1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      88. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 13



      "Được, rất hay!" Tư nhịn được khen tiếng, bỗng nhiên lại : "Nhưng Vân nhi, cống hiến cho quốc gia, với việc muốn trẫm thu hồi mệnh lệnh ban ra có quan hệ gì?"

      Xác thực, cũng rất nhiều người nghi vấn, hôn với cống hiến có liên quan gì? Hình như lạc đề quá rồi? Cũng hơi lạc , ai ai cũng cảm thấy kỳ quái.

      Đột nhiên, Tư Mã Lạc như thể đoán ra mưu kế của Chiêu Vân, cực kỳ khó chịu liếc nàng cái, cũng lộ ra tia cảnh cáo. Nữ nhân này cự tuyệt liên hồi, chẳng để lại cho chút thể diện nào.

      Bây giờ cưới cũng phải cưới, nàng muốn gả cũng phải gả.

      Tình thế trước mắt là —— cưới nàng, cả đời này cũng đừng mong ngẩng đầu lên, trở thành trò cười cho người khác. Cưới rồi, số người cảm thấy, vợ chồng son hồ nháo, cũng chỉ thêm chuyện cho mọi người đàm tiếu thôi.

      chuyện để mọi người cười chê, là tuyệt đối để việc đó xảy ra!

      Hãy nhớ tự cho mình là minh, sao có thể chịu thua trước nha đầu chết tiệt?

      Hừ, xem thường cũng vẫn phải !

      Chiêu Vân hoàn toàn thấy cảnh cáo của Tư Mã Lạc, khảng khái như cũ : "Hoàng thượng, Vân nhi quyết định, thừa dịp cử hành cuộc so tài ở phủ tướng quân, ngày mai Vân Nhi dựng lôi đài tỷ võ kén rể, mặc dù đối với quốc gia thể coi là cống hiến lớn, nhưng tối thiểu có thể đề cao tinh thần tập võ, tạo ra phần tác dụng phụ trợ, cống hiến chút năng lực yếu kém của tiểu nữ."

      "Tốt, tốt quá!" Tư Vũ vỗ tay tán thưởng.

      Hoàng đế vỗ tay, người khác sao dám xuôi tay? Rối rít cùng vỗ tay vỗ tay, trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay vang như sấm dậy.

      Gia Cát Lão Tướng Quân cũng vui vẻ vuốt mặt Chiêu Vân : "Vân nhi, nghĩ tới con còn tuổi, lại có thể hiểu đại nghĩa, gia gia cảm thấy rất vui mừng, tỷ võ kén rể tỷ võ kén rể, gia gia ủng hộ hết mình!"

      Lão Tướng Quân cũng lên tiếng. Tư Mã Lạc cư nhiên trong nháy mắt trở nên tứ cố vô thân. Tức giận cũng phải là biện pháp! Nhưng mà, vẫn thấy tức!

      Tỏ mình phản đối, còn nhàn nhạt mỉm cười, là hiểu đại nghĩa, cũng mất uy phong Vương gia. Chỉ là,  đáy mắt, phong ba mãnh liệt!

      89. Cầu hôn! Ngươi cũng rất cực phẩm 14

      Lúc này, Tư Vũ dường như mới nhớ tới hoàng đệ, cười khẽ : "Lạc hoàng đệ, trẫm cảm thấy tỷ võ kén rể cũng tệ. Lão tướng quân cũng đáp ứng, ngươi tốt nhất nên trở về chuẩn bị chút. Ngày mai tới trước lôi đài. Cũng đừng làm trẫm thất vọng. Trẫm tin, kể cả lôi đài, ngươi cũng nhất định có thể đoạt ngôi đầu. Ha ha!"

      "Hoàng huynh phải." Tư Mã Lạc cũng cười. Có điều, ngoài cười nhưng trong lại cười.

      Vũ vỗ vai , đến gần giọng : "Hoàng đệ, đừng lo lắng, ngày mai cứ . Ha ha, ôm mỹ nhân về như vậy mới có ý nghĩa chứ." Thâm ý sâu sa, chẳng bằng toẹt ra là chế giễu cho rồi.

      Lại , các lão thần kia so với , ý tứ chê cười còn lớn hơn nhiều.

      Chỉ ngại ra thôi.

      cho Tư Mã Lạc cơ hội gì thêm. Trực tiếp hướng về phía lão tướng quân : "Lão tướng quân, trẫm trước, ngày mai lâm triều cùng bàn chuyện chinh phạt Đông Kinh, hi vọng các vị tới trễ."

      "Bãi giá hồi cung!" Thái giám tuyên gọi, hoàng thượng Tư ra khỏi đại môn phủ tướng quân.

      Tư Mã Lạc cũng theo ra ngoài ra, nhưng mới vài bước, lại quay trở về, mặt cười quyến rũ đến bên tai Chiêu Vân : "Bảo bối, trưa mai tướng công tới lôi đài, nhơ chờ ta. gặp về."

      Chiêu Vân lạnh nhạt . Khóe miệng cong lên lần khuất tia tà ý. Mọi người giả ngu, cũng phải giả bộ thôi. Việc người thông minh am hiểu nhất là cái gì? Đó chính là giả bộ ngu ngốc. Nhưng là, ngốc hay giả ngốc, cũng chỉ có biết được. Có điều, nữ nhân chết tiệt này hình như cũng biết. Bởi vì ánh mắt nàng nhìn , tựa như có thể nhìn thấu trong nháy mắt. Có đôi khi, cảm thấy rất thoải mái. Dù sao, đường đường là dòng dõi đế vương, ai lại để mình bị nhìn thấu?

      Lúc này, hoàng đế rời .

      Lạc vương gia cũng ra ngoài.

      Những quan viên kia cũng rối rít đứng dậy cáo từ.

      Chắp tay thở dài : "Lão tướng quân, ngày mai còn phải lâm triều, vậy chúng ta về trước."

      "Đúng đó lão tướng quân, Vân nhi tiểu thư, chúng ta cáo từ, Vân nhi tiểu thư lần này có ân cứu mạng với tiểu nữ, chúng ta, ngày khác báo đáp."

      "Chư vị đại nhân khách khí rồi, mọi người thong thả, thong thả." Cha con Gia Cát Lão Tướng Quân cũng cười ha ha chắp tay tiễn khách. Hôm nay, bọn họ bị việc xấu trong nhà làm cho mất mặt, nhưng giờ cũng coi là kiếm lại đủ mặt mũi rồi.

      90. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 15

      Rất nhanh, nhà khách to như vậy cũng rỗng , chỉ lưu lại mấy người của Gia Cát gia. Bất chợt, Chiêu Vân lại cảm giác mình có chút bị áp bức. Mà ngọn nguồn áp bức, lại là gia gia của nàng, Gia Cát Thần Hầu! Uy chấn người Gia Cát Thần Hầu gia gia so với hoàng thượng chỉ có hơn chứ có kém.

      "Gia gia, Vân nhi về nghỉ trước." , bị bắt lại hỏi vài câu. Nàng cũng muốn ứng phó, hôm nay ứng phó cũng đủ nhiều rồi.

      Quả nhiên, Gia Cát Thần Hầu khoát tay chặn lại : "Những người khác ra ngoài, Vân nhi con lưu lại, gia gia có lời muốn hỏi con."

      Chờ tất cả mọi người ra, Gia Cát Thần Hầu giống như đối đãi với bạn tốt, chỉ vào cái ghế : "Vân nhi, ngồi xuống."

      "Dạ, gia gia." Chiêu Vân biết điều khéo léo lẳng lặng ngồi xuống ghế. Trước mắt, đây là chủ cả gia đình, nên đắc tội. Và lại, đại phu nhân, chắc chắn còn có thể ra chiêu, đến lúc đó có làm thái sơn che chở, cũng tránh được chút phiền toái.

      Bỗng chốc, con mắt Gia Cát Lão Tướng Quân sáng lên, giơ cao ly trà trong tay, nhàng ném , ly trà nóng bay đến trước mặt Chiêu Vân. Chiêu Vân nhanh chóng phản ứng, bản năng đưa tay đón! Ly tiếp nhận, nhưng trà nóng trong chén tràn ra, bỏng đến nỗi nàng vội vàng ném ly trà lại mặt bàn.

      Thần Hầu hơi ngẩn ra: "Có thể ngậm được đao của Tấn Thừa tướng, nhưng con lại có nội lực?" Có nội lực, tự nhiên thi triển nội lực, khiến nước trà trong chén ổn định.

      Chiêu Vân thầm nhíu mày, lão ta thử võ công của nàng? Chỉ sợ phải thất vọng rồi. Nàng có nội lực mà.

      Ngoài mặt, nàng còn giả bộ, "Dạ, gia gia, Vân nhi quả hiểu được cái gì là nội lực." Đây là lời . Nàng thừa nhận cũng được.

      Gia Cát Thần Hầu thấy khó hiểu: "Võ công người con, rốt cuộc từ đâu mà có? Sư phụ là cao nhân phương nào?"

      Nghe vậy, Chiêu Vân thầm giật mình, nhanh chóng suy nghĩ chút, khẽ : "Gia gia, chính xác mà , Vân nhi có sư phụ, Vân nhi học những chiêu số này, đều là từ quyển sách bí truyền mà ra."

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      91. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 16



      Gia gia cũng phải dễ lừa, ở trước mặt ông mà do bởi đại nương đánh đập dữ dội mới bị ép luyện thành vô số chiêu thức... Có ngu mới thế!

      Lão tướng quân kinh ngạc hỏi: "Bí tịch? Bí tịch gì? Từ đâu mà có? Cho gia gia xem qua được ?" Ông ngược lại chút hoài nghi lời của Chiêu Vân. lòng muốn nhìn xem thử.

      "Gia gia. . . . . ." Chiêu Vân muốn lại thôi, cúi đầu lí nhí: "Gia gia, đó là khi Vân nhi còn , cùng mẹ chùa Vạn Phật dâng hương, được ông lão râu bạc tặng cho, ông ấy cho Vân Nhi quyển《 Thủ đạo》bí tịch. Những thứ Vân nhi học được, tất cả đều là chiêu thức của《 Thủ đạo》, chỉ là mẹ con sợ con học được võ rồi sau này chọc đến đại nương, cho nên cho phép Vân nhi học nữa, sau khi mẹ qua đời, Vân nhi thiêu hủy bản bí tịch bên mộ mẹ rồi."

      Chiêu Vân xong, bởi vì gợi lên tư niệm với mẹ, nước mắt buồn rơi lã chã. Chuyện gì xảy ra? ràng là chuyện cũ trước kia của Chiêu Vân! Tại sao mình xuyên qua, còn có thể bị trí nhớ nàng khống chế? Khiến tình cảm lay động?

      Đổi lại là chính mình, chắc chắn thể dễ dàng rơi nước mắt! Đặc biệt là loại chuyện chẳng đáng để rơi lệ mấy. Đây quả thực là đầm rồng hang hổ! Gia Cát Lão Tướng Quân thấy cháu rơi lệ, cũng hỏi nữa, tiến tới, khẽ ôm đầu Chiêu Vân, hết than lại thở, :

      "Ai, là gia gia tốt, gia gia cùng cha con quanh năm bận việc. Huấn luyện binh tướng, thể chăm sóc tốt hai mẹ con các con, yên tâm Vân nhi, sau này, gia gia nhất định đối xử tốt với Vân nhi để bù lại."

      "Vâng, cám ơn gia gia, ra Vân nhi cũng mong muốn gì nhiều, chỉ muốn có thể an ổn sống hết đời, để mẹ con thiên đường có thể an tâm, vậy là đủ rồi." Trong lòng lại nhịn được khinh thường, nếu phải ta đột nhiên trở nên lợi hại, có giá trị lợi dụng đối với Gia Cát gia, ông đối tốt với ta sao?

      92. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 17

      Sống kiếp sát thủ, khiến lòng nàng lạnh lẽo như băng, đơn thân độc mã tìm đường sống trong chỗ chết, ta giết người người cũng giết ta. Nàng từ lâu tự ý thức, cũng tự nhủ với bản thân, tuyệt đối thể dễ dàng tin tưởng vào người khác. Coi như lão già trước mắt, ở cổ đại là thân nhân của nàng, nàng cũng tin tưởng. đời này, chuyện bán rẻ người thân, nhìn mãi cũng thành quen rồi.

      "Ai. . . . . ." Gia Cát Thần Hầu thở dài: "Đáng tiếc thay, các huynh trưởng của con có tiền đồ, về sau gánh nặng Gia Cát gia, chỉ sợ rơi xuống đầu con."

      Chiêu Vân khéo léo, lẳng lặng nghe, cũng gì nhiều, bởi vì sau này phải sống sao cho qua ngày, chính nàng cũng biết.

      Mặc dù được trọng sinh, khác với khi xưa làm sát thủ, cả ngày sống trong khủng hoảng, nhưng chuyện đời khó ngờ, sợ rằng ở đâu cũng có chút thân bất do kỷ. Dù sao cũng thể đối đầu với người trong thiên hạ. Lão tướng quân cũng hỏi nhiều nữa, chỉ để nàng yên lặng ngồi với ông, dặn dò nàng phải nghỉ ngơi, ngày mai tỷ võ kén rể nhất định thể cứng rắn mà tổn hao thân thể ....

      Sau khi uống cạn tuần trà, Chiêu Vân từ khách đường ra, cẩn thận phân biệt phương hướng, sau đó mới về phía tiểu viện của mình.

      Mới vừa trở lại trước cửa tiểu viện, bóng người từ khúc quanh ra, là Gia Cát Phong.

      "Là ngươi? Có việc gì vậy?" Chiêu Vân lãnh đạm hỏi, tên này làm sao thế, phải bảo là từ sau đừng dây dưa thêm nữa ư? Còn tới làm gì?

      "Vân nhi, nghe , muội ngày mai muốn tỷ võ kén rể?" Gia Cát Phonggương mặt khổ sở hỏi.

      "Phải" Chiêu Vân gật đầu đáp lời.

      "Tại sao? Vân nhi, muội cần làm vậy." Gia Cát Phong nhìn như vô cùng gấp gáp, gấp đến độ mất khống chế.

      Chiêu Vân kỳ quái : "Tại sao thể? Cuộc đời của ta, ta làm chủ, vẫn tốt hơn là bị người ép mua buộc bán." Nàng muốn để Tư Mã Lạc được như ý. Nếu làm vậy, nàng chỉ có thể nghen lời mà gả cho hă.

      "Vân nhi, muội có phải là vì ta , cho nên muội mới phải kén rể? xin lỗi, muội được làm vậy!" Gia Cát Phong vừa dứt lời đột nhiên ôm lấy nàng.

      "Đứng lại!" Chiêu Vân duỗi tay ra, môt cây chủy thủ kề trước ngực Gia Cát Phong!

      93. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 18

      "Vân nhi. . . . . . Ta. . . . . ." Gương mặt Gia Cát Phong mang vẻ khẩn cầu, như thể sám hối, lại cũng tựa như muốn thổ lộ điều gì.

      Chiêu Vân cũng mơ hồ cảm nhận được và nàng trước kia nhất định từng có bí mật gì đó thể cho ai. Nhưng nếu muốn , vậy coi như xong, dù sao đó cũng là chuyện trước kia của và Chiêu Vân. Giờ này, ngày này Chiêu Vân còn như trước, chuyện xưa kia, nàng cũng muốn để ý tới.

      "Phong ca, ngươi , nếu như ngươi vì ta, vậy sau này cũng cần tới tìm ta nữa." Thu hồi chủy thủ, nàng vòng qua người Gia Cát Phong, mở cửa vào tiểu viện.

      Cửa viện cứ như vậy mở ra, nhưng Gia Cát Phong lại dám bước dù chỉ vào   bước, bởi vì từ ánh mắt của nàng, nhìn thấy được chút ít chân tình, nàng giống như biến thành người xa lạ.

      ra nàng thuực chính là người xa lạ. . . . . .

      Chiêu Vân chân mới vừa bước vào tiểu viện, hơn mười nha hoàn bê vàng bạc châu báu tơ lụa gấm vóc, cùng các loại cao lương mỹ vị từ cửa viện nối đuôi mà vào.

      "Này này này, các ngươi làm gì vậy?" Hinh Nhi từ bên trong ra cảnh giác ngăn người lại.

      "Hinh Nhi tỷ, chúng ta được lão tướng quân an bài tới đây, về sau nghe theo phân phó của Hinh Nhi tỷ, cùng nhau hầu hạ ăn ở, cuộc sống thường ngày của nhị tiểu thư."

      "Cái gì? Các ngươi nghe theo ta? Tất cả đều nghe theo!?"

      "Đúng vậy Hinh Nhi tỷ." Bọn nha hoàn trăm miệng lời đáp.

      Hinh Nhi nhịn được cười khúc khích hồi, hưng phấn chạy tới : "Tiểu thư, xong xong, lần này chúng ta hết khổ rồi !"

      Chiêu Vân quay đầu nhìn lướt qua, : "Đừng lưu lại, người từ đâu đến, trở về nơi đó, nhiều người ta quen."

      "Nhưng mà, Vân nhi tiểu thư, nếu như nô tì trở về, lão tướng quân biết nhất định trách tội, Vân nhi tiểu thư xin thương xót, lưu lại chúng nô tì."

      "Trở về , ta tự tất cả với lão tướng quân."

      Ngữ khí bình thản, thanh hề mang theo thương lượng. Khiến đám nha hoàn đều biết nên làm thế nào cho phải.

      "Hắc hắc, tiểu thư, em nghĩ, cứ lưu họ lại, thế nào cũng là lão tướng quân có ý tốt, cứ chặn ngoài cửa, vậy cũng tốt đâu." Mục đích của Hinh Nhi trong sáng, tức tốc cầu cạnh giúp bọn họ,lại còn cùng lúc chỉ đạo bọn nha hoàn cùng làm động tác quỳ xuống cầu xin.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      94.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 1



      ra , Hinh Nhi cũng vì bản thân mà cầu cạnh thôi. Bởi vì chỉ cần chủ nhân chịu lưu những người này lại, vậy sau này giặt quần áo nấu cơm có người đỡ cho, nàng nhờ đó cũng chỉ cần theo bên người chủ nhân, tâm giải sầu, trong lúc rảnh rỗi biểu diễn mấy tiết mục ngắn, những tháng ngày như thế mới gọi là cuộc sống.

      "Đúng vậy đúng vậy Vân nhi tiểu thư, người để chúng nô tì lưu lại ." Bọn nha đầu rối rít quỳ lạy, khổ sở cầu khẩn.

      "Tốt lắm tốt lắm, các ngươi đám người kia, có phải nghĩ cứ hầu hạ ở đây là Lão Tướng Quân xử phạt các ngươi, , các ngươi thấy tiểu thư nhà ta thân thủ lợi hại nên mới muốn lưu lại đúng ? Ngươi cho rằng ta biết các ngươi nghĩ gì à? Hừ!"

      Hinh Nhi giả mù sa mưa dọa nạt, nhưng vẫn tiếp tục cầu xin: "Tiểu thư, người xem, đám người này nổi danh nhút nhát như heo sợ mập, trừ khi là do Lão Tướng Quân an bài, họ chắc chắn rất muốn lưu lại bên cạnh chúng ta, tiểu thư, người xem các nàng cũng quỳ rồi, có thành ý lắm đó, người thu nhận họ ."

      "Hinh Nhi, về sau lời của ta chỉ lần, em chưa?" Nha đầu kia đúng là biết, trong những nha hoàn này, nhất định có nội gian, chính là loại chuyên đâm thọc sau lưng người khác.

      "Dạ, tiểu thư. . . . . ." Hinh Nhi mặt mày thất vọng, với những nha hoàn kia: "Để hết đồ trong viện, tất cả mọi người trở về , về phía Lão Tướng Quân tiểu thư nhà ta tự ràng."

      Đám nha hoàn kia thấy nhập môn vô vọng, đành thuận theo để lại đồ đạc, ngoan ngoãn ra ngoài.

      Chiêu Vân tiện tay cầm lên xấp lớn châu sai ném xuống: "Có qua có lại, mấy tỷ muội cầm theo mà dùng, coi như phần thưởng."

      Nhìn bảo bối đầy đất  , bọn nha hoàn đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó lập tức tranh nhau gom nhặt, ngoài miệng còn ngừng  cám ơn: "Cám ơn, cám ơn Vân nhi tiểu thư ban thưởng."

      Hinh Nhi hiểu : "Tiểu thư, năm  tiền công của họ cũng nhiều như vậy, người, đây là. . . . . ."

      Chiêu Vân cười nhạt, chỉ về phía xa: " gọi hai nha đầu từ đầu tới cuối cúi người nhặt châu báu tới đây." Tình cảnh vừa rồi, nàng sớm nhìn tỏ.

      Hinh Nhi như hiểu dụng ý của chủ nhân, cao hứng : "Dạ, tiểu thư!"

      95.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 2

      Chiêu Vân mặt tò mò hỏi: "Mới vừa rồi châu báu đồ trang sức đầy đất, hai người các ngươi sao lại động tay?"

      "Thưa Vân nhi tiểu thư, Cơ Nhi chưa bao giờ lấy đồ thuộc về mình."

      "Vậy còn ngươi?"

      "Thưa Vân nhi tiểu thư, Thần nhi cũng phải là động tay, chẳng qua là Thần nhi cảm thấy. . . . . . Những thứ châu sai bảo sức này quá quý trọng, Thần nhi đeo được, mà gia quy quy định chúng ta làm hạ nhân được giấu vật phẩm của chủ nhân, cho nên Thần nhi cũng nhặt."

      Đáp án của hai người này đều khiến Chiêu Vân tương đối hài lòng, người để giữ bên cạnh phải có loại cốt khí, chính là ngay thẳng cẩn thận, như vậy mới mang chuyện của nàng truyền ra ngoài.

      Hinh Nhi thận trọng hỏi: "Tiểu thư, người xem, sao đây?"

      Chiêu Vân đưa tay hơi nhéo Hinh Nhi, vừa vào trong nhà vừa : "Tùy em xử trí."

      Hinh Nhi mừng rỡ: "Dạ tiểu thư, cám ơn tiểu thư!"

      xong Hinh Nhi tay kéo Cơ Nhi cùng Thần nhi tới bên cạnh, cười ha hả : "Lần này rốt cuộc cần làm việc nấu cơm giặt quần áo nữa rồi!"

      Hai nha hoàn cũng nhìn nhau cười xòa: "Nguyện ý nghe Hinh Nhi tỷ sai khiến."

      "Ha ha ha ha ~!" Hinh Nhi cười to lên vài tiếng, mới hấp tấp chạy tới bốc miếng cá nướng bỏ vào miệng, đồng thời bưng lên khay gà tiềm rượu rắc đầy hành lá thái bê vào trong viện: "Ngô ngô ngô. . . . . . Tiểu thư nghỉ ngơi trước , nhiều ngày chẳng vui vẻ gì rồi. Đồ ăn tốt như vậy, trước cứ ăn con gà lót dạ !"

      Chủ tớ hai người nlie bày tiệc trong phòng, khi cơm nước no nê, miệng vẫn dính đầy dầu mỡ, Hinh Nhi bắt đầu lớn tiếng nhạo báng: "Tiểu thư, vậy mới vừa rồi người lại làm chuyện gì rồi phải ? Bằng , Lão Tướng Quân sao lại đột nhiên đối xử với người tốt như vậy? Ông ấy trước kia còn chưa từng tới tiểu viện của chúng ta."

      "Trước kia là trước kia, Hinh Nhi, nếu như phải là ta hỏi ngươi, chuyện trước kia tận lực cần nhắc lại."

      "Ah. . . . . . Biết rồi, tiểu thư. . . . . ." Hinh Nhi lau sạch khóe miệng, bộ dáng hạnh phúc : "Tiểu thư, chúng ta lâu rồi chưa ra ngoài du ngoạn, trước kia chúng ta bị người ta khi dễ, giờ tình thế khác, hay là ngày mai chúng ta ra ngoài vui chơi giải sầu chút, người được tiểu thư?" Nàng chỉ quanh quẩn trong sân, nên biết chuyện Chiêu Vân ở khách đường.

      96. Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 3

      Chiêu Vân : "Ngày mai? được, ngày mai ta phải lên võ đài tỷ võ kén rể rồi."

      Chuyện này phải tính sao đây? Nàng còn phải suy nghĩ thêm chút nữa.

      Nàng muốn quang minh chính đại dạy dỗ cái tên kia.

      Nghĩ đến mình ba lần bốn lượt thua thiệt trong tay sắc quỷ kia, trong lòng lại nổi giận! Khó có được cơ hội chính đại quang minh, sao kiếm chuyện chơi chút?

      Hinh Nhi lại mù mờ, kinh ngạc sửng sốt vô cùng: " phải chứ tiểu thư, tỷ võ kén rể? Người vừa mới lớn mà, sao vội vã tỷ võ kén rể chứ? Người phải biết, gả làm vợ người ta rồi, phải tuân thủ cái gì mà tam tòng tứ đức, tiểu thư, người phải biết đó."

      "Tam tòng tứ đức?" Chiêu Vân nhíu mày : "Yên tâm , nam nhân có thể lấy được ta, sợ rằng vẫn còn chưa sinh ra đâu."

      Vì vậy, nàng đem chuyện ở khách đường kể hết ra. Nàng vốn định giải thích cho nha đầu này phần. ngờ, cuối cùng vẫn phải lắc đầu cùng thở dài. Hoàn toàn ngược lại dự đoán của nàng.

      Trừ lúc nghe đoạn đại phu nhân bị trừng trị cười đến là vui vẻ ra. Hinh Nhi thở dài : "Tiểu thư à, sao người lại hồ đồ thế chứ, đây chính là siêu cấp mỹ nam Vương gia đương triều, hơn nữa gả cho rồi lo tiền bạc lo ăn mặc, sao người lại đáp ứng?" Nếu chủ nhân trở thành Lạc vương phi, nàng kia là có thể ngày ngày nhìn thấy đẹp Lạc vương gia đẹp trai rồi, mặc dù cái ý nghĩ này rất xấu xa, nhưng chỉ nghĩ chút chút thôi chắc cũng được.

      Chiêu Vân kìm lòng, khinh bỉ : "Tên kia có gì tốt? Chỉ biết ăn đậu hũ của bản tiểu thư " Dối trá vô cùng tận. Nữ nhân cổ đại, mắt để đâu hết rồi?

      "Đậu hũ? Tiểu thư, người còn biết làm đậu hũ á? Sao Hinh Nhi biết nhỉ?"

      Nhìn Hinh Nhi vẻ mặt thành hỏi chuyện đậu hũ! Chiêu Vân cố nhịn ngừng cười cười, nha đầu này trừ tính tình có hơi tùy tiện giống minh tinh Hongkong Ngô Quân Như(1) ra, tâm địa vẫn rất thiện lương, là tỷ muội tốt.

      ————

      Hôm sau, sau hậu viện Hộ Quốc Tướng Quân phủ dựng lên lôi đài, lôi đài kén rể bắt đầu! Đứng ở trung gian lôi đài Gia Cát Chiêu Vân thân y phục lụa mỏng trắng toát, giống như tiên nữ hạ phàm, ngạo thị quần hùng.

      ra Chiêu Vân mười bốn tuổi vóc người có chút bé, nhưng trong đôi mắt lộ ra bình tĩnh kinh người, khiến cho mọi người đều có chút kính nể.

      (1) Ngô Quân Như đây này, là nữ diễn viên hài hàng đầu Hongkong, đóng phim Thiên hạ đệ nhất mai mối thời xưa xưa đó, từ tùy tiện ở đây mang nghĩa tốt, kiểu như tuy được thông minh, làm việc cũng tùy hứng qua loa chút nhưng là người tốt tính thà :)


      <img class="aligncenter" alt="" src="http://www.datmuimedia.vn/assets/images/news/2006/9/dm315/42/P42-315-2.jpg" width="301" height="372" />

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      97. Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 4



      Kỳ quái, rất kỳ quái! Thiên kim phủ tướng quân lên võ đài tỷ võ kén rể, lời dạo đầu cũng qua ước chừng hơn canh giờ, nhưng đơn giản là vẫn có ai lên đài tỷ thí. . . . . .

      Chẳng lẽ dáng người rất kém cỏi sao? Mặc dù muốn mông có mông, muốn ngực có ngực, nhưng những thứ này về sau lớn thôi, những người này sao lại biết nghĩ xa chút chứ?

      Chiêu Vân thầm nghĩ trong lòng, trong đầu chợt thoáng qua gương mặt tuấn mỹ vô lại kia, là , nhất định là giở trò quỷ!

      Tư Mã Lạc đáng chết, nhất định là từ sáng sớm an bài đầy đủ, cho phép bất luận kẻ nào lên đài tỷ thí.

      Nhưng đúng vào lúc này, người mặc khôi giáp mãnh tướng bước nhanh lên lôi đài, hô vang tiếng quỳ gối kính chào Gia Cát Thần Hầu: "Tham kiến Lão Tướng Quân!"

      "Trương Thống lĩnh, có chuyện gì cần bẩm báo?"

      " có, mạt tướng tới tham gia luận võ kén rể. Xin tướng quân chấp thuận."

      "Này. . . . . ." Gia Cát Thần Hầu mặc dù tính là mừng rỡ, nhưng nếu là tỷ võ kén rể, chính là ai cũng có tư cách tham gia, cho nên chẳng thể làm gì khác hơn là : "Được!"

      "Tạ ơn tướng quân!" Tên Trương Thống lĩnh kia sau khi xong, làm thủ thế "mời" trước mặt Chiêu Vân, : "Xin tiểu thư chỉ giáo!"

      "Được, tướng quân ngươi cũng nên cẩn thận!" Chiêu Vân xong, đột nhiên bộc phát quyền, vóc người nhắn giống như cái bóng đánh về phía tên thống lĩnh.

      quyền này chỉ dùng ba thành  lực đạo, bởi vì nàng nghĩ, rất có thể là do gia gia thấy ai lên đài tỷ thí,i nên mơ cố ý tìm tướng lãnh lên đài thí chỗ, bố trí trận đánh thôi, nên cũng chẳng cần nghiêm túc quá.

      "Nha ——!" ngờ sau khi thống lĩnh kia tránh thoát quyền của nàng, hô to tiếng, giương cao nắm đấm bay thẳng đến thân thể nàng, tốc độ cực nhanh, tuyệt đối giống kiểu vụng về, ứng phó cho qua.

      Người này điên rồi sao? Chiêu Vân thể giơ tay đỡ.

      "Ba ~!"  tiếng, nắm đấm của tên thống lĩnh giáng xuống cánh tay Chiêu Vân, Chiêu Vân bị động ngã về phía sau lui lại mấy bước, suýt nữa rơi xuống lôi đài.

      Nếu như ngã xuống, hậu quả kia quả là khó lòng gánh nổi! Đó chính là cả đời sống cùng tên vũ phu biết thương hoa tiếc ngọc này!

      98.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 5

      nghĩ tới viên thống lĩnh cũng sợ nàng ngã xuống! muốn đưa tay kéo nàng, rồi lại thấy nàng có thể tự bình ổn được, lúc này mới ra tay kéo nữa. Tại sao muốn kéo nàng? Chẳng lẽ muốn thắng sao? Hay là dám thắng?

      dám thắng chứ? Chiêu Vân chợt nghĩ đến người này nhất định là do Tư Mã Lạc kia cố ý an bài, trước hết để cho những tướng lãnh này lên đài mài mòn thể lực của nàng, sau đó do chính đứng ra kết thúc, thiếu chút nữa mắc mưu!

      hiểm! Nàng cũng biết quỷ kế đa đoan! lộ diện dễ dàng như vậy.

      Khốn nạn. . . . . .

      Quả nhiên, mỗi trọng quyền của tên thống lĩnh, đều dùng toàn lực, nhưng lại nhằm tới chỗ hiểm yếu của nàng, hơn nữa động tác có chút chậm chạp, cho nàng chút kẽ hở mà thở, để cho nàng bị thua.

      Nàng phải nghĩ ra biện pháp ! Tiếp tục như vậy đối với nàng chỉ toàn là bất lợi.

      "A~!"  tiếng, tên thống lĩnh xem chừng đánh mệt, bắt đầu có chút đứng vững, bị Chiêu Vân cho cước quật ngã mặt đất, mãi mà thấy đứng lên được.

      "A ~~! Tiểu thư là giỏi!" Hinh Nhi ở dưới đài nhịn được hô vang.

      Nhưng mà chỉ có Chiêu Vân ở đài mời biết, tiếp theo, còn vô vàn tướng lãnh ngừng nghỉ chạy tới so chiêu.

      Lần này, nàng lại đoán đúng, sau Trương Thống lĩnh, tối thiểu có bốn năm người khoác chiến giáp lên đài cùng giao đấu với nàng, hơn nữa đều là cùng nàng vờn quanh tiêu hao sức lực, cũng may trong lòng nàng nắm chắc, biết là quỷ kế của Tư Mã Lạc , cho nên nàng dám liều mạng, chỉ linh hoạt đối phó họ chu toàn.

      Sau khi tướng lĩnh thứ năm thua trận, bước Chiêu Vân từ từ lay động , nhìn như sắp đứng vững  đến nơi.

      "Tiểu thư, người làm sao vậy, tiểu thư, người phải cố chịu đựng đó, ô ô ~~ chịu được nữa ngày mai tiếp tục." Hinh Nhi ở dưới đài thấy bộ dạng mệt mỏi của chủ nhân, đau lòng lớn tiếng kêu lên.

      Chiêu Vân thoáng nhìn Hinh Nhi, cười cười với nàng, sau đó tiếp tục chờ đợi chính chủ xuất . Cái tên Tư Mã Lạc chết tiệt kia, thấy nàng mệt mỏi thành ra thế này rồi, cũng nên xuất rồi chứ?

      Nhưng lần này, nàng lại đoán sai, trong lúc vạn chúng mong đợi Tư Mã Lạc vương gia xuất , nam nhân đeo mặt nạ đột ngột từ phía dưới nhảy lên lôi đài.

      Người xem dưới đài lập tức oanh động hồi !

      99.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 6

      tên mang theo mặt nạ mà dám tới phủ tướng quân tỷ võ kén rể, phải là tới tìm cái chết sao? Coi như thắng được nữa, ai lại nguyện ý gả nữ nhi cho nam nhân mang mặt nạ.

      Chiêu Vân có chút thất vọng : "Ngươi là ai? Nếu muốn tỷ thí, xin bỏ mặt nạ xuống, nếu như thể dùng bộ mặt đối mặt với người khác, xin mời rời !"

      "Bộ mặt ? Xin hỏi tiểu thư cái gì gọi là bộ mặt thâkt? Chẳng lẽ mang mặt nạ, là nàng có thể thấy mặt mũi của người ta hay sao?" Giọng nam nhân đeo mặt nạ khàn khàn, như chứa chút tang thương.

      Chiêu Vân nhất thời rất hiếu kì, : "Hừ, được rồi, ngươi chịu tự mình bỏ, bản tiểu thư đành phải tự thân động thủ tới giúp ngươi bỏ xuống!"

      xong, Chiêu Vân đột nhiên vươn tay tới phía tấm mặt nạ đen kia.

      "Muốn bắt ta? dễ như vậy!”

      Nam tử đeo mặt nạ đột nhiên rút xuống từ bên hông thanh đoản kiếm lóe lam quang đâm về phía Chiêu Vân!

      "Dừng tay!" ghế trọng tài có người kêu to tiếng, muốn nhảy ra bắt nam tử đeo mặt nạ kia, lại bị Gia Cát Lão Tướng Quân ngăn cản.

      Lão Tướng Quân muốn mượn sức cái người đeo mặt nạ này chút, xem xem năng lực tôn nữ nhà mình đạt tới cảnh giới nào.

      Đoản kiếm dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng! Nhìn cái thôi cũng đủ biết phải đồ bình thường! Nếu như bị thần khí như thế sát thương, chắc chắn đứt gân đoạn cốt, đoản mệnh tại chỗ.

      Nhưng dù có nhanh đến mấy cũng nhanh bằng đạn. . . . . .

      Chiêu Vân chính là sát thủ xuyên qua, lúc làm sát thủ biết có bao nhiêu viên đạn vụt tới mà nàng vẫn thắng biết bao cuộc đọ súng, tỷ lệ trúng thương là vô cùng hiếm. Cho nên thanh đoản kiếm này, đối với nàng mà , cũng tính là uy hiếp trí mạng gì.

      Mắt Chiêu Vân nhìn đoản kiếm kia đâm về  mình, cư nhiên nhích động chút nào, cho đến khi đầu mũi kiếm kia gần tới trước mặt nàng, nàng mới đột nhiên cúi đầu, dùng sức đánh về phía nam nhân mang mặt nạ!

      "A!" Nam nhân mang mặt nạ nghĩ tới bị nàng trấn định như thế, kịp tránh, trúng chiêu của nàng.

      đợi mông tên kia chạm đất, bị nàng vươn tay kéo phăng mặt nạ xuống.

      "Phựt~!"  tiếng, mặt nạ màu đen cứ như vậy bị nàng kéo rơi .

      "Là ngươi ——!" Chiêu Vân nhịn được kêu lên.

      Tình hình là số lượng com thấp đến thảm hại :-( post nhiều com nhất lại là cái post chủ yếu toàn về cái bình luận ngẫu hứng của mình :)) thôi giờ spam cũng được, bạn nào đọc máy tính cố com 1 câu nha, trò 40 com mình bận quá tham gia được, nhưng đằng nào nhiều com cũng là giúp ích cho CQH mà, các bạn com ít làm mình thấy mình thất bại ăn hại lắm :-(

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      100.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 7



      Gia Cát Lão Tướng Quân cẩn thận xem xét, gầm lên giận dữ : "Phong nhi lớn mật, lại dám quấy rối như thế! Người đâu, tới áp giải xuống cho ta!"

      Tất cả mọi người đều bất ngờ, nam nhân mang mặt nạ này, lại là Tam thiếu gia phủ tướng quân, Gia Cát Phong!

      Quả thực làm người ta kinh ngạc phen!

      Tam thiếu gia bước lên lôi đài của Nhị tiểu thư? Chuyện này cũng đâu!

      Loạn luân? Thân phận như thế làm vậy sao được. . . . . .

      Bất chợt, đôi mắt Tư Vũ lóe lên, nhưng lại nhanh chóng thu hồi, ngăn cản : "Lão Tướng Quân, ngươi cần gì phải vậy? Trẫm sớm nghe tôn tử thứ ba của Lão tướng quân Gia Cát Phong vốn phải huyết mạch Gia Cát gia, nếu như hai người trong sạch, lại là thanh mai trúc mã, Lão Tướng Quân ngươi cũng thể tước đoạt quyền theo đuổi người thương của .”

      "Hoàng thượng, cái này. . . . . ." Gia Cát Lão Tướng Quân nghe Tư vậy, cảm thấy cũng phải có lí, nếu là ý của hoàng thượng, cũng đành mở con mắt, nhắm con mắt, xem rốt cuộc tiểu tử muốn giở trò gì.

      "Vân nhi, thu tay lại , cần lên lôi đài kén rể nữa." Gia Cát Phong bị đánh rơi mặt nạ, khổ ải cầu khẩn .

      "Ngươi đến muốn làm gì? Ta mở lôi đài kén rể có liên quan gì tới ngươi? Ngươi , cần làm trễ nải đại cả đời của ta." Chiêu Vân khó hiểu im lặng, nam nhân này khoác chiến giáp uy phong là thế , sao bây giờ lại thành ra bộ dáng như vậy, đầu óc có vấn đề sao?

      "Được, Vân nhi, muội nghe ta , vậy ta đánh bại muội, ta. . . . . . Ta. . . . . . Ta muốn cưới muội!" cắn răng rít lên. thể trơ mắt nhìn người khác lấy nàng ! thể!

      đoạn, Gia Cát Phong thu hồi đoản kiếm trong tay về bên hông!

      Mới vừa rồi vốn định chiêu là trúng, nhưng ngờ nàng võ nghệ tốt như vậy! Bỗng chốc, đáy mắt thoáng qua mạt đau đớn, đột nhiên đột nhiên bổ nhào về hướng Chiêu Vân!

      Chiêu Vân cả kinh, nhanh chóng lui về phía sau hai bước ngã xuống, ngờ vẫn bị bắt lấy hai chân, cả người bị dùng sức nhấc lên, đánh ngã mặt đất! Nàng thầm kêu ổn! đoán được chiêu của . Chỉ là, nàng cũng phải thừa nhận, chiêu này xuất ra bất ngờ, làm nàng tưởng tượng nổi mình bị đụng ngã. Mẹ nó!

      101.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 8

      Dưới đài ầm ầm nổi sóng, tất cả mọi người đều bất ngờ, Gia Cát gia Tam công tử cư nhiên cùng Nhị Tiểu Thư tranh đấu lôi đài, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? phải là lôi đài kén rể sao? Trông như hai người nhà Tướng Quân phủ mở trò đùa vui vậy. . . . . .

      "Buông tay!" Nàng quát lên!

      " thả, trừ phi Vân nhi muội hủy bỏ lôi đài kén rể!" cũng cố chấp!

      "Cút ~!" Chiêu Vân thể nhịn được nữa, đối mặt với người cố chấp, chỉ có thể dùng phương pháp cường ngạnh mới xử lí được. mạnh tay,  chẳng lẽ muốn gả cho ?

      Tỉnh táo co chân lại, cước đá trúng dưới cằm Gia Cát Phong.

      cước này dùng lực rất lớn! Dưới đài còn nhiều ánh mắt nhìn theo như vậy, đá bay ra, thực khó khiến đại chúng tin phục. Quan trọng hơn là, độc ác chút, Gia Cát Phong vẫn dây dưa ! cần biết đồ khỉ gió nhà trước kia rốt cuộc cùng Chiêu Vân  đời trước có quan hệ gì, hôm nay phải kết thúc! Gia Cát Phong bị cước đạp bay, lăn hai ba cái, từ lôi đài rớt xuống. . . . . .

      Trong lòng Chiêu Vân khẽ run lên, chung quy từ cũng giúp đỡ nàng, mình hôm nay làm như vậy, có phải tuyệt tình quá hay ? mải suy nghĩ, dưới đài rộn lên hồi xôn xao!

      Chỉ thấy Gia Cát Phong kia, cư nhiên tung người nhảy cái, lần nữa nhảy lên  lôi đài!

      " là oan hồn bất tán!" Chiêu Vân cả giận, giáng bạt tai lên mặt , quát: " , còn đứng đó làm gì? Cút!"

      "Tiếp chiêu !" Gia Cát Phong đột nhiên lại là bổ nhào về phía trước!

      Đây là cái thể loại chiêu thức võ công gì? ràng là tới chịu chết . . . . . . Chiêu Vân là bất đắc dĩ tới cực điểm, ngiêng người tung cước.

      Mặc dù có nội lực  chống đỡ, nhưng chính tốc độ kinh người có thể tạo ra  sức mạnh thể coi khinh, Gia Cát Phong trúng chiêu, lại ngã đổ về sau, lăn vài vòng. . . . . lại rơi xuống lôi đài.

      "Phốc ~!" tiếng, phun ra ngụm máu đỏ tươi.

      "Đừng mà, Phong công tử!" Hinh Nhi hô lớn về phía đài cao: "Tiểu thư, Phong công tử bị thương, còn hộc máu nữa!"

      Chiêu Vân có chút đành lòng, nhưng có biện pháp nào khác, nếu để tiếp tục tới thêm mấy lần, coi như chết, thể lực của nàng cũng bị mài mòn ít, cuối cùng, chỉ làm cho cái tên tiểu nhân Tư Mã Lạc đó là được đắc ý!

      102.Lôi đài! Sắc Vương gia ra ám chiêu 9

      Gia Cát Lão Tướng Quân cùng Tư Vũ cũng thấy ràng, vì muốn để cho chuyện kia càng trở nên nghiêm trọng! Hơn hết, ngăn cản, rất có thể gây ra thị phi. Vì vậy lập tức phất phất tay, ý bảo tướng lãnh bên cạnh chạy xuống, lôi Gia Cát Phong kia . Gia Cát Phong trong lòng đau đớn, lại đánh mất lý trí, sao chịu vào khuôn phép? Còn động thủ đánh những thị vệ kia.

      "Dừng tay!" thanh êm , nhưng lại làm cho sợ hãi, vang lên bên tai.

      Tư Mã Lạc rốt cuộc xuất , cái muốn chính là kết quả như vậy, hy vọng nữ nhân của lại liều mạng với mình lôi đài, nên mới dùng phương pháp cho những tướng lĩnh kia thay nhau ra trận trước, làm tiêu hao thể lực Gia Cát Chiêu Vân, mà chuyện Gia Cát Phong này, là hoàn toàn ngoài ý muốn.

      Chỉ là, thế nào cũng được, tóm lại, vẫn để được lợi nhất. =ᴥ=

      "Gia Cát Phong, ngươi phải nghỉ ngơi cho tốt , coi như ngươi đánh thắng nàng, ngươi cũng thua dưới tay ta."

      Tư Mã Lạc xong, hơi liếc qua phía đài chút, tung người nhảy cái lên lôi đài, rồi mới chậm rãi tới trước mặt Gia Cát Chiêu Vân, cười híp mắt : " tệ, nhiều người thay nhua ra trận như vậy cũng làm nàng mệt mỏi suy sụp, Bổn vương quả nhiên nhìn lầm người, bảo bối, ta nghĩ nàng cũng đừng lãng phí tinh lực cùng thời gian phản kháng thêm nữa, ngoan ngoãn cùng Bổn vương trở về phủ thôi. Như vậy là hợp lí nhất."

      Thần thái tự nhiên, nhàng nhàn nhã. Hình như là tới tán chuyện gió trăng, phải tới thượng lôi đài.

      Vẻ mặt Chiêu Vân rất nhanh bình tĩnh trở  lại, đáy lòng cũng có tia tức giận chẳng vì cái gì cả. Chỉ cần nhìn nam nhân trước mặt bộ dáng nhàn hạ thảnh thơi như vậy, làm nàng cảm thấy rất khó chịu.

      giải thích được! Muốn động thủ trước, nhưng lại sợ có cạm bẫy.

      "Tư Mã Lạc, có lời gì chờ ngươi thắng rồi ." Nàng lạnh lùng cười tiếng, trong mắt lóe lên tia sát ý. Nhưng rất nhanh lại giấu .

      Đao kiếm có mắt, nếu sau hồi lỡ giết rồi ra sao đây? Giết lầm cũng phải là thể xảy ra. . . . . . Nhưng giết lầm rồi, nàng còn giữ nổi mệnh ? Hình như cũng được nữa. . . . . .

      "Thắng nàng chỉ là chuyện , có điều, bảo bối, chúng ta trước tiên phải nỏi , nếu ta thắng, tối hôm nay. . . . . ." Tư Mã Lạc xong, gần tới : "Tối hôm nay vào động phòng luôn, được ?"

      1. Vậy là cán mốc 102 rồi, bao giờ sang chương 103 là chúng ta được.....1 phần 9 quãng đường rồi đó :)) các bạn chán chưa?

      Ba tuần nữa mình thi học kì rồi, nhưng mình cố đảm bảo lịch post ^^ và nghỉ hè mình tăng số lượng chương post hàng ngày cho các bạn để cái truyện siêu dài này nó dây dưa dây cà dây muống đến tận lúc mình thi ĐH =D

      2. Các bạn đừng ghét nam chính tội nghiệp ảnh, ấy thuộc thể loại  khí chất phiêu phiêu, ngoài như băng trong như lẩu, S lộ M ngầm, dễ thương dễ bắt nạt và quan trọng là  siêu cấp mỹ nam đóóó,  chỉ hơi ngố ngố tí tí, ghét cái ông Phong kia kìa!

      Thôi lảm nhảm thế thôi ~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :