1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam - Lãn Ly Hôn ( 119 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 35 – HỒNG LIÊN THÁNH VẬT

      _ Như vậy, các ngươi vẫn là ở chỗ này chờ, ta tìm nữ hoàng bệ hạ để hỏi cho minh bạch- Tiêu Bạch đứng dậy.

      Trình Nhất Đao cũng đứng lên theo- Ta cũng !

      Mạch Thiên Hàn lạnh lùng - Cùng chứ! Thuận tiện nghe 1 chút nữ hoàng bệ hạ có cao kiến gì?

      Tần Nham Ngạo cũng cười híp mắt - Nhị ca đúng.

      Quân Thiên Hựu vỗ chiết phiến- Chúng ta thôi!

      Tiêu Bạch có chút bất đắc dĩ nhìn bọn họ, cuối cùng đầu lĩnh ra.

      muốn ra cửa, Tiêu Bạch liền mắt sắc nhìn Tình nhi cầm tro tay thứ gì đó hướng ở đây tới, nghiêng đầu nhìn mấy vị nam nhân liếc mắt 1 cái, nhàn nhạt - Tình nhi tới!

      Chỉ chốc lát, Tình nhi đến trước mặt bọn họ, thấy ngũ nam nhân đều đứng ở cửa, tro mắt lóe lên ngoài ý muốn, nhưng vẫn quy củ hướng bọn họ hành lễ, 2 tay lại cung kính đem cách thư đưa tới- Tiêu đại nhân, đây là Lục công chúa điện hạ lệnh cho nô tỳ chuyển giao cấp cho 5 vị đại nhân.

      Tiêu Bạch thân thủ tiếp nhận, vừa nhìn thấy 2 chữ “Cách thư” kia, tức giận người liền bộc phát ra.

      Tình nhi nhìn sắc mặt nam nhân liên can càng ngày càng trầm, vội vàng tẩu vi thượng sách- Nếu đưa đến, nô tỳ xin được cáo lui trước.

      Ngay lúc nàng vội vàng cấp muốn nâng bộ, Tiêu Bạch kêu nàng lại- Tình nhi, chờ 1 chút!

      Tình nhi thấp thỏm xoay người lại, cười khan hỏi- Tiêu đại nhân người còn có gì phân phó?

      _ Ngươi giúp chúng ta chuyển cáo Phi Vũ, chúng ta ko dễ dàng ly khai, nhưng cũng ko ép nàng, chúng ta lấy ra nhiều chân tình thành ý, làm cho nàng 1 lần nữa minh bạch cùng tiếp thu chúng ta.

      Tình nhi vừa nghe, tro lòng rất là cảm động, liền vội vàng gật đầu- 5 vị đại nhân bảo trọng! Tình nhi nhất định đưa!

      Tiêu Bạch 1 tiếng- Làm phiền.

      Tình nhi nhìn ngũ nam nhân bước nhanh, kia 5 thân ảnh nổi tiếng làm cho tro lòng nàng ám tiện ko ngớt, nếu có 1 người nam nhân đối với nàng như vậy, nàng kiếp này chết cũng nhắm mắt, lại ko công chúa điện hạ vì sao nhất định phải hưu bọn họ?

      Tình nhi 1 bên trở về, 1 bên lắc đầu thở dài, đồng nghiệp bất đồng mệnh a!



      Quân Phi Vũ thấy Tình nhi vừa , nàng liền lấy ra cái tiểu viên đồng mà cái tên Mộ Dung Tống Noãn kia rớt xuống để nghiên cứu, tiểu viên đồng là 1 cái ống trúc tự chế, lớn khoảng chừng bằng ngón cái, khoảng 1 gam, bên tro thậm chí có hé ra 1 bản vẽ ti quyên chế thành mỏng như cánh ve.

      Vừa mới nhìn còn giống như ko đặc biệt, nhưng Quân Phi Vũ nhìn thêm vài lần, vấn đề này liền ra, này trương Ti Quyên thượng đồ, ko phải là quy hoạch đồ (Bản đồ) hoàng cung của Phượng Hoàng quốc các nàng sao?

      Quân Phi Vũ kinh thiên ngồi dậy, động tác gấp gáp, thắt lưng lại đau 1 chút, đầu óc của nàng lại càng phát ra thanh tỉnh.

      Tro đầu lại ra hình ảnh Mộ Dung Tống Noãn khẩn trương cùng sát khí, tro đầu của nàng đánh cái dấu chấm hỏi to? cố tình tới lấy quy hoạch đồ, rốt cuộc là muốn làm gì? vội vã như vậy là muốn đâu? Nàng có muốn hay ko đem tình huống này cùng mẫu hoàng bàn luận 1 chút?

      Quân Phi Vũ cúi đầu trầm tư, mâu quang vô ý thức rơi vào cổ tay của mình, đột nhiên cảm giác có chút khác thường, kia cái bớt hình đóa Hồng Liên thế nào đột nhiên như là sống dậy? Trước đây thế nhưng chỉ là hình thái nụ hoa muốn nở, hơn nữa rất giống hình xăm, vừa nhìn chính là cái bớt cùng vật chết như nhau.

      Nhưng bây giờ chính đóa Hồng Liên thế nhưng nở rộ ra, đồng thời còn mơ hồ có 1 ti lưu quang lóe lên, giống như là cái đài sen phật gia phập phềnh tro mây mù như tro phim “Tây du ký ”, tản mát ra 1 loại hào quang thần thánh ko thể xâm phạm.

      Sống! Này đóa Hồng Liên sống!

      Quân Phi Vũ có 1 loại cảm giác quái dị như vậy.

      Nàng bất chấp thắt lưng đau, nhảy xuống sàng tùy tiện chụp 1 bộ y phục liền hướng ngoài cửa chạy , có 1 số việc, nàng phải tới Phượng Nghi cung để hỏi ràng 1 chút.

      Vừa lúc đụng tới Tình nhi trở về, vừa nhìn thấy nàng cấp hừng hực chạy ra ngoài, lập tức hỏi- Công chúa, ngài muốn đâu?

      _ Tình nhi, ngươi trở về vậy là tốt, bồi ta tìm nữ hoàng bệ hạ!

      _ Công chúa điện hạ, ngài cứ như vậy gặp nữ hoàng bệ hạ a? Tóc của người, y phục của người…- Tình nhi cười chỉ chỉ người của nàng.

      Quân Phi Vũ cúi đầu vừa nhìn, vẻ mặt nhất thời hắc tuyến, vội vàng nhìn xuống mới phát nút buộc cổ áo mỗi 1 cái đều là sai hết, tay vừa sờ tới tóc, là rối loạn!

      _ Tình nhi, mau giúp ta chải tóc, ta vội!

      _ Công chúa, ngài chậm 1 chút! Đừng có gấp- Tình nhi nhìn công chúa điện hạ 1 hồi hấp tấp, kia còn có chính khí cùng uy nghiêm hết sức bất thường.

      Bất quá, Tình nhi hảo cảm thấy công chúa như vậy đặc biệt đáng , cả người sinh long hoạt hổ, tràn ngập sức sống.

      Ko tới 1 khắc đồng hồ, chủ tớ lưỡng liền tới Phượng Nghi cung.

      Lâm công công đứng ngoài cửa vừa thấy các nàng, lập tức khom mình hành lễ- Công chúa điện hạ, tại hoàng thượng ở tiếp kiến 5 phu thị của công chúa điện hạ, nữ hoàng bệ hạ thanh minh, ra lệnh luận kẻ nào cũng ko được phép tiến vào tro, công chúa điện hạ vẫn là nên chờ 1 chút !

      Quân Phi Vũ sửng sốt 1 chút, mấy người bọn tìm đến nữ hoàng bệ hạ làm gì? Chẳng lẽ là ko muốn cách, vì thế tìm nữ hoàng bệ hạ hòa giải?

      Ở thời gian 2 chân Quân Phi Vũ đứng đến mau phát run, 5 người bọn họ mới nối đuôi nhau ra, ra vừa liền nhìn thấy nàng đứng ở bên ngoài, mặt cả đám sửng sốt.

      Vẫn là Tiêu Bạch phản ứng mau, ôn nhu cười - Vũ nhi, ngươi thế nào đứng ở chỗ này? Tìm đến nữ hoàng bệ hạ?

      Nàng nhàng gật đầu- Các ngươi xong rồi?

      Tiêu Bạch gật gật đầu- Ngươi mau vào ! Nữ hoàng bệ hạ muốn kiếm ngươi.

      Quân Phi Vũ kinh ngạc nhìn 1 cái- Tìm ta? Vậy ta vào trước, Tình nhi, ngươi ở đây chờ ta!

      _ Dạ!

      vào bên tro Phượng Nghi cung, nhập mũi vẫn là cái loại mùi thơm nhàn nhạt này, nữ hoàng bệ hạ Quân Mạc Sầu nằm ở gấm trường kỷ thượng, 1 đôi đôi mắt sáng nhu tình như nước doanh đầy tiếu ý nhìn Quân Phi Vũ.

      Nàng tiêm vung tay lên, ngoài Quân Phi Vũ những thị nữ khác lập tức lui xuống.

      Quân Phi Vũ trát liễu trát mắt to, vẻ mặt vô tội hỏi- Mẫu hoàng, ta đem cách thư đưa cho Tiêu Bạch bọn họ, bọn họ còn tìm mẫu hoàng có chuyện gì? Ko phải là lại thay đổi chủ ý ?

      Quân Mạc Sầu đạm mạc nhất tiếu, nhìn nữ nhi bảo bối của mình, sẵng giọng- Ngươi nha đầu kia, đều cùng bọn họ viên cho con làm thừa tự (Câu này là đem con mình cho người khác nuôi, ở chỗ này mang ý nghĩa là việc làm dư thừa, vô tình!), sao vẫn là bất cận nhân tình như thế? Bọn họ cũng ăn năn, nguyện ý với ngươi bắt đầu 1 lần nữa, ngươi vì sao liền ko tiếp thụ đây?

      Quân Phi Vũ khuôn mặt nhắn trầm xuống- Mẫu hoàng, Vũ nhi cho rằng người khác ko hiểu ta, nhưng mẫu hoàng nhất định hiểu cho Vũ nhi. Vũ nhi chỉ là muốn để cho bọn họ minh bạch, mọi việc ko phải là bọn muốn thế nào, là có thể làm như thế đó. Bọn họ lúc trước chịu tiến cung, nên biết tính tình nữ nhi, sau lại nuốt lời, đời này há có chuyện hối hận là xong như vậy?

      Quân Mạc Sầu nhìn nàng mặt cười quật cường, than 1 tiếng- Vì thế, bọn họ ko phải tới tìm ta cầu tình, mà là tìm đến từ giã.

      _ Cái gì? Chào từ biệt?

      Quân Phi Vũ vẻ mặt kinh ngạc, này đảo có chút ngoài liệu ý của nàng, bất quá, như vậy cũng tốt, cũng làm thỏa mãn ước nguyện của nàng, nàng có thể 1 lần nữa lại tìm mấy mỹ nam đến hầu hạ mình còn biết cách làm hài lòng chính mình.

      Nhưng Quân Mạc Sầu hạ 1 câu, lại nát bấy hi vọng của nàng.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 36 – THIÊN MỆNH QUÝ NỮ

      _ Bất quá, trẫm ko đồng ý!

      _ Cái gì?- Quân Phi Vũ mở to mắt nhìn Quân Mạc Sầu- Mẫu hoàng, người liền định lại đùa Vũ nhi hài lòng. Mẫu hoàng muốn giữ lại bọn họ bây giờ để làm gì? ko phải để cho nữ nhi cùng mấy người bọn gương vỡ lại lành chứ?

      Quân Mạc Sầu nhàn nhạt nhíu mày, trêu tức - Ngươi cũng là nghĩ như vậy? Nếu như phải, mẫu hoàng nhưng ra cũng rất thích ý thành toàn ngươi.

      Quân Phi Vũ bĩu môi- Nữ nhi mới ko cần đâu, ước gì bọn họ càng chạy càng xa mới tốt- Lập tức lại hướng về phía Quân Mạc Sầu lộ ra vẻ mặt nịnh nọt cười- Bọn họ , Vũ nhi có thể tự chính mình chọn vị hôn phu, đúng hay ko? Mẫu hoàng.

      _ Ngươi đứa này, niên kỷ cũng ko còn , sao còn nhiều tâm địa gian xảo như vậy- Quân Mạc Sầu kéo tay nàng, ý bảo nàng sang ngồi gần bên cạnh.

      Đột nhiên, ánh mắt của nàng rơi xuống cổ tay Quân Phi Vũ, lập tức cả kinh ngồi dậy, vẻ mặt hưng phấn mà nhìn Quân Phi Vũ, thanh khẽ run hỏi- Vũ nhi, ngươi này Hồng Liên là lúc nào nở rộ?

      Quân Phi Vũ vừa nghe nàng hỏi, lúc này mới nhớ tới mục đích của chính mình- Phải rồi, việc này ta thiếu chút nữa quên mất. Mẫu hoàng, ta cũng vậy vừa mới phát , vì thế mới qua đây hỏi mẫu hoàng 1 chút, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a? Mẫu hoàng, ngài nhìn xem, này Hồng Liên tựa hồ là sống như nhau, lại có vẻ hơi giống đài sen Phật tổ?

      Quân Mạc Sầu thế nhưng cao hứng ôm lấy nàng, cực hỉ mà khóc- tốt quá! Vũ nhi, tốt quá! Ngươi quả nhiên là thiên mệnh quý nữ của Phượng Hoàng quốc ta.

      Quân Phi Vũ ko hiểu- Thiên mệnh quý nữ? Này là chuyện gì xảy ra a?

      Quân Mạc Sầu mừng rỡ nhìn nàng, kia con ngươi như nước lại càng tinh lượng phát sáng- Vũ nhi, ngươi phải nghe kĩ những gì trẫm . Thiên mệnh quý nữ này mà , chỉ có chúng ta thân là nữ hoàng cùng nữ hoàng gần tiếp nhận chức vụ mới được biết, cách khác, là 1 truyền thuyết chỉ có thể do nữ hoàng trước truyền cho nữ hoàng kế tiếp biết. Mà chứng minh thân phận thiên mệnh quý nữ, đó phải là do huyết mạch của nữ hoàng quốc đích thân truyền xuống cho người nữ tử có mang Hồng Liên bớt.

      Quân Phi Vũ “Nga” 1 tiếng, nàng đời nào có nghĩ tới Hồng Liên bớt này còn có địa vị lớn như vậy.

      Quân Mạc Sầu lại tiếp tục - Nữ tử có được Hồng Liên bớt, nhất định phải cùng 5 thuần dương nam tử giao hợp, “ dương giao hợp đêm, Hồng Liên hoa nở rộ”, mà ngày Hồng Liên nở rộ, đó cũng là lúc thiên mệnh quý nữ khai thiên ra mắt. Tiêu Bạch mấy người bọn , đó là mẫu hoàng tỉ mỉ vì ngươi lựa chọn đều là thuần dương nam tử.

      _ Cái gì? Khai thiên ra mắt?- Quân Phi Vũ lại là cả kinh.

      Quân Mạc Sầu gật gật đầu, cười hỏi- Vũ nhi, ngươi có biết nguyên nhân vì sao nữ nhân quốc chúng ta có thể tồn tại lâu như vậy mặc dù nhiều nam tôn quốc binh hùng tướng mạnh vẫn luôn dòm ngó, vẫn có thể dân giàu nước mạnh, ở trải qua mấy trăm năm hậu vẫn trường thịnh ko suy sao?

      Quân Phi Vũ mờ mịt lắc đầu.

      _ Bởi vì, thiên mệnh quý nữ của chúng ta, ở sau lúc khai thiên ra mắt, đô hội vì có được khả năng biết trước.

      Quân Mạc Sầu lại ném quả bom kế tiếp, nổ Quân Phi Vũ chóng mặt tìm ko được đường về, chỉ có thể giương cái miệng nhắn của nàng tỏ vẻ kinh ngạc cùng ko dám tin tưởng.

      1 lát, nàng mới tổ chức ra 1 câu hỏi- Mẫu hoàng, kia tỷ muội chúng ta có phải hay ko đều có Hồng Liên bớt?

      Quân Mạc Sầu lắc đầu- Ko! Thiên mệnh quý nữ giống như là bị chế ước nào đó, mỗi 1 niên đại đều chỉ có 1 vị nữ tử mới có được Hồng Liên bớt.

      _ Kia nếu như sinh ko ra Hồng Liên bớt nữ hài làm sao bây giờ?

      _ Kia vẫn tiếp tục sinh hạ, tới khi sinh ra được Hồng Liên bớt nữ hài mới thôi.

      Quân Phi Vũ lại hỏi- Kia có ko khả năng c di truyền ách đại? Tỷ như thế hệ này ko có Hồng Liên bớt, đời sau mới xảy ra 1 đứa có Hồng Liên bớt ?

      _ Lịch đại đều ko khả năng như vậy, đều là do Hồng Liên nữ tử đời đời tương truyền. Phàm là Hồng Liên nữ tử, tất là tiếp theo mặc cho nữ hoàng bệ hạ.

      Quân Phi Vũ ai thán 1 tiếng- Ko phải chứ? Vậy sau này ta muốn mà sinh ko được làm sao bây giờ?

      Quân Mạc Sầu cười - Phượng Hoàng quốc ta trải qua mấy trăm năm trường thịnh ko suy, còn chưa có thử qua kia 1 khi sinh ko ra Hồng Liên bớt nữ hài. Ngươi cũng đừng buồn lo vô cớ.

      _ Mẫu hoàng, thế nhưng nữ nhi có cảm giác chính mình có cái gì địa phương ko thích hợp a?

      _ , trẫm dẫn ngươi được thêm kiến thức.

      Quân Mạc Sầu xong, thân thủ vỗ 2 chưởng, Vô Tâm tro nháy mắt xuất ở trước mặt các nàng.

      _ Thủ chặt điểm, đừng cho người khác tiến vào!

      _ Tuân lệnh!- Vô Tâm xong 1 câu, 1 cái lắc mình lại tro nháy mắt biến mất ko gặp.

      Quân Phi Vũ thấy là sửng sốt, oa tắc, đúng là tựa như ti vi diễn vậy, đến vô ảnh, vô tung nha, nàng nếu có thể học được khinh công tốt rồi, chí ít vạn nhất có chuyện gì, trốn khởi mệnh tới cũng lưu được mau nha!

      _Vũ nhi, cùng mẫu hoàng qua đây!

      Quân Mạc Sầu kéo tay nàng, lại tới phòng ngủ của mình, ko hề kiêng kị ở trước mặt nàng mở ám môn, nắm nàng vào phòng nội tối.

      Quân Phi Vũ vừa mới bắt đầu còn ko thích ứng, nhưng 1 hồi, nàng liền phát khác thường của mình, ánh mắt của nàng thế nhưng có thể tro bóng đêm thấy mọi vật .

      Tro lòng của nàng nhảy “Đột” 1 chút, cả người như là đột nhiên bị tiêm vào thuốc kích thích, lại hưng phấn lại thấp thỏm nắm chặt tay mềm của Quân Mạc Sầu, chờ mong nữ hoàng bệ hạ mang nàng tiến vào thần tích kế tiếp, lại 1 lần nữa lĩnh hội cái loại cảm giác làm cho nàng kinh tâm điện giật cùng vui sướng.

      Ở mật đạo trung thất cong bát quái qua 1 lần, Quân Mạc Sầu cuối cùng dừng lại đứng ở trước 1 mặt tường.

      Quân Phi Vũ nhìn mặt tường gập ghềnh này, tâm càng thêm khẩn trương nhảy dựng lên, có phải hay ko rốt cuộc giấu đến bảo thất? Có phải hay ko có thể thấy cả phòng chói mắt vàng bạc tài bảo? 1 hồi vừa cười chính mình, nhất định là muốn tiền đến phát điên rồi ? Vẫn là thu liễm 1 chút cho thỏa đáng, miễn cho nữ hoàng bệ hạ bất mãn.

      Quân Mạc Sầu thân thủ nhàng nhấn 1 cái, 1 trận rất tiếng “Cạc cạc” vang lên, 1 đạo đá bắn ra, tiến vào 1 cái vòng tròn bàn tựa như phòng ở, dưới đất là 1 trận đồ Bát Quái.

      _ Vũ nhi, cẩn thận 1 chút, theo mẫu hoàng cước bộ giẫm qua đây, 1 bước giẫm sai, mạng của ngươi ko còn!

      Quân Phi Vũ bị nàng hù sợ đến mồ hôi lạnh gió mát, nháy mắt 1 cái cũng ko trát, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm chân của nàng, đại não cao tốc xoay tròn, nhớ kỹ Quân Mạc Sầu sở đạp mỗi 1 bước, từng bước 1 vượt qua, cuối cùng cũng nghe được Quân Mạc Sầu kêu- Dừng!

      Lại là 1 cái thạch cửa mở ra, Quân Phi Vũ cái miệng nhắn lập tức trương thành “0” hình, chỉ có 1 hình cầu bằng nắm tay màu trắng, treo ở 1 ngọc bồn bầu trời, chính ko ngừng xoay tròn, quanh thân tản mát ra 1 loại ánh sáng thất thải quang mang, toàn bộ thạch thất bị loại thất thải quang mang này sở vây quanh. Mà các nàng, giống như là tiên nữ qua lại ko ngớt ở thải hồng, lúc nhìn ở thải hồng chiếu rọi xuống đối phương, đều có 1 loại cảm giác kinh diễm.

      Quân Phi Vũ ở tro lòng thán phục, trời ạ! Bảo bối này là cái gì vậy trời, làm sao lại xinh đẹp như vậy? Nàng muốn giấu tiến tro túi quần, đem nó cư nhiên trở thành đồ của mình.

      Quân Mạc Sầu nhìn nàng cười- Thế nào? Nhìn thấy Thiên Linh châu rất chấn động ?

      Quân Phi Vũ dùng sức gật đầu- Mẫu hoàng, hạt châu này quá đẹp!

      _ Nó ko chỉ đẹp, nó còn có thể mang ngươi tiến vào thế giới bên kia!- Quân Mạc Sầu cười dắt tay nàng- Đến! Đem tay ngươi phóng tới, nhắm mắt lại, theo cảm giác của ngươi, để coi ngươi nhìn thấy những thứ kỳ tích gì?

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 37 – HÍ LÝ HÍ NGOẠI

      Quân Phi Vũ đưa tay chạm vào Thiên Linh châu, nhắm mắt lại, chỉ bằng bản năng nhưng là Thiên Linh châu mang cho nàng cái cảm giác này.

      Xúc cảm vào tay ôn nhuận nhẵn nhụi, mà theo sát, có 1 cỗ nhiệt lưu theo Thiên Linh châu thượng từ từ truyền sang cánh tay của nàng, đồng thời cũng chậm rãi chảy vào khắp chỗ Thiên Linh châu.

      Đột nhiên, nàng cảm giác mình như là vào 1 tinh ko, mà khắp tinh ko giống như là hé ra 1 thước phim điện ảnh, bỗng truyền vào thị giác của nàng 1 màn thịnh yến lộng lẫy xa hoa, cái loại cảm giác này thực phi thường kỳ diệu, ko cách nào hình dung.

      Cửu trọng cung khuyết, mỹ lệ ngự hoa viên, 1 đám mỹ nữ xinh đẹp mặc cung quần lụa mỏng hoan ca khởi vũ, nàng mới vừa vung lên môi, nhưng 1 màn kế tiếp, lại làm cho nàng cười cũng ko nổi.

      Màn hình tro nháy mắt biến đổi, Quân Phi Vũ nhìn chính mình năm ấy 10 tuổi, dùng chân hung hăng nện 1 nô tài, cái nô tài kia ôm đầu nghiêng thân thể cuộn mình ngã xuống dưới đất, toàn bộ mặt bị nàng đá đến máu tươi nhễ nhại, chính ko ngừng thống khổ tru lên.

      Quân Phi Vũ biết này ko phải là mình làm, đây là Quân Phi Vũ tiền nhiệm hạ ngoan tay, nhưng nàng vẫn là nhịn ko được vì cái Quân Phi Vũ kia tàn nhẫn mà tro lòng kinh nhảy ko ngớt.

      Hình ảnh vừa chuyển, 1 cung nữ diện mạo thanh tú quỳ mặt đất, cúi thấp đầu, thoạt nhìn Quân Phi Vũ năm ấy 13, 14 tuổi tới trước mặt nàng ngồi xổm xuống, khơi mào cằm của nàng, híp mắt, cắn răng hỏi- Kẻ tiện tỳ này, thế nhưng thích Diệp Phong?

      Tiểu cung nữ liều mạng lắc đầu, giọt nước mắt bá bá hạ xuống- Công chúa điện hạ minh xét, nô tỳ là hạ nhân thấp hèn, sao dám trèo cao Diệp thị vệ, thỉnh công chúa điện hạ minh xét!

      Tiểu cung nữ đối với nàng ràng sợ hãi, nhưng Quân Phi Vũ hiển nhiên cũng ko buông tha nàng, 1 cái tát vung lên- Ko có? Ngươi còn dám phiến bản công chúa, người tới, đem nàng đưa vào Phấn Hồng lâu điều giáo. Kẻ tiểu tiện tỳ này, thế nhưng to gan muốn câu dẫn người của bản công chúa, tao tiện như thế, bản công chúa liền cho ngươi câu dẫn đủ, làm cho những nam nhân kia hảo hảo điều giáo ngươi.

      Quân Phi Vũ ko biết Phấn Hồng lâu là địa phương nào, nhưng nhìn sắc mặt tiểu cung nữ kia cùng với Tình nhi, liền biết chắc ko phải là địa phương tốt lành gì.

      Nội thị lập tức xông tới, muốn kéo tiểu cung nữ xuất môn, tiểu cung nữ lại khóc kêu giãy bọn họ buông tay, ôm lấy chân Quân Phi Vũ cầu xin- Ko được! Công chúa điện hạ, nô tỳ ko có làm, nô tỳ ko có câu dẫn Diệp thị vệ, thỉnh công chúa điện hạ minh xét, thỉnh công chúa điện hạ tha nô tì 1 mạng, công chúa điện hạ, van cầu ngươi, tha mạng!

      Quân Phi Vũ vẻ mặt chán ghét đá văng nàng ra, tuyệt sắc mặt vặn vẹo- 2 kẻ ngu xuẩn các ngươi, còn ko mau đem người lôi ! Dám trễ 1 khắc, bản công chúa cũng đem các ngươi đưa vào Phấn Hồng lâu cùng ả ta.

      2 thị vệ kia sợ đến ko dám lại chậm trễ, nhấc lên tiểu cung nữ liền hướng ngoài cửa ra.


      Ở con đường thông vào Phấn Hồng lâu, có 1 cái ao to, mặt ao cái gì cũng ko có, giống như là 1 bãi tử thủy (Hồ chết), còn tản mát ra 1 loại mùi vị tanh tưởi, nhưng hoa cỏ 4 phía xung quanh, lại khai được đặc biệt đẹp đẽ.

      Lúc 2 nội thị cùng cái tiểu cung nữ kia ngang qua nơi đó, tiểu cung nữ 1 đường mềm thân thể phải tùy vào bọn họ kéo , đột nhiên đứng thẳng người, ngẩng mặt lên hướng 2 thị vệ rưng rưng cười cười- 2 vị đại ca, phiền phức các ngươi buông Dịch Phỉ ra, để Dịch Phỉ tự chính mình thôi.

      2 thị vệ mâu quang tràn ngập thương hại, 1 người tro đó - Tiểu Phỉ, ngươi đừng khổ sở, ta liền tìm ca của ngươi, ca của ngươi có biện pháp cứu ngươi ra.

      Tiểu cung nữ lắc đầu, rơi lệ được càng cấp- Ko ích lợi gì đâu, công chúa điện hạ thủ đoạn các ngươi ko phải là ko biết, 1 khi ca ta nhúng tay, sợ liền cũng bị tao ương, vất vả mới đạt được cơ hội thái y viện học tập, Dịch Phỉ ko thể phá hủy . Dịch Phỉ cầu 2 vị đại ca, cho ca ta biết nhất định phải bảo trọng, Dịch Phỉ trước 1 bước.

      xong, tiểu cung nữ nguyên bản nhu nhược cấp tốc chạy đến bên cạnh cái ao lớn kia, ra sức nhảy, cứ như vậy nhảy xuống.

      Ở nàng rơi xuống nước 1 sát kia, 1 đám cá ăn thịt người cấp tốc di động lên, mở miệng to như chậu máu, 2, 3 cái liền đem nàng xé rách thành mảnh , cắn nuốt vào bụng, toàn bộ nước ao biến thành huyết hồng 1 mảnh.

      Nhìn đến nơi đây, Quân Phi Vũ lòng dạ ác độc ngoan co quắp, đóng chặt khóe mắt chảy xuống 2 giọt nhiệt lệ.

      Ko nghĩ tới, xa hoa mỹ lệ tro hoàng cung này, vẫn luôn là 1 địa phương ăn tươi nuốt sống như thế.

      Tiểu nương này tử, rốt cuộc cần nhiều dũng khí, mới có thể đối mặt nhóm người cự ngạc này mà ko sợ hãi chút nào nhảy xuống, nàng là vì bảo toàn ca ca Ôn Dịch Nho của nàng? Vẫn là vì bảo toàn Diệp Phong? Hay hoặc là, đều vì cả 2 người!

      Nguyên lai, đây là nguyên nhân khiến Ôn Dịch Nho ngự y hận nàng.

      Quân Phi Vũ than 1 tiếng.



      Nàng còn chìm đắm tại đây dưới loại lo lắng phiền muộn, ống kính lại vừa chuyển.

      Lần này mỗi 1 cái ống kính, đều là Quân Phi Vũ nghĩ đến phương pháp lấy lòng Diệp Phong, nhưng Diệp Phong kia mặt trương khối băng lại vĩnh viễn như vậy đạm mạc, vĩnh viễn giống như hồ nước bình thản vô ba, chưa bao giờ vì Quân Phi Vũ tâm động mảy may.

      Thế là, chỉ cần lúc nào Diệp Phong đứng ở bên cạnh người khác ngoài Quân Phi Vũ ra, nàng lại nghĩ phương pháp đến chỉnh người khác.

      Mỗi 1 lần như vậy, ko được Diệp Phong xuất thủ cầu nàng, nàng ko chịu bỏ qua!

      Quân Phi Vũ có thể ràng cảm giác được, Quân Phi Vũ trước đây khẳng định phi thường thích Diệp Phong, chỉ là Diệp Phong vẫn ko để ý tới nàng, cho nên nàng tựa như là đứa , ko ngừng làm ác, muốn khiến cho Diệp Phong chú ý, kết quả, lại làm cho Diệp Phong cách nàng càng ngày càng xa.

      Rốt cuộc, Quân Phi Vũ nhịn ko được xuất thủ.

      1 đêm kia, cũng tức là 1 ngày trước buổi tối nàng xuyên tới, Quân Phi Vũ bắt đầu thiết kế câu dẫn Diệp Phong.

      Nàng mệnh Diệp Phong bồi nàng uống rượu, cuối cùng lại giả bộ say, kéo Diệp Phong ngã xuống giường, quay người đưa đặt ở dưới thân, 1 đôi ngọc thủ theo đùi Diệp Phong lên sờ, cuối cùng, tay nàng lại dừng ở tư chỗ kín của Diệp Phong.

      Nàng nghe thấy được Diệp Phong than 1 ngâm thanh, cũng nghe được Quân Phi Vũ ở nơi đó - Diệp Phong, ngươi cũng thích ta, có phải hay ko? Ngươi xem, thân thể của ngươi phản ứng có thể so ngươi muốn thành thực hơn, ha hả…

      Hí lý Quân Phi Vũ bắt đầu bác Diệp Phong y phục, nhìn kia kiên cố lồng ngực từ từ lộ ra, mà này tức khắc xem hí Quân Phi Vũ lại thấy là miệng khô lưỡi khô, trái tim kinh hoàng, nhịn ko được lè lưỡi liếm liếm môi khô của chính mình, tiếp tục chảy nước bọt nhìn trận tuồng dụ hoặc này.

      Diệp Phong ở Quân Phi Vũ khiêu khích hạ, thân thể phản ứng càng ngày càng mãnh liệt, kia khuôn mặt trắng nõn tuấn dật như là tôm luộc, 2 chân cũng vi cong lên, 2 tay đáng thương nắm chặt kia sàng chăn gấm, thấy thế nào đều có 1 loại cảm giác sói nữ cường ăn tiểu thụ.

      Quân Phi Vũ đột nhiên có 1 loại phân ko hí lý hí ngoại cảm giác, nàng lúc này, chỉ cảm thấy nhiệt liệt công tâm, mặt cười cũng bắt đầu đỏ bừng, hận chính mình thân thủ ko thể cấp tốc bới y phục Diệp Phong, cùng hợp 2 làm 1.

      Đúng lúc này, nàng xem thấy Diệp Phong dấu tay tới ngọc chẩm bên cạnh góc giường, ánh mắt mơ màng đột nhiên trở nên tro suốt, 1 tia sáng lên, giơ lên ngọc chẩm hướng phía Quân Phi Vũ đập phá xuống.

      là thế nào cũng ko nghĩ ra, biết vừa gõ, đem Quân Phi Vũ chân chính đập chết, mà làm cho nàng Nam Cung Tình xuyên qua đây ?

      Phía sau chuyện, nàng nhất thanh nhị sở.



      Ống kính còn ko ngừng lóe ra, rất nhiều chuyện trước đây nàng sở ko biết, qua Thiên Linh châu này đều nhất nhất vì nàng giải hoặc, chẳng lẽ Thiên Linh châu này sao biết được suy nghĩ của nàng, minh bạch nàng muốn biết cái gì?

      tại truyền phát tin cơ hồ đều là muốn bức thiết nàng phải hiểu hết mọi chuyện a!

      Lại thử 1 lần nhìn có phải như vậy hay ko, nàng ở tro lòng suy nghĩ- Ta muốn biết tương lai của ta!

      Quả nhiên, hình ảnh lại là biến đổi, nàng nhìn thấy tự mình thế nhưng mặc 1 thân màu ngân bạch tướng quân phục, tư thế oai hùng hiên ngang cưỡi ở 1 tuấn mã màu trắng, mà Diệp Phong, chính cưỡi 1 đỏ đậm bảo mã bồi ở bên cạnh nàng.

      Khi các đối diện doanh quân của địch, đầu lĩnh ràng là song bào thai kia — Mộ Dung Vũ Hàn cùng Mộ Dung Tống Noãn.

      Quân Phi Vũ vô pháp phủ nhận, 2 huynh đệ này thực bộ dạng tuấn mỹ tuyệt luân, ko thể xoi mói, là muốn đem đôi nam nhân này có thể bỏ vào tro túi có bao nhiêu hảo, thế nhưng, vì sao lại trở thành địch thủ của nàng đây? Chuyện này cùng bọn họ ở tro cung hôm nay, có ko liên hệ cái gì đâu?

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 38 – HOÀNG VỊ, NÀNG KO MUỐN!



      Ở thời gian Quân Phi Vũ còn ko kịp suy nghĩ cẩn thận, hình ảnh lại lóe lên lần nữa, nàng Quân Phi Vũ mặc hoàng bào, đỉnh đầu mũ miện, vẻ mặt bình tĩnh ngồi ở vị trí long sàn của nữ hoàng, phía dưới đủ loại quan lại san sát, mà phía sau mình, lại song song đứng thuần 1 đống mỹ nam tuyệt sắc, phong thái khác nhau, làm cho nàng thấy là chảy nước miếng.

      Tan vỡ 1 chút, thế nhưng ko ngừng phát thập nam nhân này, nhịn ko được đầu hiển hắc tuyến, nhiều nam nhân như vậy, nàng có thể chịu nổi sao?

      Duy nhất làm cho nàng cảm thấy tiếc nuối chính là, ngoại trừ khuôn mặt của mình có thể thấy rệt, mặt của những mỹ nam khác giống như là che 1 tầng khăn che mặt, ko có như nàng có thể thấy khuôn mặt, nếu như tại liền có thể biết nam nhân nào là của nàng, là tốt biết bao!

      Hình ảnh tựa như như ngừng lại ở đây, mặc cho nàng lại nghĩ như thế nào, thậm chí lui mà cầu thứ nhì, chỉ muốn biết 1 ít những chuyện khác, tranh này vẫn ko nể mặt năn nỉ của nàng, chính là ko hề chớp động.

      Quân Phi Vũ đành phải trương mở rộng tầm mắt con ngươi, thu tay về, nhìn Thiên Linh châu thải hồng hình như là phai nhạt 1 chút, chẳng lẽ là nó năng lượng chưa đủ, cho nên mới ko có biện pháp tiếp tục giúp nàng nhìn tới?

      Này Thiên Linh châu đúng là đồ tốt, nàng phải nghĩ biện pháp thu vào tay mới được.

      _ Vũ nhi, thế nào? Ngươi nhìn thấy gì?

      Quân Phi Vũ nhìn Quân Mạc Sầu mặt đầy ý cười, mỉm cười - Mẫu hoàng, này Thiên Linh châu quả nhiên rất thần kỳ! Nhi thần thấy được 1 ít cảnh, chỉ là ko biết Thiên Linh châu này cho thấy mấy hình ảnh, thực trở thành thực sao?

      Quân Mạc Sầu gật gật đầu- Ko sai! Trẫm năm đó theo Thiên Linh châu nhìn đến thiên cơ, người ở bên tro nhìn thấy tất cả, cũng ở ngày khác trở thành thực.

      _ Mẫu hậu, Thiên Linh châu này hiển linh, thực chỉ có chúng ta mới có thể thấy sao?

      Quân Mạc Sầu nhàng gật đầu- Ko sai! Hơn nữa chỉ có Hồng Liên hoa nở rộ thiên mệnh quý nữ mới có thể thấy được sau này. Vì thế mẫu hoàng mới vội vã mang ngươi đến thử 1 chút. Vũ nhi, cho mẫu hoàng, ngươi ở bên tro nhìn thấy gì?

      Quân Phi Vũ tóm tắt chính mình thấy chuyện lúc trước, chỉ chọn 2 kiện phía sau - Mẫu hoàng, ta nhìn thấy 2 vị hoàng tử Thiên Tiệm quốc sau này suất binh cùng quốc ta đối địch, nhi thần dẫn Diệp Phong kháng địch, sau đó là…

      Chuyện nàng lên làm nữ hoàng, nàng ko biết có nên hay ko ? Có thể hay ko trở thành nữ hoàng bệ hạ cố kỵ?

      _ Sau đó cái gì?

      Cuối cùng, nàng vẫn là lựa chọn tránh nặng tìm , ko có ý tứ cười - Sau đó, nhi thần nhìn thấy mình thậm chí có 1 đống lớn phu thị.

      Quân Mạc Sầu đôi mắt sáng mỉm cười- Ngươi đứa này, này có cái gì tốt xấu hổ? Trước đây ngươi thế nhưng ko sợ trời ko sợ đất, kia có 1 chút ko giống con , tại thế nào như là có tính tình vòng vo?

      Quân Phi Vũ tro lòng cả kinh, mặt ngoài lại cười ngây ngô ôm tay Quân Mạc Sầu làm nũng- Mẫu hoàng, nhi thần đây ko phải là trưởng thành sao! Tự nhiên ko thể lại giống như trước tùy hứng.

      Lập tức nghĩ đến chuyện song bào thai kia, Quân Phi Vũ lại dậm chân đứng lên, tiếu mặt có 1 chút thấp thỏm- Mẫu hoàng, hôm nay nhi thần từng cùng Mộ Dung Tống Noãn đụng phải 1 chút, rớt 1 vật bị nhi thần nhặt được, nhi thần nhìn, dĩ nhiên là địa đồ tro cung ta. Mẫu hoàng, ngài , này có thể hay ko chuyện cùng nhi thần vừa thấy có quan hệ a?

      Quân Mạc Sầu lại vỗ vỗ tay nàng, cười - Ngươi ko cần lo lắng, những quốc gia khác thường hay có những trò tiểu xiếc này, hàng năm đều ùn ùn, ngươi cũng phải bắt đầu học ứng phó rồi, dù sao hoàng vị sau này cũng là truyền cho ngươi.

      Quân Phi Vũ nhìn Quân Mạc Sầu định liệu trước, cũng ko tốt lại , lúc nghe nàng đem hoàng vị truyền cho mình, nàng vẫn là sửng sốt 1 chút, đây chính là nữ hoàng bệ hạ lần đầu tiên khẳng định hoàng vị là lưu cho nàng, thế nhưng, vì sao tro lòng của nàng lại 1 chút cao hứng cũng ko có?

      Hoàng vị, nàng ko muốn!

      Nàng tại tối bức thiết là muốn hồi đại, nếu như thực ko được, nàng cũng muốn cùng nam nhân của chính mình dắt tay cộng thiên nhai, được mệt mỏi, có thể chọn 1 chỗ thế ngoại đào nguyên yên tĩnh sống.

      Mà ko phải là kế nhiệm nghiệp nữ hoàng thống nhất đất nước, mỗi ngày làm lụng vất vả nuôi 1 quốc gia cùng ngàn vạn người sinh kế, còn muốn đối mặt các quốc gia khiêu khích, vậy, mỗi ngày chẳng phải là muốn mệt chết, nhìn nữ hoàng bệ hạ này tại 1 thân thâm trầm bộ dáng, này trương kiều nhan tuyệt sắc, lại chưa từng thấy nàng lộ ra nụ cười quá hạnh phúc.

      Đương nhiên, Quân Mạc Sầu ở trước mặt nàng cười, nhưng loại cười này chỉ là mẫu thân đối với đứa sủng ái của mình, mà ko phải cái loại nữ nhân được sủng hân hoan hạnh phúc.

      Nàng thế nhưng tuyệt đối ko muốn trở thành nữ nhân như Quân Mạc Sầu đâu!

      Quân Phi Vũ cùng Quân Mạc Sầu ra mật thất, lúc chia tay, Quân Mạc Sầu lại căn dặn- Vũ nhi, ngươi cùng ngũ đại phu thị của ngươi tạm thời ko muốn, nhưng bọn họ đều là nhân tài hiếm có, mặc dù ko thể có được thành tựu hôn nhân của các ngươi, mẫu hoàng cũng phải đem bọn họ lưu lại ra sức vì nước. Vì thế, trẫm đem bọn họ phân tới các địa phương cần bọn họ, ngươi sau này cũng ko cần làm khó dễ bọn họ, biết ko?

      Quân Phi Vũ hiểu Quân Mạc Sầu khổ tâm, cũng là nhàng gật đầu- Mẫu hoàng, nhi thần có chừng mực , tuyệt đối ko lại làm khó các .

      Trở lại Phi Vũ cung ngồi xuống, nâng chung trà lên tinh tế phẩm, quay đầu lại ngẫm, Quân Phi Vũ lúc này mới phát , chính mình vội vội vàng vàng đến đây 1 chuyến, dường như cũng ko thành chuyện gì hết!

      Nàng theo như tất cả lời, nữ hoàng bệ hạ dường như sớm có ứng đối chi sách, Quân Mạc Sầu người có 1 loại “Mặc cho sóng gió khởi, Lã Vọng buông cần” khương thái công thức trầm ổn cùng ưu nhã, bày mưu nghĩ kế, quyết thắng thiên lý, lấy bất biến ứng vạn biến, ở người có mùi vị tự tin giống như đối với tất cả đều nắm tro lòng bàn tay, đúng là ko phải người bình thường có thể làm được .

      Nàng Quân Phi Vũ ở trước mặt Quân Mạc Sầu, giống như là 1 cái thái điểu ko trường đủ mao (Ý chỉ như con chim chưa đủ lông đủ cánh để trãi nghiệm mọi thứ), nàng có tài đức gì, tài năng gì thế nhưng có 1 ngày tiếp nhận chức vụ hoàng vị của nàng?

      Nàng mang theo điểm tự cười nhạo.

      _ Công chúa điện hạ, Trầm Hương hoàng tử cầu kiến!

      Vừa nghe ngoài cửa truyền đến thị nữ bẩm báo, Quân Phi Vũ lập tức đứng dậy ra đón, nhìn nam nhân mỉm cười kia đứng, cũng nhịn ko được nữa lộ ra vẻ mỉm cười- Trầm Hương, ngươi đến rồi! Mau vào !

      Hoa Trầm Hương nhìn nàng từ xuống dưới- Phi Vũ, ngươi ko sao chứ? Nghe ngươi đau thắt lưng, tại khỏe chưa? Thế nào ko nằm ?

      _ Ta ko sao! Ngươi là làm sao mà biết được?- Quân Phi Vũ cười hắc hắc.

      1 bên Tình nhi nhưng ra lanh mồm lanh miệng- Công chúa chính là tìm hoàng tử điện hạ, mới có thể bị cái hoàng tử của Thiên Tiệm quốc kia đánh ngã bị thương.

      Hoa Trầm Hương con ngươi đen lên 1 tia hàn quang- đụng?

      _ Lắm miệng!- Quân Phi Vũ trừng Tình nhi liếc mắt 1 cái.

      Nha đầu kia hôm nay chuyện sao ko biết sâu cạn như thế, 2 người hoàng tử quốc bọn họ tại đều ở tro cung Phượng Hoàng quốc, mặc kệ nhất phương kia xảy ra chuyện, đối Phượng Hoàng quốc mà , đều là chịu ko nổi chuyện phiền toái.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 39 – TÌNH ĐỘC CỦA

      Quân Phi Vũ có thể ràng cảm giác được Hoa Trầm Hương quan tâm phát ra từ phế phủ, nhìn khuôn mặt tuấn tú tao nhã căng lên, con ngươi hàn quang, liền biết tức giận.

      Tro lòng của nàng ấm áp, thân thủ nắm bàn tay to của , ngẩng khuôn mặt nhắn, hướng nhợt nhạt cười - Ta thực ko có việc gì, ngươi đừng nghe nha đầu kia bậy, chẳng qua là ko cẩn thận đụng phải 1 chút, dùng rượu thuốc rồi nên ko có sao.

      _ Thực ko có việc gì?

      cúi đầu nhìn nàng, hơi thở mang theo 1 cỗ ấm áp phả vào mặt, Quân Phi Vũ tâm như nai con ngây thơ loạn nhịp, mặt cười giống như uống say, cấp tốc bị lây vẻ hồng hào, cực kỳ mê người.

      Nàng hướng lắc đầu, 1 đôi mắt to ngập nước như như đưa tình nhìn .

      Tình nhi bên cạnh cảm giác bầu ko khí ko đúng, vội vàng lui xuống.

      Hoa Trầm Hương nhìn nàng than 1 tiếng, 2 tay như nắm trân bảo, phủng ở mặt của nàng, hướng phía môi của nàng hôn sâu vào.

      ôn nhu mà ôm nàng, vì nàng bện thành 1 loại võng, làm cho nàng chậm rãi sa vào tro đó, lại chậm rãi đem nàng càng trói càng chặt, cuối cùng làm cho nàng rơi vào lòng bàn tay của ko thể tự thoát ra được. Mà nàng, lại làm như ko hề biết.

      Quân Phi Vũ luôn luôn thiên vị ôn nhu tuấn nam, năng lực miễn dịch cực kém, mà Hoa Trầm Hương ôn nhu ấm áp, nếu thương chọn 1 người như .

      Hôn, đem nàng hô hấp ko khí từng chút từng chút đè ép ra, lông mi dài bởi vì khát cầu ko khí mà rung động ko ngớt, càng cực kỳ mê người.

      Nàng thân thủ muốn đẩy ra, mới phát độ mạnh yếu lại là to lớn như thế, 2 tay như chặt thằng (Ý chỉ vòng tay ép chặt, ko còn khe hở; ôm gì dã man quá!- Milk), khiến nàng cơ hồ hít thở ko thông.

      Hé ra mặt cười trướng được đỏ bừng, môi truyền đến cảm giác tê dại, tựa hồ 1 thời gian so với bất luận cái gì đều cường liệt mạnh mẽ hơn, xúc giác mẫn cảm càng kích thích được thân thể của nàng run rẩy ko ngừng.

      Nàng trúc trắc phản ứng lại ko hiểu lấy lòng Hoa Trầm Hương, cúi đầu giữa môi dật ra 1 tiếng kêu rên, bàn tay to trườn xuống phía dưới, dùng sức nâng mông của nàng hướng phía trước đè ép.

      Thân thể ko hề mất khẩn trương, nàng ràng cảm giác được chỗ bụng dưới bị cứng rắn chăm chú đụng phải, Quân Phi Vũ quýnh lên, cảm giác mình dường như cũng có phản ứng, mặt cười càng đỏ bừng như hà.

      _ Phi Vũ, cho ta có được ko?- Hoa Trầm Hương ngước con ngươi đen mờ mịt tình dục, thanh ràng ám câm.

      Quân Phi Vũ khẽ nhếch cái miệng nhắn, ngụm lớn thở hổn hển mấy hơi thở, lúc này mới dương con ngươi nhìn - Vậy ngươi làm phu thị của ta, có được ko?

      Hoa Trầm Hương thân thể cứng đờ, con ngươi tràn ngập tình dục tro nháy mắt lui được ko còn 1 mảnh, ôn nhu nhàng buông nàng ra, sửa sang lại và nắm tay nàng ngồi xuống ở giường- Phi Vũ, ta hi vọng ngươi có thể cùng ta hồi Thương Ngô quốc, làm vương phi của ta thế nào?

      Quân Phi Vũ khẽ cười lắc đầu- Ko! Ta là thích ngươi làm phu thị của ta hơn.

      bất mãn thấp hỏi- Chẳng lẽ ngươi tham luyến tam phu tứ thị dạng tiêu dao này?

      _ Phải!

      Nàng ko chút do dự khẳng định, làm cho Hoa Trầm Hương hừ 1 tiếng- Vậy ta để ngươi trúng tình độc của ta, đem ta biến thành giải dược của ngươi, cho ngươi ko thể phi ta, như vậy ngươi liền cả đời ko ly khai ta!

      Quân Phi Vũ cười khẽ ko ngớt- Vậy ngươi thử nhìn xem, có bản lĩnh hay ko làm cho ta trúng tình độc của ngươi!

      mặt mày 1 điều, con ngươi đen toát ra 1 trận ám hỏa, thân thể vừa lộn, liền đem nàng đặt ở dưới thân, môi ở bên tai của nàng biên nhuyễn dời, gặm vành tai của nàng - Chẳng lẽ ngươi ko phát , ngươi bây giờ trúng tình độc của ta?

      Quân Phi Vũ tro lòng cả kinh, lúc nhìn đến đáy mắt trêu tức mới hiểu được, chính mình lại bị đùa bỡn!

      Nàng cáu giận - Hoa Trầm Hương, ngươi là xấu! Cũng dám trêu đùa bản công chúa, nhìn quyền!

      1 đôi bàn tay trắng như phấn dùng sức lôi ở người của , lại ko đến nơi đến chốn, trái lại ở nơi đó cười ha ha- Phi Vũ đánh trúng thực là thoải mái, ân, lại đến…

      _ Ngươi chán ghét!

      _ Ừ, thoải mái, Phi Vũ, dùng sức điểm…

      1 nam nhân vừa cước bộ tới bên dưới cửa sổ, nghe tro phòng truyền đến liếc mắt đưa tình thanh , đâm mở giấy cửa sổ vừa nhìn, tro phòng kia kề sát 2 cỗ thân thể, làm cho khuôn mặt tuấn tú càng hắc trầm, tức giận bừng bừng phấn chấn rất nhiều, thuận tay thao khởi 1 chậu hoa bên cạnh, hung hăng nện ở cửa sổ.

      Chậu hoa rơi xuống đất, “Băng” 1 tiếng vang lớn, sợ đến Quân Phi Vũ cùng Hoa Trầm Hương lập tức từ giường nhảy dựng lên.

      _ Ai?- Hoa Trầm Hương đẩy cửa sổ ra dò xét, lại phát ngoài cửa sổ 1 bóng người cũng ko có.

      Quân Phi Vũ mặt cười nén giận- Thực là buồn cười, dám quấy nhiễu bản công chúa. Người tới a!

      Hô to 1 tiếng, Tình nhi vẻ mặt kinh hoảng chạy tiến vào- Công chúa điện hạ, xảy ra chuyện gì?

      _ Lập tức hạ lệnh, làm cho nội thị tra 4 phía Phi Vũ cung có nhân vật nào khả nghi, nhìn là ai dám hướng tro phòng bản công chúa ném chậu hoa, nếu như bắt được, hung hăng trừu cho ta.

      _ Dạ! Nô tỳ lập tức ngay!

      Tình nhi 1 bên lui, 1 bên trộm nhìn lén Hoa Trầm Hương liếc mắt 1 cái, lại phát chính nhìn Quân Phi Vũ, khuôn mặt tuấn tú hơi co quắp, ràng cho thấy vất vả nghẹn cười, nàng vội vàng hướng Quân Phi Vũ nháy 1 ánh mắt ám chỉ.

      Quân Phi Vũ lúc này mới phát mình thế nhưng ở trước mặt của bão nổi!

      Nàng chọn mặt mày nhìn - Muốn cười? Vậy cười ! Dù sao ta cũng ko quan tâm ngươi thấy được ta đây bộ dạng hung hăng, có phải hay ko sợ rồi?

      cười, nhưng cũng ko phải cười to, vẫn là cái loại cười nhàng mà như là có thể ấm áp vén động lòng người này, Quân Phi Vũ ko khỏi hoài nghi, người nam nhân này có phải hay ko vĩnh viễn tính tình đều tốt như vậy!

      _ Phi Vũ, ta cũng ko sợ, ta nhưng ra cảm thấy ngươi như vậy thực là đáng ! Đáng được làm cho ta hận ko thể cắn ngươi 2 cái.

      vừa xong, lại vẫn thực ôm lấy nàng, ở cổ của nàng cắn 2 cái, chỉ là lúc ánh mắt rơi xuống cổ nàng thượng lưu lại mấy nhợt nhạt tử hồng ấn kia, mâu quang lại thâm sâu mấy tầng.

      Quân Phi Vũ đẩy ra - Được rồi, đừng đùa, sắc trời cũng chậm, ko bằng ngươi ở nơi này dùng bữa tối ha!

      Hoa Trầm Hương cười híp mắt- Trầm Hương cầu còn ko được! Tốt nhất có thể…

      Sợ miệng chó phun ko ra ngà voi, Quân Phi Vũ vội vàng quát - Câm miệng!

      _ Ta là , tốt nhất có thể thêm nhiều 1 chén trà hương nồng là tốt. Vũ nhi, ngươi có phải hay ko nghĩ đến điều nào vậy?

      Quân Phi Vũ trừng mắt nhìn tại chỗ vẻ mặt cười xấu xa, phiền muộn ko ngớt. Nàng ngay từ đầu thế nào lại ko phát , ôn nhu nam nhân này thế nhưng như thế vô lại? Như thế thích chiếm tiện nghi?

      , nam nhân này thủ đoạn là đáng ghét a! Nàng thực là bị bán còn ko biết, còn ngây ngốc giúp kiếm tiền mà đâm ra nghiền, nghĩ lại lúc này mới phát , tro khoảng thời gian ở chung này, ko phải nàng đùa giỡn , mà là nàng bị đùa giỡn!

      Bất quá, nghĩ lại cảm giác cũng ko tính là quá kém, có 1 loại vị đạo thương!

      Môi của nàng giác nổi lên tia nhợt nhạt mỉm cười.

      Đêm nay, Hoa Trầm Hương ở lại tro cung của nàng tới giờ hợi, đồng thời nhất định phải đáp ứng nàng ngày mai bồi , lại dâng 1 cách thức hôn t nồng nhiệt iêu chuẩn, lúc này mới chịu hồi Thượng Nghi cung nghỉ ngơi.

      Nửa đêm, Quân Phi Vũ nằm ở giường còn trằn trọc, lần đầu tiên vì 1 người nam nhân, ko thể ngủ.

      Mà mình và Hoa Trầm Hương tro lúc đó ái muội, Quân Phi Vũ nghĩ thầm, nếu như ko phải tên hỗn đản nào đập phá cửa sổ chạy trốn, ko chừng hôm nay nàng thực cho Hoa Trầm Hương câu lên giường , nếu quả là như vậy, phía sau lại phát triển thế nào?

      Còn có 1 việc nàng ko ngờ chính là, người vừa tiến vào hồi bẩm tra kết quả dĩ nhiên là Trình Nhất Đao, mẫu hoàng thế nhưng điều quản đại nội thị vệ, vậy cũng là hùng có đất dụng võ ?

      Chỉ là Trình Nhất Đao hồi báo kết quả làm cho nàng có chút chán nản, bọn họ thế nhưng ko có bắt được người!

      Nàng thiếu chút nữa mắng lên tiếng, nhưng lúc ở nhìn thấy Trình Nhất Đao ánh mắt chờ đợi, càng làm cấp rụt trở lại, chỉ là phất tay 1 cái làm cho lui xuống.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :