1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Phiên Ngoại 63: Cảm giác chưa bao giờ có !

      Edit: Phạm Trang

      Beta : Quảng Hằng



      "Nằm xuống cẩn thận chút." Thanh Ám Dạ mang theo ôn nhu vang lên bên tai nàng, kéo suy nghĩ của nàng trở về.

      "A, a, được." Mất tự nhiên gật đầu, nàng cúi thấp đầu úp sấp mình, cũng dám nhìn Dạ cái. Tóm lại nàng phát hôm nay mình rất kỳ quái, kỳ quái đến mức giống như phải là nàng.

      "Sao rồi? Lưng còn đau ?" Thanh Ám Dạ ôn nhu lần nữa vang lên, khiến tâm Lạc Thủy khỏi sợ hãi.

      "Còn. . . . . . Hoàn hảo." Hai tay đặt ở gối, nàng đem mặt tựa vào mu bàn tay, mi mắt xuống rũ, dám nhìn Ám Dạ.

      Ngồi xuống bên người Lạc Thủy, Ám Dạ đưa tay kéo chăn đắp kín cho nàng, mỗi động tác ân cần chu đáo.

      Chỉ là động tác theo bản năng, khiến nằm tim Lạc Thủy đập nhanh lúc lâu, trong lòng ấm áp, khóe miệng tự chủ nâng lên.

      Từ đến lớn, chưa từng có người nào đối đãi nàng như vậy, dĩ nhiên, trừ phụ thân và Thái Hoàng Thái Hậu, dù sao hai người kia với nàng mà đều là thân nhân, mà Ám Dạ, . . . . . .

      có quan hệ gì cùng nàng, huống chi, từ khi gặp đến bây giờ cùng lắm mới mấy ngày mà thôi, nhưng lại đối với nàng như thế. . . . . . Giống như là thê thiếp!

      Nghĩ đến hai chữ "Thê thiếp", tâm Lạc Thủy khỏi chấn động.

      Len lén ngước mắt nhìn Ám Dạ, Lạc Thủy nhịn được mở miệng : "Ngươi. . . . . . Ngươi thích người nào chưa?"

      Vấn đề của Lạc Thủy khiến thân thể Ám Dạ cứng đờ, ngây ngẩn cả người.

      Trong đầu thoáng qua nụ cười nghịch ngợm của Tiểu Thiên, ngây dại.

      Thiên Thiên tại có Hoàng Phủ Tấn che chở, cuộc sống rất vui vẻ.

      Điều làm kỳ quái là tại ít nghĩ đến nàng, ngược lại. . . . . . Ngược lại là bên cạnh cái người ngây ngô ở bên cạnh lại khiến nghĩ đến rất nhiều.

      Nghiêng đầu, đối mặt với ánh mắt mong đợi của Lạc Thủy.

      Khẽ nâng khóe miệng, gật đầu cái, "Từng có, chẳng qua là. . . . . ." cười nhún vai cái, "Chẳng qua là trong lòng nàng người đàn ông khác."




      Phiên Ngoại 64: Làm cho người ta lúng túng!

      Edit: Phạm Trang

      Beta : Quảng Hằng



      Câu trả lời của Ám Dạ khiến Lạc Thủy sửng sốt, nàng biết người trong miệng Ám Dạ chính là Tiểu Thiên, chẳng qua là nhìn trong ánh mắt Ám Dạ tựa hồ cái kia trong lòng chính là đối với trở thành " từng" .

      Giống như hoàng thượng trong lòng nàng, bây giờ khi nàng nhắc tới , phát còn đau lòng như trước nữa.

      Giương mắt nhìn Ám Dạ, nàng nở nụ cười nghịch ngợm, " ra ngươi cũng xui xẻo giống ta, người trong lòng có mình." Lạc Thủy phát , khi mình đối mặt tình cảm dành cho Hoàng Phủ Tấn cũng khó khăn như trong tưởng tượng!

      nghĩ Lạc Thủy như vậy, trong mắt Ám Dạ thoáng qua tia kinh ngạc, thấy trong mắt Lạc Thủy mang theo vài phần thoải mái. Mà biểu như vậy khiến trong lòng Ám Dạ cảm thấy vui sướng.

      Theo lời của nàng, nở nụ cười, gật đầu, mở miệng : "Đúng vậy a, hai chúng ta, xui xẻo gom góp thành khối."

      Vốn chỉ là lời giỡn, khi ra khỏi miệng, lại khiến hai người có vẻ lúng túng. Khóe miệng để nụ cười cứng ngắc, ánh mắt hai người đều mất tự nhiên, tầm mắt biết nên nhìn nơi nào.

      Ngay cả Ám Dạ, người quen nữ nhân ở trước mặt mình lúng túng, mà vì lời đùa này lại có vẻ lúng túng.

      "Ta. . . . . ." Trầm mặc lúc lâu, Lạc Thủy mở miệng trước, "Ta muốn nghỉ lát."

      "Ừ, được, nàng nghỉ ngơi , ta ra ngoài." Nghe Lạc Thủy vậy, Ám Dạ lập tức gật đầu đồng ý, nếu hai người cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ là lúng túng đến chết mất.

      "Ừ, được."

      Từ mép giường đứng lên, Ám Dạ ra ngoài, vài bước, yên lòng quay trở lại, mở miệng với Lạc Thủy: "Ta ngay bên cạnh, có chuyện liền kêu ta."

      "Được."

      Sau khi dặn dò xong, lại lần nữa ra cửa, nhưng mới mấy bước, lại quay trở lại.

      "Còn có việc gì sao?" Thấy Ám Dạ quay trở lại, trong mắt Lạc Thủy thoáng qua tia mê hoặc, nhưng việc quay lại lại khiến nàng thấy vui vui trong lòng.

      "Ừ." Gật đầu cái, Ám Dạ tiếp : " Vết thương lưng nàng rất nghiêm trọng, nên tùy tiện xuống giường, cũng được tùy tiện lại, biết ?"
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Phiên Ngoại 65: Có cảm giác thích!

      Edit: Phạm Trang

      sienna;Beta : Quảng Hằng



      nghĩ Ám Dạ quay trở lại là vì cái này, trong lòng Lạc Thủy tự chủ lướt qua dòng nước ấm, nàng gật đầu cái, “Được.”

      “Ừ, vậy nàng ngủ .” Thoáng yên tâm, Ám Dạ lần nữa định rời .

      Lạc Thủy cho là Ám Dạ , chuẩn bị nhắm mắt lại nghỉ ngơi chút, gương mặt tuấn tú của Ám Dạ lại xuất trước mặt nàng, điều này khiến nàng rất muốn cười, “Ngươi còn có chuyện gì sao?”

      “Ách. . . . . .” Ám Dạ cũng biết tại sao mình lại quay trở lại, tóm lại, yên lòng để nàng mình ở đây, chẳng qua là nụ cười trong mắt Lạc Thủy khiến cảm thấy rất tự nhiên, chột dạ giả bộ nhìn nơi khác, : “Nhớ, có chuyện gì liền kêu ta, đừng lộn xộn, biết ?”

      “A, biết.” Khóe miệng Lạc Thủy tự chủ nâng lên, tóm lại Ám Dạ khẩn trương như vậy làm tâm tình nàng rất tốt.

      Mà nụ cười mặt nàng ngược lại khiến Ám Dạ càng thêm chột dạ, che miệng ho mấy tiếng, chột dạ mở miệng : “Vậy nàng nghỉ ngơi , ta .”

      “Được.” Ánh mắt của Lạc Thủy khiến Ám Dạ ngại ngùng, xoay người nhấc chân tới cửa, quay lại yên tâm nhìn Lạc Thủy giường, mở cửa ra ngoài.

      Nghe tiếng cửa phòng đóng, trong lòng Lạc Thủy thoáng qua tia mất mát, trong đầu thoáng qua ánh mắt yên lòng của Ám Dạ cùng lời ôn nhu của , trong lòng nàng lại cảm thấy vui vui khó tả.

      Khóe miệng tự chủ nâng lên, nàng tựa vào gối lẩm bẩm: “ ra cái tên vô lại đó cũng phải là xấu.” Lạc Thủy nhận ra, chính trong lời của mình mang theo nhàn nhạt cảm tình với .

      Nằm lỳ giường, cười khúc khích, cho đến khi cả người mỏi mệt, nàng mới từ từ ngủ thiếp .

      Ngủ đến nửa đêm, có lẽ là vì tư thế ngủ, đau đớn lưng làm nàng chợt tỉnh lại, trán toát ra mồ hôi lạnh.

      “Sao. . . . . . Tại sao lại đau như vậy?” Nàng nằm giường, ngay cả khom cũng dám khom xuống, sợ động trúng vết thương, đau đến nỗi cả người đổ mồ hôi lạnh.

      ràng lúc trước còn đau, sao. . . . . . Tại sao lại. . . . . .” Đau nhức lưng càng ngày càng kịch liệt, đau đến nước mắt cũng mau rơi.




      Phiên Ngoại 66: Lúc cần người giúp nhất liền nghĩ đến !

      Edit: Phạm Trang

      Beta : Quảng Hằng



      “Dạ. . . . . . Ám Dạ. . . . . .” Khi nàng đau quá, trong đầu nghĩ đến đầu tiên là Ám Dạ, nàng nhớ với nàng nếu có chuyện liền kêu , nàng nhớ phân phó nàng thể tùy tiện xuống giường lại. Nàng nhớ. . . . . .

      Ám Dạ, tại ta có chuyện.

      Trong lòng Lạc Thủy nghĩ thêm câu. Bởi đau nhức lưng, tiếng kêu của nàng cũng lại, nàng nghĩ là Ám Dạ nghe được, nàng tuyệt vọng tiếp tục nằm giường hi vọng đau nhức có thể giảm chút cửa chợt đẩy ra.

      Thân ảnh lo lắng của Ám Dạ xuất ở cửa, nhanh chóng vọt tới trước mặt Lạc Thủy, trong mắt tràn đầy thần sắc khẩn trương.

      xuất của khiến Lạc Thủy kích động mắt ướt lệ. . . . . . . xuất .

      “Thế nào, Lạc Thủy, ta nghe thấy nàng kêu ta, nàng làm sao vậy? Có nơi nào thoải mái?” Khẩn trương trong mắt Ám Dạ khiến Lạc Thủy ngây ngẩn cả người, hốc mắt có chút ấm áp.

      Nàng nghĩ tới tiếng kêu như vậy mà lại nghe được, càng nghĩ tới nhanh chóng xuất ở trước mặt nàng.

      “Lạc Thủy, nàng làm sao vậy, nàng đừng lời nào, cho ta biết có nơi nào thoải mái?” Thấy Lạc Thủy ngây ngẩn cả người, lại nhìn hốc mắt nàng khẽ phiếm hồng, càng thêm khẩn trương.

      Từ khi rời phòng Lạc Thủy, từ mấy canh giờ, có chợp mắt, chỉ sợ Lạc Thủy nửa đêm có chuyện gì, lại lo lắng mình ngủ thiếp Lạc Thủy gọi, nghe được, vì vậy, dám ngủ, lỗ tai thỉnh thoảng dán vào vách tường bên này, cũng bởi vì thế, khi nghe Lạc Thủy gọi , mới nhanh chóng vọt vào.

      “Ừ? A?” Bị thanh khẩn trương của Ám Dạ kéo lại, nàng mất tự nhiên nhíu mày, kỳ quái, nàng tại sao vì bộ dạng khẩn trương của Ám Dạ mà quên mất đau đớn lưng.

      Khi nàng phục hồi lại tinh thần, đau nhức lưng lần nữa vô tình nhói lên.

      “Ách. . . . . .” Theo bản năng la lên, nàng cau mày giương mắt nhìn Ám Dạ, mở miệng : “Ta. . . . . . Lưng của ta đột nhiên rất đau!”

      Lúc này, trán nàng bị mồ hôi lạnh thấm ướt, mặc dù nàng thích trước mặt người khác biểu quá nhu nhược, nhưng nàng cũng rất muốn Ám Dạ giúp nàng.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Phiên Ngoại 67: Ám Dạ khẩn trương cùng đau lòng!

      Edit: Phạm Trang

      Beta : Quảng Hằng



      Nghe Lạc Thủy vậy, Ám Dạ càng thêm khẩn trương, “Ta xem chút.”

      Bởi vì vết thương bị băng bó, người Lạc Thủy ngoài băng ở ngoài ra, có mặc gì cả, chỉ cần vén chăn lên, nàng lại bại lộ trước mặt Ám Dạ.

      “Cái. . . . . . Cái gì?” Quên đau đớn lưng, Lạc Thủy nắm chăn, khẩn trương nhìn Ám Dạ chằm chằm, mặt lập tức đỏ lên.

      Mà Ám Dạ, có lẽ là khẩn trương thái quá với thương thế của Lạc Thủy, chú ý tới điều gì ổn, tay lấy chăn của Lạc Thủy kéo xuống, “Ta xem chút!”

      chú ý Lạc Thủy ngượng ngùng đến mức nào, vẫn cởi băng gạc quấn người Lạc Thủy ra, nơi đó chẳng biết từ lúc nào nhiễm đỏ mảng lớn.

      “Đáng chết, vết thương rách ra rồi.” Ám Dạ thấp giọng mắng tiếng, khẩu khí của mang theo khẩn trương cùng lo lắng.

      Lạc Thủy nhiều hơn nữa, từ khi Ám Dạ khẩn trương vọt tới phòng nàng đến bây giờ suy nghĩ gì đem chăn người nàng tháo ra, nhìn vết thương nhíu chặt chân mày. Nàng phát mình với Ám Dạ tựa hồ như có chuyện gì đó là lạ.

      “Lạc Thủy, nàng ngoan ngoãn nằm yên, ta bôi thuốc cho nàng!” Đến bây giờ, cũng chú ý Lạc Thủy gần như trần truồng đưa lưng về phía , nhanh chóng rời khỏi giường, lấy bông mà lúc trước tiểu nhị mang đến, hướng Lạc Thủy tới.

      biết vì thói quen, hay là mình bại lộ trước mặt Ám Dạ nên Lạc Thủy cũng có khó chịu, mà nằm úp người, đưa lưng về phía Ám Dạ, hai tay chặn trước ngực mình hình ảnh làm người ta muốn phạm tội.

      Ám Dạ ngồi bên cạnh Lạc Thủy, từ trong ngực lấy thuốc bôi lên lưng Lạc Thủy, mặc dù có cảm giác đau nhói, nhưng Lạc Thủy vẫn cắn răng nhịn xuống, nhưng theo bản năng kêu rên truyền đến tai Ám Dạ.

      “Đau lắm à?” Khẩu khí của mang theo lo lắng.

      “Ừ, có chút!” Đỏ mặt, nàng khẽ gật đầu.




      Phiên Ngoại 68: Lúng túng lúc băng bó!

      Edit: Phạm Trang

      darkorange;Beta : Quảng Hằng



      “Nàng ngoan, cố nhịn, ta băng bó cho nàng, liền hết đau ngay.” Ám Dạ sát bên tai nàng, lại khiến lòng nàng sợ hãi, trong lúc nhất thời nhịp tim Lạc Thủy khỏi tăng nhanh.

      Cầm lấy bông băng, Ám Dạ chuẩn bị tới chỗ Lạc Thủy, lúc này, mới chú ý Lạc Thủy là gần như trần truồng nằm trước mặt , nhất thời ngây ngẩn cả người.

      Cổ họng hơi khô khốc, lần đầu tiên trước mặt nữ nhân lại đỏ mặt, nhờ ánh trăng ngoài cửa sổ, thấy mặt Lạc Thủy hồng đến bên tai. Khóe miệng của cũng tự chủ nâng lên.

      Chẳng qua là, lần này, thể tùy tiện băng bó cho nàng, thể làm gì khác là chịu đựng lửa nóng trong lòng, thanh khàn khàn mở miệng : “Lạc Thủy, ta. . . . . . Nàng có ngại ta ?” Ám Dạ hỏi rất hàm súc, muốn Lạc Thủy hiểu.

      Vấn đề Ám Dạ nhắc đến khiến Lạc Thủy ngây ngẩn cả người. Nàng có thể ngại sao? Nàng là hoàng hoa đại khuê nữ, đối với , trinh tiết là quan trọng nhất rồi, nhưng là nàng lại bại lộ trước mặt người đàn ông, nàng phát mình chút cũng khó chịu.

      Nghiêng đầu, nàng giương mắt nhìn Ám Dạ, thấy trong mắt khẩn trương cùng lo lắng, nàng biết, lúc này nàng có lý do gì cự tuyệt , nếu nàng cũng gọi tới đây.

      Giữa bọn họ có gì mờ ám, cần gì phải so đo những thứ này.

      “Ừ, ta ngại!” Nàng trả lời rất thấp giọng, nghe trong lời của nàng có vài phần do dự, cũng có mấy phần khẩn trương!

      Mà câu trả lời của nàng khiến Ám Dạ cười, bởi vì nàng ghét bỏ .

      Hơi nháy mắt, đỡ Lạc Thủy dậy, tầm mắt chuyển sang nơi khác, dám nhìn Lạc Thủy, căn cứ vào cảm giác, đem bông băng áp vào lưng Lạc Thủy, lại từ sau vòng qua trước, đem băng gạc quấn quanh thân thể nàng tầm vài vòng, cũng suy nghĩ gì , có vài lần đụng phải bộ phận nhạy cảm của nàng, ra trong lòng hai người đều hiểu, chẳng qua là ngượng ngùng mở miệng.

      Lúc này, hơi thở trong phòng trở có chút ấm áp, đồng thời lúng túng nhiều hơn.
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Phiên Ngoại 69: kìm lòng được, hôn nàng!

      Edit: Phạm Trang

      darkorange;Beta : Quảng Hằng



      Cuối cùng băng bó vết thương xong, hai người bọn họ cũng thầm thở hắt ra, nhất là Ám Dạ, thân thể mềm mại của Lạc Thủy tựa vào ngực , hơn nữa lại cẩn thận đụng chạm, dục vọng ngừng kích thích đại não của , lúc này, toàn thân nóng như lò lửa, cổ họng khô khốc như lửa đốt, thanh cũng trở nên khàn khàn.

      Cúi người nhìn Lạc Thủy vẫn ngượng ngùng cúi đầu, ôn nhu mở miệng : “Tốt lắm, băng kỹ rồi, nhớ đừng lộn xộn.”

      “A, được.” Lạc Thủy ở trong ngực Ám Dạ gật đầu cái, giọng lên tiếng.

      ra nàng so với Ám Dạ cũng khẩn trương kém, nhiều lần thân thể mình bị Ám Dạ đụng phải, nàng vừa khẩn trương vừa ngượng ngùng, thân thể trừ phu quân của mình có thể cho người khác chạm, nhưng thân thể nàng vì vết thương để nam nhân này nhìn nhiều lần.

      “Ừ.” Đem nàng từ trong ngực buông ra, Ám Dạ cúi đầu nhìn nàng, gương mặt ửng hồng của Lạc Thủy để phải thất thần.

      Nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt của trở nên mê ly, tay tự chủ vuốt gương mặt nóng bừng của Lạc Thủy, cảm giác được thân thể Lạc Thủy cứng lại, nhưng giờ phút này, để ý tới nhiều, phát mình rất muốn trước mặt.

      “Lạc Thủy. . . . . .” Thanh Ám Dạ khàn khàn, mang theo dục vọng.

      “Ừ?” Lạc Thủy giương mắt, đối mặt với đôi mắt kia của Ám Dạ, lòng nàng khẽ run lên.

      “Ta. . . . . .” biết nên thế nào, chẳng qua là lúc này dục vọng mãnh liệt, rất muốn nàng. Lý trí bị dục vọng đánh bại, tay nâng cằm Lạc Thủy lên, hướng về phía kia đôi môi đỏ mọng, nụ hôn rơi xuống báo trước.

      Chưa từng nghĩ tới Ám Dạ hôn mình, thậm chí là ở tình huống này, Lạc Thủy ngây ngẩn cả người, tay có bất kỳ động tác nào, chỉ ngây ngốc chớp mắt, mặc cho Ám Dạ hôn nhàng cùng trêu đùa khiến nàng cảm thấy tê dại cả người, nhưng nàng phát cảm giác như thế rất tốt, nàng đẩy ra .

      Nàng. . . . . . Nàng là muốn điên mất rồi.




      Phiên Ngoại 70: Nàng khơi mào dục hỏa của !

      Edit: Phạm Trang

      darkorange;Beta : Quảng Hằng



      Tay Ám Dạ từ mặt nàng dời đến vai, đem thân thể của nàng từ từ để xuống, nụ hôn của vẫn dừng lại ở môi Lạc Thủy, vốn là đụng chạm , nhưng thế nào cũng thể thoát ra.

      Mà Lạc Thủy cũng vì được Ám Dạ hôn mà sớm quên mất vết thương người mình, đưa tay bé, tự chủ được đặt lên bả vai Ám Dạ, đáp ứng kịch liệt.

      Nàng rốt cuộc thế nào? Lạc Thủy tự hỏi mình. Tại sao nàng bị Ám Dạ hôn mà chút khó chịu, mà lại còn có thích thú?

      Điên rồi! Nàng là sắp điên rồi! Trong lòng Lạc Thủy tự mắng mình, tại sao có thể vì hoàng thượng mình liền buông thả bản thân, tùy tiện hôn nam tử khác.

      Tay Ám Dạ hướng ngực nàng, thân thể trần truồng, đối với Ám Dạ cũng có bao trở ngại, mà dục hỏa dưới người càng thêm mãnh liệt.

      Cảm giác Ám Dạ tùy ý đụng chạm, Lạc Thủy thẳng lưng, khẩn trương biết làm sao.

      tại là tình huống gì, nàng cảm giác nàng cùng Ám Dạ giữa trở nên. . . . . . Trở nên có chút khó khống chế.

      thể ! Vũ Lạc Thủy, ngươi thể như vậy!

      Lạc Thủy báo động trong lòng. Cũng biết sức lực từ nơi nào đưa tới, nàng đưa tay đẩy Ám Dạ ra.

      Hành động của nàng khiến Ám Dạ ngây ngẩn cả người, nhìn sắc mặt ửng hồng của Lạc Thủy, trong mắt lúng túng, nhíu mày.

      Đáng chết, rốt cuộc làm những gì? Tại sao có thể làm ra chuyện như vậy đối với Lạc Thủy.

      nghĩ tới mình đối mặt với nữ nhân có dục vọng lớn như vậy, điểm này hoàn toàn ngoài dự liệu của .

      phát . . . . . . phát mình động tình với tiểu nha đầu này. nghĩ đến ngày nào đó có tình cảm với .

      Đem tầm mắt chuyển đến mặt Lạc Thủy, thấy Lạc Thủy cũng khẩn trương biết làm sao, tầm mắt cũng biết nên để ở nơi đâu, chẳng qua là nàng nắm chặt cái chăn, khiến hiểu được, nàng rất khẩn trương.
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Phiên Ngoại 71: Dục hỏa khó có thể giảm xuống !

      Edit: Phạm Trang

      Beta : Quảng Hằng



      Đè ép dục hỏa phía dưới, từ người Lạc Thủy bò dậy, sắc mặt rất tự nhiên, “ xin lỗi.”

      Lưu lại ba chữ này, xoay người hướng ngoài cửa nhanh rời .

      Đáng chết, thiếu chút nữa ăn nha đầu kia! đúng là nguy hiểm! nghĩ đến, tung hoành nhiều năm như vậy, thế nhưng bị tiểu nha đầu như vậy, làm dâng lên dục vọng mãnh liệt như vậy.

      Khiến tại cả người như lửa đốt, muốn phát tiết cũng biết làm như thế nào.

      Xem ra Ám Dạ – dễ chịu.

      Mà bên này, ngay sau khi Ám Dạ từ người nàng bước xuống lưu lại ba chữ “ xin lỗi” liền dời , tầm mắt của nàng vẫn nhìn chằm chằm cửa, mất mát trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất .

      “Tại sao có thể như vậy?” Lạc Thủy buồn buồn, vì trong lòng giải thích được cảm giác mất mát, nàng nhíu mày.

      Xem ra nàng đúng là điên, vì Ám Dạ rời mà mất mát! Nhìn theo như vậy, chẳng lẽ nàng hi vọng Ám Dạ đụng nàng sao.

      Tối nay bọn họ hồ đồ mất rồi, xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

      Chống tay từ từ nằm xuống, nàng là thể nào ngủ được nữa.

      Bên Ám Dạ, từ khi chạy ra khỏi phòng Lạc Thủy, vẫn đứng ở bên ngoài hứng gió lạnh, để dục hỏa hạ xuống.

      “Đáng chết!” Trầm thấp mắng tiếng, Ám Dạ nhịn được, đánh quyền vào cây cột bên cạnh. Tính tình luôn bình tĩnh thế nhưng ở trước mặt nha đầu Lạc Thủy kia lại luôn phân tâm.

      Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa ăn nàng rồi!

      Cái hôn Lạc Thủy xẹt qua trong lòng khiến tim đập nhanh, cảm giác này chưa bao giờ có, biết mình thích Thiên Thiên, nhưng khi ôm Thiên Thiên chưa từng có phản ứng mãnh liệt như vậy. Lần đầu tiên, ở trước mặt nữ nhân hoàn toàn giống mình, xúc động muốn đem nàng làm của riêng.

      Ám Dạ ơi Ám Dạ, ngươi rốt cuộc làm sao vậy?

      Ở trong lòng Ám Dạ hỏi mình như vậy, nhưng chính đều có được đáp án.

      Vất vả đem dục hỏa hạ xuống, trở về phòng, hoàn toàn buồn ngủ, trong đầu đều là hình ảnh Lạc Thủy thẹn thùng, còn có . . . . . . đụng phải thân thể mềm mại của nàng.

      rất thích cảm giác đem nàng ôm vào trong ngực, cảm giác như vậy tốt đẹp.




      Phiên Ngoại 72: Thái độ của Ám Dạ cùng Lạc Thủy!

      Edit: Phạm Trang

      Beta : Quảng Hằng



      Nghĩ tới đây, khỏi nở nụ cười. Đúng vậy, điên mất rồi, bị tiểu nữ nhân làm cho điên rồi. Người đó vừa gặp liền bị chọc giận lại chỉ biết mắng là “Người xấu”.

      Nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Thủy lúc nàng bị làm đổ rượu bộ dáng chật vật, còn bị đám ong mật đuổi, nhịn được buồn cười.

      Lạc Thủy khả ái!” mặt vẫn treo nụ cười, chú ý tới khẩu khí sớm nhiều hơn phần cưng chiểu theo thói quen.

      nằm ở giường, khóe miệng cười khúc khích, giống như vừa thiếu niên vừa mới biết , nụ cười có mấy phần ngượng ngùng. Nếu như người khác nhìn thấy bộ dạng Ám Dạ bây giờ, sợ là muốn té nhiều lần.

      “Lạc Thủy, Lạc Thủy. . . . . .” giường thào, nắm chăn, xoay người nằm, “ cái tên dễ nghe. Vũ Lạc Thủy? Ha ha ~~~”

      lại bắt đầu cười ngây ngô.

      Hưng phấn cả đêm, thoáng cái ngủ ngay, nhưng Lạc Thủy bên kia, chỉ vì vết thương lưng khiến nàng dám ngủ, lại thêm tối nay cùng Ám Dạ xảy ra những chuyện kia. . . . . . Những chuyện kia khiến nàng ngượng ngùng.

      Đột nhiên nhớ tới mình theo bản năng đáp ứng nụ hôn của , liền đỏ bừng mặt, xấu hổ muốn chui xuống chỗ đất nẻ.

      “Vũ Lạc Thủy, ngươi biến thành xấu!” Nàng nắm chăn, nhìn lên trần nhà tự . Trong mắt mơ hồ cười khúc khích, vẻ mặt giống Ám Dạ như đúc.

      Nhớ tới mình lần đầu tiên nhìn thấy bị bề ngoài tuấn mỹ khiến sửng sốt lúc lâu, chẳng qua là có nụ cười du côn khiến nàng giận đến cắn răng nghiến lợi. Nhưng lại ôn nhu lấy ra khăn cho nàng lau mặt, khi nàng nghe lời của xông vào tổ ong độc bị châm đầy mặt, cũng là lấy thuốc cho nàng, lại lần nữa gần sát nàng.

      Còn. . . . . . Còn có lần này thương nặng như vậy, mỗi lần đều là ở bên người, ôm nàng, chiếu cố nàng, thỉnh thoảng từ trong mắt để lộ ra cưng chiều cùng ôn nhu.

      Hơn nữa lúc trước như vậy . . . . . . Hôn như vậy, khiến nàng ý loạn tình mê, thiếu chút nữa xảy ra. . . . . . Xảy ra chuyện lớn. Nhưng nàng quên mất ngượng ngùng, hai tay nắm chăn, cười khúc khích .

      “Cái đồ lưu manh!” Nàng giơ lên khóe miệng mắng tiếng, trong mắt hẳn là vui sướng.

      Hoàn
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :