1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hầu môn độc phi - Chân Ái Vị Lương (c112)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 98.6

      editor:chuồn chuồn kim



      An Ninh có lại để ý tới An Như Yên, giờ phút này qua canh ba, lướt nhìn qua An Như Yên, An Ninh liền tiến lên tự nhiên mà vậy lôi kéo tay Thương Địch, hai người cùng nhau ra khỏi phòng...


      Sáng sớm hôm sau, Ly vương Triệu Cảnh Trạch thú An Bình hầu phủ đại tiểu thư làm phi, lại trong đêm đem nàng hưu, lợi dụng sét đánh kịp bưng tai chi thế, theo trong thành cấp tốc phóng xạ truyền bá, rất nhanh, thành Đông, thành Tây, thành Bắc, thành Nam phố lớn ngõ liền tất cả đều biết được.


      Mọi người vừa thấy mặt phải chào hỏi nhau, mà mở miệng chính là câu, "Ngươi có biết chuyện tối hôm qua An Bình hầu phủ đại tiểu thư bị hưu ?"
      Mà quay về đáp cũng thập phần giống nhau, "Ngươi cũng biết ? Ta muốn cùng ngươi chuyện này đâu! Nghe tối hôm qua thành thân là lúc, kia An Bình hầu phủ đại tiểu thư..."


      Lời này rơi vào tai hai người, cả hai đều là khẽ nhíu mày.


      "Nương, lời này nhưng là ? Bọn họ là Yên nhi biểu muội?"


      Hai người này đúng là những người từng đến An Bình hầu phủ tìm đại phu nhân đòi người Lưu phu nhân cùng với Lưu nhị công tử, nhị công tử nghe xong tin tức này, nhưng ra có lo lắng cho An Như Yên, ngược lại có chút xem kịch vui ý tứ hàm xúc, ở vệ thành bọn họ cũng nghe quá An Như Yên kia cái "Thiên hạ đệ nhất biết xấu hổ" danh hào, lần này đến kinh thành, còn chưa có gặp biểu muội này!


      Đó là ngày hôm qua An Như Yên đại hôn, đại phu nhân đặc biệt làm cho người ta tặng mời thiếp cho bọn , bọn họ cũng có hãnh diện tiến đến chúc, chê cười! Lưu Bảo Nhi nay biến mất , còn mời bọn họ tham gia hôn lễ của nữ nhi nàng ta, bọn họ lại làm sao có thể làm theo ýđại phu nhân ?


      "Đúng hay sai chúng ta An Bình hầu phủ chẳng phải biết ." Lưu phu nhân mở miệng , nội liễm con ngươi giống như có cái gì chợt lóe mà qua, ngày hôm qua bọn họ , nhưng hôm nay nghe xong tin tức này, bọn họ là dù thế nào cũng phải An Bình hầu phủ chuyến, nhìn đại phu nhân cái.


      "Vâng, con bồi mẫu thân cùng nhau tiến đến." Lưu nhị công tử cũng có ý này, phải chưa thấy qua nữ tử bị hưu, nhưng nghe nghe thấy Yên nhi biểu muội tự cho mình thanh cao, nàng nếu như bị hưu khí, hội là bộ dáng gì? có thể lường trước kia định là cảnh tượng thập phần khó khăn.


      Mẫu tử hai người đánh chủ ý giống nhau, thuận tiện còn
      Muốn hỏi câu, đại phu nhân ngày đó điều tra việc Bảo nhi biến mất, tiến hành được đến để như thế nào? An Bình hầu phủ, trong Cẩm tú các.

      An Ninh sáng sớm liền đến “Chiếu khán” Đại phu nhân, nghe , đêm qua Đại phu nhân tìm đại tiểu thư, trở về sau, vốn nhờ vì lo lắng quá độ, mà ngất , giờ vẫn choáng váng, đến bây giờ chưa tỉnh lại, An Ninh nhìn giường sắc mặt Đại phu nhân tái nhợt, hôn mê nhưng hai điều lông mi đều là gắt gao mặt nhăn cùng chỗ, chính là vừa thấy, liền biết Đại phu nhân rốt cuộc có bao nhiêu lo lắng An Như Yên.

      “Nhị tiểu thư.” Cố đại nương vào phòng, nhìn đến An Ninh, thái độ lắm hữu hảo.

      An Ninh xem ở trong mắt, cũng là lơ đễnh, kéo kéo khóe miệng, lại bởi vì vẻ mặt “Lo lắng”, kia tươi cười có vẻ càng chua sót, “Cố đại nương, tỷ tỷ, nàng… Tìm được rồi sao?” An Ninh thử hỏi, dứt lời, ngoài sở liệu nhìn đến Cố đại nương mi tâm mặt nhăn càng nhanh, sắc mặt thể nào đẹp mặt.

      “Còn có tin tức, phu nhân tỉnh lại, lại nên như thế nào đối nàng công đạo a?” Cố đại nương vốn tưởng rằng Đại tiểu thư là bị Dĩnh Thu tìm người mang , an trí ở nơi nào đó, nhưng nay đến trưa, nha đầu dĩnh Thu kia cũng còn có tin tức, theo thời gian trôi qua, lòng của nàng càng thêm bất an lên.

      “Tỷ tỷ nàng có việc gì.” An Ninh liễm mi, “An ủi” , nhưng trong lòng cũng là mặt khác phen tâm tình.

      “Yên nhi… Yên nhi… Của ta Yên nhi…” Đại phu nhân đột nhiên kêu ra tiếng, An Ninh cùng Cố đại nương xem qua , nghĩ đến nàng tỉnh, nhưng hai mắt vẫn như trước nhắm chặt, An Ninh trong lòng hừ lạnh, ở trong mộng cũng sống yên ổn sao? Ai kêu ngươi muốn như vậy ngoan độc đâu?

      An Ninh hổi tưởng khởi mấu thân vừa mới chết kia nửa năm, nàng cũng là mỗi đêm đều mơ thấy mẫu thân, trong mộng mẫu thân cũng là ở trong lửa giãy dụa, nay Đại phu nhân cũng cảm nhận được thống khổ khi đó của nàng sao?

      Hừ! Còn chưa có chấm dứt đâu! Riêng là điểm ấy thống khổ, lại như thế nào có thể bổ khuyết thống hận trong lòng nàng?

      Đại phu nhân ngủ nỉ non ngừng, cố đại nương lo lắng mộng yểm bị thương, thể đem Đại phu nhân đánh thức, Đại phu nhân mở mắt ra, chuyện đầu tiên làm là cầm lấy tay Cố đại nương hỏi, “Yên nhi đâu? Có tin tức sao?”

      Cố đại nương nhíu mày, biểu tình muốn cho nàng đáp án, Đại phu nhân trong mắt nguyên bản là hy vọng nháy mặt bị kiêu diệt, ánh mắt trở nên dại ra, “Còn có tin tức sao? Còn có tin tức…”

      Cố đại nương muốn an ủi vài câu, liền nhìn thấy có nha hoàn vội vàng chạy tiến vào, Đại phu nhân trong lòng ngẩn ra, “Có phải hay đại tiểu thư có tin tức?”

      Nha hoàn lắc đầu, “Hồi bẩm phu nhân, Lưu phu nhân cùng Lưu nhị công tử đến Hầu phủ bái kiến, muốn gặp Đại phu nhân, tại ở đại sảnh chờ.”

      Đại phu nhân mâu quang rung mình, sắc mặt càng thêm khó coi nhưng lại là bọn ! Yên nhi chuyện tình còn có giải quyết, sao bọn họ lại chạy tới xem náo nhiệt?

      “Phu nhân, ngươi nếu là muốn gặp, nô tỳ tìm lý do thoái thác.” Cố đại nương xem sắc mặt Đại phu nhân tốt, đề nghị .

      Đại phu nhân liễm liễm mi, “Có thể nào gặp? Kia hai cái nhưng là đòi nợ đâu! Còn mau thay ta thu thập chút?”

      Nếu là đổi thành người khác, nàng gặp cũng được, nhưng là này hai người nàng lại thể gặp, tại Bảo nhi còn tìm được, nếu là đối bọn họ hai người tị mà thấy, mẹ con nhà kia ắt có lời ra tiếng vào.

      Đại phu nhân xuống giường, Cố đại nương rất nhanh thay Đại phu nhân trang điểm, liền ra Cẩm tú các, An Ninh tự nhiên theo ở phía sau, nghĩ đến nàng đối Thương Địch công đạo, kia đặc biệt cấp Đại phu nhân gì đó cùng mau đưa đến ! Nàng còn chờ xem kịch vui của Đại phu nhân thể bỏ qua?

      Mấy người vừa đến đại sành, còn chưa kịp bước vào bên trong, gia đình liền cầm cái hộp gấm vội vàng tiến vào, “Đại phu nhân, có người chỉ định muốn tặng cho Đại phu nhân, còn công đạo , muốn Đại phu nhân tự mình mở ra, tình liên quan đến đại tiểu thư…”

      “Yên nhi… Mau, mau cho ta!” Địa phu nhân vừa nghe đến ba chữ “Đại tiểu thư”, chút đều có do dự, bước lên phía trước đoạt hộp gấm trong tay gia đinh, tình liên quan đến Yên nhi, nàng như thế nào có thể nóng lòng đâu? Lúc này nàng làm sao biết trong hộp gấm đó là…

      Hộp gấm tới tay, Đại phu nhân liền khẩn cấp mở ra, ánh mắt lóe ra, giống như tràn ngập hy vọng, đợi lâu như vậy, Yên nhi rốt cục có tin tức a!

      An Ninh nhìn của nàng vội vàng, khóe miệng khẽ nhếch, chút biến hóa kỳ lạ chợt lóe mà qua, Đại phu nhân a Đại phu nhân, chowf nhìn đến phần lễ vật này ngươi như thế nào!
      Last edited by a moderator: 23/2/15
      Diệp Diệp thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 99.1: người vợ thất sủng vì ngoại tình

      Editor: Pemichio


      "A..." Đại phu nhân đột nhiên sợ hãi kêu ra tiếng, tay run lên, hộp gấm lập tức bị đại phu nhân vứt bỏ, rơi mạnh mặt đất, mà từ trong hộp gấm rớt ra là .... Ngón tay... của con người máu chảy đầm đìa…..


      Cố đại nương nhìn thấy tình huống trước mắt cũng khiếp sợ đứng bất động nhưng ngay sau đó bà lập tức phản ứng lại, vội vàng đỡ đại phu nhân sắp ngã xuống đất, Lưu phu nhân cùng Lưu nhị công tử ở trong sảnh chờ liền nghe thấy tiếng "A" , cũng lập tức vội vàng ra, " xảy ra chuyện gì? Như thế nào... A..."


      Lưu phu nhân tới liền nhìn thấy ngón tay kia, dù là bà cũng sợ tới mức hít phải ngụm khí lạnh, lập tức đứng lại, dám bước thêm bước nào nữa


      "Này... Này..." Ngay cả sắc mặt Lưu nhị công tử cũng tái nhợt vài phần, "Ngón tay này là của ai?"


      Vấn đề này thể nghi ngờ khiến cho đại phu nhân vẫn còn kinh hách bừng tỉnh, nhìn lên ngón tay, trong đầu chuyển động rất nhanh, nghĩ tới lời gia đinh mới vừa rồi liền khóc đến ruột gan đứt từng khúc, "Yên nhi a..."


      hơi cũng kịp dứt liền ngất , trận choáng váng này khiến cho mọi người đều hoảng loạn, Cố đại nương tay chân rối loạn, Lưu phu nhân cùng Lưu nhị công tử cũng cau mày đứng ở bên nhìn, ngược lại chỉ có mình An Ninh là vẫn trấn định như cũ, tiến lên giữ lấy đại phu nhân nhân,đoán được là do đại phu nhân ngất xỉu thôi, từ sáng sớm nàng liền chuẩn bị tốt , nàng vất vả mới đưa tới lễ vật như vậy tặng cho đại phu nhân làm sao để bà ta vì ngất mà trốn thoát?


      Đại phu nhân hít sâu hơi, tỉnh lại, ánh vào mi mắt là gương mặt của An Ninh "Đại phu nhân, người tỉnh rồi? Cảm thấy sao rồi?"


      Buồn cười! Đả kích lớn như vậy, bà làm sao có thể tốt được? Lời nhắc nhở này của An Ninh thể nghi ngờ khiến cho đại phu nhân cấp tốc lấy lại trí nhớ ,đại phu nhân nhìn về phía ngón tay kia, sớm bất chấp chủ nhân của nó có phải là An Như Yên , "Yên nhi xảy ra chuyện... xảy ra chuyện..."


      Chân tay đại phu nhân luống cuống, trong đầu trống rỗng, tìm thấy bất cứ điều gì, cả người giống như nháy mắt già mười tuổi, trong miệng ngừng thào, giống như người bình thường mất linh hồn.


      "Phu nhân, đại tiểu thư có việc gì , phu nhân, ngươi phải bảo trọng..." Cố đại nương biết nên an ủi đại phu nhân như thế nào, những lời này ra, hề có sức thuyết phục, đối mặt với cái vật mới được giao tới kia và lời nhắn để lại có liên quan tới đại tiểu thư, ai vừa thấy cũng tin tưởng lời của bà.


      " có việc gì? có việc gì như vậy sao?" Đại phu nhân lớn tiếng đánh gãy lời của Cố đại nương, bà cũng rất muốn tin tưởng Yên nhi xảy ra chuyện gì, nhưng mỗi khi nghĩ đến ngón tay đẫm máu kia,bà liền thể tự thuyết phục mình được.


      Kêu bà làm sao tin tưởng a!


      Cả người đại phu nhân vô lực, xụi lơ mặt đất, tựa vào vai Cố đại nương, hô hấp dồn dập , nhắm mắt lại tựa hồ nhìn thấy hình ảnh ngón tay của Yên nhi bị người ta cắt xuống, Yên nhi từ chỉ sợ đau, nhưng lại bị người ta cưỡng ép cắt mất ngón tay, đau như vậy con bé làm sao có thể chịu được a?


      Yên nhi tại ở đâu? Bà sợ bà phải nghe thấy tin Yên nhi chết!


      "Hương Liên, đây là Yên nhi ? Yên nhi có phải đắc tội với người nào rồi hay ?" Lưu phu nhân rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần từ sau cơn kinh hách, nhìn bộ dáng mới vừa rồi của Lưu Hương Liên,cũng đoán ra chút gì, xem ra đêm qua An Như Yên bị hưu, nhưng lại có trở về Hầu phủ a!


      Bà đương nhiên biết chuyện An Bình hầu gia hạ lệnh cho An Như Yên hồi phủ , nếu biết được tất nhiên trào phúng phen.


      Thấy bộ dáng bi thương kia của Lưu Hương Liên , làm sao còn giống đương gia chủ mẫu giỏi giang của Hầu phủ ?


      "Kẻ thù?" Thân thể đại phu nhân cứng lại, ánh mắt càng thêm sợ hãi.


      An Ninh đem nỗi thống khổ của bà ta để ở trong mắt, ánh mắt thoáng nhìn thái dương của bà ta, có thêm cài cọng tóc bạc, đại phu nhân a đại phu nhân, đả kích này quả nhiên là đâu!


      Trước kia bà ta cường thế cỡ nào nha, trong đầu ra trận hỏa hoạn lúc trước, gương mặt cười đến rực rỡ kia, con ngươi của An Ninh liền sắc lại, "Đại phu nhân, tỷ tỷ chắc còn chưa có chết, tỷ tỷ cát nhân đều có thiên tướng..."


      "Đương nhiên chết, Yên nhi của ta nhất định chết." Đại phu nhân quát, trong mắt có vài phần điên cuồng, sau đó nghĩ đến cái gì liền đứng bật dây, bắt lấy tên gia đinh mang hộp gấm kia tới, "Là ai? mau, là ai đem hộp gấm này giao cho ngươi?"


      Qua lâu như vậy, đại phu nhân mới nhớ tới phải tra xét, gia đinh kia bị bà ta nắm chặt đến đau đớn, thực tế khi nhìn thấy ngón tay rớt từ trong hộp gấm ra cũng hoảng sợ đến cực điểm, nay đại phu nhân vừa hỏi,liền khiến phục hồi lại tinh thần, nhưng bởi vì sắc bén giờ phút này của đại phu nhân, mà cả người run run, "Nô tài... Nô tài biết..."


      "Ba..."
      Diệp Diệp thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 99.2

      editor: pemichio


      Ba tiếng, bạt tai liền rơi mặt tên gia đinh, " biết? Là ngươi đem tới, thế nhưng lại biết?"


      Tên gia đinh phanh tiếng quỳ mặt đất, "Đại phu nhân, nô tài biết... Người nọ giống như bình thường, đầu đội đấu lạp, nô tài nhìn thấy mặt của , đem thứ này giao cho nô tài xong,liền dặn dò vài câu , nô tài còn chưa kịp hỏi là ai đưa tới, người nọ liền biến mất thấy , nô tài..."


      "Hừ!" Đại phu nhân cước đem tên gia đinh đá văng ra, "Vô liêm sỉ."


      Đại phu nhân còn muốn trách đánh, liền nghe được giọng chứa tiếng cười của Lưu phu nhân , "Hương Liên, ngươi chấp nhặt cùng tên hạ nhân làm cái gì? Cái tên này trông có vẻ biết, nếu biết, còn sao? Theo như ta thấy, Yên nhi có phải đắc tội với người nào hay ? Tỷ như khiến cho người nọ mất mặt, cho nên người nọ liền buông tha cho nàng ta?"


      Lưu phu nhân có cảm giác vui sướng khi người gặp họa , nghĩ đến thời gian trước,khi Bảo Nhi của bà mất tích tìm Lưu Hương Liên đòi người nhìn bộ dáng xa cách kia của Lưu Hương Liên , giờ này tất cả tức giận đều biến mất, dù thế nào bây giờ bà ta cũng nếm được chút cảm giác lo lắng !


      Đại phu nhân nhìn Lưu phu nhân liếc mắt cái, Lưu phu nhân tuy rằng là tẩu tử của bà, nhưng tác phong ngày thường của bà ta bà cũng biết rất ,bây giờ bà ta bày ra bộ dáng vui sướng khi người gặp họa khiến cho bà phẫn nộ trong lòng, Yên nhi tốt xấu gì cũng là chất nữ(cháu ) của bà ta, làm sao bà ta còn ở đây mát chứ?


      Nhưng câu mát này cũng nhắc nhở đại phu nhân, đêm qua, đêm tân hôn Yên nhi bị hưu, chẳng lẽ là Ly vương điện hạ ngại Yên nhi đánh mất mặt mũi của nên quyết tha cho con bé?


      Đắc tội với người nào? Trong khoảng thời gian này Yên nhi đều ở trong phủ, mượn hạ nhân để xả giận, bọn hạ nhân trong Hầu phủ này dù có cho bọn trăm lá gan cũng dám làm
      Ra chuyện như vậy, như vậy lúc này…

      Đại phu nhân càng nghĩ càng cảm thấy tình cso liên quan với Ly vương điện hạ.

      An Ninh giật mình, theo bản năng nhìn về phía Lưu phu nhân liếc mắt cái, theo kế hoạch nàng vốn cũng muốn dẫn đường cho Đại phu nhân hướng tới người của Ly vương, lại nghĩ rằng có người giúp nàng việc này, dấu vết quan sát thần sắc của Đại phu nhân, An Ninh biết, đại phu nhân tất nhiên là trúng kế.

      Cái gọi là quan tâm quá bị loạn, bây giờ đại phu nhân làm gì còn nhiều lí trí để suy nghĩ nha?

      , Ly vương phủ.” Đại phu nhân bất chấp tất cảm nghĩ đến Yên nhi nay sống chết , lại có khả năng chịu tra tấn, bà làm sao có thể yên tâm được?

      Dù thế nào bà cũng phải tìm Ly vương điện hạ đòi công đạo, cho dù là để xác định Yên nhi vô cũng tốt!

      “Ly vương phủ? Hương Liên, ngươi điên rồi sao? Ly vương điện hạ tốt xấu cũng là vương gia, ngươi Ly vương phủ, nếu chọc Ly vương mất hứng…” Lưu phu nhân nhíu mày , nhìn như quan tâm nhưng đáy mắt cũng là mảnh lạnh nhưu băng, trong lòng ước gì Lưu Hương Liên mau chút, phu nhân của phủ An Bình hầu lại va chạm đến hoàng thất quyền quý, bà cũng muốn thưởng thức tí xem nó diễn ra như thế nào.

      “Nương, sống chết của Yên nhi biểu muội quan trọng hơn, làm sao còn kiêng kị nhiều như vậy được? Bác, chất nhi cùng với người.” Lưu nhị công tử nhiệt tình cách kỳ lạ, bất quá, nhiệt tình của trong mắt An Ninh lại càng có vẻ châm chọc, Lưu nhị công tử này ràng là cùng Lưu phu nhân kẻ xướng người họa đâu!

      Đại phu nhân lại để ý đến hai người này, bước thẳng đến bên ngoài Hầu phủ, giờ bà làm sao còn để ý đến việc mẹ con Lưu phu nhân là lòng hay giả bộ nữa chứ? Quan trọng nhất bây giờ là tìm được Yên nhi!

      An Ninh tự nhiên là muốn theo sau, đại phu nhân tìm Ly vương đòi công đạo , đây ũng phải là chuyện , đột nhiên, An Ninh nghĩ đến cái gì, ánh mắt lên tia sáng biến hóa kỳ lạ, thấy Lưu phu nhân cùng Lưu nhị công tử cũng theo đại phu nhân, An Ninh thừa dịp người khác chú ý, liền bảo gia đình bên cạnh tới dặn dò, “ cho ngũ phu nhân biết, đại phu nhân tìm Ly vương điện hạ .”

      “Này…” gia đinh nhíu mày, khó hiểu nhìn Nhị tiểu thư, vì sao phải đem chuyện này cho ngũ phu nhân biết, toàn bộ Hầu phủ đều biết ngũ phu nhân cùng đại phu nhân bất hòa, ngũ phu nhân làm sao lại quan tâm đến chuyện đại phu nhân tìm Ly vương chứ?

      “Còn mau ?” Con ngươi AN Ninh trở nên sắc bén, thanh cất cao, có vài phần lạnh lẽo khiến cho tên gia đinh kia dám chậm trễ, liền cúi chào chạy sang viện mà ngũ phu nhân ở là Tuế lan hiên…

      An Ninh nhìn bóng dáng tên gia đinh kia biến mất, khóe miệng giơ lên nụ cười, nàng đem tin tức này tiết lộ cho ngũ phu nhân, tư nhiên là có đạo lý của nàng, nàng tin lấy khôn khéo va địch ý của Tần Ngọc Song đối với đại phu nhân, nhất định làm cho nàng thất vọng.

      Quả nhiên, gia đinh mang theo tin tức này đến Tuế lan hiên, đem lời của An Ninh cho ngũ phu nhân biết, Tần Ngọc Song vừa nghe thấy vậy, nguyên bản ngồi lập tức liền đứng dậy, “là ai bảo ngươi đến?”

      “Nhị tiểu thư.” Tên gia đinh kia dám dối, liền ràng.

      Ánh mắt Tần Ngọc Song hơi đổi, “ xuống .”

      Đợi cho gia đinh ra khỏi phòng, khóe miệng Tần Ngọc Song liền gợi lên nụ cười, An Ninh cho nàng tin tức này, chắc chắn phải là giả, An Ninh là cho nàng cơ hội để lợi dụng sao?

      Nghĩ đến ước định ngày ấy của nàng và An Ninh, ý cười mặt càng đậm, “Phú Nhi, ngươi tự mình chuyến đến biệt viện thành nam, cho gia đinh biệt viện biết, rằng Hầu phủ xảy ra chuyện lớn, đại phu nhân tìm Ly vương điện hạ đại náo.”

      Lão gia đêm qua vội vàng trở về, sau chuyển qua Cẩm tú các liền ra ngoài, sau đó trở về viện của nữa, cúng có đến nơi của nàng, vậy nơi đến chỉ có thể là biệt viện thành nam tìm vị tam phu nhân kia, chỉ nghe qua lần nhưng chưa từng gặp mặt, lão gia cho người khác quấy rầy nàng ta, bất quá tìm gia đinh biệt viện truyền tin cũng xem như vi phạm ý tứ của lão gia.

      “Vâng, nô tỳ liền ngay.” Phúc Nhi lĩnh mệnh

      Tần Ngọc Song thầm suy tư về chuyện đêm qua An Như Yên bị hư, nàng cũng nghe qua, trong lòng rất là vui sướng, nàng chờ xem Lưu Hương Liên biểu diễn, bất quá tại cơ hội tốt như vậy, nàng dù là bỏ xuống giếng như thế nào?

      Nhấc tay chi lao mà thôi, ai kêu Lưu Hương Liên đối với nàng như vậy!
      Last edited by a moderator: 23/2/15
      Diệp Diệp thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 99.3
      Editor:pemichio

      Lưu Hương Liên ra Hầu phủ, thẳng đến Ly vương phủ, dọc theo đường , bà ngồi xe ngựa,nhưng vẫn nghe được gã sai vặt đường cùng với người bán hàng rong bàn luận về chuyện của An Như Yên , câu so với câu càng thêm khó nghe, dù là bà nghe xong trong lòng cũng xoắn lại cùng chỗ.


      Chuyện xảy ra trong tứ quốc tế đợt trước, trong kinh thành ai ai cũng đều nhìn Yên nhi với ánh mắt hèn mọn ,lại thêm tối qua đêm tân hôn liền bị hưu, con bé lại lần nữa bị đẩy vào hiểm cảnh.


      "Kia phải là Ly vương điện hạ sao?"


      "Đúng vậy, đúng là Ly vương điện hạ, người bên cạnh hình như là người Nam Chiếu quốc, bọn họ từ khi nào thân cận như thế?"


      Thanh hai người bàn tán với nhau truyền vào trong xe ngựa khiến đại phu nhân nghe được bốn chữ "Ly vương điện hạ", thân thể cứng lại, lập tức vén rèm lên, quả nhiên nhìn thấy phía trước cách đó xa, Ly vương Triệu Cảnh Trạch cùng với vị công tử vào tửu lâu, đại phu nhân căn bản là muốn Ly vương phủ tìm Ly vương, nghĩ tới có thể gặp ở nơi này, nghĩ đến ngón tay mới vừa rồi, đại phu nhân lập tức phân phó xa phu ngừng xe ngựa lại.


      Vội vàng xuống xe ngựa, tới tửu lâu kia...


      Trong tửu lâu, Triệu Cảnh Trạch cùng Sở thái tử vừa mới tiến vào nhã gian, liền nghe được trận xáo động lớn dưới lầu.


      "Ly vương đâu? Ly vương ở đâu?"


      Giờ vừa khít là thời gian ăn cơm, trong điếm còn chỗ ngồi nên phá lệ náo nhiệt, đại phu nhân bất chấp nơi này nhiều người như vậy, tiến vào tửu lâu,liền quết mắt nhìn vòng trong phòng nhưng lại nhìn thấy bóng dáng Ly vương Triệu Cảnh Trạch, liền lớn tiếng hỏi chưởng quầy.


      Vị chưởng quầy kia nhìn thấy vị phu nhân này mang vẻ mặt sắc bén, tựa hồ là lai giả bất thiện ( có gì tốt), liền ứng phó , "Phu nhân, Ly vương điện hạ ở trong này a."


      Buồn cười, Ly vương điện hạ dù ở trong này ông cũng làm sao có thể với vị phu nhân này? Ông cũng phải là chán sống a!


      " ở đây? Mới vừa rồi ta ràng nhìn thấy vào đây, làm sao có thể ở đây được? Ngươi cho ta biết, ta đây liền tự mình tìm!" Đại phu nhân hừ lạnh tiếng, bà quyết chủ ý muốn tìm Ly vương đòi lời giải thích, ai cũng đừng mơ tưởng ngăn cản bà, xong, liền vòng qua chưởng quầy , lên lầu hai.


      Đại phu nhân ngốc, lầu có người, người có thân phận như Ly vương hẳn là phải ở trong nhã gian, bà dù phải tìm từng nhã gian cũng phải tìm ra Ly vương.


      "Ly vương điện hạ, người này tựa hồ là tìm ngươi rất gấp a!" Sở thái tử nhíu mày, dấu vết nhìn Triệu Cảnh Trạch liếc mắt cái, giọng điệu của vị phụ nhân kia ở dưới lầu cũng phải là tốt lắm, chắn chắn là có chuyện gì tốt.


      Chuyện được lưu truyền trong kinh thành mấy ngày nay đều là chuyện xảy ra ở Ly vương phủ, nhưng tối qua có tới nên thể nhìn thấy màn hưu thê kia, bất quá về sau nghe bọn hạ nhân miêu tả sinh động như , quả nhiên là cực kỳ phấn khích, dù là cũng hối hận vì thể nhìn thấy tận mắt.


      Trong lòng Sở thái tử tuy rằng mừng rỡ xem kịch vui, nhưng ở ngoài mặt vẫn đối với Ly vương thêm phần cung kính, ở Nam Chiếu quốc, là thái tử của quốc gia, nhưng ở Đông Tần quốc, thân phận của chính là tù nhân có nhà giam, ngày thường nhìn cũng có gì khác lạ nhưng ngầm bên trong dù là thị vệ cũng cho sắc mặt tốt.


      Từ khi đến Đông Tần quốc làm tù nhân, mỗi ngày đều nhẫn , nơi nơi đều cười làm lành, ngày đến Đông Tần quốc, trong lòng liền thề, ngày nào đó, đem Đông Tần quốc dẫm nát dưới chân!


      Triệu Cảnh Trạch nhìn Sở thái tử liếc mắt cái, lập tức bước ra ngoài nhã gian, mới ra đến liền nhìn thấy phụ nhân đứng ngay cầu thang, người nọ phải là đại phu nhân của An Bình hầu phủ là ai?


      "Tìm bổn vương có chuyện gì?" Thần sắc Triệu Cảnh Trạch đanh lại, giọng điệu cứng rắn như thiếc, cứ nghĩ tới đêm đại hôn hôm qua, liền thể có gương mặt hòa nhã với người của An Bình hầu phủ , huống chi vị đại phu nhân này lại là mẫu thân của An Như Yên kia, càng nhìn càng thêm chán ghét.


      Đại phu nhân nhìn thấy Triệu Cảnh Trạch, cũng bất chấp lễ nghiã, thẳng ý đồ đến, "Yên nhi đâu? Ngươi đem Yên nhi đâu rồi ? Ngươi mau đem Yên nhi giao ra đây!"
      xong, cả người cũng trở nên kích động tiến lên, bắt lấy cánh tay Triệu Cảnh Trạch nắm chặt.


      Hành động này thể nghi ngờ làm cho chán ghét trong lòng Triệu Cảnh Trạch càng đậm, nghĩ đến chuyện cùng An Như Yên làm ngày hôm qua, ánh mắt lạnh lại, giơ tay lên hung hăng vung cái, lực đạo của Triệu Cảnh Trạch người như đại phu nhân làm sao có thể chịu

      Đưng nổi? Lực vung này, thành công đem cánh tay địa phu nhân tuột ra, khiến cho đại phu nhân lảo đảo cái té lăn đất, nếu phải bà nhanh tay lẹ mắt bắt được lan can, chắc cả người té lăn xuống cầu thang . Với độ cao của cầu thang này, mọi người đều thấy kinh hồn tang đảm, nếu ngã xuống vị phu nhân này chết cũng mất nửa cái mạng.

      “Làm sao giống như chó điên? Tìm bổn vương đòi người? Nữ nhi của ngươi đêm qua bị bản vương hưu, bị đuổi ra khỏi Vương phủ, từ đó về sau bổn vương cùng với nàng ta liền có nửa phần quan hệ, nữ nhi của ngươi đáng lý phải đợi trong Hầu phủ, làm sao ngươi lại đến tìm bổn vương đòi người?” Triệu Cảnh Trạch hừ lạnh tiếng, cố ý lớn tiếng cho mọi người thấy cùng An Như Yên phân giới hạn.

      Mọi người vừa nghe thấy vậy, liền đoán ra được thân phận của vị phu nhân này nguyên lai là mẫu thân của vị đại tiểu thư An Bình hầu kia a!

      Có thể nuôi ra nữ nhi như vậy! Mọi người bắt đầu chỉ trỏ, châu đầu ghé tai thanh càng lúc càng lớn, giờ phút này đại phu nhân đâu rảnh để ý tới những lời bàn tán xung quanh, nhờ nâng đỡ của Cố đại nương đứng lên, nhìn Triệu Cảnh Trạch trước mặt, “Con bé ràng có trở về Hầu phủ, nhất định là ngươi đem dấu con bé rồi đúng ?”

      Triệu Cảnh Trạch nhíu mày, ngữ khí vẫn như trước lãnh đạm như sương, “ trở về Hầu phủ có liên quan gì tới bổn vương? Bổn vương , bổn vương cùng nàng ta có chút quan hệ nào, dù là nàng ta hổi Hầu phủ, ngươi cũng có thể đến nơi khác tìm, sao lại bổn vương dấu ? Ngươi cho là nàng ta là người có sắc đẹp khuynh thành sao? Cũng chỉ là mặt hàng rách nát, còn muốn bản vương kim ốc tàng kiều sao?”

      Lời của Triệu Cảnh Trạch căn bản hề lưu tình, lời này nhất thời dẫn tới tiếng cười vang của mọi người dưới lầu, nó như bạt tai hung hăng đánh mặt đại phu nhân.

      “Ngươi…” Đại phu nhân chán nản, Ly vương sao lại nhục nhã Yên nhi như vậy chứ!

      “Bổn vương cũng dư thời gian chơi đùa với ngươi, thừa dịp bổn vương còn chưa có tức giận, lập tức biến mất trước mặt bổn vương .” Triệu Cảnh Trạch chán ghét , xoay người muốn trở về nhã gian, nhưng đại phu nhân chưa nghe được tin tức bình an của Như Yên, làm sao có thể dễ dàng để như vậy?

      Bước lên phía trước bắt lấy tay . “Ly vương điện hạ, ngươi hưu con bé, đem nó đuổi ra khỏi Vương phủ hãy giữ lại tánh mạng của nó, đừng tra tấn nó nữa, xem như lão thân cầu ngươi được ?”

      Đại phu nhân quỳ mặt đất, đau khổ cầu xin Triệu Cảnh Trạch, bà thể tưởng tượng, Yên nhi bị tra tấn còn có thể kiên trì được bao lâu?

      Mi tâm mặt Triệu Cảnh Trạch nhăn càng nhanh, lạnh lùng liếc bà cái, “Giữ lại mạng của nàng ta? Tra tấn nàng ta? Hừ, ngươi hình như đánh giá An Như Yên quá cao, nàng ta đối với bổn vương mà , bất quá là người đàn bà dâm đãng, bổn vương cũng có tâm tư lo lắng chu toàn cho nàng ta.”

      Nếu muốn lấy tánh mạng của An Như Yên đêm qua lấy rồi.

      “Vậy ngón tay được đưa tới An Bình hầu phủ là chuyện gì?” Đại phu nhân mực chắc chắn là Ly vương Triệu Cảnh Trạch làm, trừ bỏ Triệu Cảnh Trạch, bà nghĩ ra còn có ai làm như vậy với Yên nhi.

      Ngón tay? Con ngươi Triệu Cảnh Trạch trở nên lạnh lùng, người dưới lầu xem kịch vui cũng đoán được cái gì, nguyên lai vị đại tiểu thư của An Bình hầu phủ kia chẳng những có trở về phủ, bây giờ lại còn mất tích rồi bị người khác cắt mất ngón tay sao?

      Khóe miệng Triệu Cảnh Trạch gợi lên nụ cười vui sướng khi người gặp họa, bất luận là ai đối với An Như Yên như vậy, đều thập phần tán thành.

      Bất quá… muốn tiếp tục dây dưa với lão bà này, muốn đẩy bà ta ra, liền nghe thấy thanh vội vã truyền đến.

      “Nữ nhân này làm sao lại đến đây?”

      Mọi người nghe thấy tiếng nhìn lại, liền nhìn thấy An Bình hầu gia bước cũng thành hai bước bước vào tửu lâu, xuyên qua mọi người tiến lên lầu hai, vẻ mặt kinh sợ, lớn tiếng hướng tới đại phu nhân quỳ mặt đất quát, “Còn mau nhận lỗi với Ly vương điện hạ.”

      An Bình hầu gia vừa được tin đại phu nhân tìm Ly vương, liền từ biệt viện thành nam chạy trở về, hỏi thăm chung quanh, mới biết được Ly vương đến nơi này dọc theo đường trong lòng đều cầu nguyện Lưu Hương Liên trăm ngàn lần đừng gây thêm chuyện cho ông nữa, tốt nhất là còn chưa tìm được Ly vương điện hạ, nhưng vừa đến đây liền nghe thấy thanh của đại phu nhân, trong lòng nhất thời gấp gáp, nữ nhân này là ngại chuyện Yên Nhi hôm qua nháo chưa đủ lớn hay sao?
      Last edited by a moderator: 23/2/15
      Diệp Diệp thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 99.4

      editor: pemicho


      Đêm qua, ông đặc biệt đến Cẩm Tú các cảnh cáo đại phu nhân, nghĩ tới bà ta vẫn đem lời của ông thành gió thoảng bên tai, giờ ngay cả ý nghĩ muốn giết bà ta ông cũng có.


      Được việc có bại có thừa, mẹ con hai người đều muốn tìm thêm việc cho ông.
      "Lão gia!" Trong lòng đại phu nhân cam lòng, "Yên nhi nàng... Ngươi biết, Yên nhi nàng nhất định bị Ly vương tra tấn a!"


      "Làm càn!" An Bình hầu gia hung hăng tát cái mặt đại phu nhân, nhất thời, khiến cho hai má trắng nhợt chuyển thành đỏ bừng mảnh, khí thế người An Bình hầu gia trở nên sắc bén, nữ nhân này, còn ở nơi này lung tung , dù Yên nhi chết sao? chết ngược lại là sạch .


      "Ly vương điện hạ, xin ngươi đại nhân đại lượng, cần chấp nhặt với hạng nữ lưu này." Thời điểm An Bình hầu gia xoay mặt đối mặt với Triệu Cảnh Trạch cũng thay về vẻ mặt lấy lòng, chuyện ngày hôm qua chọc giận Ly vương này, nếu lại bởi vì chuyện này làm cho tức giận, từ nay về sau quan hệ giữa Ly vương phủ cùng An Bình hầu phủ sợ là thể vãn hồi nổi.


      An Bình hầu phủ tuy rằng nằm trong tứ đại thế gia , nhưng lại xếp chót trong tứ đại thế gia, những năm gần đây, An Bình hầu phủ vẫn đều cùng các thế gia khác giao hảo, dám có chút chậm trễ, muốn giấu tài, chậm rãi lớn mạnh, tại căn cơ của An Bình hầu phủ còn chưa đủ thâm hậu, nếu đắc tội hoàn toàn với Ly vương như vậy tiền đồ của An Bình hầu phủ càng thêm xa vời.


      Khóe miệng Triệu Cảnh Trạch gợi lên chút khinh thường, "An Bình hầu gia, bổn vương nghĩ rằng có số việc bổn vương rất ràng , nhưng lại có số người cố tình cho bổn vương sống yên ổn, đêm qua An Bình hầu gia cũng có mặt, bổn vương muốn mời An Bình hầu gia làm chứng cho bổn vương, như thế nào?"


      An Bình hầu gia là người thông minh, nghe nhắc tới như vậy, liền biết lời chứng trong miệng Triệu Cảnh Trạch rốt cuộc là có ý gì, chắp tay, "Được!"


      Dứt lời, An Bình hầu gia xoay người nhìn về phía mọi người, cao giọng mở miệng, "An Bình hầu phủ đại tiểu thư An Như Yên, phạm vào bảy tội trọng, lại đâm Ly vương điện hạ bị thương, bị Ly vương điện hạ hưu, sống hay chết, còn quan hệ gì tới Ly vương phủ nữa, chỉ có như thế... Người này cũng còn quan hệ gì đến An Bình hầu phủ ta nữa, giống vậy,chuyện của nàng, bao gồm sống chết đều có quan hệ đến An Bình hầu phủ !"


      Lời này của An Bình hầu gia khiến cho mọi người ở đây ồ lên, mọi người chỉ biết là Ly vương hưu An Như Yên, lại đem nàng đuổi ra Vương phủ, lại biết An Bình hầu gia ở phía sau cũng góp vào tay, này thể nghi ngờ là đẩy An Như Yên tới tuyệt cảnh a.


      "Lão gia..." Đại phu nhân cũng ngờ An Bình hầu gia lại ở trước mặt mọi người tuyên bố, huống hồ, ông còn cái gì? Sống chết của Yên nhi cũng có quan hệ đến An Bình hầu phủ ? Nàng là nữ nhi của ông ta a, vì sao lão gia lại máu lạnh vô tình như vậy?


      "Hầu phủ nếu là có ai còn dám nhúng tay vào chuyện của nàng ta, liền cuốn gói ra ngoài cho ta!" An Bình hầu gia lúc này thể làm mạnh tay như vậy, nếu lời cảnh cáo tối hôm qua ông với đại phu nhân khiến bà ta nghe vào, như vậy nếu hôm nay còn trực tiếp uy hiếp sợ rằng đại phu nhân còn làm thêm cái tai vạ gì cho ông.


      Trong lòng đại phu nhân lộp bộp chút, cuốn gói ra ngoài? Lão gia là với bà, nếu bà còn tiếp tục xen vào chuyện của Yên nhi nữa, ông ta cũng đối với mình như đối với Yên nhi sao?


      Đại phu nhân nhìn người nam nhân mà mình gả cho này, hơn hai mấy năm nay nếu có quan hệ của bà, khiến cho Lâm gia giúp đỡ cho An Bình hầu phủ, kéo đổ Vân gia, tiện đà khiến cho An Bình hầu phủ chen chân vào trong tứ đại thế gia An Bình hầu phủ nào có huy hoàng như ngày nay?


      Nhưng nam nhân này, lại quên thời gian hai mấy năm qua của bà, tại vì muốn đắc tội với Ly vương, lại để ý sống chết của nữ nhi, quả nhiên là vô tình đến cực điểm!


      Đứng sâu trong góc phòng, An Ninh nhìn thấy An Bình hầu gia vô tình đối với đại phu nhân cùng An Như Yên , cùng với tia đau sót trong mắt đại phu nhân, khóe miệng gợi lên chút châm chọc, đại phu nhân nay cũng cảm nhận được vô tình của An Bình hầu gia sao?


      Hừ, lúc trước thời điểm đại phu nhân nhìn thấy An Bình hầu gia máu lạnh vô tình đối với mẫu thân nên dự đoán được, chính bà cũng ngày như vậy!
      Đó là báo ứng của đại phu nhân!


      Đại phu nhân vẫn lo lắng an nguy cho An Như Yên như trước, nhưng lại cố kỵ lời của An Bình hầu gia ,trong lòng khó xử khiến

      biết phải làm gì? Yên nhi a Yên nhi, con rốt cuộc là ở nơi nào?

      Giờ phút này An Như Yên nằm xụi lơ mặt đất, vẫn ở đúng cái vị trí kia nhúc nhích chút nào, nếu phải hai mắt nàng ta mở to và có hô hấp, khiến người ta nghĩ rằng đây chỉ là cái thi thể, nàng đâu biết rằng, đại phu nhân nhận được ngón tay của nàng giống như là mất lý trí thậm trí là chọc giận An Bình hầu gia, mà hậu quả của việc đó cũng rất đáng .

      An Bình hầu gia mạnh mẽ đêm đại phu nhân mang về Hầu phủ, lúc đến Hầu phủ, Tần Ngọc Song cùng lục phu nhân đều chờ ở trong đại sảnh. Tần Ngọc Song cùng lục phu nhân thấy bọn họ trở về liền bước ra nghênh đón, Tần Ngọc Song nhìn đại phu nhân liêc mắt cái khoa trương kêu lên, “Đại tỷ, người làm sao vậy? Bị đánh sao? Ai dám đánh đại tỷ nha?”

      Tần Ngọc Song cũng hề che giấy ý đồ của nàng ta, ai dám đánh đại phu nhân? Trừ bỏ lão gia, còn có ai vào đây được?

      Sắc mặt đại phu nhân càng thêm khó coi, “Tần Ngọc Song…”

      “Được rồi!” Đai phu nhân vừa vừa rống ra tên của Tần Ngọc Song An Bình Hầu gia liền lên tiếng, đánh gãy lời của đại phu nhân, ánh mắt lạnh lùng đảo qua tất cả mọi người thấy phần lớn người trong phủ đều tập trung ở đây liền trầm giộng , “Từ hôm nay trở , Hương Liên phải ở trong Cẩm Tú các được bước ra ngoài, mọi chuyện trong Hầu phủ liền giao lại cho Ngọc Song và Tuyết Nhi giải quyết, đợi lát nữa bà liền đêm chìa khoá khố phòng cùng với con dấu của Hầu phủ giao cho Ngọc Song .”

      Oanh tiếng, quyết định này của An Bình hầu gia thể nghi ngờ là quả bom ném vào trong An Bình hầu phủ, tât cả mọi người khi nghe được tin này đều cả kinh, sau khi cả kinh thig mỗi người lại có thần sắc khác nhau.

      “Lão gia… Ngươi đây là có ý gì?” Đại phu nhân nhíu mày, sắc mặt bà tái nhợt giờ phút này lại trở nên xanh mét, sau khi bà tiêu hoá xong lời của An Bình hầu gia, tay theo bản năng nắm chặt thành quyền, chìa khoá cùng con dấu sao? Chiếc chìa khoá cùng con dấu kia là vật tượng trưng cho quyền lực chủ mẫu của gia đình, năm đó, bà đoạt được chìa khoá cùng với con dấu từ tay Văn Trăn do đó bà cũng dễ dàng có được quyền lực của chủ mẫu gia đình, nay lão gia lai muốn bà đêm hai thứ này giao ra, ông ta là muốn đoạt lại quyền lực của bà giao cho bọn người Tần Ngọc Song và Tuyết Nhi sao?

      Đại phu nhân rất tức giận nhưng Tần Ngọc Song lại cực kỳ hưng phấn, này… Nàng ngờ lão gia lại có quyết định này, lúc trước nàng cũng từng quản lý việc trong phủ nhưng đó chỉ là giúp đỡ đại phu nhân, thực tế chính là khi có đại phu nhân nàng thay bà ta để ý, nên thực quyền cũng khác là bao nhiêu, ngay cả trước đó có tứ phu nhân Dương Mộc Hoan đoạt được quyền lực của đại phu nhân nhưng cũng chỉ tạm thời giữ được lâu dài, nột khi chìa khoá và con dấu vẫn còn trong tay đại phu nhân chung quy cũng có ngày quyền lực trở về tay bà ta, nhưng hôm nay lão gia ra quyết định này lại là chuyện khác.

      Để đại phu nhân giao ra chìa khoá và con dấu, tức là lão gia muốn đoạt lại quyền của đại phu nhân!

      Xem ra hôm nay nàng kêu người qua biệt viện thành nam bẩm báo thành công khiến cho lão gia bị đại phu nhân chọc giận, chuyện này ngày hôm qua An Như Yên bị hưu, hôm nay đại phu nhân lại gây rối lớn như vậy, hừ, rốt cục làm cho lão gia hoàn toàn thất vọng đối với đại phu nhân rồi!

      “Đại tỷ, lão gia như vậy rồi, bây giờ sắc mặt đại tỷ cũng được tốt cho lắm cho nên trong khoản thời gian này vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt đừng vì những việc trong phủ khiến cho bản thân vất vả như vậy, xem xem tóc người cũng bạc rồi!” Đôi mắt sắc bén của Tần Ngọc Song liếc qua mấy cọng tóc bạc thái dương của đại phu nhân, chút e dè vạch ra quả nhiên liền nhìn thấy sắc mặt đại phu nhân trầm xuống.

      Nhưng tại Tần Ngọc Song cũng sợ bà ta nữa, vẫn giữ nguyên nụ cười mặt, “Đại tỷ, ngươi yên tâm, chuyện trong phủ cứ giao cho chúng ta, thực lực của ta cùng Tuyết Nhi chẳng lẽ lại bằng người sao? Ta cùng Tuyết Nhi nhất định cố gắng quản lý tốt Hầu phủ từ xuống dưới, đại tỷ… Vậy về phía chìa khoá và con dấu kia Ngọc Song phái người qua Cẩm tú các lấy được ?”

      “Ngươi mơ tưởng!” Đại phu nhân tức giận đến tột đỉnh, đám người này ép bà!
      Last edited by a moderator: 21/2/15
      Diệp Diệp thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :