1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Hạnh phúc nhỏ của anh (Quyển 2) - Đông Bôn Tây Cố

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      CHƯƠNG 11: Hiệu ứng cánh bướm

      "Lúc đầu quả chỉ định nhờ em nếm canh,

      nhìn thấy em hé miệng ra mới muốn hôn."

      Hôm sau Ôn Thiếu Khanh có mặt tại bệnh viện đúng giờ. Vừa trông thấy , Chung Trinh lập tức căng thẳng, "Sếp về rồi ạ? Có phải chị họ em cũng về rồi ?"

      Ôn Thiếu Khanh gật đầu, "Ừ".

      Chung Trinh vội cười nịnh nọt, "Sếp, lần này em vì sếp mới làm chuyện có lỗi với chị họ em. Lúc chị ấy đánh em, sếp nhất định phải giúp nhé."

      Ôn Thiếu Khanh khó xử đẩy cậu ra, "E là được."

      Chung Trinh thể chấp nhận đáp án này, giương mắt hỏi: "Vì sao?"

      Ôn Thiếu Khanh nhàng giải thích: "Chẳng dễ gì ấy mới giận cá chém thớt với tôi, tôi thể châm lửa đốt mình. Nhưng tôi ghi nhớ ân tình này của cậu, nhất định dạy dỗ cậu cẩn thận."

      Chung Trinh khăng khăng nắm vạt áo , " phải chứ, sếp?"

      Ôn Thiếu Khanh thương hại nhìn cậu, "Chuẩn bị kiểm tra phòng."

      Thế rồi bỏ , để lại Chung Trinh đứng sững ở đó.

      May mà Tùng Dung về tới nơi cũng bận rộn nhiều việc nên lười xử lý cậu.

      Sau khi trở về từ thành phố S, hai người coi như xác định quan hệ, Tùng Dung cũng thoải mái sang nhà Ôn Thiếu Khanh ăn chực mỗi ngày, đồng thời giải quyết số vấn đề trước kia tiện giải quyết, ví dụ như...

      Hôm ấy siêu thị tiện thể mua mấy quả cam, lúc sang nhà Ôn Thiếu Khanh ăn chực cầm theo. Vừa mới cắt ra, cắn miếng liền lập tức nhổ , sau đó vứt chỗ động vào nữa.

      Ăn xong, Ôn Thiếu Khanh nhìn mấy miếng cam lẻ loi bàn, hỏi: "Sao ăn?"

      Tùng Dung nghe thôi thấy ghê răng, "Chua quá!"

      Ôn Thiếu Khanh cười, "Nào, để dạy cho ít mẹo vặt cuộc sống, thu học phí."

      xong, bỏ cam vào lò vi sóng, sau khi quay mấy chục giây với nhiệt độ trung bình lấy ra đưa cho , "Nếm lại xem."

      Cắn xong miếng , Tùng Dung hết sức bất ngờ, "Ngọt rồi này!"

      Ôn Thiếu Khanh cũng cầm lên ăn, "Sau này mua phải quả chua cũng sợ nữa."

      Mấy hôm sau, Tùng Dung cầm nửa quả bưởi sang nhà , đường hoàng lấy cớ, "Nhớ ra thích ăn bưởi nên mang cho nếm thử."

      Ôn Thiếu Khanh thể nghi ngờ lý do của , "Ăn nửa rồi mới nhớ ra là thích?"

      Tùng Dung ương ngạnh, "Ăn nửa sao? Em có cắn vào đâu. Với lại, chưa nghe chuyện Vệ Linh Công và Di Tử Hà[1] à?"

      [1] Chuyện Vệ Linh Công và Di Tử Hà: Di Tử Hà là quan đại phu có dung mạo khôi ngô tuấn tú, là súng nam của vua Vệ Linh Công nước Vệ. Tương truyền, có lần Vệ Linh Công và Di Tử Hà cùng dạo trong vườn, Di Tử Hà thấy có quả đào ngon, bèn tự ý hái ăn ngay trước mặt Vệ Linh Công, ăn hết bèn đưa phần cắn dở vào miệng Vệ Linh Công. Vệ Linh Công những trách phạt, còn khen Tử Hà vì thương ông mới quên cơn đói của bản thân mà đưa phần đào còn dở cho ông ăn.

      Ôn Thiếu Khanh mỉm cười, "Ý em là em thương ?"

      Tùng Dung ngoảnh , "… Ý em là, quả này chua quá, có thể bỏ vào lò vi sóng quay được ."

      Ôn Thiếu Khanh phết mật ong vào miếng bưởi, làm trà bưởi mật ong.

      "Nếm thử . Em thể chất lạnh, dùng mật ong hoa táo, ăn nhiều chút cũng sao."

      "Ừm."

      Tùng Dung được lợi, kể từ đó hễ mua phải cái gì ăn được đều mang sang nhà Ôn Thiếu Khanh.

      Sau mấy lần, Ồn Thiếu Khanh nhận ra bất thường, "Chỗ là chỗ thu đồng nát phế phẩm đấy à?"

      Tùng Dung chột dạ, " phải phế phẩm, chỉ là em ăn được thôi."

      Ôn Thiếu Khanh hiếu kỳ, "Vậy trước kia em xử lý thế nào?"

      Tùng Dung hắng giọng, thào đáp: "Vứt ."

      Ôn Thiếu Khanh nhướng mày lẳng lặng nhìn , khuôn mặt lên vẻ đùa cợt.

      "Nếu sau này già rồi, em ăn được nữa, có phải cũng vứt ?"

      "Chưa ăn bao giờ! biết!" Tùng Dung quay người về nhà, "Chốc nữa Chung Trinh tới, em về trước đây."

      Xưa nay Chung Trinh luôn ra khỏi nhà với tiêu chí ăn no còn muốn gói mang về, hôm nay là lần đầu tiên cậu mang bó hoa đến.

      Tùng Dung hỏi: "Định tỏ tình à?"

      " phải!" Chung Trinh cười tít mắt đưa hoa tới trước mặt , "Chị, hoa này em mua tặng chị đấy."

      Tùng Dung cúi xuống đọc tài liệu, hờ hững lên tiếng: "Người ta vẫn , đàn ông chủ động tặng hoa cho phụ nữ là vì làm việc gì đó trái với lương tâm. Tỉ lệ này chiếm đến 98%."

      Chung Trinh chớp mắt, "Vẫn còn 2% ngoại lệ mà? Em nằm trong 2% đó!"

      Tùng Dung cũng thèm ngẩng lên, "2% còn lại người chuyển giới."

      Chung Trinh: "…Vậy em vẫn là 98% kia "

      Tùng Dung đẩy tập tài liệu ra, ngẩng lên nhìn cậu, " , lại làm gì rồi?"

      Chung Trinh ngập ngừng mãi mói mở miệng: "Em lái xe của chị, bị va quệt..."

      Tùng Dung hít sâu, "Em trả tiền sửa xe."

      Chung Trinh bắt đầu giở quẻ, "Em là sinh viên nghèo, có tiền."

      Tùng Dung góp ý, " có tiền có thể bán thận!"

      Chung Trinh lắc đầu quầy quậy, "Em bán! Để lại còn có ích mà!"

      " quả là đủ rồi."

      "Chị họ, chị là luật sư, sao có thể giật dây em tham gia mua bán nội tạng? Mua bán nội tạng là phạm pháp!"

      "Quệt xe sửa cũng là phạm pháp."

      Chung Trinh gục vào sofa giả chết.

      Tùng Dung giải quyết được kha khá công việc mới hỏi: "Người bị sao chứ?"

      Chung Trinh như xác chết sống dậy, ngồi lên, hoảng hốt kể khổ với : " sao, chỉ bị giật mình thôi, đây là lần đụng xe đầu tiên của em từ khi có bằng lái đến nay đấy."

      Tùng Dùng liếc xéo cậu, "Quệt vào xe của người khác à? Người ta có bắt em sửa ?"

      đến đây, biểu cảm Chung Trinh lại mất tự nhiên, "Ừm... Em bảo ấy sửa, sau đó để lại số di động của chị, để ấy gọi đến xử lý."

      Chút tình chị em vừa dâng lên trong lòng Tùng Dung bị câu này của cậu thổi bay. nghiến răng, "Chung Trinh, chị thấy em chán sống rồi!"

      Chung Trinh thấp thỏm lấy ra tờ giấy, đưa đến trước mặt , "Đây là số điện thoại của ấy, nếu ấy gọi tới, chị nhớ nghe."

      Dứt lời, cậu vội chuồn .

      Tùng Dung ôm ngực tự an ủi bản thân: "Đừng tức giận, đừng tức giận! Tức giận tốt cho sức khỏe..."

      Tùng Dung tưởng rằng Chung Trinh làm việc trái với lương tâm ít nhất cũng nên trốn mấy ngày, ai ngờ chiều tối hôm sau khi tan làm về nhà thấy cậu buồn bực đứng trước cửa, "Chị họ, sao giờ chị mới về? Em quên mang chìa khóa."

      "Sao em lại tới đây?" Tùng Dung vừa lấy chìa khóa mở cửa vừa hỏi: "Lại làm gì rồi?"

      Chung Trinh vào nhà theo , vẻ mặt rầu rĩ, "Em tới tìm kiếm an ủi, hôm nay em mổ chính, bệnh nhân chết bàn phẫu thuật."

      Tùng Dung giật mình, "Em còn chưa tốt nghiệp cơ mà, sao có thể mổ chính? Bệnh viện và trường học đều mặc kệ à?"

      "Đâu có kệ!" Chung Trinh vẫn rầu rĩ, "Cho nên em bị 0 điểm." xong, cậu giơ bàn tay phải giấu sau lưng ra trước mặt Tùng Dung, "Đây chính là bệnh nhân của em, trông đáng quá đúng ?"

      Nhìn con thỏ trong tay cậu, Tùng Dung trừng mắt hung dữ, trái tim treo lơ lửng rốt cuộc cũng được hạ xuống.

      Chung Trinh xách tai thỏ lắc qua lắc lại trước mặt , "Chị bảo sao nó lại yếu ớt vậy chứ? Sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy?"

      Tùng Dung đẩy cậu ra, "Em mang nó về đây làm gì?" Chung Trinh tỉnh rụi, "Mang về ăn, thịt thỏ ngon lắm đấy." Tùng Dung kinh ngạc, "Động vật thí nghiệm em cũng định ăn?"

      Chung Trinh gật đầu, "Phải đấy, trước kia cũng ăn rồi mà. Bao nhiêu đàn đàn chị giành giật, vất vả lắm em mới cướp được. Mấy hôm trước còn có người đề nghị với viện trưởng, sắp Tết rồi, có thể mua đầu heo về làm thí nghiệm được , làm xong ăn luôn."

      "Người học y quả nhiên khẩu vị nặng!" Tùng Dung lùi lại mấy bước tránh xa cậu, "Em mang về nhà mà ăn, xách đến chỗ chị làm gì?"

      Chung Trinh đổi tay xách tai thỏ, "Em biết làm, vừa hay hôm nay sếp gọi chúng em đến nhà ăn cơm, chốc nữa sếp xử lý. Chị họ, chị cùng chứ?"

      Nghĩ tới việc con thỏ này được thí nghiệm là Tùng Dung thấy no, "Chị !"

      "Được." Chung Trinh nhìn đồng hồ, lấm bẩm: "Sao sếp vẫn chưa về..."

      Biết hôm nay Ôn Thiếu Khanh ăn với học trò, Tùng Dung quyết định sang nhà ăn chực nữa mà ra ngoài ăn. cầm chìa khóa xe, dặn dò Chung Trinh: "Chị ra ngoài lát, chốc nữa em cứ đóng cửa lại là được."

      Ai ngờ vừa ra ngoài đụng phải Ôn Thiếu Khanh cầm túi thức ăn ra từ thang máy. Thấy , : "Định ra ngoài à? Tốt quá, mua hộ chai dấm mang về nhé, quên mất. Chốc nữa sinh viên đến nhà ăn."

      Tùng Dung còn chưa kịp thốt ra chữ "", Ôn Thiếu Khanh quay đầu, "Nếu muốn ăn sữa chua chiên mua thêm chai sữa chua, nhà hết rồi."

      Nhắc đến sữa chua chiên, chữ "" trong miệng Tùng Dung lập tức được nuốt vào trong, "Được."
      Last edited: 10/6/18
      B.Cat, Tôm Thỏ, Tuyết Liên7 others thích bài này.

    2. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      huyetsacthiensu thích bài này.

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      @Sweet you thanks bạn nhắc nhở. Để hôm sau mình đăng chương mới thay vào chỗ đó
      Mạc Thanh Vy thích bài này.

    4. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Hay quá
      huyetsacthiensu thích bài này.

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Hôm trước mình up bị trùng đoạn cuối chương 10 nên hôm nay mình up đoạn của chương 11 vào đoạn đấy nhé mọi người. Mọi người kéo lên chút để đọc chương 11
      Mạc Thanh VySweet you thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :