1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 248: Ta là thê tử duy nhất của ngươi!

      #339966;Edit: Trang Vũ

      Beta: Nhã Thanh & Quảng Hằng


      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi, tên ngu ngốc này!" Hoàng Phủ Tấn đưa tay lau cho nàng bởi vì đau đớn mà toát ra  mồ hôi lạnh, đem nàng từ giường bế lên, "Trẫm đưa ngươi tìm thái y, chờ tới đây, biết phải chờ tới lúc nào." Vừa , ôm lấy nàng hướng cửa chạy ra.

      "Hoàng. . . . . . Hoàng Phủ Tấn, ta muốn. . . . . . cần ngươi phải lo, ngươi. . . . . . Ngươi, tên khốn kiếp này! 555~~~" Rốt cục nàng nhịn được cứ khóc mãi, đầy bụng  ủy khuất, mặt tràn đầy  nước mắt, "Ngươi. . . . . . Ngươi tại sao ta bẩn thỉu, ngươi. . . . . . Tại sao mắng ta là gian phụ, ngươi. . . . . . Chính ngươi còn. . . . . . Còn phải là cùng. . . . . . Cùng nhiều người như vậy có. . . . . . Có quan hệ, còn. . . . . . Còn dừng lại . . . . . . quan hệ!"

      "Ngươi, tên ngu ngốc này, bệnh thành như vậy, vẫn còn muốn chỉ trích trẫm!" Hoàng Phủ Tấn ôm nàng, chạy thẳng về hướng Thái Y Viện, đầu nữ nhân này rốt cuộc làm bằng gì, tựa hồ mắng chửi người đối với nàng mà so mạng còn quan trọng hơn.

      "Ngươi. . . . . . Ngươi mới. . . . . . Ngu. . . . . . 555~~~ Đau chết ." là đau đến có cách nào, nàng nắm cánh tay Hoàng Phủ Tấn khóc.

      (555 = hu hu)


      "Đừng sợ, sắp đến rồi." Hoàng Phủ Tấn cúi đầu nhìn nàng, ôn nhu .

      "Ta. . . . . . cần ngươi. . . . . . Ngươi, cái tên hôn quân này. . . . . .!" Mặc dù như vậy, nhưng nàng vẫn nắm chặt cánh tay Hoàng Phủ Tấn buông.

      "Còn dám chuyện!"

      "Ta. . . . . . Ta. . . . . . Ngươi, tên hôn quân này, lại. . . . . . Lại. . . . . . Đối với ta dữ như vậy, đợi. . . . . . Chờ ta tốt hơn, ta . . . . . . tìm tên gian. . . . . . Gian phu gì đó!"

      "Ngươi dám!" Hoàng Phủ Tấn  trong mắt mang theo vài phần cảnh cáo, ngược lại muốn nhìn xem nàng có gan tìm tên gian phu đó !

      "Ta. . . . . . Ta sao lại ko dám!"

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi câm miệng, trẫm đem ngươi ném xuống đất, mang ngươi tìm ngự y nữa!" Nhìn nàng trong ngực, tức giận đến giơ chân, cho dù đau thành như vậy, còn muốn làm tức, Hoàng Phủ Tấn trong lúc nhất thời bất đắc dĩ, biết nên làm sao với nàng nữa.

      "555~~~ Ngươi ưác độc!" Nghe Hoàng Phủ Tấn vừa như thế, nàng lập tức đưa tay nắm chặt cánh tay Hoàng Phủ Tấn buông, nàng cũng muốn  bị đau chết a, "Ta là thê tử duy nhất của ngươi, làm sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy?"

      Vừa đến quan hệ này, Tiểu Thiên ngay cả lời đều ko kiêng dè.

      Mà Hoàng Phủ Tấn bởi vì câu kia của nàng "Thê tử duy nhất  " mà tự chủ khóe miệng nhếch lên, mặc dù bị nàng làm tức gần chết, nhưng chỉ bởi câu này của nàng , tức giận trong lòng dường như kìm lại.

      Chương 249: Khó khăn nghe lời tiểu nữ nhân!

      Cúi đầu nhìn nàng, Hoàng Phủ Tấn mang theo cưng chìều mở miệng : "Vậy ngoan ngoãn đừng chuyện, trẫm mang ngươi tìm thái y!"

      Động tác dưới chân Hoàng Phủ Tấn  thủy chung hề chậm lại, mà là càng thêm nhanh chút.

      "Đươc." Nàng nghe lời gật đầu, nghe Hoàng Phủ Tấn như vậy, nàng ngược lại thở phào nhõm, nàng đau đến mức sắp mất nửa cái mạng, bây giờ phải là lúc cùng hôn quân tức giận, mặc dù nàng còn rất giận , nhưng thể lấy mạng ra để đùa giỡn.

      Dạ dày co rút đau đớn, nàng tựa vào trong ngực Hoàng Phủ Tấn , cắn chặt môi dưới, trong dạ dày cảm giác đau đớn tăng lên khiến cho nàng dựa vào Hoàng Phủ Tấn chặt hơn chút nữa, đôi môi bị nàng cắn, mang theo chút máu nhàn nhạt sưng đỏ.

      Hoàng Phủ Tấn cúi đầu, nhìn tiểu nữ nhân tựa vào ngực an tĩnh dị thường, đột nhiên cảm thấy bất đắc dĩ.

      Nhìn nàng tại an phận  tựa vào trong ngực như vậy, đoán chừng là lo lắng đem nàng bỏ ở nơi này.

      Tên ngu ngốc này! Trong mắt Hoàng Phủ Tấn  thoáng qua vẻ cưng chìu, nở nụ cười.

      Lo lắng dạ dày nàng vô cùng đau đớn, tốc độ dưới chân Hoàng Phủ Tấn  vẫn hề chậm lại, rất nhanh, liền đến Thái Y Viện .

      "Thái y! Toàn bộ ra hết đây cho trẫm!" Thanh của đánh thức thái y, lúc này bẩm sinh là vị hoàng đế khí thế ảnh hưởng quá lớn, Hoàng Phủ Tấn rống lên để cho tất cả thái y ở Thái Y Viện lập tức tỉnh lại, căng thẳng mặc quần áo tử tế, liền xuất ở trước mặt Hoàng Phủ Tấn .

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng!" Thái y nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn xuất ở cửa, kinh ngạc, nghĩ tới hoàng thượng đích thân đến Thái Y Viện .

      "Lo lắng làm gì? Mau tới đây xem cho hoàng hậu!" Hoàng Phủ Tấn hướng về phía cửa thái y rống lên.

      Cảm giác người trong ngực tự nhiên an tĩnh, Hoàng Phủ Tấn lo lắng thôi.

      "Niếp Tiểu Thiên?" giọng kêu.

      Trong ngực , Tiểu Thiên chút phản ứng cũng có.

      "Niếp Tiểu Thiên?" Thấy có đáp lại, trái tim Hoàng Phủ Tấn nhói lên.

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi làm sao vậy?" Hoàng Phủ Tấn nhàng lay lay nàng, vẫn như cũ có phản ứng.

      Lúc này, Hoàng Phủ Tấn mới chú ý sắc mặt nàng tái nhợt  tựa vào trong ngực , nhắm mắt, hôn mê.

      Nàng đau đến hôn mê!

      "Thiên Thiên! Thiên Thiên!" Hoàng Phủ Tấn cả trái tim nhói lên, sợ hãi, bao phủ toàn thân của , ôm nàng, hai tay mang theo run rẩy.

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng. . . . . ."

      "Các ngươi đều là những tên vô dụng, còn đứng ngây ra đó làm gì!" Hốc mắt Hoàng Phủ Tấn  khẽ phiếm hồng, hướng về phía thái y rống lên.

      "Hoàng thượng, xin để thần xem mạch cho nương nương !" chuyện là thủ lĩnh của Thái Y Viện, thái y Lý Tĩnh, lấy can đảm tới trước mặt Hoàng Phủ Tấn, cũng chờ Hoàng Phủ Tấn mở miệng, liền đưa tay kéo tay Tiểu Thiên, nâng lên bắt mạch .

      Hoàng Phủ Tấn nhìn chằm chằm sắc mặt Lý Tĩnh  gì, lúc lâu sau, cho đến Lý Tĩnh buông lỏng tay Tiểu Thiên , mới mở miệng hỏi: "Như thế nào?"

      "Hoàng thượng, xin chớ lo lắng, nương nương chẳng qua là nào nhịn được cơn đau dạ dày nên mới bất tỉnh , cũng có gì đáng lo ngại."

      " có gì đáng lo ngại?" Thanh Hoàng Phủ Tấn trầm xuống , "Đau đến hôn mê, còn cũng có gì lo ngại!"

      "Hoàng thượng xin bớt giận!" Lý Tĩnh cùng đám người quỳ xuống, " Bệnh đau dạ dày này thuốc nhưng chỉ cần nương nương ăn cơm đúng giờ, để cho dạ dày co rút, liền có gì đáng ngại, nếu như nương nương phối hợp ăn cơm …, Thần quả thể chữa." Lý Tĩnh biết lá gan mình lớn đến mức nào ra lời này, khi xong toàn thân toát mồ hôi lạnh.

      Hoàng Phủ Tấn cũng biết chuyện này thể trách thái y, chẳng qua là mình mới vừa rồi có chút khẩn trương hơi quá, chưa từng nghĩ tới tâm tình của mình vì nữ nhân này mà mất bình tĩnh, thấy nàng té xỉu trong ngực cảm thấy thân thể mình  run rẩy .

      "Các ngươi đứng lên ." Thanh của rất nhiều.

      "Tạ. . . . . . Tạ hoàng thượng!" Thái y  xoa xoa trán đầy mồ hôi lạnh, mới từ dưới đất đứng lên.

      "Hoàng thượng." Lý Tĩnh lại lần nữa mở miệng : "Thần giảm đau cho nương nương trước, chờ sau khi nương nương tỉnh lại ăn cơm xong việc gì ."

      "Ừ." Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái, đem Tiểu Thiên ôm vào trong Thái Y Viện , đem nàng đặt để lên giường, ngồi xuống bên cạnh nàng .

      lúc lâu sau, thái y xoa xoa mồ hôi lạnh ở trán, mở miệng tâu: "Hoàng thượng xin yên tâm, nương nương sao."

      "Ừ, lui ra ." Hoàng Phủ Tấn khoát tay áo, đột nhiên cảm thấy nhất thời cơ thể bỗng nên vô lực.
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      #339966;Edit: Trang Vũ

      Chương 250: Nàng đau khiến cho đau lòng!

      #339966;Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng." Lý Tĩnh do dự dám lời nào, dù sao hoàng đế vẫn còn ở nơi này, nào dám cứ như vậy chạy về ngủ a.

      "Chuyện gì?"

      "Ngài. . . . . . bằng ngài nghỉ ngơi , thần để nữ thái y tới đây chăm sóc nương nương."

      " cần, các ngươi xuống nghỉ ngơi , trẫm ở đây chăm sóc hoàng hậu là được rồi." Hoàng Phủ Tấn cự tuyệt, để tên ngu ngốc này mình ở đây, chút cũng an tâm .

      "Hoàng thượng, . . . . . ." Lý Tĩnh có chút khó khăn, nào có quân vương tự mình đợi ở bên trong Thái Y Viện, thái y bọn họ, sao có thể bỏ lại chủ tử mà nghỉ ngơi .

      "Trẫm bảo các ngươi xuống có nghe ?" Hoàng Phủ Tấn có vẻ nhịn được.

      "Dạ, dạ, thần tuân chỉ!" Lý Tĩnh liên tục ngừng  chắp tay.

      Xoay người lui xuống, chưa được mấy bước, Lý Tĩnh lại ngừng lại.

      "Hoàng thượng."

      "Lại có chuyện gì?" Hoàng Phủ Tấn nhịn được nhíu mày.

      "Hoàng thượng, nương nương sau khi tỉnh lại, cần phải ăm cơm ngay!”

      "Ừ, trẫm biết." Hoàng Phủ Tấn giơ giơ tay, mở miệng lên tiếng.

      Cuối cùng, Lý Tĩnh cùng mấy tên thái y yên tâm nhìn Hoàng Phủ Tấn cái, lui xuống.

      Trong lòng cũng rất buồn bực, chưa từng thấy hoàng thượng đối xử với nương nương như vậy, hơn nữa vị nương nương này vừa vào cung liền bị hoàng thượng cho vào lãnh cung, ngày ngày đem hoàng thượng giận đến giơ chân  Hoàng hậu nương nương.

      Nhất là Lý Tĩnh, hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương ở giữa tranh đoán nhiều lần thấy, lần trước ở cung Thanh của Thái Hoàng Thái Hậu  thiếu chút nữa đánh nhau, nếu như phải là Thái Hoàng Thái Hậu che chở, Hoàng hậu nương nương thiếu chút nữa làm quỷ dưới đao rồi.

      Nhưng hôm nay, hành động của hoàng thượng khiến cho đám thái y ... Hoàng thượng tự mình ôm Hoàng hậu nương nương tới Thái Y Viện, tự mình lưu lại chăm sóc nàng, là Thiên Tử, người có địa vị cao như vậy lại nhân nhượng trước người có địa vị thấp, đợi ở bên trong Thái Y Viện , điều này làm sao ko khỏi khiến cho bọn họ kinh ngạc.

      Khẩn trương trong mắt  hoàng thượng sớm vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ, cả hậu cung này , hơn ba ngàn  hậu phi, chưa từng có nữ nhân nào được hưởng đãi ngộ như thế này.

      Thái y lui xuống ra cửa, Hoàng Phủ Tấn nghiêng đầu , thấy Tiểu Thiên hôn mê  sắc mặt tái nhợt làm đau lòng người , còn có miệng kia bởi vì chịu đựng đau đớn mà cắn ra máu, đôi môi khẽ mang theo sưng đỏ, Hoàng Phủ Tấn lòng khẩn chút, tay lướt qua đôi môi nàng bị cắn rách nát , đau lòng  nhíu mày.

      Chương 251: rất để ý!

      Đưa tay kéo chăn đắp cho nàng, Hoàng Phủ Tấn ngồi ở bên người nàng, lẳng lặng ngắm nhìn nàng .

      Cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ nghiêm túc ngắm nhìn hoàng hậu của , thời gian trước kia cùng nàng chạm mặt, phải dùng để gây gổ, chính là bị nàng làm cho tức giận muốn giết nàng, hôm nay, mới phát vị hoàng hậu này đúng là tiểu mỹ nhân, lông mày nhắn cong cong lá liễu, làn da trắng nõn làm cho người ta nhịn được muốn đưa tay bẹo cái, tiếu bì  chóp mũi vào lúc này hơi nhíu, còn cái miệng nhắn như quả đào, bị nàng cắn khẽ có hơi sưng hồng, làm cho người ta nhịn được muốn hôn cái.

      Khó trách nữ nhân nàylại thích đến Tầm Hoan lâu, lại luôn mình khuynh thành, cũng khuynh quốc, còn quả có điểm vẻ thùy mị.

      Hoàng Phủ Tấn nhịn được bật cười, nữ nhân ngu ngốc này còn dám thú tính đại phát, đối với nàng làm ra chuyện gì .

      "Mắt Trẫm có kém như vậy sao?" hướng về phía Tiểu Thiên còn hôn mê  giọng mở miệng , trong mắt đều là ôn nhu.

      Nàng vẫn như cũ cau mày ngủ mê man, Hoàng Phủ Tấn nhìn nàng, trong lúc nhất thời thất thần.

      hiểu, tại sao kể từ sau khi cưới nữ nhân ngốc nghếch này, tâm tình của mình luôn bị nàng làm ảnh hưởng, loại cảm giác này tới quá nhanh,  khiến có chút khó có thể tiếp nhận.

      Nó làm cho tức giận đến nỗi muốn giết nàng, còn nàng vẫn ương ngạnh đến bây giờ còn chưa bị chém, nàng ăn vạ ỷ thế hiếp người, nhiều lần còn dám đánh , đúng là chưa từng thấy qua nữ nhân có lá gan lớn đến như vậy  .

      Nàng còn dám cầm cái ghế đập ! Dưới gầm trời này đoán chừng chỉ có nàng mới có thể làm ra những việc người bình thường dám làm .

      kìm lòng được, cúi xuống, khuôn mặt Tiểu Thiên đôi môi khẽ sưng đỏ khiến cách nào kháng cự  .

      Hôn lên môi nàng, động tác của liền ngừng lại, trong đôi mắt thoáng qua tia nhàn nhạt mất mát, "Niếp Tiểu Thiên, trong lòng của ngươi có phải vẫn muốn ở bêntên gian phu đó?" nhìn Tiểu Thiên hôn mê, thấp giọng hỏi.

      có thể lựa chọn ngại sao? người đàn ông, người thống trị của quốc gia, sao có thể cho phép trong lòng nữ nhân của có nam nhân khác chứ.

      Lúc này, thừa nhận, rất để ý tên gian phu đó, vô cùng, vô cùng để ý.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      252.Nàng rốt cục tỉnh!

      Rời môi của nàng, Hoàng Phủ Tấn ngồi thẳng người, trong mắt thoáng qua tia ảo não.
      Ở trước mặt nữ nhân này, chút tự chủ cũng có.
      "Ách. . . . . ." Vang lên bên tai tiếng kêu rên của Tiểu Thiên, Hoàng Phủ Tấn cả kinh nghiêng đầu , chỉ thấy Tiểu Thiên  ánh mắt hơi mở ra.
      Khi nàng thấy Hoàng Phủ Tấn trong mắt của nàng thoáng qua tia kinh ngạc.
      "Hoàng thượng?" Tại sao hôn quân lại ngồi ở bên cạnh nàng? Liếc mắt nhìn chung quanh, nàng thấy vô cùng xa lạ, đây phải là Vũ Phượng Cung, càng phải là Vân Tiêu cung, kia. . . . . . Nơi này là nơi nào?
      "Ngươi tỉnh?" Hoàng Phủ Tấn thanh mang theo chút cứng rắn, chẳng qua là trong lòng khi nhìn thấy nàng tỉnh lai, mới có thể thở phào cái.
      "Nơi này là nơi nào?" Đây mới là chuyện nàng muốn biết, nàng nhớ mình đau bụng chịu nổi, cuối cùng ở trong ngực hôn quân hôn mê, chuyện sau đó. . . . . .
      "Thái Y Viện." Hoàng Phủ Tấn trả lời rất đơn giản,Tiểu Thiên nghe xong, tựa hồ nhịn được.
      "ừm" Gật đầu cái, nàng gì thêm, tối nay xảy ra quá nhiều chuyện, mới có đêm thôi, nàng lại cảm giác như trải qua rất nhiều, còn cả cảm giác sanh ly tử biệt, bên cạnh hôn quân, nhu tình của , cưng chìu, thô bạo nàng nhưng mang theo vài phần đau đớn , mỗi mặt nàng thấy qua, tại nàng rốt cuộc ai mới chính là Hoàng Phủ Tấn.
      Thấy Tiểu Thiên ngây ngẩn cả người, hoàn toàn giống như bình thường vẫn thấy, chính là lúc trước ở Vũ Phượng Cung trải qua đau đớn như vậy, thái y làm cho nàng đờ đau, có thể tỉnh lại, nhưng bây giờ, nàng lại trầm mặc, trầm mặc giống như Niếp Tiểu Thiên vẫn biết, thích thấy bộ dạng nàng trầm mặc , thích nhìn  bộ dạng vui của nàng.
      Đột nhiên nghĩ đến thái y trước khi , Hoàng Phủ Tấn đưa tay đỡ nàng dậy, nghẹ giọng hỏi: "Dạ dày còn đau ?"
      "A?" Tiểu Thiên bởi vì Hoàng Phủ Tấn cử động như vậy sửng sốt chút, ngay sau đó lắc đầu cái, " đau."
      Nha , nữa thống hạ , nàng lập tức tự sát, đau dài bằng đau ngắn. muốn mạng người, nếu nhiều lần trải qua đau đớn, đoán chừng ngay cả linh hồn nàng cũng bị mất.

      Chương 253. Nàng quá thiện lương?



      "Có đói bụng ?"
      Lắc đầu cái, nàng vốn muốn đói bụng, nhưng ngay sau đó nghĩ đến, làm làm sao xua được cơn đau dạ dày hành hạ,   cái mạng này của nàng làm sao có thể chịu nổi.
      Nghĩ tới đây, nàng lại liều mạng gật gật đầu, "Đói, đói, ta rất đói!"
      "Đươc, vậy ngươi chờ chút, trẫm cho người mang đồ lên cho ngươi ăn." Hoàng Phủ Tấn ở bên cạnh nàng đứng lên, ra ngoài cửa, lại bị Tiểu Thiên kéo lại.
      " cần, hoàng thượng!"
      "Ngươi phải đói bụng sao?" Hoàng Phủ Tấn vui nhíu mày, nữ nhân này nếu dám đằng làm nẻo, tại liền đem nàng chém.
      "Ừh." Gật đầu cái, nàng tiếp tục : "Nhưng trễ thế này, gọi bọn hạ nhân rời giường nấu đồ cho ta ăn, giống như được tốt."
      Hoàng Phủ Tấn bởi những lời này của Tiểu Thiên hơi ngẩn ra, cho tới nay chưa bao giờ lo lắng những chuyện như thế này, khi - ý thức được, bọn hạ nhân làm những chuyện này vốn là chuyện đương nhiên, cần gì phải lo lắng.
      "Đừng nhảm nữa, trẫm gọi bọn họ ." xong, liền hất tay Tiểu Thiên, lại lần nữa làm bộ rời .
      "Uy, uy, hoàng thượng!" Biết mình kéo được , nàng thể làm gì khác hơn là cả người từ giường nhảy xuống, đứng ở bên cạnh Hoàng Phủ Tấn, trách : "Ngươi người này ngang ngạnh, tất cả đánh thức người ta xong."
      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi rốt cuộc muốn ăn!" thanh Hoàng Phủ Tấn vang lên.
      "Muốn, muốn!" Liên tục ngừng gật gật đầu, nhưng nàng ko muốn làm khó bọn họ, "Nhưng hoàng thượng, lúc này gọi bọn họ lên tốt, người ta cũng là buồn ngủ  nha, có phải hay ?"
      "Trẫm kêu bọn họ, ai dám lên!"
      Những lời này của Hoàng Phủ Tấn khiến Tiểu Thiên lộ vẻ bất đắc dĩ. Hôn quân này chẳng biết điều chút nào cả.
      "Hoàng thượng, ta thể ích kỷ như vậy, biết ? Tại sao khi ta muốn ăn cơm, các nàng lại phải rời giường lúc trời lạnh để nấu đồ cho ta, ngươi suy nghĩ chút , nếu là ngươi, nửa đêm canh ba, khí trời lạnh như vậy bị người đánh thức, ngươi trong lòng thoải mái ?"
      Hoàng Phủ Tấn nhìn Tiểu Thiên gì, thế nào cũng   hiểu cái  tiểu nữ nhân  này trong đầu rốt cuộc nghĩ gì? Nàng là hoàng hậu, gọi người làm rời giường nấu đồ cho nàng ăn có cái gì đúng, nàng còn đặt mình vào hoàn cảnh người khác thay bọn họ nghĩ.
      là nàng quá thiện lương chẳng phải sao?
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Trang Vũ

      Chương 254: Cả người quấn ở người !

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Về điểm này, ngược lại chút cũng nhìn ra được.

      Chẳng qua là, chưa từng nghĩ tới, nàng, hoàng hậu thế nhưng vì bọn hạ nhân mà suy nghĩ, chẳng qua là, nàng tại nghiêm túc như vậy như vậy, tựa hồ muốn gọi bọn hạ nhân rời giường nấu cơm.

      " gọi các nàng rời giường, ai nấu đồ cho ngươi ăn?" Cuối cùng, từ trong miệng lạnh lùng . @_@ *Ngươi nhìn gì chẳng lẽ lại là ta*

      "Ách. . . . . ." Điểm này nàng ngược lại nghĩ qua, dù sao nàng nghĩ, mọi người đều bình đẳng , mặc dù nàng cũng rất muốn những hạ nhân kia rời giường nấu ít đồ cho nàng đỡ đau dạ dày, dù sao mạng vẫn quan trọng hơn a, nhưng , nàng có lý do gì gọi người ta nửa đêm canh ba vì nàng mà họ ngủ được, mặc dù địa vị bây giờ của nàng là Hoàng hậu nương nương cao cao tại thượng, nhưng nàng có thói quen được người khác hầu hạ như vậy.

      Nhưng cái dạ dày này . . . . . nhét ít đồ ăn vào, khiến nàng chịu nổi.

      Do dự lúc lâu, cuối cùng nàng khẽ cắn răng, lắc đầu cái, " hoàng thượng, ta ăn, dù sao trời cũng sắp sáng , đợi các nàng rời giường rồi hãy nấu ."

      Nàng nghĩ, dù sao cũng chỉ mấy canh giờ nữa thôi, đoán chừng cái dạ dày vô nhân đạo hành hạ nàng, lại cho nàng đau đớn thôi chứ!

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi cái gì?" Mặt Hoàng Phủ Tấn bởi những lời này của nàng mà tối đen, đáng chết, nữ nhân này, bởi vì muốn đánh thức những cung nữ kia, liền lấy cái mạng của mình ra giỡn, nàng  thấy những đau đớn này còn đủ hay sao?

      "Ta. . . . . . Ta , ta trễ. . . . . . Ăn trễ chút thôi mà!" Hôn quân này, mới kiên trì lâu bản tính cũ lại xuất .

      Xem ra vẫn là bị bệnh tốt hơn, ngã bệnh còn có thể được đồng tình, ngay cả hôn quân loại cực kỳ tàn ác này bạo quân cũng vào lúc nàng ngã bệnh cũng có tâm đồng tình , ôn nhu hơn chút, khi nàng trở về bình thường, hôn quân cũng khôi phục bình thường, cách khác lại khôi phục vẻ mặt tàn bạo vốn có của bạo quân!

      "Ai cho phép ngươi ăn trễ chút hả!" Hoàng Phủ Tấn rống lớn, nha đầu chết tiệt này, lại lấy chính mạng của mình ra giỡn, "Trẫm gọi các nàng rời giường!"

      "Ta muốn ăn nữa!" Tiểu Thiên nắm chặt lấy tay Hoàng Phủ Tấn, thậm chí còn dùng chân quấn chặt người . 

      Chương 255: Hôn. . . . . . Hôn quân nấu đồ cho nàng ăn?

      Tư thế lúc này của nàng làm cho người ta biết nên khóc hay cười, tựa như con gấu túi, cả tay chân  quấn  bên người Hoàng Phủ Tấn , để cho cả người đều thể nhúc nhích.

      Điều này làm cho người nào đó dở khóc dở cười, trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua nụ cười.

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi xuống ngay cho trẫm!" cố ý trợn mắt lên mở miệng , nữ nhân này là, tự nhiên lại nhảy lên người .

      "Vậy. . . . . . Vậy ngươi đừng gọi các nàng rời giường!" Tiểu Thiên đáng thương  nhìn Hoàng Phủ Tấn, chớp cặp đen nhánh, tay chân lại càng dây dưa chặt, chỉ sợ Hoàng Phủ Tấn đem chưởng đẩy nàng xuống.

      Hoàng Phủ Tấn nghiêng đầu nhìn nàng, phát mình quả có biện pháp nào, nhìn dáng vẻ bây giờ, nữ nhân này cố ý để cho gọi những cung nữ kia rời giường.

      Nhưng dạ dày nàng nếu ăn, lại đau lần nữa. muốn phải nhìn nàng bị đau bụng hành hạ nữa rồi lại lần nữa bất tỉnh .

      Cuối cùng, bất đắc dĩ nhìn nàng cái, mở miệng : "Ngươi xuống mau, trẫm là được chứ gì."

      " sao?"

      "Ừ, , nhanh lên, trẫm nấu cho ngươi ăn!" Hoàng Phủ Tấn chưa từng nghĩ tới, mình câu này, tùy như vậy ý, ngay cả chính đều chưa từng chú ý tới những lời này của khiến Tiểu Thiên vô cùng chấn động.

      Tiểu Thiên nghe Hoàng Phủ Tấn những lời này, cả người ngây ngẩn, có thể , nàng thấy giờ xuất tên người ngoài hành tinh còn ko khiến nàng kinh hãi như bây giờ.

      Có. . . . . Có phải hay nàng nghe lầm? Nàng nhất định bị đau khiến cho thần kinh thất thường rồi, nhất định là, hôn quân nấu cho nàng ăn? Xong rồi, xong rồi, lỗ tai xảy ra vấn đề, bên tai bị dạ dày làm cho nghe lầm rồi.

      cái tay gãi gãi lỗ tai, nàng dám tin  lại lần nữa nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, lạnh run mở miệng : "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ta. . . . . . Ta mới vừa nghe ràng, ngươi cái gì?"

      "Trẫm trẫm nấu cho ngươi ăn!" Tức giận liếc nàng cái, nàng trong mắt xuất bất trí tin là chuyện gì xảy ra?

      Trời! Nàng có nghe lầm, lần này tuyệt đối có nghe lầm! Hôn quân nấu cho nàng ăn!

      Má ơi, trời sập nữa, đất sụt nữa, ngày tận thế lại tới nữa
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 256: Nàng hoài nghi năng lực hôn quân!

       Edit: Trang Trần

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      “Ngươi…….ngươi làm?” Nàng dám tin lặp lại lần nữa.

      Mẹ ơi, lại hôn quân này là thiện tâm đại phát hay là bị quỷ ca ôn nhu nhập thân rồi, dù sao tính khí hôn quân vốn là tình bất định, nhưng mấu chốt chính là, hôn quân làm cho nàng ăn? Phải biết rằng, vị lão đại này luôn được cung nữ thái giám hầu hạ từ cho tới lớn nha. Đoán chừng lớn như thế này, ngay cả phòng bếp hướng nào, mặt mũi ra sao còn biết. Những thứ gạo củi dầu muối tương dấm trà, biết ? Cái gì đó mà làm ra có thể ăn ? Nàng cũng muốn đồ ăn lão đại làm ra trực tiếp làm cho nàng ăn xong rồi nôn tại chỗ nha.

      Trực tiếp cố gắng nuốt cũng có gì để , kinh khủng hơn chính là, đến lúc đó ăn xong lại sống được mà chết cũng xong, làm cái dạ dày của nàng đau trở lại, làm cho nàng thêm lần nữa đau đến chết sống lại, lúc đó nàng thực có cách nào lăn lộn.

      Nghĩ tới đây, nàng hung hăng rùng mình cái, trong mắt xuất lo lắng hoảng sợ.

      Hoàng Phủ Tấn nhìn vẻ mặt Tiểu Thiên ngừng biến đổi, lúc kinh ngạc, lúc khổ não, cuối cùng lại bày ra cho thấy là ánh mắt hoảng sợ, cứ như là làm độc dược cho nàng ăn vậy.

      “Niếp Tiểu Thiên, vẻ mặt này của ngươi là có ‎gì đây?” Sưng mặt lên vui, Hoàng Phủ Tấn mở miệng hỏi.

      thanh Hoàng Phủ Tấn khiến cho Tiểu Thiên ngẩng đầu lên, sợ hãi nuốt ngụm nước bọt, nàng mới vừa rồi vẫn còn hoảng sợ, “Hoàng…………Hoàng thượng, ngài biết làm sao?” Nàng lấy dũng khí hỏi cái vấn đề này, nàng thề, nàng tuyệt đối phải hoài nghi năng lực của Hoàng đế lão đại!

      Được rồi được rồi, nàng thừa nhận, nàng đúng là hoài nghi năng lực của , những thứ khác , còn năng lực nấu cơm, nàng thực đúng là có chút hoài nghi. là Hoàng đế nha, đây là thân phận như thế nào a, hề tầm thường, tuyệt đối thể như thân phận có thể biết nấu cơm.

      “Trẫm dĩ nhiên…………” thanh Hoàng Phủ Tấn bị chặn lại trong cổ họng.

      Niếp Tiểu Thiên lời này khiến suy nghĩ lại vấn đề, , ngay cả ngự thiện phòng là hình dạng gì cũng biết, càng cần phải đến chuyện xuống bếp.

      vừa nãy là nghĩ gì a, làm sao lại cùng nữ nhân này mình nấu cho nàng ăn? Là lo lắng cho bệnh tình của nàng đến hồ đồ rồi?

      Khó trách nữ nhân này lại trưng cái vẻ mặt hoảng sợ đó ra cho xem, khó trách nàng còn ngừng lạnh run, nàng hoài nghi năng lực của .

      Đáng chết nữ nhân ngu ngốc này, thế nhưng lại dám hoài nghi năng lực của !

      Chương 257: Vẫn là yên lòng đem dạ dày mình giao cho hôn quân!

      Edit: Trang Trần

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      “Trẫm dĩ nhiên làm được!” Cuối cùng, ngay trước mặt Tiểu Thiên cho ra đáp án như vậy. cũng tin, đường đường là Hoàng đế, thiên hạ còn quản được, xá gì bữa cơm?

      làm sao có thể để nữ nhân này xem thường.

      ………….. sao?” Tiểu Thiên vẫn yên lòng nuốt ngụm nước bọt, mở miệng hỏi.

      Lão thiên a, xin tha thứ cho nàng, nàng hoài nghi năng lực của vị Thiên tử này, dù sao mạng quan trọng hơn, nàng muốn “ngủm” vì bữa cơm nha.

      “Ngươi mau buông ra, đừng có đeo lên người Trẫm  nữa!” Tức giận liếc cái người còn dùng cả tay chân  “treo” người mình, nàng ngược lại còn bám chặt hơn nữa, “Trẫm đến phòng bếp!” những lời này xong có chút mất tự nhiên.

      “A, a, được!” Gật đầu cái, nàng buông lỏng hai chân quấn người Hoàng Phủ Tấn cùng với hai tay quấn lấy cổ , trèo từ người Hoàng Phủ Tấn xuống.

      “Tốt lắm, ngươi chờ ở đây !” Lại lạnh lùng nhìn nàng cái, Hoàng Phủ Tấn xoay người rời .

      “Khoan !”  Cuối cùng, Tiểu Thiên vẫn là yên lòng kéo Hoàng Phủ Tấn lại.

      làm gì đó?”

      “Hoàng thượng, hay là ta cùng với ngươi nha!” , nàng rất lo lắng hôn quân này, trước liệu có khả năng nấu cơm , đến lúc làm được lại đem phòng bếp của Thái Y viện đốt , nàng chắc chắn bị những thái y ở đây thống hận thời gian dài a.

      “Niếp Tiểu Thiên, ngươi vẫn cứ hoài nghi Trẫm?” Hoàng Phủ Tấn nheo mắt lại, nữ nhân này trong mắt ràng lo lắng đốt phòng bếp Thái Y viện.

      có, tuyệt đối có!” Đầu Tiểu Thiên lập tức dao động giống như trống bỏi, vì để cho Hoàng Phủ Tấn tin tưởng nàng có xem thường , Tiểu Thiên tiếp tục : “Hoàng thượng, là như vầy, ta cảm thấy cái này…………. mình ta đợi ở đây rất đáng sợ, chỉ muốn cùng ngài” Nàng thuận miệng tìm lí do.

      “Phải ?” Hoàng Phủ Tấn mặc dù quá tin tưởng lời nàng , nhưng nhớ đến trước kia nàng dám ngủ mình, cũng bán tín bán nghi.

      “Dạ, đúng vậy Hoàng thượng, ngài để cho ta cùng với ngài nha.” Tiểu Thiên trong mắt mang theo thỉnh cầu, nàng cũng hi vọng lão đại này đem muối thành đường, dấm thành rượu,….. Lúc đó ăn xong liệu có “ngủm” , nhưng đau bụng là chắc chắn.
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :