1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hầu môn độc phi - Chân Ái Vị Lương (c112)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Bích Châu ngậm miệng lại, nhưng xem đôi mi nhíu chặt của Quân Nhược, Bích Châu nhịn được cắn chặt môi, nàng biết, Quân Nhược công tử mới vừa rồi là cố ý đem tiểu thư đuổi , muốn làm cho tiểu thư nhìn thấy bộ dáng giờ phút này của .

      Mạnh, trong dược lư truyền đến trận kinh hô, Bích Châu giật mình, măt Quân Nhược cũng trồi lên mỉm cười, chỉ biết khi An Ninh nhìn thấy tiểu độc vật này rất cao hứng, hít hơi sâu, Quân Nhược điều tức thân thể, làm cho chính mình thoạt nhìn tinh thần chút, gần như là ở khắc kia,bóng dáng của An Ninh liền xuất ở ngoài dược lư, nàng lúc này, mặt tươi cười so với ánh mặt trời còn sáng lạn hơn, mang theo vài phần hưng phấn, cặp mắt kia sáng như ngọc rạng rỡ hào quang.

      "Ngươi... Ngươi là làm sao kiếm được ? Làm sao kiếm được thứ tốt như vậy!" An Ninh kích động , dù là nội liễm như nàng, giờ phút này cũng là thể che dấu hưng phấn của bản thân, trời biết khi nàng thấy dược thảo bên trong dược lư là khiếp sợ cỡ nào, đó là mầm móng của thất tinh hải đường,trong độc điển có ghi lại, thất tinh hải đường là đứng đầu trong thiên hạ mười đại kịch độc, nhưng rất lâu rồi xuất , liền ngay cả độc vương năm đó phí hết tâm tư, mới được viên mầm móng thất tinh hải đường, sau khi điều chế thành công, chỉ còn lại chút thành phẩm độc dược thất tinh hải đường, nhưng lại luyến tiếc dùng, nên vẫn làm bảo bối bảo tồn .

      có người nào biết độc vương nghiên cứu chế tạo ra thất tinh hải đường chi độc ở nơi nào, từ khi độc điển mất tích, thất tinh hải đường độc cũng theo đó mất tin tức, thời điểm An Ninh nhìn thấy thất tinh hải đường ghi độc điển, còn tưởng rằng thất tinh hải đường này vĩnh viễn cũng thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng hôm nay, tay nàng lại có thể cầm được mầm móng của nó đây là khái niệm gì, trong lòng An Ninh đương nhiên hiểu được, nguyên nhân vì trân quý, cho nên, nàng chiếm được mới hưng phấn như thế.

      mặt Quân Nhược trồi lên chút tươi cười, "Nếu biết là thứ tốt, kia về sau liền đối tốt với ta chút."

      "Ta khi nào đối với ngươi tốt ?" An Ninh nhíu mày, thấy tươi cười mặt Quân Nhược, cả người tựa hồ so với mới vừa rồi tốt hơn rất nhiều.

      Quân Nhược cười , giống như nghĩ đến cái gì, Quân Nhược mở miệng, "Nếu ta muốn ngươi đáp ứng ta cầu, coi như trả công cho vất vả của ta, ngươi như thế nào?"

      " nghe chút, nếu ta có thể làm , cố gắng thỏa mãn ngươi!”An Ninh đến gần Quân Nhược, ở chung với nhau thơi gian dài, Quân Nhược trừ bỏ lần đó đưa độc điển cho nàng có trao đổi điều kiện ra, ngoài ra cũng chưa từng cầu nàng cái gì, nàng biết, Quân Nhược mang độc thảo này đến cho mình giá trị sợ rằng có tiền tài nào có thể mua nổi , ước định ban đầu là tìm độc thảo cho nàng còn nàng cho chỗ ăn chỗ ngủ, hiển nhiên chính mình chiếm cái tiện nghi lón, nàng vẫn lo lắng nên vì Quân Nhược làm chút gì, nhưng người này giống như vô dục vô cầu,ngay cả nàng cũng đoán ra muốn cái gì , hôm nay lại mở miệng ra cầu, như vậy rất đúng ý của nàng như vậy nàng liền cần phí tâm tư tìm kiếm .

      "..." Quân Nhược mâu quang vi liễm, muốn mở miệng, lại dừng lại, mâu trung giống như suy tư về cái gì, An Ninh đợi hồi lâu, cũng thấy mở miệng, liền thúc giục, "Ngươi chẳng lẽ lại có chuyện gì khó mở miệng như vậy sao?"

      "Quên , ta tạm thời nghĩ tới, về sau chờ ta nghĩ tới rồi sau!" Quân Nhược liễm hạ mặt mày, trong lòng thở dài, đúng là vẫn thể ra lời khẩn cầu kia.

      An Ninh thấy như vậy, biết được phải là nghĩ tới, mà là muốn mở miệng , trong lòng nghi hoặc, rốt cuộc là chuyện gì , làm cho Quân Nhược cố kỵ như vậy? Nhưng An Ninh cũng ép , "Được, ngày nào ngươi nghĩ tới, tùy thời có thể với ta, ta có thể làm , liền nhất định đáp ứng ngươi."

      Quân Nhược gật đầu, đối mặt với Ninh Nhi, như thế nào mở miệng cầu nàng,muốn nàng cả đời ở bên người mình đâu?

      An Ninh chiếm được mầm móng thất tinh hải đường, nhưng có vội vã chế tạo nó, thứ này quá mức trân quý, cho nên, nếu hoàn toàn nắm chắc, nàng dễ dàng lãng phí .

      An Bình hầu gia mang theo Tần Ngọc Song rời Hầu phủ hơn tháng, ở trong khoảng thời gian này, người của bốn quốc gia khác ở Đông Tần quốc đều lục tục về nước, ngày ấy, Sùng Chính đế đích thân hạ chỉ đến bát trân các, lệnh cho "Nhị công tử" phải cùng ông tiễn bọn họ, thời điểm An Ninh cùng Vân Cẩm biểu ca nghe được tin tức này, chuyện nghĩ tới đầu tiên là Hải Táp ở bát trân các , tên Hải Táp kia, giống như nếu đợi được An Ninh bỏ qua.

      An Ninh biết, thánh chỉ của hoàng thượng, nàng thể tuân theo, nhưng Hải Táp kia...

      Nếu "Nhị công tử" lại xuất , có kinh nghiệm lần trước, nàng sợ là rất khó thoát thân !

      Ngay sau đó Vân Cẩm cho nàng tin tức,khiến An Ninh nhất thời như trút được gánh nặng, nguyên lai, Vân Cẩm biết nàng ngại Hải Táp, nên khi hoàng thượng hạ chỉ đến bát trân các liền nhắn lại với công công truyền chỉ là , “nhị công tử” mới rời nhà lâu trước, trước mắt sợ là về kịp để tiễn.

      Như thế, hoàng thượng mặc dù là thất vọng, cũng có cách nào cái gì, ai kêu chịu trước với nhị công tử, bây giờ nhị công tử có ở nhà, bây giờ có muốn tuân chỉ cũng được a!

      Như vậy An Ninh tránh được lần, nhưng nàng biết, nếu lại có thêm thánh chỉ nữa "Nhị công tử" sợ là trốn được , hoàng thượng để ý "Nhị công tử" như vậy, chắc chắn là để “biến mất” như vậy .

      An Ninh cũng vội, đến lúc đó xuất xuất , về phần Hải Táp, nàng chỉ có thể gặp chiêu đối chiêu!

      Vào ngày nọ, An Bình hầu gia phái người đưa thư về, ông cùng ngũ phu nhân đường trở lại kinh thành, nếu có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai có thể trở lại trong phủ, đại phu nhân nhận được tin tức này, tự nhiên là thập phần vui mừng, bất quá nghĩ đến Tần Ngọc Song, trong lòng bà chung quy là có vết sẹo, bà có thể tưởng tượng được lần này từ thành U Châu trở về , Tần Ngọc Song đắc ý như thế nào.

      "Dì, có việc gì khiến người vui vậy?" Mở miệng là đại thiếu gia Lâm gia, huynh trưởng của Uyển quý phi, sáng sớm hôm nay liền đến Hầu phủ ,nhìn thấy sắc mặt khó coi của đại phu nhân, trong lòng khỏi thầm oán : tại dì so với trước kia dịu dàng nội liễm thay đổi ít, dù là liếc mắt cái có thể nhìn thấy nàng vui,ánh mắt kia tựa hồ là muốn giết người.

      Đại phu nhân giật mình, ý thức được Lâm Tường ở đây, che dấu kéo kéo khóe miệng, "Xem ngươi kia , dì nào có vui, nhưng ra là ngươi, rất lâu rồi đến chỗ của dì, lần này đến, là có chuyện gì?"

      Lâm đại thiếu gia gia cười hắc hắc, thế nào cũng thấy đáng khinh, "Dì, từ sau lần trước gặp được Ninh Nhi biểu muội, về sau là tưởng niệm, cho nên..."

      Con ngươi của đại phu nhân căng thẳng, nháy mắt hiểu được ý tứ của chất nhi, đại thiếu gia Lâm gia này , trừ bỏ nữ nhân, còn có cái gì có thể làm cho cảm thấy hứng thú đâu?

      Thời gian trước ở trong tứ quốc tế, nghe chủ của Lâm gia là phụ thân của Uyển quý phi , phải nhốt đại thiếu gia này ở Lâm gia, cho xuất môn, phải biết rằng, ngày thường cưỡng hiếp con nhà lành cũng liền thôi, trong tứ quốc tế, người của tam quốc cũng ở kinh thành, nếu ra ngoài, chọc tới người nào nên chọc, nhất là nữ tử Tây Lăng quốc cũng đến, chuyện đó cũng dễ làm .

      Lâm đại thiếu gia gia bị nhốt hơn tháng, rốt cục lại thấy ánh mặt trời, vừa mới đây lại truyền ra tin tức, là Lâm đại thiếu gia lại cường đoạt thêm người nạp vào trong đám tiểu thiếp của mình , đại phu nhân giống như vô tình nhìn Lâm đại thiếu gia liếc mắt cái, "Biểu muội Ninh Nhi của ngươi cũng giống những tiểu thiếp khác của ngươi."

      Đại phu nhân có ám chỉ,dạo này, tiện nhân Tần Ngọc Song kia khiến bà tốn nhiều tâm tư, làm cho bà rảnh bận tâm đến An Ninh , Yên nhi ở Khởi Thủy uyển dưỡng thương, cũng thấy chuyển biến tốt, nghĩ đến vậy, bà cam lòng, lại ghen tị An Ninh.

      Dựa vào cái gì nữ nhi của Vân Trăn liền khỏe mạnh an khang , mà nữ nhi của bà lại nằm ở giường, giống như phế nhân, tuy rằng bà cực kỳ muốn thừa nhận vết thương của Yên nhi thể chữa trị, nhưng điều này chung quy vẫn là a!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      "Chất nhi đương nhiên biết điểm ấy, chất nhi đối với Ninh Nhi muội muội là tâm , biết dì có... Thành toàn cho mảnh thiệt tình của chất nhi ?." Lâm đại thiếu gia vội vàng , nếu có thể đem Ninh Nhi bỏ vào trong đám tiểu thiếp , kia chuyện thể tốt hơn nữa .

      Đại phu nhân ha ha cười , "Thành toàn sao?Ta sao cả, thân càng thêm thân, bất quá, Ninh Nhi biểu muội nay được Hầu gia cực kỳ coi trọng, ta xem ý tứ của Hầu gia, là muốn tác hợp nàng ta với Ly vương điện hạ !"

      "Ly vương? tính là cái gì " Lâm đại thiếu gia gia khinh thường quát lạnh tiếng, Triệu Cảnh Trạch tuy rằng là vương gia, nhưng Lâm Tường cũng là đại thiếu gia của gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia, muội muội lại là quý phi của hoàng thượng, Triệu Cảnh Trạch dám cùng tranh nữ nhân sao?

      Hừ! biết tốt xấu!

      Đại phu nhân nhìn phản ứng của Lâm đại thiếu gia , liễm liễm mi, gì thêm, sau lúc lâu, đại phu nhân giống như nghĩ đến cái gì, "Ngươi xem trí nhớ của ta này, như thế nào lại quên đem bạc hàng tháng qua cho Ninh nhi , Cố đại nương..."

      "Dì..." Lâm đại thiếu gia đánh gãy lời của đại phu nhân, trong lòng vui vẻ, vẻ mặt chân thành đứng dậy, "Dì, đừng kêu Cố đại nương , giao cho chất nhi, chất nhi thay dì đưa qua."

      Lời tuy như thế, trong lòng Lâm đại thiếu gia lại là có thêm tính toán khác, muốn tìm cơ hội ở riêng cùng Ninh Nhi biểu muội! Cơ hội này phải tới rồi sao? Trong lòng lưu chuyển vô số ý tưởng, bộ dạng của Ninh Nhi biểu muội đúng là xinh đẹp, nếu có thể chấm mút tí, cũng uổng công hôm nay tới Hầu phủ chuyến.

      "Này..." Đại phu nhân nhíu mày, hình như có chút khó xử.

      "Dì, ngươi còn tin chất nhi sao? Quyết định như vậy , chất nhi làm ổn thỏa chuyện tốt này” Lâm đại thiếu gia xong, khẩn cấp ra phòng, tự nhiên là hỏi đến bạc của đại phu nhân, đường đường đại thiếu gia Lâm gia, còn thiếu chút bạc ấy sao?

      Nghĩ đến rất nhanh nữa là có thể nhìn thấy An Ninh, bước chân của Lâm đại thiếu gia lại nhanh hơn chút, vội vàng rời , nhưng có phát lãnh mặt đại phu nhân sau khi rời , lúc này, vẻ khó xử mới vừa rồi biến mất còn tung tích thay vào đó là vẻ mặt cười lạnh nham hiểm.

      Bà biết Lâm đại thiếu gia gia đối với An Ninh có cái ý tốt gì, liền biết thời biết thế thôi, bản tính của chất nhi, bà hiểu rất , dù là tiểu thư quan gia cũng chiếm đoạt, thậm chí ngay cả thiếp thất của quan viên cũng đoạt , hoàn toàn là tên háo sắc lưu manh, bà trước kia cũng từng có ý định đưa An Ninh cho , tại lão gia muốn tác hợp Ninh Nhi cùng Ly vương, hừ!

      Nghĩ đến Yên nhi từng qua với bà, Ly vương điện hạ từng tặng cho nàng bộ áo choàng lông cáo, tại Ly vương tuy rằng thể so với Nam Cung Thiên Duệ, nhưng tình huống tại của Yên nhi , nếu là , như vậy Ly vương cũng là lựa chọn tốt , huống hồ, tại tuy Ly vương được tốt lắm, nhưng nếu về sau có thể đoạt được ngôi vị hoàng đế kia, kia phải... Đại phu nhân tính toán điểm này, lại khẳng định quyết định mới vừa rồi của mình là đúng .

      Tốt nhất là Lâm đại thiếu gia nhìn thấy An Ninh, nổi lên sắc tâm, gạo nấu thành cơm, như vậy lão gia cũng thể cái gì !

      Chỉ cần An Ninh theo Lâm đại thiếu gia, vậy tương lai, còn sợ gì sao?

      "Ha ha..." Tính toán như thế , đại phu nhân đắc ý bật cười lên, thấy Cố đại nương vào phòng,cũng có che dấu, "Nha đầu Tuyết Nhi đâu?"

      Cố đại nương tiến lên đáp, "Phu nhân, ngài mới vừa rồi phân phó Tuyết Nhi trở về Tuế Lan hiên , lão gia ngày mai liền trở lại, ngươi là bảo nàng dọn dẹp chút, làm lục phu nhân."

      Đại phu nhân nhíu mày, là như vậy, bà mới vừa rồi là quá mức cao hứng , liền quên chuyện Tuyết Nhi về Tuế Lan hiên, mấy ngày nay chuyện bà để Tuyết Nhi trở thành hạ nhân, chắc chắn thể để cho lão gia biết, nha đầu kia, nhát gan yếu đuối, ngay cả là bà có cho trăm lá gan, cũng dám ở trước mặt lão gia bậy cái gì

      Trong Thính Vũ hiên.

      An Ninh nhìn người tới, trong lòng nhất thời trồi lên tia tức giận, nàng ngờ, An Bình hầu gia Ly vương tới nhưng lại tới, bù lại sát tinh Lâm đại thiếu gia này lại đến đây!

      "Ninh Nhi muội muội, lâu thấy, có nhớ ta " Lâm đại thiếu gia tiến vào Thính Vũ hiên, nhìn thấy An Ninh, trong mắt để lộ hào quang, kia hào quang, làm cho mi tâm của An Ninh nhăn càng nhanh, Lâm đại thiếu gia gia lúc trước từng gặp ở Ly viên, nhưng lần đó cũng biết thu liễm, giờ phút này sắc mặt lại hề che dấu sắc tâm, nhìn như con mèo gian sảo,Lâm đại thiếu gia này, xem ra là ngày đó ở Ly viên dạy dỗ đủ nên bây giờ ngựa quen đường cũ đưa tới cửa.

      Nhìn kia bộ dáng đáng khinh của Lâm đại thiếu gia hướng tới bên nàng tới, An Ninh quát lạnh tiếng, "Phi Phiên."

      Vừa dứt lời, Phi Phiên đợi ở nơi bí mật gần đó lập tức liền chắn ở trước mặt An Ninh, nhìn sắc mặt của Lâm đại thiếu gia , lợi kiếm trong tay vung lên cái, xoẹt tiếng,kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang ra , chỉ thẳng vào Lâm đại thiếu gia.

      Lâm đại thiếu gia trong lòng ngẩn ra, ngừng lại cước bộ, sắc tâm mới vừa rồi giống như bị dội gáo nước lạnh sắc mặt khó coi, mũi kiếm vung tới chỉ cách cổ họng của tí, nếu mới vừa rồi bước thêm bước nữa , như vậy mũi kiếm này chắc chắn là xuyên qua cổ họng , kết quả chính là kết thúc tính mạng của .

      Trong lòng nghĩ mà sợ, từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu chảy xuống, hung hăng trừng nam tử cầm kiếm mắt trước mặt, "Ngươi... Ngươi... Ngươi là ai? Sao lại lớn gan dám đối xử với ta như vậy, ngươi có biết bổn thiếu gia là ai ?"

      Phi Phiên hừ lạnh tiếng, "Ngươi là ai? Chẳng lẽ là súc sinh?"

      Sắc mặt Lâm đại thiếu gia gia xanh mét, "Ngươi ai là súc sinh?"

      "Trừ ngươi ra, nơi này có ai có thể là súc sinh?" Phi Phiên nhíu mày, kiếm trong tay giương lên, nhàng quét qua, tê tiếng, đai lưng của Lâm đại thiếu gia gia đứt ra, trong lòng Lâm đại thiếu gia gia phát lạnh, theo bản năng lui về phía sau từng bước, tay cũng bảo vệ hạ thân của mình, thân thể giật mình cái.

      "Ngươi..." Lâm đại thiếu gia gia tức giận trừng mắt nhìn Phi Phiên, mới vừa rồi thiếu chút nữa, gốc rễ của liền bị thanh kiếm kia chém rớt, bây giờ ngẫm lại thấy mà sợ, "Ngươi chờ ở đó cho ta, ta nhất định làm cho ngươi đẹp mặt!"

      Mặc dù biết vì sao ở trong nơi ở của An Ninh lại có thêm người, nhưng thân thủ của người này cũng rất lưu loát, tự biết mình hôm nay thể lấy được cái gì tốt, Lâm đại thiếu gia hoảng sợ xoay người chạy ra khỏi Thính Vũ hiên .

      "Lâm đại thiếu gia, ngươi vừa mới đến, như thế nào liền vội như vậy? Ngươi tới tìm Ninh Nhi có chuyện gì a?" An Ninh thấy bộ dáng chật vật của Lâm đại thiếu gia, trong lòng cảm thấy vui sướng đến cực điểm, người nọ đến Thính Vũ hiên của nàng chắc chắn phải là chuyện gì tốt, may là chạy mau, nếu , kiếm mới vừa rồi của Phi Phiên chỉ là cắt qua đai lưng của .

      Khi Lâm đại thiếu gia nghe được thanh mềm mại của An Ninh, người sớm chạy ra ngoài xa, Phi Phiên thu kiếm lại, quát lạnh tiếng, "Hừ,ta liền ở chỗ này chờ , nhìn ngươi làm sao khiến ta đẹp mặt! Lần sau còn dám đến, để cho ngươi lưu lại vài thứ, Phi Phiên ta đáp ứng."

      Lâm đại thiếu gia rốt cục chạy xa Thính Vũ hiên, mới thả chậm tốc độ, nhìn xiêm y bị cắt qua, nghĩ đến chuyện mới vừa rồi, trong lòng tích tụ lửa giận, căn bản là vì An Ninh mà đến, nhưng vừa nhìn thấy An Ninh, lại bị trêu chọc như vậy, nam nhân kia rốt cuộc là ai? Làm sao có thể xuất bên trong Thính Vũ hiên?

      "Chết tiệt! Lần sau đừng để ta gặp lại!" Lâm đại thiếu gia cước đá văng viên đá chắn giữa, phẫn nộ quát, lần sau lại tới nơi này, định người mình tiến đến, cái nam nhân kia có kiếm phải , cái nam nhân kia có võ công phải ? Hừ, lần sau cũng mang thêm vài người giúp đỡ, nhìn mình ta làm sao đánh thắng được cả đám người!

      "Ngô..."

      tiếng hô đau vang lên, Lâm đại thiếu gia gia khẽ nhíu mày, nhìn thấy nha hoàn phía trước cho rằng nữ tử là ngã xuống đất, con ngươi căng thẳng, cơ hồ là theo bản năng , trước tiên là cao thấp đánh giá nữ tử này phen, ánh mắt phút chốc sáng ngời, sắc tâm nổi lên.

      Hắc, nghĩ tới Hầu phủ này lại có tiểu nha hoàn thướt tha như vậy, nhìn chung quanh có người, khóe miệng khẽ nhếch, " nương, ngươi làm sao? Cần ta hỗ trợ ?"

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tuyết Nhi mới từ Tuế Lan hiên ra, lại dự đoán được, là có cục đá biết từ đâu bay ra, vừa vặn đánh vào đầu gối của nàng, cả người cũng theo đó ngã xuống đất, nghe được thanh của nam nhân, Tuyết Nhi giật mình, vừa nhấc mắt, liền nhìn thấy vị công tử trước mặt, trong lòng sinh ra tia bài xích, biết vì sao, ánh mắt mà công tử này nhìn nàng càng xem càng quái dị, làm cho nàng cả người được tự nhiên.

      Vừa nhấc đầu, Lâm đại thiếu gia gia liền nhìn thấy hai má hồng hồng xinh đẹp của Tuyết Nhi, trong lòng mừng rỡ, nha hoàn này so với tiểu thiếp trong phủ của , chỉ có hơn chớ kém a!

      Thấy xung quanh có người, trong lòng Lâm đại thiếu gia liền quyết định, con dao bổ về sau gáy của Tuyết Nhi, Tuyết Nhi bị bất ngờ kịp phòng bị, nhất thời ngất , thân thể xụi lơ ở trong lòng Lâm đại thiếu gia, Lâm đại thiếu gia nhìn dung nhan diễm lệ này, cười đến đáng khinh , " có Ninh Nhi biểu muội, tiếu nha hoàn này cũng được lắm."

      Đem nữ tử bị ngất ôm lấy , vừa vặn nhìn thấy phía trước có cái sân, ba chữ "Tuế Lan hiên" ánh vào mắt, Lâm đại thiếu gia lúc ấy liền quyết định, nhanh hướng tới Tuế Lan hiên, có thể ở trong Hầu phủ gặp được nha hoàn xinh đẹp như thế này,Lâm Tường quả nhiên là cực kỳ may mắn, lão thiên gia chiếu cố a! Chờ thu phục được tiếu nha hoàn này xong, liền vói dì, bào bà đem tiểu nha hoàn này cho về làm tiểu thiếp, đó cũng là phúc mà đời trước tiểu nha hoàn này tích được .

      Bóng đêm dần dần buông xuống, người hầu trong phủ vẫn thường xuyên qua lại.

      Bên trong Cẩm tú các, biết vì sao trong lòng đại phu nhân có chút bất an, nhìn nhìn canh giờ, "Cố đại nương, có thấy biểu thiếu gia ?"

      "Hồi phu nhân , có thấy, sắc trời đều đen, chắc là biểu thiếu gia trở về Lâm phủ rồi." Cố đại nương nhíu nhíu bấc đèn, làm cho đèn đuốc càng thêm sáng trưng, "Chỉ là thấy Tuyết Nhi đâu!"

      Đại phu nhân nhíu mày, "Hừ, ta lệnh cho nàng trở về Tuế Lan hiên dọn dẹp chút, vừa cũng đến giờ ngọ, đem nàng gọi tới, ta còn phải phân phó nàng chút tình, ngày mai lão gia trở lại , nàng nếu còn biết hành động như thế nào, xem ta thu phục nàng ra sao"

      "Vâng, nô tỳ liền Tuế Lan hiên, đem Tuyết Nhi mang lại đây." Cố đại nương phúc phúc thân, muốn ra ngoài cửa, lại nghe thấy thanh của đại phu nhân vang lên sau lưng, "Đợi !"

      Đại phu nhân đứng dậy, "Thôi, ta với ngươi cùng , thuận đường nhìn xem Tuế Lan hiên còn cần mua thêm cái gì , lần này lão gia trở về, nhất định phải khiến lão gia ngủ lại trong Tuế Lan hiên."

      Qua giờ ngọ chút, đại phu nhân nghĩ thông suốt nên đối phó Tần Ngọc Song như thế nào , nếu lão gia có lục phu nhân, như vậy muốn xử trí Tần Ngọc Song,cũng sợ lão gia chạy sang biệt viện thành nam, hừ, Tần Ngọc Song, xem nàng có thể đắc ý được bao lâu!

      Trong Tuế Lan hiên, đại phu nhân cùng Cố đại nương vừa vào sân, liền nghe được tiếng rên rỉ mềm yếu rất , đại phu nhân nhíu mày, trực tiếp vào phòng Tuyết Nhi, đẩy cửa vào, nhìn thấy hình ảnh làm cho hai người trước cửa ngẩn ra, nhất thời đứng như trời trồng.

      Trong phòng, quần áo rách nát phân tán khắp nơi , trực tiếp lan tràn đến giường, mà giường là hai thân thể dây dưa cùng chỗ, làm cho sau ót đại phu nhân sung huyết, kia phải là Lâm đại thiếu gia nằm người nữ tử bộc phát thú tính sao?

      Mà nữ tử dưới thân , hai tay bị trói ở giường, trong miệng bị nhét vải , nên lời, ngay cả kêu cứu đều được, nhưng vẻ mặt thống khổ, lại tỏ thống khổ của nàng, đại phu nhân nhìn khuôn mặt kia, nhìn hai người quấn nhau ở giường , Lâm đại thiếu gia hưởng thụ , giống như ngay cả hai người các bà xuất ở cửa đều có phát .

      "Làm càn!" Đại phu nhân gầm lên tiếng, nhất thời kinh động đến Lâm đại thiếu gia ra sức ở giường, trong lòng Lâm đại thiếu gia cả kinh, bất chấp tất cả, rút ra khỏi thân thể nữ tử, vội vàng bối rối mặc xiêm y, mà Tuyết Nhi bị trói ở giường, vẻ mặt đầy nước mắt, giờ phút này lại hoảng sợ đến cực điểm.

      "Cố đại nương, giúp nàng ta mặc lại quần áo, hai người các ngươi, lập tức liền chỉnh trang lại cho tốt, lập tức đến đại sảnh gặp ta." Đại phu nhân trong cơn giận dữ, thế nhưng xảy ra chuyện như vậy, nếu phải là hôm nay bà gặp được, chừng về sau còn có thể gây ra thêm nhiễu loạn, hung hăng trừng mắt nhìn hai người liếc mắt cái, đại phu nhân bước ra phòng, ngược lại vào phòng bên cạnh

      Trong Đại sảnh, tràn ngập cỗ hơi thở trầm, đại phu nhân ngồi ở chủ vị thượng, vẻ mặt sắc bén, nhìn Lâm đại thiếu gia gia cùng Tuyết Nhi bị Cố đại nương mang tiến vào, "Quỳ xuống!"

      "Phu nhân..." Tuyết Nhi hoảng sợ quỳ mặt đất, vừa xuất khẩu, bạt tai liền hung hăng đánh vào mặt của nàng, đau đớn từ mặt lan tràn, giờ phút này, nàng còn chưa thoát khỏi khốn khổ khi bị nam nhân này chiếm đoạt lại phải chịu trách phạt của đại phu nhân, nàng biết, đại phu nhân nhất định bỏ qua cho nàng, mặc dù nàng là bị bắt buộc, trời biết, nàng lúc tỉnh lại, cũng thấy nam nhân này lăng nhục nàng, nàng bị trói , ngay cả giãy dụa cùng kêu cứu đều được.

      "Ngươi còn có mặt mũi? Nhưng lại làm ra chuyện naỳ !" Ngực Đại phu nhân kịch liệt phập phồng , mới vừa rồi cái tát kia chút cũng có lưu tình.

      "Dì, sao người lại tức giận như vậy? Cùng lắm , chất nhi hướng người lấy nàng."

      Lâm đại thiếu gia lơ đễnh mở miệng, hưng trí a, lại bị đại phu nhân làm gián đoạn, trong lòng cũng mang theo oán khí, tư vị của tiếu nha hoàn này quả rất ngon, ngay cả đều có chút khó kiềm chế.

      "Ba..."

      Lại cái tát vang lên, lúc này ra tay vẫn là đại phu nhân, nhưng người hứng chịu bạt tai này lại là Lâm đại thiếu gia, Lâm đại thiếu gia biết tại sao bị đánh, ánh mắt rùng mình, "Dì điên rồi sao?"

      gọi bà tiếng dì là tôn trọng bà, nhưng cũng có nghĩa là bà có thể đánh , ngay cả mẫu thân của cũng chưa từng tát cái nào, huống chi chỉ là người dì?

      "Hừ, ta điên rồi? Ta xem là ngươi điên rồi mới đúng! Ngươi hướng ta lấy nàng? Ngươi cho là dễ dàng như vậy sao? Ngươi rốt cuộc có biết nàng là ai hay ?" Đại phu nhân sắc bén chất vấn, chất nhi này ngày thường ở bên ngoài háo sắc bao nhiêu cũng liền thôi, tại, lại làm ra việc như thế này, đánh cái tát xem như là tiện nghi cho .

      đầu chữ sắc có cây dao, Lâm đại thiếu gia gia này ngày đưa cổ của mình lên cây dao đó!

      Lâm đại thiếu gia khẽ nhíu mày, " phải chỉ là nha hoàn sao? Đáng giá cho dì tức giận như vậy?"

      "Hừ, nha hoàn? Nếu chỉ là cái nha hoàn cũng liền thôi, nàng là lục phu nhân mà dượng ngươi mới nạp, ngươi dám..." Đại phu nhân tức giận đến ra lời, hé ra gương mặt xanh đen xen kẽ, ngày mai lão gia trở lại, nếu lão gia phát chuyện này, như vậy tình liền càng thêm nghiêm trọng , tại nên làm thế nào cho phải?

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Lâm đại thiếu gia vừa nghe là lục phu nhân do An Bình hầu gia mới nạp, sắc mặt nhất thời trắng bệch, mới ý thức được tình nghiêm trọng , nếu là nha hoàn, làm bẩn cũng liền làm bẩn , nhưng đây là thiếp của dượng... Ngay cả là Lâm đại thiếu gia cũng biết làm sao, biết, làm bẩn trong sạch của tiểu thiếp của dượng, nếu bị dượng biết được, trách tội xuống dưới, nháo đến phụ thân , càng chịu nổi.

      "Dì, là nàng... Là nàng quyến rũ ta, đúng, chính là tiện nhân này quyến rũ ta!" Lâm đại thiếu gia chỉ vào người Tuyết Nhi, cả người trở nên kích động đứng lên, tại tốt nhất là đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên người nữ nhân này, chính mình mới có thể có thể thoát thân.

      Trong lòng Tuyết Nhi cả kinh, chân tay luống cuống lắc đầu, ", phu nhân... phải ta... phải ta..."

      Nàng có quyến rũ , là bắt buộc nàng, nhưng người này lại vu khống nàng, nắm tay của Tuyết Nhi vô thức nắm chặt, tâm hồn nguyên bản đơn thuần rốt cục sinh ra hận ý, nàng hận, hận nam nhân làm bẩn trong sạch của nàng, hận chính bản thân nàng , càng thêm hận đại phu nhân, là nàng đem chính mình kéo vào Hầu phủ như vực sâu đáy này!

      Đại phu nhân lạnh lùng nhìn Tuyết Nhi, bà biết chất nhi của mình có đức hạnh gì, Tuyết Nhi trẻ tuổi xinh đẹp, nhất là từ khi trở thành lục phu nhân của lão gia, càng thêm có loại phong tình cần ngôn ngữ cũng có thể mê người, tuy rằng chính nàng có lẽ căn bản là phát , nhưng vẫn tự nhiên phát ra như cũ, có đôi khi liền ngay cả bà thấy , trong lòng cũng khỏi sinh ra vài phần ghen tị.

      tại mặc kệ là Tuyết Nhi quyến rũ Lâm đại thiếu gia gia, hay là Lâm đại thiếu gia gia bắt buộc Tuyết Nhi, việc đến nước này,biện pháp giải quyết duy nhất , chính là đem chuyện này nén nhẹm xuống.

      Đại phu nhân đến trước mặt Tuyết Nhi, trầm mặc , mắt lạnh nhìn xuống, cả người sắc bén, ép tới Tuyết Nhi thở nổi, Tuyết Nhi bắt lấy vạt áo của đại phu nhân, "Phu nhân... Ngươi phải tin tưởng Tuyết Nhi, Tuyết Nhi có quyến rũ ... Tuyết Nhi... A..."

      Tuyết Nhi còn chưa xong, liền bị đại phu nhân cước đá văng ra, điềm đạm đáng như vậy, quả sư dụ dỗ, trong lòng đại phu nhân vẫn đều mâu thuẫn , bà muốn lợi dụng Tuyết Nhi, lại ghen tị với Tuyết Nhi.

      " tại cái này để làm gì? Trong sạch của ngươi bị người khác vấy bẩn,nếu lão gia biết, ngươi chắc hiểu được kết cục của ngươi?" Thanh Đại phu nhân đối với Tuyết Nhi mà , giống như là từ địa ngục truyền đến, vừa nghe thấy hai chữ "Lão gia" ,hoảng sợ trong mắt Tuyết Nhi càng thêm đặc hơn.

      Người nhà giàu đối với trinh tiết cầu cao hơn người bình thường, An Bình hầu gia thân là trong tứ đại thế gia, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho người thiếp bị vấy bẩn? Ở trước mặt những người này, Tuyết Nhi nàng căn bản có tư cách giải thích, nam nhân này kêu đại phu nhân là dì, đại phu nhân khẳng định là muốn che chở cho , như vậy lết cục duy nhất của nàng chính là cái chết!

      ", ta muốn chết, phu nhân, cầu ngươi cứu cứu ta... Van cầu ngươi..." Tuyết Nhi khóc thê lương, đau khổ cầu xin, nàng nếu chết, phụ thân bệnh nặng của nàng phải làm sao?

      Còn đệ đệ của nàng phải làm sao bây giờ?

      "Cứu ngươi?" Đại phu nhân mâu quang vi thiểm, trong mắt ánh lên khi mưu kế thực được: "Cứu ngươi cũng phải là có cách."

      Hai mắt Tuyết Nhi nhất thời sáng ngời, "Phu nhân, chỉ cần ngươi cứu Tuyết Nhi mạng, về sau có bất kì chuyện gì Tuyết Nhi đều nghe phu nhân ."

      " sao?" Đại phu nhân mị hí mắt, nhìn Tuyết Nhi, khóe miệng giơ lên nụ cười, mặc dù là ở trước mặt Tuyết Nhi, bà cũng có che dấu, giờ phút này, tức giận mới vừa rồi của đại phu nhân thoáng liền nguôi xuống, tại trong tay bà nắm nhược điểm của Tuyết Nhi, thậm chí còn so với giấy bán mình kia có tác dụng hơn.

      Tuyết Nhi ngừng gật đầu, nàng muốn sống sót, điểm này thể nghi ngờ.

      "Tốt lắm, ta có biện pháp, các ngươi đều nhớ kỹ cho ta, hôm nay hề phát sinh bất cứ chuyện gì, hai người các ngươi cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt, nếu ai dám đem chuyện này tiết lộ ra ngoài, hậu quả các ngươi tự mình hiểu."

      Đại phu nhân lạnh giọng mở miệng, ánh mắt nhất nhất đảo qua Tuyết Nhi,và Lâm đại thiếu gia , cùng với Cố đại nương, người may mắn biết việc nhiều lắm, hai cái đương chắc chắn ra , mà Cố đại nương là nha hoàn bên người mình, theo bà nhiều năm như vậy, tự nhiên là lòng với bà,vậy chỉ cần bốn người bọn họ truyền chuyện này ra ngoài vậy có thể dấu nhẹm xuống.

      "Dì, chất nhi biết, chất nhi , ." Lâm đại thiếu gia thở dài nhõm hơi, chỉ cần dì vạch trần , như vậy là tốt rồi.

      "Ngươi còn mau rời , nhớ phải cẩn thận chút, đừng để cho bất luận kẻ nào thấy, trực tiếp hồi phủ, nếu có ai hỏi, ngươi ở Cẩm Tú các uống trà với ta." Thanh của đại phu nhân cất cao vài phần, đánh giá quần áo chỉnh tề của Lâm đại thiếu gia, mi tâm nhíu chặt, nếu phải phía sau có Lâm gia, sợ rằng bị người ta loạn côn đánh chết , biết gieo tai họa cho bao nhiêu người, lúc đầu còn hy vọng thu thập An Ninh chút, lại dự đoán được, lại gây cho nàng tai họa lớn như vậy.

      “Vâng, vâng , vâng, chất nhi liền rời ." Lâm đại thiếu gia vội vàng sửa lại quần áo của bản thân,xoay người ra phòng, khi ra khỏi cửa còn cố gắng nhìn lại Tuyết Nhi quần áo xộc xệch mảnh mai đáng thương còn quỳ mặt đất, thầm nghĩ trong lòng: trong sáng dễ thương như vậy, sao lại là thiếp của An Bình hầu gia?An Bình hầu gia tuổi cũng đáng làm cha của nàng , là hoa nhài cắm bãi phân trâu mà, nếu theo ... Lâm đại thiếu gia lại thở dài tiếng, là đáng tiếc , miếng thịt ngon như vậy, về sau sợ ăn được !

      Lâm đại thiếu gia rồi, đại phu nhân lại , "Còn mau dọn dẹp chút,ngày mai lão gia trở lại , ta là có thể thay ngươi giấu diếm, nhưng nếu chính ngươi khiến lão gia phát ra manh mối, như vậy ta cũng thể nào cứu được ngươi !"

      Bỏ lại câu này, đại phu nhân liền mang theo Cố đại nương rời , giống như là chỉ cần ở lại nơi này thêm chút nữa khiến bà chết vì tức giận.

      Tất cả mọi người rồi, trong phòng chỉ còn lại có mình Tuyết Nhi, nàng biết, có lẽ có thể lừa gạt được lão gia, nhưng nhược điểm của mình liền bị đại phu nhân nắm, hít hơi sâu, toàn bộ thân thể của Tuyết Nhi xụi lơ xuống, phủ phục mặt đất.

      Nghĩ đến chuyện xảy ra mới vừa rồi, thân thể Tuyết Nhi liền run lên, nước mắt tự chủ được chảy ra, nhưng giống như nghĩ đến cái gì, Tuyết Nhi liền kiên định đem nước mắt mặt lau , cắn chặt môi, tay nắm thành quyền.

      Nàng muốn sống sót, chỉ có vì phụ thân cùng đệ đệ, còn bởi vì trong lòng nàng rất cam lòng, nghĩ đến ngày ấy ở trong đại sảnh, nghe được câu kia của nhị tiểu thư .

      'Nếu muốn sống sót tại Hầu phủ , rơi lệ là việc được xuất , thu lại nước mắt, làm cho chính mình trở nên cường đại, mới là đạo lý đúng đắn.’

      Đúng vậy! Nàng bị ép đến thế này, còn sợ cái gì nữa? Nàng chết, nhất định phải trở nên cường đại!

      Hôm sau, toàn bộ An Bình hầu phủ giống như thay đổi khí, sáng sớm, đại phu nhân liền phân phó quản gia cùng Cố đại nương thu xếp , chuẩn bị nghênh đón An Bình hầu gia hồi phủ.

      Đến buổi trưa, đại phu nhân cùng với lục phu nhân, còn có An Ninh cùng với An Lan Hinh đều đến trước cửa Hầu phủ đứng, cùng đợi xe ngựa của An Bình hầu gia trở về, An Ninh khinh thường nghênh đón An Bình hầu gia, mục đích mà nàng đến, bất quá chính là xem kịch vui thôi, nghĩ đến kiếp trước sau chuyến U Châu này Tần Ngọc Song trở về sở mang theo "Tin tức tốt", khóe miệng có chút nhếch lên, kiếp trước, đại phu nhân tức giận đến ngất a!

      Kiếp này, nàng đương nhiên thể bỏ qua trò hay này!

      "Như thế nào còn chưa tới? Quản gia, mau xem chút, lão gia vào thành chưa?"

      Đại phu nhân thúc giục , đến trưa , phải là đường xảy ra chuyện gì chứ?

      Quản gia lĩnh mệnh, vừa rời trong chốc lát, liền vội vàng chạy trở về, " trở lại, trở lại, xe ngựa của lão gia trở lại."

      Trong lòng Đại phu nhân vui vẻ, quả nhiên nhìn đến bên góc đường ,liền thấy xe ngựa chậm rãi chạy lại, đại phu nhân chờ xe ngựa lại đây, ngược lại lên nghênh đón xe ngựa, đợi cho xe ngựa rốt cục dừng lại, đại phu nhân mang theo mọi người quỳ mặt đất, "Cung nghênh lão gia hồi phủ."

      Lập tức đứng dậy, tự mình tiến lên vén mành lên, "Lão gia..."

      Chính là lúc này, lại thấy An Bình hầu gia cẩn thận giúp đỡ ngũ phu nhân Tần Ngọc Song ra, mặt tràn đầy ý cười, "Ngọc Song, ngươi chậm chút."

      Tất cả lực chú ý của An Bình hầu gia đều dồn ở người Tần Ngọc Song, ngay cả nhìn đại phu nhân cái cũng có, đại phu nhân thấy An Bình hầu gia đối với Tần Ngọc Song che chở mọi nơi, trong lòng ghen tỵ lại tăng vọt lên, để ý tới Tần Ngọc Song dựa vào trong lòng An Bình hầu gia, thẳng với An Bình hầu gia, "Lão gia, thiếp thân đợi lâu, lão gia mau vào phủ, thiếp thân chuẩn bị bàn tiệc lớn, thay lão gia tẩy trần."

      An Bình hầu gia khẽ nhíu mày, nhưng nháy mắt lại giãn ra mở ra, "Vất vả cho ngươi , đúng rồi,hôm nay liền miễn thịt cá, Ngọc Song sợ thấy mỡ, bảo cho người ta chuẩn bị lại đồ ăn lần nữa, phải là thức ăn có dinh dưỡng, cho Ngọc Song bổ bổ thân mình."

      Đại phu nhân giật mình, nhìn về phía Tần Ngọc Song, nhìn thấy tươi cười mặt nàng,nhất thời cảm thấy phá lệ chói mắt, nhất là tay để bụng kia.. Liên hệ với lời mới vừa rồi của An Bình hầu gia,trong lòng đại phu nhân căng thẳng, đáp án xuất trong đầu, kéo kéo khóe miệng, "Lão gia, ngũ muội có phải có thai hay ?"

      hết chương 89

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 90: Khó lòng phòng bị, bị hại đẻ non
      Edit + beta : Lạc Hoa Hữu Ý
      ( 90.1)
      Đại phu nhân lời vừa ra khỏi miệng, cơ hồ tất cả mọi người bao gồm An Lan Hinh cùng với các hạ nhân đều bất khả tư nghị* ( Lạc: nghĩa là " thể nào suy nghĩ bàn luận ra được", vượt ngoài lí luận; câu này dùng để tả cái Tuyệt đối, chỉ có ai đạt giác ngộ mới biết. Nguồn wiki ) giương mắt lên nhìn về phía Ngũ phu nhân tựa vào lòng An Bình hầu gia ở xe ngựa, thời gian bọn họ ở trong phủ ngắn, từ lúc Ngũ phu nhân vào Hầu phủ, phần tin tức nào truyền ra ( tin có thai ), tránh khỏi bị bọn hạ nhân bàn tán, Ngũ phu nhân là gà mái thể đẻ trứng, tại Ngũ phu nhân lại hoài thai?

      Tất cả mọi người cùng nhau đợi đáp án, Đại phu nhân hỏi ra nghi vấn trong lòng, nhưng bàn tay gắt gao nắm thành quyền, ngón tay trắng bệch.

      “ Ha ha… Phu nhân nhãn lực tốt! Ngọc Song đúng là có thai, An Bình hầu phủ chúng ta lại có thêm người rồi.” An Bình hầu gia cao giọng , lão có thêm con tất nhiên và vô cùng cao hứng, lần trước Tứ phu nhân Dương Mộc Hoan có thai, còn chưa biết được tin tốt, lại bị nha đầu Yên nhi kia hại đẻ non, vẫn còn chưa kịp cao hứng đứa còn, nay Ngũ phu nhân truyền ra tin tức tốt, lúc này, trong lòng vì có thêm con mà cao hứng, hi vọng cái thai trong bụng Ngọc Song sau này tiểu tử mập mạp, đáng !

      “ Lão gia… xem người cao hứng quá , còn phải chờ mấy tháng con chúng ta mới sinh ra mà!” Tần Ngọc Song ôn nhu hờn dỗi, toàn bộ cơ thể cơ hồ đều dính vào lòng An Bình hầu, nàng cao hứng! Bản thân tâm tâm niệm niệm đều muốn có thai, nguyện vọng nhiều năm nay rốt cuộc lần U Châu này truyền đến tin tức tốt, làm sao có thể mất hứng? U Châu này thực là phúc địa ( vùng đất tốt, may mắn ) của mình mà! Ai có thể nghĩ sau nhiều năm có tin tức gì như vậy, nay chí ngắn ngủi hơn tháng lại đạt được nguyện vọng!

      Đại phu nhân sau khi xác định được ở chỗ An Bình hầu gia cả người liền cứng đờ, Tần Ngọc Song mang thai? Làm sao có thể? Bản thân tính kế nhiều năm như vậy, chính là để cho Tần Ngọc Song thể mang thai, nhưng lần U châu này lại có kẽ hở làm cho nàng ta mang thai, nét tươi cười mặt vẫn giảm, nhưng trong lòng ngừng mạnh mẽ dâng lên khí huyết, nhìn bộ dạng che chở bảo bọc của An Bình hầu gia đối với Tần Ngọc Song, thân thể mềm nhũn, cả người nhất thời ngã xuống.

      “ Phu nhân… phu nhân…” Bọn hạ nhân vừa hồi thần lại từ tin tức Ngũ phu nhân có thai, lại nghe được Cố dại nương khẩn trương kêu to liền nhìn về phía Đại phu nhân, chỉ nhìn thấy Đại phu nhân té mặt đất, hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch, giống như bị cái gì kích thích.

      “ Này! Đại tỷ…” Tần Ngọc Song nhíu mày kêu lên, nhìn phản ứng kịch liệt của đại phu nhân, trong lòng nổi lên tia đắc ý, hừ! Tìm Lục phu nhân cùng mình tranh thủ tình cảm, tại mình hoài thai cốt nhục của lão gia, lão gia tự nhiên đối với mình càng thêm sủng ái, nếu trong bụng mình lại hoài thai con trai, như vậy Lưu Hương Liên muốn cùng mình đấu sợ rằng càng về sau càng có tứ cách.

      Trong lòng Tần Ngọc Song tuy nghĩ như thế, nhưng mặt lại mang vẻ quang tâm, nhìn nhìn Đại phu nhân, lập tức cắn môi đem An Bình hầu gia ôm sát thêm vài phần, “ lão gia, đại tỷ, tỷ ấy… Có phải hay hy vọng nhìn thấy Ngọc Song mang thai?”

      Giọng điềm đạm đáng , mang theo dụng ý mà là tự trách, nhưng chính như thế lại càng khơi dậy tức giận của An Bình hầu gia, An Bình hầu gia tức giận nhìn Đại phu nhân ngất mặt đất, Đại phu nhân là người như thế nào, tất nhiên hiểu , xem tính cách của nàng ta, đứa này thực chấp nhận được, thu hạ mi mắt An Bình hầu gia trầm giọng phân phó, “ Từ nay về sau Ngũ phu nhân ở trong Vô Song các, bất luận kẻ nào cũng được tới quấy rầy, đồ ăn đồ dùng đều phải vô cùng cẩn thận, điều này quản gia phải chú ý cho tốt, Cố đại nương ngươi chờ chủ tử ngươi tỉnh dậy, cho nàng ta liệu mà làm đại phu nhân của nàng ta cho tốt , nếu lại động đến cái tâm tư gì đáng có đến lúc đó ta nhất định tha thứ cho nàng ta! Đều giải tán !”

      Dứt lời, An Bình hầu gia ôm Tầm Ngọc Song xuống xa ngựa, cẩn thận ôm vào lòng, hai người bỏ lại tất cả mọi người tiến vào trong Hầu phủ.

      Tất cả mọi người đứng thần sắc khác nhau, lão gia thế nhưng lại ở trước mặt mọi người ra những lời như vậy, có thể thấy được lão gia rất coi trọng việc Ngũ phu nhân mang thai lần này, mà Đại phu nhân ngất … Cố đại nương nhíu nhíu mày, ngày thường lão gia đều cho Đại phu nhân ít mặt mũi, nhưng hôm nay… lại ở trước mặt nhiều người như vậy cảnh cáo Đại phu nhân!

      “ Còn thất thần làm gì? Mau đem Đại phu nhân đưa vào .” Cố đại nương sai hạ nhân đỡ Đại phu nhân vào phủ, tại cũng cần lo lắng nhiều lắm, quan trọng nhất là chờ Đại phu nhân tỉnh lại, xem thử Đại phu nhân có tính toán gì , phu nhân khi nghe được tin Ngũ phu nhân có thai lại ngất có thể thấy được dã bị kích thích !

      Hạ nhân làm việc theo phân phó của Cố đại nương, từ sau khi nghe được tin Ngũ phu nhân mang thai An Lan Hinh trong nháy mắt ngơ ngẩn cả người, nàng ta lo lắng sau khi Tần di nương có đứa của chính mình mà vắng vẻ nàng.

      Trong lòng bất an mà gắt gao cắn môi, vạn nhất Tần di nương sau khi có đứa của bản thân mà cần mình nữa cuối cùng mình nên làm cái gì bây giờ?

      An Lan Hinh nhìn về phía An Ninh, theo bản năng tiến tới, bắt lấy cánh tay An Ninh, “ Nhị tỷ tỷ…”
      Trong lòng An Lan Hinh sợ hãi, biết vì sao người của Nhị tỷ bản thân mình lại cảm nhận được cảm giác an toàn, vào thời gian trước nhị tỷ dạy mình đánh đàn, nhưng bất chấp mình lấy lòng nhị tỷ như thế nào nhị tỷ đối với mình luôn là thái độ thản nhiên, tuy luôn tươi cười đối mặt với mình nhưng mơ hồ cảm thấy nhị tỷ bài xích thích mình.

      Nghĩ tới chuyện lúc trước mình trộm thiếp mời của nhị tỷ, nhất định nhị tỷ vì chuyện này mà giận mình!

      An Ninh khẽ giật mình, nhìn về phía An Lan Hinh mi tâm nhíu chặt, hai mắt lóe ra tia bất an, thông minh như An Ninh làm sao có thể nhận ra trong lòng An Lan Hình lúc này lo lắng điều gì? Nghĩ đến những chuyện xảy ra ở kiếp trước An Ninh cũng chỉ có thể thở dài ở trong lòng, Dương Mộc Hoan đến khi sắp chết vẫn muốn vì An Lan Hinh mà tính toán, nhưng thể nào đoán được sắp đặt tính kế của bản thân lại làm hại An Lan Hinh mà phải giúp đỡ.

      An Lan Hinh cầm tay mình đơn giản chỉ muốn làm cho mình thương hại nàng ta, nhưng đối với vị tam muội này trong lòng mình cho dù làm sao cũng thể sinh ra thương hại cho nàng ta, lại nghĩ đến thủ đoạn của An Lan Hinh ở kiếp trước, nghĩ đến tiểu nha đầu này tâm tư cực kì cẩn thận, mi tâm hơi nhíu làm như thấy bất an của nàng, cười cười rồi nắm tay nàng ta, “ Hinh nhi, làm sao vậy? Tần di nương có thêm tiểu đệ đệ cho Hinh nhi! Hinh nhi vui sao?”

      An Lan Hinh nhìn khuôn mặt tươi cười của An Ninh, “ Nhị tỷ tỷ… muội…muội Hinh nhi vui vẻ.”
      Cuối cùng An Lan Hinh vẫn ra đúng cảm nhận trong nội tâm của bản thân, nàng ta vui, làm sao có thể vui vẻ? Chuyện này đem lại cho nàng ta rất nhiều lo lắng chút vui vẻ nào.

      Giờ phút này, An Lan Hinh cảm thấy bản thân rất bất lực, có mẫu thân, đại ca chỉ lo cho công danh của bản thân căn bản rảnh bận tâm đến nàng ta, tại lại đến Tần di nương còn thương nàng? Bản thân có chút hối hận, hối hận lúc trước tại sao lại làm cho nhị tỷ vui, bây giờ trong phủ nếu muốn tìm người có thể cho bản thân dựa vào người đó chỉ có thể là nhị tỷ, nhưng nay nhị tỷ bài xích nàng ta, nàng còn có năng lực làm gì bây giờ đây?

      Nàng mặc dù thích tướng quân, ghen tị với nhị tỷ, nhưng nàng có thể nhẫn thời gian, chỉ cần sau này mình có lông cánh đầy đủ, đến lúc tranh giành tướng quân phải sợ hãi điều gì nữa rồi!

      “ Muội mau thăm Tần di nương ! Nguyện vọng của Tần di nương cuối cùng cũng thực được, nhất định lúc này vô cùng vui vẻ.” An Ninh thúc giục An Lan Hinh, con ngươi khỏi co lại, nhìn ra trong lòng An Ninh suy nghĩ cái gì.

      An Lan Hinh buông lỏng tay An Bình, trong lòng càng thêm bất an, nhưng vẫn kiên trì bước vào đại môn ( cửa lớn ) Hầu phủ, trong lòng nảy sinh tính toán, lúc này mình nên thừa dịp Tần di nương còn chưa hạ sinh đứa bé hảo hảo mà lấy lòng Tần di nương, như vậy có lẽ Tần di nương vẫn còn dành cho mình vài phần quan tâm, vẫn như lúc trước bảo vệ mình.

      An Ninh đứng ở cửa Hầu phủ, nhìn dòng chữ “ An Bình hầu phủ”, khóe miệng lên nụ cười quỷ dị, An Ninh này muốn xem An Bình hầu phủ rối loạn đến mức nào? Từng bước nhìn An Bình hầu phủ này sụp đổ!

      Bên trong Vô Song các, Tần Ngọc Song vẫn được An Bình hầu gia ôm vào phòng, An Bình hầu gia sai bảo quản gia rất nhiều công việc, vẫn như trước đắm chìm trong niềm vui sướng.
      tháp, Tần Ngọc Song tựa cả người vào lòng An Bình hầu, trong lòng tràn đầy ngọt ngào, từ lần đầu tiên nôn ọe, biết được mình có thai, mặt tươi cười vẫn biến mất, “ Lão gia, đợi đến khi hài tử của chúng ta sinh ra lão gia phải cho con những gì tốt nhất bằng Ngọc Song đáp ứng.”

      “ Được, ta nhất định cho hài tử những gì tốt nhất.” An Bình hầu gia cười , trong mắt còn vẻ lạnh như băng như dĩ vãng.

      “ Lão gia, ngài xem con chúng ta sau này lớn lên giống ai?” Tần Ngọc Song nhàng vỗ về bụng mình, tuy rằng nơi đó vẫn bằng phẳng như trước, nhưng nàng cảm thụ được có sinh mạng tồn tại, mới bao lâu mà làm mình nôn ọe hành hạ mình, bất quá cho dù có khổ đến đâu bản thân nàng cũng có thể chịu đựng, chỉ cần vài tháng nữa hạ sinh cho lão gia tiểu công tử, bản thân liền cảm thấy mĩ mãn.

      Đứa trong bụng là chỗ dựa cho nàng, lão gia tại rất sủng ái nàng, nhưng chuyện của tương lại ai có thể đoán trước? Nàng vốn xuất thân ở thanh lâu, tự nhiên biết qua vài năm nữa, nhan sắc tàn lụi, đến lúc đó còn muốn tranh thủ tình cảm, cũng chỉ sợ hữu tâm vô lực ( có lòng mà có sức ), lúc này đây hài tử là chỗ dựa chân chính của mình!

      Bất quá bây giờ, bản thân được lão gia sủng ái, liền phải chiếm lấy toàn bộ sủng ái này, nhất định thể để cho Lưu Hương Liên hưởng lợi!

      Nghĩ đến mới vừa rồi, khi Lưu Hương Liên nghe được tin mình có thai, bất ngờ đến nỗi ngất , bản thân sớm lường trước được Lưu Hương Liên khi biết mình có thai chịu đả kích lớn, nhưng ngờ đến, lại là trường hợp như vậy, trước mặt lão gia cùng hạ nhân Hầu phủ kích động đến ngất , làm cho trong lòng nàng vui sướng đến cực điểm.

      “ Nếu như là hài tử lại xinh đẹp giống nàng, được vậy tốt.” giọng của An Bình hầu gia thêm vài phần dịu dàng, trong mắt ánh lên vài phần ôn nhu hiếm thấy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :