1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam - Lãn Ly Hôn ( 119 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 30 – 1 ĐÁM VÔ LẠI

      Quân Mạc Sầu nhìn vẻ mặt nữ nhi kiên định, nhàn nhạt - Vũ nhi, ngươi phải biết rằng, ngươi có được bọn họ, bằng có được ngũ phương thế lực. Mất bọn họ, bằng mất ngũ phương thế lực ủng hộ, ngươi thế nhưng suy nghĩ kỹ càng?

      Quân Phi Vũ nặng nề mà gật đầu- Mẫu hoàng, Vũ nhi suy nghĩ kỹ càng. Nhi thần tính cách lười nhác, chỉ thích ăn chơi vui đùa, nghĩ cũng ko giúp được mẫu hoàng cái gì, muốn những thế lực này có ích lợi gì? Ko bằng 2 tay áo thanh phong, đối rượu xướng ca, làm 1 cái nhàn vân dã hạc, ko phải vui vẻ hơn sao?
      _ Vũ nhi, tâm tình của ngươi mẫu hoàng hiểu, chỉ sợ đến lúc đó ngươi thân tránh ko khỏi a!- Quân Mạc Sầu nhàng thở dài, tay vỗ về mặt của nàng- Ngươi tính tình này, đúng là giống mẫu hoàng năm đó. Mà thôi, mẫu hoàng liền cho ngươi cơ hội lần này, cho phép chính ngươi xử lý, kết quả tốt hay xấu, cũng do chính ngươi gánh chịu.

      Quân Phi Vũ vội vã cười - Cám ơn mẫu hoàng! Kia cùng cách thư…

      _ Cách thư ngày mai ta ra lệnh cho Lâm công công đưa cho ngươi!

      _ Cám ơn mẫu hoàng, mẫu hoàng, nhi thần còn có 1 việc muốn cầu mẫu hoàng.

      _ Chuyện gì? !

      _ Nhi thần chỉ là muốn đưa Trầm Hương hoàng tử ra ngoài dạo, có thể chứ?

      Quân Mạc Sầu liếc mắt 1 cái xem xét nàng, cười - Vũ nhi thế nhưng đối với Trầm Hương hoàng tử động tâm?

      _ Nào có nha? Nhi thần chỉ là nghĩ, mẫu hoàng nếu đem phân cho nhi thần chiếu cố, nhi thần tự nhiên tiếp đãi tốt mới phải đạo, cũng ko thể làm mất lòng quý khách của chúng ta !

      Kỳ thực, Quân Phi Vũ là tự mình muốn được chạy ra ngoài ngoạn, vừa lúc lấy Hoa Trầm Hương ra làm tấm mộc mà chuyện.

      Nhìn thấy nữ nhi lúc làm nũng hàm hậu bộ dáng khả ái, Quân Mạc Sầu đâu có nỡ lòng ra 1 chữ ko, toại cười - Hảo! Ngươi muốn ! Nhưng phải chú ý an toàn, mang theo mấy thị vệ, biết ?

      Sau khi thấy Quân Phi Vũ ra khỏi cửa, Quân Mạc Sầu lại vỗ song chưởng, người áo đen kia lại lặng yên ko 1 tiếng động xuất .

      _ Phái 2 người bảo hộ Lục công chúa điện hạ- Quân Mạc Sầu lại lấy ra 1 hồng sắc dược hoàn đưa cho hắc y nhân- Mặt khác, nghĩ biện pháp đem cái dược hoàn này cấp cho công chúa ăn vào, sau đó hãy đem 5 tiểu tử kia đưa đến trong phòng của nàng .

      _ Tuân mệnh!

      Quân Mạc Sầu khóe môi lên nhàn nhạt tiếu ý, tro lòng thầm nghĩ- Nha đầu này, ngoài miệng là lười nhác, sợ là tro đầu so với ai khác còn thông minh hơn. Quả nhiên cực kỳ giống ta năm đó, muốn ko đếm xỉa đến, nào có dễ dàng như vậy.



      Quân Phi Vũ ra khỏi Phượng Nghi cung, lại hồi Thượng Lễ cung hẹn với Hoa Trầm Hương, lại đồng thời hồi Phi Vũ cung.

      Còn chưa trở lại Phi Vũ cung, Tình nhi mắt sắc liền nhìn thấy cái kia mạt thanh sắc thân ảnh mặt hướng hoa viên, đón gió mà đứng.

      _ Công chúa, người xem, Tiêu đại nhân lại tới tìm người.

      Quân Phi Vũ cũng nhìn thấy , gật gật đầu, cùng Hoa Trầm Hương song song tới trước mặt Tiêu Bạch.

      Tiêu Bạch ko tự ti cũng ko kiêu ngạo hướng Quân Phi Vũ gật gật đầu- Tiêu Bạch bái kiến thê chủ, bái kiến Trầm Hương hoàng tử.

      Quân Phi Vũ nhàn nhạt hỏi- Ngươi tìm đến ta, có chuyện gì sao?

      Tiêu Bạch cũng ko có bởi vì nàng lãnh đạm cùng xa cách mà nan kham, khuôn mặt tuấn tú vẫn như cũ lên nhàn nhạt cười- Tiêu Bạch đại diện mấy vị huynh đệ qua đây, có chút muốn cùng thê chủ thương lượng.

      Quân Phi Vũ gật gật đầu- Vừa lúc ta cũng có muốn cùng các ngươi . Ngươi chờ 1 chút!- Quay đầu lại, nàng đối Hoa Trầm Hương xin lỗi cười cười- Trầm Hương, ngươi trước cùng Tình nhi về phòng ngồi đợi, ta theo chân bọn họ mấy câu, lập tức tới.

      Quân Phi Vũ ko có chú ý tới, lúc nàng kêu “Trầm Hương”, Tiêu Bạch mi tiêm quất 1 cái.

      _ Hảo, nhanh về nhanh, ta chờ ngươi!- Hoa Trầm Hương đột nhiên hôn nàng 1 chút.

      Quân Phi Vũ nhanh chóng liếc mắt quét Tiêu Bạch 1 cái, đối diện tầm mắt của , nhìn thấy Tiêu Bạch ánh mắt kia sâu ko lường được tự tiếu phi tiếu, lòng của nàng ko hiểu nhảy lên 1 chút.

      Tổng cảm thấy người nam nhân này ôn hòa mặt ngoài hạ, cất giấu tính tình ko phải dễ trêu.

      Hoa Trầm Hương khóe môi nhưng ra câu dẫn ra vẻ tiếu ý.

      Quân Phi Vũ theo ở phía sau Tiêu Bạch, tới Xuân Phong lâu.

      Vừa vào đại đường, này mới phát 4 nam nhân khác đều ngồi, vừa nhìn thấy bọn họ tiến vào, đồng thời đứng đứng dậy, hướng nàng hơi hành lễ- Bái kiến thê chủ!

      Quân Phi Vũ khoát tay áo, ở Tiêu Bạch ý bảo hạ, tới thượng thủ ngồi xuống- Các ngươi cũng đều ngồi ! Vừa lúc ta có việc cần với các ngươi.

      Ngũ nam nhân 2 mắt nhìn nhau, nhất thời lại mò ko ra nàng muốn gì.

      _ Ta vừa gặp mẫu hoàng, mẫu hoàng cũng biết ngày hôm qua tại Phi Vũ Hiên phát sinh chuyện gì, xét thấy tâm ý của các ngươi, vì thế, ta thỉnh hướng mẫu hoàng và được ân chuẩn, trả lại tự do cho 5 người các ngươi, các ngươi ngay hôm nay đều có thể tự do hồi phủ, cách chi thư ngày mai mới có thể tới được, các ngươi có thể chờ, nếu muốn trước, ta sai người mang đến quý phủ.

      Tiêu Bạch nhìn ánh mắt của mọi người đều rơi người của mình, ko thể ko ho 1 tiếng- Chờ 1 chút, Vũ nhi, chúng ta lúc nào muốn rời ?

      Quân Phi Vũ ngắm bọn họ liếc mắt 1 cái, ngay lúc tầm mắt quét về phía người Mạch Thiên Hàn, Mạch Thiên Hàn lập tức đứng dậy, đối Quân Phi Vũ cúi đầu nhận tội- Là Thiên Hàn vô tri, tự cho mình thông minh thay đại gia tác chủ, thỉnh thê chủ đại nhân trách phạt.

      Quân Phi Vũ cười như xuân phong- Thiên Hàn, ta đúng là bội phục ngươi, ràng là hé ra mặt lạnh, thế nhưng đến cười nhạo, đúng là tuyệt đối ko thua so với con hát.

      Mạch Thiên Hàn nghe nàng lấy con hát đến so với chính mình, khuôn mặt tuấn tú càng lãnh được dọa người, Quân Phi Vũ cảm thấy nhiệt độ giảm xuống, lại vẫn như cũ mặt ko đổi sắc.

      Nàng đôi mắt sáng chuyển, ánh mắt kia rơi xuống người Trình Nhất Đao cục xúc bất an- Nhất Đao, ngươi lúc đó thế nhưng cổ vũ Thiên Hàn, cái gì mấy vị huynh đệ đều ủng hộ Thiên Hàn, còn nhớ ko?

      Trình Nhất Đao mắt to vô tội trát liễu trát- A? Ta có mấy lời vô vị này sao? Có sao? Các ngươi nghe chưa?

      _ Ko có!

      _ Ta ko nghe thấy!

      Xem ra này mấy nam nhân rắn chuột 1 ổ, ko phải là dạng tốt đẹp gì, thế nhưng có thể đùa giỡn vô lại đến thế.

      Quân Phi Vũ vỗ bàn 1 cái- Các ngươi ko phải đều đem ta biến thành Cỏ Dại công chúa, ko phải lúc đầu là do các khởi xướng đem ta đùa giỡn sao?

      Lúc này, Tiểu Tu dâng 1 ly trà, Tiêu Bạch nhận lấy, tự mình bưng đến trước mặt nàng, ôn nhu - Vũ nhi, ngươi trước đừng nóng giận, ta biết chuyện này là chúng ta ko đúng, ngươi đại nhân đại lượng, cho chúng ta 1 cái cơ hội giải thích, thế nào? Đến, uống trước chén trà, xin bớt giận, chúng ta từ từ !

      Quân Phi Vũ trừng liếc mắt 1 cái, nhưng ở nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú ôn nhuận cười, vừa tức ko thể ra tay đánh , oán hận tiếp nhận chén trà tro tay , liền uống vài hớp.

      Quân Thiên Hựu tới phía sau Quân Phi Vũ, vươn đôi bàn tay thon dài to kia, nhàng giúp nàng vuốt ve vai- Vũ nhi, ta biết việc này là mấy người chúng ta sai rồi, này ko phải đều do chúng ta trước đây hiểu lầm nghiêm trọng, vì thế, làm việc khó tránh khỏi liền quá kích 1 chút, ngài cũng đừng theo chúng ta so đo, được ko?

      Quân Thiên Hựu 2 tay xoa bóp lực đạo vừa đủ, ko ko nặng, Quân Phi Vũ chỉ cảm thấy vai truyền đến 1 trận xốp thoải mái, thế nhưng, thế nào liền đầu cũng bắt đầu choáng váng? Ánh mắt thế nào cũng bắt đầu mơ hồ?

      Ở 1 khắc té xỉu cuối cùng, nàng rốt cuộc hiểu , nàng trúng chiêu!

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 31 – AI CHIẾM HỮU NÀNG?

      Quân Thiên Hựu ở vuốt ve trúng đích 2 tay đột nhiên cảm giác ko còn, sau đó liền phát Quân Phi Vũ thân thể chính xuống, cấp tốc xuất thủ nắm lấy cánh tay của nàng, ngừng thân thể của nàng vô lực xuống.

      _ Phi Vũ, ngươi làm sao vậy?

      này cả kinh gọi, lập tức đem lực chú ý của mọi người dẫn qua đây.

      Tiêu Bạch lập tức xoay người đem nàng bế lên, để ở bên gấm trường kỷ, 1 tay khấu thượng mạch môn của nàng, nửa ngày mới buông tay nàng ra, lông mày rậm nhíu chặt.

      Trình Nhất Đao sốt ruột hỏi- Đại ca, thế nào? Vũ nhi có nặng lắm ko?

      Tiêu Bạch trầm ngâm 1 chút, ngước mắt nhìn về phía 4 vị huynh đệ còn lại- Vũ nhi bị người hạ dược! Nàng tại mạch tướng táo bạo, tim đập gấp, 1 cỗ khí áp tích ở đan điền, làm như bạo phát chi thế. Ta hoài nghi nàng bị trúng là Tiêu Dao đoàn tụ tán.

      Mọi người cùng kêu lên sợ hãi- Tiêu Dao đoàn tụ tán?

      Trình Nhất Đao gấp đến độ trán đều xuất mồ hôi- Vậy phải làm sao bây giờ?

      “Tích Hoa công tử” Trình Nham Ngạo cầm lấy cái chén kia ngửi mấy cái- Đại ca, đây ko phải là Tiêu Dao đoàn tụ tán, tam đệ ta từng ở Túy Hoa lâu biết Tiêu Dao đoàn tụ tán lợi hại, lúc đó bị cái vũ kỹ kia hạ dược, liên tục 3 ngày ko xuống giường được. Thuốc này dược tính so với Tiêu Dao đoàn tụ tán càng nồng đậm, sợ rằng thuốc này hiệu cũng càng lợi hại.

      Sắc mặt của mọi người càng ngày càng trầm, Tiêu Bạch khuôn mặt tuấn tú càng phiếm thanh- Tiểu Tu!

      Nãy giờ đứng ở tro góc Tiểu Tu vừa nghe đến tiếng la của Tiêu Bạch liền phát ra run rẩy, thân thể chấn động, tiến lên mấy bước liền quỳ rạp xuống dưới gối Tiêu Bạch- Công tử, thuốc này ko phải Tiểu Tu hạ, Tiểu Tu cho dù có mấy cái mạng, cũng ko dám làm nên chuyện này a! Thỉnh công tử minh xét.

      Tiêu Bạch hừ lạnh 1 tiếng- Được rồi! Ngươi trước đứng lên, ta tin ngươi. Ta chỉ là muốn hỏi ngươi, chén trà này ngươi là từ đâu bưng tới?

      _ Là Đỏ Thẫm bưng cho ta!

      _ Cái gì? Ngươi là tiểu Đỏ Thẫm?- Tần Nham Ngạo mặt luôn luôn dịu dàng tiếu ý đều coi như ko có việc gì, lần đầu tiên trầm xuống.

      Tiểu Đỏ Thẫm thế nhưng là nha hoàn luôn hầu hạ .

      Nhìn chúng huynh đệ kia ánh mắt nghi hoặc ko hiểu, Tần Nham Ngạo vội vã khoát tay áo- Việc này ko liên quan đến ta, ta mặc dù thích len lén Túy Hoa lâu, nhưng là giới hạn uống rượu với nghe khúc, nhưng chưa từng làm chuyện hạ lưu gì. Người tới, đem tiểu Đỏ Thẫm mang tới.

      Có nội thị lĩnh mệnh mà .

      Tiêu Bạch lạnh lùng thốt- Sợ rằng người này sớm chạy từ lâu!

      Lúc này, nằm ở gấm trường kỷ Quân Phi Vũ ưm 1 tiếng, chúng nam đồng thời nhìn vào, phát nàng 2 gò má ửng đỏ, trán tiêm toát ra mồ hôi hột tinh tế, 2 tay bắt đầu vô ý thức cầm lấy áo, nỉ non - Nóng…nóng quá…nước…

      Ko biết ai hô 1 câu- Mau, mau rót nước qua đây!

      Lập tức có người đưa qua 1 chén nước đến, Tiêu Bạch tiếp nhận, nâng lên đầu Quân Phi Vũ, đem cái chén tiến đến môi của nàng biên, uy nàng uống vào.

      Nhìn nàng cảm giác dường như ổn được 1 chút, Tiêu Bạch lại giúp nàng lau khóe môi dính nước.

      Quân Phi Vũ 2 tròng mắt run mấy cái, trương ra, đôi mắt sáng như say, mơ màng mị hoặc, hoàn toàn ko có thanh thấu linh khí thường ngày, ko có tiêu cự ánh mắt quét xung quanh 1 lần, cuối cùng ánh mắt rơi vào mặt Tiêu Bạch bên cạnh, đột nhiên đưa tay lên liền kéo xuống đầu của , hung hăng hôn lên.

      Lúc này Quân Phi Vũ theo tro hôn mê tỉnh lại, đại não của nàng ý thức rất ràng, nàng cũng biết mình làm gì, thế nhưng thân thể lại hoàn toàn ko bị đại não khống chế, chỉ là cảm giác được tro cơ thể có 1 cây đuốc thiêu đốt, hơn nữa càng đốt càng có xu thế lớn hơn, nếu như ko tìm nam nhân tiết hỏa, sợ cái chuôi hỏa này cháy sạch nàng cuối cùng vì khát khao mà chết.

      Vì thế, nàng ko chút do dự kéo Tiêu Bạch xuống, mang theo 1 điểm ý định trả thù, hung hăng hôn lên, lại dùng hàm răng gặm cắn môi của .

      Ở cảm giác được môi truyền đến mùi máu tươi, tro cơ thể máu tựa hồ cũng sôi trào theo.

      Nàng kêu lên 1 tiếng đau đớn, tay bé mềm mại ko xương, làm như 1 cái linh xà, theo cổ của trắc duỗi vào, dùng sức vuốt ve, Tiêu Bạch cảm giác được 1 trận đau nhói, nhưng hưng phấn tùy theo mà đến, lại làm cho cũng khó nại kêu rên lên tiếng.

      Hạ nhân bị bọn họ đuổi xuống, cái khác 4 người lại ngửi thấy mùi ngon, mắt mạo hồng quang, thậm chí có mỗ người bị kích tình này hí cấp kích thích được trực tiếp nổi lên phản ứng, mảnh đất bụng dưới kia, khởi động 1 mảnh tiểu thiên địa.

      đứng ở đó nuốt nước miếng, Tiêu Bạch đột nhiên gầm 1 tiếng, ôm lấy Quân Phi Vũ liền hướng phòng ngủ của rất nhanh chạy thẳng tới.

      Trình Nhất Đao kinh ngạc - Ko nghĩ tới, luôn luôn ổn trọng lão đại, đụng tới việc này thế nhưng cũng gấp gáp như thế!

      Tần Nham Ngạo làm như kinh nghiệm phong phú- Nam nhân ko lái qua huân như vậy, hoàn toàn ko kích thích được!

      Quân Thiên Hựu chế nhạo- Tam ca, ngươi được xưng “Tích Hoa công tử”, ngươi lái qua mấy lần rồi?

      Thần mặt lạnh Mạch Thiên Hàn cái gì cũng ko , thân hình 1 lược liền đuổi theo.

      _ Vẫn là nhị ca thông minh- Trình Nhất Đao vẻ mặt bội phục, lập tức lại gãi gãi đầu, cộc lốc cười - Tam ca, tứ ca, các ngươi thê chủ đại nhân uống thuốc này, đại ca 1 người sợ là ứng phó ko được ? Ko bằng…chúng ta cũng ?

      _ Chúng ta !

      3 cái bóng người cũng lấy tốc độ sét đánh hướng phía gian phòng Tiêu Bạch thẳng vọt tới.

      Vừa tới cửa phòng, liền nghe đến tro phòng truyền đến Quân Phi Vũ tiếng thét chói tai- A…đau quá…ngươi cút cho ta…

      Chỉ nghe 1 tiếng “Đông” muộn hưởng, 4 người đồng thời xông vào tro phòng, nhìn đến Tiêu Bạch thân thể trần truồng chật vật nằm dưới đất, 3 nam nhân cũng nhịn ko được nữa đứng lên phì cười ha ha.

      Ngay cả luôn luôn lấy mặt lạnh trứ danh Mạch Thiên Hàn, kia khóe môi cũng khống chế ko được tiết ra tiếu ý.

      Tiêu Bạch sắc mặt 1 trận hồng trận thanh- Các ngươi câm miệng cho ta! Lần trước các ngươi cũng đều như nhau ko xong.

      bất quá là ko có kinh nghiệm, ko cẩn thận lộng đau đớn nàng mà thôi, ko nghĩ tới còn ko có nhập cửa chính, liền bị nàng đạp xuống giường, còn bị 4 nam nhân này thấy, sau này làm đại ca mặt muốn hướng chỗ vào chỗ nào a?

      Nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên 5 người bọn họ cùng nhau cùng với bảo bối công chúa đại hôn cùng phòng, 4 nam nhân quả nhiên ko dám cười! Lần chật vật đó, bọn họ trọn đời khó quên!

      _ Đại ca, ngươi nhanh lên 1 chút, Vũ nhi muốn chịu ko nổi- Mạch Thiên Hàn nhắc nhở .

      Mọi người này mới phát , Quân Phi Vũ quanh thân bị lây 1 tầng yên chi tựa như hồng sắc, giống như hoa đào đẹp đẽ, mỹ lệ đến cực điểm, ngũ nam nhân đồng thời nuốt nuốt nước miếng.

      Ái muội, hơi thở dâm mỹ, làm cho nhiệt độ xung quanh nhất thời “Tăng tăng tăng” lên tăng vọt.

      Tiêu Bạch nhìn Quân Phi Vũ 2 tay cầm chặt lấy chăn gấm dưới thân, liền môi đều bị nàng cắn ra khỏi máu, tro miệng phát ra ô ô thanh như tiểu thú, kiềm chế mà lại thê lương, lộ ra 1 tia ko cam lòng.

      Ở lúc Tiêu Bạch lại 1 lần nữa đem thân thể cường tráng đặt lên thân thể mềm mại của nàng, Quân Phi Vũ khóe mắt chảy xuống 2 hàng nhiệt lệ.

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 32 – DẬP LỬA CỨU NGƯỜI

      Kia trân châu bàn lệ tích, làm cho thân thể Tiêu Bạch chấn động, con ngươi đen nội tro nháy mắt tràn đầy thương, khẽ than 1 tiếng, cúi đầu, đem lệ kia cay đắng từng chút từng chút dùng môi nhàng lau .

      Quân Phi Vũ chỉ cảm giác mình muốn nổ tung, thân thể khô nóng, lòng tràn đầy khát vọng, kia còn phải chịu đựng thân thể của ôn nhu ma xát cọ qua lại, cũng ko biết ở đâu ra khí lực, xoay người 1 cái đem đặt ở dưới thân.

      Quân Phi Vũ đem tất cả thẹn thùng xấu hổ quăng ra phía sau, mang theo 1 loại điên cuồng, thỏa thích ở người của phát tiết dục vọng của mình, phát tiết nhẫn tức giận của chính mình.

      Hồng la tro trướng, mơ hồ có thể thấy được kia trắng muốt như nguyệt thân thể ko ngừng phập phồng, nam nhân thường thường phát ra 1 tiếng kêu rên sung sướng đến cực điểm, dẫn tới mấy nam nhân đứng ở ngoài tấm bình phong tâm dương tới gian nan.

      _ Kỳ quái, vì sao lúc chúng ta cùng công chúa đại hôn, thế nhưng ko thể cùng công chúa tới việc động phòng? Thế nhưng lần này lại dễ dàng như vậy?- Trình Nhất Đao thẳng tính, nghĩ cái gì cái đó.

      Kỳ thực câu này, mấy vị nam nhân khác đồng dạng nghĩ tới.

      Lúc đó, ở đại hôn lúc uống rượu giao bôi bị Quân Phi Vũ hạ dược, ngũ nam nhân như khốn thú phát cuồng, ở thời gian cấp muốn tìm người phát tiết, nhưng mà lại ko thể chạm vào người Quân Phi Vũ, mỗi người chỉ cần vừa đụng thân thể của nàng, giống như là chạm đến lôi điện, toàn thân đau đớn, ko thể nhúc nhích.

      Quân Phi Vũ lại ở 1 bên mắt lạnh nhìn bọn họ cười nhạo, cuối cùng, ngũ nam nhân ko còn cách nào khác, chỉ có thể cắn răng, ko quan tâm mặt mũi, dùng hết các loại biện pháp giúp đối phương phát tiết.

      Ngày đó chật vật, bọn họ cả đời khó quên!

      Mà ngũ nam nhân bọn họ tro lúc đó hữu nghị, cũng bởi vì ngày đó mà thành lập.

      Về sau bọn họ mới biết được, thuốc là Quân Phi Vũ tự mình hạ, nàng còn chế nhạo nó với bọn họ, chính là muốn xem bộ dạng của bọn họ chật vật như thế nào, nàng vì chán ghét bọn họ bộ dáng luôn luôn cao cao tại thượng, do bị ép buộc làm phu thị của nàng nên lòng luôn ko cam ko nguyện, lúc này mới nghĩ ra biện pháp tàn ác đến chỉnh bọn họ.

      Từ đó về sau, ngũ đại phu thị cùng nàng giống như nước với lửa, cộng thêm Quân Phi Vũ bình thường làm nhiều việc ác, làm cho 5 người bọn họ càng đối với nàng tránh như rắn rết, lại cảm thấy giam ở thâm cung hoài bão khó thi, cho nên mới có ý muốn ly khai.

      ko ngờ, hôm nay nhìn Tiêu Bạch cùng nàng thế nhưng như vậy hoàn hảo thuận lợi, chẳng lẽ là thân thể của nàng có chuyện?

      Mọi người cùng nhau ôm tâm , cũng ko biết qua bao lâu, Tiêu Bạch ám câm thanh truyền ra- Nhị đệ, ngươi mau vào giúp.

      Mạch Thiên Hàn vội vàng đứng dậy vào nội thất, nhìn Tiêu Bạch đầu hàng, Quân Phi Vũ lại vẫn như cũ chặt chẽ ôm ko chịu phóng- Đại ca, này…

      _ Nhanh lên 1 chút, ko có thời gian do dự! Thuốc này dược tính quá mạnh mẽ, sợ rằng hôm nay 5 người chúng ta thượng đủ mới có thể bãi bình, nếu như ko giúp nàng giảm lửa này, sợ rằng sau này hậu họa vô cùng.

      Mạch Thiên Hàn ko có thêm 1 câu, thẳng cởi y phục của mình rồi leo lên giường, ngay lập tức nhìn thấy 1 chút hoa mai giường (Ý Hàn ca là máu xử nữ như hoa mai nở đỏ thẫm giường), 2 tròng mắt trợn tròn- Đại ca, đây là…

      Tiêu Bạch sắc mặt có chút trầm trọng- Ngươi nghĩ ko sai! Thê chủ đại nhân của chúng ta còn là 1 nữ nhi ngươi động tác ôn nhu 1 chút.

      Ở bên ngoài bình phong Tần Nham Ngạo nghe thấy Tiêu Bạch vừa như thế, lập tức nhảy dựng lên- Đại ca, thuốc này dược tính quá mạnh, thê chủ đại nhân lại là cái nữ nhi, thân thể của nàng chịu ko nổi! Nghe nữ hoàng bệ hạ có “Ngọc Sương Mai” dùng để hóa giải loại thương thế này, các ngươi ở lại nhìn, ta thỉnh nữ hoàng bệ hạ cầu 1 lọ đem đến.

      _ Hảo, ngươi nhanh !

      Tiêu Bạch nhìn kiều người giường kia, sâu tro mắt ngập tràn sủng nịnh ko hề che giấu, từ nay về sau, mệnh của giao cho nàng!

      Ngay khi bọn họ còn nghi hoặc ai hạ dược, sao lại hạ thuốc dược tính quá mạnh như vậy đồng thời, ở Phượng Nghi cung trước mặt nữ hoàng bệ hạ Quân Mạc Sầu, đứng cái kia xuất quỷ nhập thần hắc y nhân, nghe hồi bẩm, Quân Mạc Sầu mặt cười thượng ra nhợt nhạt tiếu ý.

      _ Vô Tâm, ngươi thấy được bọn họ hoàn thành chuyện tốt?

      _ Dạ! Lúc Vô Tâm , Tiêu đại nhân người thành , Mạch đại nhân thay thế. Vô Tâm còn nghe được Tần đại nhân muốn cầu xin bệ hạ Ngọc Sương Mai, liền vội vàng quay trở về.

      Quân Mạc Sầu tiêm vung tay lên- Vất vả ngươi rồi! xuống nghỉ ngơi !

      Nhìn Vô Tâm thân ảnh biến mất, Quân Mạc Sầu cười thào tự - Như thế rất tốt, Xuân Phong Ngọc Lộ hoàn rốt cuộc cũng có công dụng, chỉ còn chờ xem Phi Vũ của chúng ta chuẩn bị giương cánh bay lên!

      Lúc này, nội thị ở ngoài cửa bẩm- Khởi bẩm nữ hoàng bệ hạ, Tần đại nhân của Phi Vũ cung người có chuyện gấp cầu kiến.

      _ Cho tiến vào.

      1 đạm thân ảnh màu lam bước nhanh đến, 1 đôi mắt hoa đào nhìn thấy Quân Mạc Sầu chưa ngữ cười, nhưng tuấn mỹ mặt lại tràn đầy sốt ruột- Nham Ngạo khấu kiến nữ hoàng bệ hạ!

      Quân Mạc Sầu nhàn nhạt - Miễn lễ! Nham Ngạo, vội vã như vậy tới gặp trẫm, là có chuyện gì?

      Tần Nham Ngạo thẳng tắp quỳ xuống- Thỉnh nữ hoàng bệ hạ thứ tội, Lục công chúa điện hạ trúng xuân dược, công chúa thân thể vốn quen chiều chuộng, huynh đệ chúng ta sợ công chúa bị thương, vì thế, muốn hướng nữ hoàng bệ hạ cầu xin 1 lọ Ngọc Sương Mai, dùng để chi thương cho công chúa.

      _ Bị người hạ dược?

      Quân Mạc Sầu thanh đạm nhạc, nghe vào tro tai Tần Nham Ngạo lại tựa như sét đánh bưng tai, lập tức - Thỉnh nữ hoàng bệ hạ yên tâm, Nham Ngạo nhất định thay người tra ra manh mối, cấp công chúa điện hạ cùng nữ hoàng bệ hạ 1 câu trả lời thỏa đáng.

      Quân Mạc Sầu dừng lại lời của - Được rồi! Việc này ko cần các ngươi phải tra tìm, các ngươi chỉ cần hảo hảo hầu hạ công chúa điện hạ là được. Người tới, đem Ngọc Sương Mai đưa cho Tần đại nhân.

      Bắt được Ngọc Sương Mai Tần Nham Ngạo, 1 khắc cũng ko dám dừng lại, lập tức lại hướng phía Phi Vũ cung vội vàng trở về.

      1 phòng mỹ loạn, tro phòng Tiêu Bạch nguyên bản nhàn nhạt mùi đàn hương, mặt khác đều bị 1 loại hơi thở hoan ái sở che giấu.

      Tần Nham Ngạo chạy vào tro phòng, ko dám dừng lại, vội vàng đem Ngọc Sương Mai đổ vào miệng của Quân Phi Vũ, kia lạnh lẽo cảm giác, làm cho Quân Phi Vũ thoải mái mà hừ lên tiếng.

      Đôi mắt sáng liếc quá khuôn mặt tuấn mỹ của Tần Nham Ngạo, lên 1 tia cảm kích.

      Quân Phi Vũ ko biết trận chiến này giằng co bao lâu, chỉ biết là, cuối cùng, thân thể của mình hư thoát!

      Ngày thứ 2, yếu ớt tỉnh dậy, lại phát mình về tới tẩm cung của mình, thân thể cũng cảm giác nhàng khoan khoái, hẳn là xử lý qua. Hoàn hảo, tỉnh lại ko cần đối mặt với 5 người bọn họ, bằng ko muốn xấu hổ tới chết.

      _ Tình nhi…

      Quân Phi Vũ xoay người xuống giường, lại phát cho dù có lăn qua lăn lại như vậy, toàn thân của nàng lại hoàn toàn ko có cái loại cái cảm giác xương cốt muốn gãy nát này, trái lại như là toàn thân tràn đầy thoải mái phấn chấn, liền thân thể cũng cảm thấy nhàng.

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 33 – CHIẾU CÁCH KO LẦM

      Tình nhi đến- Công chúa, người tỉnh? Thế nào? Thân thể có đau ko?

      Hôm nay lúc hừng đông công chúa bị Tiêu đại nhân ôm người trở về, lúc nàng giúp công chúa thay quần áo, phát công chúa 1 thân dưới ko có 1 chỗ địa phương nào hoàn hảo, toàn thân xanh tím, nhìn đúng là đáng thương!

      Quân Phi Vũ gật gật đầu, nhìn nhìn bên ngoài, hỏi- tại giờ gì?

      _ Bây giờ là giờ Thân 1 khắc. Công chúa, ngài ngủ 5 canh giờ.

      5 canh giờ, đó ko phải là 10 tiếng ở đại? Thảo nào có tinh thần như thế, nguyên lai là ngủ no rồi.

      Ở Tình nhi hầu hạ, Quân Phi Vũ tắm hảo mặc xong quần áo, sai người truyền thượng đồ ăn, vừa ăn 1 bên hỏi- Tình nhi, ngày hôm qua ta ngoài ý muốn ra khỏi chút, cái kia Trầm Hương hoàng tử có phải hay ko sinh khí?

      _ Trầm Hương hoàng tử vốn có muốn tìm người, là Tiêu đại nhân người phái Tiểu Tu qua đây , công chúa ở Xuân phong lâu ngủ lại, vì thế, Trầm Hương hoàng tử đợi nửa ngày ko gặp sau khi thấy người ko trở lại, liền tự mình hồi Thượng Lễ cung.

      _ Vậy có hay ko mất hứng?

      Tình nhi nghiêng đầu nghĩ- Trầm Hương hoàng tử dường như rất có kiên trì , lúc chuyện vẫn là như vậy nhàn nhạt , ôn nhu lễ độ.

      Quân Phi Vũ ở tro lòng than 1 tiếng, nam nhân càng như vậy gặp chuyện giấu giếm thanh sắc, mới là càng đáng sợ! Người bình thường muốn đụng phải việc này, dù cho ko phát hỏa, chí ít sắc mặt ko coi được , nếu như là nàng, sớm phất tay áo rời !

      Nhớ tới chuyện ngày hôm qua, lại như thế nào, cũng là nàng xin lỗi nhân gia! hết lần này đến lần khác làm vắng vẻ, dù cho sinh khí, nàng cũng hiểu, mặc kệ thế nào, hay là trước cho chịu nhận lỗi !

      Quân Phi Vũ ko khỏi kéo dài người, cơm nước xong, lau miệng, liền kêu Tình nhi hướng phía Thượng Lễ cung mà .

      Hôm nay canh giờ tối, xem ra là ko có biện pháp chơi, vậy bồi trò chuyện cũng tốt, hoặc là đánh đàn đùa hài lòng? nam quả nữ cùng 1 chỗ còn có thể làm những chuyện gì kinh khởi đâu?

      Quân Phi Vũ 1 đường , 1 đường nghĩ, bước nhanh đến chỗ rẽ ở Thượng Nghi cung, đột nhiên tức khắc đụng phải 1 người, ngước mắt vừa nhìn, dĩ nhiên là 1 tro 2 cái song bào thai kia.

      Nhìn ánh mắt có chút lóe ra, Quân Phi Vũ buông xuống đôi mắt sáng lên 1 tia lợi quang, lúc ngước mắt lên là nét mặt tươi cười như hoa- Mộ Dung hoàng tử là muốn đâu? Thế nào chỉ 1 mình ngươi a? Tam Hoàng tỷ tại sao ko có cùng ngươi ?

      _ Xin lỗi! Công chúa điện hạ, tại hạ còn có việc, trước 1 bước!- Mộ Dung Tống Noãn cấp xong, liền lập tức theo bên người nàng tới.

      Quân Phi Vũ lại hảo có chết hay ko muốn thử 1 chút, toàn bộ thân thể liền mất cân đối, hướng phía người Mộ Dung Tống Noãn ngã tới, lăng ko 2 tay loạn hạ xuống, thế nhưng 1 phen kéo lấy cổ áo của , “Tê” 1 tiếng, toàn bộ trường bào lại bị nàng xé ra, ôm tro túi chứa gì đó, thoáng cái “Rầm lạp” toàn bộ rơi xuống ở dưới đất.

      Mà nàng cũng xuống dốc chuẩn bị 1 màn tiếp đất, liền cả người tay kia cầm lấy khối bố, vốn có nghĩ Mộ Dung Tống Noãn tốt xấu cũng thương hương tiếc ngọc ? Ai mà biết tên Mộ Dung Tống Noãn kia ko những ko đỡ nàng, hơn nữa còn đem thân thể của nàng trực tiếp vung, làm cho thân thể của nàng trực tiếp đụng vào tường, lại ngã ở dưới đất, đau đến Quân Phi Vũ dưới đáy lòng mắng to này Mộ Dung Tống Noãn ko là con người mà, nhưng cũng kêu rên đứng lên.

      Mộ Dung Tống Noãn tay chân cực nhanh, 1 chút liền đem tất cả đông tây nhặt lên, lúc ngước mắt nhìn về phía nàng, kia ánh mắt ngoan giống như là muốn giết nàng tới nơi cứ như thế nhìn nàng 1 lát, sau đó ko câu nào, quay đầu trở lại liền hướng phía Thượng Lễ cung bước nhanh trở lại.

      Quân Phi Vũ đem hữu chưởng chống ở dưới đất, muốn đứng lên, đột nhiên phát tay dường như đụng phải thứ gì đó, cúi đầu vừa nhìn, 1 tiểu viên ống, nàng vội vàng đem nó cầm lấy để vào túi tro tay áo.

      _ Công chúa, ngươi ko sao chứ? Có muốn hay ko gọi ngự y?- Tình nhi tiến lên nâng dậy nàng.

      Này khẽ động, c toàn bộ thắt lưng ủa nàng liền trừu trừu tê tê đau.

      _ Ôi, thắt lưng của ta dường như bị thương, đau quá! Cái tên Mộ Dung hoàng tử chết tiệt, cũng dám đem ta ném đến tường, thù này ta nhớ kỹ, có cơ hội ta nhất định phải trả lại gấp 10 lần.

      _ Công chúa, chúng ta đây trở về , hôm nay cũng đừng đến Thượng Lễ cung.

      _ Ko được! Ta có đau cũng phải , như vậy mới có thể cảm động Trầm Hương hoàng tử a!- Quân Phi Vũ con ngươi chuyển, cũng may rơi ko nặng, này đau nàng còn có thể nhịn được, chủ yếu nàng là muốn xem cái tên kia bị đánh ngã, tại chính làm gì?

      Tình nhi chịu đựng cười- Công chúa, ngài thành ý đúng là cảm động, thế nhưng, ngài xem nhìn ngài y sam…

      _ Y sam của ta làm sao vậy?

      Quân Phi Vũ cúi đầu vừa nhìn, nhất thời ai oán ko ngớt, vốn là kiện đạm sắc y sam, lúc này thế nhưng dính vào tảng lớn lục đằng thanh nước (Rêu xanh thường mọc các mỏm đá, tường), thoạt nhìn màu sắc rực rỡ làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.

      Lần đầu tiên, Quân Phi Vũ đối vốn là người thích thực vật nay lại sinh ra hận ý, kia thùy đến lục đằng tường, bình thường nàng xem cảm thấy đặc biệt đáng , nhưng bây giờ, nàng cảm thấy đặc biệt đáng ghét.

      _ Quên , quên , hồi cung thôi!- Quân Phi Vũ vừa , 1 bên thầm- Ta đúng là ko may nha, ở mấy ngày nay, sao liền mỗi ngày đều ko có chuyện tốt?

      _ Công chúa, ngài cái gì đó? Cái gì mấy ngày?- Tình nhi lỗ tai vốn ko thính lắm.

      Quân Phi Vũ than - Ta là , mấy ngày nay ta bị sao chổi chiếu cố, vừa mới bị Diệp Phong cấp đập phá đầu, lại bị ngũ đại phu thị của ta khiêu khích, ngày hôm qua lại bị người hạ dược còn bị ngũ đại phu thị kia chiếm tiện nghi, hôm nay lại bị này Mộ Dung hoàng tử cấp ném đến tường gãy thắt lưng, Tình nhi, ngươi , ta đây ko phải là vận xấu chiếu cố là cái gì?

      _ Công chúa, nô tỳ cũng ko nghĩ như vậy, ngài ngẫm lại xem, ngài mặc dù bị Diệp Phong đập phá, nhưng ngài lại thay đổi rất nhiều; ngài mặc dù bị người hạ dược, nhưng ngũ đại phu thị kia, công chúa ko phải vẫn muốn cùng bọn họ cùng phòng đó sao, nguyện như thế nào ngược lại mất hứng? Còn bị gãy thắt lưng, dựa vào nô tỳ nhìn, khẳng định còn có chuyện tốt muốn tới.

      Nhìn vẻ mặt Tình nhi cùng bộ dáng chọc cười, Quân Phi Vũ tâm tình cũng khá đứng lên- Ngươi nha đầu kia, đúng là mò mẩm.

      Chủ tớ lưỡng vừa , 1 bên cười ngắt ngắt về tới Phi Vũ cung, ở cửa lại nhìn thấy kia mạt thanh sắc thân ảnh.

      Tiêu Bạch vừa nhìn thấy Quân Phi Vũ kia tóc mây tán loạn y sam dơ bẩn phải là tình trạng thê thảm, lập tức 3 bước cũng thành 2 bước vọt tới trước mặt nàng, khuôn mặt tuấn tú che ko được khẩn trương- Vũ nhi, ngươi làm sao? Thương tổn kia? Ta xem 1 chút!

      xong, thân thủ lại hướng hông của nàng mà sờ.

      Quân Phi Vũ vội vàng đẩy ra tay - Ta ko sao! Ngươi chớ khẩn trương. Tình nhi, trước đỡ ta vào nằm, ngươi lại tới chỗ Ôn ngự y kia xin 1 chút thuốc rượu rồi quay về giúp ta trà trà.

      _ Tình nhi, ngươi vội vàng ! Có ta ở đây là được rồi!- Tiêu Bạch ko lời gì, tiếp nhận thân thể Quân Phi Vũ, trực tiếp bế lên, đem nàng khẽ đặt ở giường.

      Nghe kia hơi thở ngào ngạt nam tính, Quân Phi Vũ vừa thẹn lại quẫn, vì sao luôn làm cho thấy quẫn thái của nàng? Thực là đủ xấu hổ.

      Quay đầu lại vừa nghĩ, quên , xấu hổ xấu hồ! Dù sao cũng sắp cách!

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 34 – NGƯỜI NGU NGỐC CŨNG CÓ TÔN NGHIÊM

      Tiêu Bạch thanh ôn nhu mang theo thân thiết- Vũ nhi, bị thương chỗ nào? Ta giúp ngươi xoa xoa.

      Quân Phi Vũ thân thủ vội vã ngăn trở - Ko cần, Tiêu công tử, loại tình này Tình nhi đến là được rồi. Chúng ta bây giờ ko còn quan hệ, ngươi cũng ko cần phải lại ủy khuất mình.

      Tiêu Bạch tro lòng cứng lại, con ngươi đen tro nháy mắt trở nên ám trầm- Vũ nhi, ta ko có ủy khuất chính mình.

      Quân Phi Vũ chống tay đứng dậy nhìn , khóe môi câu dẫn ra nhàn nhạt châm chọc- Các ngươi trước đây ko phải rất muốn tự do sao? Hảo, ta cho các ngươi! Đêm qua là ai hạ thuốc, ta cũng ko cần với các ngươi tính toán. Bất quá, các ngươi nếu như cho rằng như vậy là có thể thay đổi quan hệ giữa chúng ta, vậy 10 phần sai. Tiêu Bạch, Quân Phi Vũ ta mặc dù tro mắt các ngươi là 1 người ngu ngốc, nhưng các ngươi nhớ kỹ, coi như là người ngu ngốc cũng phải có tôn nghiêm, có chí khí, tôn nghiêm của ta cũng ko cần các ngươi tới khiêu khích.

      Tiêu Bạch yên lặng nhìn nàng, nhìn nàng kia vi dương khởi hạ ba kiêu ngạo, nhìn nàng cặp kia con ngươi tro suốt như quả nho đen hiển lộ ra quật cường, biết, Quân Phi Vũ ! Nàng lần này là quyết tâm muốn bỏ bọn họ qua 1 bên.

      Tâm, hiểu này tro nháy mắt, thế nhưng đau đến cơ hồ ko thở nổi.

      Vì sao nàng luôn luôn ác liệt như thế?

      Ngay tại thời điểm các quyết định buông tha nàng, nàng lại hướng bọn họ hảo biểu diễn vẻ đẹp của nàng; khi các quyết định 1 lần nữa trở lại bên người nàng, nàng lại ko lưu tình chút nào đưa bọn họ khí như tệ lý.

      Là nàng sai? Hay là các hữu nhãn vô châu sai (Có mắt như mù)? Vì sao 5 người bọn họ thế nhưng ko ai phát nàng ở dưới lớp mặt nạ ác liệt sở cất giấu hảo mỹ?

      Tiêu Bạch con ngươi doanh đầy đau đớn, muốn từ mặt Quân Phi Vũ tìm ra 1 chút xíu dấu vết đùa, nhưng cuối cùng vẫn là phát , nàng vẫn là vẻ mặt chính kinh, ko có chút dấu hiệu đùa nào.

      Tim của , lại 1 lần nữa bị đòn nghiêm trọng.

      Cho tới nay, 5 người bọn họ đều là kiêu ngạo tự tin, mỗi người vào thời điểm bước vào cửa cung, đều gánh vác trọng trách chấn hưng gia tộc cùng kỳ vọng của bậc cha chú, thế nhưng, đây hết thảy tất cả, ở lúc đối mặt với nàng các loại ác liệt lúc trước, mỗi 1 cái nam nhân bọn họ đều quên trách nhiệm của chính mình.

      Bọn họ chỉ muốn đem nàng quăng xa, bởi vì bọn họ tin rằng, lấy tài hoa bọn họ, ngoại trừ cửa cung, còn có nhiều hơn địa phương có thể thi triển quyền cước.

      Bọn họ còn muốn tìm chút tự do của mình, muốn tìm ngưỡng mộ thuộc về mình tro lòng các nữ nhân.

      Thế nhưng, thế nào cũng ko ngờ, bọn họ tìm tìm kiếm kiếm, cuối cùng, lại đem tâm di rơi vào người nữ nhân mà chính mình từng nhất nhất xem thường.

      đáng buồn! Đáng tiếc! Vừa đáng thương bọn họ nha!

      Tiêu Bạch tro lòng bi thúc, cũng ko có ý muốn cùng nàng biện hộ, cao ngất thanh sắc thân ảnh trầm trọng ra bên ngoài cửa, giống như là bị người cướp toàn bộ tinh lực, toàn thân héo cúi xuống mà bước .

      1 màn này, cũng rơi vào tro mắt của Quân Phi Vũ.

      Sớm biết như vậy, hà tất lúc trước phải làm?

      _ Công chúa, thuốc lấy tới!- Tình nhi kích động xông vào, lại nhìn thấy mặt Quân Phi Vũ rơi vài giọt lệ, hưng phấn kính thích thu vào 1 chút.

      Tình nhi cẩn thận từng li từng tí đến gần bên cạnh nàng- Công chúa, người tại sao khóc? Là ai chọc giận người sinh khí?

      Lúc nhìn đến tro phòng ko có thân ảnh Tiêu Bạch, kỳ thực, Tình nhi thông minh tro lòng hiểu mấy phần.

      Chìm đắm ở tro thương cảm Quân Phi Vũ bị nàng làm cả kinh, thân thủ vỗ mặt, quả nhiên mặt chảy được tất cả đều là lệ!

      Nàng làm sao lại khóc đây? là, nàng ko phải là rất cao hứng mới đúng sao? Rốt cuộc có thể bỏ qua 5 cây đại thụ kia, tìm kiếm cho riêng mình 1 mảng lớn rừng rậm mới phải? Có rừng rậm, còn sợ tìm ko được lương tài mỹ mộc sao?

      Nàng cười gượng 2 tiếng- Hắc hắc, là! Nhất định là do thế này, có 1 con rệp chết tiệt xông vào tro mắt của ta, hại mắt ta ko thoải mái mới rơi lệ.

      Tình nhi cười hỏi- Vậy bây giờ nó bay ra chưa?

      Quân Phi Vũ mỉm cười gật đầu.

      _ Được rồi, nếu nó bay ra. Vậy hãy để cho nô tỳ tới giúp ngươi trà rượu thuốc ! Công chúa, đến, ngài nằm úp xuống .

      Ở Tình nhi linh xảo 2 tay kìm hạ, Quân Phi Vũ thoải mái thầm rầm rì, dần dần, thân thể của nàng do rượu thuốc cùng chưởng lực hạ trở nên đỏ bừng nóng rực, nguyên bản đau đớn mất , thay vào đó là toàn thân thông thấu thư thái.

      _ Tình nhi, Lâm công công đem cách thư đưa tới chưa?

      _ Đưa tới rồi! Ngài xem, ko phải đặt bàn sao? Nô tỳ còn tưởng rằng công chúa nhìn thấy!

      Quân Phi Vũ khoát tay áo- Được rồi! Ko cần ấn, ta tại ko còn đau. Tình nhi, ngươi đem cách thư kia cấp cho Tiêu đại nhân cùng mấy người bọn mau !

      _ Công chúa, ngài thực phải làm như vậy a?- Tình nhi mở to 2 mắt kinh hãi hỏi, nàng còn tưởng rằng công chúa chỉ mà thôi, ko ngờ, nàng còn làm như vậy!

      Quân Phi Vũ nhắm mắt lại, ko trả lời nàng, chỉ là 1 câu- Mau !

      Đương lúc Tiêu Bạch vẻ mặt thất bại xuất ở Xuân Phong lâu, 4 nam nhân chờ ở nội đường 1 chút liền hiểu.

      _ Đại ca, thế nào?- Vẫn là Trình Nhất Đao thẳng tính, khuôn mặt tuấn tú màu đồng cổ lộ ra biểu tình gấp gáp ko thể chờ.

      Tiêu Bạch nặng nề mà ngồi xuống, lại nửa ngày ko gì.

      4 người 2 mắt nhìn nhau.

      Mạch Thiên Hàn con ngươi đen nhíu lại, bình tĩnh - Nếu như muốn cứu lại việc này, sợ rằng chỉ có tìm nữ hoàng bệ hạ.

      Tần Nham Ngạo kia mặt trương nhu tuấn mỹ, vẫn mang theo nhàn nhạt tiếu ý- Ha hả, chư vị huynh đệ, nếu như tam đệ ko có đoán sai, công chúa điện hạ kỳ thực chỉ là muốn tìm về thể diện của nàng, còn có, nàng khả năng cũng muốn biết, chúng ta rốt cuộc có hay ko tâm đối đãi với nàng? Chỉ cần có thể làm cho nữ hoàng bệ hạ tạm thời ngăn chặn cách thư kia, chúng ta lại lấy chân tình động lòng người, sau 1 thời gian, công chúa nhất định mềm lòng.

      Quân Thiên Hựu chiết phiến vừa thu lại, nhìn về phía Tần Nham Ngạo con ngươi trung ra vẻ mặt kính phục- Ko hổ là Tích Hoa công tử, quả nhiên vẫn là tam đệ luôn luôn hiểu biết lòng dạ nữ nhân!

      Trình Nhất Đao lớn giọng rống 1 câu- Kia chúng ta bây giờ vội vàng tìm nữ hoàng bệ hạ a!

      Tiêu Bạch khoát tay áo, ngẩng đầu lên, tuấn tú mặt ko còn vẻ thống khổ cùng xám trắng nữa, trầm ổn cùng yên tĩnh thường ngày lại lần nữa về tới mặt của .

      _ Mấy vị huynh đệ, ta vừa 1 đường 1 đường nghĩ, tổng cảm giác là lạ ở chỗ nào. Các ngươi ngẫm lại, chúng ta đều là vị hôn phu do nữ hoàng bệ hạ vì Lục công chúa điện hạ tự mình bổ nhiệm, lúc đó chọn phu rất thận trọng cùng lúc đại hôn cũng rất long trọng, các vị huynh đệ còn nhớ ko?

      Cái khác 4 người liên tục gật đầu.

      Tiêu Bạch lại - cẩn thận chọn phu như vậy, nhưng vì cái gì nữ hoàng bệ hạ lại ko ngăn cản hành vi hưu phu của Lục công chúa nhỉ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :