1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 338: Đem Thái hậu mẹ đuổi !
      Edit: Tiểu Đông Tà

      "A! ! ! Ngươi uy hiếp ta?" Tiểu Thiên nghe nàng những lời này mà càng cảm thấy buồn cười, nàng khoanh tay nhìn Nguyệt Khê, mặt mày dựng lên, "Thái hậu à, người cảm thấy ngươi những lời này là tự chuốc lấy nhục sao? Bất quá cũng tốt, ta cũng rất muốn biết, Thái hậu là thế nào mà để cho vị hoàng hậu này ta giữ được. , ta rất mong đợi. Vậy bây giờ, Thái hậu có nên hay ?"
      "Ngươi. . . . . ."
      "Thái hậu, ngươi đừng ép ta phải đánh rồi, ta muốn làm dơ bẩn tay của mình."
      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi. . . . . ."
      "Ta ngại cho ngươi biết, ta ngay đến hoàng thượng cũng cầm cái ghế ngồi đập qua, ngươi cũng nên cho là ta dám đối với Thái hậu nước láng giềng động thủ!" xong, ánh mắt nàng lóe lên tia lạnh lẽo. Hơn nữa, nàng lại đem "Nước láng giềng" ba chữ đặc biệt nhấn mạnh, dụng ý rất ràng, nàng hoàn toàn dập tắt mọi hi vọng của Nguyệt Khê!
      "Niếp Tiểu Thiên, chớ đem những lời như vậy mà cự tuyệt." Nguyệt Khê cắn răng, nếu phải nha đầu chết tiệt kia là hoàng hậu, nàng còn có thể nhịn nàng đến bây giờ sao.
      "Quân đâu, đem Nguyệt Khê Thái hậu tiễn khách cho bổn cung!" Nụ cười mặt Tiểu Thiên đột nhiên vụt tắt, ánh mắt trong chốc lát trở nên lạnh như băng.
      " cần, tự ta !" muốn tự rước lấy nhục nữa, nàng tay áo, xoay người, mở cửa, ra ngoài.
      Mà ngoài cửa, Hoàng Phủ Tấn thấy Nguyệt Khê mở cửa trong nháy mắt nhanh chóng dời , Nguyệt Khê lúc ra cửa cũng thấy .
      Đợi Nguyệt Khê rời , Hoàng Phủ Tấn mới từ chỗ tối ra, nhìn bóng lưng Nguyệt Khê, ánh mắt trầm xuống.
      " chướng khí, sáng sớm đụng phải nữ nhân thối tha như vậy, đem toàn bộ tâm tư lão nương ta phá hư." Bên trong cửa, Tiểu Thiên ngồi xổm người xuống, dọn dẹp cái ly lúc trước mình vì tức giận mà ném vỡ, chú ý tới Hoàng Phủ Tấn đứng ở cửa, dọn dẹp vụn thủy tinh đất, tiếp tục lẩm bẩm: " ngờ vì nữ nhân kia mà ném vỡ cái ly, lãng phí tư nguyên." Càng càng khó chịu, Tiểu Thiên ngồi chồm hổm mặt đất, bụng đầy buồn bực.
      Cuối cùng, nàng thở dài, tiếp tục dọn dẹp vụn thủy tinh, tầm mắt của nàng xuất vật khác.
      Long. . . . . . Long giày?
      Tiểu Thiên chợt ngẩng đầu lên, "Hoàng thượng!"

      Chương 339: Long bào bị vá tất phải xấu rồi!
      Edit: Tiểu Đông Tà

      Hoàng Phủ Tấn xuất khiến Tiểu Thiên kinh ngạc thôi, tay run lên, cẩn thận vụn thủy tinh đâm vào ngón tay, bất thình lình bị đau đến nhíu mày, Tiểu Thiên tay tuôn ra chút máu.
      "Thế nào mà còn mạo hiểm như vậy!" Hoàng Phủ Tấn ngồi xổm xuống, khẩu khí mang theo vài phần trách cứ, đưa tay nàng kéo lên, trong mắt mang theo vài phần khẩn trương, "Mau tới đây, trẫm băng bó cho ngươi."
      Tiểu Thiên nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Tấn khẩn trương, khóe miệng nàng kìm được nâng lên, bật cười.
      Tiếng cười của nàng làm Hoàng Phủ Tấn quay qua nhìn về phía nàng, bất đắc dĩ lắc đầu cái, "Như vậy còn cười được?"
      " có a, ta cao hứng!" Trong mắt của nàng tràn đầy nụ cười, khóe miệng tự tiếu phi tiếu.
      ra như vậy cũng tốt vô cùng, nàng chỉ cần như vậy là đủ rồi.
      làm hoàng đế của , nàng làm hoàng hậu của nàng, tiếp tục có hậu cung ba nghìn, nàng. . . . . .
      Nàng rốt cục vẫn được nữa, tiếp tục có hậu cung ba nghìn, nàng. . . . . . Nàng làm thế nào có thể giải thích tâm tình của mình lúc này.
      Tấn, nếu ngươi phải hoàng đế, tốt biết bao. Tiểu Thiên mi mắt rũ xuống, ở trong lòng thở dài.
      "Khàn ——" suy nghĩ bị đau đớn tay kéo trở lại, Tiểu Thiên nhịn được kêu tiếng, tay của nàng lúc này bị Hoàng Phủ Tấn quấn tầng lụa trắng bố.
      "Hoàng thượng, thủ nghệ tệ nha." Bỏ qua suy nghĩ trong, nàng hướng về phía Hoàng Phủ Tấn, khóe miệng giương lên.
      "Về sau đừng làm việc mạo hiểm như vậy." Hoàng Phủ Tấn đưa tay, điểm cái vào trán của nàng, ngay sau đó lại kéo tay nàng, mở miệng hỏi: " tay ngươi thế nào nhiều như vậy vết thương?"
      "A? Cái đó. . . . . ." Nàng gãi đầu biết trả lời thế nào, loại này "chiến tích vẻ vang" này đừng bảo phải ra , ra cũng thấy có lỗi với tổ tông. Đây chính là tác phẩm nàng đích thân dùng "giải phẫu" đem vá, nếu như bị Tấn phát long bào thành thế kia, còn bị cười ngạo mới lạ.
      Nghĩ tới đây, mắt nàng len lén liếc Hoàng Phủ Tấn bên cạnh cái rồi lại quay qua bàn trang điểm để long bào kia, nàng khổ não thở dài.
      Vẻ mặt Tiểu Thiên đều bị Hoàng Phủ Tấn thu hết vào mắt, theo tầm mắt nàng nhìn qua, long bào bị Tiểu Thiên đặt bàn trang điểm lọt vào tầm mắt.
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 340: Thiên Thiên vá, chính là tốt nhất!
      darkEdit: Tiểu Đông Tà




      Đây phải là long bào mà nhất thời tức giận đem xé toang ném trong ngự hoa viên sao? Người này phải là đem nó vá được rồi?
      Nghĩ tới đây, Hoàng Phủ Tấn trong mắt lóe ra ràng nụ cười, tự tay cầm long bào lên xem, quả nhiên, phía bị xé rách  có vài đường châm, mặc dù thể là đẹp, nhưng trong lòng Hoàng Phủ Tấn, so với bất kì ai cũng vá đẹp.

      "Cái này là ngươi vá?"

      "Ha ha ~~~" nàng cười khan mấy tiếng, đưa tay giật long bào lại, "Cái đó. . . . . . Hoàng thượng, ta. . . . . . Ta chuẩn bị vứt đây."

      Chột dạ cầm long bào xoay người sang chỗ khác, nét mặt của nàng tràn đầy ảo não.

      Mặt ảo não chép miệng lắc đầu, lại cảm giác mình bị người từ phía sau ôm vào lòng.

      Mặc dù tối hôm trải qua chuyện thế nào, Hoàng Phủ Tấn làm như vậy cũng đáng nói nhưng Tiểu Thiên đích lưng cương trực.

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng. . . . . ." Nàng chuyển mắt, cố gắng hóa giải tình thế lúng túng này, nhưng nghĩ mãi cũng ra được

      "Thiên Thiên, vá tốt như vậy, tại sao phải ném?" Hoàng Phủ Tấn thanh ôn nhu khẽ bên tai nàng, đem nàng ôm chặt hơn nữa.

      "Vá. . . . . . Vá tốt?" Tiểu Thiên nghe Hoàng Phủ Tấn những lời này mà chợt xoay đầu lại, trong mắt khó có thể che giấu nụ cười.

      "Ừ, vá rất khá." Hoàng Phủ Tấn gật đầu cười cái, thấy Tiểu Thiên câu khích lệ này của mà vui vẻ như thế, tâm tình sau khi thấy mẫu hậu cũng giãn ra hai phần.

      "Nhưng là. . . . . ." Mặc dù Hoàng Phủ Tấn khen nàng như vậy, nhưng nàng cũng biết   an ủi nàng, nàng cũng phải tự biết , y phục này nếu coi là vá tốt, những nữ công phải là nhân vật cấp đại sư sao?

      " có nhưng là, Thiên Thiên vá chính là tốt nhất."




      dark']Chương 341: Hoàng thượng, người xem trọng nương nhà nào rồi?
      Edit: Tiểu Đông Tà




      Hoàng Phủ Tấn cầm bàn tay dày đặc vết kim châm của Tiểu Thiên, nhìn nàng với ánh mắt nhu hòa

      "Ai cũng vá tốt bằng Thiên Thiên."

      Hoàng Phủ Tấn ánh mắt nhu hòa như thế, thanh dịu như thế khiến cho Tiểu Thiên nhịn được tim đập nhanh.

      Nàng chậm rãi nâng tầm mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, hơi nháy nháy mắt, nở nụ cười, " ra là tên hôn quân nhà ngươi trừ đánh tiếng kêu giết ở ngoài, còn có thể những lời buồn nôn như vậy" Cố gạt hình ảnh Hoàng Phủ Tấn thâm tình khỏi đầu, nàng cố giả như thoải mái mà mở miệng .

      Lúc này Hoàng Phủ Tấn càng ngày càng để nàng khó có thể kháng cự, nàng lo lắng mình ngày nào đó thể tự kềm chế, đem tâm hoàn toàn giao cho Hoàng Phủ Tấn, mặc dù, nàng biết, nàng bây giờ cách đấy bước xa.

      Nàng muốn thoát khỏi ngực Hoàng Phủ Tấn, lại làm Hoàng Phủ Tấn ôm càng chặt vào ngực, lực đạo so với vừa rồi càng thêm chặt.

      "Hoàng thượng, ngươi. . . . . ." Tiểu Thiên vốn định mở miệng bảo Hoàng Phủ Tấn buông tay, lại trực tiếp đối mặt với ánh mắt dị thường nghiêm túc của .

      "Thiên Thiên. . . . . ."

      "Ừ?" Nàng nhàng lên tiếng, nhịp tim tự chủ được tăng nhanh, nàng sợ, sợ nghe được chuyện Hoàng Phủ Tấn muốn ra, nàng cảm giác khi tường thành mỏng manh này  bị xuyên phá rồi, nàng cùng Hoàng Phủ Tấn giữa duyên tận thế .

      Đừng , ngàn vạn lần đừng ! Tiểu Thiên nhìn thẳng vào ánh mắt Hoàng Phủ Tấn, mang theo vài phần thỉnh cầu.

      "Thiên Thiên. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn đưa tay, nâng mặt Tiểu Thiên lên, trong mắt mang thâm tình làm người ta khó rời bỏ, "Ta ngươi." Những lời này, biết từ lâu, lại biết phải mở miệng thế nào, cũng chưa từng nghĩ rằng ở trước mặt nàng lại tự nhiên như vậy.

      Rốt cục vẫn phải ra. Tiểu Thiên bất đắc dĩ nhắm mắt lại, khóe miệng mang theo vài phần khổ sở.

      "Hoàng thượng, ngươi xem Gia nương đâu rồi, tìm ta luyện đối bạch?" Đè ép tình cảm trong lòng làm nàng hít thở thông, đau đớn, nàng cố ra vẻ thoải mái mà mở miệng hỏi.

      Vấn đề của nàng làm Hoàng Phủ Tấn hơi ngẩn ra, Tiểu Thiên phản ứng như thế có chút ngoài dự liệu của , cho là nàng hớn hở tiếp nhận, nghĩ nàng lại ở trước mặt giả vờ ngây ngốc.

      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 342: Niếp Tiểu Thiên! Ngươi rốt cuộc trốn tránh cái gì?
      Edit: Đông Phương Ngọc Như

      "Thiên Thiên, trẫm cho ngươi biết, ngươi đừng ở trước mặt trẫm giả bộ ngu!" Hoàng Phủ Tấn trong giọng mang theo vài phần kích động, bởi vì trong mắt Tiểu Thiên ánh lên tia đau đớn rồi rất nhanh chóng liền biến mất. Nhưng vẫn biết, hiểu, trong mắt nàng rốt cuộc là bởi vì sao mà lên đau đớn!
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ngươi đừng đùa!" Lúc này Tiểu Thiên mang theo ràng cường nhan cười vui mùi vị, cho dù ở cố giả bộ trấn định, thanh của nàng còn là mang theo ràng run rẩy.
      Giùng giằng từ trong ngực Hoàng Phủ Tấn ra, nhưng lại bị giữ chặt hai cánh tay, thể nhúc nhích.
      "Niếp Tiểu Thiên, trẫm lúc nào đùa với ngươi rồi, ngươi rốt cuộc trốn tránh cái gì?" Hoàng Phủ Tấn lúc này nổi giận, hiểu ý tứ Tiểu Thiên.
      Nàng trốn tránh cái gì? Tiểu Thiên khóe mắt thoáng qua tia khổ sở, ánh mắt cũng thay đổi là chua xót.
      Ta là trốn tránh ngươi a, bởi vì ngươi là hoàng đế! Mà ta lại muốn cùng nhiều nữ nhân như vậy chung trượng phu!
      Tiểu Thiên ở trong lòng sớm hét lên, nhưng đều ra miệng, nước mắt tại trong hốc mắt đảo quanh.
      "Thiên Thiên, ngươi cho trẫm, ngươi rốt cuộc trốn tránh cái gì, ngươi cho trẫm!" Hoàng Phủ Tấn kích động lay mạnh thân thể của nàng.
      "Ta. . . . . . Ta có trốn tránh cái gì." Nàng đem tầm mắt chuyển sang nơi khác, hết sức để cho mình ở trước mặt Hoàng Phủ Tấn mất khống chế để nước mắt chảy xuống.
      "Thiên Thiên!" Hoàng Phủ Tấn ôm nàng vào lòng, mạnh mẽ đến độ khiến người ta thở nổi, "Thiên Thiên, trẫm hiểu ngươi rốt cuộc tại sao trốn tránh trẫm, trẫm cho tới bây giờ cũng chưa từng hiểu được, ở trước mặt ngươi, trẫm muốn làm hoàng đế, chỉ muốn là trượng phu của ngươi, chỉ muốn mỗi ngày có thể ôm ngươi an nhàn tự tại, trẫm trong lúc vô tình ngươi, ngươi có hiểu hay ?"
      Hoàng Phủ Tấn lần này như thế trực tiếp tỏ tình để cho Tiểu Thiên ngây ngẩn cả người, nếu như những lời này phải là của hoàng đế, là tốt biết bao a.
      Ở trước mặt ngươi, trẫm muốn làm hoàng đế, chỉ muốn là trượng phu của ngươi. Ở trước mặt ngươi, trẫm muốn làm hoàng đế, chỉ muốn là trượng phu của ngươi. . . . . .
      Những lời này của Hoàng Phủ Tấn ngừng lẩn quẩn ở trong đầu Tiểu Thiên, khiến cho lệ của nàng thể khống chế bất giác chảy xuống.
      Hoàng thượng, ngươi lại có hiểu hay , ta muốn làm nữ nhân của hoàng đế, chút cũng muốn, nếu ngươi sau này thay lòng bảo ta biết làm sao đây?

      Chương 343: Hoàng thượng, ta thương ngươi!
      Edit: Đông Phương Ngọc Như

      "Hoàng thượng, cám ơn ngươi ta." Tiểu Thiên quyết liệt đẩy ra Hoàng Phủ Tấn, thế nhưng nước mắt vẫn thể khống chế nổi.
      "Thiên Thiên. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn ngây ngẩn cả người, việc này và tưởng tượng của có chút giống nhau!
      "Hoàng thượng, ta thương ngươi! . . . . . . chút cũng !" Nàng khó khăn ra những lời này trước mặt Hoàng Phủ Tấn.
      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi cho là trẫm là người ngu sao? Ngươi cho rằng trẫm nhìn ra ngươi đối với trẫm có tình cảm?" thể chịu được nữa, Hoàng Phủ Tấn nóng nảy, biết trong lòng Tiểu Thiên trốn tránh những thứ gì, nhưng tại sao nàng lại ra.
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ta . . . . . . . . . . . . chút cũng. . . . . . ngươi, . . . . . . xin lỗi." Nàng miễn cưỡng để cho mình xong những lời này.
      "Trẫm tin!" Hoàng Phủ Tấn tay lấy Tiểu Thiên kéo vào trong ngực, cúi đầu nhìn nàng, gấp đến độ có váng mù quanh mắt, "Niếp Tiểu Thiên, trẫm nếu tin lời của ngươi, trẫm đúng là ngu mà, ngươi cho trẫm, ngươi rốt cuộc trốn tránh những thứ gì!"
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ta van cầu ngươi, . . . . . . muốn ngươi ta, . . . . . . muốn, ngươi ai cũng có thể, chính là nên ta, ngươi. . . . . . Ngươi có Ailann phi a, còn có hậu cung nhiều như vậy phi tần, còn có . . . . . . Lạc Thủy a, nàng ngươi lâu, hoàng thượng, ta. . . . . . Ta cầu xin ngươi, nên ta, nên. . . . . . Ngô!"
      Nàng bị Hoàng Phủ Tấn bá đạo mà hôn, nàng cảm giác được Hoàng Phủ Tấn hôn còn mang theo mơ hồ tức giận còn có nhàn nhạt trừng phạt đối với nàng cùng bất đắc dĩ.
      lúc lâu sau, mới nuối tiếc mà buông nàng ra, "Trẫm có thể lựa chọn các nàng, nhưng là được, ngươi để cho trẫm ngươi, tại sao còn cướp tâm của trẫm!"
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn mỗi lời đều làm cho Tiểu Thiên đau lòng.
      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi nhanh lên chút cho trẫm, ngươi rốt cuộc là băn khoăn cái gì, ngươi cho trẫm, tại sao trốn tránh trẫm như vậy, tại sao?"
      Cuối cùng, Hoàng Phủ Tấn cả giận, thanh cũng khỏi tự chủ vang lên, mang theo đầy bụng vội vàng cùng bất đắc dĩ, hướng về phía Tiểu Thiên rống lên, tiểu ngu ngốc này rốt cuộc có chuyện gì hài lòng với , rốt cuộc nàng trốn tránh những thứ gì.
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 344: Bởi vì ngươi là hoàng đế, cho nên ta thể ngươi!

      darkEdit: Đông Phương Ngọc Như



      Nguyên tưởng rằng nàng là bởi vì trong lòng có gian phu mới lần nữa cự tuyệt , lần nữa đem giao cho nữ nhân khác, nhưng là, tại, ràng cảm giác được, nha đầu này là , rất xác định điểm này, nhưng vì cái gì trốn tránh , rốt cuộc là tại sao?

      "Bởi vì ngươi là hoàng đế, ngươi là hoàng đế!" Cuối cùng, Tiểu Thiên còn là khống chế được rống lên, nước mắt càng thêm chày dài, "Bởi vì ngươi là hoàng đế, ngươi phải có ba nghìn hậu cung, trượng phu của hơn ba nghìn nữ nhân, mà ta, muốn cùng nhiều nữ nhân như vậy có trượng phu, ngươi hiểu chưa? Ta thể ích kỷ để cho ngươi trở thành của mình ta !" Kích động đẩy ra Hoàng Phủ Tấn, nàng khóc chạy ra ngoài.

      Nàng vừa ra khỏi miệng, nàng cho là mình có thể chịu đựng, bởi vì là hoàng đế, phải có ba nghìn hậu cung là chuyện đương nhiên, nàng muốn chính mình ra dạng "Cố tình gây " làm lý do để cho Hoàng Phủ Tấn cảm thấy nàng là ích kỷ , là ở cố tình gây , cho nên, nàng đơn giản nghĩ chỉ cần mình chịu đựng ra miệng, nhưng là nàng là của 21 thế kỷ, là chế độ " chồng vợ" chế độ hun đúc con , nàng thể nhẫn nhịn bị cùng nhiều nữ nhân như vậy chia xẻ trượng phu, nhưng bởi vì nam nhân nàng là hoàng đế, là ở cái triều đại này chuyện hoàng đế phụ tình nữ nhân chính là phổ biến, chỉ là bởi vì là hoàng đế, còn có giang sơn, có nghiệp thống nhất đất nước, muốn nhiều nữ nhân như vậy vì sống chết, cho nên nàng thể làm gì khác hơn là chịu đựng ra miệng, nàng thể ích kỷ như vậy, nhưng là Hoàng Phủ Tấn buộc nàng giao ra trái tim buộc nàng đem nguyên nhân thống khổ ra miệng.

      Hoàng Phủ Tấn bởi vì Tiểu Thiên chạy lúc cuối cùng để lại câu kia, ngây ngẩn cả người, sửng sốt lúc lâu sau, bất đắc dĩ lắc đầu cái, cười khổ mấy tiếng, "Cái nha đầu này, hóa ra là vì nguyên nhân này. Thiên Thiên, ngươi đúng là ngốc đến thể ngốc hơn, lòng trẫm cũng cho ngươi rồi, vẫn còn ở đây coi trọng hậu cung sao? Ngươi chưa cùng bất kỳ nữ nhân nào phải có trượng phu, trẫm chẳng qua là trượng phu của mình ngươi."

      Nhìn phòng ngủ trống rỗng, Hoàng Phủ Tấn cười khổ tiếng, " ra là trẫm cưới phải hoàng hậu ngốc!"

      Bất đắc dĩ lắc đầu cái, nhấc chân lên ra ngoài, muốn cho cái tiểu ngu ngốc đó, phải cho nàng hay hậu cung từ nay chỉ có nàng, chỉ có Hoàng hậu nương nương, mình ngươi!




      ']Chương 345: người là khó!

      darkEdit: Đông Phương Ngọc Như



      Tiểu Thiên từ Vũ Phượng Cung chạy ra, nước mắt cũng chưa có dấu hiệu dừng lại, nàng ra, ngay trước mặt Hoàng Phủ Tấn ra.

      Nguyên tưởng rằng nàng xong hết thảy, nàng nhõm rất nhiều, cũng có nghĩ đến trong lòng lại càng thêm đau, đau đến thở nổi.

      Nàng đem nguyên nhân ràng như thế rồi, Hoàng Phủ Tấn bỏ qua , như thế nào lại vì nàng mà buông tha cho này cả hậu cung, hoặc giả, từ nay về sau, Hoàng Phủ Tấn tìm đến nàng nữa. Bất quá như vậy đối với nàng mà phải là dễ dàng sao?

      Khổ sở từ khóe miệng cố nặn ra nụ cười nhàn nhạt, nàng xoa xoa khóe mắt nước mắt, nghĩ biện pháp trở lại 21 thế kỷ, mới là việc chân chính nàng nên làm lúc này.

      Chỉ cần nàng về, ở Kim Lăng vương triều tất cả những gì nàng trải qua hết thảy chẳng qua giấc mộng lạ lùng thôi, sau khi trở về, mộng cũng nên tỉnh, nàng cùng Hoàng Phủ Tấn còn gì dây dưa nữa.

      "Thiên Thiên? Ngươi làm sao vậy?" Vũ Lạc Thủy xuất ở sau lưng Tiểu Thiên, nhìn nàng ràng khóc, mang mặt mấy phần nước mắt, nàng mang theo vẻ mặt nghi ngờ mở miệng hỏi.

      "Lạc Thủy?" Nhìn thấy vũ Lạc Thủy, Tiểu Thiên mặt thoáng qua tia mất tự nhiên, ngay cả mang theo chút chột dạ.

      "Thiên Thiên, làm sao ngươi khóc?"

      " có, có sao." Nàng lắc đầu cái, đối với vũ Lạc Thủy nặn ra nụ cười.

      "Thiên Thiên, ngươi có chuyện gì sao?" Vũ Lạc Thủy vẫn là yên lòng hỏi.

      "Ừ, có sao." Nàng gật đầu cái, đưa tay lau nước mắt mặt mình, lại liếc thấy Hoàng Phủ Tấn từ xa tới, nàng khẩn trương, đem Lạc Thủy kéo đến bên cạnh mình, "Lạc Thủy, ta muốn tìm hoàng tổ mẫu chuyện phiếm đâu rồi, chúng ta cùng chứ."

      "A, được." Vũ Lạc Thủy biết Tiểu Thiên tại sao đột nhiên xuất vẻ khẩn trương, nàng ngây ngốc gật đầu, theo nàng cùng nhau hướng Thanh cung phương hướng tới.

      Cách đó xa, đuổi theo ra tới Hoàng Phủ Tấn thấy Tiểu Thiên như thế vội vàng lôi kéo vũ Lạc Thủy hướng Thanh cung mà , nghĩ, nàng chắc sợ nhìn thấy , bất quá cũng sao, nếu nàng sợ như vậy liền cho nàng thời gian, dù sao, cũng quyết định, này Kim Lăng vương triều hậu cung, bởi vì nàng mà từ đó lục cung phi .

      Cuối cùng, có đuổi theo, mà là cười khổ lắc đầu cái, hướng hướng khác mà .
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/1121.jpg" width="600" height="2903" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/2114.jpg" width="590" height="357" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/3921.jpg" width="590" height="2854" />




    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :