1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @Nhược Vân : chúc mừng nàng rơi vào cái hố sâu hun hút của ta nha :th_72::th_72::th_72:. yên tâm truyện được ra đầy đủ, ngày mai nàng ghé qua nữa nhé, mai ta post 4 chương để bù cho tuần này ta chưa đăng đó :th_73::th_73::th_73:. tha hồ đọc nha :th_6::th_6::th_6:
      thaongoc.vthvNhược Vân thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 56: Đối tượng được sủng ái mới của thái hậu.
      Editor: Natalie Pham


      Ngoài trừ ra ngoài thỉnh an hoàng hậu, Tần dung hoa hầu như chưa từng bước chân ra khỏi Sắt Cầm hiên.


      Hôm nay nàng ta phá lệ ngự thư phòng cầu kiến hoàng thượng. Thư phòng là nơi quan trọng nhất trong hoàng cung, ngay cả hoàng hậu cũng thể tự tiện bước vào. Nhưng Tần dung hoa cứ công khai vào như vậy, đến cuối cùng, nàng ta còn được hoàng thượng gọi vào ngự thư phòng.


      Tuy Tần dung hoa cầu kiến vì phụ thân nàng ta, nhưng ngoại lệ này khỏi làm người ta cảm thấy ghen tị.


      Chi Thảo tỏ vẻ lo lắng, Kỷ Trà Huyên lại thoải mái khoác áo choàng lại rèn luyện thân thể trong vườn.


      Phùng ma ma lại tỏ ra vui mừng với bộ dáng bình tĩnh và lạnh nhạt của Kỷ Trà Huyên.


      Tần dung hoa ra từ ngự thư phòng, lại ở trong Sắt Cầm hiên ra ngoài, thậm chí khép chặt cửa cung ra, thái giám của Sắt Cầm hiên , bên trong Sắt Cầm hiên có xây phật đường.


      Mỗi ngày trừ bỏ dùng bữa và ngủ, nàng ta luôn luôn ở bên trong phật đường hề ra ngoài.


      Tần dung hoa rất hiếu thảo, hoàng hậu còn cố ý ra lệnh cho bất cứ ai quấy rầy nàng ta.


      Về phần hoàng thượng, phái khâm sai* Bình Dương, lại phái Viện phó thái y vào xem bệnh.


      *Khâm sai: người thay mặt hoàng thượng điều tra hay xử lý các quan viên có lỗi.


      Biểu này của hoàng thượng, cho thấy hoàng đế cùng hoàng hậu đối xử với Tần dung hoa rất tốt.


      Mọi người cũng biết lúc này cũng chưa phải lúc đối phó với Tần dung hoa, cho nên tạm thời có hành động gì.


      Ba ngày sau, tin tức Tần tuần phủ bị thương nặng thể chữa trị được mà chết được truyền vào kinh thành, nghe , vết thương của Tần tuần phủ bị kẻ ám sát đâm có độc. Đồng thời, Lương vương phái binh tấn công Quận Bình Dương.


      Trước đó quận Bình Dương có tai nạn lũ lụt, bây giờ lại bị tấn công, chỉ trong thời gian ngắn, Quận Bình Dương hoàn toàn bị xáo trộn.

      Tần dung hoa ở trong Sắt Cầm hiên vừa nghe thấy tin tức, lập tức hôn mê bất tỉnh. Hiển nhiên triều đình hoàng thượng cũng vội vàng xuất binh cứu viện, dù sao quận Bình Dương cũng chống đỡ được lâu.


      Hoàng hậu tự mình đến Sắt Cầm hiên, thái hậu cũng tự mình ra lệnh cho Trương viện phó tự mình chữa trị cho Tần dung hoa.


      Giờ phút này Tần dung hoa có bao nhiêu vinh quang đặc biệt, tất cả phi tần đều yên tĩnh. Đời cha của Tần dung hoa là đơn mạch (Con độc, ý gia đình nhà Tần dung hoa ngoài cha nàng ra có họ hàng hay ai cả), Tần tuần phủ vừa , có thể Tần dung hoa có thế lực của gia tộc chống đỡ.


      So sánh như vậy, mọi người tự giác thấy mình may mắn hơn nàng ta nhiều. Chẳng qua, mọi người cũng biết hoàng thượng sủng ái Tần dung hoa nhiều hơn. ghen tị, nhưng cũng cảm thấy nàng ta đáng thương. đáng thương, lại sợ Tần dung hoa giữ được phần sủng ái này.


      Sau hồi thổn thức, ngay lập tức bị thánh chỉ của hoàng thượng làm cho tỉnh lại.


      Tây Cương Long Uy tướng quân Hà Kim Viễn vào kinh chúc thọ hoàng thượng được giao trọng trách, phong làm Bình Lương đại tướng quân, quân đội sớm được chuẩn bị sẵn sàng, vừa xác định được chủ tướng, lập tức lên đường.


      Kỷ Trà Huyên nghe những tin đồn mà các cung nữ thăm dò được, trong lòng cảm thấy vô cùng phức tạp.


      Hà Kim Viễn là cậu của Ninh tiệp dư, nửa tháng qua là ngày Ninh tiệp dư được sắc phong thành tần, bây giờ nàng mới hiểu được vì sao hoàng hậu hết lòng khen ngợi Ninh tiệp dư trước mặt hoàng thượng.


      Nàng ta hẳn sớm đoán trước được, nàng ta tự ra, thứ nhất có thể dựa theo ý Triệu Tồn Hi, thứ hai có thể tạo ra hình tượng hiền lành rộng lượng. Ngoài ra, Kỷ Trà Huyên cũng cảm thấy lo lắng, Thường phi cũng nghênh đón cơ hội giành được rất nhiều sủng ái, ai kêu phụ thân của Thường phi là Binh bộ thượng thư chứ. Triều đình muốn đánh trận, vị trí Binh bộ thượng thư này tự nhiên là quan trọng nhất.


      Thường phi có quan hệ hòa hợp với tỷ muội nhà họ Kỷ, mọi người ở trong cung đều biết chuyện này. Kỷ Trà Huyên suy nghĩ sâu xa lúc lâu, nàng cảm thấy cần bồi dưỡng người có tài ở Kỷ gia cho tốt.


      Ba ngày liên tục, Triệu Tồn Hi chưa từng bước vào hậu cung.


      Chiến tranh, tiền bạc, thậm chí còn có sứ giả mới của Ngõa Mông tới chơi, làm cho Triệu Tồn Hi vô cùng bận rộn.


      Trong ba ngày này, Tần dung hoa luôn luôn ốm đau dậy nổi.


      Kể cả hoàng hậu thấy sắc mặt của nàng ta cũng vô cùng thương tiếc, mỗi ngày đều ban thưởng rất nhiều lễ vật, nhưng Tần dung hoa vẫn càng ngày càng gầy yếu. Hoàng hậu bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể bẩm báo tin tức này lên .


      Vốn nghĩ rằng thái hậu muốn ra tay, ai biết Triệu Tồn Hi thế nhưng rút ra canh giờ (khoảng 2 tiếng) đến thăm Tần dung hoa, biết Triệu Tồn Hi gì với Tần dung hoa, thế mà nàng ta vô cùng phối hợp với điều trị của Trương viện phán*, tinh thần của nàng ta cũng chậm rãi trở nên tốt lắm.


      *Viện phán: chức vụ cao nhất của thái y, người đứng đầu viện thái y.


      Sau khi Tần dung hoa Chiêu Phượng cung tạ ơn, mọi người đến thăm hỏi để làm tròn tình cảm tỷ muội, Tần dung hoa đều hề từ chối, hơn nữa tiếp đãi những người đến thăm cực kì tốt.


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên càng cảnh giác hơn, tuy trực tiếp thăm hỏi, nhưng ra mệnh lệnh người hầu đưa lễ vật vô cùng quý giá đến.


      Ngày cứ chậm rãi trôi qua như vậy, thẳng đến con nối dòng nhà họ Tần đột nhiên được đưa đến kinh thành.


      Thế hệ của Tần dung hoa, trừ Tần Lạc Dao, còn có vị thứ muội cùng người đệ đệ ruột thịt.


      Mặt khác, Tần phu nhân vẫn may mắn còn sống sót.


      Những người trong nhà người có công lớn còn sống sót tự nhiên rất được trọng dụng, truy phong* Tần tuần phủ thành Trung Bình hầu, đồng ý cho ba thế hệ được thừa kế mới hạ xuống bậc, Tần phu nhân càng được trao tặng thành nhị phẩm lão phong quân**, cực kì vinh quang.


      *Truy phong: thăng chức quan hoặc phong tước vị cho người có công cho đất nước chết.

      **Lão phong quân: danh hiệu cao quý của các vị mệnh phụ, phu nhân.


      Mặt khác, sắc phong Tần dung hoa thành tứ phẩm tần, cùng tổ chức lễ sắc phong với Ninh tần.


      Những ý chỉ liên tiếp được ban xuống, khiến mọi người trong hậu cung đều ngẩn ngơ.


      Tần gia mặc dù có công, nhưng vỡ đê cũng là lỗi, bây giờ tới lỗi lầm của Tần gia mà hết lòng ca ngợi, làm cho số gia tộc khác rục rịch.


      Nhưng Triệu Tồn Hi muốn tạo ra hình tượng tích cực trong cuộc chiến ở Bình Dương, tự nhiên cho phép có người phá hư, có cơ hội này, Triệu Tồn Hi lại chấn trỉnh lại thế lực trong triều đình lần nữa, làm triều thần* nhìn thẳng vào quyền lợi của hoàng đế lần nữa.


      Tiền triều cùng hậu cung có quan hệ chặt chẽ với nhau, triều đình có tiếng vang, hậu cung cũng đành phải yên tĩnh xuống.


      Mọi người thấy Tần Lạc Lăng đầy tháng từ quý nhân bé sắc phong thành chủ vị nương nương của hiên, tự nhiên có nhiều người phục, nhưng có ai dám cãi lại thánh chỉ.


      Ngày tổ chức lễ sắc phong, Kỷ Trà Huyên cùng các nàng cùng đứng phân vị tần, cho nên cũng cần qua chào, chẳng sợ Ninh tần có phong hào, đứng đầu trong ba người có phân vị tần, Kỷ Trà Huyên cũng cần qua bái kiến.


      Chẳng qua Kỷ Trà Huyên vẫn phái người thay nàng chào hỏi hai người, miễn cho có người nàng quá ngông cuồng.


      Kỷ Trà Huyên biết lễ, Ninh tần nương nương cùng Tần tần nương nương mới được sắc phong tự nhiên cũng phái người tới thỉnh an Kỷ Trà Huyên. Trong khoảng thời gian ngắn, trong cung truyền ra hình tượng ba vị tần rất hòa thuận lễ phép.


      Qua lễ sắc phong, bị thích khách đâm Vân quý tần thế nhưng bị chuyển biến xấu, từng hôn mê bất tỉnh lần.


      Ba ngày sau đó liền mất, việc này cũng thua gì sấm sét giữa hậu cung, lúc trước, mọi người đều còn thăm Vân quý tần, vết thương cũng ổn định ít, tại sao hôm nay đột nhiên chuyển biến xấu mà mất ?

      Kỷ Trà Huyên hít sâu hơi, mấy ngày nay, nàng cũng nhìn qua Vân quý tần bị thương từ phía xa, mạch tượng của nàng ta mạnh mẽ có sức sống, vết thương này hoàn toàn có ảnh hưởng lớn với nàng ta. Nhớ tới việc nàng ta mất ngay cả hoàng đế cũng từng câu, thái hậu cũng chỉ dặn dò hoàng hậu xử lý tang lễ theo lệ thường, Kỷ Trà Huyên chỉ cảm thấy trong lòng mình càng lạnh lẽo hơn.


      trùng hợp trong buổi yến hội hôm trước, Kỷ Trà Huyên cũng từng nghi ngờ rất nhiều lần, nhưng bởi vì Vân quý tần bị thích khách làm bị thương, Kỷ Trà Huyên cũng tạm thời bỏ xuống nghi ngờ, bây giờ nhìn thái độ của mọi người, cùng với tin Vân quý tần mất, Kỷ Trà Huyên nhịn được lại cảm thấy nghi ngờ với những trùng hợp này.


      Vân quý tần cùng quận chúa của Lương vương (Ngọc phi) ngày xưa cùng nhau vào cung tuyển tú, thời kì này tất nhiên có liên hệ gì với nhau. Mẹ đẻ của nhị công chúa, quý tần nương nương trong hậu cung, vết thương đột nhiên chuyển biến xấu cũng phái người cẩn thận điều tra, điều này vốn bình thường. Chuyện của Vân quý tần nhất định có bí mật gì đó.


      Nghe được Chi Thảo chuyện nhị công chúa khóc to nín, Kỷ Trà Huyên quay đầu.


      Chi Thảo bị hoảng sợ bởi ánh nhìn chăm chú của Kỷ Trà Huyên, nàng ta kêu lên: "Nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Về sau trong cung chúng ta cần nhắc tới Vân quý tần ..."


      Chi Thảo ngẩn ngơ, Kỷ Trà Huyên thở dài: "Nhị công chúa do hoàng hậu nuôi nấng, nhị công chúa chưa đầy ba tuổi, dễ dàng quên, nếu nhắc tới Vân quý tần, ngược lại khiến hoàng hậu vui."


      Chi Thảo lập tức gật đầu.


      " lại với tiểu Thuật tử thôi."


      Chi Thảo đồng ý.


      Kỷ Trà Huyên lại nằm xuống ghế quý phi, lúc này, trong cung sóng ngầm liên tục nổi lên, đúng là thời gian tốt để đục nước béo cò*. Tương đối, tỷ lệ nàng cùng Du tu hoa bình an sinh ra hoàng tự cũng lớn hơn rất nhiều.


      *Đục nước béo cò: ý thừa dịp mọi chuyện rối bời mà giành lấy lợi ích cho mình.


      Kỷ Trà Huyên quyết định trong khoảng thời gian này, nàng nên yên tĩnh co đầu rút cổ trong Tĩnh An hiên, cần tham gia vào chuyện của mấy vị phi tần nổi bật như Thường phi, Ninh tần cùng Tần tần.


      Ý tưởng Kỷ Trà Huyên như vậy, Du tu hoa cũng thế.

      Bên ngoài xảy ra chiến tranh, hơn phân nửa thời gian Triệu Tồn Hi đều ở triều đình, ngẫu nhiên tiến vào hậu cung, cũng ít ngủ lại. Nhưng thường xuyên gọi Tần tần cùng Ninh tần tiến vào ngự thư phòng hầu hạ, làm cho vô số người trong hậu cung ghen tị. Trong đó bao gồm Thường phi, nàng ta vào cung hơn ba năm, chưa có cơ hội vào ngự thư phòng.


      Nhưng lúc này, chẳng ai dám chủ động gây chuyện, bởi vì mọi người đều biết tình hình trong lúc này, nếu có người gây ra chuyện lớn trong hậu cung, ai có thể chịu được cơn giận hoàng đế.


      Cho nên ba người tranh thủ tình cảm cũng cực kỳ mịt mờ.


      Trong cung, hoàng hậu dẫn dắt chúng phi tần đóng góp quân tư*, thường xuyên gọi phu nhân của các vị tướng lĩnh vào cung chuyện, biểu đạt ra quan tâm của người phía với các nàng. Đức phi cũng ở trong Đức Nghi cung ra, lòng dạy dỗ đại hoàng tử.


      *Quân tư: tiền bạc hay đồ cần dùng cho chiến tranh.


      Ngoài mặt, hậu cung bình tĩnh lại.


      Cứ như vậy, Khánh Nguyên năm thứ chín lặng yên trôi qua, lúc này đến mùa xuân của Khánh Nguyên năm thứ mười.


      Mặc dù bên ngoài mưa , tâm trạng của Kỷ Trà Huyên cũng khá tốt, nàng đặt sách xuống, nhìn cây cối màu xanh bên ngoài cửa sổ, vô cùng thoải mái.


      "Nương nương, hôm nay thái hậu chủ động gọi thái y đến Thọ Khang cung."


      Phùng ma ma nhàng tới, sau đó thầm bên tai Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên lo lắng : "Thái y chuẩn đoán có kết quả gì? Thân thể của thái hậu như thế nào rồi?"


      Phùng ma ma : "Ngày xuân thời tiết mát mẻ, thái hậu bị cảm lạnh."


      Kỷ Trà Huyên : "Chúng ta thăm thái hậu thôi."


      Phùng ma ma gật đầu, nàng đến báo lại cho Kỷ Trà Huyên, tự nhiên muốn nương nương Vinh Thọ cung biểu đạt tấm lòng hiếu thảo của mình.


      Tĩnh An hiên gần Vinh Thọ cung nhất, cho nên, nàng là phi tần đến đầu tiên.


      Hơn nữa, Kỷ Trà Huyên cũng tương đối quen thuộc với Vinh Thọ cung.

      Trình ma ma thấy Kỷ Trà Huyên đến, khẽ thở dài: "Thái hậu vừa mới ngủ lại, trước khi ngủ lại người chỉ biết nương nương đến thăm, cho nên dặn dò lão nô Tĩnh An hiên tiếng với nương nương, nghĩ tới nương nương tới rồi."


      Lúc này khuôn mặt của Kỷ Trà Huyên lộ ra vẻ mặt lo lắng: "Trình ma ma, thái hậu có mạnh khỏe ?"


      Trình ma ma : "Bị cảm lạnh, sau khi uống thuốc, thái hậu tốt hơn rồi."


      Kỷ Trà Huyên thở dài nhõm hơi, : "Ta muốn vào thăm thái hậu."


      Trình ma ma gật đầu, lại : "Thái hậu ngủ được yên ổn, Ngự Hương cục* cố ý điều chế hương an thần cho thái hậu, người có thai thể ở lâu, thái hậu sớm dặn dò lão nô nhắc nhở nương nương."


      *Ngự hương cục: cục chuyên điều chế các loại hương liệu cho mọi người trong hậu cung.


      Kỷ Trà Huyên cảm động : "Tạ ơn ma ma."


      Trình ma ma nhìn thân thể sắp mang thai tám tháng của Kỷ Trà Huyên, vội vàng cùng Phùng ma ma đỡ lấy nàng.

      Kỷ Trà Huyên vào tẩm điện của Vinh Thọ cung, quả nhiên có mùi hương như có như truyền đến.


      giường thái hậu ngủ, nhưng sắc mặt cũng tốt lắm, Kỷ Trà Huyên càng lo lắng hơn. Nàng ngồi ở bên giường, sau đó kéo chăn lên ít, ước chừng ngồi nhìn thái hậu hơn nửa khắc (khoảng 10 phút).


      Trình ma ma đến trước mặt Kỷ Trà Huyên, : "Nương nương, ngài về cung , nơi này có lão nô trông coi rồi."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu.


      Lại liếc mắt nhìn thái hậu cái, : "Thái hậu thích đồ ngọt, đợi thái hậu tỉnh lại ma ma có thể nấu chút đường phèn tuyết lê, như vậy thái hậu cũng có thể cảm thấy thoải mái hơn ít."


      Trình ma ma mỉm cười gật đầu, Kỷ Trà Huyên thở dài, sau đó đáp tay Phùng ma ma ra ngoài.


      Trình ma ma nhìn bóng dáng rời của Kỷ Trà Huyên, bà gật đầu.


      Từ đầu, bà vô cùng chú ý đến vẻ mặt của Kỷ Trà Huyên, bà ở trong hậu cung hơn ba mươi năm, lo lắng cách giả dối hay là tình lo lắng, bà chắc chắn phân biệt được.


      Kỷ tần đứa này, quả phí phạm sủng ái của thái hậu với nàng.


      Mới tới cửa Vinh Thọ cung, gặp được Tần tần.


      Kỷ Trà Huyên chào nàng ta theo lễ ngang nhau, Tần tần cũng mỉm cười chào lại nàng.


      nhiều, Kỷ Trà Huyên ra cung, mà Tần tần vào.
      lananhtran51, Aliren, cass_moon301017 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 57:Uyển Như tính kế
      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên ra Vinh Thọ cung, trong long chợt cảm thấy buồn bực.


      Phùng ma ma khẩn trương : "Nương nương..."


      Kỷ Trà Huyên lắc đầu, : " có chuyện gì."


      Phùng ma ma lo lắng nhìn Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên cẩn thận nhớ lại những đồ trong cung thái hậu, bỗng dưng nhớ ra.


      Sau đó trong lòng Kỷ Trà Huyên càng cảm thấy lạnh lẽo hơn, thế nhưng có người với tay vào trong cung thái hậu.


      Thủ đoạn rất lớn. Nếu nàng lại ở thêm lúc nữa, lãnh hương che giấu trong an thần hương kết hợp với mùi hoa được bày biện trong phòng, nàng tất nhiên đẻ non.


      "Nương nương?"


      Kỷ Trà Huyên giọng : "Về cung !"


      Phùng ma ma gật đầu, vừa ra cửa cung lâu, thấy ít phi tần về phía này. Kỷ Trà Huyên tránh những người này, sau đó từ rất xa quan sát nhóm người vào Vinh Thọ cung.


      Vừa gặp Du tu hoa ở trong nhóm này, Kỷ Trà Huyên trở về Tĩnh An hiên. Nàng thể ra việc này. Đầu tiên thể lộ ra khả năng của bản thân, thứ hai, nàng muốn sinh ra khúc mắc gì với thái hậu. Nàng cần áy náy của thái hậu, bởi vì khi người ta áy náy, tuy ngoài mặt đối xử rất tốt với ngươi, nhưng trong lòng trở nên xa lạ với ngươi, chuyện này làm Kỷ Trà Huyên mất nhiều hơn được.


      Nếu Du tu hoa ở lâu, đúng là khó .


      Trở lại trong cung, Kỷ Trà Huyên mới ngồi xuống lúc, Phùng ma ma thấy sắc mặt của nàng cũng tốt, lo lắng : "Nương nương, gọi thái y đến xem !"


      Kỷ Trà Huyên xoa thái dương, : "Cũng tốt."


      Phùng ma ma vội vàng dặn người mời thái y.


      Chi Thảo bưng tới chén thuốc, Kỷ Trà Huyên : "Đặt lên bàn trước ."


      Chi Thảo : "Nương nương vừa trở về, sắc mặt được tốt lắm."

      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung thăm thái hậu, cần hương an thần mới có thể ngủ yên, là khiến người ta lo lắng."


      Chi Thảo an ủi: "Thái hậu có ông trời phù hộ, nương nương cần chăm sóc bản thân trước để thái hậu yên tâm mới đúng."


      Kỷ Trà Huyên có tinh thần, Tử Châu bước về phía trước bước, : "Nương nương, nô tì nhìn qua chút cho ngài?"


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, mấy ngày nay, Tử Châu dốc lòng hầu hạ, hơn nữa năng lực cũng khá được, Kỷ Trà Huyên rất tin tưởng nàng ta, gần như ngang bằng với Chi Thảo.


      Tử Châu tinh thông y thuật, nhưng cũng hiểu biết ít, vừa bắt mạch, phát Kỷ Trà Huyên bị suy yếu. ràng lúc ra ngoài, thân thể của nương nương rất tốt.


      Chẳng lẽ trong thời gian ra ngoài này, nương nương gặp phải cái gì. Chẳng qua cũng nhìn ra khác thường gì mặt của nương nương và Phùng ma ma!


      Nghĩ đến đây, Tử Châu nhàng đè lại huyệt đạo vai Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên cảm giác được trận tê mỏi, sau đó thế nhưng cảm giác cả người vô cùng thoải mái.


      Chi Thảo nhìn thấy bộ dáng này của Kỷ Trà Huyên, cười với Tử Châu.

      Tử Châu bắt đầu xoa bóp cho Kỷ Trà Huyên, thân thể mang thai vốn rất dễ dàng cứng ngắc, thậm chí còn rất dễ bị rút gân.


      Trong khoảng hai khắc (khoảng 30 phút), Phùng ma ma trở về.


      Trương viện phán cùng đám người bàn bạc về bệnh tình của thái hậu, cho nên lần này tới là Lí kiêm mạch.


      Bắt mạch xong lúc lâu, Lí kiêm mạch hỏi: "Nương nương cảm thấy chỗ nào khoẻ?"


      Kỷ Trà Huyên : "Ngực buồn bực, hơn nữa trái tim tự giác nhảy lên, có khi thế nhưng cảm thấy khó thở."


      Lí kiêm mạch còn chưa chuyện, Chi Thảo khẩn trương kêu lên: "Nương nương."


      Phùng ma ma cùng Tử Châu cũng quan tâm hơn.


      Lí kiêm mạch suy nghĩ lâu: "Gần đây nhất nương nương có dùng qua vật gì làm cho mình có cảm giác khoẻ ?"


      Kỷ Trà Huyên lắc đầu.


      Lí kiêm mạch nhíu mày.

      "Lí thái y, nương nương thế nào?"


      Lí kiêm mạch nghe , giọng : "Nương nương có chuyện gì, chỉ cần tản bộ ở trong vườn là được."


      Mọi người bây giờ mới yên tâm.


      "Vậy vì sao nương nương xuất loại dấu hiệu này?" Phùng ma ma hỏi.


      Lí kiêm mạch : "Mọi người đều có thể chất khác nhau, có lẽ nương nương tiếp xúc phải hơi thở nàng thích, cho nên, mới có dấu hiệu như thế."


      Lúc này mọi người mới hoàn toàn yên tâm.


      Lí kiêm mạch hành lễ, sau đó viết ra phương thuốc.


      Tử Châu xem Lí kiêm mạch viết xong đơn thuốc, sau đó đưa Lí kiêm mạch ra ngoài.


      Phùng ma ma : "Do hương an thần sao?"


      Kỷ Trà Huyên : " có việc gì, lại tiếp Trình ma ma cũng nhắc nhở qua bản cung, là do thân thể của bản cung tốt."

      "Nương nương, là do hương an thần sao? xảy ra chuyện gì?" Chi Thảo vội vàng hỏi.


      Phùng ma ma kể chuyện trong Vinh Thọ cung.


      Chi Thảo hít sâu hơi, : "Nương nương phải cẩn thận hơn chút."


      Kỷ Trà Huyên : "Ngươi với Lí kiêm mạch, đừng để ra chuyện này, nếu như người khác hỏi, bản cung đều rất bình thường."


      Chi Thảo đồng ý gật đầu.


      Dù sao trong cung thái hậu, lại nhắc nhở qua nương nương, nếu nương nương làm to chuyện, ngược lại làm hỏng mối quan hệ giữa hai cung.


      "Nô tì ngay."


      Kỷ Trà Huyên phất tay ra hiệu cho nàng ta thôi.


      Trong phòng lại chỉ còn lại có hai người Kỷ Trà Huyên cùng Phùng ma ma, Phùng ma ma : "Qua hơn tháng nữa nương nương liền đủ tháng, trong khoảng thời gian này tuyệt đối thể để xảy ra chuyện gì."

      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía tẩm điện to như vậy, : "Còn xin ma ma dốc lòng giúp đỡ."


      Phùng ma ma : "Thái hậu bị bệnh, chỉ sợ do hoàng hậu an bày bà đỡ, nương nương phải sớm chuẩn bị."


      Lòng Kỷ Trà Huyên nặng trĩu, đều nữ tử sinh sản như dạo vòng ở quỷ môn quan*, nếu bà đỡ động tay chân, an nguy của cơ thể mẹ còn rất khó .


      *Quỷ môn quan: ý như qua địa ngục lần.


      "Du tu hoa còn hơn bản cung nửa tháng, nàng ta như thế nào rồi?"


      "Thường phi nương nương cẩn thận chọn tốt ba vị ma ma, chẳng qua nô tì nghĩ, việc này rất đáng ngờ."


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Hoàng hậu nương nương cùng hoàng thượng có phản ứng gì sao?"


      Phùng ma ma : " có."


      Kỷ Trà Huyên thở dài, bây giờ Thường phi có thế lực to lớn, chẳng sợ nàng ta làm Du tu hoa chết rồi lấy hoàng tử, chỉ cần cẩn thận chút, kể cả hoàng hậu cũng ngăn cản được. Trừ phi hoàng thượng muốn giữ Du tu hoa lại, bằng ... Kỷ Trà Huyên cảm thấy căng thẳng.


      "Ma ma, ngài tìm thời gian nhắc nhở Trình ma ma !"


      Phùng ma ma ngẩng đầu nhìn Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên : "Trừ thái hậu cùng hoàng thượng, ta cũng yên tâm bất cứ ai."


      Phùng ma ma ngẩn ra, Kỷ Trà Huyên nhìn bầu trời phía ngoài cửa sổ, vẻ mặt có chút uể oải.


      Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập.


      Kỷ Trà Huyên nhíu mày: "Như thế nào?"


      Phùng ma ma mở cửa, sau đó nhìn ra phía bên ngoài.


      Tiểu Thuật tử nhanh chóng chạy tới, : "Nương nương, Du tu hoa ra từ trong cung thái hậu, ở đường đến Tĩnh An hiên bị vấp ngã, sinh non!"


      Kỷ Trà Huyên cùng Phùng ma ma đều thay đổi sắc mặt, trong giây lát các nàng hiểu , té ngã, nào có chuyện khéo như vậy.


      Xung quanh trừ Vinh Thọ cung của thái hậu, cũng chỉ có Tĩnh An hiên của nàng, hơn nữa nàng ta vẫn đường đến Tĩnh An hiên, mặc kệ như thế nào, nàng phải chuyển nàng ta đến Tĩnh An hiên sinh sản, bằng , chính là có tình người, mắc phải tội lớn.


      Kỷ Trà Huyên giận tái mặt, : "Mau đỡ Du tu hoa vào, sau đó phái thái giám có tốc độ nhanh nhất Hi Phương hiên mời bà đỡ theo, càng nhanh càng tốt. Chắc Lí thái y còn chưa xa, tiểu Thuật tử cũng mau phái người gọi trở về. Tiểu Thuật tử ngươi tự bẩm báo lại cho hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương."


      Tiểu Thuật tử vội vàng lên tiếng trả lời, chỉ huy mọi người bắt đầu hành động.


      Phùng ma ma nhanh chóng đỡ lấy Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên : "Chuyển người đến chính điện ."


      Tuy rằng Phùng ma ma rất lo lắng, nhưng vẫn đến mức quá rối loạn, : "Thân thể của nương nương nên thấy máu, nô tì cùng nương nương chờ trong thiên điện."


      Kỷ Trà Huyên lắc đầu, Du tu hoa vì bảo vệ bản thân tạo ra cái bẫy, bây giờ nàng muốn tránh cũng còn kịp rồi. Mạng của Du tu hoa cùng với mạng của đứa trong bụng nàng ta, nàng đều phải bảo vệ, nếu , tất nhiên sau này mưa gió lan đến người nàng.


      Lưu Uyển Như, ta nhớ kỹ! Trong mắt Kỷ Trà Huyên lên ánh sáng lạnh lẽo, khiến Phùng ma ma đứng bên cạnh cảm thấy căng thẳng.


      tiếng kêu thảm truyền đến từ bên ngoài, sau đó liền thấy đám thái giám nâng Du tu hoa cả người đều là máu tiến vào chính điện.


      Kỷ Trà Huyên : "Ma ma, bản cung quen thuộc với quá trình sinh sản, làm phiền ngài."


      Phùng ma ma cũng biết tầm quan trọng của việc này, bà vội vã gọi Lục Châu bưng nước, : "Mau tới chăm sóc cho nương nương."


      Lục Châu đưa chậu nước cho Phùng ma ma, sau đó đỡ Kỷ Trà Huyên ngồi bên xem Phùng ma ma chỉ huy người khác.


      Từng chậu nước ấm cùng máu loãng được bưng ra bưng vào, trong lòng Kỷ Trà Huyên vừa cảm thấy ghê tởm đồng thời cũng ngừng run sợ.


      Ba cái bà đỡ, bị thái giám của Tĩnh An hiên cấp tốc dẫn lại đây, thoạt nhìn còn kịp sửa sang lại quần áo. Ba cái bà đỡ vào, Kỷ Trà Huyên đột nhiên quát: "Ba vị ma ma, hôm nay Du tu hoa sinh sản ở chỗ của bản cung, nếu Du tu hoa cùng tiểu hoàng tử xảy ra chuyện gì, bản cung chỉ làm cho các ngươi khó giữ được tính mạng, kể cả gia đình của các ngươi, bản cung cũng tuyệt đối buông tha."


      Ba cái bà đỡ run sợ, nhịn được ngẩng đầu lên, chạm đến ánh mắt lạnh lẽo của Kỷ Trà Huyên, trong lòng đều cảm thấy vô cùng rét lạnh.


      Kỷ tần, nhưng là phi tần rất được sủng ái, còn có hoàng tự phù hộ, muốn xử tử ba người các nàng căn bản là chuyện rất dễ dàng. Nhưng, Thường phi... Ba người các nàng đều khó xử.


      Kỷ Trà Huyên xem Tử Châu Chi Thảo cùng Lí kiêm mạch gấp gáp trở về, nàng vội vã : "Tử Châu, Chi Thảo, các ngươi vào giúp bản cung xem ba vị ma ma này có tận tâm ."


      Tử Châu cùng Chi Thảo vội vàng đáp: "Vâng!"


      Kỷ Trà Huyên lại nhìn về phía Lí kiêm mạch, : "Lí thái y, làm phiền ngươi!"


      Lí kiêm mạch bình tĩnh hành lễ, : "Vi thần nhất định cố gắng hết sức."


      Kỷ Trà Huyên lập tức lạnh lùng nhìn ba vị bà đỡ, : "Còn vào đứng sững sờ ở làm gì."


      Ba bà đỡ hoảng hốt, các nàng liếc nhìn lẫn nhau, sau đó vội vàng vào.


      Tử Châu cùng Chi Thảo cũng lập tức vào.


      Lí kiêm mạch cũng đứng lên, trong mắt Kỷ Trà Huyên lộ ra chút áy náy, điều này khiến Lí kiêm mạch lại kiềm chế được cúi đầu xuống.


      Lục Châu đỡ Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên quay lưng bước , nghe được tiếng khóc tiếng la hét trong phòng, nàng nắm chặt khăn tay. Cung nữ thái giám trong Tĩnh An hiên đều bị chỉ huy vô cùng bận rộn, Lục Châu đều bị tiếng hét từ bên trong của Du tu hoa làm tinh thần nàng yên, nàng lo lắng nhìn Kỷ Trà Huyên, nhịn được : "Nương nương, nô tì hầu hạ ngài thiên điện chờ xem!"


      Đây cũng là lần đầu tiên Kỷ Trà Huyên trải qua việc này, trong lòng nàng vô cùng hoảng hốt, nhưng nàng bắt mình phải trở bình tĩnh.


      "Đừng nữa, bản cung nhất định phải đợi đến lúc Du tu hoa sinh nở bình an."


      Lục Châu khẩn trương nhìn Kỷ Trà Huyên, sợ Kỷ Trà Huyên cũng xảy ra chuyện gì.


      Bên trong tiếng kêu thảm thiết vẫn dứt như cũ, sắc mặt của Kỷ Trà Huyên cũng trở nên trắng bệch.


      Lúc này, cửa chính điện bị mở ra, Phùng ma ma : "Nương nương, Du tu hoa khó sinh."


      Thân thể Kỷ Trà Huyên nhoáng lên cái, Lục Châu tiến lên đỡ lấy nàng.


      "Ba người các nàng..."


      Phùng ma ma lặng lẽ : "Chi Thảo cùng Tử Châu đều nhìn chằm chằm, Lí thái y cũng kiểm tra ba người bọn họ rồi, các nàng thể gây ra chuyện gì. Nhưng lần này Du tu hoa khó sinh... Hơn nữa... Hơn nữa Du tu hoa mau hết sức lực rồi..."


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên trùng xuống, hỏi: "Lí thái y như thế nào?"


      Phùng ma ma : "Thái y nghĩ biện pháp ở bên ngoài."


      Kỷ Trà Huyên bỏ tay Lục Châu ra, sau đó đến phòng trong.


      "Nương nương, ngài thể vào..." Lục Châu cùng Phùng ma ma hô to.


      Nhưng Kỷ Trà Huyên vào rồi.


      Nhìn đến bóng người phía sau màn, trái tim Kỷ Trà Huyên đập cực nhanh.


      Lí kiêm mạch ngừng lại phía bên ngoài tấm màn, nhìn thấy Kỷ Trà Huyên, lập tức : "Nương nương."


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Có thể nghĩ đến biện pháp sao?"


      Lí kiêm mạch lắc đầu, Kỷ Trà Huyên lại nghe thấy tiếng kêu to cùng sợ hãi, nàng nghiêng người , vừa vặn quay về chỗ có người, miệng giật giật.


      Mà lúc này lại nghe được thanh gì.


      Lí kiêm mạch sững sờ đứng ở nơi đó, Kỷ Trà Huyên hơi quay đầu, sốt ruột : "Thái y, ngươi muốn cứu tu hoa!"


      Lí kiêm mạch kinh ngạc ngẩng đầu, Kỷ Trà Huyên lúc này, ánh mắt rất vội vàng.


      Lòng Lí kiêm mạch run lên, quỳ xuống: "Nương nương, vi thần có thể châm cứu."


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên buông lỏng, nàng lập tức : "Thái y cứ làm , tất cả có bản cung chịu trách nhiệm."


      Lí kiêm mạch quỳ xuống dập đầu trước mặt Kỷ Trà Huyên, sau đó vào trong màn.


      Lúc này Phùng ma ma cùng Lục Châu mới dám tới gần.
      lananhtran51, duyenktn1, rolady14 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 58:Còn nhiều thời gian
      Editor: Natalie Pham


      "Nương nương, nếu thái y có biện pháp, chúng ta ra ngoài !" Lục Châu cẩn thận .


      Kỷ Trà Huyên nghe được tiếng kêu thảm thiết bên trong, bụng cũng hơi co rúm lại, nàng chịu đựng cảm giác khỏe này, với Phùng ma ma: "Bản cung chờ ở bên ngoài, ma ma, ngươi cũng vào xem."


      Phùng ma ma gật đầu.


      Lục Châu đỡ Kỷ Trà Huyên rời khỏi căn phòng này, hai người mới trở lại trước cửa chờ lâu, liền nghe thấy thái giám ở ngoài Tĩnh An Hiên hô: "Hoàng hậu nương nương giá lâm, Đức phi nương nương đến, Thường phi nương nương đến, Ninh tần nương nương, Tần tần nương nương đến!"


      Kỷ Trà Huyên thở dài nhõm, cuối cùng cũng đến rồi.


      Chỉ lát sau, hoàng hậu phía trước, Đức phi cùng Thường phi theo sát hai bên trái phải.


      Kỷ Trà Huyên muốn thỉnh an, hoàng hậu vội vàng chặn lại : "Thân thể ngươi tiện, miễn . Du tu hoa thế nào rồi?"


      Kỷ Trà Huyên khổ sở : "Nương nương, Du muội muội khó sinh, tần thiếp tự quyết định cho thái y vào."


      Hoàng hậu hỏi: "Có chuyện gì vậy?"


      Lục Châu đứng bên người Kỷ Trà Huyên kể hết ra mọi chuyện dưới chỉ thị của Kỷ Trà Huyên.


      Hoàng hậu vội vàng : "Tử Sam, Khuyết ma ma, hai người cũng vào giúp tay, phải bảo đảm cho an toàn của hai mẹ con Du tu hoa."


      Tay Kỷ Trà Huyên chậm rãi buông ra, ngăn cản.


      Thường phi : "Nương nương, Kỷ tần bớt căng thẳng rồi, nương nương phái người bên cạnh mình vào, tránh được phải hành lễ, chậm trễ Du tu hoa sinh sản, đây chính là mất mạng người."


      đôi mắt sắc bén của hoàng hậu gắt gao nhìn chằm chằm Thường phi.


      Thường phi lại xem như chưa nhìn thấy, nàng ta : "Trừ Hi Phương hiên, chỉ còn lại Tĩnh An hiên có điều kiện đầy đủ hết. Xem những nô tài nô tì này làm mọi chuyện rất ổn thỏa, hiển nhiên Kỷ tần sớm chuẩn bị tốt. Bây giờ đột nhiên nhiều ra hai người, có phải làm loạn bố trí của Kỷ tần ?"

      Kỷ Trà Huyên vội vàng cúi đầu, : "Nương nương đùa, nơi này của tần thiếp chưa từng có ma ma đỡ đẻ, sao dám chuẩn bị đầy đủ hết, tần thiếp vô cùng hi vọng hoàng hậu nương nương cùng Thường phi nương nương có thể phái người đứng ra quản lý mọi việc."


      Hoàng hậu mỉm cười, Thường phi cười lạnh nhìn Kỷ Trà Huyên.


      Khuyết ma ma cùng Tử Sam muốn đẩy cửa bước vào, Thường phi cũng : "Bảo Tiếc, Phương ma ma, các ngươi cũng vào xem cho bản cung, phải bảo đảm cho an toàn của hoàng tử."


      Người hai bên vừa tới cửa, bên trong truyền ra tiếng "Oa", mọi người đều rất nôn nóng. Tử Sam, Khuyết ma ma cùng Bảo Tiếc, Phương ma ma muốn vào đều dừng chân, sau đó phân biệt lui đến bên cạnh chủ tử của mình.


      Chỉ lát sau, Lí kiêm mạch cùng Phùng ma ma đều ra, phía sau bọn họ theo ba cái bà đỡ, người ở giữa còn ôm cái tã lót trẻ con màu đỏ.


      Nhìn thấy bên ngoài có nhiều người như vậy, năm người bắt đầu hành lễ.


      Hoàng hậu : "Là hoàng tử vẫn là công chúa?"


      Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm tã lót trong lòng bà đỡ.

      "Bẩm báo hoàng hậu nương nương, là vị hoàng tử khỏe mạnh."


      Ánh mắt Thường phi lộ ra vẻ vui sướng, hoàng hậu cũng tươi cười, phi tần ở phía sau cũng vội vàng chúc mừng hoàng hậu.


      "Du tu hoa đâu?"


      Bà đỡ : "Tu hoa chủ tử dùng hết sức lực, hôn mê rồi ạ."


      Ánh mắt Thường phi lộ ra ánh sáng lạnh, ba bà đỡ dường như cũng cảm giác được, các nàng đều cúi đầu xuống.


      "Lần này Du tu hoa khó sinh, ngày sau rất khó mang thai lại." trong ba bà đỡ vội vàng .


      Ánh mắt Thường phi thâm sâu như hồ nước, thể biết nàng ta suy nghĩ gì.


      Hoàng hậu ôm tam hoàng tử mới sinh ra trong lòng bà đỡ, khẽ thở dài câu.


      "Lí thái y, quả như thế sao?"


      Lí kiêm mạch : "Khi tu hoa chủ tử mang thai còn có nhiều lần gặp dấu hiệu đẻ non, lúc này, tổn thương đến bên trong. Vi thần còn cách nào nữa, chỉ có thể bảo ưu tiên đảm tính mạng của chủ tử cùng tiểu hoàng tử."


      Hoàng hậu liếc mắt nhìn Thường phi cái, sau đó : "Kéo tất cả những nô tài hầu hạ tu hoa hôm nay xuống."


      Thường phi lập tức : "Hoàng hậu tỷ tỷ chậm ."


      Hoàng hậu : "Thường phi muốn gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng còn cần giữ lại những nô tài vô dụng để chủ tử té ngã sao?"


      Thường phi mỉm cười : "Hôm nay tam hoàng tử vừa mới sinh ra, nô tì nghĩ nên tích thêm phúc cho tam hoàng tử mới đúng."


      Hoàng hậu cười lạnh: "Vậy giữ lại thêm mấy ngày vậy."


      Thường phi thèm để ý, nàng ta nhìn về phía tam hoàng tử trong lòng hoàng hậu, trong mắt lộ ra tình cảm mãnh liệt.


      Hoàng hậu kiềm chế được ôm tam hoàng tử chặt.


      "Nương nương..." Lục Châu hoảng sợ kêu lên.


      Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy lúc này Kỷ Trà Huyên té xỉu.

      Hoàng hậu đặt tam hoàng tử vào lòng Khuyết ma ma, vội vàng : "Mau, Lí thái y mau xem Kỷ tần như thế nào rồi."


      Lí kiêm mạch tới, trong lòng do dự biết nên quyết định như thế nào, suy nghĩ lát, : "Nương nương quá khẩn trương, hôn mê bất tỉnh."


      Mọi người đều cảm thấy hơi thất vọng, nhưng lại lộ ra ánh mắt tràn vẻ quan tâm.


      Chính điện bị Du tu hoa chiếm lấy, trong thời gian ngắn cũng thể chuyển ra.


      Tiểu Thuật tử thu được ánh mắt mà Phùng ma ma nhìn qua, tiến lên bước : "Bẩm hoàng hậu nương nương, thu xếp xong sườn điện ở phía đông."


      Hoàng hậu vừa nghe, : "Còn mau đỡ Kỷ tần xuống nghỉ ngơi."


      Phùng ma ma cùng Lục Châu hành lễ, : "Vâng."


      Hai người ôm Kỷ Trà Huyên hôn mê sườn điện phía đông, trong lòng hoàng hậu thở dài, quả nhiên là người ra từ chỗ của Trang thái phi, đều lo lắng đến mọi thứ, Kỷ tần may mắn!


      "Người tới, nhanh bẩm báo cho hoàng thượng và thái hậu."


      "Nô tì tuân mệnh."


      Trong lòng Thường phi càng kích động hơn, đứa này lập tức là của nàng.


      Hoàng hậu thấy thế, trong lòng có quyết định.


      Trong sườn điện phía đông.


      Kỷ Trà Huyên chậm rãi mở to mắt, nàng xoa ánh mắt tỉnh dậy.


      "Chi Thảo, giờ nào rồi?"


      "Giờ Hợi*!" phải giọng của Chi Thảo, mà là giọng nam mạnh mẽ.


      *Giờ Hợi: từ chín giờ tối đến 11 giờ đêm.


      Kỷ Trà Huyên lập tức tỉnh táo lại, thấy người ngồi bên giường, đầu tiên nàng cảm thấy hoảng hốt, sau đó vui sướng : "Hoàng thượng." Vừa , nàng định đứng dậy.


      Triệu Tồn Hi : "Nàng cần nghỉ ngơi nhiều, cần có nhiều quy củ như vậy."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Hoàng thượng đến thăm tần thiếp, là niềm vui to lớn."


      Triệu Tồn Hi : "Ý là trẫm vắng vẻ nàng sao?"


      Kỷ Trà Huyên hề sợ hãi, nàng cười : "Nơi nào chứ? Hoàng thượng luôn luôn đối xử với tần thiếp tốt lắm. Tần thiếp cho rằng hoàng thượng ở cùng Du muội muội."


      Triệu Tồn Hi nghe được lời long của nàng, cũng cảm thấy rất hài lòng.


      "Hôm nay nàng làm tốt lắm."


      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía Triệu Tồn Hi, Triệu Tồn Hi : "Nàng sắp xếp mọi chuyện rất hợp lý, nếu Lưu thị thể bình yên sinh sản."


      Kỷ Trà Huyên : "Người hầu trong cung tần thiếp sớm diễn tập lâu ngày vì tần thiếp, chẳng thế nhận lời khen ngợi của hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi mỉm cười: "Tuy là như thế, cũng phải do nàng tận tâm. Chủ tử tận tâm, người dưới khinh thường."


      Kỷ Trà Huyên gì nữa.


      Triệu Tồn Hi lúc này đứng lên, : "Ba bà đỡ tự sát."


      Tay Kỷ Trà Huyên run lên.


      Triệu Tồn Hi còn : "Trước khi chết, các nàng bị người khác sai khiến hại chết Lưu thị, nàng đoán xem bọn họ người khác là ai?"


      Kỷ Trà Huyên căng thẳng, cân bằng giữa nàng và rốt cục bị đánh vỡ sao?


      "Chẳng lẽ là tần thiếp?"


      Triệu Tồn Hi xoay người, : "Nếu Lưu thị mất, lời này còn có chỗ có thể tin tưởng."


      Kỷ Trà Huyên nhắm mắt lại: "Tạ ơn hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi thấy bộ dáng của nàng, : " phải nàng." Kỷ Trà Huyên lập tức mở to mắt.


      Triệu Tồn Hi : "Trẫm có nên ôm tam hoàng tử cho người muốn giết mẹ đẻ của đây?"


      Kỷ Trà Huyên cúi đầu: "Hoàng thượng đều có quyết định của mình."


      Triệu Tồn Hi cười khẽ: "Khi hoàng hậu báo lại với trẫm, trẫm cũng hỏi nàng, nàng cũng như vậy với trẫm."


      Kỷ Trà Huyên lập tức ngẩng đầu, kêu to: "Hoàng thượng..."


      Triệu Tồn Hi : "Chuyện phiền lòng như thế, cũng do nàng làm ra. Ba bà đỡ có thể bị ngươi dọa qua hai ba câu mà trở nên thành , đúng là người mà trẫm coi trọng."


      Kỷ Trà Huyên giọng : "Tần thiếp là người sắp làm mẹ, tự nhiên biết tầm quan trọng của bà đỡ, dọa các nàng bằng lời , các nàng hết lòng chăm sóc Du tu hoa."


      Triệu Tồn Hi ngồi gần lại, giúp Kỷ Trà Huyên gạt ra những sợi tóc xòa trước trán.


      "Tử Châu còn nghe lời sao? Trẫm lại đưa người nữa cho nàng được ?"


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên run lên, nhưng nàng vẫn vui mừng : "Tạ ơn hoàng thượng."



      Triệu Tồn Hi nhìn chằm chằm ánh mắt của Kỷ Trà Huyên, trong mắt Kỷ Trà Huyên hề có do dự, vỗ vai Kỷ Trà Huyên, : "Có Thanh , tứ hoàng tử của trẫm cũng có thể lớn lên an toàn."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Nếu là công chúa phải làm sao bây giờ?"


      Triệu Tồn Hi : "Luôn còn có cơ hội."


      Kỷ Trà Huyên bắt lấy tay Triệu Tồn Hi, yếu ớt : "Hoàng thượng quân vô hí ngôn*."


      Triệu Tồn Hi : “Phải nhìn biểu của nàng."


      Kỷ Trà Huyên buông lỏng tay ra rồi : "Tần thiếp để hoàng thượng phải thất vọng."


      Triệu Tồn Hi gật đầu.


      Triệu Tồn Hi mấy câu tán gẫu với nàng, sau đó mới bước .


      "Nương nương, hoàng thượng đến chính điện." Chi Thảo vào, lo lắng hỏi.


      Kỷ Trà Huyên : "Hoàng thượng tới từ lúc nào?"

      Chi Thảo : "Sắp được canh giờ (khoảng 2 tiếng) rồi, hoàng thượng vẫn luôn luôn bên cạnh nương nương." Cuối cùng Kỷ Trà Huyên cũng thả lỏng, nàng tạm thời khiến vị hoàng đế này hài lòng.


      "Ngươi với Tử Châu chút, hoàng thượng ban thưởng người cung nữ tên là Thanh cho bản cung."


      Chi Thảo lập tức giật mình: "Thanh , nàng..."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu.


      Chi Thảo hơi lo lắng, Kỷ Trà Huyên cười : "Em nên cảm thấy vui vẻ mới đúng, trong cung có mấy người được vinh hạnh như thế này chứ." Kể cả chỗ Thường phi cũng chỉ có người!


      Chi Thảo gật đầu: "Nô tì chuyện này với Tử Châu."


      "Du tu hoa như thế nào rồi? Tam hoàng tử đâu?"


      Du tu hoa tỉnh dậy rồi, Chi Thảo : "Nương nương, hôm nay hoàng thượng tới, nô tì vừa được nhìn vở kịch tranh con."


      "Là hoàng hậu cùng Thường phi sao?"


      Chi Thảo cười gật đầu.

      "Ai thắng?"


      Chi Thảo : " thể ai thắng, bởi vì hoàng hậu nương nương để Du tu hoa cùng tam hoàng tử ở cùng nhau ba ngày mới ôm cho Thường phi nương nương."


      Kỷ Trà Huyên đoán trước xảy ra chuyện như vậy.


      "Chẳng qua, sau này lại xảy ra kiện, khiến kết quả này trở nên khó phân biệt."


      Kỷ Trà Huyên : " , đừng thả mồi câu nữa."


      Chi Thảo cười: "Ba bà đỡ kia bị ngã rơi ra bọc giấy."


      "Bọc giấy sao?"


      "Là thuốc lưu thông máu."


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Ai?"


      Chi Thảo : "Ba vị ma ma là người Thường phi nương nương tiến cử."


      Kỷ Trà Huyên có hứng thú, nàng hỏi: "Sau đó sao?"

      Chi Thảo : "Ba vị ma ma kia thấy mọi chuyện bị bại lộ, hô to xin Thường phi nương nương cứu mạng!"


      Kỷ Trà Huyên lắc đầu, tuy ba vị ma ma này có ý tốt, nhưng các nàng chả nghĩ đến Du tu hoa sinh sản vào hôm nay, sao có thể kịp mang theo những thứ đồ hại người này. Hơn nữa, việc bị đẩy ngã cùng phản ứng gọi tên đầu tiên, quả là những chữ cần suy nghĩ hơn.


      Bà đỡ muốn đẩy người sinh vào chỗ chết, căn bản cần dùng thuốc.


      "Nương nương..."


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Sau đó?"


      Chi Thảo : "Tam hoàng tử tạm thời còn ở trong Tĩnh An hiên, ba vị ma ma bị người của hoàng thượng mang rồi."


      Kỷ Trà Huyên nhớ tới lời Triệu Tồn Hi với nàng, nàng : "Chăm sóc tam hoàng tử cùng Du tu hoa tốt."


      Chi Thảo : "Hoàng thượng cũng phái người chính điện, Phùng ma ma lại phái ít người cẩn thận thà chính điện giúp đỡ người của hoàng thượng."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, Phùng ma ma luôn làm việc rất chu đáo.


      Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng la hét ầm ĩ.


      Kỷ Trà Huyên nhíu mày, : "Em xem sao."


      Chi Thảo vội vàng gật đầu, sau khi nàng ta mở cửa ra ngoài lại đóng cửa lại.


      Kỷ Trà Huyên mơ hồ nghe được tiếng Chi Thảo quát mắng.


      Ánh mắt Hồng châu hơi đỏ lên, thái giám cùng cung nữ đứng bên đều cúi đầu.


      cung nữ xa lạ khác đắc ý nhìn Hồng Châu.


      Chi Thảo : "Ngươi có thời gian đến tranh cãi với Hồng Châu, bằng quay lại chính điện hầu hạ Du tu hoa ."


      Cung nữ kia : "Nhưng chủ tử của ta cùng hoàng thượng muốn canh gà."


      Hồng Châu nhìn về phía Chi Thảo: "Bếp lò chính trong phòng bếp đun thuốc cho nương nương, làm sao còn có chỗ trống chứ."


      Chi Thảo lạnh lùng nhìn tên cung nữ này.


      Người cung nữ này kiềm chế được lui về phía sau, Chi Thảo muốn chuyện.


      Lại phát cửa mở ra, Kỷ Trà Huyên xuất trước mặt các nàng.


      Chi Thảo qua đỡ Kỷ Trà Huyên : "Hoàng thượng vẫn quan trọng hơn, thân thể bản cung cũng sai, nhường vị trí ra ."


      Hồng Châu tình nguyện lắm, thầm: "Tu hú chiếm tổ chim khách, có cái gì đáng kiêu ngạo."


      Kỷ Trà Huyên trừng mắt liếc mắt nhìn nàng ta cái, Hồng Châu lạnh lùng : "Ngươi theo ta."


      Cung nữ kia hành lễ với Kỷ Trà Huyên, : "Vẫn là nương nương hiền lành." xong theo Hồng Châu rồi.


      Chi Thảo : "Tiểu nhân đắc ý."


      Kỷ Trà Huyên cười khẽ: "Chi Thảo, bản cung với ngươi cần cẩn thận quan sát, nên dễ dàng tin vào bề ngoài."


      Chi Thảo cau mày, hình như nàng nghĩ đến cái gì.


      Kỷ Trà Huyên : "Ngày mai phái người kể hết những chuyện xảy ra đêm nay cho Du tu hoa nghe."


      Chi Thảo vội vàng gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía trước, xem ra những biểu trước kia của nàng sâu vào lòng người, chẳng qua cũng chỉ lừa được người khác, thái hậu, hoàng thượng cũng bị lừa. Kỷ Trà Huyên, ngươi còn cần troi dồi kĩ năng của mình hơn nữa.


      Nếu Kỷ Trà Huyên trước kia gặp được loại chuyện quá đáng đến mức này, Kỷ Trà Huyên tất nhiên dạy bảo tên cung nữ này tốt. Như vậy rất nhanh gây ra chuyện lớn, chỉ có bản thân phải gánh vác danh tiếng biết tha thứ người khác, cũng khiến Du tu hoa xấu hổ, càng để lại ấn tượng rất kém trước mặt hoàng thượng. Thậm chí chỉ cần lại thêm mồi lửa, làm to chuyện này khiến nàng cùng Du tu hoa gây thù, hay là kích thích cho nàng sinh non, vậy càng hoàn hảo.


      "Vẫn là chủ tử chín chắn, nếu nô tì trúng kế ly gián của người khác."


      Kỷ Trà Huyên : "Du tu hoa cùng người hầu của nàng ta đều là người cẩn thận, cung nữ kiêu ngạo đến mức này, chẳng phải người thân tín của nàng ta."


      Chi Thảo : "Chủ tử cho nô tì kể chuyện này cho Du tu hoa, Du tu hoa tự xử lý nàng ta."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu: "Du tu hoa nợ bản cung món nợ đếm được, mặc kệ là vì danh tiếng của mình, hay là vì an ủi bản cung, chẳng sợ đắc tội Thường phi cùng những người khác, tất nhiên nàng ta làm ra chuyện cho bản cung hài lòng!"


      Về phần Du tu hoa tính kế nàng Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên mỉm cười, ngày tháng trong hậu cung đâu chỉ trăm ngàn ngày, có lúc nàng đòi lại. Hơn nữa, tránh được lần đầu, còn có rất nhiều lần tiếp theo chờ nàng ta.


      Hoàng thượng chán ghét người biết tính kế, chỉ cần tính kế tới người , vẫn có thể dễ dàng tha thứ. Lúc trước đồng ý để Thường phi sắp xếp bà đỡ cho Du tu hoa, có thể nhìn ra thái độ của .


      Cho nên lúc này đây, Kỷ Trà Huyên cảm thấy nàng ta mất quyền nuôi nấng tam hoàng tử, chẳng qua việc ghi tên còn ràng. Đương nhiên, nếu có tin thắng trận truyền đến nhất định.
      lananhtran51, Aliren, Hương Thảo14 others thích bài này.

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chẳng hiểu nổi đọc mấy bộ cung đâu thế này luôn có cảm giác bứt rứt khó chịu mà vẫn dừng được. Ôi~ ~~~ hoàng thượng của truyện này lạnh lùng chết được. :yoyo59::yoyo59::yoyo59::yoyo59:
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :