1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 377: Thái Hoàng Thái Hậu mất tích!
      Beta: Yuki (雪) & Quảng Hằng

      Thanh cung ——
      "Nguy rồi, Thái Hoàng Thái Hậu rốt cuộc ở đâu, đến bây giờ cũng thấy xuất ?" Vũ Lạc Thủy ở cửa gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng, ngừng qua lại, thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài điện.
      Sáng sớm hôm nay nhìn thấy Thái Hoàng Thái Hậu rồi, bình thời, bọn cung nữ có ai trông nom, Thái Hoàng Thái Hậu có lúc thường mình tìm chỗ an tĩnh mấy canh giờ, trước lúc mặt trời lặn trước nhất định trở về Thanh cung, cho nên, hôm nay Thái Hoàng Thái Hậu có ở đây, nàng cũng chú ý gì cả, cũng hoài nghi gì, nàng cho là Thái Hoàng Thái Hậu lại ở nơi vắng vẻ nào rồi.
      Nhưng bây giờ là Dậu rồi, Vũ Lạc Thủy khỏi khẩn trương, cái này giống tác phong của Thái Hoàng Thái Hậu a, phải biết, hoàng thượng là rất khẩn trương lão nhân gia người, nàng thể nào ở trước mặt trời xuống núi còn trở lại Thanh cung, càng làm cho nàng cảm thấy nghi ngờ chính là, Nguyệt Khê Thái hậu cùng tiểu hoàng đế cả ngày cũng thấy, nàng hoài nghi Thái Hoàng Thái Hậu mất tích cùng Nguyệt Khê Thái hậu có quan hệ rất lớn.

      "Có biết Thái Hoàng Thái Hậu đâu hay ?" Vũ Lạc Thủy nắm cung nữ hỏi, mặc dù, nàng hiểu hỏi cũng ra kết quả gì.
      "Nô tỳ biết!" Cung nữ mặt mờ mịt lắc đầu cái.
      Buông tay cung nữ tay ra, Vũ Lạc Thủy càng thêm khẩn trương, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nếu Thái Hoàng Thái Hậu xảy ra chuyện gì, hoàng thượng phải giết nàng chứ.
      Thái Hoàng Thái Hậu, Lạc Thủy van xin ngài, mau trở về .
      Vũ Lạc Thủy hai tay để trước ngực, ngừng cầu nguyện, hi vọng Thái Hoàng Thái Hậu có thể xuất trước mặt nàng.
      Nhưng nàng càng ngày càng thất vọng, thậm chí là đến mức tuyệt vọng.
      Giờ Dậu qua, giờ Tuất cũng qua hơn phân nửa, Thái Hoàng Thái Hậu vẫn xuất trong Thanh , chán nản ngồi vào ghế, Vũ Lạc Thủy khẩn trương đến sắc mặt tái nhợt, lại mù quáng vành mắt.
      " được, lần này nhất định phải cho hoàng thượng biết, để ngài tìm Thái Hoàng Thái Hậu!" Quyết định, Vũ Lạc Thủy từ ghế đứng bật dậy, bước nhanh chạy về hướng ngự thư phòng.
      Ngự thư phòng ——
      "Cái gì? Cả ngày nay thấy Hoàng tổ mẫu?" Hoàng Phủ Tấn từ long ỷ đứng lên, sắc mặt tái xanh, nhưng có thể nghe được, khẩu khí ràng mang theo ý tức giận.

       
      Chương 378: Nữ nhân thần bí đó lại là nàng! ! !
      Beta: Yuki (雪) & Quảng Hằng

      Vũ Phượng Cung ——

      "Đóa Nhi, bên ngoài có chuyện gì vậy?" Bây giờ bị làm cho cách nào ngủ, càng thêm bởi vì hôm nay cùng Hoàng Phủ Tấn phát sinh chuyện vui khiến cho nàng hoàn toàn là ngủ yên, cuối cùng, nàng từ giường bò dậy, ra khỏi phòng ngủ.

      "Tiểu. . . . . . Tiểu thư." Thấy Tiểu Thiên ra ngoài, Đóa Nhi làm khó nhíu mày.

      " xảy ra chuyện gì?" Nhìn thấu vẻ chần chừ mặt Đóa Nhi, Tiểu Thiên bất an hỏi.

      "Thái Hoàng Thái Hậu . . . . . . biến mất, hoàng thượng phái tất cả cấm vệ quân ở khắp thành tìm kiếm Thái Hoàng Thái Hậu!"

      "Cái gì? Thái Hoàng Thái Hậu thấy! ! !" Tiểu Thiên sợ hãi kêu lên tiếng, trong mắt lại có ràng thần sắc hoảng sợ, "Tại sao có thể như vậy?"

      Nàng cảm giác rằng loạt chuyện phát sinh tựa như là được an bài .

      Nàng bị dẫn tới Công Tước sơn, lại được thả trở lại, ngay sau đó, Thái Hoàng Thái Hậu lại tự nhiên biến mất giải thích được, nàng cảm giác tựa như có người ở sau lưng thao túng, mà nhất cử nhất động của nàng luôn giống như là có người theo dõi.

      "Kỳ quái, Hoàng tổ mẫu làm sao lại vô duyên vô cớ biến mất?" Tiểu Thiên cau mày, xoa càm tự .

      Theo tình huống trước mắt, Hoàng tổ mẫu là thể nào ở trong hoàng cung.

      Nhưng là hoàng cung thủ vệ sâm nghiêm như vậy, nếu như là có thích khách giữa ban ngày ban mặt mang Thái Hoàng Thái Hậu , đó là chuyện hoàn toàn thể sảy ra, Hoàng Phủ Tấn nuôi đám thị vệ kia cũng phải là ăn cỏ lớn lên , như vậy chính là ——

      Thái Hoàng Thái Hậu tự bà ra ngoài.

      Nhưng. . . . . .

      Rốt cuộc là người nào có biện pháp để cho Thái Hoàng Thái Hậu cam tâm tình nguyện ra ngoài mà làm bà đem lòng sinh nghi, thậm chí ngay cả thị vệ cũng hề nhìn thấy?

      Tiểu Thiên rất muốn để ý, nhưng là thế nào đều thể làm , nàng quả nghĩ ra vấn đề mấu chốt rốt cuộc ở nơi nào.

      lúc này, thân ảnh quen thuộc thoáng qua mi mắt của nàng, để cho Tiểu Thiên giật mình.

      Bóng lưng này rất quen thuộc, gần đây mới thấy qua. đúng, phải , là thân ảnh này ngày ngày đều thấy mới đúng.

      Đây là nữ nhân ngày đó mang nàng đến Công Tước sơn, cái bóng lưng kia nàng thế nào cũng quên được.

      Nàng làm sao xuất ở trong cung, như thế nào lại để cho nàng quen thuộc như vậy?

      Tiểu Thiên nhìn chằm chằm cái bóng lưng kia sửng sốt lúc lâu, chợt, nàng chợt ngẩng đầu lên, trong mắt mang theo tia hoảng sợ, "Là nàng! Lại là nàng! ra là nàng vẫn ở nơi này!" Tiểu Thiên hướng về phía cái bóng lưng kia cả kinh lên tiếng!



      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 379: Người kia lại là Nguyệt Nhi!

      darkEdit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      Beta: Yuki (雪)



      "Nguyệt Nhi, là nàng!" Tiểu Thiên ngồi chợt đứng lên, khó trách bóng lưng của nữ nhân kia lại quen thuộc như vậy, thanh cũng làm cho nàng quen thuộc, ra là nàng ngày ngày đều ở nơi này, nàng ấy quang minh chính đại như vậy, dù nàng khinh thường đến thế nào cũng nghĩ tới là Nguyệt Nhi.

      Từ lúc Tiểu Thiên giật mình, Nguyệt Nhi từ đại môn Vũ Phượng Cung ngoặt ra ngoài.

      "Nguyệt Nhi, ngươi đứng lại!" Tiểu Thiên vừa vừa dùng Lăng Ba Vi Bộ đuổi theo.

      Bởi vì ngày đó giao thủ, Tiểu Thiên cũng biết Nguyệt Nhi có khinh công kém, muốn đuổi kịp nàng tuyệt phải chuyện dễ, nhưng nàng còn là đem hết toàn lực theo sau lưng Nguyệt nhi, nàng hoài nghi Thái Hoàng Thái Hậu mất tích nhất định cùng Nguyệt nhi có liên quan.

      "Nguyệt Nhi, ngươi đứng lại đó cho ta!" vất vả đuổi theo Nguyệt nhi, thanh Tiểu Thiên mang theo nhàn nhạt thở .

      Ngoài nàng dự liệu chính là vào lúc đó, Nguyệt Nhi quả ngừng lại.

      Nét mặt của nàng ta thoạt nhìn rất trấn định, hề có tia thất kinh

      Chỉ thấy nàng quay đầu lại, khóe môi nhếch lên cười nhạt, lúc này Nguyệt Nhi thoạt nhìn càng giống như là sát thủ máu lạnh đứng ở trước mặt Tiểu Thiên. Hai tay nàng vòng ngực nhìn về phía Tiểu Thiên, trong mắt mang theo ý cười đắc ý, "Hoàng hậu nương nương, khinh công tệ a."

      "Ngươi cũng kém chứ sao."Tiểu Thiên cười nhạt, hai người lúc này thoạt nhìn hề giống là địch nhân, càng giống như là hai bằng hữu tán gẫu.

      "Nô tỳ cám ơn Hoàng hậu nương nương khen ngợi." Nguyệt Nhi mỉm cười vuốt cằm, làm ra bộ dáng nha hoàn.

      " cần đa lễ." Tiểu Thiên cười tiếng, tiếp tục : " biết nương xưng hô như thế nào? Hay vẫn là Nguyệt Nhi sao?"

      Nghe Tiểu Thiên hỏi như thế, lông mày Nguyệt Nhi nhảy lên, ngay sau đó cười tiếng, "Nương nương tại sao lại thế?"

      "A?" Tiểu Thiên khóe miệng khẽ câu, mặt mày nhảy lên, nhìn về phía Nguyệt nhi, "Xem ra Nguyệt nhi nương rất hiểu suy nghĩ của Bổn cung!"

      "Đó là đương nhiên, Hoàng hậu nương nương, Nguyệt Nhi là trợ thủ tốt đây." đến đây, trong mắt Nguyệt Nhi thiếu vẻ đắc ý.

      sai, chính là người ở bên cạnh hoàng hậu trong miệng Như Mộng nàng an bài ngày đó.

      ']


      ']Chương 380: Cùng Nguyệt Nhi giao thủ!

      Edit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      Beta: Yuki (雪)



      Dường như ông trời giúp đỡ nàng ta, nàng ta mới vào trong cung làm cung nữ, liền được phân phối đến bên cạnh hoàng hậu, nàng ta lại phát Hoàng Phủ Tấn đối với vị hoàng hậu này có tình cảm, như vậy, để cho nàng ta càng thêm dễ dàng biết tin tức của Hoàng Phủ Tấn .

      Mặc dù có thời điểm nàng ta cảm thấy lợi dụng vị hoàng hậu này là đúng, nhưng. . . . . . có vị hoàng hậu này, các nàng ta làm sao có thể đối phó Hoàng Phủ Tấn đây.

      Làm sao lại để cho nàng ta biết mình ích kỷ chỉ để ý đến Thái hậu chính là mẫu thân Hoàng Phủ Tấn, làm sao lại thành công lợi dụng đến nàng chứ.

      Nghĩ như vậy, trong mắt Nguyệt Nhi thoáng qua vẻ đắc ý ràng.

      Mà câu kia của Nguyệt Nhi làm cho Tiểu Thiên xụ mặt xuống.

      Sơ qua, nàng mỉm cười, ánh mắt lạnh lẽo, "Thái Hoàng Thái Hậu ở đâu?"

      "Thái Hoàng Thái Hậu?" Nụ cười trong mắt Nguyệt nhi càng thêm ràng, "Tin tức về Thái Hoàng Thái Hậu, hay là ngươi hỏi về Thái hậu Nguyệt Khê?"

      "Nguyệt Khê?" Lần này, Tiểu Thiên càng thêm kinh ngạc , chẳng lẽ Thái hậu cũng thấy rồi? Mới vừa rồi Đóa Nhi nàng ngược lại nghĩ tới điểm này, nếu như chuyện Thái Hoàng Thái Hậu mất tích cùng Thái hậu Nguyệt Khê có liên quan, chuyện lần này càng thêm nghiêm trọng.

      Nếu Hoàng Phủ Tấn biết là mẫu thân của mình bắt cóc Hoàng tổ mẫu, phải chịu đựng thống khổ như thế nào đây? Nghĩ tới đây, Tiểu Thiên nhíu mày lại.

      Tiểu Thiên sững sờ, thanh khinh thường của Nguyệt Nhi lại vang lên lần nữa, "Tốt lắm, nương nương còn phải nghĩ tới giúp hoàng thượng làm thế nào tìm được Thái Hoàng Thái Hậu , nô tỳ cũng phụng bồi." xong nàng ta xoay người chuẩn bị rời , tại, sứ mạng của nàng ta ở lại trong cung cũng hoàn thành, là thời điểm cần phải trở về.

      "Đứng lại!" Lời xong, Tiểu Thiên đến bên cạnh Nguyệt Nhi, động tác mau lẹ làm Nguyệt Nhi trong lòng cả kinh, lúc này tay Tiểu Thiên đến

      bên cạnh bả vai Nguyệt Nhi, tay Nguyệt Nhi ôm vai phải nghiêng người cái hất tay Tiểu Thiên ra. ", Thái Hoàng Thái Hậu rốt cuộc ở nơi nào?" Tiểu Thiên cùng Nguyệt Nhi giao thủ trầm giọng mở miệng .

      "Đừng hỏi ta, lời này ngươi nên hỏi Thái hậu Nguyệt Khê hơn" Nguyệt nhi trả lời có chút gấp, mặc dù nàng ta cũng biết hoàng hậu biết võ công nhưng ngờ động tác của hoàng hậu nhanh như vậy, nhanh đến nỗi nàng ta khó có thể tiếp chiêu.

      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 381: Bị Nguyệt Nhi đả thương!

      Edit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      royal']Beta: Yuki (雪)



      Giao đấu chút, Tiểu Thiên cũng nhìn ra, mặc dù Nguyệt Nhi khinh công tệ nhưng võ công cũng lợi hại. Nàng còn tưởng rằng Nguyệt Nhi có võ công lợi hại kém.

      Nghĩ tới đây, trong lòng Tiểu Thiên thầm thở phào nhỏm, muốn bắt Nguyệt Nhi là chuyện dễ dàng, chẳng qua là —— nàng ta có thể nguyện ý khai ra Thái Hoàng Thái Hậu ở nơi nào sao?

      Mặc dù Thái Hoàng Thái Hậu mất tích nhất định là cùng Thái hậu có liên quan, nhưng là nàng dám khẳng định, Nguyệt Nhi nhất định biết Thái Hoàng Thái Hậu ở nơi nào.

      Nguyệt Khê, tốt nhất ngươi đừng làm gì quá đáng với Thái Hoàng Thái Hậu, nếu ngươi phải chịu thống khổ!

      Ở trong lòng Tiểu Thiên nghĩ như vậy nhưng nàng khó có thể tưởng tượng Hoàng Phủ Tấn khi biết chuyện này nghĩ như thế nào nữa.

      Nàng suy nghĩ, tinh thần cũng theo tập trung lại.

      Thừa dịp nàng sơ hở, Nguyệt Nhi phi thân nhảy lên, đá cước vào ngực nàng, cảm giác được chiêu của Nguyệt Nhi, Tiểu Thiên mới chợt phục hồi tinh thần lại, mặc dù né tránh, nhưng vẫn là bị Nguyệt Nhi đả thương bả vai, đau đớn truyền đến, cánh tay nàng thể xuất thủ.

      "Hoàng hậu nương nương, nô tỳ rảnh bồi ngài, cáo từ!" Khóe môi nhếch lên tia cười lạnh đắc ý, Nguyệt Nhi tung người nhảy cái, biến mất trong màn đêm.

      "Đáng chết!" Che bả vai, Tiểu Thiên thấp giọng mắng tiếng, trong lòng khỏi trách cứ mình. Cũng trách chính mình sơ suất quá, Nguyệt Nhi ngày ngày ở trước mặt nàng, nàng thế nhưng nghĩ tới nàng ấy chính là do Như Mộng an bài!

      như vậy, Như Mộng biết được chuyện của Hoàng Phủ Tấn, hơn nữa Như Mộng sớm biết thân phận nàng là hoàng hậu. như vậy, Như Mộng sớm có chủ ý?

      Nhưng bây giờ vấn đề quan trọng hơn là, chủ ý của các nàng ta cũng là do Thái hậu sắp đặt. Người đó vì tiểu nhi tử có thể ích kỷ tới trình độ nào nàng dám tưởng tượng, nàng chẳng qua là hy vọng hành động của Nguyệt Khê làm Hoàng Phủ Tấn hoàn toàn tuyệt vọng. Dù sao, bà ấy còn là mẫu hậu của Tấn a.

      ra , nàng vẫn tương đối lo lắng cho Hoàng Phủ Tấn. Mặc dù hai người mấy ngày nay náo loạn vui nhưng dù sao cũng là người nàng , nàng thế nào nhẫn tâm thấy khổ sở?

      Thanh cung ——

      "Như thế nào, có tìm được Thái Hoàng Thái Hậu hay ?"

      "Hồi bẩm. . . . . . Hồi hoàng thượng, còn. . . . . . Vẫn có." Cấm quân thống lĩnh xoa xoa trán đầy mồ hôi lạnh, căng thẳng hồi đáp.




      ']Chương 382: Mảnh giấy phi tiêu!

      darkEdit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      ']Beta: Yuki (雪)



      "Vẫn có? ! ! !" Hoàng Phủ Tấn thanh lạnh như băng tự chủ vang lên, trong ánh mắt mang theo sát khí.

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, thần. . . . . . Thần đáng chết!"

      "Ngươi nên chết." Hoàng Phủ Tấn cắn răng, sát khí trong mắt chợt lóe rồi biến mất tuyệt vọng, "Dán cáo thị, Thái hậu nước Hạo Nguyệt bắt cóc Thái Hoàng Thái Hậu, trong vòng ba ngày, ba vạn đại quân Kim Lăng san bằng Hạo Nguyệt quốc!"

      "Hoàng thượng!" Lam Hữu bị Hoàng Phủ Tấn ra lệnh như vậy cả kinh ngẩng đầu lên, đừng hai nước giao chiến nhân dân khốn khổ, huống chi, ai cũng biết Nguyệt Khê Thái hậu là mẫu thân hoàng thượng, hoàng thượng làm như vậy, cùng giết mẹ có cái gì khác nhau? Nếu để dân chúng biết, hoàng thượng phải mang tiếng xấu bất hiếu . Huống chi, tại Nguyệt Khê Thái hậu mặc dù cùng Thái Hoàng Thái Hậu mất tích, nhưng thể xác định Thái Hoàng Thái Hậu mất tích cùng Thái hậu có liên quan a, hoàng thượng như vậy đường đột xuất binh mà ..., làm dân chúng oán trách .

      Xem ra, hoàng thượng là bị chuyện Thái Hoàng Thái Hậu mất tích làm cho hồ đồ.

      "Hoàng thượng, xin nghĩ lại a!"

      "Trẫm nghĩ rất kĩ, trẫm muốn cho người nước Hạo Nguyệt nhặt xác Nguyệt Khê Thái hậu , trẫm nhất định phải làm cho con trai của bà ta mang tiếng xấu mất nước lưng !" Trong mắt Hoàng Phủ Tấn tia nhiệt độ, chính là tràn đầy sát khí chút tình cảm nào .

      "Hoàng thượng. . . . . ."

      Lam Hữu muốn gì, chợt từ bên ngoài con phi tiêu bay vào trong ngự thư phòng, trực tiếp bay về phía Hoàng Phủ Tấn.

      "Người đâu, bắt thích khách!" Chỉ nghe thanh Lam Hữu sợ hãi vang lên, trong hoàng cung này đề phòng nghiêm ngặt, lại vẫn có thể có người như thế lặng yên tiếng động xông tới mà có người phát , may nhờ hoàng thượng am hiểu võ công, tránh được phi tiêu công kích, nếu . . . . . .

      Lam Hữu cảm tưởng xuống, cũng có chờ Hoàng Phủ Tấn mở miệng, liền đứng lên, đuổi theo thích khách.

      Mà Hoàng Phủ Tấn lúc này so với Lam Hữu có vẻ bình tĩnh rất nhiều, mục tiêu hoàn toàn cũng phải là .

      Nhìn mảnh giấy phi tiêu, Hoàng Phủ Tấn mặt lạnh, đưa tay rút phi tiêu ra, đem giấy trắng lấy xuống.

      Xanh mặt, đem tờ giấy từ từ mở ra, xuống viết chằng chịt ký tự làm cho sắc mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm tối.

      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 383: Hai người đụng nhau!

      "Đáng chết, đây viết cái gì? ! ! !" Tức giận đến mức vò nát mảnh giấy trong tay, rồi ném tới mặt đất, sát khí trong mắt Hoàng Phủ càng thêm mãnh liệt.
      Mà đứng ở bên, Phúc Quý thấy vẻ mặt này của Hoàng Phủ Tấn, sớm khẩn trương biết làm sao, tâm lý càng thêm lo lắng nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn.
      Đầu tiên là theo Hoàng hậu nương nương náo loạn mâu thuẫn lớn như vậy, bây giờ ngay cả Thái Hoàng Thái Hậu cũng mất tích, những chuyện liên tiếp này nếu cứ tiếp tục xảy ra, hoàng thượng nhất định tức chết.
      Nơm nớp lo sợ mà ngồi xổm xuống, nhặt lên trang giấy bị Hoàng Phủ Tấn ném xuống mặt đất, hai tay run rẩy đem trang giấy nọ mở ra, văn tự bên trong cũng đồng thời làm cho Phúc Quý nhíu mày.
      Tịch Huyễn văn?
      Thích khách này vốn là người của Tịch Huyễn sao địa? Cái này cũng làm cho Phúc Quý tuyệt vọng theo, cả trong hoàng cung này ai hiểu Tịch Huyễn văn cho dù Thái Hoàng Thái Hậu mất tích có liên quan đến người của Tịch Huyễn quốc, nhưng những chữ viết này ai có thể hiểu chứ?
      Ôi ~~~ vậy phải làm sao bây giờ đây?
      Phúc Quý bất đắc dĩ mà phe phẩy đầu, cũng dám lời nào.
      Đột nhiên, như là nghĩ đến cái gì, mạnh mẽ ngẩng đầu lên, nhắc chân tới trước mặt Hoàng Phủ Tấn, đem tờ giấy đưa tới trước mặt , "Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương biết xem thứ này."
      "Thiên Thiên?" Câu này của Phúc Quý nhắc tỉnh, làm cho Hoàng Phủ Tấn cảm giác được đột nhiên bắt được hy vọng rồi, thiếu chút nữa quên rồi, tên kia từ ngày đầu tiên lúc gặp mặt hoàng tổ mẫu, chính là dùng Tịch Huyễn văn chuyện, bây giờ, dưới cả hoàng cung này, cũng chỉ có Thiên Thiên có thể hiểu được này viết gì mà thôi.
      thể quản giữa bọn họ có chuyện mâu thuẫn thoải mái, bây giờ an nguy của hoàng tổ mẫu mới là trọng yếu nhất, càng huống chi, mâu thuẫn của và Thiên Thiên, vốn là chuyện gì lớn.
      Nghĩ như vậy , cầm lấy trang giấy trong tay, chạy vội ra ngự thư phòng.
      Mà Tiểu Thiên bên này, mới vừa theo Nguyệt Nhi thủ bị thương ở vai phải, chuẩn bị chạy về hướng Vũ Phượng cung, trong đầu nghĩ đến tất cả đều là chuyện Thái Hoàng Thái Hậu mất tích.
      "Các nàng ta rốt cuộc mang hoàng tổ mẫu nơi nào? Mà mục đích các nàng ta mang hoàng tổ mẫu lại là cái gì?" Ôm vai phải, Tiểu Thiên cúi đầu đầu cau mày tự .
      chưa được mấy bước, liền đụng phải Hoàng Phủ Tấn đâm đầu chạy tới vốn định tìm nàng.

      Chương 384: Xông lên Công Tước Sơn!
      Edit: Cá Trê
      Beta: Yuki (雪) & Quảng Hằng

      Ách........ Bị thế tới hung hăng của Hoàng Phủ Tấn đụng vào làm đau vết thương ở vai phải khiến nàng kêu lên tiếng.
      Thiên Thiên? Thấy Tiểu Thiên, mặt của Hoàng Phủ Tấn ngẩn ra, thấy sắc mặt tái nhợt của nàng, trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua tia lo lắng,
      “Nàng làm sao vậy? “
      Thanh của Hoàng Phủ Tấn trong lúc này vô tình nhu hòa xuống, mà dạng thanh nhu hòa lại làm cho trong lòng Tiểu Thiên thêm khó chịu.
      phải hay lắm, muốn thả tay sao? Tại sao ở trước mặt nàng bày ra vẻ mặt như vậy?
      Buông lỏng vai tay phải, nàng sửa sang lại suy nghĩ, vất vả mới đem nước mắt trực trào ra nuốt trở về, khóe miệng nàng nặn ra nụ cười nhạt, ngước mắt nhìn Hoàng Phủ Tấn, nàng lắc đầu cái, sao.”
      “Thiên Thiên......”
      “Hoàng tổ mẫu còn chưa tìm được sao?: Trước khi Hoàng Phủ Tấn định thêm, Tiểu Thiên liền nhanh chóng cắt đứt lời của , nàng muốn cùng Hoàng Phủ Tấn kể thêm ít chuyện tình khiến cho nàng phải khó chịu.
      Nghe Tiểu Thiên nhắc tới chuyện của Hoàng tổ mẫu, Hoàng Phủ Tấn nhớ lại mục đích của chuyến này, cùng chuyện của Thiên Thiên hay là trước mắt để qua bên , tại quan trọng nhất chính là việc mất tích của Hoàng tổ mẫu.
      “Thiên Thiên, trẫm tìm nàng có chuyện!” Đưa tay đem Tiểu Thiên kéo đến gần, hành động của khiến cho Tiểu Thiên bất mãn nhíu mày.
      Thoát ra khỏi tay của Hoàng Phủ Tấn, nàng nhàn nhạt mở miệng : “Chuyện gì?”
      Nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của Tiểu Thiên, trong lòng Hoàng Phủ Tấn có cảm giác khó chịu, nhưng cũng muốn so đo nhiều như vậy, đem tờ giấy cầm trong tay đưa cho nàng, “Giúp trẫm xem Tịch Huyễn Văn này , trẫm hoài nghi trong này nhất định có nhắc tới chuyện của Hoàng tổ mẫu!”
      Tiểu Thiên giương mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, nàng nghi ngờ nhận tờ giấy của Hoàng Phủ Tấn đưa tới,lúc mở ra, chữ viết tờ giấy khiến cho mặt nàng bỗng chốc trở nên tái nhợt.
      “Thiên Thiên, này cái gì? ? ?” Nhìn Tiểu Thiên trong nháy mắt chợt biến sắc, trái tim Hoàng Phủ Tấn thót lên tới cổ họng, đối với an nguy của Hoàng Thái Hậu càng thêm khẩn trương.
      !” trả lời vấn đề của Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên khẩn trương kéo tay của Hoàng Phủ Tấn, nhanh chóng chạy theo hướng cửa cung, Hoàng Phủ Tấn cảm giác được bàn tay của nàng ngừng toát mồ hôi lạnh.
      “Thiên Thiên, nàng mang trẫm đâu?”
      “Công Tước Sơn!”
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      royalTa vừa so CV xong đÚng là nhảy cháp,hihi
      Ta bổ sung vào cho các nàng đây ,sorry các nàng nha



      <img class="alignnone size-full wp-image-23776" title="a_s_01_1917_01_00_22415" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/a_s_01_1917_01_00_22415.gif" alt="" width="100" height="120" />


      ']Chương 385: Thái Hoàng Thái Hậu hai bàn tay!

      darkslate']Edit: Tiểu Đông Tà

      ']Beta: Yuki (雪)
       

      Tiểu Thiên cũng suy nghĩ nhiều, kéo tay Hoàng Phủ Tấn vọt ra ngoài cung, trong đầu đều là  tờ giấy kia chính là văn tự của Tịch Huyễn

      Hoàng tổ mẫu quả nhiên bị bắt đến Tịch Huyễn quốc.

      Nguyệt Khê Thái hậu đáng chết, nhưng đối với hoàng tổ mẫu lại như thế, nếu phải có hoàng tổ mẫu, hai mẹ con nàng cùng tiểu hoàng đế sớm bị Tấn làm cho toàn mạng rồi.

      Cái gì gọi là ân cừu tương báo nàng cuối cùng cũng thấy được.

      Hoàng Phủ Tấn vừa nghe Tiểu Thiên nhắc tới Công Tước sơn, nhất thời ngây ngẩn cả người.

      Công Tước sơn phải là địa giới Tịch Huyễn quốc sao? Tiện nữ nhân Nguyệt Khê lại đem hoàng tổ mẫu giao vào tay người của Tịch Huyễn quốc.

      Căng thẳng nắm chặt tay có chỗ phát tiết, chỉ có thể mặc cho Tiểu Thiên đem tới Công Tước sơn.

      Công Tước sơn nơi nào đó ——

      Lúc này chân núi Công Tước cùng Tiểu Thiên nhìn ngày đó có chút giống nhau.

      Dưới chân núi, đèn dầu sáng rực, khắp nơi có tuần tra, Tịch Huyễn binh tới lui, thỉnh thoảng kiểm tra động tĩnh bốn phía.

      Bên trong trướng, Thái Hoàng Thái Hậu ngồi trước ghế, khuôn mặt tức giận nhìn Nguyệt Khê đứng trước mặt

      "Nguyệt Khê, ngươi biết làm gì ?" Thái Hoàng Thái Hậu ánh mắt lạnh lẽo, trong mắt mang theo lửa giận thể che giấu, "Ngươi dám giam lỏng Ai gia?"

      Mà Nguyệt Khê Thái hậu lúc này lại có vẻ bình tĩnh dị thường, như ngày đó ở Thanh cung bộ dạng khúm núm, nàng lúc này tựa như là đem hết thảy đều vứt , mắt nghênh ngang hướng Thái Hoàng Thái Hậu, " xin lỗi, Thái Hoàng Thái Hậu, vì Hi nhi, Nguyệt Khê chỉ có thể tạm thời để ngài chịu ủy khuất, chỉ cần Tấn nhi đáp ứng xuất binh cứu Hạo Nguyệt, Nguyệt Khê nhất định thả ngài."

       "Ngươi. . . . . ." Nghe Nguyệt Khê vậy, Thái Hoàng Thái Hậu giận đến từ ghế đứng lên, tới trước mặt Nguyệt Khê, nheo mắt lại, "Ngươi giam cầm Ai gia để uy hiếp Tấn nhi?"

      " xin lỗi, Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê biết chỉ có ngài mới có thể để cho Tấn nhi xuất binh, Nguyệt Khê chỉ có thể làm như vậy, ta quyết thể để cho Hi nhi mang tiếng là vị vua mất nước, xin Thái Hoàng Thái Hậu. . . . . ."

      Pang ——

      Lời vẫn chưa hết, Thái Hoàng Thái Hậu cho cái tát vang dội trực tiếp mặt Nguyệt Khê, "Ngươi như thế lại giam cầm Ai gia để uy hiếp Tấn nhi, ngươi phải là người?"

      Thái Hoàng Thái Hậu hướng về phía Nguyệt Khê từng bước ép sát, "Mười tuổi Tấn nhi bên người cũng chỉ có Ai gia là người thân, ngươi biết Ai gia đối với Tấn nhi mà quan trọng thế nào sao? Ngươi thế nhưng vì đứa con trai này, liền chút nào xem Tấn nhi nghĩ thế nào, nữ nhân như ngươi, hoàn toàn xứng làm mẫu thân, Ai gia hối hận là ban đầu để cho Tấn nhi lấy mạng ngươi!"

      Chương 386: Đáng chết này Nguyệt Khê Thái hậu!

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Yuki (雪)
      Thái Hoàng Thái Hậu câu, lại ép Nguyệt Khê lui về phía sau bước.

      tát này của Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê cũng có gan đánh trả, mặc dù bà ta rời Kim Lăng hơn mười năm, biết thay đổi như thế nào, nhưng bà ta cũng là lần đầu tiên thấy Thái Hoàng Thái Hậu tức giận đến tát bà ta tay.

      Cho dù tiên hoàng chết là do bà ta, Thái Hoàng Thái Hậu đối với bà ta vẫn khách khí, nhưng lúc này, nàng thế bà lại động thủ đánh nàng.

      Bà ta biết lần này Thái Hoàng Thái Hậu nhất định rất tức giận, nhưng nàng có cách nào, nàng thể để cho Hạo Nguyệt quốc sinh linh đồ thán.

      "Thái Hoàng Thái Hậu, ngài mắng chửi , Nguyệt Khê rất có lỗi với Tấn nhi, nhưng. . . . . ."

      Pang ——

      Cái tát thứ hai vang lên lần nữa, "Ngươi biết rất có lỗi với Tấn nhi ngươi còn dám làm như vậy, Ai gia chưa từng thấy nữ nhân nào biết xấu hổ như ngươi!"

      "Bà. . . . . . Bà lại đánh ta?" Lần này, Nguyệt Khê có chút cả giận, nhưng cũng có dám biểu ra.

      "Ngươi rốt cuộc có thả Ai gia trở về ?" Thái Hoàng Thái Hậu để ý tới những lời này của Nguyệt Khê mà ép sát bà ta mở miệng .

      Che gương mặt nóng lên, Nguyệt Khê che mặt nhìn thẳng Thái Hoàng Thái Hậu, "Chỉ cần Tấn nhi đáp ứng xuất binh, ta liền thả ngài."

      "Ngươi. . . . . ." Lúc này Thái Hoàng Thái Hậu hận đem thể Nguyệt Khê băm thành vạn đoạn, bà tại mới hoài nghi, nữ nhân này rốt cuộc có chỗ nào để cho nhi tử của bà đến chết, quan trọng hơn là, nữ nhân này chút cũng xứng làm mẫu hậu của Tấn nhi.

      Lần này, Thái Hoàng Thái Hậu cảm giác mình tựa hồ mình hại đến Tấn nhi.

      Lần này bà bị giam lỏng, khẳng định chỉ là ý tứ của Nguyệt Khê, phía sau hẳng định còn có bàn tay đen hướng dẫn bà ta làm vậy, nếu như có người thất lễ lợi dụng bà ta, bà ta là tuyệt có gan suy nghĩ giam lỏng bà để uy hiếp Tấn nhi.

      Quả nhiên —

      Thái Hoàng Thái Hậu lo lắng như vậy, bên ngoài trướng vang lên thanh đắc ý mang theo giễu cợt, hơn nữa còn là nữ nhân.

      "Quả nhiên là nữ nhân ngốc nghếch!"

      Theo lời này rơi xuống, rèm cửa bị vén lên rồi, từ bên ngoài trướng vào ba nữ nhân.

      Mạn Yên (Như Mộng), Nguyệt nhi cùng với Mạn Yên Lan mụ mụ.

       

       
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :