh Ích trả lời, Kỷ Trà Huyên lại vừa mừng vừa sợ.


      Kỷ Trà Huyên ràng trình độ học vấn của ngũ đệ lúc trước.


      nghĩ tới hơn năm thấy, ngũ đệ còn có biến hóa vui mừng.

      Hỏi khoảng nửa tiếng, Triệu Tồn Hi bèn ngừng lại, Kỷ Minh Ích gò bó như lúc đầu, ngẫu nhiên còn có thể tươi cười.


      "Đệ đệ nàng sai, nếu được bồi dưỡng trẫm cũng có thêm vị công thần."


      Kỷ Trà Huyên : "Hoàng thượng đồng ý rồi sao?"


      Triệu Tồn Hi trầm ngâm : "Đại học sĩ Vương Vực là người uyên bác, trẫm bảo kiểm tra Kỷ Minh Ích mấy ngày trước."


      Kỷ Trà Huyên hoảng sợ, Vương Vực là sư phụ của đại hoàng tử, cho kiểm tra ngũ đệ, hay hoàng thượng có ý cho làm thư đồng cho đại hoàng tử.


      Kỷ Trà Huyên : "Thiếp nghe Cung Đức phi tỷ tỷ , học vấn của Vương đại học sĩ rất tốt, đại hoàng tử lanh lợi như thế cũng thoát được dạy dỗ nghiêm cẩn của Vương đại học sĩ. Nếu Vương đại học sĩ làm sư phụ của ngũ sư đệ tần thiếp vui mừng."


      Triệu Tồn Hi lắc đầu : "Đệ đệ nàng cùng đại hoàng nhi cùng bối phận, việc bái sư này tiện."


      Kỷ Trà Huyên vội la lên: "Vậy hoàng thượng..."


      Triệu Tồn Hi : "Trẫm xem qua trình độ của đệ đệ nàng rồi mới tìm sư phụ."


      Lúc này Kỷ Trà Huyên mới cười : "Là tần thiếp nóng nảy."

      Triệu Tồn Hi cũng trách tội, nhìn Kỷ Minh Ích, Kỷ Minh Ích nghe hiểu hai người gì, lập tức quỳ xuống trả lời: "Thảo dân chăm chỉ đọc sách, phụ kì vọng của hoàng thượng cùng chiêu nghi nương nương."


      Triệu Tồn Hi : "Khó được ngươi có tâm tính như vậy."


      Kỷ Minh Ích đứng dậy, trong lòng vui mừng.


      Kỷ Trà Huyên cũng thư giãn, thư đồng của đại hoàng tử là vị trí rất vinh quang, cũng được đệ tử quý tộc hướng đến. Nhưng nàng cùng Cung Đức phi sớm hay muộn rat ay với nhau, nếu ngũ đệ làm thư đồng, Kỷ Trà Huyên lo lắng.


      Bây giờ hoàng thượng có ý này, nàng cũng yên tâm rồi.


      Cũng đến giờ ra cung, Kỷ Trà Huyên tiện giữ người nhà ở lâu, vì thế Kỷ lão phu nhân mang người vội vàng tới thỉnh an Kỷ Trà Huyên cùng Triệu Tồn Hi, rồi Kỷ Trà Huyên dặn Chi Thảo tiễn bọn họ ra cung.


      Chơi hai ván cờ cùng Triệu Tồn Hi, người trong cung thái hậu cũng đưa tam hoàng tử cùng tứ hoàng tử về.


      Kỷ Trà Huyên cũng còn lòng dạ chơi cờ, Triệu Tồn Hi thấy quân cờ vốn thối trở nên càng thối bèn cười : "Khó trách tứ nhi tiến bộ, phân tâm làm hai việc có thể học giỏi kỳ nghệ mới kỳ quái."


      Kỷ Trà Huyên buông quân cờ xuống : "Tần thiếp vốn thắng được hoàng thượng, mất mặt."

      Triệu Tồn Hi thấy Kỷ Trà Huyên vui, nàng vẫn là người đầu tiên dám chơi cờ với mất mặt.


      "Trẫm nhường nàng sáu quân được chưa?"


      Kỷ Trà Huyên lắc đầu: "Vẫn thắng được."


      Triệu Tồn Hi còn : "Tám quân sao?"


      Kỷ Trà Huyên hơi động lòng nhưng vẫn lắc đầu.


      Triệu Tồn Hi buông quân cờ xuống : "Luôn chơi cờ với người thua, hẳn là trẫm cảm giác thú vị mới đúng."


      Vẻ mặt Kỷ Trà Huyên rối rắm còn hơi thẹn thùng.


      "Hoàng thượng chơi cờ giỏi, ngài chơi với ai đều thắng nên mới cảm thấy thú vị."


      Triệu Tồn Hi : "Vậy nàng sai lầm rồi, trẫm cũng thua ít."


      Kỷ Trà Huyên kinh ngạc hỏi: "Ai có thể thắng hoàng thượng?"


      Triệu Tồn Hi cười nhạt : "Tuần Dự!"

      Kỷ Trà Huyên hơi nghi hoặc hỏi: "Ngọc sao?" Sau đó hơi ghen tuông hỏi: "Là tên vị tỷ muội nào vậy?"


      Triệu Tồn Hi chợt ngẩn ra, cười ha hả : "Cái gì tỷ muội?"


      Kỷ Trà Huyên : "Ngọc phải tên nữ tử sao?"


      Triệu Tồn Hi : "Là Dự trong từ vinh dự."


      Kỷ Trà Huyên ngượng ngùng cúi đầu, rồi lại ngẩng đầu cười : "Tần thiếp nhớ ra rồi, có phải Tuần điển nghi rất nổi tiếng gần đây ?"

    3. Thảo17

      Thảo17 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      54
      Haiz hóng chương mới mỗi ngày. Mình thích đọc truyện với mạch truyện như này lắm. Rất tự nhien và theo kiểu tình cảm tiến triển từ từ. Cảm ơn bạn edit

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 21/4/17
      lananhtran51, hoài, kabi_ng0k13 others thích bài này.

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Vừa mới có người hối này là nàng lại trồi lên quăng chương mới,kiểu này ta phải siêng năng thúc giục rồi .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :