1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hầu môn độc phi - Chân Ái Vị Lương (c112)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 15: Thần vương Thương Địch

      edit:yuki
      beta: u như kỹ


      "Trẫm ra quên, hôm nay có mẫu đơn yến tiệc, giờ này, yến hội sợ là bắt đầu, , chúng ta cùng , nếu trễ, mợ ngươi lại quái trẫm quang tâm."

      Sùng Chính muốn Thương Địch nhớ tới chuyện xưa, lập tức sang chuyện khác, hôm nay tại mẫu đơn yến tiệc, các quý nữ tiểu thư tới tuổi cập kê đều tham dự, nếu tại yến tiệc Địch nhi có thể nhìn trúng các quý nữ gia thế, đó là chuyện thể tốt hơn.

      Thương địch lịch cự tuyệt, "Địch nhi , ngày mai, Địch nhi lại tiến cung cùng cậu chơi cờ."

      Trong lòng Hoàng đế suy nghĩ, Địch nhi khôn ngoan như vậy sao thể nhận ra? nhất định là vẫn chưa có ý định kết hôn.

      Hoàng đế đối hết lòng thương, khi nhìn vào mắt ông, có thể hiểu tâm tư, nhưng mà, lại có biện pháp làm cho hoàng đế như nguyện, hôn nhân với , chung quy là ràng buộc, nghĩ đế việc mình muốn làm,

      Thương Địch trong lòng thêm kiên định, thù mẫu thân, thể báo!

      "Địch nhi..." Sùng Chính đế nhíu mị lại, nhìn thấy Thương Địch muốn xoay người xuất cung, khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, mỗi lần mẫu đơn yến tiệc, ông đều tính kế để cho tham gia, nhân cơ hội này muốn xem mắt chọn thê tử, những lần thành công .

      Mỗi lần đều viện nhiều lý do để thoát thân, ai... Sau hàng trăm lần như vậy, Ông biết làm thế nào có thể hoàn thành việc mà hoàng tỷ giao cho a!

      Trong ngự hoa viên, lúc này ở cây Tô Cầm nhắm mắt dưỡng thần, nghe được tiếng bước chân quen thuộc, liền nhảy xuống, vững vàng tiếp đắt, hướng mắt về phía nam nhân , tâm trạng liên trở nên vui vẻ, mở miệng châm chọc, "Như thế nào? Có phải là ngươi đem các tuyệt sắc giai nhân đẩy trở về?"

      Hừ, Thương Địch này, đúng có phúc mà biết hưởng, mấy người….tuyệt sắc giai nhân kia chính là báu vật mà đích thân hoàng thượng tuyển chọn, ýhoàng đế rất ràng bất quá , là đưa cho về làm thiếp , Thương Địch những khen, mà còn nguyên vẹn gửi lại!

      Thương Địch có chút nhíu mày, thản nhiên liếc Tô Cầm cái, khí ngữ bình tĩnhkhông có chút gợn sóng, "Ngươi nếu muốn, cái này ta thỉnh hoàng đế đem các nàng ban cho ngươi."

      Tô Cầm vừa nghe, nhảy mạnh lên, liên tục xua tay, " nên nên, nữ nhân đều là chuyện phiền toái, huống chi là hoàng đế ban nữ nhân cho ngươi !"

      Phút chốc, Tô Cầm tựa như đanng suy nghĩ, khuôn mặt tuấn tú đột nhiên trầm xuông, vẻ mặt rối rắm, đau khổ cầu xin, "Ôi chao tổ tông của tôi ơi, ngươi hại ta thê thảm! Ngày hôm nay , biết lời đồi ở bên ngoài truyền thành cái dạng gì , dưới mắt đời ngươi với ta lại trở thành 'Mối tình thắm thiết' , ngươi nhanh châncưới thê tử , cho dù là lập thiếp cũng được a!"

      Trời biết! vì bạn tốt này, ngay cả "Danh tiết" cũng hy sinh !

      Thương Địch rất lâu thấy cưới vợ, mà lại cùng thương địch lại rất gầngũi, bên ngoài người ta lại dệp lên những tin đồn thị phị giữa hai người có "Gian

      tình" thể cho ai biết, có trời đắt chứng giám! Giũa bọn họ là tình hữu nghị thuần khiết, bọn họ vô tội, lại làm sao để mọi người tin đều đó?

      Thương địch là nhân vật tầm cở, vốn danh xưng là "Đông Tần đệ nhất nhân",được đích thân hoàng đế phong Thần vương, thông minh cơ trí, tuấn mỹ bấtphàm, lại là cháu ngoại hoàng đế sủng ái nhất, con trai duy nhất của trưởng côngchúa Chiêu Dương, riêng là chữ 'Thần', liền đủ để cho thấy ở Đông Tầnquốc địa vị lẫy lừng ra sao, ngay cả hoàng tử cũng bằng phận vạn , làm chuyện gì, bách tính Đông Tần quốc đều chỉ biết ra sức hỗ trợ, chính làđáng thương Tô Cầm , thân là đàng ông đại trương phu, mỗi lần xuất môn,đều phải chống đởi ánh mắt dị quái của người khác, liền ngay cả lão cha nhìn thấyhắn, đều là vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt thành thép*, hỗn loạn bộ dạng 'Coi nhưhết' .(*ý là câu nghiêm khắc với người khác mong muốn họ trở nên tốt hơn)

      Thương Địch thấy bộ dạng đùa giỡn của ,tuấn mi khẽ nhướn, giọng bình tỉnhvang lên mang theo chút trầm mạch, "Chỉ cần Ngươi mình người lấy thêthiếp, làm có thể bài trừ lời đồn đãi, huống chi... Từ khi nào nhà ngươi lại để ýchuyện đồn đãi nhảm này?"

      Tô Cầm tựa như bị trúng, ngượng ngùng cười cười, quả thèmđể ý lời đồn đãi nhảm, thực là, mỗi khi nghĩ đến những vẻ mặt "Chúc phúc" hoặc là "khinh thường", của mọi người, đều cảm nhận được, ông trời cố tình đùa giỡn "Lương dân" ! Thực tại là làm cho hỏng cả mất!

      " Nếu ta lấy thê thiếp, trong mắt người đời ta càng giống quái vật." Tô Cầm thởdài tiếng, còn chưa gắp gáp, sở dĩ đối với nữ tử biểu lộ bắt cứ hứng thú, vì chưa có người phụ nữ nào lọt vào mắt xanh của , cón phải xem xét lại tình trạng của chính mình.

      Suy nghĩ về các tình huống có thể phái sinh, làm cho thân thể Tô Cầm khỏi rùng mình, nghĩ tới nghĩ lui, trong chuyện này mấu chốt vẫn là Thương Địch, chỉ cần Thương Địch cưới thê thiếp, hay đối với các nữ tử có chút hứng thú, lời đồn đãi này liền tự sụp đổ .

      Tô Cầm chính chính đại trượng phu! Chỉ đối nữ nhân có cảm thấy hứng thú!

      được, cái gì chứ phải nhanh nhanh mai mối nữ nhân cho Thương Địch.

      Suy nghĩ về mẫu đơn yến tiệc hôm nay, Tô Cầm chợt nghĩ ra kế hoạch,

      "Ngươi xem, ta vì ngươi, thành bộ dang như ngày hôm này, đêm nay tại mẫu đơn yến tiệc, là ngày hội tụ tập của các mỹ nhân. Huynh đệ ta muốn nhìn mỹ nữ chút, ngươi chắc cự tuyệt cùng ta !"

      Con người Thương Địch trở nên căng thẳng, mẫu đơn yến tiệc, có chút hứng thú!

      còn chưa kịp mở miệng, bị Tô Cầm vội vàng lôi kéo, đị về hướng mẫu đơn yến tiệc...

      "Đó quyết đinh đúng đắn."

      Tô Cầm trong lòng đẫ có dự tính, hôm nay nhất định đem việc làm xong, nếu có nữ tử làm cho Thương Địch cảm thấy hứng thú, lúc đó Tô Cầm nhất định gọi tiếng chị dâu ! Đem nàng làm thần linh ngày ngày thờ phụng!

      Trong đầu đột nhiên lên hình ảnh An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, vừa vặn, cũng có thể nhìn nha đầu thú vị kia.

      Mẫu đơn yến tiệc, tọa tại Quỳnh Hoa điện, cung nhân sớm lấp đầy cung điện bằng các giống hoa mẫu đơn khác nhau, màu sắc rực rở, tranh đua khoe vẻ đẹp kiều diễm.

      chỉ có những bông hoa mẫu đơn mới tranh nhau khoe vẻ đẹp kiều diễm,mà còn có các tiểu thư gia thế, mẫu đơn yến tiệc vẫn mang trong mình nhiều sắc màu truyền thống, đó là các tiểu thư gia thế luôn mang đến yến tiệc những bản sắc riêng, dành riêng cho hoàng hậu nương nương.

      Bên trong đại điện, hoàng thượng yên tại chủ vị, hoàng hậu nương nương dịu dàng cùng quý phi đều ngồi ở hai bên, vài tiểu thư tự mình chuẩn bị lể vật, mang đến trước mặt hoàng hậu nương nương, vài tiểu thư nhận được nhiều lời khen ngợi.

      Uyển quý phi như người ngoài cuộc nhìn hoàng hậu được các tiểu thư gia thế chúng tinh phủng nguyệt, mặt thản nhiên cười, nhưng trong lòng lại thầm tính toán.

      "Hoàng thượng, thần thiếp nghe Thần vương điện hạ hôm nay sáng sớm liền tiến cung , sao thấy ngài đâu?" Uyển quý phi hạ mặt mày, khẽ tựa vào Sùng Chính , mở miệng, vừa rồi nàng mới liếc qua toàn bộ yến tiệc , nhưng thấy Thương Địch đâu cả!

      tới Thương Địch, Sùng Chính khỏi nhíu mày, "Mới vừa xuất cung , Địch nhi, vừa rồi lại đem hồi trả lại trẫm tất cả các mỹ nhân rồi xin cáo từ ."Uyển quý phi nghe được tin tức này, trong lòng vui vẻ, những mặt ngoài lại ra vẻ an ủi Sùng Chính đế, "Hoàng thượng cần lo lắng, Thần vương khôn khéo cơ trí, nên hiểu được đúng mực ."

      tốt quá, Thương Địch nhận các mỹ nhân này! Làm cả đêm hôm qua nàng lo lắng Thương Địch nhận, như vậy rất tốt, nàng rốt cục cũng thở dài nhõm hơi , nhất thời, tâm tình của Uyển quý tốt...

      Từng tiểu thư mang theo lễ vật do chình mình làm đến trước mặt hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương tươi cười miệng giây nào kép lại, trong lúc chờ đợi cơ hội An Như Yên định liệu trước, nhìn vào các tiểu thư khuôn mặt tươi cười vì được tán dương, trong lòng khỏi sinh ra tia khinh thường, nếu là nàng mang "Mẫu đơn tranh diễm" ra, quý nữ khác , đều đáng nhắc tới .

      Như thế nghĩ, An Như Yên nóng lòng muốn thử, nàng nhất định phải bù đắp lại những tổn thất vừa rồi, lần nữa lấy lại mến của hoàng hậu nương nương!

      Tầm mắt giống như vô tình nhìn về hướng an bình phương vị, vừa vặn bất gập ánh mắt của An Bình, An Bình mỉm cười hướng về phía nàng gật gật đầu, những trong mắt An Như Yên lên chút lạnh lùng và tàn nhẫn, chờ sau mẫu đơn yến tiệc, nàng mới tìm cơ hội làm cho An Bình đẹp mặt!

      Hôm nay hoàng hậu nương nương đối An Bình muốn có vài phần hảo cảm, với tài năng An Bình càng thể lưu lại !

      Những gì An Như Yên suy nghĩ, An Bình đương nhiên biết, chính là, nàng cũng bình tĩnh chờ đợi, An Như Yên mau mau trình lên hoàng hậu nương nương bức tranh "Mẫu đơn tranh diễm", nàng chuẩn bị xem kịch vui!

      "Thần vương đến."

      suy nghĩ, tiếng cung nhân truyền báo vang lên, trong đại điện mọi người đều ngẩn ra, nhìn lối vào chăm chú tự như thể tin được, Thần vương? Bọn học ũng đều biết Thần vương bao giờ tham gia mẫu đơn yến tiệc, vì sao lần này... Các quý nữ có chút tin, nhất tề hướng tới cửa đại điện nhìn lại, quả nhiên thấy quần áo cẩm y hoa phục nam tử cao lớn cất bước vào đại điện...


      vĩ phong thái, tựa như thiên nhân, quả đúng là Thần vương đúng vậy!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 16: nằm vẫn trúng đạn


      edit: pemichio
      beta:phù thuỷ già


      Thân hình như tượng tạc , ngũ quan như ngọc, quần áo màu đen , tay áo có thêu hoa văn hình mây , đôi mắt u thâm thúy, tựa như hồ sâu, tao nhã mà mất cuồng dã, nội liễm lại mất tôn quý.

      Nhóm quý nữ bất chấp rụt rè, nhìn chuyển mắt nhất cử nhất động của Thần vương điện hạ tuấn mỹ bất phàm, vẽ kinh diễm lộ trong ánh mắt, tầm mắt như thế nào cũng vô pháp dời , xuất , nhất thời làm cho tất cả hoàng tử ở đây đều ảm đạm thất sắc!

      Nhóm quý nữ đối Thần vương ái mộ cũng ít, nhưng là trước đó có gặp qua, nhưng là dựa vào người khác miêu tả , trong lòng cũng là thầm ngưỡng mộ, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!

      Mọi người đều biết , Thần vương thích tham gia yến hội, muốn gặp đến Thần vương Thương Địch, cũng phải là chuyện dễ dàng, hôm nay Thần vương như thế nào lại đối với mẫu đơn yến có hứng thú a?

      "Hảo hảo... Địch nhi, mau tới ngồi bện cạnh trẫm ." Sùng Chính đế nhất thời cao hứng , gặp Thương Địch hành lễ, lập tức cách ngang,vẻ mặt vui vẻ chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh ý muốn Thương Địch ngồi, mới vừa rồi Thương Địch cự tuyệt tham gia mẫu đơn yến, trong long tràn đầy thất vọng, nhưng nay, lại lần nữa dấy lên hy vọng, chỉ cần có cơ hội, là như thế nào cũng buông tay thay Thương Địch xem xét chọn thê tử .

      Thương Địch nhìn vị trí dễ làm cho người ta chú ý kia, khỏi có chút nhíu mi, kia chung quanh đều là người được sủng ái, lại xuất thân thế gia tiểu thư cao quý , hoàng thượng như vậy an bài ý đồ khỏi cũng quá ràng !

      bên theo Tô Cầm trong mắt cũng là lên chút hiểu , trong lòng trồi lên tia vui sướng khi người gặp họa, tại hoàng thượng này này cũng giúp đỡ , còn sợ thể đem nữ nhân nhét vào trong lòng Thương Địch ? Huống hồ nhóm quý nữ này nhìn Thương Địch bằng ánh mắt giống như thẹn thùng nhưng như sói như hổ Thương Địch ơi là Thương Địch, tự cầu nhiều phúc a!

      "Tô Cầm tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, Tô Cầm được mời từ trước lại đến đây, mong hoàng thượng hoàng hậu thứ lỗi, Tô Cầm cái này tìm vị trí ngồi xuống a." Tô Cầm cợt nhả, trong lòng biết, chính mình đem Thương Địch mang đến, nhưng là giúp hoàng thượng cái đại ân, dù có làm càn, hoàng thượng cũng trách tội cho . Này hoàng đế, đối cháu ngoại sanh thương, so với đối với con của chính mình nhưng là cao hơn gấp trăm lần ngàn lần!

      Hoàng đế phất phất tay, ý bảo tùy ý, Tô Cầm sớm thầm đem đại điện tìm tòi phen, nhìn đến an bình, ánh mắt phút chốc sáng ngời, chút do dự tiêu sái qua...

      "Thần vương, hoàng thượng mới vừa còn nhắc tới ngươi đâu! nay rốt cục đem ngươi đưa

      đến đây." Uyển quý phi gặp thương địch hề động đậy, dịu dàng thúc giục , đáy mắt quang mang như như , nàng lâu đều có cơ hội nhìn thấy !

      Vị trí mà Hoàng thượng an bài cách nàng xa, vừa vặn... Trong lòng thầm đắc ý vui mừng, chính là tiện nghi cho nhóm quý nữ này . Uyển quý phi đem nhóm quý nữ có vẻ mặt kinh diễm ngưỡng mộ xem ở trong mắt, trong long khỏi hừ lạnh, nam nhân như Thương Địch, này đó nữ tữ làm sao có thể vào được trong mắt !!!

      Thương Địch con ngươi cũng là càng nhanh híp lại, trong mắt mơ hồ lên tia chán ghét, lạnh lùng mở miệng, "Cậu, mợ cần để ý tới thương địch, thương địch ngồi ở đâu đều giống nhau."

      Dứt lời, than hình cao lớn chợt lóe, trong ánh mắt mọi người đến hướng của Tô Cầm... Vững vàng ngồi ở bên cạnh .

      Nhất thời, sắc mặt mọi người đều cứng đờ, Uyển quý phi bị từ chối cách uyển chuyến, trong lòng càng them có tư vị, nhưng trước mặt mọi người khiến cho nàng cảm thấy khó xử.

      Nhóm quý nữ nguyên bản mặt vương nét chờ mong coi như bị đánh cái tát, nhìn Tô Cầm, các nàng lại nhớ đến tin đồn kia, nghe Thần vương cùng Tô Cầm có quan hệ thể cho ai biết , hay đây đúng là ?

      Thoáng chốc, nhóm quý nữ tan nát cõi lòng , ánh mắt nhất tề nhìn về phía đầu sỏ gây nên Tô Cầm, mới vừa rồi còn là ánh mắt nhu tình như nước, nhất thời biến thành phen lợi kiếm, đều là nhắm vào Tô Cầm, tự dưng ngồi vào vị trí hẻo lánh như vậy làm hại Thần vương cũng theo qua, dù chiếm được thích của thần vương ngồi gần để xem cũng được nha, bây giờ ngược lại…….

      ghen tị ở trong long các nàng ngày càng bùng phát!

      Tô Cầm gian nan nuốt nước trà vào trong miệng, khóe miệng khỏi rút trừu, đây là cái tình huống gì? Nằm cũng trúng đạn! làm bất kể cái gì a ! Này nhóm nữ nhân nhìn giống như cướp người của các nàng bằng a , hận thể đưa bầm thây vạn đoạn!

      Oan uổng a! Tô Cầm ở trong lòng kêu oan, hung hăng trừng mắt nhìn Thương Địch ngồi bên cạnh bình thản ung dung, coi như tình phát sinh, thấp giọng thầm oán “Ngươi nhưng hại ta đến thảm!”

      Thương Địch vuốt ve ly trà trong tay, cũng cười , "Là ngươi muốn tới yến hội ."

      Tô Cầm thân thể ngẩn ra, cũng biết nên phản bác như thế nào sớm biết yến hội như thế này, cái gì cũng lôi kéo thương địch đến cái mẫu đơn yến đáng bỏ này.

      tại giống cái đích cho mọi người chỉ trích ! đây chính là lấy đá tự đập vào chân mình!

      "Ngươi điên rồi!" Tô Cầm nghiến răng nghiến lợi, tạo nghiệt gì , nhưng lại cùng cái người phúc hắc này trở thành bạn bè sinh tử , hại tại cho dù có nhảy vào sông hoàng hà củng rửa sạch !

      , được, cái gì cũng muốn cứu lại "Danh tiết" của chính mình .

      Thoáng nhìn lúc này ngồi ở bên cạnh Thương Địch , bóng dáng bình bình tĩnh tĩnh, mới vừa rồi có chú ý đến , này nhị tiểu thư của An Bình Hầu phủ là người duy nhất trong số mọi người bị Thương Địch “mê hoặc”, nghĩ đến ở ngự trong hoa viên trong lúc vô tình xem xét đến nữ tử dị thường này , khóe miệng có chút giơ lên, cái kế sách hòn đá ném hai chim đột nhiên nhảy vào trong óc, nhìn về phía Thương Địch, đáy mắt lên chút quang mang tà ác...

      Thực xin lỗi , vì "Danh tiết" của , thể làm như vậy !

      Nhanh thanh cổ họng , Tô Cầm ha ha cười , "Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng, quá lâu nữa , hoàng thượng sợ là muốn thay Thần vương điện hạ lo liệu đại hôn”

      Khi chuyện, ánh mắt đều có chút giống như vô tình đặt ở mình thương địch cùng an Ninh qua lại dao động, ái muội vô cùng, còn kém cho mọi người, thương địch cùng nhị tiểu thư An Bình hầu phủ sớm tư định chung thân.

      Tất cả mọi tầm mắt của mọi người nhất tề bắn về phía an bình, này trong ánh mắt đều là địch ý, cho dù an bình ngẩng đầu, liền cũng cảm thụ được đến, trong lòng ngẩn ra, này Tô Cầm, rốt cuộc muốn làm gì?

      Nhóm quý nữ nhìn nữ tử ngồi ở bên cạnh Thần vương điện hạ ...nhị tiểu thư An Bình hầu phủ!

      Nguyên lai, Thần vương sở dĩ lựa chọn vị trí kia ngồi xuống, phải là vì Tô Cầm, mà là vì nhị tiểu thư An Bình hầu phủ a!

      Hừ! cái nha đầu chưa cập kê, làm sao có vận khí tốt như vậy, thế nhưng được Thần vương điện hạ ưu ái? Giờ phút này, các nàng hận thể hướng an Ninh mà băm vầm a!

      Sùng Chính đế tinh tế đánh giá an Ninh, nàng này mặc dù còn non nớt, nhưng dung mạo cũng là sai, ánh mắt điềm tĩnh, lại thập phần chọc người thích, Sùng Chính đế vừa lòng gật đầu, gặp Thương Địch sắc mặt trầm, tựa hồ có xu thế mưa gió sắp đến lập tức cao giọng mở miệng, "Ha ha, hảo, hảo, bất quá, chuyện này còn phải dời lại ngày khác thương nghị l."

      Sùng Chính đế nhiều năm ngồi ngôi vị hoàng đế , cũng là cái lão hồ li!

      Nhưng mặc dù là như vậy, những tầm mắt than thiện vẫn tập trung người Tô Bình có giảm bớt, an bình sâu hít , nàng đây là bị tai bay vạ gió a! Trong lòng sớm hiểu được dụng ý Tô Cầm l nhưng là muốn nàng thay chịu nạn còn toàn than trở ra a!

      An Ninh thản nhiên liễm hạ mi mắt, cũng thế! Hãm hại nàng lại như thế nào? Đường đường thần vương điện hạ còn ngồi bên cạnh, nàng sợ cái gì! Này ánh mắt của nhóm quí nữ củng giết nổi nàng nha

      Tô Cầm gặp an Ninh như trước trấn định tự nhiên, khỏi tán dương gật đầu, xem ra, vẫn là xem thường này An Bình hầu phủ nhị tiểu thư a! Tình huống như vậy, nàng nhưng lại cũng có chút kích động, coi như người bình thường có việc gì

      Quả nhiên thú vị, chừng nữ tử này có thể hàng phục Thương Địch!

      Xem ra, còn phải thêm chút lửa.

      Trong đầu có dự định nhìn thoáng qua mặt chút thay đổi của thương địch, trong mắt biến hoá kỳ lạ càng phát ra nồng đậm, "ta , ta còn là mài mai của cặp vợ chồng son này đâu!"

      Nhất thời, trong đại điện vang lên trận thanh hút khi liên tiếp An Ninh chỉ cảm thấy đầu oanh tiếng, nguyên bản tầm mắt đặt người nàng càng thêm mãnh liệt, giống như muốn đêm nàng bằm từng đoạn.

      Đáy lòng trồi lên tia chán ghét , này Tô Cầm, nghĩ nàng dễ dàng bị bỡn cợt như vậy sao , nghĩ lấy nàng làm lá chắn sợ nàng phản đòn sao? !

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 17: xảo diệu đánh trả


      edit:chuồn chuồn kim
      beta:u như kỹ


      An Ninh thản nhiên nhìn thoáng qua bên cạnh Thương Địch, thấy coi như cái gì cũng có phát sinh giống nhau, trong tay cầm ly rượu , tao nhã đưa đến bên môi, nhất cử nhất động, bình thản ung dung.

      An Ninh trong lòng thầm bội phục, nàng trải qua kiếp trước, đối này thân phận mẫn cảm, so với hoàng tử còn tôn quý Thần vương, nàng vẫn là có vài phần nghe thấy, người này nội liễm trầm ổn, sâu lường được, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!

      Đối mặt Tô Cầm bịa đặt, coi như cùng quan hệ bình thường.

      An Ninh mi khẻ buông, che khuất mâu trung suy nghĩ, cảm nhận được người tầm mắt, nàng hoàn toàn tin tưởng, nếu là có hoàng thượng, hoàng hậu cùng với Thần vương ở đây, này quý nữ nhóm chắc chắn hướng tiến lên đây đối nàng quyền cước tiếp đón!

      Họa thủy a họa thủy! An Ninh trong lòng cảm thán, này nam nhân quá mức vĩ đại, đúng là phải chuyện tốt, bên cạnh nhân tùy thời khả năng tao ương!

      Sùng Chính đế gặp Tô Cầm lại lần nữa " sách" có chọc giận Thương Địch, trong lòng nhàng thở ra, lại nhìn nhị tiểu thư An Bình hầu phủ , bộ dáng vẻ mặt bình tĩnh, đối mặt nhiều người như vậy tầm mắt, như trước mặt đổi sắc, nhưng ra có vài phần mọi người phong, nhất thời đối An Ninh càng thêm vừa lòng, cẩn thận châm chước, chẳng rèn sắt khi còn nóng, thu này làm khẩu, đem Thương Địch hôn quy định sẵn xuống dưới.

      "Này đổ thú vị , vậy ngươi nhưng ra , ngươi là như thế nào thúc đẩy bọn họ ." Sùng Chính đế mặc kệ Tô Cầm là giả, mặc dù là giả , hôm nay cũng muốn đem giả biến thành .Tô Cầm gặp hoàng đế phối hợp, trong lòng mừng rỡ, cao lớn thân hình rời chỗ ngồi, cố ý đến trước mặt An Ninh "Sáng sớm liền cảm thấy nhị tiểu thư An Bình hầu phủ cùng Thần vương điện hạ nãi ông trời tác hợp cho..."

      Tô Cầm trong đầu chuyển động , cũng tin, hôm nay phá An Ninh ở mặt ngoài này phân trấn định, nhưng ra thực chờ mong nhìn đến An Ninh thực thực kích động!

      "A... Ngươi... Ta... phải..." An Ninh coi như đột nhiên bừng tỉnh, mới vừa rồi bình tĩnh nhất thời biến mất thấy, tay chân luống cuống là vẻ mặt thất kinh, hé ra mặt lại đến mức đỏ bừng, ấp úng , vội vàng muốn giải thích cái gì, lại bởi vì quá mức bối rối, mà ngay cả câu cũng ràng.

      Tô Cầm tuấn mi phong lưu phóng khoáng điều, " là cái gì?"

      Trong lòng phá lệ vui sướng, rốt cục bị cấp công phá ! Lúc này, ở đây tất cả mọi người bởi vì An Ninh đột nhiên biến hóa mà nghi hoặc , trong lòng cũng có cùng Tô Cầm giống nhau nghi vấn, là cái gì?

      An Ninh gặp chính mình diễn muốn làm đủ , nhưng nàng lại biết, ở mặt ngoài như trước thể lơi lỏng, nàng biểu càng là kích động, liền càng đối nàng có lợi!

      Nghẹn vẻ mặt đỏ bừng, xướng làm câu giai mở miệng, " phải như ngươi vậy... Hoàng thượng,thần nữ là trong sạch ... Thần nữ còn chưa cập kê, như thế nào có thể mình..." tới đây, An Ninh lại cúi đầu, hoàn toàn là cái thẹn thùng tiểu nương bộ dáng, kia phần kích động, nhưng ra càng thêm chọc người thương tiếc, "Thần nữ còn tưởng rằng vị công tử này là người khác, ai ngờ... Thần nữ oan uổng a!"

      An Ninh trong lời rơi xuống, ở đây nhân nhất thời thần sắc khác nhau, chúng gia quý nữ nhóm nguyên bản trong mắt ghen tị hơi có dịu , bộ sớm 'Biết là như vậy' biểu tình, này nhị tiểu thư An Bình hầu phủ mặc dù ngày thường sai, nhưng chưa kịp kê, chung quy là quá mức non nớt, nam nhân Thần vương như vậy , lại khởi thích cái ngây ngô tiểu nha đầu? Xem ra các nàng là nhiều lo lắng.

      Tô Cầm mới vừa rồi còn có vài phần tự đắc mặt nhất thời suy sụp xuống, trong lòng vui sướng cũng nháy mắt biến mất thấy, cảm tình mới vừa rồi nàng vẻ mặt trấn định bình tĩnh, coi như chuyện xảy ra cùng nàng quan hệ, chớ phải là nàng đem chính nàng trở thành người ngoài cuộc? !

      Nàng là như nàng theo như lời đồn là người ngu si sao, vẫn là chính là diễn trò?

      Tô Cầm đánh giá cẩn thận An Ninh, xem nàng biết làm sao,bộ dáng vẻ mặt trướng hồng , cơ hồ nhìn ra dấu vết diễn trò , lập tức, Tô Cầm trong lòng mọi cách phải trong long nghĩ, ở bên cạnh bày trò lâu như vậy, khả An Ninh này nhân vật chính khen ngược, hoàn toàn có đem tình xem ở trong mắt!

      Tô Cầm trong lòng thất bại nên lời .

      "Công tử cùng Thần vương điện hạ giận dỗi, khá vậy đừng đemu tiểu nữ tử ra giỡn chứ ... Thực phúc hậu!" An Ninh cúi đầu giọng lầu bầu , thanh tuy , nhưng ở im lặng ngay cả điệu thanh cây châm trong đại điện đều nghe thấy , cũng là bị mọi người nghe được phá lệ ràng.

      Sát khi, An Ninh này câu lập tức gợi lên mọi người trí nhớ, cái kia nghe đồn... Nguyên lai là Tô Cầm cùng Thần vương giận dỗi a! Mọi người càng là tưởng, càng là cảm thấy nghe đồn giống như giống nhau. Nhất thời, các nàng đối An Ninh địch ý hoàn toàn biến mất, nhưng ra nhìn Tô Cầm ánh mắt, lại khôi phục bao hàm ghen tị cùng thầm oán địch ý.

      Tô Cầm sắc mặt trận thanh trận bạch, phá lệ phấn khích, hung hăng trừng mắt An Ninh, này nữ nhân...

      An Ninh cũng là đột nhiên cả kinh, coi như ý thức được chính mình sai lầm rồi , việc ngừng bồi tội, "An Ninh phải ý tứ này, an Ninh... Ta... An Ninh quá , biết lễ nghi, hiểu nặng ..."

      Nàng vội vàng muốn vì chính mình giải thích, nhưng là, cũng là càng miêu càng hắc, bất quá, này hắc đổ phải hắc chính nàng, mà là đen Tô Cầm! Xem Tô Cầm kia phấn khích tuyệt luân mặt, trong lòng khỏi trồi lên tia khoái ý, này đó là đem nàng trở thành tấm mộc kết cục!

      Nàng biết chính mình nay thể mũi nhọn rất lộ, nhưng có nghĩa là, nàng có khác biện pháp" phương pháp đánh trả!

      Tô Cầm sắc mặt càng ngày càng trầm, phải ý tứ này? Kia nàng là có ý tứ gì? Lời của nàng dừng ở những người khác trong tai, chính là ý tứ này!

      cỗ khí trong lòng trung tích tụ , Tô Cầm càng nghĩ càng phải tư vị nhi, buồn bực là, còn có thể đem khí phát tiết ra, mới vừa rồi này An Ninh nàng quá hiểu chuyện, nếu là trách tội, kia đổ càng thêm có vẻ có độ lượng .

      Huống hồ, là yểu An Ninh "Hay giỡn" trước đây, cũng nhưng có đạt tới mục đích, nay nhưng ra đem chính mình lâm vào như vậy hoàn cảnh, thất bại hừ lạnh tiếng, Tô Cầm căm giận trở lại nguyên lai vị trí, nguyên bản tưởng "Gây sóng gió" tâm tư, hoàn toàn biến mất.

      thế nào còn dám a! Nha đầu kia nếu là đơn thuần, kia cũng đơn thuần đáng sợ!

      Nhưng vẫn tọa ở bên cạnh, gần gũi lưu ý hết thảy thương địch cũng như vậy cho rằng, này nữ tử đổ phải đơn thuần, mà là khôn khéo!

      Mới vừa rồi, vốn có tức giận, cũng tưởng dùng chính mình phương pháp làm cho Tô Cầm có chừng có mực, nhưng là, trong lúc vô tình lưu ý đến nữ tử này khác thường trấn định, cũng là làm cho trong lòng sinh ra vài phần tò mò, dù sao, bị nhiều như vậy tràn ngập địch ý tầm mắt vây quanh , còn có thể bình thản ung dung , như vậy nữ tử đúng là hiếm thấy! đổ là có chút muốn nhìn nàng phải như thế nào giải quyết chuyện này, cho nên liền bất động thanh sắc.

      Nhưng có dự đoán được, nàng so với trong tưởng tượng còn muốn thông minh, nhưng lại dùng như vậy phương pháp, chỉ có ngăn chận Tô Cầm miệng, còn tiêu trừ những người đó đối của nàng địch ý, đem sở hữu "Hãm hại" còn nguyên trả lại cho Tô Cầm.

      Thân là bạn tốt, Tô Cầm năng lực là xem ở trong mắt , thế giới này thượng, có thể làm cho Tô Cầm kinh ngạc nhân cũng có mấy cái, nữ tử này quả nhiên là đơn giản !

      phúc hậu? Thương Địch vuốt ve trong tay ly rượu, hưng trí dạt dào nhìn an bình liếc mắt cái, phê bình hảo a! Tô Cầm chính là phúc hậu!

      Tình thế bình ổn, an bình ngồi trở lại vị trí, cảm nhận được thương địch ánh mắt, an bình trong lòng càng thêm cảnh giác, Thương Địch cũng phải là người bình thường, người khác có lẽ có nhìn thấu nàng ở diễn trò, nhưng Thương Địch liền nhất định , sâu hô hít hơi, ở trước mặt , nàng càng cẩn thận.

      "Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, nguyên lai là Cầm công tử..." An Như Yên ý thức được cái gì,

      mạnh câm mồm, thiếu chút nữa nhi mạo phạm Tô Cầm cùng Thần vương, trong lòng nghĩ mà sợ, nhưng là là thở dài nhõm hơi, ít nhất an bình phải thương địch ái mộ người, hừ! An Ninh về điểm này nhi tiểu thu nhoi, lại làm sao có thể làm cho Thần vương mê muội?

      An Bình hầu phủ có nàng An Như Yên ở, An Ninh vĩnh viễn mơ tưởng trở thành mọi người tiêu điểm!

      Nàng này cả đời đều phải hung hăng đem an bình dẫm nát dưới chân! Như thế nghĩ, An Như Yên theo Dĩnh Thu trong tay yểu quá "Mẫu đơn tranh diễm", cung kính trình cấp hoàng hậu nương nương, "Nương nương, đây là thần nữ tâm ý, thỉnh hoàng hậu nương nương xin vui lòng nhận cho!"

      Hoàng hậu nương nương tư cập mới vừa rồi An Như Yên biểu , trong lòng hờn giận như trước ở, ánh mắt dừng ở nàng trong tay gì đó thượng, mâu quang vi liễm, nhìn xem cũng phương.

      "Ngân Sương, đem này nọ mở ra đến xem, đại tiểu thư An Bình hầu phủ nhưng là ta Đông Tần quốc thứ nhất tài nữ, bản cung liền làm cho mọi người cùng nhau kiến thức kiến thức thứ nhất tài nữ phong các ngươi cũng theo học điểm nhi!" Hoàng hậu nương nương cấp ngân sương sử cái ánh mắt, phân phó .

      phen khen, làm cho An Như Yên càng thêm tự đắc tràn đầy, nàng tin tưởng, chỉ cần bọn họ thấy được này phúc bức tranh thêu, định có thể trước mắt sáng ngời, đối nàng tâm phục khẩu phục!

      An Ninh thoáng nhìn An Như Yên mặt biểu tình, trong mắt cũng là lên chút biến hoá kỳ lạ, An Như Yên ơi là An Như Yên, khỏi cũng cao hứng quá sớm !

      Mới vừa rồi, An Như Yên cho nàng hai phân đại lễ, tại, là nên nàng hoàn lễ lúc!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18: Tức giận tại chỗ

      edit:thuý vũ
      beta:u như kỹ


      Đại điện, tầm mắt mọi người đều tập trung hộp gấm nằm trong tay Ngân Sương. Mấy năm nay, có thể An Như Yên cực kì nổi bật, tinh thông cầm kỳ thư họa, kỹ thuật thêu thùa tinh xảo hơn so với tú nương chuyên nghiệp trong cung. Mỗi lần chỉ cần có An Như Yên tham gia, người khác đừng mơ tưởng có thể lấn át hào quang của nàng, lại thêm Hoàng hậu thương , vì vậy mà danh hiệu đệ nhất tài nữ lan truyền nhanh chóng.

      Thấy Hoàng hậu cố ý cho mọi người xem lễ vật của đệ nhất tài nữ, trong lòng nhóm chúng gia quý nữ có chút đăm chiêu, vừa rồi ở trong cung Hoàng hậu, biểu của An Như Yên có thể để lại vết nhơ cho hình tượng của nàng ta. Nếu lễ vật của nàng có thể làm cho Hoàng hậu nương nương thích, được mọi người tán thưởng, bọn họ rất nhanh quên "Thất thố" của nàng trước đó, nhưng nếu lễ vật của nàng có vấn đề vậy ... Có người trong lòng khỏi sinh ra tâm tư xem kịch vui, biết chiêu này của An Như Yên có thể xoay chuyển tình thế, hay là họa vô đơn chí đây?

      Ngân Sương nhìn thấy đủ loại ánh mắt của mọi người, đem đồ trong hộp gấm chậm rãi mở ra, thời điểm bức tranh thêu phơi bày ra trước mặt mọi người, Đại điện khỏi vang lên trận thanh hút khí, trong mắt mọi người khó nén kinh sợ.
      Đó là bộ tác phẩm xuất sắc cỡ nào nha!

      mặt gấm, ánh bình minh chiếu rọi cụm mẫu đơn nở rộ xinh đẹp, màu sắc mỗi đóa hoa, hình thái đều giống nhau, mấy con bướm nhàng đậu ở . Toàn bộ hình ảnh trông rất sống động, tựa hồ như thấy được những giọt sương lăn lộn cánh hoa, thấy được con bướm vỗ đôi cánh.

      Rốt cuộc đây là bản lãnh gì mà có thể thêu ra tinh phẩm như vậy! Trước mặt, phải là bộ tranh thêu, mà là mấy đóa mẫu đơn rực rỡ chân mới được người ta mang đến từ hoa viên. "Tốt, quả nhiên xứng đáng là đệ nhất tài nữ!" Hai mắt Hoàng hậu nương nương lấp lánh sáng ngời, ngay cả tú nương ngự dụng trong cung của bà, cũng có được trình độ này, An Như Yên chẳng qua là nữ tử mười sáu tuổi, lại có tài nghệ như thế, quả xứng với danh xưng đệ nhất tài nữ!

      An Như Yên vô cùng vui mừng, lúc nàng nhìn đến bức "Mẫu đơn tranh diễm" này, lường trước được mọi người có phản ứng như vậy. Cảm nhận được ánh mắt chúng gia quý nữ hâm mộ ca ngợi, lòng An Như Yên như bay đến trung. ra nàng nên cảm ơn muội muội tốt An Ninh này, vì thay nàng làm ra bộ tranh thêu khiến cho người ta rung động như vậy!

      Bất quá... Nếu chỉ như vậy, nàng vẫn chưa thỏa mãn đâu, An Như Yên tao nhã di chuyển, "Hoàng hậu nương nương, 'Mẫu đơn tranh diễm' này còn có huyền cơ khác."
      "Ồ? Có huyền cơ khác sao? Mau, nhanh lên, huyền cơ này rốt cuộc là gì?" Hoàng hậu càng thêm phấn khởi thúc giục.

      An Như Yên đến bên cạnh Ngân Sương, đem mặt trái bức tranh thêu mở ra trước mặt mọi người, chi tiết khác biệt của "Mẫu đơn tranh diễm" liền ra. đại điện, mọi người thầm với nhau, nhịn được đứng lên tán thưởng. Dĩ nhiên đây là bộ thêu hai mặt, mỗi mặt đều làm cho người ta kinh diễm!

      "Hoàng hậu nương nương, mặt trước là mẫu đơn ngậm sương nở ra lúc sáng sớm, mặt sau là mẫu đơn dưới ánh nắng chiều, cánh hoa nở rộ, càng lộ vẻ cao quý!" An Như Yên chậm rãi mở miệng, tuy lời chỉ đề cập tới mẫu đơn, nhưng người nghe vẫn hiểu được ý tứ trong đó, nàng so sánh Hoàng hậu nương nương với mẫu đơn cao quý, ám chỉ vinh sủng của Hoàng hậu nương nương giảm theo thời gian, ngược lại càng ngày càng thịnh, vừa khéo lời nịnh hót kia hợp ý Hoàng hậu.

      "Ha ha... Hay, hay bức 'Mẫu đơn tranh diễm', giỏi cho đệ nhất tài nữ, Ngân Sương, đem 'Mẫu đơn tranh diễm' lên đây để bản cung thưởng thức kĩ." Hoàng hậu vừa lòng gật đầu, ngờ An Như Yên có thể đúng như vậy, lên điểm mấu chốt trong lòng bà.

      "Hoàng hậu nương nương khen sai rồi." An Như Yên dịu dàng hữu lễ mỉm cười.

      "Làm xong bức tranh thêu này, sợ là tốn ít thời gian! Ngươi vì Bản cung mà hao tâm tổn trí rồi!" Hoàng hậu nương nương cầm cẩn thận bức tranh thêu, khó nén vui mừng, nhìn thoáng qua An Như Yên đứng đại điện, liếc thấy tay nàng bị thương, trong mắt nổi lên tia thương tiếc, "Ai nha, bàn tay bị thương, Yên nhi, ngươi , muốn cái gì, Bản cung đều bằng lòng cho ngươi!"

      Lời Hoàng hậu làm cho nhóm quý nữ đồng loạt giật mình. Trước kia Hoàng hậu chỉ tùy tiện ban thưởng cho các nàng, đến lượt An Như Yên, lại hỏi nàng ta thích cái gì, xem ra, Hoàng hậu nương nương rất thương An Như Yên.

      An Như Yên này, bản lãnh vuốt mông ngựa, lấy lòng người, đúng là số !

      "Thức đêm vì hoàng hậu nương nương, là vinh hạnh của Yên nhi, bất quá chỉ là vài buổi tối ngủ mà thôi, chút vết thương , có đáng là gì, chỉ cần Hoàng hậu nương nương thích, Yên nhi vui vẻ rồi." Trong lòng An Như Yên khó nén kích động, tốt quá, nàng chờ thời khắc này lâu rồi, bất luận ban thưởng thứ gì vẫn trọng yếu bằng gả nàng cho tướng quân. tại, cơ hội tốt như vậy, nếu nàng đưa ra cầu xin tứ hôn, Hoàng hậu nương nương chắc chắn cự tuyệt.

      Nhưng, trước mặt nhiều người như vậy, nàng lại là nữ tử, chủ động cầu tứ hôn, chắc chắn bị người ta chê cười. Thế nhưng nàng muốn buông tha cho cơ hội khó có được này, tướng quân sắp trở lại rồi, nếu vẫn chưa từ bỏ ý định với An Ninh, ắt phải xảy ra sai lầm, đây là điểm bất lợi với nàng. Suy nghĩ chút, An Như Yên quyết định thành khẩn quỳ mặt đất, bất chấp mặt mũi, cao giọng mở miệng, "Yên nhi mười sáu tuổi, là tuổi đợi gả..."

      Lời vừa thốt ra, Hoàng hậu bừng tỉnh đại ngộ, nhất thời hiểu được tâm tư An Như Yên, nàng đây là muốn thỉnh chỉ tứ hôn! Nhưng... Trong đầu Hoàng hậu nhớ đến biểu vừa rồi ở trong cung của An Như Yên, tâm tư khó tránh khúc mắc, thu lại lông mày, "Xem bản cung sơ ý chưa, Yên nhi quả nên lập gia đình rồi! Ngươi yên tâm, bản cung nhất định tìm cho ngươi phu quân phù hợp."

      Về phần có nên tứ hôn An Như Yên cho cháu trai bà hay , bà còn phải cẩn thận cân nhắc.

      bên An Bình như trước vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, quả nhiên Hoàng hậu sinh bất mãn với An Như Yên. Xem ra, An Như Yên muốn gả cho tướng quân, phải chuyện dễ dàng rồi. Bất quá, lấy tính tình chưa đạt được mục đích thề bỏ qua của An Như Yên, khẳng định nàng ta dễ dàng vứt bỏ như vậy!

      Quả nhiên, trong mắt An Như Yên xẹt qua chút kiên định, dường như bất chấp tất cả, "Yên nhi từ hâm mộ tướng quân, trong lòng sớm quyết định, cuộc đời này phải tướng quân lấy chồng!"

      Oanh tiếng, toàn bộ đại điện vì câu của An Như Yên mà nổ tung. ra, An Như Yên muốn gả cho tướng quân! Nhưng nàng cũng quá lớn mật dám ra tại nơi này, là tiểu thư khuê các, sao mà... Có người cười lạnh trong lòng, An Như Yên là đệ nhất tài nữ! Tai sao lại vội vã muốn gả như vậy, phải là muốn nam nhân đến điên rồi chứ?
      Nghe An Như Yên phải tướng quân lấy chồng, thân thể An Ninh đột nhiên ngẩn ra, trà trong ly tràn ra chút, nhớ lại việc làm kiếp trước của An Như Yên với nàng, phải tướng quân lấy chồng? An Như Yên cho rằng nàng giống như nàng ta ham thích tranh giành sao?

      "Chỉ cần là vật của ngươi, ta đều đoạt lấy hết!"

      Kiếp trước tại thời điểm nàng chết, lời An Như Yên vẫn còn quanh quẩn bên tai, thù hận trong lòng An Ninh lại lần nữa sôi trào lên, nắm ly trà trong tay chặt. Cả đời này, An Như Yên đừng hòng được như ý!

      Mọi người tập trung lực chú ý người An Như Yên, nên ai phát ra thần sắc dị thường của An Ninh, ngoại trừ nam tử ngồi bên cạnh...

      Phản ứng của An Ninh đều bị Thương Địch tỉ mỉ quan sát, khỏi khẽ nhíu mày, con ngươi thâm thúy co lại, hiếu kì trong lòng càng thêm sâu sắc với An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, hận? nhìn lầm, trong mắt nàng lên chính là hận! Nàng hận ai? Nữ tử như vậy, vì sao lại có thù hận nồng đậm đến thế? Giống như trải qua mọi chuyện ở đời!

      Phản ứng dị thường của nàng sau khi nghe được hai chữ "Tướng quân", nàng và tướng quân có qua lại sao?

      biết vì sao, từ trước đến nay Thương Địch rất ít cảm thấy hứng thú với người khác, đặc biệt là nữ nhân, thế nhưng bây giờ lại muốn hiểu hết về nữ tử trước mặt này!

      "Làm càn!"

      Phía Đại điện, Hoàng hậu nương nương hét lên, tất cả mọi người đều cả kinh, vì sao Hoàng hậu nương nương lại đột nhiên tức giận như thế, nét mặt u, tức giận này tuyệt đối !

      Trong lòng An Như Yên ngẩn ra, chẳng lẽ mình quá mức lớn mật, Hoàng hậu nương nương đồng ý thỉnh cầu của nàng?

      "Hoàng hậu nương nương, Yên nhi tâm thích tướng quân, hâm mộ tướng quân, thỉnh hoàng Hậu nương nương thành toàn!" An Như Yên vội vàng biểu đạt tâm tư mến mộ của mình.

      "Hừ! Thành toàn?" Hoàng hậu nương nương hừ lạnh tiếng, ánh mắt dừng ở người An Như Yên, sắc bén như kiếm, "Ngươi còn có mặt mũi thỉnh Bản cung tứ hôn? Còn có mặt mũi cầu Bản cung thành toàn?"

      Lời Hoàng hậu làm cho những người ở đây khỏi suy nghĩ phen, đột nhiên biến hóa như vậy khiến An Như Yên biết phải làm sao, nàng rốt cuộc là làm sai chỗ nào?
      " to gan! , ngươi rốt cuộc là có ý gì?" Hoàng hậu cầm trong tay "Mẫu đơn tranh diễm" quăng mạnh vào trước mặt An Như Yên, vẻ mặt phẫn nộ chất vấn.

      An Như Yên dám làm ra chuyện này, nàng ta muốn sống nữa sao!

      An Ninh lẳng lặng quan sát sắc mặt Hoàng hậu nương nương, trong lòng hiểu , xem ra, Hoàng hậu nương nương phát ra manh mối bức "Mẫu đơn tranh diễm". Hoàn toàn nằm trong dự liệu của nàng, trình độ thích mẫu đơn của Hoàng hậu nương nương đến mức mê muội, bà nghiên cứu rất kĩ về mẫu đơn, càng tỉ mĩ hơn so với người khác, người khác phát nàng động tay vào bức tranh thêu này, nhưng Hoàng hậu nương nương có thể!

      Xem ra, An Như Yên sợ là hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn này!

      Cảnh tượng An Như Yên đắc ý ở kiếp trước, cả đời này, nàng rất muốn nhìn, từ đám mây rơi xuống, nàng ta còn có thể đắc ý như thế nào!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 19: bức nàng nhận tội


      edit:pemichio
      beta:u như kỹ


      An Như Yên nhìn đến bức “Mẫu đơn tranh diễm” lúc trước còn được hoàng hậu xem là bảo bối hết sức ca ngợi, nay lại bị ném đến trước mặt nàng , trong lòng càng thêm biết làm sao, nàng ý thức được nguyên do hoàng hậu tức giận phải do thỉnh cầu tứ hôn của nàng mà là do bức “Mẫu đơn tranh diễm “ này!

      "Mẫu đơn tranh diễm" rốt cuộc sai ở đâu? An Như Yên trong lòng khó hiểu, ở đây những người khác cũng là vẻ mặt nghi hoặc, bất quá, rất nhiều quý nữ có chút vui sướng khi người gặp họa nhìn An Như Yên, mặc kệ hoàng hậu tức giận rốt cuộc là vì cái gì, các nàng chỉ có thể đoán được là, cái người vừa rồi dào dạt đắc ý , chịu sử ca ngợi , là dệ nhất tài nữ sợ là sắp có tai ương a !

      Mới vừa rồi còn tưởng rằng An Như Yên này chiêu có thể vãn hồi lại mọi thứ, lần nữa chiếm được tán thưởng của hoàng hậu , nghĩ tới, đúng là vẫn có thể biến thành họa vô đơn chí a!

      An Như Yên vội vàng xem "Mẫu đơn tranh diễm" tay , cẩn thận xem xét, như vậy bộ tác phẩm xuất sắc, hoàn mỹ chê vào đâu được, tìm thấy gì tỳ vết nào, An Như Yên nhanh cau mày , bất chấp mọi thứ , mở miệng hỏi, "Hoàng hậu nương nương, biết Yên nhi phạm lỗi gì, chọc cho hoàng hậu nương nương tức giận?"

      "Hừ! sai cái gì? Hôm nay mẫu đơn yến, bản cung tâm tình vốn là vô cùng tốt , tâm ý của các gia quý nữ , đều làm cho bản cung cảm nhận được ấm áp, duy chỉ có ngươi, đại tiểu thư An Bình hầu phủ , bức 'Mẫu đơn tranh diễm' lại có thể dung thược dược thay với mẫu đơn, đưa cho bản cung, ngươi này là có tâm ý gì?" ánh mắt Hoàng hậu lạnh như băng, sắc mặt trầm, cả người tản ra uy nghi cùng với tức giận, càng làm cho người ta tâm sinh ra e ngại.

      Thược dược?

      Mọi người vừa nghe, nhất thời mặt lộ vẻ kinh ngạc, An Như Yên cẩn thậnnhìn 'Mẫu đơn tranh diễm' trong tay , nguyên bản sắc mặt vốn tái nhợt ,nay lại càng trở nên trắng bệch vô sắc, toàn bộ thân thể nhịn được run run, này... Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? ràng là mẫu đơn, vì sao nhìn kỹ, thành thược dược!

      Chổ bị sai rất , nếu như nhìn kỹ, là nhìn ra cái gì, nhưng là...

      Minh Nguyệt công chúa tiến lên tìm tòi đến tột cùng , cẩn thận đánh giá, rốt cục cũng nhìn ra manh mối, nhìn An Như Yên quỳ, nhất thời lòng tràn đầy lửa giận, chút cũng cho nàng mặt mũi , "Hừ! đệ nhất tài nữ ngay cả thược dược cùng mẫu đơn đều phân ràng , này ra sợ là có người tin tưởng ! Theo bản công chúa , ngươi này ràng chính là cố ý lâm làm vậy ."

      Mẫu đơn cùng thược dược đều là hoa trung nhị tuyệt, ngày thường cực kỳ tương tự, nhưng nhìn kỹ, lại có thêm những điểm khác biệt, "Mẫu đơn tranh diễm" tay An Như Yên , mới vừa thấy, quả cực kỳ giống mẫu đơn, nhưng màu sắc của lá hoa lại đậm hơn so với mẫu đơn , chứng tỏ đây phải là chân chính mẫu đơn, mà là thược dược.

      Mẫu đơn là vua của các loài hoa mà thược dược chỉ đứng thứ hai , hoàng hậu nương nương là mẫu nghi thiên hạ, là nữ nhân thiên hạ đệ nhất tôn quý , liền cùng vua của cac loài hoa xứng đôi, mà phải là thược dược!

      So với việc mới vừa rồi An Như Yên phen lấy lòng hoàng hậu, giờ phút này xem ra, lại dụng tâm kín đáo, nàng là ám chỉ hoàng hậu chỉ xứng đứng thứ hai thôi sao!

      An Như Yên cũng là biết quan hệ lợi hại trong đó , trong lòng càng thêm bất an.

      ", phải... Thần nữ biết..." An Như Yên cuống quít lắc đầu, vội vàng muốn vì chính mình giải thích, nhưng là, nàng lại biết giải thích từ đâu , này phải nàng thêu , ràng là an bình, theo bản năng nhìn về phía

      An Ninh, lại chỉ thấy an bình đồng dạng là vẻ mặt nghi hoặc, lại giống như bộ dáng áy náy, coi như nàng cũng biết vì sao chuyện lại xảy ra như vậy.

      Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nàng lại nên làm cái gì bây giờ? An Như Yên cố gắng nghĩ như thế nào thoát thân, nhưng là, càng nghĩ, trong lòng càng là bối rối thôi, mọi người đều đặt tầm mắt chú ý ở người nàng, càng làm cho nàng phía sau như kiến bò chảo nóng, ai có thể cứu nàng?

      Đột nhiên nghĩ đến cái gì, An Như Yên nhìn về phía Uyển quý phi ngồi bên cạnh hoàng đế, nhưng Uyển quý phi cũng là thản nhiên tránh tầm mắt của nàng, An Như Yên trong lòng lộp bộp chút, biết Uyển quý phi chết cũng thay nàng chuyện .

      " biết? Mới vừa rồi ngươi còn ngươi mất ngủ vài đêm mới hoàn thành bức tranh thêu, như vậy xem ra, ngươi ngày đêm đều ở cùng bức tranh “Mẫu đơn tranh diễm” , ngươi còn dám ngươi biết?” Minh Nguyệt công chúa thuận theo buông tha, này An Như Yên, ngày thường tuy rằng đối với nàng cẩn thận lấy lòng, nhưng danh hào đệ nhất tài nữ, quả là cái gai trong mắt nàng, bây giờ rốt cuộc cũng nắn trong tay nhược điểm của nàng , nàng cũng buông tha, “An Như Yên, ta xem ngươi là cố ý muốn mượn bức 'Giả mẫu đơn tranh diễm' đến ám dụ mẫu hậu ta xứng là vua của các loài hoa , xứng làm mẫu nghi thiên hạ!"

      Oanh tiếng, đại điện phía , nhất thời nổ tung oa, Minh Nguyệt công chúa tung đến cái tội danh, đúng là a!

      Mọi người qua phía hoàng hậu, lúc này sắc mặt nàng lại trầm vô cùng.

      " phải như thế, thần nữ cũng biết vì sao hội như vậy... Thần nữ..." An Như Yên như thế nào cũng nghĩ tới, mới vừa rồi còn được khen đến mây, hưởng thụ khoái cảm cao cao tại thượng, giờ phút này, nàng giống như thân tại địa ngục, Minh Nguyệt công chúa cấp nàng mộtcái tội danh lớn , càng như cái mũi nhọn, hung hăng cắm ở lòng của nàng, càng thêm tức giận là, nàng thế nhưng tị chỗ nào tị, ai cứu nàng, thay nàng cầu tình!

      An Ninh nhìn bộ giáng An Như Yên bối rối bất lực, trong lòng trồi lên tia khoái ý, kiếp trước, nàng chưa bao giờ nhín thấy mặt An Như Yên xuất hoảng sợ như thế , nàng luôn là người dẫm nát thân thể của nàngở dưới , thuận buồm xuôi gió, mặc dù là như vậy, nàng cũng có buông tha tánh mạng của nàng , thậm chí còn làm cho đứa con chưa xuất thế của nàng...

      Con ngươi căng thẳng, an bình hít hơi sâu, thản nhiên liễm hạ mi mắt, nếu An Như Yên còn nhận tội, như vậy nàng bồi thêm nàng ta phen!

      "Hoàng hậu nương nương, phải lỗi của tỷ tỷ, này 'Mẫu đơn tranh diễm' ..."

      An Ninh tiến lên phía trước, quỳ mặt đất, chính là, lời của nàng còn chưa xong, bị An Như Yên đánh gãy giống như nàng dự đoán.

      "Thần nữ biết sai, thỉnh hoàng hậu nương nương trách phạt!" An Như Yên vạn vạn ngờ an bình hội đột nhiên đứng ra, vì cho nàng ra chân tướng là 'Mẫu đơn tranh diễm' là do nàng thêu, nàng bất chấp tất cả , chỉ có thể nhận tội.

      Nàng biết, chỉ cần an bình ra chân tướng, nàng liền xong , chỉ có thanh danh trong dĩ vãng của nàng bị hủy, mà còn có thể bị mắc thêm tội "Khi quân" , mặc dù tội khi quân này có thể làm cho an bình theo nàng gánh vác, nhưng đối với nàng mà , nàng mất nhiều hơn được!

      Nàng tuyệt đối thể làm cho người ta biết mẫu đơn tranh diễm này là An Ninh thêu, càng thêm thể làm cho người ta biết, nàng sở dĩ hội trở thành đệ nhất tài nữ, toàn là vì an bình ở sau lưng thay nàng làm mọi việc!

      "Tỷ tỷ..." An bình nhanh cau mày kêu lên, lại rước lấy ánh mắt hưng hăng trừng lớn của An Như Yên, An Bình giống như bị kinh hách, co rúm lại dám nữa.

      Động tác của Tỷ muội hai người , mọi người đều thấy ở trong mắt, trong lòng hiểu ,nhị tiểu thư An Bình hầu phủ như thế nào lại sợ hãi đại tiểu thư a! hai năm trước , các nàng từng nghe qua ít tin đồn có liên quan đến An Ninh hầu phủ , hay là tin đồn này là ?

      An Như Yên trong lòng thầm thầm oán hận An Ninh, này xú nha đầu, nàng chạy đến đây tham gia náo nhiệt làm gì? Nàng cho rằng nàng thừa nhận "Mẫu đơn tranh diễm" do nàng thêu, chính là giúp nàng sao, nha đầu có đầu óc, còn làm hại nàng thể chủ động nhận tội.

      Nhưng nàng như thế nào cũng thể tưởng được, người mà xưa nay nàng đều khinh thườnglại chính là người làm cho nàng tự động nhận tội An Ninh biết, tính tình của An Như Yên, nàng cũng biết cất nhắc lợi hại trong đó,này hai cái đại tội , nàng tuyệt đối mạo hiểm chịu tổn thất lớn hơnnữa , đem chính mình cấp tha xuống nước, mà mục đích của nàng, cũng muốn đạt tới!

      An Như Yên a An Như Yên, tự cầu nhiều phúc !

      "Hừ! Hảo cái An Như Yên! Quả nhiên tâm có quỹ!" Minh Nguyệt công chúa hừ lạnh tiếng, lập tức nhìn về phía hoàng hậu nương nương, "Mẫu hậu, nếu nàng muốn thừa nhận, định thể khinh tha nàng!"

      Mặt Hoàng hậu chút thay đổi nhìn An Như Yên, tâm tình của nàng tốt, đều bị An Như Yên làm hỏng, nàng hôm nay nếu là hảo hảo trừng phạt An Như Yên, như vậy uy nghi hoàng hậu của nàng chắc chắn đại suy giảm, nhất là những tần phi này cũng càng thêm đem nàng để vào mắt.

      Hậu cung bên trong, ngươi lừa ta gạt, hôm nay này vừa ra, khó bảo toàn ngày sau bảo đảm rằng có người đem mẫu đơn cùng thược dược ra để , Uyển quý phi mặc dù là người nàng thân cận, nhưng chung quy là phi tử được hoàng thượng sủng ái nhất, nàng này hoàng hậu nếu là xứng thược dược, kia vua của các loài hoa đó là...

      Thản nhiên nhìn lướt qua Uyển quý phi, hoàng hậu trong lòng trồi lên tia kiên định,nàng nếu là nhắc tới, đó là thừa nhận chính mình chỉ xứng thược dược, này thể nghi ngờ là đem hậu vị đưa đến trong tay người khác, vô luận lo lắng theo phương diện nào, nàng cũng thể thủ hạ lưu tình, An Như Yên khi lớn mật như vậy , phải thừa nhận lớn mật đại giới!

      "Người đâu!" Hoàng hậu trầm giọng mở miệng, trầm ngữ điệu dài đặc truyền vào trong tai An Như Yên, An Như Yên trong lòng khỏi co rụt lại, theo bản năng giương mắt nhìn về phía hoàng hậu, cũng là nhìn đến hàn ý trong ánh mắt của hoàng hậu, trong lòng lại càng thêm lạnh lẽo.

      Nàng biết, hôm nay định là trốn thoát , chỉ có như thế, dĩ vãng hoàng hậu đối nàng thương cùng thích ý, sợ cũng hội tan thành mây khói!

      Nghĩ kế tiếp chờ đợi nàng là trừng phạt, An Như Yên lòng tràn đầy sợ hãi cùng bất an, giống như mình trong địa ngục...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :