1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 30: Ánh trăng đại biểu lòng.


      <img class="alignnone size-full wp-image-5834" title="Hậu Cung 3 nghìn" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/he1baadu-cung-3-nghc3acn.jpg" alt="" width="489" height="593" />


      Thấy Hoàng Phủ Tấn nhìn mình chằm chằm   lời nào, Tiểu Thiên ngược lại có vẻ được tự nhiên, trong lòng thầm nghĩ: biết tên bạo quân này có phải nghĩ làm cách nào lấy mạng của nàng hay , mà lão thái thái thể gì, đúng là đê tiện vô sỉ hạ lưu bạo quân cẩu hoàng đế!

      Sau khi ở trong lòng thống khoái mà mắng vài tiếng, vì muốn làm cho Hoàng Phủ Tấn nguôi giận,  khoé miệng Tiểu Thiên tiếp tục nở nụ cười giả so với khóc còn khó coi hơn hướng Hoàng Phủ Tấn : "Hoàng Thượng, nếu như ngài muốn ở lại đây, vậy Thiên Thiên liền xướng cho người khúc ." xong, còn giả bộ dáng thiếp thân.

      Biểu ôn nhu như vậy của nàng, sau khi chịu mấy đại bản, là lần đầu tiên Hoàng Phủ Tấn nhìn thấy.

      Nữ nhân chết tiệt này muốn hát cho nghe? Dùng thứ đồ vật quỷ quái kia để xướng khúc?

      Liếc mắt nhìn cây đàn ghi-ta dựng bên người Tiểu Thiên, Hoàng Phủ Tấn trong mắt mang theo vài phần khinh thường.

      Chính là, nữ nhân thô tục táo bạo như vậy, ngoại trừ xướng loại nhạc như bị sét đánh kia, nàng còn có thể xướng ra cái gì chứ.

      "Được, ngươi hát ." Hoàng Phủ Tấn bình thản mở miệng , ngồi xuống ghế.

      "Dạ, Thiên Thiên tuân chỉ!" Dùng bộ dáng thiếp thân, nàng biểu thành , thực tôn trọng, nhưng trong lòng mắng Hoàng Phủ Tấn đến cả trăm lần .

      "Từ từ, ngươi định xướng ca khúc vừa rồi ư!" Nghĩ nghĩ, Hoàng Phủ Tấn vẫn là nhịn được mở miệng .

      "Dạ ~~~ Hoàng Thượng!" Tận lực duy trì tươi cười, Tiểu Thiên hướng Hoàng Phủ Tấn khẽ gật đầu: Cẩu hoàng đế, hát cho ngươi nghe mà còn kén cá chọn canh, Tỉêu Thiên trong lòng thầm mắng câu.

      Đem đàn ghi-ta đổi sang tư thế khác, Tiểu Thiên ngồi xuống trước mặt Hoàng Phủ Tấn, lầm bầm, đàn ghi-ta cũng có thể đánh như tỳ bà.

      "Hoàng Thượng, Thiên Thiên xướng khúc “Ánh trăng đại biểu lòng”.

      "Ánh trăng đại biểu lòng của ngươi?"

      " phải, là ánh trăng đại biểu lòng." Tiểu Thiên nhịn được sửa đúng lời .

      "Tùy ngươi !" kiên nhẫn phất phất tay, Hoàng Phủ Tấn mở miệng .

      “ Dạ, Hoàng Thượng!"

      xong, nàng vuốt huyền cầm, môt khúc xướng lên hoàn toàn trái ngược với phong cách của Beat it từ trong miệng nàng cất lên, mang theo biết bao là tâm trạng, cảm xúc.

      Ngươi hỏi ta ngươi sâu đậm;

      Ta ngươi có vài phần;

      Của ta tình cũng thực, của ta cũng thực, ánh trăng đại biểu lòng.

      nụ hôn nhàng, khắc sâu trong lòng, đoạn tình sâu, làm ta tưởng niệm cho tới bây giờ.
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 31 : Đừng đánh giá cao chính ngươi, cũng đừng xem ta!


      <img class="alignnone size-full wp-image-5834" title="Hậu Cung 3 nghìn" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/he1baadu-cung-3-nghc3acn.jpg" alt="" width="489" height="593" />


      Sau khi hát xong, Tiểu Thiên còn thâm tình nhìn Hoàng Phủ Tấn, ở trong lòng thở dài, ai ~~~ là đáng tiếc a, tính tình xấu đến nỗi thành cái dạng này, tóm lại a, ai gả cho cũng chẳng có gì hay ho, may mắn nãi nãi ta bị tống đến lãnh cung, làm nữ nhân của , quả thực so với chết còn thảm hơn.

      Xướng xong khúc, ngón tay đặt huyền cầm cũng ngừng lại, nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, mới phát lúc này Hoàng Phủ Tấn bình tĩnh nhìn mình chằm chằm.

      Hừm, bạo quân sao lại thế này, nghe khúc nhạc hay như vậy, người ta đều nghe đến say mê, cho dù có tâm hồn lãng mạn nhưng sau khi nghe xong cũng đừng bày ra cái khuôn mặt khó coi kia chứ.

      "Hoàng Thượng, ta hát hay ." thể tiếp tục chịu đựng tình thế này, Tỉêu Thiên buông đàn ghi-ta, miễn cưỡng mở miệng .

      Hoàng Phủ Tấn đem tầm mắt chuyển hướng Tiểu Thiên, lạnh lùng cười, trong lời mang theo nồng đậm ý tứ châm chọc "Niếp Tiểu Thiên, ngươi muốn mượn khúc ca này cùng trẫm thổ lộ? Trẫm cho ngươi, dâm phụ như ngươi có tư cách!"

      Hả, lại mắng nàng dâm phụ! Nàng làm thế thân cho hoàng hậu kia rốt cuộc trêu chọc đến ai.

      Tiểu Thiên tức giận đến nghiến răng, cẩu hoàng đế đúng là cũng qua tốt bụng , nàng mượn khúc cùng thổ lộ?

      À, ha ha, là suy nghĩ nhiều quá.

      Khinh thường mà bĩu bĩu môi, khoé miệng nhếch lên lạnh lùng, Tiểu Thiên đột nhiên ghé sát vào Hoàng Phủ Tấn, tay ôm lấy cổ Hoàng Phủ Tấn, cười đến kiều mỵ, trong mắt lại mang theo thâm tình nồng đậm, "Phu quân, thiên trường, địa cửu, thiếp nguyện sống chết cùng người!"

      Biểu của Tiểu Thiên như vậy làm cho Hoàng Phủ Tấn hoàn toàn ngây ngẩn cả người, nhất là nhu tình trong mắt nàng làm Hoàng Phủ Tấn hiểu sao lại căng thẳng, cảm giác tim cũng đập nhanh hơn bình thường.

      Ngay lúc sợ đến độ lên lời, chỉ nghe Tiểu Thiên xì tiếng bật cười, thoát ly người , "Thế nào, thực cảm động có đúng ? Đáng tiếc, những lời này của ta phải với ngươi."

      Đắc ý cuốn cuốn tóc, Tiểu Thiên tiếp tục : "Hoàng Thượng, tuy rằng ngài rất đúng, rất nhiều người dùng khúc nhạc để thổ lộ tình cảm của mình, nhưng mà hơi đáng tiếc a, khúc nhạc ta vừa xướng đơn giản chỉ là để nghe mà thôi, đương nhiên , chờ sau này ta gặp người đáng để cho ta thổ lộ, chừng ta hát cho nghe khúc ca này, chính là, nhất định người đó phải là ngươi, hiểu chưa?" đến đây, nàng tạm dừng  chút, xem sắc măt Hoàng Phủ Tấn càng ngày càng đen, Tiểu Thiên thực sư tức giận đến độ muốn nghĩ đến chuyện này nữa, nhìn Hoàng Phủ Tấn liếc mắt cái, nàng tiếp tục : "Cho nên, Hoàng Thượng, ngài ngàn vạn lần đừng tự đánh giá cao chính mình, phải tất cả nữ nhân đều coi trọng ngài, đồng thời, ngài cũng đừng xem con mắt nhìn người của ta, ánh mắt của ta có kém mấy cũng nhất định chọn ngươi."
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      032.Cùng cẩu hoàng đế đánh nhau!

      Edit:Quảng Hằng


                  "Niếp Tiểu Thiên! ! !" Hoàng Phủ Tấn tức giận đến mức dùng chưởng vỗ vào khung cửi bên cạnh, chỉ thoáng, khung cửi và đám vải dệt kia biến thành gỗ vụn, mà mấy nữ nhân kia vất vả lắm mới làm được nay vỡ tan.

                  Mắt thấy  thành quả lao động chính mình bị Hoàng Phủ Tấn hủy hoại chỉ trong chốc lát,nhóm nữ phu này trong lòng tuy khó chịu, nhưng hoàn toàn dám biểu ra ngoài, nhưng ủy khuất trong mắt lại thể giấu diếm được, điểm này, Tiểu Thiên đương nhiên là chú ý tới .

                  "Chết tiệt!" tay lấy tay Hoàng Phủ Tấn đẩy ra, Tiểu Thiên từ mặt đất nhặt lên vải dệt sắp hoàn thành, quay đầu, nhìn Hoàng Phủ Tấn, lớn tiếng mắng "Ngươi , tên bạo quân này rốt cuộc có biết tôn trọng thành quả lao động người khác hay , người ta tân tân khổ khổ thức bao đêm mới dệt ra, bàn ty chó của ngươi vung cái lập tức liền làm hỏng, ngươi là hoàng đế thực rất giỏi có phải hay ? Ta. . . . . ." Tiểu Thiên tức giận đến nghiến răng , nàng nổi giận, muốn đem xăng tưới lên người tên cẩu hoàng đế này người, sau đó phen hỏa thiêu  .

                  "Ngươi như thế nào?" Hoàng Phủ Tấn lạnh lùng mở miệng . Nữ nhân chết tiệt này đêm nay định vũ nhục bao nhiêu lần?

                  Trước nguyền rủa đoản mệnh, sau đó cười nhạo cấp bậc rất thấp, mắng bạo quân còn vươn tay chó, nàng rốt cuộc ăn bao nhiêu gan hùm mật gấu, dám đối với như vậy ?


                 Trong thanh Hoàng Phủ Tấn hàm chứa lửa giận, cho nên mọi người chung quanh nghe thấy, bọn họ đều vì Tiểu Thiên tuôn mồ hôi lạnh.

                  Mà Tiểu Thiên dường như bị lửa giận thiêu hết lí trí, nên hoàn toàn để ý đến khí biến đổi này.

                  "Ta. . . . . . Ta như thế nào?" Chỉ vào chính mình, Tiểu Thiên cầm lấy ghế mặt đất , hướng Hoàng Phủ Tấn tấn công, "Ta đánh ngươi!"

       Tất cả mọi người ở trường đều hét thất thanh, Hoàng hậu nương nương này chắc chắn điên mất rồi, nàng dám lấy ghế đánh Hoàng Thượng!

                  "Hoàng hậu nương nương, ngài bình tỉnh chút a." có cách nào, mấy nữ nhân kia, đều liều mạng dùng sức giữ chặt lấy Tiểu Thiên.


                  Nếu để cho nàng cùng Hoàng Thượng đánh tiếp, Hoàng hậu nương nương này cũng muốn gặp Diêm Vương gia .


                  Bị Tiểu Thiên bất thình lình cầm ghế phang tới hề phòng bị trúng vào đầu, Hoàng Phủ Tấn quả thực là giận đến điên rồi!

                  "Niếp Tiểu Thiên, ngươi còn dám lấy ghế đánh trẫm!" Nếu vì nghĩ đến  hoàng tổ mẫu, muốn lập tức lấy mạng chó của nữ nhân chết tiệt này ! ! !

                  "Ta đánh ngươi làm sao , ta. . . . . . Ai nha, các ngươi đừng kéo ta ." Tiểu Thiên đá  chân, thực hận thể cước đá chết Hoàng Phủ Tấn.

                  "Nương nương, ngài bình tỉnh chút a."
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 33.Đau lòng hiểu được

      Edit: Quảng Hằng


      "Bình tĩnh được , mau thả ta ra!" Dưới chân ngừng mà đá , luồng lửa giận trong lòng kia ngừng tăng lên, Cẩu hoàng đế, mở miệng ngậm miệng đều mắng ta là dâm phụ,  ngươi có cái tư cách gì mắng ta dâm phụ, bốn chữ  ham mê tửu sắc ai thích hợp hơn so với ngươi!Ta rất kỳ quái ngươi chịu qua kích thích gì nên mới biến ngươi thành biến thái như vậy. . . . . Ngô. . . . . ." Tiểu Thiên còn muốn tiếp tục mắng , nhưng bị tập thể mọi người đều bịt kín miệng.

      "Ngô. . . . . . Ngô. . . . . ." Bị những người này che miệng, lại lôi kéo thân mình, Tiểu Thiên tại ngoài đá chân, cái gì đều làm được.

      Ai ~~~ này Hoàng hậu nương nương cũng quá kích động  .

      Câu cuối cùng kia của Tiểu Thiên làm cho sắc mặt Hoàng Phủ Tấn trầm  xuống , ánh mắt lạnh như băng vào lúc này mang theo tia đau đớn.

      "Đem nàng thả ra!" Tầm mắt Hoàng Phủ Tấn lạnh lùng quét về phía đám nữ phu, "Ai lôi kéo nàng, liền chôn cùng nàng !"

      Vừa dứt lời, mấy nữ phu kia lập tức buông Tiểu Thiên ra , chỉ thấy nàng mất trọng tâm cả người thẳng tắp ngã ở đích trong lòng ngực Hoàng Phủ Tấn .

      "Chết tiệt, địa phương nào té, cố tình té. . . . . ." Tiểu Thiên mắng  ngẩng đầu, khi tiếp xúc đến nét đau đớn chợt lóe lên trong mắt Hoàng Phủ Tấn, những lời tiếp theo của Tiểu Thiên bị nghẹn ngay yết hầu.

      Nhìn thấy máu từ Thái dương Hoàng Phủ Tấn chảy xuống, còn có đau đớn trong mắt thể che dấu kia , làm cho tâm Tiểu Thiên căng thẳng, trong lòng lên tia áy náy hiểu được .

      "Hoàng. . . . . . Hoàng Thượng!" Tiểu Thiên ngây ngẩn cả người, tự chủ được đưa tay nhàng chạm vào thái dương Hoàng Phủ Tấn chút , lại bị chưởng hất ra.

      Cằm bị Hoàng Phủ Tấn gắt gao chế trụ , "Niếp Tiểu Thiên, ngươi tốt nhất nên cầu nguyện  hoàng tổ mẫu trường mệnh trăm tuổi, nếu , ngươi đời này cũng đừng nghĩ được sống lâu!"

      tay đẩy nàng ngã mặt đất, Hoàng Phủ Tấn xoay người, rời khỏi lãnh cung.

      Chính là khóe mắt mang theo đau đớn kia lại hề quên ánh vào trong mắt Tiểu Thiên .

      Bất chấp đau đớn cánh tay , Tiểu Thiên từ mặt đất lên, Ôm lấy khuỷu tay phát đau , nàng nhíu lại  mi đứng lên tự , "Tại sao trong ánh mắt đầy vẻ đau lòng như thế?”

      Nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn cứ rồi như vậy , mọi người đều nặng nề mà thở phào, trong lòng thầm thở dài: Nguy hiểm a, hoàng hậu này đúng là vô pháp vô thiên, Hoàng Thượng giết nàng, mà để nàng tiến lãnh cung, đúng là hoàng ân mênh mông cuồn cuộn .
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      35. Hôn quân tính tình xấu xa!

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-6375" title="51_291551_a318ea374efd816" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/51_291551_a318ea374efd816.gif" alt="" width="200" height="280" />



      "Niếp Tiểu Thiên!" Hoàng Phủ Tấn cắn răng, kêu tên Tiểu Thiên , "Ngươi tốt nhất nên an phận ở lãnh cung cho trẫm , nếu trẫm nhất định cho đầu của ngươi chuyển nhà."

      Tức giận đến phẩy tay áo cái, bước vội , lại ở nửa đường gặp phải nữ nhân tuồi xấp xỉ với .

      "Hoàng. . . . . . Hoàng Thượng?" Nữ tử nhìn thấy trán Hoàng Phủ Tấn mang theo miệng vết thương màu đỏ kia , nàng kinh hô ra tiếng, "Hoàng Thượng, ngài tại sao lại bị thương?"

      "Trẫm có việc gì." Hoàng Phủ Tấn bước qua nữ tử, tiếp tục về phía trước.

      "Hoàng Thượng, hay là để cho Lạc Thủy giúp ngài băng bó được ." Nữ tử xưng là Lạc Thủy vội ngừng kéo Hoàng Phủ Tấn lại , trong mắt của nàng lên vẻ đau lòng, chính là Hoàng Phủ Tấn cũng chú ý tới.

      " cần." Hoàng Phủ Tấn lạnh lùng lên tiếng, bỏ tay Vũ Lạc Thủy ra , mặt thủy chung lạnh như băng làm cho người ta run rẩy.

      "Hoàng Thượng, hay là để cho Lạc Thủy giúp ngài băng bó ."

      "Trẫm cần, có nghe hay !" Hoàng Phủ Tấn kiên nhẫn hét lên, "Thái Hoàng Thái Hậu ở Vân Tiêu cung, ngươi hầu hạ bà ."

      Lạnh lùng bỏ lại câu, Hoàng Phủ Tấn cho Vũ Lạc Thủy có cơ hội mở miệng lần nữa , nhanh chóng rời .

      Nhìn thấy bóng dáng Hoàng Phủ Tấn mang theo vài phần đơn , trong mắt Vũ Lạc Thủy ptăng thêm vài phần đau lòng.

      "Hoàng Thượng, tâm Lạc Thủy vẫn mực gửi nơi ngài, ngài biết ?"

      Vân Tiêu cung ——

      Ngày kế, Thái Hoàng Thái Hậu vẫn thức giấc giống như ngày bình thường, nhưng nội thương tối hôm qua phát tác làm cho bà hôm nay thoạt nhìn tiều tụy  rất nhiều.

      "Thái Hoàng Thái Hậu, người tỉnh?" Vũ Lạc Thủy đứng ở bên giường Thái Hoàng Thái Hậu , đưa tay nâng bà dậy .

      "Lạc Thủy a, con làm sao vậy?" Thái Hoàng Thái Hậu thấy  hốc mắt Vũ Lạc Thủy hồng hồng , liền mở miệng hỏi .

      "A?" Vũ Lạc Thủy nghe Thái Hoàng Thái Hậu như vậy, vội ngừng xoa xoa khóe mắt, "Lạc Thủy có việc gì đâu, có thể ngủ tốt lắm." Nàng cho Thái Hoàng Thái Hậu nụ cười an tâm.

      "Nga, Ai gia còn tưởng rằng ai khi dễ con chứ." Thái Hoàng Thái Hậu được Vũ Lạc Thủy giúp đỡ từ giường đứng lên, duỗi thân  người, khẩu khí của bà mang theo vài phần vô lực, "Ai ~~~ Ai gia tối hôm qua đúng là bị hai vợ chồng Tấn nhi gây sức ép ngay cả mạng già đều sắp giữ được."

      Vừa nghe đến Thái Hoàng Thái Hậu nhắc tới Hoàng Phủ Tấn, hốc mắt Vũ Lạc Thủy lại lần nữa nhịn được đỏ lên, điểm này, Thái Hoàng Thái Hậu chú ý tới .
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :