1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 260: Hôn quân trở nên đáng a! ! !

              (edit: Libra610)

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Trời, phòng bếp đơn giản này có thể đủ cho cả hộ dân bình thường ở. Trong lòng Tiểu Thiên thầm nghĩ.

      Nhìn ra trong mắt Tiểu Thiên có phần bất mãn, Hoàng Phủ Tấn cũng lười để ý tới, "Nhìn đủ chưa? Muốn ăn cái gì nhanh chút, Trẫm có thời gian cùng ngươi hao tổn!"

      "Tùy ngươi ." Nhìn trong phòng bếp bày món ăn, nhiều tới mức có thể làm nhà cơm miễn phí. Cuối cùng, nàng còn , "Nấu tô mì , cần làm thức ăn khoa trương."

      "Ừm." Lạnh lùng đáp tiếng, Hoàng Phủ Tấn tới trước bếp lò, chọn vài món thức ăn, động tác tay đột nhiên dừng lại.

      Trong mắt của thoáng qua tia mất tự nhiên! Đáng chết, mì này nấu thế nào? ảo não nhíu mày.

      Tiểu Thiên đứng bên cạnh , nhìn đột nhiên cau mày, trong lúc nhất thời có phản ứng kịp: "Hoàng thượng, sao ngươi lại dừng?"

      Tiểu Thiên vừa hỏi, vẻ mất tự nhiên mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm ràng, làm Hoàng đế nhiều năm như vậy, chuyện gì có thể làm khó được , giờ lại bị bát mì làm khổ sở.

      "Hoàng thượng?" Nhìn thấy vẻ mất tự nhiên Hoàng mặt Phủ Tấn, Tiểu Thiên đột nhiên hiểu được gì đó.

      Hôn quân này. . . . . . phải là biết làm sao. Ha ha ~~ Vui nha, rốt cục để cho nàng tìm được nhược điểm của tên hôn quân này .

      Khóe miệng của nàng ngừng cong lên, mà lại càng lúc càng lớn, thấy mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm mất tự nhiên .

      "Ngươi cười cái gì?" Hoàng Phủ Tấn nghiêm mặt mở miệng .

      " có, có gì." Đè nén để phải cất tiếng cười to, Tiểu Thiên che miệng, lắc đầu cái, đơn giản chỉ cần nàng nén cười.

      ra tên hôn quân này còn có thể đáng như thế, ha ha ~~~ cười ngạo rồi, hôn quân này đáng , đúng là làm cho người ta thích vô cùng. Đáng tiếc, nàng biết, đáng kéo dài được bao lâu, hôn quân này lại khôi phục bản tính, loại bản tính cực kì tàn ác  !

      Quả nhiên ——

      "Sao ngươi còn cười!" Hoàng Phủ Tấn rống lớn rồi ra ngoài, thấy trong mắt Tiểu Thiên khó nén  nụ cười, liền nổi giận trong bụng. Đáng chết, lại bị nữ nhân này cười nhạo, chỉ bởi vì bát mì!

      Ngón tay siết chặt, bào ngư nát bấy!!!!

      Chương 261: Hôn quân muốn giết người nữa!

      (edit: Libra610)

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Tiểu Thiên xoa xoa trán đầy mồ hôi lạnh, liếc mắt nhìn trong tay ôi bào ngư!!!, nàng trong lòng cho nó mặc niệm vài phút.

      ". . . . . . cười." Thức thời  lắc đầu cái, nàng cũng hy vọng kết quả nàng giống như con bào ngư mặc bóp chặt trong tay, bóp nát bấy! Nhưng. . . . . . Nhưng hôn quân này . . . . . . đáng nha.

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi còn cười!" Hoàng Phủ Tấn  mặt đen thui.

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, cẩn thận, đừng lộn xộn !" Nhìn Hoàng Phủ Tấn giận đến muốn cầm đao, Tiểu Thiên lập tức thức thời  ngậm miệng lại, ôi mẹ ơi, cười là được chứ gì, hôn quân này lại còn muốn động đao a.

      " nhóm lửa ." Hoàng Phủ Tấn mặt đen lại, ném con bào ngư ở trong tay, đáng chết, mì này rốt cuộc nấu thế nào???

      "A, a, dạ, Hoàng thượng!" Nàng lập tức gật gật đầu, tới trước bếp lò, nắm công cụ bắt đầu nổi lửa.

      Cái phòng bếp này phải là có khuyết điểm , khuyết điểm duy nhất là phải thổi lửa để nấu tô mì.

      vất vả đem lửa nhóm lên, nàng nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn thủy chung nhìn chằm chằm những gia vị trước mắt đến ngẩn cả người.

      "Hoàng thượng, lửa cháy rồi, có thể bắt đầu nấu." Nàng mở miệng nhắc nhở , nàng rất muốn biết, tên hôn quân này rốt cuộc làm thế nào nấu tô mì.

      Nàng từ lò bếp sau ra, đứng ở bên cạnh Hoàng Phủ Tấn, cố làm vô tội mở miệng : "Hoàng thượng, ngài mau làm , ta chết đói."

      Hừ hừ! ta xem ngươi làm sao nấu. Ngươi phải là rất phách lối sao? Ngươi nấu , ngươi nấu !

      Tiểu Thiên  trong mắt mang theo khiêu khích ràng, để cho Hoàng Phủ Tấn nheo lại cặp mắt.

      "Niếp Tiểu Thiên!" Ném món ăn trong tay sang bên, tay ôm lấy nàng vào trong ngực, cúi đầu, nhìn về phía nàng, trong mắt mang theo vài phần cảnh cáo, "Còn dám để cho Trẫm thấy ánh mắt khiêu khích này, Trẫm đem ngươi cùng nấu!"

      "Dạ, dạ, Hoàng thượng, ta sai rồi, ta sai rồi." Nuốt ngụm nước bọt, nàng rụt cổ, đàng hoàng  thừa nhận sai lầm, hôn quân này đích thực thực tính có thể đạt tới 0.8 trở lên, khi thẹn quá thành giận, làm được đem nàng ném vào nồi, nàng tại ngàn vạn thể lấy chính mình làm thí nghiệm, khảo nghiệm nhẫn nại của   .
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 258: Hôn quân tối nay thiếp tâm!

      Edit: Trang Trần

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Hoàng Phủ Tấn trầm mặc nhìn nàng lúc lâu, cuối cùng gật đầu cái, “Được, ngươi cùng Trẫm”.

      “Vâng, vâng, cám ơn Hoàng thượng, cám ơn Hoàng thượng.” Thấy Hoàng Phủ Tấn đồng ý, Tiểu Thiên mặt mày hớn hở.

      thôi!” Miễn cưỡng nhìn nàng cái, Hoàng Phủ Tấn xoay người, tới phòng bếp.

      Bởi vì cả tòa Thái Y viện rất lớn, kích thước tương đương với bệnh viện Trung ương ở thế kỉ 21.Vì vậy, phòng bếp Thái Y viện cách gian phòng Tiểu Thiên vừa ở khoảng khá xa.

      Dọc theo đường , Tiểu Thiên sau lưng Hoàng Phủ Tấn gì, nàng nhìn chăm chú vào bóng lưng cao to của . Ở nơi này, trong bóng đêm, bóng lưng mang theo nhàn nhạt tịch, ánh trăng kéo dài bóng lưng làm cho cả người thoạt nhìn càng thêm tịch,càng khiến người đau lòng.

      Tên hôn quân này ra cũng phải rất xấu, nhìn chuyện tối nay xem, tất cả mọi người đều ngủ, đường đường là Hoàng đế lại tự mình tới chiếu cố nàng, thậm chí còn tính toán tự nấu đồ ăn cho nàng. Mặc dù nàng biết làm rốt cuộc có ăn được hay , nhưng ít nhất cũng có lòng phải sao?

      Nghĩ tới đây, khóe miệng Tiểu Thiên tự chủ được nâng lên.

      “Hắt xì……..” đột nhiên cơn gió lạnh thổi qua, Tiểu Thiên nhịn được rùng mình cái, theo lỗ mũi nhột nhạt hắt hơi.

      Cúi đầu liếc mắt nhìn mình, nha, dĩ nhiên lại mặc lớp áo rất phong phanh, trong thời tiết như thế này, phải là thể đem nàng chết rét.

      Mới vừa lúc theo hôn quân ra, chút cũng cảm thấy lạnh. tại phản ứng mới thấy, mùa đông ở cổ đại đúng là lạnh hơn bình thường, mỗi trận gió đều lạnh vào tận xương tủy.

      Đưa hai tay chà xát cánh tay, cố gắng làm cho mình ấm áp chút, định về phía trước, đúng lúc này, nàng cảm thấy người đột nhiên ấm áp, vai nàng bỗng dưng xuất thêm chiếc áo khoát, y phục còn lưu lại nhiệt độ của Hoàng Phủ Tấn, bất chợt nàng cảm giác được cả người ấm lên.

      Giương mắt, nàng đối mặt với ánh mắt hơi trách cứ của Hoàng Phủ Tấn.

      “Hoàng……..”

      “Đừng để mình bị đông lạnh, Trẫm có thời gian phục vụ ngươi!” Thanh Hoàng Phủ Tấn mang theo tức giận ngắt lời Tiểu Thiên, tay tự nhiên vươn ra, kéo váy nàng chặt chút.

      Chương 259: Nơi. . . . . . Nơi này chính là phòng bếp Thái Y Viện ?

      Edit: Trang Trần

      “Ngươi cũng chưa từng phục vụ ta à.” Tiểu Thiên rất vô tội, những lời này của hôn quân cứ như là lão đại, lại còn phải thường phục vụ nàng. Chẳng qua những cử chỉ của Hoàng Phủ Tấn làm lòng nàng có chút ấm áp, khóe miệng cũng tự chủ giương lên.

      “Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn đen mặt lại, nha đầu chết tiệt này tới chỗ nào cũng muốn cùng mạnh miệng.

      thôi, Hoàng thượng, ta đói bụng!” Lập tức dời đề tài, nàng bước lên, kéo Hoàng Phủ Tấn về phía trước. tại, chỗ dựa duy nhất của nàng cũng chỉ có hôn quân này, lúc này cũng thể đắc tội .

      Hoàng Phủ Tấn nhìn đôi tay dắt , mềm mại, nhu nhu, nắm lên rất có cảm giác, trong lúc nhất thời khiến cho Hoàng Phủ Tấn thất thần, cho đến khi thanh Tiểu Thiên vang lên, kéo lại suy nghĩ của .

      Đáng chết, rốt cuộc bị gì? Thế nhưng lại đơn giản vì nữ tử dắt tay mà thất thần.

      “Hoàng…..Hoàng thượng, này……….Nơi này chính là phòng bếp của Thái Y viện?”

      “Ừ.” Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái, cách nào giải thích ánh mắt tối sầm của Tiểu Thiên lúc này, chẳng lẽ phòng bếp cũng có vấn đề sao?

      Có được đáp án khẳng định của Hoàng Phủ Tấn, mắt Tiểu Thiên cũng chớp.

      Oa, ông trời ạ, đây là phòng bếp sao? Thái Y viện này cũng quá là phô trương ? Nhìn cách trang hoàng chút, nha, so với khách sạn 5 sao còn tốt hơn, ra làm thầy thuốc ở cổ đại lại thoải mái như vậy, “Cỗ này so với bệnh viện trung ương cấp bậc là khác xa nhau, ngay cả phòng ăn bác sỹ cũng thể sang như vậy ?” Tiểu Thiên kinh ngạc, tự chủ đem lời trong lòng ra.

      Hoàng Phủ Tấn mặc dù hiểu Tiểu Thiên linh tinh cái gì, dù sao nữ nhân này bình thường cũng làm chút chuyện khiến hiểu, chẳng qua có chuyện xác định được, chính là, nữ nhân này tựa hồ rất hài lòng với phòng bếp của Thái Y viện.

      “Phòng bếp này có gì đặc biệt sao?” Hoàng Phủ Tấn nhìn phòng bếp trang hoàng xa hoa cái, trong mắt mang theo nhàn nhạt nghi ngờ, phòng bếp nho tại sao có thể làm cho nàng xuất vẻ mặt như thế?

      Tiểu Thiên liếc , hôn quân này, cũng biết những khó khăn của dân gian, “Lão đại, ngươi là Hoàng đế, còn là Hoàng đế giàu đến rửng mỡ, dĩ nhiên nhìn ra phòng bếp này có gì đặc biệt.”
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 262: Hôn quân rốt cục thừa nhận!

      (edit: Libra610)

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Thấy sắc mặt Hoàng Phủ Tấn khẽ chuyển biến tốt, Tiểu Thiên từ trong ngực Hoàng Phủ Tấn  chạy ra ngoài, "Ha ha, Hoàng thượng, ngài là Hoàng thượng nha, làm sao có thể nấu được."

      , nàng đúng là dám để cho hôn quân nấu, còn nữa, hôn quân nấu xong, nàng có thể ăn sao? Nếu nàng ăn, biết dùng thủ đoạn gì để đối phó với nàng đây.

      Nghĩ như vậy, nàng lập tức vọt tới trước bếp lò, bắt đầu động thủ .

      Hoàng Phủ Tấn cũng phản đối, cũng mở miệng, chẳng qua là đứng bên cạnh nàng nhìn nàng bận rộn, lại muốn nổi lửa, lại muốn chạy đến nấu mì, nhìn thân ảnh bé ở trước mặt ngừng lúc lúc , trán toát ra chút mồ hôi hột, lại dẫn hơi thở .

      “Dừng lại!" Hoàng Phủ Tấn ở cạnh nàng nhất thời giữ nàng lại.

      "Có chuyện gì sao? Hoàng thượng?"

      "Lau mồ hôi , nếu gió thổi vào lại bị cảm đó." Vừa vừa dùng ống tay áo lau mồ hôi trán nàng,  hành động như vậy của làm Tiểu Thiên đột nhiên có cảm giác giống đôi vợ chồng bình thường, khóe miệng của nàng lại lần nữa ở trong lúc lơ đãng khẽ nâng lên.

      "Ngươi lại cười cái gì?"

      " có, có gì." Nàng chột dạ lắc đầu cái, mặt thoáng qua tia đỏ ửng, chẳng qua là nụ cười mặt vẫn biến mất.

      "Đừng cười ngây ngô nữa, nấu nhanh lên chút , Trẫm cũng đói bụng." Tức giận đẩy nàng cái, Hoàng Phủ Tấn mở miệng .

      "Ngươi. . . . . . Ngươi cũng đói bụng?" Tiểu Thiên liếc Hoàng Phủ Tấn cái, có ý gì, phải là muốn nàng làm cho phần chứ.

      "Ừ, Trẫm đói bụng, nấu nhanh !" Hoàng Phủ Tấn ngồi xuống ghế.

      "Ngươi đói bụng tại sao muốn ta nấu?"

      "Bởi vì Trẫm biết nấu!" Hoàng Phủ Tấn bật thốt lên, chợt ý thức được lỡ miệng, mặt thoáng qua ràng mất tự nhiên.

      Tiểu Thiên  che miệng cười. Hôn quân này, rốt cục cũng thừa nhận.

      "Niếp Tiểu Thiên, đừng cười, nấu nhanh !" Hoàng Phủ Tấn rống lớn, đáng chết nữ nhân này, phải đối với nàng quá tốt rồi chứ.

      Chương 263: tô mì, ăn vào cảm giác động tâm!

              (edit: Libra610)

      #99cc00;Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      nên quá thiện tâm đưa nàng tới Thái Y Viện, sớm biết như vậy, bằng để cho nàng đau chết ở Thái Y Viện , đến phiên nàng ở đây cười nhạo .

      "A, a, dạ, ta nấu, ta lập tức nấu!" Thấy con cọp nổi đóa, Tiểu Thiên lập tức thu nụ cười mặt, nhưng nét cười trong mắt lại thể xóa .

      Hoàng Phủ Tấn tức giận, nhưng cũng có cách nào, cũng thể đem nữ nhân ngốc này ném ra khỏi phòng bếp.

      Cuối cùng, bất đắc dĩ thở dài, ngồi vào bên, nhìn Tiểu Thiên qua lại bận rộn.

      Nhìn nàng nấu mì, động tác rất thuần thục, giống như làm rất nhiều lần.

      đột nhiên phát , ngồi nhìn nàng bận rộn, cảm giác thoải mái, loại cảm giác giống như gia đình dân chúng bình thường.

      Ý thức được bản thân đột nhiên xuất  ý tưởng kì quái , Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, rốt cuộc nghĩ gì thế này?

      biết mình sửng sốt bao lâu, cho đến Tiểu Thiên kia đắc ý ghé vào tai .

      "Được rồi, Hoàng thượng, có thể ăn." Tiểu Thiên đứng trước mặt Hoàng Phủ Tấn, nhìn đột nhiên thất thần, cũng biết hôn quân này có ý đồ gì.

      Hoàng Phủ Tấn phục hồi tinh thần lại, trong mắt thoáng qua tia mất tự nhiên, "Làm xong rồi?"

      "Ừ, làm xong." Tiểu Thiên bưng đến trước mặt Hoàng Phủ Tấn, "Hoàng thượng, ngươi nếm thử xem tài nấu nướng của ta như thế nào?"

      Nàng ở trước mặt Hoàng Phủ Tấn ngồi xuống, đột nhiên rất mong đợi Hoàng Phủ Tấn đánh giá xem thức  ăn nàng làm.

      Hoàng Phủ Tấn nhìn bộ dạng mong đợi của nàng, lại nhìn tô mì trước mặt thoạt nghe mùi vị tệ, đưa tay nhận lấy chiếc đũa Tiểu Thiên đưa tới, gắp miếng, động tác ngừng lại, nghiêng đầu nhìn Tiểu Thiên cái.

      nghĩ tới này nha đầu chết tiệt kia tài nấu nướng đúng là tệ, cho rằng nữ nhân này trừ cả ngày nàng cãi cọ, đánh giết, hoặc là dạo chơi kỹ viện ở ngoài, có ưu điểm gì .

      Nhưng  tô mì này lại khiến cho khỏi động tâm.

      Nghĩ tới đây, nhíu mày, ngu sao? đời này chẳng phải chưa từng ăn qua những món ngon do ngự trù nấu, tại sao lại động tâm? Chân mày Hoàng Phủ Tấn lại nhíu lại lần nữa.

      Nhìn mày Hoàng Phủ Tấn nhíu chặt như vậy, trong lòng Tiểu Thiên  thoáng qua tia nhàn nhạt mất mát, nhưng biểu cũng ràng.
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 264: Chỉ cần câu khích lệ!!

              (edit: Libra610)

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      "Uy, uy, mặc dù tài nấu nướng của ta được như ngự trù, nhưng ngươi cũng cần nhíu mày như vậy, khó ăn lắm sao?" Thu hết cảm giác mất mát vào lòng, Tiểu Thiên nhíu mày.

      Hoàng Phủ Tấn bị nàng kéo trở lại, nghe được trong lời Tiểu Thiên mang theo nhàn nhạt mất mát, Hoàng Phủ nhìn nàng gì, suy đoán, biết nữ nhân trước mắt này rốt cuộc suy nghĩ gì.

      "Được rồi, được rồi, ăn ngon, ăn ngon, dù sao ta thừa nhận ta làm bằng ngự trù." Cúi đầu, Tiểu Thiên thừa nhận, khẩu vị tên hôn quân này tám phần là bị bọn ngự trù nuông chiều rồi, tuy tài nấu nướng của nàng được như ngự trù nhưng đến mức kém đến nổi để cho hôn quân này cau mày vậy chứ.

      Hừ! Đáng chết, gì cũng là nấu đồ cho nàng ăn, cuối cùng, chỉ muốn chính nàng nấu, còn phải phục vụ -Hoàng đế lão Đại, nấu cho ăn.

      Nhìn bộ dạng cực độ khó chịu này củanàng, Hoàng Phủ Tấn tức giận mở miệng : "Niếp Tiểu Thiên, Trẫm có lúc nào đồ ngươi làm ăn ngon ?”

      "Vậy vẻ mặt ngươi  . . . . . ." Tiểu Thiên vốn là muốn nhìn vẻ mặt của  cũng đủ để biết, nhưng ngay sau đó nàng phát , "Ngươi. . . . . . Ý của ngươi là ta nấu ngon ?" Khóe miệng Tiểu Thiên vì thế mà hơi cong lên.

      Hoàng Phủ Tấn nhìn thấy mặt nàng tràn đầy nụ cười, trong lòng cũng khỏi vui vẻ.

      Khóe miệng nhếch lên nụ cười ôn hòa, hướng về phía Tiểu Thiên gật đầu cái, "Ừm, ăn rất ngon."

      ". . . . . . Có ?" Tiểu Thiên có chút dám tin, hôn quân thế nhưng khen đồ của nàng làm ngon?

      Đây là lần đầu tiên hôn quân khen nàng đó nha. Tiểu Thiên
      trong mắt thoáng qua nụ cười khó nén, khóe miệng Hoàng Phủ Tấn giương lên. Nữ nhân ngốc này vì câu khích lệ đơn giản, liền cao hứng thành như vậy.

      Có phải nên rằng —— Nàng rất quan tâm đến cái nhìn của hay ?

      Nghĩ tới đây, trong mắt Hoàng Phủ Tấn  thoáng qua nụ cười.

      "Ừ, !" Hoàng Phủ Tấn lại lần nữa nhìn về phía nàng, gật đầu tán thành.

      Oa ha ha ~~~ Oa ha ha ~~~~ hôn quân  khen nàng, lần này nàng thành công rồi, ngay cả cái tên chỉ biết rống nàng, mắng nàng, ngày ngày nghĩ tới chém nàng cũng bắt đầu khen nàng.

      Chương 265: Mùi vị này tệ!

      Edit: Kakulin

      "Đừng đứng cười ngây ngô nữa, mau tới đây ăn !" Hoàng Phủ Tấn tức giận liếc nàng cái, đưa tay kéo nàng qua, ngồi vào bên cạnh mình, "Còn cười, ăn liền đau chết." Hoàng Phủ Tấn vỗ vỗ đầu nàng, nha đầu chết tiệt này, khen nàng mấy câu liền cao hứng thành như vậy.

      biết, trong lòng mình lúc này đối với vị Hoàng hậu này có bao nhiêu ôn nhu, bao nhiêu cưng chìu.

      "A, a, được." Lúc này Tiểu Thiên, tâm tình tốt dị thường, giống như là tìm được chổ dựa.

      Cầm lên chiếc đũa ăn vài miếng, Tiểu Thiên hài lòng gật đầu cái, "Ừ, mùi vị quả tệ." Nàng rất thưởng thức tài nấu nướng của mình. Phải nàng đúng là có ưu điểm gì, người ta làm thầy thuốc bộ dạng đều lạnh lùng, ai giống bộ dạng "Hộ lý" như nàng, đừng là Thiên Sứ, xưng là ma quỷ đời trước cũng coi là nàng tích đức.

      Theo lời của phụ mẫu, chính là, nghĩ ra nàng còn có thể làm thầy thuốc, hơn nữa còn là bác sĩ chút danh tiếng .

      Cái này có thể là người cực phẩm, là cực phẩm  thông minh . Hắc hắc ~~ đây là tự giải thich với bản thân mà thôi.

      Vì vậy, ở người nàng duy nhất có thể tìm được  ưu điểm là tài nấu nướng đoán chừng có thể được xưng tụng chữ "Được".

      Hoàng Phủ Tấn nhìn bộ dạng say mê của nàng, tựa hồ đối với mình rất hài lòng.

      Cuối cùng, nhịn được mở miệng : "Ngươi trước kia đều là ăn đồ mình nấu ?" Mắt nhìn Hoàng Phủ Tấn hỏi vấn đề này, mang theo tia nhàn nhạt đau lòng.

      "Đúng vậy a." Ăn thêm hớp nữa, Tiểu Thiên hàm hồ trả lời, "Ngươi cho rằng giống như lão đại ngươi, ngày ngày đống người làm vây quanh phục vụ ngươi, ta có phúc như vậy!"

      Tiểu Thiên vừa ăn, vừa trả lời rất chân , mặc dù gia đình nàng điều kiện tồi, còn là thuộc gia đình bác sĩ có truyền thống, nhưng cũng có tiền mà ngày ngày cả đám người giúp việc vây quanh phục vụ nàng.

      Nhưng câu trả lời của nàng làm cho Hoàng Phủ Tấn lại hiểu thành loại ý nghĩa  khác.

      biết Niếp Vân Hạc đối với nàng hai mẹ con như thế nào, đối với Niếp Vân Hạc mà , nữ nhi như nàng làm chuyện gì cũng phải tự tay, nghĩ tới, ánh mắt lại mang theo tia nhàn nhạt khổ sở.

      Nghĩ đến đây, trong lòng Hoàng Phủ Tấn   nổi cơn tức giận, lão già Niếp Vân Hạc này, lại đối xử với nàng như vậy!

      Sorry ta đăng nhầm
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 266: Muốn bắt được tâm nam nhân, đầu tiên phải bắt được nam. . .

      Edit: Kakulin

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Liếc mắt lần nữa nhìn bàn ăn đầy thức ăn ngon của Tiểu Thiên, ánh mắt Hoàng Phủ Tấn trở nên nhu hòa.

      Kìm lòng đặng đưa tay sờ sờ  đầu Tiểu Thiên , ôn nhu mở miệng : "Khó trách ngươi làm đồ ăn ngon như vậy."

      nhiều, càng Niếp Vân Hạc đối đãi với nàng như thế nào, chỉ trong tiềm thức của , muốn làm nàng thương tâm.

      Cử chỉ cưng chìu của Hoàng Phủ Tấn làm cho tâm Tiểu Thiên chợt lạc quan chút, nàng mỉm cười , đầu rủ thấp xuống chút.

      Hôn quân này hôm nay được bình thường.

      Che dấu khẩn trương cùng ngượng ngùng trong lòng, nàng nhướng mắt, khôi phục cái bộ dáng thường ngày kia, "Hắc hắc ~~~ Hoàng thượng, vậy chúng ta. . . . . ." đến đây, nàng chợt ý thức được mình lỡ miệng , liền lập tức đổi cách khác, "Hoàng thượng, ngươi có nghe qua câu như vầy hay , muốn bắt được tâm nam nhân, đầu tiên phải bắt được dạ dày nam nhân."

      những lời này, nàng chớp chớp cặp mắt rất đắc ý đối với Hoàng Phủ Tấn.

      Mà những lời này của nàng làm cho Hoàng Phủ Tấn hơi ngẩn ra, hiểu lúc này Niếp Tiểu Thiên tại sao phải ra những lời như vậy.

      Nàng biểu đạt quá trực tiếp, nếu là nữ nhân khác, ngay cả chưa mở lời lập tức phất tay áo rời , hoặc là , nếu giống như trước kia , nhất định chút suy tính mắng nàng biết xấu hổ, ngay cả thêm những lời khó nghe cũng ra. Nhưng bây giờ, khi Tiểu Thiên ở trước mặt , nếu như trực tiếp ra lời như vậy trừ khiếp sợ, chút cũng bài xích, ngay cả đáy lòng phần nhiều cũng là vui sướng.

      "Ngươi như vậy là có ý gì?" Hoàng Phủ Tấn nhịn được hỏi ra lời, rất muốn biết đáp án của Tiểu Thiên,  trong đáy lòng mong chờ loại đáp án.

      Hoàng Phủ Tấn hỏi vấn đề như vậy làm Tiểu Thiên giương mắt mèo nhìn, vẻ mặt Hoàng Phủ Tấn để cho nàng nhìn ra tâm tình của mình. Nàng cũng biết mình những lời này khiến cho Hoàng Phủ Tấn nghĩ đến loại ý nghĩa khác. Hoặc là , cho dù Hoàng Phủ Tấn nghĩ đến những ý nghĩ khác, trong lòng nghĩ nàng có ý gì? Chẳng qua là, trong tiềm thức của nàng, vẫn cảm thấy Hoàng Phủ Tấn đối với nàng chán ghét cực kỳ. Vì vậy, nàng chủ quan  đem vấn đề như vậy hỏi ngược lại Hoàng Phủ Tấn.

      Mặc dù những lời này chỉ là đùa, cũng hề cố ý cho Hoàng Phủ Tấn nghe, nhưng Hoàng Phủ Tấn lại cho đáy lòng của nàng chìm xuống , cũng có biểu ra chút.

      Chương 267: Vấn đề này làm cho người củ kết!

      Edit: Kakulin

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Dù sao nàng cũng phải trở về, ở chỗ này, ngàn vạn thể bị phiền toái những chuyện cần thiết, nếu về sau người khổ là mình. Nàng lần nữa muốn trốn tránh số việc trong lòng mình, đây cũng là nguyên nhân rất trọng yếu. Nàng thể ngây thơ đem hết thảy lý tưởng hóa như vậy, thực tế luôn tàn khốc, nàng thuộc về nơi này, huống chi, Hoàng Phủ Tấn cũng thuộc về nàng, phải sao?

      Cho dù, bây giờ nàng đối với tâm tình mình tựa hồ cũng có chút gì nắm chắc.

      Đáng chết, tối nay nàng rốt cuộc bị làm sao thế này, sao lại trở nên đa cảm như vậy.

      Đuổi ra khỏi đầu, nàng xua những thứ khiến trong lòng khỏi  nặng nề, nàng giương mắt, nhếch miệng lên, bày ra bộ dạng rất tùy ý, "Ý của ta rất đơn giản, đúng hơn, nữ nhân nếu muốn lấy được tâm người đàn ông, đầu tiên trước phải vững vàng nắm  được dạ dày của mới được. Dĩ nhiên, ta mới vừa làm mì sợi cho ngài ăn, thuần túy chỉ là bởi vì ngài đói bụng, vừa bởi vì ta dám phản kháng mệnh lệnh của ngài, chỉ có hai loại nguyên nhân này, đối với ngài và dạ dày chút quan hệ cũng có nhưng ngài ngàn vạn chớ bởi vì những lời này mà khi dễ ta!"

      Lời cố ý giải thích này của Tiểu Thiênlàm cho Hoàng Phủ Tấn tối sầm mặt, "Ngươi những lời này là có ý gì?"

      "Hả?" Tiểu Thiên hơi sửng sờ, tại sao hôn quân lại hỏi như thế, nàng giải thích còn chưa đủ ràng hay sao mà hiểu?

      "Ý của ngươi là ngươi đối với Trẫm có hứng thú?" Hoàng Phủ Tấn tự nhiên hỏi ra ngoài như thế, ngay cả cũng biết, tại sao mình vì lời giải thích của nữ nhân này mà tức giận mọc lan tràn, vì sao phải vì nữ nhân này mà cảm thấy hứng thú?

      "Ách. . . . . ." Nàng nên trả lời đây như thế nào.

      Hôn quân hỏi vấn đề , tài nghệ đúng là cao, loại vấn đề này độ khó còn cao hơn nữa nàng làm sao trả lời.

      Nếu nàng thành mình chút cũng có hứng thú với , phải móc tên này mị lực đủ sao? Vậy nàng phải là muốn chết sao?

      Tiếp theo, nếu nàng dối lương tâm mình đối với hôn quân có hứng thú, hôn quân này chừng còn cười nhạo nàng thế nào đây? chừng lại giống như lần trước, toát ra câu rằng đừng dùng thân thể bẩn thỉu  của nàng leo lên giường của ..., nàng cũng ngu như vậy, vô duyên vô cớ bị hôn quân làm nhục phen.
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :