1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 367: Vẫn nỡ bỏ!

      Edit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      darkBeta: Yuki (雪)



      Thời điểm tới cửa, Hoàng Phủ Tấn vẫn có gọi lại , lúc bất đắc dĩ chuẩn bị tuyên thánh chỉ, thanh lạnh như băng của Hoàng Phủ Tấn lần nữa vang lên, "Đứng lại"

      "Hoàng thượng, ngài. . . . . ." Trong mắt Phúc Quý liền lên tia hưng phấn, cao hứng xoay người lại nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn.

      Chỉ thấy Hoàng Phủ Tấn từ long ỷ đứng lên, mặt mang vẻ mất tự nhiên tới hướng Phúc Quý, đem thánh chỉ cầm trở lại, " cần ."

      "Dạ, dạ, nô tài tuân chỉ, nô tài tuân chỉ!" Lần này, Phúc Quý trả lời chần chờ chút nào.

      biết, hoàng thượng vẫn nỡ bỏ Hoàng hậu nương nương, tốt quá, cái thánh chỉ này cần hạ xuống a.

      Thấy Hoàng Phủ Tấn đem thánh chỉ cầm trở lại, Đoạn Ngự mặt cũng thở phào nhõm, hoàn hảo tiểu tử này còn có bất tỉnh quá mức, nếu là phế, nhìn về sau còn có thể hối hận, thấy hoàng hậu mặc dù thoạt nhìn dễ chuyện, nhưng tính khí nếu là quật cường, cùng Tấn ngược lại có liều mạng.

      Nghĩ tới đây, mặt Đoạn Ngự mơ hồ có nụ cười.

      Hoàng Phủ Tấn nhướng mắt, thấy nụ cười mặt Đoạn Ngự, mất tự nhiên nhìn về phía nơi khác, bên này giọng có chút cứng nhắc mở miệng : "Tìm trẫm có chuyện gì?"

      " có gì, chỉ là muốn hỏi chút ngươi cùng hoàng hậu gần đây tiến triển được như thế nào?" Đoạn Ngự nở nụ cười trào phúng.

      Hoàng Phủ Tấn vừa nghe, sắc mặt thoáng chốc đen lại, nắm chặt thánh chỉ tay, trầm giọng mở miệng : "Nếu như ngươi bây giờ muốn trẫm đem ngươi đuổi ra... Liền tự mình cút ra ngoài."

      "Uy, Tấn, đừng như vậy chứ. . . . . ." Đoạn Ngự vốn định tiếp tục cười trêu Hoàng Phủ Tấn, nhưng lại thấy ánh mắt lạnh như băng kia đành ngượng ngùng đem nụ cười mặt thu về, " ra , là có chút việc."

      "Chuyện gì?" Hoàng Phủ Tấn lạnh như băng mở miệng hỏi.

      "Nước Tịch Huyễn bên kia có động tác ."

      "Phải ?" Lời của Đoạn Ngự khiến cho khóe miệng Hoàng Phủ Tấn nhếch lên, "Nhìn dáng dấp, động tác của bọn họ so với tưởng tượng của trẫm chậm rất nhiều, trẫm đợi bọn họ nửa năm."

      "Tấn, ta xem bọn họ lần này tựa hồ rất có lòng tin, chúng ta phải cẩn thận hơn." Đoạn Ngự nhịn được nhắc nhở.

      "Ừ, trẫm biết, chuyện điều binh liền giao cho ngươi phụ trách." Hoàng Phủ Tấn có bao nhiêu ý định đáp lại , nước Tịch Huyễn đối với , cho tới bây giờ phải là đối thủ, chỉ bằng bọn họ cũng muốn cùng Hoàng Phủ Tấn tranh đấu?




      Chương 368: Ánh mặt trời đâm vào làm đau cặp mắt nàng!

      <div align="Edit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      darkoliveBeta: Yuki (雪)



      "Được, chuyện này liền giao cho ta , chính ngươi cũng muốn cẩn thận chút, trong cung chừng có gian tế." Đoạn Ngự vẫn là yên lòng nhắc nhở.

      "Ừ, biết."

      "Vậy ta về trước." Đoạn Ngự yên tâm nhìn Hoàng Phủ Tấn lần nữa, "Nhớ đem tay hạ xuống, máu chảy quá nhiều, hoàng hậu nhà các ngươi cần phải thủ tiết." Đoạn Ngự còn là nhịn được trêu , nhìn Hoàng Phủ Tấn đem thánh chỉ cầm chặt như vậy, cũng biết có quan tâm nhiều đến Tiểu Thiên.

      xong, cũng đợi Hoàng Phủ Tấn mở miệng, liền cười nhảy ra khỏi ngự thư phòng.

      Sau khi Đoạn Ngự , Hoàng Phủ Tấn bởi vì câu cuối cùng kia làm ngây ngẩn cả người.

      "Ta là thê tử của chàng, nếu là chàng chết, ta cũng muốn thủ tiết . . . . . ."

      Trong đầu thoáng qua thời điểm ngày đó ở Vũ Phượng Cung, Tiểu Thiên đỡ , đối với lời kia mặc dù mang theo nhàn nhạt mùi vị nguyền rủa, nhưng cái cảm giác kia...cảm giác ngọt ngào làm thế nào cũng thể che giấu.

      Đêm đó còn phát sinh loạt chuyện. . . . . .

      Nhớ tới đêm đó, mặc dù cuối cùng giữa bọn họ có gì cả phát sinh, nhưng vẫn cảm thấy rất thỏa mãn.

      Nhưng mà. . . . . .

      Thiên Thiên, tại sao ngươi lại muốn đem nữ nhân khác kín đáo đưa cho trẫm?

      Nghĩ tới đây, mi mắt Hoàng Phủ Tấn rũ xuống, liếc mắt nhìn thánh chỉ tay, cười khổ tiếng, đem thánh chỉ xé thành hai nửa.

      Bên này,Tiểu Thiên tối hôm qua ôm Đóa Nhi khóc mệt, đến giờ Tỵ mới tỉnh lại, Đóa Nhi cũng có ý định đánh thức nàng.

      Chói mắt, ánh mặt trời chiếu vào bên trong, khiến cho nàng chua xót, cặp mắt càng thêm khó chịu .

      Đưa tay cản trở ánh mặt trời, nàng lười biếng từ giường bò dậy.

      Lực đạo tay khiến vết thương khẽ mang theo đau đớn, nàng nhịn được kêu rên lên tiếng, "Ách. . . . . ."

      Giơ tay lên, phát tay mình bị bọc mấy tầng cát trắng, trong đầu chợt thoáng qua tình cảnh đêm trước.

      "Nàng cần làm khó, trẫm buông tay".

      Lời của Hoàng Phủ Tấn ngừng quanh quẩn ở trong đầu của nàng, đâm vào hai mắt của nàng làm đau.

      ra là buông tay là chuyện đơn giản như vậy.

      Trước giây hoạn nạn cùng chia, sau giây liền bỏ lại nàng ngoan tâm ly khứ.

      "Buông tay? A ~~~" Nhìn ánh nắng tràn vào phòng, nàng cười khổ tiếng, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, nàng ngước đầu, chịu đựng để cho nước mắt chảy xuống, nhưng nàng phát khó.


      ps:phần  còn thiếu của chap 312 được bổ sung nên các nàng muốn vào đọc lại vào đọc nha!!!!!
      <img class="alignnone size-full wp-image-22876" title="16" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/163.gif" alt="" width="48" height="48" />

      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Mừng sinh nhật nàng Quảng Hằng thân iu,chúc nàng ngày sinh nhật thât vui vẻ và hạnh phúc!!!
      Bonne anniversaire!!!!







      Chương 369:Bất đắc dĩ tự giễu!

      dark Edit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      Beta: Yuki (雪)




      "Tấn, buông tay đối với chàng mà dễ dàng như vậy sao?" Đưa tay lau giọt nước mắt, nàng xem hướng ngoài phòng lẩm bẩm.

      "Tiểu thư, ngài tỉnh chưa?" Ngoài cửa, vang lên thanh của Đóa Nhi, đem suy nghĩ Tiểu Thiên kéo trở lại.

      Liên tục ngừng xoa xoa nước mắt mặt, nàng hít sâu hơi, hướng ra bên ngoài : "Ừ, tỉnh, vào ."

      Nghe được thanh của Tiểu Thiên, Đóa Nhi đẩy cửa vào, thấy Tiểu Thiên sưng đỏ hốc mắt, bộ dạng ràng vừa mới khóc, nét mặt của nàng hơi sững sờ, trong mắt mang theo đau lòng.

      "Tiểu thư, ngài. . . . . ."

      "Ta sao." Tiểu Thiên mau cắt ngang lời Đóa Nhi, nàng hy vọng lời của Đóa Nhi để cho nàng khó chịu .

      "Vậy. . . . . . Tiểu thư, nô tỳ trước phục vụ ngài rửa mặt nhé." Biết Tiểu Thiên muốn , Đóa Nhi cũng có tính toán cái gì nữa tránh cho nàng thương tâm ..., thể làm gì khác hơn là làm bộ như biết gì cả, phục vụ Tiểu Thiên rửa mặt.

      "Ừ, được." Gật đầu cái, nàng nhận lấy khăn lông Đóa Nhi đưa tới tùy tiện lau mấy cái sau đó tới trước bàn trang điểm, cầm lược tùy tiện chải, cũng có trang điểm, thậm chí ngay cả búi tóc cũng có tâm tình, liền xoay người ra ngoài, tại, nàng cũng là người "Thất tình" , vừa mới người, nhau được mấy ngày, liền bị vô tình "Bỏ rơi" rồi, chỉ có như thế,người bỏ rơi nàng còn là lão công của nàng.

      , cũng xui xẻo, " thương" còn có mấy ngày liền bị quăng, Niếp Tiểu Thiên nàng cũng coi là ít có a.

      Tiểu Thiên tự giễu nghĩ như vậy, để cho mình tâm tình cảm thấy trấn an chút.

      tại nàng nên ra ngoài, nếu nhất định phát bệnh a.

      Còn có Như Mộng, còn có ngày hôm qua mang nàng đến Công Tước sơn , người kia cho nàng cảm thấy quen thuộc như vậy, bóng lưng, thanh cũng làm cho nàng quen thuộc vô cùng.

      Nàng cũng tốt tĩnh tâm lại suy nghĩ chút, nữ nhân kia rốt cuộc là người nào.

      Nghĩ như vậy, nàng chạy tới cửa phòng ngủ.

      "Tiểu thư, ngài đâu vậy ?" Thấy thế, Đóa Nhi yên tâm mở miệng hỏi.

      " đâu, ta chỉ là đến ngự hoa viên chút, muốn làm chút chuyện." muốn làm cho Đóa Nhi lo lắng, Tiểu Thiên chỉ có vậy cho nàng biết, tránh cho Đóa Nhi đợi thấy nàng lại chạy tìm.




      Chương 370:Nữ nhân kia rốt cuộc là ai?

      dark Edit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      Beta: Yuki (雪)




      "Tiểu. . . . . . Tiểu thư, ngài. . . . . . Ngài có chuyện gì sao?" Đóa Nhi ngập ngừng, yên tâm hỏi.

      , nàng đúng là lo lắng tiểu thư nhà nàng nghĩ ra a.

      Nhìn thấy Đóa Nhi lo lắng, Tiểu Thiên bất đắc dĩ lắc đầu cái, đưa tay vỗ vỗ bả vai của nàng, mở miệng : "Ngươi yên tâm , chẳng qua là bị nam nhân quăng mà thôi, đời này ai chẳng trải qua thất tình, ta ngu phải tự sát."

      "Tiểu thư. . . . . ."

      "Được rồi, em yên tâm , ta chỉ là ra ngoài chút có chút chuyện, bảo đảm chờ lát trở lại." Tiểu Thiên nhịn được cắt đứt lời của Đóa Nhi ..., nha đầu ngốc này trong đầu biết suy nghĩ gì, làm sao lại nghĩ nàng tự sát chứ.

      Niếp Tiểu Thiên nàng là ai, bởi vì bị người đàn ông vứt bỏ bỏ chạy tự sát sao? Muốn như vậy từ khi bị đánh rồi phải vào lãnh cung nàng tự sát rồi a.

      "Tiểu thư, ngài cẩn thận chút nha." Nhìn ra trong mắt Tiểu Thiên là bình tĩnh, Đóa Nhi cũng còn dám gì nữa, hơn nữa, thoạt nhìn tiểu thư tựa hồ cũng có chuyện gì.

      "Ừ, biết rồi." Tiểu Thiên hướng về phía Đóa Nhi gật đầu cái, xoay người, trong nháy mắt khóe mắt lại rũ xuống, trong mắt thoáng qua tia bi thương, chẳng qua là lúc này, trừ chính nàng, ai cũng biết trong lòng nàng khổ.

      Nhấc chân lên, nàng vô lực ra khỏi Vũ Phượng Cung.

      Hôm nay khí trời rất tốt, đơn giản chút, chính là trời trong nắng ấm, ánh nắng tươi sáng, ở nơi này rét lạnh trong ngày mùa đông, làm cho người ta khó có cảm giác ấm áp.

      Tiểu Thiên đường ở ngự hoa viên, chút nào muốn cảm thụ ánh mặt trời kia.

      Cúi thấp đầu, nàng chau mày, trong miệng càng ngừng lẩm bẩm: "Kỳ quái, nữ nhân kia rốt cuộc là ai?"

      Nàng cố gắng nhớ lại hồi ức ngày đó, bóng lưng cùng thanh của nữ nhân kia, càng nghĩ càng quen thuộc, càng nghĩ càng cảm thấy nữ nhân kia cách nàng rất gần, nhưng thế nào cũng nhận ra là ai.

      Tại sao có thể như vậy?

      Nàng cau mày, vừa vừa suy nghĩ, bởi vì nghĩ đến quá nhập thần, nhiều lần thiếu chút nữa bị vấp đá té trật chân, nàng chăm chú nghĩ đến việc kia, lại cẩn thận đụng vào bờ ngực kiên cố.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Chương 371: Hoàng Phủ Tấn cố ý! (một)

      Beta: Yuki (雪) & Quảng Hằng


      Va chạm này kéo suy nghĩ của Tiểu Thiên trở lại, nàng ngẩng đầu lên, lại đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Hoàng Phủ Tấn.

      Hoàng Phủ Tấn trong lòng buồn bực từ khi xé toang thánh chỉ kia, vì muốn phát tiết tâm tình bị đè nén chút, liền từ ngự thư phòng ra, nghĩ tại trong ngự hoa viên tùy tiện chút, có lẽ là nghĩ đến quá nhập thần, cũng có nhìn thấy Tiểu Thiên từ bên này tới, cho đến khi Tiểu Thiên tiến đụng vào trong ngực , mới phục hồi tinh thần lại, thấy trong ngực chính là nữ nhân làm giận đến thiếu chút nữa phế nàng rồi lại đành lòng phế bỏ, trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua tia kinh ngạc.

      thấy đôi mắt Tiểu Thiên ràng sưng lên, giống như là khóc lâu lưu lại .

      Nàng khóc? Là bởi vì muốn thả tay sao?

      Hoàng Phủ Tấn trong đầu đột nhiên thoáng qua ý nghĩ như vậy, mà chính là hình thức ý tưởng để cho nhíu mày.

      Đáng chết, thế nhưng đến bây giờ còn đối với nữ nhân ngốc này còn có ý nghĩ như vậy, là muốn nàng đến phát điên rồi.

      Tiểu Thiên nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn cũng kinh ngạc , trải qua nhiều chuyện như vậy, khi đối mặt với Hoàng Phủ Tấn nàng biết nên dùng tâm tình gì nữa, ra nàng rất muốn giải thích, rất muốn cho biết, nàng tìm Như Mộng cũng phải là vì muốn cho lập nàng ta làm phi, mà là. . . . . .

      "Hoàng. . . . . ." Tiểu Thiên muốn mở miệng, lại bị thanh kiều mỵ mang theo hưng phấn ở đằng sau cắt ngang.

      "Hoàng thượng ~~~" Thanh Lan Phi ở Tiểu Thiên sau lưng vang lên, để cho Hoàng Phủ Tấn cùng Tiểu Thiên đồng thời đem tầm mắt chuyển sang nàng, chỉ thấy Lan Phi nàng mặt hưng phấn chạy tới hướng Hoàng Phủ Tấn, "Nô tì ra mắt hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương."

      Nhìn ra được, hưng phấn mặt Lan Phi thủy chung có đổi qua.

      " cần đa lễ ." Tiểu Thiên ràng vui, Nha Nha , tiểu thiếp này tới sớm tới trễ, hết lần này tới lần khác đợi đến khi nàng muốn cùng Tấn giải thích lại xuất , nàng tới là kịp thời.

      Hoàng Phủ Tấn cũng nghe ra trong lời của Tiểu Thiên mang theo tia chán ghét, đem tầm mắt chuyển sang Tiểu Thiên thấy bộ mặt nàng khó chịu, trong mắt của thoáng qua tia vui mừng.

      Đưa tay đỡ Lan Phi quỳ gối, Hoàng Phủ Tấn ôn nhu mở miệng : "Ái phi cần đa lễ."



      Chương 672: Hoàng Phủ Tấn cố ý! ( hai )

      Beta: Yuki (雪) & Quảng Hằng


      Có lẽ là Hoàng Phủ Tấn lần đầu tiên đối với nàng ôn nhu như thế, cũng là lần đầu tiên tự tay đem nàng đỡ dậy, Lan Phi trong mắt khó nén thần sắc thụ sủng nhược kinh.

      "Thần. . . . . . Nô tì đa tạ hoàng thượng ưu ái."

      "Ái phi cần gì phải cảm ơn, ngươi cùng trẫm là phu thê mà." Hoàng Phủ Tấn lúc lời này,tầm mắt quét qua Tiểu Thiên, thấy lúc nàng nghe được câu này mi mắt rũ xuống, tâm tình của đột nhiên giãn ra , nhưng đồng thời vẫn là yên lòng nhìn Tiểu Thiên cái.

      thấy được ánh mắt Tiểu Thiên mang theo tia bi thương, tim của như có ai bóp nghẹt, có phải có chút quá mức hay ? chỉ muốn trêu tức nàng mà thôi, chỉ là muốn để cho nàng biết, ra nàng là rất quan tâm , sai, làm được, đúng là thấy trong mắt nha đầu này có chút khổ sở, nhưng này chính là ngay cả cũng đau lòng .

      chợt cảm giác sai rồi.

      muốn diễn nữa, Hoàng Phủ Tấn muốn mở miệng chuyện, lại bị thanh trầm thấp của Tiểu Thiên cắt đứt.

      Chỉ thấy trong mắt nàng xóa sạch tâm tình bị thương, giương mắt đối với Hoàng Phủ Tấn hai người mở miệng : "Hoàng thượng cùng Lan Phi ở chỗ này phu thê ân ái, nô tì thích hợp ở chỗ này quấy rầy hai vị rồi, nô tì cáo lui." xong, giận dỗi xoay người chuẩn bị rời .

      "Đứng lại!" Hoàng Phủ Tấn giữ nàng lại, nhìn bộ dạng bất mãn này, cuối cùng ôm tia hi vọng mở miệng : "Ngươi quan tâm trẫm cùng nữ nhân khác phu thê ân ái?"

      Lời của Hoàng Phủ Tấn để trong mắt Tiểu Thiên hồi chua xót, nàng quan tâm? Nàng có thể quan tâm sao? Nhưng là, nàng quan tâm có ích lợi gì?

      Hất tay Hoàng Phủ Tấn, nàng đưa lưng về phía , cười khẽ tiếng, "Hoàng thượng lời này, ngài là hoàng thượng ân ái với ai đều là ngài định đoạt mà, như lời mà ngài ..., có vẻ ta rất keo kiệt? Hoàng thượng ngài phải khen ta là hoàng hậu hào phóng sao? Ta hào phóng đến ngay cả Như Mộng cũng có thể cứng rắn kín đáo đưa cho ngài, như thế nào lại quan tâm hoàng thượng cùng ngài tiểu thiếp vợ chồng ân ái đây. Hoàng thượng ngài đúng ?"

      Tiểu Thiên lời của mang theo ý vị giận dỗi ràng, lại làm cho mặt Hoàng Phủ Tấn lần nữa chìm xuống .

      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 373: bàn tay nụ hôn!(một)

      ']Edit: ~ Đông Phương Ngọc Như ~

      darkorange;']Beta: Yuki (雪)
      teal;


      teal;"Đúng,nàng rất đúng." Hoàng Phủ Tấn cắn răng, tức tối mặt nhìn Tiểu Thiên, "Trẫm vẫn khen hoàng hậu của trẫm hào phóng, nàng quả nhiên để cho trẫm thất vọng." Hoàng Phủ Tấn nhìn thẳng cặp mắt Tiểu Thiên.

      teal;"Thần thiếp nào dám để cho hoàng thượng thất vọng ,  thần thiếp muốn lại bị hoàng thượng ném vào trong lãnh cung." Mặc dù trong lòng rất khó chịu, Tiểu Thiên vẫn quật cường nhìn lại Hoàng Phủ Tấn.

      teal;Lan Phi nhìn Hoàng Phủ Tấn cùng Tiểu Thiên, khẩu khí hai người nghe rất bình tĩnh, nhưng nàng ta cũng đần, mùi thuốc súng ở giữa Đế Hậu nồng, nàng ta cũng nghe được lúc này hoàng thượng rất tức giận.

      teal;Mặc dù trong lòng nàng ta nhìn có chút hả hê, nhưng khuôn mặt Hoàng Phủ Tấn lạnh như băng, nàng ta vẫn nhịn được rùng mình cái.

      teal;Cúi đầu, khóe miệng của nàng ta nâng lên tạo thành nụ cười. Lần này hoàng hậu còn chết sao?

      teal;Nàng nhớ hoàng hậu đáng chết này ngày đó dám lừa hoàng thượng rồi bị ném vào lãnh cung.

      teal;Chỉ nghe Hoàng Phủ Tấn cười lạnh tiếng, tiếp tục : "Hoàng hậu yên tâm , nếu hoàng hậu có thể hào phóng như vậy, trẫm sao có thể nhẫn tâm đem nàng biếm lãnh cung chứ? Dưới gầm trời này, nữ nhân hào phóng giống như hoàng hậu đúng là rất khó tìm !"

      teal;"Cám ơn hoàng thượng khích lệ!" Tiểu Thiên khóe miệng thủy chung bình thản cười yếu ớt, "Vậy nô tì quấy rầy hoàng thượng cùng Lan Phi phu thê ân ái rồi, nô tì cáo lui!"

      teal;Nàng xoay người, định rời .

      teal;"Đứng lại!" thanh lạnh như băng lần nữa vang lên, theo lời này rơi xuống, Hoàng Phủ Tấn tay đưa, tay kéo nàng vào trong ngực, vòng tay qua hông của nàng, ôm quá chặt chẽ , chặt đến để cho Tiểu Thiên thở nổi.

      teal;"Nàng. . . . . ."

      teal;"Trẫm thấy hoàng hậu biểu tốt như vậy, biết nàng muốn báo đáp ra sao?" Hoàng Phủ Tấn tay chế trụ Tiểu Thiên, lực đạo tay kia bởi vì tức giận mà từ từ gia tăng, đau đến nỗi Tiểu Thiên nhíu mày.

      teal;" dám muốn hoàng thượng báo đáp, chỉ cần hoàng thượng ngài buông tay là tốt rồi!" Quật cường chịu cùng Hoàng Phủ Tấn thỏa hiệp, trong mắt của nàng mơ hồ hàm chứa lệ quang.

      teal;" Nếu Trẫm nhất định phải báo đáp sao đây?" Ánh mắt lạnh lẻo, Hoàng Phủ Tấn thế đồng thời nụ hôn bá đạo cũng theo rơi xuống, ngay trước mặt Lan Phi, cứ như vậy có dấu hiệu nào ngừng lại.




      Chương 374: bàn tay nụ hôn! ( hai )

      magenta;Eidt: Tiểu Đông Tà

      darkorange;Beta: Yuki (雪)
      teal;


      teal;Hoàng Phủ Tấn hành động bất ngờ, có chút hả hê nhìn Lan phi bên cạnh, đồng thời, khiến càng thêm kinh ngạc chính là nụ hôn của làm Thiên Thiên có chút đau.

      teal;Nàng thủy chung bị Hoàng Phủ Tấn ôm chặt vào ngực, nhìn ánh mắt tức giận của Hoàng Phủ Tấn, lại chút thương tiếc hôn trừng phạt nàng, vành mắt nàng càng thêm đỏ.

      teal;Nàng  cần khó chịu , trẫm buông tay!

      teal;Những lời này của Hoàng Phủ Tấn ngừng nổi lên trong đầu nàng, cộng thêm vừa rồi mới cùng Lan Phi thân mật, làm trong lòng nàng nhói lên, ngày đó ủy khuất cộng với lúc này tức giận cùng nhau bừng lên.

      teal; ngay cả cơ hội giải thích cũng cho nàng, tại sao bây giờ lại thô lỗ hôn trừng phạt nàng như vậy?

      teal;"Pang ——"

      teal;Tiếng tát tay kinh người vang lên, làm Lan Phi ở bên cạnh bị dọa cho sợ đến xanh mặt, dưới chân mềm nhũn, tê liệt ngã xuống đất.

      teal;Này. . . . . . Này Hoàng hậu nương nương điên rồi sao? Nàng lại dám động thủ đánh hoàng thượng?

      teal;Hoàng Phủ Tấn thấy Tiểu Thiên hành động như vậy cũng sửng sốt lúc lâu, nghĩ Tiểu Thiên giận đến mức trước mặt phi tử khác cho tát tay, càng nghĩ tới, ràng muốn thả tay , lại vì bộ dạng ra vẻ sao cả này của nàng mà giận đến hôn nàng, chút nào thương hương tiếc ngọc hôn nàng.

      teal;Làm hoàng đế, gặp phải tình huống như vậy, đáng ra phải tức giận, cái này đánh nàng nữ nhân là có ngày tốt qua phải sao?

      teal;Nhưng khi thấy mắt nàng lóe lên lệ quang lại đau lòng thôi

      teal;"Hoàng Phủ Tấn!" Thừa dịp Hoàng Phủ Tấn lo lắng chú ý, Tiểu Thiên chợt đẩy ra, "Nếu dám buông tay, cũng đừng nên nuốt lời, cũng đừng gặp mặt ta! ! !" Câu này, nàng gần như hô lên, nước mắt thể nén nổi nửa tuôn trào ra, xoay người chạy ra ngoài.

      teal;"Nếu dám buông tay, cũng đừng nên nuốt lời?"

      teal;Hoàng Phủ Tấn che gò má nóng lên , lo lắng tự , trong đầu thoáng qua hình ảnh Tiểu Thiên thương tâm chạy trong nước mắt, tim lại nhói lên.

      teal; lẽ theo như lời Ngự , nàng ngày đó tìm Như Mộng còn có chuyện khác sao?

      teal;Nhưng là, nàng tìm Như Mộng còn có thể có chuyện gì?

      teal;Nhíu mày, Hoàng Phủ Tấn trầm mặc , lúc lâu sau, mới xoay người rời . tìm Tiểu Thiên. tại, có số việc, cần làm .

      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 375: Nguyệt Khê Thái hậu thỉnh cầu 1


      darkEdit: Tiểu Đông Tà

      ']Beta: Yuki (雪)



      Lúc Hoàng Phủ Tấn rời , Lan phi đứng dậy, lo lắng thôi, ngừng gọi lại, trong mắt mang ý ràng, "Hoàng thượng, ngài muốn sao?"

      "Ừ."

      "Hoàng thượng. . . . . ."

      "Trẫm có chuyện, chớ làm phiền trẫm!" nhịn được nhíu mày, Hoàng Phủ Tấn vui hất tay Lan phi ra, sải bước rời .

      chưa được mấy bước, mắt mành rủ xuống, trong lòng bất đắc dĩ chưa được ngay.

      Tại sao Thiên Thiên lại giống những nữ nhân khác trong hậu cung, đối với trăm theo ngàn thuận, thỉnh thoảng mà nghĩ của nhớ tới đây?

      Nhưng là. . . . . .

      Nếu Thiên Thiên như vậy, còn có thể muốn có nàng ? còn có thể bất trị mà nàng sao?

      Vô lực thở dài, cõi lòng đầy tâm hướng ngự thư phòng tới.

      Thanh cung ——

      "Thái Hoàng Thái Hậu."

      "A, Nguyệt Khê ." Thái Hoàng Thái Hậu ngồi ở giữa đại sảnh, giương mắt nhìn Nguyệt Khê Thái hậu cái, miễn cưỡng mở miệng .

      "Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê muốn cầu ngài chuyện." Nguyệt Khê tới trước mặt Thái Hoàng Thái Hậu, do dự mở miệng .

      Nghe Nguyệt Khê như vậy, Thái Hoàng Thái Hậu mi mắt giương lên, nhìn về phía Nguyệt Khê, lát sau, bà mới lười biếng mở miệng : "Nguyệt Khê, nếu là chuyện mượn binh, ngươi cũng đừng nữa, nếu Tấn nhi cho mượn, Ai gia là tuyệt đối can thiệp vào việc của nó."

      "Nguyệt Khê biết." Nguyệt Khê Thái hậu vô lực gật đầu cái.

      "A? Vậy ngươi cầu Ai gia chuyện gì?" Thái Hoàng Thái Hậu lần nữa giương mắt, hôm nay Nguyệt Khê Thái hậu tựa hồ bình tĩnh hơn thường ngày rất nhiều.

      "Thái Hoàng Thái Hậu, ta muốn. . . . . ." Cắn cắn môi dưới, Nguyệt Khê biết nên mở miệng thế nào, bộ dạng thoạt nhìn tựa hồ vô cùng khó khăn.

      Điểm này, Thái Hoàng Thái Hậu cũng chú ý tới.

      "Nếu như phải chuyện mượn binh, có chuyện gì ngươi hãy thẳng ra ." Thái Hoàng Thái Hậu nhìn về phía Nguyệt Khê, mở miệng .

      "Thái Hoàng Thái Hậu, ta muốn. . . . . . Ta muốn đến hoàng lăng lạy tế tiên hoàng."

      "Cái gì?" Thái Hoàng Thái Hậu bị cầu này của Nguyệt Khê làm cho kinh ngạc, bà từ chỗ ngồi đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc tới trước mặt Nguyệt Khê, mở miệng : "Ngươi muốn lạy tế tiên hoàng?"

      "Đúng vậy, Thái Hoàng Thái Hậu!" Nguyệt Khê cúi thấp đầu xuống, thần sắc trong mắt mang theo vài phần khó giải thích.




      ']Chương 376: Nguyệt Khê Thái hậu thỉnh cầu 2


      darkEdit: Tiểu Đông Tà

      ']Beta: Yuki (雪)



      "Nguyệt Khê, ngươi phải biết, Tấn nhi nhất định đồng ý cho ngươi hoàng lăng lạy tế tiên hoàng." Thái Hoàng Thái Hậu ra điểm quan trọng nhất.

      "Cái này ta biết, cho nên ta. . . . . ." Cắn môi dưới, Nguyệt Khê nhìn về phía Thái Hoàng Thái Hậu, quỳ xuống, "Thái Hoàng Thái Hậu, xin ngài cho phép ta lạy tế tiên hoàng lần được ?" Trong mắt nàng lóe lên lệ quang.

      Thái Hoàng Thái Hậu khó có thể phân biệt nàng rốt cuộc lòng hay là toan tính, chẳng qua, nàng ta cầu lạy tế tiên hoàng, cũng phải là cầu vô lý.

      Chỉ nghe Nguyệt Khê tiếp tục : "Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê năm đó rời , hại tiên hoàng . . . . . . Nguyệt Khê tự biết thẹn với tiên hoàng, xin Thái Hoàng Thái Hậu chấp thuận cho Nguyệt Khê hoàng lăng lạy tế tiên hoàng, Nguyệt Khê van xin ngài, Thái Hoàng Thái Hậu!"

      Cứ như vậy vừa , trước mặt Thái Hoàng Thái Hậu nàng ngừng dập đầu.

      "Nguyệt Khê, ngươi cầu xin là làm khó Ai gia, hoàng lăng có thánh chỉ của Tấn nhi vào được ." Thấy Nguyệt Khê như vậy, Thái Hoàng Thái Hậu cũng có vẻ khó xử trả lời.

      "Nhưng, Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê biết ngài có thể tùy ý xuất nhập hoàng lăng." Nguyệt Khê Thái hậu giương mắt nhìn về phía Thái Hoàng Thái Hậu, trong mắt mang theo vài phần hi vọng cùng cầu xin.

      "Ngươi muốn Ai gia len lén dẫn ngươi đến sao?" Thái Hoàng Thái Hậu trực tiếp hỏi.

      "Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê van xin ngài, cầu xin ngài dẫn Nguyệt Khê có được hay ?" Vừa , Nguyệt Khê Thái hậu nước mắt tuôn trào, vốn là tuyệt sắc giai nhân, kết hợp với bộ dạng điềm đạm đáng này, khó có thể làm người ta cự tuyệt

      Ai ~~~ khó trách tiên hoàng vì Nguyệt Khê mà tự sát, ngay cả Thái Hoàng Thái Hậu nhìn thấy Nguyệt Khê như vậy cũng nhịn được đau lòng.

      Còn nghĩ đến Nguyệt Khê lúc trước nhiều lần bị Tấn nhi làm nhục, nghĩ tới quả cũng đáng thương, nếu nàng ta muốn gặp tiên hoàng, vậy bà liền dẫn , chỉ cần để Tấn nhi biết là được rồi

      "Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê van xin ngài, để Nguyệt Khê qua , Nguyệt Khê van xin ngài." Thấy Thái Hoàng Thái Hậu dao động, Nguyệt Khê lại lần nữa ngừng dập đầu.

      Được rồi, ngươi đừng dập đầu nữa, đứng lên , Ai gia dẫn ngươi là được." Thái Hoàng Thái Hậu tiến lên đem nàng đỡ dậy, bình thản mở miệng .

      "Tạ. . . . . . tạ ơn, tạ ơn Thái Hoàng Thái Hậu!" Nguyệt Khê xoa xoa khóe mắt đầy nước mắt, từ đất đứng lên.
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :