1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 228: Xui xẻo thành như vậy, cũng coi là loại cực hạn!

      Edit: KuKalin

      Beta: Nhã Thanh& Quảng Hằng

      Vừa rồi, lúc đau đớn, nàng chú ý, bây giờ nhớ tới, những hình ảnh kia ngừng lên ở trong đầu của nàng khiến nàng tâm động, hôn quân ôm nàng, lau nước mắt cho nàng, lời an ủi nàng,  tâm tình bất an khi nàng bị cơn đau hành hạ, nắm bàn tay bé lạnh như băng của nàng, cố gắng để cho nàng an tâm, mỗi màn đều ngừng tái diễn thoáng ở trong đầu nàng, để cho mặt nàng  thoáng qua từng trận đỏ ửng.

      "Hồi hoàng thượng, nương nương phải đau bụng bình thường, ở trong sách thuốc, được gọi là dạ dày gai (Tác giả: PS: đây là tác giả đại, các đồng chí đừng coi là ), là loại bệnh chứng cực kỳ hiếm thấy, theo thần hiểu , trong mười vạn người, hoặc giả chỉ có người có bệnh như vậy."

      " phải là xui xẻo như vậy chứ." Cơn đau ngừng, Tiểu Thiên chuyện trở nên thoải mái hơn, nghe thái y như vậy, nàng nhịn được mở miệng .

      Nha Nha, nàng cũng quá xui xẻo , xuyên qua bị lão cha thương, lão công thương, hoàng hậu đủ xui xẻo rồi, nghĩ tới loại bệnh lạ mười vạn phần mới có này, nàng cũng đụng phải.

      "Đúng vậy, nương nương, loại bệnh này là loại tật bệnh di truyền cực kỳ hiếm thấy.''

      "Vậy như thế, cha ta cùng mẹ ta cũng có ?"

      "Có khả năng này, bất quá cũng có thể chỉ có ngài có, Thượng thư đại nhân cùng phu nhân nhất định có." Thái y trả lời rất chuyên nghiệp.

      "Trời ạ, bệnh di truyền này còn là loại bệnh di truyền tính nữa sao."

      "Di truyền tính ?" Thái y có chút biết Tiểu Thiên cái gì.

      "Ai nha, ngươi hiểu đâu." Tiểu Thiên tại đoán chừng là buồn bực muốn chết, tất cả xui xẻo của cuộc đời nàng chừng đều tập trung ở chỗ này hết rồi.

      "Chẳng lẽ loại bệnh này cách nào trị tận gốc sao?" Hoàng Phủ Tấn nhìn dáng vẻ khổ não mặt Tiểu Thiên, nhịn được mở miệng hỏi.

      Nghe Hoàng Phủ Tấn hỏi như thế, thái y nhíu mày suy nghĩ, cuối cùng, lấy can đảm gật đầu cái.

      "Khởi bẩm hoàng thượng, bệnh này của nương nương lớn lớn, cũng , nương nương chỉ cần để cho mình  ăn uống bình thường, là được bình yên vô , nhưng khi dẫn tới dạ dày đau, đau đến như vạn con kiến ăn mòn, thống khổ chịu nổi, cho nên nương nương ngàn vạn lần thể đói bụng." Vừa , thái y theo bản năng nhìn Tiểu Thiên cái.

      Chương 229: Hôn quân này, bản tính lại trở lại!

      "Con mẹ nó, xui xẻo quá ." Tiểu Thiên nhịn được thấp giọng mắng, hoàng hậu này đoán chừng đời trước làm chuyện thất đức quá nhiều, hoặc chính là Niếp Tiểu Thiên nàng đời trước làm chuyện thất đức nhiều.

       Xác suất mười vạn phần có   cũng để cho nàng đụng phải, còn là "Tuyệt chứng" Nàng có muốn trị cũng trị hết, muốn chết chết xong , NND, người cả đời đói bụng chết quan hệ gì, còn nhịn đến hai bữa, có giống nàng như vậy, đói bữa liền đau đến mất cả mạng sống là sao chứ???

      Còn có, cái gì gọi là"Dạ dày gai" , bệnh bao tử, nàng làm bác sĩ nhiều năm như vậy , cũng chưa từng nghe qua loại bệnh di truyền này, Nha Nha , còn là loại bệnh di truyền tính nữa, nếu nàng trở lại 21 thế kỷ , bệnh di truyền lịch sử này chừng là phát kinh người .

      biết nàng là xui xẻo hay là vận khí tốt, loại bệnh quỷ quái này nàng còn có thể bị đụng phải, nếu thời cổ đại có thể mua vé số..., nàng lập tức chạy mua, chừng còn có thể lập tức thành phú ông gia tài bạc vạn nha ... .

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi dám ăn cơm!" Tiểu Thiên suy nghĩ bị tiếng rống giận dữ của Hoàng Phủ Tấn cắt đứt, "Trẫm nuôi nổi ngươi sao? Ngươi lại dám ăn cơm!"

      "Ta. . . . . . Ta. . . . . ." Tiểu Thiên đàng hoàng  rụt cổ cái, hôn quân này  bản tính trở lại.

      Ai ~~~ Vậy mà ban nãy nàng còn cảm kích muốn lấy thân báo đáp đây.

      Phi phi! Lấy thân báo đáp, những lời này tuyệt đối thể lung tung! Lời trẻ dại tính!Lời trẻ dại tính!

      Nha, gả cho hôn quân này, đời trước nàng "Tạo nghiệp" rồi, nếu lại lấy thân báo đáp mà ..., đời này của nàng còn có thể sống nữa sao?

      biết hôn quân này là ai, tình bất định, vừa bắt đầu ôn nhu như vậy, ôn nhu thiếu chút nữa làm cho nàng cảm động, tại nàng vừa mới khỏe lại được mấy phút, hôn quân này lại mắng nàng.

      ăn cơm liên quan gì đến , bị dạ dày đau  hành hạ đến chết sống chính là nàng cũng phải là , sao lại phung phí sức lực!

      Khó chịu bĩu bĩu môi, Tiểu Thiên cúi đầu, mặt dáng vẻ bực bội.

      "Ngươi còn phục lắm có phải ?" Cơn giận của lại Hoàng Phủ Tấn dâng trào, nữ nhân chết tiệt này, ăn cơm ăn, mắng nàng còn dám ra bộ dạng phục này.

      " có. . . . . . có mà." Mặc dù nàng quả phục lắm, nhưng , đánh chết nàng cũng thừa nhận.

      " có? Trẫm xem ngươi trong lòng rất khó chịu!"
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Như Trang

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng


      Chương 230: Làm người khó khăn, làm nữ nhân càng khó hơn!

      “Cái đó…, Ngươi có cần thiết phải rống to  như vậy ?” Nàng gãi gãi đầu, vẻ mặt hận thể tìm chết, hôn quân này khi còn bé bà vú tuyệt đối là Big Mac, cho uống nhiều sữa, mới có thể để cho thanh của có lực xuyên thấu như vậy.

      “Trẫm nuôi nổi ngươi sao?” Thanh Hoàng Phủ Tấn vẫn hề giảm lại chút nào, nữ nhân này lại dám ăn cơm. Nhớ tới bộ dạng nàng đau bụng bị hành hạ đến chết, cơn tức giận của lại tới, lửa  giận thay thế vẻ khẩn trương cùng lo lắng lúc trước, lúc này chỉ hận đem đầu nữ nhân chết bầm này chẻ  đôi ra, xem thử bên trong đầu nàng là chứa cái gì.

      TMD, hôn quân này lại quát nàng. Nàng có trêu chọc sao?

      Cũng phải là nàng gọi tới nha, giả trang làm người tốt được lúc, giờ lai nguyên hình rồi.

      Ai bảo tới, nàng cũng có xin a.

      Được rồi, được rồi. Nàng thừa nhận, ngay tại thời điểm hôn quân xuất , nàng cao hứng, rất cảm động, nhưng hôn quân này sao lại thể kiên trì đây.

      thể làm người tốt tới cùng sao?

      Tiểu Thiên trong lòng khó chịu gay gắt, làm người khó khăn, làm nữ nhân càng khó hơn, làm nữ nhân gả cho hôn quân tính tình so với Trương Phi còn nóng nảy hơn, lại còn biết cuộc sống của mình dưới mắt còn được bao lâu lại càng khó khăn hơn.

      Ai, ai, ai, làm người xui xẻo giống nàng như vậy, cũng coi là loại trải nghiệm cuộc sống của người xui xẻo .

      “Nuôi……Nuôi được rất tốt, nhất định nuôi được rất tốt, lượng cơm ta ăn lớn lắm, nhất định là nuôi được rất tốt” Nhìn lửa giận mặt Hoàng Phủ Tấn đủ lớn để đem nàng đốt trụi, Tiểu Thiên lập tức thức thời gật gật đầu.

      Nhìn Tiểu Thiên bộ dáng thành thành , khẩu khí Hoàng Phủ Tấn liền trở nên mềm nhũn, tận lực khắc chế tâm tình của mình, giọng hỏi: “Tại sao ăn cơm?”

      “Hửm?” Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Tấn, nàng hề nghĩ qua Hoàng Phủ Tấn hỏi như thế, trong lúc nhất thời biết trả lời như thế nào.

      Tại sao nàng ăn cơm? Cái này phải nên như thế nào mới đúng? Bởi vì nàng bị hôn quân làm cho có tâm tình? Còn là bị lời của hôn quân đâm cho bị thương?

      Ta khinh! Nếu là những lời như vậy, chừng còn làm cho hôn quân hiểu lầm nàng là thầm lâu rồi, chừng còn biết cái đuôi rồng còn vểnh lên tới đâu. Càng thêm làm được chính là, hôn quân này chừng còn vụng trộm cười nhạo nàng “Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga” đó.

      Chương 231: Hoàng thượng, ngài đừng cứ mãi đối với ta rống sao!

      “Niếp Tiểu Thiên!” Thấy nàng lại ngây ngẩn cả người, Hoàng Phủ Tấn tính khí lửa bạo lại nổi lên, ảnh hưởng của đối với nàng có phải là quá rồi, để cho nữ nhân này động chút là bỏ rơi , động chút là thất thần.

      “Cái đó……” Nàng nuốt ngụm nước bọt.

      Chuyện gì xảy ra a, nàng cũng chỉ là bữa ăn thôi mà, hỏa khí làm gì mà tuôn lớn vậy. đời này thể chuyện bình thường chút sao? Còn dám đây chính là biểu bình thường nhất của ?

      Haylà, ngày nào đó hướng nàng hò hét, ngày đó chừng đúng là bình thường, huống chi, nàng đúng thấy vẻ mặt bình thường của hôn quân mấy lần- cũng chính là thời điểm ôn nhu.

      Nhìn bộ dạng lửa hỏa  này của hôn quân, giống như là muốn đem Vũ Phượng Cung này thiêu hủy .

      Vũ Phượng Cung của nàng nếu như bị đốt, nàng phải là phải ngủ ngoài Ngự hoa viên sao? Nàng cũng trông cậy vào hôn quân này có lương tâm  mà đem Vân Tiêu Cung nhường lại cho nàng ở.

      “Trả lời trẫm!” Niếp Tiểu Thiên đáng chết, thế nhưng lại trước mặt thất thần.

      “Bởi vì…… Bởi vì cái đó…….. Ta cũng biết” Đàng hoàng cúi đầu, nàng dám nhìn thẳng Hoàng Phủ Tấn cái, tay len lén bưng kín lỗ tai, nàng biết hôn quân này lại bắt đầu muốn rống giận.

      Quả nhiên----------

      “Niếp Tiểu Thiên!”

      “Có mặt!” Nha, nguy hiểm , may nhờ nàng tự nhiên biết trước đem lỗ tai bịt kín lại, nếu , lỗ tai này   chừng bị hôn quân này rống cho điếc a.

      “Ngươi………..” Hoàng Phủ Tấn tức giận muốn hộc máu. ban đầu tại sao lại đồng ý cưới nữ nhân này, tại tốt rồi, cùng nàng chung đụng càng lâu, lại càng phát mình đối với nữ nhân này là càng ngày càng có biện pháp.

      “Hoàng thượng, ngài đừng cứ mãi rống lên với ta vậy chứ” Tiểu Thiên làm bộ vô tội trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Tấn, vì ngăn cản cái cổ kia lại muốn rống nàng, nàng lập tức trước khi kịp mở miệng giành trước: “Dạ dày của ta vừa mới đau, ngài cũng thể làm cho trái  tim ta bị rống đến bệnh chứ. Nếu ngươi có thể phải phụ trách ta cả đời, như vậy đối với ngươi, đối với ta đều tốt, cuối cùng vẫn là ngươi tương đối thảm.” Những lời cuối cùng này của Tiểu Thiên là cố cho Hoàng Phủ Tấn nghe.

      Dù sao hôn quân này ghét nàng, nếu biết là đem nàng rống cho đến nỗi bị bệnh, phải chịu trách nhiệm cả đời……, Đoán chừng, coi như rất muốn rống, cũng phải cố nén lại.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 232: Hai người này quá đáng!

      Edit: Như Trang

      #ff9900;Beta: Thanh Nhã

      “ Ngươi, nữ nhân này……” Nghe Tiểu Thiên như vậy, lại nhìn thấy nàng bộ dạng thiện lương vô tội, hỏa khí của cũng có cách nào tăng lên.

      Bấc đắc dĩ lắc đầu cười khổ mấy cái, cũng có mắng nàng nữa.

      “Ngươi xem ngươi nha, cười lên dễ nhìn” Nhìn Hoàng Phủ Tấn cười, Tiểu Thiên trong lòng thở phào nhõm.

      Ai da, là nguy hiểm. Hôn quân này nếu còn tiếp tục hướng nàng rống, khéo ngày mai là tang lễ của nàng a.

      Bất quá hôn quân này đúng là tâm tình bất định, vừa mới còn bộ hận thể thiêu rụi Phương Vũ cung của nàng, tại lại cười.

      Bậy bạ quá, cười mà cũng phải đẹp mắt như vậy sao? phải ràng câu dẫn nữ nhân sao?

      Khó trách bình thường muốn nghiêm mặt. dù sao nghiêm mặt có nhiều nữ nhân như vậy si tình, nếu là cười nhiều, chừng bị bầy nữ nhân kia đè chết.

      Nha , đúng là thể cười nhiều!

      Hoàng Phủ Tấn bởi vì những lời giống như khen ngợi của nàng mà khỏi nhếch khóe miệng lên, chẳng qua là nhìn bộ dạng của nàng lát liền cau mày, lát lại có dáng vẻ khinh thường, suy đoán nữ nhân này lại nghĩ đến linh tinh cái gì nữa đây.

      “Ngươi lại có mưu đồ quỷ gì đây?” Ngồi vào bên cạnh nàng, Hoàng Phủ Tấn nhịn được mở miệng hỏi.

      “Ta……” Tiểu Thiên muốn trả lời, lại thấy trước mặt thái y cùng Đóa Nhi bộ dáng muốn cười mà dám cười, nghẹn đến đỏ mặt.

      Hai người kia đụng phải chuyện gì tốt mà cười đến như vậy?

      phải là bởi vì hôn quân mắng nàng, bọn họ lại có chút hả hê mà cười như thế. Hai người này là quá đáng a, thấy Hoàng Hậu nương nương nhà bọn họ bị Hoàng đế tiểu tử của bọn họ rống đến muốn ngã bệnh, bọn họ lại còn đứng đó mà cười.

      Hai người kia a, là……….. loại hành vi này nhất định phải đánh phủ đầu trước mới được.

      “Đóa Nhi, ngươi cùng Ngự Y xuống trước, ta cùng Hoàng thượng có chuyện bí mật cần ” Tiểu Thiên uyển chuyển gọi Đóa Nhi bọn họ ra ngoài, nhưng  mà những lời này lọt vào tai người bên cạnh lại là vô cùng mập mờ.

      Hoàng Phủ Tấn hơi sững sờ, nghiêng đầu nhìn Tiểu Thiên cái, mà Đóa Nhi cùng ngự y tự cho mình là thông minh, cho là Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương cần có chút chuyện phu thê tư mật, tất cả đều thức thời gật đầu rời .

      “dạ, Thần cáo lui”

      “Nô tì cáo lui”

      xong, hai người nhìn nhau mập mờ cười tiếng, lui ra ngoài.

      #ff9900;Chương 233: Nam nhân dáng dấp đẹp mắt, chính là làm bậy!

      #ff9900; 

      Đợi sau khi Đóa Nhi cùng Ngự Y xuống, Hoàng Phủ Tấn nghiệng đầu nhìn nàng, mở miệng hỏi: “Ngươi muốn cùng Trẫm chuyện bí mật gì?”

      ra cũng phải là bí mật nữa” Dạ dày đau, Tiểu Thiên xem ra đóng miệng buổi chiều, giờ lại bắt đầu nhiều chuyện.

      “Được, vậy ngươi xem cái bí mật mà ngươi vừa bảo còn là bí mật nữa rốt cuộc là cái gì?” Hoàng Phủ Tấn ngồi bên cạnh nàng, bộ dạng rất chi là hăng hái hỏi.

      “Chính là……..” Đổi tư thế, nàng đem mình chuyển qua bên cạnh Hoàng Phủ Tấn, cùng tham thảo vấn đề mà nàng cảm thấy thập phần hứng thú.

      “Ừ, ngươi cứ .”

      “Hoàng thượng, ngươi có nhớ ta từng hay , con người ngươi dáng dấp đẹp như vậy, đơn giản là tại muốn buộc tất cả nam nhân tự sát sao?” đến đây, nàng vẫn có chút nổi giận, ngay tại thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy nghiệt này, nàng còn khen câu, tiểu tử này lại vẫn mắng nàng háo sắc, còn muốn mang nàng kéo ngũ mã phanh thây!

      Nghĩ lại chút, lúc ấy mình là mạng lớn, chứ vô duyên vô cớ bị hôn quân này phanh thây, là vô tội oan uổng a.

      “Ừ, ngươi từng như vậy.” Hoàng Phủ Tấn gật đầu cái, lúc ấy nữ nhân này ở trước mặt chút nào suy nghĩ ra, phản ứng duy nhất của chính là cảm thấy nữ nhân này biết xấu hổ, nhưng bây giờ nghe, lại làm cho cảm giác khác thường kì lạ.

      “Ngươi người đàn ông nhìn đẹp mắt như ngươi vậy làm gì?” Tiểu Thiên mặt đồng ý nhìn Hoàng Phủ Tấn, “Mang đến cho nữ nhân chơi sao? Ta cảm thấy cũng cần phải như vậy a, ngươi là Hoàng đế nha, có quyền có tiền, tùy tiện đứng trong đám người, cho dù ngươi có xấu xí, là nữ nhân đều chọn ngươi, đúng ? Ngươi , ngươi có cần thiết phải nhìn đẹp mắt như vậy nữa ? Có quyền, có thế, có tiền, có sắc, ngươi chiếm hết toàn bộ, ngươi ngươi như vậy, nam nhân khác làm thế nào để sống? Ngươi phải là buộc bọn họ tự sát là cái gì?” Tiểu Thiên hơi quở trách , hi vọng hôn quân này có thể có chút áy náy, có chút khiêm tốn, ngờ lại gặp Hoàng Phủ Tấn thô bạo.

      “Niếp Tiểu Thiên, cái gì gọi là trẫm có cần phải lúc nào cũng đẹp mắt như vậy? Dáng dấp đẹp mắt lẽ là lỗi của trẫm sao?” Hoàng Phủ Tấn hung hăng vỗ cái vào đầu của nàng, trong mắt lại thoáng qua tia cười khó nén.

      Nữ nhân này lại hào hiệp trượng nghĩa quở trách như vậy, lại là bởi vì dáng dấp đẹp mắt? thực   là lần đầu tiên nghe được có người nữ tử vì bộ dáng đẹp mắt của mà chỉ trích .
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Như Trang

      Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng

      Chương 234: Dáng vóc đẹp trai như vậy, chính là buộc nam nhân tự sát!

      Vuốt vuốt đầu bị Hoàng Phủ Tấn đánh có chút đau, nàng tiếp tục : “Mặc dù nguyên nhân hoàn toàn do ngươi, nhưng ngươi lại là nguyên nhân trực tiếp khiến bọn họ tự sát, may mắn là ngươi cả ngày lẫn đêm đều ở trong cung, trong cung ngoài ngươi ra cũng chưa có nam nhân nào khác, nếu làm cho hoàng cung thây chất đầy đồng, ngươi biết ?”

      Bộ dáng thập phần nghiêm túc này của Tiểu Thiên làm cho Hoàng Phủ Tấn bật cười: “Có cần khoa trương như vậy ?”

      “Ngươi xem ngươi kìa, thế mà còn cười được.” Tiểu Thiên mặt bất mãn nhìn Hoàng Phủ Tấn, “Hoàng thượng”. Vì càng muốn theo sát Hoàng đế biểu đạt quan điểm của mình, Tiểu Thiên càng dựa vào gần Hoàng Phủ Tấn, “Hoàng thượng, ngươi biết khi ngươi nở nụ cười lực sát thương so với khi ngươi hung hăng muốn giết người càng lớn hơn sao? Lúc ngươi cười, nam nhân tự sát, nữ nhân bị nụ cười của ngươi giết chết”.

      “Vậy sao ngươi còn sống tốt như vậy?” Hoàng Phủ Tấn che miệng ho mấy tiếng, trong mắt khó nén nụ cười, nữ nhân này, đúng là có bản lãnh làm người ta thể tức giận khó trách Hoàng tổ mẫu thích nàng như vậy, xem ra cũng hẳn là có lí do.

      “Ta à?” Nhắc tới chuyện này, Tiểu Thiên lộ ra vẻ mặt tương đối đắc ý, “Định lực của ta tương đối tốt, hơn nữa,số lần mà hôn quân ngươi cười với ta cũng nhiều, mà coi như có cười, cũng là nụ cười nhạo báng khi dễ, cái này bản chất cũng giống nhau, ta làm sao dễ dàng bị mê đắm như vậy chứ? Chẳng lẽ ta lại dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc hấp dẫn sao?”

      “Theo tình hình  trước mắt mà thấy, quả dễ!” Trong mắt Hoàng Phủ Tấn tràn đầy nụ cười, ngược lại muốn nghe thử xem nữ nhân này còn có  thể ra được chuyện gì. Vậy mà còn ‎tự mình dễ dàng bị sắc đẹp hấp dẫn? biết là ai nguyện ý bỏ ra hai vạn lượng người nữ nhân vậy nhỉ?

      “Đó là đương nhiên” Nghe Hoàng Phủ Tấn như vậy, Tiểu Thiên càng thêm đắc ý, nhưng cũng kéo dài bao lâu, nàng lại bày ra bộ dạng thập phần nghiêm túc, “Nhưng hoàng thượng nè, may nhờ con người của ngươi khuyết điểm còn nhiều hơn so với ưu điểm, nhất là tính khí của ngươi phải người bình thường có thể chấp nhận được, tình bất định, khí trời thay đổi cũng nhanh bằng ngươi trở mặt nha……”

      “Niếp Tiểu Thiên, ngươi Trẫm quá dễ dãi với ngươi rồi có phải ?” Hoàng Phủ Tấn nghiêm mặt, nữ nhân này đúng là được voi đòi tiên, xem ra đúng là thể cấp cho nàng sắc mặt dễ nhìn được mà.

      Edit: Hồ ly tím

      #339966;Beta: Thanh Nhã & Quảng Hằng


      Chương 235: Hôn quân là ngụy quân tử!

      ". . . . . . phải là mới   câu sao." Nàng vô tội rụt cổ nhìn hướng Hoàng Phủ Tấn, trong lòng vô cùng khó chịu. Người này a, lúc khen giống như vuốt mông ngựa cười híp mắt, vừa đến khuyết điểm của , liền trưng ra bộ mặt đen thui, ràng là ngụy quân tử, chỉ cho người ta khen chứ cho phép người ta .

      "Được, vậy ngươi tiếp ." Hoàng Phủ Tấn hai tay vòng ngực  tựa vào đầu giường nhìn về phía nàng.

      " có thể sao?" Mắt Tiểu Thiên lập tức sáng lên.

      "Niếp Tiểu Thiên!" Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, nhìn nàng hai mắt tỏa sáng khi đến khuyết điểm của , tựa hồ trượng phu có nhiều tội ác tày trời chờ nàng phê phán, "Vừa đến khuyết điểm của Trẫm, ngươi vui vẻ có phải ?"

      "Ta. . . . . ." Cắn môi dưới, Tiểu Thiên rất muốn trả lời đúng vậy , nhưng căn cứ vào tình hình bạo quân trước mắt, sắc mặt có thể như có mưa to bão lớn bất cứ lúc nào, nàng đành làm trái lương tâm lắc đầu cái.

      "Ngươi phải là rất muốn sao?" Nhìn nàng bày ra vẻ mặt thống khổ khi làm trái lương tâm, trong mắt Hoàng Phủ Tấn lại lần nữa lộ ra nụ cười.

      "Ngươi lại để cho ta ." Nàng khó chịu bĩu môi, thấp giọng lầu bầu.

      "Trẫm cho ngươi !"

      ". . . . . ." Tiểu Thiên kích động muốn bò dậy, nhưng khi vừa tiếp xúc với ánh mắt cảnh cáo của , nàng đành bất đắc dĩ thu lại cảm xúc, "Được, ta ".

      Tên ngụy quân tử này, ngoài miệng để cho nàng , trong ánh mắt lại  ràng mang theo cảnh cáo.

      " sao?". Hoàng Phủ Tấn nhướng mày, nhìn nàng bày ra bộ dạng rất tình nguyện, rất muốn cười, nhưng vẫn đem nụ cười  trở về.

      Tiểu Thiên vốn định gật đầu, nhưng cuối cùng, nàng còn chưa chết tâm, nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn đưa ra ngón tay, mở miệng :" Ta có thể thêm câu nữa hay ? Chỉ câu nữa thôi." Nha nha, câu sau mới là trọng điểm. Tiểu Thiên nghĩ trong lòng, đối phó với hôn quân tâm tình bất định chỉ có hướng dẫn từng bước mới được.

      "Được , ngươi thử xem." Hoàng Phủ Tấn gật đầu đồng ý. cũng rất muốn biết nếu nàng " thêm câu nữa" có thể cái gì đây.
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Hồ ly tím

      Beta: Thanh Nhã

      Chương 236:  Câu nàng cho là mấu chốt nhất!


      <img class="alignnone size-full wp-image-12836" title="anhdepblog.com_rain32" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/04/anhdepblog-com_rain32.gif" alt="" width="400" height="400" />


      Nhìn Hoàng Phủ Tấn đồng ý, nàng lại sức lực dồi dào, dứt khoát trực tiếp ngồi vào bên cạnh, nắm lấy cánh tay , mặt chân thành, mà nhìn động tác thân mật như vây lại của nàng làm cho Hoàng Phủ Tấn khẽ nhíu mày, dù sao ở trong lòng vẫn rất để ý đến gút mắc trước kia. thừa nhận, rất để ý đến tên gian phu truyền thuyết kia, hơn nữa còn phát mình càng ngày càng bắt đầu để ý nàng.

      Mà Tiểu Thiên chủ động gần sát như vậy làm nghĩ nàng có thể đối với người đàn ông nào cũng thân mật, tùy tiện như vậy hay vốn nên tức giận, nhưng được, Tiểu Thiên bắt lấy cánh tay như vậy làm thế nào cũng bài xích được.

      "Hoàng thượng." Tiểu Thiên lên tiếng, thấy Hoàng Phủ Tấn khẽ nhíu mày, nàng dường như cũng ý thức được cái gì, liếc mắt nhìn tay của mình, nàng thức thời  đưa tay thu về, mặt thoáng qua vẻ lúng túng.

      Mà Hoàng Phủ Tấn ràng chú ý đến hành động của nàng, nghiêng đầu nhìn hai mắt của nàng, mặt nàng thể  lúng túng làm trong lòng thoáng qua tia đau lòng, nhưng cũng gì.

      " ." Thanh âmHoàng Phủ Tấn mềm hẳn xuống.

      Thu thập hết lúng túng bất chợt vừa rồi, nàng lại khôi phục bộ dạng thường ngày, "Hoàng thượng, là như vậy, về vấn đề chúng ta mới thảo luận vừa rồi, ta cuối cùng cũng rút ra kết luận rất quan trọng, kết luận này ngươi nhất định phải nghe , hơn nữa phải nhớ kỹ, biết ?"

      "Được, ngươi xem."
      "Hoàng thượng, bộ dạng đẹp trai phải là lỗi của ngươi, điểm này ta thừa nhận, nhưng bộ dáng đẹp trai mà lại ra ngoài chơi bời là sai lầm của ngươi rồi, đúng ?"

      "Niếp Tiểu Thiên! Trẫm ra ngoài chơi bời lúc nào?" Thanh âmHoàng Phủ Tấn vang lên.

      " phải là hôm nay sao." Tức giận liếc cái, Tiểu Thiên bật thốt lên, trí nhớ hôn quân này sao thế, cũng phải hôm nay là người nào đó dạo kỹ viện, còn mang theo đương triều Tể tướng cùng , thôi, còn đem nàng bắt trở về. Nàng rốt cục phát hôn quân  khuyết điểm —— chính là tuổi còn trẻ, trí nhớ lại bị thoái hóa nghiêm trọng!
      "Hôm nay trẫm rất phiêu diêu sao?" Hoàng Phủ Tấn đen mặt lại, nếu phải là nàng ngày ngày nghĩ đến chuyện kỹ viện, kỹ viện đem nàng mang về sao?

      Chương 237: Chưa từng thấy qua nữ nhân có da mặt dày như vậy!

      "Ngươi nhận tội mình ra ngoài chơi bời? Ngươi nhận tội mình chơi bời còn mang theo Tể tướng dạo kĩ viện!" Tiểu Thiên từ giường đứng lên, bộ dạng oai phong này đột nhiên làm nàng có cảm giác cao cao tại thượng, ngay cả khí cũng trở nên mát mẻ. "Ngươi cũng xem đó là địa phương nào, đó là nơi nam nhân tập trung, nữ nhân kiếm tiền. Ngươi mà đứng ở đó, nam nhân nhìn chỉ muốn tự sát, nữ nhân nhìn lại muốn dùng thân báo đáp ngươi, cái đó ta có ý kiến, dù sao hậu cung ba nghìn rồi có thêm các nương Tầm Hoan lâu cũng sao, nhưng nơi đấy còn có nam nhân nha, ngươi đến nơi đó rủi xảy ra án mạng sao? Ngươi giết người nhưng người lại vì ngươi mà chết...".

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi có phải quá khoa trương !" Hoàng Phủ Tấn tức giận liếc nàng, chuyện khoa trương như vậy nàng càng lại càng hăng, tại hoài nghi nữ nhân này rốt cuộc là khen hay là chê đây!

      " hề khoa trương!" Tiểu Thiên lập tức phản bác lời Hoàng Phủ Tấn.. "Dù sao về sau, bất kể thế nào ngươi cũng được phép ra khỏi cung."

      "Niếp Tiểu Thiên, đây mới là câu ngươi muốn ?" Hoàng phủ Tấn nheo mắt. Nghe được những lời này của Tiểu Thiên, hiểu, nữ nhân này từ nãy tới giờ mục đích chính là muốn ra khỏi cung bắt nàng về.

      biết nữ nhân này chút cũng chịu an phận mà.

      "Câu... gì?" Nuốt ngụm nước bọt, Tiểu Thiên trong mắt thoáng qua tia chột dạ. Ô oa ~~~ Hôn quân này sao mới câu mà nhìn ra mục đích của nàng rồi.

      "Câu gì? Ngươi cứ !"

      "Ngươi... Ngươi đừng nhìn ta như vậy chứ sao." Tiểu Thiên rụt cổ dám nhìn Hoàng Phủ Tấn.

      " tệ a, Niếp Tiểu Thiên!" Hoàng Phủ Tấn đưa tay ra túm lấy nàng vào ngực, "Lần này thông minh a?"

      " phải là thay đổi, là vẫn luôn như vậy!" Nuốt ngụm nước bọt, Tiểu Thiên chớp cặp mắt mở miệng .

      "Câm miệng!"

      "A!" Nàng lập tức che miệng lại.

      Hoàng Phủ Tấn nghiêm mặt, mặc dù rất muốn cười nhưng vẫn nhịn lại. Đối phó với nữ nhân này thể quá hiền lành được, nàng thông mình nàng dám mình vẫn luôn như vậy, da mặt cũng quá dày .
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :