1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 427: Hồng trong màn lụa, kia lần nữa đánh tới đoạn ngắn!
      Edit : Zennie
      Beta: Yuki (雪)
      Giương mắt, nàng ngượng ngùng nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, khẽ gật đầu, để sát vào Hoàng Phủ Tấn mặt, nhàng hôn cái, ghé vào lỗ tai thẹn thùng : "Ta về sau cũng đẩy chàng ra ."
      Những lời Tiểu Thiên vừa thốt ra khiến độ cong khóe miệng Hoàng Phủ Tấn càng gia tăng chút, lòng bàn chân càng thêm vội vã thể chờ đợi.
      Ôm nàng về hướng phòng ngủ, đưa chân đem cửa phòng đóng lại, cúi người, đem Tiểu Thiên nhàng đặt giường.
      Khi đưa tay cởi nút áo, Tiểu Thiên đột nhiên nghĩ đến cái gì tựa như kéo tay Hoàng Phủ Tấn lại, trong mắt mang theo vài phần lo lắng, "Tấn, thương thế của chàng có thể. . . . . . Có thể được sao?" Hỏi cái này, mặt Tiểu Thiên lên một trận đỏ ửng.
      " sao, chỉ cần ở cạnh Thiên Thiên, vết thương có là cái gì." Vừa , cúi người, hôn lên đôi môi mềm mại, ướt át kia, đem những nút cài từng bước từng bước cởi ra.
      Lần này, Tiểu Thiên ngăn lại nữa, chẳng qua là đưa tay ôm cổ Hoàng Phủ Tấn, cố gắng đáp lại nụ hôn nồng cháy, " ra là chàng là hôn quân, chẳng những hay xỏ lá, còn là tên lưu manh háo sắc!"
      "Đúng, lưu manh, ta chỉ lưu manh với mình Thiên Thiên a!"
      Trong màn lụa kia nồng chuyện mật ngữ, mỗi tấc da đụng chạm, từng cái ôm hôn thâm tình đều mang theo phần say đắm.
      Hoàng Phủ Tấn trả lời để cho Tiểu Thiên cười cong cả lông mày, hàm răng trắng cắn môi dưới, mang theo nhàn nhạt trêu đùa, "Ha ha ~~ ta cũng thích để cho Tấn lưu manh đùa bỡn!"
      Vừa , nàng chủ động phối hợp động tác cùng Hoàng Phủ Tấn. Giờ khắc này, vô hạn xuân quang, ở trong màn lụa vô hạn phong tình.
      Đột nhiên, trong đầu Tiểu Thiên lại lần nữa thoáng qua những hình ảnh lẻ tẻ ngày đó ở Vũ Phượng Cung, hai người quấn quít ở chung chỗ.
      Bất quá, vào giờ phút này, lòng của nàng khỏi cảm giác đau đớn, mà nam nhân cùng nàng quấn quít ở chung chỗ kia mơ hồ luân khuếch cũng từ từ ràng!
      "Tấn! Là chàng!"
      "Thiên Thiên, là nàng!"
      Tiểu Thiên cùng Hoàng Phủ Tấn trăm miệng lời.
      chỉ là Tiểu Thiên, ngay cả Hoàng Phủ Tấn cũng thấy đôi mắt ngày đó ở trong Vũ Phượng cung xuất mang theo ánh mắt làm đau lòng người. Vào lúc này ánh mắt như vậy thống khổ nữa, hề khổ sở nữa. Tại sao trong đầu óc lại có những hình ảnh lẻ tẻ như vậy, nhưng làm thế nào cũng thể nhớ ra.
      Chương 428: Chính là đêm Trung thu!
      Edit : Zennie
      Beta: Yuki (雪)

      Chợt trong đầu Tiểu Thiên giải thích được tất cả trí nhớ của vị hoàng hậu trước, linh hồn của nàng thay thế nữ nhân đó.
      Giờ phút này nàng hoàn toàn biết tất cả về vị hoàng hậu trước, bao gồm cả đêm đó. . . . . .
      Lạc Thủy tiết Trung thu muộn, tại sao Lạc Thủy thấy nàng vội vã mà mặt mang hốt hoảng, bởi vì ngay lúc đó nàng, cùng Tấn. . . . . .
      Sợ như vậy cho nên dù có Lạc Thủy bên cạnh, lại hoàn toàn có nghe được Lạc Thủy gọi nàng. Nàng sợ cha nàng biết mình cùng Tấn. Nàng là hoàng hoa khuê nữ, làm ra cái chuyện trơ trẽn đó, nàng nào dám lên cùng người khác.
      Chẳng qua là —— hết thảy, đều là nàng tự nguyện!
      Nàng nguyện ý đem mình giao cho người nam nhân trước mắt này. Cũng như nàng bây giờ, hết thảy đều là nàng cam tâm tình nguyện .
      Lần đầu tiên vào cung nhìn thấy đế vương lạnh như băng mang theo đau đớn trái tim nàng cũng thầm để ý, trong lòng sớm nhận định, cuộc đời này cũng kết hôn cùng người khác ngoại trừ người đó!
      Tiết Trung thu đêm đó, Thái Hoàng Thái Hậu muốn mời cha con nàng vào cung ngắm trăng. Nàng khắp nơi tìm nam nhân đó.
      trong lúc nàng vô tình ngang ngự hoa viên, bóng lưng ở trong lương đình uống rượu kia mang theo đơn lại để cho nàng động lòng, nàng muốn rời , nhưng bước chân vẫn tự chủ được về hướng .
      Trong lương đình, bởi vì rượu tác dụng mà cặp mắt mê ly vào lúc này xem ra vô cùng thống khổ, hốc mắt biết là bởi vì rượu cồn hay là bởi vì đáy lòng đau đớn mà đỏ vòng.
      Khi đó Hoàng Phủ Tấn là cỡ nào phải đau lòng.
      Hết thảy trở lại tiết Trung thu muộn kia ——
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng." Khi đó Niếp Tiểu Thiên là người nhát gan, thậm chí ngay cả chuyện đều là lời .
      Hoàng Phủ Tấn giương mắt, sương mù trong ánh mắt mang theo ràng đau đớn, uống đến say còn biết gì, nhìn ra được, hoàn toàn trong trạng thái cách nào dùng đại não để suy tư , thậm chí ngay cả chuyện cũng trở nên mơ hồ .
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng." Lấy can đảm, Niếp Tiểu Thiên lại lần nữa mở miệng lên tiếng, nàng nhấc chân lên, từ từ tới bên cạnh Hoàng Phủ Tấn.
      "Ách ~~~" Hoàng Phủ Tấn trong dạ dày hồi thoải mái, cuồn cuộn ói ra, vết bẩn dính đầy toàn thân của .
      "Hoàng thượng!" Niếp Tiểu Thiên tiến đến, cũng biết là dũng khí đến từ nơi nào, nàng tiến lên đỡ Hoàng Phủ Tấn dậy, hướng Vũ Phượng Cung tới.
      Khi đó trong Vũ Phượng cung người cũng có, Niếp Tiểu Thiên cũng có suy nghĩ nhiều, liền đỡ Hoàng Phủ Tấn vào.
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961







      Chương 429: Ngày đó tái !

      Edit : Zennie

      Beta: Yuki (雪) Quảng Hằng

      Ngay lúc đó Niếp Tiểu Thiên suy rất đơn thuần, trong Vũ Phượng cung có ngọn đèn nào, người hầu hạ cũng có, nàng nghĩ cái gì chỉ muốn quan tâm

      Khi đó Vũ Phượng Cung, sớm cảnh còn người mất, mọi chuyện xảy ra cũng mười năm .

      Đỡ Hoàng Phủ Tấn, nàng chỉ có thể nhờ ánh trăng hướng căn phòng vào.

      Hoàng Phủ Tấn vào lúc này thoạt nhìn rất thống khổ, trong miệng luôn là nỉ non :

      "Trung thu ngày hội, mười lăm trăng tròn? Ha ha ~~" Hoàng Phủ Tấn mặc dù cười, nhưng nụ cười lại vô cùng thống khổ.

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ngài trước nằm xuống nghỉ ngơi ."

      Vũ Phượng Cung lúc này mặc dù có nhân khí, nhưng cũng rất sạch sẽ, chút dơ bẩn hoặc là bụi bậm ..., nhìn ra được, mặc dù Vũ Phượng Cung có người ở nhưng vẫn có người định kỳ tới quét dọn .

      Cũng biết là nàng lấy đâu ra dũng khí, Niếp Tiểu Thiên đưa tay đem áo khoác Hoàng Phủ Tấn bị vết bẩn làm dơ cởi ra, ném sang bên. Sau đó đỡ Hoàng Phủ Tấn tới bên giường. Nàng là ớt, vốn là chẳng có sức lực đỡ Hoàng Phủ Tấn, lòng bàn chân vừa trợt, nàng cả người mất thăng bằng thân thể ngã xuống giường.

      muốn đứng dậy, lại bị Hoàng Phủ Tấn thô lỗ ôm trở về ném tới giường!

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng!" Niếp Tiểu Thiên sợ hãi, nàng thấy được trong mắt Hoàng Phủ Tấn tràn đầy hỏa khí.

      Hoàng Phủ Tấn đè ở người nàng, trong miệng chính là tràn đầy tửu khí thốt ra câu khinh bỉ, tay xiết ở cằm của nàng, nàng đau đến chảy ra nước mắt, nhưng dám khóc ra thành tiếng.

      "Nữ nhân các ngươi đều là biết xấu hổ!" Lời vừa rơi xuống, tự tay, tay cởi bỏ y phục người Niếp Tiểu Thiên ra, đem nàng chặc giam cầm trong ngực, dọa nàng sợ đến mức ngừng giãy dụa ở phía dưới Hoàng Phủ Tấn, cả trái tim cũng sắp từ ngực nhảy ra ngoài.

      "Hoàng thượng, van cầu ngài, đừng như vậy, hoàng thượng, van cầu ngài!" Niếp Tiểu Thiên cuối cùng bật khóc thành tiếng, nhưng nàng đúng là vẫn còn là người nhát gan, mà trước mắt chính là nam nhân khiến nàng nhất kiến chung tình. Nàng dù muốn kháng cự, cũng có năng lực kháng cự.

      Nàng khóc đến tâm đau đớn, cũng rất sợ, nàng biết kế tiếp phát sinh chuyện gì, nàng sợ nước mắt lại rơi, ngừng giãy dụa ,thân thể vào lúc này cũng có chút phản ứng càng làm khí thêm mờ ám

      Chương 430: Đây là lần đầu tiên của nàng!

      Edit : Zennie

      Beta: Yuki (雪) Quảng Hằng

      Mà động tác nàng như thế làm cho Hoàng Phủ Tấn dưới tác dụng của rượu sớm say đến cách nào thanh tĩnh càng thêm dục hỏa đốt người.

      "Nữ nhân, thể chờ đợi muốn mời trẫm đến như vậy sao? Trẫm thành toàn ngươi!" xong, nụ hôn của theo rơi xuống, động tác tay thô bạo tia thương tiếc, đưa tay hướng dưới người nàng tìm kiếm, đau đến mức nàng khóc ra thành tiếng.

      "Hoàng thượng, van cầu ngài, ta muốn a!" Nàng khóc, trong mắt mang theo khủng hoảng, đây là lần đầu tiên của nàng a! Tại sao nàng phải trao lần đầu tiên của mình cho duới tình huống như thế này?

      " muốn?" Trong mắt Hoàng Phủ Tấn ràng nét khinh bỉ cùng châm chọc, "Nữ nhân các ngươi phải là thích nhất như vậy sao?"

      Vừa , thô bạo xâm nhập vào thân thể Niếp Tiểu Thiên đau đến mức nàng lớn tiếng kêu lên.

      đau đớn để cho nàng hiểu, từ đó nàng còn là thân xử nữ.

      Đáy lòng của nàng nhiều phần tuyệt vọng, trái tim nàng đối với thầm cho phép cuộc đời này phải là lấy chồng. Nhưng, nàng biết là đế vương, nàng đối với , chẳng qua là hạt cát trong biển đời mênh mông. thấy được nàng, giữa bọn họ vĩnh viễn cũng thể có điểm giao nhau.

      Nước mắt theo khóe mắt rơi xuống.

      Tâm cho , thân cũng cho , cuộc đời này nàng còn có cái gì có thể tiếc nuối sao?

      như vậy, nàng để cho lần đầu tiên trở nên càng thêm hoàn mỹ. Cho dù, khi thanh tĩnh, cũng nhớ ra được nàng nữa!

      Mang đôi mắt đẫm lệ, nàng nhìn về hướng Hoàng Phủ Tấn, nàng nhìn thấy thống khổ trong mắt , tuyệt vọng sâu trong mắt làm lòng của nàng đau nhói.

      Loại bỏ ngượng ngùng, nàng cố gắng nghênh hợp , phối hợp hết thảy động tác của .

      Nàng vốn là ngoan, tối nay hãy để cho nàng phóng túng lần duy nhất . Trước mặt chính là người mình , nàng sợ người đàn ông này vĩnh viễn cũng nhớ nổi nàng.

      lần lại lần điên cuồng kết hợp, để cho hai người cũng mệt mỏi đầu đầy mồ hôi. Hoàng Phủ Tấn ở người Niếp Tiểu Thiên lần lại lần phát tiết hết đáy lòng thống khổ, dần dần ngủ thiếp . Mà nằm ở bên cạnh tay Niếp Tiểu Thiên nắm chặt chiếc váy bị xé nát kia, nước mắt ngừng rơi.

      Nghiêng đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn nằm ở bên người nàng, chân mày thủy chung nhíu chặt. Cho dù là ngủ thiếp , chân mày cũng hề thư giãn ra.

      Khóe miệng của nàng lộ ra nhàn nhạt khổ sở, "Hoàng thượng, ngài phải bảo trọng!"

      Chống thân thể đau nhức, nàng từ bên người Hoàng Phủ Tấn ngồi dậy, đôi tay bé run rẩy đem xiêm y mặc vào.

      Hạ thân đau đớn để cho động tác của nàng dám quá mạnh, nhàng xuống giường. giường kia máu đỏ chói mắt để cho nước mắt nàng ngừng trào ra ngoài. Lần đầu tiên nàng lại cho là duới tình huống như thế này.




      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961




      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/183.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/283.jpg" width="620" height="3000" />


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 433: Người nầy càng ngày càng đứng đắn rồi!

      teal;Edit : Zennie

      magenta;Beta: Yuki(雪)



      Trong khoảng thời gian này, có lẽ là khoảng thời gian trong mười năm trôi qua mà Hoàng Phủ Tấn cảm thấy hạnh phúc nhất. Có thê ở bên cạnh người mình , tin chiến thắng của các chiến liên tiếp báo về, Tịch Huyễn quân đánh vào nước Hạo Nguyệt  rút ra khỏi địa giới Hạo Nguyệt, tổn thất nghiêm trọng, vừa giúp Hạo Nguyệt, vừa báo được mối thù của mũi tên ngày đó.

      "Tấn, ta phát chàng cười lên so với thời điểm cười càng thêm đẹp trai."

      Hai người ngồi ở trước bàn đá trong ngự hoa viên, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, hai người lẳng lặng thưởng thức trà, cuộc sống ở lúc này thoạt nhìn tốt đẹp vô cùng.

      Tiểu Thiên nằm ở trước mặt Hoàng Phủ Tấn, nhìn xem tấu chương, nụ cười nơi khóe miệng lại tràn đầy gió xuân, nàng nhịn được mở miệng . Vẫn còn nhớ mình lần đầu tiên gặp , người này lại hướng cái mặt đen về phía nàng, khen có bộ dáng đẹp trai nhưng lại bày ra bộ dáng hận ý muốn đem nàng cước giết chết, bây giờ nghĩ lại vẫn khiến cho lòng nàng sợ hãi.

      Những lời này của Tiểu Thiên khiến cho Hoàng Phủ Tấn nở nụ cười, bỏ tấu chương xuống, đưa tay đem nàng kéo lại bên cạnh mình, ngồi vào đùi của mình, mở miệng : "Vậy về sau ta phải cười nhiều, như vậy về sau hoàng nhi của chúng ta sinh ra, giống như cha , vừa đẹp trai lại mê người ."

      "Chàng hoàng đế biết e thẹn, tự khen mình như vậy!" Tiểu Thiên tức giận liếc Hoàng Phủ Tấn cái, bật cười.

      "Thiên Thiên, dáng dấp của hoàng nhi của chúng ta phải là rất tuấn tú..., có thể cưới được giống như mẫu hậu khuynh quốc vậy cũng khuynh thành." Hoàng Phủ Tấn cười đến mặt rực rỡ, trải qua cuộc sống như thế khiến cho muốn làm hoàng đế.

      Mà câu khích lệ này của để cho Tiểu Thiên cười cong cả mắt, mặt mày tươi như gió xuân, "Nể tình chàng khen như thế ta, ta thưởng cho chàng, chàng , muốn phần thưởng gì nào?"

      "Ta muốn. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn tay hướng ngực Tiểu Thiên tìm kiếm, hôn vào môi Tiểu Thiên  cái, cười xấu xa : "Như vậy thế nào?"

      "Ai nha, chàng đừng đứng đắn nữa, nơi này là ngự hoa viên!" Tiểu Thiên tức giận đánh rớt tay Hoàng Phủ Tấn, nhìn liếc chung quanh, đỏ bừng mặt.

      "Vậy chúng ta có thể trở về Vân Tiêu cung !" Hoàng Phủ Tấn chịu buông tha .

      "Chàng đừng đứng đắn nữa, nhanh lên chút làm hoàng thượng tốt, đem tấu chương xem xong ." Tiểu Thiên từ đùi Hoàng Phủ Tấn đứng lên, ngồi vào bên  ghế, đem tấu chương đưa tới trước mặt Hoàng Phủ Tấn.




      Chương 434: Bóng tối đột nhiên xuất !

      teal;Edit : Zennie


      magenta;Beta: Yuki(雪)



      "Được rồi, vậy ta nhanh lên chút xem xong, rồi chúng ta tiếp tục cố gắng đem hoàng nhi tạo thành." Hoàng Phủ Tấn giảo hoạt khiến Tiểu Thiên trừng mắt nhìn.

      "Lại nữa, gã lưu manh này!" Tiểu Thiên tức giận trợn mắt nhìn Hoàng Phủ Tấn cái, nếu tiểu tử này đến thế kỷ 21, biết có thể đem bao nhiêu thiếu nữ lừa gạt lên giường .

      "Ta biết Thiên Thiên thích ta lưu manh đùa bỡn!" Hoàng Phủ Tấn đột nhiên để sát vào bên tai Tiểu Thiên, vô lại ra những lời này, khiến Tiểu Thiên phải bật cười.

      Người nầy. . . . . .

      Nhìn gò má Hoàng Phủ Tấn lúc này, vẻ mặt nghiêm túc xem tấu chương, nàng nhìn đến mức xuất thần.

      nam tử tuyệt sắc, cực phẩm nam nhân như vậy thế nhưng là trượng phu của nàng.

      Có tài có mạo, có quyền thế, tiền nhiều lại tài giỏi, nam nhân như vậy, một đế vương như vậy thế nhưng trở thành trượng phu của nàng.

      Đột nhiên, nàng nghĩ đến vấn đề , dường như lúc nàng tới đây trước là 24"Tuổi" , mà thối hoàng đế đứng đắn giống như trẻ mãi già.

      Oa a! Bây giờ mới biết cảm giác mình là trâu già gặm cỏ non.

      Hơn nữa này cỏ non còn phải là loại cỏ non bình thường, mà còn là giống thực vật sinh trưởng cực hiếm nha. Hắc hắc ~~~

      Bất quá, bất quá, dường như hoàng hậu trước đây chỉ mới 18 tuổi, căn cứ vào số tuổi của thân thể, nàng cũng tính là ăn cỏ non nữa.

      Oa ken két ~~~ thế này nàng lời lớn nha, tự dưng được giảm liền sáu tuổi. Ừ! Ừ! tệ, tệ!

      Nghĩ tới đây, nàng tự chủ được bật cười, khiến Hoàng Phủ Tấn xem tấu chương ngẩng đầu lên.

      "Nghĩ đến cái chuyện vui gì mà cười như vậy?" Nhìn nụ cười ràng  trong mắt Tiểu Thiên, bộ dạng tựa hồ cao hứng, Hoàng Phủ Tấn mặt hứng thú dồi dào mở miệng hỏi.

      " có, ta là cao hứng ah ." Tiểu Thiên hướng về phía le lưỡi cái, tùy tiện tìm đề tài chuyển hướng, "Hoàng thượng, xem tấu chương mệt chết , ta xoa bóp cho chàng!"

      Vừa , nàng từ ghế đứng lên, định hướng ra sau lưng Hoàng Phủ Tấn, mới hai bước, nàng lại trước mắt đột nhiên tối sầm, cái gì cũng nhìn thấy.

      Nhắm mắt lại, nàng chống vào cái bàn lúc lâu, tầm mắt mới từ từ sáng lên.

      "Thiên Thiên, sao vậy?" Tiểu Thiên cử động có chút kì lạ, Hoàng Phủ Tấn cũng nhìn ra, trong mắt của thoáng chút khẩn trương!
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 435: Mơ hồ bất an!
      Beta: Yuki(雪) Quảng Hằng Quảng Hằng

      Cảm giác khó chịu do bóng tối mang đến cũng mất dần, lúc này Tiểu Thiên khôi phục lại dáng vẻ bình thường như chưa có gì xảy ra, " có sao nữa, có thể là ngồi quá lâu, đột nhiên đứng lên có chút thích ứng liền choáng váng đầu."
      Nàng cũng có cảm thấy có gì ổn, tới sau lưng Hoàng Phủ Tấn, nhàng nắm bờ vai của .
      Mặc dù Tiểu Thiên như vậy, Hoàng Phủ Tấn vẫn có chút yên lòng, " được, ta để cho Phúc Quý truyền ngự y tới đây xem qua cho nàng!"
      "Ai nha, muốn đâu, như vậy mà cũng truyền ngự y, người ta còn tưởng rằng Hoàng hậu nương nương ta đây là người dễ bệnh đấy." Tiểu Thiên lập tức ngăn trở động tác của Hoàng Phủ Tấn.
      "Nàng vốn là dễ bệnh, ở trong mắt ta, nàng là bảo bối vô giá!"
      "Lại nữa, lại nữa, vậy bảo bối tại cầu xin ngài xem tấu chương nhanh lên chút nữa, có được hay ?" Tuy trong lời ngon tiếng ngọt cũng có chút phần giả dối, có lẽ trời sanh đây là "Nhược điểm" của nữ nhân, bất kể lời ngon tiếng ngọt mà nghe vào trong lỗ tai người nào, cũng để cho trong lòng người nghe thoải mái, mặc dù ngoài mặt có biểu gì quá lớn, nhưng khóe miệng Tiểu Thiên vẫn kìm lòng đặng mà cong lên.
      "Được rồi!" có kiên trì nữa, Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái, quả tấu chương này phải phê hết trước mới được, trong thời gian hôn mê, đống tấu chương dày cộm chờ xem, trung gian có vài phần đều là quan hệ đến chuyện sinh sống của dân chúng, phải nhanh chút giải quyết mới được.
      Tiểu Thiên đứng ở sau lưng Hoàng Phủ Tấn nhàng nắm bờ vai của , khóe miệng luôn treo nụ cười như có như .
      Trước kia vẫn chưa chạm vào chuyện tình như thế này, cảm giác, cảm thấy những tình nhân ngày ngày dính sát vào nhau, hề chia cắt như thế cảm thấy bọn họ thực vô dụng, bọn họ thể tách rời đối phương mỗi phút mỗi giây cũng dính vào cùng nhau cũng thấy ngán, bây giờ nghĩ lại, nàng có thể hiểu được tâm tình của những người đó. ra là đây chính là tương cứu trong lúc hoạn nạn, cảm giác như keo như sơn, rất tốt đẹp.
      nghĩ như vậy, trước mắt nàng lại tối sầm lần nữa, tựa như vừa rồi, cái gì cũng nhìn thấy, ánh sáng xuyên qua ánh mắt của nàng cũng chỉ mơ hồ.
      Nhưng chính là tình huống này cũng kéo dài lâu, qua bao lâu, ánh sáng lại lần nữa khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
      Sao vậy?
      Tiểu Thiên mơ hồ cảm giác được tia bất an.
      Chuyện tựa hồ cũng đơn giản như nàng như vậy, tại sao tầm mắt của nàng lúc lại tối om om, cái gì cũng nhìn thấy .
      Mang theo cảm giác bất an, chân mày nàng khẽ cau.

      Chương 436: Vậy ta ăn xong dấm, liền ăn nàng!
      Edit : Zennie
      Beta: Yuki(雪) Quảng Hằng Quảng Hằng

      Vân Tiêu cung ——
      "Tấn, gần đây Đoạn Ngự sao vẫn có vào cung vậy?" Tiểu Thiên nằm ở bên cạnh Hoàng Phủ Tấn, đột nhiên nghĩ đến trong khoảng thời gian này Đoạn Ngự vào cung , nghe trước kia động chút là tìm đến hoàng đế nha.
      tại nàng muốn gặp , mà lại thời gian dài chưa vào cung. Ngày đó sau khi hồi cung, nàng biết Như Mộng bị xử trí thế nào, lúc ấy nàng vẫn bận chiếu cố Hoàng Phủ Tấn ngược lại quên mất Như Mộng .
      Mấy ngày trước nghe Lam Hữu báo cáo với Tấn việc phân xử những người đó mới nhớ tới chuyện về Như Mộng.
      Đoạn Ngự ngày đó bỏ lại mọi người, đem Như Mộng bị té xỉu ôm , đây là xảy ra chuyện gì?
      ra vấn đề nàng quan tâm nhất là Như Mộng tại sao muốn hạ sát thủ đối với Tấn, nhưng nàng thấy được áy náy trong mắt Như Mộng chợt lóe rồi biến mất.
      Càng làm cho nàng nghi ngờ chính là, tại sao Đoạn Ngự lại đem Như Mộng ôm , hơn nữa mấy ngày nay nghe cũng có vào cung? Điều này khỏi để cho nàng nổi lên nghi ngờ, chẳng lẽ bọn họ quen biết trước?
      Nhưng thời điểm ở Mộng Yên các, Đoạn Ngự tựa hồ rất xa lạ đối với Như Mộng a.
      Ai ~~~ nghĩ ra!
      Rất nhiều chuyện của Như Mộng nàng nghĩ ra, có lẽ là nàng trời sanh tò mò, có lẽ là lòng thương hại từ nữ nhân đối với nữ nhân khác, nhất là mỹ nữ giống như Như Mộng như vậy, Tiểu Thiên đối với Như Mộng đặc biệt quan tâm.
      Mà câu hỏi nàng mới vừa hỏi làm Hoàng Phủ Tấn nằm ở bên người nàng nghiêng đầu đến xem hướng nàng, vẻ mặt vui, đưa tay lên kéo nàng lại trong ngực của mình, mở miệng : "Thiên Thiên, ở trước mặt ta nhắc tới nam nhân khác, làm ta ghen !"
      Những lời này làm cho Tiểu Thiên bật cười, "Đúng vậy, đúng vậy, ăn nhiều dấm chút để cho thân thể khỏe mạnh a. Chàng muốn ăn bao nhiêu cũng có thể a." Tiểu Thiên cười đến mặt rực rỡ, gần đây mới phát người nầy là càng lúc càng đứng đắn.
      "Vậy ta ăn xong dấm, ăn nàng!" Vừa , lật người đem Tiểu Thiên đặt ở phía dưới, cúi người, mắt giảo hoạt nhìn nàng.
      "Ai nha, chàngđừng đứng đắn nha, ta với chàng rồi!" Tiểu Thiên bất mãn nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tấn, ban đầu là ngựa đực, còn cùng nàng dựng râu trợn mắt. Trong khoảng thời gian này, biết bị ăn bao nhiêu lần a?
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :