1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 417: cầu này đứng đắn !
      Edit : Zennie
      Beta: Yuki (雪)

      Tiểu Thiên giương mắt, nhìn vẻ cương quyết kiểu trẻ con trong mắt Hoàng Phủ Tấn, nàng giọng bật cười, hướng về phía Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái, nàng mở miệng : "Sao lại càng lúc càng giống đứa bé thế này?"
      Vừa chuyện, bên này cầm khay trong thìa lên, múc vào ít thuốc đưa tới khóe miệng Hoàng Phủ Tấn, lại thấy vẫn có động tác, ngay cả há mồm cũng có, chỉ cứ mãi nhìn Tiểu Thiên, khóe môi nhếch lên nụ cười yếu ớt nhàn nhạt, giảo hoạt , giống như là mang theo tia tính toán.
      "Sao vậy?" Tiểu Thiên bị nụ cười nơi khóe miệng của Hoàng Phủ Tấn làm cho có chút mất tự nhiên.
      "Thiên Thiên!" Đôi tay Hoàng Phủ Tấn vòng ở bên hông Tiểu Thiên càng thêm lực đạo chặt chút, ngay sau đó khẽ cười tiếng, lắc đầu cái, mở miệng : " phải là dùng thìa, là dùng nơi này." Vừa , tự tay chỉ chỉ vào miệng Tiểu Thiên .
      Lời của làm cho mặt Tiểu Thiên trong nháy mắt đỏ bừng , mặc dù đối với bọn họ mà , hôn chẳng qua chỉ là chuyện bình thường nhất giữa vợ chồng, nhất là tại loại tình huống tự nhiên nhất này lại kìm hãm được, có cảm giác ngượng ngùng chút nào, nhưng bây giờ Hoàng Phủ Tấn lại xấu xa muốn dùng phương thức biến tướng này để cho nàng mớm thuốc lại làm cho nàng vừa lúng túng vừa xấu hổ, cúi đầu, nàng tức giận nhìn Hoàng Phủ Tấn mở miệng : "Ngươi đừng đứng đắn như vậy có được hay ?"
      " được!" Hoàng Phủ Tấn hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, đưa tay nâng cằm Tiểu Thiên lên nhìn thẳng vào mình, giọng của Hoàng Phủ Tấn lại mang theo chút mùi vị vô lại, "Nếu nàng đút cho ta, thuốc này ta uống."
      "Ta phải đút ngươi sao?" Tiểu Thiên cố làm ra vẻ ngờ nghệch mở miệng .
      "Ta dùng. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn xấu xa cười tiếng, cúi người, để sát vào bên tai của nàng, ôn nhu : "Ta dùng miệng của nàng."
      Hơi thở êm ái chảy qua bên tai nàng làm cho bên tai Tiểu Thiên cảm thấy ngưa ngứa tê dại, dẫn đến mặt nàng hồng đến bên tai.
      Nàng biết hôn quân này là cố ý "câu dẫn" nàng, nhưng. . . . . . Theo biết hiểu của nàng đối với Hoàng Phủ Tấn, nếu như nàng dùng phương thức muốn đút cho , uống thuốc .
      Ai ~~~ Gã hôn quân mặt này lạnh sau khi tỉnh lại, sao lại trở nên vô lại như vậy chứ?
      Trầm tư lúc lâu sau, nàng thỏa hiệp nhìn Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái, "Được rồi, ta đút ngươi."

      Chương 418: tiếng "Nương tử" này!
      Edit : Zennie
      Beta: Yuki (雪)

      "Ừ, cám ơn nương tử!" Hoàng Phủ Tấn lúc này cao hứng giống như đứa bé được nhận lấy thứ lễ vật quý giá nhất, cúi người, nhàng hôn lên mặt Tiểu Thiên, nàng lại cúi đầu e thẹn lần nữa
      Mà câu "Nương tử" này của lại làm cho khóe miệng Tiểu Thiên tự chủ được cứ cong lên mãi .
      phải là hoàng hậu, là nương tử. Là cách gọi bình thường nhất giữa phu thê dân chúng bình thường. Đúng, bọn họ là vợ chồng, phải là Đế hậu, chỉ là đôi vợ chồng mà thôi.
      Nghĩ tới đây, nụ cười trong mắt Tiểu Thiên càng sâu hơn.
      Bưng thuốc bàn lên, nàng đưa vào miệng mình, nho uống hớp liếc mắt nhìn, chung quanh, nhón chân lên, để sát vào khóe miệng Hoàng Phủ Tấn, đem thuốc đưa vào trong miệng của .
      Trong mắt của nàng thủy chung mang theo nụ cười.
      Trong lúc nàng tính toán đem miệng thu hồi lại, Hoàng Phủ Tấn lại thuận thế đem nàng kéo lại trong ngực, đầu lưỡi đưa vào trong miệng của nàng, mang theo trêu đùa nho , nhàng, mềm mại, làm cho Tiểu Thiên có loại cảm giác ý loạn tình mê .
      Tay tự chủ được ôm lấy bả vai của Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên chủ động đáp trả lại nụ hôn của Hoàng Phủ Tấn .
      Hôn lúc lâu, cho đến lúc cũng thở nổi nữa, Hoàng Phủ Tấn mới mang theo vẻ quyến luyến thả Tiểu Thiên ra, hai người cũng thở hào hển.
      "Thiên Thiên." Đôi mắt Hoàng Phủ Tấn mê ly, nâng cằm Tiểu Thiên lên, cười : "Thiên Thiên, lúc ta hôn mê, nghe được có người muốn cùng ta sinh đứa nhỏ, biết lúc nào mới có thể đây?"
      Những lời này của Hoàng Phủ Tấn làm cho Tiểu Thiên đỏ bừng mặt, nàng cúi đầu, mất tự nhiên mở miệng : "Người nào. . . . . . Người nào tốt như vậy, lại muốn sinh đứa trẻ cho hôn quân ngươi vậy?"
      Tiểu Thiên hồng đến bên tai, ngượng ngùng làm cho nụ cười trong mắt Hoàng Phủ Tấn càng thêm sâu tầng, "Nàng xem là ai mà tốt như thế nhỉ?" Hoàng Phủ Tấn nâng cằm Tiểu Thiên lên lần nữa, ôn nhu : "Thiên Thiên, vì những lời này, ta dùng hết sức để tỉnh lại ." Lời vừa rơi xuống, hướng về phía đôi môi của Tiểu Thiên, lại hôn xuống lần nữa.
      Trong lúc hai người hôn quên mình, thanh non nớt vang lên bên tai bọn , "Hoàng huynh, huynh tỉnh rồi." Thanh này mang theo chút hưng phấn.
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 419: Hoàng huynh? là danh xưng rất buồn cười!
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: Yuki (雪)

      Thanh này non nớt là cho hai người hôn quên mình vội vã đẩy nhau ra.
      Hoàng Phủ Tấn nghiêng đầu, thấy tiểu Dương Hi đứng ngẩng đầu bên cạnh, nhìn , trong mắt mang theo vui sướng khó có thể ức chế sắc mặt Hoàng Phủ Tấn trong nháy mắt chìm xuống.
      mới vừa gọi mình là gì?
      Hoàng huynh?
      Thực là danh xưng quá buồn cười! Hoàng Phủ Tấn châm chọc cười cười, nhưng lại phát , khi mình nghe được tiểu Dương Hi gọi mình như vậy, trong lòng của thậm chí có cơn vui sướng cùng cảm động khó có thể ức chế phát ra từ đáy lòng .
      "Ngươi đến đây làm gì?" Vẻ mặt đam mê mới vừa rồi của Hoàng Phủ Tấn trong nháy mắt thấy, thay vào đó là sắc mặt lạnh như băng thường ngày làm người ta dám đến gần.
      Cho dù, đứng đối diện, là đệ đệ ruột duy nhất của , nhưng chán ghét nó, ghen tỵ với nó, lại. . . . . . Hâm mộ nó.
      "Đệ đến thăm huynh mà." Tiểu Dương Hi trả lời rất trực tiếp, cũng rất chân thành, lại làm cho Hoàng Phủ Tấn cảm thấy chướng mắt dị thường.
      "Vậy bây giờ thăm xong rồi, có phải có thể hay ?" Nhìn thiện ý trong mắt tiểu Dương Hi, Hoàng Phủ Tấn mặc dù rất muốn hung dữ với nó, nhưng làm thế nào cũng mở miệng được, cuối cùng ra những lời này, mặc dù lãnh đạm giống như đối mặt với người xa lạ, nhưng sớm còn vẻ... Chán ghét giống như lúc trước nữa.
      Vẻ lãnh đạm mặt của Hoàng Phủ Tấn, tiểu Dương Hi để ý đến, mà tiếp tục nháy đôi mắt to đen kia, tiếp tục : "Vậy vết thương của huynh đỡ hơn chưa?”
      Dáng vẻ vẫn luôn luôn thành khẩn này của nó, làm Hoàng Phủ Tấn rất muốn sưng mặt lên mắng đuổi nó, nhưng lời đến khóe miệng, nhưng lại cứng rắn chuyển sang hướng khác, "Khá hơn chút rồi, ngươi nhanh !" Khẩu khí mặc dù cứng rắn, nhưng rất ràng, thái độ của đối với tiểu Dương Hi thay đổi ít.
      Choáng, tiểu Dương Hi tới vào lần đó, những lời của nó , cũng nghe được rất ràng, nó chỉ cần tỉnh lại, nó nguyện ý đem đầu người cho , nó còn ca ca rất tốt, rất tốt.

      Chương 420: Mỗi câu, cũng nghe được rất ràng!
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: Yuki (雪)

      "Kia. . . . . . Ta có thể ở chỗ này lâu lát nữa được ?" Tiểu Dương Hi trong lời mang theo vài phần khẩn cầu.
      " thể!" Hoàng Phủ Tấn vừa muốn lại vừa muốn liền cự tuyệt, phát mình kháng cự được người đệ đệ, nên ghét hài tử này, nhưng phát mình đối với hài tử ngoan như vậy thể hạ tâm, tại sao có thể đối với hài tử mà nữ nhân kia cùng nam nhân khác sinh ra mà mềm lòng?
      hổ là thân huynh đệ!
      Coi như là thân đệ đệ sao? Đó là nữ nhân kia làm nhục , quyết thể đối với bọn họ có tia đồng tình cùng thương hại.
      Tựa như , cho tới bây giờ cũng chưa muốn bất luận kì kẻ nào thương hại, chút cũng sợ, khi đó cũng chỉ có mười tuổi mà thôi.
      Bị Hoàng Phủ Tấn tiếng cự tuyệt như vậy, tiểu Dương Hi trong mắt có chút mất mác, bất quá cũng dám kiên trì đòi hỏi nữa.
      Cuối cùng, cắn cắn môi dưới, hướng Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái, thanh non nớt lộ ra mấy phần bất đắc dĩ, "Được rồi, vậy hoàng huynh ngươi hảo hảo dưỡng thương , ta chỉ muốn tới thăm ngươi chút xem thương thế tốt lên chút ít nào chưa, đến ngày mai, ta cùng mẫu hậu trở về Hạo Nguyệt rồi, hoàng huynh, ngươi hảo hảo bảo trọng nha."
      xong, mang theo mất mát xoay người sang chỗ khác, chuẩn bị rời .
      "Vân vân!" Nghe tiểu Dương Hi như vậy, Hoàng Phủ Tấn ngừng gọi lại, rồi lại biết muốn thế nào.
      Tiểu Thiên nghiêng đầu, thấy Hoàng Phủ Tấn trong mắt lóe lên tia mất mát tựa như bỏ được rồi biến mất, Tiểu Thiên trong lòng tựa hồ hiểu cái gì.
      Người này đoán chừng là bỏ được bọn họ .
      Tiểu Thiên khóe miệng thoáng qua tia cười yếu ớt.
      Thấy Hoàng Phủ Tấn cau mày gì, Tiểu Dương Hi trong mắt mang theo tia nghi ngờ, "Hoàng huynh, còn có chuyện gì sao?"
      "Trẫm. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn mặt thoáng qua vẻ mất tự nhiên, miễn cưỡng mở miệng : "Các ngươi ngày mai ?"
      "Đúng vậy a, mặc dù ta chỉ là tiểu hoàng đế mười tuổi, đối với dân chúng vẫn cần ta, ta thể bỏ lại dân chúng, bất kể thế nào ta ngày mai cùng mẫu hậu trở về!" Tiểu Dương Hi những lời này rất nghiêm túc, lọt vào tai Tiểu Thiên, làm nàng hồi thưởng thức, cùng là hài tử mười tuổi, giống như Hoàng Phủ Tấn năm đó, còn tuổi gánh vác giang sơn, trách nhiệm nặng nề, cho dù là mười tuổi, vẫn quan tâm đến dân chúng, hổ là thân huynh đệ của Tấn!
      Tiểu Thiên nghĩ tới, thưởng thức nhìn Tiểu Dương Hi cái, lần nữa lại nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Tấn, chỉ thấy chân mày khóa chặt, lúc này càng thêm khắc chữ "Sông".
      khí trầm mặc kéo dài lúc lâu, mới nghe Hoàng Phủ Tấn mở miệng , giọng cứng rắn mà lạnh như băng, "Vậy trở về hảo hảo làm hoàng đế của ngươi, đừng cố gắng cầu người khác, trẫm mười tuổi cũng như vậy!"
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 421:Người khẩu thị tâm phi!
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: Yuki (雪)

      Lời của Hoàng Phủ Tấn làm Tiểu Dương Hi giương mắt nhìn về phía , trầm mặc lúc lâu sau, mới mở miệng, vẻ mặt nghiêm túc lại càng nghiêm túc hơn, thậm chí mang theo cả sùng bái, "Hoàng huynh, ta muốn làm hoàng đế tốt giống như huynh!"
      Lời của Tiểu Dương Hi làm Hoàng Phủ Tấn tâm lạc chút, nhìn về phía tiểu Dương Hi, mới chú ý tới, đệ đệ của mình đối với mình lại sùng bái như thế, mỗi câu"Hoàng huynh" cũng làm cho kháng cự được.
      "Vậy nhanh chút trở về , dân chúng vẫn còn chờ ngươi!" Hoàng Phủ Tấn mất tự nhiên , muốn nhìn thấy Tiểu Dương Hi cùng với vẻ sung bái trong mắt như thế.
      "Ừ, hảo!" Tiểu Dương Hi gật đầu cái, xoay người rời , dường như lại yên lòng xoay đầu lại nhìn về phía Tiểu Thiên, mở miệng : "Tỷ tỷ, ngươi phải chiếu cố hoàng huynh tốt a, chờ thân thể tốt, mới có thể cùng ngươi sinh tiểu hài tử!" xong, cũng chờ Tiểu Thiên trả lời, liền rời .
      Những lời này của Tiểu Dương Hi làm Tiểu Thiên trán lên vài tia hắc tuyến, tiểu tử này rốt cuộc là hài tử mười tuổi sao?
      Thật muốn, những lời này ra làm cho nàng mất mặt nha.
      Len lén nghiêng đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn bên cạnh yên lặng , nàng mới chú ý tới mắt Hoàng Phủ Tấn vẫn chăm chú vào cửa, ngẩn người, trong mắt mang theo tia mất mát.
      Nhìn , Tiểu Thiên bất đắc dĩ lắc đầu cái, người này khẩu thị tâm phi, thể hảo hảo mà cùng thân đệ đệ của mình chuyện sao.
      ràng bỏ được người ta, còn cứng rắn đem người ta đuổi .
      Mang theo mùi vị cười giỡn, Tiểu Thiên đến gần bên người Hoàng Phủ Tấn, mở miệng : "Hoàng huynh, tiểu hoàng đế người ta cũng lâu."
      Thanh hài hước này của Tiểu Thiên kéo Hoàng Phủ Tấn từ suy nghĩ trở lại, mà nàng câu này"Hoàng huynh" lại làm cho Hoàng Phủ Tấn mặt vẻ mất tự nhiên.
      "Thiên Thiên, ngươi làm gì lại gọi ta là hoàng huynh?" Hoàng Phủ Tấn khuôn mặt bất mãn, nhưng trong lòng, đối với câu "Hoàng huynh" này hảo lưu luyến, đến nhược quán chi năm, lại là lần đầu tiên có đệ đệ như vậy gọi , nhưng là lại muốn trở lại quốc gia của mình, người làm Hạo Nguyệt hoàng đế, người làm Kim Lăng hoàng đế, từ đó còn giao tình.

      Chương 422: Ba nghìn độc sủng, lục cung độc
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: Yuki (雪)

      Tiểu Thiên nhìn Hoàng Phủ Tấn, nàng thấy vì mất mát mà khóe mắt rũ xuống.
      Thu hồi tâm tình đùa giỡn, vẻ mặt Tiểu Thiên trở nên rất nghiêm túc, đưa tay cầm bàn tay Hoàng Phủ Tấn ở bên cạnh, mắt nhìn về phía , "Tấn, xuất binh giúp !"
      "Thiên Thiên. . . . . ." những lời này của Tiểu Thiên giống như nhắc đến góc khác trong đáy lòng Hoàng Phủ Tấn, trong tiềm thức, muốn xuất binh, nhưng là. . . . . . lấy lý do gì để xuất binh?
      Nhìn thấu ý nghĩ trong lòng Hoàng Phủ Tấn, tay nàng lực đạo càng thêm chặt chút, "Tấn, là đệ đệ ngươi, đệ đệ ruột của ngươi, đệ đệ duy nhất của ngươi, đời này chỉ duy nhất có hắn gọi ngươi là hoàng huynh."
      Lời Tiểu Thiên như chạm đến tâm Hoàng Phủ Tấn, ngước mắt nhìn Tiểu Thiên, nhiều lần muốn , rồi lại biết nên gì, cũng biết làm thế nào biểu đạt tâm tình của mình lúc này.
      "Thiên Thiên, ta. . . . . ." Lời Hoàng Phủ Tấn bị nghẹn ở cổ họng, thế nào đều ra miệng.
      "Tấn, ta biết, ra trong lòng ngươi so với ai khác ở đây đều thương bọn họ, đừng làm cho mình hối hận được ?" Tiểu Thiên nhàng tựa vào ngực Hoàng Phủ Tấn, đầu tựa vào ngực của , nghe tiếng hít thở vững vàng, nhịp tim liên tiếp đập, nàng gì thêm, yên lặng chờ câu trả lời của .
      Hoàng Phủ Tấn đưa tay, ôm Tiểu Thiên nằm ở trong ngực, lẳng lặng trả lời, chẳng qua chân mày khóa chặt giống như suy tư cái gì.
      Tiểu Thiên hỏi, cũng có ý định hỏi, nàng biết, cần có thời gian, nàng cũng biết, người của nàng nhất định xuất binh, bởi vì là nhi tử tốt, ca ca tốt, quan trọng hơn, đối với nàng mà , là trượng phu tốt.
      Nàng , nàng trong ba nghìn giai lệ độc cưng chìu, lục cung độc , những thứ này vốn chưa từng nghĩ tới lại xảy ra với nàng.
      Khát nước ba ngày, chỉ lấy bầu! Nàng nghĩ mình đế vương, càng nghĩ tới mình lấy mất tâm của người này để trở thành ba ngàn giai lệ sủng một thân như vậy.
      Đều thâm cung là cấm , khi , vĩnh viễn chỉ có thương tích khắp người, bởi vì từ xưa đế vương vô tình, nhưng bọn họ lại sâu nặng như thế.
      Nghĩ tới đây, Tiểu Thiên khóe miệng tự chủ được nhếch lên, trong mắt mang theo chút tình tự kìm hãm được, tựa vào ngực Hoàng Phủ Tấn càng thêm chặt.
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 423: Muốn sanh con, tìm người khác .
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: Yuki (雪)
      Hai người cứ như vậy lẳng lặng ôm nhau, tựa vào nhau, trầm mặc hồi lâu.
      lúc lâu sau, Hoàng Phủ Tấn chân mày khóa chặt rốt cục cũng giãn ra, trong mắt thoáng qua tia thoải mái.
      Nghiêng đầu, hướng về phía ngoài cửa hậu gọi Phúc Quý: "Phúc Quý, nghe chỉ, truyền chỉ Vũ Đại tướng quân đúng kỳ hạn lên đường Hạo Nguyệt, hiệp trợ kháng địch!"
      Thánh chỉ của Hoàng Phủ Tấn sớm bị Tiểu Thiên liệu đến. Khóe miệng của nàng khẽ nhếch lên.
      Đúng vậy, nàng nhìn lầm người, nàng chọn lầm người.
      Hơi từ Hoàng Phủ Tấn trong ngực ngẩng đầu lên, hai người nhìn nhau cười tiếng, cái gì cũng , chẳng qua là trong lòng đều hiểu.
      "Thiên Thiên, tại nàng có nên chiếu cố ta tốt ?" Đột nhiên, Hoàng Phủ Tấn trong mắt lóe lên nụ cười giảo hoạt.
      "Ừ?" Tiểu Thiên hiểu ý tứ Hoàng Phủ Tấn, mặt mang tia mờ mịt.
      "Nàng nghe đệ đệ ta , khi thương thế của ta tốt, chúng ta. . . . . ." Vừa , xấu xa cười tiếng, để sát vào bên tai của nàng, mang theo ý trêu đùa bên tai nàng thổi , "Chỉ có thương thế của ta tốt, chúng ta mới có thể sinh đứa nhỏ nha."
      Những lời này của Hoàng Phủ Tấn làm Tiểu Thiên đỏ mặt đến tận tai, tiểu tử này lớn lên đứng đắn làm nàng khó có thể đoán được, có lúc lạnh như băng làm cho người ta dám đến gần, có lúc lại ngây thơ giống như tiểu hài tử, chơi xỏ lá nàng, còn có thể động chút là trêu đùa nàng, ra . . . . . . , nàng cũng tính là nữ nhân "nghiêm chỉnh", nàng rất dễ dàng bị "câu dẫn" . Hắc hắc ~~~
      Thẹn thùng cười tiếng, nàng đưa tay ôm cánh tay Hoàng Phủ Tấn, trong mắt thoáng qua tia giảo hoạt cười xấu xa, "Hoàng thượng thân ái, ngài tựa hồ quên mất, rất lâu trước đây, ngài với ta, vĩnh viễn đừng nghĩ việc ta dung thân thể bẩn thỉu leo lên giường ngài. Cho nên. . . . . ." đến đây, Tiểu Thiên cố làm vẻ vô tội với Hoàng Phủ Tấn trừng mắt nhìn, "Cho nên, ngượng ngùng, vì muốn kháng chỉ, Thiên Thiên dám lên giường ngài, muốn sanh con, tìm người khác ."
      xong, nàng nghiêng đầu, phách lối xoay người sang chỗ khác.
      Hừ! Chuyện , nhưng là nàng thù rất dai, lúc ấy có báo, tại cần phải hảo hảo báo mối thù này!
      Chương 424: Như cũ là thích buông tay!
      Edit:Tiểu Đông Tà
      Beta: Yuki (雪)
      Hoàng Phủ Tấn nghe những lời này của Tiểu Thiên hơi ngẩn ra, ngay sau đó, liền lộ ra nụ cười lưu manh, từ sau lưng đem Tiểu Thiên ôm vào trong ngực, cười xấu xa : "Ta muốn tìm người khác sinh hài tử, nàng muốn kháng chỉ, còn có biện pháp."
      Hoàng Phủ Tấn thu liễm nụ cười, nhìn về phía Tiểu Thiên, vẻ mặt nghiêm túc.
      "A? Biện pháp gì?" Tiểu Thiên nghiêng đầu, nhếch miệng lên.
      "Chính là. . . . . ." đến đây, Hoàng Phủ Tấn trong mắt nụ cười sâu hơn, lại làm cho Tiểu Thiên nhìn thấy mùi vị có chút tính toán.
      "Là cái gì?"
      "Nàng lên giường của ta, ta lên giường của nàng, thế nào?" Hoàng Phủ Tấn cười vô lại, làm Tiểu Thiên trán vài đường hắc tuyến.
      Hôn quân này còn có thể biến tướng thuyết ra lời như vậy, nàng tại mới phát hôn quân này còn có thể vô lại như vậy.
      Tiểu Thiên mặt bất đắc dĩ nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tấn, mà lại có vẻ vội vàng.
      "Như thế nào, Thiên Thiên, lúc đầu ta chỉ với nàng được phép lên giường của ta, ta được phép lên giường của nàng. Loại phương pháp này phải vẹn toàn cả đôi bên sao? Ta chỉ muốn sinh con với nàng, nàng lại cần kháng chỉ." Vừa , Hoàng Phủ Tấn còn rất đắc ý hướng Tiểu Thiên trừng mắt nhìn, làm Tiểu Thiên có biện pháp nào.
      " ra là hôn mê chút, còn có thể đem hôn quân như chàng trở nên vô lại như vậy!" Tiểu Thiên tức giận liếc cái, trong mắt lại tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
      "Cái này. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn lại cố làm vẻ vô tội đem Tiểu Thiên nắm ở trong ngực, mở miệng : "Ta cũng biết ta thế nào trở nên vô lại như vậy, còn phải là học từ nàng a." Vừa , còn xấu xa hướng Tiểu Thiên liếc mắt nhìn.
      đến vô lại, dưới gầm trời này chưa có người nào dám cùng người trong ngực so sánh.
      Dùng tiền của kỹ viện, nàng hảo ý tứ lấy chi với dân, dùng với dân!
      đóng kỹ viện, nàng mạnh mẽ chỉ trích đem kỹ viện đóng là ép nam nhân làm bậy! Còn liên lụy tới vấn đề trị an xã hội.
      biết người này trong đầu ngụy biện thế nào mà nhiều như vậy, lại bị nàng làm cho chút phản bác cũng có.
      Về phần nàng cái tốt học, cái xấu ngược lại học nhanh, những lời này ngược lại đúng, nàng "hư" , nhưng là đầu đuôi học tới, thậm chí còn để cho thích buông tay.
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 425: Cả đời này chỉ nắm tay của ngươi!
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: Yuki (雪)


      Tiểu Thiên dĩ nhiên hiểu Hoàng Phủ Tấn người kia là chỉ người nào. Nhưng nàng cũng tính thừa nhận điểm này.
      Chơi xỏ lá thế nào? Đó là đặc quyền của nữ nhân! Nhất là trước mặt nam nhân, chơi xỏ đó là chuyện quá đỗi bình thường!
      Cho nên, nàng có ý định thừa nhận, lại càng tính toán thừa nhận chơi xỏ là chuyện xấu.
      Đầu từ trong ngực Hoàng Phủ Tấn ngẩng lên, nàng cùng nhìn nhau, bộ dạng tán thưởng mở miệng : "Ừ, học sinh giỏi, còn có thể học đến tốt như vậy!"
      Lời của Tiểu Thiên làm Hoàng Phủ Tấn bật cười, đưa tay đối với Tiểu Thiên chắp tay : "là vì Lão sư dạy tốt."
      "Ừ, ngoan!" Tiểu Thiên cười đến mặt rực rỡ, thấy Hoàng Phủ Tấn giống như trước nặng nề, trong mắt đau đớn cũng còn tồn tại, trong lòng nàng so cái gì cũng đều cao hứng.
      " nương tính toán thế nào thưởng cho ta?" Hoàng Phủ Tấn hai tay ôm eo Tiểu Thiên, cười xấu xa cúi xuống nhìn nàng.
      "Phần thưởng a. . . . . ." Tiểu Thiên cố làm vẻ suy tư, nhíu mày.
      "Thiên Thiên!"
      Hoàng Phủ Tấn đổi tư thế, cúi đầu nhìn về phía nàng, : " ra ta muốn phần thưởng rất đơn giản, chính là sinh cho ta tiểu hoàng tử hoặc là tiểu công chúa là được rồi." Hoàng Phủ Tấn vẻ mặt rất thỏa mãn.
      "Cái này mà là phần thưởng đơn giản a." Tiểu Thiên cố làm vẻ bất mãn liếc Hoàng Phủ Tấn cái, chẳng qua trong lòng sớm nhận định, đời này, nàng sinh con, còn có thể vì ai sinh, lần này nàng đem tình cả đời của mình gửi cho nam nhân này!
      "Thiên Thiên!"
      Chợt, vẻ mặt Hoàng Phủ Tấn trở nên nghiêm túc, đem Tiểu Thiên đứng đối diện mình, đưa tay nắm tay nàng, trong mắt đầy thâm tình, "Thiên Thiên, nàng nên hiểu đời này ta để nữ nhân khác sinh con cho ta."
      Hoàng Phủ Tấn trong mắt mang theo thâm tình ràng , làm người ta khó có thể từ bỏ.
      Mà lời cam kết đơn giản này ra lại làm mắt Tiểu Thiên bao phủ tàng sương mù.
      "Tấn. . . . . ." Tiểu Thiên thanh mang theo nghẹn ngào.
      "Thiên Thiên, cả đời này ta chỉ nắm tay nàng." Hoàng Phủ Tấn đem tay Tiểu Thiên nắm rất chặt, giống như cam kết cả đời, nặng nề, vĩnh viễn khắc vào đáy lòng của nàng.
      Cả đời này ta chỉ nắm tay nàng!




      Chương 426: Cả đời này, bởi vì có ngươi!
      Edit : Zennie
      Beta: Yuki (雪)


      "Tấn. . . . . ."
      Cuối cùng nước mắt Tiểu Thiên vẫn thể khống chế được mà chảy xuống.
      Cả đời này, ta chỉ dắt tay của nàng!
      Nếu phải vì quá sâu, ai lại có thể đưa ra lời hứa hẹn như vậy? Nếu phải đến sâu đậm, ai dám cam kết như vậy chứ?
      " là ngốc, nàng phải là hứa với  ta về sau đều khóc sao?" Hoàng Phủ Tấn trong mắt mang theo ôn nhu cười yếu ớt, đưa tay lau nước mắt trong khóe mắt của nàng.
      " phải bởi do người ta là quá cảm động sao." Tiểu Thiên đưa tay áo lên lau nước mắt của mình, chớp cặp mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn.
      "Được được, là quá cảm động!" Hoàng Phủ Tấn lần nữa đưa tay đem nàng ôm vào trong ngực.
      Tiểu Thiên đem mặt chôn trong ngực Hoàng Phủ Tấn, hàm hồ : " lời ngon tiếng ngọt như vậy! Chàng có phảiddax cùng rất nhiều vaayjddax rồi hay ?"
      " có, chỉ có mình nàng! tại chính là nàng, về sau cũng chỉ có mình nàng, bất luận kẻ nào cũng thể có cơ hội thay thế được nàng." Hoàng Phủ Tấn cúi người, hôn lên đôi môi xinh kia, trong mắt tràn đầy thâm tình.
      Cả đời này, ta chỉ dắt tay của nàng, cả đời này. Bởi vì có nàng là đủ rồi.
      Đúng vậy, chỉ cần cả đời này, cũng đủ!
      Tiểu Thiên cười thản nhiên , nhàng nhắm hai mắt lại, cảm thụ nụ hôn Hoàng Phủ Tấn cho nàng tâm mang đến rung động cùng cảm xúc!
      Hai tay leo lên bả vai Hoàng Phủ Tấn, nàng lưu loát đáp trả lại nụ hôn của Hoàng Phủ Tấn hôn, cười chảy ra nước mắt.
      tới trình độ nào mới đáng giá rơi lệ, hoặc giả trình độ như vậy đủ rồi.
      Đột nhiên, nàng cảm giác được thân thể của mình chợt , mê hoặc mở mắt ra nàng mới nhìn đến mình bị Hoàng Phủ Tấn từ đất bế lên.
      "Tấn, chàng. . . . . ."
      "Thiên Thiên, lần này, cho phép nàng đẩy ta ra." Hoàng Phủ Tấn cúi người nhìn nàng, ôn nhu .
      Mà lời của khiến Tiểu Thiên nghĩ tới ngày đó ở Vũ Phượng Cung, bọn họ thiếu chút nữa liền kết hợp rồi, chỉ vì ——
      Chỉ vì nàng kia khỏi đau lòng ở trong lúc vô tình chiếm cứ toàn thân của nàng, để cho nàng đem hung hăng đẩy ra, nghĩ đến ít lần, nhịn được khổ cực như vậy, trong lòng của nàng mang theo chút đau lòng.
      Nàng hiểu, muốn người đàn ông cứng rắn chịu đựng dục hỏa là việc khó khăn, mà đối với nàng làm loạn, có cưỡng bách nàng!

      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :