1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hầu môn độc phi - Chân Ái Vị Lương (c112)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 104.5

      Nàng làm sao biết nếu Sùng Chính đế mở miệng bảo vệ nàng bây giờ nàng có thể dễ chịu như vậy sao.

      Chính là khi nàng vừa dứt lời, hoàng hậu nương nương liền tát tai nàng cái, "Vô liêm sỉ!"

      Minh Nguyệt công chúa bụm mặt, bất khả tư nghị( ko thể tin) nhìn hoàng hậu nương nương, "Người đánh ta?"

      Mới vừa rồi biểu ca đánh nàng, tại ngay cả mẫu hậu cũng đánh nàng sao?

      "Muốn đánh tỉnh ngươi, ngươi lung tung cái gì đó? Lời này là lời mà ngươi nên sao?" Hoàng hậu nương nương lớn tiếng quát, lời mới vừa rồi của Minh Nguyệt nếu bị người có lòng nghe thấy sợ rằng chọc ra tai họa , Minh Nguyệt này , sao lại có mắt ó đầu óc như vậy?

      Hoàng thượng thương Thương Địch, là chuyện mọi người đều biết nhưng ai dám nửa điểm phải? Cũng phải muốn sống nữa! Hoàng thượng mặc dù muốn đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Thương Địch lại như thế nào? Minh Nguyệt chỉ là cái công chúa có lập trường gì để chuyện? Ngay cả bà là hoàng hậu chỉ sợ cũng thể nửa câu

      Nàng có con trai, đời này cũng chỉ trông cậy vào Thiên Duệ có thể làm tốt chức uy viễn đại tướng quân, dựa vào chiến tích hiển hách, mặc dù hoàng thượng truyền ngôi cho người khác Nam Cung gia tại triều đình của Đông Tần này vẫn chiếm địa vị hết sức quan trọng.

      Mà bà cùng Minh Nguyệt công chúa nhờ có che chở của Thiên Duệ cũng có cái kết cục tốt.

      Nhưng kiếp trước, đầu tiên là An Như Yên thiết kế ở chiến trường giết Nam Cung Thiên Duệ khiến Nam Cung nhất mạch bị thương tổn nặng, sau đó bởi vì Uyển quý phi cùng Lâm gia hãm hại, cả gia tộc Nam Cung đều rơi vào kết cục giống Vân gia.

      Kỳ hoàng hậu nương nương xem như cẩn thận ,chỉ do kiếp trước quá mức tin tưởng vào Uyển quý phi, đem nàng ta coi là tỷ muội, có chút lòng phòng bị nên cuối cùng mới rơi vào cái kết cục như vậy.

      Minh Nguyệt công chúa nghe hoàng hậu nương nương quát lớn, tuy rằng biết lời này đại nghịch bất đạo, nhưng vẫn quệt miệng, cực kỳ cam lòng, "Nơi này lại có người khác, ta sợ cái gì? Huống hồ... Huống hồ ngôi vị hoàng đế này vốn là của nhà chúng ta , dựa vào cái gì..."

      "Câm mồm, còn chưa có đánh tỉnh ngươi sao? Ngươi cứ cứng đầu như vậy là sao, ngươi còn có đầu óc hay ? Bên trong hậu cung này, tùy thời đều là tai vách mạch rừng, nếu phải có bản cung cùng phụ hoàng của ngươi che chở cho ngươi, nếu phải ngươi chính là nữ nhi với tính tình như vậy sợ là sớm mất cái mạng này rồi."

      Lông mi hoàng hậu nương nương nhíu chặt lại, thể giãn ra,xưa nay Minh Nguyệt đều kiêu ngạo ương ngạnh làm sao biết hiểm ác trong hậu cung? Minh Nguyệt sai, ngôi vị hoàng đế là của nhà bọn họ nhưng Thương Địch là chất nhi của hoàng thượng, hoàng thượng dù cố ý đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Thương Địch, lấy uy vọng của Thương Địch ở Đông Tần quốc, sợ là ai cũng cái gì.

      "Từ hôm nay trở , ngươi hãy ở trong phòng tốt cho ta, phụ hoàng ngươi , có mệnh lệnh của ông, ngươi thể ra , mặt khác, nhớ lấy nếu muốn bảo toàn tính mạng hãy an phận cho ta, đừng tiếp tục nghĩ đến chuyện ngày hôm nay, vị nhị công tử kia phải là người mà ngươi có thể chọc . Bằng , tạo thành cái hậu quả gì, dù là mẫu hậu ngươi cùng với phụ hoàng cũng bảo vệ được cho ngươi" Hoàng hậu nương nương biết nữ nhi của mình là dạng người gì, nhìn nàng ta bà có thể đoán được nó vẫn cánh chuyện ngày hôm nay ở trong lòng cho nên, bà mới vội vàng chạy đến, muốn ân cần dạy bảo cảnh cáo nàng phen, hy vọng nàng có thể nghe theo lời của bà.

      Hoàng thượng đối với vị nhị công tử kia thập phần lễ ngộ, hơn nữa còn có vị Hải Táp công tử kia, hoàng thượng tựa hồ đối Hải Táp công tử còn có vài phần e ngại,dù biết thân phận của họ,nhưng bà cũng hiểu , hai người kia hề dễ học vào.

      Nghe hoàng hậu nhắc tới nhị công tử, tức giận mặt Minh Nguyệt công chúa càng đậm, nàng sao có thể dễ dàng quên chuyện xảy ra ngày hôm nay?

      cam lòng trong mắt nàng hoàng hậu cũng có thể thấy, ánh mắt hoàng hậu càng phát ra sắc bén,Minh Nguyệt này quả nhiên là gian ngoan mất linh a!(??)

      "Ngươi thề cho ta, thề ngươi lại tìm bọn họ gây phiền toái?" Giọng Hoàng hậu nương nương phút chốc cất cao, bà còn cách nào để dạy bảo nàng ta nữa rồi.

      Minh Nguyệt công chúa cho ánh mắt xem thường, "Các ngươi sao đều hướng về ngoại nhân? Nhị công tử kia có cái gì ba đầu sáu tay sao? Khiến các ngươi kiêng kị như thế?"

      "Ai nha, ngươi bảo ta như thế nào ngươi mới tốt?" Hoàng hậu nương nương nhất thời nóng nảy, hừ lạnh tiếng, "Ngươi ở trong này đợi tốt ho ta, người đâu, trong coi công chúa kỹ cho bản cung, để nàng bước ra khỏi phòng này nửa bước, càng cho bất kỳ ai tiến vào gặp nàng, hiểu chưa? Nếu có chút gì sơ xuất, ta hỏi tội các ngươi!"

      Cả người hoàng hậu nương nương toát ra khí thế uy nghiêm khiến các cung nữ thái giám quỳ ở bên ngoài lập tức lĩnh mệnh, nhưng trong lòng bọn họ cũng yên, công chúa điện hạ muốn làm cái gì, sao bọn có thể ngăn cản được ?

      Trong lòng hoàng hậu nương nương sáng tỏ, đây bất quá là kế hoãn binh của bà thôi,bây giờ bà phải mau kiếm hoàng thượng và Thiên Duệ để nghĩ biện pháp, nhất định thể để cho Minh Nguyệt làm ra cái sai lầm gì.

      Hoàng hậu nương nương cảnh cáo nhìn Minh Nguyệt công chúa liếc mắt cái, lập tức ra tẩm cung ủa nàng, đợi cho hoàng hậu nương nương rời , Minh Nguyệt công chúa cũng tiếp tục đập bể đồ vật nữa, ngược lại là an phận ngồi ở tháp, khóe miệng gợi lên chút độc, mẫu hậu muốn ngăn cản nàng, làm sao có thể?
      Tên nhị công tử kia, nếu đêm qua lấy được mạng của cũng có nghĩa là có thể vĩnh viễn may mắn như vậy, nhị công tử là người của bát trân các sao? Hừ, Tốt, bát trân các, lúc này, nàng liền muốn gây ra chút sóng gió ở bát trân các, xem nhị công tử kia như thế nào?

      Đêm khuya, hai bên cửa hàng ngã tư đường ở kinh thành đều đóng cửa, vào lúc canh ba, đường cơ bản bóng người, nhưng rất nhanh liền xuất hàng hắc y nhân liền đạp nóc phòng rơi xuống đất, nhìn lên chỗ bảng hiệu viết vài chữ.
      "Bát trân các, chính là nơi này ." Trong đó có hắc y nhân bịt mặt , sau đó đánh ánh mắt tới những người còn lại, vài cái hắc y nhân đồng thời bay lên trời, hướng tới hậu viện của bát trân các bay ... Hải Táp cùng Vân Cẩm ở trong bát trân cá, đột nhiên, trong lúc ngủ mơ hai người đều bị tiếng nháo động bên ngoài làm cho tỉnh giấc.

      xảy ra chuyện gì? Hải Táp nghi hoặc muốn đứng dậy, trực tiếp chạy ra ngoài cửa, vừa bước chân ra ngoài nhìn thấy cảnh tượng trước mắt làm cho mắt của cũng đỏ lên, hừng hực đại hỏa thiêu đốt ở nơi hậu viện phía sau, cơ hồ muốn muốn lan đến phía lầu chính,tiểu nhị của bát trân các ở tại hậu viện,bên trong đại hỏa ngừng có tiếng kêu rên truyền ra.

      "Mau, mau cứu người!" Vân Cẩm sớm ở viện ngoài chỉ huy người vọt vào trong lửa, Hải Táp cũng xuống lầu, đường đường là Thuyền vương, giờ khắc này, cũng gia nhập cứu viện, đại hỏa thiêu trong thời gian dài, trải qua thời gian dài dập tắt lửa, cuối cùng đại hỏa cũng có đốt đến lầu chính, nhưng hậu viện bị tàn phá chịu nổi, chung quanh tràn ngập khói đen, trong viện hỗn độn chịu nổi, bọn tiểu nhị hoặc nhiều hoặc ít đều bị trọng thương, thậm chí còn có người bị chết cháy.

      Trong viện tiếng hô đau đớn, khóc rống thất thanh, vang lên đoàn, gương mặt dưới mặt nạ của Vân Cẩm sớm thể đen hơn được nữa, "Trận hỏa này là xảy ra chuyện gì?"
      Last edited by a moderator: 20/4/15
      thuyle, Tôm ThỏDiệp Diệp thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 104.6

      Hậu viện bị bắt lửa, có khả năng là ngoài ý muốn bởi vì bên trong hậu viện này đủ điều kiện để phát sinh việc ngoài ý muốn như vậy, duy độc có khả năng... Liền là có người cố ý làm?

      Là ai ác độc như vậy? Là ai muốn hại bát trân các như vậy?

      Vân Cẩm nghĩ nhưng đối thủ cạnh tranh trong buôn bán, có lẽ là tâm hồn bọn có ác ý, cố ý chèn ép, nhưng ánh mắt chạm đến đến thứ Hải Táp nắm trong tay, con ngươi Vân Cẩm trở nên rét lạnh,tiến lên đoạt lại , "Này... Đây là lệnh bài của thị vệ trong cung đình sao?"

      Lệnh bài này,làm sao Vân Cẩm lại biết? từng là đại công tử của Vân gia trong tứ đại thế gia, năm đó,người phụng mệnh đến Vân phủ xét nhà chính là những thị vệ áo xanh, đó là những người trực tiếp do hoàng đế quản lý, trực tiếp nhận mệnh lệnh của ông,tuy nhân sổ nhiều lắm nhưng là thập phần tài giỏi, năm đó, Đội trưởng thị vệ áo xanh mang theo những người áo xanh, đem Vân gia vây kín kẽ hở, ngay cả con chim cũng thể thoát.

      Thị vệ áo xanh!

      Vân Cẩm nắm lệnh bài kia, gương mặt tuấn mỹ dưới mặt nạ kia bởi vì hận mà vặn vẹo , trong đầu tựa hồ lại ra đêm kia áo xanh vệ đến Vân phủ xét nhà, nam tử làm đội trưởng cao lớn ngồi thiết kỵ, vĩnh viễn cũng quên được, thời điểm khi bọn họ đến vây bắt Vân gia, vũ nhục mình như thế nào .

      tức giận mặt qua , kia tương đương là tôn nghiêm của Vân Cẩm , đem tôn nghiêm của Vân gia đều hung hăng dẫm nát dưới chân, có quên cừu hận này, trong lòng cũng tính toán, ngày mà Vân gia phục hưng là ngày mà đội trưởng thị vệ áo xanh kia trả lại tôn nghiêm cho !

      Hải Táp cũng phát giác cả người Vân Cẩm phát ra khí thế sắc bén, thậm chí còn mạnh mẽ hơn so với trận đại hỏa kia, chống lại hai tròng mắt Vân Cẩm, " là thị vệ cung đình?"
      Vân Cẩm gật đầu, trong lòng Hải Táp tràn đầy phẫn nộ, "Hay cho lão hoàng đế của Đông Tần quốc, dám phóng hỏa thiêu bát trân các, nhất định phải tìm cho cái công đạo!"

      Với thân phận của Hải Táp phải là người sợ phiền phức, xong liền ra ngoài, Vân Cẩm nghĩ đến cái gì, mi phong nhăn chặt, "Việc này thể để cho Ninh Nhi biết, sáng sớm ngày mai, ta và ngươi cùng nhau tiến cung diện thánh."

      Bát trân các là tâm huyết của và Ninh Nhi, tuy rằng lầu chính bị đốt tới nhưng những tiểu nhị ở hậu viện lại bị thương rất nặng, lấy tính tình của Ninh Nhi,người của nàng bị người ta ăn hiếp như vậy nàng làm sao có thể làm ngơ?

      Nhưng người bọn họ phải đối mặt là hoàng đế Đông Tần, muốn Ninh Nhi có chút sai lầm.

      Hải Táp nhíu nhíu mày, cũng có nhiều lời, "Ta trước tìm đại phu!"

      Dứt lời, liền vội vàng ra bát trân các... Sáng sớm hôm sau, An Ninh cũng rời giường,nhưng hiểu vì sao trong lòng như có tảng đá đè nặng , mí mắt cũng giật giật lợi hại, tình huống như vậy cho tới bây giờ chưa từng phát sinh qua, trong lòng bất an càng ngày càng mãnh liệt.

      Bích Châu vội vàng vào Thính Vũ hiên khi nhìn thấy An Ninh, liền lập tức vội vàng , "Tiểu thư, tốt , nô tỳ mới vừa nghe , bát trân các xảy ra chuyện."

      "Ngươi cái gì? Ngươi kể lại chút!" Thân thể An Ninh ngẩn ra, sau đó liền buông mấy thứ trong tay, gắt gao bắt lấy cánh tay Bích Châu, "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
      Bích Châu nhìn tiểu thư vội vàng, cau mày, "Nô tỳ mới vừa nghe , tối hôm qua bát trân các cháy..."

      Bích Châu còn chưa xong, An Ninh liền chạy ra ngoài Thính Vũ hiên, trong lòng nàng chỉ có ý niệm, đó chính là tự mình đến bát trân các nhìn tình huống, cháy? Làm sao có thể cháy ?

      bao lâu sau, khi An Ninh đến bát trân các,cửa bát trân các đóng chặt, trong khí tràn ngập mùi khét khó chịu,tay An Ninh vô thức nắm chặt thành quyền, đẩy cửa ra, chạy thẳng đến hậu viện,hoàn cảnh trong hậu viện càng khiến cho nàng lạnh người, theo bản năng kéo tiểu nhị lại, "Vì sao lại cháy? Ông chủ đâu? Hải Táp công tử đâu?"

      Vị tiểu nhị kia lại biết nữ tử này là ai, giật mình nhưng có mở miệng, An Ninh ý thức được gì, lấy ra khối ngọc bội, "Mau cho ta biết, bọn họ ở đâu?"

      Vị tiểu nhị lại làm sao có thể biết vật này? Đây là tín vật của chủ tử bát trân các bọn họ, ngân diện công tử cùng nhị công tử đều tự có cái.

      "Ông chủ cùng Hải Táp công tử mới vừa rồi xuất môn , là muốn tiến cung diện thánh."

      Con ngươi của An Ninh căng thẳng, tiến cung diện thánh, bất chấp tất cả mọi chuyện An Ninh bước thẳng lên lầu hai, đến thẳng phòng của nàng, lúc ra lại là hình ảnh của nhị công tử, An Ninh hề dừng lại chút nào, gọi người chuẩn bị con ngựa, nàng tại phải mau chóng đuổi theo Hải Táp cùng biểu ca.

      Ngoài cửa hoàng cung, Hải Táp cùng Vân Cẩm bị thị vệ ngăn ở ngoài cửa, lý do là, có hoàng thượng cho phép, người liên quan thể tiến cung.

      Bây giờ ngay cả ý muốn giết người Hải Táp cũng có , định mạnh mẽ vào, lại nghe phía sau rất xa truyền đến giọng quen thuộc, Vân Cẩm cùng Hải Táp nghe thấy giọng quen thuộc, liền giật mình, Ninh Nhi, Ninh Nhi nàng đến đây? !

      Hai người quay đầu, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng quen thuộc tuấn mã chạy lại gần, người bên phải là nhị công tử là ai?

      Vân Cẩm liễm mi, nghĩ tới Ninh Nhi vẫn đến đây!

      An Ninh đến gần, xuống ngựa, nhìn Vân Cẩm cùng Hải Táp liếc mắt cái, lập tức chuyển hướng đến thị vệ trông cửa kia, "Tránh ra!"
      Last edited by a moderator: 20/4/15
      Tôm ThỏDiệp Diệp thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 104.7


      Ngữ khí bình tĩnh lại mang theo khí thế sắc bén giống như thanh đao, dù là thị vệ này, trong lòng cũng khỏi giật mình.


      " có hoàng thượng cho phép, thể để cho các ngươi tiến cung." Đầu lĩnh thị vệ mở miệng , vẫn kiên trì như trước.


      An Ninh khẽ cười tiếng, rút lệnh bài trong lòng ra, "Cái này, ta có thể vào rồi ?"
      Thị vệ kia vừa thấy lệnh bài liền quỳ mạnh mặt đất, "Công tử mời vào, mới vừa rồi thuộc hạ có nhiều điều đắc tội, mong rằng công tử thứ lỗi."


      An Ninh hừ lạnh tiếng, thứ lỗi? Nàng tại cũng có tâm tư cùng thị vệ này đôi co, thu lại lệnh bài trong tay, sai, lệnh bài này là thứ mà tất cả thị vệ khi nhìn thấy đều phải quỳ xuống, đây chính là thứ mà lần đó ở trong tứ quốc tế, hoàng thượng vì mượn sức nàng mà cố ý ban cho nhị công tử lệnh bài, dựa vào lệnh bài này, nàng có thể ở trong cung tùy ý hành tẩu, như vậy làm sao mà ngay cả hoàng cung cũng vào được ?


      Dĩ vãng, nàng tiến cung, đều do ý chỉ của hoàng thượng,lệnh bài vẫn có đất dụng võ, mà hôm nay là lần đầu tiên nàng sử dụng.


      Hải Táp cùng Vân Cẩm theo An Ninh vào cửa cung, đoạn An Ninh liền ngừng lại, xoay người nhìn thoáng qua Hải Táp cùng Vân Cẩm, trầm giọng mở miệng, "Trận hỏa ngày hôm qua có liên quan với hoàng đế sao?"


      Nếu phải có liên quan tới hoàng đế Vân Cẩm biểu ca cùng Hải Táp cũng tiến cung


      Hải Táp gật gật đầu, Vân Cẩm lập tức lấy ra lệnh bài nhặt được từ trong đám lửa hôm qua giao cho An Ninh, "Đây là lệnh bài của trưởng thị vệ áo xanh, trận lửa tối hôm qua chắc chắn có liên quan tới bọn họ !"


      Thời điểm Vân Cẩm ra ba chữ "Áo xanh vệ" cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi, An Ninh tự nhiên là cảm nhận hận hận ý của , áo xanh vệ? Áo xanh vệ! Áo xanh vệ là người của hoàng thượng phái đến Vân gia năm đó sao,giống với những người kiếp trước tới Nam Cung gia, đều là áo xanh vệ này!


      An Ninh cẩn thận nhờ lại liền biết vì sao Vân Cẩm lại hận như thế, hít hơi sâu, lúc này vô luận là ai làm chủ sau lưng để an ủi tức giận của biểu ca bọn họ cũng thể buông tha cho áo xanh vệ!


      Ba người đường hướng tới ngự thư phòng, dọc theo đường , Vân Cẩm cùng Hải Táp cũng kể lại tình trạng giờ của bát trân các với An Ninh, lúc An Ninh nghe thấy có rất nhiều tiểu nhị bị trọng thương, thậm chí còn có người chết trong đại hỏa, tay An Ninh theo bản năng liền nắm chặt thành quyền, tựa hồ nhịn xuống cơn tức giận.


      Đến ngự thư phòng, thái giám thông báo hoàng thượng có nhị công tử cầu kiến, hoàng thượng hiển nhiên là dự đoán được nhị công tử đến, biết người tới ý gì, lại cũng chút chậm trễ gọi thái giám đưa bọn họ vào.


      "Nhị công tử, hôm nay tiến cung..."


      "Thảo dân tham kiến hoàng thượng, thảo dân hôm nay đến, là có việc thỉnh hoàng thượng cho thảo dân cái công đạo." An Ninh đánh gãy lời của Sùng Chính đế, trong lòng vẫn tức giận như trước .


      Sùng Chính đế nhíu nhíu mày, trong lòng có dự cảm bất hảo, "Nhị công tử là có chuyện gì?"


      An Ninh ý bảo Vân Cẩm lấy lệnh bài kia ra, đưa tới trước mặt Sùng Chính đế, cao giọng mở miệng, "Đêm qua bát trân các cháy, ở trong đám cháy phát thứ này, hoàng thượng, người xem xem, ngài chắc biết thứ này là gì? Áo xanh vệ? phải thị vệ của hoàng thượng sao?"


      Hết chương 104
      Tôm Thỏ, Diệp Diệpthuyle thích bài này.

    4. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Thanks nàng nhìu nha truyện hay nàng post tiếp nhé

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 105: kết cục thảm thiết, tam phu nhân hồi Hầu phủ

      editor: Pemichio

      An Ninh chất vấn, gằn từng tiếng, năng có khí phách, giọng hàm chứa tức giận lại càng rệt, Sùng Chính đế nhìn khối lệnh bài trong tay Vân Cẩm con ngươi liền căng thẳng, "Này... Làm sao có thể ở tay các ngươi?"

      Ông làm sao có thể nhận ra lệnh bài này? Đây là thứ do đích thân ông phát ra, người có thể có được khối lệnh bài này, chỉ có người, đó là đội trưởng áo xanh vệ!
      Nhị công tử sai, áo xanh vệ là thị vệ của ông, hơn nữa chỉ nhận mệnh lệnh của ông, ông từng hạ lệnh, lệnh bài này áo xanh vệ phải tùy thân mang theo, mọi người trong áo xanh vệ đều là cao thủ tinh , cho tới bây giờ đều chấp hành ít mệnh lệnh có vẻ trọng yếu, bây giờ là thời thái bình nên ông rất ít khi sử dụng thế lực của áo xanh vệ.

      Nhưng lệnh bài này là như thế nào rơi vào trong tay nhị công tử ? Sùng Chính đế nhìn ba người liếc mắt cái, khí thế của ba người đều rất sắc bén, dù là ngân diện công tử cũng vậy , giờ ông có thể tưởng tượng được gương mặt dưới mặt nạ kia là có bao sắc bén khiến người ta sợ hãi.

      "Như thế nào ở tay chúng ta,điều này phải nên hỏi chính ông sao? Đông Tần hoàng đế!" Hải Táp hừ lạnh tiếng, chút cũng vì thân phận hoàng đế của ông ta mà thu liễm, tràng hỏa tối hôm qua nếu cứu đúng lúc, có phải hay cũng cháy đến lầu chính khiến cũng chết cháy trong đó?

      Nghĩ đến ngọn lửa tối qua, nghĩ đến những tiểu nhị bị thương và người bị chết cháy, tức giận trong lòng Hải Táp liền thể hạ xuống được, tiến lên từng bước, muốn sử dụng vũ lực với lão Đông Tần hoàng đế này .

      Sùng Chính đế bị khí thế sắc bén này dọa đến mức phải lui lại mấy bước, "Thuyền... Hải Táp công tử, ngài bớt giận, xin giao cho trẫm để trẫm tra xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra."

      Sùng Chính đế ý thức được tình tầm thường, dù là lão luyện như ông, giờ phút này cũng có chút mất phương khống chế, Hải Táp tiếp tục thuận theo buông tha, "Còn muốn điều tra sao? Nhân chứng vật chứng đều có, ngươi còn muốn chống chế?"

      "Hải Táp, tra tự nhiên là phải tra , bất quá, thỉnh hoàng thượng mau tra, cho chúng ta cái công đạo." An Ninh thản nhiên mở miệng, nàng chỉ muốn hoàng thượng cấp cho cái công đạo, mục đích hôm nay nàng đến đây là muốn khai đao với áo xanh vệ, thuận đường báo phần thù hận của Vân gia, bằng nàng làm sao có thể nuốt xuống cục tức này?

      “Tốt, ba vị mời ngồi, trẫm tức khắc bắt tay vào điều tra." Sùng Chính đế dĩ nhiên dám có chút chậm trễ, ông biết nếu chậm trễ vị Hải Táp công tử này, sợ là phá hủy thư phòng của ông luôn.

      An Ninh cấp cho Vân Cẩm cùng Hải Táp ánh mắt, ý bảo hai người trước ngồi xuống rồi sau, hai người tự nhiên là nghe An Ninh an bài , ba người liền như vậy ngồi ở trong ngự thư phòng.

      "Người đâu, dâng trà." Sùng Chính đế gọi thái giám bên ngoài vào dặn dò, lập tức phân phó tổng quản thái giám, "Mau gọi đội trưởng áo xanh vệ Tư Đồ Diệp đến đây cho trẫm!"

      "Dạ, nô tài ngay." Tổng quản thái giám lập tức lĩnh mệnh, dù ông theo bên người hoàng thượng nhiều năm như vậy nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy sắc mặt ngưng trọng như vậy của hoàng thượng, nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm nay chắc chắn phải là chuyện tốt.

      bao lâu sau, Tư Đồ Diệp liền bị dẫn lên, Tư Đồ Diệp nghe thái giám tổng quản truyền chỉ, lại cũng có quá mức để ý, trong lòng chỉ nghĩ là chắc hoàng thượng muốn phái làm việc, bất quá,lúc bước vào ngự thư phòng liền nhìn thấy trong ngự thư phòng, trừ bỏ hoàng thượng, còn có ba người khác, thời điểm nhìn thấy họ, trong lòng liền lộp bộp chút, nhất là cái vị nhị công tử tuấn tú kia, cùng với kia ngân diện công tử làm cho trong lòng khỏi ngẩn ra, nghĩ đến chính mình làm gì đó, sắc mặt nhất thời khó coi vài phần.

      "Thuộc hạ tham kiến hoàng thượng." trong lòng Tư Đồ Diệp mặc dù có chút yên, nhưng vẫn như trước cố gắng trấn định, hành lễ với Sùng Chính đế .

      An Ninh nhìn kia đội trưởng áo xanh vệ Tư Đồ Diệp, mâu trung ngưng tụ chút trầm, mà Vân Cẩm từ khắc Tư Đồ Diệp bước vào thân thể liền run run , đó là hận ý hòa cùng với nhẫn, trong đầu ngừng ra kí ức lúc trước,nam tử ngồi tuấn mã cao lớn kia, cùng với buổi tối ngày nào đó, cảnh ngộ thê thảm của Vân phủ , này đó hình ảnh, cơ hồ khiến đầu Vân Cẩm muốn nổ tung, toàn bộ thân thể cũng trở nên cứng lại.

      An Ninh nhận thấy được kích động của , bàn tay liền vươn ra giữ chặt cánh tay , Vân Cẩm nhìn về phía An Ninh, người An Ninh tựa hồ có cỗ lực lượng vô hình, làm cho chậm rãi bình tĩnh trở lại.

      Sùng Chính đế cũng cảm nhận được tức giận của ngân diện công tử, bất quá, ông lại chỉ cho là bởi vì việc đêm qua mà phẫn nộ, nhưng chỉ là như vậy cũng khiến ông nhận ra, hôm nay nếu cho họ cái công đạo, sợ là chạy thoát .

      "Tư Đồ Diệp, ngươi xem xem, đây là cái gì?" Sùng Chính đế lạnh giọng mở miệng,lúc chuyện còn thuận tay quăng lệnh bài xuống trước mặt đội trưởng áo xanh vệ Tư Đồ Diệp.

      Tư Đồ Diệp nhìn thấy khối lệnh bài kia, thân thể run lên, trong lòng bất ngày càng thêm bất an, trước buổi tối qua lệnh bài này đều ở người , nhưng đêm qua sau khi trở về lệnh bài liền tung tích, tìm lâu, phải nghĩ qua lệnh bài rơi ở trong Bát Trân các đêm qua , giờ phút này nhìn thấy hoàng thượng đem lệnh bài này để ở trước mặt , dù là ngu cũng biết đây là có chuyện gì.

      "Hoàng thượng, lệnh bài của thần hôm qua bị trộm mất, thỉnh hoàng thượng giáng tội!" Tư Đồ Diệp ngu ngốc, rất nhanh liền nghĩ ra cách giải thích.

      Bị trộm? Con ngươi An Ninh trở nên rét lạnh, trong mắt bắn ra tia sắc bén, "Đội trưởng Thư Đồ, liền khéo như vậy sao? Ai có thể chứng minh lệnh bài của ngươi bị trộm từ trước?"

      Tư Đồ Diệp bị An Ninh hùng hổ hỏi, có chút mất khống chế, ánh mắt lóe ra , ràng chính là chột dạ, An Ninh thấy vậy lại thêm bốc hỏa, "Ở trước mặt hoàng thượng, công nhiên dối, ngươi cũng biết ngươi phạm vào tội gì?"

      Sắc mặt Tư Đồ Diệp nhất thời xanh mét, phạm vào tội gì? Tội khi quân, đây chính là tru di cửu tộc a, giương mắt chống lại đôi mắt chưa tức giận của hoàng thượng, trong lòng lộp bộp chút, nhưng nghĩ đến việc làm đêm qua, Tư Đồ Diệp vẫn kiên trì mở miệng , "Hoàng thượng, thuộc hạ chưa từng dối, thỉnh hoàng thượng phân xét”

      "Tốt lắm, vậy ngươi chút, tối hôm qua ngươi ở đâu? Lệnh bài này lại làm sao bị trộm ? Lại như thế nào rơi vào trong tay chúng ta?" Hải Táp hừ lạnh tiếng, đứng dậy đến trước mặt Tư Đồ Diệp,từ cao nhìn xuống , thầm nghĩ trong lòng: vịt chết mà còn mạnh miệng, dám phóng hỏa thiêu bát trân các, hôm nay nhất định phải làm cho tên này đẹp mặt!

      "Này..." Tư Đồ Diệp dù nhanh nhẹn nhưng khi nghe loạt vấn đề đều ngẩn ra thể trả lời được,đây cũng phải là chuyện dễ dàng gì.

      Ánh mắt bất an của mọi người đều thấy được, nhất là Sùng Chính đế, sắc mặt ông càng thêm đen , tầm mắt của An Ninh dừng ở mặt Sùng Chính đế, ông là người khôn khéo dĩ nhiên là có quyết định trong lòng, bất quá, An Ninh liễm mi, trong mắt xẹt qua đạo tinh quang, ràng đánh gãy lời của Tư Đồ Diệp, "Để cho ta tới thay ngươi trả lời ! Đêm qua, ngươi bát trân các, cố ý phóng hỏa, mà lệnh bài này phải là bị trộm mà là bị ngươi cẩn thận làm rơi trong đám cháy, Tư đồ Đội trưởng, ta như vậy có đúng ?"

      Tư Đồ Diệp kinh hãi, có ai so với biết vị công tử này đúng là , nhưng là..."Hoàng thượng, thuộc hạ..."

      "Đủ, như vậy rồi ngươi còn chịu thừa nhận sao? Có muốn trẫm tra tấn ngươi ngươi mới bằng lòng nhận tội?" Sùng Chính đế lạnh lùng , đập mạnh tay lên bàn, cả người tức giận cuồng nộ.

      Thân thể Tư Đồ Diệp run run , sợ tới mức nuốt xuống ngụm nước miếng, "Hoàng thượng, thuộc hạ..."
      Last edited by a moderator: 23/4/15
      thuyleDiệp Diệp thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :