1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 85:
      Editor: Natalie Pham


      Thái hậu lập tức gọi đứng lên.


      Trương Sĩ Ký đứng dậy, nhìn chớp mắt.


      "Trường Bình hầu đến đón Phương nhi ra cung sao?"


      Trương Sĩ Ký gật đầu sảng khoái thừa nhận.


      Thái hậu gật đầu : "Ai gia yên tâm , mấy năm nay nếu phải Phương nhi kiên trì, ai gia cho Phương nhi Càng Châu xa xôi cùng ngươi."


      Trương Sĩ Ký cảm thấy ấm áp, biết còn có chuyện này, : "Vi thần tạ ơn thái hậu nương nương."


      Thái hậu thở dài: "Công chúa và phò mã hòa thuận, ai gia cũng vui vẻ."Trương Sĩ Ký cùng Lưu Hi trưởng công chúa đều quỳ xuống tạ ơn.


      Thái hậu thấy vậy : "Thôi, hai người ra cung , ngày quốc khánh nhớ dẫn tiểu thế tử tiến cung cho ai gia nhìn xem."


      Trương Sĩ Ký cùng công chúa vội vàng nhận lời.


      Nhìn công chúa và phò mã rời , Kỷ Trà Huyên cũng có ý tưởng.

      Nhân vật chính rồi, thái hậu cũng có tinh thần chuyện cùng các phi tần, qua lát, tất cả mọi người đều rời .


      Kỷ Trà Huyên thăm Mộc nhi xong cũng trở về tẩm cung.


      Hộp son Khuynh Hà cuối cùng kia được Triệu Tồn Hi ban cho trưởng công chúa.


      Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đến ngày quốc khánh trăm năm, Kỷ Trà Huyên mặc lễ phục hoa lệ nặng nề theo hoàng thượng, thái hậu, hoàng hậu tế tổ.


      Ba quỳ chín lạy, bái tổ tế điện.


      Có thể tế tổ quỳ lạy trong trường hợp như vậy, ít nhất là chủ vị hiên trở lên.


      nhiều người lắm là loại vinh quang.


      Thân thể Kỷ Trà Huyên sai, cho nên cũng chống đỡ được.


      Phi tần còn lại tuy rằng tươi cười, nhưng cũng khó nén sắc mặt mệt mỏi.


      Sắc mặt hoàng hậu trắng bệch, Kỷ Trà Huyên rũ mắt xuống.


      Tuy nàng ra tay, nhưng nàng cũng hy vọng hoàng hậu sinh ra con trai trưởng. Hơn nữa, tại trường hợp quan trọng này cho dù nàng , hoàng hậu cũng cảm kích.

      Tròn hai canh giờ, cuối cùng khi hoàng thượng, thái hậu, hoàng hậu dẫn đầu lên cỗ kiệu, phi tần như bọn họ mới lên cỗ kiệu.


      đường dòng người bắt đầu lại, nhưng ai dám xốc mành kiệu lên.


      Ngẫu nhiên nghe thanh dân chúng hoan hô vạn tuế, Kỷ Trà Huyên cũng sinh ra cảm giác rung động.


      Hạ kiệu ở cửa cung, hoàng thượng đầu, mọi người theo sau, bước lên thảm dài màu vàng đến chỗ cao nhất.


      Bá quan văn võ phía dưới cùng hô to: "Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."


      Nhìn xuống dưới, trong lòng cũng có cảm giác khác.


      Hoàng thượng ngồi xuống, thái hậu cùng hoàng hậu cũng ngồi bên cạnh, ngay sau đó là các phi tần.


      Đây là hồi quốc yến, nhưng còn lớn hơn lần sinh nhật hoàng thượng.


      Tuy có ca múa, nhưng phải mua vui, mà là triều vũ, trang nghiêm túc mục.


      Ca múa xong, đến lượt chư vị đại thần lời chúc, đám miệng lưỡi lưu loát, tài văn xuất chúng.


      Mỗi người đều tán dương triều đình, Kỷ Trà Huyên nhàm chán rũ mắt xuống.


      Triệu Tồn Hi nghe chăm chú hình như đạt được điều gì.


      cai trị mười năm, hàng năm Đại Hán có thêm hàng triệu hộ dân, mấy năm qua tiền thuế gia tăng gần trăm vạn lượng so với thời kì tiên đế.


      Hơn nữa diệt trừ vương khác họ, tuy ngẫu nhiên có thiên tai nhưng giải cứu kịp thời. Cả giang sơn đều ra cảnh tượng vui sướng hân hoan.


      Ánh mắt Kỷ Trà Huyên liếc qua chỗ Kỷ gia, cũng cẩn thận quan sát nam nhân ngồi ở chỗ thấy được.


      Yến hội đến hoàng hôn mới kết thúc, Kỷ Trà Huyên mỏi mệt về hậu cung : "Phùng ma ma, mời thái y bắt mạch cho hoàng hậu nương nương."


      Ánh mắt Phùng ma ma sáng lên, lập tức gật đầu.


      Khi thái y đến cung Chiêu Phượng cung, hoàng hậu mệt nhọc ngủ rồi.


      Khuyết ma ma rất hài lòng với chuyện này nhưng hoàng hậu ngủ nên thôi.


      Phùng ma ma gấp gáp trở về bẩm báo.


      Tay Kỷ Trà Huyên hơi ngừng, chính nàng ta gặp thái y, là cơ hội tốt.

      Sau đó Kỷ Trà Huyên cắt đứt ý nghĩ ác độc này.


      Ở hậu cung lâu, nàng cũng trở nên nhẫn tâm rồi.


      Lật xem sổ sách trong hậu cung, chi phí, đánh thưởng, thực đơn, việc vặt trong cuộc sống của phi tần đều ở đây.


      Có thể , nắm giữ sổ sách này biết rất nhiều tin tức.


      Lật từng trang, Kỷ Trà Huyên ngừng phỏng đoán tình huống các cung.


      Nếu quản lý cung vụ, tất nhiên phát rất nhiều tài nguyên có ích để sử dụng.


      Cung nữ thái giám có chỗ dựa trong cung cực kỳ gian khổ, như vậy cũng giúp nàng phát triển thế lực dễ dàng hơn.


      Động tác của Kỷ Trà Huyên lớn, chỉ sắp xếp số quân cờ .


      Thân phận của họ cao, nhưng lại dễ dàng nhận được tin tức nhất.


      Cung nữ dâng trà, thái giám trông coi đều là vị trí “tốt”.


      So với Ninh quý tần, Kỷ Trà Huyên dễ ra tay hơn nhiều, bởi vì Kỷ Trà Huyên có thể danh chính ngôn thuận đổi người, mà Ninh quý tần phải sắp xếp luẩn quẩn.

      Động tác của hai người đều cực kỳ nấp, động tác của Kỷ Trà Huyên lớn, nàng tự nhiên nhúng tay vào cung điện của hoàng thượng cùng hoàng hậu.


      Nhưng Đức phi rời , cung Đức Nghi trống vắng, nếu Kỷ Trà Huyên sắp xếp ít cũng thực xin lỗi quyền lợi của mình.


      Những cung điện khác dù có ai, Kỷ Trà Huyên cũng cố gắng sắp xếp.


      cái lưới lớn chậm rãi bày ra.


      Quyền lợi là đồ tốt, có thể khiến mọi người nghe lời.


      Cũng có thể giúp mình biết nhiều tin tức, càng thêm yên ổn trong hậu cung. Chẳng trách vô số người đều muốn có được.


      "Chi Thảo cũng hết bận rồi, ngày mai em ra cung chuyến !"


      Chi Thảo biết nương nương nhớ đến chuyện này, nàng : "Nô tì tuân chỉ."


      Kỷ Trà Huyên lấy ra danh mục quà tặng, sau đó giao cho Chi Thảo.


      Ngày thứ hai, Chi Thảo từ biệt Kỷ Trà Huyên ra cung.


      Phi tần sai cung nữ bên người đưa thưởng, vốn phải chuyện gì ngạc nhiên, Thục phi, Ninh quý tần, Tuệ tần cũng đều sai người ra cung.

      Kỷ gia náo nhiệt, khi Chi Thảo đến nhìn thấy nhiều đồng nghiệp tiếp lão gia.


      Khi Chi Thảo dẫn hai tiểu thái giám tới cửa, chủ nhân Kỷ phủ lại tự ra nghênh đón. Nếu như trước kia có vẻ khó tin, nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện này.


      Chi Thảo rất kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy sợ hãi.


      Lúc ngang qua đại sảnh, Chi Thảo đều nhớ những người có mặt trong đại sảnh.


      "Nương nương đều là người trong nhà nên cần nghi thức xã giao gì, lão gia còn có khách, nô tì đưa lễ vật đến phía sau bái kiến lão phu nhân, phu nhân cùng nhị phu nhân."


      Kỷ Lâm Đàn gật đầu, lập tức bảo quản gia đến dẫn đường.


      Nhìn Chi Thảo rời , Kỷ Lâm Đàn gật đầu.


      Nha đầu kia thoạt nhìn khí phái hơn trước kia nhiều, hoàng cung quả nhiên biết dưỡng người. Nhớ tới hai vị ngoại tôn, Kỷ Lâm Đàn thở phào nhõm.


      Hậu đường vốn cũng có khách, nhưng khi Chi Thảo đến, hầu hết khách rời .


      Chi Thảo đưa hết lễ vật qua, mỗi người đều vô cùng quý trọng.


      Cả đại thiếu phu nhân vừa vào phủ cũng có bộ vòng tay.

      "Gần đây ngũ thiếu gia đọc sách gì?" Chi Thảo hỏi.


      Trong phòng yên tĩnh lại, cung nữ bên người nương nương cố ý hỏi, có thể thấy thái độ của nàng.


      Cuối cùng là chị em ruột, đại thiếu phu nhân thầm nghĩ.


      Nàng ta là người có tính toán trước, tứ muội muội có tương lai, nhị muội muội lại thất sủng. Nàng ta biết gia sản của Kỷ gia có biến số, nàng ta ngốc phải chèn ép thứ đệ. Cho nên dù suy nghĩ gì, nàng ta quyết tâm giúp thứ đệ có tương lai, nương nương trong cung lại trợ giúp, lo thứ đệ có tương lai. Có tương lai, nếu cũng có lương tâm, bánh ít , bánh quy lại, thứ đệ chưa chắc để ý đến gia sản.


      "Minh Ích gần đây đọc Luận Ngữ, học tam tắc."


      Chi Thảo mỉm cười, nàng nhận lấy cái hòm toả hương từ thái giám phía sau : "Nương nương chỉ ngóng trông ngũ công tử đọc sách tốt, này , nương nương cố ý chuẩn bị《 Luận Ngữ 》từ trong cung cho ngũ công tử."


      Kỷ Minh Ích mừng rỡ, còn , nhưng cũng từng nghe tiên sinh qua trong sách từ trong cung hề thiếu lời chú thích của tiên hiền, học sĩ.


      "Cám ơn tứ tỷ tỷ..." Kỷ Minh Ích còn chưa hết, nhị phu nhân : "Minh Ích..."


      Kỷ Minh Ích vội vàng sửa lại: "Tạ ơn thục nghi nương nương."

      Chi Thảo nhìn thấy tình huống này, liếc mắt nhìn lão phu nhân, đại phu nhân cùng đại thiếu phu nhân, phát bọn họ thay đổi sắc mặt, Chi Thảo thầm gật đầu.


      Nhị phu nhân cùng ngũ công tử ở Kỷ gia địa vị thấp, nếu là trước kia, nhị phu nhân đừng tại đây những người này trước mặt quát lớn ngũ công tử, đúng là câu quan tâm ngũ công tử lời đều là nan .
      lananhtran51, Alice Huynh, dhtt14 others thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 86:
      Editor: Natalie Pham


      Chi Thảo ở Kỷ phủ hai canh giờ mới hồi cung.


      Kỷ Trà Huyên nghe Chi Thảo bẩm báo cũng thầm suy nghĩ. Trong nhà có nhiều khách là quan lại, tổ mẫu là người có chừng mực biết cân nhắc, phụ thân cũng phải tiểu nhân đắc ý, Kỷ Trà Huyên đè ý nghĩ trong lòng xuống, nàng cần xem lại.


      "Tự đưa sách cho ngũ đệ sao? có thích ?"


      Chi Thảo cười : "Nương nương, ngũ công tử rất thích, mới lấy tới tay cũng cho ai chạm vào."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Chờ trưởng thành, bản cung lại nghĩ cách xin hoàng thượng thêm mấy quyển."


      "Muốn cầu xin trẫm cái gì?" Bên ngoài truyền đến tiếng to .


      Kỷ Trà Huyên lập tức xoay người, thấy Triệu Tồn Hi đến cửa, nàng vội vã nghênh đón.


      "Tần thiếp thỉnh an hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi tự nâng dậy Kỷ Trà Huyên : "Còn chưa trả lời trẫm đâu."

      Kỷ Trà Huyên nghe giọng điệu Triệu Tồn Hi rất thoải mái, nàng biết lúc này vui vẻ bèn : "Hôm nay tần thiếp cho Chi Thảo Kỷ phủ tặng đồ, Chi Thảo trở về ngũ đệ ôm 《 Luận Ngữ 》 trong cung buông tay."


      Triệu Tồn Hi cười : " sai, còn sách, tương lai sai."


      Kỷ Trà Huyên cười : " còn đâu, hoàng thượng khen như vậy, xem ra về sau tần thiếp phải đốc thúc ngũ đệ học tập, nếu khiến hoàng thượng thất vọng, tần thiếp cũng có lỗi..."


      Triệu Tồn Hi : "Trẫm muốn nhân tài, chỉ đọc sách thôi còn được."


      Kỷ Trà Huyên nghi hoặc nhìn Triệu Tồn Hi.


      Khoa cử phải dựa vào đọc sách sao?


      Triệu Tồn Hi : "Ngày khác, nàng gọi ngũ đệ vào cho trẫm nhìn cái."


      Kỷ Trà Huyên vui sướng : "Tạ ơn hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi cười : "Trẫm chỉ trông thấy, nàng tạ ơn như vậy hình như trẫm thể thưởng mấy món lễ vật."


      Kỷ Trà Huyên thân thiết : "Tần thiếp chỉ có đệ đệ, còn nghĩ nếu hoàng thượng giúp ngũ đệ tìm tiên sinh tốt, vậy tương lai cần lo lắng."

      Triệu Tồn Hi nhìn Kỷ Trà Huyên, để mời tiên sinh, nếu phải người tài trong thiên hạ chính là nhân vật quan trọng trong triều đình, dù ai nhận ngũ đệ của nàng làm học sinh, nếu kinh doanh tốt, có thể là thế lực ủng hộ nàng. Hai hoàng nhi còn như vậy, nàng vội vã trải đường như thế sao?


      Trong lòng rất do dự, thở dài: "Xem ra tình cảm tỷ đệ nàng sai."


      Kỷ Trà Huyên thở dài: "Có thể là tần thiếp nhìn ngũ đệ lớn lên, cho tới nay, tần thiếp cùng nhị nương đều hy vọng ngũ đệ có tương lai, ngày sau có nơi tốt." Khi Kỷ Trà Huyên lời này, sắc mặt cùng giọng đều rất dịu dàng.


      Triệu Tồn Hi thấy tình hình này tạm thời dẹp xuống lòng nghi ngờ. cần điều tra, cũng biết địa vị của con thứ, nàng hi vọng đệ đệ thành tài chưa hẳn phức tạp như nghĩ.


      "Trước nhìn xem !"


      Kỷ Trà Huyên gật đầu.


      Chi Thảo bưng trà lên, Kỷ Trà Huyên tự dâng trà cho Triệu Tồn Hi hỏi: "Hoàng thượng ăn bữa tối chưa?"


      Triệu Tồn Hi : " ăn ở cung Vinh Thọ rồi."


      Kỷ Trà Huyên thả lỏng, hôm nay là quốc khánh, thể nhường lưu lại.


      "Trẫm xem qua tứ hoàng nhi, mau ba tháng luôn thích xoay người, xem ra về sau là đứa ngồi im được."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Thái hậu với tần thiếp trẻ con nên hoạt động nhiều, hoàng thượng ngài biết, khi tần thiếp biết Bái nhi thích hoạt động khiến tần thiếp lo lắng."


      Triệu Tồn Hi ngạc nhiên : "Tam hoàng nhi thích hoạt động sao?"


      Kỷ Trà Huyên gật đầu: "Rất ngoan, nếu có tần thiếp cầm đồ chơi đùa nửa ngày, cũng động đậy."


      Triệu Tồn Hi cười : "Tam hoàng nhi cũng sắp năm tháng thôi?"


      Kỷ Trà Huyên gật đầu : "Còn ba ngày nữa."


      Triệu Tồn Hi nhìn Kỷ Trà Huyên, nếu hơn tháng trước, nàng còn có mâu thuẫn, tại xem ra, dường như nàng thích đứa này.


      "Về sau cần nhớ kỹ thời gian này."


      Kỷ Trà Huyên ngẩn ra, Triệu Tồn Hi : " sinh ra vào mùng sáu tháng năm."


      Kỷ Trà Huyên đáp lại .

      Triệu Tồn Hi nhận lấy chén trà Kỷ Trà Huyên dâng lên : "Gần đây nàng chuẩn bị lễ tiết trong cung tốt lắm."


      Kỷ Trà Huyên : "Thái hậu cùng hoàng hậu nương nương chỉ điểm tần thiếp rất nhiều, Ninh quý tần cũng dốc sức làm việc."


      Triệu Tồn Hi cười : "Tiến cung năm nàng vẫn tham công."


      Kỷ Trà Huyên : "Phải là tần thiếp, tần thiếp cũng nhường, phải tần thiếp, tần thiếp có thể đặt xuống."


      Triệu Tồn Hi : "Có thể như vậy, tâm tính sai."


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp cũng chỉ tận lực làm được điểm ấy thôi."


      Triệu Tồn Hi : "Có thể tận lực, cho thấy nàng có lòng, trẫm rất vui mừng."


      Kỷ Trà Huyên cười .


      Triệu Tồn Hi xem nụ cười này đột nhiên hỏi: "Nàng có muốn gì ?"


      Kỷ Trà Huyên kỳ quái, nàng kinh ngạc nhìn Triệu Tồn Hi.


      Triệu Tồn Hi bảo nàng ngừng việc tay : " cần hầu hạ, chuyện cùng trẫm."

      Kỷ Trà Huyên gật đầu, sau đó ngồi bên cạnh .


      "Có muốn vật gì ?"


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Tần thiếp muốn, hoàng thượng cho sao?"


      Triệu Tồn Hi ngạc nhiên, trong ấn tượng của , nàng là người cho bớt lo cũng là người để bớt lo nhất.


      Bớt lo nàng, luôn tính kế , thậm chí hướng về , che chở .


      bớt lo nàng, luôn gặp phải ít phiền phức, ngày xưa say rượu, mấy ngày trước Chu thị cùng Kỷ thị, dường như đều có quan hệ với nàng. Cuối cùng, còn cần tự xử lý.


      Người như vậy, cho tới bây giờ chưa từng mở miệng xin cái gì? Vừa rồi, cũng là chủ động , nàng mới cầu .


      "Muốn xem trẫm có cho được , nàng xem."


      Kỷ Trà Huyên cúi đầu, gì.


      Nàng muốn gì đó, ngươi cho được, nhưng ngươi muốn cho.


      "Hoàng thượng cũng biết tên tần thiếp sao?"

      Triệu Tồn Hi sửng sốt, tên sao?


      "Biết, là Trà Huyên."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Hoá ra hoàng thượng nhớ được, tần thiếp có được thứ mình muốn."


      Trong lòng Triệu Tồn Hi chấn động.


      "Trước kia hoàng thượng gọi tần thiếp Kỷ khanh là ái phi, có khi trực tiếp gọi phong hào, tần thiếp cho rằng... Cho rằng..."


      Kỷ Trà Huyên tiếp nhưng có thể nghe được run rẩy trong giọng .


      Triệu Tồn Hi lần đầu tiên ý thức được cái tên quan trọng như vậy. là hoàng đế, tự nhiên nhớ tên người phi tần, hình như đều quên tên hoàng hậu.


      Thực ra nhiều phi tần như vậy, chỉ nhớ được tên Uyển Như tự đặt thôi, sở dĩ nhớ được hai chữ Trà Huyên bởi vì mẫu hậu thường xuyên gọi nàng như vậy.


      tại nghe được lời cảm động như vậy, lần đầu tiên Triệu Tồn Hi có cảm giác áy náy. Người trước mắt, thương rất sâu.


      "Tốt lắm, trẫm luôn nhớ kỹ ." Triệu Tồn Hi vỗ bả vai Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên tựa vào vai gật đầu.


      "Hoàng thượng về sau gọi tên tần thiếp được ?"


      Triệu Tồn Hi nghe nữ nhân trong lòng tham lam cầu xin, chẳng những tức giận, ngược lại cảm thấy vui sướng.


      Nhưng nghĩ đến nguyên nhân mình nhớ được tên nàng, cũng thể gọi.


      "Trẫm về sau gọi nàng Giản nhi." nghĩ đến cách gọi rất hay.


      Kỷ Trà Huyên than thở trong lòng, khó nghe.


      "Hoàng thượng lấy phong hào đặt tên cho thần thiếp khiến mọi người chê cười." Kỷ Trà Huyên khó được làm nũng.


      Phong hào là thứ trang trọng làm bạn các nàng khi còn sống, thậm chí sau khi chết sử sách cũng đánh giá từ phong hào.


      "Ngày xưa, nàng từng gọi mình là Tứ nhi?"


      Kỷ Trà Huyên sửng sốt, : "Khi nào ?"


      Triệu Tồn Hi nhìn nàng ngơ ngác cười : "Tứ nhi uống say rất đẹp mắt."

      Kỷ Trà Huyên vừa nghe vậy mặt đỏ ửng. Nàng nhớ lại ký ức sau khi uống say.


      Triệu Tồn Hi thấy vậy càng cảm thấy, tên gọi Tứ nhi này có ý nghĩa phi phàm.


      Kỷ Trà Huyên giọng : " lâu chưa từng nghe được."


      Triệu Tồn Hi hỏi: "Còn có chuyện xưa sao?"


      Kỷ Trà Huyên : "Đây là cách nương gọi an ủi mỗi lần tần thiếp nỉ non, bình thường nương chỉ gọi tần thiếp tứ nương."


      Triệu Tồn Hi lập tức hiểu .


      "Sau này tần thiếp trưởng thành, nương cũng gọi tên đó nữa."


      Di nương của quan viên là nửa nô tì, so sánh được huyết mạch của chủ nhân, cho dù là đứa của bọn họ cũng chấp nhận được các nàng làm càn.


      " tại được ân điển của hoàng thượng, nương rốt cục thành nhị nương, có thể gọi, tần thiếp cũng nghe được." Kỷ Trà Huyên đầy cảm xúc khiến Triệu Tồn Hi ràng cảm giác được tình cảm của đôi mẹ con này.


      Nếu lúc trước tình khiến dao động, bây giờ tình thân khiến cảm xúc.


      "Trẫm có thể ban thưởng nàng cáo mệnh thất phẩm vậy nàng có thể thường gặp."

      Kỷ Trà Huyên cười lắc đầu: "Tần thiếp thấy nương, bà cũng dám gọi tần thiếp như vậy, tuy nể thân phận của tần thiếp, nhị nương thoát ly nô tịch thành thiếp của phụ thân, nhưng thân phận trước tồn tại, tần thiếp cùng nhị nương có công với đất nước, tổn hại đến công bằng của hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi nhìn thẳng Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên hề miễn cưỡng. Triệu Tồn Hi cũng chỉ thử thôi, có thể sắc phong cho mẹ đẻ của tứ nhi, nhưng phải bây giờ.


      Bây giờ chứng thực lòng Tứ nhi hướng về , thậm chí biết đúng mực, cán cân trong lòng khỏi khuynh hướng ít.


      "Nếu tứ nhi biết lễ nghĩa như thế, trẫm tạm thời buông."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười gật đầu.


      Lúc này, trời tối rồi.


      Trong mắt Kỷ Trà Huyên ra nỡ.


      Triệu Tồn Hi vốn cẩn thận nhìn cảm xúc của nàng, thấy tình huống này biết nàng mở miệng cầu lưu lại.
      lananhtran51, kabi_ng0k, lâm lang14 others thích bài này.

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Truyện này thuần cung đấu. Hoàng đế quá đa nghi, chuyện cỏn con mà cũng nghĩ to tát. Sống mà suốt ngày lo nghĩ được mất chắc già sớm :yoyo66::yoyo66:

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 87:
      Editor: Natalie Pham


      Triệu Tồn Hi là người rất lý trí, cho dù trong lòng vui vẻ, thậm chí còn thương tiếc nàng, nhưng vẫn làm theo quy củ.


      Nhưng đêm nay, khó được mấy câu an ủi nàng.


      Kỷ Trà Huyên biểu mềm mại.


      Sau khi tiễn Triệu Tồn Hi rời , Kỷ Trà Huyên đứng lên che giấu biểu cảm mặt, người ở đây cũng nhìn ra cảm xúc của nàng.


      ngày này, Triệu Tồn Hi Chiêu Phượng cung.


      Ngày lớn như vậy tự nhiên là thời gian đế hậu ở chung.


      Các vườn ngự uyển trong hậu cung đèn đuốc sáng trưng, tuy sớm dự đoán được kết quả, nhưng mọi người đều mong có may mắn. Bởi vì hoàng hậu có thai thể thị tẩm, đây là cơ hội, nếu hôm nay may mắn được hoàng thượng cho gọi, hoàn toàn xứng đáng là sủng phi thứ nhất trong hậu cung.


      Tối nay, Kỷ phủ cũng bình tĩnh.


      Kỷ Minh Ích vừa ra khỏi thư phòng của phụ thân lại bị tổ mẫu cùng mẫu thân gọi mấy câu quan tâm. Cuối cùng chuẩn bị quay lại chỗ nhị nương thỉnh an, đường lại gặp đại tẩu tử rồi chuyện lát.

      Trở lại chỗ nhị nương, cùng ăn với nhị nương xong mới trở lại chỗ ở.


      Sau đó mới lấy ra báu vật trong lòng mình.


      Hai chữ Luận Ngữ sách khiến mắt Kỷ Trà Ích sáng lên.


      Hít sâu hơi, mới mở sách ra.


      Sau mỗi trang sách đều có giải thích cùng phê bình của thánh hiền, giúp được nhiều ích lợi.


      biết từ lúc nào thời gian qua .


      Kỷ Minh Ích cuối cùng lật đến trang thứ mười, phát trang sách này dầy hơn ít, nhìn lại cẩn thận ràng phát là hai trang dính cùng chỗ.


      Kỷ Minh Ích nhàng xé ra, nhưng vừa xé ra ràng phát giữa hai trang này xen vào trang giấy mỏng.


      trang giấy đều viết mấy chữ số tam nhị, ... Kỷ Minh Ích cũng hiểu , nhưng nhìn chữ viết này ràng là tứ tỷ.


      Kỷ Minh Ích được tứ tỷ chăm sóc, vỡ lòng đều do tứ tỷ dạy, tự nhiên biết chữ viết của tứ tỷ, Kỷ Minh Ích nhìn qua nội dung trang giấy, cảm thấy kỳ quái.

      Trong Kỷ phủ, có con trai trưởng cùng đích nữ ưu tú ở phía trước, trước kia nghĩ đến đầu tiên là nhị nương cùng tứ tỷ, bây giờ được coi trọng, nhị nương cũng thường là nhờ tứ tỷ lấy đến cho .


      Cho nên gặp được chuyện này, phản ứng đầu tiên của là tìm nhị nương.


      Là con thứ tự nhiên trưởng thành sớm ít, bây giờ tuổi mụ chín tuổi bắt đầu trưởng thành, tự nhiên có suy nghĩ riêng của mình.


      hít sâu hơi, cầm lên trang giấy này đến sân của nhị nương.


      Sân của nhị nương cùng liền nhau. Nguyệt Nga vừa dặn nha hoàn hầm canh đưa đến cho con, thấy con đến, bà vội vã ra ngoài đón.


      "Thế nào đến chỗ nhị nương lúc này?"


      Kỷ Minh Ích : "Con nhớ nhị nương." Nguyệt Nga cười : "Vừa vặn cũng sắp hầm xong canh bổ, con uống qua xong có thể ôn tập bài vở."


      Kỷ Minh Ích gật đầu.


      Mẹ con cùng vào phòng, Kỷ Minh Ích mới đưa tờ giấy kia cho Nguyệt Nga.


      Nguyệt Nga giật mình, Kỷ Minh Ích bèn kể lại mọi chuyện.


      Nhận lấy tờ giấy, Nguyệt Nga xem qua những chữ số này cũng có ý gì.


      Suy nghĩ lát, Nguyệt Nga : "Con về đọc sách , đều xem qua hai cuốn sách lần, có vật gì khác đều mang đến cho ta."


      Kỷ Minh Ích gật đầu.


      Đợi con rồi, Nguyệt Nga lấy ra tờ giấy sau đó đến trước bàn trang điểm tìm ra cái chai đựng nước hoa.


      Đây là lễ vật mà Chi Thảo mang đến cho bà.


      Nguyệt Nga thích đồ trong cung, cho nên nữ nhi tặng đồ tới, bà đều cẩn thận nhìn xem, đây là cái chai đựng nước hoa, nhưng bà có cảm giác là nước hoa.


      Lúc trước bà ta vẫn nghi hoặc, bây giờ hiểu rồi.


      Mở ra chai nước hoa, cẩn thận từ giữa đổ ra giọt nước màu đỏ.


      Sau đó Nguyệt Nga phát tờ giấy bị nhiễm ẩm lên hai chữ ‘Tuần Dự’.


      Tay Nguyệt Nga run lên, bà ta tự nhiên khó đoán được nữ nhi làm chuyện rất nguy hiểm. Bà cũng biết Tuần Dự bởi vì cùng lão gia cùng nhậm chức trong Lễ bộ, lão gia cũng lén oán giận mấy câu, Tuần Dự mới làm quan nửa năm, cũng sắp lên đầu lão gia rồi.

      Phi tần có quan hệ riêng với đại thần, ràng là chuyện kiêng kỵ, bà ta vừa kinh hãi, cũng rất kỳ quái nữ nhi biết quan viên có tiềm lực như vậy từ khi nào.


      Nguyệt Nga từ cẩn thận chặt chẽ, từ nha đầu làm việc nặng ở Trịnh gia đến đại nha hoàn của tiểu thư, sau này vì tiểu thư muốn bà cố sủng, bà làm thông phòng, cuối cùng sinh được đôi trai thành di nương, đây chỉ là may mắn.


      Nữ nhi mình lại lỗ mãng hồn nhiên, nhưng ngày trước khi nữ nhi tiến cung, bà nghĩ vậy nữa, bà ta do dự có nên làm hay .


      Bà ta hiểu nữ nhi của bà có dã tâm lớn.


      Hai vị hoàng tử khoẻ mạnh còn quản lý hậu cung, sao có thể ít ý tưởng, chính bà sinh con ra cũng phải có ý tưởng sao, nhưng vì xuất thân của mình mà yên lặng xuống mà thôi.


      Lúc này, hai chữ Tuần Dự giấy biến mất, Nguyệt Nga cất chai nước hoa , lại cất kĩ tờ giấy này.


      "Lão gia đâu?" Nguyệt Nga đột nhiên ra ngoài hỏi nha hoàn làm việc.


      Hôm nay nương nương vừa ban lễ vật, chắc chắn lão gia nghỉ ở chỗ bà.


      "Lão gia còn tiếp khách, Tắc Mạch bên người lão gia , lão gia tiễn khách xong đến đây."


      Nguyệt Nga cười : "Ở ngoài đợi, lão gia đến với ta." Nha hoàn gật đầu.


      Nguyệt Nga lại quay vào phòng, bà ta là tiểu thiếp làm sao có thể nhìn thấy người ngoài? Chỉ có thể bảo lão gia làm việc này.


      Trong cung sâm nghiêm, lễ vật ban cho tất nhiên bị kiểm tra nghiêm khắc, có thể đưa tờ giấy này ra ngoài cẩn thận như thế, có thể thấy được nương nương cẩn thận.


      Nguyệt Nga vừa đắc ý, lại đau lòng, dường như cuộc sống trong cung còn khó hơn bà nghĩ.


      Kỷ Lâm Đàn tự tiễn con rể thứ ba, cũng là con trai trưởng của Chu quốc công Chu Duy ra phủ, hai người đều tươi cười, chỉ có bọn họ ràng là có ý gì.


      Nhìn Chu Duy ra phủ, Kỷ Lâm Đàn vui vẻ : " đến chỗ nhị phu nhân."


      Tắc Mạch lập tức : "Dạ."


      Nguyệt Nga sắp xếp xong, chờ trong phòng chỉ còn hai người mới lấy tờ giấy ra.


      Kỷ Lâm Đàn nhíu mày nhìn loạt chữ số tờ giấy.


      "Nàng nghe sai, nương nương muốn đưa thứ này cho Tuần Dự sao."

      Nguyệt Nga : " sai, Chi Thảo lén với thiếp." biết vì sao, Nguyệt Nga cũng muốn cho lão gia chuyện thuốc nước, bà nhớ trong cung còn có Kỷ nương khác.


      "Đây là ý gì, nàng cũng biết sao?" Kỷ Lâm Đàn hỏi.


      Nguyệt Nga lắc đầu: "Chi Thảo , thiếp đoán Chi Thảo cũng biết."


      Kỷ Lâm Đàn trầm ngâm : "Nương nương sao có thể quen ..."


      Nguyệt Nga hiểu chuyện tiếp.


      Kỷ Lâm Đàn suy nghĩ lúc lâu cũng nghĩ ra, tạm thời buông xuống, ngày mai tìm cơ hội .

      ***

      Ngày thứ hai, Kỷ Trà Huyên thức dậy rất sớm, bên ngoài truyền tới thanh ầm ĩ, Kỷ Trà Huyên nhíu mày lại.


      "Bên ngoài xảy ra chuyện gì?"


      Phùng ma ma qua xem, Tử Châu cùng Chi Thảo tiếp tục hầu hạ nàng mặc đồ.


      Qua lúc lâu, Phùng ma ma nhàng tới, sắc mặt nghiêm trọng.


      Trong gương chiếu ra sắc mặt Phùng ma ma, nàng : "Xảy ra chuyện gì vậy?"

      Phùng ma ma : "Hôm qua, hoàng thượng muốn vị cung nữ."


      Tay Kỷ Trà Huyên khựng lại lát, sau đó lạnh nhạt hỏi: "Ở cung nào."


      Phùng ma ma : "Chiêu Phượng cung."


      Trong mắt Kỷ Trà Huyên lên tia trào phúng, dịu dàng : "Hoàng hậu nương nương săn sóc."


      Phùng ma ma khẽ lắc đầu, trong cung hoàng hậu nương nương có hai cung nữ thị tẩm, bây giờ lại thêm người nữa.


      "Lần này khác, hoàng thượng hạ chỉ thăng cung nữ kia thành thải nữ." Phùng ma ma còn thêm. Kỷ Trà Huyên cũng chú ý hơn, trong cung những phi tần lớn tuổi đều có hai cung nữ dùng để giữ hoàng đế lại.


      Chủ tử đồng ý bọn họ có danh phận, bọn họ tồn tại vì chủ tử muốn bị thất sủng, thậm chí là muốn nuôi nấng đứa của những cung nữ này.


      Hai cung nữ thị tẩm bên người hoàng hậu cũng có tác dụng như vậy, nhưng nay hoàng hậu mang thai, cho dù thể thị tẩm, kêu hai người cũ hầu hạ cũng được, cần thêm người mới.


      "Là hoàng hậu nương nương tự sắp xếp hay vị kia giường?" Kỷ Trà Huyên khách khí hỏi.


      Chi Thảo cùng Tử Châu vẫn trẻ tuổi, sắc mặt hơi đỏ lên.


      Phùng ma ma : "Còn chưa biết, chuyện xảy ra trong phòng ngủ ở Chiêu Phượng Điện, toàn người thân tín của hoàng hậu nương nương, nghe được gì."


      Kỷ Trà Huyên lại hỏi: "Hôm nay khí sắc hoàng hậu được ?"


      Phùng ma ma : "Nghe cũng tệ."


      Kỷ Trà Huyên nghi ngờ, chẳng lẽ hoàng hậu nguyện ý sao?


      "Nương nương, vị Tang thải nữ này lập tức muốn đến thỉnh an, ngài xem nên làm thế nào?" Phùng ma ma lại hỏi.


      Dựa theo quy củ, người mới thừa sủng cần bái kiến người đứng đầu các cung.


      Trước kia đều gặp khi mọi người đến thỉnh an ở Chiêu Phượng điện.


      nay hoàng hậu miễn thỉnh an, vị thải nữ mới này tự nhiên muốn đến bái kiến.


      "Phái người chờ ở bên ngoài, tất cả cứ theo lẽ thường." Sau đó Kỷ Trà Huyên đột nhiên nghĩ đến điều gì bèn hỏi: "Nàng ta ở nơi nào?"


      Phùng ma ma : "Hoàng hậu nương nương tự sắp xếp cho nàng ta ở sườn điện trong Chiêu Phượng điện."

      Kỷ Trà Huyên cười, như vậy cũng tốt, nàng cũng đỡ khó xử.


      Vì thế, nàng thoải mái : "Bảo người đăng ký tạo sách, sau đó đưa qua đồ theo phân lệ của thải nữ."


      Phùng ma ma : "Nương nương làm vậy còn gì tốt hơn."


      Kỷ Trà Huyên cười nhạt: "Bổn phận mà thôi."


      Bốn chữ ngắn ngủi khiến ba người nghe ra cảm giác khác thường.


      Kỷ Trà Huyên đứng lên, quét mắt nhìn cung nữ đứng bốn phía lạnh lùng : "Mọi người phải thay bản cung gõ cung nữ ở đây, muốn sủng làm chủ tử, cũng phải nhìn bản cung cho phép hay ."


      Ba người kinh hãi, chỉ chạm đến ánh mắt của Kỷ Trà Huyên cũng thấy lạnh lẽo.


      "Nương nương yên tâm." Chi Thảo tỉnh lại đầu tiên.


      Phùng ma ma cùng Tử Châu cũng nhàng gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên phất tay, ba người thầm thở dài, sau đó lui xuống.


      Khi Tử Châu đóng cửa, ràng nhìn đến vẻ mặt khổ sở của Kỷ Trà Huyên.

      Cả phòng ngủ to lớn chỉ còn lại mình Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên cân nhắc lại ý nghĩ của hoàng hậu.


      Chỉ hơn ba tháng nữa nàng ta sinh sản, cần gì khiến mình bị ngột ngạt, chẳng lẽ là Triệu Tồn Hi làm chuyện hoang đường.


      Kỷ Trà Huyên lắc đầu, rời từ chỗ nàng, nàng hiểu nhất lý trí đến mức nào.


      Tang thải nữ, nếu nàng nhớ lầm, hình như là thái tang bên cạnh hoàng hậu, bộ dạng cũng chỉ thanh tú mà thôi, Kỷ Trà Huyên tin hoàng thượng mất lý trí.
      lananhtran51, kabi_ng0k, KisaragiYue11 others thích bài này.

    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Tang thải nữ là vị nào vậy, biết có gây ra sóng gió gì nữa ? Mẹ của Trà Huyên cũng tầm thường :yoyo68:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :