1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung ba nghìn ta độc sủng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 198: Cùng chung chí hướng dạo chơi kỹ viện!




      Edit: Tannguyetlau


      Beta: Khuyên & Nhã Thanh


      Nhưng . . . . . . Sau khi hồi cung, hôn quân này có hay lại gây phiền toái cho nàng. Huhu ~~~ đồng dạng là người, người ta hưởng thụ cuộc sống, tại sao nàng xuyên qua lại làm hoàng hậu, cả ngày luôn nghĩ biện pháp phòng ngừa hôn quân ám toán nàng.

      Tính, tính, vẫn là nên thức thời chút, thừa dịp bây giờ hôn quân vẫn chưa phát tác, trước nên lấy lòng .

      Nghĩ như vậy, từ khóe miệng nàng nặn ra nụ cười, bưng trà qua đưa tới trước mặt Hoàng Phủ Tấn: "Hắc hắc ~~~ Bạch đại ca, ngươi uống trà !"

      Động tác của Tiểu Thiên khiến cho Hoàng Phủ Tấn hơi ngẩn ra, nữ nhân này lại giở trò quỷ gì?

      Giương mắt nhìn nàng cái, nhìn nụ cười lấy lòng khuôn mặt nàng, Hoàng Phủ Tấn gần như nhìn ra điều gì.

      Nữ nhân này phải là lo lắng sau khi hồi cung, chỉnh nàng chứ?

      Hừ! Ngược lại mình lại sợ nàng chỉnh mình mới đúng.

      Hoàng Phủ Tấn trợn mắt nhìn nàng cái, nhận chén trà từ trong tay nàng, nghiêm mặt mở miệng : "Đa tạ, Lý vương gia."

      " cần khách khí, phục vụ Bạch đại ca ngài là chuyện nên làm nha, ha ha ~~~" Tiểu Thiên cười nịnh nọt. Hôn quân ngươi, nếu phải là sợ móng vuốt cẩu của ngươi cắt đầu của ta xinh đẹp, ai sợ ai, ngươi cố ý muốn bày ra bộ dạng dáng vẻ hoàn hảo chết tiệt này cho lão nương nhìn.

      "Lý vương gia giống như phục lắm." Nhìn thấy vẻ mặt Tiểu Thiên khó chịu cực kỳ, Hoàng Phủ Tấn lạnh lùng mở miệng .

       

      " có, có, làm gì có chứ." Nghe Hoàng Phủ Tấn như vậy, Tiểu Thiên lập tức bày ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn: "Chúng ta đều là người cùng chung chí hướng, nên kính trọng lẫn nhau nha, có đúng hay , ha ha ~~~~" Ôi ôi, tại sao mỗi lần nhìn về phía hôn quân này, nàng laị cười nổi vậy.

      "Cùng chung chí hướng? Ai cùng chung chí hướng với ngươi?" Hoàng Phủ Tấn vẫn luôn nghiêm mặt, nữ nhân này cũng quá nâng cao mình.

      đỡ được! đỡ được! đỡ được! Vẻ mặt như thế là sao! Thế nhưng lại đối với nàng bày ra bộ dạng khinh thường này.

      Đáng giận, cho rằng nàng muốn cùng với cùng chung chí hướng, còn phải là lo lắng vô sỉ đem ngôi vị hoàng đế ra nghiền ép nàng sao, nên nàng mới ở lấy lòng sao? Là lấy lòng, phải là ! lại còn tưởng là .

      Cúi thấp đầu, nàng khó chịu quắt quắt miệng, lại lần nữa ngẩng đầu lên, nụ cười vẫn như cũ: "Chúng ta đều là kỹ viện chơi, chẳng lẽ phải cùng chung chí hướng sao?"
       

      Chương 199: Ai cùng chung chí hướng với nàng!

       Edit: Tannguyetlau

      Beta: Nhã Thanh & Khuyên


      Tức chết ngươi tên hôn quân! Nàng chỉ tới dạo kỹ viện mà thôi, còn đuổi giết tới kỹ viện, tới tới, còn bày ra mặt thối cho nàng thấy.

      Cái tên vô sỉ lưu manh này, mình cũng tới kỹ viện chơi, có tư cách gì nàng.

      "Phốc ——"

      Lời của Tiểu Thiên khiến cho Đoạn Ngự cuối cùng vẫn là nhịn được mà bật cười, thậm chí còn sợ chết chen lời vào: "Đúng, Vương gia đúng, chúng ta đều là người cùng chung chí hướng!"

      "Người nào cùng chung chí hướng với nàng!" Hoàng Phủ Tấn nổi giận rống lên, nữ nhân đáng chết này, lại đem việc đến dạo kỹ viện đáng chết thẳng ra như vậy.

      "Ngươi nha!"

      "Ngươi nha!"

      Tiểu Thiên cùng Đoạn Ngự đồng thời mở miệng, làm cho mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm tối.

      phải chứ!

      Tiểu Thiên cùng Đoạn Ngự len lén vỗ vỗ tay, bất quá dám cho hoàng đế lão Đại nhìn thấy, nếu bọn họ là  niên tảo thệ. (Chết sớm)


      "Hai người các ngươi. . . . . ." Hai người Tiểu Thiên cùng Đoạn Ngự mờ ám nhìn thấy, chẳng qua là nhìn hai người bọn họ phối hợp ràng như vậy lại còn bày ra dảng vẻ vô tội nhìn mình, Hoàng Phủ Tấn hỏa khí thế nào cũng nén  xuống được.

      liền muốn ngay tại chỗ đem đầu hai người dáng vẻ vô tội này lấy xuống.

      Đúng, tức giận, quả rất tức giận, hai người này đáng chết, mới gặp mặt lần đầu tiên, thế nhưng lại thân mật đến loại này!

      Hoàng Phủ Tấn cắn răng, lại thể phát tác.

      Chẳng qua là —


      Sắc mặt của trong nháy mắt chìm xuống, chân mày khẽ nhíu, hai người bọn họ thân mật mắc mớ gì tới ? So lại tức giận, lúc nãy tại sao phải tức giận như vậy. vốn là rất ghét cái nữ nhân đáng chết Niếp Tiểu Thiên này, nếu như vậy, nàng thân mật với ai, cùng nam nhân nào thân mật là quyền của nàng? có lý do gì để tức giận? Hoàng Phủ Tấn tự hỏi mình như vậy.

      Chân mày vẫn nhíu chặt, vẫn là tìm được bất kỳ lý do gì để tức giận!

      Đáng chết! Trong lòng Hoàng Phủ Tấn thầm mắng tiếng.

      sai, nguyên nhân tức giận, chỉ là bởi vì Niếp Tiểu Thiên là hoàng hậu của , nếu là hoàng hậu của , nên giữ bổn phận, coi như là muốn nữ nhân này, cũng cho phép nữ nhân của cùng nam nhân khác thân mật như vậy!

      Đúng, đúng, đây chính là lý do khiền tức giận! Trừ cái này, có nguyên nhân khác. Hoàng Phủ Tấn vì việc mình sinh khí rốt cuộc cũng tìm được cái lý do rất tốt, nhưng ngay cả là lý do này chính cũng tin nổi.

       
      JupiterGalileo thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 200: Nữ nhân da mặt dày.

      Edit: Phong Nhi


      #339966;Beta: Nhã Thanh
      Như Mộng nhìn trường “Khói lửa tràn ngập”, nàng nhắm mắt chen vào, “Hiếm khi các vị công tử ở chung chỗ, hay là để Như Mộng bêu xấu, vì mấy vị khảy khúc nhạc được ?.”

      Những lời này là Như Mộng với ba người họ, nhưng lại dám nhìn về phía Đoạn Ngự.

      Tiểu Thiên nghe được Như Mộng vậy, như tìm được cớ thoát thân, nếu cứ tiếp tục trừng mắt nhìn tên hôn quân này phải bị ánh mắt của giết chết sao. Đề nghị này của Như Mộng tốt ! Tiểu Thiên ở trong lòng hăng hái khen câu.

      Nghĩ như vậy nàng liền vòng qua người Đoạn Ngự ra ngoài, “Tốt tốt, đề nghị của Như Mộng tệ, đến đánh đàn, ta cũng có chút hiểu biết, bằng để ta đàn cho mấy vị nghe bản, như thế nào? Hiếm khi thấy được Bạch đại ca ngài ở đây, haha~~~”

      Khuôn mặt tươi cười của Tiểu Thiên mang theo nịnh hót, tốt nhất là nàng hát, hát đến khi nào mặt tên hôn quân này chuyển biến tốt lên chút, tươi tắn lên chút.

      Ai ~ ~ Nhưng nàng cũng khờ, đáng ra nên để cho Đóa nhi cầm thêm nhiều tiền chút, sau đó biến mất vô ảnh vô tung để cho tên hoàng đế này muốn cũng tìm được nàng, bây giờ còn phải lo lắng hôn quân tìm nàng phiền toái sao? Giờ đây  nghĩ lại trách mình quá ngu ngốc.

      Nghĩ tới đây, Tiểu Thiên ảo não lắc đầu cái. Hoàng Phủ Tấn thấy bộ dạng này của nàng, sắc mặt của trở nên tốt hơn rất nhiều.

      “Ngươi lại muốn hát ?”.

      Nhớ tới lúc nữ nhân này còn ở trong lãnh cung, tiếng hát của nàng giống như bị sét đánh trúng lay động ngừng, hoặc bài hát “Trăng sáng đại biểu lòng ta” gì đó có vấn đề , nữ nhân này khi nào có thể hát ra những ca khúc bình thường.

      thể chịu nổi! Vẻ mặt kia là sao vậy?

      Thấy Hoàng Phủ Tấn chẳng thèm nhìn đến bộ dạng của nàng, nàng nhìn cũng biết, hôn quân này lại xem thường nàng.

      Cái gì gọi là nàng lại muốn hát? Chẳng lẽ nàng hát rất khó nghe sao? đúng là  biết thưởng thức nghệ thuật.

      Vô tội chớp chớp cặp mắt, lửa giận trong đôi mắt tạm thời lui xuống, khóe môi khẽ nở nụ cười vô cùng cứng ngắc

      “Ngài cảm thấy tiếc sao?"

      Chương 201: Hôn quân này lại quá kén chọn rồi.


      “Dạ phải”. Tiểu Thiên cười.

      ”VậyTiểu Vương liền bêu xấu, ô nhiễm lỗ tai của đại gia ~~~”. Nàng tiến đến cổ cầm ở bên cạnh, ngồi xuống. Như Mộng ngồi yên lặng lắng nghe.

      “Haha, bêu xấu, mời các vị ngồi”.

      Ngồi xuống, nàng khẽ kích thích dây cầm, đến sáng tác dĩ nhiên nàng thể nhưng sửa đổi vẫn có thể. Dù sao theo biểu ca lâu như vậy, thế nào nàng cũng có chút kinh nghiệm, nghĩ tới đây khóe mắt nàng thoáng lên đắc ý.

      chuẩn bị cất tiếng hát, Hoàng Phủ Tấn chợt lên tiếng

      “Đừng hát bài hát lần trước!”.

      “Lần….Lần trước?” Tiểu Thiên hơi sững sờ.

      “Chính…Chính là bài hát “Trăng sáng đại biểu lòng ta” gì đó.

      Hoàng Phủ Tấn mặt thoáng lên tia mất tự nhiên, bộ dạng ngây thơ này khiến Đoạn Ngự muốn cười, nhưng  đột nhiên phát lá gan mình vẫn còn rất , thể động chút là khiêu chiến tính khí của hoàng đế.

      “Trăng sáng đại biểu lòng ta? ”Hoàng hậu hát ca khúc như vậy cho nghe lúc nào? ngược lại rất mong chờ.

      Hôn quân này lại kén chọn làm khó nàng rồi. Lần trước cho nàng hát “Beat it”, lần này lại cho nàng hát “Trăng sáng đại biểu lòng ta”, cho rằng, Nàng – Niếp đại tiểu thư chỉ biết hát hai bài này thôi sao.

      Khó chịu mở miệng, “Dạ, dạ, Bạch đại ca thích nghe, tiểu đệ nhất định hát, lần này đổi khúc, tự ta sáng tác”.

      xong câu này, nàng thấy đặc biệt nặng nha, đến cổ đại này điểm tốt duy nhất có lẽ là đàn hát khác người, Nguyên Sang gì đó giả bộ tài nữ, giả bộ còn bị người phát .

      “Vậy cũng đừng dài dòng nữa, hát nhanh lên chút ”.

      Hoàng Phủ Tấn có vẻ nhịn được, nhưng cảm thấy rất hứng thú với câu “Tự sáng tác” của nàng. Bài hát “Trăng sáng đại biểu lòng ta” lần trước cũng tệ lắm, chẳng qua là khi đó…………….Nhớ tới ngày đó ở lãnh cung Tiểu Thiên có tôn ti cầm ghế đánh , hơn nữa còn ra những câu đó, tâm Hoàng Phủ Tấn lại chìm xuống.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 202: Lệ hồng nhan rơi đầy trời

       Edit: Phong nhi


      Beta: Nhã Thanh & Quảng Hằng

      ngay khi miệng còn sững sờ, Tiểu Thiên trong lòng càng thêm khó chịu, biết tên hoàng đế này là cái gì đầu thai, vẫn dài dòng đều là , bây giờ còn bày ra bộ dạng ngại nàng dài dòng.

      Khó chịu gảy gảy dây cầm, thanh chói tai khiến suy nghĩ của Hoàng Phủ Tấn trở lại thực tại.

      Chỉ thấy sắc mặt nàng thay đổi, điều chỉnh lại dây đàn, bài hát được cất lên, tiếng đàn trầm buồn êm vang, nàng sửa lại vài chỗ, để cho bài hát càng thêm uyển chuyển, lưu loát. Ngay cả cổ tranh khảy lên, tiếng đàn trở nên càng thêm thê lương.

      "Hoa nở hoa tàn, hoa Mãn Thiên, tay vịn cầm dây cung đối với thanh thiên, trông mong cùng người tụ cùng vui mừng, chỉ có thể tịch chờ thấm thoát, duyên tới duyên mất duyên diệt, buồn như nước chảy khi nào đoạn, chuyện cũ như khói cuối cùng thấy, lòng trong gió vô ích quay về, Thanh Phong quất vào mặt, như như , người ngày xưa  dung nhan, phất tay áo người thấy, hết thảy giống như mộng cảnh loại, kim qua thiết mã ra khỏi vỏ kiếm, nước chảy đá mòn quân cuối cùng về cách nhìn, tây ngắm phương xa, lớn Mạc Yên, bên tư thủ chung vi côi cút, xin hỏi Minh Nguyệt bao lâu nhưng tròn, nâng cốc độc ảnh say uống vô ích tư niệm, tuyết nhuộm song tấn, quân vẫn trở về, chỉ có hồng nhan lệ đầy trời!".

      Bài hát này quả rất bi thương, mỗi lần khi đến cao trào của bài hát, luôn là động dung, thậm chí có điểm hát nắm bắt được cảm giác, khóe mắt lóe lệ quang, để cho Hoàng Phủ Tấn trở nên căng thẳng

      Chẳng qua là vẻ mặt của nàng như thế còn có bài hát tản ra bi thương…Giai điệu cùng lời ca, để lại trong lòng Hoàng Phủ Tấn cảm xúc là lạ, chủ quan bởi vì nàng chẳng qua là muốn mượn bài hát này để nhắn nhủ tưởng nhớ đến với tên gian phu.

      Càng nghĩ như vậy, lửa giận trong lòng lại bùng lên, lửa giận vì bị cắm sừng ít mà chua xót trong lòng lại nhiều.

      Giống như bị bi thương của bài hát này bao phủ, Như Mộng lệ rơi đầy mặt, thậm chí mang theo chút thể khống chế được cảm xúc.

      Cho đến khi bài hát này ngừng lại, nàng mới mất tự nhiên phục hồi tinh thần, liên tục lấy tay lau nước mắt mặt, xấu hổ mở miệng cười

      “Vương gia, bài hát này khiến người khác rơi lệ.”

      “Ha ha, ra ……”

      Được Như Mộng khen, Tiểu Thiên ngược lại lại có vẻ xin lỗi, nàng muốn mở miệng hòa hoãn khí căng thẳng, lại bị Hoàng Phủ Tấn cắt lời.




      Chương 203:Hoàng đế này lão đại tựa hồ động tình

      chưởng đập vào cái bàn bên cạnh, Hoàng Phủ Tấn từ ghế ngồi dậy, tầm mắt hướng tới Tiểu Thiên, lý trí bị lửa ghen cùng vị dấm chua phá hủy mà quên mất mình ở đâu, phía dưới kia lời bật thốt lên.

      Bộ dạng của lúc này khiến cho ba người còn lại phải ngẩn ra.

      “Niếp Tiểu Thiên, cái gì gọi là trông mong cùng người chia sẻ niềm vui, chỉ có thể tịch chờ thấm thoát? “Ngươi nghĩ như vậy cần gì phải gả cho trẫm!”

      nghĩ tới thân phận, cũng nghĩ tới Như Mộng còn ở đây, cứ như vậy quát, đưa chân đá chiếc ghế, rồi mở cửa ra, lửa giận kia dọa cho Tiểu Thiên sợ đến ngây người.

      …… lại phát bệnh thần kinh à?” Tiển Thiên chỉ vào cửa rồi nhìn Đoạn Ngự .

      Tên khốn hoàng đế này khó phục vụ a, ca khúc mà cũng khiến trở thành như vậy. Trông mong cùng người tụ cùng vui mừng, chỉ có thể tịch chờ thấm thoát? Ca từ bài hát này đâu có vấn đề gì mà có cần phát tiết như vậy ?

      Hơn nữa, nàng lấy chồng cũng đâu có liên quan gì đến ? Ông nội nhà ngươi, cho dù gả, cũng là hoàng hậu đó nguyện ý gả cho , nàng là hoàng hậu giả nguyện ý, ngươi nha, tên chết bầm, ghét nàng cứ thẳng ra, có cần thiết nhiều lần nhằm vào nàng .

      Mỗi lần ca hát cho nghe đều bị mắng, làm nữ nhân của sao lại đáng thương vậy. Phi phi, ai là nữ nhân của , chẳng qua là lão bà của mà thôi, cùng từ 'nữ nhân' đó có quan hệ.

      “Ta đoán………” Tên kia là ghen, lần này lại ăn dấm rất mạnh, vị chua rất đủ!

      Đoạn Ngự ở trong lòng tăng thêm câu, khóe miệng khẽ nâng lên.

      “Ngươi đoán cái gì?” chú ý tới thân phận của mình bị lộ, Tiểu Thiên mở miệng hỏi.

      “A, có gì, tính khí của là như thế đấy”.

      Đoạn Ngự thẳng, có số việc người trong cuộc chưa hiểu người ngoài cuộc tường. biết vị hoàng hậu này có chú ý hay , Tấn tiểu tử kia lúc rời , khóe mắt thoáng qua, tràn ngập tâm tình bi thương.

      Ha ha, nghĩ tới kẻ lạnh như băng, khinh thường nữ nhân nhưng lại động tình với vị hoàng hậu này.

       
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 204: Hoàng đế này lão đại tựa hồ đồng tình( 2 )

      Edit: Phong Nhi

      #ff9900;Beta: Nhã Thanh & Quảng Hằng
      Chẳng qua là vị hoàng hậu này chưa phát mình được hoàng đế coi trọng, nhìn nàng tại bộ dạng khó chịu, chắc trong lòng lại mắng Hoàng Phủ Tấn.

      ra ngươi cũng biết tính khí của cẩu hoàng đế kém như vậy!”.

      Lời của Tiểu Thiên vừa thốt lên. Hai người còn lại giật mình.

      Lúc Hoàng Phủ Tấn xưng “Trẫm”, Như Mộng chỉ đứng ở bên nghe, tựa hồ mọi thứ đều nằm ở trong suy đoán của nàng, thân phận của Tiểu Thiên, của Hoàng Phủ Tấn, Đoạn Ngự tựa như làm nàng ngạc nhiên.

      “Tốt lắm, trước đừng ở chỗ này mắng , nếu muốn dùng thánh chỉ bắt ngươi trở về, vậy hãy ngoan ngoãn theo trở về. !”.

      Vừa , tay nắm lấy Tiểu Thiên từ chỗ ngồi kéo , xoay người với Như Mộng

      “Như Mộng nương, chúng ta cáo từ trước!”.

      “Vâng, Như Mộng cung tiễn hai vị!”.

      Mỉm cười , nghiêng người tiễn đưa, vẻ mặt Như Mộng vẫn là lạnh nhạt, chẳng qua là khi nhìn Đoạn Ngự kéo tay Tiểu Thiên, mặt nàng thoáng lên tia khác thường.

      thôi!”.

      Đoạn Ngự kéo Tiểu Thiên chạy ra khỏi Mộng Yên Các.

      Như Mộng nhìn hai người bọn họ xa, nàng lạnh nhạt ngồi xuống ghế, lẩm bẩm: “Hoàng Phủ Tấn tựa hồ vị hoàng hậu này”.

      “ Như vậy cũng tốt, chỉ cần giải quyết vị hoàng hậu kia cái gì cũng tốt rồi.” Khóe mắt Như Mộng thoáng lên tia ánh sáng lạnh.

      Đoạn Ngự lôi kéo Tiểu Thiên từ Tầm Hoan lâu chạy đuổi theo, may mắn là Hoàng Phủ Tấn cũng xa, bọn họ chẳng mấy chốc đuổi kịp.

      “Tấn, ngươi có tình, bỏ lại Như Mộng nương liền ”. Đuổi kịp Hoàng Phủ Tấn, Đoạn Ngự nhịn được liền .

      Hoàng Phủ Tấn dừng bước lại, kiềm chế tức giận rồi xoay người lại nhưng khi nhìn thấy bàn tay bé của Tiểu Thiên bị Đoạn Ngự nắm lấy, lửa giận của lại bùng lên.

      Đoạn Ngự theo tầm mắt của Hoàng Phủ Tấn nhìn mới nhận ra mình vẫn nắm tay Tiểu Thiên. Xong rồi! Vội vã buông tay Tiểu Thiên, Đoạn Ngự trong lòng thầm than câu.

      "Thế nào? Nhanh như vậy trở lại rồi? ở lại bồi Như Mộng sao?"

      Hoàng Phủ Tấn lạnh lùng mở miệng , mặc dù đầy bụng phải là cảm giác, nhưng từ Tầm Hoan lâu lúc ra, ý thức được mình có cái gì đúng.

       

      Chương 205: Lão hoàng đế này dường như động tình ( ba )

      Edit: Thiên Linh

      #ff9900;Beta: Nhã Thanh
      "Ai cho phép ngươi giải thích được còn tức giận ?" Tiểu Thiên buồn bực .

      "Trẫm. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn nhất thời thể lời nào.

      Vừa rồi. . . . . . dường như phản ứng có hơi thái quá. Tại sao lại quan tâm như vậy khi Niếp Tiểu Thiên câu đó :"Trông mong cùng người đoàn tụ vui vẻ, chỉ có thể đơn chờ thời gian trôi ". biết sáng sớm Niếp Tiểu Thiên cùng nam nhân khác chuyện, cũng tức giận. Ngay cả khi nàng có ý muốn hoãn lễ thành thân cũng muốn giết chết nàng, nếu hoàng tổ mẫu  ngăn cản, nữ nhân Niếp Tiểu Thiên này chắc phải đầu thai lại rồi, làm sao đến phiên nàng giận .

      Chẳng qua, cảm thấy cơn tức giận cuả mình đối với nàng  dường như biến mất. Thấy nàng cùng nam nhân khác vui vẻ, nghe nàng tới truyền thuyết kia với gian phu. chỉ nổi giận, mà còn có cảm giác vài phần mất mát, còn có ... Còn có tổn thương.

      rốt cuộc bị làm sao ? là bị nữ nhân này làm cho giận điên lên còn là. . . . . . Vẫn có vài chuyện chịu khống chế của phát sinh.

      Tầm mắt chuyển sang Đoạn Ngự bên cạnh Tiểu Thiên, chỉ thấy bộ dạng phách lốimới vừa của nàng biến mất, lúc này cũng đàng hoàng  cúi đầu.

      "Trẫm , các ngươi phải có thể tiếp tục sao? Lý Quận Vương!" Hoàng Phủ Tấn đem ba chữ "Lý Quận Vương" hấn mạnh đặc biệt, khiến Tiểu Thiên theo bản năng lui về phía sau vào bước, cổ co lại càng ngắn hơn.

      "Người ta còn phải là sợ ngươi hẹp hòi kiếm cớ làm phiền sao?" Mặc dù dám ngẩng đầu chuyện, nhưng nàng cũng chưa yên phận cúi đầu thầm .

      "Trẫm nghe thấy rồi, Niếp Tiểu Thiên!" Hoàng Phủ Tấn tức giận liếc nàng cái, khóe mắt thoáng qua tia cười yếu ớt. Nữ nhân ngu ngốc này, lần nào cũng thích thầm, khiến người ta muốn nghe cũng được.

      Hoàng Phủ Tấn vừa xong, Tiểu Thiên sợ tới mức dám hé nửa câu. Thiếu chút nữa nàng quên mất, hôn quân này tuy thô lỗ nhưng rất thính.

      "Tấn, đừng như vậy, Hoàng hậu nương nương là nương tử của ngươi, phải biết tương thân tương ái!" Đoạn Ngự ngừng  chen vào liên tục. Trời giáng Hồng Vũ (*) rồi, mới vừa thấy Tấn tiểu tử này cười, mặc dù rất ngắn ngủi, nhưng đúng là cười.

      "Tương thân tương ái? Cùng nàng?" Hoàng Phủ Tấn  vẻ mặt ràng khinh thường, "Trẫm có bao nhiêu nữ nhân trong hậu cung là để trưng bày sao?"

      (Câu này hay xuất trong truyện, rgeo mình nhớ có truyền thuyết xưa khoản 70 năm 1 lần, có con chim Hồng hạc to lớn bay ngang qua đánh rơi nhưng cọng lông đỏ như máu, đầy trời như cơn mưa, năm đó là năm mua may bán đắt, mùa màng thuận lợi, còn trong câu này lại mang ý nghĩa là chuyện lạ khó tin)


      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 206: Quỷ hẹp hòi!

      Edit: Thiên Linh

      Beta: Nhã Thanh

      "Ngừng, làm như ta muốn tương thân tương ái với ngươi vậy, gian phu của ta  trong truyền thuyết là dựng chuyện sao?" Nàng ưa bộ dạng này của Hoàng Phủ Tấn nhất, tự cho mình là cao quý, rồi chẳng thèm ngó ngàng tới sống chết của nàng. Tiểu Thiên chịu nổi thêm vào.

      "Niếp Tiểu Thiên, ngươi còn dám tới cái tên gian phu ngươi đó, trẫm để cho các ngươi tìm Diêm Vương, xuống đó làm vợ chồng!" Nữ nhân đáng chết này, còn dám tới cái tên gian phu đó.

      " Tại sao ngươi lại có thể ngươi có cả ba ngàn cung phi, còn ta được?"

      Nàng dường như quên mất, nơi này là thời "Cổ đại".  Nam nhân vốn là có quyền năm thê bảy thiếp, hơn nữa người đàn ông trước mắt nàng phải là nam nhân bình thường, mà là người thống trị thiên hạ này.

      " Vì cả thiên hạ đều là của trẫm, trẫm muốn liền !" Hoàng Phủ Tấn nghiến răng , Niếp Tiểu Thiên này rốt cuộc là loại nữ nhân gì vậy, suy nghĩ là ngây thơ, muốn so đo sao? Lại còn nghĩ rằng nàng là Hoàng hậu nương nương, còn có thể gọi hơn ba ngàn nam sủng tới phục vụ.

      "Vậy ngươi nghe qua câu này chưa, nam nhân chinh phục thiên hạ, nữ nhân chinh phục nam nhân! Cho nên, coi như ngươi chinh phục toàn bộ thiên hạ sao chứ, chỉ cần ta chinh phục mình ngươi, thiên hạ kia chính là của ta." xong, nàng đắc ý nhướng mày.

      "Ngươi. . . . . ."

      " hay." Đoạn Ngự len lén hướng nàng đưa ra ngón tay cái.

      "Cám ơn."

      Hành động mờ ám của Đoạn Ngự tuy , nhưng lại bị Hoàng Phủ Tấn nhìn thấy.

      "Ngự, trẫm thấy ngươi chán làmTể tướng, muốn chuyển dọn dẹp đường phố phải ?"

      ". . . . . . phải vậy." Đoạn Ngự ngừng  liên tục lắc đầu. đùa sao, để cho Tể tướng phong lưu lỗi lạc như quét phố, nếu như bị những thích thấy được, đời   minh của phải bị phá hủy sao.

      " phải đừng nghĩ tới việc ở sau lưng trẫm giở trò. Còn ngươi nữa. . . . . ." đem tầm mắt chuyển sang Tiểu Thiên, "Chờ ngươi có bản lãnh chinh phục trẫm hãy ." Vung tay áo, trừng mắt nhìn hai người Tiểu Thiên cái, xoay người rời thẳng.

      "Quỷ hẹp hòi!"

      "Quỷ hẹp hòi!"

      Đoạn Ngự cùng Tiểu Thiên nhìn Hoàng Phủ Tấn chưa được mấy bước, trăm miệng lời cùng .

      "Nghe thấy rồi!"

      Cách đó xa, thanh của Hoàng Phủ Tấn vọng lại, mặc dù vang, lại uy lực mười phần,  khiến hai người Đoạn Ngự ngậm miệng.

      Dọc theo đường , hai người đàng hoàng theo sát sau lưng Hoàng Phủ Tấn dám nửa lời.

      Chương 207: Chẳng lẽ chính là gian phu trong truyền thuyết?

      Cho đến khi vào cửa cung, bọn họ cũng dám câu. Nhàm chán nhất là với Tiểu Thiên, vẫn cứ như vậy ngậm miệng theo sau lưng hôn quân thể chuyện, so với lấy mạng nàng còn khó chịu hơn.

      Như mà, mạng so chuyện dĩ nhiên quan trọng hơn nhiều.

      Ai ~~ Nếu là biết cái tên gian phu đó là ai tốt, làm nàng dè đặt đợi cả ngày bên cạnh hôn quân này lo lắng hãi hùng. Thời cổ đại này có thiết bị điện tử, nếu nàng nhất định phải tìm cái cân thể trọng thử chút, chắc chắn nàng phải gầy vài cân.

      Gian phu ơi, gian phu, ngươi rốt cuộc là ai vậy.

      Khoan . . . . . . Khoan ?

      Tiểu Thiên chợt nghiêng đầu nhìn Đoạn Ngự bên cạnh mình vẫn gì.

      Nam, chừng 20 tuổi, tướng mạo đoan chính, đẹp trai mê người, đương triều Tể tướng, quan cư nhất phẩm, dưới người, vạn vạn người.

      Oa đỡ được! Đoạn Ngự này chẳng phải hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn của tên gian phu kia sao? Quan trọng hơn, đối xử với vị hoàng hậu này còn tệ nha.

      Chẳng lẽ . . . . . . —— Đoạn Ngự, chính là gian phu! ! !

      Tiểu Thiên chợt trợn to hai mắt, giống như là phát đại lục mới.

      Oh my god! Nếu Tể tướng tinh này là gian phu trong truyền thuyết kia ..., nàng phải là rất may mắn sao? Bỏ rơi tên hôn quân thối tỳ khí quái nhân đó, lại có trước mắt cái tên Tể tướng vừa hăng hái vừa hay cười lại tốt a. Mặc dù Tể tướng quyền uy như hoàng đế, nhưng cuộc sống cũng phải lo.

      Nghĩ vậy, khóe miệng Tiểu Thiên lại nâng lên đồng thời mang theo nụ cười mơ ước.

      "Này, này, này!" Tiểu Thiên vỗ vỗ Đoạn Ngự bên cạnh, bộ dạng thần thần bí bí.

      "Nương nương, có chuyện gì sao?"

      "Có."

      " Mời nương nương ."

      "Cái đó. . . . . ." Liếc trộm Hoàng Phủ Tấn phía trước  cái, nàng thần bí mở miệng : "Cái đó. . . . . . Ngươi là gian phu sao?"

      Ôi, vấn đề này thế nào cũng thể tự nhiên như vậy.

      "Gian. . . . . . Gian phu?" Khóe mắt Đoạn Ngự tối đen, Hoàng hậu nương nương này giải thích được còn hỏi là gian phu làm cái gì? đường đường là đương triều Tể tướng, Kim Lăngđệ nhất tài tử, muốn nữ nhân nào mà có, còn phải  làm gian phu sao?

      "Cái. . . . . . Cái gì gian phu?"

      " . . ." Tựa như sợ bị Hoàng Phủ Tấn nghe được, nàng lại lần nữa liếc Hoàng Phủ Tấn phía trước cái, đến gần tiếp tục bày ra bộ dạng thần bí, "Chính là. . . Cùng với ta chính là cái tên gian phu kia đó. Ngươi suy nghĩ cẩn thận chút."
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :