1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hầu môn độc phi - Chân Ái Vị Lương (c112)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 99.5

      editor:pemichio

      Được, tốt lắm!


      "Lão gia, ông chớ quên, năm đó nếu có ta, An Bình hầu phủ sao lại có thể vinh quang như ngày nay?" Cả người đại phu nhân run run , ánh mắt sắc bén nhìn về phía An Bình hầu gia, "Năm đó, nếu phải vì quan hệ của ta với tỷ tỷ và tỷ phu làm sao có thể giúp ông hạ bệ được Vân gia,để cho An Bình hầu phủ của ông đứng trong hàng ngủ tứ đại thế gia?"


      "Ba...”


      Đại phu nhân vừa dứt lời, ánh mắt của An Bình hầu gia liền lạnh xuống, ông giáng bạt tai xuống, cú đánh khiến cho đại phu nhân lảo đảo cái té lăn đất, An Bình hầu gia nghiến răng nghiến lợi, "Tiện nhân, chớ có bậy, người đâu, đem người đàn bà điên này nhốt vào trong Cẩm tú các , có mệnh lệnh của ta, được thả bà ta ra."


      An Bình hầu gia giận dữ, chuyện năm đó của Vân gia, ngay cả hoàng thượng cũng hạ chỉ được nhắc lại, thế nhưng Lưu Hương Liên này lại trước mặt nhiều người ra chuyện năm đó , nếu để cho người khác nghe được tạo thành tình huống gì nưa đây?


      "Lão gia..." Lúc này đại phu nhân bị khí thế thế của An Bình hầu gia làm cho kin sợ đứng hình, cắn cắn môi, nhưng lại tiếp tục gì nữa, bà cũng biết,chuyện năm đó khi lộ ra, đừng là An Bình hầu phủ, ngay cả Lâm gia cũng bị liên lụy .


      May mà toàn bộ người của Vân gia cũng chết hết, nên còn ai khơi lại chuyện này!


      Nhưng bà lại biết, dù người của Vân gia đều chết hết nhưng vẫn còn Vân Cẩm, An Ninh, tại lúc bà ta còn chưa phát hai người này sớm kết hợp với nhau , chuẩn bị phát động tấn công đến An Bình hầu phủ và Lâm gia.


      "Ngọc Song, ngươi theo cẩm tú các cùng với bọn họ lấy chìa khóa ." An Bình hầu gia , lúc này ông cần phải cho Lưu Hương Liên bài học thích đáng, nếu bà ta thích quyền lực như vậy, vậy ông lấy quyền lực của bà ta, bà ta ghét Tần Ngọc Song,vậy ông liền giao lại mọi chuyện trong phủ cho Tần Ngọc Song quản lý.


      "Vâng, lão gia." Ngũ phu nhân Tần Ngọc Song tự nhiên là vui mừng lĩnh mệnh, từ sau khi nàng để non đây là ngày mà nàng vui vẻ nhất , nàng chẳng những muốn lây chìa khóa mà còn muốn nhục mạ đại phu nhân phen,chỉ cần nghĩ đến việc nàng sắp là người nắm giữ quyền lực trong phủ trong lòng nàng lại cực kỳ hưng phấn.


      An Ninh nhìn đại phu nhân bị mang ,nhưng trong đầu lại suy nghĩ đến những lời vừa rồi đại phu nhân , ánh mắt híp lại nhưng đáy mắt lại là mảnh lạnh băng, An Bình hầu phủ cùng Lâm gia quả nhiên là có liên quan đến chuyện Vân gia diệt môn!


      Đại phu nhân lại chính mồm thừa nhận , như vậy, nàng phải tìm bọn họ tính toán chút thế nào ?


      Nghĩ đến kế hoạch của bọn họ, khóe miệng An Ninh nhếch độ cong .


      Mà trong đại sảnh, còn có người trong lòng cũng kích động , người đó là lục phu nhân Tuyết Nhi, nàng cũng hề quên lúc nãy lão gia mọi chuyện trong phủ do nàng và ngũ phu nhân quản lý , điều này có nghĩa là gì? Dù là người đơn thuần như nàng cũng hiểu được điều này có nghĩa là gì.


      Nghĩ đến bộ dạng chật vật lúc nãy của đại phu nhân Tuyết Nhi lại cảm thấy hả dạ, nàng hận đại phu nhân, trong khoảng thời gian này, nàng vẫn luôn nhẫn chính là chờ đợi cơ hội, tại cơ hội rốt cục cũng đến


      Nếu nàng có quyền lực xử lý mọi chuyện trong phủ, như vậy nàng còn là lục phu nhân bù nhìn nữa , nhớ đến lời lúc trước của An Ninh, nàng ấy nàng phải trở nên cường đại như vậy nàng phải trở nên cường đại, chỉ có như vậy nàng mới có thể tự bảo vệ bản thân nàng, mới có thể khiến cho đại phu nhân hối hận về những việc làm với nàng!


      Tay như vô ý sờ sờ bụng mình, hận ý nơi đáy mắt Tuyết Nhi càng thêm nồng đậm, nàng biết, có số việc thể tiếp tục trì hoãn được nữa!


      Vào ngày nọ ,trong An Bình hầu phủ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, đại phu nhân bị cấm túc ở trong Cẩm Tú các, có mệnh lệnh của An Bình hầu gia thể ra ngoài, ngũ phu nhân Tần Ngọc Song cùng lục phu nhân Tuyết Nhi cùng nhân chấp chưởng quyền lực của chủ mẫu, đương nhiên, người chủ đạo vẫn là Tần Ngọc Song , mà Tuyết Nhi chỉ quản những chuyện nhặt , nhưngđối với Tuyết Nhi mà chỉ thế này cũng đủ rồi.


      Ngoài chuyện này, trong An Bình hầu phủ còn có việc lớn đáng nhắc tới đó là trong năm ngày này, mỗi ngày đều có hộp gấm trống rỗng xuất bên trong Cẩm Tú các, mỗi ngày mọi người đều nghe được tiếng kêu điên cuồng,tiếng khóc thê lương của đại phu nhân.


      Hạ nhân trong Hầu phủ đều đoán xem có phải đại phu nhân điên rồi hay , duy chỉ có An Ninh biết tại sao đại phu nhân lại bị như vậy, cứ nghĩ đến bàn tay của An Như Yên bây giờ lại còn ngón nào , mỗi ngày phải sống trong sợ hãi, khổ sở trong đó có thể nghĩ được.


      An Ninh nhớ hôm qua có gặp qua nàng ta, chỉ qua mấy ngày nhưng An Như Yên lại gầy vòng, nhìn nàng ta bây giờ có thể hình dung là tiều tụy thể chịu nổi mà trong mắt của nàng ta noại trừ hoảng sợ còn có mong ước muốn chết, vì bị tra tấn về mặt tinh thần lẫn thể xác nên giờ nàng ta chỉ muốn được chết để có thể được giải thoát .
      Nhưng An Như Yên càng muốn chết, An Nình càng để nàng ta chết như ý nguyện.


      Vào đêm ngày thứ bảy đại phu nhân nhận được ngón tay, khi An Ninh tiến vào Hầu phủ từ cửa sau liền nghe được vài thâm kỳ lạ, nàng liền nhíu mày nương theo thanh đó bước tới , càng tới gần thanh ái muội kia phát ra càng thêm ràng.


      Rốt cục, An Ninh cũng hiểu được thanh kia là vì sao mà có, sắc mặt nàng phút chốc liền đỏ lên, chuyện này... Nàng thế nhưng lại gặp được đôi nam nữ đương vụng trộm ở trong này?


      "Tuyết nhi... Tuyết Nhi tốt của ta..."


      An Ninh vừa nhấc chân muốn lại nghe thấy giọng của nam nhân kia kêu “Tuyết Nhi” khiến nàng dừng lại bước chân, nam nhân kia vừa kêu là “Tuyết Nhi”? Là lục phu nhân sao?


      biết vì sao, An Ninh lại muốn nhìn tới cùng, nàng lặng lẽ bước tới chỗ cách đó xa mà khó bị phát nhất rồi vào đó biến mất cùng với màn đêm, lát sau, khi chuyện hoan ái chấm dứt nam nhân từ sau núi giả ra, nhờ có ánh sáng mỏng manh của ánh trăng giúp An Ninh có hể nhìn gương mặt của nam nhân kia
      Người kia phải là đại thiếu gia của Lâm gia sao? Lúc này bộ mặt của là vô cùng thỏa mãn , ở trong mắt An Ninh bộ mặt đó là vô cùng khinh, sau khi nhìn quanh bốn phía xác định là có người,Lâm đại thiếu gia liền nghênh ngang tới cưả sau của Hầu phủ


      Sau núi giả lại truyền thới vài thanh , sau đó nữ tử liền xuất trong tầm mắt của An Ninh, người đó quả nhiên là lục phu nhân Tuyết Nhi!


      Bất quá vẻ mặt lục phu nhân lại tràn đầy hận ý nhìn bóng dáng xa của Lâm đại thiếu gia,nhìn tình cảnh đó khiến An Ninh càng thêm tò mò , chờ đến khi xung quanh chỉ còn hai người các nàng, lúc lục phu nhân định đột nhiên nhìn thấy môt nữ ử đứng cách đó xa, người nọ chính là An Ninh!


      "Ngươi..." Lục phu nhân cả kinh, nhất thời hoảng loạn cả lên, ánh mắt lóe ra, dám nhìn thẳng An Ninh, nàng ngờ lại bị An Ninh phát , nàng ấy làm gì đây?Nàng ấy với lão gia sao?
      Tôm ThỏDiệp Diệp thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 99.6




      Lục phu nhân càng nghĩ càng sợ, nếu nàng ta cho lão gia biết kết của nàng chỉ có là bị điền tỉnh , nàng tuy sợ chết, nhưng...


      "Tuyết di nương, nơi này tuy rằng có ít người đến, nhưng dù sao cũng an toàn." An Ninh liễm mi, giọng phát ra bình tĩnh như nước giống như chuyện nàng mới thấy vừa rồi là chuyện bình thường mà thôi.


      Lục phu nhân quỳ mạnh xuống đất,đầu gối đập xuống nàng đá phát ra thanh vang dội, "Nhị tiểu thư, xin người đừng cho lão gia biết, ít nất…..hãy đợi thêm thời gian nữa....."


      Lục phu nhân cắn răng dập đầu mạnh nền đất khiến An Ninh giật mình ánh mắt có chút khác thường lóe qua, nàng liền cất giọng lạnh lùng "Tuyết di nương yên tâm, An Ninh chưa nhìn thấy cái gì hết."


      An Bình hầu gia bị cho đeo nón xanh có quan hệ gì với nàng sao?


      Lục phu nhân giật mình nhìn nàng,An Ninh là muốn noi với nàng là nàng ta tố cáo nàng sao? biết vì sao, nàng đối với lời của An Ninh hề có chút nghi ngờ nào, ở trong Hầu phủ này người duy nhất khiến nàng thích chỉ có vị nhị tiểu thư này, ngày thường tuy ràng nàng ta đối với mọi người đều thần bí, lạnh lùng xa cách, nhưng chỉ có mình nàng ta mới khiến nàng cảm thấy an tâm .


      Cắn cắn môi, lục phu nhân giống như hạ quyết tâm, lết đến trước mặt An Ninh,nắm lấy quần áo của nàng, "Nhị tiểu thư,xin người cứu ta!"


      An Ninh nhíu mày, cứu nàng ta?"Tuyết di nương làm sao vậy? Có việc gì mà Tuyết di nường cần người cứu?"


      Nhớ tới vẻ mặt mang đầy hận ý mới vừa rồi mặt lục phu nhân,trong lòng An Ninh liền ần có dự đoán, nghĩ thầm: Lâm đại thiếu gia này đúng là ăn phải gan hùng mật báo ngay cả tiểu thiếp của dượng ta cũng dám chiếm đoạt


      "Nhị tiểu thư..." Lục phu nhân giương mắt nhìn thẳng An Ninh, con ngươi mở to, "Ta có bầu , nhưng đứa này ... Cùng lão gia !"


      Oanh tiếng, tin tức này khiến An Ninh rất kinh ngạc, mà càng thêm kinh ngạc, khiếp sợ hơn khi thấy lục phu nhân đem chuyện này cho nàng biết!


      An Ninh quan sát lục phu nhân lúc sau đó cúi đầu trầm mặc nửa ngày rồi mới mở miệng , "Nơi này phải nơi để chuyện , theo ta!"


      Dứt lời, liền nhanh tới Thính Vũ hiên sau đó lục phu nhân cũng đứng dậy bước theo nàng. Bên trong phòng trong Thính Vũ hiên chỉ có An Ninh và lục phu nhân ngồi đối diện nhau , từ sau khi hai người bước vào phòng vẫn luôn im lặng khiến lục phu nhân rất bất an, tay vô thức vò nát vạt áo, sắc mặt dần trở nên tái nhợt giống như lo lằng cái gì đó


      An Ninh nhàng nhấp ngụm trà, thản nhiên mở miệng, "Đứa này là của Lâm đại thiếu gia ?"


      Nghĩ đến Lâm đại thiếu gia và những việc làm với nàng, bàn tay lục phu nhân nắm lại càng thêm dùng sức, ngay cả xương ngón tay cũng bị nắm đến trắng bệt, "Đúng!"


      Chỉ chĩ “đúng” cũng có thể khiến người khác nhận ra hận ý của nàng đối với Lâm đại thiếu gia.


      "Đại phu nhân biết ?" An Ninh liếc nhìn lục phu nhân cái, xem thấu tất cả phản ứng của nàng, mâu trung là mảnh thâm thúy, làm cho người ta thấy suy nghĩ của nàng.


      "Biết!" Hận ý trong mắt lục phu nhân lúc này càng đậm giống như hận thể đem đại phu nhân bầm thây vạn đoạn.


      An Ninh nhớ tới thời điểm mới gặp lục phu nhân, lúc đó trong mắt nàng ta vẫn còn rất trong sáng,bây giờ nhìn lại trong lòng liền trồi lên tia châm chọc xen lẫn vài phần thương tiếc, lúc này lục phu nhân giống như biến thành người bình thường, cũng đúng, bên trong tòa Hầu phủ này nếu lục phu nhân cứ tiếp tục đơn thuần chỉ có thể bị khi nhục.


      "Đại phu nhân có thái độ như thế nào?" An Ninh chuyển khai tầm mắt, tiếp tục uống trà, thông minh như nàng chỉ cần nghĩ chút là có thể đoán ra thái độ của đại phu nhân, Lâm đại thiếu là chất nhi của đại phu nhân, lại có liên quan đến Lâm gia, vô luận như thế nào đại phu nhân cũng để Lâm gia chịu tội , như vậy, mặc dù bà biết nhưng chỉ có thể ngầm đồng ý.


      "Đại phu nhân... Ta hận Lâm đại thiếu, càng hận đại phu nhân... Đêm đó..." Lục phu nhân hề giữ lại bất cứ điều gì đối với An Ninh, đem tất cả mọi chuyện tình xảy ra đêm đó cho An Ninh nghe, đến vài chỗ đáng giận, giọng lục phu nhân còn trở nên điên cuồng.


      An Ninh chỉ lặng lặng lắng nghe, đợi cho đến khi lục phu nhân xong, lại lần nữa quỳ trước mặt nàng, "Nhị tiểu thư, cầu xin người giúp ta,với sức lực của mình ta căn bản là thể đụng vào họ được, cái tên sức sinh cưỡng bức ta kia uy hiếp ta nếu ta tiếp tục bới , đem chuyện của chúng ta cho lão gia biết, ta thể khuất phục dưới thân , mỗi lần ta đều muốn giết , nhưng biết ta nguyện ý nên vẫn phòng bị đối với ta, có lần, biết được ta mang theo dao bên người liền đem ta tra tấn thậm tệ hơn, phải người... là súc sinh, súc sinh!"


      "Ngươi muốn ta giúp ngươi giết ?" An Ninh liễm mi, cái tên Lâm đại thiếu kia có tâm với nàng, nàng sớm xem vừa mắt , trong cái kinh thành này biết có bao nhiêu đàng hoàng bị hại, là quá tiện nghi cho rồi.


      "Đúng vậy, nhị tiểu thư, trong Hầu phủ này ta thân thế đơn nên chỉ có nhị tiểu thư mới có thể giúp ta !" Lục phu nhân cầu xin ,ánh mắt mang theo nhìu phần cầu xin
      An Ninh kéo kéo khóe miệng, "Ta làm sao có thể giúp ngươi? Ngươi đừng quên, là đại thiếu gia của gia tộc, mà ta và ngươi đều giống nhau, bất quá cũng chỉ là nữ tử tay trói gà chặt thôi, ta như thế nào có thể giúp ngươi?"


      Lục phu nhân giật mình, tay trói gà chặt? Nàng tuy rằng đối với An Ninh hiểu nhiều lắm, nhưng nàng lại cảm thấy, An Ninh tuyệt đối phải là nữ tử tay trói gà chặt, "Nhị tiểu thư, chỉ cần ngươi chịu giúp ta, Tuyết Nhi nhất định làm trâu làm ngựa báo đáp đại ân của nhị tiểu thư!"


      Con ngươi An Ninh trở nên sắc bén, "Ngươi muốn giết ?"


      "Đúng vậy, ta nằm mơ cũng muốn giết !" Lục phu nhân nghiến răng nghiến lợi.


      "Tốt lắm, ngươi muốn giết , ta cũng phải có cách." An Ninh liễm mi, tiếp tục uống trà.


      " ? Biện pháp gì?" Trong lòng lục phu nhân vui vẻ, chỉ cần An Ninh chịu mở miệng hỗ trợ chắc chắn nàng đạt được ước nguyện.


      " cho biết ngươi mang thai đứa con của ." An Ninhbình tĩnh vài chữ khiến sắc mặt lục phu nhân nhất thời trầm xuống.


      ", ta thể, ta hận thể giết , hận thể có đứa này, ta làm sao có thể cho biết ta mang thai?" Lục phu nhân cắn răng , nàng vẫn luôn che dấu chuyện nàng có bầu, chỉ cho mình An Ninh biết, ngoại trừ hai người bọn họ có người thứ ba biết được, đứa này vốn là nên tồn tại , nếu bị lão gia biết nàng có kết cục thế nào?


      "Nếu muốn giết ngươi phải cho biết, ngươi cũng biết đại thiếu gia Lâm gia tuy rằng đông thê thiếp nhưng tới bây giờ vẫn chưa có người nào mang thai con của , nếu như biết ngươi có mang cốt nhục của làm thế nào?" Khóe miệng An Ninh khẽ nhếch, kiếp trước cũng từng phát sinh chuyện này, Lâm đại thiếu mọi nơi chiếm thê thiếp của người ta nhưng ngờ trong đó lại có người mang thai cốt nhục của , lúc biết việc này liền để ý người kia ó trượng phu đem nàng ta đoạt .


      Lục phu nhân là thiếp của An Bình hầu gia, tuy rằng đến mức minh mục trương đảm(trực tiếp đối đầu), nhưng giảm bớt phòng bị đối với lục phu nhân, như vậy đến lúc đó, lục phu nhân muốn giết , cũng dễ dàng hơn rất nhiều!


      Lục phu nhân cẩn thận nghĩ lại liền hiểu được huyền cơ bên trong, ánh mắt xẹt qua tia kiên định, "Được,ngày mai ta tìm cơ hội cho biết."


      Chỉ cần có chút cơ hội, nàng đều bỏ qua!


      "Tuyết di nương, ngươi cầm lấy vật này , xem như là lễ vật Ninh Nhi tặng cho ngươi, nên làm như thế nào, ngươi hẳn là hiểu được." An Ninh lấy bình sứ ra, giao cho lục phu nhân.


      Lục phu nhân tuy rằng biết trong bình sứ kia là thứ gì, nhưng nàng tin tưởng, thứ này định có thể trợ giúp nàng giết tên súc sinh kia!


      "Nhị tiểu thư, ngươi cứ gọi ta là Tuyết nhi ! Ta vốn phải là người cao quý gì, danh hiệu lục phu nhân kia đối với ta mà chính là cái châm chọc, cái ác mộng thôi!" Koe1 miệng Tuyết nhi lên tia chua sót, nếu có thể lựa chọn, nàng tình nguyện làm nha đầu nghèo khổ, nhưng chính đại phu nhân tay tạo nên ác mộng của nàng, mà nàng ngay cả cơ hội lựa chọn cũng có!


      An Ninh cười cười tiếng, ôn nhu , "Tuyết nhi, chúc ngươi thành công!"


      Tầm mắt hai người đụng vào nhau, Tuyết nhi kiên định gật đầu, tràn ngập cảm kích đối với An Ninh, "Ta nhất định giết ! Sau khi giết , Tuyết nhi liền chuyện giữ lời, từ nay về sau nghe theo sai phái của nhị tiểu thư."


      An Ninh giật mình, nhưng lại cười , nàng giúp Tuyết nhi,ngoại trừ do thương tiếc còn có tính toán khác, Lâm đại thiếu là người của Lâm gia , mà Lâm gia là kẻ thù của Vân gia, chính là ngọn núi lớn sau lưng đại phu nhân, nàng chắc chắn phải đối phó với Lâm gia, mà tại, nàng bất quá là mượn cơ hội này để khai hỏa trận chiến đầu tiên với Lâm gia thôi.


      Lâm gia cùng An Bình hầu phủ đối xử như thế nào với Vân gia nàng đòi lại gấp trăm gấp ngàn lần như vậy!


      Lâm đại thiếu, đó là người đầu tiên nàng lấy ra để khai đao!

      Hết chương 99
      Tôm Thỏ, honglakDiệp Diệp thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 100.1: giết tra nam đoạn tử tuyệt tôn

      Editor: Pemichio


      Sáng sớm hôm sau, tâm tình An Ninh vô cùng tốt, mấy ngày nay việc nàng thích nhất chính là sáng sớm dạo trong Hầu phủ lát, nhất là khi tới gần Cẩm tú các, bởi vì sau mỗi ngày bên trong Cẩm tú các lại rất là náo nhiệt.


      Ngón tay thứ tám đúng hạn đưa tới Cẩm tú các cứ mỗi lần nó tới lại có thể nghe thấy tiếng kêu điên cuồng thảm thiết của đại phu nhân đúng hạn truyền ra, trong lương đình, An Ninh thích ý ăn điểm tâm, đây là điểm tâm mới do sư phó ở Bát Trân các nghiên cứu chế tạo ra, hương thơm mê người, làm ngón tay người khác thể động.
      Bốn bề vắng lặng, An Ninh cũng để Bích Châu cùng ngồi xuống, chủ tớ hai người giống như tỷ muội có khoảng cách.


      "Tiểu thư, đại phu nhân giống như điên rồi!" Bích Châu bên nhét điểm tâm vào miệng, bên mở miệng , từ khi biết tiểu thư là chủ nhân của Bát Trân các, nàng liền được ăn ít thứ tốt, nhưng mặc dù là như vậy, nàng ăn hoài cũng ngán,thứ của Bát Trân các luôn luôn đa dạng làm sao có thể ngán được ?


      An Ninh nhíu mày, Bích Châu biết chuyện đại phu nhân liên tục nhận được ngón tay, càng biết An Như Yên là do nàng bắt giữ, nha đầu Bích Châu này quá thiện lương nên thể để cho nàng ấy thấy chuyện máu me được, nàng nghĩ nếu bây giờ nàng cho nàng ấy biết sở dĩ đại phu nhân điên cuồng như vậy là vì có tám ngón tay được đưa tới biết nàng ấy còn có thể cảm thấy ngon miệng với số điểm tâm ấy hay .


      An Ninh cười cười, tự nhiên là thể làm cho Bích Châu cảm thấy khó chịu, "Chắc là vì đại tiểu thư mất tích lâu như vậy nhưng lại hề có chút tin tức nào nên khiến cho đại phu nhân thương tâm quá độ."


      Đây cũng là lời , đại phu nhân quả là thương tâm quá độ a!


      Bích Châu vừa ăn điểm tâm vừa nhìn về phía Cẩm Tú các , "Muội cảm thấy đại tiểu thư bị Ly vương điện hạ hưu , đúng là xứng đáng!"


      Vừa mới xong liền nhìn thấy lục phu nhân Tuyết nhi tới bên này, từ khi lục phu nhân bắt đầu cùng ngũ phu nhân quản lý chuyện lớn trong phủ, lục phu nhân này liền triển lộ ra khí thế bên ngoài, bắt đầu có vài phần bộ dáng của chủ tử .


      Nhìn thấy nàng đến, trong lòng Bích Châu cả kinh, ý thức được chính mình cùng chủ tử ngồi cùng chỗ ăn điểm tâm liền đứng dậy đứng sang bên, "Lục phu nhân."


      Lục phu nhân tốt xấu gì cũng là chủ tử, hơn nữa nơi này phải trong Thính Vũ hiên, nếu hành động lúc nãy của nàng bị người khác nhìn thấy rồi truyền ra chắc chắn kiếm thêm phiền toái cho tiểu thư như vậy làm sao Bích Châu có thể để ý?
      Lục phu nhân lại chỉ cười nhợt nhạt, thẳng đến khi tới bên cạnh Bích Châu mới lôi kéo nàng ngồi lại vị trí lúc nãy lần nữa, An Ninh nhìn hành động của lục phu nhân chỉ cười nhưng Bích Châu lại giật mình sợ hãi, "Lục phu nhân... Này..."


      "Bích Châu nương làm gì như người xa lạ vậy, đây là muốn khách khí với Tuyết Nhi sao?" Lục phu nhân cười ôn hòa làm cho người ta cảm thấy rất thân thiện, trong nội tâm nàng là thập phần hâm mộ Bích Châu , các nàng đều là những người xuất thân nghèo khổ,nhưng cảnh ngộ lại khác nhau chính mình bị đại phu nhân kéo trong Hầu phủ như địa ngục này nhưng cũng ở trong Hầu phủ mà Bích Châu lại có thể gặp được chủ tử như nhị tiểu thư, ở trong mắt người khác các nàng là quan hệ chủ tớ, nhưng mỗi lần nàng tới Thính Vũ hiên đều cảm giác hai người chủ tớ này có tình cảm như tỷ muội vậy.


      Nếu có thể lựa chọn, nàng tình nguyện giống như Bích Châu, gặp được chủ tử tốt, cả đời làm nha hoàn hầu hạ cũng nguyện mang dạnh hiệu lục phu nhân này khiến cả linh hồn và thể xác chịu dày vò.


      “Tuyết nương ngồi xuống cùng nhau nếm thử ” An Ninh dịu dàng mở miệng , Lục phu nhân chủ động quan hệ tốt, nàng xem ở trong mắt, từ tối hôm qua Lục phu nhân mở rộng tấm lòng với nàng, sau khi nàng ấy (TN) chuyện với nàng (AN) xong liền khiến nàng có ấn tượng tốt hơn với Lục phu nhân, nếu có thể làm bằng hữu cũng rất tốt.

      Trong lòng Lục phu nhân vui vẻ, lời mời của An Ninh thể nghi ngờ khiến nàng cảm thấy thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà kinh sợ) nhưng khi nghĩ đến việc mình phải làm ngày hôm nay, Lục phu nhân cũng cười cười, ôn nhu cự tuyệt, “ cần, nhị tiểu thư, ta còn có số việc muốn ra phủ làm, ngũ tỷ công đạo bảo ta mua vài thứ, sợ là thể trì hoãn tiếp.”

      Lời của Lục phu nhân tuy thế nhưng ánh mắt kia của nàng cho An Ninh biết mục đích chân chính ra phủ của nàng, nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua, trong lòng An ninh liền hiểu , “Tuyết di nương cẩn thận chút.”

      “Được, đa tạ nhị tiểu thư quan tâm, Tuyết như tự nhiên cẩn thận.” Lục phu nhân nhìn về phía An Ninh, trong mắt có tia cảm kích, từ ngày bước vào Hầu phủ này, đây là lần đầu tiên nàng được người khác quan tâm a! Lúc này, trong lòng nàng càng thêm hâm mộ đối với Bích Châu hơn, nhìn thấy điểm tâm bàn, trong mắt Lục phu nhân xuất cảm giác thích thú, cắn cắn môi, rốt cục vẫn mở miệng , “Nhị tiểu thư có thể hưu lại ít được , chờ đến khi ta trở lại nếm thử?”

      thực tế ý muốn của nàng phải điểm tâm này, mà là cảm giác thân thiết kia. An Ninh tự nhiên là sang tỏ, “Đương nhiên là có thể, chỗ điểm tâm ấy ta mang về Thính Vũ hiên, sau khi Tuyết di nương trở về chỉ cần đến Thính Vũ hiên của ta là được”.

      “Như thế liền cảm ơn nhị tiểu thư!” Lục phu nhân gật gật đầu lập tức xoay người ra khỏi lương đình, lúc xoay người kia gương mặt vốn dĩ còn ôn hòa trong nháy mắt liền thay thế bằng mảnh lạnh như băng, sáng sớm hôm nay nàng vụng trộm đưa tín vật tới Lâm phủ, vậy người nọ chắc là chờ nàng !

      Tay sờ sờ bụng, ánh mắt lục phu nhân trở nên lạnh lẽo, bước chân càng trở nên kiên định…

      Kinh thành, bên trong biệt viện, lúc phu nhân vào, bốn bề vắng lặng, đây là biệt viện của Lâm đại thiếu gia ở kinh thành, nàng từng được đưa đến lần. Đến ngoài cửa phòng, lục phu nhân nhìn cửa trong ánh mắt xẹt qua tia chán ghét nồng đậm, hít hai hơi sâu rồi nâng tay đẩy cửa phòng ra, cửa phòng bị đẩy ra khiến cho nam nhân trong phòng lập tức phát sau đó liền bước tới ôm lấy lục phu nhân rồi hôn lên mặt nàng.

      Lục phu nhân áp chế chán ghét trong lòng, mặc cho thân thể mềm mại của nàng bị hai cánh tay ôm lấy nàng vẫn giữ bình tĩnh tính toán kế hoạch của nàng.

      “Biểu ca, ta tưởng là ai làm cho biểu ca vội vàng như vậy, nguyên lai là giai nhân như thế, phải làm, phải làm a!” Thanh của nam nhân vang lên nhất thời làm cho thân thể lục phu nhân cứng lại, nghe tiếng nhìn qua thế nhưng lại ngoài ý muốn thấy nam nhân khác cùng ở trong phòng, ánh mắt nhìn nàng cũng vô cùng quỷ dị.

      …Làm sao có thể có người khác ở đây?” Trong lòng lục phu nhân sinh ra tia bất an, nàng chỉ hẹn Lâm đại thiếu nhưng lại đoán trước được lại mang người khác đến.

      Lúc này Lâm đại thiếu gia mới đình chỉ việc làm nhưng tay vẫn như cũ rời khỏi thân thể của nàng, ngược lại còn với vào bên trong quần áo của nàng, lục phu nhân tự nhiên là muốn bị đối xử như vậy ở trước mặt người khác, trong lòng cực kỳ quẫn bách, định đẩy thân thể Lâm đại thiếu ra nhưng lại động đậy tí nào, vẫn ở trong quần áo của nàng tàn sát bừa bãi như trước.

      Lâm đại thiếu nhíu mày. “Thế nào? Biểu đệ, cam đoan hôm nay ngươi đến thất vọng mà về, Tuyết nhu khiến cho người khác có cảm giác mất hồn đến cực điểm a! Bảo đảm ngươi vừa lòng!”

      Người này đúng là người theo Lưu phu nhân đến kinh thành – Lưu nhị công tử, mấy ngày nay Lưu nhị công tử đều ở Lâm phủ, hai người này đều vô cùng ham mê nữ sắc, đến đây kinh thành lâu như vậy, vẫn chưa thân cận được với bất cứ nữ nhân nào, hôm nay vốn là muốn lôi kéo Lâm đại thiếu gia cùng Nhật Xuân uyển tìm hai nương hầu hạ, ai ngờ Lâm đại thiếu đột nhiên nhận được phong thơ liền bí hiểm với rằng muốn dẫn tới nếm thử tư vị của tiểu thê tử, cũng có từ chối liền theo đến đây, vốn ôm cái hy vọng gì nhưng từ khi nhìn thấy nữ tử tên Tuyết như này tiến vào trong lòng nhất thời cảm thấy chuyến này là đáng giá, nữ tử này quả nhiên là hợp ý a!

      “Đa tạ biểu ca bỏ những thứ thích!” Lưu nhị công tử nhìn Tuyết nhi bằng ánh mắt trắng trợn hơn, giống như muốn dùng ánh mắt để lột bỏ từng mảnh áo người nàng, đột nhiên nghĩ đến cái gì Lưu nhị công tử nhíu mày, “ biết vị Tuyết nhi nương là thế tử nhà ai?”
      Last edited by a moderator: 24/2/15

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 100.2

      Lúc trước, Lâm đại thiếu gia từng sơ qua thân thế của nàng nên vẫn nhớ .
      Lâm đại thiếu gia cười cao thâm, " Tiểu thiếp của An Bình hầu gia, thế nào? Sáng mắt ngươi chưa?"

      Lưu nhị công tử vừa nghe thấy vậy trong mắt liền lên chút kinh ngạc, tiểu thiếp của An Bình hầu gia? Tin này thể nghi ngờ là kích thích tới Lưu nhị công tử, nếu là tiểu thiếp của gia đình người nào cũng có thể nhưng An Bình hầu gia lại là ai?
      Tốt xấu gì cũng là người đứng đầu của trong tứ đại thế gia, chỉ có như thế, quan hệ giữa bọn họ với người của An Bình hầu phủ... An Bình hầu gia là dượng của Lâm đại thiếu gia và Lưu nhị công tử nha!

      Cái này so với dung mạo lòng người của Tuyết nhi càng thêm kích thích dục vọng của bọn họ hơn, giờ phút này, nghĩ tới đây ánh mắt Lưu nhị công tử nhìn Tuyết nhi càng thêm trầm.(Pe: 2 thằng này đúng là biến thái cấp độ cao! -.-||)

      Sắc mặt lục phu nhân sớm tái nhợt như tờ giấy, Lưu nhị công tử nhìn ánh mắt của nàng cũng hề che dấu dục vọng trắng trợn của mình, trong lòng nàng liền trồi lên tia chán ghét, nghe cuộc chuyện vừa rồi của hai người bọn , nàng hiểu được ý đồ của hai người này.

      Hay cho cái Lâm đại thiếu a! đúng là tên bằng súc sinh, nàng muốn đem bản thân mặc cho bọn họ nắm lấy sao?

      Cổ tay áo để hạ thủ theo bản năng gắt gao nắm thành quyền, lục phu nhân cực lực nhẫn , "Lâm thiếu gia, hôm nay Tuyết nhi còn có việc, trước cáo lui."

      Nàng hôm nay là vì giết Lâm đại thiếu mà đến, nếu chỉ mình Lâm đại thiếu đến nàng còn có thể tự mình ứng phó nhưng bây giờ lại lòi ra thêm người nên nàng hoàn toàn nắm chắc thành công

      "Ôi chao, làm gì lại vội vã như vậy? Tuyết nhi sao? Có chuyện gì so với hầu hạ hai người chúng ta quan trọng hơn ?" Vẻ mặt Lưu nhị công tử dâm tà, đến bên cạnh nàng, ngả ngớn nâng cằm của nàng lên , lại cúi người tới gần Lục phu nhân.

      Lục phu nhân muốn tránh , nhưng thắt lưng của nàng lại bị Lâm đại thiếu gia chặt chẽ giam cầm , căn bản thể nào nhúc nhích, nhìn gương mặt phóng đại kia và đôi môi làm cho người ta chán ghét hạ xuống, Tuyết nhi liền né sang bên khiến cho nụ hôn đáng lẽ phải rơi xuống môi của nàng vị lệch rơi sang bên mặt.

      Lưu nhị công tử tự nhiên là tức giận, bàn tay nắm cằm của nàng liền chuyển sang gương mặt của nàng, bức nàng đem mặt quay lại, "Như thế nào? Ta bằng An Bình hầu gia của ngươi sao? bằng Lâm đại thiếu gia của ngươi? Bản công tử để ý ngươi là vinh hạnh của ngươi, ngươi cũng hỏi thăm biệt danh của Lưu nhị công tử ta ở Vệ thành!"

      Nếu nhắc tới Lưu nhị công tử ở Vệ thành cũng giống như nhắc tới vương gia ở kinh thành .

      "Phi..." Trong lòng lục phu nhân tràn đầy chán ghét, hận ý càng thêm dày đặc hơn, nàng rơi vào An Bình hầu phủ, bị đại phu nhân buộc phải hầu hạ An Bình hầu gia, lại bị tên súc sinh Lâm đại thiếu gia này chiếm thân mình, uy hiếp nàng phải cùng cẩu thả, nay nam nhân này cũng đối chính mình tâm hoài bất quỹ, nàng làm sao có thể hận?

      Lưu nhị công tử nhíu nhíu mày, sau đó liền quăng cái tát xuống mặt nàng,lực đập mạnh đến mức khiến lục phu nhân té xuống, may nhờ giữ được cái bàn mới ngã xuống đất.

      "... Buông... Súc sinh, ngươi buông..." Lục phu nhân giãy dụa , dư quang nhìn thấy Lâm đại thiếu đứng ở bên ôm ngực xem kịch vui, con ngươi căng thẳng, "Lâm thiếu gia, cứu ta..."

      Lâm đại thiếu gia tự nhiên là để ý tới lục phu nhân , hôm nay mang Lưu nhị công tử đến chính là muốn ta cũng thưởng thức Tuyết nhi với , tuy rằng chiếm lấy Tuyết nhi nhưng đối với nàng lại có bao nhiêu thương tiếc, ở trong mắt nàng bất quá chỉ giống như là thị thiếp trong phủ của thôi, thế nào cũng có ngày chán, lúc đó liền đem vứt bỏ.

      "Tuyết nhi, hầu hạ biểu đệ ta có gì tốt? Phản kháng như vậy có tác dụng gì?" Lâm đại thiếu gia hừ ra tiếng, thấy Tuyết nhi vẫn tiếp tục giãy dụa, liền tiến lên giúp đỡ Lưu nhị công tử ngăn chặn nàng.

      Bây giờ lục phu nhân mới kiến thức được nam nhân này có bao nhiêu vô tình, cắn răng cái, giống như phải bất chấp bất cứ giá nào, lớn tiếng , "Các ngươi thể như vậy đối ta, ta mang thai con của ngươi..."

      Lời này vừa ra, bàn tay đè nặng nàng của Lâm đại thiếu liền buông lỏng ra, lập tức quay lại đẩy Lưu nhị công tử người nàng ra, Lưu nhị công tử bị đẩy, dục vọng mới vừa tăng lúc nãy liền giảm xuống, nhìn Lâm đại thiếu với vẻ mặt tức giận, "Biểu ca, ngươi làm cái gì vậy?"

      Lời chất vấn của Lưu nhị công tử căn bản khiến Lâm đại thiếu chú ý tới, tại việc chú ý tới chính là lời lúc nãy của Tuyết nhi , kích động nắm hai vai của lục phu nhân, "Ngươi cái gì? Ngươi mới vừa cái gì? Lặp lại lần nữa!"

      Ánh mắt vội vàng kia của từ trước tới giờ lục phu nhân chưa từng thấy qua , lục phu nhân cắn môi, ủy khuất khóc lớn, "Tuyết nhi... Tuyết nhi mang thai con của Lâm thiếu gia!"

      " ? Ngươi đều là sao?" Ánh mắt Lâm đại thiếu gia sáng lên, hưng phấn đến mức có bất cứ từ ngữ nào có thể diễn tả được, "Đứa ... Ha ha... Đứa ..."

      Lục phu nhân nhìn hưng phấn, nghĩ đến lời tối qua An Ninh với nàng,liễm liễm mi, xem ra Lâm đại thiếu này quả nhiên là để ý cốt nhục của !

      Lâm đại thiếu làm sao có thể để ý? Phải biết rằng nhiều thê thiếp như vậy nhưng lại ai mang thai, chủ nhân Lâm gia Lâm Thanh từng nếu có con nối dòng liền đem mọi sản nghiệp trong phủ giao cho quản lý, đứa con nối dòng này đối với chính là cái vương bài, nay vương bài này rốt cuộc cũng tới tay , đương nhiên hưng phấn .

      Chính là... Đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt Lâm đại thiếu gia phút chốc trầm xuống dưới, "Ngươi như thế nào biết được đứa này là của bổn thiếu gia ? Kia An Bình hầu gia..."

      "Lâm thiếu gia... Tuyết nhi... Ngươi tin Tuyết nhi?" Lục phu nhân điềm đạm đáng nhìn , vẻ mặt bi thương cùng bị thương, "Từ sau đêm đó,Tuyết nhi liền chỉ có người nam nhân là Lâm thiếu gia..."

      "Ngươi là ... lão thất phu An Bình hầu gia kia có chạm qua ngươi?" Lâm đại thiếu gia giật mình , nội tâm có cái gì đó nháy mắt nổ tung.

      Lục phu nhân gật đầu, "Tuyết nhi là người của Lâm thiếu gia ."

      Trong lòng Lâm đại thiếu vui vẻ, lại kích động đỡ Tuyết nhi nằm bàn dậy, động tác thập phần cẩn thận, giống như sợ hãi nếu đụng vào khiến nàng vỡ nát, lại làm cho nàng ngồi ở đùi mình, cẩn thận che chở , thân thủ lau khô nước mắt mặt nàng, ôn nhu nỉ non, "Vì sao sớm cho ta biết? Mới vừa rồi..."

      Lâm đại thiếu giờ phút này lại có chút nghĩ mà sợ, nếu mới vừa rồi để cho Tuyết nhi hầu hạ hai người bọn họ,như vậy người mang thai như nàng làm sao có thể chịu nổi? Nếu là thai nhi trong bụng có cái hay xảy ra, như vậy vương bài này của liền xem như có!

      Lục phu nhân cố ý tựa vào trong lòng Lâm đại thiếu, "Hôm nay Tuyết nhi hẹn Lâm thiếu gia đến là muốn cho thiếu gia biết, nhưng là..."
      Andrena, Diệp DiệpTôm Thỏ thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 100.3

      Lục phu nhân cố ý tựa vào trong lòng Lâm đại thiếu, "Hôm nay Tuyết nhi hẹn Lâm thiếu gia đến là muốn cho thiếu gia biết, nhưng là..."

      Nghĩ đến tình hình mới vừa rồi, thân thể lục phu nhân lại kịch liệt run run , nhìn ra là tự nhiên hay là do cố ý, nhưng ai phát dưới đôi mắt đầm đìa nước kia lại là mảnh lạnh băng.

      Lục phu nhân như vậy càng khiến Lâm đại thiếu gia thương tiếc hơn, khiến từ lúc bắt đầu đem nữ nhân trở thành đối tượng để đùa bỡn lại có chút tự trách với hành vi mới vừa rồi của bản thân, vỗ lưng của nàng, ôn nhu trấn an, "Tốt lắm, có việc gì , có việc gì rồi."

      "Hừ, này tính là cái gì?" Lưu nhị công tử hiển nhiên là hài lòng với tình huống lúc này, lạnh giọng quát.

      Lâm đại thiếu gia nhíu mày, "Biểu đệ, việc hôm nay cho biểu ca xin lỗi ngươi , ngày khác biểu ca nhất định tìm vài nương xinh đẹp, hướng ngươi bồi tội."

      "Nếu biểu đệ ta quyết là Tuyết nhi nương này sao?" Mâu quang Lưu nhị công tử vi thiểm, Lâm đại thiếu gia càng bảo hộ nàng ta dục vọng chiếm lấy
      Tuyết Nhi của càng them mãnh liệt.

      “Biểu đệ, nàng được! Nàng nay hoài cốt nhục của ta, cái gì cũng thể hầu hạ ngươi.” Lâm đại thiếu kiên định từ chối, cũng thể làm cho đứa trong bụng nàng có chút sai lầm nào.

      Lục phu nhân lạnh run tựa vào trong long Lâm đại thiếu gia, than thể vẫn run run như trước, nhưng tay cũng nắm chặt Lâm đại thiếu, nay nàng nắm giữ tử huyệt của Lâm đại thiếu, quả nhiên giống như lời của An Ninh!

      Lâm đại thiếu kiên quyết làm cho Lưu nhị công tử nhíu mày, hai người giằng co hồi lâu, rốt cuộc Lưu nhị công tử cũng hừ lạnh tiếng cung ống tay áo, trừng mắt nhìn Lâm đại thiếu gia cùng Tuyết nhi liếc mắt cái, bước ra khỏi phòng.

      Trong phòng, chỉ còn lại Lâm đại thiếu gia cùng Lục phu nhân, Lục phu nhân từ trong long trèo ra, “Lâm thiếu gia, mới vừa chớ phải là đắc tội vị công tử kia chưa, như vậy phải làm thế nào cho phải?”

      “Ngươi yên tâm, ngày khác ta tìm bồi tội.” Dù là Lâm đại thiếu, giờ phút này cũng phát ra ôn nhu, bàn tay hướng tới bụng của Lục phu nhân xoa xoa, nghĩ đến đây chính là đứa của , liền vui vô cùng, lần này, rốt cục có thể có quang minh chính đại bảo phụ thân đem sản nghiệp giao cho quản lí.

      Lâm phủ chỉ có thiếu gia như , Lâm đại thiếu là trưởng tử con vợ cả, nhưng xưa nay lại thường xuyên chọc Lâm lão gia vui, chi thứ hai của Lâm gia cũng có thiếu gia, Lâm gia nhị thiếu gia lại tương phản với vị đại thiếu gia, ta làm người khiêm tốn, giúp mọi người làm điều tốt, lại cực thong min, mấy năm nay đều theo Lâm lão gia bôn ba trong các sản nghiệp của Lâm gia, được Lâm lão gia thương, nếu , nếu phải Uyển quý phi trong cung là tỷ tỷ của đại thiếu gia, Lâm lão gia lại xem mặt mũi của Uyển quý phi mới đem sản nghiệp giao cho Lâm nhị thiếu gia kia.

      Lâm đại thiếu gia có Uyển quý phi bảo hộ nhưng có nghĩa là nhị thiếu gia có tâm tranh đoạt nghiệp trong phủ, mấy năm nay, Lâm nhị thiếu có nhiều động tác lien tiếp, Lâm đại thiếu sớm phòng bị , nhưng tiếc rằng giỏi về kinh thương lại có đạo đức, chơi bơi lêu lỏng nên chỉ có thể trơ mắt nhìn nhị đệ lấy lòng cha .

      May mà phu nhân từng đáp ứng , chỉ cần có con dòng liền đem sản nghiệp Lâm gia chậm rải giao cho , để cho Lâm gia nhị công tử đến hiệp trợ .

      Ngươi cứ cố gắng chăm sóc cho tốt đến khi sinh hạ , đợi sau khi ngươi sinh hạ rồi, ta nhất định nghĩ biện pháp đem ngươi ra khỏi Hầu phủ, quang minh chính đại làm phu nhân Lâm gia ta” Lâm đại thiếu gia đồng ý , hôm nay đúng chiếm được bảo bối a!

      Lục phu nhân mau quang vi thiểm, quang minh chính ạ9i làm phu nhân Lâm gia? Nàng chưa bao giờ để ý danh phận phú quý, nàng hận đến kịp làm sao có thể làm phu nhân của ? Lòng muốn giết của nàng rất kiên định nhưng vẫn cần thêm chút thời gia, sát ý trong mắt Lục phu nhân chợt lóe qua, sau đó lại trưng ra bộ mặt mềm mai, “Lâm đại thiếu gia, Tuyết nhi hầu hạ người được ?”

      Lâm đại thiếu ôm nàng liền giật mình, khóe miệng gợi lên chút tà ác, giai nhân thương nhung nhớ, làm sao có cự tuyệt ?

      Đứng dậy, đem Lục phu nhân ôm lấy, Lục phu nhân kinh hô tiếng, hai tay quàng qua cổ của Lâm đại thiếu, thẹn thùng quăng cho cái mị nhãn, bộ dáng kia muốn bao nhiêu mê người liền có bấy nhiêu, Lâm đại thiếu lại là 1 người thích nữ sắc, tự nhiên là thể cầm giữ được, tâm thần lập tức liền nhộn nhạo, càng tăng nhanh bước chân, khẩn cấp ôm Lục phu nhân lên giường, lúc này thầm nghĩ muốn phát thú tính người Tuyết nhi nhưng lại nghĩ đến vận mệnh chờ là cái gì…

      giường, hai thân thể quấn quit lấy nhau, lúc này Lâm đại thiếu cỏn dè dặt đối với thân thể của nàng, lục phu nhân biết đứa trong bụng nàng khiên Lâm đại thiếu cỏn tâm phòng bị, nhìn nam nhân ở phía nàng, cái đầu kia vùi ở trước ngực nàng tàn sát bừa bãi, Lục phu nhân dịu ngoan cách bất ngờ, nhìn định giường, ánh măt lạnh như băng càng phát ra nồng đậm, khóe miệng cũng gợi lên độ cong quỷ dị.

      Đột nhiên nam nhân người bất động, thân thể lại vô lực ngã vào người của nàng, ánh mắt sắc bén của Lục phu nhân nhíu lại, nhìn ting cảnh này hiều được thuốc có tác dụng.

      “Ta… Ta vì sao còn khí lực ?” Mới vừa rồi còn hãm trong tình dục bây giờ Lâm đại thiếu mới cảm thấy có gì đó đúng, nhất thời cảnh giác đứng lên, muốn đứng dậy nhưng lại lực bất tong tâm, trong đầu rất nhanh chuyển động, trong long tia bất an.
      Last edited: 26/2/15
      Andrena, Diệp DiệpTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :