1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 308: Giúp cởi quần áo?

      Edit: Kakulin

       Beta: B.Cat



      "Trẫm sao." Nhìn thấy khẩn trương trong mắt Tiểu Thiên, trong lòng Hoàng Phủ Tấn mang theo chút vui sướng, nâng khóe miệng lên, đưa tay vỗ vỗ đầu của nàng, mang theo vài phần cưng chiều trong mắt.

      "Hoàng thượng, ngươi xem ngươi , mồ hôi lạnh cũng làm y phục ướt hết rồi, nên đem y phục đổi thôi." Vừa xong, cũng chờ Hoàng Phủ Tấn mở miệng, nàng liền chủ động cởi y phục của .

      Mới vừa đưa tay, nàng đột nhiên ý thức được cái gì, tay đưa đến vạt áo của Hoàng Phủ Tấn ngừng lại, mặt trong nháy mắt trở nên hồng đến ngờ.

      Má ơi, nàng lúc nào trở nên "tùy tiện" như vậy rồi, lại cởi y phục của nam nhân như vậy? Chẳng khác nào là muốn mời , nhưng nàng phải là người tùy tiện a.

      Nuốt ngụm nước bọt, nàng chột dạ ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Tấn, đối mặt ý cười trong ánh mắt Hoàng Phủ Tấn.

      "Sao lại dừng lại?" Hoàng Phủ Tấn cố tình giả vờ biết  mở miệng hỏi, nhìn thấy mặt nàng phiếm đỏ ửng, đột nhiên tâm tình tốt, nổi buồn ngày hôm nay  cũng ở lúc này dần dần tiêu tán ra.

      "Cái đó. . . . . ." Nàng cau mày ảo não, vẻ mặt như làm sai chuyện gì, "Hoàng thượng, ngươi. . . . . . Cái đó. . . . . . Hay là ngươi tự mình cởi ."

      "Tự mình cởi?" Mày Hoàng Phủ Tấn khẽ nâng lên, đưa tay vuốt   cằm của nàng, tà tà cười tiếng, "Thiên Thiên, trẫm mới vừa còn khen ngươi là thê tử tốt hiểu lễ nghĩa, mà bây giờ ngươi lại để cho trẫm mình tự mình cởi quần áo?"

      "Vậy phải ngươi tự mình cởi?"

      "Nhưng tại trong người trẫm nóng rần nên cháy sạch còn chút khí lực nào." Hoàng Phủ Tấn cười đến có chút vô tội, mà những lời này của lại mang theo mùi vị trêu ngươi  ràng.

      Tiểu Thiên bởi vì những lời này của chợt ngẩng đầu lên, nhìn nụ cười trong mắt Hoàng Phủ Tấn, nàng cả kinh há to miệng ra.

      Này là Hoàng Phủ Tấn? . . . . . . thế nhưng ở trước mặt nàng chơi đểu nàng.

      Nhìn thấu kinh ngạc trong mắt Tiểu Thiên, Hoàng Phủ Tấn cũng bởi vì những lời này của mình mới vừa rồi mà ngây ngẩn cả người. Hoàng Phủ Tấn từ khi nào bắt đầu ở trước mặt nữ nhân mà bắt đầu trêu đùa như vậy.

      Chẳng qua là —— phát , mình thích ở trước mặt nữ nhân ngu ngốc này trêu chọc nàng.

      "Đừng lo lắng, mau giúp trẫm cởi y phục xuống." Hoàng Phủ Tấn đưa tay đem nàng đến gần mình hơn, mở miệng .

      "Ngươi có sức để kéo ta, làm sao mà có sức để cởi quần áo?" Khó chịu bĩu bĩu môi, Tiểu Thiên bất mãn nhìn Hoàng Phủ Tấn. Người nầy tám phần là bị Phúc Quý phục vụ nhiều quá, ngay cả cởi quần áo cũng muốn sai khiến người khác.




      ']Chương 309:'] Người này cũng xấu hổ?

      Edit: Kakulin

      Beta: B.Cat



      "Niếp Tiểu Thiên, mau cởi ra!" Thanh Hoàng Phủ Tấn vang lên, nhưng lại giống ngày thường, lúc này, nụ cười khó nén trong mắt vẫn còn đó.

      "Ta mới . . . . . ." Tiểu Thiên vốn định mở miệng cự tuyệt, nhưng khi nàng nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn đúng là mồ hôi lạnh thấm ướt đẫm áo dính vào người , trán lại ngừng toát ra mồ hôi lạnh, nàng muốn cùng tranh chấp nữa, người này tính khí cố chấp, có lẽ có mấy người gánh vác được, tại nếu nàng giúp đem y phục cởi bỏ, đoán chừng đến ngày mai cũng có ý định cởi quần áo ra.

      Cuối cùng, nàng cắn răng cái, cởi , cởi , cởi y phục đàn ông thôi mà, nàng khẩn trương gì chứ, nàng cũng xem TV, những thứ như quần lót được mặc thân thể người mẫu, nàng cũng phải là có xem qua. Nghĩ như vậy, trong lòng nàng được trấn an rất nhiều, mở to mắt, nhìn Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái.

      "Được rồi, ta cởi."

      nghĩ tới Tiểu Thiên dễ dàng đáp ứng như vậy, Hoàng Phủ Tấn đầu tiên là hơi ngẩn ra, ngay sau đó, khóe miệng của hài lòng nâng lên, thoáng qua khóe mắt nhu tình chưa bao giờ thấy xuất .

      "Ừ, trẫm phát Thiên Thiên thông minh hơn nhiều so với trước kia." Hoàng Phủ Tấn đưa tay, vỗ vỗ đầu Tiểu Thiên, mặc dù lúc này bởi vì nóng rần lên mà người thăng bằng, dưới chân vững, mà đứng ở trước mặt nữ nhân ngốc này, lại tiêu hao ít sức lực.

      Khẽ cắn răng, Tiểu Thiên đưa tay, lần nữa đưa đến trước ngực Hoàng Phủ Tấn. Mặc dù trong lòng ngừng nghĩ mình là nữ nhân đến từ thế kỷ 21 để an ủi mình. Nhưng nàng phát , đến gần ngực Hoàng Phủ Tấn chút, tim của nàng liền nhảy dồn dập, thậm chí ngay cả cặp tay bé kia cũng ngừng run rẩy.

      Kỳ quái, là kỳ quái, hoàn toàn giống nàng nha. người da mặt dày đến ngay cả kỹ viện cũng có thể vào thế nhưng chỉ vì cởi y phục cho nam nhân mà bị dọa cho sợ đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

      Hoàng Phủ Tấn nhìn nữ nhân trước mắt này, vóc dáng so với mình . Mặc dù bàn tay bé của nàng hoạt động áo , thế nhưng đầu lại thấp gần tới mức sắp dập đầu xuống đất rồi.

      Đứa ngốc này thế mà lại xấu hổ! Trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua vẻ cưng chiều.

      Nhìn trán nàng do khẩn trương mà toát ra mồ hôi lạnh, Hoàng Phủ Tấn đưa tay, lau mồ hôi trán nàng, mang theo chút mùi vị trêu cợt mở miệng : "Thiên Thiên, nếu như ngươi còn đổ mồ hôi lạnh như vậy, trẫm ngại giúp ngươi đem y phục cởi bỏ."
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 310: Mập mờ làm người ta hít thở thông!

       Edit: Kakulin

       Beta: B.Cat



      "A?" Vốn khẩn trương, cả người cũng thiếu chút nữa co quắp tới đất nên Tiểu Thiên bởi vì những lời này của Hoàng Phủ Tấn mà cả người thiếu chút nữa bắn ra, đầu của nàng lắc tựa như trống bỏi, ". . . . . . cần, tự ta cởi." Nhưng ngay sau đó lại ý thức được câu của mình có chút ổn, nàng lại liên tục lắc đầu ngừng , "A, . . . . . . phải thế, ta. . . . . . Ta cởi."

      Cảm giác những lời này của mình nghe rất được tự nhiên, nhưng Tiểu Thiên bây giờ nghĩ ra làm như thế nào để giải thích.

      Càng thấy bộ dạng khẩn trương của Tiểu Thiên, nụ cười trong mắt Hoàng Phủ Tấn càng sâu, "Được rồi, đừng khẩn trương, cởi cởi, sao mà."

      Hoàng Phủ Tấn những lời này xong lại rất mập mờ, càng làm cho Tiểu Thiên càng thêm thẹn đến muốn chui xuống đất.

      "Ta. . . . . . Ta có khẩn trương."

      Má ơi, làm sao lại khẩn trương thành cái bộ dạng này a, chẳng qua là người đàn ông mà thôi, chẳng qua là nam nhân này dáng dấp hơi đẹp trai chút xíu mà thôi a, cũng phải là đời này chưa từng thấy qua nam nhân, nàng làm gì khẩn trương như vậy nha, 555~~~

      Có cảm giác mình giống như đem con sói mang về nhà.

      Nhìn Tiểu Thiên cúi thấp đầu, bộ dạng mặt ảo não, hơn nữa tư thế hai người bọn họ đứng lúc này, trong mắt Hoàng Phủ Tấn  thoáng qua vẻ ôn nhu, "Được, khẩn trương, khẩn trương."

      Càng nhìn nàng như vậy, tâm tình Hoàng Phủ Tấn lại càng tốt, nhìn tiểu nữ nhân trước mắt cúi đầu, hai tay run rẩy cởi quần áo, Hoàng Phủ Tấn  trở lại suy nghĩ bọn họ thành thân đêm đó.

      Nhớ khoảnh khắc vén lên khăn voan hồng của nàng, tiểu nữ nhân ôn nhu cúi thấp đầu ngồi ở trước mặt , câu cũng dám , khi đó. Trong mắt người của nàng chút nào làm cho hứng thú a, Niếp Tiểu Thiên cũng giống như những nữ nhân hậu cung khác, chẳng qua chỉ là nghe theo hoàng lời của tổ mẫu, cưới tiểu nữ nhân này .

      Cho đến khi——

      Nghĩ tới đây, mi mắt Hoàng Phủ Tấn rũ xuống. Cho đến khi cùng nàng động phòng, mới phát dưới thân , nữ nhân này còn là xử nữ. Khi đó,  chỉ nghĩ đến chính là cưới   hoàng hậu dâm phụ mà ai cũng có thể lấy làm chồng, cùng người mẫu hậu biết xấu hổ kia là giống nhau.

      Trong cơn giận dữ, đem nàng ném xuống giường, thấy đầu nàng đụng vào góc bàn, hỏi nàng gian phu là ai, nhưng nàng lại ngậm miệng đáp, cho đến khi hạ lệnh để cho nàng bị đánh, hết thảy tựa hồ cũng thay đổi.




      ']Chương 311: Vóc người là muốn sờ a!

      Edit: Kakulin

      Beta: B.Cat



      Trong mắt , Niếp Tiểu Thiên bây giờ còn là tiểu nữ nhân giả bộ ôn nhu yếu ớt  trước mặt nữa. Nàng vì bản thân mình mà phản kháng, vì tôn nghiêm của mình mà theo , ngay cả, nhiều lần, đến trực tiếp lớn mật vung tay với .

      Nàng mình mất trí nhớ, chẳng lẽ người mất trí nhớ, bản tính trở nên thay đổi lớn như vậy sao? Hoặc đúng hơn mà , đây mới là Niếp Tiểu Thiên.

      Nhưng mà, tại, việc bây giờ mới là nàng còn quan trọng nữa. Từ trước đến giờ nàng chỉ phách lối ở trước mặt , nhưng có lúc lại biết làm cho người ta dở khóc dở cười, lại thể thán phục tiểu nữ nhân này được. Thế nhưng lại để cho thấy được mặt như vậy của nàng, ngượng ngùng như vậy, thanh thuần mà động lòng người như vậy.

      "Hoàng thượng, ngươi. . . . . . Ngươi hạ tay xuống." Đầu Tiểu Thiên từ đầu đến cuối vẫn dám nâng lên. Mặc dù khi lần đầu tiên nàng nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn, cũng biết là nam nhân ‘tú sắc khả xan’, nhưng vẫn nghĩ tới, dáng người của thế nhưng lại đạt đến loại trình độ này, sau khi tháo bỏ xuống áo trong, vóc người cân xứng có chút nào bỏ sót   ra ở ngay trước mắt nàng, làm nàng nhìn thấy mà phải nuốt nước miếng.

      Má ơi, dáng vóc người này, người này giống người mẫu a, phải là cướp chén cơm người ta sao.

      Còn có mấy khối cơ bụng. . . . . .

      bình thường rốt cuộc là vận động gì thế, lại luyện được cơ bụng như vậy, giống. . . . . . Giống như có tám khối .

      biết sờ. . . . . . Sờ vào cảm giác thế nào.

      "Muốn sờ sao?" Nhìn thấu ý nghĩ trong lòng Tiểu Thiên, trong mắt Hoàng Phủ Tấn mang ánh cười mở miệng hỏi.

      ra là tiểu hoàng hậu của phải là đồng tính, mà là cả nam lẫn nữ đều ăn sạch. Nụ cười trong mắt Hoàng Phủ Tấn càng thêm ràng.

      "Ừ, ừ." Nghe thấy Hoàng Phủ Tấn như vậy, Tiểu Thiên sớm cao hứng kìm được, muốn đưa tay, lại đột nhiên ý thức được cái gì, động tác tay ngừng lại.

      Nàng ngước mắt, đối mặt với hai tròng mắt hài hước của Hoàng Phủ Tấn.

      Đáng chết, hôn quân này dám đùa giỡn nàng.

      " sờ thử sao?" Thấy nàng dừng lại, trong mắt mang theo chút bất mãn, Hoàng Phủ Tấn nhịn được trêu nàng, nữ nhân ngốc này, nhìn chằm chằm thân thể người đàn ông lại nhìn lâu như vậy, còn có thể nghĩ như vậy vào phải là phải là, nếu là nam nhân khác, nàng có thể cũng như vậy hay ?

      Nghĩ tới đây, trong lòng Hoàng Phủ Tấn  hơi ê ẩm.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 312: Ngàn vạn lần đừng muốn loạn!

      Edit: Kakulin

      darkBeta: B.Cat



      "Ta. . . . . . Ta mới thèm sờ." Đau lòng thu tay về, Tiểu Thiên ‘khẩu thị tâm phi’ . Ô oa ~~ cơ hội "sờ" tốt như vậy dĩ nhiên mà bỏ lỡ như thế.

      Về sau nhất định phải hảo hảo đòi lại mới được.

      "Lần này sờ, về sau cũng có cơ hội đầu." Hoàng Phủ Tấn đột nhiên có tâm tình, bắt đầu trêu đùa đến nàng.

      "Ta cũng phải là có cơ hội!" Nàng phát ra định lực của mình còn có thể cường đại thành như vậy, dưới hấp dẫn "sắc đẹp", nàng còn có thể bình tĩnh như thế. Nhưng mà nàng bảo đảm mình có thể kiên trì bình tĩnh, nếu như hôn quân này còn tiếp tục lời "trêu đùa" tới suy nghĩ của nàng.

      "Khụ. . . . . ."

      lúc nàng ảo não, tiếng Hoàng Phủ Tấn khó khăn ho khan lần nữa vang lên, đem suy nghĩ của Tiểu Thiên kéo trở lại.

      Nhìn Hoàng Phủ Tấn ho đến khó khăn như vậy, Tiểu Thiên nhịn được nóng nảy, "Ai nha, hoàng đế này, là người nóng đến ngu dốt đúng , y phục cũng cởi hết, lại còn như vậy, có muốn làm cái gì trước tiên cũng phải đem thân thể dưỡng tốt lên chứ." Trong lời của Tiểu Thiên mặc dù mang theo trách cứ, lại khó nén tâm tình lo lắng.

      Hoàng Phủ Tấn gì, chỉ nghiêng đầu nhìn nàng bởi vì lo lắng mà cau mày, khóe miệng của cũng tự chủ  được nâng lên.
      "Trẫm phải là muốn cho ngươi nhìn lâu lát sao." lần nữa nhịn được cười trêu , tại mới phát chỉ có ở trước mặt tiểu nữ nhân này, mới có thể có chút nào băn khoăn  vứt bỏ hết thảy,chỉ là Hoàng Phủ Tấn, trượng phu của nàng, mà phải Lãnh Diện quân vương cao cao tại thượng đó.

      Tiêu Thiên giương mắt, nhìn Hoàng Phủ Tấn mang mặt nụ cười du côn kia, nàng tức giận liếc cái, đưa tay đở giường ngồi xuống, "Đúng vậy, đúng vậy, hoàng thượng ngài tốt nhất, ngài liền giữ lại chờ khi ngài hết sốt hãy để ta xem ."

      Câu này của Tiêu Thiên chỉ là đùa nhưng lị làm cho trong lòng Hoàng Phủ Tấn càng thêm thoải mái.

      "Được, trẫm giữ lại cho ngươi xem." khẽ cười hồi đáp.


      Tiêu Thiên gì thêm, mặc dù ngoài mặt dáng vẻ của nàng nhìn như rất bình tĩnh, ra trong lòng sớm khẩn trương đến cách nào suy nghĩ, giữ lại cho nàng nhìn là có ý gì, chẳng lẽ về sau còn ngày ngày giống như gã điên lột sạch đứng ở trước mặt nàng để cho nàng ngắm sao? Cái loại hình ảnh cấp  hạn chế. . . . . .

      thể nghĩ, ngàn vạn lần nên nghĩ nữa.

      Nghĩ tới đây, nàng theo bản năng lắc đầu cái.



      dark']Chương 311: lời trái với lương tâm, rất khó khăn nha!


      Edit: B.Cat

      darkBeta: B.Cat



      Hoàng Phủ Tấn phối hợp với động tác của Tiểu Thiên, nàng kéo chăn qua đắp lên người của , trong mắt của luôn mang theo nụ cười nhàn nhạt.

      "Hoàng thượng, chăn đắp kín rồi, ngươi cũng đừng lộn xộn nữa, ngươi muốn chết sao, nhưng ngươi cũng đừng hại ta phải thủ tiết." Đem chăn mền đắp kín người Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên còn tức giận mở miệng .

      Những lời này của nàng làm cho Hoàng Phủ Tấn vừa bực mình vừa buồn cười, kéo Tiểu Thiên đến ngồi xuống bên cạnh mình, mở miệng hỏi: "Niếp Tiểu Thiên, khi nào từ trong miệng ngươi mới có thể ra điều mà trẫm nghe lọt tai chút!"

      " tại là có thể a." Tiểu Thiên nghiêng đầu, đối với Hoàng Phủ Tấn giảo hoạt chớp chớp cặp mắt, chút nào chú ý tới tay bé của mình lúc này bị Hoàng Phủ Tấn cầm.

      " tại?" Hoàng Phủ Tấn hơi ngẩn ra, ngay sau đó cười : "Vậy ra cho trẫm nghe chút xem."

      "Được." Tiểu Thiên tà tà cười tiếng, ghé sát vào bên người Hoàng Phủ Tấn, mở miệng : "Hoàng thượng, ngài người tốt, còn là người rất tốt."

      Khoảng cách gần như thế, lại có vẻ mặt vừa nghịch ngợm vừa đáng như thế của nàng, làm cho Hoàng Phủ Tấn trong lúc nhất thời thất thần.

      Trong lòng thấy phức tạp hơn, tim đập nhanh hơn. Đây chính là hoàng hậu mà vừa gặp liền muốn giết chết đây sao? Lúc này cảm thấy may mắn khi thời điểm mấu chốt đó hoàng tổ mẫu xuất , nếu . . . . . . Hoàng Phủ Tấn dám nghĩ tiếp, bây giờ cũng thấy ghét chính mình trước đó nhẫn tâm, thậm chí là ném nha đầu này xuống giường rồi rời .

      "Hoàng thượng, những lời này nghe lọt tai ?" Thanh Tiểu Thiên vui vẻ vang ở bên tai Hoàng Phủ Tấn, đem suy nghĩ của kéo trở lại.

      "Ừ, so với trước nghe lọt tai hơn nhiều." Hoàng Phủ Tấn cười yếu ớt gật đầu chút.

      "Nhưng. . . . . ." Tiểu Thiên đột nhiên nhíu mày, tựa hồ thoạt nhìn rất khó .

      "Nhưng mà cái gì?" Hoàng Phủ Tấn nhịn được mở miệng hỏi.

      "Nhưng là muốn ta nhưng lời trái với lương tâm, là rất khó khăn nha." Cúi đầu, khóe mắt Tiểu Thiên thoáng qua tia cười xấu xa, thân thể bé vào lúc này hơi run rẩy.

      Câu trả lời này của nàng lại làm cho mặt Hoàng Phủ Tấn đen lại, nhìn bộ dạng này của nàng tựa hồ rất đắc ý, Hoàng Phủ Tấn cuối cùng cũng chỉ cười.

      Đột nhiên đưa tay tay ra bắt lấy nàng kéo vào trong ngực của mình, khóe mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua tia cười xấu xa, " lời trái với lương tâm? Ý của ngươi là trẫm phải là người tốt sao?"
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 314: Này hạn chế cấp hình ảnh, hảo hoàng hảo bạo lực!

      Hoàng Phủ Tấn giọng rất bình thản, tựa hồ ở cùng Tiểu Thiên thảo luận món việc thể bình thường hơn, chẳng qua là cử động như vậy hãy để cho Tiểu Thiên khẩn trương phải biết làm sao.
      Mặc dù đối với cho cử động tối nay mà , hành động bây giờ coi là tương đối bình thường, nhưng là tại sao, mỗi lần cùng khoảng cách gần tựa vào cùng nhau thời điểm, cũng để cho nàng khẩn trương phải ngay cả chuyện cũng cảm giác đầu lưỡi thắt.
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ngươi người thoải mái, hay là trước nghỉ ngơi ." xong, nàng liên tục ngừng mà nghĩ từ Hoàng Phủ Tấn trong ngực trốn ra được, làm gì cả người cũng bị Hoàng Phủ Tấn chặc giam cầm trong ngực, cách nào nhúc nhích.
      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, để. . . . . . Buông tay nữa." Cảm giác được lòng bàn tay của mình lần nữa toát ra mồ hôi lạnh, Tiểu Thiên nhắm mắt mở miệng , tầm mắt thủy chung dám nhìn Hoàng Phủ Tấn cái.
      " thả!" Theo thoại rơi xuống, Hoàng Phủ Tấn lật người đem Tiểu Thiên đè ở phía dưới, to lớn người vào lúc này có chút nào bỏ sót xuất ở Tiểu Thiên trong mắt, thấy phải nàng theo bản năng nuốt ngụm nước bọt, trong lòng lời của bật thốt lên.
      "Hoàng thượng, thân ngươi tài là tốt."
      "Phải ?" Hoàng Phủ Tấn khóe miệng nhất câu, cúi người, ở nàng bên mép rơi xuống vừa hôn, mở miệng : "Trẫm còn có những khác ưu điểm ngươi nghĩ biết ?"
      Mặc dù nàng bình thời là chậm chạp điểm, nhưng cũng nghe được ra Hoàng Phủ Tấn những lời này trung cất dấu mập mờ thành phần, mặt của nàng xoạt đỏ lên.
      ". . . . . . muốn biết, tạ. . . . . . Cám ơn hoàng thượng." Má ơi, nàng rốt cuộc cái gì nha, có sao cám ơn làm gì a. 555~~~ khẩn trương hơi quá.
      " muốn biết?" Hoàng Phủ Tấn khóe miệng độ cong càng lớn, xem ra người nầy khẩn trương, đưa ra ngón trỏ, mang theo trêu đùa mùi vị, xẹt qua Tiểu Thiên đôi môi, vẻ mặt mang theo điểm cái vô tội, "Nhưng là ngươi cảm thấy trẫm phải là người tốt, trẫm trong lòng rất thoải mái, tổng nên để cho ngươi biết cái trẫm những khác ưu điểm phải sao?"
      ". . . . . . cần nữa, hoàng thượng." Tiểu Thiên khẩn trương mà nghĩ từ Hoàng Phủ Tấn phía dưới lật lên, có mấy lần trước thiếu chút nữa bị"Mạnh bao" trải qua, lần này nàng nhưng nhất định phải đem trận địa cho bảo vệ a, nếu . . . . . . Nếu nàng cần phải thất thân.
      Ô oa ~~~ tại sao nàng cảm giác tại tình huống này rất hoàng rất bạo lực niết?

      Chương 315: Bị khơi mào dục hỏa!

      Nàng khẩn trương phải cả người ở Hoàng Phủ Tấn phía dưới ngừng giãy dụa, cố gắng muốn chạy trốn cách đây để cho nàng hít thở thông hoàn cảnh, làm gì chút dùng cũng có, ngay cả, nàng phát mình càng như vậy, tay liền bị Hoàng Phủ Tấn bắt phải càng chặc.
      "Thiên Thiên, chớ lộn xộn ." Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, thanh vào lúc này có vẻ khàn khàn .
      lại bị cái này tiểu nữ nhân nâng lên khó có thể ức chế dục hỏa. Mới vừa chẳng qua là vì dọa chút nàng mà thôi, nhưng thế nào cũng nghĩ tới, này tiểu nữ nhân chẳng qua là như vậy hơi động tác thế nhưng nâng lên lớn như vậy dục vọng, cái loại đó hoàn toàn đến từ nội tâm khát vọng, phát mình vào lúc này rất muốn nàng, rất muốn rất muốn!
      chưa bao giờ nghĩ tới mình như thế muốn nữ nhân.
      Tiểu Thiên bởi vì Hoàng Phủ Tấn những lời này mà ngưng giãy dụa, nàng giương mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn cặp mắt, Hoàng Phủ Tấn trong mắt lửa nóng để cho Tiểu Thiên tâm chợt căng thẳng, nàng tựa hồ học hiểu Hoàng Phủ Tấn trong mắt ý tứ.
      Nàng mất tự nhiên quay đầu chỗ khác, dám nhìn Hoàng Phủ Tấn.
      "Hoàng thượng, ngươi. . . . . ." Nàng cố gắng muốn tìm cá đề tài tới hóa giải hai người lúc này lúng túng lại mập mờ khí, rồi lại biết nên những gì.
      Chỉ thấy Hoàng Phủ Tấn đưa tay, nghịch qua nàng Lưu Hải, tay dừng lại ở trán của nàng, trong mắt mang theo nhàn nhạt áy náy, "Thiên Thiên, đau ?"
      "Ừ?" Tiểu Thiên hơi sửng sờ, ngay sau đó nghĩ tới mình trán kia hơi vết sẹo, đây là nàng mới vừa xuyên qua đêm đó phát mình trán bị thương, đoán chừng là cái đó hoàng hậu ngày đó bị Hoàng Phủ Tấn ném ra thời điểm, đụng vào góc bàn a, khi đó nàng còn đặc biệt hận cái hôn quân này phá hủy người ta nghiêng nước nghiêng thành dung mạo, chẳng qua là vào giờ phút này, nàng thậm chí ngay cả câu trách cứ lời của đều ra miệng.
      Thấy Hoàng Phủ Tấn trong mắt lóe lên áy náy, nàng hướng về phía , khẽ nâng lên khóe miệng, nhàng lắc đầu cái, " đau."
      "Thiên Thiên. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn ánh mắt mang theo chút mê ly, nụ hôn của rơi xuống Tiểu Thiên trán thượng vết thương sẹo, " xin lỗi."
      xin lỗi? Tiểu Thiên bởi vì Hoàng Phủ Tấn câu này đầy cõi lòng áy náy lời của mà ngây ngẩn cả người, nàng chưa từng có nghĩ tới Hoàng Phủ Tấn cao như vậy cao tại thượng đế vương cùng nàng xin lỗi.
      Nàng giương mắt, đối mặt Hoàng Phủ Tấn đầy cõi lòng áy náy ánh mắt, nàng tại bắt đầu mê mang , bây giờ Hoàng Phủ Tấn đối với nàng rốt cuộc là như thế nào tâm tính? Tại sao đối với nàng ra vẻ chút dễ dàng biểu lộ tình cảm giác?
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-16993" title="3" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/321.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      Chương 316: Tại sao tâm đau như vậy?

      đối với nàng thỉnh thoảng hung dữ, thỉnh thoảng mềm mại, nhất là tối nay  Hoàng Phủ Tấn làm cho nàng càng ngày càng hiểu.

      thích nàng? Hoặc là. . . . . . . . . . . . nàng?

      Tiểu Thiên bởi vì ý tưởng kinh người như vậy  của  mình mà sợ hết hồn.

      Mình làm sao vậy, ràng thông báo với bản thân nên chạm vào những thứ mà mình nên chạm, nhưng lại càng ngày càng có cách nào khống chế mình.

      Người nam nhân trước mắt này, lần rồi lại lần  để cho nhịp tim của nàng loạn nhịp, rồi lại để cho nàng đau lòng.

      Nàng biết tâm mình có cách nào khống ché đươc nữa, nàng sợ mình người nam nhân trước mắt này, nàng trăm phương ngàn kế mà nghĩ né ra khỏi , ngay cả tiếc đem nữ nhân khác cứng rắn kín đáo đưa cho , bao gồm Lạc Thủy cùng Như Mộng, phải là theo như lời của , nàng hào phóng như vậy, mà là, nàng sợ đế vương! .

      phải là nàng ngu, nàng ngốc, mà là nàng sớm thấy tim của mình nhưng lại thể tìm cách trốn tránh.

      Nếu như có thể, nàng nghĩa vô phản cố (*) người, người bình thường, cho dù là ở nơi này cổ đại đều được, chỉ cần người bình thường là tốt rồi.

      (làm việc nghĩa hề chùn bước)

      Chỉ tiếc, phải là người bình thường, đế vương, đế vương có ba nghìn hậu cung, nàng cái gì cũng có thể so đo, duy chỉ có   làm được cùng nhiều nữ nhân chia xẻ người đàn ông như vậy.

      Nghĩ tới đây, lòng của nàng lại lần nữa chặc xuống.

      "Thiên Thiên, ngươi làm sao vậy?" Thấy được trong mắt Tiểu Thiên lóe lên  đau đớn, tâm Hoàng Phủ Tấn  chìm xuống, động tác tay cũng ngừng lại.

      " xin lỗi, hoàng thượng, xin mời xuống cho." Thừa dịp Hoàng Phủ Tấn buông miệng nàng ra, nàng đẩy ra Hoàng Phủ Tấn, từ giường bò dậy.

      "Thiên Thiên, ngươi làm sao vậy?" Hoàng Phủ Tấn kéo nàng, hỏi lại lần nữa.

      " có, có sao, hoàng thượng." Chưa bao giờ phát tâm mình  đau giống như giờ phút này, nàng đem tầm mắt chuyển sang ngoài cửa sổ, ánh mắt lại chua xót khó chịu.

      "Thiên Thiên. . . . . ."

      "Hoàng thượng, ngươi nghỉ ngơi , ta ra ngoài trước!" Tiểu Thiên cướp lời cắt đứt , nàng cố gắng đè nén để cho nước mắt chảy xuống, nhưng tâm lại càng phát ra đau đớn .

      "Thiên Thiên!" Hoàng Phủ Tấn tốc chăn bước xuống giường , bước nhanh hơn để giữ nàng lại, thấy được ngấn lệ rơi ra khỏi khóe mắt nàng lóe , còn có ít đau đớn xuất trong mắt rồi nhanh chóng biến mất .

      " cho trẫm biết, ngươi rốt cuộc làm sao vậy?" Hoàng Phủ Tấn đem nàng giam cầm vào trong ngực, tại sao bọn họ mới vừa rồi còn tiến triển được thuận lợi như vậy, đến bây giờ lại. . . . . . Đau đớn thoáng qua  trong mắt nàng là cái gì?

      Chương 315: Nàng muốn, nàng !

      Edit: Tiểu Linh

      Beta: B.Cat

      "Ta. . . . . . Ta sao, ." Mặc dù nàng muốn khóc trước mặt Hoàng Phủ Tấn nhưng nước mắt cứ từ trong hốc nước mắt tuôn ra.

      "Ngươi khóc mà còn sao?" Thanh của Hoàng Phủ Tấn rất , đưa tay lau nước mắt ở khóe mắt nàng" cho trẫm biết  được ? Ngươi rốt cuộc cảm thấy như thế nào?"

      "Ta. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn ôn nhu nhìn nàng khiến cho nàng cách nào kháng cự, nàng cũng muốn được . Mải suy nghĩ nàng bỗng nhiên lơ đãng đem tâm hồn bay đâu mất.

      Nàng dám thừa nhận, dám! Nàng thể ở trong hậu cung, cùng nhiều nữ nhân như vậy tranh giành mình .

      "Ta. . . . . ." Nàng nhíu mày, biết trả lời như thế nào.

      Hoàng Phủ Tấn nhìn Tiểu Thiên mặt ủ mày chau, muốn gì đó nhưng lại thôi, đột nhiên nghĩ tới điều gì.

      Mắt của của cụp xuống, thanh trầm thấp mở miệng:“Ngươi vẫn còn nhớ đến ?”

      "Cái gì?" Tiểu Thiên bởi vì những lời này của Hoàng Phủ Tấn mà mang theo chút mê mang.

      Trong miệng Hoàng Phủ Tấn "" là chỉ người nào? Trong mắt Tiểu Thiên  mang theo mông lung, nhưng ngay sau đó nàng tựa hồ suy nghĩ ràng.

      Trong mắt của nàng thoáng qua nụ cười khổ, đúng vậy a, thiếu chút nữa quên rồi, Hoàng Phủ Tấn rất quan tâm điều đó, nhưng ngay cả chính nàng cũng biết kẻ nào là gian phu.

      Như vậy cũng tốt, có vị gian phu kia tồn tại, có thể giữa nàng và Hoàng Phủ Tấn bớt chút dây dưa cần thiết.

      khổ sở trong ánh mắt nàng lại bị Hoàng Phủ Tấn hiểu lầm thành bất đắc dĩ, gả cho việc bất đắc dĩ nàng phải làm. giống như những lần trước, Hoàng Phủ Tấn cũng  nổi giận, cũng mở miệng làm nhục nàng, mà là khổ sở kéo tay của nàng buông ra, ngước mắt lên, nhìn Tiểu Thiên, giọng dị thường bình tĩnh mở miệng : "Nếu như vậy, ban đầu tại sao ngươi còn gả cho trẫm?"

      "Ta. . . . . . Ta biết."

      Điểm này nàng thực biết vì sao hoàng hậu lại muốn như vậy. Trong lòng ràng có người đàn ông khác tại sao lại gả cho hoàng đế.

      Có thể nàng ấy dám kháng chỉ, dù sao hoàng hậu trước là người nhát gan. Cha nàng hoàn toàn thương nàng. Nàng hoàn toàn cũng có tư cách phản kháng và năng lực.

      Nếu , nàng đoán nàng ấy cũng gả cho Hoàng Phủ Tấn.

      Nếu nàng ấy gả cho Hoàng Phủ Tấn…….. Chính mình cùng có cơ hội quen biết. Nàng làm sao có thể nhưng lại dám thừa nhận như tình trạng tại đây.
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :