1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      103.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 10



      Chiêu Vân chợt lộ ra nụ cười nịnh nọt, cười : "Được, chỉ cần ngươi hữu mệnh sống được qua tối nay!" Lời còn chưa dứt, đột nhiên ra chiêu bất ngờ, nàng rút chùy thủ bên hông ra, như tia chớp đâm về phía bụng Tư Mã Lạc!

      Kỳ chiêu! Quả nhiên là ra chiêu bất ngờ!

      Bụng chính là vị trí hoàn hảo, tốt nhất là có thể tránh được, nếu tránh thoát vậy chỉ đành oán võ nghệ tinh, mà đâm chỗ đó cũng chết người, cùng lắm liệt giường vài ba ngày, coi như là trả thù dám sàm sỡ nàng!

      "Khoe khoang" tiếng vừa thốt ra, đầu gối Tư Mã Lạc đột nhiên đá lên, vừa đúng cổ tay cầm dao của nàng, thân thể cũng nhờ vậy ngã về phía sau lui lại mấy bước rồi dừng hẳn!

      "Ai ya! Tiểu bảo bối, nàng muốn lấy mạng phu quân sao? Nàng đúng là điên rồi." mặt Tư Mã Lạc bắt đầu mang vẻ giận dữ, có lầm hay ? Nữ nhân này thực muốn đẩy vào chỗ chết, ở kinh thành Tư Mã Lạc chỉ cần tùy tiện ngoắc tay mấy cái, nữ nhân sán tới cũng đủ để dựng lên cả trăm Vạn Xuân Lầu rồi, nhưng nàng cư nhiên lại thèm để ý!

      Dám đùa với ? Cổ nhân cây con uốn mọc thẳng, nữ nhân cũng vậy, giáo huấn tử tế chút, sau biết sống với nàng thế nào đây?

      Đột nhiên, Chiêu Vân thầm cảm thấy có chuyện ổn!

      Đoán chừng là vừa rồi đối phó với Gia Cát Phong Kia dùng lực hơi thái quá, mới vừa rồi đâm cái, thở hổn hển, cả người có hơi sức? Chuyện gì xảy ra?

      Lần này, chỉ có thể lấy tĩnh chế động rồi !

      Như vậy, còn có khả năng giành được phần thắng!

      Nếu liều mạng với cũng chỉ nhận lấy thất bại thảm hại.

      "Vương gia cố lên, Vương gia cố lên. . . . . ." Đoàn người ủng hộ dưới đài bắt đầu cao giọng hô to, Chiêu Vân thực nghĩ đến, ra cái tên Tư Mã Lạc này bên ngoài chỉ có hàng ngàn nữ nhân ái mộ ra, cũng thiếu…nam nhân ái mộ.

      Chợt, thanh quen thuộc truyền vào tai Chiêu Vân!

      Định nhãn vừa nhìn, quả nhiên là nàng!

      Ngất mất! Hinh Nhi đồ ngu ngốc kia, những kêu Vương gia cố lên, hơn nữa còn cổ động đám người bên cạnh hô cùng, xem ra nàng đúng là trúng phải bùa mê của Tư Mã Lạc rồi, nếu sao lại điên cuồng như thế?

      Cái đồ Vương gia chết tiệt này!

      Rồi ngày, nàng nhất định cho đẹp mặt! Chẳng qua là trước mắt, phải ứng phó thế nào đây?

      104.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 11

      "Bảo bối cần khẩn trương, dù sao trận tỷ võ kén rể này, cũng chỉ là đoạn nhạc đệm trước hôn lễ, Bổn vương khuyên nàng vẫn là ngoan ngoãn  đầu hàng , lỡ đâu cẩn thận làm nàng bị thương, Bổn vương. . . . . . đau lòng lắm."

      Thần thái Tư Mã Lạc ra chiều như thế cục định, Chiêu Vân bắt đầu có chút khẩn trương.

      Trấn định, nên hốt hoảng! Chiêu Vân thầm tự động viên bản thân, Tư Mã Lạc này quả nhiên đơn giản, cư nhiên biết cách dùng khí thế chèn ép nàng, chỉ là đánh tính sai rồi, nếu như có ý chí cực kì ngoan cường, làm sao nàng làm được quân Át chủ bài của tập đoàn Sát thủ châu Á?

      Có lúc nàng hiểu tại sao? Lẽ nào núi cao còn có núi cao hơn?

      Vương gia này tuyệt đối đơn giản như vẻ bề ngoài.

      Ra chiêu khắp nơi, nhưng nơi nào cũng lưu lại đường lui. . . . . .

      Tư Mã Lạc mắt chớp nhìn chằm chằm sắc mặt Chiêu Vân, cho đến khi phát ánh mắt nàng mơ hồ lộ ra chút thần sắc bối rối, khóe miệng khỏi thầm cong lên nụ cười giả tạo kèm theo tia đắc ý. Nữ nhân mà, thế nào, cũng chỉ là nữ nhân. Lúc này động thủ, còn đợi đến bao giờ?

      Tư Mã Lạc thừa dịp Chiêu Vân hốt hoảng, chợt khí vận đan điền, bước bước dài xông lên phía trước, hai chân khựng lại, cả người nhảy lên, lao thẳng tới đầu Chiêu Vân.

      "Bảo bối, cẩn thận đó! Ha ha!" Tư Mã Lạc sang sảng cười tiếng, ma trảo như hổ vồ mồi, mây mù che phủ thái sơn thẳng đường áp đảo về phía đầu nàng.

      Chiêu Vân muốn nhảy tránh, chợt cảm giác khí vài mét quanh mình lập tức như ngưng lại chỗ, bóng người mang theo áp lực ngưng trọng đè thẳng về phía đầu nàng, khiến nàng cách nào động đậy.

      Lẽ nào đây chính là nội lực?

      Bỗng nhiên, Chiêu Vân hề chống cự, nhàng nhắm mắt lại, hơn nữa đầu ngẩng lên, đem trọn thân thể rơi vào tầm sát chiêu của .

      Tư Mã Lạc kinh hãi, chuyện gì vậy? Tiểu tử này dám tìm đường chết? dễ vậy đâu! Muốn chết cũng phải hỏi !

      Mặc dù lực đạo tay phát ra, thể kịp thời thu hồi, nhưng là nếu như muốn đánh lệch ra, vừa hay lại rất dễ dàng.

      Vì vậy, chưởng lực lôi đài vừa tung ra, rất nhanh lại thu ngược về, thân thể bật dậy, ôm Chiêu Vân nhìn như sắp té xỉu vào lòng. . .>_<

      105. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 1

      Đúng lúc nguy cấp, Chiêu Vân đột nhiên mở mắt, mang theo ba phần đắc ý : "Đa tạ, Tiểu Lạc Nhi. . . . . ."

      "Đa tạ? ràng là bổn vương thắng, nàng tại sao lại đa tạ?"

      Tư Mã Lạc kinh ngạc, trong nháy mắt, thầm cảm thấy ổn, bàn tay mảnh khảnh trắng nõn giáng quyền về phía lồng ngực .

      Tư Mã Lạc kêu đau tiếng, cả người bị đánh đến bắn ra mặt đất, lui về phía sau.

      Cả cục diện nghịch chuyển chỉ trong chớp mắt!

      Những người ái mộ dưới đài vốn ngừng nghỉ "Vương gia cố lên", vào giờ khắc này cũng chợt ngừng lại.

      Tư Mã Lạc bị đánh đến hai chân chạm đất mắt trợn to tròn, lực đạo như san bằng núi non xuất tới kia, đánh chết cũng tin, lại phát ra từ nữ nhân thân thể mỏng manh đến thế, hai nắm đấm lại có thể có bộc phát bạo lực! Nàng là người sao?

      Vậy mà điều càng khiến thể tin được chính là, đợi rơi xuống đất, tiểu nữ nhân quỷ mị vọt đuổi theo, đá thêm cho cước!

      "A ——!" Tư Mã Lạc tiếng hét thảm, trời ạ, nữ nhân đáng hận, lại cước đá vào vết thương ở chân !

      Vết thương ở chân là vì trong lúc chém sói cứu nàng mà bị cắn thương, nàng chẳng những cảm ơn, còn động tới vết thương của , đúng là vong ân phụ nghĩa mà!

      Nhìn gương mặt phẫn hận của Tư Mã Lạc, mặt Chiêu Vân lộ ra đắc ý, hừ hừ, nam nhân thối, ba lần bốn lượt ăn đậu hũ của nàng, còn muốn bức hôn nàng làm vợ, đây chính là kết quả đắc tội với Gia Cát Chiêu Vân!

      Bất kể là người nào, đắc tội nàng, cũng đừng hòng ăn ngon ngủ yên!

      Đứng ở ven lôi đài, nhìn Tư Mã Lạc từ lôi đài ngã bay xuống, Chiêu Vân nhất thời cao hứng, xông tới trước Tư Mã Lạc làm mặt quỷ: bái bai!

      Đột nhiên! Chỉ thấy đoạn lụa trắng từ trong tay Tư Mã Lạc bắn ra, hai chân Chiêu Vân cứng ngắc, dải vải trắng bao lấy bắp chân nàng!

      Muốn tránh cũng còn kịp nữa, cả người bị Tư Mã Lạc dùng sức lôi xuống lôi đài!

      Đáng chết, Tư Mã Lạc lại có thể vẫn trong trạng thái đó rút đai lưng kéo nàng xuống đài!

      Đáng hận nhất chính là, Tư Mã Lạc còn dùng lực, thân ảnh từ trung xoay tròn, lần nữa trở lại lôi đài!

      Mà nàng lại trơ mắt nhìn thân thể mình đường rơi xuống. . . . . .

      Nhìn tiêu đề 105 là đủ biết kết quả rồi nhỉ?
      Chúc các bạn 1/4 aka Cá Tháng Tư vui vẻ ^_^ ghét cay ghét đắng đứa nào tỏ tình với nó cho sốc hàng, thích mê thích mệt đứa nào cũng tỏ tình với nó cho lòng mình thanh thản, các tỷ tỷ có ox rồi đòi viết đơn ly dị cho tình được hâm nóng ^_^

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      106. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 2



      Tư Mã Lạc lắc mình cái, đứng vững lôi đài, phóng khoáng xoay người nhìn xuống, vừa đúng chạm phải ánh mắt nàng phóng ngược lại, như có hai cây chủy thủ lạnh lùng đột nhiên bắn tới, khiến rùng cả mình.

      Thân hình Chiêu Vân lăn vòng, đỡ cho bộ dáng ngã xuống đất khỏi nhếch nhác, ổn định thân thể cũng vô ích, rơi xuống lôi đài rồi, vậy là. . . . . . Thua? !

      "Đáng chết!" Nàng nhịn được mắng tiếng.

      "Oa ~~~ Lạc vương gia thắng sao!"

      Tiếng hoan hô vang lên, mấy đạo ánh sáng từ mặt đất vọt thẳng lên trời, ngay sau đó chính là "Ầm! Ầm! Ầm!" Ba tiếng nổ! Ba phát pháo mừng khiến bầu trời phủ tướng quân rực rỡ sắc màu.

       

      Tiếp sau, là tiếng kèn thổi, tiếng chiêng trống, đội ngũ rước dâu liên tục ngừng tràn vào phủ tướng quân, bao nhiêu vụn giấy màu sắc khác nhau từ phía lả tả bay xuống, khiến cả phủ tướng quân trong nháy mắt tràn đầy khí mừng vui.

      Nhất thời, vô số người choáng váng! Chuyện gì xảy ra vậy? là đội ngũ rước dâu đó! Có lầm vậy? phải là mới vừa thắng lôi đài, còn chưa kịp lấy lại hơi! Hoàng thượng với lão tướng quân thậm chí còn chưa kịp phản ứng, người rước dâu tới rồi?

      Muốn thành thân, cũng cần phải gấp vậy chứ?

      ràng là Tư Mã Lạc sớm chuẩn bị xong tất cả, nghĩ vậy, những tên điên cuồng la ó Vương gia cố lên, tám phần cũng là do an bài rồi !

      Chiêu Vân có chút choáng váng, chưa từng gặp qua chuyện như vậy.

      Vốn nàng còn định mượn lôi đài đập bẹp . Coi như thua cũng sao, thừa dịp ban đêm chạy trốn. Nhưng chẳng ngờ, nàng còn chưa kịp thở, đội rước dâu tới rồi?

      Hinh Nhi thét lên nhào tới ôm lấy nàng : "Chúc mừng tiểu thư, chúc mừng tiểu thư, kiệu hoa Lạc vương phủ tới cửa rồi..., bái đường nhanh thôi, người chính là, chính là Lạc vương phi rồi đó, biết có bao nhiêu thiếu nữ hâm mộ chết mất đây!"

      Chiêu Vân trợn mắt nhìn Hinh Nhi, chỉ thốt ra được mấy lời: "Em em, cái danh Lạc vương phi này sợ rằng ta mang nổi. Ta muốn!" Có ngu mới nhận, nhưng tại nàng lại phải ngu ngốc lần.

      muốn phát điên. Tư Mã Lạc đáng chết!

      107. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 3

      Đúng lúc này, vị hồng nương xiêm váy bố y vội vàng uốn éo cái mông tới : "Ha ha, cũng nên như vậy mà, Chiêu Vân tiểu thư, nam sợ chọn sai đường, nữ sợ gả sai chồng, gả cho Lạc vương gia cả đời giường cao gối mềm, sơn trân hải vị, mùa hạ có người quạt mát, mùa đông có người ấm giường, hơn nữa ra cửa ba bước có người đỡ, càng cần khúm núm dè chừng người khác, tóm lại chỉ có câu, gả cho Lạc vương gia mọi mừng vui!" Công phu miệng hồng nương quả nhiên lợi hại, ba hoa chích choè hồi, nước miếng văng tung tóe!

      Chiêu Vân khó lòng mà nghe theo, câu dứt điểm: "Câm mồm cho ta, Tư Mã Lạc nếu tốt như ngươi , ngươi gả cho là được!" Đúng là chuyện đùa.

      Nàng bây giờ rất rất bực mình. Chẳng lẽ lại gả cho ?! Mẹ nó! Ánh mắt nàng quét chung quanh, trời ơi con muốn đập đầu vào tường! Vương gia chó má lại còn huy động. . . . . . thị vệ tới đón tân nương tử? Có lầm đấy! Nàng hung ác trừng mắt nhìn nam nhân lôi đài, thấy cười rạng rỡ, mục đích quá ràng. Dĩ nhiên, những người kia là để phòng ngừa nàng chạy trốn.

      Hồng nương phất khăn, dáng vẻ như xấu hổ : "Ai da Chiêu Vân tiểu thư, người cho rằng ta muốn sao, đáng tiếc người Lạc vương gia nhìn trúng phải là ta, Chiêu Vân tiểu thư, người nghe lão thân khuyên câu..., y phục tân nương chuẩn bị xong xuôi, chỉ cần người mặc xong là có thể bái đường thành thân rồi."

      Hinh Nhi cũng hô theo: "Tốt tốt, tiểu thư, chúng ta mau chuẩn bị chút , đừng để lỡ giờ tốt bái đường thành thân!"

      ra chỉ có Chiêu Vân lấy làm kinh hãi, cả phủ tướng quân từ xuống dưới ai ai cũng đều kinh hãi, hoàn toàn nghĩ nổi Tư Mã Lạc cho đội rước dâu lập tức tiến vào. Ngay cả Gia Cát Lão Tướng Quân cũng thấy rất ngoài ý muốn.

      Vũ ngược lại cười ha ha : "Lão Tướng Quân, chúc mừng chúc mừng! Trẫm ngờ, hậu nhân của ngươi lại có nhân tài ưu tú đến vậy, chỉ tiếc là nữ tử, xem ra, là Tư gia có phúc! Nhưng mà lão tướng quân yên tâm, trẫm nhất định ban thưởng hậu hĩnh cho Gia Cát gia."

      108. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 4

      "Ha ha, thần thay mặt Vân nhi tạ hoàng thượng khích lệ, tạ hoàng thượng ban thưởng!" Gia Cát lão tướng quân ra cũng muốn nhanh như vậy để Chiêu Vân xuất giá, vất vả lắm mới phát ra tài năng của nàng, ngờ chưa được bao lâu, phải gả rồi.

      Tư Mã Lạc chuẩn bị rất đến nơi đến chốn, người của Lạc vương phủ bận rộn động tay động chân chút, phủ tướng quân liền rực rỡ hẳn lên, đèn lồng đỏ thẫm, dán lên  mấy câu đối hỷ đỏ tươi, ngay cả đầu bếp cũng rảnh rỗi, bởi vì cao lương mỹ vị cũng sớm được chuẩn bị xong, trong bếp,   số lượng lớn vò hũ dưới hướng dẫn của vị quan, từng vò từng vò mang vào.

      Về phương diện khách khứa càng cần phải phát thiếp mời, bởi tin Tư Mã Lạc muốn lấy vợ truyền ra, thương gia, quan lại có mặt mũi trong kinh thành cũng tụ tập đầy đường. Chiêu Vân giờ mới hối hận về quyết định tối hôm qua, lần này coi như đặt chân lên lưng hổ, khó lòng mà xuống, bái đường thành thân là thể tránh được.

      "Ai nha, Vân nhi, nữ nhi của ta, đại nương sớm thấy có ngày hôm nay mà ~! Chúc mừng chúc mừng nha!"

      Đại lão bà của Gia Cát Hùng, Thích Như vừa cười vừa rơi lệ, dáng vẻ vui mừng khẩn trương, như thể nữ nhi mình xuất giá bằng, ỏn ẻn chạy tới, vô cùng nhiệt tình ôm Chiêu Vân, chặt kéo vào trong ngực.

      "Buông tay. . . . . ." Chiêu Vân đẩy Thích Như ra, : "Là ta chúc mừng ngươi mới đúng đó đại nương, về sau có ta ở phủ tướng quân, có  người dám đối nghịch với ngươi nữa."

      "Hả?. . . . . . Ha ha, xem con kìa, Vân nhi, trước kia là đại nương đúng, đặt ra cầu quá nghiêm khắc với con, nhưng mà đại nương đều vì tốt cho con thôi mà, có câu đánh thành tài. . . . . ."

      Đúng là mặt dày.

      "Câm mồm !" Chiêu Vân đột nhiên níu lấy cổ áo Thích Như, hung tợn : "Đừng tưởng ta làm vương phi rồi bỏ qua ngươi, ta cho ngươi biết, ngươi trước kia đối với ta thế nào, về sau, ta trả lại gấp đôi! Hinh Nhi, chúng ta !" Nàng ôm bụng tức giận, thấy nữ nhân chết bầm này được thả ra nàng lại càng thêm tức! phải phạt suy ngẫm sao? phải đánh bằng roi sao? Hóa ra chẳng đánh roi nào! Mẹ nó! Đùa nàng à? Nhìn dáng vẻ đại phu nhân có thể chạy có thể nhảy, trông giống chịu roi quá nhỉ? Dĩ nhiên phải. Thích Như sắc mặt hồi trắng bệch, tựa hồ thấy được tai họa dần dần giáng xuống đầu mình. . . . . 

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      109. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 5



      Khi Chiêu Vân vào phòng thay y phục tân nương, hồng nương đem tới mảnh khăn voan đỏ thẫm phủ xuống đầu nàng, mọi xảy ra, đều do nàng làm chủ. Dù sao tất cả mọi việc đều có người bên cạnh lo cho rồi, cũng chẳng cần nàng suy nghĩ nhiều, từ phủ tướng quân ra ngoài lên kiệu hoa, Chiêu Vân bắt đầu buồn ngủ. Hinh Nhi hoàn toàn ngược lại, bên cạnh kiệu hoa, vừa vừa la lớn: "Tiểu thư, vui quá mất, rất nhiều người nhìn ta kìa, oa, người xem người xem, Lạc vương gia rất phô trương !"

      Chiêu Vân nhắm mắt nổi, hé mắt gạt lấy khe hở nhìn ra ngoài. Chỉ thấy Tư Mã Lạc cũng đổi y phục đỏ thẫm, ngực cài hồng hoa lớn, cưỡi bạch mã, trong mắt người ngoài, đúng là phong lưu phóng khoáng, bạch mã hoàng tử, theo lý mà có thể gả cho quả tồi, nhưng mà dọc theo đường vang lên từng trận thét chói tai làm Chiêu Vân tương đối khó chịu. Nàng cứ nhìn thấy là lại liên tưởng đến con vịt, nam nhân thích trêu chọc nữ nhân, lạm tình lạm tính, vừa nghĩ tới cảm thấy bẩn thỉu. Trước mắt thay đổi được thế cục, đành ngủ giấc, dù sao gả vào Lạc vương phủ, cũng biết cuối cùng ai gặp nạn? Hừ hừ. . . . . .

      " bái Thiên Tử. . . . . ."

      "Nhị bái Cao Đường. . . . . ."

      “Phu thê giao bái……..”

      "Đưa vào động phòng. . . . . ."

      Cả quá trình Chiêu Vân chỉ mắt nhắm mắt mở tiến hành, cái danh hiệu Lạc vương phi này cần biết có bao nhiêu người thèm thuồng, muốn giành được nó, nàng coi khinh, cũng may đầu phủ khăn voan đỏ, người khác cũng thấy được, nếu chắc bị những nữ nhân kia dùng ánh mắt giết chết mất. Rốt cuộc cũng bị đưa vào động phòng, thừa dịp Tư Mã Lạc vẫn còn ở bên ngoài chào hỏi khách khứa, Chiêu Vân đưa ngón tay lên miệng huýt sáo!

      Hinh Nhi rón rén đẩy cửa vào, tới trước mặt Chiêu Vân, bỗng quỳ xuống : "Hinh Nhi ra mắt vương phi nương nương." Đúng là toàn những thành phần nhạo báng. . . . . .

      Chiêu Vân : "Cút!"

      "Dạ vương phi nương nương." Hinh Nhi cười ha ha, đứng lên lập tức lui ra phía ngoài.

      "Em em em, chán sống sao? Mau trở lại cho ta! Mới vừa rồi cho em làm chuyện đó, ra sao rồi?"

      " chuẩn bị xong, nhưng mà, tiểu thư, đây là đêm động phòng hoa chúc. . . . .  đáng tiếc lắm đó . . . . ."

      110. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 6

      Chiêu Vân có chút tức giận : "Đáng tiếc cái gì? Hinh Nhi, về sau chuyện của ta, cần em nhiều chuyện vớ vẩn, bảo em làm cái gì, em phải làm ngay." Hinh Nhi cũng là, ba lần bốn lượt làm trái ý nàng, lúc ở lôi đài kén rể còn hùa theo đám người kia cùng nhau hô hào Vương gia cố lên, muốn đập chết con bé này quá thể!

      "A, dạ tiểu thư. . . . . . Người tìm được rồi, người xem, có phải cho bọn họ vào ?"

      " cần, ta ra ngoài xem chút!"

      Chiêu Vân xong, mặc y phục tân nương mở cửa phòng, cất bước ra.

      "Nô tỳ chào Vân vương phi." Hai ba mươi hạ nhân chỉnh tề đứng thành hai hàng, chờ nàng sai khiến.

      Chiêu Vân gật đầu cái, chút tự cao tự đại : "Mọi người cần câu nệ, sau này thành người nhà, hi vọng mọi người về sau có thể cùng hòa thuận chung sống, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, ta chuẩn bị cho mọi người chút lễ ra mắt."

      xong, vẫy vẫy tay ra hiệu cho Hinh Nhi, Hinh Nhi ôm đống đồng bạc từ trong phòng ra, : "Vương phi , mỗi người mười hai lễ ra mắt, chỉ cần mọi người nghiêm túc làm việc, phục tùng an bài của chủ nhân, về sau mỗi gặp mồng ngày rằm, ngày lễ ngày tết, đều có ban thưởng."

      Bọn hạ nhân nghe đoạn, hớn hở ra mặt, rối rít cám ơn: "Tạ ơnVân vương phi ban thưởng, nô tỳ nhất định tận trung với cương vị, tuyệt đối hai lòng."

      Chiêu Vân hài lòng gật đầu, vòng quanh những hạ nhân kia lượt, tiện tay chỉ: "Ngươi, ngươi, ngươi, còn ngươi nữa, lưu lại, những người khác cầm bạc giải tán."

      ******

      Nửa đêm, tân khách ra về, Lạc vương phủ náo nhiệt ngày cũng chỉ còn lại bọn người hầu dọn dẹp tàn cuộc. Tư Mã Lạc uống đến đầu óc choáng váng, nhưng tuyệt đối quên hôm nay là tân hôn của , quên thân nữ tử đầy gai sắc chờ chinh phục. Tư Mã Lạc duỗi tay bóp nhàng khẽ bóp cổ họng, nôn ra đầy bụng rượu. Cho đến khi nền đất hành lang bị ói  đến rối tinh rối mù, mới chạy đến dòng nước bên cạnh, ngâm cả khuôn mặt vào trong nước, ừng ực ừng ực thổi phồng. Trong hỉ phòng, hai cây nến dán chữ hỷ đỏ thẫm cháy, ấm áp tràn ngập cả tân phòng, rọi sáng từng góc , cũng như gương mặt hồng hồng của tân nương tử.

      111. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 7

      Tư Mã Lạc mạnh mẽ đẩy cửa tiến vào! Lúc này thần trí hoàn toàn thanh tỉnh, nhìn tân nương bên giường ngồi rất quy củ, liền đem cửa phòng đóng lại.

      "Bảo bối, để nàng. . . . . . đợi lâu." Nhìn nữ nhân xinh điềm nhiên tĩnh tọa bên giường, đôi mắt Tư Mã Lạc lóe lên, bước chân đột nhiên quờ quạng, làm bộ say rượu, chân chữ bát nghiêng lắc về phía trước, khẽ khàng, nhấc khăn voan đỏ thẫm lên.

      Người còn chưa thấy thấy say, hương thơm lôi cuốn xông vào mũi. Chỉ cái nhìn thoáng qua, cũng đủ khiến phải nán lại! Dưới ánh nến ấm áp lung linh soi rọi, khuôn mặt tinh xảo nhắn hồng hồng, mê người hấp dẫn mọi ánh nhìn, tươi tắn, đôi mắt xinh đẹp giờ phút này cụp xuống, dám nhìn thẳng vào .

      hoàn toàn nghĩ tới tiểu nữ nhân tính tình cương liệt như hổ báo, thế mà trong phút giây này cũng mang vẻ e thẹn, mặc dù tuổi còn , thân thể chưa đạt mức đầy đặn, nhưng phải coi như nụ hoa vừa hé, linh lung bay bổng.

      Bất chợt, trong đầu thoáng qua hình ảnh thân thể nàng ở doanh trướng quân binh Đông Kinh! Tư Mã Lạc cảm thấy trong lòng trào lên cỗ xung động chưa từng có.

      nhịn được vươn tay bắt lấy cằm nữ nhân, nâng đầu nàng lên, : "Bảo bối. . . . . ."

      Chiêu Vân phản xạ có điều kiện, tay lập tức nắm chặt thành đấm, đây đều do trước kia làm sát thủ, thành thói quen, để cho người khác tới gần, đụng vào thân thể mình, bởi vì sinh mạng mỏng manh, gì tới chuyện tín nhiệm. Thế nhưng lần này, nàng chỉ hơi khẩn trương, rồi dần dần buông lỏng. Chiêu Vân trong lòng mỉm cười dao động, sao lại thể nhỉ? Mình mà cũng để cho đụng vào mà ra tay cơ đấy. . . . . Chẳng lẽ xuyên qua thành người khác, tính tình cũng từ từ thay đổi?

      Tư Mã Lạc giống như thợ săn thưởng thức con mồi xinh đẹp, từ cao nhìn xuống, tràn ngập thương : "Bảo bối, , nàng, có điều kiện gì?"

      Hỏi như thế, là bởi biết, nữ nhân trước mắt thể nào dễ dàng khuất phục như vậy, nàng nhất định có điều kiện của nàng.

      Chiêu Vân ngẩng đầu lên, khoảng cách gần kề, bốn mắt nhìn nhau khiến như thấy được nàng toan tính gì đó: "Vương gia, điều kiện của Chiêu Vân rất đơn giản." Phức tạp chỉ thêm phiền toái, trong lòng thầm cười lạnh.

      Trần đời chưa từng gặp bạn nam chính nào nôn ọe nhiều như bạn này, mất hết cá hình tượng -_-

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      112. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 8



      Tư Mã Lạc : " , bất kể điều kiện gì, chỉ cần trong phạm vi năng lực của bổn vương, bổn vương đáp ứng nàng, tuyệt đối nuốt lời!" Tiểu nữ nhân trước mắt khiến đoán định được, rất hứng thú muốn xem xem nàng rốt cuộc có điều kiện gì.

      "Được, Vương gia, ngươi hãy nghe cho kỹ, điều kiện của ta, đó chính là ngươi phải tin tưởng ta, chăm sóc ta, lòng dạ đối đãi ta, ngươi làm được ?" Chiêu Vân dứt lời, trong lòng thầm toát mồ hôi, nàng cố ý ra điều kiện đơn giản chút, để nam nhân thối tha trước mắt buông lỏng cảnh giác. Từ từ làm đẹp mặt!

      Tư Mã Lạc nghe Chiêu Vân , sững sờ, có chút tin : "Chỉ nhiêu đó thôi? Nàng xác định, cầu nào khác?"

      Chiêu Vân : " cầu tuy ít, cũng dễ dàng làm được, Vương gia, ngươi cũng nên tùy tiện đáp ứng, nếu sau này ngươi làm được ta cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận."

      Tư Mã Lạc suy nghĩ chút, chợt cười : "Được, bổn vương đáp ứng nàng, về sau tuyệt đối nhìn những nữ nhân khác cái, còn tuyệt đối tín nhiệm nàng, cần biết nàng làm sai cái gì cũng xá tội cho nàng, nếu ai dám động đến sợi tóc người nữ nhân của bổn vương, bổn vương cho đao, lật tung mồ mả nhà lên, Vân nhi, bổn vương vậy, nàng hài lòng chưa?" vài lời dỗ ngọt nữ nhân? Ha ha, quá đơn giản. Tiểu bảo bối đại khái biết, đều giống như vậy với cơ số nữ nhân khác. Mặc dù bây giờ, quên mất họ lớn lên trông thế nào rồi.

      Tư Mã Lạc ngoài miệng vậy, nhưng trong lòng lại cảm giác rất thích hợp, nữ nhân này rốt cuộc định thế nào? Vốn cho rằng nàng khác người, ngờ nàng lại ra cầu vậy, lại còn là cầu bình thường như thế? ràng là điều nữ nhân ai ai cũng muốn.

      Cái loại cầu này hề mới mẻ, xem ra quả là đánh giá cao nàng rồi, nhưng khi Tư Mã Lạc cẩn thận ngẫm lại, lại cảm thấy rất bình thường, tám phần là nữ nhân này thấy tình trạng trước mắt, cũng bái đường, động phòng cũng là chuyện đương nhiên, cho nên đành phải khuất phục, tính toán muốn làm Lạc vương phi rồi, dù sao gả cho gà theo gà, gả cho chó theo chó, chống đối phu quân, rất sáng suốt.

      Nhưng, là như vậy sao? Tư Mã Lạc cực kì hoài nghi. Trong lòng dần đề cao cảnh giác.

      113.Động phòng! Xuân tiêu khắc rơi xuống giường 9

      Chiêu Vân gật đầu, trong mắt lóe lên tia mị quang, giọng : "Ừm, nếu Vương gia hứa hẹn vậy, Vân nhi tin người."

      Nhìn giờ phút này nàng trở nên dịu dàng, nữ tử e thẹn Tư Mã Lạc gạt bỏ hết cảnh giác, nhất thời lập tức muốn nàng luôn. . . . . .

      "Bảo bối. . . . . . Thời gian còn sớm, xuân tiêu khắc đáng ngàn vàng, chúng ta mau sớm nghỉ ngơi thôi."

      xong, mông liền đặt xuống, đẩy Chiêu Vân tới giường, bàn tay bắt đầu tùy ý du ngoạn thân thể nàng. . . . . .

      "Đợi ...!" Chiêu Vân chợt đẩy Tư Mã Lạc ra, mặt bình tĩnh : "Ngươi quên chuyện, chúng ta còn chưa uống rượu giao bôi, uống rượu giao bôi, sao có thể làm vợ chồng dài lâu?"

      Chân mày Tư Mã Lạc cau lại, chợt vỗ đầu cái, : "Ừ, đúng rồi, bảo bối có lý, bổn vương thiếu chút nữa quên cả chuyện quan trọng như vậy, bảo bối, chúng ta tới uống ly rượu giao bôi." Mặc dù biết nàng rốt cuộc có mưu gì, cứ xuôi theo nàng xem sao.

      xong, Tư Mã Lạc tới cầm bình rượu lên rót, chợt nghĩ đến: nữ nhân kia hạ Hạc Đỉnh Hồng(1) trong rượu đấy chứ? Nhìn biểu tối nay của nàng, so với trước kia chẳng khác gì hai người, nguy hiểm , thiếu chút nữa trúng chiêu, rượu này rốt cuộc là uống...hay uống?

      Nếu uống. . . . ., bị nữ nhân kia xem thường, nếu uống. . . . . ., hậu quả đúng là khó đoán định. . . . . .

      "Thế nào? Ta chẳng qua là thuận miệng chút thôi, nếu muốn uống cũng cần miễn cưỡng, ta ép buộc. . . . . ." Mặt Chiêu Vân thú vị khích bác.

      Tư Mã Lạc cười cười, nhìn bóng dáng nữ nhân kia, tiện lúc hất chén rượu , rồi mới để bình rượu xuống, thuận tay nhấc ấm trà bên cạnh lên, rót trà nguội vào chén mình, dù sao màu sắc cũng khác nhau là mấy.

      Xoay người lại : "Cạn."

      Chiêu Vân nhận lấy ly, ánh nến hoan hỉ tôn lên bóng dáng hai người, khiến hai người như gần nhau hơn, lần lượt nâng chén.

      "Chỉ nguyện uyên ương bất nguyện tiên*, bảo bối, uống xong rượu giao bôi, nàng là người của Lạc vương phủ rồi, mọi cần phải chú ý thân phận." Tư Mã Lạc vừa , vừa dùng bàn tay khác mang theo vô hạn mật ý, nhàng vuốt ve gương mặt nữ nhân.

      *: chỉ cần làm đôi uyên ương hạnh phúc, vậy là đủ, chẳng cần phải làm tiên thần gì hết!

      (1) Hạc Đỉnh Hồng: tương truyền, là chất chiết xuất từ mào con hạc trắng, nhưng thực tế là cái chất ấy lại chẳng độc gì cả, đây là sáng tác của tiểu thuyết kiếm hiệp, dạng bột trắng, màu, mùi, vị, ăn phải chết mà ngửi phải chạm phải cũng chết ;) nhân tiện đây cũng là tên loài cá cảnh, cái con be bé trăng trắng đầu có cái cục đo đỏ ấy, nhà mình cũng nuôi 5-6 con, xinh lắm >_<

      114. Động phòng! Xuân tiêu khắc rơi xuống giường 10

      Hôm nay, ngay cả cũng cảm thấy đặc biệt. . . .giả tạo. Phải chăng nữ nhân ban ngày chống đối chán rồi, bây giờ nàng chỉ muốn hướng về nàng?

      Chiêu Vân đáp lời, trong mắt xẹt qua tia tà! Hơi ngửa đầu lên, trút toàn bộ ly rượu đỏ vào trong miệng. Tư Mã Lạc quỷ bí cười, cũng trút toàn bộ nước trà trong chén vào cổ họng, tính toán đếm tới mười nếu trúng độc ngã xuống đất, xem nàng rốt cuộc muốn chơi chiêu gì. Chợt, cỗ xúc cảm mãnh liệt xuất , khiến nổi lên dục vọng muốn giao hoan thể chờ đợi, nhưng tay chân lại đồng thời xuất cảm giác chết lặng. Mắt Tư Mã Lạc tối sầm lại, trong lòng thất kinh, đáng chết! Lại vẫn mắc bẫy của nàng! Nhưng   uống rượu mà, sao lại? Ánh mắt rơi xuống trà.

      "Nàng. . . . . . Cư nhiên dám ám toán bổn vương!" Tư Mã Lạc chiêu bắt được bả vai nữ nhân : "Nàng, thực sợ chết sao?"

      Sắc mặt Chiêu Vân chợt đanh lại, hơi hơi giễu cợt, ngượng ngùng cười tiếng : "Sợ chết ta phải là Gia Cát Chiêu Vân!"

      Trong lòng thầm : Hừ, mới vừa rồi còn cái gì mà tín với nhiệm, ra chỉ là suông, ra trong rượu hoàn toàn có độc, là ngươi quá đa nghi, thèm tin ta, mới uống thứ trà trộn xuân dược với độc dược tê cứng kia.

      Quả nhiên, mọi lời nam nhân đều chỉ có thể coi là tiếng rắm!

      thể kể thêm, Vương gia lần này thông minh hơi thái quá! Thông minh quá bị thông minh hại!

      "Là xuân dược cùng độc tê cứng? Tại sao?" Tư Mã Lạc cả người khó chịu hỏi.

      "Dục hỏa thiêu đốt, lại thể dập tắt, ta nghĩ, chắc rất đẹp mắt, nhỉ?"

      Chiêu Vân mặt lơ đãng lộ ra mỉm cười, kèm theo ba phần thú vị, cùng bảy phần khinh bỉ. Trước kia khi làm sát thủ săn giết những tên đàn ông đó, đại đa số đều là ở nhà tắm hơi, quán massage hay là xoa bóp, cho nên trong tiềm thức của nàng, nam nhân chính là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, ngay cả Tư Mã Lạc cũng ngoại lệ.

      Tư Mã Lạc chợt lấy lại bình tĩnh, cố gắng làm mình đứng vững, thầm nghĩ, nàng đến cùng muốn làm cái gì? Lại còn vắt chéo hai chân, nàng chuẩn bị muốn xem biểu diễn sao?

      loại khoái cảm nhục dục trong nháy mắt nổi lên trong đầu Tư Mã Lạc, nữ nhân này quả nhiên để phải thất vọng, so với những nữ nhân chỉ biết hiến mị, thể nghi ngờ, nàng tự phụ hơn rất nhiều.

      À nếu post này số com đạt đủ 44 com, ngày mai tớ đăng hẳn 5 chap cho cảnh động phòng đỡ ngắt quãng, các bạn làm được ? ;)

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      Mình bù com bao nhiêu nhưng vẫn đủ nên thôi cứ post 5 chương đấy!
      115. Động phòng! Xuân tiêu khắc rơi xuống giường 11


      Trước đây, chưa từng nghĩ rằng còn có nữ nhân có thể ba lần bốn lượt  đấu đá với , hơn nữa lại ở thế bất bại, thậm chí có thể làm thiếu chút nữa lật thuyền trong mương, loại nữ nhân này chỉ quen biết thôi được chứ cầu . Tốc độ ra tay rất nhanh, thắng lôi đài là được thành thân, nếu như bị người khác nhanh chân đến trước, vậy cuộc sống của mất bao nhiêu là lạc thú.

      Nhưng là tối hôm nay, ai chết dưới tay ai, còn chưa biết được. . . . . .

      Vốn là đêm động phòng hoa chúc ấm áp, cực kì ấm áp, giờ phút này tân phòng lại tràn đầy khí ngưng trọng lạnh như băng, ai cũng dám hành động thiếu suy nghĩ.

      "Thuốc tê ư, sao làm khó dễ được ta?" Tư Mã Lạc đột nhiên đứng thẳng dậy, thân hình vươn cao, chuyển sang thế trung bình tấn, vận lực đạo, bàn tay chợt tung quyền tới phía dưới bụng, sau đó, bàn tay dán chặt lấy bụng từ từ vuốt cái, nôn hết nước trà ra sàn nhà.

      "Ngươi. . . . . ." Chiêu Vân hơi ngẩn ra, nàng kinh ngạc trong nháy mắt, Tư Mã Lạc đủ thời gian đẩy nàng té nhào giường. Tốc độ nhanh, làm nàng líu lưỡi! Người này động rồi hả? Động phòng hoa chúc! Mẹ nó, quả nhiên là sắc quỷ. >_<

      "Buông ta ra!" Chiêu Vân ra sức chống cự.

      Tư Mã Lạc mặc dù dùng nội lực bức ra hơn phân nửa ly trà, độc có thể giải, nhưng xuân dược phải độc, vào bụng, tốc độ phát tác quá nhanh, khiến khó lòng chịu đựng nhục dục hành hạ.

      Nếu nữ nhân này sớm trốn cũng thoát khỏi lòng bàn tay , vậy bằng cứ ăn nàng trước , để nàng lòng dạ làm nữ nhân của ! Sau đó từ từ thưởng thức. . . . . .

      Dưới tác dụng của xuân dược, Tư Mã Lạc nhịn được tăng cường lực tay, cố gắng trong thời gian ngắn nhất loại trừ tất cả chướng ngại, khiến nụ hoa chớm nở ở phía dưới nở rộ, nghênh đón. . . . . .

      Có điều, Chiêu Vân lại dễ dàng bị xâm phạm thế sao? Nàng chợt há miệng cắn bả vai nam nhân thối tha kia cái!

      Tư Mã Lạc đau đến lỏng cả tay.

      Chiêu Vân mượn cơ hội tay đẩy ra, tiện tay giật phắt khóa uyên ương treo đầu giường xuống ném , dứt tiếng “Bộp”, cây nến đỏ thẫm đổ lăn ra sàn, trong phòng đột nhiên tối sầm, vươn tay thấy được năm ngón.

      Lúc này, chẳng còn thấy gì nữa. Động phòng hoa chúc mất đèn nến tự nhiên tối đen mảnh.

      116. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường  12

      Tư Mã Lạc dục niệm phát tác, cũng ngẫm nghĩ nhiều, dù sao ôm được mĩ nhân, tối nay nàng trốn cũng thoát đâu!

      Ngược lại nàng xem như có vẻ xấu hổ.

      Định nhãn nhìn chút, nhào tới phía thân ảnh đung đưa giường!

      "Rầm", thanh thanh thúy vang lên, giường phượng bạch ngọc chạm rồng tinh xảo bị đè nứt, hai người cũng rơi xuống đất theo mảnh giường vỡ tung.

      Tư Mã Lạc khỏi xấu hổ, động phòng động đến nát giường, đúng là tìm được người thứ hai, nhưng bây giờ nghĩ được nhiều như vậy, dây cung căng, có lí do gì mà bắn?

      đường phản công, bất chấp tất cả hậu quả lột sạch y phục nữ nhân, cúi đầu, mãnh liệt, gặm!

      Nữ nhân cũng thở hổn hển, giống như bạch tuộc gấp gáp quấn lấy hông . . . . . .

      Éc. . . . . . Tư Mã Lạc trong lòng đột nhiên thấy kỳ quái, mới vừa rồi ràng còn thấy ngực nàng rất , vì sao đột nhiên trở nên lớn như thế?

      Trượt tay xuống, nhất thời rợn cả tóc gáy, cư nhiên. . . . . . . . Mò được bắp đùi đầy lôngggggg!

      Té xỉu! trách được nàng tuổi còn trẻ mà có bản lĩnh kinh người như thế, ngờ nàng lại là quái! Vừa tiến vào thế giới ‘hắc ám’, liền bắt đầu lộ ra nguyên hình!

      Tư Mã Lạc đầu óc trống rỗng, vẫn muốn hưởng thụ nàng, nhưng lần này ngoài ý muốn, muốn chết!!!!!!

      Hoảng sợ, Tư Mã Lạc lăn vòng tại chỗ, quờ quạng đồ đánh lửa mặt bàn, cây nến rơi xuống đất, lại tiếp tục vững vàng bàn!

      Hỉ phòng lần nữa được ánh sáng ấm áp rọi soi rực rỡ, Tư Mã Lạc định nhãn nhìn lại, lập tức đứng vững, ngã lăn đất. . . . . .

      màn trước mắt, trông thấy quỷ cũng đáng sợ bằng!

      Đáng hận! Chỉ thấy tân nương tử Gia Cát Chiêu Vân quần áo chỉnh tề ngồi ghế nghỉ ngơi, quay sang người nằm giường nát kia, lại là HAI LÃO CUNG NỮ GIÀ NHẤT Lạc vương phủ!

      người phụ trách nấu nước, người kia phụ trách làm thịt heo, tay cầm dao phay trời sinh thân đầy lông. . . . . . Họ lại có may mắn được cùng Lạc vương gia ân ái?

      Nhớ tới mới vừa rồi gặm cắn mãnh liệt. . . . . . Lại còn mó được bắp đùi xù lông của Long bà. . . . . . Khuôn mặt siêu cấp đẹp trai của Tư Mã Lạc cứng đờ, trong mắt lóe lên lạnh lùng như hàn băng vạn năm, trong giờ khắc này đây, mong muốn duy nhất của là giết hết chừa mạng, giết hết!!!!!!!!

      117. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường  13

      Đôi mắt nhất thời trở nên lạnh như băng!

      Vậy mà hai lão nữ nhân kia lại đỏ bừng cả khuôn mặt chẳng màng cái chết là gì khát khao nhìn về phía , nhìn thần thái kia, trăm phần trăm là uống xuân dược, hơn nữa dược hiệu dâng lên, xem ra nữ nhân này muốn giày vò đến chết? Quá thể! Dù gì cũng là phu quân của nàng! Quá ác! Cũng tuyệt quá !!!!

      Tư Mã Lạc vẫn chỉ coi nàng là đối tượng chơi đùa, còn tưởng rằng mình có thể nắm gọn nàng trong lòng bàn tay, nhưng bây giờ, sao lại có cảm giác như hoàn toàn thay đổi? trở thành đồ chơi của Gia Cát Chiêu Vân nàng rồi ư?

      là người đáng cũng có chỗ đáng sợ. . . . . .

      Tư Mã Lạc định chạy ra khỏi phòng, lại nhất thời cảm thấy giống như có chậu nước rửa chân dội ào xuống từ đầu đến chân, ngừng trút người , cảm giác sợ hãi mang theo xúc cảm khó chịu. phải là xung động nguyên thủy của nam nhân, mà là —— xung động chết chóc!

      Bởi vì, cư nhiên nhúc nhích được!

      Thuốc tê cứng? Chưa nôn hết ra ư?!

      "Vương gia, ta quên cho ngươi biết, thuốc tê kia. . . . . . dù chỉ là giọt, cũng đủ làm đông cứng nguyên con voi." Con voi là cái gì, chắc là Tư Mã Lạc rồi cũng biết thôi.

      Tư Mã Lạc rướn đôi mắt hàm chứa lửa giận! Vừa định mở miệng mắng chửi, hiệu lực của thuốc tê khiến thậm chí đến cũng được.

      "Vương gia, đừng chạy, chúng ta đáp ứng vương phi, muốn cùng nhau phục vụ ngài, chúng ta đều tự nguyện, Vương gia. . . . . ." Hai cực phẩm lão nhân lúc này khác gì mất lý trí, vừa nhìn thấy ‘cây gậy’ liền chạy tới.

      Tư Mã Lạc ghê tởm, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể ngừng sôi lên, khiến nhất thời thể nào vận nội lực tự vệ, tránh kịp, lập tức bị hai cực phẩm lão nhân đè ngã ra đất.

      "Vương gia, mặt của người mới đẹp làm sao!" Mập thẩm há mồm hôn chụt cái lên khuôn mặt .

      "Vương gia, thân thể của ngươi là trắng trẻo, so với heo ta từng giết còn trắng hơn mấy phần. . . . . ." Long bà giết heo cởi y phục Tư Mã Lạc gấp gáp sờ nắn.

      Hai lão cung nữ lột sạch y phục nam nhân ra, chu khuôn miệng lạp sườn ngừng hôn tới hôn lui người , lại còn động thủ muốn rút quần .

      , Tư Mã Lạc khôn khéo đời, lại nhất thời chịu ấm ức, rơi vào kết quả bi thảm như vậy, từ giữa hai lão cung nữ bắn ra ánh mắt cầu cứu cho Chiêu Vân, giống như : bảo bối, ta phục nàng rồi, xin nàng thương xót, cho bọn họ cút . . . . . ToT

      118. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường 14

      Hai lão nhân là quá mức cực phẩm, nếu như thực bị họ XXOO, có lẽ chuyện này trở thành ác mộng cả đời mất! Đáng chết, hảo hán chịu thiệt trước mắt, qua cửa ải này, về sau nhất định cho nàng đẹp mắt!

      Mà hai lão nữ nhân dưới, càng phát loạn tình.

      Chiêu Vân vẫn mỉm cười xem trò vui, tự dưng lại có cảm giác hơi hơi thoải mái, dù thế nào nữa, người này cũng là nam nhân của mình, sai hai lão cung nữ hành hạ như vậy, tư vị này khiến nàng có chút ê ẩm khó chịu.

      Lại , nếu như tiếp tục làm tới, vậy phải là đứa trẻ tốt rồi, vì vậy nàng quát tiếng bảo ngưng: "Được rồi, hai người các ngươi ra ngoài ."

      Chẳng ngờ hai lão nhân kia lúc này hoàn toàn bị xuân dược khống chế đầu óc, nghe ra lời nữ chủ nhân, chỉ lo rút ‹‹ quần siệp ›› Vương gia.

      Chiêu Vân nhịn được : "Người đâu, đem các nàng lôi ra cho ta!"

      "Dạ, Vân vương phi!"

      Mấy người làm từ ngoài cửa chạy vào, chỉ đơn giản lôi mập thẩm cùng long bà . Nhìn bóng lưng hai cực phẩm lão nhân, Tư Mã Lạc trong mắt lộ ra sát ý!

      "Ngoan, Tiểu Lạc Nhi, thuốc tê ít nhất phải ba canh giờ mới tan. Ngươi phải ngoan ngoãn nằm xuống. Nhớ lời dạy bảo, về sau, ít đến chọc ta thôi." Nhìn nam nhân ngã xuống đất thể động đậy, Chiêu Vân lãnh đạm cười, sai bọn hạ nhân khiêng giường nát ra, dọn dẹp lại tân phòng, rồi lệnh cho bọn họ ra ngoài, khép cửa phòng lại.

      Kịch hay xem xong, cũng đến lúc nghỉ ngơi, đêm động phòng hoa chúc còn đó, tha cho như vậy, là lợi cho .

      Nàng mệt mỏi nằm lên giường mới, qua bao lâu, chìm vào giấc ngủ, như thể tất thảy đều liên quan đến mình, cửa phòng cài chặt, để mặc tìm đường chết. . . . . .

      Dường như tại giờ khắc này, nàng quên mất còn nam nhân quần áo nhếch nhác nằm mặt đất!

      Ánh mắt lạnh như băng, đủ làm đông cứng con muỗi bay qua.

      Thời gian dần dần trôi qua. . . . . .

      Trăng lên cao, toàn bộ thế giới cũng lọt vào u, Chiêu Vân mau chóng đường, chợt hồi vó ngựa dồn dập truyền đến từ sau lưng.

      Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đám mây đen đột nhiên từ rơi xuống, gần như là sát mặt đất cuồn cuộn bay về nàng, mà ở giữa mây đen có vài chục người bịt mặt cưỡi đại mã, phát ra trận ồn ào quái lạ

      119. Động phòng! khắc xuân tiêu rơi xuống giường  15

      Chiêu Vân lắc mình nhường đường, ngờ, người bịt mặt dẫn đầu đột nhiên móc từ trong bụng ra khẩu súng ngắn K54 nhắm trúng đầu nàng bắn phát!

      "Pằng ——!" , hai mắt Chiêu Vân nhòe , chết ở ven đường, vẫn còn có thể nghe được tiếng xe cảnh sát kêu to từ bốn phương tám hướng vây quanh.

      " được, ta phải trốn!" Chiêu Vân liều chết bò dậy, nhưng cố mấy cũng dậy nổi, đám người bịt mặt cười quái dị chạy mất, xe cảnh sát càng ngày càng gần!

      "AAAAA ——!" Chiêu Vân cả người dùng sức, bang tiếng đánh trúng đầu giường. Hơi hé mở đôi mắt, tứ phương mảnh yên tĩnh, tiếng vó ngựa với tiếng xe cảnh sát đâu rồi? ra chỉ là mộng mị lung tung thôi.

      Nhìn hai cây nến dài đỏ thẫm sắp cháy hết, vậy trời sắp sáng rồi, Tư Mã Lạc đâu nhỉ? Nhìn xuống, vẫn còn nằm mặt đất. vậy, nàng ngủ còn chưa tới sáu giờ hả?

      Bên ngoài, xác thực trời cũng chưa sáng.

      lườm nàng, môi động, lại nên lời!

      Bất chợt, nàng tiện tay nhấc thảm bên giường, ném về phía người !

      Vừa chuẩn giúp đắp kín, nếu đắp người còn nàng có chút lương tâm, nhưng sao đến cả đầu cũng cố tình đắp hộ?

      Thời gian lại qua hồi.

      Nơi xa truyền đến lac đác vài tiếng gà gáy, nhưng trời vẫn chưa sáng, Chiêu Vân ngáp cái tiếp tục ngủ.

      Giấc ngủ này vô cùng ngọt ngào, cho đến khi nghe tiếng Hinh Nhi gõ cửa ở bên ngoài, Chiêu Vân mới duỗi lưng cái, miễn cưỡng lên tiếng: "Vào Hinh Nhi, phải với em, mọi việc đều phải từ tốn sao? Sao nhanh thế quên rồi?" Ánh mắt nàng đảo quanh gian phòng, đất còn thân ảnh Tư Mã Lạc.

      Xem ra thuốc tê tan. Khôi phục nhanh , quả nhiên thể xem thường nam nhân này.

      "Tiểu thư, xong rồi, người còn mau đứng dậy xem !" Hinh Nhi vừa vào tới, hấp tấp .

      Chiêu Vân : "Vội cái gì? rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"

      "Chết, người chết đó!"

      "Người chết? Người nào chết?" Chiêu Vân thầm giật mình.

      Càng nghĩ càng đúng, nàng lật chăn, vội ra ngoài.

      Hậu viện Lạc vương phủ lúc này nhốn nháo, Tiểu Bạch đứng dưới gốc cây trăm năm trong viện ngển cổ lên sủa vang.

      Chiêu Vân bước vội tới, nhìn lên cây, sợ hết hồn!

      Kết thúc màn động phòng, thân tặng mọi người chiếc siệp phong cách hoàng tộc giống nam chính nhưng mà là đến từ Nhật Bản, chiếc siệp của Quân trong bộ truyện Gintama!


      <img class="alignnone" alt="" src="http://24.media.tumblr.com/tumblr_lxamjeE6wb1qhyte9o1_500.gif" width="500" height="501" />

      Quân là người luyện thành môn võ siệp chật đàn hồi công (giật hoài mà rớt) cái môn mà đáng ra nam chính phải học!


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/CRY3Ql.jpg" width="640" height="360" />

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :